Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh!”; “Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi!”.
“Điều gì đang chờ đợi bạn bên ngoài vùng an toàn?”. Theo Darius Foroux, khi thoát khỏi ‘Vùng An Toàn, Comfort zone’, bạn bước vào ‘Vùng Sợ Hãi, Fear zone’ và ‘Vùng Học Hỏi, Learning zone’ trước khi đến được ‘Vùng Tăng Trưởng, Growth zone’. Nghiên cứu cho biết, 80% người trên thế giới ở mãi trong ‘Vùng An Toàn’; 20% số còn lại nằm trong 3 vùng sau. Càng ra phía ngoài, số người càng giảm; nói cách khác, chỉ có một số rất ít có thể tiến vào ‘Vùng Tăng Trưởng, Vùng Bình An!’.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay mô tả chi tiết hai con người đã ra khỏi vùng an toàn của mình để tiếp cận ‘Vùng Tăng Trưởng’ – ‘Vùng Bình An’ – một vùng có tên “Giêsu!”. Thánh Vịnh đáp ca bày tỏ niềm hân hoan của họ, “Lạy Chúa, người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng!”.
Thật trùng hợp, thư Do Thái đề nghị bạn và tôi can đảm từ giã một vùng tưởng là an toàn vốn không hề an toàn chút nào, “Hãy hãy cởi bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình, và hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, mắt hướng về Đức Giêsu!” – bài đọc một. Chính bản thân Ngài cũng đã ra khỏi vùng an toàn, “Người đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chi ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa”. Nhờ vậy, Ngài trở nên ‘Vùng Bình An’ tuyệt đối cho tất cả những ai tin vào Ngài.
Trong Tin Mừng hôm nay, hai con người đã ra khỏi vùng an toàn của mình để tiếp cận Chúa Giêsu theo những cách rất khác nhau: một công khai, một chùng lén. Ấy thế, họ đã gặp được ‘Vùng Bình An’ – chính Ngài. Đó là Giaia, trưởng hội đường; và một phụ nữ băng huyết. Ra khỏi ‘vùng an toàn’ uy tín, thế giá và các thầy thuốc giỏi nhất, Giaia đã đến ‘ném mình’ trước Chúa Giêsu; nhờ đó, con ông sống. Cũng thế, với người phụ nữ vốn đã tiêu tốn với những lương y tài giỏi; nhưng xem ra, cô bất lực với những gì mà 12 năm qua cô nghĩ là an toàn. Giờ đây, cô đến với Chúa Giêsu khi thầm nghĩ, “Tôi mà sờ được vào áo choàng của Người thôi, là sẽ được cứu chữa”. Và cô toại nguyện!
Anh Chị em,
“Người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng!”. “Trước những đau khổ về thể xác và tinh thần, trước những vết thương trong tâm hồn, trước những hoàn cảnh đè bẹp chúng ta, và thậm chí trước tội lỗi, Thiên Chúa không giữ chúng ta ở khoảng cách. Ngài không xấu hổ; Ngài không phán xét chúng ta. Ngược lại, Ngài đến gần để chạm vào chúng ta và nâng chúng ta dậy. Ngài nắm tay chúng ta để nói: “Con trai, con gái, chỗi dậy! Hãy tiến về phía trước; hãy sải bước về phía trước!”. “Lạy Chúa, con là kẻ có tội” – “Hãy sải bước về phía trước; Ta đã nên tội vì con, để cứu con!” – “Nhưng lạy Chúa, Chúa không phải là tội nhân” – “Không, nhưng Ta chịu mọi hậu quả của tội để cứu con!”. Điều này thật đẹp! Hãy khắc ghi hình ảnh mà Chúa Giêsu ban cho chúng ta: Thiên Chúa luôn nắm tay bạn và nâng bạn dậy một lần nữa. Ngài để mình được chạm vào bởi nỗi đau của bạn và chạm vào bạn để chữa bạn và ban cho bạn sự sống một lần nữa!” – Phanxicô.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đôi khi con cảm thấy bất lực với những ‘vùng an toàn giả hiệu’ của mình, xin lôi con đến thẳng với Chúa – ‘Vùng Bình An’ – nơi con được cứu sống!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********************************
Thứ Ba Tuần IV – Mùa Thường Niên
Này bé, Thầy truyền cho con : trỗi dậy đi !
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Mc 5,21-43
21 Khi ấy, Đức Giê-su xuống thuyền, sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ. 22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người, 23 và khẩn khoản nài xin : “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu chữa và được sống.” 24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, 26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều, đến tán gia bại sản, mà bệnh vẫn không thuyên giảm, lại còn thêm nặng là khác. 27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo choàng của Người. 28 Vì bà tự nhủ : “Tôi mà sờ được vào áo choàng của Người thôi, là sẽ được cứu chữa.” 29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. 30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su nhận thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi : “Ai đã sờ vào áo tôi ?” 31 Các môn đệ thưa : “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi : ‘Ai đã sờ vào tôi ?’” 32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó. 33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. 34 Người nói với bà ta : “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo : “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa ?” 36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường : “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” 37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an. 38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy cảnh ồn ào và người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ. 39 Người bước vào nhà và bảo họ : “Sao lại ồn ào và khóc lóc như vậy ? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy !” 40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, rồi đưa cha mẹ đứa trẻ và những kẻ theo Người, cùng đi vào nơi nó đang nằm. 41 Người cầm lấy tay nó và nói : “Ta-li-tha kum”, có nghĩa là : “Này bé, Thầy truyền cho con : trỗi dậy đi !” 42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta sửng sốt kinh ngạc. 43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.