Bạn là người Việt Nam.

From facebook: Hoa Kim Ngo and 2 others shared Pham Doan Trang‘s post.

Pham Doan Trang

 

Lúc còn nhỏ, chưa đi học, bạn sợ ma sợ quỷ, sợ bóng tối, sợ chú hàng xóm cứ hay trêu hay dọa bạn.

Đi học tiểu học, bạn sợ cô giáo.

Lên cấp III, bạn sợ thua kém bạn bè, sợ không nổi bật, không gây chú ý… và sợ thi trượt đại học.

Vào đại học rồi, bạn sợ thầy cô trù, sợ phòng giáo vụ, sợ thiếu tiền nhà tiền học, sợ thi lại.

Ra trường, bạn sợ thất nghiệp.

Có việc làm rồi, bạn sợ sếp.

Lấy chồng, bạn sợ béo, sợ xấu, chồng chán, chồng bỏ. Lấy vợ, bạn sợ kiếm không nhiều tiền bằng vợ, vợ khinh, vợ bỏ.

Đưa con đi học, bạn sợ trường gây khó khăn. Ra phường xin giấy tờ, bạn sợ cán bộ phường.

Đến cơ quan, bạn sợ cấp trên, sợ chị trưởng phòng, sợ luôn cả anh đồng nghiệp hay mách lẻo.

Ra đường, bạn sợ cảnh sát giao thông.

Về nhà, bạn sợ tay hàng xóm, “không biết nó làm cái gì mà suốt ngày thấy công an với dân phòng gác quanh nhà, bảo nó là phản động, chống phá nhà nước. Thôi cứ tránh cho lành”.

Lên mạng, bạn sợ vào các trang web “phản động”, sợ đọc facebook của “bọn phản động”, “bọn dân chủ”.

Có tuổi một chút, bạn sợ vào viện phải chạy chọt bác sĩ.

Có việc gì dính dáng đến pháp luật, bạn sợ công an đến run cầm cập. Thấy sự chướng tai gai mắt, bạn tặc lưỡi: “Nhịn cho nó xong đi. Hy sinh đời bố củng cố đời con”.

Con bạn hay phát biểu chính kiến “bất mãn”, “chống nhà nước”, bạn sợ xanh mắt, bắt nó phải im.

Cứ thế, cả đời bạn là những nỗi sợ. Mà không phải sợ những thế lực siêu nhiên nào như thiên tai, thần thánh, ma quỷ. Bạn toàn sợ người, mà lại là những người sống chung trong một đất nước, cùng một xã hội với bạn.

Cuộc đời có mấy chục năm thôi. Vài thập niên là hết đời. Và bạn cứ sống triền miên với những nỗi sợ như thế.

Bạn là người Việt Nam.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay