Giới chức Quân Đội gây áp lực âm thầm lên Tập Cận Bình.
Bất động sản suy trầm, các cuộc điều tra đang diễn ra
Tổng nợ gấp 2.82 lần tổng sản luong GDP và còn đang tăng lên phi mã.
Bất chấp sự thay đổi chính sách vào năm 2016 cho phép các gia đình được có hai con, tỷ lệ sinh đã giảm năm thứ bảy liên tiếp, vào năm 2020 giảm 15% xuống còn 10 triệu em bé chào đời .
Năm 2023, tỷ lệ tăng trưởng dân số âm 0.02%,
Nền kinh tế Trung Quốc phụ thuộc nhiều vào các ngành như sản xuất đòi hỏi lượng lớn lao động giá rẻ.
Các nhà hoạch định chính sách đang theo đuổi các biện pháp bao gồm: tăng tuổi nghỉ hưu, nâng cao kỹ năng của lực lượng lao động hiện có với trình độ học vấn cao hơn và sử dụng nhiều máy móc và trí tuệ nhân tạo hơn để thay thế con người.
sự thay đổi nhân khẩu học này sẽ tạo ra nhu cầu kinh tế riêng. Sẽ cần nhiều nhân công hơn để chăm sóc người già, cần thêm nhiều các cơ sở hạ tầng khác.
Giá nhà mới giảm với tốc độ nhanh nhất trong 10 tháng vào tháng 8, giảm 0,3% so với tháng trước sau khi giảm 0,2% trong tháng 7 dựa trên dữ liệu của Cục Thống kê Quốc gia (NBS)
Trong tháng 8, đầu tư bất động sản đã giảm tháng thứ 18 liên tiếp, giảm 19,1% so với cùng kỳ năm ngoái so với mức giảm 17,8% của tháng trước. Trước đây, động lực của nền kinh tế nội địa có tới 30% dựa vào tiền đầu tư bất động sản.
Trung Quốc đã đưa ra một loạt biện pháp nhằm thúc đẩy tâm lý mua nhà, nới lỏng quy định về vay mượn và mua nhà ở một số thành phố. chính sách này đã giúp các thành phố lớn như Bắc Kinh tăng nhẹ doanh số bán nhà mới
Cơ quan xếp hạng tín dụng Moody’s đã hạ bậc xếp hạng tín dụng của Trung Quốc và cảnh báo rằng sức khỏe tài chính của nước này đang bị ảnh hưởng bởi nợ gia tăng và tăng trưởng kinh tế chậm lại.
Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã thúc đẩy Bắc Kinh “khẩn trương giải quyết” vấn đề này vào năm ngoái.
Theo Ngân hàng Thanh toán Quốc tế, nợ doanh nghiệp ở Trung Quốc đã tăng vọt lên khoảng 170% GDP vào năm 2016, gần gấp đôi mức trung bình của các nền kinh tế khác. Năm 2008, con số này của Trung Quốc đứng ở mức khoảng 100%.
Ông Lo của BNP chỉ ra rằng những vụ vỡ nợ hệ thống quy mô lớn ít có khả năng xảy ra khi phần lớn nợ thuộc về khu vực công có bảng cân đối kế toán mạnh, đó là trường hợp của Trung Quốc.
Thứ 6 rồi bạn ơi! Thư dãn, chia sẻ, yêu thương và tha thứ cho nhiều nhé.
Cha Vương
Thứ 6: 22/09/2023
GIÁO LÝ:Có tội nào nặng đến nỗi Linh mục bình thường không tha được không? Có những tội mà con người hoàn toàn quay lưng lại với Chúa vì mức độ nặng nề của nó thì họ mắc vạ “tuyệt thông”. Để chứng tỏ mức độ nặng nề đó, chỉ có giám mục tha vạ này. Trong ít trường hợp, chỉ độc nhất Đức Giáo hoàng tha vạ tuyệt thông. Tuy nhiên trong trường hợp nguy tử (vì phần rỗi linh hồn), bất cứ linh mục nào cũng được tha mọi tội và vạ tuyệt thông. (Người công giáo trực tiếp phá thai thì mắc vạ tuyệt thông). (YouCat, số 237)
SUY NIỆM: Vạ tuyệt thông là biện pháp chú trọng đến phần tâm linh của người tín hữu, chứ không mang hiệu quả của hình phạt theo luật đời. Đây là cách thế giúp người tín hữu suy nghĩ về hậu quả do tội mình phạm. Ý nghĩa căn bản của vạ tuyệt thông là người đã vi phạm trầm trọng những điều luật chính yếu trong điều răn Chúa truyền dạy thì khó có thể nghĩ rằng đương sự vẫn còn được chung hưởng nguồn ơn cứu độ vì: “Ai không lưu lại trong Ta, thì bị quăng ra ngoài như nhánh nho và khô đi ; người ta sẽ lượm chúng quăng vào lửa và chúng sẽ bị thiêu.” (Ga 15:6)
LẮNG NGHE: Bất cứ ai nói phạm đến Con Người, thì còn được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì sẽ chẳng được tha. (Lc 12:10)
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết tôn trọng và xử dụng ý muốn tự do (free will) cho đúng để tránh những tội nghịch cùng Chúa mà mất đi phần rỗi linh hồn.
THỰC HÀNH: Bằng mọi hình thức bạn hãy lên án và chống đối nền “văn hoá của sự chết” và cổ võ cầu nguyện cho nền “văn hoá sự sống” ngay trong môi trường sống của bạn nhé
“Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước, bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con. Kỳ diệu thay, tri thức siêu phàm, quá cao vời, con chẳng sao vươn tới. Con có lên trời, Chúa đang ngự đó, nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài. Dù chắp cánh bay từ hừng đông xuất hiện. Đến ở nơi chân trời góc biển phương tây. Tại đó cũng tay Ngài dẫn, cánh tay hùng mạnh giữ lấy con”. (Tv139, 5 – 10)
Elisabeth Nguyễn
Năm học lớp đệ thất trường Nữ ở Đalat, lũ bạn cùng lớp chúng tôi có giờ nghỉ, bèn rủ nhau đi vào rừng Cam Ly hái trái muỗm (trái xoài rừng, nhỏ nhỏ xinh xinh bằng ba ngón tay em bé, chấm muối ớt ăn cay cay, chua chua ngon tuyệt vời).
Ham chơi quá đến khi trở về thì nước trên dòng thác Camly đổ xuống cuồn cuộn. Cả lũ con gái sợ quá, đứa nào cũng nhanh chân lội qua suối bằng cách bước thật nhanh trên những thân cây thông to, người ta bắt ngang dòng nước làm cầu.
Vì vội vàng, tôi bị trợt chân, ngã xuống giòng nước đang cuồn cuộn kéo đi một đỗi vài thước, mấy cô bạn sợ xanh mặt la lối quá chừng…
May thay tại đó cũng tay Ngài dẫn, cánh tay hùng mạnh giữ lấy con, đẩy tôi đến một cây thông khác to bự, to lắm, nằm vắt vẻo chắn ngang dòng nước. Một bạn người Thái Trắng đã cùng với tất cả lũ quỷ sứ (thứ ba học trò), nắm tay nhau cho cô bạn Thái này lội xuống kéo con nhỏ ú ù này lên.
Trời sụp tối, đứa nào cũng ba chân bốn cẳng chạy nhanh về nhà. Cả đám chúng tôi đứa nào đứa nấy, từ đầu đến chân ướt sũng. Chiếc quần đen của tôi bị rách toang một ống quần, hai tà áo dài, chúng tôi quấn quanh bụng cũng bị rách tung.
Về đến nhà bị bố la cho một trận tơi bời. Cụ không đánh là may lắm. Chắc tại cụ nhìn con gái thảm thương quá nên không nỡ, vì cụ biết con nhỏ hay phá nghịch như con trai, chắc nó lại té suối, té sông gì đây…
Lạy Chúa, tư tưởng Ngài khó hiểu biết bao, tính chung lại, ôi nhiều vô kể.
***
Lần đi hành hương Israel năm 1993, xe bus chở phái đoàn 50 người và 2 linh mục, một Việt Nam, một người Đức hướng dẫn, bị lật trên đường vào thành phố, người bị thương nặng nhất lại là hai vợ chồng tôi. Tôi bị bể một bên đầu, bất tỉnh lâu giờ, khi tỉnh dậy thấy mình nằm trên giường bệnh của những thương binh.
Đây là bệnh viện quân đội của Israel. Mở mắt ra thì cặp mắt hư mất rồi, tôi nhìn mọi vật, mọi người như người bị loạn thị. Hai người ngồi hai bên cạnh giường, nắm hai tay tôi là Sr. Teresa Quy, Dòng Tiểu Muội sống và làm việc phục vụ người nghèo khổ ở tại Jerusalem đã mấy chục năm và chàng của tôi, anh cũng bị gãy ba xương sườn nhưng không có giường để nằm, vì bệnh viện đang nhập nhiều thương binh.
***
Mùa đông năm 1998 tôi bị tai nạn té gãy xương sống, sau khi mổ và nối xương bằng những tấm Metal không rỉ sét với những cây đinh dài đến 10 cm, (ông bác sĩ thật trẻ cho tôi giữ lại làm “kỹ nghệ”) tôi phải nằm nhà thương cả gần 8 tháng trời, mà vẫn được Ngài bao bọc con, cả trước lẫn sau, bàn tay Ngài, Ngài đặt lên con, cánh tay Ngài hùng mạnh giữ lấy con.
Những gì xảy đến cho con là kế hoạch của Ngài trên tâm linh và thể xác của con. Những người trần thế như chúng con không làm sao hiểu nổi, vì tất cả là mầu nhiệm. Chúng con chỉ biết Ngài yêu chúng con vô vàn, và chúng con được Ngài mời gọi, hãy hưởng nếm êm ái hạnh phúc bình an trong tay Ngài.
“Lạy Chúa, ước chi Ngài tiêu diệt kẻ gian tà, ước gì bọn khát máu đi cho khuất mắt con! Chúng nói về Ngài với chủ tâm phỉnh gạt, nổi dậy chống Ngài nhưng chỉ uổng công. Lạy Chúa, kẻ ghét Ngài làm sao con không ghét. Làm sao con không tởm kẻ đứng lên chống Ngài. Con ghét chúng, ghét cay ghét đắng, chúng trở thành thù địch của chính con”. (Tv 139, 19 – 22)
“ước chi Ngài tiêu diệt kẻ gian tà… bọn khát máu”
Đây chính là thần dữ và ngẫu tượng mà chúng con mong Ngài diệt hết chúng đi. Nó chính là những kẻ đưa ra những cám dỗ ngọt ngào mà chúng con thường bị mắc bẫy, bị lôi cuốn chạy theo.
Hơn 10 năm nay con đã hứa từ bỏ dần dần mọi thứ để khi về với Ngài cho nhẹ nhàng, thênh thang tâm hồn, nên con đã từ từ, dần dần rũ bỏ được những tham lam, những se sua, những kiêu căng, tự mãn, háo danh, ganh tị, nói dối để khoe mình…
Ngài ghét chúng, chúng con ghét chúng… Con cảm nghiệm được Chúa ở trong con khi con ghét sự dối trá, ghét sự hợm hĩnh, sự ham tiền, sự khoe khoang v.v…
Nhưng con vẫn bị cám dỗ về cái tính hay bẳn gắt, hay trực tính, chóng giận, chậm nghe v.v… nhất là khi con đối diện với những người giả dối như vậy.
Chúa cũng huyết chí chi nộ bất năng hữu, nghĩa lý chi nô bất năng vô. (giận vì nóng không nên có, giận vì nghĩa lý không nên không) khi Chúa lấy giây thừng chấp ba mà đánh đuổi chiên bò và quân buôn bán trong nơi thờ phượng Chúa Cha. Nhưng Chúa giận có nghĩa lý còn con chỉ nóng giận khi không bình tâm, bình tĩnh chi cả. Xin Chúa giúp con biết học cùng Chúa trong phản ứng này.
Lạy Chúa, xin dò xét để biết rõ lòng con, xin thử cho con biết những điều con cảm nghĩ. Xin Ngài xem con có lạc đường gian ác thì dẫn con theo chính lộ ngàn đời. (Tv 139, 23 – 24)
Chúa ơi, con đã để cho Chúa yêu con khi con tâm sự với Chúa chứ không nhìn vào những thiếu sót bất toàn của con, qua ân sủng tình yêu Chúa, con nhận biết Chúa Thánh Thể đang hiện diện trong con và con rất hạnh phúc!
Nhìn lại giờ cầu nguyện
Suy niệm đoạn TV này, con cảm nhận được niềm vui khôn tả vì trải qua 74 năm sống, từ khi lọt lòng mẹ, bao nhiêu ngày sống ở thế gian được Ngài thấu suốt, gìn giữ, chăm sóc thật chu đáo. Mà cho đến nay, hơn 25 năm gặp được Chúa, con mới nhận ra.
Tạ ơn Chúa Thánh Thần ban cho trái tim con một niềm vui sâu xa, bình an lắng dịu trong tâm hồn.
Khi cầu nguyện với Thánh Vịnh, con đặt mình là tác giả TV nên chính con hiện diện với Chúa và Chúa hiện diện với con.
Cầu nguyện thật thông suốt và đầy hy vọng. Cám ơn Chúa yêu dấu của con. Amen.
Bà Nguyễn Thị Việt (phải) giơ biểu ngữ kêu oan cho con trai Lê Văn Mạnh, người bị kết án tử hình vì tội “giết người” và “hiếp dâm” vào năm 2015, ở Hà Nội hôm 21/9.
Phái đoàn Liên minh châu Âu và các cơ quan đại diện ngoại giao một số nước phương Tây ở Hà Nội cũng như các luật sư trong nước vừa đưa ra lời kêu gọi tới chính phủ Việt Nam để dừng thi hành án tử hình ông Lê Văn Mạnh ngay trước thời hạn gia đình tử tù này được yêu cầu đăng ký nhận xác con mình.
Gia đình ông Mạnh nhận được quyết định thi hành án đối với ông hôm 18/9 bằng hình thức tiêm thuốc độc. Tòa án Nhân dân Thanh Hóa đưa ra thông báo hạn cuối nhận xác ông Mạnh cho gia đình là ngày 21/9. Mẹ ông Mạnh, bà Nguyễn Thị Việt hôm 19/9 cho VOA biết bà từ chối ký vào quyết định của tòa vì cho rằng con trai bà bị kết án oan.
Tất cả 27 cơ quan đại diện ngoại giao của các nước thành viên EU cùng các cơ quan đại diện ngoại giao của Canada, Na Uy và Vương Quốc Anh hôm 20/9 đưa ra một tuyên bố chung kêu gọi nhà chức trách Việt Nam ngừng thi hành bản án đối với ông Mạnh, người bị kết án tử hình vào năm 2005 vì tội “giết người” và “hiếp dâm trẻ em.”
“Chúng tôi cực lực phản đối việc sử dụng hình phạt tử hình vào mọi lúc, mọi hoàn cảnh, loại hình phạt tàn án, vô nhân đạo, hèn hạ và không bao giờ có thể biện minh được, đồng thời ủng hộ Việt Nam tạm dừng mọi hình thức hành quyết,” tuyên bố chung của EU và 3 nước kể trên viết.
Phái đoàn EU cùng Canada, Na Uy và Anh hồi tháng 8 cũng lên tiếng kêu gọi chính quyền Việt Nam ngừng thi hành án tử tù Nguyễn Văn Chưởng sau khi gia đình và hàng nghìn người khác thỉnh cầu đến Chủ tịch nước Việt Nam xin hoãn thi hành bản án mà họ cho là oan sai đối với ông Chưởng.
Lê Văn Mạnh và Nguyễn Văn Chưởng nằm trong số 3 tử tù, gồm cả Hồ Duy Hải, được các tổ chức xã hội dân sự yêu cầu Tổng thống Mỹ Joe Biden nêu về các bản án tử hình “oan sai” đối với họ khi gặp các lãnh đạo Việt Nam. Theo Nhà Trắng, Tổng thống Biden đã nêu vấn đề nhân quyền trong chuyến thăm của ông tới Hà Nội ngày 10-11/9.
Trong một bức thư thỉnh cầu riêng biệt gửi tới Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, các luật sư của Văn phòng Luật sư Hưng Đạo Thăng Long đề nghị bản án tử hình đối với ông Mạnh được xem xét lại cũng như yêu cầu Chủ tịch nước tạm đình chỉ việc thi hành án.
“Vụ án đặc biệt nghiêm trọng nêu trên đối với tử tù Lê Văn Mạnh đã được xét xử qua nhiều lần, nhiều cấp Tòa án với những lời kêu oan liên tục của bị cáo/bị án Lê Văn Mạnh,” các luật sư viết trong thư thỉnh cầu được Luật sư Lê Luân chia sẻ trên trang Facebook cá nhân. “Trong quá trình nghiên cứu hồ sơ (vào năm 2015), các Luật sư chúng tôi thực sự nhận thấy….các vấn đề được coi là sai sót, vi phạm nghiêm trọng về mặt tố tụng, bao gồm việc chứng minh và việc đánh giá các chứng cứ buộc tội trong vụ án này.”
VOA đã gửi yêu cầu bình luận về các lời kêu gọi trên tới Bộ Ngoại giao Việt Nam.
Ông Mạnh bị kết tội giết hại sau khi hãm hiếp Hoàng Thị Loan, sinh năm 1991, rồi vứt xác xuống sông ở xã Yên Thịnh thuộc huyện Yên Định ở Thanh Hóa vào ngày 21/3/2005. Bà Việt nói với VOA rằng con trai bà hôm đó cùng bà đi chuyển nhà cho em gái nên không thể là người gây ra án mạng.
Trong 7 phiên tòa từ sơ thẩm đến giám đốc thẩm, ông Mạnh đều nói mình vô tội. Tòa án Nhân dân Thanh Hóa đã kết tội ông dựa trên lời khai nhận giết người mà ông nói rằng ông bị tra tấn và bức cung để phải nhận tội mà ông không làm.
Tổ chức Ân xá Quốc tế hồi năm 2015 đã lên tiếng kêu gọi chính phủ Việt Nam cho tiến hành một cuộc điều tra độc lập trước các cáo buộc về việc ông Mạnh bị tra tấn và bức cung để phải nhận tội.
Trong các phiên tòa, Lê Văn Mạnh đều phản cung, cho rằng mình bị đánh đập, tra tấn dã man trong trại giam. Lê Văn Mạnh tố cáo Nguyễn Kế Hiền bắt ép viết thư để nhờ Hiền gửi ra ngoài. Bức thư đó lại trở thành vật chứng để kết tội bị cáo. Ngoài ra, Mạnh còn tố cáo nhiều phạm nhân khác đánh đập, hành hung và dụ cung anh trong tù là Phạm Văn Bình và Trương Công Định. Hai người này lại trở thành nhân chứng khi ra tòa về việc “nghe Mạnh nhân tội trong tù”.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sau đó đã ký lệnh tạm hoãn thi hành án tử hình ông Mạnh. Quyết định thi hành án ông Mạnh mới được đưa ra hôm 18/9 là lần thứ hai.
“Không có bằng chứng nào cho thấy hình phạt tử hình có tác dụng răn đe tội phạm hiệu quả hơn hình phạt tù… Hơn nữa bất kỳ sai sót nào – điều không thể tránh khỏi trong bất kỳ hệ thống pháp luật nào – đều không thể sửa chữa được,” các phái đoàn EU và 3 nước Canada, Na Uy và Anh nói trong tuyên bố và cho biết 2/3 số quốc gia trên thế giới theo chủ nghĩa bãi bỏ hình phạt tử hình trong luật hoặc trong thực tiễn. “Chúng tôi sẽ tích cực làm việc để thúc đẩy xu hướng chung hướng tới xóa bỏ hình phạt tử hình và sẵn sàng hỗ trợ Việt Nam trên con đường hướng tới xóa bỏ hình phạt này.”
CÁCH MẠNG VĂN HÓA: VĂN HÓA LÀ TAO, TAO LÀ VĂN HÓA!
Người Việt chỉ biết Cách mạng văn hóa dưới thời Mao Chủ tịch là cuộc chấn hưng văn hóa long trời lở đất. Nhưng ít ai biết nó long trời lở đất thế nào. Cuộc cách mạng này dùng lực lượng trẻ vị thành niên, gọi là Hồng vệ binh để chống các thế lực thù địch, chống các trí thức, nhà văn hóa, chống luôn cán bộ lãnh đạo cao cấp còn mang tư tưởng văn hóa lạc hậu hay tự diễn biến bởi văn hóa tư sản.
Rất nhiều sự kiện, tình tiết long trời lở đất được ghi nhận từ nhân chứng lịch sử, kể cả trong hồi kí của những người từng là Hồng vệ binh nay đã lão thành. Ở đây chỉ nhắc lại các sự kiện vẫn còn mang tính thời sự.
Ngày 29 tháng 5 năm 1966, đợn vị Hồng vệ binh đầu tiên được thành lập một cách tự phát tại trường trung học thuộc Đại học Thanh Hoa để hưởng ứng đường lối cách mạng “Phá tứ cựu, lập tứ tân” của Chủ tịch Mao. Muốn chấn hưng văn hóa (Lập tứ tân) phải phá bốn cái cũ trước: cựu tư tưởng, cựu văn hóa, cựu phong tục, cựu tập quán. Năm đó, trong lễ khai giảng, Hiệu trưởng Đại học Thanh Hoa tiếp đón một giáo sư danh tiếng của nước ngoài. Lẽ ra Hiệu trưởng tiếp đón theo phong tục tập quán “môn đăng hộ đối”, nhưng một thiếu niên thuộc thành phần bần cố nông đã thay Hiệu trưởng tiếp đón. Đồng chí thiếu niên tiền phong ấy đã xông vào ngạo nghễ đi trên thảm đỏ và hất vị giáo sư kia ra ngoài lề. Nhiều thầy giáo lên tiếng phản đối về hành vi của thiếu niên thì lập tức bị thiếu niên quát lại: “Ai cho phép bọn trí thức, tiểu tư sản chúng mày đi trên thảm đỏ, chiếc thảm mang màu cách mạng? Phải đào tận gốc trốc tận rễ bọn Trí, Phú, Địa, Hào!”. Lập tức cả ngàn học sinh vung tay hô: “Trí, Phú, Địa, Hào, đào tận gốc, trốc tận rễ!” Hiệu trưởng và nhiều thầy cô cho rằng, học trò như vậy là vô lễ, vô văn hóa. Thiếu niên quát: ‘Văn hóa là của chúng mày à? Văn hóa là tao, Tao là văn hóa!”
Ngay lúc đó, đội Hồng vệ binh được thành lập. Buổi lễ trở thành buổi đấu tố các thầy cô ngay trước sân cờ. Hiệu trưởng bị dội lên đầu một xô nước bể phốt. Nhiều thầy cô bị nhốt vào chuồng bò, bắt phải bò như một con bò trong đống phân chuồng nhẫy nhụa. Hồng vệ binh còn sáng tạo ra hình phạt “đi máy bay” (phạm nhân quỳ xuống đất, hai cánh tay đưa ra phía sau làm đôi cánh) để mang lại hứng thú cho các anh hùng xuất thiếu niên.
Ngày 1 tháng 8 năm 1966, Chủ tịch Mao viết thư ngợi khen phong trào Hồng vệ binh ở Đại học Thanh Hoa là cách mạng triệt để và bày tỏ sự “hậu thuẫn nồng nhiệt và tích cực”. Sau đó phát động phong trào Hồng vệ binh toàn quốc, kể cả lệnh nghiêm cấm quân đội, công an can thiệp. Hồng vệ binh có quyền truy quét tận hang ổ bọn phản cách mạng, kể cả trong lãnh đạo cao cấp, trong quân đội và công an, tức không có vùng cấm!
Lưu Thiếu Kỳ, Phó Chủ tịch Đảng, Chủ tịch nước, nguyên soái Bành Đức Hoài, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, Đặng Tiểu Bình, Tổng thư kí Đảng cùng nhiều lãnh đạo cao cấp cũng bị Hồng vệ binh đấu tố, bắt giam và hạ nhục bằng trò “xích chó” và “đi máy bay”.
Sau cái chết của vợ chồng Chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ và hàng vạn người, cả nước Trung Quốc như rơi vào đại tang. Trong khi Hồng vệ binh được tổ chức ăn mừng và trao huân chương anh hùng. Không khí vui chơi tưng bừng náo nhiệt ngay trong tang lễ. Nhiều trí thức sợ hãi không dám hó hé một câu. Tuy nhiên, trong số các lãnh đạo và trí thức có người lên tiếng, rằng trong lúc đau thương, lẽ ra không nên tổ chức hội hè như vậy. Một lãnh đạo thành phố lệnh dừng mọi cuộc vui, bởi dẫu sao “nghĩa tử là nghĩa tận”. Nhiều người được trang bị Chủ nghĩa Mác – Lê đến tận răng đã viện dẫn Các Mác: “Chỉ có loài súc vật mới quay lưng trước nỗi đau của đồng loại để chăm sóc cho bộ lông của mình”. Lập tức những người đứng đầu Hồng vệ binh, đại diện là đồng chí Lâm Bưu nói: “Đó là bọn đầu trâu mặt ngựa, không phải đồng loại của chúng ta!” Do những người này còn sở hữu quyền lực, cho nên Hồng vệ binh trước khi đấu tố và hành hình đã ra công văn gửi Mao Chủ tịch xử lý trước. Công văn vạch rõ:
“Trong lúc Hồng vệ binh mở tiệc ăn mừng với sự tham dự của Mao Chủ tịch và nhiều Lãnh đạo cấp cao thì bọn phản cách mạng lại nhân danh văn hóa truyền thống tổ chức tang lễ đầy mu ám làm cho Mao Chủ tịch và quý Lãnh đạo cao cấp mất vui. Chúng lợi dụng tử thi của Lưu Thiếu Kỳ và thân xác những kẻ đã chết trong tay Hồng vệ binh ra xuyên tạc, tạo dư luận xấu gây mất uy tín của Mao chủ tịch và Lãnh đạo cao cấp, làm suy giảm niềm tin của nhân dân đối với công cuộc Cách mạng văn hóa vĩ đại của chúng ta. Cách mạng phải triệt để, không hữu khuynh. Đề nghị Mao Chủ tịch xử lý nghiêm! Xin kèm theo danh sách bọn phản cách mạng”.
Công văn trên được đọc công khai trên đài phát thanh với tuyên bố: “Tang lễ là thứ văn hóa, phong tục, tập quán cổ lỗ của bọn phong kiến, tư sản phản động, cần loại trừ. Đến lúc phải chấn hưng văn hóa bằng chính văn hóa cách mạng. Đó là văn hóa của ta. Văn hóa là ta, ta là văn hóa!”
Những người lén lút phản đối công văn trên đều bị Hồng vệ binh phát hiện và thanh trừng thẳng tay. Sau đó nhà nào làm tang lễ cho người quá cố cũng đều bị Hồng vệ binh tấn công phá cả quan tài lẫn cờ phướn. Có người lỡ mồm nói: “Cách mạng văn hóa gì mà bạo lực như côn đồ vô văn hoá vậy?” Lập tức người ấy bị xử phạt và bị xích như xích chó. Mao Chủ tịch lại ngợi khen và Hồng vệ binh được nước xin Mao Chủ tịch ký chi 350 ngàn tỉ tệ cho cuộc đại chấn hưng văn hóa của Hồng vệ binh, bất chấp 22 triệu người dân chết vì đói. Bọn dân đói chết càng nhiều thì chiến dịch “xoá đói giảm nghèo” càng nhanh thắng lợi.
Việc xưa xem xét, chứng cứ còn ghi. Không khí Cách mạng văn hóa vẫn còn hừng hực cho đến bây giờ, dù Hồng vệ binh được Chủ tịch Mao điều về nông thôn và tự giải tán vào tháng 12 năm 1968. Một số Hồng vệ binh sau này trở thành chỉ huy tác chiến không gian mạng.
Hôm nay 21/09, Giáo hội mừng kính Thánh Mát-thêu. Mừng bổn mạng đến những ai chọn Ngài làm quan thầy nhé. Hãy thêm lời cầu nguyện cho những ai đang bị ảnh hưởng bởi tai ương, chiến tranh, bệnh tật khắp nơi.
Cha Vương
Thứ 5: 21/09/2023
“Bỏ nơi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một người tên là Mát-thêu đang ngồi tại trạm. Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi! Ông đứng dậy đi theo Người.”
Câu văn ngắn ngủi trên cho chúng ta biết về người môn đệ tên là Mát-thêu, Thánh sử. Có phải thật Mát-thêu là người thu thuế như Thánh Marcô và Luca đã viết trong Tin Mừng không? Nếu đúng như vậy thì Mát-thêu chắc chắn bị những người Do thái khinh bỉ và ghét bỏ vì là người cộng tác với quân La Mã. Những người thu thuế là kẻ thù của nhân dân và là người tội lỗi mà họ oán trách Chúa Giêsu đã đi lại và dùng bữa với họ.
Dù sao đi nữa thì Mát-thêu đã bỏ dĩ vãng lại trong quá khứ mà đi theo Chúa Giêsu. Nhiều học giả nghi ngờ là sách Tin Mừng Mát-thêu có thể là do một trong những môn đồ của Chúa Giêsu vào cuối thế kỷ đầu tiên vì dường như là sách Tin Mừng Mát-thêu được viết bởi một Kitô hữu Do thái thông thạo tiếng Hy lạp và quả quyết Chúa Giêsu là Đấng Messiah, Đấng đã hoàn tất những tiên báo trong Cựu Ước mang đến một luật lệ và một kỷ nguyên mới.
Đường như thánh Mát-thêu viết sách Tin Mừng dành nhiều cho người Do Thái và người giàu có. Phúc Âm thánh Mát-thêu ca ngợi sự nghèo khó và thuyết phục người đọc là ơn cứu độ tùy thuộc nhiều vào lòng thương xót những kẻ nghèo khó. Điều này nói lên lòng ăn năn hối cải của người thu thuế. Mát-thêu kể lại những lời giảng dạy của Chúa Kitô và tóm tắt điều căn bản trong Bài giảng trên Núi về các Mối Phúc Thật.
Mát-thêu ghi lại dụ nguôn về cuộc Phán Xét Cuối Cùng khi “Đức Chúa Con trở lại trong vinh quang” để tách ra “chiên và dê”. Chúa phán với những người được Chúa ân thưởng: “Vì khi Ta đói các người đã cho ăn, Ta Khát các ngươi đã cho uống, Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước, Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc, Ta đau ốm các ngươi dã thăm viếng, Ta ngồi tù các ngươi đã hỏi han.” Họ bèn hỏi: “Chúng tôi đã làm những việc ấy lúc nào? Chúa bèn phán: “Ta bảo thật các ngươi, mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.”
Thánh Mát-thêu là đấng phù trợ các sứ vụ của Giáo Hội. Được ơn gọi đi theo Chúa Giêsu, thánh Mát-thêu kết thúc Tin Mừng lời thúc dục người theo Chúa như sau: “Vậy anh em hãy ra đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, “và lời cuối cùng cho chúng ta và cho mọi thời đại: “Và đây Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.”
(Nguồn: ViệtCatholic)
Xin bạn hãy tự trả lời những câu hỏi gợi ý suy niệm hôm nay, nếu được thì hãy chia sẻ với một người nào đó:
❦ Hôm nay, Thiên Chúa sai tôi đến với ai?
❦ Tôi đã và đang làm gì để mang Tin Mừng vào trong môi trường sống của tôi?
❦ Đâu là những lĩnh vực trong đời sống mà tôi có thể tận hiến cho Thiên Chúa?
From: Đỗ Dzũng
CD Tình Ngài Gọi Con Vol.6 || TÂM SỰ NGƯỜI THU THUẾ | Lm. Xuân Đường
Đảng chủ trương công an trị để giữ chế độ và trấn áp mọi tiếng nói đối lập
Kêu gọi thực hiện đa đảng, tam quyền phân lập, xã hội dân sự, Luật tư hữu đất đai, tự do ứng cử, bầu cử; Tự do ngôn luận, Tự do lập hội, Tự do biểu tình theo luật, tôn trọng Nhân quyền… như bên Tây thì lại là “bất hảo”, là “suy thoái”, “phản động”?
Hôm trước mình phê bình chuyện “toàn hệ thống chính trị đồng loạt ra quân” để thực hiện Nghị quyết Quốc hội về “đấu giá biển xe đẹp” rùm beng trên các phương tiện truyền thông; coi đó như là một trong những biểu hiện của thói “sĩ diện hão” vốn đang phát huy lên tầm cao mới ở xã hội ta hiện nay. Cái xe 6 tỷ đồng và hãnh diện với cái biển số đẹp 32 tỷ đồng?
Thế là liền bị một số người mắng mỏ, già chả biết gì thì im đi, ngu đừng có nói bừa. Bên Singapore, bên Qatar cũng đấu giá biển đẹp, nhiều nước cho cá nhân chọn biển mình thích.
Hôm qua thì nêu thắc mắc: Tại sao lại định danh biển số xe máy, xe ô tô theo chủ cho đến chết, chứ không theo xe? Thế là cũng mấy người vào bảo, ông chả biết gì, bên Úc cũng vậy, bên Mỹ thế kia… Không biết đừng có nói càn!
Dạo trước mình đem cái sổ tiết kiệm của người vợ đã mất ra Ngân hàng rút tiền, có đủ chứng minh nhân dân, giấy đăng ký kết hôn, hộ khẩu, nhưng ngân hàng không cho rút. Yêu cầu các con ở nước ngoài phải làm giấy từ bỏ quyền lợi trong Sổ tiết kiệm và lấy Giấy chứng nhận, bố mẹ của vợ tôi đã chết. Tôi được giải thích rằng, nay áp dụng Luật thừa kế như bên Tây, cái này bên người ta đã áp dụng hàng trăm năm rồi, bác không biết à?
Tôi chịu mất mấy chục triệu, chứ không đủ sức chạy các giấy tờ quá phức tạp.
Tôi bảo, áp dụng đúng Luật thừa kế như Tây cũng tốt, nhưng Dân ta chưa quen, chưa làm di chúc quen, nên hàng vạn người chết đột ngột trong dịch COVID-19, nay xử lý tài sản cho người còn sống thế nào sẽ vô cùng phức tạp đó. Đáng lẽ Dân ta chưa quen Luật thừa kế như Tây thì ta có những bước quá độ cho Dân quen dần có được không?
Không! Luật là Luật, không có ngoại lệ.
Tất cả những viện dẫn, chứng minh, bảo vệ quan điểm như ba trường hợp tôi nêu trên, đều là ngụy biện, áp đặt “tiêu chuẩn kép”. Cái gì có lợi cho mình thì bảo bên Tây, nước văn minh, người ta áp dụng lâu rồi. Mình thấy đúng, thấy hay thì áp dụng. Ngu không biết, kêu gì?
Thế sao kêu gọi thực hiện đa đảng, tam quyền phân lập, xã hội dân sự, Luật tư hữu đất đai, tự do ứng cử, bầu cử; Tự do ngôn luận, Tự do lập hội, Tự do biểu tình theo luật, tôn trọng Nhân quyền… như bên Tây thì lại là “bất hảo”, là “suy thoái”, “phản động”?
Chịu. Người của chế độ này chỉ biết nói lấy được. Chỉ biết phải một mình quen rồi!
Cho nên ra thế giới cứ như những thằng khùng, con hâm!
Tóm lại, toàn dân ta, từ quan đến dân đều phải thoát ra khỏi lối mòn tư duy, vứt bỏ những định kiến sai lầm chất đầy trong tiềm thức, để có cách nhìn mới, cách nghĩ mới, để có thể nhìn đúng bản chất sự vật và nói đúng sự thật một cách chân thành, khiêm tốn thì xã hội mới văn minh được. Nhưng trước hết lại phải giải thoát khỏi cái ngã tướng kiêu ngạo cộng sản lỗi thời đi đã, trở thành con người thiện lành, khiêm tốn, chân thật mới có khả năng tu dưỡng kết quả.
Trong cuộc sống đời thường, người ta hay nói đến công bằng như một lý tưởng phấn đấu và là một điều kiện căn bản để xây dựng một xã hội phồn vinh hạnh phúc. Tuy vậy, ở đời này không bao giờ có công bằng tuyệt đối. Bởi lẽ ngay khái niệm công bằng cũng được hiểu rất khác nhau, tùy theo quan điểm chính trị, văn hoá và xã hội của con người.
Thiên Chúa là Đấng công bằng. Giáo huấn của Kinh Thánh khẳng định với chúng ta như thế. Tác giả Thánh vịnh đã viết: “Quả thật Chúa là Đấng công bằng, ưa thích điều chính trực; những kẻ sống ngay lành được chiêm ngưỡng Thánh Nhan” (Tv 10,7). Không chỉ công bằng, nơi Chúa còn có tình thương và lòng nhân hậu. Ở đời này, hiếm thấy công bằng và tình thương đi đôi với nhau. Dân gian ta thường nói: “Thương em anh để trong lòng, việc quan anh cứ phép công anh làm.” Điều đó cho thấy đã công bằng thì không (hoặc rất khó) mà có tình thương và không có sự nể nang tình nghĩa. Đây cũng là điều cần thiết bởi nếu không xã hội sẽ rối loạn như giao thông không có đèn hiệu.
Dụ ngôn ông chủ vườn nho hôm nay chứng minh cho thấy: Thiên Chúa vừa công bằng và tràn đầy tình thương. Thiên Chúa không hành động nhỏ nhen như con người. Chúng ta thường có thói quen “suy bụng ta ra bụng của Thiên Chúa,” có nghĩa là chúng ta thường gán cho Thiên Chúa những cách xử sự nơi thế giới nhân loại, cũng hận thù và tiểu nhân. Từ đó, chúng ta phàn nàn kêu trách Chúa khi đau khổ thiếu thốn. Tệ hơn, nhiều lúc chúng ta phê phán Chúa vì Ngài tốt bụng với người khác. Qua ngôn sứ Isaia, Thiên Chúa đã khẳng định: “Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối các ngươi không phải đường lối của Ta… Trời cao hơn đất chừng nào, thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng của các ngươi chừng ấy” (Bài đọc I). Những lời này dạy chúng ta phải có cái nhìn rộng lượng hơn trong cách đối xử với tha nhân, như Thiên Chúa là Đấng bao dung và quảng đại.
Chúa Giêsu đến trần gian để mạc khải cho con người tình thương bao la của Chúa Cha. Ngài thương hết mọi người và từng người, nhất là những tội nhân và những kẻ bé mọn. Trong khi đó, nhiều người Do Thái, nhất là người Biệt phái và các luật sĩ lại ghen tỵ vì Chúa Giêsu. Họ phê phán Chúa vì Người gần gũi những người tội lỗi và những kẻ bần cùng. Dụ ngôn “thợ làm vườn nho” nhằm diễn tả lòng bao dung của Thiên Chúa và sự ích kỷ của con người. Nếu Thiên Chúa là Đấng rộng rãi bao dung, thì con người lại quá nhỏ nhen ích kỷ. Những người thợ đã làm từ đầu ngày ghen tương trước lòng tốt của ông chủ, trong khi đó, ông chủ vẫn làm đúng điều ông đã cam kết. Ông không hề làm cho họ bị thiệt hại. Họ ghen tương và phàn nàn bất mãn chỉ vì ông chủ tốt với người khác. Thái độ của những người này làm chúng ta liên tưởng đến người con cả trong dụ ngôn “Người cha nhân hậu” được Chúa nói trong Tin Mừng Thánh Luca (x. Lc 15, 25-32). Anh ghen tương và phẫn nộ vì cha mình xử tốt với đứa em khi nó đi hoang trở về. Đó cũng là thái độ của chúng ta, khi muốn Chúa phải xử theo ý muốn hẹp hòi của mình.
Đối lại với lời phàn nàn trách móc, ông chủ đã đặt ra hai câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng mà bạn đâm ra ghen tức?” Qua hai câu hỏi này, ông chủ muốn phê phán những người thợ tự cho mình là đáng giá hơn người khác, để dựa vào đó mà phản đối lòng tốt của ông chủ. Người chủ vườn là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng bao dung nhân hậu. Ngài sai Con Một là Đức Giêsu đến trần gian để sống gần với họ. Điều này làm những người tự coi là “công chính” không hài lòng. Bởi lẽ, theo suy nghĩ của họ, chỉ có họ là được Chúa yêu thương. Việc Chúa Giêsu gần gũi những người thu thuế và những người tội lỗi được họ coi như một thiệt thòi đối với họ, vì thế mà họ nổi loạn và trách móc phàn nàn. Họ giống như một số người có thái độ “ghen ngược” trong xã hội hôm nay, kêu ca phàn nàn trách móc trong khi mình không có quyền gì để làm những điều đó. Thiên Chúa yêu thương và cứu vớt những người bị đẩy ra bên lề cuộc đời. Họ là những người không ai thuê, mặc dù vào giờ thứ mười một, tức là đã xế chiều. “Không ai mướn chúng tôi!” Lời này đã diễn tả tình trạng bi đát và khốn cùng của họ. Không ai mướn, tức là ngày đó không có lương, và như thế, cả vợ con và gia đình họ cũng không có gì sống. Ông chủ vườn nho là người thấu hiểu điều đó. Vì vậy, ông trả lương cho họ giống như những người đã làm từ sáng. Đó là đồng lương của lòng nhân hậu.
Ngày hôm nay, Thiên Chúa vẫn luôn tỏ lòng nhân hậu đối với con người, không phân biệt sang giàu hay đẳng cấp xã hội. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tự vấn lương tâm: “Đâu là thái độ của tôi đối với anh chị em đồng loại?” Vì Thiên Chúa nhân hậu bao dung, nên Ngài mời gọi chúng ta hãy sám hối và bỏ đường tà, đoạn tuyệt với quá khứ, thay đổi con tim và canh tân cuộc sống: “Hãy trở về với Chúa – và Ngài sẽ xót thương, về với Thiên Chúa chúng ta vì Ngài rộng lòng tha thứ” (Bài đọc I).
Những lo toan bận tâm thường ngày không thể cản trở chúng ta tìm kiếm Nước Trời. “Chỉ có một điều là anh em phải ăn ở làm sao cho xứng với Tin Mừng của Đức Kitô” – Thánh Phaolô khuyên chúng ta như vậy. Đối với thánh nhân, sự sống hay sự chết chẳng là một điều bận tâm, vì đối với những ai yêu mến Chúa thực sự thì họ chắc chắn được lãnh nhận phần thưởng Nước Trời. Lòng mến Chúa yêu người sẽ thôi thúc chúng ta thực hiện những gì Chúa muốn: “Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình đang theo. Người bất lương, hãy bỏ tư tưởng mình đang có mà trở về với Đức Chúa – và Người sẽ xót thương” (Bài đọc I).
Chúa là chủ vườn nho bao dung nhân hậu. Tuy vậy, chúng ta không dựa vào lòng nhân hậu của Chúa mà trễ nải khi được mời gọi vào vườn nho của Ngài. Những người thợ được nêu trong Tin Mừng, khi được mời, đều sẵn sàng nhận lời. Vì vậy mà họ đáng được thưởng công. Vườn nho của Chúa là Giáo Hội, nơi mỗi người tìm thấy bầu khí gia đình thân thương. Vườn nho của Chúa chính là cuộc đời, nơi chúng ta được sai đến để làm chứng cho lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Ý thức được điều này, chúng ta sẽ nhận ra giá trị của cuộc sống, nhất là niềm vinh hạnh vì được làm con cái Chúa.
PHÚ YÊN, Việt Nam (NV) – Luật Sư Võ An Đôn được xác định là một trong hai nhân vật bất đồng chính kiến, được nhà cầm quyền Việt Nam cho đi Mỹ tị nạn chính trị theo cuộc dàn xếp của Mỹ trước khi ông Joe Biden, tổng thống Mỹ, đặt chân đến Việt Nam.
Người còn lại không được nêu danh tính, nhưng được mô tả là một giáo dân của Giáo Xứ Cồn Dầu và đã bị chính quyền Đà Nẵng cưỡng chế nhà hồi năm 2018.
Luật Sư Võ An Đôn tại một phiên tòa trước khi ông bị tước thẻ hành nghề. (Hình: Công An Nhân Dân)
Trước đó, hãng tin Reuters hôm 18 Tháng Chín thuật lời viên chức chính phủ Mỹ tiết lộ chuyện có hai nhân vật bất đồng chính kiến được trả tự do từ nhà tù, trong lúc hai người khác được cho đi Mỹ tị nạn. Tuy vậy, danh tính cả bốn người không được tiết lộ.
Dựa trên thực tế, công luận biết hai người được trả tự do từ nhà tù là tù nhân lương tâm Nguyễn Bắc Truyển (hiện đã đi tị nạn tại Đức) và nhà báo tự do Mai Phan Lợi.
Còn hai người được cho đi Mỹ cùng gia đình của họ được xếp định cư theo chương trình “Định cư tị nạn ưu tiên 1.” Nguồn tin nói rằng hai người này “không bị giam trong tù nhưng bị cấm xuất cảnh.”
Sau đó, Luật Sư Võ An Đôn xác nhận với đài Á Châu Tự Do (RFA) rằng ông là một trong hai người được nhắc đến, tuy nhiên ông vẫn đang ở tại quê nhà Phú Yên và “chưa rõ thời điểm được xuất cảnh.”
Luật Sư Đôn cũng tiết lộ thêm rằng Tổng Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn đang sắp xếp cho ông và vợ con đi Mỹ.
Hồi cuối Tháng Chín năm ngoái, Luật Sư Võ An Đôn và vợ con bị chặn lại ở phi trường Tân Sơn Nhất ngay trước chuyến bay đi Mỹ tị nạn.
Cũng theo lời ông Đôn nói với RFA, trong một năm qua việc học của các con ông không bị trở ngại, tuy nhiên cơ quan an ninh “thường xuyên canh gác, cũng như cho những người hàng xóm theo dõi khiến gia đình cảm thấy rất bất an.”
Vài ngày trước, Công An Tỉnh Phú Yên có thông báo miệng rằng đã gỡ bỏ lệnh cấm xuất cảnh đối với ông Võ An Đôn.
Hồi năm 2018, sau khi bị tước thẻ hành nghề, Luật Sư Đôn khởi kiện bộ trưởng Tư Pháp Việt Nam nhưng bất thành.
Luật Sư Võ An Đôn và vợ con bị chặn lại ở phi trường Tân Sơn Nhất ngay trước chuyến bay đi Mỹ tị nạn hồi Tháng Chín, 2022. (Hình: Facebook Đôn An Võ)
Người ta tin rằng, sở dĩ Luật Sư Đôn bị tước thẻ là vì ông thường xuyên nhận bào chữa cho các nhân vật là dân oan, blogger như bà Cấn Thị Thêu, bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm)…
Nhà cầm quyền Việt Nam đang cầm tù ít nhất 159 người tù chính trị trong khi 22 người đã bị bắt giam nhưng chưa có án, theo cáo buộc của tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền (HRW). Chỉ tính trong tám tháng đầu năm nay, đã có 15 người bị tuyên các bản án nặng nề, bất chấp luật lệ hình sự tố tụng của chế độ. (N.H.K)
Những người quan sát thời sự không ngạc nhiên khi thấy gần đây, các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ có vẻ như xuống giọng khi nói tới Trung Quốc và cuộc cạnh tranh giữa hai nước. Nhưng nhìn vào hành động của chính quyền Biden, không khó nhận thấy Mỹ nói một đằng làm một nẻo, một chiếc thòng lọng đang siết dần quanh Trung Quốc. Về phần mình, Trung Quốc không ngây thơ tin vào những lời đường mật của Washington mà ngược lại, đang đẩy cuộc đối đầu tới mức khó có thể thỏa hiệp.
Hải Quân Hoa Kỳ liên tục hoạt động trên Biển Đông như một thách thức với Trung Quốc về tương quan lực lượng ở Thái Bình Dương. (Hình minh họa: Noel Celis/Pool/AFP via Getty Images)
Phát biểu trong cuộc họp báo tại Hà Nội tuần trước, ngay sau buổi làm việc với Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, Tổng Thống Joe Biden nói “Hoa Kỳ không có ý định kiềm chế Trung Quốc,” nước Mỹ “không tìm cách gây tổn thương Trung Quốc” và “tất cả chúng ta đều tốt hơn nếu Trung Quốc phát triển tốt.”
Và như để thể hiện thiện chí ổn định mối quan hệ song phương rất căng thẳng sau chuyến thăm Đài Loan của bà Nancy Pelosi năm ngoái, nhất là sau vụ khinh khí cầu do thám của Trung Quốc bay vào vùng trời nước Mỹ và bị bắn hạ ngoài bờ biển South Carolina, những tháng gần đây Hoa Kỳ đã cử nhiều quan chức cao cấp tới Bắc Kinh đề nghị nối lại liên lạc cấp cao giữa hai bên.
Sau Ngoại Trưởng Antony Blinken, Bộ Trưởng Tài Chính Janet Yellen, Đặc Phái Viên Về Khí Hậu, cựu Ngoại Trưởng John Kerry và Bộ Trưởng Thương Mại Gina Raimondo, sắp tới Lãnh Đạo Đa Số Thượng Viện Chuck Schumer sẽ dẫn một đoàn thượng nghị sĩ liên bang tới Trung Quốc nhằm giải thích những thắc mắc về một số chính sách và luật lệ liên quan tới Trung Quốc mà Quốc Hội Mỹ đã ban hành.
Nhưng đó chỉ là một mặt – một củ cà rốt – trong chính sách đối với Trung Quốc của chính quyền Biden. Quan trọng hơn và được thực hiện ráo riết hơn là mặt đối lập – là cây gậy; theo đó Hoa Kỳ ngày càng đẩy mạnh chiến lược thu phục đối tác và đồng minh để bao vây Trung Quốc cả về an ninh và kinh tế.
Sự kiện ông Biden tới Ấn Độ dự hội nghị G20, sau đó đến Việt Nam ký kết thỏa thuận nâng cấp quan hệ song phương là dấu hiệu rõ ràng cho thấy vấn đề Trung Quốc là trọng tâm hàng đầu trong chính sách đối ngoại của Mỹ hiện nay, trên cả vấn đề bảo vệ Ukraine trong cuộc xâm lược của Nga.
Mỹ có nhiều lý do để cứng rắn với Trung Quốc sau nhiều thập niên thực hiện chính sách “kết giao” (engagement), góp phần giúp Trung Quốc phát triển thần tốc. Nhưng những hành vi hung hăng và những ý định mờ ám của Bắc Kinh đã xóa sạch mọi thiện cảm mà người dân Mỹ dành cho họ.
Sự kiện Trung Quốc canh tân quân đội, phát triển các loại vũ khí tân tiến và đưa ra những tuyên bố sắt máu đòi thâu tóm Đài Loan bằng vũ lực, thậm chí đe dọa tấn công phủ đầu các căn cứ Mỹ tại châu Á và đảo Guam, đảo Hawaii, đánh chìm các hàng không mẫu hạm Mỹ… là nền tảng để quân đội Mỹ phải chuyển sang chiến lược kiềm chế, ngăn chặn và đánh bại Trung Quốc nếu nổ ra chiến tranh giữa hai nước.
Nước xa không cứu được lửa gần. Ngoài tiềm lực sẵn có, Mỹ vẫn cố xây dựng mạng lưới đồng minh và đối tác, cùng chia sẻ mục tiêu chung. Đến nay ở khu vực Mỹ có sáu hiệp ước tương trợ quốc phòng hoặc cam kết phòng thủ với Nhật Bản, Nam Hàn, Úc, New Zealand, Philippines và Thái Lan; có luật về quan hệ với Đài Loan, có khối Bộ Tứ (QUAD – gồm Mỹ, Nhật, Úc, Ấn Độ), có liên minh AUKUS (Mỹ-Anh-Úc). Việc Mỹ gia tăng bán vũ khí phòng thủ cho Đài Loan và củng cố mối quan hệ nhiều thăng trầm giữa Nhật Bản và Nam Hàn trong hội nghị tại trại David mới đây là bước tiến mới trong công cuộc thiết lập vành đai an ninh đối phó với Trung Quốc.
Trong lĩnh vực kinh tế cũng vậy. Chính sách kinh tế thực dụng và duy lợi của Trung Quốc vừa không minh bạch, không công bằng vừa làm méo mó các nguyên tắc căn bản của thị trường tự do. Sự kiện Bắc Kinh gia tăng kiểm soát và hạn chế các công ty nước ngoài để tạo thuận lợi cho các doanh nghiệp nội địa làm cho Trung Quốc trở thành nơi “không thể đầu tư được” như nhận định của Bộ Trưởng Raimondo.
Đặc biệt, chính quyền của ông Tập đã tung tiền thực hiện cái gọi là đại dự án “Vành Đai và Con Đường” (BRI) – đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng ở hơn 100 nước – như một nỗ lực làm thay đổi trật tự thế giới theo hướng có lợi cho Trung Quốc, không chỉ làm cho Mỹ mà cả Châu Âu và nhiều nước khác phải lo ngại. Tới nay, BRI đã lộ nguyên hình là một cái “bẫy nợ” khổng lồ, hơn 60% số quốc gia đã vay tiền của Trung Quốc lâm vào tình trạng nợ nần chồng chất.
Tại hội nghị G20 vừa qua, Tổng Thống Biden cam kết cải tổ Ngân Hàng Thế Giới và Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế để giúp các nước nghèo được vay vốn dễ dàng hơn cho các dự án hạ tầng thiết yếu, phát triển năng lượng sạch, chống biến đổi khí hậu. Mỹ sẽ cung cấp $25 tỷ vốn ban đầu và vận động $200 tỷ khác cho các nước nghèo trong vòng một thập niên tới, coi đây là liều thuốc giải độc cho cái tham vọng BRI của ông Tập Cận Bình.
Mỹ cũng ký một thỏa thuận với Saudi Arabia, Ấn Độ và Liên Minh Châu Âu (EU) nhằm kết nối giao thương giữa Ấn Độ, Trung Đông và Châu Âu trong một mạng lưới đường sắt và hải cảng; tiến tới ổn định tình hình và hội nhập khu vực Trung Đông vào thế giới bên ngoài. Chính sách ngoại giao dùng tiền mua ảnh hưởng của Bắc Kinh giờ đây đã bị thách thức từ các sáng kiến kết nối mới của Mỹ.
Tại Ấn Độ và Việt Nam, trong chuyến đi vừa qua, ông Biden đã cam kết hợp tác sâu rộng trong các lĩnh vực công nghệ thiết yếu, một phần để bảo đảm chuỗi cung ứng hàng hóa cho người Mỹ không bị gián đoạn, phần khác để giúp các nước này phát triển, tách ra và cạnh tranh được với Trung Quốc.
Ở Ấn Độ, đó là các dự án về điện toán lượng tử (quantum computing), thám hiểm không gian và viễn thông thế hệ 5 (5G), thế hệ 6 (6G). Đổi lại, Ấn Độ cam kết thải bỏ thiết bị và công nghệ viễn thông của Huawei, ZTE của Trung Quốc, thay bằng các sản phẩm phương Tây trong chương trình “Rip and Replace” (gỡ và thay thế) do Mỹ chủ xướng. Con voi Ấn được đại bàng Mỹ tiếp sức sẽ trở thành đối thủ nặng ký về công nghệ của con rồng Trung Quốc.
Ở Việt Nam, quan hệ song phương được nâng lên “đối tác chiến lược toàn diện,” ảnh hưởng tới mọi phương diện từ giáo dục đến công nghệ và đã có những biên bản ghi nhớ được ký kết giữa doanh nghiệp địa phương và các công ty Mỹ như Nvidia, Amkor, Synopsis… trong lĩnh vực sản xuất chất bán dẫn. Đầu tư công nghệ của Mỹ tại Việt Nam chưa nhiều nhưng sẽ biến nước này thành điểm hấp dẫn các công ty Mỹ và phương Tây đang chuyển một phần cơ sở sản xuất ra khỏi Trung Quốc; từ đó làm giảm vai trò thống trị của Trung Quốc trong những lĩnh vực công nghệ cao.
Với chuyến đi Ấn Độ và Việt Nam của Tổng Thống Biden vừa qua, rõ ràng Mỹ đã mở rộng đáng kể mạng lưới đồng minh và đối tác trong khu vực Thái Bình Dương-Ấn Độ Dương đủ mạnh để làm đối trọng với ảnh hưởng của Trung Quốc.
Bắc Kinh tất nhiên không ngồi im và mọi hành động kể trên của Mỹ đều được giới tinh hoa chính trị của Trung Quốc coi là thù địch và tìm cách trả đũa. Các chính sách và hành động của Mỹ như gia tăng tần suất và quy mô các cuộc tập trận trong khu vực, tuần tra bảo vệ tự do hải hành (FONOPs), nhất là các chuyến viếng thăm Đài Loan của các quan chức cao cấp Mỹ, liên tục cung cấp vũ khí tân tiến cho Đài Loan và củng cố quan hệ với các nước lân cận Trung Quốc làm cho Bắc Kinh hết sức phẫn nộ. Họ liên tục tố cáo Mỹ có thái độ đối đầu và gây bất ổn trong khu vực mà né tránh nguyên nhân thật sự là sự trỗi dậy đầy hung hăng và thách thức của chính Trung Quốc.
Tình trạng cạnh tranh ngày càng tăng cũng khiến Trung Quốc thêm quyết tâm canh tân quân đội, mở rộng kho vũ khí nguyên tử và vũ khí quy ước, xây dựng hạm đội hải quân lớn nhất thế giới.
Đáng lo ngại là trong cuộc đối đầu hiện nay, Trung Quốc chẳng những không nhượng bộ mà còn từ chối mọi đề nghị nối lại liên lạc cấp cao giữa hai nước, hai quân đội. Những chuyến đi Bắc Kinh liên tục của các quan chức Mỹ hầu như không đạt được một kết quả cụ thể nào. Một sự hiểu lầm nào đó, một sự cố va chạm nào đó của phi cơ và tàu chiến hai nước trên vùng Biển Đông, biển Hoa Đông đều có thể trở thành cái cớ cho một cuộc xung đột nóng mà hậu quả sẽ hết sức tàn khốc.
Ông Tập và ông Biden có thể sẽ gặp nhau tại Thượng Đỉnh APEC ở San Francisco trong vài tháng nữa. Nếu hai nhà lãnh đạo Mỹ-Trung không tìm được giải pháp cho cuộc đối đầu hiện nay thì tình hình sẽ hết sức nguy hiểm. Lợi ích và tham vọng của các bên có thỏa hiệp được không? Nhìn một cách khách quan, triển vọng quan hệ Mỹ-Trung Quốc trong tương lai là rất u ám. [kn]