Về đất nước Việt nam ngày hôm nay

From facebook Congtrung Nguyen

Nếu nhân danh cộng sản thì không biết tham lam chứ đừng nói chi là cứ vô tư tham nhũng tràn lan bất chấp mọi hậu quả nghiêm trọng xảy ra giáng xuống sự sống của nhân dân.. Đó chỉ là ảo tưởng viễn vông khi bản năng của con người là vô tận, chỉ mong sao có tam quyền phân lập, tự do báo chí, kiểm soát quyền lực để ngăn chặn, giảm bớt và trừng trị đích đáng bọn tham nhũng xấu xa nhưng khoác áo mỹ từ đẹp đẽ “Do dân và vì dân “, chúng là những kẻ hậu sanh mà do ăn mày được cái dĩ vãng “cộng sản” nào đó để chụp giựt lên nắm quyền lực mà thôi! Phải chăng chúng đã câu kết thành những ” lợi ích nhóm “, ” tập đoàn quyền lợi ” cố ôm chặt lấy vũ khí chuyên chính vô sản của cộng sản để bảo vệ lợi ích và quyền bính của chúng? Tiền, tình, tham vọng, dục vọng, mưu mô, tị hiềm, quyền lực và bạo lực, sự ngông cuồng của bản năng, sự hiếu thắng của lý trí dục vọng với lải nhải những nguỵ biện của những luân lý cùn mòn, sáo rỗng,giả dối dẫn đến kinh tế tàn mạt, văn hoá chạm đáy,tình người vô cảm, nhân dân đói khổ, bơ vơ ngay trên chính quê cha đất tổ phải rong ruổi, tha phương cầu thực thành những gánh hàng rong..   Anh Duy Lâm ( Lâm Trần) có viết trên trang facebook của mình:”..phải nhìn tận gốc hàng rong từ đâu ra, từ đâu họ phải sống dường như ở đáy sông, nơi mà một anh dân phòng, một chú công an phường cũng có thể quát nạt, đánh đập, thu gom họ như những cái bàn cái ghế, ném họ xuống đường, lên xe tải như những đồ đạc chứ không phải người?
Họ là nông dân anh hùng cả đấy. Họ là chủ nhân của những miếng ruộng, mảnh rẫy, đã bị các tư sản đỏ phối hợp với chính quyền, công an (lại công an) đánh đập, giật khỏi tay họ phương tiện sống cuối cùng, đẩy họ ra lề đường.
Ăn mày là ai, ăn mày là ta
Đói cơm rách áo hoá ra ăn mày.
Không thể sinh sống được ở nông thôn, họ kéo về phố…
Về phố thị, lưng vốn không có, chắc chắn rằng họ sẽ không mua được chung cư Ecopark, cố gắng lắm thì thuê được cái nhà trọ tồi tàn chen chúc, hoặc công viên, gầm cầu…
Về phố thị, nghề nghiệp không có, chắc chắn họ chỉ khuân vác, vé số, kiếm được cái xe ba bánh như ở chợ Bình Tiên vừa rồi là cố gắng lắm.
Họ như cây cỏ, như rau sam, chen lấn sát vỉa hè, vệ đường. Họ không có ngày mai. Ngày mai của họ chất kín hôm nay với ba món hàng mà chắc chắn anh DLV bác sĩ kia sẽ chun mũi, vì anh xài hàng hiệu.
Họ sẽ mệt mỏi sau một ngày lăn lộn dưới nắng, dưới bụi, chạy công an, dân phòng, chạy hàng…thú vui cuối ngày của họ là cút rượu men hoá chất, cẳng gà thối. Nó khác với thú vui của bar, của restaurant, của hotel, resort…
Họ trở thành thứ dở hơi, thành lực cản cho sự phát triển, thành đối tượng thu gom mỗi lần chỉnh trang đô thị. Là con bù nhìn cho những anh thượng sĩ Hà luyện ngón võ độc, để nhập viện 115 với chẩn đoán xuất huyết não, mà không có BHYT, không có tiền, đối mặt với những thứ đó chỉ còn cỗ ván từ thiện. Tôi chê anh Hà không ra tay mạnh thêm tí, có thể anh hàng rong kia gãy cổ chết tại chỗ, có khi vợ con anh ấy đỡ phải còm cõi trong những ngày nằm viện vô vọng.
Các bạn chê hàng rong. Nhưng tôi cho rằng đó là vùng đệm cho xã hội Việt Nam khỏi sụp đổ đấy. Như hàng cây vẹt, cây bần (cái tên cây cũng khốn nạn như hàng rong), cây mắm kia là hàng rào chắn sóng, là nơi ôm ấp từng mảnh đất liền, đội ngũ hàng rong giữ cho những xung đột xã hội Việt hiện nay khỏi bùng nổ, vì đói, vì tay chân chẳng biết làm gì. Vì vậy, ngày nào hàng rong còn tồn tại mà chưa có giải pháp tốt hơn, chính quyền cần cảm ơn Thượng Đế đã tạo ra nghề hàng rong.
Vì sao? Vì họ là những người đã mất hết, mất đến cả lối đứng thẳng người. Mà như ai đó đã nói, đem cái không có gì mà đổi được một chút gì thì kiểu nào cũng đổi.
Đằng sau chúng nó đuổi, đằng trước chúng chặn đường, đẩy người dân ra tận vỉa hè để kiếm sống, nếu chính quyền còn biết lo cho dân, cần phải có một phương án tiếp cận kinh tế xã hội khác, không thể để tình trạng “cừu ăn thịt người” như thời chủ nghĩa tư bản hoang dã hoành hành ở Anh. Hoặc nếu không lo được thì cũng phải lo cho họ được một số phòng hơi ngạt, một ít cây thập tự dọc đường cho họ có chỗ treo cổ miễn phí.
” Một chính quyền không phải của dân, không phải do dân mà không còn biết vì dân để giúp họ chết miễn phí thì chính quyền đó mãi mãi là ngụy quyền “.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay