LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI : SỰ KHÁC BIỆT-Lm Anphong Nguyễn Công Minh, ofm

Lm Anphong Nguyễn Công Minh, ofm

Chủ đề của bài giảng hôm nay là sự khác biệt, sự khác nhau.

Bốn mươi ngày sau khi sống lại, Chúa Giêsu lên trời cả hồn lẫn xác. Hôm nay chúng ta mừng lễ Mẹ của Người, đức Maria lên trời cả xác lẫn hồn. Tuy cùng một động tác lên trời cả hồn lẫn xác, nhưng có cái khác rất lớn giữa Mẹ và Con. Khác cái gì? Ta sẽ trả lời.

Rồi khi ta kính một vị thánh, ta hát mừng vị thánh đó về trời, chứ không phải xuống đất. Hôm nay ta mừng thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, về trời. Cùng một động tác về trời, nhưng có cái khác biệt giữa các thánh kia với thánh Maria. Khác thế nào? Ta sẽ giải đáp.

  1. Khác biệt giữa thánh Maria lên trời và các thánh khác lên trời

Khác biệt nằm nơi chữ “xác”. Đức Maria lên trời cả hồn lẫn xác. Các thánh khác chỉ về trời, nói nôm na dễ hiểu, phần “hồn” thôi. Còn xác thịt hư nát này phải chờ đợi đến ngày quang lâm vinh hiển mới được nhập lại với hồn mà cùng hưởng vinh quang Thiên quốc. Cho dẫu xác vị đó là xác của một vị đạithánh nào đi chăng nữa, cho dẫu xác vị thánh đó vẫn còn nguyên vẹn trải qua hơn 750 năm như xác thánh Clara, thì xác đó đều phải chờ. Xác thánh Maria không chờ. Mà lên ngay. Về ngay trên thiên quốc cả xác lẫn hồn.

Niềm tin này đã có từ xa xưa, chứ không cần đợi đến ngày lễ các thánh 1-11-1950, khi ĐGH Piô 12  tuyên bố tín điều ĐM Hồn xác về trời, người ta mới tin. Dân chúng đã tin từ lâu, nên đã dệt nên một giai thoại mà chúng ta chắc đã nghe đến mòn tai. Giai thoại về ông Toma tông đồ cứng tin :

Lúc Đức Mẹ lên 64 tuổi, Đức Mẹ được Chúa cho biết ngày hội ngộ với Con trên Thiên đàng đã gần đến. Giáo dân bao quanh Mẹ vì sợ mất Mẹ, vì sợ giây phút chia ly. Các Tông đồ hay tin đã vội vã trở về, để được chiêm ngắm Mẹ lần cuối cùng.

Nhưng trong các Tông đồ có một vị chuyên môn lỡ hẹn là ông thánh Tôma. Lần này không phải lỗi ông, mà vì ông đi giảng xa quá về không kịp. Nghe nói xa nhất trong các tông đồ, tận miền Ấn Độ xa xôi. Khi về tới Ephêsô, nơi Đức Mẹ ở cùng Gioan trong những năm cuối đời, thì Đức Mẹ đã nằm xuống và được an táng trong một phần mộ khoét trong đá. Toma khóc lóc mong được thấy mặt Mẹ của Thầy mình lần cuối, nên để làm vừa lòng Tôma, các Tông đồ và giáo dân đã đi ra phần mộ. Đến nơi, chỉ ngửi thấy phảng phất mùi hoa huệ thơm tho. Và khi mở hòn đá che huyệt ra thì không thấy xác Đức Mẹ Maria đâu cả.

Giai thoại thì thường không có thật, nhưng nó được xây dựng trên một niềm tin, trên một xác tín nào đó. Như giai thoại Âu Cơ lấy Lạc Long Quân đẻ ra bọc trứng 100 quả, nở thành 100 người con, nói lên niềm tin mọi người là “đồng bào”, ‘cùng một bọc’ mà ra. Trong trường hợp giai thoại Toma này, xác tín đó là thánh Maria đã về trời cả hồn lẫn xác, khác với các vị thánh khác, chỉ mới về trời phần hồn, còn xác vẫn còn lưu lạc dưới đất. Mặc dầu thần học mới bây giờ không xem hồn xác tách biệt hoàn toàn sau khi chết, mà vẫn một cách nào đó liên kết với nhau, thì vẫn khác với xác thánh Maria, kết hợp hoàn toàn trọn vẹn với hồn và đang ở nơi Thiên Quốc. Đó là cái khác thứ nhất: thánh Maria khác với các thánh khác khi về trời. Khác nơi chứ “xác”.

  1. Khác biệt giữa Mẹ về trời cả hồn lẫn xác với Con của Mẹ về trời cả xác lẫn hồn.

Điểm khác biệt ở đây, nằm nơi động tác. Mẹ được đưa về trời. Con của Mẹ tự mình lên trời. Nếu chúng ta gọi đơn giản cho nhanh, lễ Chúa lên trời, lễ Mẹ lên trời, thì ta chưa nói được cái khác. Ngôn ngữ chính thức bằng tiếng La tinh dùng hai chữ khác nhau cho Mẹ và Con. Cho Con, phụng vụ dùng chữ Ascentio, Ascension (Assenseur thang máy). Cho Mẹ, phụng vụ dùng chữ khác hẳn: Assumptio(n) : sự đảm nhận, sự bảo lãnh. Ai bảo lãnh ai. Chúa bảo lãnh Mẹ. Dễ hiểu hơn: Con bảo lãnh Mẹ. Không có người con ở bên Mỹ bảo lãnh, làm sao mẹ qua được nước Hoa Kỳ. Có lẽ từ ngữ xưa, lễ Mông Triệu, nói được ý này hơn. Mẹ được triệu về nơi cao xa. Mông là cao xa: mông lung, mênh mông. Triệu là gọi về, gọi đến. Triệu tập. 

Trong một vài thành phố nhỏ quanh thủ đô Roma, nước Ý, vào ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác lên trời, người ta có một tục lệ rất quyến rũ. Tục lệ đó được gọi là Incinata, nghĩa là cuộc rước đón chào. Dân làng kiệu tượng Đức Mẹ theo đường phố chính – Đức Mẹ đang trên đường về trời. Từ hướng đối diện, đoàn rước khác kiệu tượng Chúa Giêsu – Ngài đang tiến gần đến tượng Đức Mẹ. Hai đoàn rước gặp nhau dưới một khung vòm đầy cành phủ lá và hoa rực rỡ. Hai tượng sắp đặt để cúi chào nhau ba lần. Rồi người ta kiệu hai tượng đi song song vào nhà thờ giáo xứ – Chúa chúng ta dẫn Mẹ Ngài lên ngai trên trời.

Nghi thức đơn giản, ngây thơ này là một phương cách gây ấn tượng sâu sắc để diễn tả chân lý cao cả và vinh quang mà chúng ta cử hành hôm nay, tức là sự kiện Đức Maria, sau khi qua đời được bảo lãnh về trời cả hồn lẫn xác.

Lễ Các Thánh ngày mồng 1 tháng 11 năm 1950, tại quảng trường Thánh Phêrô, Rôma, trước 40 Hồng y, 500 Tổng Giám mục và Giám mục, hàng trăm đại diện chính quyền quốc gia, hàng ngàn linh mục tu sĩ nam nữ và hơn 700.000 dân chúng dưới bầu trời tươi sáng, Đức Piô XII sốt sắng cất tiếng trong máy vi âm ngân vang khắp quảng trường Thánh Phêrô, vọng vang vào đền thờ chật ních hơn 80.000 dân chúng, vang xa khắp hoàn cầu, vang lên tới cung trời cao thẳm những lời trịnh trọng tuyên tín: “Do uy quyền của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, của hai Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô, và với thẩm quyền của Ta, Ta phán quyết, tuyên ngôn, và định tín là tín điều đã được mạc khải rằng: Đức Maria, Mẹ Vô nhiễm của Thiên Chúa trọn đời đồng trinh, sau khi hoàn tất cuộc sống trần gian này, đã được bảo lãnh hưởng phúc vinh quang Thiên đàng cả hồn và xác. Nếu ai cả dám tự ý chối bỏ hay nghi ngờ điều Ta đã định tín, thì họ phải biết rằng họ phản bội đức tin Công giáo của Thiên Chúa.”

Chúa Giêsu không muốn Mẹ Ngài chịu một giây phút nào dưới quyền lực satan, nên Ngài đã ban cho Mẹ đặc ân vô nhiễm nguyên tội, ngay từ phút giây vào đời. Và đến giây phút lìa đời, Người Con này đã không muốn thân xác tinh tuyền của Mẹ phải chịu mục nát, nên Ngài bảo lãnh cho Mẹ được vào hưởng vinh quang thiên quốc cả xác lẫn hồn.

Chúa Giêsu Kitô cũng sẽ bảo lãnh cho chúng ta, những Kitô hữu đây được vào hưởng vinh quang cả xác lẫn hồn như Mẹ Maria, chỉ khác với Mẹ, một chút thôi, tức là Chúa sẽ nói với ta “xác hãy chờ một chút.” just a moment. Một chút của Chúa có thể là giây lát, có thể là mười năm, mà cũng có thể là thế hệ này đến thế hệ khác. Nhưng khi ta đã lìa đời này rồi, thì ta đã sống ngoài thời gian, nên khái niệm ngày giờ năm tháng không còn nữa, nên ‘một chút so với ‘ngàn năm’ cũng chỉ là một. Chờ một chút. 

Con đường đưa lên trời cả hồn cả xác của Mẹ Maria được mở ra cho mọi người như Tin Mừng đã ghi lại. Tất cả mọi tín hữu đều được mời gọi đi con đường Mẹ Maria đã đi, để đến nơi Mẹ đã đến, là được bảo lãnh về Trời cả hồn lẫn xác, riêng xác, ‘hãy đợi đấy, chờ một chút’.

 Lm Anphong Nguyễn Công Minh, ofm 

From: Ngoc Bich& KimBang Nguyen

SỐNG VỚI NGƯỜI CỘC CẰN…

Gieo Mầm Ơn Gọi

Có một kiểu mỏi mệt không đến từ việc bị đánh đập, mà đến từ việc mỗi ngày phải đối mặt với một người luôn cau có, cộc cằn, sẵn sàng ném vào không khí cả một rổ nặng lời chỉ vì… họ “đang mệt.”

Bạn biết kiểu người đó chứ?

Nói chuyện lúc nào cũng cụt lủn.

Bạn hỏi một câu, họ đáp bằng một cái cau mày.

Bạn vui vẻ kể chuyện, họ “ừ hử” bằng ánh mắt thiếu kiên nhẫn.

Bạn góp ý nhẹ nhàng, họ quát lên: “Đừng có mà nói nhiều!”

Và rồi lại bảo: “Tính tôi nó vậy…”

Nhưng sống lâu với người “tính vậy đó”, có ngày bạn sẽ héo rũ mà chẳng rõ vì sao.

Bạn không còn dám mở lời.

Không còn dám kể chuyện vụn vặt trong ngày.

Không còn dám nũng nịu. Không còn dám buồn.

Bởi bạn biết ở phía đối diện là một tâm tính lúc nào cũng như chực chờ bùng cháy.

Có người từng nói với tôi:

“Chị ạ, em sống với chồng như đi trên mảnh kính. Nhẹ quá thì bị phớt lờ. Mạnh quá thì vỡ. Lỡ miệng là bầu không khí đóng băng cả ngày.”

Và đáng buồn thay, nhiều người đã quen sống như vậy.

Quen nghĩ rằng cộc cằn là bản tính.

Quen nhủ lòng: “Mình chịu nhịn một chút cũng không sao, miễn là nhà cửa êm ấm.”

Nhưng nhà đâu thể gọi là tổ ấm nếu mỗi ngày mình phải… co lại?

Tôi cần nói luôn, cộc cằn không phải là cá tính.

Nó là sự thiếu kiểm soát cảm xúc. Là kết quả của việc sống mà không học cách điều chỉnh bản thân cho phù hợp với người khác.

Họ có thể không giỏi ngôn từ, nhưng không có nghĩa họ được phép nặng lời.

Họ có thể mệt mỏi, nhưng không có nghĩa họ được quyền đổ hết những mệt nhọc đó lên những người yêu thương mình.

Vậy nếu bạn đang sống với một người cộc cằn thì sao?

Bạn có hai lựa chọn.

Một là chịu đựng, nhưng đừng nhầm đó là yêu thương.

Im lặng quá lâu không khiến họ thay đổi, nó chỉ khiến bạn đánh mất chính mình mà thôi.

Giống như nồi nước sôi bị đè nắp lại, lâu dần nước trong nồi sẽ… cạn sạch.

Hai là giao tiếp, thiết lập ranh giới và lựa chọn lại cách yêu.

Không cần phải hét lên, nhưng cũng không phải nín lặng.

Bạn hãy thử nói ra cảm xúc thật của mình.

Ví dụ:

“Em biết anh không cố ý, chỉ là khi anh gắt gỏng, em thấy mình nhỏ bé, em buồn lắm, em không biết phải nói chuyện với anh thế nào.”

Thay vì cứ lặp đi lặp lại cái vòng luẩn quẩn: một người gắt – một người nín nhịn, hãy thử cùng nhau học cách làm… người tử tế trong chính tổ ấm của mình.

Tử tế, không cần “đúng từng câu từng chữ”.

Chỉ cần:

– Không làm nhau tổn thương.

– Không lấy mệt mỏi để biện minh cho sự vô tâm.

– Không nhầm lẫn “im lặng” là bằng chứng của yêu thương nữa.

Tính cách có thể là bản năng.

Nhưng cách cư xử là lựa chọn.

St


 

NHỤC THÂN BẤT HOẠI TRONG GIÁO HỘI CÔNG GIÁO

Thao Teresa

Nhục thân bất hoại là hiện tượng một số vị thánh, sau khi qua đời, thân xác không phân hủy theo quy luật tự nhiên, dù không được ướp hay bảo quản đặc biệt.

Giáo hội nhìn nhận đây là một dấu chỉ ân sủng, minh chứng cho sự thánh thiện và sự hiện diện của Thiên Chúa nơi con người đó.

Không phải tất cả các vị thánh đều có hiện tượng này, và sự bất hoại không phải điều kiện cần để được phong thánh. Nhưng khi xảy ra, đó là một dấu lạ khiến rất nhiều tín hữu thêm lòng tin.

MỘT VÀI TRƯỜNG HỢP ĐIỂN HÌNH

  1. Thánh Bernadette Soubirous (1844–1879) – thị nhân Lộ Đức

Năm 1879, tại tu viện Saint-Gildard, Nevers (Pháp), Bernadette Soubirous — cô gái nghèo từng được Đức Mẹ hiện ra ở Lộ Đức — đã âm thầm trút hơi thở cuối cùng ở tuổi 35. Khi ấy, chị em dòng chỉ thấy một thiếu nữ gầy gò, yếu đuối, cả đời chịu bệnh tật, nhưng lại có đôi mắt chan chứa đức tin. Bernadette không để lại gì ngoài chuỗi Mân Côi cũ mòn và lòng tin tuyệt đối vào Mẹ Maria.

Năm 1909, sau 30 năm chôn cất, Giáo hội cho khai quật mộ để phục vụ tiến trình phong thánh. Khi nắp quan tài mở ra, các nữ tu run rẩy — bởi thi thể Bernadette vẫn nguyên vẹn, mềm mại, không hề có dấu hiệu phân hủy, dù quan tài ẩm ướt, vải liệm đã mục nát. Khuôn mặt ngài như đang ngủ, bình an, đôi bàn tay vẫn cầm chuỗi tràng hạt. Các bác sĩ có mặt lúc ấy đã phải ký xác nhận: “Không thể giải thích hiện tượng này theo tự nhiên.”

Để chắc chắn, Giáo hội còn khai quật hai lần nữa (1919 và 1925). Cả ba lần, thân xác Bernadette đều còn nguyên. Ngày nay, thi thể ngài được đặt trong hòm kính tại tu viện Saint-Gildard, và bao người hành hương đã xúc động khi thấy một thiếu nữ “như đang ngủ”, vẫn tỏa ra sự bình an thánh thiện.

Thi hài bất hoại của Thánh Bernadette như một lời chứng hùng hồn rằng:

Lời Mẹ Maria hứa ở Lộ Đức là thật: “Mẹ không hứa cho con hạnh phúc đời này, nhưng là đời sau.”

Sự thánh thiện giản dị — dù nghèo khó, đau bệnh, nhưng lòng tin và tình yêu Thiên Chúa đủ để làm thân xác trở thành đền thờ bất hoại.

  1. Thánh Gioan Vianey (1786–1859) – Cha sở xứ Ars

Cha Gioan Maria Vianey (1786–1859) chỉ là một linh mục nghèo, học hành chậm chạp, nhưng lại có một trái tim cháy lửa yêu mến Chúa và các linh hồn. Ngài được bổ nhiệm về xứ Ars, một ngôi làng nhỏ bé, nơi người dân nguội lạnh đức tin.

Ban đầu, giáo dân thờ ơ, nhưng ngài kiên nhẫn cầu nguyện, ăn chay, và nhất là ngồi hàng giờ trong tòa giải tội. Người ta kể có ngày cha nghe xưng tội 16–18 tiếng đồng hồ, đến mức tay tê cứng. Từng lời cha nói chan chứa lòng thương xót, đưa bao linh hồn trở về với Chúa. Dần dần, Ars trở thành nơi hành hương của hàng ngàn người khắp nước Pháp.

Cha Vianey rất khổ sở vì quỷ dữ thường hiện hình quấy phá, lật giường, đập tường, thậm chí đốt chăn của ngài, bởi ma quỷ giận dữ khi thấy bao linh hồn được cứu qua cha. Nhưng cha chỉ mỉm cười:

“Con chó của Chúa (ám chỉ ma quỷ) chỉ gầm gừ quanh, nó không làm hại được con, vì Chúa đang bảo vệ con.”

Năm 1859, sau bao năm hy sinh, cha thanh thản ra đi. Đám tang của ngài thu hút hơn 6.000 người, một con số khổng lồ cho ngôi làng nhỏ bé ấy.

Năm 1904, khi mở mộ cha để phục vụ án phong thánh, các linh mục và bác sĩ đã kinh ngạc: thi hài cha vẫn nguyên vẹn, đôi bàn tay gầy gò, khuôn mặt khắc khổ, tất cả còn y nguyên như lúc cha vừa ngủ một giấc dài.

Ngày nay, thân xác ngài được đặt trong hòm kính tại đền thánh Ars (Pháp). Hàng triệu tín hữu đến chiêm ngắm, nhiều người bật khóc khi thấy thân xác của một vị linh mục nghèo nhưng thánh thiện, như đang hiện diện sống động để cầu bầu cho con cái mình.

Nhục thân bất hoại của ngài là minh chứng cho quyền năng và tình thương của Thiên Chúa, giữ gìn thân xác vị linh mục nghèo khó như một “bí tích sống” của lòng thương xót.

Nơi Ars, bao người đã hoán cải, bao phép lạ chữa lành đã xảy ra, và đến nay ngài vẫn là vị cha sở của thế giới.

  1. Thánh Catarina thành Siena (1347–1380)

Catarina sinh tại Siena (Ý), là con thứ 23 trong một gia đình đông con. Từ bé, ngài đã có những thị kiến thiêng liêng và kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu. Năm 7 tuổi, Catarina đã khấn giữ trinh khiết và dành trọn đời cho Thiên Chúa.

Ngài trở thành nữ tu dòng Ba Đa Minh, nổi bật với đời sống chiêm niệm và hoạt động: vừa cầu nguyện khổ hạnh, vừa dấn thân hòa giải các gia đình, các thành phố đang chia rẽ, thậm chí can đảm khuyên nhủ cả Giáo hoàng quay trở lại Rôma từ Avignon.

Catarina được Chúa ban nhiều ơn lạ, trong đó có dấu thánh (stigmata) – những vết thương của Chúa Giêsu trên thân thể, nhưng đặc biệt chúng vô hình đối với người khác, chỉ mình Catarina cảm nhận nỗi đau. Ngài khiêm nhường không muốn ai ca ngợi mình.

Thánh Catarina qua đời năm 1380, khi mới 33 tuổi – cùng tuổi với Chúa Giêsu khi chịu nạn. Sau khi an táng tại Rôma, thi hài ngài tỏa hương thơm lạ, và thân xác còn nguyên vẹn rất lâu sau đó.

Vì lòng tôn kính quá lớn, thi thể ngài được chia thánh tích:

Đầu thánh nữ được cung kính đặt tại Vương cung Thánh đường Thánh Đa Minh ở Siena.

Thân thể được giữ tại Vương cung Thánh đường Santa Maria sopra Minerva ở Rôma.

Ngày nay, thánh tích của ngài vẫn được bảo tồn, và nhiều tín hữu đến hành hương cảm nhận sự bình an kỳ diệu.

Dấu thánh và nhục thân bất hoại của ngài là chứng tá rằng: ai sống cho sự thật và tình yêu của Chúa sẽ không bao giờ mất đi.

  1. Thánh Rita thành Cascia (1381–1457)

Rita sinh ra tại Ý trong một gia đình nghèo, từ nhỏ đã khao khát sống đời dâng hiến. Nhưng theo phong tục, cô phải lập gia đình. Hôn nhân của Rita đầy đau khổ: chồng cô nóng nảy, thô bạo, nhiều lần làm cô chịu tổn thương. Thế nhưng Rita kiên nhẫn chịu đựng, âm thầm cầu nguyện và dần dần, trái tim chồng cô được biến đổi. Ông sám hối, trở thành người cha hiền từ hơn.

Sau khi chồng và hai con qua đời, Rita xin gia nhập dòng thánh Augustinô. Nhiều năm chị sống âm thầm, cầu nguyện, và được ơn hiệp thông đặc biệt với Chúa Kitô chịu đóng đinh. Một ngày nọ, trong cơn xuất thần khi ngắm nhìn Thánh Giá, Rita được Chúa ban cho dấu thương tích trên trán – giống như một mảnh gai từ mão gai của Chúa Giêsu. Từ đó, Rita chịu đau đớn suốt 15 năm, nhưng luôn vui tươi, dâng từng nỗi đau để cầu cho các linh hồn.

Khi gần lìa đời, Rita yếu lắm, không thể ăn uống. Một người chị em hỏi ngài có ước muốn gì không. Rita thì thầm:

“Em ước có một bông hồng từ khu vườn nhà mẹ ở Roccaporena.”

Nhưng đó là giữa mùa đông tuyết trắng, không ai nghĩ có hoa nở. Vậy mà khi người nhà tìm đến, họ thấy một bông hồng đỏ thắm nở rực rỡ giữa băng giá. Họ hái mang đến cho Rita. Ngài mỉm cười hạnh phúc, coi đó là dấu chỉ tình yêu Chúa dành cho mình. Sau đó, một phép lạ khác xảy ra: một trái vả ngọt ngào cũng mọc ra trái mùa, được mang về cho ngài ăn.

Đó là lý do đến nay, người ta thường dâng hoa hồng để kính nhớ Thánh Rita.

Rita qua đời năm 1457. Khi chôn cất, một mùi hương lạ tỏa ra từ thi thể. Sau nhiều thế kỷ, khi khai quật, người ta kinh ngạc thấy thi hài Rita còn nguyên vẹn, khuôn mặt vẫn bình an. Nhiều nhân chứng kể rằng từ thi hài ngài thường tỏa hương thơm ngọt ngào, khác thường.

Ngày nay, thân xác bất hoại của Thánh nữ Rita được đặt trong nhà nguyện tại Cascia (Ý), nơi hàng triệu tín hữu đến cầu khẩn. Bao người đã nhận được ơn chữa lành, hòa giải gia đình, và được an ủi trong những hoàn cảnh tưởng chừng tuyệt vọng.

5–Thánh Padre Pio (1887–1968)

Padre Pio, tên thật là Francesco Forgione, sinh tại Ý trong một gia đình nghèo nhưng đạo đức. Từ nhỏ, ngài đã có lòng yêu mến Chúa sâu xa, thường được thị kiến thiên thần và Chúa Giêsu.

Năm 1910, ngài được thụ phong linh mục. Suốt cuộc đời, ngài hầu như chỉ sống ở tu viện nhỏ tại San Giovanni Rotondo, nhưng lại trở thành vị cha giải tội cho hàng triệu người. Người ta từ khắp nơi trên thế giới tìm đến ngài để được ơn hòa giải và chữa lành.

Năm 1918, khi đang cầu nguyện trước Thánh Giá, Padre Pio nhận dấu thánh của Chúa Giêsu nơi tay, chân và cạnh sườn. Các vết thương này rỉ máu suốt 50 năm, nhưng kỳ lạ thay, máu tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Nhiều người chứng kiến ngài có những ơn lạ:

Đọc được tâm hồn: ngài biết cả những tội mà hối nhân chưa kịp xưng.

Song trùng hiện diện: có lúc người ta thấy ngài xuất hiện ở hai nơi cùng một lúc để cứu giúp.

Chữa lành bệnh tật: nhiều bệnh nhân nan y được chữa khỏi khi ngài cầu nguyện.

Khi khai quật mộ vào năm 2008, sau 40 năm an táng, người ta kinh ngạc vì thi hài Thánh Padre Pio hầu như còn nguyên vẹn, khuôn mặt an bình như đang ngủ. Thi thể ngài hiện được đặt trong đền thánh San Giovanni Rotondo để tín hữu kính viếng.

6–Thánh Têrêsa Avila (1515–1582)

Têrêsa sinh ra tại Avila (Tây Ban Nha). Từ nhỏ, ngài đã yêu mến Chúa say đắm, từng muốn cùng em trai đi “tử đạo” nơi đất ngoại giáo để được thấy Thiên Đàng sớm hơn. Khi trưởng thành, Têrêsa gia nhập Dòng Kín Cát Minh.

Ban đầu, chị sống đời tu còn lưng chừng, bị bệnh tật hành hạ, nhưng sau một cuộc hoán cải sâu xa, chị bước vào con đường chiêm niệm thánh thiện, được Chúa ban nhiều thị kiến. Chính Têrêsa đã viết ra những tác phẩm thiêng liêng vĩ đại như “Lâu đài nội tâm”, “Đường trọn lành”, hướng dẫn các linh hồn tiến vào sự kết hiệp với Chúa.

Ngài còn là nhà cải cách lớn, sáng lập và canh tân nhiều tu viện, đưa Dòng Cát Minh trở lại đời sống khó nghèo và cầu nguyện đúng tinh thần ban đầu.

Thánh nữ nhiều lần được Chúa Giêsu và các thiên thần hiện ra. Một trong những thị kiến nổi tiếng nhất là “vết thương tình yêu”:

Một thiên thần cầm mũi lao lửa đâm vào trái tim Têrêsa, khiến ngài chìm trong đau đớn nhưng cũng đầy ngọt ngào siêu nhiên.

Từ đó, trái tim thánh nữ luôn rực cháy, khao khát hiến dâng trọn vẹn cho Chúa.

Khi qua đời năm 1582, thi hài Têrêsa được an táng trong tu viện. Nhiều năm sau, khi khai quật, người ta kinh ngạc thấy thân thể ngài còn nguyên vẹn, toả ra hương thơm dễ chịu. Đặc biệt, trái tim của ngài được tìm thấy còn mềm mại và mang dấu vết vết thương lạ kỳ – dấu chỉ của thị kiến “mũi lao lửa” năm xưa.

Đến nay, thánh tích trái tim và một phần thi thể Thánh nữ Têrêsa vẫn được bảo tồn và tôn kính ở nhiều nơi tại Tây Ban Nha, còn phần lớn nhục thân được giữ tại Avila.

Nhục thân bất hoại và trái tim mang dấu thương tích tình yêu của ngài là chứng tá mạnh mẽ rằng: ai để cho Chúa chiếm trọn trái tim, người ấy sẽ được biến đổi mãi mãi.

Nhục thân bất hoại không phải là “phép thuật” hay điều kỳ lạ thuần túy tự nhiên, mà là dấu chỉ lòng thương xót của Thiên Chúa, khẳng định rằng thân xác con người được mời gọi tham dự vào sự sống vĩnh cửu.

Nó cũng nhắc nhở tín hữu về sự phục sinh thân xác trong ngày sau hết.

(MPT tổng hợp)


 

 Huyền Nhiệm Bệnh Tật

Ngài Gọi Con

 Huyền Nhiệm Bệnh Tật

Khi mang trong mình những đau đớn của bệnh tật, nếu nằm trên giường bệnh đủ “Lặng” và đủ “Lắng” thì có thể ta sẽ nhận ra được nhiều điều thú vị. Chẳng hạn như:

Bệnh tật nhắc nhở ta: Thân xác là quà tặng của Thiên Chúa.

Bệnh tật nhắc nhở ta đừng quên mình là thụ tạo mỏng giòn và yếu đuối.

Bệnh tật giúp ta biết mình hơn: thấy được giới hạn của bản thân.

Bệnh tật giúp ta khiêm tốn, hạ mình để cậy nhờ người khác.

Bệnh tật giúp ta thấy tình trạng nội tâm và sức mạnh tinh thần của mình.

Bệnh tật giúp ta biết trân quý thân thể lúc khỏe mạnh, giữ gìn và chăm sóc nó tốt hơn.

Bệnh tật giúp ta biết cảm thông trước nỗi đau thể xác của người khác.

Bệnh tật đập tan mọi tham vọng, tự mãn, kiêu căng và ngạo nghễ nơi mình.

Bệnh tật nhắc nhở ta: công danh, quyền lực, lợi thú, sắc đẹp… cũng chỉ là phù vân và vô thường trước sức phá hủy của thời gian.

Bệnh tật nhắc nhở về sự hữu hạn của cuộc sống nơi trần thế và mời gọi ta suy tư về sự chết cùng ý nghĩa cuộc đời.

Bệnh tật giúp ta sống nhỏ bé, khiêm nhường trước mặt Chúa và tha nhân.

Bệnh tật cũng là cơ hội giúp ta thánh hóa bản thân qua các hy sinh, hãm mình và đền tội.

Bệnh tật giúp ta biết yêu mến và cậy trông vào Thiên Chúa hơn.

Bệnh tật là một ân huệ của Chúa để giúp ta nhận ra nhiều điều.

Tóm lại, với cái nhìn Đức Tin, bệnh tật không hẳn là “mối hoạ” cho bằng “mối phúc” của Chúa. Nhờ bệnh tật, ta biết hiệp thông chính mình vào cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh của Chúa Giêsu để mưu ích cho phần rỗi linh hồn chính mình và tha nhân hơn.

Ạ.M.D.G

Minh Đức, SJ

14.8.2025

Lễ thánh Maximiliano Kolbe, Lm. Tử Đạo.

(Thăm bà nội lúc đang đau bệnh)


 

CHỌN CẢ HAI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó”.

Chuyện kể về một cậu bé Ba Lan. Từ nhỏ, Raimund ước ao đến với Chúa Giêsu và nên giống Ngài. Mới 12 tuổi, trong một giấc mơ, Mẹ Maria hiện ra với cậu, trên tay là hai vương miện để Raimund chọn; chiếc trắng tượng trưng đức trong sạch, chiếc đỏ tượng trưng phúc tử đạo. Raimund trả lời, “Con chọn cả hai!”. Cậu bé ấy sẽ là Maximilien Kolbê, “Người Con Điên của Đức Mẹ”, vị thánh linh mục đã chết thay cho một tử tù.

Kính thưa Anh Chị em,

Vì đã ‘chọn cả hai’ từ tấm bé, Maximilien Kolbê được Chúa ban vô vàn ân sủng và cậu được toại nguyện. Trong Tin Mừng hôm nay, một chi tiết ‘thường bị bỏ quên’ là khi các trẻ đến với Chúa Giêsu, Ngài đặt tay và cầu nguyện cho chúng.

Câu hỏi thú vị là việc đặt tay của Chúa Giêsu có tác dụng gì đối với các trẻ? Có chứ! Hành động của Ngài sẽ ban cho các em vô vàn ân sủng dẫu các em không ý thức. Điều này cũng đúng trong cuộc sống chúng ta. Chúng ta không gặp Chúa Giêsu về mặt thể chất nhưng chúng ta cũng có thể ‘chọn cả hai’ – chọn làm điều tốt đẹp lòng Ngài – nhờ sự đụng chạm của Ngài mỗi ngày. “Ân sủng không luôn vang dội như tiếng sấm; đôi khi, nó chỉ là một cái chạm nhẹ nhưng đủ khiến ta thay đổi mãi mãi!” – Max Lucado.

Ngài chạm đến chúng ta khi chúng ta rước lễ, nuôi dưỡng chúng ta theo những cách vượt quá những gì có thể tưởng tượng. Quyền năng hiện diện của Ngài đủ để biến đổi cuộc sống chúng ta theo những cách thức mạnh mẽ với muôn vàn ơn thánh. Vấn đề là chúng ta thường tiếp nhận Ngài nhưng xem ra, chưa mở lòng hoàn toàn cho chiều sâu vô tận của ân sủng dịu ngọt từ Ngài. “Chúa đến không chỉ để an ủi, nhưng để tái tạo con người bạn từ bên trong ra ngoài!” – Brennan Manning.

Nếu cảm nhận được sự chạm đến thực sự của ân sủng, chúng ta sẽ biến đổi và có những chọn lựa như Kolbê, như Giosuê và dân Chúa, “Giờ đây, anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ! Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa!” – bài đọc một. Đó là những con người đã chọn Chúa làm gia nghiệp, “Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

‘Chọn cả hai!’. Có chọn lựa tốt lành nào mà chúng ta không nhờ ơn Chúa? Vấn đề là làm sao tâm hồn chúng ta được như đoá quỳ luôn quy về Ngài, Mặt Trời Giêsu. Lời Chúa mời gọi bạn và tôi trở nên thơ bé, ước ao chạm Ngài. Đừng quên, từ tấm bé, chúng ta đã học biết việc Rước Chúa thiêng liêng; Ngài có trăm ngàn cách để chạm đến linh hồn chúng ta. Chớ gì ngày sống của chúng ta được Ngài viếng thăm nhiều lần – không chỉ qua Thánh Lễ – nhưng giữa bao công việc, khi chúng ta dừng lại để thờ lạy yêu mến Ngài; từ đó, có thể đưa ra những chọn lựa Ngài yêu thích. Nào ai biết, những chọn lựa của chúng ta có khi rất bất ngờ và rất đáng ngạc nhiên. “Khi dám ‘chọn cả hai’, bạn đang để trái tim mình rộng mở cho kế hoạch lớn của Ngài!” – Rick Warren.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin bẻ cong ý riêng con, để thẳng hướng về Ngài mà dám chọn làm theo ý Chúa từ những việc cỏn con trong từng ngày sống!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***********************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XIX Thường Niên, Năm Lẻ

Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.     Mt 19,13-15

13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. 14 Nhưng Đức Giê-su nói : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.” 15 Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.


 

Trả tự do ngay lập tức cho bà Thêu

Amnesty International 

 Hôm nay là sinh nhật của nhà hoạt động đất đai nổi tiếng Cấn Thị Thêu. Thay vì được sum họp cùng gia đình, bà Thêu đang phải chịu đựng những vấn đề sức khỏe do thiếu điều trị thích hợp tại Trại giam số 5, Thanh Hóa. Bà Thêu và các con trai đã bị kết án tám và mười năm tù chỉ vì hoạt động ôn hòa của mình. Chúng tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho bà Thêu và hai con trai, Trịnh Bá Phương và Trịnh Bá Tư. Trong khi chờ được trả tự do, chính quyền phải cung cấp điều trị đầy đủ cho bà Thêu và cho phép gia đình đến thăm bà.

#Tự_do_cho_Cấn_Thị_Thêu


 

Lễ Đức Mẹ linh hồn và xác lên trời, Lễ trọng – Cha Vương

Chúc bình an, hôm nay Đức Mẹ linh hồn và xác lên trời, Lễ trọng. Ước mong một ngày nào đó Bạn sẽ đạt tới nơi mà Đức Mẹ đã tới.

Cha Vương

Thứ 6: 15/08/2025  t6-24

TIN MỪNG: Ðền thờ Thiên Chúa trên trời đã mở ra. Và một điềm lạ vĩ đại xuất hiện trên trời: một người nữ mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao: Bà đang mang thai, kêu la chuyển bụng, và đau đớn sinh con…(Khải Huyền 11, 19a; 12, 1-6a, 10ab)

SUY NIỆM: Ngày 1 tháng 11 năm 1950, qua Hiến chế Munificentissimus Deus Đức Giáo hoàng đã công bố chân lý đức tin sau đây: “Đức Maria vô nhiễm trọn đời đồng trinh, Mẹ Thiên Chúa, sau cuộc sống trần gian, đã được cất nhấc cả hồn và xác về vinh quang trên trời”. Chân lý đức tin này cũng được nhắc lại trong Sách Giáo Lý Công Giáo số 966: “Sau cùng, được gìn giữ tinh sạch khỏi mọi vết tội nguyên tổ, và sau khi hoàn tất cuộc đời dưới thế, Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm đã được đưa lên hưởng vinh quang trên trời cả hồn lẫn xác, và được Thiên Chúa tôn vinh làm Nữ Vương vũ trụ, để nên giống Con Mẹ trọn vẹn hơn, là Chúa các Chúa (x. Kh 19,16), Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết” (x. LG 59). Được lên trời cả hồn và xác, Đức Ma-ri-a tham dự cách độc đáo vào cuộc Phục Sinh của Đức Ki-tô và thể hiện trước sự Phục Sinh của các Ki-tô hữu khác: Lạy Thánh Mẫu Thiên Chúa, khi sinh con, Mẹ vẫn khiết trinh; khi yên nghỉ, Mẹ vẫn không lìa bỏ thế gian. Mẹ đã cưu mang Thiên Chúa hằng sống và giờ đây trở về với Thiên Chúa nguồn sống, xin cầu cho linh hồn chúng con được thoát tay tử thần ( Phụng vụ By-dan-tin, điệp ca lễ Đức Mẹ an nghỉ ngày 15 tháng 08) Biến cố này biểu lộ tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người và bảo đảm cho sự thánh thiện riêng của Bạn. Nếu đấng quyền năng đã làm cho Mẹ những điều vĩ đại thì Ngài cũng sẽ làm những điều vĩ đại tương tự như thế cho Bạn. Vậy Bạn hãy áp dụng liệu pháp “3 T” (Thánh-Thiện, Thành-Tâm, Tin-Tưởng) vào thực tiễn để sống Thánh-Thiện,Thành-Tâm, và Tin-Tưởng hơn mỗi ngày nhé!

LẮNG NGHE: Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa. (Luca 1:50)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, nhờ lời cầu thay của Ðức Ma-ri-a hồn xác về trời, xin cho lòng con bừng cháy lửa mến yêu và luôn luôn hướng về Chúa.

THỰC HÀNH: Làm một quyết định cho chính bản thân bạn: ngày hôm nay tôi sẽ…

  1. Sống Thánh-Thiện hơn ngày hôm qua
  2. Sống Thành-Tâm hơn ngày hôm qua
  3. Sống Tin-Tưởng hơn ngày hôm qua 

From: Do Dzung

*********************

Mẹ về trời – Mai Thiên Vân


 

Pin Lithium mới chế của Trung Cộng có sức chứa gấp đôi pin 4680 của Tesla

Theo báo Bưu Điện Hoa Nam

Các nhà nghiên cứu của đại học Thiên Tân, Trung Cộng đã thiết lập một dây chuyền sản xuất thử nghiệm cho một loại pin lithium mới có mật độ năng lượng gấp đôi so với các loại pin xe điện (EV) tiên tiến nhất trên thị trường.

Một nhóm nghiên cứu từ Đại học Thiên Tân của Trung Quốc, do Hu Wenbin (phải) đứng đầu, đã thiết kế và sản xuất một loại pin lithium có thể đạt mật độ năng lượng trên 600 watt-giờ trên một kilôgam. Ảnh: Tài liệu phát tay

Loại pin mới này có thể đạt mật độ năng lượng – lượng năng lượng có thể lưu trữ trên mỗi khối lượng – hơn 600 watt-giờ trên kilôgam (Wh/kg). Để so sánh, mật độ năng lượng của pin 4680 của Tesla chỉ khoảng 300Wh/kg. Pin Blade được sử dụng rộng rãi của BYD chỉ đạt 150Wh/kg.

Nếu loại pin mới này có thể được đưa vào sử dụng trên quy mô lớn, nó có thể tăng gấp đôi hoặc thậm chí gấp bốn lần phạm vi hoạt động của xe điện và xóa bỏ “nỗi lo về phạm vi hoạt động”, hay nỗi sợ rằng xe sẽ không có đủ điện để đi đến đích. Đây được coi là rào cản lớn nhất và là hàng rào cuối cùng đối với sự thống trị của xe điện trong tương lai.

AI đóng góp thêm ý kiến như sau:

Tưởng cũng nên nhắc đến Pin thể rắn của hãng Toyota, có dung lượng 400Wh/kg, mặc dù thấp hơn so với pin mới của Trung Cộng, nhưng Pin Toyota có thể sạc đến 80% dung lượng trong vòng 10 phút. Tuổi thọ của Pin thể rắn là 2500 lần sạc điện cao hơn nhiều, gấp hơn 25 lần. Đó là, chưa kể đến giá thành của Pin thể rắn rẻ hơn 50% và đã bắt đầu sản xuất hàng loạt trong năm 2025

Solid-State Batteries vs. Lithium-Ion Batteries: What's the

 Tóm tắt

Tính năng Pin Trung Quốc 600Wh / kg Pin thể rắn Toyota
Mật độ năng lượng ~ 600Wh / kg ~ 400Wh / kg
Thời gian sạc TBD ~10 phút (80%)
An toàn Khả năng phục hồi cực cao Chống nứt, chống cháy
Vòng đời ~ 90 chu kỳ (đã thử nghiệm) 2.500+ chu kỳ (ước tính)
Sử dụng cho mục đích thương mại Máy bay không người lái, thử nghiệm EV thí điểm Triển khai EV bắt đầu từ năm 2025
Tác động môi trường Trọng tâm đổi mới công nghệ cao Tính bền vững và khả năng tái chế

 


 

Lần đầu tiên sau 29 năm, anh Yên được nhìn thấy mẹ

My Lan Pham

Anh Yên, 47 tuổi, là con trai cả của bà Thái Thị Giao. Gần ba thập kỷ trước, khi mới là một cậu bé, anh đã chứng kiến cảnh mẹ ôm đứa út bỏ chạy ra khỏi ngôi nhà ở xã Quỳnh Bản, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An. Lý do là người cha mỗi lần say rượu lại đập phá, trút giận lên vợ con.

Sáng hôm đó, tiếng đồ đạc đổ vỡ vang khắp sân. Mẹ anh, hoảng loạn, định kéo cả ba đứa con chạy trốn. Nhưng khi vừa tới cửa, cú đánh bất ngờ và ánh mắt đe nẹt khiến hai anh em lớn đứng khựng lại, không dám bước theo. Bà chỉ kịp ôm đứa út lao vào màn sương buổi sớm, bỏ lại hai đứa lớn chết lặng giữa sân.

Bao nhiêu năm sau, hình ảnh ấy vẫn in sâu vào ký ức anh Yên – đặc biệt là ánh mắt mẹ. Ánh mắt ngoái nhìn đẫm tình thương buổi sáng hôm đó trở thành vết hằn không thể phai.

Cách đây không lâu, trên trang của Phong Bụi, xuất hiện một bài viết kể về bà Giao – người phụ nữ miền Trung sống ở cù lao Tây, Đồng Tháp, mong tìm lại bốn người con thất lạc. Bài viết khiến nhiều người rưng rưng, nhưng khi ấy, bà vẫn chưa có bất kỳ tin tức nào từ quê nhà.

Rồi một ngày, anh Yên tình cờ xem được video của Phong Bụi, thấy một người phụ nữ gầy gò, mái tóc bạc, nói giọng Nghệ An giữa miền Tây. Chỉ một thoáng nhìn vào đôi mắt, anh biết chắc đó là mẹ mình. “Mắt mẹ lúc nào cũng đượm buồn… dù bao năm trôi qua, tôi vẫn nhận ra ngay,” anh kể.

Hiện tại, anh Yên đang trên chuyến xe dài từ Nghệ An vào miền Tây. Trong khi ở cù lao nghèo, bà Giao vẫn chưa hay tin, vẫn thức dậy sớm đạp xe bán vé số, vay mượn để xoay vòng vốn, gánh thêm cả lãi ngày. Bà không hề biết rằng chỉ ít ngày nữa thôi, ý nguyện tìm lại các con mà bà ấp ủ gần 30 năm sẽ thành hiện thực.

Nếu cuộc gặp ấy diễn ra, đó sẽ là lần đầu tiên sau 29 năm, anh Yên được nhìn thấy mẹ bằng xương bằng thịt, không qua màn hình, không qua ký ức đã cũ.

Phong bụi

Thế Giới quan sát: 100 ngày đầu tiên trên cương vị giáo hoàng của Đức Leo 14

Tổng hợp AIcác báo  
Những điều nổi bật đáng lưu ý
6 Ưu tiên
Sáu điểm được Đức Giáo hoàng Leo nhấn mạnh là: “Trở về với quyền tối thượng của Chúa Kitô trong công bố Tin Mừng của sự hoán cải trong toàn thể cộng đồng Kitô giáo; Phát triển tính Công đồng của Giáo Hội; Chú ý đến 'sensus fidei' (cảm thức đức tin của dân Chúa), đặc biệt là trong những hình thức chân thực và bao hàm nhất, chẳng hạn như lòng đạo đức bình dân; chăm sóc yêu thương những người bé mọn nhất và những người bị bỏ rơi; Đổi thoại cách can đảm và tin tưởng với thế giới đương đại trong các thành phần và thực tế khác nhau của nó.”
Thông điệp hòa bình
Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên khi bước ra ban công Đền thờ Thánh Phêrô vào ngày 8/5/2025, Đức Lêô XIV đã chào thế giới bằng lời: “Bình an cho anh chị em!”. Đây không chỉ là lời chào xã giao mà là định hướng nhấn mạnh đến hòa bình của Đức Kitô phục sinh – một hòa bình không vũ trang nhưng giải trừ vũ khí, khiêm nhường và kiên trì.
Chăm sóc người nghèo và thiên nhiên
Ngài thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến người nghèo và công trình sáng tạo, tiếp nối di sản của Đức Phanxicô
Phong cách lãnh đạo tuy bình dị nhưng kiên định
Khi Đức Giáo hoàng Leo XIV kỷ niệm 100 ngày đầu tiên trên cương vị người đứng đầu Giáo hội Công giáo toàn cầu, một phong cách lãnh đạo rõ ràng đã xuất hiện: thận trọng, thống nhất và giản dị.
Kỷ Nguyên Mới

ĐỨC MARIA – MỘT MẪU GƯƠNG TUYỆT HẢO- Lm Jos. Nguyễn Văn Tuyên

Lm Jos. Nguyễn Văn Tuyên

Cùng với toàn thể Giáo Hội, hôm nay chúng ta hân hoan mừng lễ Đức Maria hồn xác lên trời.  Quả thật, việc Mẹ được vinh thăng về thiên quốc không chỉ mang đến cho chúng ta niềm vui, nhưng còn cho chúng ta niềm tin yêu và hy vọng. 

Chúng ta vui vì Mẹ đã về quê hương đích thực trên trời, nơi không còn khổ đau, không còn tang ma, khóc lóc.  Chúng ta hy vọng, vì sẽ có ngày chúng ta cũng được cùng Mẹ hưởng vinh phúc với Thiên Chúa Ba Ngôi.

Nhưng bởi đâu Mẹ được những đặc ân cao cả đó?  Phải chăng vì Mẹ là Mẹ Thiên Chúa?  Phải chăng vì Mẹ được đặc ân vô nhiễm nguyên tội?  Phải chăng Mẹ là Đấng đồng trinh trọn đời? 

Vâng, đúng như vậy.  Nhưng Tin Mừng theo thánh Luca (Lc 1, 39-56)  hôm nay còn cho chúng ta biết thêm, sở dĩ Mẹ được vinh phúc đó là vì Mẹ đã nhận ra tình thương của Thiên Chúa, như chính lời Mẹ ca lên trong bài Magnificat: “Phận nữ tì hèn mọn, Người đoái thương nhìn đến” (Lc 1, 48).  Và để đáp trả lại tình thương ấy, Mẹ đã biết mau mắn vâng theo những tác động của Chúa Thánh Thần.

 Tin Mừng theo thánh Luca thuật lại rằng: “Trong những ngày ấy, Đức Maria vội vã lên đường đến một thành thuộc xứ Giuđa, vào nhà bà Eâlisabet” (Lc 1, 39).  Sự “vội vã” ở đây không phải là hấp tấp, nhưng thể hiện một sự mau mắn, ước muốn được chia sẻ.  Chúng ta biết rằng, để đi đến được với người chị họ, Đức Mẹ đã phải vượt qua quãng đường gập ghềnh, hiểm trở, dài hơn một trăm cây số, với phương tiện giao thông hết sức thô sơ.  Sự “vội vã” của Mẹ, còn thể hiện một niềm hân hoan, vì Mẹ được đem Chúa đến cho người khác.

 Khi được người chị họ khen là người có phúc nhất trong những người phụ nữ, Đức Mẹ đã không tỏ ra kiêu căng, tự phụ, nhưng Mẹ đã cất cao lời ngợi khen Thiên Chúa qua bài ca bất hủ mà cho đến hôm nay, Hội Thánh vẫn giữ lại trong lời kinh của mình: “Linh hồn tôi ngợi khen Thiên Chúa.  Thần trí tôi hớn hở vui mừng, vì Thiên Chúa, Đấng Cứu độ tôi” (Lc 1,46-47).  

Cũng như biết bao thiếu nữ Do-thái cùng thời, Mẹ biết rõ lời ngôn sứ Isaia đã từng nói trước đó 8 thế kỷ: “Này đây, một trinh nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai,” nhưng có lẽ, chưa bao giờ Mẹ nghĩ mình là người thiếu nữ “đầy ơn phúc” đó.  Chẳng thế mà khi nghe thiên thần truyền tin Con Thiên Chúa nhập thể, Mẹ đã tỏ ra hết sức ngạc nhiên: “Việc đó xảy đến thế nào, vì tôi không biết đến người nam” (Lc 1,34).  Nhưng khi nghe thiên thần giải thích, Mẹ đã hiểu rằng, mình đã được Thiên Chúa chọn để thực hiện công trình cứu độ của Người.  Với tất cả sự khiêm tốn của một người tì nữ, Mẹ đã nói lời “xin vâng”: “Này tôi là nữ tì của Thiên Chúa, tôi xin vâng như lời sứ thần truyền” (Lc 1,38). 

  1. Braunstein đã từng nói một câu rất nổi tiếng rằng: “Có thể người ta cho mà không thương, nhưng không thể thương mà không cho.” Mặc dù là Mẹ Thiên Chúa, nhưng Mẹ đã không ngần ngại dấn thân phục vụ người chị họ mình đang mang thai trong lúc tuổi già. “Maria ở lại với bà Eâlisabet độ ba tháng, rồi trở về nhà mình” (Lc 1,56). Kinh Thánh chỉ diễn ta bằng mấy lời ngắn ngủi, nhưng chúng ta cũng có thể mường tượng ra sự vất vả của Mẹ khi phục vụ người chị họ sinh nở trong lúc tuổi già là như thế nào.  Tuy nhiên, Mẹ đã không một lời phàn nàn, than trách.

 **************************** 

Mừng lễ Đức Maria hồn xác lên trời hôm nay, mỗi người chúng ta cũng được mời gọi biến đổi đời sống của mình để trở nên giống như Mẹ.  

 Trước tiên là bài học về sự khiêm tốn.  Mặc dù là Mẹ Thiên Chúa, những Mẹ chỉ nhận mình là “tì nữ thấp hèn của Thiên Chúa.”  Quả vậy, nếu không có một tâm tình đơn sơ khiêm tốn, chúng ta khó có thể nhận biết được ơn Chúa ban.  Chính thánh Phaolô Tông đồ đã có kinh nghiệm này khi ngài khẳng định rằng: “Tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi… Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh” (2Cr 12,9-10).

 Thứ đến là bài học về tâm tình tạ ơn.  Sở dĩ Mẹ vội vã ra đi đem Chúa đến cho người chị họ, vì Mẹ đã cảm nếm được những ân huệ cao cả mà Thiên Chúa đã thi ân cho Mẹ, cho dù Mẹ chỉ là một tì nữ thấp hèn.  Còn chúng ta, mặc dù đã nhận được rất nhiều ơn lành từ nơi Chúa, như ơn được sinh ra làm người, ơn được làm con cái Chúa và Hội Thánh, ơn sức khỏe, ơn bình an… nhưng chúng ta có biết tạ ơn Chúa cho tương xứng hay không?

 Sau cùng là bài học về sự phục vụ.  Có lẽ, lời tạ ơn đẹp lòng Chúa nhất không phải là những lễ vật chúng ta dâng, nhưng là tình yêu thương, như lời Chúa phán: Ta đã chán ngấy của lễ toàn thiêu, chiên bò.  Ta chỉ muốn tình yêu chứ không cần hy lễ…

 Noi gương Mẹ đi thăm viếng, chúng ta cũng hãy biết mở lòng ra để đến với muôn người.  Cuộc sống quanh ta, có biết bao người đang cần đến chúng ta trợ giúp.  Sự giúp đỡ ấy, có thể chỉ là một lời thăm hỏi, một cái bắt tay, một ánh mắt cảm thông…  Những sự chia sẻ tưởng chừng như đơn giản đó, đôi khi lại mang lại những kết quả to lớn.  

Công việc tông đồ của chúng ta chắc chắn sẽ thu lượm được nhiều kết quả tốt đẹp nếu như chúng ta biết đặt dưới sự trợ giúp của Mẹ.  Để chớ gì, qua đời sống chứng tá của chúng ta, mọi người sẽ nhận biết, chúng ta là con của Mẹ và là con của cùng một Cha trên trời. 

****************************

 Lạy Mẹ Maria, hôm nay, Mẹ đã được Thiên Chúa đưa lên trời cao cả hồn lẫn xác.  Hợp cùng với triều thần thiên quốc, chúng con xin chúc mừng Mẹ.  Chúng con tin rằng, Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, nhưng Mẹ cũng là Mẹ của mỗi người chúng con.  Với trái tim từ mẫu và đầy dịu hiền, xin Mẹ giúp chúng con cũng biết noi gương Mẹ, sống đơn sơ, khiêm tốn.  Nhờ đó, chúng con có thể nhận ra những ơn lành của Thiên Chúa ban xuống trên cuộc đời mỗi người chúng con, để chúng con có thể sẵn sàng giúp đỡ những ai đang cần đến chúng con.  Amen!

 Lm Jos. Nguyễn Văn Tuyên

 From: Langthangchieutim


 

Sống trong thế giới biết ơn

Xin biết ơn những người khiển trách ta, vì các người giúp ta tăng trưởng định tuệ.

Xin biết ơn những người làm ta vấp ngã, vì các người khiến năng lực của ta mạnh mẽ hơn.

Xin biết ơn những người bỏ rơi ta, vì các người đã dạy cho ta biết tự lập.

Xin biết ơn những người phản bội và đâm sau lưng ta, vì các người đã tiêu trừ nghiệp chướng cho ta.

Xin biết ơn những người lường gạt ta, vì các người tăng tiến kiến thức cho ta.

Xin biết ơn những người làm hại ta, vì các người đã tôi luyện tâm trí của ta.

Xin biết ơn tất cả những người khiến ta được Kiên Định Thành Tựu.

From: Thập Ngv