Truyện ngắn – GHEN…

 Van Pham is with Mai Cội.

Truyện ngắn

GHEN….

Nhìn cảnh chồng chị nằm ôm đứa con gái trẻ trung mơn mởn mà một lần chị bắt gặp tại trận do người quen thông báo.

Từ đó cứ đêm về! Chị lại nằm khóc… Chị đã nhiều lần khuyên nhủ, chồng chị cứ hứa… nhưng rồi lại đi nhậu và lại vắng nhà.

Nhiều đêm, chị chợt thức giấc quờ quạng, rờ rẫm trong đêm tối để rồi hốt hoảng khi thấy chiếc giường trống rỗng… Chồng chị đi đâu? Đi uống rượu? Hay lại đi vỗ về nhân tình?

Riết rồi chị cảm thấy từ tinh thần đến thân xác rã rời, mệt mỏi với những lời hứa… với lo sợ những đứa con không cha để rồi lại tha thứ…

“Tao thấy ông P nhà mày lại cặp với con nhỏ lần trước…” Bạn thân chị gọi điện cho chị ré lên “Đi thôi, tao dắt thêm mấy đứa, bọn mình đánh cho chúng nó không còn mặt mũi mà ra đường…”

Chị hờ hững nhìn vào màn hình điện thoại! Chị có còn ghen tuông hay không?

Không! Chị mệt mỏi lắm rồi…

– “Sao mày không đánh chúng nó? Mày chịu thua à?” Bạn chị khó chịu hỏi. Bình thường tính chị cứng rắn và đôi khi đanh đá… Vậy mà…

– “Tao mệt rồi!” Chị cười mỉm “Lấy chồng không phải để hôm nay đi đánh ghen, ngày mai đi rình rập. Lấy chồng là để được yêu thương, được chiều chuộng, được trân trọng, được nâng niu. Đàn bà sinh ra là để được yêu, chứ không phải để chà đạp. Anh ta không còn yêu tao, tao sẽ tìm người khác nâng niu mình!”

Chị nói là làm! Chị viết sẵn giấy ly hôn, nói anh ký vào!

Anh bĩu môi, nghĩ chị “lại đe doạ” như những lần trước! Thứ đàn bà như vợ anh “không nhan sắc, không có sức quyến rũ”, bỏ anh ư? Chuyện cười!

Anh không biết rằng chị không hề nói đùa, anh chỉ vui mừng vì chị “hiền dịu đi, không còn ghen tuông” nói chính xác là “không quan tâm đến anh nữa”. Anh tự hào về điều này, để rồi tự hào cặp bồ cách công khai!!!

Chị cười nhạt bản thân. Bản thân chị đã mất giá trị như thế nào để anh coi thường chị như vậy? Hoá ra trong mắt anh chị chỉ là con đàn bà xấu xí – ỷ lại – ghen tuông vớ vẩn!

Chị dẹp bỏ chuyện ly dị sang một bên, chính thức gửi con đi nhà trẻ để dành thời gian cho mình.

Trước tiên chị đăng ký một lớp thể dục thẫm mỹ. Sau đó chị lập một ngân quỹ riêng, sắm sửa cho mình những bộ quần áo đẹp, hàng hiệu đắt tiền, đổi kiểu tóc mới.

Chưa đủ, chị quyết định đi thẩm mỹ. Nâng một chút mũi, cắt một chút mí, xâm lại đôi môi, tân trang lại làn da…

Ban đầu chồng chị còn dè bỉu, dần dà anh thấy chị đẹp lên, anh lại đâm lo!

Anh bắt đầu ít ra đường, ở nhà theo dõi nhất cử nhất động của chị xem chị đi đâu? làm gì? với ai?

Có lần anh thấy chị bước lên một chiếc ô tô sang trọng.

Lần khác anh lại thấy chị ăn trưa cùng đồng nghiệp cơ quan!

Anh ghen, hình như anh đang ghen!

Tình nhân của anh cũng bắt đầu “ghen ngược”, liên tiếp nhắn tin nguyền rủa chị, “khuyên” chị nên bỏ anh, để anh được tự do!

Chị cười nhạt, chụp ảnh đơn ly dị gửi tới cho cô ta “Em này, chị đã đưa lá đơn này ra cách đây nửa năm nhưng anh không ký! Mong em giúp chị khuyên chồng chị ký vào nhé!”

Một hôm anh về nhà nồng nặc mùi rượu, anh lao tới ôm chị, định gần gũi với chị nhưng chị cự tuyệt!

“Ô, cô không cần tôi à? Hay cô có người đàn ông khác?”

Chị thở dài không đáp.

“Cô muốn gì? Muốn ly dị lắm ư? Đến nỗi gửi cho con bồ của tôi lá đơn ly hôn? Cô đưa đây, tôi sẽ ký…”

Chị lẳng lặng rút lá đơn đã được chuẩn bị trước nửa năm vứt trước mặt anh. Anh lạnh lùng ký vào rồi lăn ra ngủ…

Sáng hôm sau tỉnh lại, anh thấy nhà mình trống vắng. Vợ không thấy, con không thấy!

Anh kêu to “Em ơi…” Nhưng không có một tiếng hồi âm!

Anh nhìn thấy một lá thư ngay ngắn trên bàn.

“Anh à, cho phép em được gọi anh là “chồng” lần cuối cùng, mặc dù với em tình nghĩa vợ chồng đã cắt đứt từ nửa năm trước, ngày em đi đánh ghen bắt được anh trong khách sạn – nhưng em không ra tay ấy!

Có những việc không thể lặp đi lặp lại quá nhiều lần, em là vợ anh, nhưng không phải là người sẽ yêu anh cả đời, chạy theo cái bóng của anh cả đời, ghen với tình nhân của anh cả đời!

Em là con người – có trái tim, có máu thịt! Em biết đau, biêt tổn thương, biết rỉ máu. Và khi nỗi đau quá nặng nề, giống như một khối ung nhọt, em sẽ lạnh lùng cắt nó đi mà không hề hối tiếc…

Vậy em sẽ rời xa anh, để anh tự do với người đàn bà mà anh cảm thấy hứng thú, với người đàn bà anh đang rung động!

Còn em, em sẽ đi tìm tự do cho riêng mình!”

Anh gấp lá thư lại, bàn tay quờ quạng sờ vào khoảng không. Vợ anh… đã bỏ anh đi xa rồi…

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay