Bắc Triều Tiên cách chức bộ trưởng An Ninh, hành quyết nhiều sĩ quan

Bắc Triều Tiên cách chức bộ trưởng An Ninh, hành quyết nhiều sĩ quan (RFI)

Tú Anh

media

Lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un tại Bình Nhưỡng, tháng 01/2017. © KCNA/via Reuters

Bình Nhưỡng lại tiến hành thêm một vụ thanh trừng. Lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un đã cách chức đại tướng Kim Wong Hong, đưa nhân vật thân cận này đi lao động cải tạo và xử bắn nhiều sĩ quan tình báo. Tin này do bộ Thống Nhất Hàn Quốc loan báo ngày 03/02/2017.

Bộ trưởng An Ninh Quốc Gia Bắc Triều Tiên và cũng là cánh tay mặt của Kim Jong Un là nạn nhân mới trong chính sách thanh trừng đẫm máu. Phát ngôn viên bộ Thống Nhất Hàn Quốc Jeong Joon Hee cho biết đại tướng Bắc Triều Tiên Kim Wong Hong bị mất chức bộ trưởng An Ninh, bị giáng cấp xuống thiếu tướng và bị đưa đi cải tạo từ giữa tháng 01/2017 vì tội « lạm quyền ». Một số sĩ quan và cán bộ của sở tình báo, thuộc quyền của Kim Wong Hong cũng bị hành quyết theo lệnh của Kim Jong Un.

Theo AFP, trong chế độ Bình Nhưỡng, bộ An Ninh là cơ quan cốt lõi có vai trò tình báo, theo dõi kềm kẹp dân chúng, trấn áp những người chống đối và quản lý các nhà tù chính trị.

Sự kiện Kim Wong Hong bị thanh trừng cho thấy chế độ Bắc Triều Tiên có nguy cơ bất ổn thêm, thành phần có ưu quyền hoang mang hơn vì không biết ngày mai số phận ra sao.

Đại tướng Kim Wong Hong nắm quyền trong suốt các đợt thanh trừng từ khi Kim Jong Un lên cầm quyền từ năm 2011. Bốn trong số năm tướng lãnh cao cấp nhất cha Kim Jong Un để lại cùng với hơn một trăm sĩ quan và đảng viên khác đã bị hành quyết. Đứng đầu bộ An Ninh và Tình báo từ năm 2012, Kim Wong Hong đóng vai trò then chốt trong vụ hành quyết Jang Song Thaek, chú dượng của lãnh đạo Kim Jong Un, và cũng là nhân vật số hai của chế độ vào năm 2013.

Theo AFP, trong diễn văn đầu năm 2017, Kim Jong Un « nhận lỗi » đã không phục vụ « nhân dân » một cách tốt đẹp. Rất có thể hàng loạt quan chức chính quyền sẽ bị đưa ra làm « vật tế thần » trong năm nay để nhà độc tài trẻ tuổi chạy tội, theo báo cáo của Viện Chiến Lược và An Ninh Quốc Gia tại Seoul.

TIN MỚI ĐẦU NĂM

TIN MỚI ĐẦU NĂM

FB Võ An Đôn

3-2-2017

Chị Loan và 4 người con. Ảnh: FB Võ An Đôn

Tôi vừa nhận được tin gia đình chị Trần Thị Thanh Loan, Trần Thị Lụa và Trần Thị Phúc đang trên đường vượt biên từ Việt Nam qua Úc bằng đường biển, hiện tại ghe chở người vượt biên đã qua khỏi lãnh hải Indonesia, tiến vào hải phận nước Úc.

Cả 3 gia đình trước đây đã một lần vượt biên qua Úc, bị trả về Việt Nam 7/2015. Tòa án tỉnh Bình Thuận phạt tổng cộng hơn 6 năm tù giam về tội “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài trái phép”. Cụ thể: chị Loan 36 tháng tù giam, anh Hồ Trung Lợi (chồng chị Loan) 24 tháng tù giam, chị Lụa 30 tháng tù giam. Riêng anh Lợi đang chấp hành hình phạt tù được 20 tháng, chị Loan và chị Lụa được hoãn chấp hành hình phạt tù 1 năm, đến tháng 7/2017 thì đi tù.

Nếu lần vượt biên này bị Úc trả về thì chị Loan sẽ đối mặt với bản án 7 năm tù giam và chị Lụa 6 năm tù giam (Cộng bản án cũ và bản án mới).

Qua điện thoại chị Loan và chị Lụa cho biết: Nếu lần vượt biên này chính phủ Úc không nhận hai chị tị nạn mà trả về nước, thì hai chị sẽ nhảy xuống biển tự tử, chứ không bao giờ chịu trở về Việt Nam lần thứ 2.

Cầu mong cho ba gia đình thượng lộ bình an và sớm đến được bến bờ tự do !

_____

FB Võ An Đôn

MỘT BẢN ÁN TÀN BẠO

21-7-2016

Hôm qua 21/7/2016, Tòa án tỉnh Bình Thuận mở phiên tòa xét xử phúc thẩm 02 vụ án “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài trái phép”. Tòa chỉ xử một vụ, còn một vụ hoãn vì vắng mặt bị cáo.

Tòa án cấp phúc thẩm giữ nguyên Bản án sơ thẩm, phạt 4 người tổng cộng 10 năm tù giam. Trong đó, vợ chồng anh Hồ Trung Lợi, chị Trần Thị Thanh Loan có hoàn cảnh khó khăn, thuộc diện hộ nghèo và đang nuôi 04 đứa con nhỏ nhưng bị xử phạt tổng cộng 05 năm tù giam (chị Loan 36 tháng tù giam, anh Lợi 24 tháng tù giam).

Mặc dù cả hai luật sư cố gắn hết sức bào chữa cho chị Loan được hưởng án treo và Đại diện viện kiểm sát (Công tố viên) cũng đề nghị Hội đồng xét xử cho chị Loan được hưởng hưởng án treo, nhưng Hội đồng xét xử không chấp nhận mà vẫn quyết định xử phạt chị Loan 36 tháng tù giam.

Chỉ vài hôm nữa thì chị Loan đi tù, bỏ lại 04 đứa con nhỏ không có người nuôi dưỡng, phải gửi vào trại trẻ mồ côi. Hội đồng xét xử thật là nhẫn tâm và độc ác đã ra một bản án bắt cả hai vợ chồng đi tù, bỏ lại 04 đứa con nhỏ không người nuôi dưỡng, đã làm luật sư và những người tham dự phiên tòa hết sức đau lòng.

Những người vượt biên qua Úc đa phần là nghèo khổ, chỉ mong muốn duy nhất là thay đổi cuộc sống nhưng tòa án xử họ với mức án quá nặng, bỏ qua những cam kết trước đây giữa chính phủ Úc và Việt Nam là “Người vượt biên trả về sẽ không bị bắt bớ, tù đày, tạo điều kiện có công ăn việc làm, con em được đến trường và sớm hòa nhập cộng đồng”.

Nhiều người nói với tôi rằng: nếu có một nước tự do nào đó nhận người Việt vượt biên thì họ sẽ đi hết, kể cả cái trụ điện mà biết đi thì nó cũng bò đi luôn, vì sống ở nước mình mất tự do, lạc hậu và nghèo đói.

Thật đau lòng cho một bản án hết sức tàn bạo và vô nhân đạo.

Nạn cờ bạc, rượu chè ngày Tết

Nạn cờ bạc, rượu chè ngày Tết

Nhóm phóng viên tường trình từ VN
2017-02-03
Một tụ bầu cua cá cọp ngày Tết.

Một tụ bầu cua cá cọp ngày Tết.

RFA photo

Việt Nam là một đất nước nghèo, vừa trải qua một năm đầy gian truân với các vấn nạn môi trường rừng, môi trường biển và đồng bằng Sông Cửu Long bị hạn mặn, đời sống đồng bào dân tộc thiểu số trên dãy Trường Sơn luôn gặp khó khăn, thiếu đói… Nhưng mặc dù khó khăn bộn bề, vấn nạn cờ bạc, rượu chè trong dịp Tết cũng không buông tha, nhiều tai nạn do rượu bia gây ra, nhiều gia đình chỉ mới mồng Năm tháng Giêng đã phải lâm vào nợ nần vì cờ bạc.

Nợ như sét đánh do cờ bạc

Một người mẹ dân tộc Mường yêu cầu giấu tên, sống ở huyện Ngọc Lặc, Thanh Hóa, chia sẻ: “Hai bác chả làm được mấy, làm được một mà chàu hắn phá đến mười nên khổ. Mình mới 55 tuổi mà phải nuôi thằng con gần 30 tuổi. Làm thì làm ruộng, được tạ mấy lúa chứ mấy, lúa mới gặt xong, chưa ăn được bao nhiêu thì hắn vác đi rồi!”.

Bà cho biết thêm là mặc dù chỉ mới Mồng Năm tháng Giêng, không khí Tết vẫn còn đâu đó, ngân hàng chưa làm việc nhưng gia đình bà đã mang nợ đầu năm gần ba trăm triệu đồng. Một số nợ mà với bà, nghe qua đã thấy sét đánh ngang tai, chồng bà đã ngã nhào khi nghe chủ nợ đưa người đến thông báo rằng con trai bà đã vay nóng số tiền 250 triệu đồng với lãi suất 10% mỗi tuần, tức 40% mỗi tháng. Đây là khoản vay nóng để đánh bạc của con trai bà.

Và với khoản tiền này, nếu như không cần lãi suất tăng hằng tháng, chỉ trả khoản gốc, cho dù có cố gắng bán tất cả mọi thứ, cộng với mười năm làm cật lực để trả vẫn không thể trả hết. Hiện tại, bà không dám báo công an vì bà lo sợ ảnh hưởng đến tính mạng của con trai mình. Nhưng nếu để chủ nợ đưa người tới xiết từng con trâu, từng con bò, rồi trấn lột giấy tờ đất đai, bắt gia đình bà ký tên để hợp thức hóa món nợ và lấy trắng mảnh đất của bà thì hầu như đường sống của gia đình bà đã bị tuyệt.

Bà mẹ Mường này chua xót nhận ra là trong chưa đầy hai năm, từ một đứa trẻ ngoan, con trai bà lao vào rượu chè, đề đóm, sau đó là cờ bạc, và không biết nó có tham gia vào đường dây chích choác, hút hít nào không… Mọi nỗi lo và bất an cứ ập lện gia đình bà kể từ khi đứa con trai duy nhất của hai ông bà tìm xuống khu công nghiệp ở Hà Tĩnh để làm thuê cho một ông chủ Trung Quốc.

Bà không dám khẳng định rằng do làm việc với người Trung Quốc thì con trai bà hư hỏng ra, nhưng bà cảm thấy hoài nghi về những thanh niên đồng tuổi với con trai bà đi xuống phố làm việc cho người Trung Quốc chỉ trong vòng nửa năm đã sắm xe xịn, dùng điện thoại xin và sống hoàn toàn xa lạ so với cha mẹ, bản làng của chúng. Dường như có một trận gió độc đang kéo vào bản làng của người Mường, người Thái Trắng.

Bà mẹ này cho biết thêm là hiện nay, không riêng gì gia đình bà mà có đến sáu gia đình đang bị một khoản nợ từ trên trời rơi xuống gai đình, đang yên đang lành, con họ đi chơi vài ngày, về nhà mặt mày phờ phạc, trùm chăng nằm im thin thít, không ăn uống, không nói chuyện, cho đến khi chủ nợ đưa người tới thông báo số tiền nợ mà gia đình phải trả thì mới vỡ lẽ.

Theo chỗ bà tìm hiểu từ con trai bà thì những chiếu bạc tiến lên và phỏm đang hoạt động rất mạnh trong dịp tết Đinh Dậu, thường thì các cậu con trai độc nhất trong các gia đình mới nhận đền bù đất hoặc có kinh tế ổn định so với xóm làng được chú ý. Khi con trai bà ngồi vào chiếu, cậu ta đánh thắng mấy ván đầu và sau đó thua không còn đồng nào, có chủ nợ cho vay ngay tại sòng bạc để đánh tiếp và nó phải ký giấy chấp nhận khoản lãi 10% mỗi tuần. Sòng bạc tồn tại trong vòng hai giờ đồng hồ và di chuyển sang chỗ khác, tiền xâu cho chủ gia đình chứa sòng bạc là 800 ngàn đồng cho 2h đồng hồ.

Bầu cua cá cọp đánh khủng

Ngoài các chiếu bạc khiến cho người ta mất nhà mất cửa vì nợ nần, những điểm đánh bầu của cá cọp ở các vùng quê cũng là cái máy hút tiền của nhiều gia đình. Một người vừa bị thua gần 100 triệu đồng do đỏ đen trong bầu cua cá cọp, ở huyện Phú Lộc, Thừa Thiên Huế, chia sẻ:

“Thua gần 100 triệu đồng rồi, tụi nó rung bầu cua hay quá, nó dùng chip chiếc gì đó mà nó ép mặt mình đánh không bao giờ lên được. Bữa ni quyết không chơi nữa. Thằng con ở Mỹ nó gởi về cho gần năm ngàn đô la để làm cái nhà dưới, mình ban đầu đánh cho vui thôi, đánh một lúc thì nghiện luôn và chơi thua mất tiền luôn. Tiền đó để xây cái nhà dưới, giờ bay mất cái nhà dưới rồi. Thôi ra Giêng rồi tính, kiểu ni khó đây!”.

Thua gần 100 triệu đồng rồi, tụi nó rung bầu cua hay quá, nó dùng chip chiếc gì đó mà nó ép mặt mình đánh không bao giờ lên được. Bữa ni quyết không chơi nữa.
– Một người dân

Ông này cho biết thêm là các điểm đánh bầu cua cá cọp bây giờ có qui mô hoạt động giống như số đề, hiếm có người nào rung bầu cua theo kiểu ngẫu hứng, kiếm vài đồng lãi đầu năm cho vui. Mà người ta đã kết nối với các ông trùm, bà trùm vào tháng Chạp để được nhận những bộ bầu cua có chip điện tử. Bộ phận điều khiển chip do người của các ông trùm, bà trùm này giữ. Người cầm cái bầu cua cá cọp vẫn rung một cách bình thường với khoản tiền đánh từ 500 ngàn đồng trở xuống, tự ăn, tự thua với người chơi.

Nhưng khi người chơi thắng nhiều tiền và muốn đánh lớn hoặc có người chơi muốn đánh số tiền vài triệu đồng thì nhà cái sẽ nháy máy cho ông trùm, bà trùm để họ cử người đến. Trong thời gian này, nhà cái tìm cách giữ chân người đánh lại nhưng chưa rung, khi người của ông trùm bà trùm mang bộ phận điểu khiển đến và ra hiệu thì nhà cái bắt đầu rung. Chip điện từ có thể ép mặt, khiến cho những con mà nhà con chọn không bao giờ lên và chỉ trong chốc lát, nhà con sẽ thua sạch. Trong trường hợp nhà con đổi mặt thì nhà cái lại cho mặt mà nhà con vừa bỏ nổi lên. Kiểu chơi này khiến cho nhà con ngày càng máu me, đỏ đen, không thiếu người cược bằng nửa chiếc xe hơi, rồi một chiếc xe hơi để chơi sau khi túi đã sạch tiền.

Có thể nói là có thiên hình vạn trạng kiểu bài bạc đỏ đen để rút tiền của người ta một cách rất tinh vi và điệu nghệ. Và mỗi dịp Tết về, có nhiều gia đình phải rơi vào nợ nần một cách đau đớn trong ngơ ngẩn bởi họ không hề đứng tên vay tiền và cũng không có nhu cầu vay tiền, nhưng do chồng con trót lỡ, cuối cùng thì con dại cái mang!

VIỆT NAM NHẤT THẾ GIỚI !

From facebook:  Ngô Minh Khôi added 2 new photos.·

VIỆT NAM NHẤT  THẾ GIỚI !

Sáng nay, mùng 4 Tết, VTV1 nói ra rả việc VN dược truyền thông thế giới bình chọn là điểm đáng đến nhất. Có một thứ “Việt Nam nhất thế giới” thì không nghe nói bao giờ! Trộm trên FB mấy cái VN nhất để bà con vừa vui rượu Tết vừa ngẫm!

Image may contain: text
Image may contain: text

CÁN CÂN QUYỀN LỰC

From facebook:  Hằng Lê
CÁN CÂN QUYỀN LỰC

Thứ nhất, ông Nguyễn Phú Trọng nói, chống tham nhũng rất khó vì ta tự đánh ta (ta ở đây tức là Đảng cộng sản).

Thứ hai, ông Cục trưởng cục phòng chống tham nhũng đã thừa nhận: tham nhũng là kẻ có quyền chức, chống lại có khi chúng tôi chết trước.

Thứ ba, ông Phó ban Nội chính trung ương cũng phải thẳng thắn: tham nhũng chỉ có cán bộ là đảng viên thôi.

Thứ tư, chính Chính phủ thừa nhận Chính phủ không chống được tham nhũng.

Vậy với dân chúng, họ làm gì có quyền hành hay quyền lực chính trị nào, ngoài tấm thân với bàn tay không, mà cả một tổ chức hùng hậu gồm công an, nhà tù, báo chí mà “đánh còn khó” và “đánh là ta tự đánh ta” thì mong gì dân chúng chống được tham nhũng?

Vậy với mong muốn có một cái lồng để nhốt quyền lực lại thì đã đến lúc cần một nhánh quyền lực độc lập khỏi đảng cộng sản để có thể kiểm soát, đối trọng và giải quyết vấn đề tự suy thoái của quyền lực hay chưa?

Vì chỉ có quyền lực mới giải quyết được vấn đề của quyền lực, chỉ có đảng phái khác mới giám sát và đấu tranh được với đảng phái khác trong cùng một thể chế chính trị.

Nếu không thể làm được điều đó, thứ nhất là trói đảng cộng sản lại bằng một đạo luật chính thức để hoạt động chứ không thể chỉ bằng cương lĩnh, nghị quyết hay điều lệ (không phải luật pháp), thứ hai là dùng một đảng phái khác đối trọng và kiểm soát lại với đảng cộng sản trong hoạt động, thứ ba, chỉ có tam quyền phân lập (dùng thiết chế toà án là trung tâm và cơ chế lưỡng viện, hành pháp là nhánh có thể phủ quyết luật của quốc hội, toà án xét xử cả tổng thống và các đạo luật nếu vi hiến), mới khiến con người được sống an toàn dù có đứng trước vành móng ngựa bởi sự cáo buộc của công tố hay cơ quan điều tra trong một nền tư pháp tranh tụng văn minh và khoa học thực sự.

Vì nếu sống trong trạng thái hiện tại, thì có những người sống cũng đã không được nói, mà rồi đến khi cận kề cái chết hay thậm chí đã bị vùi chôn trong cát bụi rồi vẫn còn không được cất lên tiếng nói của sự thật, của lương tâm con người mình.

Facebook luật sư Lê Luân

Image may contain: 1 person

Ngày Xuân Đất Lạ – S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

 Ngày Xuân Đất Lạ-

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

RFA

Ảnh của tuongnangtien

Từ làng nổi Koh K’ek tôi đi ghe ra Pursat, rồi bắt xe đò trở lại Phnom Penh. Dọc theo quốc lộ 5, thỉnh thoảng, có nơi bầy bán mai vàng. Nhìn những cành hoa vừa nhu nhú nụ, sao hơi thấy nôn nao. Tết đến rồi đa!

Vào đến thủ đô Nam Vang lúc chiều vừa tắt nắng. Ngang công viên Tượng Đài Độc Lập, đôi chỗ, thấy bán bóng bay. Những chùm bóng đủ mầu rực rỡ, to hơn kích cỡ bình thường, với hàng chữ Việt (Cung Chúc Tân Xuân – Chúc Mừng Năm Mới) khiến tôi không khỏi ngẩn ngơ:

Không dưng thấy mắt hơi cay. Tôi đổ thừa tại khói xe nhưng lại nhớ đến lời kêu gọi thiết tha của ông Nguyễn Thiện Nhân hồi cuối năm trước: “Tất cả đồng bào Việt Nam ở nước ngoài nếu trong 40 năm qua chưa có dịp về nước thì nên về … chắc chắn sẽ thấy nó phát triển.”

Năm nay, Ban Tuyên Giáo còn “tiếp sức” với ông Chủ Tịch Mặt Trận Tổ Quốc bằng nguyệt san Di Sản Việt Nam (Vietnam Heritage – December 2016-January 2017 ) với nội dung vô cùng phong phú. Tất cả những bài viết đều bằng Anh Ngữ, kèm nhiều hình ảnh sống động: đua thuyền, thổi cơm thi, đá gà, dựng nêu, múa lân, đốt pháo …

Xem mà nhớ quê hương muốn ứa nước mắt luôn, và chỉ ước ao sao mình có thêm đôi cánh (hay được cấp cái visa) để bay về quê tức khắc. Nước Việt thiệt là nền nã, an bình, và phú túc.

Đọc đến trang cuối mới thấy một mẩu tin (“ Vietnam to slap higher fines on public urination”) ngăn ngắn, khiến độc giả – dù là người Việt – cũng phải bàng hoàng:

People who urinate in public will be fined VND1-3 million ($44-133) from February 1, 2017, according to a new government decree.

The fines have been raised significantly from the current $9-13.

Public urination is nothing strange in Vietnam, where there is an acute shortage of public toilets...

Data from Hanoi’s Department of Construction shows that the capital has 340 public toilets, but two thirds are located in residential areas and only 100 are situated along streets or at entertainment facilities.

Ho Chi Minh City faces the same problem with only 200 public toilets serving the needs of its 10 million residents and the 5 million foreign tourists that visit the city each year.

Úy, trời, đất, qủi, thần, ơi ? Giữa Thủ Đô Của Lương Tâm Nhân Loại và Thành Phố Hồ Chí Minh (Quang Vinh) mà mười lăm triệu người phải dùng chung chỉ có hai trăm cái nhà vệ sinh công cộng thôi sao?

Ảnh: internet

Nếu thế, nếu có bệnh tiểu đường thì sống làm sao ở một đất nước mà khắp nơi đều có bảng ghi “cấm đái.” Đã thế, kể từ ngày 1 tháng 2 năm 2017 – theo luật lệ mới – mỗi lần tè bậy là có thể bị phạt đến 144 Mỹ Kim thì chịu đời sao thấu. Đ…mẹ, tiền (dollar) chớ bộ giấy lộn hay sao – mấy cha? Thảo nào mà nhà báo Lê Phú Khải  đã phải nặng lời: “Có lẽ không có ở đâu trên trái đất này có một chính quyền cư xử với dân ti tiện như vậy.”

Thế là “giấc mơ hồi hương” tan vỡ. Lại phải tiếp tục đi thôi, dù chưa biết sẽ đi đâu?  Thôi, cứ ghé đại chỗ nào làm vài ly cái đã:

Dừng chân nơi quán lạ
Thèm com chiều h
ương quê
Chị
ơi thôi đừng đợi
Chiều nay em ch
ưa về (tnt)

Chả quen biết ai ở Nam Vang, và cũng đã trải qua hai cái Tết chán ngắt ở Xứ Chùa Tháp rồi nên tôi nghe lời rủ rê của một người bạn đồng nghiệp (đang làm thông tín viên thường trực cho RFA, ở Thái Lan) bay sang Bangkok, rồi đi xe về vùng quê nghỉ chơi vài bữa.

Anh kết hôn với một cô giáo Thái, người vùng Chai Nat. Họ sống cách thủ đô chỉ chừng hai trăm cây số mà cảnh khung cảnh nơi đây an bình và trầm lặng khiến tôi cảm thấy ngỡ ngàng. Nhà hai người nằm cạnh bờ sông. Dòng sông (Chao Phraya) mà chỉ mới chỉ thoạt trông thôi tôi cũng đã “phải lòng” rồi: tĩnh lặng, hiền hoà và yêu kiều quá!

Ảnh chụp tháng Giêng 2017

Tôi sinh trưởng ở cao nguyên, nơi chả có biển rộng hay sông dài gì ráo trọi. Suốt thời thơ ấu, tôi chỉ quen với những buổi sáng rừng tưng bừng (tiếng con vuợn hú) và những đêm trăng tà ngây ngất, hoang vu.

Mãi đến năm mười sáu – trong một chuyến giang hồ (vặt) đầu đời – khi đặt chân đến Tân Châu, tôi mới được nhìn thấy một nhánh sông Tiền đang cuồn cuộn cuốn mau dưới ánh nắng chiều lấp lánh. Tôi đoán đó là “Giòng An Giang” của Anh Việt Thu mà ca sĩ Ánh Tuyết đã khiến cho nhiều người thương mến:

Giòng An Giang sông sâu nước biếc
Giòng An Giang cây xanh lá thắm
Lả lướt về qua Thất Sơn
Châu Đốc giòng sông uốn quanh
Soi bóng Tiền Giang Cửu Long.
..

Cô thôn quê đang giặt yếm trên sông
Tiếng sáo vắng trên đồng lúa xanh tươi
Trâu lang thang, đôi cò trắng tung bay dập dìu. 

Tôi không thấy cô gái Thái nào giặt yếm, hay phơi khăn, trên sông Chao Phraya cả. Cũng không nghe “tiếng sáo vắng trên đồng lúa xanh tươi” nhưng cò trắng và cò quăm thì (ôi thôi) không phải từng đôi mà dễ đến hàng ngàn, bay rợp cả bầu trời.

Thỉnh thoảng, tôi cũng bắt gặp vài cánh cò lạc lõng ở California nhưng đến Chai Nat thì mới nhìn thấy tận mắt – lần đầu – cảnh vật an bình mà mình chỉ được nghe qua tiếng đàn và giọng hát (trầm ấm) của Phạm Ngọc Lân:

Con cò lại bay trên đồng ruộng xanh
Tre già bảo nhau cúi đầu trầm ngâm
Cùng mùi khói rơm quen thuộc
...

Đồng xanh, cánh cò, khói rơm, và trâu bò dục mõ … tuy cũng quyến rũ nhưng chính nét diễm kiều và hiền dịu của dòng sông Chao Phraya mới khiến cho tôi say đắm. Chợ họp không đông, ngay tại bến đò. Những con đò thưa khách, từ từ cặp bến rồi chầm chậm rời bờ. Dù không đón, cũng chả đưa ai, mà lòng cũng thoáng bâng khuâng.

Người dân Chai Nat đều có dáng vẻ chậm rãi và khoan thai y như con sông và bến đò của họ. Ở đây, rõ ràng, chả ai có việc gì phải vội. Tôi cũng thế, tôi cũng “chậm” lại (luôn) mà chả hiểu tại sao và tự lúc nào?

Sáng, chiều thơ thẩn đi dọc bờ sông. Nhìn nắng, nhìn nước, nhìn trời, nhìn mây, ngó lá, ngó hoa, ngó cây, ngó quả. Chao ơi, xứ sở gì mà thơ mộng và trù phú dữ vậy nè? Đu đủ, mía, xoài, vú sữa, chuối, dừa … mọc tá lả khắp nơi – kể cả ở những khúc sông hoang dã. Thiệt là quá đã!

Đã nhứt là đứng sau bất cứ búi tre, bụi chuối nào cũng có thể vạch quần tè mà không sợ làm bận mắt tha nhân. Tuy thế, đái bậy dường như chỉ là thói quen của người dân Việt (và người dân Miên nữa) chớ người Thái thì không.

Dọc theo bờ sông Chao Phraya, tại những khoảng cách nhất định, đều có những nhà vệ sinh chung. Tuy chỉ nhỏ nhắn thôi nhưng xinh sắn và sạch sẽ nên dân chúng không ai bị bệnh … đái đường!

Ảnh chụp tháng Giêng 2017

Vợ chồng anh bạn còn cho tôi biết thêm rằng phong trào xây dựng nhà vệ sinh công cộng ở Thái Lan đã phát khởi từ hai mươi năm trước. Bởi thế, những chiếc ghế đá đặt phía trước cho khách nghỉ chân đều đã nhuốm rêu phong nhưng bồn tiểu và bồn cầu thì vẫn trắng tinh vì được thay thế định kỳ và cọ rửa thường xuyên.

Nghe mà lại nhớ đến lời khẳng định về sự “phát triển đất nước” của ông Nguyễn Thiện Nhân, và những với bài viết (dùng toàn những lời có cánh) trên Vietnam Heritage mà không khỏi thở dài!

Loài vật có thể tiểu tiện hay đại tiện bất cứ nơi đâu vì chúng không có ý thức gì về ngoại cảnh. Ép buộc con người phải sinh hoạt gần như cầm thú – trong những đô thị với hàng trăm ngàn người mới có một nhà vệ sinh chung – là điều chỉ có thể xẩy ra trong một chế độ bất nhân, nơi mà những kẻ nắm quyền “ăn không từ một thứ gì” – kể cả những cái cầu tiêu hay buồng tiểu.

 

Tai nạn giao thông và đánh nhau tăng trong dịp Tết

RFA
2017-02-02
Giao thông tại Hà Nội chụp hôm 23/9/2015.

Giao thông tại Hà Nội chụp hôm 23/9/2015.

AFP photo
Tai nạn giao thông trong dịp Tết Nguyên đán Đinh Dậu 2017 tăng cả về số vụ, số người chết và số người bị thương. Đó là công bố do Cục Cảnh sát Giao thông thuộc Bộ Công an đưa ra hôm nay.

Thống kê trong 7 ngày nghỉ lễ tết, từ 26 tháng Giêng đến ngày 1 tháng 2, cho thấy có tổng cộng gần 370 vụ tai nạn giao thông trên toàn quốc, làm chết 203 người, bị thương 417 người.

Theo Cục cảnh sát giao thông, so với cùng kỳ của Tết Bính Thân 2016, tai nạn giao thông tăng 29,5% , số người chết tăng 11,5% và số người bị thương tăng 48%.

Cục Cảnh sát Giao thông, Bộ công an nhận định nguyên nhân gây tai nạn giao thông chủ yếu do người điểu khiển phương tiện lưu thông sử dụng bia rượu cao, chạy quá tốc độ, không đội mũ bảo hiểm.

Các bà mẹ lại bất hạnh

From facebook: Thiện Chung‘s post.
Image may contain: one or more people and people sitting
Thiện Chung

Xin các quý ông bên thắng cuộc hãy ngừng thủ dâm lấy một phút để nhìn lại chính những người mẹ của mình và tự hỏi : Có nơi nào trên trái đất mà các bà mẹ lại bất hạnh như các bà mẹ Việt nam ???

Đà Nẵng: An ninh câu lưu nhà hoạt động Nguyễn Anh Tuấn

From facebook : Hoang Le Thanh‘s post.

(Đà Nẵng, DL) – Anh Nguyễn Anh Tuấn, một người hoạt động dân chủ, nhân quyền vừa bị cơ quan an ninh câu lưu tại sân bay Đà Nẵng sau 3 năm hoạt động ở nước ngoài.

Anh Tuấn đáp chuyến bay từ Siem Reap, Campuchia trở về Đà Nẵng lúc 22h30 tối 31/1/2015, nhưng hiện nay cha của anh cho biết anh đang bị câu lưu.

Nguyễn Anh Tuấn sinh năm 1990 tại Đà Nẵng.

Ngày 26/4/2011, Nguyễn Anh Tuấn lúc đó là sinh viên ngành Quản lý công – Học viện Hành chính quốc gia Hà Nội gởi tới Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao đơn tự thú rằng, anh đang lưu giữ một số tài liệu được VKSND Tối cao cho là có nội dung chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam, giống như các tài liệu mà Viện này sử dụng để kết tội ông Cù Huy Hà Vũ.

(Nhắc lại: Ngày 5/11/2010, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ bị bắt trong vụ án “Hai bao cao su đã qua sử dụng” sau đó chuyển qua tội về an ninh quốc gia).

Tháng 8/2013, anh Tuấn cùng các thành viên của Mạng lưới Blogger Việt Nam trao Tuyên bố 258 đến các đại diện của các tổ chức nhân quyền quốc tế tại Thái Lan, kể cả Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.

Tháng 2/2014, anh Tuấn cùng với phái đoàn người Việt Nam dự buổi Kiểm định định kỳ phổ quát về Nhân quyền của Việt Nam ở Geneva, Thuỵ Sĩ.

Tháng 9/2015, Nguyễn Anh Tuấn đến Úc để làm Thực tập sinh 3 tháng cho Văn phòng dân biểu Úc, ông Chris Hayes.

Ngày 29/1/2015, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) công bố phúc trình về tình hình nhân quyền Việt Nam năm 2015, cho thấy tình hình nhân quyền ở VN vẫn ảm đạm khi chính quyền tiếp tục bắt giữ những người bất đồng chính kiến. (L.N.T)

*Cập nhật lúc 2h45 ngày 1/2/2016:

Ông Nguyễn Văn Thi, cha của Nguyễn Anh Tuấn cho biết:
– “Hiện Tuấn bị di lý về công an Tp Đà Nẵng. Như vậy là bắt người trái phép, gia đình đã đến đòi thăm gặp, phía công an đã đề nghị gia đình hợp tác, để Tuấn được thả.

“Nhưng gia đình không biết hợp tác cái gì?

“Bây giờ Tuấn bị giam giữ tại Cơ quan công an Tp Đà Nẵng”.

Trong hình: Nguyễn Anh Tuấn ở Geneva tháng 2/2014. Ảnh: VietnamUPR.

– See more at:

(Đà Nẵng, DL) – Anh Nguyễn Anh Tuấn, một người hoạt động dân chủ, nhân quyền vừa bị cơ quan an ninh câu lưu tại sân bay Đà Nẵng sau 3 năm hoạt…
DANLUAN.ORG

Freedom House: Việt Nam vẫn chưa có tự do

Freedom House: Việt Nam vẫn chưa có tự do

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2017-02-01
Sơ đồ phúc trình về tự do toàn cầu với 195 quốc gia trên thế giới.

Sơ đồ phúc trình về tự do toàn cầu với 195 quốc gia trên thế giới.

Photo: freedomhouse.org

Feedom House, một tổ chức giám sát độc lập ở Hoa Kỳ công bố phúc trình về tự do toàn cầu với 195 quốc gia trên thế giới, trong đó Việt Nam vẫn giữ nguyên vị trí một nước không có tự do và không có dấu hiệu cải thiện.

Trong số 195 quốc gia trên thế giới, 87 nước được công nhận là có tự do, 59 nước chỉ phần nào có tự do, 49 nước còn lại hoàn toàn không được tự do về nhiều mặt, trong đó Việt Nam là một.

Năm nay Việt Nam chẳng có thay đổi nào đáng kể so với năm ngoái, nhiều người đối lập vẫn bị bắt giữ, tiếng nói của các xã hội dân sự hay của những nhà hoạt động độc lập bị dập tắt.
– Bà Sarah Repucci

Đó là phần mở đầu phúc trình lần thứ 11 về tự do toàn cầu 2017 của  Freedom House, tổ chức chuyên theo dõi và đánh giá mức độ tự do dân chủ của người dân tại từng quốc gia thuộc từng khu vực trên thế giới.

Trong phúc trình về tự do toàn cầu 2017, Freedom House sử dụng sơ đồ màu xanh lá cho những nước thực sự có tự do, màu vàng dành cho những nước phần nào có tự do, màu tím là những nước không có tự do. Năm nay, Việt Nam vẫn nằm trong khung màu tím.

Bà Sarah Repucci, giám đốc chuyên trách xuất bản toàn cầu của Freedom House, nói rằng tổ chức tiếp tục đặt Việt Nam vào tư thế một quốc gia thiếu tự do:

Chúng tôi nhận thấy năm nay Việt Nam chẳng có thay đổi nào đáng kể so với năm ngoái, nhiều người đối lập vẫn bị bắt giữ, tiếng nói của các xã hội dân sự hay của những nhà hoạt động độc lập bị dập tắt.

Đã có lúc chúng tôi cảm thấy phần khởi thấy một vài cá nhân hoặc thành viên các tổ chức dân sự độc lập  ở Việt Nam gọi là được phép tự ra ứng cử vào quốc hội. Đáng tiếc là chưa đủ  để có thể tin rằng đó là sự thay đổi tích cực và đó là Việt Nam muốn chấp nhận có sự đối lập về chính trị.

Theo đánh giá của Freedom House trong phúc trình về tự do toàn cầu 2017, 3 lãnh vực quan trọng nhất mà Việt Nam thiếu hẳn là tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do thông tin, tự do mạng. Sơ đổ về tự do toàn cầu của Freedom House năm 2017  cho thấy trong số 39 quốc gia thuộc khu vực Châu Á Thái Bình Dương, Việt Nam ở nhóm 20% những nước đang theo đuổi chính sách kiểm soát và chi phối mọi quyền tự do căn bản của công dân.  Bà Sarah Repucci:

Freedom House chưa bao giờ nhận được sự phản hồi từ phía Việt Nam, đối với những phúc trình thường niên mà tổ chức thực hiện hàng năm.
– Bà Sarah Repucci

Freedom House chưa bao giờ nhận được sự phản hồi từ phía Việt Nam, đối với những phúc trình thường niên mà tổ chức thực hiện hàng năm. Có vẻ như chính phủ Việt Nam không thực sự quan tâm một cách nghiêm túc đến những báo cáo như thế này và cũng không muốn cải thiện để trở thành một thể chế thông thoáng hơn.

Những điểm chính cần nhấn mạnh là qua đại hội đảng lần thứ XII cho đến bầu cử quốc hội thì rõ ràng Việt Nam đã và vẫn muốn giữ nguyên trạng một nhà nước toàn trị, người dân không được thông báo trước điều gì và cũng không có cơ hội được tham gia vào những sinh hoạt chính trị vốn đã rất giới hạn.

Điểm thứ nhì là đã có những cuộc biểu tình lớn ở Việt Nam hồi năm ngoái, chứng tỏ người dân mong muốn nói ra những suy nghĩ của họ và mong muốn được quyền tự do bày tỏ những suy nghĩ đó.

Việt Nam thường tuyên bố mình là một quốc gia tự do, dân chủ nhưng để trở thành một nước dân chủ đích thực thì  Việt Nam phải tôn trọng và thực thi quyền tự do bày tỏ chính kiến, tự do truy cập mạng để trao đổi tin tức, tự do báo chí để người dân biết những điều gì đang xảy ra trên đất nước của mìn. Đó là  kết luận của Freedom House.

Bị chồng đâm chết vì đòi về ăn Tết với cha mẹ

Bị chồng đâm chết vì đòi về ăn Tết với cha mẹ

Nguoi-viet.com

Ông Đào Văn Cần cùng tang vật tại cơ quan điều tra. (Hình: Báo Tiền Phong)

TÂY NINH (NV) – Cãi lộn rồi đòi về nhà cha mẹ ruột đón giao thừa, ông chồng không cho nhưng bà vợ vẫn ra đi. Tức giận ông chồng đã ra tay sát hại vợ.

Truyền thông Việt Nam loan tin, chiều 31 Tháng Giêng, công an tỉnh Tây Ninh đã bắt giam ông Đào Văn Cần (34 tuổi), ngụ xã Đôn Thuận, huyện Trảng Bàng, Tây Ninh do “Giết người.” Nạn nhân là bà Tô Thị Hồng Suyến (30 tuổi) vợ ông Cần.

Báo Tiền Phong dẫn lời nghi phạm khai rằng, do mâu thuẫn với vợ từ trước, nên đến khoảng 19 giờ ngày 27 Tháng Giêng, sau khi đi xịt thuốc lúa về nhà thì cả hai vợ chồng tiếp tục xảy ra cãi vã to tiếng. Buồn bực, bà Suyến đòi về nhà cha mẹ ruột đón giao thừa nhưng ông Cần không đồng ý.

Tuy nhiên, bà Suyến vẫn điện thoại cho người em ruột đến chở đi. Trong lúc bà Suyến lấy quần áo định ra xe đi thì bị ông Cần tức giận dùng dao đâm vào ngực. Do vết thương quá nặng, bà Suyến đã chết ngay sau đó. Sau khi gây án, ông Cần bị người dân bắt giữ cùng tang vật.

Cũng trong ngày 31 Tháng Giêng, công an tỉnh Vĩnh Long đã bắt giữ ông Kim Hòa (50 tuổi), ngụ phường Đông Thuận, thị xã Bình Minh, để điều tra về tội “Giết người.”

Theo cơ quan điều tra chiều 30 Tháng Giêng (mùng 3 Tết), ông Hòa đến nhà của ông Thạch Hiền, ngụ cùng xóm uống rượu. Đến khoảng 21 giờ cùng ngày mới về nhà và xảy ra cự cãi với vợ là bà Kim Thị Sa Rên (49 tuổi).

Bị trách thường xuyên nhậu nhẹt say xỉn không lo làm ăn, ông Hòa cãi lại thì bị bà Rên tát vào mặt. Sau đó ông Hòa bỏ đi vào nhà bếp ăn cơm. Tuy nhiên, bà Rên tiếp tục gây chiến. Tức giận, ông Hòa đã dùng dao đâm vào ngực vợ rồi bỏ đi.

Bà Sa Rên được người nhà đưa đi cấp cứu nhưng đã chết sau đó. Đến sáng hôm sau, ông Cần đã đến cơ quan công an đầu thú và khai nhận sự việc. (Tr.N)