ĐỨC MẸ CỨU GIA ĐÌNH TÔI KHỎI NẠN THỜ CÚNG DỊ THẦN

 CANH TÂN ĐẶC SỦNG KHẮP NƠI – LỜI CHỨNG TỪ THÀNH PHỐ MUMBAI,  ẤN ĐỘ ( Bài 1)

______________________________ ________________________

ĐỨC MẸ CỨU GIA ĐÌNH TÔI KHỎI NẠN THỜ CÚNG DỊ THẦN

MARIA AN DO

Bà Maria Sê-bat-chien Worli,           

      Thành phố Mumbai, Ấn Độ.

Cha Mẹ của tôi là những người Công Giáo biết kính sợ Chúa, họ đi lễ và đọc kinh thường xuyên; Chúa cho gia đình tôi có một công việc kinh doanh, đó là công việc chế tạo máy dụng cụ cho các phòng thí nghiệm, Công việc làm ăn phát triển nhanh chóng, cơ xưởng đã tăng lên được 30-35 người thợ, dưới quyền điều khiển của cha tôi. Nhưng dần dà, theo đà công việc bận rôn, chúng tôi đã không có thời giờ dành cho việc cầu nguyện, thưa chuyện với Chúa. Cha tôi vốntrước đây rất sốt sắng đến với Chúa thì nay lại thoái thác và nói “làm việc cũng là thờ phuơng” rồi ông bị cuốn hút luôn vào trong công việc kinh doanh tất bật.

Trong thời gian đó, mọi người lưu ý đến sự kiện các máy móc vốn có tổn phí hàng trăm ngàn rupee, tuy chúng đã được kiểm tra, cho chạy thử ở thành phố Mumbai trước khi được xuất xưởng, nhưng khi chở đến nơi của khách, máy mócthường hay bị nổ tung khi chúng tôi cho máy chạy để nghiệm thu trước mặt khách hàng. Sự lạ đó như một bí mậtkhông rõ nguyên nhân, rồi đến các Công nhân bắt đầu tự ý bỏ việc đi khỏi xưởng làm cho việc kinh doanh càng bị lỗ lãnhiều hơn. Ngày nọ, một công nhân đi coi bói về báo lại cho Cha tôi rằng những sự thiệt hại, thua lỗ là do công việc kinh doanh bị ếm chú bởi các thày phù thủy. Ông ta mời Cha tôi cùng đi đến thày pháp vào lần gặp kế tiếp. Thoạt đầu Cha tôi do dự và từ chối vì không tin vào pháp thuật, nhưng rôi, khi hỏi ý một người có niềm tin tôn giáo thì Cha tôi lại bị khuyên làm điều sai lạc, ông kia xúi dục “cứ việc đi tìm hiểu xem sao”. Thế là ông đã đi gặp người thày. Không phải chỉ gặp một lần mà sau đó, ông còn gặp tới ít nhất là 35 lần với nhiều thày pháp khác nhau, tất cả đều vô vọng, không giải quyết được các vấn nạn trong kinh doanh. Có người còn chỉ cho ông đi đến đền thờ Ajmer Meera Dattar, vợ của Thần Shiva (tượng thần có mười tay và thường được tạc cho cưỡi trên lưng một con cọp), sẽ cứu giúp trong mọi trường hợp vô hy vọng. Đó là lần thử cuối, ông tiêu nhiều tiền trong tất cả các lần thăm viếng những chỗ đó và càng làm cho phí tổn trong xưởng gia tăng lên, có lần một người lên đồng đòi phải sát tế súc vật, ba tôi cũng đã cúng tiến như lời dặn nhưng tất cả đều không làm cho tình hình khá lên chút nào. Thánh vịnh đoạn 16, câu 4 nói:

–     Sự đau đớn của những kẻ theo thần khác Sẽ gia tăng gấp bội…

Đây thực sự là điều xẩy ra trong trường hợp của gia đình chúng tôi. Sự trục trặc gia tăng lên gấp nhiều lần và không gì có thể cứu chúng tôi khoát khỏi những khổ sở đó… cho đên khi Cha Mẹ tôi đi viếng nhà thờ ở Irla trong dịp những ngày lễ trọng.

Ngay vào ngày đầu tiên, khi Mẹ của tôi đến viếng tượng Đức Mẹ được trang điểm đẹp đẽ cho việc tôn kính Mẹ trong dịp lễ, Bà chỉ nhìn thấy mặt Đức Mẹ không có tròng mắt, tuy ngạc nhiên nhưng mẹ tôi giũ kín điều đó trong lòng. Rồi trong ngày  tiếp theo, Bà thăm viếng cùng tượng Đức Mẹ, thì lại thấy Đức Mẹ như đang tỏ ra buồn bực, hai mắt của Mẹ tròn xoe như những viên bi, Đức Mẹ tỏ ra rất không vui lòng, bức xúc. Hoảng hốt khi được mục kích những điều xảy ra, mẹ tôi chạy đi tìm các sơ trong giáo xứ để tìm hiểu tại sao ban tổ chức lễ đã thay đổi  tượng kính Đức Mẹ vào mỗi ngàycủa dịp Lễ như vậy? Câu trả lời của Sơ là không hề có việc đó, nhưng sơ có nói thêm với Mẹ của tôi, có thể Đức Mẹ đã muốn nói điều gì đó với bà  và chúng ta cần phải ngồi trong nhà thờ, cầu nguyện để được rõ về những hiện tượng đã xảy ra. Rồi cả hai người đi  đến nhà thờ và cầu nguyện trong nước mắt ăn năn, xin cho được hiểu biết đường lối phải theo. Khi họ đi ra khỏi nhà thờ, mắt họ nhìn trúng ngay ở bảng thông báo, một chữ to, in đậm, “Đặc Sủng”,  nó tiếp tục chớp nháy trong mắt của họ. Mẹ tôi nghe tiếng Đức Mẹ truyền dạy “Hãy đi tới nhóm cầu nguyện Đặc Sủng”

Ngày thứ năm hôm đó, chúng tôi đi đến nhà thờ “Chúa Chiên lành” thuộc giáo xứ nhà, khu Bungalow số bốn, quận Andheri, để tham dự nhóm cầu nguyện Canh Tân Đặc Sủng, cũng ngay chiều hôm đó, có một thông báo về chương trình tiếp cận của nhóm mục vụ “Nguồn Nước Sống – Jeevan Jal”. Mẹ tôi hỏi thăm những người khác về chương trình này, một bà tốt lành đã lưu ý rằng Chúa sử dụng sư huynh Trevor để thuyết giảng về Lời của Ngài ở trong sách Kinh Thánh và nhiều người được chữa lành hay được giải thoát khỏi các trói buộc của Ma Quỷ. Thật đúng với những gì mà chúng tôi đang mong ước và chúng tôi cảm nhận được rằng, cuối cùng thì Chúa đã dùng Mẹ Maria để chỉ cho chúng tôi con đường đến với Chúa Giê Su.

Chúng tôi đã tham dự chương trình “Tiếp Cận” và cuộc đời của chúng tôi được thay đổi hoàn toàn. Một thời gian sau, tất cả các kẻ thù nghịch, tranh cạnh với chúng tôi đều làm hòa, trở thành bạn hữu. Chúa bắt đầu làm những điều kỳ diệu trong đời chúng tôi qua việc chữa lành và giải thoát chúng tôi khỏi các mối quan hệ, tương giao tội lỗi. Kể từ khi đó chúng tôi không hề bỏ Chúa và tiếp tục phục vụ trong nhóm cầu nguyện Canh Tân Đặc Sủng Jeevan Jal.

PEREIRA

SỰ ĐỔI ĐỜI CỦA  TÔI                          Ông Hillary Pereira,
Ghatkopar, Mumbai

Trước khi tiếp nhận Chúa Giê Su tôi sống theo cách của tôi, đời sống tôi chỉ có 3 thứ nối với nhau, nhảy Disco – uống rượu – họp mặt, tôi đàn đúm với chúng bạn vào mỗi ngày nghỉ cuối tuần ở quán nhậu. Tôi lê bước về nhà rất khuya, có khi đến 4 giờ sáng.

Vì tôi là người Công Giáo, nên tôi nghĩ rằng, mình có nhiệm vụ đi tham dự lễ vào Chúa Nhật, thế là đủ rồi. Nhưng rồi, bỗng nhiên các bạn tôi rời xứ sở đi làm ở nơi khác, họ đã bỏ tôi ở lại một mình. Vào một ngày thứ tư nọ, cảm thấy nhàm chán không có việc gì làm, lại thêm một người bạn cứ nài nỉ nhiều lần, cho nên tôi nhận lời đi đến tham dự một buổi thờ phượng Nguồn nước sống – Jeevan Jal”. Đề tài giảng dạy ngày hôm đó là “Tình Yêu của Thiên Chúa”. Tôi còn nhớ mình chọn một ghế ở bao lơn để không ai nhìn thấy, từ lúc đầu của buổi mít ting, tôi cảm thấy có một cảm giác khác lạ đang xảy ra trong tâm tư tôi. Khi sư huynh Trevor bắt đầu giảng Lời của Chúa, tôi bị đụng chạm cách mãnh liệt, đặc biệt là khi ông ta dẫn chứng thư La Mã 5:8

–     Còn Thiên Chúa thì lại thi thố lòng yêu mến của Người đối với ta thế này: là Đức Ki tô đã chết vì ta, ngay lúc ta còn là tội nhân!

Từ khoảnh khắc đó cuộc đời tương lại của tôi thay đổi, nó không bao giờ còn giống như xưa nữa.

Cũng có lúc tôi muốn quay đầu trở lại với nếp sống cũ, rồi mọi sự bắt đầu chìm vào nếp cũ, đâu hoàn đó chăng?

Mọi sự rất tốt trong một thời gian cho đến khi bạn tôi về thăm và định rằng chúng tôi cần đi với nhau như xưa, họ chỉ ở Mumbai có vài ngày và tôi không thể trả lời không khi họ mời đi chơi, tôi cùng  đi vũ trường Disco “động đất”, tuy nhiênkhi đến nơi, tôi chỉ lấy một chỗ ở trong góc và ngồi chờ ở đó trong suôt thời gian các bạn tôi quay cuồng trên sàn nhảy. Chẳng bao lâu sau, tôi nhận ra là mình rất không vui, và sợ hãi, tôi mong sao cho bạn mình mau chóng quay lại chỗ ngồi, sau một thời gian chờ đợi dài, vào lúc 1 giờ sáng, tôi đứng lên để đi tìm họ. Khi tôi từ ban công trên lầu nhìn xuống dưới, chỗ sàn nhảy, tôi giật mình, trong khoảng vài giây, ánh đèn chớp nhiều mầu sắc thay đổi, trông giống như một ngọn lửa lớn lóe lên, còn những người đang hò hét thích thú và cười giòn dã thì giống như tiếng kêu gào xin được cứu giúp cho thoát ra khỏi nơi đó. Tôi bị choáng vì những gì đã nhìn thấy và nghe rõ. Bấy giờ, tôi thực sự kinh hoàng, lòng đầy sợ hãi, tôi bắt đầu khóc thầm…

–     Còn lũ đớn hèn, bội tín, vô luân, sát nhân, dâm dật, và gian dối hết thảy, thì phần của chúng là nơi vũng lửa sinh diêm, đó là cái chết thứ hai  (Khải huyền 21:8)

 Cuối cùng, tôi cũng tìm ra được các bạn hữu và khẩn khoản xin họ đưa tôi về nhà. Về đến nhà, tôi lại càng khóc nhiều vì sự sợ hãi phát sinh từ những hình ảnh đã mục kích, vào lúc đó, thậm chí tôi than trách Chúa của tôi, vì sao Ngài lại đểcho sự số xẩy ra như vậy mà không dừng chân tôi khỏi phải  đi vào sàn khiêu vũ Disco ngay từ lúc đầu. Sau một lúc lâu, những giọt lệ vơi dần, tôi liền nghe thấy Chúa nói một cách dịu dàng ở  trong tâm hồn của tôi, “Regina, ta muốn chỉ cho con thấy nơi mà ta đã nhặt con ra khỏi”. Tôi lờ mờ nhận ra rằng vào lúc đó Chúa cho tôi thấy một thoáng nhìn, chớp lên, hình ảnh của hỏa ngục. Chỉ từ khi đó tôi mới hoàn toàn ý thức việc “được Chúa cứu” thì có giá trị ngần nào. Tôi ca ngợi và cảm ơn Chúa vì đời sống mới trong Chúa Giê Su đang được Ngài ban cho tôi.

–     Cho nên ai ở trong Đức Ki tô, kẻ ấy là tạo thành mới: cũ đã qua đi, và này mới đã thành sự!

(Nguồn: http://www.jeevanjal.org/ jeevanjal/testimonies.html).

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay