Bà Nguyễn Phương Hằng bị bắt (VOA)

Bà Nguyễn Phương Hằng bị bắt (VOA)

25/03/2022

Từ đầu năm 2021, bà Nguyễn Phương Hằng (giữa) xuất hiện trên mạng xã hội và nhanh chóng thu hút sự quan tâm qua những buổi livestream cáo buộc một số nghệ sĩ ăn chặn tiền quyên góp từ thiện.

Bà Nguyễn Phương Hằng, Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Đại Nam, ngày 24/3 bị bắt tạm giam theo quyết định khởi tố vụ án-khởi tố bị can do Viện Kiểm sát Nhân dân TPHCM phê chuẩn, với tội danh ‘lợi dụng quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền và lợi ích của cá nhân’, theo Điều 331 Bộ luật Hình sự.

Truyền thông nhà nước nói bà Nguyễn Phương Hằng, sinh năm 1971, ‘lợi dụng sức ảnh hưởng của bản thân’ lên mạng xã hội ‘đưa thông tin không kiểm chứng’, ‘xúc phạm’ nhiều người, ‘không hợp tác’ trong quá trình điều tra, ‘coi thường pháp luật’, ‘đến nhà riêng của các cá nhân có mâu thuẫn gây mất an ninh trật tự’.

Từ đầu năm 2021, bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện trên mạng xã hội và nhanh chóng thu hút sự quan tâm của nhiều người khi tố cáo ông Võ Hoàng Yên lừa đảo và cáo buộc một số nghệ sĩ ăn chặn tiền quyên góp từ thiện như Hoài Linh, Thủy Tiên, Đàm Vĩnh Hưng, Trấn Thành, Đại Nghĩa…. Các buổi livestream của bà Hằng từng thu hút hàng triệu lượt theo dõi trực tiếp và lượng bình luận, chia sẻ, tương tác rất lớn.

Từ các buổi livestream này, bà bị một số người làm đơn thưa về hành vi ‘vu khống’, ‘làm nhục,’ và ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân,’ trong đó có ca sĩ Vy Oanh, Đàm Vĩnh Hưng, Thuỷ Tiên, nhà báo Hàn Ni, Nguyễn Đức Hiển.

Sau chuyến đi Hà Nội để kêu gọi sự quan tâm của trung ương tới những điều mà bà cho là bất công đối với hành động ‘tố giác tội phạm’ và ‘đấu tranh vì chính nghĩa’ của bà, gần đây, bà Hằng còn réo tên một lãnh đạo của TPHCM với những lời lẽ mà báo nhà nước gọi là ‘quy kết vô cớ, khó nghe.’

Trước tin bà Hằng bị bắt, đông đảo dân chúng đã tụ tập trước tư gia của bà ở quận 3, TPHCM, trong khi mạng xã hội ‘dậy sóng’ với những bình luận đa chiều.

Có người bày tỏ sự tán đồng ủng hộ, nhưng cũng có người thể hiện sự bất bình, phẫn nộ.

Tài khoản Hương Nguyễn viết: “Cái kết của việc coi thường pháp luật.”

Bài đăng trên trang Facebook Văn Toàn có đoạn: “Điu 331 này là cái gông trên c ca tt c mi người dân VN, ai cũng đu có th là tù nhân khi người CS không thích người đó.

Điều 331 của Bộ luật Hình sự Việt Nam có khung hình phạt từ cảnh cáo tới 7 năm tù giam.

Bà Phương Hằng và âm mưu của CSVN

Bà Phương Hằng và âm mưu của CSVN

Bởi  AdminTD

Lê Minh Nguyên

24-3-2022

Cuối cùng thì bà Nguyễn Phương Hằng, vợ ông Huỳnh Uy Dũng, tức Dũng Lò Vôi, cũng đã bị khởi tố và bắt tạm giam. Tội mạ lỵ và phỉ báng ở các quốc gia dân chủ pháp trị, thường được coi là một tội dân sự chứ không phải là một tội hình sự, tức nguời vi phạm bị phạt tiền chứ không bị phạt tù.

Đúng là bà Phương Hằng có thể đã vi phạm tội mạ lỵ và phỉ báng ngừời khác, nhưng hai cái sai không thể làm thành một cái đúng, khi cái sai đầu tiên là CSVN dùng bà để đánh giới văn nghệ sĩ và các đối tượng thù địch khác, khi CS không thể trực tiếp điều tra và truy tố họ, do giới văn nghệ sĩ có hậu thuẫn quần chúng quá mạnh hoặc không có chứng cớ vi phạm rõ ràng.

Từ khi CSVN cầm quyền cho đến nay, họ đã nêu bật nguyên tắc làm việc của họ là “vắt chanh bỏ vỏ”. Bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long) và nhiều trường hợp khác, cũng như những người Việt kiều trở về cộng tác với họ đều có chung số phận qua nguyên tắc này. Đối với CS, một tờ giấy trắng đem nhuộm đỏ thì nó hoàn toàn đỏ, còn một tờ giấy xanh đem nhuộm đỏ thì nó còn lốm đốm xanh.

CSVN dùng bà Phương Hằng để đánh giới văn nghệ sĩ, bắt chước Tập Cận Bình ở Trung Quốc làm, đánh những đối tượng mà họ lo sợ (lo sợ là cái gene bẩm sinh của CS) vì những người này có uy tín trong quần chúng hoặc được quần chúng yểm trợ tài chính. Đây là cái sai đầu tiên và bà Phương Hằng lọt bẫy để đánh loạn cào cào là cái sai thứ hai. Như đã biết, hai cái sai không thể làm nên cái đúng. Bây giờ để sửa hai cái sai này CSVN truy tố và bắt tạm giam bà Hằng thì việc này không làm thành được một cái đúng.

Những nạn nhân của bà Phương Hằng nên kiện bà ra toà án dân sự để đòi bồi thường thiệt hại. Và nếu có một nền công lý độc lập thì toà sẽ xét xử, xem bà có phạm tội mạ lỵ và phỉ báng hay không, và số tiền bồi thường là một đồng bạc danh dự hay toàn bộ gia sản của bà, thay vì chính quyền hình sự hóa, khởi tố, bắt tạm giam bà về cái gọi là “hành vi lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích của cá nhân“, theo điều 331, Bộ luật hình sự.

Bị cáo buộc “hoạt động lật đổ”, đối diện án tử hình chỉ vì phát tán thông tin từ mạng xã hội (RFA)

Bị cáo buộc “hoạt động lật đổ”, đối diện án tử hình chỉ vì phát tán thông tin từ mạng xã hội

RFA
2022.03.14

Bà Trần Thị Ngọc Xuân (trái) và quyết định đưa vụ án ra xét xử của Toà án Nhân dân TPHCM

 FB Nguyễn Văn Miếng

Một toà án ở TPHCM chuẩn bị đưa ra xét xử 12 người với cáo buộc “Âm mưu lật đổ chính quyền”, trong đó có 10 người bị truy tố ở khung cao nhất với hình phạt tử hình.

Phiên toà dự kiến sẽ diễn ra trong hai ngày 29 và 30 tháng 3 năm 2022, tại trụ sở Toà án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh.

Mười hai người bị đưa ra xét xử đều có chung cáo buộc vi phạm tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 109 của Bộ Luật Hình sự năm 2015.

Trong đó có 10 người bị truy tố theo khoản 1 của điều này với mức phạt cao nhất là tử hình, hoặc tù chung thân. Hai người còn lại bị truy tố theo khoản 2 với án phạt cao nhất là 12 năm tù giam.

Theo cáo trạng do Viện Kiểm sát TPHCM ban hành thì những người này bị bắt và truy tố vì “lôi kéo người dân tham gia tổ chức Chính phủ Việt Nam Lâm thời”, và phát tán các tài liệu của tổ chức trên.

Trong số những người sắp sửa bị đưa ra xét xử, chính quyền cáo buộc bà Trần Thị Ngọc Xuân, 53 tuổi, là người đứng đầu. Tuy nhiên, theo luật sư bào chữa của bà Xuân thì sự thực lại không phải như vậy.

Đài Á châu Tự do phỏng vấn luật sư Nguyễn Văn Miếng, người bào chữa cho bà Xuân để tìm hiểu thêm về cáo buộc do phía chính quyền đưa ra nhắm vào bà:

Bà Xuân bà ấy nói rằng chỉ quen với ông Xoan với lại hình như là một hay là hai người nữa, mà quen đã lâu rồi, thế thì khi bà ấy bị bắt các tỉnh có những vụ án liên quan đến cái tổ chức này thì họ chuyển hết về Công an TPHCM để nhập lại thành một vụ.

Cho nên khi tôi hỏi bà ấy là trong 12 người này bà có quen ai không, bà ấy bảo không, chính thức là em chỉ tiếp xúc với ông Xoan, là nhân vật thứ hai, tại vì ông Xoan đã từ Nghệ An-Hà Tĩnh vào, nhưng mà thực ra chỉ là mới tiếp xúc. Thì khi gom vụ án này lại, 12 người trong một vụ, thì cô Xuân nói rằng không biết những người kia.”

Bà Trần Thị Ngọc Xuân vốn là một thợ may sinh sống ở thành phố Thủ Đức, bà bị bắt vào ngày 5 tháng 5 năm 2020. Sau gần hai năm kể từ khi bị bắt, bà mới được tiếp xúc với luật sư vào ngày 10 tháng 3 năm 2022.

Nói về những việc làm của bà Xuân dẫn đến việc bị bắt, luật sư Miếng cho hay:

Bà ấy có nói rằng bà ấy có in một số thông tin lấy từ trên Facebook nói là đối với những người nghèo thì sẽ được hỗ trợ một số tiền từ nước ngoài. Thế thì khi bà ấy phổ biến như vậy thì bị một số người biết họ tố cáo với cơ quan công an, và công an đã điều tra và tiến hành bắt giữ bà Xuân.

Vị luật sư thuộc Đoàn Luật sư Thành phố HCM này cũng cho biết thân chủ của mình không hề có ý định hoạt động lật đổ chính quyền như cáo buộc của VIện Kiểm sát đưa ra, ông nói:

“Bà Xuân bà ấy nói rằng là em không có biết cái chuyện lật đổ, em hoàn toàn không có ý thức về cái chuyện lật đổ, em chỉ thấy rằng là những cái thông tin em phổ biến cho mọi người, là phổ biến đến những người dân nghèo. Họ nói rằng là họ giúp đỡ những người nghèo và do đó em là người phổ biến chuyện đó để xem xem những người nghèo đó họ có được giúp đỡ gì không.

Cho nên là khi mà bị bắt và họ nói rằng là em phạm tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân thì em sợ lắm, em không biết là tại sao mình lại phạm cái tội tày trời đến như vậy, và khi là biết là mức án đến tử hình thì bà ấy càng sợ nữa.”

Được biết chỉ mình bà Trần Thị Ngọc Xuân là có luật sư bào chữa riêng, những người còn lại trong vụ án này đều được toà chỉ định luật sư.

Chính quyền VIệt Nam coi tổ chức Chính phủ Quốc gia Việt Nam Lâm thời là một tổ chức phản động, hay thậm chí là khủng bố, và vẫn thường khép tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” đối với những thành viên hoặc cảm tình viên của tổ chức này ở Việt Nam.

Hồi tháng 8 năm 2018, Toà án Thành phố HCM cũng đưa 12 người bị cáo buộc là thành viên của tổ chức trên ra xét xử, kết quả là những người này bị kết án từ 5 đến 14 năm tù.

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Tiếng chim

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Tiếng chim

Đêm Giữa Ban Ngày (chương 40) trong đoạn viết về trại tù Phong Quang, nằm trong một lòng chảo sát biên giới Việt-Trung, có câu này: “Chỉ đêm đến mới nghe văng vẳng tiếng từ quy khắc khoải gọi nhau.”

– “Từ Quy là giống gì vậy cà?” Tôi hỏi tác giả.

– “Giời ạ! Cuốc đấy.” Vũ Thư Hiên cười thành tiếng. “Cũng có người gọi là Đỗ Quyên hay con chim quốc.” Ông vừa cười, vừa nhìn tôi với ánh mắt thân thiện và giễu cợt.“Là dân Việt, và tóc đã muối tiêu rồi mà chưa nghe tiếng nó bao giờ à?”

– “Dạ, chưa!” Tôi ngượng nghịu đáp.

Mẩu đối thoại thượng dẫn tưởng chừng cứ như mới hôm qua (hay hôm kia gì đó) thôi hà. Ấy thế mà đã hơn hai chục năm rồi. Nay thì tóc tai chả còn chút tiêu nào ráo mà đã thành muối hết trơn hết trọi nhưng tôi vẫn chưa có dịp được nhìn thấy tận mắt, hoặc nghe tận tai tiếng kêu thương – “khắc khoải” – của loài từ quy một lần nào cả.

Buồn!

Nỗi buồn càng thấm thía khi tôi lại vừa biết thêm rằng cái viễn ảnh được tiếp cận với loài chim này(xem ra) mỗi lúc một xa, nếu chưa muốn nói là đã trở thành bất khả. Từ Việt Nam, nhà báo Thái Hạo có bài tường thuật (“Chim Quốc Không Còn Kêu Nữa”) đọc được trên trang Tiếng Dân, vào hôm15 tháng 2 năm 2022:

Đêm trong núi lạnh, ngồi nói chuyện với anh Hoàng Tuấn Công. Về những cánh rừng đã mất. Anh Công hỏi mình, ở đây giờ còn (chim) cuốc không. Mình nói còn, thi thoảng vẫn thấy chúng lủi nhanh qua những bờ bụi. Có nghe thấy tiếng chúng kêu không? Không.

– Ừ, cuốc giờ không còn kêu nữa.

Bỗng giật mình, đúng rồi, đã bao lâu mình không nghe tiếng cuốc dù vẫn thấy chúng đây đó nơi chân đồi đồng bãi… Chúng lủi đi và sống trong im lặng. Rừng đã hết, con người có mặt khắp nơi cùng súng và bẫy rập. Cuốc phải ngậm chặt miệng để giữ lấy sinh mạng, vì tiếng kêu là lời mời gọi tử thần. Đó là một bước “tiến hóa” oan nghiệt…

Chim cuốc còn đó mà tiếng cuốc đã chôn vào u tịch mang mang. Không có cái chết nào đáng sợ hơn thế, không sự hủy diệt nào thảm khốc hơn thế, khi một giống loài phải từ bỏ tiếng gọi đồng loại và tiếng gọi nhân tình của mình trong lau lách mù tăm.”

Tình trạng “đáng sợ” và “thảm khốc” này không chỉ xảy ra với riêng loài từ quy. Dân Việt cũng đang sống trong nín lặng, cũng đang “phải ngậm chặt miệng để giữ lấy sinh mạng” chả khác gì chim chóc. Với chế độ hiện hành thì tiếng nói của người dân, kể cả những tiếng kêu cứu hay kêu thương (thảm thiết) đều có thể bị suy diễn là “tuyên truyền chống nhà nước,” và đều phải chịu nhận những hình phạt nặng nề.

Xin ghi lại đôi ba trường hợp gần nhất:

Ngày 1 tháng 3 năm 2022, báo Thanh Niên đi tin: “Cơ quan An ninh điều tra Công an TP.HCM đã tiến hành bắt giam bị can Trần Văn Bang (61 tuổi, trú tại số 860/60X/27 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.25, Q.Bình Thạnh) để điều tra về hành vi tàng trữ, soạn thảo, đăng tải và tán phát trên mạng internet các bài viết có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc, phỉ báng nhằm chống phá Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, gây ảnh hưởng xấu đến tình hình an ninh chính trị và trật tự an toàn xã hội trên địa bàn TP.”

Ngày 24/02/2022, VOA cho hay: “Một phiên tòa phúc thẩm ở Ninh Bình vừa y án ông Trần Quốc Khánh 6 năm rưỡi tù và hai năm quản chế vì “tuyên truyền chống nhà nước”. Gia đình ông Khánh cho VOA biết rằng phiên tòa diễn ra mà không có mặt luật sư bào chữa, dù ông Khánh có yêu cầu luật sư.”

Ngày 19 tháng 02 năm 2022, báo Dân Trí, chạy tin: “Ông Nguyễn Hoài Nam (SN 1973, ngụ quận 12, TP.HCM, là nhà báo) vừa bị Viện KSND TP.HCM truy tố về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân” theo Điều 331 Bộ luật hình sự 2015 sau 10 tháng bị khởi tố, bắt tạm giam.

Trước đó không lâu, hôm 26 tháng 1 năm 2022, BBC ái ngại loan tin là những thành viên của nhóm Báo Sạch cũng bị kết án bởi tội danh tương tự:

“TAND TP Cần Thơ tuyên giữ nguyên hình phạt 4 năm 6 tháng tù đối với bị cáo Trương Châu Hữu Danh về tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước; quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân theo khoản 2 Điều 331 Bộ luật Hình sự.Toà cũng tuyên y án 3 năm tù đối với bị cáo Đoàn Kiên Giang, Lê Thế Thắng; 2 năm tù đối với Nguyễn Phước Trung Bảo và Nguyễn Thanh Nhã về cùng tội danh.”

Tổ Chức Sáng Kiến Pháp Lý Việt Nam (cơ quan chủ quản của Luật Khoa Tạp Chí và The Vietnamese Magazine) đã lên tiếng “phản đối” việc “hình sự hóa các hoạt động của nhóm Báo Sạch” của nhà đương cuộc Hà Nội:

“Một người bị bịt miệng, một tờ báo hay một hãng truyền thông bị đóng cửa một cách tùy tiện là mối đe dọa chung cho toàn bộ xã hội. Với tư cách là một tổ chức phi lợi nhuận hoạt động trong lĩnh vực báo chí, chúng tôi phản đối các hành vi xâm phạm này và yêu cầu chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho các thành viên Báo Sạch, đồng thời đình chỉ tất cả các cáo buộc nhắm vào những công dân này.”

VOA cho biết:

“Ông Hữu Danh được nhiều người biết đến với loạt bài viết trên Facebook về khối tài sản của Bí thư tỉnh uỷ Bình Dương, Trần Văn Nam, và hàng loạt video cùng các đăng tải trên mạng xã hội về nội dung phản ánh tiêu cựu, phản đối nhiều trạm thu phí BOT ở các tỉnh thành và TPHCM. Tuy nhiên, theo VnExpress, một số hành động của ông bị cho là vi phạm pháp luật. Nhưng công an chưa công bố hành vi cụ thể về việc “vi phạm pháp luật” của nhà báo này. Cơ quan điều tra cáo buộc nhà báo này đã “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân,” một điều luật thường được chính quyền dùng để bắt các nhà báo và những người bất đồng chính kiến vì những đăng tải của họ.”

Bản tin này cũng ghi nhận ý kiến của nhiều vị thức giả khác:

– Bùi Thanh Hiếu: “Nhóm ‘Báo Sạch’ từng viết bài vạch rõ những sai phạm của nhà máy nước sông Đuống mà sau đó truyền thông chính thống đưa tin rằng công an đã vào cuộc điều tra nguyên nhân vụ việc.”

– Lê Nguyễn Hương Trà: “Các thành viên của nhóm bao gồm các nhà báo và trang Báo sạch đã “gây nhiều tiếng vang, nhanh chóng đạt được lượng theo dõi khủng.”

– Bùi Sơn: “Không rõ là họ vi phạm cái gì và cụ thể là vì sao họ bị bắt nhưng đây là các cựu nhà báo rất được lòng người đọc vì họ đã dũng cảm viết những bài báo đấu tranh cũng như vạch trần những sai phạm của các quan chức tham nhũng ở Việt Nam.”

Sự thực, ông Trần Văn Bang, Trần Quốc Khánh, Nguyễn Hoài Nam và Nhóm Báo Sạch chả “vi phạm cái gì và cụ thể” cả. Họ vào tù chỉ vì tin lời của ông Nguyễn Phú Trọng (“tham nhũng không có vùng cấm”) thôi, theo nhận xét của blogger Gió Bấc.

Chế độ toàn trị hiện hành ở Việt Nam không chấp nhận chuyện bị “vạch trần” bất cứ tệ trạng nào, và sẵn sàng sử dụng mọi biện pháp thô bạo để “rọ mõm” thiên hạ. Hẳn nhiều người còn nhớ hình ảnh L.M Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng, Lê Mỹ Hạnh, Trần Thị Nga, Phạm Đoan Trang … bị hành hung đến độ thương tật chỉ vì tiếng nói bất đồng của họ.

Khi mà chim chóc đã nín bặt giữa một môi trường thiên nhiên đầy rẫy những cạm bẫy, và khi mà con người không còn dám lên tiếng vì sự đe dọa thường trực của một xã hội độc đoán/bất an thì tương lai đất nước sẽ ra sao là điều ai cũng có thể tiên đoán được.

Bí thư đảng ủy Thị trấn Vụ Bản lỗ mãng, vô học xúc phạm nghi lễ tôn giáo

Đài Á Châu Tự Do 

Theo chương trình của Năm Truyền Giáo, vào Chúa Nhật thứ III trong tháng– cầu cho việc truyền giáo của Tổng Giáo phận Hà Nội, Đức tổng Giuse sẽ dành hai ngày thăm viếng các giáo xứ miền Hòa Bình… Sáng 20/2/2022, là ngày Chúa Nhật đầu tiên ngài đi thăm giáo xứ Vụ Bản (thuộc huyện Lạc Sơn, Tỉnh Hoà Bình) và dâng Thánh lễ cho Giáo xứ ở đó.

Sự hiện diện của Đức Tổng Giám mục và dâng Thánh lễ là sự kiện trọng đại của Giáo xứ, đáp ứng mong mỏi của Giáo dân nơi đây.

Trong Thánh lễ sáng Chúa nhật 20/2/2022 tại đây, khi Thánh lễ đang tiến hành đến lúc hết sức linh thiêng là rước lễ, thì Bí thư Đảng ủy thị Trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn là Phạm Hồng Đức cùng với Phạm Văn Chiến là Phó Chủ tịch đã xông lên Cung Thánh, giành micro làm loạn Thánh lễ bất chấp Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên và các linh mục đang đồng tế tại đây.

Diện mạo của hai kẻ xông lên cung thánh này mặc quần áo bạt công an cấp nhìn như côn đồ, và có những lời nói đe dọa, xông vào cướp micro của Nhà thờ làm loạn.

Chúng hò hét la lối vào micro và loa phóng thanh mặc cho giáo dân vẫn đang đọc kinh, cầu nguyện hết sức nghiêm túc và các linh mục can ngăn.

Đặc biệt là hành động phá rối Thánh lễ linh thiêng của người Công giáo là một hành động rừng rú, lỗ mãng vô giáo dục và là sự vi phạm trắng trợn niềm tin, tín ngưỡng của giáo dân Vụ Bản cũng như Giáo hội Công giáo Việt Nam và giáo hội Hoàn Vũ.

Bí thư Đảng ủy thị Trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn là Phạm Hồng Đức cùng với Phạm Văn Chiến là Phó Chủ tịch tại Thánh lễ sáng 20/2/2022 tại giáo xứ Vụ Bản

RFA.ORG

Thánh lễ do Đức TGM Hà Nội chủ tế bị viên chức CSVN đòi ‘giải tán’

Thánh lễ do Đức TGM Hà Nội chủ tế bị viên chức CSVN đòi ‘giải tán’

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) .- Hai người xưng là đại diện nhà cầm quyền thị trấn Vụ Bản đã xông lên cung thánh đòi “giải tán” thánh lễ do Tổng giám mục Hà Nội chủ tế.

Chuyện xảy ra hôm Chủ Nhật 20 Tháng Hai tại thị trấn Vụ Bản tỉnh Hòa Bình khi Tổng giám mục địa phận Hà Nội là Đức cha Vũ Văn Thiên đến dâng thánh lễ tại giáo họ Vụ Bản. Vụ việc được thuật lại trên trang thông tin của Tổng giáo phận Hà Nội kèm theo một số hình ảnh. Một số Facebookers không những thuật tin về sự phá rối nói trên mà còn kèm theo một video clip ngắn chừng 42 giây của vụ việc.

Chế độ Hà Nội luôn luôn bác bỏ tất cả những cáo buộc về đàn áp tôn giáo mỗi khi bị Ủy hội Quốc tế về Tự do Tôn giáo Thế giới (USCIRF) thúc giục Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa tên nước Việt Nam trở lại danh sách “Các nước cần quan tâm đặc biệt” (Country of Particular Concern – CPC).

Theo bản tin của Tổng giáo phận Hà Nội, Tổng giám mục Giuse Vũ Văn Thiên tới thăm giáo họ Đồng Tâm thuộc giáo xứ Vụ Bản “một Giáo họ non trẻ nhỏ bé toạ lạc bên cạnh thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn, tỉnh Hoà Bình”. Ông đến đây trong hành trình “Ngày truyền giáo của Tổng Giáo phận”.

Ông Tổng giám mục đã chủ tế thánh lễ lúc 10 giờ sáng ngày Chủ Nhật “tại nhà thờ nhỏ bé của giáo xứ Vụ Bản, tọa lạc tại thị trấn Vụ Bản”, thay vì dâng thánh lễ tại nhà nguyện của giáo họ Đồng Tâm như dự định từ trước. Hiện diện trong thánh lễ còn có linh mục quản hạt Mỹ Đức, Hòa bình, các cha trong giáo hạt, các tu sĩ và giáo dân trong giáo xứ.

Nguồn tin trên nói rằng đến cuối thánh lễ “có hai người xưng là đại diện chính quyền thị trấn Vụ Bản xông lên Cung thánh đòi giải tán Thánh lễ. Sự cố này làm Thánh lễ bị gián đoạn ít phút. Tuy nhiên, cộng đoàn Phụng vụ vẫn giữ được sự trang nghiêm. Trong khi đó, một số linh mục đồng tế và một số giáo dân đã ra can thiệp đề nghị hai người này rời khỏi nhà thờ để Thánh lễ được tiếp tục.”

Ngay sau thánh lễ, Tổng giám mục Vũ Văn Thiên đã đến giáo họ Đồng Tâm cách nhà thờ Vụ Bản khoảng 5 km và đã “cùng cộng đoàn dâng lời tạ ơn Thiên Chúa”.

Cung thánh trong một thánh lễ là khu vực thiêng liêng, người không phận sự không được phép mạo phạm, tự tiện bước lên. Việc hai chức sắc nhà cầm quyền địa phương, một người mặc áo mưa, tự tiện xông tới cản trở thánh lễ là sự sách nhiễu tôn giáo. Bản tin của Tổng giáo phận Hà Nội chỉ nêu ra vụ việc mà không bình luận gì nhưng gián tiếp chứng tỏ quyền tự do tôn giáo của người dân tại Việt Nam bị xâm phạm trắng trợn.

Ngày 29 Tháng Giêng vừa qua, linh mục Giuse Trần Ngọc Thanh đang giải tội sau khi dâng thánh lễ tại nhà thờ thuộc xã Saloong, huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kontum thì bị một người đàn ông tên Nguyễn Văn Kiên xông tới chém vỡ sọ thiệt mạng. Vụ việc khủng khiếp này đối với một vị linh mục gây rúng động dư luận trong ngoài nước.

Ngày 22 Tháng Mười Hai 2021, một nhóm tín đồ Tin Lành ở xã Ea Lâm, huyện Sông Hinh, tỉnh Phú Yên tố cáo bị công an sách nhiễu, cản trở các hoạt động tôn giáo của họ khi đang chuẩn bị cho Lễ Giáng Sinh sắp đến.

Các tổ chức tôn giáo độc lập, tức không nằm trong hệ thống tôn giáo “quốc doanh”, thường xuyên bị nhà cầm quyền CSVN đàn áp dưới nhiều hình thức khác nhau.

– Hình phổ biến trên trang mạng của Tổng giáo phận Hà Nội khi 2 viên chức thị trấn Vụ Bản phá rối thánh lễ đồng tế do Tổng giám mục Hà Nội Giuse Vũ Văn Thiên chủ tế. (Hình: Tổng giáo phận Hà Nội)

– Hình cắt từ clip phổ biến trên FB Lê Quốc Quân khi người xưng đại diện nhà cầm quyền thị trấn Vụ Bản tới đòi “giải tán” thánh lễ. (Hình: cắt từ clip trên FB Lê Quốc Quân)

https://www.tonggiaophanhanoi.org/duc-tgm-giuse-den…/… 

Đốt đuốc nhìn lại giáo dục Việt Nam Cộng Hòa

Minh-Triết Lâm Minh-Nghị  PHƯỚC TUY QUÊ HƯƠNG TÔI

Đốt đuốc nhìn lại giáo dục Việt Nam Cộng Hòa

Miền Nam từng có một nền giáo dục huy hoàng. Thành ra người Miền Nam chúng ta có toàn quyền ,có thể so sánh giữa “ngày nay” và “trước kia”.

Khi mà ngày nay người ta cứ làm những trò “cải cách”, đòi sửa này, chỉnh kia, bỏ nọ nhưng bản chất và cái gốc là cách dạy và chất lượng thì họ không đá động gì tới và cũng không có khả năng.

Việt Nam Cộng hòa hồi xưa phổ cập giáo dục tiểu học, trẻ em đi học tại trường công miễn phí và có sữa uống miễn phí luôn, sách giáo khoa không là gánh nặng của con nhà nghèo vì rất rẻ và đời anh xài tới đời em chỉ có mấy cuốn.

Từ lớp 6 trở đi thì học trò không được phổ cập. Tức lớp 5 sẽ thi tuyển vào lớp 6 trung học đệ nhứt cấp với những kỳ thi cực kỳ kinh khủng, chỉ lấy có 62% vào trường công, 38% vào trường tư học hoặc có thể nghĩ học nghề.

Đến cuối năm lớp 11, học sinh phải thi Tú tài I, cuối năm lớp 12 phải thi Tú tài II.

Tú tài 1 chỉ lấy khoảng 15–30% và Tú tài 2 lấy khoảng 30–45%.

Có bằng tú tài 2 là thành một người công dân trí thức lịch lãm của VNCH rồi.

Ngày nay thì học trò thi lớp 12 đậu gần hết, có nơi 100%,trình độ thì “rất cao”, trường ĐH nhiều hơn sinh viên, cái bằng cử nhân giờ tương đương tú tài, rồi “Thạc sĩ” và “Tiến sĩ” thì nhiều như lá rụng. Xã hội trí thức nhiều nhưng ảo, chẳng làm được tích sự gì, giống như vẻ bùa đeo cho liệu pháp xã hội vậy.

Học trò VNCH được dạy từ nhỏ triết lý, luân lý, đạo đức, cách xử sự và sống chuẩn mực với xóm làng, xã hội, quốc gia, dạy cho con người biết cách sống trong xã hội, biết nền văn hóa mà con người được sanh ra trong đó để sống cho thích hợp.

Cách ăn uống, lễ phép, cách đối xử, các nghề nghiệp sanh sống, phong tục tập quán.

Nền giáo dục của VNCH gói gọn trong ba chữ : Nhân bản, Dân tộc, và Khai phóng.

Giáo dục Việt Nam Cộng Hòa lấy con người làm nền, dạy tình thương, lòng trắc ẩn giữa người và người với nhau, người làm gốc, đó là giáo dục nhân bản.

Con người khác thú vật là con người có suy tư, có sáng tạo và làm cho đời sống càng ngày càng nâng cao. Con người cần được no cơm ấm áo, tự do tín ngưỡng, tự do tư tưởng.

Con người trước nhứt là phải biết yêu thương nhau, tôn trọng nhau tối thiểu, hiếu thảo, yêu thương gia đình, kính trọng ông bà cha mẹ, yêu thương họ hàng thân tộc, kính trọng thầy cô, có lương tâm trong mọi sanh hoạt, có trách nhiệm với tha nhơn, góp phần bảo vệ cuộc sống cho xã hội.

“Cha sanh, mẹ dưỡng,

Đức cù lao lấy lượng nào đong.

Thờ cha mẹ ở hết lòng,

Ấy là chữ hiếu dạy trong luân thường.

Chữ đễ nghĩa là nhường,

Nhường anh, nhường chị lại nhường người trên.

Ghi lòng tạc dạ chớ quên,

Con em phải giữ lấy nền con em “

(Quốc Văn Giáo Khoa Thư)

Giáo dục Việt Nam Công Hòa là giáo dục dân tộc, nó hướng người VN biết tự hào nguồn gốc, màu da của mình, biết trân trọng lịch sử của ông bà tổ tiên, biết lòng tự trong dân tộc để đi ra nước khác gìn giữ cái liêm sỉ của ông bà mình.

Giáo dục Việt Nam Công Hòa là giáo dục khai phóng. Tức là open, cởi mở, giáo dục con người tánh sáng tạo, không gò bó, không thắt não, không nhồi sọ.

Con người tiếp nhận kiến thức khoa học kỹ thuật tân tiến trên thế giới, tiếp nhận tinh thần dân chủ, phát triển xã hội, giá trị văn hóa nhân loại để góp phần vào việc hiện đại hóa quốc gia xã hội, làm cho xã hội tiến bộ tiếp cận với văn minh thế giới.

Giáo dục Việt Nam Công Hòa cũng dạy con người tinh thần trách nhiệm của mỗi cá nhân, biết nhìn cái sai cái đúng trong chính bản thân mình, sai thì chịu trách nhiệm và sửa từ từ để tốt hơn.

Nền giáo dục của Việt Nam Cộng Hòa rất tuyệt vời. Nó dạy cho con người kiến thức và đạo đức song song.

Trong xã hội có những cá nhơn khác biệt, nhưng không thể đánh giá con người qua sự khác biệt đó để kỳ thị giàu nghèo, giới tính, tôn giáo, địa phương, chủng tộc.

Mọi người đều được hưởng đồng đều về giáo dục.

Một người có giáo dục, có nhơn cách sẽ là một công dân tốt, có tình yêu quê hương đất nước, sống đàng hoàng.

Một nền giáo dục mà không dạy đạo đức nó tạo ra xã hội có đạo đức bị băng hoại, con người lương tri và lương năng cũng mất.

Khi đạo đức biến mất thì xã hội sẽ không có trật tự, an ninh, thường xảy ra trộm cướp, giết người, con người mất dạy, ý thức buông bỏ, con người không tôn trọng nhau khiến cho cuộc sống của con người đầy dẫy sự đau khổ và bất an.

Một đất nước không đạo đức là một đất nước không phồn vinh, thạnh trị, mưa không thuận gió không hòa, lòng dân oán thán, khi đó sẽ có loạn lạc.

Giáo dục Việt Nam Cộng Hoà là nền giáo dục hiệu quả và tiến bộ.

Trình độ giáo dục VNCH là thiệt và thế giới công nhận. Bằng cấp của VNCH được thế giới công nhận.

Bằng cấp của VN ngày nay chẳng có nước nào công nhận.

Đường xá ngày nay dơ hơn thời trước 1975. Sông hồ ngày nay dơ hơn trước 1975.

Đồ ăn ngày nay dơ hơn trước 1975, ung thư người VN cao hơn trước 1975.

Con nít ngày nay mất dạy kinh khủng, điều này trước 1975 là ít có. Xã hội ngày nay loạn thất kinh, không có một giới hạn nào hết, điều mà trước 1975 rất rõ ràng giới hạn.

Và rất nhiều không kể hết.

Nhiều người may mắn lớn lên trong một gia đình, trong một xã hội mà ông bà cha mẹ vẫn giữ nề nếp của Miền Nam thời VNCH với một nền lễ giáo cổ truyền Việt Nam còn sót lại, tôn trọng các giá trị gia đình cao đẹp từ ngàn xưa, những tin yêu vào tình đời tình người, vào cái chung vẫn còn mạnh mẽ dữ lắm.

Có thể nói, dư âm giá trị di sản VNCH là đồ cổ, nhưng rất quý.

Không cách nào xóa bỏ di sản VNCH trong lòng người Miền Nam.

Nghĩ về cái xưa ta tiếc đứt ruột, dân tộc này vô phước vô phần.

–nguồn Nguyễn Gia Việt

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vũ Ánh

Ảnh của tuongnangtien

 

Sau 30 tháng 4 năm 1975 Bên Thắng Cuộc đã dàn dựng một hệ thống gồm những “tổ chức phục quốc” ở rất nhiều nơi, và đã khiến cho không ít thanh niên miền Nam bị rơi vào … bẫy!  Nhà báo Vũ Ánh (V.A) là một trong những người này –  như chính ông cho biết, trong cuốn hồi ký (Thung Lũng Tử Thần) do Người Việt Books xuất bản vào năm 2014:

Tôi còn nhớ rõ buổi hoàng hôn ngày 16 tháng 8 năm 1975, khi mặt trời đỏ lừ đang từ từ rơi xuống phía sau hàng cây trên bờ sông La Ngà, toán chúng tôi gồm tôi, Cự, Phụ, Khải, Thuật và một số khoảng 20 người khác đã rơi ngay vào tay một cánh quân mà sau này chúng tôi biết là của Quân Khu 7 Việt Cộng khi vừa đến một điểm hẹn tập trung gần bờ sông.

Hầu hết những người bị bắt đều là sĩ quan, công chức, cảnh sát VNCH khước từ lệnh trình diện để lựa chọn một con đường khác: đi tìm bóng dáng của các nhóm tàn quân VNCH mà chúng tôi được mật báo một cách sai lạc bởi chính bọn quân báo Việt Cộng qua trung gian gồm chính một số cựu sĩ quan, viên chức VNCH cộng tác với họ.

Giận dữ, nôn nóng, vội vã và cả tin đã khiến chúng tôi bị sập bẫy như những đứa con nít. Và khi vào nằm trong gông cùm rồi, chúng tôi chỉ còn biết tự an ủi: bản thông báo của Ủy Ban Quân Quản ra lệnh cho các sĩ quan, viên chức chỉ huy trong chính phủ VNCH, thành viên trong các chính đảng ở Miền Nam Việt Nam phải trình diện và mang theo lương thực đủ 10 ngày để đi “học tập cải tạo” không đánh lừa được chúng tôi, dù cái giá chúng tôi phải trả cho sự tỉnh táo ấy rất đắt.  

Rất đắt là bao nhiêu?

Xin thưa là hơn 13 năm tù, với 7 năm biệt giam, và khẩu phần là “ba muỗng nước, với ba muỗng cơm” mỗi bữa. Không phải ai lãnh án “phục quốc” đều bị giam cầm khắc nghiệt như thế cả. V.A là một “trường hợp đặc biệt” nên được ban giám thị trại tù A-20 Xuân Phước … đối đãi cách riêng – theo lời nhận xét của một bạn đồng tùA-20 Nguyễn Chí Thiệp:

“Vũ Văn Ánh đến từ trại Hàm Tân Z-30C, nguyên là một công chức cao cấp của Bộ Thông Tin, anh có học báo chí ở Hoa Kỳ và giáo sư ngành truyền thông Đại học Cửu Long, sau tháng 4 năm 1975, anh học tập ba ngày tại cơ sở rồi trốn trình diện.

Ánh và số bạn bè như Đại-úy Cảnh sát Vũ Trọng Khải, Trung-úy Dù Đoàn Bá Phụ, Đại-úy An Ninh Quân Đội Nguyễn Đại Thuật, những người trốn học tập. Các anh được móc nối tham gia tổ chức của Bác-sĩ Phan Huy Quát, người móc nối đưa các anh vào bưng vùng Biên Hòa thì bị bắt…

Ở các trại Ánh sống đứng đắn, trọng danh dự nên được rất nhiều sĩ quan trẻ mến, trong đó có Trần Bửu Ngọc sĩ quan Biệt Kích và Ngô Văn Ly sĩ quan Biệt Động Quân. Ở đâu Ánh cũng là một cá nhân có sức thu hút và thuyết phục. Chính điểm son này, ở trại giam nào anh cũng bị giam cùm trong kỷ luật…” (Nguyễn Chí Thiệp. Trại Kiên Giam. Los Angeles, CA: Sông Thu, 1992).

Cái “điểm son thu hút” của V.A, thực ra, không phải lý do khiến ông thường trực bị  giam riêng. Cá tính “đứng đắn” cũng không thể khiến ông bị gông cùm suốt từ năm này sang năm khác. Vấn đề – có lẽ – chỉ vì V.A quá “trọng danh dự” mà thôi, theo như quan điểm và cách ứng xử cố hữu của ông:

“Cuối cùng muốn giữ nhân phẩm, duy trì nhân cách và khí tiết, một người tù cải tạo phải biết chấp nhận phần xấu nhất cho đời tù của mình, đó là sẵn sàng ra nằm ở Ðồi Thông (nghĩa địa của tù nhân cải tạo). Sự chấp nhận ấy là chiếc chìa khóa hóa giải bất cứ sự sợ hãi nào.”  (V.Ánh, sđd, 107).

Chính nhờ “sự chấp nhận ấy” nên bạn đồng tù đã nhiều lần “há hốc mồm lắng nghe” khẩu khí của V.A, khi ông thay mặt anh em để đặt vấn đề với ban quản lý trại giam:

Anh sửa micro cho vừa với tầm đứng của mình và bắt đầu nói… “Ông giám thị nói về chính sách nhân đạo khoan hồng rất hay, người tù chúng tôi nghe rất sướng tai, nhưng rất tiếc lời nói và việc làm thường không đi đôi với nhau; người đời thường nói một đàng và làm một nẻo.”Anh nói về chế độ ăn uống… Anh nhấn mạnh về việc cán bộ võ trang đánh tù (chính trị có án). Và sau cùng anh nói về chính sách kỷ luật… Lúc ấy trông anh đẹp quá! Hiên ngang quá! Anh ứng khẩu, giọng chững chạc, đầy uy lực. Cả hội trường há hốc mồm, lắng nghe như uống từng lời nói của anh. (Phạm Đức Nhì. “Vũ Ánh Và Tôi – Chung Một Đoạn Đời”. Việt Báo 03.06.2014)

Không chỉ nói suông mà V.A còn làm những chuyện kinh khủng khác. Cùng với Trần Danh San, Nguyễn Chí Thiệp…, ông thực hiện một tờ báo chui (underground press) khiến cho không chỉ Cục Quản Lý Trại Giam mà đến cả Bộ Công An Việt Nam cũng phải rúng động.

Chuyện làm báovượt trạituyệt thựcchất vấn cán bộ quản giáotổ chức những buổi văn nghệ tù ca … của những tù nhân A-20 có thể làm thành một cuốn phim hấp dẫn, với rất nhiều pha ngoạn mục, cùng những mẩu đối thoại “đôm đốp” rất bất ngờ (và cũng rất khó tin) đã có thể xẩy ra thường xuyên trong một trại kiên giam.

 

Chúng tôi đã có dịp nhắc đến tờ Hợp Đoàn (trong những trang sổ tay trước, cũng trên diễn đàn này) nên xin phép chỉ ghi thêm đôi điều, theo lời của chính những người trong cuộc:

  • Nằm trong cùm bị bớt khẩu phần và nước uống nhưng không phải lao động khổ sai để đổi lại 300 grams thực phẩm mỗi ngày. Nằm cùm, dù bị cắt bớt khẩu phần, có đói đến lả đi, nhưng sẽ không chết trừ phi bị nhiễm kiết lỵ. Ngược lại ở ngoài trại, lao động nặng lại ăn uống thiếu thốn kiểu đó, bị lao phổi có khi lại chết mau hơn không chừng…

      Phân tích và quyết định như thế khiến tôi yên tâm và coi việc nằm    chuồng cọp là một hình thức nghỉ ngơi. Ðó cũng là lý do tại sao giữa vòng vây của an ninh trại giam và những nội gián trong số bạn đồng tù với mình, tôi gấp rút chuẩn bị cùng với một số anh em khác đồng chí hướng cho ấn hành một nguyệt san lấy tên là “Hợp Ðoàn,” một nguyệt san chỉ có một ấn bản viết tay duy nhất và bí mật lưu hành trong trại, nhưng lúc nào chúng tôi cũng chuẩn bị nếu có cơ hội là gởi ra nước ngoài. (Vũ A., s.đ.d, tr.106 -107).  

  • Hợp Đoàn xem như là một thành công, anh em tiếp nhận đọc rất thận trọng và nghiêm túc. Thực chất nội dung vẫn chưa hẳn là một tờ báo đáng giá gì nhưng vì ở trong tù vừa khó khăn vừa nguy hiểm, mỗi lần Ánh hay Cường viết và lên khuôn tờ báo, những anh em thân thiết đều phải canh chừng và tổ chức đánh cờ chung quanh để tránh sự dòm ngó của an-ten, nên công một người thành công của nhiều người. Anh em đọc củng cố bảo vệ nó như người phát hành, vì nếu đổ bể ra thì tất cả đều bị chịu thiệt hại. (Nguyễn C.T., s.đ.d, ch.13).

Nhưng trước sau gì thì cũng “bể” thôi, theo bút ký (Ký Ức Bỏ Quên) của A-20 Nguyễn Thanh Khiết:  

“Cũng vì tờ Hợp Đoàn mà 1983 có gần 60 mạng vào biệt giam … Tháng 10-1986 Alpha, Nguyễn Chí Thiệp, Trần Danh San, Trần Bửu Ngọc, Ngô Văn Ly, Nguyễn Tú Cường, cùng vài đấng máu mặt bị quăng lên xe đưa về trại T20 (Thành Gia Định).

Bọn chèo dứt khoát muốn đào tận gốc rễ tờ báo ‘Hợp Đoàn’. Chính vì thế tại trại giam này, một số các anh được thả từ 1981-82 cũng bị hốt lại, trong đó có mặt những hào kiệt từng làm điêu đứng bọn cai tù ở trại A20, Phạm Đức Nhì, Trần Đức Long, Bùi Đạt Trung, Nguyễn Văn Hiếu, Phạm Chí Thành …”

Tuy nhiên, vào phút chót, đám lãnh đạo Hà Nội (bỗng dưng”) đổi ý. Họ chợt nhận thức được rằng khoác thêm cái bản án chung thân cho những con người đã trải qua gần hết đời mình trong những trại biệt giam (mà không hề nao núng) chả phải là chuyện khôn ngoan.

Thêm một phiên tòa dành cho tờ Hợp Đoàn chỉ giúp cho công luận thấy được rõ hơn sự tàn bạo của chế độ hiện hành, cùng tính chất bất khuất và can trường của những kẻ thuộc bên thua cuộc mà thôi.

Vì sao sách giáo khoa Việt Nam vẫn ‘‘né tránh’’ cuộc chiến biên giới với Trung Quốc ?

RFI Tiếng Việt 

 Ngày 17/02/1979, Trung Quốc mở cuộc tấn công ồ ạt trên toàn tuyến biên giới phía bắc Việt Nam. Cuộc chiến biên giới khốc liệt giữa hai quốc gia « cộng sản » còn âm ỉ kéo dài đến tận năm 1989 tại một số địa điểm. Tuy nhiên, cho đến nay « cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ ba », theo cách gọi của một số sử gia, vẫn gần như hoàn toàn vắng mặt trong sách giáo khoa môn lịch sử Việt Nam.

RFI.FR | BY RFI TIẾNG VIỆT

Vì sao sách giáo khoa Việt Nam vẫn ‘‘né tránh’’ cuộc chiến biên giới với Trung Quốc ?

Ngày 17/02/1979, Trung Quốc mở cuộc tấn công ồ ạt trên toàn tuyến biên giới phía bắc Việt Nam. Cuộc chiến biên giới khốc liệt giữa hai quốc gia « cộng sản » còn âm ỉ kéo dài đến tận năm 1989 tại một…

Bài viết của Lê Kiên Thành, con trai cố TBT Lê Duẩn: Thế thì phải làm gì?

Bài viết của Lê Kiên Thành, con trai cố TBT Lê Duẩn: Thế thì phải làm gì?

Bởi  AdminTD

Hiếu Bá Linh

15-2-2022

TS. Lê Kiên Thành, con trai cố TBT Lê Duẩn. Nguồn: Dân Trí

Trên Facebook của mình, ông Lê Kiên Thành cho biết, bài viết của ông ban đầu không được đăng, tuy nhiên hôm qua 14-2-2022, báo Dân Trí đã cho đăng sau khi được làm “mềm” đi.

Sau đây là lượt thuật nội dung bài viết của ông Lê Kiên Thành trên báo Dân Trí. Những câu trong ngoặc vuông […] đã bị báo Dân Trí gạch bỏ để làm “mềm” đi.

Bài viết bắt đầu từ văn kiện Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI (ban hành ngày 16/1/2012).

“Đó là lần đầu tiên, người đứng đầu Đảng (TBT Nguyễn Phú Trọng) đã can đảm thay mặt Đảng thừa nhận những tồn tại, những yếu kém trong Đảng, rằng việc có triệt để chấn chỉnh được sự suy thoái đó hay không sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của Đảng. Đó cũng là lần đầu tiên, khi đứng trước sự lâm nguy, người đứng đầu Đảng thừa nhận sự lâm nguy đó do chính chúng ta tạo ra, chứ không phải do bất cứ “thế lực bên ngoài” nào đe dọa”.

“Tôi đã thật lòng mong rằng, sự can đảm đó của Đảng và Tổng Bí thư (Nguyễn Phú Trọng) sẽ là sự khởi đầu cho một hành động đặc biệt, chấn chỉnh lại Đảng với những suy thoái đã đến mức báo động đỏ”.

“Năm 2016, Đảng khởi xướng chiến dịch chống tham nhũng trên quy mô lớn, thường được người dân gọi là chiến dịch ‘đốt lò’”.

“Mấy hôm trước, khi gặp một vị quan chức đang giữ vị trí rất cao trong Đảng, tôi đã chia sẻ: Những cuộc đốt lò của chúng ta suốt 6 năm qua, nó có thể giảm bớt được sự bức xúc của xã hội, có thể giúp người dân tìm được chỗ để xả cơn giận, nhưng không thể giải quyết được tận gốc rễ những vấn đề thực sự của Đảng”.

“Một cá nhân tham nhũng, chúng ta có thể trừng trị cá nhân đó? Nhưng khi mà sự tham nhũng đó mang tính hệ thống, thì chúng ta phải làm sao với chính hệ thống của mình?

“Cái lò cháy mỗi ngày một to, củi mỗi ngày một nhiều, nhưng ‘những kẻ cơ hội’ vẫn còn đó, nắm giữ những vị trí cao trong Đảng và Chính quyền”.

“… những vụ án đó liên quan đến không chỉ một người, mà liên quan đến nhiều người, nhiều ngành, ở nhiều cấp khác nhau”.

“Năm 2018, Tổng Bí thư (Nguyễn Phú Trọng) từng nói:‘ Dứt khoát không đưa vào quy hoạch những kẻ cơ hội’. Nhưng thực tế là vẫn có không ít kẻ cơ hội đang nắm giữ những trọng trách lớn trong hệ thống của chúng ta”.

“Chúng ta có thể loại bỏ họ ra khỏi hàng ngũ Đảng, điều đó rất đơn giản. Nhưng nếu vứt bỏ thành phần đó mà thay bằng những con người khác, những Đảng viên khác, liệu có gì đảm bảo người sau sẽ tốt hơn người trước?” [Bởi vì khi Đảng là Đảng cầm quyền thì đương nhiên mọi chức vụ trong Đảng sẽ gắn với quyền lực nhà nước và đương nhiên là với vô vàn quyền lợi!]

Trong bài viết, tác giả Lê Kiên Thành cũng đưa ra một thí dụ để dễ hình dung ra gốc rễ của vấn đề:

“Nếu chúng ta có một khu vườn với những cái cây mục ruỗng vì sâu bọ, chúng ta không thể bắt sâu và nhổ đi những cái cây đó là xong, vì mầm bệnh vẫn còn đó, sâu bọ vẫn sẽ tiếp tục sinh sôi. Chừng nào chúng ta chưa thực sự đối diện với nguyên nhân sâu xa nhất, gốc rễ nhất của vấn đề, thì khu vườn của chúng ta không thể ươm ra được những mầm cây tốt. Cho nên, ‘ đốt lò ‘ có thể là việc cần thiết để loại bỏ những kẻ cơ hội trong Đảng, nhưng làm thế nào để ngăn chặn Đảng viên trở thành những kẻ cơ hội, ngăn chặn nguy cơ họ sẽ thành ‘ củi ‘, còn quan trọng hơn nhiều”.

Đặc biệt, phần kết của bài viết bị cắt bỏ hoàn toàn và được thay thế bằng nội dung khác:

[Nếu bạn hỏi tôi: “Thế thì phải làm gì ”. Tôi quá nhỏ bé và sẽ không trả lời được!

Nhưng nếu chúng ta cùng hỏi NHÂN DÂN: “Thế thì phải làm gì?”. Tôi tin sẽ nghe thấy câu trả lời thấu đáo, rõ ràng và vang dội cả non sông này!]

Có lẽ tác giả Lê Kiên Thành dự đoán”tức nước sẽ vỡ bờ”, một cuộc cách mạng tất yếu sẽ nổ ra.

Xem một số trích đoạn trong bài viết gốc (chưa bị làm “mềm” đi) ở đây: https://baotiengdan.com/2022/02/04/bai-bao-khong-dang/

Đất và vài chuyện… chẳng đâu vào đâu!

Đất và vài chuyện… chẳng đâu vào đâu!

Bởi  AdminTD

Blog VOA

Trân Văn

9-2-2022

Qui hoạch Khu đô thị mới Thủ Thiêm. Nguồn: Zing.vn

Công ty Bình Minh – doanh nghiệp giành được quyền sử dụng một trong bốn lô đất mà thiên hạ ví von như… vàng ở Khu Đô thị mới Thủ Thiêm, tại cuộc đấu giá do chính quyền TP.HCM tổ chức hồi trung tuần tháng 12 năm ngoái (1), vừa thông báo… bỏ cọc chứ không trả thêm tiền để nhận quyền sử dụng lô đất họ từng giành nữa (2).

Nói cách khác, ngoài Công ty Ngôi Sao Việt thuộc tập đoàn Tân Hoàng Minh, thêm một nhà đầu tư giành phần thắng trong cuộc đấu giá từng làm rúng động dư luận (giá chấp nhận trả cao hơn giá khởi điểm từ bốn lần đến tám lần) bỏ cuộc. Tuy hai nhà đầu tư còn lại (Công ty Dream Republic và Công ty Sheen Mega) chưa tuyên bố… bỏ cọc nhưng đến nay, cả hai nhà đầu tư chưa nộp thêm đồng nào cho đủ 50% số tiền họ từng cam kết sẽ trả dù đã quá hạn ấn định (6/2/2022) ba ngày!

Khoảng 37.346 tỉ đồng mà chính quyền TP.HCM dự trù thu được từ việc tổ chức đấu giá bốn lô đất đã kể giờ hụt đi khoảng 29.500 tỉ vì mất 24.500 tỉ dự thu từ Công ty Ngôi sao và 5.026 tỉ dự thu từ Công ty Bình Minh. Đó là chưa kể dấu hiệu cho thấy 7.820 tỉ còn lại dường như cũng thuộc dạng tiền… khó thu!

Trước mắt, so khoản thất thu với 734 tỉ tiền cọc mà Ngôi Sao Việt và Bình Minh… cúng dường do đơn phương hủy hợp đồng, rõ ràng là chẳng thấm vào đâu, đặc biệt là những thiệt hại khó có thể lượng định từ việc trả giá rất cao rồi bỏ đối với kinh tế – xã hội cũng như lần tổ chức đấu giá sắp tới!

Nếu sau đấu giá, hệ thống công quyền không yêu cầu một số ngân hàng giải trình về quan hệ với các doanh nghiệp tham gia đấu giá (đã cho vay hoặc hứa cho vay bao nhiêu, mục đích các khoản vay là gì, có phân loại chi tiết về nợ gốc, nợ lãi, kèm phân tích kế hoạch – khả năng trả nợ, phía hỏi vay có nợ xấu – nợ khó trả hay không,...) (3)…

rồi một số viên chức hữu trách không đồng loạt cảnh báo về tình trạng một số doanh nghiệp vay mượn tứ tung, từ ngân hàng đến phát hành giấy mượn nợ (trái phiếu doanh nghiệp), nợ cao gấp nhiều lần vốn thực có, cho nên yêu cầu tổ chức kiểm tra những doanh nghiệp có liên quan trên thị trường chứng khoán…

… thì chắc chắn đã không có chuyện thi nhau đơn phương hủy hợp đồng. Nhà đầu tư bỏ cọc khiến ngân sách mất vài chục ngàn tỉ nhưng không biết sợ, không yêu cầu, cảnh báo và hành động như vừa đề cập, bong bóng sẽ nổ, hậu quả đối với kinh tế – xã hội – dân sinh chắc chắn sẽ trầm trọng hơn nhiều.

Tiền hung hậu cũng… hung đối với cuộc đấu giá bốn lô đất ở Khu Đô thị mới Thủ Thiêm nhắc thêm, gần như toàn bộ nguồn lực của quốc gia, cả công lẫn tư vẫn chỉ có một chỗ để dốc vô và trông vào là bất động sản. Sự nghiệp bạo phát không nhờ trí lực hay tâm lực mà phụ thuộc vào việc có liều và có giỏi mượn đầu heo nấu cháo hay không!

***

Theo báo chí Việt Nam, báo cáo tài chính năm 2021 của Vingroup cho thấy, năm vừa qua, tập đoàn này lỗ khoảng 7.500 tỉ đồng. Vingroup là một doanh nghiệp đa ngành nhưng trừ bất động sản, các lĩnh vực khác đều lỗ. Nguồn thu chính của Vingroup vẫn là bất động sản, thu được 78.800 tỉ, tương đương 63% tổng doanh thu (5).

Vingroup đã tuyên bố từ bỏ việc sản xuất xe hơi chạy xăng – một trong những quyết định đầu tư từng khiến cả chính quyền lẫn nhiều người Việt… phấn chấn, tự hào vì cuối cùng, dường như cũng đã có doanh nghiệp Việt Nam chọn công nghệ như một hướng phát triển sự nghiệp.

Ngoài Vinfast (thương hiệu xe hơi của Vingroup), doanh nghiệp này còn tuyên bố sẽ sản xuất nhiều thứ có dáng dấp hiện đại như điện thoại thông minh, TV thông minh,… và các con đường được hỗ trợ khai phá để trở thành đại lộ đó đều sớm là… đường cụt. Năm 2021, hoạt động sản xuất của Vingroup tạo ra khoản lỗ là 23.948 tỉ – hơn một tỉ Mỹ kim.

Nếu không nhờ bất động sản, Vingroup không thể trở thành doanh nghiệp nổi đình, nổi đám và đến giờ, nếu không có bất động sản để dựa vào, khó mà biết được Vingroup sẽ đi đâu, về đâu. Việt Nam có nhiều doanh nghiệp nhờ đất đai, bất động sản mà bạo phát như Vingroup nhưng có quốc gia nào chỉ phát triển, vững bền nhờ đất đai và bất động sản (?).

***

Cách nay khoảng bốn năm (5/2018), Vụ trưởng Vụ Quản lý thuế doanh nghiệp lớn thuộc Tổng cục Thuế thời điểm đó là ông Nguyễn Văn Phụng, cảnh báo: Chúng ta đang sống bằng đất. Bán đất để ăn. Ăn hết phần của con cháu trong tương lai (6). Bao nhiêu trong tỉ lệ tăng trưởng hàng năm – nền móng của tự hào là từ đất và bao lâu nữa thì… xong?

Tại sao tôi phản biện?-Nguyễn Hưng Quốc

Tại sao tôi phản biện?- Báo Tiếng Dân

Bởi  AdminTD

 Nguyễn Hưng Quốc

16-2-2022

Lý do chính khiến tôi hay phê phán chính quyền trong nước xuất phát từ việc không đồng ý với vô số các chính sách đối nội và đối ngoại của họ, đặc biệt, trong quan hệ với Trung Quốc. Từ các chính sách ấy, toát lên một điều: Họ không biết cách lãnh đạo, không có khả năng lãnh đạo. Đó là điều mà rất nhiều học giả nghiên cứu về Việt Nam trên thế giới đều đồng ý: Đảng cộng sản chỉ biết cai trị chứ không biết lãnh đạo. Để cai trị, rất đơn giản, chỉ cần ba thứ: Công an, quân đội và nhà tù. Để lãnh đạo, người ta cần cái đầu và con tim. Cái đầu để biết nhìn xa, nghĩ rộng; và con tim để biết bao dung với những cái khác, từ đó, tạo nên sức mạnh bằng sự đồng thuận chung trong xã hội. Hơn nữa, lãnh đạo cũng cần rất nhiều kiến thức và kỹ năng cũng như một số đức tính phù hợp với một văn hóa chính trị dân chủ lành mạnh.

Thiếu khả năng lãnh đạo, Đảng Cộng sản phá hoại nhiều hơn là xây dựng. Đã có nhiều nhà kinh tế học vạch trần: Mảng kinh tế quốc doanh do nhà nước trực tiếp quản lý là mảng lỗ lã nhiều nhất, nợ nần nhiều nhất, và đặc biệt, thối nát nhất. Tất cả những thành tựu về kinh tế của Việt Nam đều đến từ những mảng tư nhân. Để phản ứng lại những sự phê phán của dân chúng trước các thất bại ấy, Đảng Cộng sản lại tăng cường vai trò cai trị bằng các biện pháp khủng bố tàn khốc.

Tuy nhiên, điều tôi phản đối nhất là tính chất độc tôn và độc tài của chế độ Cộng sản. Có nhiều lý do. Lý do đầu tiên, từ cái nhìn của một con người: Nó vô nhân đạo; từ cái nhìn của một công dân: Nó tàn phá đất nước hầu như trên mọi mặt, không những chỉ về kinh tế mà còn về xã hội, văn hóa, giáo dục và đạo đức; từ cái nhìn của một trí thức: nó ngu dân hóa; từ cái nhìn của một người cầm bút: nó giành độc quyền viết lịch sử một cách gian trá.

Tôi không có tham vọng cứu dân chúng, đất nước và nhân tính, tôi chỉ muốn làm một điều trong phạm vi khả năng và sở trường của mình: Quyết giành cho được cái quyền được góp phần tạo nên những tự sự (narrative) khác. Bằng chính ngòi bút của mình.