Sự sống vĩnh hằng là gì?- Cha Vuong

Tạ ơn Chúa đã ban cho bạn một ngày mới để đổi mới đời mình trong mối tình không đổi thay của Chúa. Hãy nhớ cầu nguyện cho nhau nhé.

Thư 7: 11/10/2025. t3-22

GIÁO LÝ: Sự sống vĩnh hằng là gì? Sự Sống vĩnh hằng đã khởi đầu khi ta lãnh Bí tích Rửa tội. Nó tiếp tục sau khi chết và nó sẽ vô cùng tận. (YouCat, số 156)

SUY NIỆM: Những người yêu nhau có kinh nghiệm rằng: họ muốn cho chuyện tình của họ không ngừng lại bao giờ. Thiên Chúa là tình yêu, thư thứ nhất của thánh Gioan nói thế (1Ga 4:16). Thư thứ nhất gửi Côrintô nói đức ái không bao giờ mất được (1Cr 13:8). Thiên Chúa thì vĩnh hằng vì Người là tình yêu và tình yêu thì vĩnh hằng bởi vì tình yêu là thần thiêng. Khi ta sống trong tình yêu, là ta đi vào hiện tại vĩnh viễn của Thiên Chúa. Anh em thân mến, một điều duy nhất, xin anh em đừng quên, đối với Chúa, một ngày ví thể ngàn năm, ngàn năm cũng tựa một ngày. (2 Pr 3:8) (YouCat, số 156 t.t.)

❦ Thời gian để tìm Chúa, đó là sống. Thời gian để tìm được Chúa, đó là chết. Thời gian để có được Chúa là đời đời. (Thánh Phanxicô Salêdiô)

LẮNG NGHE: Phúc thay người lắng nghe ta dạy, ngày ngày canh thức trước cửa nhà ta, túc trực ở ngay lối ra vào. Vì gặp được ta là gặp sự sống, và hưởng ân lộc ĐỨC CHÚA ban cho. (Cn 8:34-35)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, hạnh phúc tuyệt đối và trường cửu là của Chúa. Xin  cho con biết dành thời giờ Chúa ban để kết hiệp với Chúa qua việc tích cực tham dự các Bí Tích và sống Lời Chúa trong mọi hoàn cảnh của đời con.

THỰC HÀNH: Khi tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật, bạn cảm thấy thế nào khi tuyên xưng “Tôi tin hằng sống vậy.”? 

From Do Dzung

************************

Đời Vui Mấy Khi Con Cần Chúa – Thánh Ca Công Giáo 2024

GIÁO HOÀNG CỦA KINH MÂN CÔI-  Lm Donald Calloway, M.I.C

 Lm Donald Calloway, M.I.C

“Kinh Mân Côi là lời cầu nguyện tuyệt vời nhất và là phương cách hiệu quả nhất để đạt tới sự sống đời đời.  Đó là phương thuốc cho tội lỗi của chúng ta, là nguồn gốc phúc lành của chúng ta.  Không có cách cầu nguyện nào tuyệt vời hơn.” Đó là lời minh định của ĐGH Leo XIII, vị giáo hoàng thứ 256, triều đại từ 1878 tới 1903.

 Ngài là vị giáo hoàng đại thọ nhất trong lịch sử Giáo Hội – qua đời lúc 93 tuổi.  Ngài là ngòi bút sắc bén, thi sĩ thông minh, thần học gia nổi trội, và người sáng lập Viện Giáo Hoàng Thánh Thomas Aquino năm 1879 – nay là Đại Học Giáo Hoàng Thánh Thomas Aquino, hoặc Angelicum.

 Là mục tử và nhà thần bí, ĐGH Leo XIII rất quan tâm các vấn đề xã hội và luân lý, làm cho Giáo Hội có nhiều vũ khí tâm linh để chống lại các vấn đề đó.  Một hôm, khi đang dâng lễ, ngài thị kiến cuộc chiến tâm linh dữ dội và được gợi hứng viết kinh tổng lãnh thiên thần Michael.  Ngài cũng thúc đẩy việc sùng kính Đức Thánh Giuse, tận hiến thế giới cho Thánh Tâm Chúa Giêsu, thúc đẩy lòng sùng kính Ngày Thứ Sáu, và ấn định tháng Sáu là tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu.  Ngài là vị Giáo Hoàng mà cô bé Teresa 15 tuổi đã xin phép chuẩn vào Dòng Kín khi ngài tới Lisieux.  Ngài là Giáo Hoàng đầu tiên xuất hiện trên phim ảnh và tuyên chân phước cho linh mục Louis de Montfort năm 1888, và ĐGH Piô XII tuyên thánh cho linh mục Louis de Montfort năm 1947.

 1.LÒNG SÙNG KÍNH ĐỨC MẸ

 Từ hồi trẻ, ĐGH Leo XIII đã rất sùng kính Đức Mẹ.  Phát hiện các bài viết về Đức Mẹ của Thánh Louis de Montfort năm 1846, và điều tra các bài viết này vào án phong thánh cho linh mục Montfort, ĐGH Leo XIII đã ảnh hưởng nhiều với tư tưởng của thánh Montfort về Đức Mẹ.  Ngài rất sùng kính Đức Mẹ, ban ân xá cho những người tận hiến cho Đức Mẹ theo cách của Thánh Montfort.  Một nguồn gợi hứng khác về Đức Mẹ đối với ĐGH Leo XIII là công việc của Chân Phước Bartolo Longo ở Pompeii.

 ĐGH Leo XIII cởi mở với các mặc khải tư.  Ngài thúc đẩy việc sùng kính Áo Đức Bà, thiết lập lễ Đức Mẹ Ảnh Phép Lạ (Our Lady of the Miraculous Medal), viết tông thư thức đẩy việc hành hương các Đền Đức Mẹ, đặc biệt là Đức Mẹ Lộ Đức, và công nhận thị kiến Đức Mẹ hiện ra tại La Salette, với hai trẻ Maximin Giraud và Mélanie Calvat.  Ngài yêu mến Đức Mẹ Lộ Đức đến nỗi cho xây dựng một hang Lộ Đức tại vườn Vatican.  Theo ý tưởng của thánh Bernard Clairvaux, ngài nói rằng các Kitô hữu cố gắng sống đức tin mà không có Đức Mẹ cũng như con chim cố gắng bay mà không có đôi cánh.  Trong nhiều bài viết về Đức Mẹ, ngài nhấn mạnh rằng Đức Mẹ có thể làm cho các tín hữu vâng lời Đức Giáo Hoàng.  Ngài là Giáo Hoàng đầu tiên được ghi âm tiếng nói, và khi ghi âm, ngài hát kinh Kính Mừng.

2.  VÔ ĐỊCH KINH MÂN CÔI

 ĐGH Leo XIII là nhà vô địch về kinh Mân Côi.  Ngài viết 11 tông thư về Kinh Mân Côi, và rất nhiều sứ điệp về kinh Mân Côi.  Các tông thư về kinh Mân Côi có phần tóm lược các câu của các vị tiền nhiệm về vai trò của thánh Đa Minh là người khởi xướng kinh Mân Côi và sáng lập hội Mân Côi.  Ngài nói rằng Đức Mẹ đã giao phó Chuỗi Mân Côi cho thánh Đa Minh, so sánh hội Mân Côi của thánh Đa Minh với đạo binh cầu nguyện và cuộc chiến thiêng liêng giành lại các linh hồn cho Đức Kitô.

 ĐGH Leo XIII nhấn mạnh tầm quan trọng của giáo huấn xã hội Công giáo qua Tông thư Rerum Novarum (Tân Sự – nói về đời sống của giới lao động nghèo), và nói rằng Kinh Mân Côi là một phần giải quyết các vấn đề xã hội thời đó.  Ngài không ngừng nói rằng kinh Mân Côi là phương cách hữu hiệu để mở rộng Vương Quốc của Chúa Giêsu Kitô trên thế gian này, đồng thời hữu ích cho cà cá nhân và xã hội.  Ngài khuyến khích mọi người đọc kinh Mân Côi hằng ngày, đặc biệt khuyến khích các linh mục và các nhà truyền giáo nói về kinh Mân Côi, vì đó là sức mạnh đẩy lui sự ác và chữa lành các vết thương lòng.

 ĐGH Leo XIII ấn định tháng Mười là tháng Mân Côi, ban nhiều ân xá cho người đọc kinh Mân Côi, ủng hộ việc xây dựng Thánh Đường Mân Côi tại Lộ Đức, thêm danh xưng “Nữ Vương Rất Thánh Mân Côi” vào Kinh Cầu Đức Bà, viết hiến chương cho hội Mân Côi, khuyến khích các tu sĩ Đa Minh truyền bá kinh Mân Côi, và ủng hộ hội Tông Đồ Mân Côi của chân phước Bartolo Longo tại nhà thờ Mân Côi ở Pompeii.  Ngài còn rút gọn kinh tổng lãnh thiên thần Michael mà ngày nay thường đọc khi lần chuỗi xong.  Các bài viết của ĐGH Leo XIII đề cao ơn lành của kinh Mân Côi: đọc kinh Mân Côi là cầu nguyện với các thánh thiên thần, vì chính sứ thần Gabriel là người đầu tiên nói lời kính chào Đức Mẹ.  Mãi mãi ĐGH Leo XIII là vị giáo hoàng của Kinh Mân Côi.

 Lm Donald Calloway, M.I.C

Trầm Thiên Thu (chuyển ngữ từ CatholicExchange.com)

From: ngocnga_12 & NguyenNThu

KIỆT TÁC CỦA MỘT KIỆT TÁC – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”.

William Hearst, một tỷ phú, đã đầu tư cả gia tài vào các tác phẩm nghệ thuật. Ngày kia, nghe biết một kiệt tác, ông cử đại diện ra nước ngoài săn tìm. Sau nhiều tháng, viên đại diện báo tin về, “Kiệt tác vô giá được cất giữ trong kho của William Hearst!”. Như vậy, ông đã tiêu tốn để tìm kiếm một kho báu mà ông sở hữu!

Kính thưa Anh Chị em,

Như William, nhân loại đã sở hữu “Giêsu”, một ‘Kiệt Tác’; ấy thế, hơn 2.000 năm qua, con người vẫn mải miết đi tìm nó! Lời Chúa hôm nay không chỉ nói đến Kiệt Tác “Giêsu”, nhưng còn nói đến nói đến mẹ Ngài, ‘kiệt tác của một Kiệt Tác’ mà một phụ nữ phát hiện, “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”.

Sự hiểu biết của phụ nữ này thật sâu sắc! Cô cảm nhận sự vĩ đại của một vị Thầy có tên Giêsu; hầu chắc, cô linh cảm Giêsu, một Messia; và cô e rằng, Ngài còn là một Thiên Chúa làm người! Từ sự vĩ đại của Con, cô suy đoán sự vĩ đại của mẹ. “Phúc đức tại phụ mẫu”. Và cô ấy đúng! Tất cả những gì Mẹ có, Mẹ là, Maria thông chuyển cho Con mình. Đang khi không ai dám nghĩ sự hoàn hảo nơi ‘thần tính’ của Chúa Giêsu phần nào có công nghiệp của Mẹ, thì sẽ rất bất công nếu bảo, Maria chẳng có tác động nào lên sự hoàn hảo nơi ‘nhân tính’ của Chúa Con. Vì thế, Maria là ‘kiệt tác của một Kiệt Tác’ vậy! “Trinh Nữ Maria là kiệt tác của công trình sáng tạo Thiên Chúa và là phản chiếu vẻ đẹp của Ngài!” – Francois de Sale.

Vậy tại sao Maria là một kiệt tác? Sai Con vào trần gian, Chúa Cha muốn Chúa Con có một người mẹ vốn phải tuyệt hảo. Để chuẩn bị, Ngài ban cho Maria đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội hầu gìn giữ Mẹ tinh tuyền. Ai có thể tưởng tượng, một Giêsu trong trắng, được bao bọc trong một thân xác ô nhơ bởi tội lỗi trong chín tháng đầu đời? Liệu một đứa trẻ tinh nguyên như thế đến bao giờ mới có thể ‘ngừng khóc’ khi chịu ‘một tội nhân’ chăm sóc? Vì thế, Chúa Cha đã chuẩn bị cho mẹ của Con Ngài một phép lạ có một không hai. “Maria không chỉ được cứu chuộc, mà còn được cứu chuộc trước – một kiệt tác mà ân sủng hoàn tất trước khi tội lỗi kịp chạm đến!” – Fulton Sheen.

Anh Chị em,

“Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”. Đó là lời khen người phụ nữ kia đã dành cho kiệt tác Maria; nhưng, thật bất ngờ, Chúa Giêsu nói đến một điều gì đó quý hơn, “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa!”. Ai nghe và giữ lời Thiên Chúa bằng Maria! Vì thế, Maria có phúc đến hai lần. Và lạ thay, cả chúng ta, nếu nghe và giữ lời Thiên Chúa, cũng là một kiệt tác! Và còn hơn thế, chúng ta sẽ sinh ra những kiệt tác khác cho Chúa bằng sự cộng tác hết mình với ân sủng; nghĩa là, nên thánh và giúp người khác nên thánh. “Mỗi lời ‘xin vâng’ với Lời Chúa là một nét cọ thêm vào kiệt tác linh hồn bạn!” – Gioan Phaolô II.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, dạy con để Chúa tự do vẽ lên đời con bằng những nét cọ tình yêu mang dấu đau thương, hầu con cũng trở nên kiệt tác của Ngài như Mẹ!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

***********************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXVII Thường Niên, Năm Lẻ

Phúc thay người mẹ đã cưu mang Thầy. Đúng hơn : phúc thay kẻ lắng nghe lời Thiên Chúa.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 11,27-28

27 Khi ấy, Đức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người : “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm !” 28 Nhưng Người đáp lại : “Đúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.”


 

 Làm thế nào người phạm tội nặng có thể nối kết lại với Chúa được? – Cha Vương

Mến Chúc bạn và gia quyến một ngày bình an trong yêu thương và tha thứ. 

Xin bạn một lời cầu nguyện khẩn thiết cho căn bệnh ung thư bao tử của mình

Cha Vương

Thứ 6: 10/10/2025.  t6-24

GIÁO LÝ: Làm thế nào người phạm tội nặng có thể nối kết lại với Chúa được? Họ có thể làm hòa với Chúa nhờ bí tích sám hối và hòa giải. (YouCat, số 317)

SUY NIỆM: Đức Thánh Cha Pi-ô XII nói (26/10/1946): “Có lẽ tội lỗi lớn nhất trên thế giới hôm nay là con người mất cảm thức về tội lỗi”. Quả thực 78 năm sau, câu nói này vẫn còn nguyên giá trị cho thế giới ngày nay. Xem ra khi xã hội càng thăng tiến về mặt vật chất, con người càng bị ánh sáng trần tục và các hình thức chủ nghĩa vị kỷ làm lóa mắt, họ không còn quan tâm đến tội lỗi, do đó, họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn miễn là điều đó khuất mắt thiên hạ. Đối với họ chữ “tội lỗi” là cổ lỗ sĩ. Khi con người mất cảm thức về tội lỗi, con người cũng mất cảm thức về căn tính đích thực của mình. Khi con người mất cảm thức về căn tính đích thực của mình, con người cũng mất cảm thức về Thiên Chúa. Khi con người mất cảm thức về Thiên Chúa cũng là khi con người sa vào “bẫy kiêu ngạo” cho rằng con người là trên hết, con người tự làm chủ vận mệnh của mình. Khi con người cho mình là trên hết cũng là khi con người mất định hướng căn bản của cuộc đời, tự hủy hoại chính mình và gây nên thảm họa cho anh chị em đồng loại. 

   Sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo định nghĩa, tội trọng là “phá hủy đức mến trong lòng con người do vi phạm nghiêm trọng luật Thiên Chúa. Khi phạm tội, con người quay lưng với Thiên Chúa là cùng đích và chân phúc của mình, bằng cách yêu chuộng một thụ tạo thấp kém hơn” (GLCG 1855). Để được gọi là tội trọng, vốn cắt đứt mối liên hệ của  bạn với Thiên Chúa, nó phải đáp ứng ba tiêu chuẩn cụ thể như Sách Giáo Lý đã nêu.

   “Tội trọng đòi phải có nhận thức đầy đủ và hoàn toàn ưng thuận. Điều này giả thiết người phạm tội phải biết hành vi đó là tội, trái với luật Thiên Chúa. Tội trọng bao hàm một sự ưng thuận có suy nghĩ cặn kẽ để trở thành một lựa chọn cá nhân. Việc thiếu hiểu biết do lỗi mình và lòng chai đá không làm giảm bớt, mà còn gia tăng tính cách cố tình của tội lỗi” (GLCG 1859).

   Tóm tắt ba phẩm chất của tội trọng: một tội là trọng phải 

(1) liên quan đến vấn đề nghiêm trọng, 

(2) vi phạm với sự hiểu biết đầy đủ và 

(3) có sự đồng ý hoàn toàn của người đó.

Nếu trong Hội thánh không có việc tha tội, sẽ không có hi vọng được sống đời đời, và được giải thoát đời đời. Chúng ta hãy cảm tạ Chúa đã ban cho Hội thánh ơn lớn lao dường ấy. (Thánh Augustinô) 

LẮNG NGHE: Bấy giờ, Đức Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.”  (Lc 23:34a)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết luôn tỉnh thức trước những cám dỗ ngọt ngào của mọi thú vui và sở thích để rồi tránh xa nó. Xin đừng để con phạm tội và làm mất lòng Chúa.

THỰC HÀNH: Cố gắng tìm đủ mọi cách để trở về với Lòng Thương Xót của Chúa nhé. 

From: Do Dzung

**********************

Yeu thuong & Tha Thu

TRUNG LẬP – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ai không đi với tôi, là chống lại tôi!”.

Thời nào cũng thế, luôn có những con người không kiên định trong lập trường, không rõ ràng trong chính kiến, và không dứt khoát trong lựa chọn! Họ tự hào cho mình là ôn hoà, khôn ngoan, trung dung và tự nhận là trung lập. Vậy mà, “Nơi nóng nhất trong hoả ngục thuộc về những người trung lập!” – Dante Alighieri.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tuyên bố, “Ai không đi với tôi, là chống lại tôi!”. Ngài không muốn các môn đệ của Ngài ‘trung lập’, Ngài muốn họ vượt trên ‘trung lập!’.

Với tuyên bố này, Chúa Giêsu cho biết Ngài không chấp nhận một hạng môn đệ lập lờ! Đây là một thông điệp quan trọng cho những ai sẽ theo Ngài thuộc mọi thời! Vì sẽ đến ngày, “Chúa xét xử thế giới theo lẽ công minh!” – Thánh Vịnh đáp ca – và mọi người sẽ phải trả lẽ trước mặt Ngài, “Ôi, ngày đáng sợ thay!” – bài đọc một.

Ngày nay, thế giới và Giáo Hội đang bị tác động bởi “chủ nghĩa tương đối”, xu hướng thế tục đang gia tăng trong mọi lĩnh vực. Nhiều người nói, tôi chấp nhận bất kỳ tôn giáo nào, lối sống nào, lựa chọn nào. Và dù họ tự cho mình sẵn sàng yêu thương, trân trọng, đón nhận, đối xử với mọi người đúng phẩm giá; nhưng sẽ thật sai lầm khi họ chọn một kiểu sống ‘trung lập’ với những lựa chọn hoàn toàn thế gian. “Giữ trung lập giữa đúng và sai là phục vụ cho điều sai!” – Theodore Roosevelt. ‘Trung lập’ trong lãnh vực đạo đức không phải là khôn ngoan, mà là phản bội chân lý!

“Ai không đi với tôi, là chống lại tôi” cho thấy không ai có thể thờ ơ với giáo huấn của Chúa Kitô mà vẫn sống trong ân sủng Ngài. Ngược lại mới đúng! Không đi với Chúa Kitô là không chấp nhận những gì Ngài dạy – trên thực tế – là chống lại Ngài. ‘Trung lập’ về các vấn đề đức tin và đạo đức thực ra là không ‘trung lập’ chút nào, đó là tách rời chính mình khỏi Chúa Kitô. Ví dụ, ai đó nói, “Tôi tin Chúa Kitô, nhưng không tin Bí tích Thánh Thể!”; thực tế, họ đã chối nhận Ngài và đi ngược đức tin. “Chúa Kitô không thể bị chia cắt; ai chỉ chọn một phần nơi Ngài, là đánh mất toàn thể Ngài!” – Augustinô.

Anh Chị em,

“Ai không đi với tôi, là chống lại tôi!”. Thế giới hôm nay ca ngợi ‘trung lập’ như một đức tính. Vậy mà giữa Chúa Kitô và thế gian không có vùng xám; giữa ánh sáng và bóng tối không có lằn ranh. ‘Trung lập’, thực chất, chỉ là một hình thức trốn tránh; nó khoác chiếc áo khiêm tốn nhưng giấu trong đó nỗi sợ hãi. Vậy mà đức tin không thể sống bằng sự thoả hiệp, và tình yêu không thể tồn tại trong hững hờ. Một Kitô hữu cố đứng giữa Tin Mừng và thế gian, sẽ không giữ được cả hai, mà đánh mất cả hai. “Sự nửa vời là kẻ thù của thánh thiện!” – Phanxicô Salêsiô. Lời Chúa mời gọi chúng ta chọn Chúa Kitô hay từ chối Ngài từ mỗi quyết định lớn nhỏ – trong lời nói, trong hành vi, trong mỗi chọn lựa. Vì tất cả đều là bước về phía ánh sáng hoặc về phía bóng tối!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cứu con khỏi sự lập lờ – thứ bình an giả tạo – của kẻ hai lòng. Đốt cháy con bằng lửa tình yêu, trước khi con bị thiêu trong lửa dửng dưng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************

Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXVII Thường Niên, Năm Lẻ

Nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 11,15-26

15 Khi ấy, Đức Giê-su trừ một tên quỷ, nhưng có mấy người lại bảo : “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.” 16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. 17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói : “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia. 18 Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được ?… bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ. 19 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. 20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. 21 Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. 22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.

23 “Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.

24 “Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói : ‘Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.’ 25 Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. 26 Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.”


 

BIẾT ƠN – Lm. Mark Link, S.J. 

Lm. Mark Link, S.J. 

Bà Dorothy Day là một người trở lại Công Giáo khi đã lớn tuổi.  Cuộc đời bà đáng được Hollywood dựng thành phim.  Khi bà từ trần năm 84 tuổi, tờ New York Time đã không do dự gọi bà là người có ảnh hưởng nhiều nhất trong lịch sử Công Giáo Hoa Kỳ.

 Sau cái chết của bà, đã có một phong trào vận động để tuyên thánh cho bà, nhất là vì những gì bà đã làm cho người nghèo và người tuyệt vọng ở Nữu Ước.

 Cách đây không lâu, tờ America đã phỏng vấn bà Eileen Egan, một người bạn thân của bà Dorothy.  Một trong những câu hỏi mà người phóng viên đặt ra với bà Eileen là “Điều gì đặc biệt nhất khi bà nghĩ đến bà Dorothy?” 

Không chút do dự, bà Eileen đáp, “Đó là tinh thần biết ơn.” Và bà đã đưa ra một thí dụ. 

Vào một ngày trời lạnh, cả hai đang ở trên chiếc xà lan.  Bà Dorothy chỉ khoác chiếc áo mỏng.  May mắn, bà có mang theo tờ báo nên bà lấy quấn quanh người bên dưới áo khoác.  Khi làm như vậy, bà mỉm cười và nói, “Tôi cảm ơn những người vô gia cư đã dạy tôi cách này để giữ ấm thân thể.” 

Bà Eileen nói thêm, “Bất cứ ở đâu, bà Dorothy đều tìm lấy lý do nào đó để cảm tạ.  Thí dụ, có lần bà nói, tôi biết ơn Chúa Giêsu đã đến sống trên mặt đất này đến độ đôi khi tôi cảm thấy muốn quỳ xuống hôn đất, chỉ vì chân của Chúa đã chạm đến nó.” 

Trên mộ bia của bà Dorothy ở Staten Island, hai chữ đi liền với tên của bà là: Deo Gratias, đó là “Tạ ơn Chúa.”  Chính bà đã yêu cầu khắc dòng chữ này. 

Câu chuyện của bà Dorothy đã dẫn chúng ta đến câu chuyện của mười người phong hủi trong bài Phúc Âm hôm nay vì câu chuyện của bà nhấn mạnh đến hai điểm quan trọng về sự biết ơn. 

Thứ nhất, nó phải chân thành.  Thứ hai, nó phải được thành tâm bày tỏ.  Thái độ biết ơn người vô gia cư của bà Dorothy vì họ đã dạy bà cách giữ ấm thân thể, và bà biết ơn Chúa Giêsu vì đã xuống thế làm người, cả hai đều chân thành và được thành tâm bày tỏ. 

Trong Phúc Âm hôm nay sự biết ơn của chín người phong hủi không trở lại cám ơn có lẽ thành tâm.  Chúng ta không biết. 

Nhưng chúng ta biết chỉ có một người trở lại bày tỏ sự biết ơn trong một phương cách chân thành.  Ông ta phủ phục dưới chân Chúa Giêsu. 

Một lớp học sinh trung học đang chuẩn bị thảo luận về bài Phúc Âm hôm nay.  Để bắt đầu, thầy giáo yêu cầu họ trả lời trên giấy hai câu hỏi sau:
Thứ nhất, đã bao lâu bạn chưa cám ơn cha mẹ vì điều gì đó?
Thứ hai, bạn cám ơn các đấng vì điều gì? 

