ANH CHÀNG HOANG TƯỞNG

ANH CHÀNG HOANG TƯỞNG

Khi máy bay cất cánh nó sẽ đi lên rất nhanh, và khi đạt độ cao nhất định nó sẽ ổn định. Đối với người hiểu biết, nhìn máy bay đang nâng độ cao họ sẽ nghĩ tới độ cao quy định nó sẽ không lên nữa. Nhưng kẻ kém hiểu biết thì lại nghĩ “với đà như đang cất cánh, máy bay có thể lên cao hàng trăm cây số hoặc hơn nữa á”.

Tương tự vậy thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có đánh giá hết sức nực cười “Theo đánh giá của Thủ tướng, khoảng cách thu nhập với các nước đã thu hẹp đáng kể. Nếu như vào đầu thập niên 1990, thu nhập đầu người của Singapore cao hơn 125 lần so với Việt Nam, thì nay chỉ còn 24 lần; Thái Lan từ gấp 16 lần nay chỉ còn 2,5 lần; Nhật Bản từ 267 lần nay còn khoảng 16 lần; Hoa Kỳ từ 252 lần xuống còn 25 lần; các nước OECD từ 184 lần xuống còn 16 lần.” (hết trích)

Những năm 1990 Việt Nam cực kì nghèo đói nên buộc mở cửa. Kinh tế XHCN đã làm đất nước kiệt quệ, dân thiếu lương thực. Khi đó thay đổi bằng bất kỳ mô hình kinh tế nào thì nó cũng tốt hơn mô hình cũ. Vì sao? Bởi vì khi nó đã là thứ tệ nhất thì chỉ cần thay đổi là có ngay cái tốt hơn nó, chỉ đơn giản là vậy. Nhưng đến năm 2000, TS Nguyễn Xuân Oánh- kiến trúc sư cho quá trình đổi mới kinh tế của Nguyễn Văn Linh đã nói với Reuters rằng “đổi mới kinh tế đến đây gặp bế tắc”. Vâng, để cất cánh lên tầm cao như Hàn Quốc hoặc Đài Loan thì phải cải tổ chính trị. Với chính trị kiểu CS thì Việt Nam ở tầm con diều không thể ở tầm của phản lực. Và quả thật kể từ năm 2008 đến nay, kinh tế Việt Nam gặp bế tắc không lối thoát.

Tựa mầm cây cổ thụ trồng trong nhà, nó bị giới hạn chiều cao. Nếu không phá trần nhà đang chắn bên trên thì cây không thể phát triển được nữa. Lúc đó, cho dù có chăm sóc cỡ nào thì cây ấy cũng là cây èo uộc không phát triển. Muốn kinh tế Việt phát triển, phải phá bỏ hệ thống chính trị lạc hậu đang kiềm hãm nó.

Bài toán kinh tế bế tắc thấy rõ, tốc độ tăng nợ công gấp 6 lần tốc độ tăng trưởng trưởng GDP. Chính sách thuế bất hợp lý nên chỉ là sự vơ vét làm cản trở doanh nghiệp tư nhân phát triển. Những chỉ số tăng trưởng không đảm bảo cho đất nước phát triển, bởi vì chi phí vô ích quá lớn. Như tham nhũng, thiếu tầm nhìn chiến lược đầu tư gây lãng phí vvv… Hiện này chính phủ đang phải bơm tiền làm trượt giá để bù đắp cho phần bội chi. Vay mượn đã hết đường, tai nguyên cũng cạn chẳng còn bao nhiêu để bán và giờ đang phải hy sinh an ninh quốc gia để mời Trung Cộng vào vv…

Khi mọi con đường đều bị bị kín, chiếc xe sẽ quay đầu và trở về điểm xuất phát. Với chính trị độc tài không chịu cải tổ để khai thông bế tắc, thì Việt Nam sẽ viễn cảnh của Venezuela chứ chẳng thể tới được đích thu nhập 18.000 USD đâu anh Phúc ạ. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc quả là anh chàng hoang tưởng.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay