ÂN TÌNH

ÂN TÌNH.

Lawrence Anthony sinh ra ở Nam Phi, từ nhỏ đã yêu thích động vật và thiên nhiên. Giữa những năm 1990, ông quyết định từ bỏ sự nghiệp bảo hiểm và bất động sản đang trên đà phát triển, cùng với vợ mua một mảnh đất và xây dựng Khu bảo tồn sinh thái Thula Thula ở Zululand, tỉnh KwaZulu-Natal, Nam Phi.

Nơi đó, họ xây cho mình một căn nhà gỗ nhỏ để ở, tận hưởng không khí yên bình cùng thiên nhiên và các loài động vật hoang dã như tê giác, trâu, báo, hươu cao cổ và chim…

Vào năm 1999, một cuộc gọi điện thoại đã phá vỡ cuộc sống bình yên của họ. Người quản lý của Công viên Quốc gia Kruger gọi điện cho Lawrence và nói với ông rằng, họ có 7 con voi đã thoát khỏi hàng rào do bị thợ săn tấn công, bắt đầu phá hủy mùa màng và đe dọa con người xung quanh.

Họ hỏi Lawrence có thể tạm thời giữ chúng trong khu sinh thái không, hoặc những con voi sẽ bị bắn chết vì chúng gây nguy hiểm cho dân làng.

Với tình yêu thương động vật, đương nhiên ông Lawrence không cho phép bi kịch xảy ra và đã đưa chúng về chăm sóc tại khu bảo tồn của mình.

Do đã từng bị tấn công bởi những người thợ săn, đàn voi dường như mất niềm tin vào con người và luôn cố gắng trốn thoát hết lần này đến lần khác. Mặc dù vậy, Lawrence cũng không hề nản lòng.

Ông chuyển đến sống bên ngoài nơi ở của chúng, cùng ăn, cùng ngủ, xem chúng như bạn, trò chuyện, ca hát và thổi kèn harmonica cho chúng nghe.

Đối với con voi đầu đàn Nana, ông Lawrence dành nhiều tâm huyết hơn cả. Ông không chỉ chăm sóc kỹ càng mà còn kể chuyện cho nó nghe nhiều hơn các con khác. Mỗi ngày ông đều chăm sóc chúng bằng tình yêu thương vô bờ bến.

Và ông đã thành công, những chú voi hung dữ trở nên thân thiện. Nana đã chủ động đến gần Lawrence, vui đùa cùng ông. Khoảnh khắc này khiến ông cảm động rơi nước mắt.

Sau này, vì đàn voi không ngừng tăng lên về số lượng, Thula Thula đã không còn đủ chỗ cho chúng nữa, ông Lawrence đành phải đưa đàn voi đến khu bảo tồn bên cạnh. Khi muốn thăm chúng ông sẽ phải lái xe đến, mà mỗi lần thấy ân nhân đến thăm, chúng đều vui mừng chào đón ông.

13 năm sau, năm 2012, đàn voi đã phát triển từ 7 con lên thành 21 con. Nhưng đó cũng là lúc tai họa giáng xuống gia đình Lawrence. Ông qua đời vì một cơn đau tim ở tuổi 61.

Ngày ông mất, Nana dẫn đàn đến từ sáng sớm. Chúng đứng xếp hàng trước căn nhà gỗ của vợ chồng ông, chĩa vòi lên trời, phát ra tiếng kêu bi ai giống nghi thức tiễn đồng loại của chúng, để tiễn đưa ông Lawrence. Chúng ở quanh căn nhà suốt 2 ngày rồi mới rời đi.

Và đó không phải là lần duy nhất đàn voi làm điều này. Suốt 7 năm trôi qua, cứ vào ngày giỗ của ông Lawrence, đàn voi lại xuất hiện trước căn nhà gỗ để tưởng nhớ người bạn già đáng kính.

Được biết, đàn voi bình thường sống ở rất xa, chúng phải mất 12 tiếng đi bộ mới đến được ngôi nhà của hai vợ chồng.

Không ai có thể giải thích tại sao đàn voi ở một nơi xa xôi lại biết đến sự ra đi của ông Lawrence, tại sao một đàn voi lại nhớ ngày giỗ của con người.

Nhưng vợ ông Lawrence và những người làm ở Khu bảo tồn Thula Thula tin rằng giữa đàn voi và ông Lawrence đã có mối dây liên kết tâm linh kì lạ đủ để chúng có thể cảm nhận được việc người bạn thân yêu của chúng đã ra đi.

Câu chuyện của ông Lawrence và đàn voi khiến nhiều người nhận ra rằng động vật không phải là loài vô tri, chúng cũng có đời sống tình cảm và biết quan tâm thậm chí đau buồn trước sự ra đi của những người thân thiết với chúng.

(Trang sự thật kỳ bí)

May be an image of 1 person, elephant, outdoors and text that says 'KY T BI MỘT ĐÀN VOI ĐỨNG XẾP HÀNG TRƯỚC CAN NHÀ GÓ, CHĨA VÒI LÊN TRỜI, PHÁT RA TIÊNG KÊU BI AI GIỐNG NGHI THỨC TIỀN ĐỐNG LOẠI CỦA CHÚNG, ĐỂ TIÊN ĐƯA ONG LAWRENCE. CHÚNG ở QUANH CĂN NHÀ SUỐT 2 NGÀY RỐI MỚI RỜI ĐI. MỖI NĂM ĐẾN NGÀY GIÓ, ĐÀN VOI ĐI BỘ 12H ĐE ĐỂN NGÃI NHÀ GO, TƯỚNG NHỞ NGƯỜI BẠN GIÀ ĐÁNG KÍNH.'
Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay