Tình yêu cứu rỗi và Tông đồ tân tòng
VRNs (26.4.2014) – Hà Nội – Một “tân tòng một tuổi”, nghĩa là người này mới theo đạo được một năm, liệu có thể làm tông đồ cho Chúa được không? Xin thưa được! Đó là câu truyện về một cô gái trẻ không Công giáo từ một làng quê lên Sài Gòn kiếm sống. Cô quen một anh chàng tài xế và mang thai. Gia đình cô ở quê nhất định không chấp nhận đứa nhỏ và bảo phá. Còn tay tài xế kia cũng vội bỏ chạy với lời nhắn: “Hãy tự xử!” Nhưng cô gái trẻ đã can đảm giữ lại bào thai. Một ngày mưa gió tối trời, tay ẵm đứa con đỏ hỏn vừa rời khỏi bệnh viện phụ sản (cũng được miễn phí tất cả vì lấy đâu ra tiền trả!), cô gái lê bước trên con đường gần công viên Lê Thị Riêng (Q.10). Cô Chú Mười đang trên đường về nhà bỗng nhận thấy và dừng lại hỏi thăm. Thấy tình cảnh côi cút đáng thươngcủa hai mẹ con, coi như do Chúa gửi đến cho mình nên Cô Chú liền hết lòng giúp đỡ: nào tiền nhà ở, tìm việc, tiền ăn uống, sữa, thuốc, tiền học, nào là trông giữ đứa con cho mẹ đi làm, khi đau ốm,… Gia đình Cô Chú Mười đã thật sự trở thành mái ấm mới cho hai mẹ con. Còn gia đình ruột ở quê và họ hàng gần xa vẫn không hề quan tâm cứu giúp.
Ảnh minh họa
Giờ đây, sau năm năm với bao nhiêu truân chuyên không sao tả hết, nhưng nhất là tình thương và sự giúp đỡ không mệt mỏi của Cô Chú Mười, bào thai “chết hụt” kia (mà Cô Mười vẫn gọi là “bị ba người muốn giết”), nay đã là một cô bé gái năm tuổi xinh xắn bụ bẫm như một thiên thần, còn cô gái trẻ kia cũng đã chín chắn hơn rất nhiều. Cảm động tấm lòng vàng của ân nhân cứu mạng, cách đây một năm, hai mẹ con đã lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy gia nhập Hội Thánh. Tháng năm này, hai mẹ con sẽ mừng “thôi nôi” một năm được làm con Chúa. Hạnh phúc trọn vẹn dù chưa đến với hai mẹ con, vì chưa được gia đình ruột nhìn nhận, nhưng được trở thành con của Chúa đã là một niềm vui rất lớn cho hai mẹ con. Nhờ đức tin vào Chúa, cô gái trẻ tân tòng đã tìm lại được niềm vui và hy vọng hạnh phúc trong cuộc sống. Giờ đây, cô không còn mơ ước gì hơn, chỉ mong mạnh khỏe làm việc kiếm đủ tiền trả tiền phòng trọ cho hai mẹ con.
Tuần Thánh vừa qua, như mọi khi, Cô Chú Mười cũng phải thu xếp để trông con cho cô tân tòng kia đi tham dự đầy đủ các buổi tĩnh tâm ở nhà thờ cũng như các nghi thức của Tuần Thánh. Từ khi theo đạo, cô này rất khao khát được hiểu biết nhiều về Chúa và đạo. Vài lần tôi cũng mua sách đạo cho hai mẹ con và họ rất thích. Cô con gái nhỏ rất sáng dạ, nghe mẹ đọc truyện trong các sách đó đã thuộc hết. Đặc biệt, lòng đạo đức của cô gái tân tòng cũng đã tác động đến người khác. Tuần Thánh vừa qua, khi nhận thấy những người đạo gốc cùng trọ chung nhà không đi lễ nhà thờ, cô gái trẻ này đã can đảm nhắc nhở họ hãy đi xưng tội và rước lễ. Dĩ nhiên, nhóm người đạo gốc kia đã quay lại cười cô gái tân tòng này. Nhưng dù sao, họ cũng phải nhìn nhận và thốt lên rằng cô gái tân tòng này quả thật rất sốt sắng và đạo đức!Đôi khi ta tự hỏi: Tân tòng và đạo gốc, chưa chắc ai hơn ai phải không?
Tôi tự hỏi không biết chuyện gì sẽ xảy ra với cô gái trẻ này nếu cô không được Cô Chú Mười giúp trong một đêm mưa tăm tối cách đây năm năm? Liệu chúng ta hôm nay có thể có một tông đồ tân tòng hay không?
LM. JM. Hà Ngọc Phú CSsR
http://nhomloichuadcct.blogspot.com