Sống theo lời Chúa


Tranh vẽ thời xưa không rõ tác giả về câu chuyện Chúa bị ma quỷ cám dỗ trong sa mạc.
 CHU TẤT TIẾNTheo Tin Mừng của Thánh Lucas, sau khi Chúa Giêsu hãm mình, nhịn đói 40 đêm ngày tại hoang địa, ma quỷ đến cám dỗ Ngài. 

Ma quỷ nói, “Nếu ông là con Thiên Chúa, ông hãy làm phép hóa đá này thành bánh mà ăn.” 
Chúa nói, “Người ta không chỉ sống bằng cơm bánh, mà còn bằng Lời Chúa.” 

Ma quỷ lại đem Người lên chốn núi cao, cho xem thấy tất cả thiên hạ và nói, “Tất cả vinh quang của thế gian là của tôi. Nếu ông sấp mình thờ lạy tôi, tôi sẽ cho ông tất cả những điều đó.” 

Chúa đáp, “Ngươi phải thờ lạy Thiên Chúa và chỉ phụng thờ một Thiên Chúa mà thôi.” 
Ma quỷ lại đưa Người lên nóc nhà thờ và nói, “Nếu ông là con Thiên Chúa, hãy gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền cho các thiên thần gìn giữ ông.” 

Chúa Giêsu quở mắng ma quỷ, “Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa của ngươi.” 

Thấy không làm gì được Chúa Giêsu, ma quỷ liền bỏ đi. 

Như thế, chính Chúa Giêsu là bậc Chí Thánh cũng còn bị ma quỷ cám dỗ, huống chi là con người trần tục với đủ thất tình: hỷ (vui), nộ (giận), ái (yêu), ố (ghét), ai (buồn), dục (muốn), cụ (sợ). Một sự kiện đơn giản đã xảy ra với con người, ngay từ khi sinh ra, mà không ai để ý: Vừa lọt lòng mẹ, đứa bé liền bật khóc, điều đó có nghĩa là con người phải chấp nhận buồn bã, đau khổ, hay thất vọng đến từ cuộc đời, trong những niềm đau ấy, thì đau khổ tinh thần trầm trọng hơn đau khổ vật chất và làm ảnh hưởng đến cuộc sống con người nhiều hơn, lâu dài hơn những cơn đau thể xác. 

Buồn bã, thất vọng luôn đi liền sau vui vẻ hay hạnh phúc như chiếc bóng của người. Nếu chúng ta để ý, ngay sau những tràng cười ầm ĩ, là một sự im lặng nặng nề. Sau những phút giây đoàn tụ cha, mẹ, anh chị em tràn đầy hạnh phúc là những cắng đắng, tính toán, bất bình. Trong mọi cuộc hôn nhân do kết quả của các cuộc tình say đắm là sự chán ngán lẫn nhau. Ngay sau khi hoan lạc ái tình là sự chán chường tột độ. Có những cuộc hôn nhân tưởng là hạnh phúc nhất trần gian, lại vỡ tan như bóng nước chỉ sau một thời gian ngắn. Như vậy, chỉ có Lời Chúa là bền vững còn tất cả chỉ là hư vô. 

Về thể chất cũng thế. Sau giai đoạn tràn trề sức khỏe của tuổi thanh xuân, đến trung niên, là bắt đầu nếm mùi bệnh tật. Có những người còn tươi trẻ, dồi dào sức sống, bỗng nhiên mang bệnh trầm kha và lìa đời. Những người sống thọ, không nhiều thì ít, mang bệnh liên miên. Vì thế, đa số các vị 70 trở lên, luôn luôn suy nghĩ đến ngày mình ra đi. Tùy theo cá tính, mà có vị diễu cợt sự ra đi của mình, có vị lại ưu tư, lo lắng, người thì thận trọng chuẩn bị cho mình những điều cần làm trước khi rời cõi thế. 

Trên hết, tất cả những vị cao tuổi đều man mác cảm thấy một nỗi buồn sâu lắng khi nghĩ đến sự chết là điều không ai có thể tránh được. Tuy có tìm quên trong việc tập thể dục, khí công, có tìm vui trong các sinh hoạt văn nghệ, hay du lịch, nhưng tất cả không tránh khỏi nỗi buồn về đêm, nhất là khi mắc bệnh, phải nằm trong bệnh viện. Lúc đó, nỗi cô đơn tràn ngập đến như bão lũ, bủa vây tâm hồn người bệnh, cho dù có bác sĩ kề bên nhưng không thể nào chống lại được nỗi cô đơn khủng khiếp khi một mình nằm trên giường bệnh, nghe tiếng máy đo tim chạy rì rào…

Lúc đó, mới thấy cần một sự ủi an siêu nhiên đến xua đuổi nỗi lo sợ đi, để cho hy vọng sống trở lại. Khoảng khắc ấy, chỉ những ai có lòng tin vào Lời Chúa thì sẽ vui trở lại, ngoài ra thì chỉ là sợ hãi, cô đơn cùng cực. Khoảng khắc ấy thì vợ đẹp, con ngoan, gia tài ức vạn, cũng chỉ là những ước mơ không thực, là phù du, ảo ảnh. 

Như vậy, sống bằng Lời Chúa thật là cần thiết với những ai biết dự phòng cho tương lai. Thật ra, sống bằng Lời Chúa cũng rất đơn giản. Mười điều răn của Thiên Chúa chỉ cần tóm gọn trong hai điều: Kính Chúa, Yêu Người. Có Kính Chúa thì không làm điều gian trá, có Yêu Người thì luôn chia sẻ và làm mọi điều chứng tỏ tình yêu ấy. Người có lòng Kính Chúa, Yêu Người thì không giận hờn ai, không thù ghét ai, không nói xấu người khác, không lấy của người khác, không làm gì sai luật đời. Thế thôi. Nhưng tiếc là, đôi khi, chính những người truyền rao Lời Chúa, chính một số tu sĩ lại vi phạm nặng nề những điều răn của Chúa, vì khi nói lên Lời Chúa, họ chỉ nói từ miệng mà ra, còn từ trong tâm thì là lời của dục vọng, của cá nhân chủ nghĩa. 

Khi Chúa bị cám dỗ, Chúa đã mạnh dạn xua đuổi ma quỷ đi, còn đa số thiên hạ thì đã run rẩy và chấp nhận làm tôi ma quỷ để được vinh quang hay sắc dục bất chính. Một vị Linh Mục Chánh Xứ đã chia sẻ là luôn bị các bà, các cô tìm cách cám dỗ ông, hoặc bằng lời nói ngọt ngào, dụ dỗ, hoặc tấn công trực tiếp bằng cách phô trương xác thịt nóng bỏng của mình. Một Linh Mục khác luôn giúp đỡ những kẻ thiếu thốn, khi đến gia đình một đứa trẻ mà ông bảo trợ việc học vấn từ nhiều năm đã bị bà mẹ bất ngờ ôm choàng lấy ông, khóc lóc, và năn nỉ ông cưới bà. 

Trong vài giáo xứ, có những phụ nữ tình nguyện đến giúp việc nhà thờ, và sau một thời gian quen biết, đã lợi dụng sự thân cận mà tấn công Linh Mục sở tại khiến Linh Mục bị lột áo chùng. Dĩ nhiên, bên cạnh các sự cám dỗ đến từ bên ngoài đó, còn những cám dỗ tự thân, tức là do bản chất của người tu sĩ đó còn chưa thấm nhuần Lời Chúa, đi tu vì bất đắc dĩ, vì cha mẹ buộc, hoặc vì không có chọn lựa nào cho tương lai, nên trong khi sống đời tu trì, vẫn mang mang trong lòng một thèm muốn xác thịt bất chính để đến môt lúc nào đó, khi Lời Chúa bị nhạt nhòa, ma quỷ đã xâm nhập và xúi bẩy kẻ đó làm việc bậy bạ. 

Cũng có trường hợp mà khi còn trẻ, gặp nhiều ấn tượng xấu từ gia đình hay xã hội, rồi vì lòng kính Chúa mà muốn đi tu, mong rũ bỏ mọi ấn tượng xấu đó, nhưng thực tế, vì bản chất yếu đuối, nên không thể thắng nổi sự cám dỗ của ma quỷ mà rồi sau thời gian dài mệt mỏi vì chiến đấu với bản thân, mà đành chào thua mà buông thả mình “tới đâu thì tới.” Những con người này, dù trong tay có cầm quyển Thánh Kinh, nhưng Lời Chúa như hột cải rơi vào chỗ đất sỏi đá nên không mọc cây lên được, mà dần dần chết khô.

Vậy, để được Lời Chúa thấm nhuần trong tâm hồn, hầu xua tan mọi lo âu, sợ hãi, cô đơn, chỉ có phương cách duy nhất là đọc hoài, đọc mãi, dù chán nản cũng vẫn đọc đi đọc lại. Vừa đọc vừa suy nghĩ, tìm hiểu những ý nghĩa xâu xa của Lời Chúa, thì mới mong có những ngày tháng an bình, vững chãi như núi đá, tràn đầy sinh lực như sóng biển, thảnh thơi như chim trời và đến ngày phải ra đi, vẫn giữ được nụ cười trên môi, nụ cười của Hy Vọng vào một đời sau hạnh phúc miên viễn.

Chu Tất Tiến.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay