NGÀY 30/4, NÊN VUI HAY BUỒN ?

Image may contain: one or more people and text

Phan Công Hải

NGÀY 30/4, NÊN VUI HAY BUỒN ?

Việt Kiến

Tôi sinh ra sau ngày 30/4 ở một thành phố miền Bắc. Ký ức về tuổi thơ của tôi là một thành phố xám xịt, và nghèo. Cái nghèo khiến cho cuộc sống ít nhiềm vui, không bánh kẹo, không đi chơi. Lớn lên một tí thấy một vài nhà có xe Cub 81, Honda 67 hay những chiếc xe Simson của nước Đức cộng sản là cả xóm đã râm ran, nhìn đã thấy sướng mắt, thèm muốn.

Vậy mà hồi đó, sau này tôi mới biết Sài Gòn đã có một đô thị văn minh, phát triển với nền kinh tế đa dạng, sôi động, cấu trúc đô thị hiện đại. Bây giờ nhìn lại những bức ảnh tôi thấy một sự nối tiếc dâng trào. Bởi cho tới hôm nay, cái thành phố Hồ Chí Minh so Sài Gòn năm xưa chỉ là một bãi rác so với một vườn hoa. Cái gì mang tới sự khác biệt ghê gớm vậy, sau bao nhiêu năm xây dựng mà chúng ta chỉ có một thành phố ngập trong nước hỗn loạn, tắc đường và người dân rất nhếch nhác, nghèo khổ.

Với đô thị Sài Gòn và những người miền Nam ở lại, họ bị tước mất một đô thị trật tự, văn hóa, và nền kinh tế hài hòa và thay vào đó là một xã hội độc đoán, sự chiếm đoạt nhà cửa, đất đai của những người cầm quyền từ miền Bắc đi vào. Ngày 30/4 đã hủy diệt những văn hóa, nếp sống và lối sống đô thị quy củ mà người Việt được kế thừa và hội nhập với các nước phương Tây phát triển như Pháp và Mỹ để trở về với sự độc tài, tăm tối của tư duy của xã hội Nho Giáo, thứ đã kìm kẹp người dân Việt gần 2000 năm. Trong chỉ 1,2 năm sau khi chiếm đóng Sài Gòn, chế độ CS đã phá hủy hoàn toàn nền kinh tế, xã hội hài hòa, cùng với giáo dục, văn hóa, pháp luật của miền Nam. Chính ngày 30/4 đã tạo cho họ một sự tự hào , hãnh diện, ngạo mạn của kẻ chiến thắng. Và họ đâu biết khi đó họ trở thành những kẻ phá hoại kinh khủng nhất. Trong một chuyến du lịch Singapore chúng tôi nói vui, nếu cho chính quyền Việt Nam quản lý Sing thì chỉ 10 năm sau Sing sẽ trở thành Việt Nam. Bi kịch là khi đưa cho những kẻ ngu xuẩn, tăm tối sự chiến thắng và tự hào và ngày 30/4 chính là điều đó.

VĂN HÓA QUYẾT ĐỊNH HÀNH ĐỘNG.

Khi Tần Thủy Hoàng đánh thắng nước Triệu năm 228 trước CN, nhà Tần đã lừa quân dân nước Triệu là sẽ tha mạng sống song sau đó thì chôn sống 400.000 quân nước Triệu. Đây là một tội ác kinh tởm song nền văn hóa Nho Giáo chấp nhận điều đó với câu “ý vua là ý trời”. 
Đa số người miền Nam khi ủng hộ CS đánh du kích họ cũng nghĩ rằng CS sẽ phát triển đất nước sau khi chiếm được miền Nam. Và chính người CS cũng đã nghĩ đúng như lời lãnh tụ Hồ Chí Minh của họ, thống nhất đất nước xong ta sẽ xây dựng đất nước đàng hoàng hơn, to đẹp hơn…Song không phải, người CS hầu hết không hề hiểu chủ nghĩa CS cũng chỉ là một dạng cải biến của chủ nghĩa Quân chủ chuyên chế cùng với văn hóa Nho giáo. Cái nó khích lệ và lợi dụng nhân dân là sự căm thù và hiếu chiến. Và sau khi bọn đầu sỏ thu được quyền lực cai trị rồi thì nhân dân lại xuống bùn đen. Đó là lý do chủ nghĩa CS chỉ được nhiệt thành đón nhận ở những nơi tăm tối và độc tài nhất trên trái đất chứ không hề được chấp nhận ở những nơi văn minh, phát triển.

CS Bắc Việt đã hành xử với người miền Nam không khác gì Tần Thủy Hoàng hơn 2200 năm trước. Tất cả quân nhân, cán bộ của MNCH đều bị tù đày gọi là trại cải tạo và cùng chịu thảm cảnh với họ là gia đình họ, như vậy có thể nói, CS Bắc Việt đã trút sự trả thù lên khoảng 6 -10 triệu người miền Nam ( một con số kinh hoàng) . Bởi vì khi Hoa Kỳ rút khỏi miền Nam để lại tới 980.000 quân nhân trong quân đội VNCH và con số người được di tản chỉ khoảng hơn 130.000 người tức có tới khoảng 850.000 quân nhân và cả 800.000 gia đình của họ bị tai họa này . Chỉ vài ngày sau khi chiếm trọn miền Nam, những người CS đã lùa quân nhân, công chức và thành viên đảng phái quốc gia vào tù bằng thủ đoạn vô cùng hèn hạ là bảo họ đi học tập cải tạo trong 10 ngày. 
Đọc thêm trong bài viết khá đầy đủ này: https://www.nguoi-viet.com/…/trai-cai-tao-cua-csvn-sau-nam…/

…“Vợ con của những người bị bắt đi “cải tạo” cũng trở thành nạn nhân của các biện pháp kỳ thị và ngược đãi. Họ bị đuổi khỏi nơi cư trú và phải đi vùng kinh tế mới giữa những rừng núi hoang vu không có một chút tiện nghi tối thiểu cần thiết cho đời sống. Con cái họ bị kỳ thị gắt gao khi thi cử và không được phép vào đại học. Nhà cửa của họ bị cán bộ Cộng Sản chia nhau chiếm đoạt, tiền bạc của họ ở ngân hàng cũng không được phép lấy ra”…
Như vậy ngày 30/4 đã cho phép sự điên rồ của chủ nghĩa CS được áp đặt trên toàn Việt Nam. Họ đã lòi cái bản mặt thật sự của họ, chỉ là một lũ cướp của giết người dựa trên lý thuyết CS, họ không có tình đồng bào, dân tộc và nó thực sự là một chủ nghĩa hủy hoại dân tộc.

Những người lính Bắc Việt, phần lớn vì hoàn cảnh ngu dốt, bị lừa gạt mà trở thành người xâm lược miền Nam. Những người đã ngã xuống quả thực đáng thương, họ chết trong khi tưởng mình hy sinh vì đất nước. Những người còn sống, thật thảm hại cho họ, bao năm qua họ vẫn hát , vẫn vui mừng cho ngày đã diệt gọn được đồng bào và xã hội miền Nam. 
Những tai họa lớn hơn của dân tộc ta đã bắt đầu từ ngày 30/4/1975. Bởi vì sau đó chính CS mới từng bước hiểu được họ là ai khi đẩy đất nước vào trong một giai đoạn tăm tối, đói khát kinh hoàng. Khiến mọi giấc mơ về thiên đường CS đều vỡ vụn. Và cuộc bỏ nước ra đi, thực ra không phải chạy khỏi đất nước mà chạy khỏi chế độ CS. Một chế độ chỉ nuôi dưỡng hận thù chiến tranh và không có khẳ năng sản xuất lương thực để tồn tại. Khoảng hơn 2 triệu người không chỉ người miền Nam mà cả người miền Bắc đã vượt biên tìm đường sống và khoảng 500.000 người đã bỏ mình trên biển cả hoặc bị hải tặc bắt giết. 
Có thể tìm hiểu bài viết ở đây: http://nguoiviethaingoai.org/ditan.html

Nếu xét về những vay nợ, nghiệp quả trong lịch sử thì điều này hoàn toàn xứng đáng với dân tộc Việt Nam. Để họ hiểu được tình cảnh của những dân tộc mất nước, và những dân tộc không có khả năng kiến tạo một đất nước hòa bình, tự do. Dưới sự xâm chiếm của người Việt đã có bao nhiêu dân tộc bị đày đọa, tiêu diệt để đất nước ta có hình hài chữ S như bây giờ ?. Tình cảnh của những dân tộc đó từ khi ghép vào bản đồ nước Việt ra sao ? Thảm cảnh của việc chặt đầu người Chăm thời Minh Mạng và những cuộc nhồi da xáo thịt của chính dân tộc mình một cách dai dẳng cũng là một hình thức Nhân và Quả.

NGÀY 30/4 KHÔNG PHẢI LÀ MỘT NGÀY CHIẾN THẮNG

– Nó là ngày đóng lại của một cuộc nội chiến kéo dài, trong đó kẻ sắt máu, hiếu chiến và tàn bạo hơn đã chiến thắng những người đồng bào miền Nam. 
– Nó là ngày giúp chủ nghĩa CS áp đặt trên toàn Việt Nam. Đây là thứ chủ nghĩa khiến mọi dân tộc bị nó cai trị đều nghèo đói, chia rẽ và toàn dân trở thành nô lệ cho một nhóm người ăn trên ngồi trốc. Đối với các nước nhỏ thì nó báo hiệu một gian đoạn mất chủ quyền, mất nước. 
– Nó là ngày toàn bộ người dân miền Nam mất quyền làm người, mất hết niềm tự hào được sống độc lập trong một đất nước tự do, phát triển và tương đối dân chủ. Để trở thành dân của một nhà nước toàn trị, đói nghèo. 
– Nó là ngày mà toàn bộ người miền Bắc tưởng rằng họ chiến thắng song kỳ thực là họ thất bại, khi kể cả những người góp công cho chiến thắng đó đều nhận ra mình trắng tay, khi người thân đã bỏ mình trong chiến tranh hay trở về không được đãi ngộ xứng đáng. Và hiện nay họ là nạn nhân của một chế độ cướp bóc và bán nước.
– Nó tiếp tục đẩy toàn bộ Việt Nam vào các cuộc chiến tranh với Khơ Me Đỏ ở Cam Phu Chia dưới sự giật giây của quan thầy Tàu và chiến tranh với giặc Tàu phía Bắc. Người Việt sau một thời gian đánh nhau với kẻ thù truyền kiếp giặc Tàu do có sự hậu thuẫn của Liên Xô thì đến nay chính quyền CS lại quay lại làm kẻ thù của nhân dân và dâng đất nước cho Tàu để duy trì sự tồn tại. Khi Tàu giúp Bắc Việt xâm lược miền Nam là để mở rộng đất nước cho nó chứ không nhằm để Việt Nam phát triển độc lập, và để chiếm đóng miền Nam, người CS đã gán giang sơn gồm biển đảo, đất liền để lấy súng đạn . Đó là một con đường đẩy dân tộc và chỗ chết mà bản thân người CS cũng không ý thức được hết. 
– Nó là ngày khiến dân tộc ta mãi chưa thấy con đường hàn gắn tình thương dân tộc, do vẫn nằm dưới sự áp đặt suy nghĩ, tư tưởng của người CS. Bởi vì người CS nuôi dưỡng hận thù để chia rẽ dân chúng chứ không bao giờ muốn người dân gắn bó với nhau. Bằng chứng là họ tiếp tục ngược đãi quân dân miền Nam và họ luôn tổ chức ăn mừng 30/4 rầm rộ.

Bi kịch này sẽ không dừng lại nếu chúng ta không hiểu bản chất của SỐ PHẬN và quán tính VĂN HÓA. Chúng ta có thể thay đổi số phận đó nếu hiểu thấu nỗi đau, ý nghĩa của ngày 30/4 này để cùng hối cải, đau đớn để tìm ra con đường hàn gắn vết thương và thay đổi văn hóa tránh xa sự độc tài, hiếu chiến của văn hóa Nho giáo và cộng sản. Với tôi 30/4 là một ngày vô cùng đen tối và đau đớn với tinh thần tự do của người Việt Nam. Viễn cảnh của ngày rơi vào nô lệ và mất nước cũng không còn xa và 30/4 là một cột mốc trên con đường tăm tối đó. 
Đây là những câu nói cực kỳ chính xác khi nhận định về ngày 30/4 của tổng thống Ronald W. Reagan

“Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Viêt Nam về sau.”
“Chúng ta đang chiến đấu với một đối thủ nguy hiểm nhất trong lịch sử nhân loại, và nếu chúng ta thua trong cuộc chiến này, chúng ta sẽ mất đi sự tự do, lịch sử sẽ ghi nhận lại rằng những người có nhiều thứ để mất nhất đã làm ít nhất để ngăn chặn nó.”
Và câu nói nổi tiếng trong cuốn Chính Đề Việt Nam : “Cộng Sản Bắc Việt tự đặt mình trước một viễn cảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta mà còn đe dọa đến sự tồn vong của dân tộc. 
Giả sử Nam Việt Nam bị Bắc Việt thôn tính, thì Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian.”

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay