3,132 người Việt Nam vượt biên qua Anh bằng thuyền, tăng 177% trong 9 tháng của 2024

November 30, 2024

Ba’o Nguoi-Viet

LONDON, Anh Quốc (NV) – Số lượng di dân Việt Nam vượt biên qua Anh Quốc bằng thuyền nhỏ tăng 177% so với cùng thời kỳ năm ngoái, theo số liệu mới về các chuyến vượt biên qua Eo Biển Manche (English Channel).

Số liệu do Bộ Nội Vụ Anh Quốc công bố hôm Thứ Năm, 28 Tháng Mười Một cho thấy từ Tháng Giêng tới Tháng Chín, hai quốc tịch phổ biến nhất thực hiện hành trình hiểm nghèo băng qua Eo Biển Manche là Afghanistan và Việt Nam, tờ The Independent đưa tin.

So với cùng khoảng thời gian chín tháng vào năm ngoái, số lượng di dân Afghanistan giảm 14%, nhưng ngược lại, số lượng di dân Việt Nam lại tăng không thể tưởng tượng với 177%.

Trực thăng AS365 Dauphin của Hải Quân Pháp cứu nạn một di dân bất tỉnh ở Cap Blanc-Nez, miền Bắc nước Pháp nơi nhiều di dân lậu tìm cách băng qua Eo Biển Manche vào Anh Quốc ngày 7 Tháng Mười Một, 2024 (Hình: SAMEER AL-DOUMY/AFP/Getty Images)

Khoảng 3,132 di dân Việt Nam lênh đênh trên những chiếc thuyền nhỏ vượt qua Eo Biển Manche từ Tháng Giêng tới Tháng Chín 2024, tăng mạnh so với 1,306 người trong cả năm 2023.

Năm 2019 nhà chức trách chỉ ghi nhận ba công dân Việt Nam và chỉ bốn người vào năm 2018.

Làn sóng gia tăng này liên quan tới một thỏa thuận cấp thị thực mới mà quốc gia Đông Nam Á này ký kết với Hungary, cho phép dân Việt Nam dễ dàng hơn trong việc đặt chân tới khu vực Schengen thuộc Liên Âu.

Các nguồn tin mà Bộ Nội Vụ Anh Quốc cung cấp cho nhật báo The Times cho biết chặng đường này được di dân sử dụng như một cửa sau để xâm nhập Âu Châu, trong đó các công dân Việt Nam phải đi từ Hungary để tới miền Bắc nước Pháp. Họ chỉ ra rằng có rất nhiều phụ nữ Việt Nam tới Anh Quốc bằng con đường bất hợp pháp, với các viên chức thuộc Lực Lượng Phòng Vệ Biên Giới cho biết họ lo ngại rằng phụ nữ là các nạn nhân trong đường dây buôn người, được đưa tới Anh để làm việc trong ngành buôn bán tình dục.

Các chuyên gia về nạn buôn người tin rằng việc các di dân Việt Nam bất chợt ồ ạt lên đường vượt biên qua Anh Quốc trên thuyền nhỏ cũng có thể là do việc nấp đằng sau xe vận tải dễ bị phát giác hơn.

BBC khởi sự một cuộc điều tra phát giác ra rằng những kẻ buôn người cũng đang cung cấp cho di dân Việt Nam dịch vụ vượt biên “cao cấp” bằng thuyền nhỏ chạy nhanh hơn, giá cả hợp lý hơn. Một kẻ buôn người nói với một phóng viên chìm rằng hành trình vượt biên bằng thuyền nhỏ sẽ tốn 2,600 bảng Anh.

Kẻ buôn người nói rằng nhiều di dân bay từ Việt Nam qua Hungary, trước khi tới Paris rồi sau đó là Dunkirk. Những kẻ buôn lậu di dân Việt Nam chịu trách nhiệm tổ chức và sắp xếp thời gian nhưng phần điều hành các hành trình vượt qua Eo Biển Manche thì do các băng nhóm người Kurd tại Iraq đảm nhận.

Những kẻ buôn lậu người Việt Nam cũng chỉ đưa khách hàng tới miền Bắc nước Pháp khi thời tiết thuận lợi và trong thời gian có kế hoạch vượt biên, giúp giảm thời gian chờ đợi tại các trại tạm thời, theo cuộc điều tra do BBC thực hiện.

Dữ liệu từ Bộ Nội Vụ Anh Quốc cho thấy tổng số lượng thuyền nhỏ vượt biên thành công tính tới Tháng Chín 2024 là 29,851, giảm 21 phần trăm so với năm trước. Tuy nhiên, khi so sánh các số liệu hàng năm, năm 2024 vượt qua năm 2023 về số lượng thuyền nhỏ vượt biên.

Trả lời cho các số liệu công bố Thứ Năm, một phát ngôn viên Văn Phòng Thủ Tướng Anh Quốc đặt tại Downing Street cho biết chính phủ không thể giải quyết cuộc khủng hoảng thuyền nhỏ trong một sớm một chiều nhưng đang lập kế hoạch can thiệp.

Phát ngôn viên chính thức của thủ tướng nói với các phóng viên: “Chính phủ của thủ tướng mới chứng kiến khởi đầu tồi tệ nhất trong một năm với số lượng thuyền nhỏ vượt biên ồ ạt, thậm chí còn cao hơn cả kỷ lục năm 2022 đồng thời quy mô của thách thức đó cho thấy chúng tôi không thể giải quyết vấn đề này trong ngày một ngày hai, nhưng chúng tôi đang nỗ lực để giải quyết mô hình buôn lậu di dân xem thường tính mạng con người này.” (TTHN)


 

Nhân viên Amazon đình công từ Black Friday đến Cyber Monday

Ba’o Nguoi-Viet

November 29, 2024

SEATTLE, Washington (NV) – Nhân viên Amazon tại 20 quốc gia, trong đó có Hoa Kỳ, công bố đình công từ Thứ Sáu, 29 Tháng Mười Một, đến Thứ Hai, 2 Tháng Mười Hai, vì cách làm việc không bảo vệ nhân viên và không dân chủ.

Theo đài KTLA hôm Thứ Năm, 28 Tháng Mười Một, nhân viên Amazon đình công vào giai đoạn nhiều người mua sắm nhất là “Black Friday” và “Cyber Monday.”

Nhân viên Amazon. (Hình minh họa: Ina Fassbender/AFP via Getty Images)

Đây là năm thứ năm mà nghiệp đoàn UNI Global Union dẫn dắt hoạt động “Bắt Amazon Trả Giá” với mục đích kêu gọi tập đoàn đó chịu trách nhiệm vì “vi phạm quyền lao động, làm hư hại môi trường làm việc và gây nguy hiểm cho nền dân chủ.”

Bà Christy Hoffman, tổng thư ký UNI Global Union, cho biết: “Tập đoàn của Jeff Bezos bỏ ra đến mấy triệu đô la để ngăn chặn nhân viên đình công mà không ai biết, nhưng những cuộc đình công sẽ xảy ra khắp thế giới, không ai ngăn chặn được cho thấy nhân viên muốn đòi công lý và có sự đại diện của nghiệp đoàn. Chúng tôi kêu gọi Amazon đối xử với nhân viên công bằng, tôn trọng quyền cơ bản của họ, và không làm hại đến những hệ thống bảo vệ họ.”

Phát ngôn viên Eileen Hards của Amazon cho rằng UNI Global Union đang đưa ra nhiều thông tin sai trái.

“Amazon trả lương thỏa đáng, cho phúc lợi và nhiều cơ hội tốt từ ngày đầu tiên cho nhân viên. Chúng tôi đã tạo ra hơn 1.5 triệu việc làm khắp thế giới và đang tiếp tục tạo ra nhiều việc làm nữa. Chúng tôi còn tạo ra môi trường làm việc an toàn và tân tiến cho những người làm việc tại văn phòng hay các nhà kho,” bà Hards cho biết.

Theo UNI Global Union, nhân viên Amazon sẽ đình công tại các thành phố lớn ở Hoa Kỳ, Đức, Anh, Nhật và Brazil. (TL) [qd]


 

NGƯỜI SÁNG TẠO RA ÁO DÀI VIỆT NAM HÔM NAY

Họa sỹ Nguyễn Cát Tường (1912-1946) chính là cha đẻ của chiếc áo dài Việt Nam.  “

Từ kiểu áo Lemur của Nguyễn Cát Tường, chiếc áo dài tiếp tục được cải tiến và dần dần trở thành trang phục truyền thống tôn vinh vẻ đẹp phụ nữ nước ta.
Thế nhưng, ít ai biết rằng, một trong những người đầu tiên góp công phô diễn chiếc áo dài của họa sỹ Nguyễn Cát Tường, chính là vợ ông – bà Nguyễn Thị Nội
Họa sỹ Nguyễn Cát Tường sinh ra và lớn lên ở Sơn Tây – Hà Nội.
Sau khi tốt nghiệp Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương, họa sỹ Nguyễn Cát Tường cộng tác với báo Phong Hóa do nhà văn Nhất Linh làm chủ biên.
Bằng con mắt liên tài, nhà văn Nhất Linh nhận ra chàng họa sỹ trẻ ấy ngoài vẽ tranh minh họa còn có khả năng đưa ra những ý kiến bỏ ích để tư vấn làm đẹp cho phái nữ.
Vì vậy, trên báo Phong Hóa số 85 ra ngày 11/2/1934, nhà văn Nhất Linh mở chuyên mục “Vẻ đẹp riêng tặng các bà, các cô” và giao cho họa sỹ Nguyễn Cát Tường phụ trách.

Họa sĩ Nguyễn Cát Tường

Sau 4 số báo nhẩn nha phân tích về trang phục phụ nữ Việt, họa sỹ Nguyễn Cát Tường nhấn mạnh:

“Quần áo tuy dùng để che thân thể, nhưng nó có thể như tấm gương phản chiếu trình độ trí thức của một nước. Bộ quần áo rồi sẽ phải như thế nào? Trước hết, nó phải hợp với khí hậu xứ ta, với thời tiết các mùa, với công việc, với khuôn khổ, với mực thước của thân hình mỗi bạn.
Sau nữa, nó phải gọn gàng, giản dị, mạnh mẽ và có vẻ thẩm mỹ lịch sự. Nhưng dù thế nào, nó cũng phải có cái tính cách riêng của nước nhà mới được. Các bạn là phụ nữ Việt Nam, vậy áo của các bạn phải có một vẻ riêng để người khác khỏi nhầm các bạn với phụ nữ nước ngoài, như nước Tàu, nước Pháp, nước Nhật Bản chẳng hạn”.

Với quan niệm ấy, trên báo Phong Hóa số 90 ra ngày 23/3/1934, họa sỹ Nguyễn Cát Tường đã công bố bản vẽ chiếc áo dài đầu tiên, đặt tên là áo dài Lemur.
Nhà văn Thạch Lam đã lên tiếng ủng hộ áo dài Lemur rất nồng nhiệt: “Sự cải cách y phục của phụ nữ ta có thể bởi cái nguyên nhân sau: cái dáng điệu tự nhiên của thân thể người ta mà các họa sỹ biết thưởng thức. Biết sự mềm mại tha thướt của dáng điệu, rồi làm thế nào cho cái ống quần, cái tà áo theo cái mềm mại tha thướt đó, để làm tăng vẻ đẹp của thân hình cô thiếu nữ trẻ trung”.
Để chiếc áo dài Lemur bước từ trang báo ra cuộc đời, họa sỹ Nguyễn Cát Tường đã hợp tác với hiệu may Cử Chung ở số 100 phố Hàng Bông – Hà Nội và hiệu may Phạm Tá ở số 23 phố Bờ Hồ – Hà Nội. Đích thân họa sỹ Nguyễn Cát Tường đã đi tìm những phụ liệu nhằm làm tăng thêm sức hấp dẫn cho chiếc áo dài.
Và một lần ra ga Hàng Cỏ để gặp một ông chủ xưởng dệt ren ở Bắc Ninh lên, họa sỹ Nguyễn Cát Tường đã nhận được món quà nhân duyên lớn nhất đời mình!

Bà Nguyễn Thị Nội – sau này trở thành vợ họa sĩ Cát Tường

Khi tàu từ Bắc Ninh vào ga Hàng Cỏ, nhưng họa sỹ Nguyễn Cát Tường chờ mãi không thấy ông chủ xưởng dệt ren đã có hẹn với mình. Đang mắt trái mắt phải ngó nghiêng kiếm tìm, họa sỹ Nguyễn Cát Tường sửng sốt khi phát hiện một cô gái đi ngang. Không trang điểm, trên đầu lại chít khăn xô đại tang, nhưng nhan sắc của cô gái làm họa sỹ Nguyễn Cát Tường ngơ ngẩn.
Sau mấy phút choáng váng, họa sỹ Nguyễn Cát Tường hoàn hồn và chạy theo cô gái. Lễ nghi lúc ấy không cho phép trai gái làm quen sỗ sàng, họa sỹ Nguyễn Cát Tường dò la biết được cô gái ấy tên Nội cũng ở Bắc Ninh và là con gái một chủ xưởng dệt ren vừa qua đời.
Họa sỹ Nguyễn Cát Tường xã giao với người kéo xe của Nội để nhờ đưa thư.
Sau mấy lần thư đi thư lại và thưởng không ít bạc cho người kéo xe, họa sỹ Nguyễn Cát Tường được thông báo rằng cô Nội hẹn ông ở chuyến tàu Bắc Ninh – Hà Nội dịp cuối tuần.
Đúng giờ, họa sỹ Nguyễn Cát Tường chưng diện bảnh bao để đứng đợi cô Nội ở ga Hàng Cỏ.
Cô Nội xuống tàu thật, với hai chiếc va li thật to . Họa sỹ Nguyễn Cát Tường nhào đến, cúi chào cô Nội rất điệu đàng kiểu quý ông. Cô Nội hơi ngơ ngác nhưng vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ nhìn xuống… hai cái va li.
Dù không phải loại người khỏe mạnh, nhưng họa sỹ Nguyễn Cát Tường cũng tỏ ra ga- lăng, hai tay nhấc bổng hai cái va li lên.

Cứ thế, nàng nhẹ nhàng đi trước, chàng hổn hển theo sau.
Ra khỏi cổng ga, nàng đi thẳng vào… đồn cảnh sát. Hơi khó hiểu, nhưng chàng cũng vào luôn và… hồn xiêu phách tán khi nghe nàng tố giác tội phạm: “Ông này lấy cắp hai cái va li của tôi!”.

Nhân chứng và vật chứng đều có đủ, họa sỹ Nguyễn Cát Tường không biết cách nào biện hộ cho bản thân, đành lấy mấy lá thư của cô Nội mà mình lúc nào cũng mang bên mình để chứng minh cả hai có quan hệ với nhau.

Những mẫu áo dài do họa sĩ Cát Tường vẽ

Cô Nội khăng khăng “không phải chữ của tôi”, và mượn giấy bút của cảnh sát để biểu diễn chữ viết hoa mỹ gấp trăm lần thứ chữ viết mà họa sỹ Nguyễn Cát Tường nhận được.
Trời đất như sụp đổ dưới chân họa sỹ Nguyễn Cát Tường.
Cô Nội thì nhận lại hai cái va li để đi xa rồi, còn họa sĩ Nguyễn Cát Tường phải ngồi ở đồn cảnh sát để tường trình sự việc và chờ người của báo Phong Hóa đến bảo lãnh.
Tất nhiên, lúc ấy nhà văn Nhất Linh – chủ báo Phong Hóa cũng là nhân vật có quyền lực, nên họa sỹ Nguyễn Cát Tường nhanh chóng thoát nạn.
Bấy giờ, họa sỹ Nguyễn Cát Tường mới vỡ lẽ bị người kéo xe giở trò lừa đảo.
Cái gọi là thư của cô Nội, đều do người kéo xe tự viết để mong có mấy đồng tiền thưởng từ họa sỹ Nguyễn Cát Tường.
Oan gia ngõ hẹp, mấy ngày sau họa sỹ Nguyễn Cát Tường nhận được trát của tòa án.
Lý do, cô Nội về nhà kể lại cho mẹ nghe những điều đã xảy ra trên Hà Nội. Và bà góa chủ xưởng thêu ren ở Bắc Ninh quyết không buông tha kẻ đã bôi nhọ thanh danh con gái cưng của mình bằng sự vu vạ “viết thư cho trai”.
Thủ phạm là người kéo xe bị vạch mặt, nhưng họa sỹ Nguyễn Cát Tường vẫn thua kiện và phải “bồi thường một đồng danh dự” cho cô Nội!
Hình ảnh cô Nội ngỡ đã tan thành mây khói trong giấc mộng của họa sỹ Nguyễn Cát Tường, thì cái câu “hữu duyên thiên lý năng tương ngộ” lại ứng nghiệm.
Tuy chồng đã qua đời, nhưng cam kết cung cấp nguyên liệu cho việc may áo dài vẫn được người vợ thừa kế xưởng dệt ren thực hiện, Họa sỹ Nguyễn Cát Tường được mời xuống Bắc Ninh gặp mặt cho một thương vụ êm thắm.

Đám cưới của họa sĩ Cát Tường (đứng bên trái, đang giang tay) và bà Nguyễn Thị Nội (mặc áo dài trắng đang đi bên phù dâu). Tất cả dâu và phù dâu đều mặc áo dài Lemur.

Thật bất ngờ, cô gái của bà chủ xưởng thêu ren thay mẹ rót trà mời khách, không ai khác chính là cô Nội.

Không giống như sự giận dữ trước đây đối với kẻ xúc phạm cô gái mình, mẹ của cô Nội hết sức khen ngợi tài năng của họa sỹ Nguyễn Cát Tường và không giấu giếm ý muốn nhận họa sỹ Nguyễn Cát Tường làm con rể.
Cuối năm 1936, sau khi mãn tang thân phụ, Nguyễn Thị Nội xuất giá. Đám cưới được tổ chức tưng bừng ở Bắc Ninh, và trong ngày vu quy, cô dâu Nguyễn Thị Nội mặc chiếc áo dài do tân lang Nguyễn Cát Tường thiết kế.
Vốn có gien kinh doanh của gia tộc, Nguyễn Thị Nội đã giúp chồng phát triển thương hiệu áo dài Lemur rất thịnh vượng tại Hà Nội. Hiệu may Lemur với đặc sản áo dài được mở tại số 16 phố Lê Lợi, trở thành địa chỉ nổi tiếng nhất về y phục phụ nữ.
Bà chủ Nguyễn Thị Nội không chỉ khéo léo chiều chuộng khách hàng, mà còn là người mẫu thuyết phục nhất để người ta yêu thích chiếc áo dài.��

Phu nhân họa sỹ Cát Tường (đội mũ trắng) trong một mẫu áo dài Lemur (1940)

Cũng nhờ người mẫu Nguyễn Thị Nội, họa sỹ Nguyễn Cát Tường có cảm hứng sáng tạo rất nhiều mẫu áo dài, để in thành cuốn sách “50 mẫu y phục phụ nữ Lemur” do Nhà xuất bản Đời Nay ấn hành.
Năm 1939, hiệu may Lemur chuyển về số 14 phố Hàng Da. Và tại địa chỉ này, bà Nguyễn Thị Nội đã mở phòng trà Thiên Hương quy tụ những nghệ sỹ lừng lẫy nhất thủ đô hội ngộ hàng đêm.
Bà Nguyễn Thị Nội sinh cho họa sỹ Nguyễn Cát Tường cả thảy 5 người con, 3 trai 2 gái.

Cô Hòa Vân trong bộ y phục tân thời mùa Thu của Lemur 1938 (Trịnh Bách)

Ngày 17-12-1946, họa sỹ Nguyễn Cát Tường qua đời, hiệu may Lemur cũng đóng cửa. Sau này,bà Nguyễn Thị Nội đưa gia đình vào Sài Gòn, và một mình làm lụng nuôi các con khôn lớn.
Sưu tầm.

From: Anh Dang & KimBang Nguyen


 

Giải Nhân quyền Việt Nam 2024 vinh danh ba tù nhân lương tâm: Đỗ Nam Trung, Bùi Văn Thuận, và Đặng Đăng Phước

Ba’o Dat Viet

November 19, 2024

Ngày 18/11, Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam (MLNQVN) đã công bố ba khôi nguyên của Giải Nhân quyền Việt Nam 2024, gồm các tù nhân lương tâm Đỗ Nam Trung, Bùi Văn Thuận và Đặng Đăng Phước. Cả ba được trao giải vì những đóng góp của họ trong việc thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam, dù hiện đều đang thụ án tù với tổng cộng 26 năm cho tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước.”

Bà Trịnh Thị Nhung, vợ ông Bùi Văn Thuận, chia sẻ với Đài Á Châu Tự Do (RFA):

“Đây là một món quà tinh thần to lớn dành cho anh Thuận và gia đình. Phần thưởng này như sự công nhận những đóng góp của anh Thuận cùng hai khôi nguyên khác trong những năm qua.”

Theo bà Nhung, sự kiện này là nguồn động viên không chỉ cho gia đình mà còn cho các tù nhân lương tâm khác, khi những nỗ lực của họ được cộng đồng quốc tế và người dân ghi nhận.

Giải Nhân quyền Việt Nam năm nay đi kèm phần thưởng trị giá 3.000 USD cho mỗi người. Tuy nhiên, Tiến sĩ Nguyễn Bá Tùng, trưởng ban điều hành MLNQVN, nhấn mạnh rằng giá trị tinh thần của giải thưởng quan trọng hơn phần vật chất.

Cả ba tù nhân lương tâm được vinh danh đều có những hoạt động gây tiếng vang trong lĩnh vực nhân quyền:

Đỗ Nam Trung, một nhà hoạt động trẻ tuổi, bị bắt và kết án vì các bài viết chỉ trích chính sách của nhà nước trên mạng xã hội.

Bùi Văn Thuận, một giáo viên và nhà bất đồng chính kiến, nổi bật với các bài viết về các vấn đề chính trị – xã hội, đã tuyệt thực cùng bạn tù tại Trại giam số 6 để phản đối điều kiện giam giữ hà khắc.

Đặng Đăng Phước, nhà giáo và nhà hoạt động vì quyền con người, thường xuyên lên tiếng về các vấn đề môi trường và công lý xã hội.

Các cơ quan truyền thông nhà nước lên tiếng chỉ trích giải thưởng này. Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) trong một bài viết hồi tháng 11/2023 gọi đây là “một trò lố,” cho rằng việc vinh danh những người bị kết án vì “chống phá Nhà nước” đi ngược lại tiêu chuẩn pháp luật quốc tế.

VOV lập luận rằng MLNQVN đã chọn “những đối tượng có tư tưởng bất mãn” để trao giải, từ đó kích động sự chống đối và làm ảnh hưởng đến sự ổn định của quốc gia.

Trong suốt 22 năm qua, Giải Nhân quyền Việt Nam đã trao thưởng cho 63 cá nhân và 6 tổ chức có đóng góp vào việc thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam. Đây là một giải thưởng độc lập, thường được trao cho những người đang phải đối mặt với áp lực hoặc bị giam cầm vì hoạt động nhân quyền.

Việc MLNQVN tiếp tục trao giải cho các tù nhân lương tâm cho thấy sự ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế đối với các tiếng nói bất đồng tại Việt Nam. Tuy nhiên, phản ứng tiêu cực từ phía nhà nước cũng phản ánh căng thẳng kéo dài giữa các tổ chức dân sự quốc tế và chính quyền về vấn đề nhân quyền tại quốc gia này.

Giải thưởng năm nay không chỉ tôn vinh những nỗ lực cá nhân mà còn nêu bật thách thức của phong trào nhân quyền tại Việt Nam. Dù bị chỉ trích, giải thưởng này gửi đi một thông điệp mạnh mẽ về sự ủng hộ từ cộng đồng quốc tế đối với quyền tự do ngôn luận và các giá trị dân chủ.

Dư luận tiếp tục chờ đợi phản hồi từ Bộ Ngoại giao Việt Nam, trong bối cảnh các tổ chức nhân quyền quốc tế theo dõi chặt chẽ tình hình nhân quyền tại quốc gia này.


 

Nhà báo Phạm Đoan Trang được Văn Bút Hoa Kỳ vinh danh tại Hội luận Ngày Nhà văn Bị Cầm Tù

Ba’o Dat Viet

November 17, 2024

Nhân Ngày Nhà văn Bị Cầm Tù (15/11), PEN America đã tổ chức một hội luận đặc biệt nhằm tôn vinh các nhà văn và nhà báo trên thế giới bị giam cầm vì bảo vệ tự do ngôn luận. Năm nay, sự kiện tập trung vào trường hợp của Phạm Đoan Trang, nhà báo và nhà hoạt động nổi tiếng đang thụ án chín năm tù tại Việt Nam. Bà vừa được trao Giải thưởng Tự do Viết PEN/Barbey năm 2024 để ghi nhận những nỗ lực không mệt mỏi trong việc đấu tranh cho quyền tự do ngôn luận.

Theo thông cáo báo chí từ PEN America, trường hợp của bà Phạm Đoan Trang được chọn để làm nổi bật cam kết mạnh mẽ của bà đối với quyền tự do ngôn luận bất chấp sự đàn áp khắc nghiệt.

Ông Mike Abramowitz, Giám đốc PEN America, nhấn mạnh:

“Bà Trang là biểu tượng của lòng can đảm và ý chí kiên cường trong việc bảo vệ quyền tự do ngôn luận ở Việt Nam, nơi mà tiếng nói độc lập phải đối mặt với sự đàn áp không ngừng nghỉ”.

Nhà báo Phạm Đoan Trang bị Công an Việt Nam bắt giữ vào năm 2020 và bị kết án chín năm tù vào năm 2021 với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”. Trước khi bị bắt, bà từng là phóng viên cho nhiều tờ báo lớn tại Việt Nam và là tác giả của các cuốn sách bị cấm như Chính Trị Bình Dân và Cẩm Nang Nuôi Tù.

Hội luận của PEN America năm nay có sự tham gia của hai diễn giả gốc Việt nổi bật là Trịnh Hữu Long, Tổng biên tập của Luật Khoa Tạp Chí, và Trần Quỳnh Vi, đồng sáng lập tổ chức phi lợi nhuận Sáng kiến Pháp lý cho Việt Nam (LIV).

Ông Trịnh Hữu Long chia sẻ:

“Phạm Đoan Trang không chỉ là một nhà báo dũng cảm, mà còn là người tiên phong phá bỏ các rào cản trong việc đưa tin về bất công xã hội và nhân quyền tại Việt Nam. Bà đã biết trước những rủi ro nhưng vẫn kiên định theo đuổi lý tưởng của mình”.

Trong đoạn video được chiếu tại hội luận, bà Phạm Đoan Trang từng nói:

“Làm báo mà không theo định hướng, vượt ra ngoài khuôn khổ là có hậu quả. Trở thành nhà hoạt động thì hậu quả càng lớn hơn nữa”.

Bà Trần Quỳnh Vi thì gọi bà Trang là “người tự do nhất Việt Nam” dù đang bị giam giữ:

“Trang đã giải phóng tâm trí mình và mong muốn mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ, hiểu rằng tự do là điều cần đấu tranh để bảo vệ”.

Các diễn giả tại hội luận cũng lên án tình trạng đàn áp ngày càng tồi tệ đối với các nhà báo, blogger và người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam. Họ cảnh báo rằng tình trạng bất ổn chính trị trong nước có thể khiến môi trường hoạt động tự do ngôn luận trở nên khó khăn hơn.

Bà Trần Quỳnh Vi nhấn mạnh:

“Năm 2024, Việt Nam có Chủ tịch nước thứ tư chỉ trong thời gian ngắn. Trong một hệ thống chính trị bất ổn, tôi không chắc mọi thứ sẽ tốt hơn hay tồi tệ hơn đối với những người viết lách, nhưng tôi hy vọng chính phủ hiểu rằng quyền tự do ngôn luận là một giá trị được bảo vệ trên phạm vi quốc tế”.

Ông Dinaw Mengestu, nhà văn và Phó Chủ tịch PEN America, cũng khẳng định tầm quan trọng của sự kiện này:

“Đây là cách chúng tôi gửi thông điệp rằng các nhà văn bị cầm tù trên thế giới không bao giờ cô đơn. Chúng tôi sát cánh cùng họ”.

Trước khi bị bắt, Phạm Đoan Trang đã có một sự nghiệp đầy ấn tượng với nhiều giải thưởng quốc tế uy tín, bao gồm:

Giải Người Phụ nữ Can đảm (2022) của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.

Giải Tự do Truyền thông (2022) của Anh và Canada.

Giải Homo Homini (2017) của People In Need, Cộng hòa Séc.

Giải Tự do Báo chí Quốc tế (2019) của Phóng viên Không Biên Giới (RSF).

Giải thưởng Martin Ennals (2022).

Tại đêm gala trao giải PEN/Barbey 2024 ở New York, PEN America gọi bà là “một nhà văn, nhà hoạt động tiêu biểu trong cuộc đấu tranh cho quyền tự do ngôn luận ở Việt Nam”.

Thông qua hội luận, PEN America và các tổ chức nhân quyền quốc tế đã một lần nữa kêu gọi trả tự do cho bà Phạm Đoan Trang và các nhà văn, nhà báo đang bị giam cầm trên khắp thế giới.

Sự kiện không chỉ tôn vinh lòng dũng cảm của bà Trang mà còn nhắc nhở cộng đồng quốc tế về trách nhiệm bảo vệ những giá trị tự do cơ bản.

5 người Việt bị nhóm đồng hương bắt cóc, tra tấn, giết chết ở Cambodia

Ba’o Nguoi-Viet

November 11, 2024

AN GIANG, Việt Nam (NV) – Năm người Việt Nam sau khi bị lừa sang Cambodia đã bị nhóm đồng hương bắt cóc, tra tấn dã man buộc gia đình gửi tiền sang “chuộc mạng.”

Theo báo VNExpress hôm 11 Tháng Mười Một, Công An Tỉnh An Giang đã đề nghị truy tố bị can Lê Duy Cường, 24 tuổi, ở xã Lục Sĩ Thành, huyện Trà Ôn, tỉnh Vĩnh Long, về tội “giết người, cướp tài sản và bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản.”

Các bị can trong vụ bắt cóc tống tiền đồng hương. (Hình: VNExpress)

Ngoài ra, các bị can Nguyễn Khắc Mạnh, 34 tuổi, quê Nghệ An; Nguyễn Văn Khoa, 29 tuổi, quê Nghệ An; Hoàng Văn Thanh, 24 tuổi, quê Thanh Hóa, và Nguyễn Ngọc Thảo, Phan Sỹ Dũng (cùng 27 tuổi) cũng bị đề nghị truy tố về tội “cướp tài sản” và “bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản.”

Liên quan vụ án, một số nghi can đang bỏ trốn, công an đang truy bắt để tiếp tực xử lý sau.

“Đây là vụ án có tính chất ‘đặc biệt nghiêm trọng,’ kẻ gây án và nạn nhân đều là người Việt Nam. Các nghi can đã tra tấn nạn nhân bằng cách thức dã man, tàn độc,” Công An Tỉnh An Giang cho biết.

Theo điều tra, chiều 24 Tháng Tám, 2023, nhóm năm người quê Hải Dương, Ninh Bình, Bắc Giang, Thanh Hóa, được đưa xuất cảnh lậu sang Cambodia bằng đường mòn ở khu vực biên giới cửa khẩu Long Bình, tỉnh An Giang.

Họ bỏ ra số tiền $6,500 một người để đi theo đầu mối đã liên hệ từ trước với lời hứa qua Cambodia sau đó “đi chui” sang Đài Loan kiếm việc làm.

Tuy nhiên, ngay khi đặt chân tới Cambodia, cả năm người trên bị nhóm Khoa, Mạnh, Thanh lên kế hoạch khống chế, bắt giữ.

Các nạn nhân sau đó bị gí súng, dao, gậy vào người lấy hết tài sản gồm tiền, điện thoại di động… rồi trói tay đưa về nhà trọ của ông Thanh thuê tại xã Sampeou Poun, huyện Kaoh Thom, tỉnh Kandal, Cambodia.

Tại đây, nhóm Thanh, Dũng, Thảo cùng một số người đã tra tấn, đánh đập dã man các nạn nhân.

Toàn bộ việc này được ông Thanh dùng điện thoại quay clip ghi hình, gửi cho người nhà các nạn nhân, yêu cầu họ chuyển tiền “chuộc mạng” người thân.

Quá hoảng sợ, người thân của các nạn nhân đã nhiều lần chuyển tiền với tổng số tiến gần 500 triệu đồng ($19,752) nhưng nhóm côn đồ này vẫn không thả người.

Hình ảnh cắt từ video mà nhóm bắt cóc quay cảnh tra tấn, hành hạ nạn nhân để gửi về cho gia đình đòi tiền “chuộc mạng.” (Hình: An Ninh Thế Giới)

Riêng nạn nhân HVM, quê Hải Dương, do gia đình không chuyển tiền chuộc nên bị nhóm bắt cóc dùng báng súng đánh vào đầu gây chấn thương sọ não và chết sau đó.

Đến hôm 25 Tháng Tám, 2023, sau khi gia đình của ba trong số năm nạn nhân chuyển gần 500 triệu đồng, nhóm của Khoa bỏ đi. Bốn nạn nhân còn lại tự cởi trói rồi bỏ chạy, nhập cảnh lậu ngược về Việt Nam qua khu vực tỉnh An Giang, cầu cứu lực lượng hữu trách.

Qua điều tra, công an xác định nghi can Khoa và đồng phạm đã chiếm đoạt gần 500 triệu đồng của người thân các nạn nhân và hơn 70 triệu đồng ($2,765) tài sản bị cướp.

Liên quan vụ án, trước đó, hồi Tháng Bảy vừa qua, nhóm năm người khác vì đưa các nạn nhân vượt biên trái phép đã bị Tòa Án Tỉnh An Giang tuyên phạt từ năm đến sáu năm rưỡi tù về tội “tổ chức cho người khác xuất cảnh trái phép.” (Tr.N) [kn]


 

ĐỪNG NÓI GÌ KHI NÓNG GIẬN

Thao Teresa

  1. Nhiều người cho rằng bộc lộ hết những gì suy nghĩ là thẳng tính nhưng nhớ rằng bộc lộ hết ra không phải thẳng tính mà là thiếu giáo dục.
  2. Lời nói ra như bát nước hất đi không bao giờ lấy lại được, đừng nói cho sướng mồm rồi tự mình làm khổ mình, tự mình làm mất cơ hội của bản thân, tự mình hủy hoại đi mối quan hệ của mình.
  3. Cũng đừng xuề xòa nghĩ rằng người ta sẽ mau quên thôi mà thích nói gì thì nói. Có thể bạn mau quên nhưng chạm vào nỗi đau thì chẳng ai quên được đâu. Đừng vô tư thái quá mà thiếu tế nhị.
  4. Ngàn vạn lần đừng quyết điều gì khi nóng giận. Bình thường chẳng chuyện gì còn chẳng nghĩ suy thấu đáo huống chi là khi con tim đang “to mồm”. Hành động ngu xuẩn khi nóng giận chả khác nào đặt não xuống mông đâu.
  5. Người bản lĩnh sẽ biết chế ngự được cảm xúc biết điều gì phải điều gì là không nên, còn người mà nóng giận dễ dàng bộc lộ ra ngoài, dễ dàng buông lời mạt sát người khác thì suy cho cùng cũng chỉ đang thể hiện bản năng phần “con” của mình thôi.
  6. Học cách ngậm miệng, lắc não trước khi nói hay hành động bất kỳ điều gì không bản thân không vui. Đừng để tay nhanh hơn não mà đẩy mọi chuyện đi xa, rồi than thở xin lỗi. Nhiều cái lỗi không xin được nổi đâu.

Đừng nghĩ xin lỗi là xong chuyện, và cũng đừng nghĩ cứ bù đắp là được. Nó không thể hiện bạn hối lỗi đâu mà chỉ thể hiện bạn là người thiếu nhẫn nại.

  1. Nếu cảm thấy mình không thể kiềm chế được mà dễ nói ra những lời không hay thì đứng lên đi ra ngoài, thoát ra khỏi không gian khiến bản thân ngột ngạt. Thay đổi trạng thái sẽ khiến bạn tốt hơn.
  2. Cảm xúc là kẻ thù số một của thành công, đừng biến mình thành nô lệ của cảm xúc, chế ngự được cảm xúc mới là bản lĩnh. Còn nếu không có được bản lĩnh đấy thì hãy nghĩ đến hậu quả sau khi nói. Và cũng nhớ rằng bạn không phải cái tâm của vũ trụ mà thích phát ngôn gì cũng được.

(Theo HBR Business School)


 

 Dì ghẻ’ Nguyễn Phương Hằng phá nát tương lai chính trị của con chồng-Trần Anh Quân/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

November 7, 2024

Trần Anh Quân/SGN

Ông Huỳnh Uy Dũng có được ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ mối quan hệ bên nhà vợ cũ. Con trai cả của ông Dũng và vợ cũ cũng đang đi theo con đường bên nhà ngoại vạch ra: một chân kinh doanh, một chân chính trị. Đây cũng là cách mà ông Dũng từng được bên vợ dẫn dắt. Nhưng có lẽ con ông Dũng sẽ gặp nhiều trắc trở với bà dì ghẻ Nguyễn Phương Hằng.

Chiến thuật chân trái chính trị, chân phải làm kinh doanh của Huỳnh Trần Uy Long

Với căn bệnh vĩ cuồng, hoang tưởng của bà Nguyễn Phương Hằng, có lẽ không còn gì để bàn nữa. Cũng đừng mong một kẻ trọc phú biết nhục nhã hay tự thấy được liêm sĩ là gì. Ông Huỳnh Uy Dũng cũng không hơn gì vợ. Nhưng các con của ông Dũng với người vợ cũ thì khác.

Vợ cũ ông Dũng là bà Trần Thị Tuyết, con gái của ông Ba Thu, giám đốc Sở Nông nghiệp tỉnh Sông Bé (nay là tỉnh Bình Dương và Bình Phước). Cũng nhờ cưới được con nhà quan lớn nên ông Dũng đã tiến thân thần tốc. Từ một kẻ chưa học xong trung học, được cha vợ giới thiệu vô làm ở phòng hậu cần Công An Thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Sông Bé, mà ông Dũng một bước lên trời.

Chính từ các mối quan hệ của bên vợ cũ, đầu thập niên 90 ông Dũng được điều làm Giám đốc Công ty sơn mài Thành Lễ (Thalexim – công ty nhà nước). Sau đó Dũng còn được bầu làm chủ tịch Hiệp Hội Điều Việt Nam Khóa II Nhiệm kỳ 1994 – 1996, rồi trở thành đại biểu Quốc Hội Việt Nam khoá 1997-2002. Có thông tin Dũng được chủ tịch nước thời đó là ông Nguyễn Minh Triết nhận làm con nuôi. Từ giai đoạn này ông Dũng hầu như thao túng toàn bộ nền kinh tế Bình Dương với việc xây dựng lần lượt ba khu công nghiệp Sóng Thần 1, 2, 3, và Khu du lịch Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến.

Con trai cả của ông Dũng với bà Tuyết là Huỳnh Trần Phi Long, sinh năm 1982, bây giờ cũng đang một chân chính trị, một chân kinh doanh, là đại biểu Hội Đồng Nhân Dân (HĐND) tỉnh Bình Dương, thành viên Ban Kinh Tế – Ngân Sách HĐND tỉnh (nhiệm kỳ 2021 – 2026); kiêm chủ tịch Hội Doanh Nhân Trẻ tỉnh Bình Dương (2022-2027); phó chủ tịch Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam tỉnh Bình Dương nhiệm kỳ 2024 – 2029.

Đồng thời, ông Hội Đồng Long này còn đang làm kinh doanh với các chức vụ gồm: chủ tịch Hội Đồng Quản Trị (HĐQT) Công ty TNHH Huyndai Bình Dương; chủ tịch HĐQT Công ty Cổ Phần Phát Triển KCN Sóng Thần; phó tổng giám đốc Công ty TNHH Hoàng Gia Cát Tường.

Huỳnh Trần Phi Long và cha, Huỳnh Uy Dũng. (Hình: báo Tuổi Trẻ)

Huỳnh Trần Phi Long được gia đình nhà ngoại vạch rõ con đường kinh doanh phải đi song song với đường chính trị để cân bằng và tiến thân một cách bền vững. Đây cũng là chiến thuật mà nhiều đảng viên CSVN đang đi, khi vừa là chính trị gia, vừa có doanh nghiệp làm kinh tế bên ngoài.

Như trường hợp ông Huỳnh Uy Dũng, hoặc bà Châu Thị Thu Nga, chủ tịch HĐQT kiêm tổng giám đốc Tập Đoàn Đầu Tư Xây Dựng Nhà Đất. Bà Nga từng khai trước toà rằng đã bỏ $1.5 triệu mua chức đại biểu Quốc Hội (nhiệm kỳ 2011-2016) để tiện bề làm ăn, xây dựng mối quan hệ. Bà Đặng Thị Hoàng Yến, chủ tịch Tập Đoàn Tân Tạo cũng từng kiêm chức đại biểu Quốc Hội khoá 2011-2016.

Quốc Hội khoá này thì có Nguyễn Như So, ĐBQH kiêm chủ tịch Tập Đoàn Dabaco; ĐBQH Nguyễn Quang Huân, chủ tịch HĐQT Halcom; Phạm Đức Ấn (Agribank), Lê Minh Chuẩn (TKV), Đỗ Thị Thu Hằng (Sonadezi),… Và hàng ngàn doanh nhân khác trên khắp Việt Nam cũng vừa làm kinh tế, vừa có chân trong Quốc Hội, Hội Đồng Nhân Dân tỉnh/thành, quận/huyện, phường/xã…

Bà mẹ ghẻ gây đại hoạ cho Đại Nam

Chân trái chính trị, chân phải làm ăn, cứ ngỡ là vững, nhưng với tình thế hiện nay thì Huỳnh Trần Phi Long đang bị bà mẹ kế làm rối tung con đường quan lộ. CSVN vốn là một tổ chức coi trọng lý lịch, hình thức, thể diện, bộ mặt cán bộ đảng viên. Các quan chức cộng sản thường kín tiếng và che giấu rất kỹ chuyện đời tư để tránh ảnh hưởng tới sự nghiệp. Vì hầu như ông nào cũng có sai phạm, tham nhũng, hối lộ, vợ bé, con ngoài giá thú… Nhứt là những ông vừa làm chính trị vừa có doanh nghiệp kinh doanh.

Thêm nữa là công ty Đại Nam, khu công nghiệp Sóng Thần, hoặc hệ thống doanh nghiệp dưới tay Huỳnh Uy Dũng, Huỳnh Trần Phi Long thì có sạch sẽ gì đâu. 30 năm nay đã bị lộ ra nhiều tình tiết vi phạm pháp luật, bị rất nhiều bài báo nhà nước đã vạch trần vô số sai phạm. Từ vi phạm luật đất đai, sử dụng đất sai mục đích, tới trốn thuế, làm từ thiện để rửa tiền, phá hoại môi trường, không xây dựng hệ thống thu gom, xử lý nước thải, gây ô nhiễm nguồn nước, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khoẻ người dân…

Vậy mà Nguyễn Phương Hằng nổi tiếng tới mức tai tiếng. Để rồi đi đâu người ta cũng biết bà này là mẹ kế của ông Hội Đồng Long. Gà chết bởi tiếng gáy, bà Hằng rõ ràng là vật cản lớn nhất trong sự nghiệp của Phi Long. Có lẽ không phải phía công an, hay những người bị bà Hằng bôi nhọ, mà chính ông Hội Đồng Long này mới là người đầu tiên muốn bà mẹ ghẻ phải vô tù, hoặc làm mọi cách để bà ta im lặng, chẳng hạn bỗng dưng bà Hằng đổ bệnh không rõ nguyên nhân.

Đại hoạ mà bà Hằng tạo ra cho gia tộc Huỳnh Trần đó là gây thù chuốc oán với các thế lực chính trị hiện nay. Mặc dù bà này cố ra vẻ nịnh bợ nhà cầm quyền cộng sản không khác gì dư luận viên, nhưng phải hiểu rằng nội bộ đảng cộng sản hiện nay đã chia ra rất nhiều phe phái, có nhiều phe phía bắc vốn dĩ chẳng ưa gì cái thói khoe khoang lươn lẹo của bà Hằng. Mà Đại Nam và khu công nghiệp Sóng Thần lại là món mồi béo bở mà thế lực nào cũng muốn nuốt chửng.]

Lúc trước thì ông Huỳnh Uy Dũng và thế lực Nguyễn Minh Triết vẫn còn mạnh, nội bộ đảng cộng sản cũng chưa chia rẽ như bây giờ. Nhưng với tình hình chính trị diễn biến bất thường như thời gian gần đây, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Càng khoe của, càng gây chướng mắt thiên hạ, càng tạo nhiều kẻ thù thì càng dễ lâm nạn. Kiếp nạn này có khi Huỳnh Trần Phi Long lãnh đủ! 


 

“Bà Nguyễn Phương Hằng Phát Trực Tiếp, Công Kích Ông Minh Tuệ và Công Ty Thiên Định Tuệ”

Ba’o Dat Viet

November 3, 2024


Sáng nay, như đã nói từ trước, bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện trong một video phát biểu nhắm vào ông Minh Tuệ. Trong phiên phát trực tiếp buổi sáng, bà Hằng tỏ ra xúc động, giọng điệu trầm buồn và không lớn tiếng như thường lệ. Bà khóc nhiều, chia sẻ ý định muốn rời khỏi Việt Nam để định cư ở nước ngoài. Cuối phiên livestream, bà để lại một đoạn “trailer” ngắn, hẹn sẽ trở lại vào lúc 3 giờ chiều để tiếp tục nói về ông Minh Tuệ.

Buổi phát trực tiếp chiều: Lời kêu gọi sao kê và các cáo buộc

Đúng 3 giờ chiều, buổi phát trực tiếp thứ hai của bà Hằng thu hút đông đảo sự chú ý, với nhiều YouTuber tham gia tường thuật và bình luận. Trong video, bà Hằng yêu cầu gia đình ông Minh Tuệ phải công khai sao kê tài chính và sau đó tiếp tục đưa ra yêu cầu tương tự đối với công ty Thiên Định Tuệ – doanh nghiệp có liên quan đến ông Tuệ. Tuy nhiên, suốt buổi phát biểu, bà Hằng không đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh các cáo buộc cá nhân nhắm vào ông Tuệ. Thay vào đó, bà dùng nhiều lời lẽ nặng nề, chỉ trích ông bằng những từ ngữ xúc phạm như “thằng miệng hô” hay “ôm nồi cơm điện hại đất nước”.

Phản ứng từ phía công ty Thiên Định Tuệ

Hai ngày trước, công ty Thiên Định Tuệ cùng ông Lê Anh Tuấn – một nhân vật được cho là liên quan đến vụ việc – đã gửi đơn kiến nghị đến Cục An ninh mạng và Phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (A05), Bộ Công an, và PA05 tỉnh Gia Lai. Đơn kiến nghị này yêu cầu cơ quan chức năng xử lý các cá nhân và tổ chức có hành vi đưa tin ảnh hưởng đến uy tín và quyền lợi của họ. Sau khi bị bà Hằng nhắc đến trực tiếp trong buổi livestream hôm nay, công ty này có thể sẽ tiếp tục các biện pháp pháp lý để bảo vệ quyền lợi của mình.

Tương tác từ phía người xem

Trong suốt phiên livestream, khán giả tham gia đông đảo, để lại rất nhiều bình luận. Đáng chú ý, một lượng lớn người xem đã liên tục gửi bình luận với nội dung “T30”, được cho là ám chỉ việc bà Hằng vừa mới ra tù cách đây không lâu. Hành động này cho thấy một bộ phận khán giả đang có phản ứng tiêu cực đối với bà Hằng, đồng thời nhấn mạnh rằng sự quan tâm của công chúng dành cho bà không hoàn toàn mang tính ủng hộ.

Với những phát ngôn và hành động trực tuyến ngày hôm nay, bà Nguyễn Phương Hằng tiếp tục thu hút sự chú ý của dư luận, nhưng không đưa ra bằng chứng cụ thể cho các cáo buộc. Trong khi đó, phía công ty Thiên Định Tuệ có thể sẽ gia tăng các động thái pháp lý nhằm bảo vệ uy tín và quyền lợi của mình, đặc biệt sau khi bị bà Hằng nhắc tên công khai. Diễn biến vụ việc cho thấy sự phức tạp của những xung đột cá nhân được công khai trên mạng xã hội, và khả năng sẽ có những hệ quả pháp lý kéo dài.

Xem thêm:

Youtuber Phương Hằng xấc lược gọi sư Minh Tuệ là ‘Cu Tuệ’

(Báo Nguoi-Viet)


 

Bất chấp rủi ro, hàng đoàn người Việt vẫn rời bỏ đất nước

RFA

Năm năm trước, cái chết của 39 người Việt di cư ở Anh đã làm cả thế giới bàng hoàng. Nhưng thảm kịch này vẫn không ngăn được bước chân của nhiều người.

Bài viết của Allegra Mendelson cho Chuyên mục Điều tra của RFA
2024.10.26

Những người di cư từ Việt Nam và các nước khác rời tàu của Viện Cứu hộ Quốc gia Hoàng Gia ở Anh. Họ được giải cứu ở eo biển Manche sau khi rời Pháp ngày 4/8/2021

 Peter Nicholls/Reuters

Đọc bản tiếng Anh

Nghệ An/London: Năm năm trước, anh Cường rời nhà của mình ở Nghệ An, một tỉnh bắc Trung bộ của Việt Nam, để đi lao động ở nước ngoài. Trong đầu anh chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó là: kiếm thêm tiền để nuôi vợ và ba con.

Đầu tiên, anh đi tới Romania – nơi người ta nói là người Việt Nam dễ xin được visa (thị thực) cũng như kiếm được việc có thu nhập khá. Nhưng từ khi đặt chân đến đây anh phải chuyển qua một loạt các công việc lao động chân tay khác nhau nhưng lương anh nhận được cũng chỉ ở mức 500 USD – chưa bằng 1/3 số tiền người ta đã hứa hẹn với anh trước  đây.

Vì phải trang trải chi phí sinh hoạt và trả tiền hối lộ cho mỗi lần chuyển việc, sau bốn năm, anh thậm chí đã không kiếm đủ số tiền gần 7.000 USD mà anh đã vay ngân hàng để trả cho công ty môi giới ngay từ đầu để được đưa tới Romania.

“Trong khoảng thời gian đó, tôi nhận được một cuộc gọi từ một nhóm đưa người di cư bất hợp pháp. Họ nói rằng họ có thể đưa tôi tới Anh” – người đàn ông 39 tuổi kể lại với Đài Á Châu Tự Do (RFA) qua một người phiên dịch viên vào đầu tháng 9 vừa qua.

“Tôi đã e sợ nhưng sau khi một nhóm người di cư khác đi với họ và đến nơi được, tôi nghĩ như vậy là an toàn nên cũng đã đồng ý đi”.

Trong một tuần trời, anh bị nhồi vào ngồi ở thùng của nhiều xe tải và ngủ ở các nhà kho, nơi mà 20 người con người chỉ được ăn chung một ổ bánh mỳ.

Khi cả nhóm đến được “đích” – một khu vực bờ biển dọc eo biển Manche, anh Cường đã mất phương hướng tới mức anh thậm chí không hề biết mình đang ở nước nào.

Và đây là cảm nhận của anh trong một buổi tối tháng 6/2023 khi chứng kiến “ít nhất 60 người” được chất lên một chiếc thuyền nhỏ oanh liệt.

“Trong suốt chuyến đi tôi đã cầu xin Chúa cho tôi được sống sót. Tôi đã rất sợ và quanh quẩn với ý nghĩ rằng ‘thuyền này bị chở nặng quá và tôi sẽ không đến nơi được’ ” – anh chia sẻ.

Tôi đã quyết định rằng sẽ không bao giờ làm việc gì như thế này nữa. Nếu sau này có ai đó rủ tôi đi như vậy, tôi sẽ nói không”.

Hoàn cảnh của anh Cường cũng không khá hơn nhiều sau khi lên bờ. Anh lại rơi vào cảnh nợ nần, nợ những kẻ đưa anh tới Anh hơn 26.000 USD. Anh đã đồng ý làm việc tại một trang trại cần sa để trả nợ nhưng đã bị sa thải trong năm nay và trở thành người vô gia cư, không việc làm và rỗng túi hơn so với hồi anh mới rời Việt Nam.

Mặc dù vậy, anh tự thấy mình may mắn. “Ít nhất tôi vẫn còn sống” – anh nói với RFA từ Luân Đôn – nơi anh đã sống kể từ khi mất việc.

Không phải tất cả những người dấn thân vào hành trình này đều được như vậy.

Cùng năm anh Cường rời Việt Nam, 39 người Việt khác cũng bắt đầu cuộc hành trình đến Anh. Vào tối ngày  22/10/2019, nhóm người này đã ngồi trong thùng của một chiếc xe đông lạnh tại Bỉ hướng đến Essex, một quận hạt nằm ở bờ biển phía đông nam nước Anh. Mười hai giờ sau, tất cả họ đều chết vì ngạt thở và hạ thân nhiệt.

Cảnh sát áp tải chiếc xe đông lạnh đã bị phát hiện có chứa thi thể của 39 người Việt di cư tại Thurrock, miền nam nước Anh. Ảnh chụp ngày 23/10/2019. Nguồn ảnh: Alastair Grant/AP

Ảnh 2: Cảnh sát áp tải chiếc xe đông lạnh đã bị phát hiện có chứa thi thể của 39 người Việt di cư tại Thurrock, miền nam nước Anh. Ảnh chụp ngày 23/10/2019. Nguồn ảnh: Alastair Grant/AP

Vụ việc này – vào thời đó là thảm kịch di cư tồi tệ nhất ở Anh trong vòng hơn hai thập kỷ – đã gây chấn động cả thế giới. Mặc dầu vậy, nó vẫn không ngăn được những người ở Việt Nam đi ra nước ngoài để tìm kiếm những cơ hội tốt hơn.

Cho dù họ đi bằng đường biển hay đường bộ, hàng ngàn người như anh Cường, kể từ đó, đã tiếp tục đánh cược sinh mạng và những đồng tiền chắt chiu tiết kiệm của mình với những kẻ môi giới xấu xa, tìm cách kiếm tiền từ những con người tuyệt vọng và dễ tổn thương.

Trong tháng 8 và tháng 9 năm nay, phóng viên RFA đã đến Việt Nam, Anh và Canada để nói chuyến với những người di cư và những nạn nhân của nạn buôn người, gia đình của họ cũng như các nhà nghiên cứu và các tổ chức hỗ trợ để tìm hiểu tại sao rất nhiều người vẫn rời Việt Nam ra đi,  quá trình này thực sự như thế nào, và điều gì thường xảy đến với những người cuối cùng đã sang được nước ngoài.

Những sự thôi thúc

Nhiều người trong số người Việt ra đi có quê ở Nghệ An –  tỉnh lớn nhất cả nước, giáp ranh với Hà Tĩnh. Hầu hết trong số 39 nạn nhân trong vụ việc tại Essex đều xuất thân từ hai tỉnh này.

Nghệ An có vai trò quan trọng trong lịch sử của đất nước. Ông Hồ Chí Minh, nhà lãnh đạo được kính trọng trong cuộc đấu tranh giành độc lập của Việt Nam đồng thời là Chủ tịch nước kiêm Thủ tướng đầu tiên của Việt Nam, được sinh ra tại một thị trấn nhỏ ở xã Kim Liên, cách Vinh, thủ phủ của tỉnh 15 km về phía tây.

Nhưng di sản đó đã không giúp tỉnh tránh được việc trở thành một trong những địa phương nghèo nhất cả nước. Không có đủ việc để nuôi sống toàn bộ dân số 3,3 triệu người, vì vậy người dân “muốn đi nước ngoài để kiếm thêm tiền” – anh Mau, một kỹ sư điện từ Nghệ An, người quản trị nhóm Facebook ‘Người Nghệ An’ với hơn 44.000 thành viên cho biết.

Một biệt thự mới mọc lên phía sau một ngôi nhà truyền thống cũ trong một ngôi làng ở tỉnh Nghệ An. Ảnh chụp ngày 10/10/2020. Nguồn ảnh: Nhac Nguyen/AFP

Làm ruộng– nguồn thu nhập chính của hầu hết cư dân – luôn gặp thách thức vì thời tiết nổi tiếng bấp bênh, khắc nghiệt của tỉnh. “Khi nóng thì rất nóng. Khi mưa thì mưa rất nhiều, còn gây ra cả lũ lụt” – anh Mau giải thích. Những diễn biến thời tiết cực đoan này dự kiến sẽ còn tồi hơn trong 20 năm tới do ảnh hưởng của biến đổi khí hậu và nhiệt độ gia tăng.

Công ăn việc làm ngoài lĩnh vực nông nghiệp rất ít. Một dúm nhà máy được xây dựng ở các khu vực nông thôn không đủ tương xứng với nguồn cung lao động, đặc biệt là khi dân số của tỉnh vẫn tiếp tục tăng.

Thu nhập bình quân đầu người hàng tháng ở Nghệ An vào năm 2022 là 3,639 triệu đồng (khoảng 150 USD) – thấp hơn hơn 1 triệu đồng so với mức trung bình quốc gia. Thu nhập từ lương và tiền công có liên quan tới các loại việc làm chính thức, thậm chí còn thấp hơn, chỉ ở mức 1,758 triệu đồng mỗi tháng (khoảng 71 USD).

Ngoài ra, áp bức về chính trị cũng là một lý do khiến người dân ra đi.

Về mặt giấy tờ, văn bản, một số quyền tự do đã được ghi trong Hiến pháp của Việt Nam, nhưng trên thực tế, Chính phủ duy trì sự kiểm soát chặt chẽ quyền lực bằng cách ngăn chặn quyền tiếp cận thông tin, hạn chế không gian dân sự và giới hạn mọi hình thức bất đồng, đối lập về chính trị.

Bối cảnh này cũng là một phần trong những lý do khiến anh Cường quyết định rời Việt Nam ra đi.

Vài năm trước khi sang Romania, anh đã tham gia cuộc biểu tình phản đối một tập đoàn sản xuất nước ngoài đã xả thải hóa chất ra biển, làm chết hàng triệu con cá và lấy đi công ăn việc làm của các cộng đồng địa phương mà không bồi thường. Đây là một trong những cuộc biểu tình công khai lớn nhất ở Việt Nam trong những năm gần đây.

Các nhà hoạt động Việt Nam cầm biểu ngữ với nội dung “Hủy hoại môi sinh là giết người” và “Trả lại nước biển sạch cho chúng tôi” trong một cuộc biểu tình tại Đài Bắc, kêu gọi Công ty Thép Formosa Hà Tĩnh phải chịu trách nhiệm làm sạch môi trường sau vụ xả thải hóa chất ra biển. Ảnh chụp ngày 10/8/2016. Nguồn ảnh: Chiang Ying-ying/AP

Ít nhất 41 nhà hoạt động tham gia các cuộc biểu tình này đã bị bỏ tù và 31 người đến nay vẫn còn bị giam giữ. Anh Cường nói với RFA rằng trên đường từ cuộc biểu tình về, anh đã bị công an mặc thường phục theo dõi. Mặc dù sau đó anh chưa từng phải trực tiếp gặp chính quyền về vấn đề này nhưng trải nghiệm này luôn làm anh ám ảnh, sợ hãi.

“Tôi cảm thấy rằng họ luôn để mắt tới tôi. Điều đó làm tôi sợ hãi khi phải rời khỏi nhà, thậm chí để đi làm và kiếm tiền” – anh chia sẻ.

Chủ động tìm kiếm cơ hội

Những người dân ở các tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh trò chuyện với phóng viên RFA đã mô tả ba cách thức/con đường mà hầu hết người dân có ý định ra nước ngoài thường sử dụng. Cách thứ nhất là thông qua các chương trình của Chính phủ, chủ yếu được thực hiện bởi hơn 500 công ty có giấy phép xuất khẩu lao động. Các công ty này lo việc tuyển dụng, nhập cư, đi lại và sắp xếp công việc cho người lao động Việt Nam khi ở nước ngoài.

Chính phủ Việt Nam từ lâu đã ủng hộ và thúc đẩy hoạt động xuất khẩu lao động, thường xuyên khuyến khích công dân của mình làm việc ở nước ngoài để nâng cao “chất lượng lực lượng lao động quốc gia” và thúc đẩy “hội nhập quốc tế”.

Hai chị phụ nữ đang lao động trên cánh đồng lúa – công việc phổ biến nhất ở khu vực phía  nam tỉnh Nghệ An. Ảnh chụp ngày 19/8/2024. Nguồn ảnh: Allegra Mendelson/RFA

Trong năm 2023, đã có 160.000 công dân Việt Nam ra nước ngoài làm việc thông qua các chương trình được Chính phủ bảo trợ, tăng từ mức 142.000 người của năm 2022. Phần lớn các chương trình này đưa công nhân đi làm việc ở khu vực Đông Á, với hơn 90% số lao động sang Nhật Bản, Đài Loan và Hàn Quốc trong năm ngoái.

Tuy nhiên, Việt Nam không có thỏa thuận xuất khẩu lao động với hầu hết các nước châu Âu và Bắc Mỹ – nơi nhiều người dân muốn đến vì họ tin rằng, ở những nơi đó, họ có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Thay vì dựa vào các chương trình của Chính phủ, những người có ý định di cư này thường trông cậy vào các công ty tư nhân giống như công ty mà anh Cường đã sử dụng. Các công ty này không phải là pháp nhân hợp pháp ở Việt Nam nhưng người muốn đi lao động nước ngoài thường trả tiền dịch vụ cho họ để được chỉ dẫn và hỗ trợ đi qua các kênh di cư hợp pháp, nghĩa là có được visa và việc làm hợp pháp.

Mặc dù sử dụng dịch vụ của các công ty độc lập này, những người có ý định di cư vẫn có thể gặp các trở ngại, ở khía cạnh ngôn ngữ hoặc các kỹ năng khác, khiến họ không đủ tiêu chuẩn để được cấp visa. Trong những trường hợp này, họ chỉ có một lựa chọn duy nhất là ra nước ngoài bất hợp pháp với visa du lịch hoặc hoàn toàn không có visa và làm điều này thông qua các kế hoạch thường do các nhóm buôn người và đưa người di cư bất hợp pháp thực hiện.

Một văn phòng cung cấp dịch vụ hỗ trợ du học và việc làm ở nước ngoài nằm trên một con đường ở phía bắc xã Đô Thành, tỉnh Nghệ An. Ảnh chụp ngày 19/8/2024.  Nguồn ảnh: Allegra Mendelson/RFA

Dù đi bằng con đường nào đi chăng nữa, động lực chính của việc ra đi vẫn là để kiếm được nhiều tiền hơn để gửi về hỗ trợ gia đình. Năm 2023, lượng kiều hối ghi nhận ở Việt Nam đạt tổng cộng 14 tỷ USD – chiếm hơn 3% Tổng Thu nhập Quốc nội  (GDP) của nước này – và dự kiến sẽ đạt 15 tỷ USD vào năm tới, theo Tổ chức Đối tác Tri thức Toàn cầu về Di cư và Phát triển (Knomad) – một nền tảng theo dõi tình hình di cư.

Nước duy nhất ở Đông Nam Á vượt qua Việt Nam về mặt kiều hối là Philippines – một quốc gia cũng có tỷ lệ di cư ra nước ngoài đạt mức cao hàng năm. Theo Knomad, cả hai quốc gia này có tới 40% đến 60% lao động xuất khẩu đến Mỹ và Anh, nơi có mức lương cao hơn.

Làng Tỷ Phú

Nằm ngay phía bắc thành phố Vinh (Nghệ An), Đô Thành là một xã có rất nhiều người dân rời quê để đến Bắc Mỹ và châu Âu làm việc, cả bằng con đường hợp pháp lẫn bất hợp pháp.

Được gọi là “Làng tỷ phú”, thị trấn này, trong những năm gần đây, đã lột xác nhờ lượng kiều hối hào phóng được thân nhân từ nước ngoài gửi về. Khi đến thăm vào giữa tháng 8, phóng viên RFA đã được đích mục sở thị sự trù phú của thị trấn này – nơi các con phố được bao bọc bởi những cánh cổng mạ vàng lớn quây quanh các ngôi nhà nhiều tầng vừa được chỉnh trang.

Những ngôi nhà mới xây mọc lên phía sau những ngôi nhà cũ tại xã Đô Thành, tỉnh Nghệ An. Ảnh chụp ngày 29/10/2019. Nguồn ảnh: Kham/Reuters

“Ở thị trấn này, mỗi gia đình đều có ít nhất một người thân đã đi nước ngoài làm việc” – ông Ninh, một người dân sống lâu năm ở đây cho biết. Ông và những người khác trò chuyện với phóng viên RFA và được dẫn lời trong bài báo này, đã yêu cầu chúng tôi chỉ sử dụng tên gọi (không phải tên đầy đủ) hoặc biệt danh của họ vì tính nhạy cảm của vấn đề di cư ở Việt Nam.

Ông Ninh, một người đàn ông có nét mặt tươi cười ở độ tuổi 50, đón nhận và tự hào về tiếng tăm của quê hương mình. Bốn trong số năm người con của ông đã đi làm xây dựng và làm nail (làmmóng chân, móng tay)  ở Canada và châu Âu. Khi phóng viên RFA trò chuyện với ông Ninh, con út của ông, người gần đây vừa bước sang tuổi 20, đang chuẩn bị bay sang Canada để làm việc tại một nông trại.

Để đưa các con ra nước ngoài, ông Ninh đã sử dụng dịch vụ của một công ty tư nhân để họ lo việc xin cấp visa, sắp xếp việc đi lại và việc làm ở nước ngoài. Ông nói với RFA rằng các con của ông đều ra nước ngoài một cách hợp pháp và đều có visa làm việc hai năm.

Mặc dù thấp hơn đáng kể so với mức lương tối thiểu theo tiêu chuẩn phương Tây, số tiền họ nhận được vẫn cao hơn nhiều so với thu nhập họ có thể kiếm được ở Việt Nam.

“Nếu các con tôi ở lại Việt Nam, chúng chỉ có thể làm những công việc chân tay và sẽ không được trả nhiều tiền” – ông Ninh giải thích rồi dừng lại để rít một hơi từ cái điếu cày của mình.

“Cách tôi nhìn việc này là: đi ra nước ngoài với chúng có khi còn tốt hơn. Chúng có thể làm cùng một công việc nhưng được trả lương cao hơn”.

Một con phố được bao bọc bởi những cánh cổng trang trí công phu và những ngôi nhà nhiều tầng ở xã Đô Thành, tỉnh Nghệ An. Ảnh chụp ngày 19/8/2024.  Nguồn ảnh: RFA

Đánh cược bằng tiền tiết kiệm cả đời

Mặc dù động lực ra đi rất lớn, việc đưa một người thân ra nước ngoài đòi hỏi nhiều tháng lên kế hoạch cũng như một sự đầu tư tiền bạc khổng lồ từ toàn bộ gia đình.

Ông Ninh đã phải trả 30.000 đô la để đưa mỗi người con của mình ra nước ngoài – số tiền này lớn hơn 200 lần thu nhập trung bình hàng tháng của người dân ở Nghệ An. Để có được số tiền này, ông phải vay nhiều khoản từ ngân hàng, cầm cố ngôi nhà của mình và vay mượn từ bạn bè, gia đình. Mỗi lần các con ông gửi tiền về – vài ngàn đô la mỗi tháng – số tiền đó được để dành để lo cho người con tiếp theo ra nước ngoài.

Và giờ đây khi người con út của ông đi ra nước ngoài, gia đình ông sẽ có đủ tiền để bắt đầu trả nợ, nhưng sẽ mất nhiều thời gian [để trả hết nợ] – ông nói.

Bà Hồng, một người bán hàng ăn ở xã Đô Thành, cũng phải trả 30.000 USD để đưa con trai sang Canada.

Bà nói với RFA rằng con trai bà đã thu xếp hầu hết mọi việc và tất cả những gì bà biết là số tiền này đã được trả cho một “công ty có trụ sở tại Canada chuyên hỗ trợ những người Việt có ý định di cư”. Nhưng cũng giống như trường hợp của ông Ninh, khoản chi phí này có ảnh hưởng rất lớn đối với [kinh tế của] gia đình bà.

“Chúng tôi đã phải thế chấp ngôi nhà của mình nhưng cũng chỉ trang trải được khoảng 70% khoản phí. Vì vậy chúng tôi phải vay mượn từ gia đình, họ hàng số tiền còn lại” – bà Hồng giải thích.

Mặc dù nói rằng đã sử dụng dịch vụ của một công ty môi giới độc lập và các con ông đều ra nước ngoài một cách hợp pháp, ông Ninh lưu ý rằng ban đầu rất khó phân biệt giữa môi giới tốt và môi giới lừa đảo.

“Tôi đã rất sợ sẽ trở thành nạn nhân của việc lừa đảo. Chúng tôi đã trả rất nhiều tiền và phải hy sinh rất nhiều để có được số tiền đó trong khi chỉ có một trong 10 trường hợp như vậy là thành công” – ông Ninh chia sẻ.

Ông có lý do chính đáng để lo sợ. Năm ngoái, Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội Việt Nam đã phát hiện ra ngày càng nhiều vụ lừa đảo thực hiện bởi các công ty giả danh là cơ quan xuất khẩu lao động hợp pháp.

Một số công ty chỉ muốn kiếm lời, lừa những người có ý định di cư để lấy tiền tiết kiệm cả đời của họ. Trong khi đó, những công ty khác lại tham gia mạng lưới lừa đảo lao động cưỡng bức nham hiểm hơn nhiều, đưa những người lao động dễ bị tổn thương vào các cơ sở ở Campuchia và Myanmar và bắt họ thực hiện các hoạt động lừa đảo trên không gian mạng.

Một báo cáo gần đây của Viện Hòa bình Mỹ cho thấy các tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh là “điểm nóng của nạn buôn người”, phục vụ cho các cơ sở và sòng bạc lừa đảo đang ngày càng phổ biến ở hai quốc gia nói trên.

Một phụ nữ chở hàng bằng xe máy ở huyện Hồng Lĩnh, tỉnh Hà Tĩnh. Ảnh chụp ngày 29/10/2019. Nguồn ảnh: Nhac Nguyen/AFP

Minh, một thợ ảnh trẻ ở Vinh đã tránh được việc trở thành nạn nhân của nạn buôn người nhưng lại bị lừa mất tiền tiết kiệm. Anh nói với RFA rằng khi anh đang vật lộn để tìm việc ở Việt Nam thì nghe về một cặp vợ chồng sống tại Nghệ An cung cấp các dịch vụ hợp pháp để hỗ trợ người muốn đi Canada.

“Khi đó, tôi chỉ nghe thấy những câu chuyện thành công của những người đã ra nước ngoài và kiếm được rất nhiều tiền. Vì thế, tôi nghĩ rằng mình không có gì phải lo sợ”- anh nói.

Anh đã trả cho cặp vợ chồng này khoản phí ban đầu là 90 triệu đồng (3.650 USD) nhưng sau một năm vẫn chưa hề nhận được tin tức gì.

“Họ nói với tôi rằng các giấy tờ chứng minh của tôi không đầy đủ nhưng tôi chắc chắn rằng họ thậm chí chưa bao giờ gửi hồ sơ của tôi đi. Họ chỉ lấy tiền của tôi và không làm gì cả” – anh nói.

Anh cho biết anh đã dành phần lớn số tiền tiết kiệm của mình vào khoản tiền đặt cọc này. Với lượng công việc ít ỏi có được ở Việt Nam, anh đã mất hơn một năm để kiếm lại số tiền đó.

Các công ty môi giới

Mặc dù sử dụng dịch vụ của các công ty môi giới có rủi ro nhưng họ vẫn là một phần không thể thiếu của thị trường xuất khẩu lao động.

Các công ty hợp pháp và bất hợp pháp thường có trụ sở hoặc chi nhánh/công ty con ở những khu vực có tỷ lệ di cư cao. Tại Thiên Lộc, một xã ở phía đông bắc tỉnh Hà Tĩnh – nơi có nhiều người đã di cư ra nước ngoài trong những năm gần đây – có một số công ty môi giới được biết đến là đã giúp đưa lao động sang Hungary và sau đó là những nơi khác ở châu Âu. Trước khi Nga xâm lược Ukraine vào năm 2022, hầu hết người lao động thường bay đến Nga trước.

Chị Hà, một chủ tiệm làm đẹp trẻ tuổi ở Thiên Lộc, nói với RFA rằng đây là cách chồng chị lúc đầu dùng để rời quê đi nước ngoài vào năm 2018.

“Ban đầu, chồng tôi bay đến Nga bằng visa du lịch. Sau đó, anh ấy được đưa bằng đường bộ đến Đức và làm việc tại một nhà hàng có sử dụng người lao động không có giấy tờ” – chị Hà nói với RFA thông qua một phiên dịch viên tại tiệm của chị hồi giữa tháng 8.

“Anh ấy muốn ở lại Đức nhưng không xin được visa, vì vậy anh ấy đã đi sang Pháp, nhưng lại gặp vấn đề tương tự ở đó nên anh ấy lại sang Anh – nơi anh ấy hy vọng sẽ có thể ở lâu dài”.

Chị Hà không biết cụ thể tình hình của chồng mình, chỉ biết rằng anh đã tìm được việc làm tại một tiệm làm móng và đã nộp hồ sơ xin ở lại Anh lâu dài.

“Giờ anh ấy làm móng còn giỏi hơn cả tôi” – chị nói đùa trước khi nét mặt trở nên nghiêm nghị và đôi mắt ngấn lệ.

Chị và chồng thường trò chuyện trên điện thoại khi có thể và anh ấy đã gửi tiền về cho gia đình. Tuy nhiên, khoảng cách địa lý và việc không biết khi nào được đoàn tụ là những trở ngại không dễ vượt qua với chị và các con.

“Đã sáu năm rồi kể từ khi tôi ở bên anh ấy lần cuối và tôi không biết lần gặp tiếp theo sẽ là khi nào” – chị nói.

Nhưng chị cảm thấy may mắn vì chồng chị vẫn được an toàn, đặc biệt là khi các gia đình khác ở huyện Can Lộc cũng có người thân đi nước ngoài nhưng đã không bao giờ còn được nhìn thấy người thân của mình nữa.

Ảnh chân dung cô Phạm Thị Trà My, 26 tuổi, một trong 39 người di cư Việt Nam được tìm thấy đã chết trong một chiếc xe tải ở Anh, trên bàn thờ của gia đình cô ở Hà Tĩnh. Ảnh chụp ngày 26/10/2019. Nguồn ảnh: AFP

Bà Nguyễn Thị Phong cùng chồng sống ở thị trấn Nghèn, gần xã Thiên Lộc, đã trở thành một trong những gia đình như vậy khi con gái họ, cô Phạm Thị Trà My, đã chết một cách oan nghiệt trong thùng của một chiếc xe tải ở Essex ở tuổi 26.

Háo hức đi Anh, Trà My đã tìm kiếm sự hỗ trợ từ một công ty môi giới địa phương. Trong khi gia đình giúp thu xếp số tiền 40.000 USD để chi trả tiền đi lại và phí môi giới, Trà My đã tự mình sắp xếp hầu hết mọi việc.

“Nó đã tự mình sắp xếp mọi thứ, vì thế, chúng tôi không biết nhiều về hành trình này cho đến khi sự việc xảy ra” – mẹ cô, bà Nguyễn Thị Phong, nói với RFA vào giữa tháng 8.

Từ Việt Nam, đầu tiên Trà My đi sang Trung Quốc. Cô ở lại đó vài ngày rồi tiếp tục đến Pháp và cuối cùng là Bỉ, nơi cô lên chiếc xe tải đi đến Essex.

Trà My là người đã báo động về tình hình bên trong chiếc xe tải. Buổi tối trước ngày các thi thể được tìm thấy, cô đã gửi tin nhắn dưới đây cho bố mẹ mình: “Con xin lỗi bố mẹ. Đường đi nước ngoài của con không thành. Con chết vì không thở được. Con thương bố mẹ rất nhiều”. Nhưng mọi nỗ lực đã trở nên quá muộn. Chiếc xe tải được tìm thấy vào ngày hôm sau nhưng tất cả những người bên trong đều đã chết.

“Ít nhất nhờ có tin nhắn đó mà các thi thể đã được tìm thấy và cuối cùng được đưa trở về nhà với chúng tôi” – bà Phong nói.

Hai mươi chín người ở Anh và Pháp đã bị kết án liên quan đến vụ việc kinh hoàng này và một số công ty môi giới, trong đó có công ty mà Trà My sử dụng, đã bị đóng cửa – mẹ cô cho biết.

Ông Phạm Văn Thìn, bố của cô  Phạm Thị Trà My, ngồi ở nhà tại tỉnh Hà Tĩnh. Ảnh chụp ngày 27/10/2019. Nguồn ảnh: Kham/Reuters

Nhưng những tác động lâu dài của vụ việc này ở Việt Nam lại không đáng kể.

Bà Nga, một giáo viên ở Đô Thành, giải thích rằng dù vụ việc đã gây chấn động nhưng nó không ngăn được cuộc di cư ồ ạt theo cách mà nhiều người đã nghĩ.

“Người dân có chút sợ hãi nhưng vẫn rất háo hức đi ra nước ngoài. Họ biết làm vậy là rủi ro, đặc biệt là những người đi trái phép nhưng họ ở thế tuyệt vọng nên tiếp tục mạo hiểm” – bà Nga nói.

Trở ngại duy nhất trong những năm gần đây là các hạn chế mà các nước áp dụng trong thời kỳ đại dịch COVID-19. Nhưng giờ đây những hạn chế này đã được dỡ bỏ và làn sóng di cư một lần nữa lại tăng vọt.

Từ tháng một đến tháng tư năm nay, Anh đã ghi nhận 1.060 chiếc thuyền nhỏ chở công dân Việt Nam vượt qua eo biển Manche để đến bờ biển nước này – đây là con số cao nhất trong tất cả các quốc gia và gần bằng tổng số thuyền ghi nhận được trong cả năm 2023. Hàng ngàn người Việt Nam khác cũng đã tiếp tục đi đến các nước khác ở châu Âu cũng như châu Á và Bắc Mỹ.

“Kinh tế hiện không được tốt, không có nhiều việc làm. Người ta nhìn thấy tất cả các trường hợp thành công và tiếp tục chọn đi ra nước ngoài nhưng tôi hy vọng họ sẽ nhớ những gì đã xảy ra với con gái tôi và dừng việc mạo hiểm” – bà Phong nói.

Các cây nến được sắp xếp thành số “39” trong một buổi lễ cầu nguyện và tưởng nhớ 39 nạn nhân được tìm thấy chết trong thùng xe tải ở Essex. Ảnh chụp ngày 2/ 11/ 2019. Nguồn ảnh: Yui Mok/AP

Cô đơn và cô lập

Lần đầu tiên anh Quan Tranh, một điều phối viên tại Cộng đồng Người tị nạn từ Việt Nam (CRV) ở Luân Đôn, nhìn thấy anh Cường khi anh đang nằm ngủ bên ngoài văn phòng làm việc mình.

Anh đã tìm cho anh Cường một căn phòng tại một khách sạn do Bộ Nội vụ Anh điều hành đồng thời đã và đang giúp anh nộp đơn xin tị nạn chính thức.

Đạo luật Chống Nô lệ thời Hiện đại của Anh, được thông qua vào năm 2015, đã giúp các nạn nhân của nạn buôn người dễ dàng xin tị nạn hơn. Tuy nhiên, nhiều người như anh Cường không hề biết điều này và do đó đã trở thành nạn nhân của các phi vụ lừa đảo. Họ phải trả tới 17.000 USD để thuê “người kể chuyện” để “chế ra” một câu chuyện tị nạn mà những người kể này cho là sẽ được các cơ quan chính quyền chấp nhận.

Đã phải vay nợ để trả tiền cho các công ty môi giới cho chuyến đi từ Việt Nam, những người di cư còn buộc phải nhanh chóng gom góp, tập hợp thêm một khoản tiền mặt lớn khác để trả cho những người kể chuyện này.

Tiếp theo, họ lại phải chờ đợi khá lâu. Trong khi chính phủ Anh tuyên bố mỗi hồ sơ xin tị nạn sẽ được xử lý trong vòng sáu tháng nhưng anh Tranh cho biết, trên thực  tế, việc xét hồ sơ thường phải mất gần ba năm. Nếu người tị nạn sau đó muốn xin thường trú, sẽ mất thêm năm đến 10 năm nữa.

Chị Hồng vẫy tay chào khi đang bán thịt cho khách từ một tại con đường chính ở Đô Thành. Ảnh chụp ngày 19/8/2024. Nguồn ảnh: Allegra Mendelson/RFA

Tại Mỹ, tình hình cũng tương tự. Một luật sư về nhập cư, trong một cuộc trao đổi với RFA trước đây, giải thích rằng người di cư có thể có tới chín năm cư trú hợp pháp trong khi chờ hồ sơ xin tị nạn của họ được xử lý.

Tại Canada, một điểm đến được ưa chuộng khác, thường mất 3-4 năm để hồ sơ tị nạn được xử lý và thêm vài năm nữa để có được quyền cư trú –  ông Lê, một người làm việc tại Trung tâm Cộng đồng người Việt ở Canada cho biết.

Để ứng phó với số lượng lớn người di cư, Anh và Việt Nam đã ký một thỏa thuận vào tháng tư năm nay, cam kết tăng cường chia sẻ thông tin tình báo, thuận lợi hóa hơn việc hồi hương những người “không có quyền ở lại Anh” và thúc đẩy di cư bằng các con đường hợp pháp.

Mặc dù còn quá sớm để thấy được tác động rõ rệt từ thỏa thuận này nhưng anh Tranh nghi ngại rằng nó sẽ dẫn đến việc tỷ lệ người bị trục xuất về Việt Nam cao hơn. Tuy nhiên, khi nói đến việc giải quyết các nguyên nhân gốc rễ dẫn đến các cuộc di cư ồ ạt, người dân Nghệ An và Hà Tĩnh nói với RFA rằng những gì đang được làm vẫn chưa đủ: hầu hết các nỗ lực của Chính phủ vẫn tập trung vào khuyến khích di cư ra nước ngoài hơn là cải thiện nền kinh tế địa phương.

Những yêu cầu bình luận của RFA gửi tới giới chức phụ trách lao động quốc gia và các sở ban ngành ở Hà Tĩnh và Nghệ An, chưa có được hồi đáp vào thời điểm đăng tải bài báo này. Các quan chức địa phương đã công bố kế hoạch thúc đẩy phát triển và kinh tế và lần gần đây nhất là một nỗ lực cải thiện giáo dục và cơ hội việc làm đến năm 2030. Nhưng ngay cả khi chính sách này thành công, sẽ mất nhiều năm để nhìn thấy tác động của chúng thực tế.

Anh Quan Tranh xem bức ảnh chân dung anh Cường – bức ảnh được chụp ngay sau khi anh Tranh phát hiện ra anh Cường nằm ngủ ở phía ngoài văn phòng làm việc của mình – đây cũng là lần đầu tiên họ gặp nhau ở Luân Đôn. Ảnh chụp ngày 4/9/2024 bởi Alastair McCready cho RFA

Trong khi đó, đối với nhiều người di cư, việc trở về Việt Nam là không thể.

“Hồi đầu, khi rời Việt Nam, tôi đã phải vay tiền ngân hàng để trả cho công ty môi giới và tôi vẫn chưa thể hoàn trả số tiến này kể từ khi ra nước ngoài” – anh Cường nói. “Nếu tôi trở về Việt Nam trước khi trả nợ [ngân hàng], tôi e rằng họ sẽ báo tôi ra công an”.

Anh Cường cảm thấy mình không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục chờ đợi việc xét duyệt hồ sơ xin tị nạn ở Anh với hy vọng rằng hồ sơ của anh sẽ được chấp thuận và anh sẽ sớm tìm được việc làm.

“Tôi ước rằng tôi đã chưa bao giờ đến châu Âu thông qua các công ty môi giới xấu xa, lừa đảo” – anh nói và thêm rằng: “Nếu biết mọi việc trở nên thế này, tôi đã không làm như vậy”.

* Biên tập bởi Abby Seiff và Boer Deng. 


 

Nhiều người Việt Nam bị lừa đóng tiền tham gia show ‘Hẹn Hò Tại Mỹ’

Ba’o Nguoi-Viet

October 24, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Diễn viên, MC Cát Tường, vừa lên tiếng cảnh báo về chuyện nhiều người ở Việt Nam bị lừa đóng hàng chục ngàn đô la “lệ phí” để được tham gia chương trình “Bạn Muốn Hẹn Hò Tại Mỹ.”

Cô Cát Tường được biết đến là người từng dẫn show “Bạn Muốn Hẹn Hò” phát sóng trên kênh HTV ở Sài Gòn trước năm 2019.

Trang Facebook “Hẹn Hò-Nên Duyên ở USA Hoa Kỳ” chạy quảng cáo trên mạng xã hội để thu hút nhiều con mồi. (Hình: Chụp qua màn hình)

Hiện cô đang bị mạo danh và dùng hình ảnh trong show cũ để dụ dỗ các nạn nhân tham gia chương trình “Bạn Muốn Hẹn Hò Tại Mỹ.”

Theo tờ Thanh Niên hôm 24 Tháng Mười, nữ MC viết trên trang cá nhân: “Trời ơi khổ quá cả nhà ơi, Tường cảnh báo và đính chính biết bao nhiêu lần rồi. Tường không bao giờ làm gì trên mạng mà kêu mọi người đóng tiền. Hiện tại rất nhiều người bị gạt, xin khán giả tìm hiểu kỹ thông tin. Cái gì đụng đến tiền thì phải hết sức tỉnh táo. Cám ơn vì quý khán giả đã yêu quý Tường nhưng vì quý Tường mà bị gạt tiền thì thật sự Tường rất buồn và cảm thấy rất bất lực.”

Theo lời cô Cát Tường, trang Facebook “Hẹn Hò-Nên Duyên ở USA Hoa Kỳ” chạy quảng cáo trên mạng xã hội để thu hút nhiều con mồi.

Có một số nạn nhân bị lừa tiền, chuyển khoản hơn $26,000.

Diễn viên, MC Cát Tường được biết đến là người từng dẫn show “Bạn Muốn Hẹn Hò” phát sóng trên kênh HTV ở Sài Gòn. (Hình: Thanh Niên)

Một số nạn nhân sau khi nhận ra mình bị lừa đã yêu cầu cô lên tiếng để tránh việc nhiều người khác rơi vào bẫy của kẻ xấu.

Cùng thời điểm, MCV group, nhà sản xuất của show “Bạn Muốn Hẹn Hò” cũng đưa khuyến cáo trên Facebook: “Các đối tượng [người] này giả mạo là người thuộc ê kíp chương trình ‘Bạn Muốn Hẹn Hò’ để lừa đảo nhằm mục đích dụ dỗ người dùng tham gia các nền tảng mạng xã hội, trang web, app hẹn hò không chính thống. Các đối tượng này yêu cầu người tham gia phải chuyển tiền để đăng ký qua trang web của họ, và số tiền phải đóng lên đến hàng chục, hàng trăm triệu đồng để hoàn tất thủ tục tham gia chương trình.”

Thông cáo nêu trên cũng cho biết rằng những kẻ đứng sau chương trình “Bạn Muốn Hẹn Hò Tại Mỹ” không chỉ nhắm đến các nạn nhân tại Việt Nam mà còn thực hiện hành vi lừa đảo tại Mỹ. (N.H.K)