CHA PIO NĂM DẤU VÀ PHÉP GIẢI TỘI
Giải tội cho người thập phương:
Ngài giải tội tùy theo tình trạng mỗi tâm hồn, chỉ cốt sao cho họ thành thực, được ơn tha thứ và cải thiện đời sống, nên nhiều khi ngài có những cư xử khác thường:
1/ Một người viết báo ở Rôma kể: Trước khi cha Piô ban phép giải tội, ngài nói với tôi cách gắt gỏng là hãy cẩn thận với vài khuyết điểm. Lời ngài nói như xuyên qua linh hồn tôi. Trong một dịp khác, ngài vạch rõ những khuyết điểm ăn sâu trong lòng, và tôi dần dà cải đổi. Lần thứ ba, ngài hỏi: từ bấy lâu nay có xưng tội không? Tôi mỉm cười và trả lời tự tin: Ngày nào con cũng dự lễ và rước lễ mà. Cha Piô nhăn mặt và gay gắt nói:
– Con đến đây để xưng tội chứ không để ca ngợi mình. Thế con có nóng giận với các em gái con không?
– Dạ có.
– Đó là điều con phải xưng. Và đừng làm thế nữa.
2/ Một bà kia xưng tội phạm đức trong sạch. Bà biết rõ khi trở về bà sẽ bị cám dỗ và sa ngã lại. Cha Piô từ chối ban phép giải tội. Lần sau bà đến nữa, ngài cũng không giải tội. Lần thứ 5, khi xếp hàng, bà nghĩ: Tôi thà chết không phạm tội này nữa. Khi bà xưng, cha Piô lắng nghe, và ngài đã ban phép giải tội cho bà. Ngài biết được nội tâm người ta.
3/ Một bà khác xưng rằng:
– Con đọc sách báo xấu.
– Con có xưng tội này rồi phải không?
– Dạ phải.
– Cha giải tội nói gì với con?
– Cha giải tội bảo con không được phạm tội này nữa.
– Không nói một lời, cha Piô đóng sầm cửa sổ, quay sang giải tội cho người bên kia. Người phụ nữ ấy khóc lóc và đi xưng tội với một linh mục khác, sau đó rước lễ từ tay cha Piô. Trước khi ra về bà khóc lóc, nói: “Tôi muốn đốt hết tất cả những sách báo xấu xa trên toàn thế giới”.
Cha Piô thật hài lòng, ngài muốn tội nhân thay đổi khi ra khỏi tòa giải tội.
4/ Ngày kia, có một anh thanh niên đến xin xưng tội với cha Piô. Ngài nhìn anh với đôi mắt nghiêm nghị, ngài la lên “đồ con heo!”. Mọi người quay về phía anh, thật nhục nhã, anh ta vội vả rời phòng giải tội. Một linh mục kinh ngạc, đăm đăm nhìn cha, nói:
– Sao cha dùng những lời lẽ thậm tệ đến thế?
– Cha Piô nhún vai: nếu tôi không la vào mặt hắn, hắn sẽ phải án phạt đời đời. Hắn sống với vợ lẽ, và đây là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa. Sự nhục nhã đó có lợi cho hắn, vài ngày nữa hắn sẽ trở lại. Nếu tôi ban phép giải tội cho hắn bây giờ, hắn sẽ không sám hối và không sửa đổi.
Anh ta đã không thể ngủ nghỉ, ăn uống khi nghĩ tới mối liên hệ bất chính. Anh ta đã trở lại, quì gối xuống ăn năn khóc lóc trước mặt cha Piô. Ngài cúi xuống khoác tay lên người anh, ngài ôn tồn nói:
– Con thấy không, bây giờ Chúa Cứu Thế rất hài lòng về con.
5/ Một hôm, ngài đang nói chuyện với một bà có ông chồng vừa qua đời. Trước đây chồng bà đã bỏ bà và 2 con nhỏ để sống với một phụ nữ khác trong 3 năm. Bất thình lình ông bị bệnh ung thư. Trước khi ông chết, bà vợ này khẩn khoản xin ông lãnh nhận các Bí tích cuối cùng. Ông nhận lời.
Người đàn bà nhỏ nhắn và đơn sơ này đưa tay sửa lại chiếc khăn vuông trên đầu và hỏi cha Piô:
– Thưa cha, linh hồn chồng con bây giờ ở đâu?
– Cha Piô nhìn bà ta với đôi mắt lo ngại. Hình như ngài cảm được nỗi buồn phiền trong tâm hồn của bà, Ngài nói khẽ:
– Linh hồn chồng bà đã bị án phạt đời đời.
Người đàn bà lắc đầu khổ sở, nước mắt tuôn tràn.
Cha Piô nói tiếp cách buồn bã:
– Khi nhận các Bí tích sau cùng, ông ta đã giấu nhiều tội. Ông không ăn ăn hối hận, cũng không quyết tâm chừa cải. Ông vẫn là tội nhân đối với lòng thương xót Chúa, vì ông muốn hưởng hết lợi lộc của cõi đời này, rồi sau đó mới quay về ăn năn, thống hối…, nhưng không còn thì giờ cho ông nữa!.
Trước khi bà ra về, ngài hết sức an ủi bà, nhưng suốt ngày những điều ấy chờn vờn trong tâm trí ngài, vì một người đã bị hư mất.
(Cuộc đời Cha Piô, Người Tín Hữu xb, 2000, trang 188).