NGẪM LẠI CHUYỆN ĐỜI

 .. Cuộc sống vội vã, kiếp người bé nhỏ, ngoảnh đầu lại đã hơn nửa đời người. Thời gian trôi nhanh như bóng cây lướt ngoài cửa sổ. Hôm qua còn vui vầy cùng bè bạn mà hôm nay đã đôi ngả lìa tan. Người cũ lâu không gặp, chuyện cũ lâu không bàn. Chớp mắt một cái, nhìn quanh mình chẳng còn lại mấy ai. Thời gian không đợi một ai, một sớm soi gương thấy tóc Ta điểm bạc, hồng trần có khác nào cõi mộng vậy thôi

ĐÔI KHI BUỒN PHIỀN?

Hãy nghĩ cuộc sống là phép trừ, gặp một lần bớt một lần, còn có gì phải khổ não đây. Không quên ơn người giúp mình, không trách móc người xử tệ với mình, không giữ mãi trong lòng hận thù người khác, tự khắc ta sẽ thấy cuộc đời sao mà an nhiên, bình lặng đến vậy!

Khi gặp phải chuyện đau buồn, không như ý, hãy nghĩ rằng cuộc sống chính là một lần phải vượt qua. Kiếp người khi đến tay không, ra đi cũng tay không, không mang đến hạt cát mà cũng không mang đi một áng mây nào.

KHI TA BẤT MÃN ?

Hãy nghĩ đến những người nghèo khổ, kém may mắn hơn ta, biết đủ mới là hạnh phúc. So với người bệnh, hạnh phúc của Ta là sống khỏe mạnh. So với người đã khuất, hạnh phúc của Ta là còn sống. Người ta muốn sống tốt thì tâm phải đơn giản, phải bớt tranh giành một chút.

KHI TA CẢM THẤY KHÔNG VUI ?

Hãy tự hỏi rằng mình còn lại bao nhiêu ngày để có thể dằn vặt. Nghĩ kỹ rồi, Ta sẽ không buồn nữa. Khi Ta tức giận hãy nghĩ rằng liệu có cần phải khổ tâm vì một người không đáng, tại sao Ta lại để người đó làm chủ trong tâm hồn mình. Ta hãy quên đi cứ ăn ngon, ngủ ngon, chăm sóc tốt, biết cách tiêu tiền là được rồi.

KHI TA MUỐN SO ĐO, TÍNH TOÁN?

Hãy nhớ lại rằng con người đến thế gian này là tay không, hà cớ gì phải tính toán thiệt hơn, tại sao không chịu nhường một bước ?

Nói nhiều sẽ làm tổn thương người khác, so đo nhiều lại tổn hại tinh thần, vừa hại người lại hại mình, kết quả là hao tâm tổn sức. Một đời người thực ra chỉ cần không làm chuyện phải hổ thẹn với lương tâm, tự tại an nhàn đã là quý lắm rồi !

– Hãy sống sao cho thật vui vẻ. Có cơm để ăn, có quần áo để mặc, có núi để leo, có biển để ngắm, có internet để vào, có xe để đi, có việc để làm, có thêm người bạn đời cùng chung suy nghĩ nữa là … tuyệt vời !

Sống an nhiên vui vẻ mới là tốt nhất, chẳng việc gì phải để ý đến tiền ít, tiền nhiều. Sau này già rồi, chết đi ai còn để ý Ta là ăn mày hay là người giàu có? Ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có buồn phiền, quan trọng nhất là Ta không để ý đến nó, sống vui vẻ thì buồn phiền sẽ tự nhiên tan mất. Phiền não ngày ngày đều có nhưng nếu không tự tay nhặt lên thì người ta đâu phải u sầu nhiều đến vậy?

Tài sản quý giá nhất là: SỨC KHỎE & TRÍ TUỆ 

Khi sinh mệnh của con người chấm dứt, đến lúc sự sống không thể cứu vãn được nữa thì tiền tài là gì, danh vọng là chi, thảy đều vô nghĩa.

Truy cầu giàu có khiến người tham lam, biến thành ác quỷ. Trong mắt người sắp từ giã cõi đời, những gì gọi là danh phận, địa vị, tiền bạc đều chỉ là vô giá trị mà thôi.

Sức khỏe là số một, không có sức khỏe thì danh tiếng, địa vị, sỉ diện, xa hoa, xe sang, nhà cao cửa rộng… thảy đều là mây bay, gió cuốn, mong manh, hư ảo cả.

Hãy luôn nhớ rằng:

Chiếc điện thoại thông minh cao cấp, 70% chức năng là không hề dùng tới. Một chiếc xe sang, 70% tốc độ là thừa. Một ngôi biệt thự nguy nga, 70% diện tích là bỏ trống. Hàng loạt chuyện đời, 70% là vô vị, hư không. Một đời nỗ lực kiếm tiền, 70% là để lại cho người khác tiêu. 

Hãy sống thật đơn giản, tận hưởng cuộc đời, giữ lấy 30% những gì vốn thuộc về mình mới mong thực sự có được hạnh phúc.

Đời người lại như một hiệp đấu. Nửa trước là học hành, quyền lực, chức tước, thành tích, tăng lương, tăng chức. Còn nửa sau là huyết áp, mỡ máu, tiểu đường, ung thư, cô đơn, sầu não. Nửa hiệp đầu là phấn đấu hết mình, nửa hiệp sau là chấp nhận, buông xuôi.

Nghĩ lại đi, cớ sao kiếp người mỏi mệt lắm vậy?
ST


 

 CON NGƯỜI TRỞ NÊN VĨ ĐẠI NHỜ CẦU NGUYỆN

 Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P.

Pascal là một nhà bác học nổi tiếng và cũng là một nhà triết gia lỗi lạc, ông đã có một câu nói thời danh để đời như sau: “Con người chỉ vĩ đại khi họ cầu nguyện.”

Thật vậy, con người là loài thụ tạo cao quý nhất mà Thiên Chúa dựng nên.  Con người có giá trị trổi vượt trên các loài thụ tạo khác.  Tuy nhiên, con người chỉ có thể trở nên vĩ đại nhờ có một mối tương quan mật thiết với Đấng là chủ tể của mình ngang qua đời sống cầu nguyện.  Bởi vì cầu nguyện là chiếc cầu nối liền giữa Thiên Chúa và con người.  Cầu nguyện làm cho con người tìm ra được nguồn cội, cùng đích của cuộc đời.  Cầu nguyện cũng giúp cho con người biết mình phải làm gì và khước từ điều gì.

Hôm nay, Tin Mừng thuật lại việc Đức Giêsu ngay từ sáng sớm, người lánh sang một nơi thanh vắng để cầu nguyện sau một ngày làm việc mệt nhọc với sứ vụ và tiếp tục với hành trình rao giảng Tin Mừng mới.  Điều này cho thấy: cầu nguyện là việc vô cùng cao quý và quan trọng trong hành trình loan báo Tin Mừng của Đức Giêsu cũng như người môn đệ.

Cầu nguyện không ngừng

Đã có lần, Đức Giêsu nghe các môn đệ của mình kể về thành tích mà các ông đạt được sau những ngày vất vả vì sứ vụ.  Các ông trở về trong hân hoan và khoe với Ngài về thành tích đạt được: thành công trong việc chữa lành bệnh tật, nhiều người nghe lời các ông giảng và ngay cả ma quỷ cũng phải khuất phục (x. Mc 6, 30-31).

Tuy nhiên, Đức Giêsu đã không khen ngợi các ông, Ngài cũng chẳng đề nghị các ông tiếp tục thi hành.  Và hoàn toàn không mở tiệc linh đình để tuyên dương kết quả!  Nhưng Ngài nói với các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút” (Mc 6, 31).  Nghỉ ngơi ở đây có nghĩa là trở về với Thiên Chúa và với bản thân trong sự thinh lặng nội tâm sâu xa.

Còn khi dạy các Tông đồ cầu nguyện, Ngài nói: “Phải cầu nguyện luôn mãi không ngừng nghỉ” (Lc 18,1); chỗ khác Ngài truyền lệnh: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” (Mc 14,38).  Hơn nữa, khi nói về giới hạn của con người và tầm quan trọng của cầu nguyện, Ngài mặc khải: “Không có Thầy, chúng con không thể làm được gì” (Ga 15,5).  Hay để khơi lên niềm tín thác vào Thiên Chúa là Đấng xót thương, Đức Giêsu khẳng định: “Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ được mở cho” (Mt 7,7).

Như vậy, đời sống cầu nguyện là nền tảng để xây dựng đời sống Tông đồ nơi người môn đệ.  Cầu nguyện chính là hồn sống, là thước đo để biết được người Tông đồ thi hành sứ vụ vì ai, cho ai và mục đích gì!  Cầu nguyện còn để xác định rõ: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên.”  Nói cách khác, đời sống cầu nguyện được ví cá cần nước, cây cần ánh sáng, con người cần hơi thở.

  1. Mẫu gương cầu nguyện nơi Đức Giêsu

Khi thấy được tầm quan trọng không thể thiếu của đời sống cầu nguyện, nên Đức Giêsu không chỉ dạy các môn đệ cầu nguyện, nhưng chính Ngài đã làm gương về đời sống cầu nguyện.

Thật vậy, Ngài luôn luôn cầu nguyện trước, trong và sau khi làm bất cứ việc gì.  Ngài cầu nguyện trong sa mạc; nơi hội đường; trên triền núi; ngoài bãi biển….

Hôm nay, thánh Máccô một lần nữa cho ta thấy Đức Giêsu coi trọng và ưu tiên hàng đầu trong việc cầu nguyện, tác giả viết: “Sáng sớm lúc trời còn tối, Người đã dậy đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó” (Mc l,35).

Khung cảnh “sáng sớm” cho chúng ta thấy một đêm dài đã kết thúc và một ngày mới khởi đầu.  Thái độ cầu nguyện ngay từ khi trời còn tối báo cho chúng ta biết, Đức Giêsu chắc chắn tạ ơn, chúc tụng quyền năng của Thiên Chúa qua những việc Ngài đã làm trong ngày hôm trước như: thăm viếng, chữa bệnh, trừ quỷ….  Mặt khác, trải qua một đêm có lẽ nhiều thao thức, trăn trở và lựa chọn để làm trong ngày mới, nên ngay từ sáng sớm, Ngài đã xin ý của Thiên Chúa qua việc cầu nguyện, để mọi việc được diễn ra trong thánh ý của Người.  Chính vì điều này mà mọi hoạt động của Đức Giêsu đều quy hướng về Thiên Chúa và mang lại vinh quang cho Người.

Như vậy, giữa Đức Giêsu và Thiên Chúa có một sự gắn kết mật thiết đến độ không thể tách rời đến nỗi đã có lần Đức Giêsu tuyên bố: “Ta và Cha ta là một”; hay “lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người” (Ga 4,34 ).

  1. Cầu nguyện là nền tảng cho mọi hoạt động

Ngày nay, chúng ta thấy có rất nhiều sự rạn nứt qua các mối tương quan như: rất nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ, vợ chồng không còn tin tưởng nhau, thiếu sự chung thủy.  Nạn phá thai diễn ra như cơm bữa.  Lương tâm, chân lý không còn được lưu tâm hay bị lệch lạc.  Con cái vô cảm, bất hiếu và hỗn xược với đấng sinh thành.  Anh chị em trong gia đình loại trừ nhau.  Hàng xóm láng giềng không còn chuyện “tối lửa tắt đèn có nhau!”  Thầy cô giáo và học trò ít quan tâm đến chuyện: “Tiên học lễ, Hậu Học văn”; vì thầy chẳng ra thầy, trò chẳng ra trò!  Bạn bè với nhau không còn tính trung thực, mà thay vào đó là lợi dụng nhau, thanh toán nhau bằng nắm đấm, song sắt, lưỡi lê….

Nguyên nhân lớn nhất đó là thiếu hay coi thường hoặc không có đời sống cầu nguyện.  Bởi vì, không cầu nguyện, con người sẽ không nhận ra Thiên Chúa là ai cũng như không biết coi trọng nhân phẩm của mình và của nhau.  Không có đời sống cầu nguyện, người ta cũng không tìm ra lý tưởng và không thể trả lời được về mục đích của sự hiện hữu nơi mình trên trần gian.  Đàng khác, khi đời sống cầu nguyện bị sao nhãng, người ta cũng chẳng cần quan tâm đến sự thật và lòng trung thành, từ đó, họ có thể làm bất cứ điều gì mà không sợ áy náy!  Họ sẵn sàng “dùng phương tiện xấu để biện minh cho mục đích tốt”; hay cả phương tiện và mục đích đều xấu, nhưng lương tâm đã bị trai lỳ, vô cảm nên họ vẫn sẵn sàng làm cho kỳ được để thỏa mãn điều mong muốn một cách bất nhân.

Hơn nữa, nhiều người có cầu nguyện, nhưng sự hời hợt, qua lần chiếu lệ đã làm cho họ chẳng khác gì như hạt giống gieo nơi vệ đường, trên bụi gai và nơi đá sỏi.  Hãy nhớ lại câu chuyện Tổ Tông sa ngã chỉ vì hiểu có một nửa sự thật!

Chính vì thiếu đời sống cầu nguyện sâu xa như thế, nên việc sống đạo của chúng ta bị nhàm chán, hờ hững và hình thức bên ngoài, khiến cho những công việc chúng ta làm bị phản tác dụng khi nó quy chiếu về bản thân mình chứ không hướng về Chúa.

Muốn khắc phục tình trạng trên, chúng ta cần chuẩn bị tinh thần thật minh mẫn, sốt sắng, vui tươi như thể mình đang chuẩn bị đi gặp “người yêu.”  Phải thực sự có kinh nghiệm cá vị về Thiên Chúa.  Mặt khác, chúng ta phải tin tưởng chắc chắn rằng, chúng ta đang ở bên Chúa, Chúa đang ở bên ta, vì thế, cần có thái độ của đức tin để phó thác, thái độ khiêm tốn để lắng nghe.  Bởi vì: “Cầu nguyện là hô hấp của tâm hồn.”

Chỉ có thế, chúng ta mới có thể xóa đi cái “tôi” ích kỷ, hư ảo, kiêu ngạo, để thay vào đó là sự khiêm tốn, hiền lành và khiêm nhường như Chúa .  Như vậy, nhờ đời sống cầu nguyện, chúng ta mới nhận ra: “Con người vĩ đại nhờ cầu nguyện.”

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết đặt mình bên cạnh Chúa, được sống với Chúa, được nhìn ngắm Chúa, được lắng nghe tiếng Chúa, được gặp gỡ Chúa, và được chìm sâu trong Chúa, Đấng cứu độ chúng con ngang qua đời sống cầu nguyện.  Amen.

Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P.

From: Langthangchieutim


 

KHÔNG AI CÓ THỂ NHÀN RỖI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối”.

“Biết bao lần chúng ta đánh mất cơ hội nói một lời làm chứng cho Chúa Kitô vì chúng ta cứ im lặng. Những người cần nghe Phúc Âm có thể kết luận rằng, sự cứu rỗi không đủ quan trọng để nói đến! Riêng tôi, tôi không quan tâm tôi đi đâu, sống như thế nào hay chịu đựng điều gì… để có thể cứu các linh hồn. Khi tôi ngủ, tôi mơ về họ; khi tôi thức dậy, họ xuất hiện đầu tiên trong suy nghĩ của tôi. Với tôi, là Kitô hữu, ‘không ai có thể nhàn rỗi!’ – David Brainerd.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay đề cập đến thao thức của Brainerd; đúng hơn, đề cập đến sứ mạng tông đồ của các môn đệ, cũng là sứ mệnh của chúng ta. Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi rao giảng, chữa lành bệnh tật và dọn đường cho ơn cứu độ. Đây là sứ mệnh của toàn thể Giáo Hội, của chúng ta. Bạn và tôi, ‘không ai có thể nhàn rỗi!’.

Gustave Thibon từng nói, “Thế giới của chúng ta cần “chất bồi bổ cho tâm hồn” để tự tái sinh!”. Giáo lý của Chúa Kitô là liều thuốc duy nhất có thể chữa mọi bệnh tật trên thế giới, một thế giới đang khủng hoảng. Đó không chỉ là sự suy thoái một phần các giá trị đạo đức hay luân lý, đó là cuộc khủng hoảng về mọi thứ. Và thuật ngữ chính xác nhất để định nghĩa nó sẽ là “cuộc khủng hoảng tâm hồn”.

Với ân sủng và giáo lý của Chúa Kitô, Kitô hữu thấy mình ở giữa bao cơ cấu tạm thời của con người, nơi mà họ phải thông truyền Thiên Chúa và hướng dẫn người khác đến với Ngài, “Qua giáo huấn của Giáo Hội, xin cho thế giới, bằng cách lắng nghe, nó có thể tin; bằng cách tin, nó có thể chờ đợi; và bằng cách chờ đợi, nó có thể yêu thương!” – Augustinô. Là Kitô hữu, không ai có thể trốn tránh thế giới. “Như nắm men đã bị ném vào giữa bột, chúng ta sẽ chinh phục một lần nữa – từng milimet một – vũ trụ mà tội lỗi đã cướp đi. Lạy Chúa, chúng con sẽ trả nó lại cho Chúa như chúng con đã nhận nó vào buổi bình minh của thế giới với tất cả sự trật tự và thánh thiện nguyên thuỷ!”- Bernanos.

Vậy đâu là bí quyết? Bí quyết nằm ở việc chúng ta yêu thương thế giới hết cả tâm hồn và sống niềm yêu mến chính sứ vụ Chúa Kitô trao. Với thánh Josemaria, bạn và tôi có thể khẳng định, “Hồn tông đồ là tình yêu dành cho Thiên Chúa vốn ngập tràn niềm vui cùng lúc với sự tận hiến nó cho người khác… Sự háo hức của chúng ta trong việc tông đồ là biểu hiện chính xác, đầy đủ và cần thiết cho đời sống nội tâm của chính mình”. Đây phải là chứng tá mỗi ngày của chúng ta giữa mọi người và mọi thời đại.

Anh Chị em,

“Các ông đi rao giảng”. “Chúng ta phải làm sống lại niềm xác tín cháy bỏng của Phaolô, “Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Phúc Âm!”. Niềm đam mê này sẽ không ngừng khơi dậy một ý thức truyền giáo mới vốn không thể giao phó cho một nhóm ‘chuyên gia’ nhưng bao hàm trách nhiệm của mọi thành viên cộng đồng Dân Chúa” – Gioan Phaolô II. Phần chúng ta, cách sống của chúng ta phải nhất định sẽ không khiến những người chung quanh nghĩ rằng, “Sự cứu rỗi không đủ quan trọng để nói đến?”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để giấc ngủ của con có một giấc mơ nào khác ngoài các linh hồn; và khi thức dậy, đừng để một điều gì xuất hiện đầu tiên trong suy nghĩ của con ngoài các linh hồn!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế 

From: KimBang Nguyen


 

 “Công lý” từ cân điêu và nảy mực bằng máu!

Ba’o Tieng Dan

Blog RFA

Đồng Phụng Việt

31-1-2024

Tin mới thấy: Ông Nguyễn Thành Dũng, 39 tuổi, bị bắt giữ vì “tàng trữ ma túy” (khoảng một gram ketamin). Vụ bắt giữ xảy ra khi công an kiểm tra một nhà nghỉ tọa lạc ở thành phố Pleiku hôm 12/1/2024. Ông Dũng không phải thường dân mà là một trong những người “cầm cân, nảy mực” ở huyện Chư Prông, tỉnh Gia Lai.

Tuy nhiên theo Chánh án Tòa án huyện Chư Prông, việc ông Dũng bị bắt không liên quan gì đến cơ quan của ông lẫn Tòa án tỉnh Gia Lai vì trước khi bị bắt ba ngày (hôm 8/1/2024), Thẩm phán Nguyễn Thành Dũng đã nộp đơn xin nghỉ việc và ngay trong ngày hôm sau, ngành Tòa án đã… giải quyết xong hồ sơ xin nghỉ việc của ông Dũng (1)?

Cũng trong tuần này, Viện Kiểm sát Tối cao công bố cáo trạng truy tố ông Võ Đình Sớm, 56 tuổi, cựu Thẩm phán, Chánh Tòa Kinh tế của Tòa án tỉnh Gia Lai vì “nhận hối lộ”. Ông Sớm là người thụ lý vụ tranh chấp 11.897 mét vuông đất giữa ông Phan Anh Tuấn (cư ngụ tại thành phố Pleiku) và Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển hồ (2).

Ảnh: Ông Võ Đình Sớm, Thẩm phán, Chánh Tòa Kinh tế Tòa án tỉnh Gia Lai, bị khởi tố. Nguồn: Báo Gia Lai

Tháng 5/2023, ông Sớm chủ động gặp gỡ ông Tuấn, bảo ông Tuấn, có thể xử cho ông quyền sử dụng 3.600/11.867 mét vuông có tranh chấp nhưng muốn được như thế thì phải hối lộ. Vì không có tiền, ông Tuấn đề nghị, nếu cho ông thắng kiện, ông sẽ cho ông Sớm 10 mét đất tính theo chiều rộng mặt đường của thửa đất đang tranh chấp.

Ông Sớm từ chối lấy đất và xác định khoản ông Tuấn phải chung nếu muốn thắng kiện là hai tỉ đồng. Do ông Tuấn than nghèo, ông Sớm đồng ý bớt 500 triệu, buộc phải sớm chung 1,5 tỉ vì còn phải chia cho một số nơi như Kiểm sát (không phản đối việc Tòa án chấp nhận đơn, không kháng nghị sau khi tuyên án), Sở Tài nguyên Môi trường (không kháng cáo bản án)…

Để ông Tuấn có tiền chung cho mình, ông Sớm giới thiệu ông Tuấn chỗ cho vay. Lẽ ra vụ kiện được đưa ra xét xử vào ngày 11/7/2023 nhưng vì ông Tuấn chưa kiếm được tiền để chung nên phiên xử bị tạm hoãn.  Ông Sớm tiếp tục đốc thúc ông Tuấn chung tiền. Cuối cùng, khi ông Tuấn đem thế chấp giấy tờ nhà đất nhưng chỉ vay được 500 triệu, ông Sớm miễn cưỡng “tạm chấp nhận” 16 “cục tiền” (mười cục loại 200.000 và sáu cục loại 500.000) và khuyên ông Tuấn đừng lo vì ông là người xét xử… Chuyện vỡ lở hồi đầu tháng 8/2023 vì ngoài việc tố cáo, ông Tuấn còn nộp tám file ghi âm các cuộc trò chuyện giữa ông và ông Sớm (3)…

Tháng sau (9/2023), Tòa án tỉnh Gia Lai đưa vụ tranh chấp đất giữa ông Tuấn và Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển hồ ra xét xử và bác yêu cầu được nhận quyền sử dụng thửa đất mà gia đình ông Tuấn vừa khai phá, vừa nhận chuyển nhượng từ người khác – có xác nhận của chính quyền địa phương (4). May cho ông Tuấn là ông được miễn trách nhiệm hình sự về hành vi “đưa hối lộ” do bị cưỡng ép và “chủ động trình báo, phối hợp với Cơ quan điều tra làm rõ”.

***

Thẩm phán là loại việc vốn chỉ dành cho những người đáp ứng các yêu cầu nghiêm ngặt  về tri thức, kinh nghiệm, đạo đức bởi họ nhân danh công lý để “cầm cân, nảy mực”, phân định đúng – sai và đưa ra những quyết định khiến thiên hạ tin đó là công bằng.

Tuy nhiên cách tổ chức, vận hành bộ máy công quyền tại Việt Nam đã tạo ra vô số thẩm phán biến công lý trở thành trò hề, khiền công chúng chán ngán, phẫn nộ. Giống như viên chức của tất cả các lĩnh vực khác, giới thẩm phán ở Việt Nam cũng nổi tiếng vì bầy hầy cả trong sinh hoạt cá nhân lẫn trong công việc: Vòi vĩnh thân nhân bị cáo, nguyên đơn, bị đơn để được bao ăn nhậu (4). Cờ bạc (5). Nghiện ma túy như ông Dũng. Quấy rối tình dục (6).  Ngoại tình (7). Đòi hối lộ cả tiền lẫn tình (8). Việt Nam có lẽ là quốc gia duy nhất nhiều lần thản nhiên thừa nhận… “một số thẩm phán còn hạn chế về trình độ chuyên môn” (9)… Song chưa bị bắt quả tang thì vẫn còn quyền… xét xử!

Cách nay ba tháng, thêm một lần nữa, ông Nguyễn Hòa Bình – Thẩm phán giữ vai trò Chánh án Tòa án Tối cao – thản nhiên báo cáo về chuyện: Trong năm 2023, có 46 công chức tòa án bị xử lý kỷ luật, trong đó có 32 bị khiển trách, tám bị cảnh cáo, bốn bị buộc thôi, hai bị miễn nhiệm khỏi chức vụ lãnh đạo và năm bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Bất kể dân chúng nghĩ gì, nói gì về đội ngũ thẩm phán, Quốc hội Việt Nam vẫn vô tư tán thành bản báo công của ông Bình (10), cho dù có vô số bằng chứng cho thấy đội ngũ “cầm cân, nảy mực” không chỉ cân điêu mà còn dùng nước mắt, máu của nhiều người để nảy mực. Khi nào và làm sao để  “công lý” hết nhơ nhuốc và tàn tệ như vậy?

Tham khảo

(1) https://nld.com.vn/vua-nghi-viec-tham-phan-tand-bi-bat-vi-tang-tru-ma-tuy-196240128101514024.htm

(2) https://kiemsat.vn/vksnd-toi-cao-ban-hanh-cao-trang-truy-to-doi-voi-cuu-tham-phan-tand-tinh-gia-lai-67581.html

(3) https://nld.com.vn/noi-dung-8-file-ghi-am-to-giac-tham-phan-nhan-hoi-lo-15-ti-dong-196240102162724388.htm

(4) https://danviet.vn/tham-phan-an-nhau-roi-goi-bi-don-den-tra-tien-7777571790.htm

(5) https://www.vietnamplus.vn/binh-phuoc-yeu-cau-mot-tham-phan-giai-trinh-ve-clip-to-danh-bac-post599000.vnp

(6) https://tuoitre.vn/nu-sinh-thuc-tap-gui-chung-cu-to-tham-phan-quay-roi-1147891.htm

(7) https://thanhnien.vn/tham-phan-bi-phat-hien-o-chung-phong-nghi-voi-duong-su-nu-185454328.htm

(8) https://kinhtedothi.vn/tong-tien-tinh-nguyen-pho-chanh-an-tand-tinh-bac-lieu-bi-truy-to.html

(9) https://thanhnien.vn/mot-so-tham-phan-con-han-che-ve-trinh-do-chuyen-mon-185253633.htm

(10) https://plo.vn/5-cong-chuc-toa-an-bi-khoi-to-hinh-su-46-nguoi-bi-xu-ly-ky-luat-post756709.html


 

Biển Đông: Lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc ‘trục xuất’ người Philippines trong cuộc đụng độ mới nhất tại bãi cạn Scarborough đang tranh chấp

Theo SCMP

Lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc cho biết họ đã “đuổi” bốn người Philippines khỏi bãi cạn tranh chấp ở Biển Đông , vụ đụng độ mới nhất giữa hai quốc gia trên vùng biển có nhiều cá. Trong một tuyên bố đưa ra vào cuối ngày thứ Ba, lực lượng bảo vệ bờ biển tuyên bố người Philippines đã “xâm nhập trái phép” vào Bãi cạn Scarborough vào Chủ nhật mà không cho biết liệu bốn người này có ở trên thuyền đánh cá hay không.

Người phát ngôn Gan Yu cho biết lực lượng bảo vệ bờ biển đã “đưa ra cảnh báo và xua đuổi họ theo quy định của pháp luật, một cách chuyên nghiệp và tiêu chuẩn”.

Ông nói: “Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với đảo Hoàng Nham và các vùng biển lân cận và luôn kiên quyết chống lại các hành vi xâm phạm của phía Philippines”. Ông cho biết lực lượng tuần duyên “sẽ luôn luôn bảo vệ và thực thi các quyền và lợi ích của mình trong vùng biển thuộc quyền tài phán của Trung Quốc, đồng thời kiên quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia cũng như quyền và lợi ích hàng hải”.

Các yêu sách mở rộng của Trung Quốc đối với hầu hết Biển Đông đang bị các nước láng giềng phản đối, trong đó có Philippines.

Cuộc đối đầu mới nhất diễn ra chưa đầy hai tuần sau khi Bắc Kinh và Manila đồng ý giải quyết tranh chấp ở Biển Đông trong cuộc đàm phán ở Thượng Hải vào ngày 17/1.
Tuyên bố của Trung Quốc về vụ việc cũng được đưa ra vài giờ sau khi Philippines và Việt Nam đồng ý mở rộng hợp tác giữa lực lượng bảo vệ bờ biển của hai nước khi Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos Jnr có mặt tại Hà Nội hôm thứ Ba. Giống như Philippines, Việt Nam có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc ở Biển Đông và là nước lên tiếng chỉ trích tuyên bố chủ quyền rộng lớn của nước này đối với vùng biển này.
Bãi Cạn Scarborough là vùng đánh cá truyền thống của ngư dân Phi Luật Tân.

Bãi cạn Scarborough – một chuỗi rạn san hô và đá hình tam giác nằm giữa Biển Đông – là khu vực đánh cá truyền thống của cả hai nước. Nó nằm cách đảo Luzon của Philippines khoảng 120 hải lý về phía Tây và cách đảo Hải Nam của Trung Quốc 594 hải lý.

Trung Quốc nắm quyền kiểm soát Bãi cạn Scarborough sau cuộc đối đầu căng thẳng giữa tàu Trung Quốc và Philippines vào năm 2012, một sự việc khiến Manila phải khởi kiện lên trọng tài quốc tế về tranh chấp của họ ở Biển Đông. Bốn năm sau, Tòa án Trọng tài Thường trực ở The Hague đã bác bỏ các yêu sách sâu rộng của Bắc Kinh đối với tuyến đường thủy – mặc dù Trung Quốc không tham gia vào quá trình tố tụng và bác bỏ phán quyết.
Căng thẳng ở bãi cạn Scarborough lại bùng lên vào tháng 9 sau khi lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc lắp đặt một rào chắn nổi để ngăn các tàu đánh cá Philippines đi vào đầm phá của nước này, một khu vực đánh bắt cá quan trọng. Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines cho biết họ đã dỡ bỏ hàng rào , nhưng lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc sau đó cho biết họ đã tự nguyện dỡ bỏ hàng rào .
Vào tháng 12, Philippines cáo buộc lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc sử dụng vòi rồng để “cản trở” ba tàu chính phủ cung cấp nhiên liệu và thực phẩm cho các tàu đánh cá Philippines gần bãi cạn Scarborough. Trung Quốc tuyên bố các tàu này đã “xâm nhập” vào vùng biển.
Ngư dân Philippines cũng nói với lực lượng bảo vệ bờ biển Manila rằng họ đã bị lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc đuổi ra khỏi bãi cạn Scarborough hồi đầu tháng này và ra lệnh vứt sản phẩm đánh bắt được xuống biển.

Tự hào biết mấy: Trong chỉ một phi vụ bán gian chứng khoán Đại gia Việt Nam XHCN ăn trên 68 triệu đô

Vụ FLC Trịnh Văn Quyết: bắt thêm nguyên Tổng GĐ và 21 người

Ông Trịnh Văn Quyết – Cựu Chủ tịch FLC ở văn phòng tại Hà Nội hôm 30/7/2018 (minh họa  ảnh AFP)

Cơ quan Cảnh sát Điều tra (CSĐT) thuộc Bộ Công an Việt Nam vào ngày 31/1/2024 thông báo đã ra các quyết định khởi tố, lệnh bắt giam, lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú đối với 22 người trong vụ án “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra tại Công ty CP Tập đoàn FLC của ông Trịnh Văn Quyết, Công ty Cổ phần Chứng khoán BOS, Công ty Cổ phần Xây dựng FLC Faros và các công ty liên quan.

Các biện pháp đối với thêm 22 người liên quan, trong đó có nguyên Tổng Giám đốc Tập đoàn FLC Doãn Văn Phương, là diễn biến mới khi Cơ quan CSĐT thuộc Bộ Công an tiến hành điều tra vụ án “thao túng thị trường chứng khoán” và “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra tại Công ty CP Tập đoàn FLC của ông Trịnh Văn Quyết, Công ty Cổ phần Chứng khoán BOS, Công ty Cổ phần Xây dựng FLC Faros và các công ty liên quan.

Vào cuối tháng 3/2022, Cơ quan CSĐT thuộc Bộ Công an ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, lệnh bắt giam và khám xét nơi ở, nơi làm việc đối với ông Trịnh Văn Quyết – Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty CP Tập đoàn FLC, để điều tra về các cáo buộc có hành vi “Thao túng thị trường chứng khoán” và “Che giấu thông tin trong hoạt động chứng khoán” xảy ra vào ngày 10/1/2022.

Ông Trịnh Văn Quyết bị cáo buộc đã bán chui 74,8 triệu cổ phiếu vào ngày 4/1/2022 cho phiên giao dịch vào ngày 10/1 thu về hơn 1.500 tỷ đồng. (tương đương với trên 65 triệu đô la tính theo hối suất vào thời điểm đó)

Vụ bán chui cổ phiếu của ông Quyết được nói là đã gây thiệt hại cho các nhà đầu tư trên thị trường chứng khoán Việt Nam, và cũng dẫn đến những chỉ trích, thậm chí đã có luật sư đứng ra nhận đơn kiện tập thể của các nhà đầu tư đối với ông Quyết.

Đến ngày 26/12/2023 Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao trả hồ sơ, đề nghị điều tra bổ sung vụ án cựu Chủ tịch FLC Trịnh Văn Quyết thao túng chứng khoán và lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Theo kết luận điều tra, trong giai đoạn từ 26/5/2017 đến 10/1/2022, ông Quyết đã chỉ đạo hai em gái Thúy Nga và Minh Huệ cùng một số người dùng nhiều tài khoản chứng khoán liên tục thực hiện giao dịch để thao túng thị trường.

Riêng với mã FLC có biến động mạnh về giá trong phiên giao dịch ngày 10/1/2022 khi tăng trần lên 24.100 đồng/cổ phiếu sau đó giảm nhanh về mức sàn là 21.150 đồng (giảm 12,9% trong một phiên). Cơ quan điều tra cáo buộc, trong phiên này, ông Quyết đã chỉ đạo em gái bán “chui” 74,8 triệu cổ phiếu FLC với tổng giá trị khớp lệnh 1.600 tỷ đồng. (tương đương trên 68 triệu đô vào thời điểm đó)

Kết luận xác định, ông Quyết cùng đồng phạm đã thao túng năm mã cổ phiếu AMD, HAI, GAB, FLC, ART thu lợi bất chính 723 tỷ đồng.

Bắt nhân viên FLC do liên quan hành vi của ông Trịnh Văn Quyết – Châu ...

Ngoài ra, từ 2014 – 2016 ông Quyết cùng đồng phạm còn bị cáo buộc đã làm thủ tục tăng vốn điều lệ khống từ 1,5 tỷ đồng lên 4.300 tỷ đồng, tương ứng với 430 triệu cổ phần của FLC Faros. Cơ quan điều tra cáo buộc khi FLC Faros niêm yết 430 triệu cổ phiếu mã ROS trên sàn chứng khoán, ông Quyết đã bán, chiếm đoạt 3.600 tỷ đồng là tiền của các nhà đầu tư. Ông Trịnh Văn Quyết bị xác định có vai trò chủ mưu, cầm đầu, vừa là người thực hiện.


 

 4 du học sinh Việt Nam mất tích bí ẩn ở Úc ‘đang trốn tránh chính quyền’

Ba’o Nguoi-Viet

January 30, 2024

ADELAIDE, South Australia (NV) – Cảnh Sát Tiểu Bang Nam Úc cho rằng bốn du học sinh Việt Nam đang mất tích bí ẩn thực ra “đang trốn tránh chính quyền sở tại.”

Báo Tuổi Trẻ hôm 30 Tháng Giêng dẫn tin từ Cảnh Sát Tiểu Bang Nam Úc (SAPOL) phản hồi với báo Daily Mail, khẳng định các du học sinh này đang chạy trốn và “chủ động trốn tránh chính quyền.”

Nữ sinh Sunnie Nguyễn, một trong những du học sinh Việt Nam đang mất tích từ hôm 8 Tháng Giêng. (Hình: VietNamNet)

“Tất cả các manh mối điều tra chỉ ra một số thiếu niên trong đó có thể đã đi đến bang khác và hiện đang ở đó,”phát ngôn viên SAPOL nói.

“Hiện không có dấu hiệu trong bất kỳ cuộc điều tra nào cho thấy, các thiếu niên này đang gặp nguy hiểm và các em có vẻ đang chủ động trốn tránh cảnh sát. SAPOL sẽ tiếp tục làm việc với các đồng nghiệp liên bang và Cảnh Sát Liên Bang Úc để xác định vị trí các em,” phát ngôn viên này nói thêm.

SAPOL đã liên lạc được với gia đình của các du học sinh này ở Việt Nam, và cho thấy họ không tỏ vẻ lo ngại về an toàn của con em mình.

Trước đó, đài 7 News đưa tin SAPOL cho biết năm thiếu niên người Việt được cho là đều đang theo học tại trường trung học Hamilton ở ngoại ô thành phố Adelaide, tiểu bang Nam Úc, “biến mất không dấu vết” trong khoảng thời gian từ Tháng Mười Hai, 2023 đến Tháng Giêng, 2024.

Người mất tích gần đây nhất là cô Sunnie Nguyễn (tên thật Nguyễn Hoàn Ngọc Anh), 17 tuổi, được nhìn thấy lần cuối tại gia đình người giám hộ bản xứ (host family) ở South Plympton (vùng ngoại ô thành phố Adelaide) hôm 8 Tháng Giêng. Các vật dụng cá nhân như ba lô, laptop, quần áo và giấy tờ tùy thân quan trọng cũng không còn.

Báo chí Úc đưa tin bà May Zervaas, người giám hộ, đã cố gắng liên lạc với cô Sunnie Nguyễn nhưng điện thoại của cô tắt nguồn và các trang Instagram, Snapchat, TikTok cá nhân cũng bị xóa sạch.

Gia đình bản xứ của cô Sunnie Nguyễn đang mong ngóng nữ sinh này sẽ liên lạc với họ. (Hình: Chụp từ màn hình 7 News)

Hôm 11 Tháng Giêng, cảnh sát thông báo đã định vị được một trong những học sinh mất tích. Tuy nhiên, bốn người còn lại vẫn chưa rõ tung tích.

Phía cảnh sát cho rằng một số học sinh người Việt này “có thể đã đi đến tiểu bang khác và vẫn an toàn.” Song, chưa rõ lý do vì sao cũng như cách các em thực hiện được điều này. (Tr.N)


 

Tòa buộc ông Trump phải trả cho bà E. Jean Carroll 83,3 triệu USD, ông sẽ kháng cáo

VOA

27/01/2024

Bà E. Jean Carroll rời tòa án liên bang ở New York, 26/1/2024. Bồi thẩm đoàn tuyên ông Donald Trump phải trả thêm cho bà 83,3 triệu đô la.

Bà E. Jean Carroll rời tòa án liên bang ở New York, 26/1/2024. Bồi thẩm đoàn tuyên ông Donald Trump phải trả thêm cho bà 83,3 triệu đô la.

Ông Donald Trump chịu thất bại nặng nề hôm thứ Sáu 26/1 khi bồi thẩm đoàn ở Manhattan, New York, yêu cầu ông phải trả 83,3 triệu đô la cho nữ nhà văn E. Jean Carroll, bà nói rằng ông đã hủy hoại thanh danh của bà, vốn được coi là một nhà báo đáng tin cậy, với việc ông phủ nhận chuyện ông đã hiếp dâm bà cách nay gần 3 thập niên.

Bồi thẩm đoàn yêu cầu cựu tổng thống Mỹ phải trả 18,3 triệu đô la tiền bồi thường thiệt hại và 65 triệu đô la tiền phạt về sự thiệt hại.

Bồi thẩm đoàn gồm 7 nam, 2 nữ, với danh tính được giữ kín, chỉ mất chưa đầy 3 tiếng để đưa ra phán quyết sau phiên tòa kéo dài 5 ngày tại tòa án Manhattan cấp liên bang. Số tiền mà bồi thẩm đoàn ra lệnh ông Trump phải trả cao hơn nhiều mức tối thiểu là 10 triệu đô la mà bà Carroll nhắm đến trong vụ kiện.

Vụ kiện của bà Carroll đã trở thành một vấn đề trong chiến dịch của ông Trump nhằm giành lại Nhà Trắng trong cuộc bầu cử vào tháng 11 năm nay. Ông Trump là người đang dẫn đầu trong cuộc đua để được đảng Cộng hòa chọn làm ứng cử viên chính thức và đối đầu với Tổng thống Joe Biden thuộc đảng Dân chủ trong cuộc bầu cử tháng 11 ở Mỹ. Ông Biden đã đánh bại ông Trump vào năm 2020.

Ông Trump đã dự phần lớn thời gian của phiên tòa nhưng không có mặt trong phòng xử án để nghe phán quyết. Ông đăng bài lên mạng xã hội cho hay ông sẽ kháng cáo.

Bà Carroll, 80 tuổi, là cựu nhà báo phụ trách chuyên mục tư vấn của tạp chí Elle. Bà khởi kiện ông Trump vào tháng 11/2019 vì 5 tháng trước đó ông phủ nhận chuyện ông đã hiếp dâm bà vào giữa những năm 1990 trong phòng thay đồ của cửa hàng bách hóa Bergdorf Goodman ở Manhattan.

Ông Trump, 77 tuổi, khẳng định rằng ông chưa bao giờ nghe nói đến bà Carroll và rằng bà đã bịa chuyện để tăng doanh số bán cuốn hồi ký của bà.

Vào tháng 5/2023, một bồi thẩm đoàn khác đã tuyên ông Trump phải trả cho bà Carroll 5 triệu đô la vì ông đưa ra lời phủ nhận tương tự vào tháng 10/2022. Tòa xác định ông ta đã phỉ báng và xâm hại tình dục bà Carroll. Ông Trump đang kháng cáo phán quyết đó và tạm nộp 5,55 triệu đô la với tòa án Manhattan trong quá trình kháng cáo.

Thẩm phán cấp quận hạt Hoa Kỳ Lewis Kaplan, chủ tọa của cả hai phiên tòa, nói rằng phán quyết lần trước có hiệu lực pháp lý đối với phiên tòa thứ hai, đồng nghĩa là vấn đề duy nhất đối với bồi thẩm đoàn là ông Trump phải trả bao nhiêu mà thôi.

Ông Trump phải đối phó với một loạt các vụ kiện tụng. Ngoài 2 vụ nêu trên, ông cũng đã không nhận tội đối với 91 tội danh trong 4 cáo trạng hình sự, trong đó có 2 vụ cáo buộc rằng ông cố gắng đảo ngược một cách phi pháp việc ông bị thua trong cuộc bầu cử năm 2020.


 

VIỆN ĐẠI HỌC ĐÀ LẠT

Viện Đại học Đà Lạt được thành lập ngày 8/08/1957, trên cơ sở chính được nhượng lại ban đầu là Trường Thiếu sinh quân hỗn hợp Âu – Á (École d’Enfants de Troupe de DaLat) của Quân đội Pháp tại Dalat.

Tổ chức

Đứng quản lý Viện Đại học là Hội Đại học Đà Lạt (trong đó có Hội đồng Giám mục Việt Nam), một tổ chức pháp lý để thâu lợi nhuận, kinh tài và phát triển Viện Đại học. Hoạt động của Hội gồm việc thương lượng với chính phủ để tài trợ, vay mượn. Ngoài ra Hội còn sở hữu bất động sản như một số đồn điền cao su và thương xá TAX ở Sài Gòn cũng thuộc Hội.

Tuy là một cơ sở giáo dục thuộc Giáo hội Công giáo, Viện Đại học Đà Lạt không chủ trương gây dựng nền giáo dục theo sát quan điểm của Giáo hội. Cụ thể qua số liệu: Số giảng viên theo đạo ít hơn 25% và sinh viên Công giáo chỉ chiếm tỷ lệ khoảng 30%.

Các cơ sở chính yếu của Viện tại Dalat

Cơ sở tại các khu đồi chính dùng để xây dựng, phát triển tiện nghi sinh hoạt quản trị, giảng huấn, cư trú của Viện Đại Học Đà Lạt, bao gồm có ba Khu A, B, C:

Khu A: Khu đồi chính, cũng là có sở chính của Viện nằm ở đường Phù Đổng Thiên Vương cuối Đồi Cù phía Tây thành phố Đà Lạt (là cơ sở cũ của Trường Thiếu Sinh Quân do người Pháp để lại); Diện tích chừng 40 ha, cách Trung Tâm Thành phố Đà Lạt 1,5 km. Khuôn viên Đại Học Đà Lạt tại Khu A khởi đầu chỉ có chừng hơn mười tòa nhà, với các đường đi lối lại được trải đá dăm. Các tòa nhà chính được được dùng làm giảng đường và cơ sở hành chính mang các tên là: Minh Thành, Tri Nhất, Thụ Nhân, Thượng Chí, Đôn Hóa… với hàm ý giáo dục dẫn ý từ Tứ thư, Ngũ kinh của Nho học cổ điển.

Khu B: Khu đồi Minh Hòa, nơi lúc đó có cư xá sinh viên Rạng Đông và Chủng viện Minh Hòa thuộc GP Đà Lạt, ở đường Thông Thiên Học.

Khu C: Khu C ở đường Vạn Kiếp dùng làm Cư Xá Nhân Viên và ban Giảng Huấn.

Cả ba khu đang có kế hoạch mở mang theo đúng chức năng được hoạch định. Chính Linh Mục Viện Trưởng, ủy nhiệm cho GS phụ tá hành chánh vai trò chuẩn bị với sự trợ giúp của Tòa Tỉnh Trưởng Đà Lạt, thu xếp một chuyến máy bay trực thăng từ Nha Trang lên, và đã bay ở cao độ 300 m để chuyên viên nhiếp ảnh (nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngà của Photo Hồng Châu, Khu Chợ Hòa Bình Đà Lạt) có thể chụp các không ảnh cả ba khu ABC của Viện Đại Học Đà Lạt.

Chính nhờ những không ảnh này mà các chuyên viên kỹ thuật tùng sự tại Trường Chiến tranh chính trị Đà lạt có thể giúp thiết lập một mô hình (sa bàn) thu nhỏ toàn bộ Khu A của Viện Đại Học Đà Lạt và làm cơ sở hoạch định sau này.

Đào tạo của Viện Đại học tại Dalat

Sau thời gian sửa chữa, xây dựng thêm mới từ cơ sở ban đầu, Viện đã mở niên khóa đào tạo đại học đầu tiên là năm 1958 – 1959. Quy mô phát triển của Viện Đại học Đà Lạt đến trước năm 1975 bao gồm 05 trường đại học (Tương đương là 05 phân khoa, theo khái niệm sau này).

  1. Trường Đại học Sư phạm: là trường được thành lập đầu tiên, bắt đầu đào tạo từ năm học 1958 – 1959. Trường đào tạo cử nhân sư phạm cho những sinh viên hoàn thành chương trình 3 năm của các khoa khác trong nhà trường.
  2. Trường Đại học Khoa học: bắt đầu đào tạo từ năm học 1959 – 1960, đã đào tạo cử nhân các ngành: Toán học, Vật lý, Lý – Hóa, Hóa học, Sinh – Lý – Hóa, Vạn vật và Địa chất học.
  3. Trường Đại học Văn khoabắt đầu đào tạo từ năm học 1959 – 1960, đào tạo cử nhân các ngành: Việt văn, Triết học, Hán văn, Pháp văn, Anh văn, Lịch sử và Địa lý.
  4. Trường Chính trị Kinh doanh(với hai phân khoa: Chính trị Xã hội và Quản trị Kinh doanh): bắt đầu đào tạo từ năm học 1964 – 1965, đào tạo cử nhân các ngành: Bang giao quốc tế, Báo chí học, Kinh tế tài chính và Quản trị Kỹ nghệ.
  5. Trường Đại học Thần học: bắt đầu đào tạo từ năm học 1973 – 1974.

Đào tạo Cao học:

Trường Đại học Văn khoa bắt đầu đào tạo Cao học từ năm học 1966 – 1967 với các ngành: Việt văn, Anh văn, Pháp văn, Hán văn, Triết học, Sử học và Địa lý.

Trường Chính trị Kinh doanh bắt đầu đào tạo Cao học từ năm học 1968 – 1969, ngành Chính trị Kinh doanh.

“Thụ Nhân” là tôn chỉ của Viện Đại học Đà lạt

“Nhất Niên Chi Kế, Mạc Nhi Thụ Cốc, Thập Niên Chi Kế Mạc Nhi Thụ Mộc, Bách Niên Chi Kế Mạc Nhi Thụ Nhân.”

Kế một năm, không gì bằng trồng lúa; kế mười năm, không gì bằng trồng cây; kế trăm năm, không gì bằng trồng người.

Viện Đại học Đà Lạt thu hút sinh viên trên khắp mọi miền đất nước đến học. Dù Viện Đại học Đà Lạt là một cơ sở giáo dục tư nhân của Giáo hội Công giáo, song Viện giảng dạy và đào tạo cho mọi tầng lớp người dân, không phân biệt tôn giáo.

Năm học đông sinh viên nhất là năm học 1973 – 1974 với gần 5.000 sinh viên. Tổng số sinh viên vào học từ khóa đầu đến năm học 1973 – 1974 khoảng 31.500 sinh viên, trong đó có khoảng 1.900 sinh viên đã tốt nghiệp được cấp bằng cử nhân.

Danh sách viện trưởng:

1957- 1961: Tổng giám mục Phêrô Máctinô Ngô Đình Thục (1897-1984)

1961-1970: Linh mục Simon Nguyễn Văn Lập (1911-2001)

1970-1975: Linh mục Phanxicô Xaviê Lê Văn Lý (1913-1992)

Một số cựu sinh viên Viện Đại học Đà Lạt đã thành danh trong những lĩnh vực khác nhau:

Nguyễn Đức Quang, nhạc sĩ, sáng lập Phong trào Du ca Việt Nam; cựu sinh viên khóa 1, Trường Chính trị Kinh doanh.

Lê Cung Bắc, diễn viên, đạo diễn điện ảnh; cựu sinh viên Trường Chính trị Kinh doanh.

Nguyễn Xuân Hoàng, nhà văn, cựu sinh viên Văn khoa, Đại học Sư phạm.

Phạm Thùy Nhân, nhà biên kịch; cựu sinh viên Văn khoa.

Lê Văn Hiếu, Toàn quyền Tiểu bang Nam Úc, Úc; cựu sinh viên khóa 10 QTKD, Trường Chính trị Kinh doanh.

Lê Mạnh Thát (Thượng tọa Thích Trí Siêu), Giáo sư, tiến sĩ, sử gia, thiền sư; cựu sinh viên ngành triết học.

Lê Thị Diệu Hương nhạc sĩ, cựu sinh viên khóa 10 QTKD, Trường Chính trị Kinh doanh.

Johnathan Hạnh Nguyễn, doanh nhân, cựu sinh viên khóa 6 QTKD, Trường Chính trị Kinh doanh.

Ý nghĩa TÊN của các Giảng đường và Tòa nhà của Viện:

Viện Đại học Đà lạt hình thành phát triển nhằm đào tạo sinh viên có những tri thức đương thời của thế giới nhân loại khắp năm châu bốn biển, song triết lý Phương Đông, bản sắc Việt luôn được gắn liền ẩn ngụ đầy ý nghĩa. Có thể thấy điều đó qua các tên gọi đầy ý nghĩa của các Giảng đường và Tòa nhà của Viện (Theo: tác giả Hoà Giang Đỗ Hữu Nghiêm):

– Thụ Nhân (Giảng Đường): Tên giảng đường là tôn chỉ Viện Đại Học Đà Lạt. (Phần này đã được nói rõ bên trên). Thụ Nhân có nghĩa là trồng người.

– Cư Dị (Giảng đường): là tinh hoa trong tư tưởng “Thượng bất oán thiên, hạ bất vưu nhân. Cố quân tử cư dị dĩ sĩ mệnh. Tiểu nhân hành hiểm dĩ kiêu hãnh.” (ie: Trên không trách trời, dưới không trách người. Do vậy, người quân tử ăn ở dễ dàng, qua đó mà chờ mệnh trời. Kẻ tiểu nhân làm điều nguy hiểm, qua đó mà cầu may).

– Dị An (Giảng đường): dễ ở. Đào Tiềm (Đào Uyên Minh, 372-427) trong “Qui Khứ Lai Từ” có nói về chốn ở ẩn của mình là: “Thảm dung bất nhi Dị an” (ie: Chỗ đó tuy nhỏ hep, nhưng dễ yên hàn hơn)

– Hội Hữu (Giảng đường) gợi lên ý tưởng đi tìm một phương cách học tập hữu hiệu nhất. Nếu chọn bạn mà chơi, thì cũng phải biết chọn bạn mà học. Cách thế học tập có kết quả nhất là hội hữu, một bí quyết thành công của đại học chi đạo: “Tăng Tử viết: Quân tử dĩ văn hội hữu, dĩ hữu phụ nhân.” (Tăng Tử nói: người quân tử lấy văn chương mà họp bạn, lấy bạn mà giúp nhau giữ lòng nhân).

– Thượng Chí (Giảng đường): Nêu cao chí hướng sống theo nhân nghĩa. Sách Mạnh Tử kể lại rằng ông Điếm, con vua Tề hỏi: “Kẻ sĩ làm gì? Mạnh Tử trả lời: “Thương Chí!” (Nâng cao chí hướng lên.

Ông đã giải thích “Thượng Chí” như sau: “Chẳng qua là làm điều nhân nghĩa đó thôi. Giết một người vô tội là bất nhân. Chẳng phải của mình mà dành lấy là phi nghĩa. Kẻ sĩ là ở nơi nào? Ở đức nhân. Kẻ sĩ đi đường nào? Ở đức nhân. Noi theo đức nghĩa, sự nghiệp của đại nhân như vậy là đã đầy đủ rồi vậy.

– Thượng Hiền (Giảng đường): Quan niệm chính trị của người xưa là biết quí trong người hiền đức.

– Tri Nhất (Giảng đường): biểu lộ cảm nghĩ bể học của thánh hiền thì vô tận và con người phải toàn tâm toàn ý mới tới gần vị tri thức độc nhất vô cùng phong phú đó: “Hoặc sinh nhi tri chi; hoặc học nhi tri chi; hoặc khốn nhi tri chi. Cập kỳ tri chi nhất dã.” (Có người hoặc sinh ra đã biết; hoặc học mới biết; hoặc khốn khó mới biết. Khi đạt thì cái biết chỉ có một).

– Minh Thành (Giảng đường, Phòng Thí Nghiệm) bộc lộ một ý chí chân thành trong sáng. Đạt được một nhân cách minh thành, đấy là mục tiêu của giáo dục vậy: “Tự thành minh, vị chi tính. Tự minh thành, vị chi giáo. Thành tắc minh hĩ. Minh tắc thành hĩ.” (Vì có lòng thành thật mà sáng suốt, đó là do tính. Vì sáng suốt mà có lòng thành thật, đó là do giáo dục. Vậy nên ai có lòng thành thật thì sáng suốt. Ai sáng suốt thì có lòng thành thật). Đây là giảng đường đẹp nhất của Viện, trước măt giảng đường có cầu Kiều, có mộ Đạm tiên … đầy lãng mạn, văn thơ.

– Kiêm Ái (Đại học xá sinh viên): Mặc Tử, triết nhân đời Xuân Thu, chủ trưong kiêm ái, tức là yêu thương mọi người như nhau, không phân biệt kẻ thân người sơ, lâu mau.

– Lạc Thiện (Đại học xá): Vui với điều tốt lành.

– Dương Thiện (Đại học xá): Biểu lộ cái tốt ra. Sách Trung Dung có ghi lại lời Khổng Tử tán dương vua Thuấn. Ở đó Khổng Tử ca tụng vua Thuấn là biết che dấu cái xấu của người khác mà biểu dương cái tốt đẹp của người khác như sau: “Ẩn ác nhi dương thiện”.

– Đạt Nhân (Phòng thí nghiệm): Tới đức Nhân, tức là đi tới nhân cách viên mãn.

– Dĩ lễ (Cư xá giáo sư): Sống theo lễ giáo. Luận ngữ có câu: “Đạo chi dĩ đức, tề chi dĩ lễ, hữu sĩ thả cách” (Lấy đức dẫn đạo, lấy lễ mà làm cho tề theo, người ta sẽ biết hổ thẹn mà trở về đường ngay nẻo chính vậy).

– Đôn Hóa (Văn phòng). Đôn đốc, phổ cập sinh hoá theo chiếu hướng tốt đẹp. Đạo Trời Đất là con đường vạn vật sinh sống hài hòa mà không hại lẫn nhau. “Tiểu đức xuyên lưu. Đại đức đôn hóa” (Đức nhỏ như sông ngòi chảy khắp, đức lớn như phổ cập sinh hóa).

– Hòa Lạc (Toà Viện trưởng) lấy ý từ câu: “Huynh đệ ký hấp, Hoà Lạc Thả Thầm” (Anh em xum họp, Hòa Vui biết mấy).

– Spellman (Đại giảng đường): được đặt theo tên của Đức Hồng Y Francis Joseph Spellman, (4/5/1889– 2/12/1967) là vị giám mục thứ chín và Tổng GM thứ sáu của Giáo Phận Công Giáo Nữu Ước. Người đã có nhiều công sức cho giáo dân và cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam.

– Năng Tĩnh (Nhà nguyện) là con đường trọng đại, để tìm thấy chính mình trong cõi thiêng liêng sau những giờ phút miệt mài học tập mệt mỏi căng thẳng.

……………

Viện Đại học Đà lạt, sau năm 1975 được Bộ Giáo dục quản lý, trường được khôi phục như là một trường đại học tổng hợp có qui mô vùng và hoạt động trở lại từ năm 1977. Tuy nhiên, quy mô cơ sở Trường thay đổi, một số nơi cũ không còn thuộc trường. Tên trường chính thức là Đại học Đà Lạt. Hiện là một trường đa ngành đáp ứng nhu cầu đào tạo nhân lực cho vùng Nam Trung Bộ và Tây Nguyên.

———-

CC: “Courbet Camp” trại lính của Pháp là cơ sở đầu tiên, sau đó là “École d’Enfants de Troupe de DaLat”.
From: taberd-6 & NguynNThu

Toàn cảnh khu A của Viện Đạo học Dalat

Khung cảnh cổng Viện … ngày xưa.

Khung cảnh cổng Viện … ngày xưa.

 Xuân Có Về Bên Ấy Hay Không – Nguyễn Thế Giác

Giac Le Nguyen

 Nguyễn Thế Giác

Xuân đang về bên ấy hay không?

Áo mới còn bay trong nắng hồng?

Mất chim én liệng từ ngày đó.

Buồn nhìn con lũ trắng mênh mông.

 

Vẫn nghe Mùa Xuân âm thầm gọi.

Từ ngày đánh mất đất Ông cha.

Buồn quá gục đầu vào bóng tối.

Trong tôi sừng sững cõi Sơn Hà.

 

Gió mang sông núi miền xa đến.

Cho tôi một chút Xuân quê nghèo.

Tôi thắp trong tôi từng ngọn nến.

Nghe hồn Tổ Quốc cũng trôi theo.

 

Trầm ngát hoa thơm lòng phất phới.

Tưởng mình đang sống giữa Quê Hương.

Nhi nhô em bé mừng năm mới.

Chưa rành tiếng Mẹ thấy thêm thương.

 

Mới đó mà nay thành dĩ vãng.

Thời gian theo con nước qua cầu.

Lòng thành một nén chong ngày… tháng…

Đất Việt triền miên nỗi khổ đau.

 

Đoài đoạn Quê Nhà sầu chất ngất.

Dù Xuân có đẹp cũng Xuân người.

Mơ ngày trở lại hôn lên đất.

Lễ Chùa hái lộc tối Ba Mươi.

 

Tôi vẫn yêu cô bé miệt Quê.

Mỗi lần lên Tỉnh ngó ngô nghê.

Nhìn em thấy rõ Mầm Dân Tộc.

Hồn nước Việt Nam hớn hở về.

 

Nhớ thuở trầm hương lạc vào đời.

Mùa Xuân e lệ ngủ trong tôi.

Mẹ ru khúc hát Giao Thừa ấy.

Theo bóng thời gian chảy tuyệt vời.

 

Mặt trời bên đó mọc không em?

Trăng vườn xưa còn mượt vai mềm?

Tóc đau khổ hạnh dài thương tiếc.

Không có bình minh, sợ bóng đêm!

 

Bên đó góc địa cầu chùng xuống.

Giữa lòng Âm Phủ vạc dầu sôi.

Trong lò nham thạch nghe cuồn cuộn.

Nước mắt cơ hồ ngập núi đồi.

 

Bên đó lòng dân con e ấp.

Người với người tai vách mạch rừng.

Cơn lốc xoáy lợi quyền tranh chấp.

Đổ hoàng hôn lạnh buốt trên lưng.

 

Bên đó ngàn sao cũng thẹn thùng

Về đâu mây dạt cánh mông lung?

Xót xa cho kẻ còn trong nước.

Chịu cắn răng và vẫn thủy chung.

 

Bên đó tử thần giương lưỡi hái.

Dân mình cơ khổ biết chừng nào.

Em tôi đánh mất thời con gái.

Mơ về ngày cũ tưởng chiêm bao.

 

Bên đó bốn mùa đong nước mắt.

Thiếu gì cô phụ tóc hoa râm.

Chắt chiu một khối tình son sắc.

Ngày… tháng… nhìn đời cứ lặng câm.

 

Bên đó Mùa Xuân không nở hoa.

Rừng đan nỗi nhớ bướm bay xa.

Trưa vang tiếng quốc hồn Vua Thục.

Muôn dặm còn nghe nỗi thiết tha.

 

Bên đó tinh cầu rơm rớm lệ.

Tình người thiêu rụi buổi ban sơ.

Hỡi ơi! Đất nước mùa dâu bể.

Sông một dòng trôi… dạt bến bờ.

Nguyễn Thế Giác