Tôi muốn chia sẻ với các bạn hai câu trả lời của hai học sinh.  Câu trả lời thứ nhất viết: 

Lần sau cùng tôi nhớ đã cám ơn cha mẹ vào khoảng một tuần trước đây.  Tôi cám ơn mẹ tôi đã giúp tôi làm bài tập.  Tôi nhớ là bà đã tốn vài giờ đồng hồ.  Một tuần sau khi tôi đã nộp bài, bà còn đem về nhà các tài liệu liên quan đến đề bài và nói, “Những cái này cốt để cho con biết thêm.”

 Câu trả lời của học sinh thứ hai như sau: 

Tôi nhớ lần sau cùng cám ơn cha mẹ thì cách đây vài tuần.  Tôi sửa soạn đi chơi tối thứ Bẩy và để cha tôi ở nhà một mình, vì mẹ tôi đã từ trần hồi mùa hè qua.  Trước khi rời nhà, tôi đến với ông và đặt tay lên vai ông một cách thân mật.  Tôi không nói gì, nhưng tôi biết ông hiểu là tôi cám ơn ông vì đã cho phép tôi đi chơi. 

Tôi không biết các bạn nghĩ sao, nhưng tôi thấy hai câu trả lời này thật cảm động. 

Cả hai trường hợp, sự biết ơn của các học sinh thật chân thành.  Và trong cả hai trường hợp, sự biết ơn được bầy tỏ trong một phương cách nồng hậu và thành tâm. 

Điều đó đưa chúng ta đến việc cử hành Thánh Lễ hôm nay. 

Các câu chuyện của bà Dorothy Day, của các học sinh, và mười người phong hủi đã mời gọi chúng ta kiểm điểm lại thái độ biết ơn của chúng ta và cách bày tỏ sự biết ơn ấy. 

Thí dụ, có một chi tiết đáng kể trong câu chuyện Phúc Âm khiến chúng ta phải để ý.  Đó là nhận xét của Chúa Giêsu về người phong hủi trở lại cám ơn lại là người Samaritan. 

Qua chi tiết này, Chúa Giêsu muốn nói chín người kia là Do Thái.  Có thể nói, họ là người đồng hương của Chúa.  Bạn mong đợi họ tỏ lòng biết ơn nhau, nhưng họ đã không làm như vậy. 

Điều này cũng thường đúng với chúng ta.  Khi cần phải biết ơn gia đình, chúng ta thường cho đó là hành động đương nhiên khỏi phải nói lên.  Và, thật không may, chúng ta cũng thường hành động như vậy khi đối với Thiên Chúa.

 Có người nói khi coi sự biết ơn là đương nhiên – không bày tỏ ra bên ngoài – thì cũng giống như chúng ta nháy mắt ra hiệu cho nhau trong bóng tối.  Bạn biết khi bạn nháy mắt với họ, nhưng họ không thấy điều đó. 

Và vì thế, khi chúng ta trở về với bàn thờ, có lẽ chúng ta cần dành thời giờ để cảm tạ Thiên Chúa vì đã sai Con của Người xuống trần gian. 

Và chúng ta có thể tỏ lòng biết ơn qua việc cử hành Thánh Lễ một cách sốt sắng, một cách thành tâm.

Chúng ta hãy kết thúc bài giảng hôm nay với lời của Ngôn Sứ Isaia:

 “Hãy cảm tạ Thiên Chúa!…
Hãy nói với mọi dân tộc về những điều Người đã thực hiện.
Hãy nói với họ Người thật vĩ đại dường bao!
Hãy hát lên ca tụng Thiên Chúa vì những việc trọng đại Người đã thực hiện.”
Is 12:4-5 

Lm. Mark Link, S.J.

From: Langthangchieutim


 

QUẤY RẦY- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần!”.

“Hãy cứ gõ cửa, ngay cả khi trời dường như im lặng – đôi khi, im lặng là cách Thiên Chúa mở cửa từ bên trong. Đức tin dám quấy rầy Thiên Chúa là đức tin làm Ngài vui lòng nhất!” – F.B. Meyer.

Kính thưa Anh Chị em,

Như vậy, Thiên Chúa là Đấng thích được quấy rầy? Đúng thế, dụ ngôn Tin Mừng hôm nay chứng thực điều đó: người bạn bị ‘quấy rầy’ giữa đêm khuya chính là Ngài!

Sau khi dạy các môn đệ kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu tiếp tục nhấn mạnh đến niềm tin và sự kiên trì. Dụ ngôn nói lên mức độ gắn bó thân tình mà người cầu nguyện cần có đối với Thiên Chúa – vừa là Cha, vừa là Bạn. Trừ khi đó là một người bạn rất thân, chúng ta mới dám gõ cửa giữa khuya để xin một ít bánh; và dù thân đến đâu, chúng ta vẫn ngần ngại vì sợ làm phiền. Nhưng trong câu chuyện này, điều tuyệt vời là Thiên Chúa lại vui vì sự ‘quấy rầy’ ấy! “Thiên Chúa yêu thích lời cầu nguyện không chịu buông!” – E.M. Bounds.

Thiên Chúa muốn chúng ta nài xin không ngơi nghỉ, vì đó là dấu chỉ của một tình yêu tin tưởng. Kiên trì cầu nguyện và không bao giờ nghi ngờ lòng quảng đại của Ngài, chúng ta sẽ nhận được mọi điều tốt lành từ Ngài. Dĩ nhiên, nếu cầu xin vì ích kỷ hay trái với ý muốn của Chúa, thì mọi lời khẩn nguyện trên thế gian cộng lại cũng trở nên vô hiệu. “Những lời đáp của Thiên Chúa luôn khôn ngoan hơn những lời cầu của chúng ta!” – Oswald Chambers. Thế nhưng, khi cầu nguyện trong tinh thần của Kinh Lạy Cha – nghĩa là hướng lòng về Danh Chúa, Nước Chúa và Ý Chúa – chúng ta có thể tin chắc, mọi lời cầu ấy đều sinh hoa trái, mang lại những quà tặng tốt lành nhất. “Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca. Malakia khẳng định, “Đối với các ngươi là những kẻ kính sợ Danh Ta, mặt trời công chính sẽ mọc lên, mang theo các tia sáng chữa lành bệnh!” – bài đọc một.

Anh Chị em,

Cầu nguyện không chỉ là lời nói, nhưng là hành vi của lòng tin. Ai dám ‘quấy rầy’ Thiên Chúa, người ấy tin rằng Ngài luôn lắng nghe, dù trời có vẻ im lặng. Trong thinh lặng đó, Thiên Chúa không khước từ, nhưng đang chuẩn bị – mở từ bên trong – để ban điều tốt hơn. Mỗi lần chúng ta gõ cửa, Ngài mở thêm một chút – không chỉ cánh cửa ân sủng, mà còn cánh cửa lòng của mỗi người, để chúng ta học biết tin, biết chờ, và biết yêu. Hãy cứ gõ, vì chính khi gõ, bạn và tôi được biến đổi! Chớ gì chúng ta dám đến ‘làm cho Ngài vui’ với những tréo ngoe, khổ đau trong cuộc sống từ gia đình, con cái, cộng đoàn… đến sức khoẻ, công việc, và cả những đam mê, tính hư nết xấu; thậm chí cả những tội lỗi! “Thiên Chúa không bao giờ mệt vì bị nài xin – Ngài chỉ buồn khi bị lãng quên!” – Carlo Carretto.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dù trời có vẻ im lặng, con vẫn gõ. Vì con tin, trong thinh lặng ấy, Ngài đang mở từ bên trong và con sẽ được biến đổi!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

***********************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXVII Thường Niên,

Anh em cứ xin thì sẽ được.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 11,5-13

5 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói : ‘Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh, 6 vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả’, 7 mà người kia từ trong nhà lại đáp : ‘Xin anh đừng quấy rầy tôi : cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.’ ? 8 Thầy nói cho anh em biết : dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.

9 “Thế nên Thầy bảo anh em : anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. 11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó ? 12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp ? 13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao ?”


 

Làm sao phân biệt tội nặng với tội nhẹ? – Cha Vương

Một ngày an lành trong Chúa và Mẹ. Xin một lời cầu nguyện cho nạn nhân của chiến tranh và thiên tai nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 8/10/2025.  t3-24

GIÁO LÝ: Làm sao phân biệt tội nặng với tội nhẹ? Tội nặng cắt đứt mối quan hệ tình yêu Chúa trong lòng ta, không còn tình yêu Chúa, không thể có hạnh phúc đời đời. Tội nhẹ chỉ làm tổn thương mối quan hệ với Chúa, tình yêu Chúa vẫn còn. (YouCat, số 316)

SUY NIỆM: Một tội nặng cắt đứt con người với Thiên Chúa. Một tội như thế có thật, nếu nó phạm đến một giá trị quan trọng, nếu nó nổi lên chống lại sự sống hoặc chống lại chính Thiên Chúa (chẳng hạn giết người, phạm thượng chống lại Thiên Chúa, ngoại tình…) và nếu được phạm khi biết đầy đủ và ưng thuận hoàn toàn. Tội nhẹ liên quan đến những giá trị đứng sau các giá trị đã kể ở trước đây (danh dự, sự thật, tài sản…) hoặc là đã phạm mà không hiểu biết đầy đủ về giá trị của nó, và không hoàn toàn ưng thuận. Những tội này làm xáo trộn quan hệ với Thiên Chúa nhưng không cắt đứt. (YouCat, số  316 t.t.)

❦  Cho dù đang mắc tội trọng đi nữa, anh em cũng cứ cầu nguyện. Tôi xin đảm bảo với anh em rằng anh em sẽ đạt đến bến cảng phần rỗi. (Thánh Teresa Avila)

❦ Không sức mạnh nào có thể khuất phục được người cha cho bằng những giọt nước mắt của đứa con nhỏ, cũng không gì có thể thúc bách Thiên Chúa phải ban cho chúng ta, không phải phép công thẳng, nhưng là lòng thương xót, cho bằng nỗi buồn phiền và sự ăn năn của chúng ta. (Thánh Gioan Avila)

❦  Nước dập tắt lửa thế nào, tình yêu cũng rửa sạch tội lỗi như vậy. (Thánh Gioan Thiên Chúa)

❦ Nếu trót phạm tội, chúng ta hãy sấp mình ăn năn trước sự hiện diện của Thiên Chúa; và sau đó, bằng một hành vi tin tưởng vô giới hạn, chúng ta hãy gieo mình vào đại dương nhân lành của Người. Nơi đó, mọi sa ngã sẽ được bỏ qua và nỗi ưu phiền sẽ biến nên tình yêu. (Thánh Phaolô Thánh Giá)

❦  Con người là sa ngã, nhưng thiên thần thì chỗi dậy. (Thánh Mary Euphrasia Pelletier)

LẮNG NGHE: Vậy anh em hãy giết chết những gì thuộc về hạ giới trong con người anh em: ấy là gian dâm, ô uế, đam mê, ước muốn xấu và tham lam; mà tham lam cũng là thờ ngẫu tượng. (Cl 3:5). 

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa là Đấng trọn tốt trọn lành vô cùng.  Chúa đã dựng nên con, và cho Con Chúa ra đời chịu nạn chịu chết vì con, mà con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa, thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét mọi tội con trên hết mọi sự, con dốc lòng chừa cải, và nhờ ơn Chúa, thì con sẽ lánh xa dịp tội, cùng làm việc đền tội cho xứng. Amen.

THỰC HÀNH: Xét mình, đi xưng tội nếu có thể. 

From: Do Dzung

*********************

Lời vọng tình yêu – Elvis Phương

THÂN TÌNH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Lạy Cha chúng con!”.

Mọi người đều cần sự công nhận cho thành tích, nhưng ít ai nói rõ thất bại của mình! Một cậu bé thưa, “Ba ơi, chơi phi tiêu! Con ném tốt, ba sẽ la lên, ‘Tuyệt!’; và con thích nhất, mỗi khi con ném trật, ba cười rồi hét, ‘Gần trúng!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Gần trúng!’, thân tình làm sao! Lời Chúa hôm nay cho thấy điều Thiên Chúa muốn chúng ta có trong tương quan với Ngài – một sự ‘thân tình’ giữa Cha với con, giữa bạn với bạn!

Trước hết, cuộc tranh luận ‘thân tình’ giữa Thiên Chúa và Giôna, một kẻ vừa được cứu – và một lần nữa – được sai đi Ninivê. Đến nơi, thấy bao điều xấu xa, Giôna giận dữ và xin được chết đi nếu Chúa tha cho thành. “Lòng thương xót là sẵn sàng bước vào cơn hỗn loạn của người khác!” – James F. Keenan. Chúa phân trần, “Ngươi nổi giận như thế có lý không?”. Ngài cho một cây thầu dầu mọc lên, che nắng cho ông; sau đó, sai một con sâu cắn ngang, cây khô héo, “Ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó… Còn Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ninivê?”. Giôna phải học biết Ngài, Đấng “chậm giận, lại giàu tình thương và lòng thành tín” – Thánh Vịnh đáp ca.

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cho thấy sự ‘thân tình’ đó khi dạy các môn đệ kinh Lạy Cha. “Khi bạn thưa lên ‘Lạy Cha’, tai của Thiên Chúa chạm xuống môi bạn!” – Anrê Bessette; “Nhiều điều đã xảy ra tức khắc, bây giờ và sau đó, chỉ bởi một lời ‘Lạy Cha’ cất lên từ trái tim!” – Têrêxa Ávila; “‘Lạy Cha’, một lời cầu nguyện khi linh hồn tôi cằn cỗi đến nỗi không có một suy nghĩ nào đáng giá!” – Têrêxa Lisieux. Trong Thánh Lễ, Linh mục mời dân Chúa đọc kinh Lạy Cha, “Chúng ta dám nguyện rằng”. Đó là một lời mời ‘khá liều lĩnh’ khi con người dám thưa lên với Chúa một danh xưng quá đỗi ‘thân tình!’.

Chúa Cha muốn chúng ta táo bạo như Giôna, mạnh dạn như Chúa Giêsu khi dám gọi Ngài là Cha, là bạn, hầu đến bên Ngài với sự tự tin của một em bé. Em bé không sợ; đúng hơn, nó có niềm tin rằng, cha mẹ yêu chúng dù chúng thế nào! Cả khi có lỗi, chúng biết, chúng vẫn được yêu. Đây phải là ý thức căn bản khởi đầu cho mọi giờ, mọi phút, mọi nơi khi chúng ta bắt đầu cầu nguyện! “Những lời cầu nguyện táo bạo làm vinh danh Thiên Chúa, và Thiên Chúa tôn vinh những lời cầu nguyện táo bạo!” – Mark Batterson.

Anh Chị em,

“Lạy Cha chúng con!”. Cầu nguyện không chỉ là nói cho đủ, mà là ở lại cho sâu với một Thiên Chúa không xa cách, nhưng ‘thân tình’ như người Cha chơi phi tiêu khen đứa con, như hai người bạn ngồi trách nhau. Đừng quên, trong cuộc sống, Chúa vẫn gieo những ‘cây thầu dầu’ – đôi khi là niềm vui, thử thách, mất mát. Chúng mọc lên rồi héo đi, không để làm khổ, mà để dạy chúng ta tin cậy hơn, yêu mến hơn, và bám vào Ngài hơn chứ không vào những bóng mát chóng qua. Ở đó, bạn và tôi học biết Ngài là Thiên Chúa, là Thầy, là bạn và là một người Cha muốn uốn nắn chúng ta theo cách của Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường ‘ném trật’, Chúa thường vờ khen. Chúa biết, chính trong những trầy trật ấy, con mới chạm được vào lòng thương xót dịu dàng của Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

****************************************************

Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXVII Thường Niên, Năm Lẻ

Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 11,1-4

1 Khi ấy, Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người : “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.” 2 Người bảo các ông : “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói :

“Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,

Triều Đại Cha mau đến,

3xin Cha cho chúng con

ngày nào có lương thực ngày ấy ;

4xin tha tội cho chúng con,

vì chính chúng con cũng tha

cho mọi người mắc lỗi với chúng con,

và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”


 

“Ðối với tôi, sống là Ðức Kitô, còn chết là một mối lợi”

“Ðối với tôi, sống là Ðức Kitô, còn chết là một mối lợi”.

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philípphê.

Anh em thân mến, miễn là Ðức Kitô vẫn được rao giảng, đó là điều làm tôi vui mừng, và tôi sẽ còn vui mừng mãi. Vì chưng tôi biết rằng nhờ lời cầu nguyện của anh em, và nhờ ơn Thánh Thần của Ðức Giêsu Kitô giúp sức, điều đó sẽ đưa tôi đến ơn cứu độ, theo sự tôi chờ đợi và hy vọng, tôi sẽ không hổ thẹn chút nào, trái lại tôi vẫn hoàn toàn tin tưởng như mọi khi, và giờ đây, dù tôi sống hay tôi chết, Ðức Kitô sẽ được vẻ vang trong thân xác tôi.

Vì đối với tôi, sống là Ðức Kitô, còn chết là một mối lợi. Nhưng nếu sống trong xác thịt này đem lại cho tôi kết quả trong việc làm, thì tôi không biết phải chọn đàng nào. Tôi đang lúng túng trong hai điều này: là ước ao chết để được ở với Ðức Kitô thì tốt hơn bội phần, nhưng cứ ở lại trong xác thịt thì cần thiết cho anh em.

Một khi tin tưởng điều đó, tôi biết rằng tôi sẽ còn ở lại và sẽ lưu lại với tất cả anh em, để anh em được tấn tới và được hân hoan trong niềm tin, ngõ hầu anh em vì tôi mà được tràn đầy hiên ngang trong Ðức Kitô, bởi tôi trở lại với anh em một lần nữa.

https://www.giaophanlongxuyen.org/TaiLieu/gkpv/2022.10/tn30%20t7bd.htm

KÍNH KÍNH MỪNG TRONG THÁNG MÂN CÔI-Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Bước vào Tháng Mười, Tháng Mân Côi, chúng ta thấy một hình ảnh truyền thống tuyệt đẹp về Ðức Bà Mân Côi, một tay bồng Chúa Giê-su Hài Ðồng, còn tay kia thì trao Tràng Chuỗi Mân Côi cho thánh Ða-minh, chứng tỏ rằng kinh Mân Côi là một phương thế được Ðức Mẹ ban cho nhân loại qua thánh Đa-minh, để con cái Chúa nhờ chiêm ngắm và suy niệm về cuộc đời của Chúa, mà yêu mến Chúa và theo Chúa mỗi ngày một hơn. 

Ma-ri-a đầy ơn phúc 

“Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc” là câu đầu tiên trong Kinh Kính Mừng chúng ta vẫn thường đọc.  Nguồn gốc của lời Kinh này phát xuất từ miệng sứ thần Gáp-ri-en chào Đức Ma-ri-a lúc truyền tin: “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc (Lc 1,28), và lời xác nhận của bà Ê-li-sa-bét: “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ và Giê-su con lòng Bà gồm phúc lạ.” 

Những lời của sứ thần Gáp-ri-en và của bà Ê-li-sa-bét trên đây đã được Giáo hội dùng để chúc tụng ngợi khen Đức Mẹ.  Đồng thời, Giáo hội thêm vào lời cầu khẩn xin Mẹ thương nâng đỡ phù trì “Thánh Ma-ri-a Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử.”

 Quả Phúc Giê-su 

Hằng ngày, khi đọc lại lời chào của thiên thần và lời chào của bà Ê-li-sa-bét chúng ta khám phá ra Quả Phúc nơi cung lòng Đức Mẹ là Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa nhập thể làm người.  Đây chính là hoa trái mà tiên tri I-sai-a đã báo trước: “Ngày đó, chồi non Đức Chúa cho mọc lên sẽ là vinh quang và danh dự, và hoa màu từ ruộng đất trổ sinh sẽ là niềm hãnh diện và tự hào” (Is 4,2).  Người Con ấy thuộc miêu duệ Abraham, đã xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít, được đầy tràn Thần Khí Chúa.  Thiên Chúa đã đặt nơi Người muôn phúc lành và muôn dân nhờ Người mà được chúc phúc, như có lời chép: “Như đất đai làm đâm chồi nẩy lộc, như vườn tược cho nở hạt sinh mầm, Đức Chúa là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân” (Is 61,11). 

Kinh Kính Mừng trong Tháng Mân Côi 

“Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc.” “Mẹ đầy ơn phúc” (Lc 1, 28), vì từ đời đời Thiên Chúa đã chọn Mẹ làm Mẹ Đấng Cứu Thế và gìn giữ Mẹ khỏi mọi vết nhơ tội lỗi, nên nơi Mẹ không có chỗ cho tội lỗi.  Ngôi Lời đã hóa thành nhục thể trong lòng Đức Trinh Nữ Ma-ri-a (x. Ga 1,14).  Chúng ta cũng được kêu gọi lắng nghe Chúa nói và đón nhận ý Chúa vào trong cuộc đời Mẹ để trở nên người có phúc như Mẹ. 

Đức Chúa Trời ở cùng Bà 

Chúng ta ca tụng Đức Ma-ri-a là Đấng đầy ơn phúc như lời sứ thần chào.  Phúc của Mẹ thật cao vời khôn sánh, lời bà Ê-li-sa-bet xác nhận: “Em thật có phúc” (Lc 1,42).  Mẹ có phúc trước hết là vì Mẹ có Thiên Chúa ở cùng.  Ai có Thiên Chúa ở cùng, người ấy đầy ơn phúc. 

Trong Cựu Ước, có bao người được Thiên Chúa ở cùng, để rồi được Ngài sai đi phục vụ Dân Chúa.  Nhưng Thiên Chúa ở cùng Đức Mẹ một cách độc nhất vô nhị.  Khi được đầy tràn Thánh Thần và cưu mang Ngôi Lời, Mẹ trở nên như Hòm Bia, như Ðền Thánh, nơi vinh quang Thiên Chúa hiện diện giữa loài người.

 Điều đã xảy ra nơi Đức Mẹ Đồng Trinh khi có Thiên Chúa ở cùng, thì cũng xảy ra nơi chúng ta trong mức độ tâm linh.  Chúng ta đón nhận Lời Chúa bằng con tim vui vẻ, chân thành và biết đem ra thực hành.  Chúa Giê-su đã cư ngụ nơi lòng Mẹ, Người cũng đến và ở trong những ai yêu mến và tuân giữ lời Người, đón rước Người khi chịu lễ.  Thế nên Giáo Hội không ngớt lời lặp đi lặp lại danh xưng hạnh phúc này: “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Bà” để tôn vinh Mẹ.

 Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ 

Phúc nơi Mẹ trổi vượt hơn hết mọi người nữ vì Mẹ đã đầu tư vốn liếng cả cuộc đời cho thánh ý Thiên Chúa.  Nếu yêu và được yêu là những điều hạnh phúc nhất trong đời, thì Đức Ma-ri-a là người hạnh phúc hơn hết vì được Thiên Chúa yêu thương tuyển chọn và chính Mẹ cũng biết dành trọn vẹn tình yêu thương của mình cho Thiên Chúa. 

Phúc của Mẹ thật khôn ví, vì tâm hồn Mẹ trong sạch và luôn kết hiệp với Chúa.  Mẹ có phúc vì Mẹ đã tin như lời bà Ê-li-sa-bét nói: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng: Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1, 45). 

Và Chúa Giê-su Con lòng Bà gồm phúc lạ 

Ở mức độ tự nhiên, Mẹ đón nhận sức mạnh của Chúa Thánh Thần rồi dâng hiến máu thịt mình cho Con Thiên Chúa để Người được hình thành nơi Mẹ. Xét về mặt thiêng liêng, Mẹ đón nhận ân sủng và đáp lại điều đó bằng đức tin của mình”. Về điều này thánh Au-gút-ti-nô giải thích rằng: Đức Trinh Nữ “trước hết đã thụ thai trong tâm hồn và sau là trong cung lòng Mẹ. Mẹ đã thụ thai trước là đức tin và sau là Thiên Chúa”.

 Bằng việc đón nhận hài nhi Giêsu để cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và làm Mẹ Thánh Tử, Đấng là Hồng Phúc ngay trong lòng mình.  Mẹ trở nên người gồm phúc lạ.  Mẹ có phúc vì được làm Mẹ Đức Giêsu.  Mẹ của chính Ngôi Lời Thiên Chúa làm người (x. Ga 1,14; Mt 1,23).  Mẹ hạnh phúc hơn vì đã trở thành môn đệ Chúa, như lời Chúa Giêsu Con Mẹ đã đáp lại lời một phụ nữ khen ngợi người mẹ đã có công sinh thành nuôi dưỡng Người: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa” (Lc 11,27-28). 

Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời 

Thánh Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời.  Chỉ Thiên Chúa là Ðấng Thánh và là nguồn mọi sự thánh thiện.  Mẹ được chia sẻ sự thánh thiện ấy cách tuyệt vời, vì Mẹ được chọn làm Mẹ Ðức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa, và vì chẳng ai thực thi ý Chúa trọn vẹn như Mẹ.  Chúng ta chẳng được diễm phúc sinh ra Ðức Giêsu, nhưng chính Chúa Giêsu lại mời gọi ta làm mẹ của Người: “Mẹ tôi và anh em tôi là những ai nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21). 

Cầu cho chúng con là kẻ có tội khi này và trong giờ lâm tử 

Hành trình tiến về quê Trời của Đức Maria đã bắt đầu “từ tiếng thưa “vâng” ở Nazareth, khi đáp lại lời của Sứ thần Gabriel, người đã loan báo cho Mẹ biết ý muốn của Thiên Chúa.  Và thực sự là như thế, mỗi khi chúng ta thưa “xin vâng” theo ý Thiên Chúa là chúng ta tiến một bước về quê Trời, tiến về cuộc sống vĩnh cửu.”  Chúng ta hãy phó thác cho Đức Ma-ri-a cuộc sống hiện tại và tương lai.  Chẳng có gì Ðức Ma-ri-a được hưởng mà chúng ta lại không được dự phần.  Amen. 

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

From: Langthangchieutim