DẤU XÓT THƯƠNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Thứ Hai, Tuần VI Thường Niên, Năm Lẻ

Trích sách Sáng Thế. St 4, 1-15. 25

Ađam ăn ở với vợ là Evà; bà mang thai, sinh ra Cain, và nói rằng: “Nhờ ơn Chúa, tôi sinh được người con”. Bà sinh ra Abel là em. Abel thì chăn chiên, còn Cain thì làm ruộng. Sau một thời gian, Cain lấy hoa trái đồng ruộng dâng lên cho Chúa. Abel cũng bắt các con vật đầu đàn và lấy mỡ mà dâng lên cho Chúa. Chúa đoái nhìn đến Abel và của lễ ông dâng. Còn Cain và của lễ của ông, thì Chúa không nhìn đến, nên Cain quá căm tức và sụ mặt xuống. Chúa nói với Cain: “Tại sao ngươi căm tức, tại sao ngươi sụ mặt như thế? Nếu ngươi làm lành, sao ngươi không ngẩng mặt lên; còn nếu ngươi làm dữ, thì tội đã kề ở cửa ngươi. Lòng ganh tị thúc đẩy ngươi, ngươi phải chế ngự nó”.

Cain nói cùng em là Abel rằng: “Chúng ta hãy ra ngoài”. Và khi hai anh em đã ra tới đồng, thì Cain xông vào giết Abel em mình. Chúa phán cùng Cain rằng: “Abel, em ngươi đâu?” Cain thưa: “Tôi đâu có biết! Tôi có phải là người giữ em tôi đâu?” Chúa phán: “Ngươi đã làm gì? Tiếng máu em ngươi từ đất kêu thấu đến Ta. Bây giờ, ngươi bị chúc dữ trên phần đất đã mở miệng hút máu em ngươi do tay ngươi làm đổ ra. Khi ngươi trồng tỉa, đất sẽ không sinh hoa trái cho ngươi. Ngươi sẽ đi lang thang khắp mặt đất”. Cain thưa cùng Chúa rằng: “Tội ác tôi quá nặng nề, đâu tôi còn đáng tha thứ. Hôm nay Chúa đuổi tôi ra khỏi mặt đất, tôi sẽ ẩn trốn khỏi mặt Chúa và tôi sẽ đi lang thang trên mặt đất, nhưng ai gặp tôi, sẽ giết tôi”. Chúa bảo: “Không có vậy đâu, hễ ai giết Cain, thì sẽ bị phạt gấp bảy lần”. Rồi Chúa ghi trên Cain một dấu, để ai gặp hắn, sẽ không giết hắn.

Ađam còn ăn ở với vợ, bà sinh một con trai đặt tên là Seth, bà nói: “Thiên Chúa đã ban cho tôi một đứa con trai khác thế cho Abel mà Cain đã giết”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA:

HÃY HIẾN DÂNG THIÊN CHÚA LỜI KHEN

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô. Mc 8, 11-13

Khi ấy, các người biệt phái xuất hiện và bắt đầu tranh luận với Chúa Giêsu. Họ xin Người một điềm
lạ trên trời để thử Người. Người thở dài mà nói: “Tại sao thế hệ này lại xin điềm lạ? Quả thật, Ta bảo các ông hay: Sẽ chẳng cho thế hệ này điềm lạ nào”. Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền sang bờ bên kia. Đó là lời Chúa.

DẤU XÓT THƯƠNG

“Họ xin Ngài một dấu lạ từ trời”.

Thomas Hooker hấp hối, một người bạn nói, “Thầy ơi, thầy sẽ nhận phần thưởng do công sức của mình!”. Hooker khiêm tốn trả lời, “Tôi sẽ nhận được lòng thương xót của Chúa; với tôi, được từ bỏ thế gian để về với Ngài là ‘dấu xót thương’ Ngài dành cho tôi!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Không chỉ sự ra đi của Hooker là ‘dấu xót thương’ của Thiên Chúa, nhưng ‘dấu trên trán’ của Cain trong bài đọc Sáng Thế và ‘dấu trên trời’ mà các biệt phái đòi Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay đều là những ‘dấu xót thương’ của Ngài.

Bài đọc Cựu Ước kể chuyện Thiên Chúa đoái nhận lễ dâng tốt lành của Abel và không ưng nhận của lễ, có lẽ ít tốt lành, của Cain; vì thế, Cain sa sầm nét mặt. Thấy trước điều đó, Thiên Chúa thương tình cảnh báo, “Lòng ganh tị thúc đẩy ngươi, phải chế ngự nó!”. Cain bỏ ngoài tai, dẫn em ra đồng và giết em. Chúa nguyền rủa, đuổi Cain ra khỏi địa đàng. Cain thưa, “Ai gặp tôi, sẽ giết tôi”; Chúa bảo, “Không đâu!”, và “Chúa ghi trên trán Cain một dấu, để ai gặp hắn, sẽ không giết hắn”. Phải chăng, đó là ‘dấu xót thương?’.

Với bài Tin Mừng, Marcô cho thấy một chi tiết khá lạ thường nơi Chúa Giêsu. Trước sự cứng lòng của các biệt phái khi họ đòi một dấu lạ từ trời, Ngài ‘thở dài não nuột!’. ‘Thở dài não nuột’ là một ngôn ngữ yêu thương, một ‘dấu xót thương’. Chi tiết này cho thấy nỗi đau sâu sắc nơi Ngài, một nỗi đau tinh thần, khi bị người khác từ chối tình yêu. Chúa Giêsu nhận ra rằng, họ đang từ chối ân sủng Ngài mang đến; và đây là điều làm Ngài tổn thương nhất. Không phải vì Ngài nhạy cảm; đúng hơn, vì Ngài thương xót vô bờ. Hiếm khi chúng ta nghĩ đến tình yêu Chúa Giêsu dành cho các biệt phái ngoài việc gay gắt lên án họ; thế nhưng hôm nay, Ngài ‘thở dài não nuột’, một ‘dấu xót thương’ thực sự là nỗ lực để lôi kéo họ, nhắc họ đừng thờ ơ và đừng khước từ Ngài.

Cuối cùng, để cứu bằng được những con người biệt phái cứng lòng và cả nhân loại cứng cỏi đáng thương, Chúa Giêsu không chỉ thở dài; nhưng còn phải nằm dài trên thập giá, chịu đóng đinh và chịu treo trên nó. Thập giá là dấu lạ vĩ đại nhất trong các dấu lạ; một dấu lạ từ đất thấp vói tới trời cao; trên đó, Con Thiên Chúa treo lơ lửng giữa trời và đất, đó cũng là ‘dấu xót thương’ lớn lao nhất; bởi lẽ, nó chứa đựng chính ‘tác giả của dấu lạ’. Dấu lạ này muôn đời tồn tại! Ở đâu có Kitô hữu, ở đó có hình bóng thập giá và thánh giá thật trong đời. Dấu này chỉ có thể đọc được nhờ đức tin; vì chỉ đức tin mới mở ra được mầu nhiệm của nó. Chúa Giêsu hôm nay đang tự hạ để ở lại với chúng ta bằng mọi giá; Ngài tự hạ dưới dấu lạ của bánh và rượu, các Bí Tích, và cả dưới hình dạng của những con người khốn khổ và thánh giá của họ.

Anh Chị em,

“Họ xin Ngài một dấu lạ từ trời”. Thập giá là dấu lạ từ trời! Thập giá là ‘dấu xót thương’ vĩ đại nhất Thiên Chúa dành cho con người. Thiên Chúa đã biến sự chết cũng như thập giá, một dụng cụ tàn độc nhất thành dụng cụ diễn tả tình yêu bao dung, tha thứ nhất; một dụng cụ giết người thành dụng cụ giải thoát con người khỏi phải án chết đời đời; một dụng cụ chế nhạo của con người thành dụng cụ diễn tả chiến thắng vinh quang của Con Thiên Chúa và vinh quang của những ai theo Ngài.

Đó là cách thức Thiên Chúa cứu độ con người. Qua bao thế hệ, tội lỗi của con người cứ tiếp diễn, lòng thương xót của Thiên Chúa vẫn tuôn chảy tràn lan trên thế gian này; và thập giá Đức Kitô không ngừng dang tay đợi chờ để ôm lấy tất cả những ai biết chạy đến với Ngài. Vậy bạn và tôi đâu còn phải chờ đợi một dấu nào khác!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dẫu con yếu hèn bất xứng, Chúa vẫn ban cho con biết bao ‘dấu xót thương’. Cho con cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương, hầu con ao ước nên thánh hơn mỗi ngày!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay