Ngày Xưa tôi đã có…….

Ngày Xưa tôi đã có…….

Tôi đã có dân BẮC KỲ như thế truoc 1950 ….

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn nghĩ tôi sẽ châm biếm cái gì đó về Bắc Kỳ hay chửi xéo gì đó. Nhưng tôi cam đoan, tôi không hề. Tôi muốn các bạn nghe về dân Bắc Kỳ ngày xưa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thanh lịch.

Họ là những người rất tế nhị và coi trọng lễ nghĩa. Cái gì cũng phải thưa bác, thưa chị ạ. Lời nói của họ thì đầy văn chương nghe sướng cả tai. Họ không hề biết nói tục. Nếu phải nói tục thì nói nặng nhất sẽ những câu văn chương bóng gió. Thậm chí nếu bạn nghe họ chửi thì bạn sẽ nghĩ họ đang khen bạn.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thật thà.

Họ không hề biết nói dối và họ căm ghét ai nói dối. Ông bà đã dạy “nghèo cho sạch, rách cho thơm”. Hồi đó ai gian dối sẽ bị khinh bỉ và coi là nỗi nhục cho gia đình.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ vô cùng tế nhị.

Cái gì cũng dạ vâng ạ, cho em xin, cảm ơn bác ạ. Họ thường xuyên nói những lời khen nghe mát cả lòng như “cái Thư, bé Tuyết của nhà Bác xinh và ngoan, đúng là mẹ nào con nấy ”.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ trí thức. Họ là những người được giáo dục trong môi trường song ngữ trong các ngôi trường của Pháp. Họ có thể nói tiếng Việt, Anh và Pháp. Họ được xem là tầng lớp tinh hoa của xã hội, là những người ai cũng nhìn theo để học hỏi.

Ngày xưa, tôi đã có – trước 1950 – một Hà Nội that xinh đẹp.

Người dân ở đó được mệnh danh là Dân Tràng An. Như câu: “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, 
Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”.

Người Hà nội ngày xưa là tấm gương để mọi người học hỏi. Vì Hà Nội không chỉ là thủ đô chính trị mà còn lại thủ đô của văn hóa, học thuật và nghệ thuật của cả nước.. Nên vì vậy người Hà Nội cũng mang trong mình tư duy nghệ thuật mang đậm chất Ta và Tây.

Ngày xưa, tôi đã có những cô gái Bắc Kỳ xinh như mộng.

Với vóc dáng như tiên nữ, đôi mắt đen huyền bí và giọng nói ngọt như đường – họ đã làm say đắm bao nhiêu chàng trai Thủ Đô và Tứ Xứ. Cái câu quen thuộc “dạ vâng ạ” cũng đủ để làm mát lòng bất cứ một trai tim thép nào. Nếu bạn không rung động trước một cô gái Hà Nội thì bạn chỉ có thể là một con người làm bằng sỏi đá.

Ngày xưa, tôi đã có những thi sĩ Bắc Kỳ tài ba.

Ôi Nguyễn Bính, ôi Xuân Diệu, ôi Hồ Dzếnh, TTKH … Tới bây giờ những bài thơ tình của họ vẫn còn và in đậm trong lòng tôi. Tôi rất thích câu cổ điển của Xuân Diệu:

“Yêu là chết ở trong lòng một ít, 
vì mấy khi yêu mà chắc được yêu, 
cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu, 
người ta phụ hoặc thờ ơ chả biết”.

Và vô số những câu và bài thơ lãng mạn khác nữa …

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ là những người Công Giáo ngoan hiền.

Họ yêu Chúa và không ngần ngại nói lên điều đó. Mỗi sáng Chủ Nhật tôi sẽ nghe tiếng chuông nhà thờ và người người và nhà nhà đi lễ và ra về bất chấp nắng mưa.

Nhà thờ đối với họ không chỉ là một nơi để tôn vinh Chúa mà còn là một nơi để tụ họp gia đình và gặp gỡ bạn bè… Họ là những người chân thành của Chúa.

Ngày xưa – trước 1950

Tôi đã có dân Bắc Kỳ khi nghe tôi gọi họ là “Bắc Kỳ” thì cười tự hào. Đối với họ từ Bắc Kỳ chẳng mang hàm ý tiêu cực hay kỳ thị gì cả.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khiến tôi không lo sợ, căm ghét hay canh chừng vì tôi tin tưởng họ tuyệt đối. Họ thật thà, tử tế và tế nhị thì có gì để sợ hay ghét chứ ?

Đó ngày xưa, tôi đã có những anh chị em Bắc Kỳ như thế. *** Nhưng tôi rất buồn vì bây giờ đã không còn như thế nữa. Tôi rất tiếc, đau xót vì bây giờ sự tốt đẹp, tử tế đó đã chết đi.

Tôi rất cay đắng vì sự thanh lịch, dịu hiền, ngọt ngào của họ đã không còn tồn tại. Và hơn nữa, tôi cảm thấy đau lòng khi những điều tôi nói trên chỉ là quá khứ khó lòng quay trở lại.

Ngày xưa – trước 1950 – tôi đã có những người bạn Bắc Kỳ như thế … và giờ:

“Những người muôn năm cũ, Hồn ở đâu bây giờ” Vũ Đình Liên…

Image may contain: 1 person, standing and outdoor
Image may contain: 1 person, smiling, sitting
Image may contain: 2 people, people standing, child, tree and outdoor
Image may contain: 1 person, hat, closeup and outdoor
+4
 
 

Hiện tại Công Ty Formosa vẫn cứ hoạt động và Xả Thải Trộm ra cả Môi Trường Biển và Môi trường Không khí

Chuong Tieng shared Hùng Nguyễn‘s post.

 

Image may contain: ocean and text
 

Hùng Nguyễn added a photo and 2 videos — with Đỗ Việt Trinh and 8 others.

Xin Cộng đồng mạng cùng lên tiếng

Hiện tại Công Ty Formosa vẫn cứ hoạt động và Xả Thải Trộm ra cả Môi Trường Biển và Môi trường Không khí

Thông tin cập nhật từ người dân sống xung quanh Công Ty này họ cho biết rằng..
+ kể từ khi Cty này hoạt động và xả khói độc lên bầu trời hằng ngày..cho tới nay họ không thể chịu đựng được MÙI KHÓI cực độc đó làm cho họ sống không bằng chết nó có mùi rất thối cực độc.. các công nhân làm trong Cty Formosa này họ điều nghỉ việc vì không thể chịu được Khí Độc đó và có nguy cơ bị bệnh UNG THƯ cao vì nhiễm khí độc của Cty này…

+ Suốt mấy tháng nay và nhất là trong năm nay đa số rất nhiều người dân nơi đây phản ánh việc Cty Formosa ngày đêm xả thải làm ô nhiễm môi trường không khí trong lành tại đây..
+ Trong khi Bộ TN & MT về kiểm tra theo định kỳ thì Cty này ngưng xả thải nhưng tiếp sau đó Cty này lại tiếp tục cứ xả thải bình thường và không có ý định ngưng xả thải..

(Video được người dân cung cấp – video 1 là cty Formosa xả khí độc – video 2 là doanh nghiệp của Trung Quốc chế biến nhựa xả thải trộm)

P/s: mong cộng đồng cùng chúng tôi lên tiếng và phản đối việc làm của Cty Formosa

+ Người Việt hãy thức tỉnh đại dịch Ung Thư đã trước mặt.
+ Chúng tôi muốn môi trường sống không bị nhiễm độc.
+ Chúng tôi muốn thở Formosa cút khỏi Việt Nam
+ Formosa 70 năm xả thải ra môi trường biển và không khí thì chúng tôi sống sao.?

Đây là một bức ảnh sẽ đi vào lịch sử tố tụng…

 
Image may contain: 1 person, standing

Phạm Lê Vương CácFollow

 

Đây là một bức ảnh sẽ đi vào lịch sử tố tụng không chỉ ở Việt Nam mà cả trên thế giới vì sự đối xử vô nhân, phi công lý và phi văn minh có một không hai ở chốn công đường.

Bởi lẽ, một kẻ khủng bố, một kẻ giết người, hay bất kỳ một nghi phạm nào phạm một tội ác ghê tởm nhất, khi ra toà xét xử họ vẫn có được… “cái ghế ngồi”. Đây là điều đương nhiên mà không cần bàn cãi.

Còn tại phiên xử Nguyễn Văn Hoá ở toà án tỉnh Hà Tĩnh, Hoá bị Hội đồng Xét xử tước đi cái ghế ngồi của bị cáo, buộc Hoá phải đứng trong suốt phiên xử.

Không bố trí ghế ngồi cho bị cáo nghe có vẻ là chuyện nhỏ, nhưng nó đã phản ánh tư duy trả thù vặt, trừng phạt phi pháp quyền ngay từ đầu phiên xử. Hành vi này còn có dấu hiệu cấu thành hành vi đối xử tàn ác hoặc vô nhân đạo một cách công nhiên của Hội đồng Xét xử ở chốn công đường.

Vì sao học giả nước ngoài quan tâm Mẹ Nấm?

Vì sao học giả nước ngoài quan tâm Mẹ Nấm?

Phiên tòa ngày 29/6
Bản quyền hình ảnh  GETTY IMAGES
Tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa vừa tuyên án 10 năm tù cho blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

40 học giả, thuộc nhiều quan điểm, cùng ký một tuyên bố ‘mạnh mẽ yêu cầu’ Việt Nam thả hai nhà hoạt động, bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và bà Trần Thị Nga.

Thư được gửi hôm 30/10 tới Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân và Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Bản tuyên bố ghi rằng họ “quan ngại sâu sắc ” trước cáo buộc và bản án dành cho blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (còn gọi là Mẹ Nấm) và nhà hoạt động Trần Thị Nga.

Bản tuyên bố ghi: “Đây là những bản án đặc biệt nặng nề cho hai phụ nữ có con nhỏ dưới 10 tuổi, chỉ vì các hoạt động ôn hòa đáng lẽ đã không nên và không thể bị hình sự hoá.”

“Vì những lý do pháp lý và nhân đạo, chúng tôi mạnh mẽ yêu cầu bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và bà Trần Thị Nga phải được thả ngay lập tức và vô điều kiện.”

nga
Bản quyền hình ảnh  FB LUONG DAN LY
Nhà hoạt động Thúy Nga có hai con trai 5 và 7 tuổi

Trả lời BBC, một người ký tên, học giả Jason Morris-Jung, nói có nhiều học giả nổi tiếng và những chuyên gia nước ngoài nghiên cứu lâu năm về Việt Nam đã tham gia ký tên.

Ông nói rằng điều thú vị là đơn tuyên bố này bao gồm “cả hai nhóm từ hai lập trường chính trị, từ những nhóm có xu hướng truyền thống, thường đồng cảm với vai trò lịch sử của Đảng Cộng Sản Việt Nam cho đến nhóm chủ nghĩa xét lại, vốn hay trực tiếp chỉ trích Đảng Cộng sản”.

Hôm 3/11, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) ở Mỹ cũng ra tuyên bố yêu cầu Việt Nam thả tất cả các tù nhân chính trị.

Tuyên bố của HRW nói các lãnh đạo quốc tế và đối tác thương mại dự định tham dự Hội nghị APEC sắp tới ở Đà Nẵng vào 10/11 nên kêu gọi giới chức Việt Nam ngừng việc trừng phạt các nhà phê bình ôn hòa và đảm bảo quyền tự do ngôn luận, tự do tổ chức, hội họp và tự do tôn giáo cho tất cả các công dân.

Những nữ tù nhân lương tâm Việt Nam

Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả ngay ‘Mẹ Nấm’

Việt Nam phản đối Mỹ vinh danh Mẹ Nấm

Danh sách 40 người ký tên

Etienne Balibar

Mark Philip Bradley

David Brown

Anita Chan

Cari Coe

Đỗ Đăng Giu

Wynn Gadkar-Wilcox

Christopher Goscha

Lelia Green

Hồ Tài Huệ Tâm

Ben Kerkvliet

Ben Kiernan

John Kleinen

Scott Laderman

Lê Xuân Khoa

Lê Trung Tĩnh

Jonathan London

Bruno Machet

Pamela McElwee

Shawn McHale

Paul Mooney

Jason Morris-Jung

Ngô Lâm

Ngô Vĩnh Long

Nguyễn Điền

Nguyễn Ngọc Giao

Nguyễn Đức Hiệp

Nguyễn Thị Hường

Claire Oger

Sophie Quinn-Judge

Pierre Rousset

Mark Sidel

Jonathan Sutton

Philip Taylor

Thái Văn Cầu

William S. Turley

R J Del Vecchio

Vũ Quang Việt

Phạm Xuân Yêm

Peter Zinoman

Cần một cuộc Cách mạng Lương tâm ở VN!

Cần một cuộc Cách mạng Lương tâm ở VN!

Mấy hôm nay cứ suy nghĩ hoài đến cụm từ “Tù Nhân Lương Tâm”. Không hiểu cụm từ TNLT do ai đặt ra, nhưng khi hỏi ACE thuộc Hội cựu TNLT kể lại thì biết rằng Tù nhân lương tâm là những người hoạt động vì lương tâm thúc đẩy và chính do các hoạt động đó mà họ bị nhà cầm quyền bỏ tù.

Đó là những người như Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày), Tạ Phong Tần, Vũ Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa, Vũ Cao Quận …, họ là những người yêu nước, họ biểu tình, họ giương biểu ngữ, hay đi điều tra, viết báo… phản đối TQ xâm lấn Biên giới khu vực thác Bản Giốc, Hữu Nghị Quan…, quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của VN. Những người đấu tranh cho quyền tự do của con người, cho quyền của công nhân như LS Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà, Lê Thị Công Nhân, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương…

Những người muốn xây dựng Việt Nam thành một đất nước dân chủ, nhân bản, đa nguyên như Bác sỹ Nguyễn Đan Quế, Lm Phan Văn Lợi, Lm Nguyễn Văn Lý, nhà giáo Hoàng Minh Hoàng, LS Lê Công Định, KS Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, ThS Nguyễn Tiến Trung…

Đó là những trí thức chân chính, có tâm, có trí, họ trung thực, thẳng thắn, phản tỉnh; họ là người có chức vụ, có địa vị trong chế độ đương quyền nhưng họ mạnh dạn lên tiếng cảnh tỉnh XH, bênh vực những người bị chế độ coi là phản động , là thế lực thù địch và bị bỏ tù như các ông Phạm Quế Dương, Lê Hồng Hà, Hoàng Minh Chính, Hà Sỹ Phu…

Những người đấu tranh bảo vệ môi trường như thầy giáo Đinh Đăng Định, LS Cù Huy Hà Vũ … ( chống dự án Bauxite Tây Nguyên )
Những người thực hành các hoạt động tự do tôn giáo như Mục sư tin lành Dương Kim Khải, Nguyễn Hồng Quang, Hòa thượng Thích Không Tánh, Thích Thiện Minh, và nhiều chức sắc trong Phật Giáo Hòa Hảo như ông Nguyễn Văn Lía, Nguyễn Văn Phong, Võ Văn Bửu…

Nhưng người hoạt động báo chí, chống tham nhũng như ông cựu Tổng biên tập báo Người cao tuổi Kim Quốc Hoa, Phạm Chí Dũng, Phạm Bá Hải, và gần đây là Anhbasam Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Thị Minh Thúy, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh…

Những người thực hành nhân quyền như thực hiện quyền biểu tình, quyền tự vệ chính đáng, quyền khiếu kiện đòi quyền lợi chính đáng cho mình và cho những người bị oan ức khác như chị Trần Ngọc Anh, thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn, anh Nguyễn Trung Cang, các chị Phùng Thị Ly, Nguyễn Văn Thông, Bùi Thị Minh Hằng, Cấn Thị Thêu…
Và gân đây ( tháng 11-2012) là những người bị bắt vì bị nghi hoạt động lập hội có tiêu chí như một đảng chính trị, như Lưu Văn Vịnh, Nguyễn Văn Đức Độ, Phan Trung…

Còn nhiều cựu TNLT, và TNLT khác chưa được liệt kê ở trên, và việc liệt kê các hoạt động trên cũng chỉ mang tính sơ lược, tương đối, vì có những người đã tham gia nhiều hoạt động tự do Nhân quyền, Dân chủ, yêu nước ở các lĩnh vực khác nhau.

Những điểm chung của những người TNLT đã bị tù tội, hay đang bị giam giữ ở trên đều là những người hoạt động theo lương tâm chỉ dẫn, vì lương tâm thúc đẩy, và những hành động đó không bị Hiến pháp ngăn chặn, những hoạt động đó chỉ là biểu hiện của Quyền con người đã được minh định trong Tuyên Ngôn Quốc Tế 1948, trong Công ước Quốc tế về quyền Dân sự và Chính trị mà VN đã ký cam kết thực hiện.

Có lẽ cũng như nhiều người, tôi chỉ hiểu, lương tâm là thiện, là nhân ái, là yêu thương, là tự trọng, là nhân nghĩa, là trọng danh dự, là công chính, là công bằng, không làm hại người khác, là yêu nước, yêu con người, sẵn sàng làm và sẵn sàng chấp nhận rủi ro ( trả giá ) vì những điều tốt đẹp, …, tóm lại Lương Tâm là Tốt và dám hành động vì cái mình cho là Tốt.

Nhưng tôi cứ phân vân, như thế đủ chưa, và tôi đi tìm giáo sư Google để tìm hiểu hai chữ Lương Tâm là gì? 
Dưới đây là câu trả lời của GS Google:

“Lương tâm là cái thiện tâm của con người sẵn có. Lương tâm là đặc tính sẵn có trong con người, cũng như cảm quan về nghĩa vụ, trách nhiệm, về chân thiện mỹ. Nếu con người cần suy nghĩ là thấy nó ngay.

Lương tâm là dữ kiện chánh niệm, Có và Không hủy bỏ được. Vì lương tâm giúp cho con người, hướng dẫn cho con người được sáng đẹp, làm cho sự hành động con người có giá trị, mà lương tâm đó phải là lương tâm đạo đức.

Ví dụ: Con người mà không có lương tâm cũng như thuyền không lái, như Ngựa không cương, như vật vô tri vô giác. Lương tâm ví như một vị Thẩm phán để xét qua hành động của con người, như: tội, phước, tiến, thối. Vậy nên lương tâm giúp cho con người biết làm cái bổn phận đối với nhân sinh xã hội.

Lương tâm là năng lực mang tính tự giác của con người tự giám sát bản thân, tự đề ra cho mình nghĩa vụ đạo đức phải hoàn thành, tự đánh giá hành vi của mình. 

Nói rộng ra, lương tâm là ý thức chủ quan của cá nhân về nghĩa vụ và trách nhiệm của mình đối với xã hội, được coi như là nghĩa vụ và trách nhiệm đối với bản thân.”
(ở đây tôi không trích tiếp Khổng nói về Lương Tâm, vì Khổng giáo phân biệt Nam- Nữ, Vua- Dân, Trò- Thầy không hợp với “tự do, bình đẳng” trong Tuyên Ngôn QT Nhân Quyền )

Tôi mất rất nhiều thời gian, suy ngẫm, đọc, học, quan sát để đưa ra trả lời câu hỏi:
Con đường nào đưa VN thành một đất nước văn minh, thịnh vượng, hùng mạnh?

Ở đây chữ đất nước văn minh, là một quốc gia (nhà nước) văn minh phổ quát, là trong quốc gia đó mọi cá nhân được bình đẳng cơ hội ở mọi lĩnh vực trong đời sống xã hội của đất nước. 

Mọi người bình đẳng cơ hội trong lao động, sáng tạo, ở mọi ngành nghề, lĩnh vực mà mình yêu thích; được hưởng đầy đủ các Quyền tự do Nhân quyền, nhất là tự do chiếm hữu tài sản chính đáng và đóng góp cho xã hội một phần theo quy định mà mình có thể vui vẻ chấp nhận; khuyến khích từ thiện xã hội; được bảo vệ khỏi bạo lực bất công, được nâng đỡ và an ủi khi chẳng may bị tàn tật hay rủi ro.

Nhà nước văn minh phổ quát là nhà nước dân chủ thực sự, chính phủ là của dân, do dân và vì dân. Muốn vậy phải là Nhà nước tam quyền phân lập, và lấy tự do nhân quyền làm trọng tâm của Hiến pháp.

Như vậy Nhà nước phải tổ chức sao cho Chính phủ phải yếu hơn nhân dân, phải thua nhân dân, và chính phủ phải mạnh mẽ, khôn khéo, hùng dũng trước kẻ thù.

Có thể nói chính phủ là con lừa cho nhân dân lương thiện cưỡi, nhưng chính phủ phải là hổ báo, là sư tử, là cáo già với kẻ bạo lực, lừa đảo, bất lương và ngoại xâm.

Từ suy nghĩ, TNLT là người có lương tâm mà bị bỏ tù, vậy ai là người bỏ tù người có lương tâm?

Các quốc gia văn minh (phổ quát) có tù nhân lương tâm không?
Câu trả lời rõ ràng, là nước nào văn minh thì không có TNLT.

Vậy để nước Việt Nam thành văn minh, điều kiện tiên quyết là thả tù nhân lương tâm, không tiếp tục bắt giữ tù nhân lương tâm.

Điều đó sẽ thành hiện thực bền vững khi thay đổi Hiến pháp, cụ thể HP phải không còn câu nào tương tự cụm từ “Theo quy định của pháp luật” thòng vào các điều quy định về Quyền tự do Nhân quyền, như đang thòng vào sau các Điều, như Điều 25, HP 2013. Vì điều đó tạo điều kiện cho cơ quan nhà nước tuỳ tiện ban hành “Quy định pháp luật ” vi phạm Tự do Nhân quyền.

Và phải bỏ các Điều luật mù mờ, dễ suy diễn như Điều 79,88, 258, 245 BLHS.

Muốn đạt được các điều trên, người VN cần làm gì, và làm như thế nào?

Theo thiển nghĩ của tôi thì người VN cần làm một cuộc cách mạng.

Nhưng đó là cuộc cách mạng gì?

Không phải cách mạng XHCN, không phải cách mạng dân chủ tư sản, không phải cách mạng công nghiệp (thế giới đã bước sang CM CN thứ 4), cũng không phải cách mạng giành độc lập dân tộc, không phải cách mạng nông nghiệp (CM xanh), không phải cách mạng văn hóa, không phải cách mạng giáo dục…, vậy đó là cuộc cách mạng gì?
Đó là cuộc Cách Mạng Lương Tâm!

Vì sao?

Vì nếu mọi người có lương tâm thì:

Giáo viên sẽ không nói rằng “vì đồng lương thấp nên tôi phải tìm mọi cách dạy thêm”.

Một bác sỹ sẽ không nói rằng ” không có phiếu đóng tiền nên tôi chưa khám, chưa mổ cấp cứu, chưa có phong bao nên tôi chưa chỉ dẫn kỹ càng…”

Một công chức sẽ không nói rằng “cái này sai là do cơ chế…”

Thẩm phán sẽ không đọc bản án viết sẵn của đảng hay AN.

AN sẽ không tìm cách lập thành tích, để rồi bắt người oan, lỡ bắt oan thì bắt luôn…, không thuê côn đồ đánh người bất đồng chính kiến, không nghe cấp trên, không vì thành tích đánh án mà bức cung, nhục hình…

Đại biểu Quốc hội sẽ không biểu quyết vì…” nghị quyết BCT đã quyết rồi”.

Chủ tịch nước, Thủ tướng, TBT đã không để cho bảo vệ đuổi, đánh, bắt dân oan khi dân oan đến kêu cứu …

Người dân đã không sợ hãi mà cứ đi bầu cử cho kẻ mình không biết mặt, không ưa, không tín nhiệm…

Người tham gia giao thông đã không đưa tiền cho CSGT

Việt Kiều đã không đưa tiền cho Hải quan, an ninh cửa khầu…

Phụ huynh đã đồng loạt lên tiếng khi có học sinh bị đánh đập, bị thày giáo hiếp dâm, lừa tình…

Các nữ giáo viên đã đồng loạt bỏ dạy để phản đồi cấp trên điều đi tiếp khách..

Tiểu thương cả nước đã đồng loạt bãi chợ, khi một chợ bị giải tỏa oan…

Những anh em đấu tranh dân chủ đã không loan tin nghi ngờ nhau là AN chỉ vì mâu thuẫn cá nhân…

Những người làm từ thiện đã không lừa đảo, và ăn chặn tiền của bá tánh…

Các trí thức đã chịu đọc của nhau, tham khảo nhau để cùng tiến bộ, không còn kiều “văn mình, vợ người”…

Nếu đảng viên cộng sản có lương tâm thì họ đã đồng loạt bỏ đảng, khi họ phát hiện ra lãnh tụ CS như Stalin, Mao, Polpot, Kim.. đã giết người, giết đồng đội của mình nhiều hơn cả Hitler…, và nó đã kìm hãm sự phát triển của xã hôi loài người từ 1917 đến nay…

Nếu nhà khoa học, GS, TS, ( Viện NC, Trường ĐH, HV ) có lương tâm đã không mua bán bằng cấp; không làm đề cương khoa học chiếu lệ, đề tài tầm phào để chủ yếu giải ngân, rút ruột ngân sách…

Thầy giáo dạy chính trị có lương tâm thì đã bỏ dạy cái lý thuyết ngụy biện Mác Lê. Khi biết việc học nó chỉ để thấy nó sai, làm lãng phí thời gian, tiền bạc của thầy, trò, phụ huynh và xã hội.

Nếu nông dân có lương tâm, họ sẽ không hôm nay phun thuốc rầy vào rau, mai bán cho đồng bào ăn…

Thương nhân có lương tâm sẽ không vì hám lời mà tiếp tay cho hàng TQ độc hại vào VN để đầu độc đồng bào.

Doanh nhân có lương tâm sẽ không vì lợi nhuận trước mắt mà mua hàng hoá độc hại, công nghệ, máy móc rẻ tiền, lạc hậu của TQ về để làm ô nhiễm môi trường, tiêu tốn nguyên liệu, tài nguyên của đất nước, gây ra dịch bệnh, ung thư lâu dài cho dân chúng.

Nhà báo, tổng biên tập có lương tâm sẽ không viết bài theo ý tuyên giáo, họ sẽ phản ánh công lý, sự thật…, và hàng ngày trên TV với gần 70 đài truyền hình, trên cả ngàn tờ báo sẽ có hình ảnh, tiếng thét của dân oan mất đất, mất nhà ở khắp cả nước, và ở ngay HN…

Nhà báo có lương tâm thì VTV, các báo phải xin lỗi Trương Minh Tam, Chu Mạnh Sơn khi các báo loan tin rằng “Tam, Sơn tuyên truyền kích động cá chết do Formosa”, và phải khen Sơn, Tam đã phản ánh đúng sự thật, Formosa HT đã đầu độc biển miền Trung…

( Bài đã đăng FB 28/11/2016)

Image may contain: 22 people, people smiling
 

Sinh nhật thứ 426 năm cha đẻ chữ Quốc ngữ: Xứ sở này nợ ông ấy lời tri ân

 

Sinh nhật thứ 426 năm cha đẻ chữ Quốc ngữ: Xứ sở này nợ ông ấy lời tri ân

 

17155689_455850321417921_824731054655270838_nThái Hà (13.03.2017) – Kỷ niệm 426 năm ngày sinh Cha Alexander Rhodes, người khai sinh chữ Quốc ngữ (15/3/1591 – 2017)

Khi đọc những dòng chữ Việt ngữ này, là bạn đang chiêm ngưỡng tác phẩm của các linh mục thừa sai Dòng Tên gồm các cha Gaspar De Amaral, cha Antonio Barbosa, cha Francisco De Pina và cha Alexandre De Rhodes, tất cả họ đều là tác giả của quốc ngữ mà người Việt ta đang sử dụng hàng ngày.

Với linh mục Gaspar De Amaral, cha đã soạn cuốn từ điển Việt – Bồ. Với linh mục Antonio Barbosa, cha soạn cuốn từ điển Bồ – Việt. Với linh mục Francisco De Pina, được cho là cha đã dựa vào cách phát âm tiếng Bồ để chuyển tự ghi chép tiếng Việt khi ông vào Đàng Trong (Từ sông Gianh trở vào Nam). Nhưng các cha đều mất khá sớm, tuy vậy, cùng với một số linh mục khác trong giai đoạn tiên khởi này, các cha đã giúp đặt nền móng đầu tiên cho quốc ngữ Việt Nam.

Với linh mục Alexandre De Rhodes, thì cha đã dựa vào hai công trình từ điển nêu trên và bổ sung thêm phần La tinh để hình thành nên cuốn từ điển Việt – Bồ – La.

Thực tế, chính việc bổ sung phần La tinh của cha Alexandre De Rhodes đã trở thành đóng góp quan trọng bậc nhất giúp hình thành nên chữ viết theo lối La tinh mà sau đó nhanh chóng trở thành quốc ngữ Việt Nam.

Đánh giá về vai trò của linh mục Alexandre De Rhodes trong việc khai sinh nên quốc ngữ Việt Nam, tờ Nguyệt San MISSI do các linh mục Dòng tên người Pháp quản lý đã từng viết nhân dịp kỷ niệm 300 năm ngày sinh của ông, đại lược như sau: “Khi cho Việt Nam các mẫu tự La Tinh, cha Alexandre De Rhodes đã đưa Việt Nam đi trước đến ba thế kỷ”.

Quả vậy, khi chính thức xác định mẫu tự, bằng cách in quyển từ điển và các sách đầu tiên bằng chữ quốc ngữ tại nhà in Vatican – Roma, thì cha Alexandre De Rhodes đã giải phóng cho nước Việt Nam về chữ quốc ngữ.

Bởi lẽ trước đó, tương tự như Nhật Bản và Cao Ly (Triều Tiên), thì người Việt Nam sử dụng lối chữ viết tượng hình, biểu ý của người Tàu hoặc chữ nôm do tự sáng chế và bị nô lệ vì chữ viết này. Chỉ mới cách đây không lâu, người Cao Ly mới chế biến ra chữ viết riêng của họ, nhưng vẫn không theo cách viết La tinh nên bị hạn chế nhiều. Còn người Nhật Bản thì sau nhiều lần thử nghiệm chế biến lối chữ viết khác, nhưng cuối cùng đã phải bó tay và đành trở về với lối viết tượng hình, biểu ý của người Tàu.

Trong khi đó, chính người Tàu dưới chế độ cộng sản của Mao Trạch Đông cũng đã từng tìm cách dùng các mẫu tự La Tinh để chế biến ra chữ viết của mình, nhưng cho đến nay vẫn chưa thành công. Vậy mà dân tộc Việt Nam, nhờ công ơn của cha Alexandre De Rhodes, đã tiến bộ trước người Tàu đến hơn ba thế kỷ rưỡi (1651 – 1017 – tính từ năm in cuốn từ điển Việt – Bồ – La đến thời điểm hiện nay.

Dĩ nhiên, không phải chỉ riêng mình cha Alexandre De Rhodes khởi xướng ra chữ Quốc ngữ. Trước đó, các cha thừa sai Dòng Tên người Bồ Đào Nha ở Ma Cao đã nghĩ ra một số phát âm tiếng Việt, viết bằng các mẫu tự La Tinh rồi. Tuy nhiên, chính cha Alexandre De Rhodes là người hệ thống hóa, hoàn tất công trình làm ra chữ quốc ngữ thành công vào năm 1651, tức là năm mà cuốn tự điển Việt – Bồ – La chào đời tại nhà in Vatican – Roma.

Thế nên, chính tại nhà in Vatican ở Roma là nơi mà Việt Nam nhận được chữ viết của mình, và chính năm 1651 cũng là năm khai sinh chính thức của chữ quốc ngữ Việt Nam.

Theo đó, chữ viết theo lối La tinh ban đầu được các nhà truyền giáo đặt nền móng cho việc sử dụng trong cộng đồng Ki-tô giáo Việt Nam, đến khi được người dân Việt Nam chấp nhận và sử dụng rộng rãi trong tất cả các lĩnh vực đời sống xã hội, thì mặc nhiên nó đã tự mình được nâng cấp thành chữ quốc ngữ.

Ghi nhận công nghiệp của cha Alexandre De Rhodes đối với xứ sở, năm 1941, một tấm bia kỷ niệm nhân ngày sinh nhật thứ 350 của cha đã được dựng ở gần bên bờ Hồ Gươm trước cửa đền bà Kiệu – Hà Nội. Đến năm 1957, khi Hà Nội thuộc sự quản lý của chính quyền Cộng Sản thì bia đã bị gỡ bỏ.

Chính quyền Sài Gòn cũ đặt tên ông cho một con đường tọa lạc trước mặt Dinh Độc Lập, nay là Dinh Thống Nhất, đối xứng với phía bên kia là đường Hàn Thuyên, tên danh sĩ được ghi nhận có công phát triển và phổ biến lối chữ Nôm. Sau năm 1975, chính quyền cộng sản đổi tên đường thành Thái Văn Lung và bây giờ thì đã trả lại tên cũ là Alexandre De Rhodes cho con đường này.

Về tiểu sử: Nguyên, cha Alexandre De Rhodes (Đắc Lộ) sinh ngày 15/03/1591 (hay 1593?) tại vùng Avignon, miền nam nước Pháp. Gia đình ông thuộc gốc Do Thái ở thành phố Rhodes (bán đảo Iberia), tổ tiên sang tị nạn ở vùng Avignon là đất của Giáo Hoàng. Ông gia nhập Dòng Tên tại Roma năm 1612, thời kỳ công cuộc truyền giáo cho các dân tộc đang trên đà phát triển mạnh mẽ.

Đầu năm 1625, cha Alexandre De Rhodes đến Việt Nam bắt đầu từ Hội An. Cha bắt đầu học tiếng Việt và chọn tên Việt là Đắc-Lộ. Từ đó, Việt Nam trở thành quê hương thứ hai của cha. Nhưng cuộc đời truyền giáo của cha ở đây rất gian nan, trong vòng 20 năm, cha bị trục xuất đến sáu lần. Đến năm 1645, cha bị Chúa Nguyễn vĩnh viễn trục xuất khỏi Việt Nam. Cha mất ngày 5/11/1660 ở Iran, thọ 69 tuổi.

Hiện nay, ở Việt Nam đã từng xuất hiện ý kiến phủ nhận công lao đóng góp của cha Alexandre De Rhodes trong việc khai sinh chữ quốc ngữ, một trong số họ nêu quan điểm : “Alexandre De Rhodes làm sách bằng chữ quốc ngữ là để phụng sự cho việc truyền bá đức tin Ki-tô giáo, chứ tuyệt đối không vì bất cứ một lợi ích nhỏ nhoi nào của người Đại Việt cả. Người Việt Nam đã tận dụng chữ quốc ngữ, mà một số cố đạo đã đặt ra, với sự góp sức của một số con chiên người Đại Việt, để làm lợi khí cho việc giảng đạo, thành lợi khí của chính mình để phát triển văn hóa dân tộc, để chuyển tải một cách đầy hiệu lực những tư tưởng yêu nước và những phương thức đấu tranh nhằm lật đổ ách thống trị của thực dân Pháp. Đây chẳng qua là chuyện “gậy ông đập lưng ông” mà thôi. [1]

Riêng đối với công chúng, thì:

– Lối chữ viết đã trở thành quốc ngữ của xứ sở với chín mươi triệu đồng bào cả trong và ngoài nước cùng sử dụng;

– Lối chữ viết được dùng để thể hiện những dòng lịch sử oai hùng của dân tộc từ thuở hồng hoang đến nay;

– Lối chữ viết được dùng để thể hiện lời ru “Ầu ơ …” ân cần của mẹ từ ngày sinh ra ta làm kiếp người;

– Lối chữ viết được dùng để thể hiện sự yêu thương giữa những thành viên trong gia đình, giữa những đôi tình nhân, giữa những người tri kỷ …

– Lối chữ viết được dùng thể hiện ca từ những nhạc phẩm bất tử như Bạch Đằng Giang, Hội nghị Diên Hồng, Trưng Nữ Vương, Lòng mẹ, Tình ca …

– Lối chữ viết mà dân ta có thể tự hào là riêng biệt trong khi rất nhiều quốc gia khác, kể cả nhiều cường quốc vẫn còn phải vay mượn (Úc, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba, Ấn Độ, Gia Nã Đại, Nhật Bản, Đại Hàn …);

Thì người khai sinh của lối chữ viết ấy chắc chắn phải là ÂN NHÂN của xứ sở mình, bất kể đến quốc tịch của họ, bất kể đến tôn giáo của họ và bất kể đến động cơ của họ khi khai sinh lối chữ ấy !

Và với chế độ :

– Lối chữ viết được Ông Hồ Chí Minh dùng để viết lời Tuyên ngôn độc lập khai sinh chế độ;

– Lối chữ viết được dùng để thể hiện Hiến pháp quy định sự độc tôn chính trị của Đảng Cộng Sản;

– Lối chữ viết được dùng trong tất cả mọi sinh hoạt chính trị, hành chính, xã hội, kinh tế, giáo dục, văn hóa …

– Lối chữ viết mà hơn 700 tờ báo của chế độ đang dùng;

– Lối chữ viết mà hơn 24.000 vị tiến sĩ khoa bảng quốc gia đang dùng;

– Lối chữ viết mà hơn 400 trường Đại học, cao đẳng các loại và hàng vạn trường học các cấp đang dùng;
Nhưng lại không mấy ai trong số họ nhắc đến ngày sinh nhật của cha Alexandre De Rhodes, người có công khai sinh lối chữ viết mà nghiễm nhiên đã là quốc ngữ của xứ sở, như là một trong những ân nhân của dân tộc này thì thật là đáng thất vọng !

Tôi tin rằng, xứ sở này nợ ông ấy lời tri ân!

LS Đặng Đình Mạnh
12-3-2017

Nguồn @Đinh Hữu Tho

Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong = đô thị thông minh?

Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong = đô thị thông minh?

RFA

Chiều nay, TP Hồ Chí Minh sẽ chính thức công bố “Đề án xây dựng đô thị thông minh”.

– Nhìn vào cách trước đây ông Nguyễn Thiện Nhân đã từng “xây” nát sự nghiệp giáo dục, biến Mặt trận tổ quốc thành như một liên hiệp hội… nông dân.

– Nhìn cách ông Nguyễn Thành Phong chỉ đạo cấp ngân sách mua đồng hồ cho quan chức để “giúp họ đi họp đúng giờ”, đồng thời cho thành lập một “Ban biên soạn đề án chế độ hội họp” để “họp bàn tìm cách chống họp”.

Liệu có thể tin nổi Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong có làm TP HCM “thông minh” lên?

Thú thật, nhiều khi chỉ mong sao mấy ổng im đi đừng làm chi hết, vậy cũng đủ… thông minh lắm rồi!

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vọng Ngoại & Trọng Ngoại

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vọng Ngoại & Trọng Ngoại

RFA

Tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác –Lê.

Hồ Chí Minh

Khi còn sống trong vùng tạm chiếm, người dân miền Nam có thói quen hay gọi “thiên hạ” bằng thằng: thằng Pháp, thằng Anh, thằng Mỹ, thằng Nga, thằng Nhật, thằng Trung Cộng … Nghe kỳ thấy rõ.

Cho đến khi được hoàn toàn giải phóng thì họ mới học được cách ăn nói đàng hoàng, và lịch sự hơn, chút xíu: Nước Đàn Anh Trung Quốc, Thành Trì Của Phe Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Xô… Cũng có thể nói cho nó gọn nhưng vẫn giữ được nguyên tinh thần tôn kính: ông Liên Xô, hoặc ông Trung Quốc. Hay thân mật hơn chút xíu cũng không sao: anh cả Liên Xô, anh hai Trung Quốc.

Từ đây, anh hay chị thường dân dấm dớ nào mà lỡ miệng vẫn quen thói ăn nói bạt mạng (thằng Nga, thằng Tầu) thì đi tù ráng chịu. Cùng lúc, dân miền Nam cũng được biết thêm thông tin về một số người cầm lái vỹ đại (những vị lãnh tụ kính yêu của toàn thể nhân dân vô sản trên toàn thế giới) qua hình ảnh tràn ngập khắp nước, với danh xưng hết sức thân thương – cứ y như thể là bà con ruột thịt trong nhà vậy: bác Hồ, bác Mao, bác Kim, bác Lê-nin, bác Xít-ta-lin, bác Phi-đen Cát-xtơ-rô …

Sự thương mến qúi Bác – thường khi – vẫn vượt quá xa mức độ bình thường:

Hôm qua loa gọi ngoài đồng

Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao

Làng trên xóm dưới xôn xao                  

Làm sao, ông đã làm sao, mất rồi!

Ông Sta-lin ơi! Ông Sta-lin ơi!

Hỡi ôi Ông mất! Đất trời có không?

Thương cha thương mẹ thương chồng

Thương mình thương một thương Ông thương mười

Ngay cả thú vật có liên quan xa gần đến “qúi Ông” cũng thế, cũng được “đối xử” cách riêng – theo như tường thuật của cựu tù nhân lương tâm Vũ Thư Hiên, về chuyện nuôi dưỡng một con bò của bác Phi Đen gửi tặng bác Hồ:

“Con bò Hà Lan tới Nhân Hậu trong cảnh trống giong cờ mở. Cái xe tải duy nhất của trại, vừa dùng để chở tù khi chuyển trại, vừa dùng để chở sản vật tù làm ra đi bán, được cọ rửa sạch như li như lau từ một tuần trước, chở nó từ Trung ương về. Món quà Cục cho quý đến nỗi chỉ có công chở nó về thôi mà mặt anh lái xe cũng vác lên, như thể vừa lập chiến công huy hoàng.

Cả trại được nghỉ lao động một ngày để đón món quà quý của Bác Hồ. Khi con bò Hà Lan, được mấy người tù khoẻ mạnh tiền hô hậu ủng, quát tháo om xòm, từ thùng xe bước từng bước bướng bỉnh và rụt rè rồi lao phốc một cái xuống sân trong tiếng vỗ tay đôm đốp và tiếng reo hò ầm ĩ của cả các cán bộ lẫn tù nhân …  trung uý Thuỳ thậm chí còn rút mu soa chấm lên mắt…

 Đúng là một con bò quý. Quý từ cái vóc dáng quý đi. To lớn, bằng hoặc xấp xỉ bằng con voi cái, với bộ lông đen trắng loang lổ, hai bên hông phẳng lì, nó đứng lù lù một đống giữa đám đông những người ngất ngây chiêm ngưỡng… Được ba người chăm nom, con bò ngày một mỡ màng, béo mượt …”       

Tuy bác Hồ và bác Phi Đen đều đã từ trần nhưng tinh thần vô sản quốc tế vẫn còn sống (lai rai) giữa các nước XHCN anh em (hiếm hoi) còn sót lại, và truyền thống “trọng ngoại” (“hướng ngoại” hay “vọng ngoại,” nói sao cũng được, tùy tạng mỡ của mỗi người) vẫn được lưu truyền cho mãi đến hôm nay – theo bản tin của báo Tuổi Trẻ, số ra ngày 8 tháng 11 năm 2017:

“Nhiều người chỉ trích anh thanh niên quỳ xuống vái doanh nhân giàu có bậc nhất châu Á, và kết luận người trẻ thời nay thích hôn ghế thần tượng, liếm giày tỉ phú.

Trong cuộc Đối thoại với Jack Ma ngày 6-11 tại Trung tâm Hội nghị quốc gia (Hà Nội), một thanh niên vì quá hâm mộ đã đứng lên nói ‘I love you Jack Ma’, sau đó quỳ xuống lạy nhân vật này.

Hành động nói trên đã nhận được vô số ‘gạch đá’, và bị đánh giá là nhục nhã ngang với việc fan hôn ghế ca sĩ – diễn viên Bi (Rain) từng ngồi khi ngôi sao Hàn Quốc này đến Hà Nội năm 2012.”

Giữa “vô số gạch đá”  – may thay – cũng có xen lẫn những lời chia sẻ, và thương cảm, rất chân thành. Trên trang VNTB có bài viết với tựa đề cảm động (“Hãy Thương Cảm Các Em: Một Thế Hệ Mất Thần Tượng Nội”) của tác giả Mẫn Nhi:

“Xin đừng trách thanh niên, bởi nó không hẳn về mặt giáo dục, mà còn cả sự thiếu vắng ‘thần tượng Việt’ đúng nghĩa trong thời đại hiện nay… Nếu thử đối sánh với thanh niên đầu thế kỷ XX, thì giới trẻ Việt hiện nay thiệt thòi toàn diện. Ít nhất, giới trẻ thế kỷ XX, chỉ riêng trong lĩnh vực kinh tế cũng đã có thần tượng đúng nghĩa là Trương Văn Bền, Bạch Thái Bưởi, Quách Diệm; trong văn hóa – giáo dục – chính trị thì có học giả Nguyễn Văn Vĩnh,…

Ít nhất những con người đó đã tạo nên giá trị thật và đủ làm gương cho lớp trẻ; còn hiện tại – giới trẻ chỉ thấy toàn sự giả dối, ăn xổi ở thì,…Do đó, hãy thương cảm các em: một thế hệ mất mát thần tượng nội!”

Nguồn ảnh:chuthapdophutho.org

Ơ hay, thế bác Hồ kính yêu đâu? Ít nhất thì cũng đã có vài trăm hình tượng của Bác được dựng lên trên mọi nẻo đường đất nước, và sẽ có hằng trăm cái khác sắp được “thi công” đến nơi mà. Đó là chưa kể hằng triệu trang sách, chục ngàn câu thơ, ngợi ca tài trí và công đức của Người:

Ôi sáng xuân nay, Xuân 41
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về… Im lặng. Con chim hót 

thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ…

Năm 1941, bác Hồ vừa mới bước chân về đến biên giới thôi mà chim chóc, lau sậy đều vui đến “ngẩn ngơ” luôn. Ngày ấy đến nay, hình tượng Bác vẫn được Ban Tuyên Giáo & Bộ Thông Tin Tuyên Truyền bồi đắp, tân trang đều đều (khiến ngân qũi quốc gia muốn cạn kiệt luôn ) vậy sao thế hệ trẻ hôm nay tự nhiên lại bị “mất mát thần tượng nội” – vậy cà?

Nguyên do của sự “mất mát” vô cùng đáng tiếc này, phần nào, có thể là do bản tính quá khiêm tốn của Bác nên hình ảnh của Người đã không thể sống mãi trong lòng quần chúng, như mong đợi.

Bác đã về đây, Tổ quốc ơi!
Nhớ thương, hòn đất ấm hơi Người
Ba mươi năm ấy, chân không nghỉ
Mà đến bây giờ mới tới nơi!

Đi xa thế, lâu thế mà Bác lại về … tay trắng. Tiền bạc vốn không, đã đành. Nhân cách, đầu óc cũng thế: “Tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác –Lê.” Nói vậy, nghe đã “nhún nhường” lắm rồi nhưng lắm lúc Người còn hạ mình hơn nữa: “Bác tự nhận mình chỉ nêu ra được tác phong, còn tư tưởng lý luận thì để cho Mao Chủ tịch.”

Khiêm cung đến vậy quả là hiếm thấy!

“Từ 1951, tuần nào báo Nhân Dân cũng có vài mẩu của CB (tức Cụ Hồ) phổ biến kinh nghiệm mọi mặt của Trung Quốc… dần dà đảng viên cộng sản Việt Nam lại tìm ra chỗ để tự hào: được làm em của hai nước vĩ đại, Liên Xô anh cả, Trung Quốc anh hai… sau khi kết thúc thắng lợi chiến dịch biên giới, ngày 14-10- 1950, Hồ Chí Minh gửi thư cho Mao Trạch Đông, Trung ương Đảng Cộng Sản Trung Quốc: ‘Tóm lại, tôi cho rằng thắng lợi này là thắng lợi của đường lối Mao Trạch Đông cách mạng, quốc tế chủ nghĩa. Tôi không nói lời khách sáo: ‘Cảm ơn các đồng chí’, mà nói các đồng chí Việt Nam và nhân dân chúng tôi sẽ nỗ lực hơn nữa giành lấy thắng lợi cuối cùng lớn hơn, lấy thành công để đền đáp sự kỳ vọng tha thiết và giúp đỡ to lớn của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Đảng Cộng sản Liên Xô anh em’.

Chả ai thấy chữ ‘đền đáp kỳ vọng’ nghe nó quá bề dưới… Không phải ngẫu nhiên mà đến Đại hội 2 (1951), điều lệ đảng đã ghi ‘Tư tưởng Mao Trạch Đông là kim chỉ nam’ của đảng.” (Trần Đĩnh. Đèn Cù I. Westminster, CA: Người Việt, 2014).            

Mà Đảng thì lãnh đạo toàn diện, và tuyệt đối gần cả trăm năm qua. Tuy thế, mãi cho đến nay mới chỉ có một thanh niên Việt Nam duy nhất qùi lậy bác Jack Ma thôi. Vậy là phúc đức lắm rồi. (Còn bầy đặt phàn nàn, hay ném gạch, ném đá, làm chi nữa – hả Trời).

Dù sắp nhỏ có liếm ghế chăng nữa, nói nào ngay, cũng vẫn là cách hành sử rất đúng … qui trình. Tụi nó chỉ tiếp tục cái truyền thống trọng ngoại (hướng ngoại hay vọng ngoại) do các bậc lão thành cách mạng khởi xướng thôi mà, chớ đâu có gì sai quấy lắm đâu.  

Đã xác định được luật sư bỏ phiếu loại luật sư Võ An Đôn

 

Đã xác định được luật sư bỏ phiếu loại luật sư Võ An Đôn

Dù chúng ta thừa hiểu rằng, việc loại luật sư Võ An Đôn là có “chỉ đạo”, nhưng việc Ban Chủ Nhiệm Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên là cơ quan ra quyết định và là người chịu trách nhiệm cuối cùng về quyết định của mình, buộc cộng đồng phải truy cứu trách nhiệm về những cá nhân trong Ban Chủ nhiệm.

Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên bao gồm 22 luật sư thành viên (tính đến tháng 6/2017). Ban Chủ nhiệm hiện tại của Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên gồm 3 người, đó là luật sư Nguyễn Hương Quê (Chủ nhiệm), luật sư Nguyễn Tâm Hoàng (Phó Chủ nhiệm), và luật sư Nguyễn Khả Thành (phó Chủ Nhiệm). Theo quy chế, để xoá tên một luật sư thành viên cần 2/3 số phiếu đồng ý trong Ban Chủ nhiệm.

Theo thông tin từ RFA cho biết, luật sư Nguyễn Khả Thành là người bỏ phiếu chống lại việc khai trừ luật sư Đôn, điều này đồng nghĩa với việc 2 luật sư còn lại trong Ban Chủ Nhiệm là người đã bỏ phiếu thuận khai trừ luật sư Đôn, đó là luật sư Nguyễn Hương Quê và Nguyễn Tâm Hoàng.

Điều này là phù hợp với con số 66.66% số phiếu thuận đồng ý xoá tên, tước thẻ hành nghề của luật sư Đôn, mà đại diện Ban Chủ Nhiệm công bố cho báo chí. Con số 66.66% nghe có vẻ hoành tráng, nhưng thật ra nó chỉ là sản phẩm từ 2 vị luật sư Nguyễn Hương Quê và Nguyễn Tâm Hoàn.

Chúng ta cần đánh động dư luận về 2 vị luật sư này, buộc họ phải chịu trách nhiệm và trả giá cho việc tán thành một một quyết định “phi đạo đức và phi công lý” nhắm vào một đồng nghiệp của họ.

Luật sư Đôn vẫn còn cơ hội khiếu nại về việc này lên Liên Đoàn Luật sư Việt Nam – và đây là Cơ quan có thể đảo ngược quyết định của Ban chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên.

Không biết trong thời gian tới Liên Đoàn Luật sư Việt Nam sẽ đồng ý hay không đồng ý với quyết định xoá tên luật sư Đôn? Nếu là tôi, tôi thà từ chức, thà bỏ nghề chứ nhất quyết không bao giờ tán thành một quyết định phi đạo đức và phi công lý như vậy.

Đơn giản vì một quyết định tai hại như vậy có thể hủy hoại cả sự nghiệp và đời sống của một con người.

Ai ám sát công lý ở Phú Yên?

 

Ai ám sát công lý ở Phú Yên?

 

LS Đôn bên những thân chủ nghèo khó, thấp cổ bé họng, nạn nhân của bạo quyền hắc ám. Ảnh: internet

Luật sư tâm huyết và can đảm, chính trực hiếm có – chuyên bảo vệ nạn nhân của bạo quyền hắc ám – Võ An Đôn vừa bị 2/3 thành viên Ban CN Đoàn LS Phú Yên tán thành ra quyết định xoá tên khỏi đoàn LS tỉnh vào chiều 26/11/2017.

Những người theo dõi vụ án thanh niên Ngô Thanh Kiều, bị C.A điều tra TP Tuy Hoà bắt giam và tra tấn đến chết, đều biết ban đầu Phó C.A Tuy Hoà là thượng tá Lê Đức Hoàn lọt lưới pháp luật. LS Võ An Đôn đã cương quyết và kiên trì đòi công lý cho nạn nhân và gia đình. Rốt cục, tên Hoàn bị cách chức, truy tố, 9 tháng tù treo.

Với những vụ án được coi là “nhạy cảm” tương tự vụ này, chóp bu đảng CS luôn dài tay chỉ đạo. Ở đây, trực tiếp là Trưởng Ban Nội chính Tỉnh ủy Phú Yên Nguyễn Thái Học. File ghi âm lời Học cay cú, hằn học, trịch thượng và vô pháp đòi “truy sát” bằng được Đôn trong cuộc họp do Ban Nội chính chủ trì với đại diện Sở Tư pháp và toàn thể thành viên Đoàn LS tỉnh bị trưng lên mạng cho công chúng tỏ tường, bộc lộ dã tâm đen tối ấy.

Những vụ Đôn bảo vệ cho giới tranh đấu vì nhân quyền, dân oan thấp cổ bé họng… làm giới chức hắc ám không chỉ của Phú Yên điên tiết.

Nại cớ Võ An Đôn viết FB, trả lời phỏng vấn truyền thông quốc tế, giới chức hắc ám xuyên tạc sự thật mà Đôn phanh phui thành “nói xấu” đồng nghiệp và các cơ quan tố tụng. Chúng giật dây Đoàn LS tỉnh loại Đôn khỏi đội ngũ vốn ít ỏi LS VN tâm huyết, can đảm bênh vực nạn nhân của bạo quyền.

Được biết, những “tên lính xung kích” trong vụ trả thù bẩn thỉu và hèn hạ này là Ngô Thiên Phương – Trưởng Ban và Ngô Minh Tùng – Uỷ viên Ban Khen thưởng & kỷ luật của Đoàn LS Phú Yên. Hai thành viên trong Ban Chủ nhiệm Đoàn LS Phú Yên là Chủ nhiệm Nguyễn Hương Quê và PCN Nguyễn Tâm Hoàng đã cam chịu nhục nhã cúi đầu trước cái ác.

***

Theo quy định của luật pháp, LS Đôn có quyền khiếu nại quyết định hắc ám nói trên lên Liên đoàn LSVN. Động thái tới đây của Liên đoàn sẽ một phần cho thấy ở VN có công lý hay không? Danh dự, uy tín của giới LS VN.

Bộ Tư pháp VN, với trách nhiệm và thẩm quyền nhà nước trong vụ này, nên coi đây là một dịp để minh chứng với quốc tế rằng VN đang nỗ lực hướng tới một VN thượng tôn pháp luật theo khuyến cáo, hỗ trợ và mong đợi lâu nay của cộng đồng quốc tế, nhất là trong bối cảnh hình ảnh không mấy hay ho của VN sau vụ Trịnh Xuân Thanh với CHLB Đức và EU.

Có thể bạn chưa biết.

Nguon:  Hoàng Ngọc Diêu‘s post.
 
Image may contain: 1 person, smoking, beard and text

Hoàng Ngọc DiêuFollow

 

Có thể bạn chưa biết.

Thế giới cả hai phía cộng sản và tự do đã viết rất nhiều về Fidel Castro, một lãnh tụ cộng sản lừng lẫy, một trong những người nắm quyền hành và duy trì chế độ độc tài cộng sản lâu nhất trong lịch sử. Phía cộng sản viết về những thành tích cách mạng và dựng lên hình ảnh một lãnh tụ anh hùng và giản dị của vùng châu Mỹ Latin. Phía tự do liệt kê ra những thành tích tàn sát những người phản kháng mà Fidel Castro đã thực hiện trong suốt cuộc đời ông ta. Trong phạm trù này, ít người biết, có lần, Che Guevara, đã bênh vực hành động tàn sát những người phản kháng của Fidel Castro, rằng: “trò xét xử là trò cũ kỹ lỗi thời của bọn tư sản. Đây là cách mạng và cách mạng thì phải trở thành một cái máy giết người máu lạnh được nuôi dưỡng bằng lòng căm thù” (“These procedures are an archaic bourgeois detail. This is a revolution. And a revolutionary must become a cold killing machine motivated by pure hate.”). Xét ra, chuyện giết người không cần xử của những người cộng sản là chuyện không đáng ngạc nhiên. Mặc dù so với các đồng chí của ông như Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Polpot… .v..v… thì bảng thành tích nhân mạng của Castro còn thua xa nhưng cái chất tàn bạo của cộng sản trong Castro thì vẫn không hề thua sút.

Càng ít người biết, đặc biệt là những “cháu ngoan” phía cộng sản, rằng Fidel Castro thật sự không phải là một lãnh tụ giản dị như được sơn phết mà thật sự, ông ta sống một cuộc đời xa hoa và phóng đãng. Phần lớn thời gian ông sống ở hòn đảo Caya Piedra ở phía nam Cuba, nơi đó có du thuyền lộng lẫy, có hàng trăm người phục dịch, có cảnh binh bảo vệ, có hàng trăm cô gái phục vụ chuyện chăn gối bất cứ khi nào ông cần. Chiếc xe Mercedes-Benz đặc biệt của Castro mua từ Đức về được tháo rời ra và khám xét rất kỹ và được “độ” lại với hệ thống bảo an, kể cả lớp chống đạn đặc biệt…v..v.. Mỗi buổi, trước khi Catro ăn phải có người thử trước vì ông ta sợ bị giết bằng thuốc độc. Castro còn có một người giống hệt ông tên là Silvino Alvarez, giả làm Castro mỗi khi ông ta cảm thấy bất an khi xuất hiện trước công chúng. Thậm chí hai người cận vệ của Castro phải có nhóm máu y hệt như ông ta, phòng khi Castro cần tiếp máu khẩn cấp và vô vàn những chuyện khác [1].

Những chuyện này thế giới không hề biết cho đến khi Juan Reinaldo Sanchez, cận vệ và trợ lý riêng của Castro đào thoát khỏi Cuba đã viết cuốn “The Double Life of Fidel Castro” (hoặc La vida oculta de Fidel Castro, bản tiếng Tây Ban Nha) được xuất bản [2]. Một tuần lễ sau khi xuất bản cuốn sách này, Juan Reinaldo Sanchez qua đời vì bệnh nhiễm trùng phổi và cái chết của ông trở thành đề tài của những chuyện được bàn tán xôn xao, kể cả những chuyện mang tính chất của thuyết âm mưu.

Rest in peace Fidel Castro 1926 – 2016.

[1] http://www.dailymail.co.uk/…/Castro-commie-hypocrite-lives-…

[2] http://www.independent.co.uk/…/juan-reinaldo-sanchez-fidel-…

 

Nhà báo tự do đưa tin thảm họa Formosa bị phạt 7 năm tù

Nguon:   Đài Á Châu Tự Do‘s post.
 
Image may contain: 7 people
Đài Á Châu Tự Do

 

Nhà báo tự do đưa tin thảm họa Formosa bị phạt 7 năm tù

Sáng ngày 27-11-2017, TAND tỉnh Hà Tĩnh đã tuyên phạt 7 năm tù giam và 3 năm quản chế đối với nhà báo tự do Nguyễn Văn Hóa vì anh này bị cáo buộc tội “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN VN” theo điều 88 BLHS.

Theo cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Hà Tĩnh, “từ năm 2013 đến năm 2017, Nguyễn Văn Hóa đã chủ mưu lập ra các tài khoản trên mạng xã hội đăng tải các thông tin nhằm bôi nhọ, xuyên tạc, kích động, nói xấu chính quyền, nói xấu Đảng rồi truyền bá rộng rãi trên các trang mạng xã hội”.

Anh Hóa cũng bị cáo trạng quy kết là lợi dụng thảm họa môi trường Formosa “trực tiếp bố trí, dàn xếp quay phim, chụp ảnh, phỏng vấn và đăng tải lên mạng xã hội để kích động người dân tụ tập biểu tình, chống đối chính quyền”.

Nguyễn Văn Hóa, 22 tuổi, bị bắt vào ngày 11-1-2017 với cáo buộc lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm các quyền và lợi ích của nhà nước theo điều 258 Bộ luật hình sự. Sau đó anh này bị chuyển tội danh sang tội “Tuyên truyền” theo điều 88 BLHS năm 1999.

Nguyễn Văn Hóa bị bắt khi đang đưa tin về thảm họa môi trường biển miền Trung do công ty Formosa gây ra và các cuộc biểu tình phản đối Formosa của người dân ở đây.

Anh Nguyễn Văn Hóa được cho biết sử dụng flycam để truyền tin trực tiếp về những vụ biểu tình ngoài cổng công ty Formosa ở tỉnh Hà Tĩnh vào tháng 10 năm ngoái.

Công an Việt Nam sau đó công bố một đoạn video cho thấy Hóa xin lỗi vì hành động đưa tin của mình.

Ngày 3-5-2017, khoảng hơn 20 tổ chức nhân quyền và an ninh mạng quốc tế đã đồng loạt ký tên vào một bản kiến nghị thúc giục chính quyền Việt Nam phải trả tự do ngay lập tức cho anh Nguyễn Văn Hóa, một người đưa tin tự do trên mạng.

#NguyenVanHoa