Công dân chính trực có thể né tránh chính trị?

From facebook: Trần Bang
 

Công dân chính trực có thể né tránh chính trị?

Kinh tế đất nước không chịu ( tự do) phát triển là do chính trị.
Quốc gia bị kẻ thù truyền kiếp gặm dần từng phần chủ quyền đất rừng, biển đảo mà chỉ hèn nhát phản ứng yếu ớt lấy lệ là do chính trị.

Đạo lý xã hội suy đồi, dối trá, tham nhũng, độc ác, cơ hội lũng đoạn lên ngôi là do chính trị.
Đời sống người dân bất an trước các tệ nạn đầy rẫy rình rập là do chính trị.

Tự do nhân quyền của người dân bị xâm phạm trắng trợn là do chính trị.

Môi trường đất, nước, không khí…. bị ô nhiễm nặng nề, thực phẩm độc hại tràn lan là do chính trị.

Nhóm lợi ích vài ngàn người ngốn hết tài nguyên, nguồn lực, quyền lực của 95 triệu người dân VN là do chính trị.

Nền giáo dục cải cách liên miên chỉ ngốn tiền dân, người dân có khả năng vẫn phải cho con em đi tị nạn giáo dục, bằng cấp không được thế giới văn minh công nhận là do chính trị.
Công dân có năng lực tìm mọi cách chạy khỏi đất nước là do chính trị.

Người bệnh có tiền phải chạy ra nước ngoài chữa bệnh là do chính trị.
Chết do ung thư, tai nạn giao thông nhiều hàng đầu thế giới là do chính trị.

Cử nhân, kỹ sư… đua nhau đút lót để thành người nhà nước ( để chầu rìa nhặt miếng ăn béo bở rơi rụng và đợi cơ hội ra nhập nhóm lợi ích ( được quy hoạch, được thăng tiến nhờ hậu duệ, tiền tệ, quan hệ … ) tham tàn là do chính trị.

Đồng tiền bị mất giá sau 40 năm ở hàng chục vạn lần ( năm chữ số, 1₫ năm 1977 bằng khoảng 35.000₫ năm 2017, tính đổi tiền 1985 10₫ cũ= 1₫ mới, tiền mất giá sau 40 năm : 1₫ = 350.000₫ ) là do chính trị.
Con người mất lòng tin vào con người là do chính trị.

Ra chợ, vào siêu thị không còn tin vào hàng hoá thực phẩm… đành liều với câu ” không ăn thì chết ngay, ăn thì chờ ung thư, bệnh hoạn phát ra lúc nào thì biết lúc đó” là do chính trị.

Người tài năng, đức độ, chính trực nhiệt tâm phụng sự đất nước thì phải câm lặng nhẫn nhục đến hết đời hoặc thành ” thế lực thù địch”, hoặc phải đi khỏi đất nước là do chính trị.

“Con người là động vật chính trị”, nhưng công khai nói lên quan điểm chính trị, hoặc thực hiện quyền chính trị dân sự độc lập thì bị coi như kẻ thù của an ninh, bị hình sự hoá, bị tù đầy, bị trục xuất… 
Mất quyền tự do chính trị, con người chỉ như nô lệ, như công cụ, như những con cừu, bị chăn dắt bởi một nhóm người nắm quyền lực là do chính trị.

Nội dung, ý nghĩa của ngôn ngữ của cả một dân tộc bị đánh tráo, bị đảo lộn, bị lường gạt…, lịch sử bị thiến hoạn, bị bóp méo, bị xuyên tạc một chiều là do chính trị.

Quốc gia bị các nước văn minh, nhân bản không còn tin tưởng và tôn trọng là do chính trị ( vụ TXT bị bắt cóc ở Đức, vụ TVB kiện VN ở Toà ICC là ví dụ )

Ra đường là gặp BOT, con sâu gặm tiền (CSGT) là do chính trị.

Hàng ngàn vạn dân oan, tù oan, mất đất mất nhà là do chính trị.

Công lý là thằng hề là do chính trị.

Cái gì, làm gì, đụng đâu cũng phải ” chạy” là do chính trị.

Ăn cả mộ phần liệt sỹ, thương binh giả, nạn nhân chất độc da cam giả …. do chính trị.

Công thần, địa vị, kiêu ngạo cộng sản là do chính trị.

Quốc gia thành con bài, thành con mồi, thành công cụ, thành khu tự trị tự nguyện cho các thế lực bành trướng độc ác nham hiểm Bắc Kinh; biến 95 triệu dân thành nô lệ, làm con mồi cho học thuyết ảo tưởng, dối trá, bạo lực và phi nhân bản cũng là do chính trị.

Tự do tư tưởng, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tự do xuất bản, tự do học thuật không có ( tất cả đều do nhóm quyền lực ( nhân danh nhà nước ) quản lý, khống chế ) cũng do chính trị.

Phát minh, sáng chế, năng suất lao động, giáo dục thì đứng cuối bảng; những tham nhũng, gian dối, lừa đảo, ăn cắp, bạo lực, rượu chè, cờ bạc, làm điếm, ung thư, ô nhiễm, tai nạn giao thông thì đứng nhóm đầu bảng trên thế giới cũng do chính trị.
….

Định nghĩa ” Quốc gia là một cộng đồng chính trị, là tập hợp tất cả ( 95 triệu ) công dân tự do, bình đẳng trước pháp luật (mà trên hết là Hiến pháp tam quyền phân lập… để người dân có thể kiểm soát, khống chế những kẻ được dân giao quyền có thời hạn…, do toàn dân phúc quyết) ” không còn đúng nữa cũng là do chính trị.
….

Những công dân chân chính còn né tránh, không dám động đến chữ ” chính trị” đến khi nào?
Hay dân tộc này phải chịu qua ngàn năm Bắc (TQ Cộng sản) thuộc lần hai mới tỉnh ngộ?

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay