Chặng Đàng Thứ Mười Một-Chúa Giêsu bị đóng đinh trên Thập Giá – Cha Vương

Trời lạnh nhắc nhở bạn về nỗi khát khao hơi ấm của tình Chúa, của tình người. Một ngày tràn đây tình yêu bên cạnh bạn bè và những người thân thương. Tạ ơn nhau nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 27/11/2025.  (t4-24)

Chặng Đàng Thứ Mười Một—Chúa Giêsu bị đóng đinh trên Thập Giá

*CĐTG do ĐGH Benedict XVI biên soạn, Lm. Gioan Trần Công Nghị dịch.

LỜI CHÚA: Trích Phúc Âm theo Thánh Matthêu (Mt 27: 37-42)

Phía trên đầu Người, chúng đặt bản án xử tội viết rằng: “Người này là Giê-su, vua dân Do-thái.” Cùng bị đóng đinh với Người, có hai tên cướp, một tên bên phải, một tên bên trái. Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu vừa nói: “Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào! ” Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói: “Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. Hắn là Vua Ít-ra-en! Hắn cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, chúng ta tin hắn liền!

SUY NGẮM: Chúa Giêsu bị đóng đinh trên Thập Giá. Bức khăn liệm Turin đã cho chúng ta khái niệm đến sự tàn nhẫn không thể tin nổi của thủ tục này. Chúa Giêsu đã không uống rượu pha mật đắng đưa lên cho người: người nhất định tự chuốc lấy tất cả những đau thương của Sự Đóng Đinh. Toàn thân người bị tra tấn, những lời trong Thánh Vịnh đã nói: “Thân sâu bọ chứ người đâu phải, con bị đời mắng chửi dể duôi” (Tv 22:7). “Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn,bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới … Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta” (Tv 53:3b,4b). Chúng ta hãy dừng lại trước hình ảnh đau thương này, trước sự đau khổ của Con Thiên Chúa. Chúng ta hãy ngước nhìn lên người vào những lúc tự phụ và ăn chơi trụy lạc, để học để tôn trọng những giới hạn và nhìn thấy được sự nông cạn của tất cả những của cải chỉ hoàn toàn vật chất. Hãy ngước nhìn lên ngời vào những lúc chịu thử thách và khổ tâm, và nhận ra rằng lúc đó là lúc chúng ta gần gũi với Thiên Chúa nhất. Hãy cố gắng nhìn xem gương mặt người nơi con người mà chúng ta coi khinh. Một ý nghĩ khác đến trong tâm trí là khi chúng ta đứng trước Thiên Chúa bị lên án, là Đấng đã không dùng quyền lực để xuống khỏi cây Thập Giá, nhưng cam chịu sự đau khổ của nó cho đến cùng. Thánh Ignatiô thành Antiochia, một tù nhân bì xiềng xích vì đức tin nơi Thiên Chúa, đã ca ngợi Tín Hữu Kitô tại Smuma vì đức tin không chuyển lay của họ: ngài nói họ là những người chịu đóng đinh với xác và máu vào Thập Giá của Thiên Chúa, Chúa Giêsu Kitô (1,1). Chúng ta hãy tự đóng đinh với ngài, chống trả cơn cám dỗ để tránh xa, hay chống trả không liên kết với những người khác chế nhạo người.

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa Giêsu Kitô, Chúa đã tự chịu đóng đinh vào Thập giá, chấp nhận sự dã man khủng khiếp của sự đau khổ này, hủy hoại thân xác và phẩm giá của chúa. Chúa đã tự để cho đóng đinh mau lẹ, Chúa đã không tìm cách trốn thoát hay làm giảm đi sự đau khổ của Chúa. Ước gi chúng con không bao giờ trốn chạy khỏi những gì chúng con được kêu gọi để làm. Xin giúp chúng con được trung tín với Chúa. Xin giúp chúng con lột trần sự tự do giả dối mà nó làm chúng con xa cách Chúa. Xin giúp chúng con chấp nhận sự tự do “ràng buộc” của Chúa và “kết lại” keo sơn với Chúa, để chúng con khám phá ra sự tự do đích thật.

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From Do Dzung

*************************

ĐI TÌM MỘT MỐI TÌNH… 

XA MÀ GẦN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần!”.

“Những ngọn đồi phía trước thường được nhìn với những tiếng thở dài! Chúng trông dốc, cao và xa; nhưng khi đến gần, chúng không thực sự quá dốc, đỉnh không quá cao, và đến đó cũng không quá xa. Những ngọn đồi phía trước thật không khó hơn chúng ta nghĩ. Chúng xa mà gần là thế!” – Douglas Malloch.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị, những ngọn đồi không quá dốc, quá cao, quá xa của thi sĩ người Mỹ – cách nào đó – được Tin Mừng hôm nay sánh với Triều Đại Thiên Chúa. Nó không ở đâu xa, nó chính là Chúa Giêsu – ‘xa mà gần’ – Ngài nói, “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần!”.

Trước hết, cứ tạm cho là ‘xa’, vì một ngày kia, Chúa Kitô sẽ trở lại trong vinh quang; Vương Quốc vĩnh cửu của Ngài khi ấy sẽ được thiết lập trọn vẹn. Nhưng Triều Đại đó lại rất ‘gần’, chỉ cách chúng ta một lời cầu – khi bạn đọc Kinh Lạy Cha và xin “Nước Cha trị đến”. Nhưng nếu đọc những lời này cách hời hợt, lòng chúng ta hướng về đâu đâu, bận tâm các thứ không phải là Ngài; hoặc cùng lắm, để Ngài lảng vảng trong trí đang khi trái tim vẫn cửa đóng then cài, thì đừng ngạc nhiên, Ngài trở nên xa lắc! Phải chăng chúng ta sợ phải thay đổi một điều gì đó? Gần mà xa là thế! “Triều Đại Thiên Chúa không phải là một viễn cảnh hão huyền của tương lai tưởng tượng; nó hiện diện bất cứ nơi nào Ngài được yêu mến và bất cứ nơi nào tình yêu ấy chạm tới chúng ta!” – Bênêđictô XVI.

Giá mà chúng ta biết được nỗi khát khao của Chúa Giêsu đến mức nào khi Ngài muốn đi vào linh hồn mỗi người! Được Ngài chiếm ngự, có lẽ, mọi sự đã đổi thay, bạn và tôi nên thánh từ lâu. Hãy suy ngẫm về ước muốn của Thánh Tâm Chúa Giêsu – Đấng khao khát thiết lập Vương Quốc trong cuộc đời mỗi người; Ngài khao khát được làm Vua linh hồn, quản cai chúng ta trong sự hoà hợp với một tình yêu xót thương toàn hảo. Được như thế, Ngài không ở đâu xa, Ngài ở trong chính chúng ta, ‘xa mà gần’ là vậy! “Khi mở lòng với Chúa Kitô, chúng ta tham dự vào Vương Quốc Thiên Chúa ngay tại đây và bây giờ!” – Fulton Sheen.

Anh Chị em,

“Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần!”. Bạn và tôi chỉ cần nói, “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến!”. Ngài đang chực sẵn ngoài cửa linh hồn mỗi người, “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ!”. “Chúa Giêsu đứng trước cửa lòng chúng ta, khao khát được mời vào!” – Henri Nouwen. Được vào, Ngài sẽ chiếm hữu cuộc sống chúng ta và vì là Vua toàn năng, Ngài sẽ biến đổi chúng ta nên tạo vật mới; mang lại bình an và hoà hợp toàn vẹn cho tâm hồn, Ngài sẽ làm những điều vĩ đại và đẹp đẽ cho dẫu – dưới cái nhìn thế gian – những đòi buộc của Tin Mừng thật vô lý. Bạn và tôi chỉ cần thốt lên một lời và ước ao thật lòng, Ngài nhất định sẽ đến. Không ở đâu xa, Ngài ở gần, rất gần! “Vương Quốc Ngài rao giảng và sống là về một lòng quảng đại huy hoàng, sôi nổi, dường như vô lý!” – N.T. Wright.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa Giêsu, đừng để con thở dài khi nhìn những ‘ngọn đồi nhân đức’ phía trước. Cho con biết, Chúa ở gần con, cũng có thể xa con. Điều này tuỳ con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**********************************************************

Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 21,29-33

29 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe một dụ ngôn. Người nói : “Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. 30 Khi nhìn cây đâm chồi, thì anh em biết là mùa hè đã gần đến. 31 Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. 32 Thầy bảo thật anh em : thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. 33 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.”


 

Ngẫm Nghĩ về Cuộc Đời

Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai trong cuộc sống của bạn. Người tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc… Người xấu cho bạn Kinh Nghiệm… Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học… Và… người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỷ Niệm. Đừng hứa khi đang… vui! Đừng trả lời khi đang nóng giận! Đừng quyết đinh khi đang… buồn! Đừng cười khi người khác… không vui! Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ. Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe.

Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi. Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta. Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người). Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức. (trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t… ngơ ngác một mình với giờ phút dài thăm thẳm!) Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu.

Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám. Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu. Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái vì con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng. Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có lòng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp gì bạn. Các con vô tình thì có thể sẽ tranh giành của cải của bạn ngay khi bạn còn sống, và còn muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.

Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đòi dự phần vào tiền bạc của chúng.Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa.

Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)? Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi. Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. 

Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng. Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ…

Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn… Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày. Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn “được”. Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết.

Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ. Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe. Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn Bạn bè nữa… họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình…

Không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.

Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.

Sưu Tầm


 

ĐỪNG ẢO TƯỞNG – Lm Ignatiô Trần Ngà

Lm Ignatiô Trần Ngà

 Vào dịp cuối năm, Lu-xi-phe triệu tập đại hội đồng quỷ sứ để kiểm điểm tình hình hoạt động suốt năm qua.

 Quỷ già, quỷ cái, quỷ con đều họp mặt đông đủ và báo cáo cho Quỷ Vương Lu-xi-phe biết tình hình cám dỗ của toàn bầy quỷ sứ.  Nói chung, hoạt động cám dỗ không đạt kết quả như chỉ tiêu đã đề ra và tỉ số người phải xuống hoả ngục xem ra không gia tăng đáng kể. 

Vì thế, khi bước qua phần hai của chương trình thảo luận, Quỷ Vương Lu-xi-phe kêu gọi hội đồng quỷ hãy đề ra những chiêu thức cám dỗ hữu hiệu hơn, liệu sao để lôi kéo được nhiều linh hồn sa hoả ngục hơn.  Các quỷ tham gia tranh luận sôi nổi, bày ra nhiều mưu chước nhằm làm cho loài người sa vòng tội lỗi.  Ý kiến thì nhiều, nhưng chỉ nêu ra đây một số ý kiến tiêu biểu.  Có quỷ đề nghị hãy cám dỗ các bạn trẻ rằng: “Không có Thiên Chúa, không có thiên đàng hoả ngục.  Thiên đàng là ảo tưởng do Giáo Hội bày ra để dụ khị loài người; hoả ngục chỉ là sản phẩm do Cha Cố thêu dệt để hù dọa những người yếu bóng vía.  Đừng dại dột tin vào Thiên Chúa, vào sự sống đời sau mà phí cả cuộc đời!”  Mưu chước nầy cũng chưa thuyết phục nên không được đa số chấp nhận.  Có quỷ thì hiến kế nên thuyết phục người ta biết rằng Đức Giêsu chỉ là hạng phàm phu tục tử, Phúc Âm của Ngài gồm toàn những chuyện bịa đặt viển vông…” nhưng rồi ý kiến nầy cũng không được hưởng ứng.

 Cuối cùng có lão quỷ già có tiếng là đa mưu túc kế lên tiếng: “Theo tôi, chúng ta nên cám dỗ thế nầy: “có Thiên Chúa, có thiên đàng hoả ngục, có linh hồn, có sự sống đời sau… (mình phải nói như vậy để người ta tin mình đã, rồi ta sẽ thêm) nhưng bạn hãy nhớ rằng: Đời bạn còn dài mà, bạn chưa chết đâu!  Vậy hãy vui hưởng lạc thú đời nầy đi!  Đợi đến khi già yếu rồi ăn năn sám hối cũng chưa muộn.”

 Một tràng pháo tay giòn vang tán thưởng diệu kế của lão quỷ già thâm độc.  Thế là hội nghị nhất trí với phương thức cám dỗ được xem là sẽ rất kiến hiệu của lão quỷ già đa mưu.

 ********************

 Hiện nay, hầu như mọi người đều tin theo lời cám dỗ độc hại ấy.  Ai cũng tin rằng đời mình còn dài, chưa đến lúc phải ăn năn hối cải.  Ngày mai, ngày mốt, ngày kia, ta sẽ sám hối, sẽ cải thiện cuộc đời, còn hôm nay, thì… 

Qua bài trích thư gởi tín hữu Rô-ma trích đọc hôm nay (Rm 13, 11-14) thánh Phaolô kêu gọi chúng ta hãy mau quay về với Chúa, hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô, đừng mơ tưởng đời còn dài rồi cứ đắm mình trong lạc thú:  “Đêm sắp tàn, ngày gần đến.  Vậy chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu.  Chúng ta hãy ăn ở cho đứng đắn như người đang sống giữa ban ngày: không chè chén say sưa, không chơi bời dâm đãng, cũng không cãi cọ ghen tương.  Nhưng anh em hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô, và đừng chiều theo tính xác thịt mà thoả mãn các dục vọng.”

 Và Lời Chúa trong Tin Mừng cũng kêu gọi chúng ta hãy tỉnh thức vì giờ Chúa đến thật bất ngờ; vì như “Thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.  Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu.  Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thuỷ ập tới cuốn đi hết thảy.  Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.”

 “Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.  Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.  Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”

 Nếu hôm nay, lúc còn an bình khoẻ mạnh, ta không tưởng gì đến Chúa; đợi đến lúc lâm nguy rồi mới chạy đến với Ngài thì chúng ta xem Chúa có khác gì chiếc phao.  Bình thường khi trời quang mây tạnh, mọi sự an lành thì không ai thèm ngó lại chiếc phao, xem nó như cái gì thừa thãi vô tích sự, có thấy nó nằm giữa lối đi thì người ta cũng đá nó sang một bên, không ai thèm đoái hoài.  Nhưng khi gặp phong ba bão táp, nguy khốn đến nơi thì tranh nhau giành lấy phao cho bằng được!

 Lạy Chúa, Chúa là Chúa Tể quyền năng, là Thiên Chúa tối cao mà chúng con phải phụng thờ suốt đời, ngay cả bây giờ, chứ không phải là chiếc phao cứu mạng chỉ cần dùng lúc gặp gian nguy khốn khó.  Xin cho chúng con đừng khờ khạo tin rằng đời còn dài, hãy tận hưởng đời và mê đắm trong tội mà lãng quên phần rỗi đời đời của chúng con.

 Lm Ignatiô Trần Ngà

 From: Langthangchieutim


 

 

TÔI TẠ ƠN CHÚA – Cố  G.S.Trần Duy Nhiên dịch

Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh.(1)

 Tình cờ tìm được bài “Tôi tạ ơn Chúa”, tôi thấy nhiều điều hữu ích, đáng suy gẫm, có thể đem áp dụng trong đời sống ha`ng ngày để tìm thấy niềm vui, hạnh phúc đơn sơ mà chúng ta nhiều khi không cảm nhận được. Có những chuyện nho nhỏ làm cho chúng ta bực mình, mất vui, mất bình an vì cái nhìn từ phía chúng ta, từ trong tấm lòng, từ sự suy nghĩ của chúng ta.. Các bạn thử đọc lại bài này và áp dụng xem sao?

 Tôi Tạ Ơn Chúa. . .

Tôi tạ ơn Chúa vì chồng tôi cứ phàn nàn khi bữa cơm chưa dọn kịp, bởi lẽ chàng đang ở ngay bên cạnh tôi, chứ không phải bên ai khác.

 Tôi tạ ơn Chúa vì con tôi cứ càu nhàu khi phải phụ rửa chén đĩa cho tôi, bởi lẽ thằng bé đang ở nhà chứ không lêu lổng ngoài đường

Tôi tạ ơn Chúa vì số thuế thu nhập mà tôi phải trả quá cao, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có một công việc tốt để làm.

Tôi tạ ơn Chúa vì có nhiều thứ phải dọn dẹp sau bữa tiệc nhỏ, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi luôn được bạn bè quý mến đến chơi.

 Tôi tạ ơn Chúa vì quần áo tôi bỗng trở nên hơi chật, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có đủ ăn.

 Tôi tạ ơn Chúa vì cái bóng của tôi cứ nhìn tôi làm việc, bởi lẽ như thế có nghĩa là tôi đang sống tự do ngoài nắng.

 Tôi tạ ơn Chúa vì sàn phòng cần quét, cửa sổ cần lau, máng xối cần sửa, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có một mái nhà để cư ngụ.

 Tôi tạ ơn Chúa vì tất cả những lời than phiền về chánh phủ, bởi lẽ như thế nghĩa là chúng ta được tự do ngônluận.

 Tôi tạ ơn Chúa vì hoá đơn đóng tiền cho hệ thống sưởi thật cao, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang được ấm áp.

 Tôi tạ ơn Chúa vì người phụ nữ ngồi phía sau tôi trong nhà thờ hát sai, bởi lẽ như thế nghĩa là tai tôi còn nghe được rất tinh tế.

 Tôi tạ ơn Chúa vì đống đồ phải giặt ủi, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi có đầy đủ áo quần để ăn mặc tử tế.

 Tôi tạ ơn Chúa vì các cơ bắp của mình thấy mỏi mệt vào cuối ngày, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi có sức để làm việc nhiều.

 Tôi tạ ơn Chúa vì tiếng đồng hồ reo to thật sớm ban mai, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi còn đi lại, hít thở và cười nói, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang còn sống.

 Và cuối cùng:

 Tôi tạ ơn Chúa vì nhận quá nhiều thư từ gởi về, bởi lẽ như thế nghĩa là tôi vẫn còn có nhiều bạn bè đang nhớ đến tôi… 

 Tôi gửi bài này để các bạn hiểu rằng: 

 “Thiên Chúa luôn đến với con người bằng một quả tim yêu thương, cho dù chúng ta đang ở trong bất cứ tình trạng nào.”

Cố  G.S.Trần Duy Nhiên dịch

 (1) Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó  là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu .(1 TX 5 câu 18)

Thơ thứ nhứt của thánh Phaolô gởi tín hữuThê-xa-lô-ni-ca một thành phố lớn và là thủ phủ của miền  Ma-kê-đô-ni-a . 

Phùng Văn Phụng sưu tầm

CA TỤNG SUY TÔN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn!” – Thánh Vịnh đáp ca.

“Tất cả âm nhạc không có một mục đích nào khác ngoài việc ca tụng suy tôn Thiên Chúa và làm tươi mới các tâm hồn. Ở đâu điều này không được nhớ đến, sẽ không có âm nhạc thực sự; ở đó, chỉ có huyên náo của ma quỷ!” – J. S. Bach.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay, dù nói đến “ngày báo oán” và “giờ cứu rỗi”, vẫn xác nhận sự thật mà Bach trải nghiệm: mọi sự – nếu là chân thật – đều quy hướng về việc ‘ca tụng suy tôn’ Thiên Chúa và làm tươi mới các tâm hồn.

Đaniel bị quăng vào hầm sư tử – được cứu – không chỉ là phép lạ, nhưng còn là một mặc khải. Cậu bị kết án vì trung thành cầu nguyện; nhưng chính từ ngục tối ấy, Thiên Chúa tỏ lộ quyền năng – hàm sư tử bị khoá, lòng vua được mở ra – bài đọc một. Kết quả không chỉ là mạng sống Đaniel được bảo toàn, nhưng còn là một lời tuyên xưng vang dội của vua Đariô: “Mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Đaniel!”. Một Thiên Chúa như thế thật đáng được ‘ca tụng suy tôn!’.

Chúa Giêsu nói về ngày Giêrusalem sụp đổ, ngày các tầng trời chuyển rung, ngày muôn dân kinh hoàng. Thế nhưng, với con cái Thiên Chúa, đó không phải là ngày kết thúc, mà là ngày khai mở – ngày “đứng thẳng và ngẩng đầu lên” – không phải trong kiêu hãnh, nhưng trong niềm tin; không phải trong an toàn giả tạo, nhưng trong phó thác trọn vẹn; không phải trong tuyệt vọng, nhưng trong hy vọng vững chắc! Thiên Chúa không cho phép chúng ta gục ngã trước bóng tối, bị cuốn trôi bởi các biến cố, nhưng biết rằng, tôi đang được yêu thương. “Chỉ trong bóng tối, ta mới thấy các vì sao!” – Nelson Mandela.

Bóng tối có thể lan rộng, khổ đau có thể chất ngất, cái chết có thể đến gần; nhưng ánh sáng sẽ không bao giờ tắt. Chính từ giữa ánh sáng ấy, Hội Thánh được mời gọi cất lên lời ‘ca tụng và suy tôn’ không ngừng. Bởi lẽ, giờ thế giới đảo điên cũng là giờ Thiên Chúa đến gần, giờ Con Người tỏ mình rỡ ràng, và giờ ơn cứu độ trở nên tròn đầy. “Sống niềm hy vọng là tiếp tục sống giữa những gì tưởng chừng vô vọng nhưng vẫn ngân nga trong bóng tối!” – Henri Nouwen.

Anh Chị em,

Cánh chung không đang chờ đợi ở cuối thời gian; nó đã bắt đầu trong từng phút giây hiện tại. Mỗi bất ổn của thế giới, mỗi đổ vỡ của các bảo đảm quen thuộc hôm nay, không chỉ là dấu hiệu của suy tàn, nhưng còn là một lời mời gọi tỉnh thức. Khi con người buộc phải buông tay khỏi những gì tưởng là vững chắc, nó được trao cơ hội để bám rễ sâu hơn vào điều không lay chuyển, vào Đấng không chuyển lay! Giữa thế giới biến thiên, Kitô hữu không chạy trốn thực tại, nhưng học cách ‘ca tụng suy tôn’ ngay trong mong manh, vì chính tại đó, triều đại Thiên Chúa đang đến gần. “Ngài đáng được ca tụng mọi lúc – bằng lời ngợi khen – hỡi Con Thiên Chúa, Đấng ban sự sống; và cả trần gian sẽ tôn vinh Ngài!” – Hymn Phos Hilaron.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi thế giới quanh con chao đảo và những gì tưởng như vững chắc vụn vỡ, dạy con biến từng nhịp thở, từng giọt nước mắt, thành khúc ca dâng Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*******************************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 21,20-28

20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi anh em thấy thành Giê-ru-sa-lem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. 21 Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác ; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. 22 Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. 23 Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !

“Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống dân này. 24 Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.

25 “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. 26 Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. 27 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. 28 Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.”


 

AI ĐÃ NHẤN NÚT XẢ LŨ Ở PHÚ YÊN? LŨ QUÉT KHÔNG ĐÁNG SỢ BẰNG TRÁCH NHIỆM BỊ ‘XÓA’: YÊU CẦU TRUY TỐ!

Kim Dao Lam

 Fb Le Anh

AI ĐÃ NHẤN NÚT XẢ LŨ Ở PHÚ YÊN? LŨ QUÉT KHÔNG ĐÁNG SỢ BẰNG TRÁCH NHIỆM BỊ ‘XÓA’: YÊU CẦU TRUY TỐ!

Mỗi khi lũ tràn về, chính quyền lại nói: “Thiên tai bất thường, mưa lớn lịch sử.” Nhưng người dân Phú Yên biết rất rõ: mưa không thể khiến nước dâng tới nóc nhà ở những vùng cách sông hàng cây số; mưa không thể cuốn trôi cả làng trong vài giờ như thác đổ. Thứ làm được chuyện đó chỉ có một thứ:

Xả lũ đồng loạt từ hệ thống thủy điện.

Và lần này, kịch bản quen thuộc lại lặp lại như một bi kịch được lập trình:

  • Xả lũ không báo trước.
  • Không còi báo động.
  • Không kế hoạch sơ tán.
  • Không cơ chế cứu trợ tức thời.

Chỉ có tiếng nước ầm ầm đổ xuống, và tiếng kêu cứu tuyệt vọng của dân.

Vì sao thủy điện luôn “vô can”?

Bởi phía sau những con đập ấy không chỉ là xi măng, mà là lợi ích nhóm. Một mạng lưới gồm các doanh nghiệp thân hữu, quan chức ký duyệt, lãnh đạo địa phương “cùng hưởng” phần trăm từ dự án. Khi xảy ra chết người, trách nhiệm sẽ được đẩy cho “thiên tai”, còn thiệt hại đổ lên đầu dân.

Truy tố thủy điện nghĩa là động vào dây mơ rễ má của nhiều nhóm quyền lực. Chính vì thế, “quy trình đổ lỗi” luôn được kích hoạt:

Thiên tai, Bão lớn, Mưa cực đoan, Không lường trước.

Chấm hết. Không ai chịu trách nhiệm.

Tại sao con số người chết bị giấu?

Bởi càng nhiều người chết, câu hỏi trách nhiệm càng lớn. Tại Hòa Thịnh, tin dân nói “hàng trăm người” thiệt mạng; báo nhà nước nói “23 người”. Khi sự thật và tuyên giáo mâu thuẫn, lập tức công an vào cuộc:

  • 52 Facebooker bị triệu tập.
  • 5 người bị phạt gần 40 triệu.
  • KOLs bị gọi lên ép kiểm duyệt.
  • Hình ảnh tang thương bị buộc gỡ bỏ.

Truy cứu trách nhiệm không thấy đâu, nhưng truy người đưa tin thì cực nhanh.

Câu hỏi lớn nhất

Nếu xả lũ sai quy trình khiến dân thiệt mạng, đó rõ ràng là hành vi có thể truy tố hình sự.

Vậy ai sẽ bị truy tố?

Người dân nói thật?

Hay những người đã nhấn nút xả lũ không đúng quy chuẩn?

Và câu hỏi đau nhất, ám ảnh nhất:

Nước lũ chỉ g.i.ế.t người một lần. Nhưng sự dối trá g.i.ế.t người mãi mãi. Ai mới là thủ phạm thật sự?

Le Anh


 

Những mất mát vĩnh viễn không thể lấy lại được.

Võ Hồng Ly

 24.11.2025

Nước lũ đã rút đi, nhưng những bi kịch đau thương vẫn còn ở lại với những mất mát vĩnh viễn không thể lấy lại được.

Trong clip là người con gái 73 tuổi đã cố gắng cõng mẹ già 95 tuổi của mình và dùng 2 tay bám tường theo thế nước để ngoi dần lên nóc.

Khi nước lũ tràn về và dâng nhanh cao tới nóc, cô kịp ngoi đầu lên mái ngói trong khi 2 tay vẫn tìm cách bám tường. Cô kêu cứu nhưng chỉ có bóng đêm và tiếng nước dội lại. Cô cố gắng cầm cự trong tư thế cõng mẹ như thế từ 5h chiều đến 6h sáng hôm sau và thỉnh thoảng lại ngụp đầu xuống uống luôn nước lũ đục ngầu để cố gắng sống sót.

Bị ngâm trong nước lũ lạnh quá lâu, 2 bàn tay người mẹ già đã cố gắng dồn hết sức tàn cuối cùng của mình để bám vào lưng con gái đã bị tê cứng. Không thể chờ cứu thêm được nữa, cụ đã buông tay rời khỏi bờ vai con gái và chìm xuống dòng nước lũ lạnh lẽo….

Người con gái biết người mẹ thân yêu của mình đã bỏ cuộc và chìm dần xuống dưới ngay chân mình mà cô đành bất lực trong đau khổ và tuyệt vọng.

6h sáng nước rút, cô xuống được bên dưới thì thân xác người mẹ già thân yêu đã cong queo trên nền đất bùn lầy lội ngay bậc thềm cửa của ngôi nhà mình đã từng gắn bó.

Thật là một tấn bi kịch đau thương ngay giữa đời thường trong một ngày lũ dữ ! Đau và xót đến vô cùng !

Thành kính phân ưu cùng tang quyến !

_____

Nguồn : Trịnh Sơn.


Người Một Chợ Hai Quê – Hải Huỳnh

Hai Huynh

Người Một Chợ Hai Quê

Trở về Virginia vào những ngày cuối thu, lòng tôi chợt lắng lại trước cảnh vật buồn bã. Lá vàng đã rụng gần hết, phủ kín lối đi, và những hàng cây trụi cành như đang đón đợi gió Đông. Gió lạnh và những cơn mưa se sắt đã chuyển mùa, mang đến một nỗi buồn man mác, không tên.

Có lẽ, đó là nỗi buồn của người “một chợ hai quê” cứ mãi lững lờ theo dòng đời. Về đây đã một tuần, nhưng giấc ngủ vẫn chưa quen, vẫn chập chờn nhớ về quê hương, nhớ về Sài Gòn.

Tôi đã sống ở xứ Mỹ này suốt 50 năm, gắn bó với từng con đường, bờ cây ngọn cỏ. Ngày xưa, khi còn làm việc, tôi vẫn mơ ước về hưu sẽ trở lại quê hương sống trọn phần đời còn lại. Ý định ấy đã được thực hiện, tôi đã về và sống thử trước khi quyết định hẳn.

Thế nhưng, thời gian sống nơi đó lại khiến tôi nhớ về xứ Mỹ, nơi đã cưu mang, đã cho tôi cơ hội làm việc và gắn liền với 50 năm cuộc đời. Tình quê hương cũng nặng, nhưng tình tri ân và kỷ niệm nơi đây cũng sâu đậm, khiến tôi đứng trước ngã ba đường mà không có giải pháp nào cho lòng được ổn thỏa. Thôi đành chấp nhận: khi nào nhớ thì đi rồi về.

Tôi vẫn biết rằng quỹ thời gian còn lại rất ít. May mắn thay, mọi nghĩa vụ và bổn phận đã hoàn thành. Con cái đều thành đạt, sống tốt, không còn gì phải lo lắng. Gia đình chị và các em cũng đang có một cuộc sống đầy đủ, an lành.

Nhân dịp Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) hôm nay, tôi xin viết những dòng chữ này như lời tri ân từ đáy lòng.

  1. Tạ Ơn Cha Mẹ

Xin tạ ơn Ba Mẹ đã nuôi dưỡng và cho con hình hài này. Điều tiếc nuối lớn nhất là khi có nhiều thời gian rảnh rỗi thì Cha Mẹ không còn nữa. Tuy nhiên, con xin được an ủi khi biết rằng Cha Mẹ đều mất ở tuổi già, bình yên sau giấc ngủ. Lúc sinh thời, Cha Mẹ đã được sống trong tình yêu thương và sự chăm sóc chu toàn của các con, từ miếng ăn giấc ngủ.

Trong đó, con xin được đặc biệt tri ân anh chị Hai và các em: Hùng, Dung, Tài, Ngọc, Phúc, Liễu. Mỗi người con, con dâu, con rể đều có bổn phận và đóng góp như nhau. Nhưng công lao của người chăm sóc hằng ngày mới là to lớn hơn cả, vì việc săn sóc người già đòi hỏi sự kiên nhẫn và tình yêu thương vô bờ bến.

Tạ ơn các anh chị em đã hoàn thành tròn vẹn bổn phận làm con, làm dâu, làm rể, và luôn giữ gìn truyền thống tốt đẹp: yêu thương, đùm bọc lẫn nhau trong mọi hoàn cảnh, đúng như lời giáo huấn của Ba Mẹ lúc sinh thời.

  1. Cảm Ơn Người Bạn Đời

Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Bà Tư – người vợ hiền lành, người đã đồng hành cùng tôi suốt hành trình dài. Từ khi khập khiễng bước chân đầu tiên đến xứ Mỹ, Bà Tư đã luôn chia sẻ mọi buồn vui, cùng tôi xây đắp mái ấm gia đình nhỏ bé và hoàn thành mọi bổn phận của cuộc đời.

Xin cảm ơn mọi người !

Happy Thanksgiving

Hải Huỳnh


 

Xả lũ đúng quy trình, chỉ có người dân là chạy không kịp.

Thao Teresa

 Bây giờ lại “trổ tài” Tiếng Việt để phân tích câu chữ.

Xả lũ đúng quy trình, chỉ có người dân là chạy không kịp.

Như vậy nghĩa là:

* Ông xả mà ông không thông báo thì người dân mới không biết nên chạy không kịp, bất ngờ quá mà.

Mình hỏi rất nhiều người thì đa số họ nói là không có thấy thông báo gì hết.

Một số thì nói là có thấy tin qua mạng xã hội.

Như vậy thì chỉ có người trẻ hay lên mạng thì biết thôi chứ người già không biết. Trong khi đó mấy bệnh nhân của mình nói thì người trẻ vào SG hết rồi nên ở nhà chỉ còn con nít và người già, chạy kiểu gì? Lấy thông tin kiểu gì trong khi trẻ em cũng bị cha mẹ cấm dùng điện thoại.

Nếu như trưởng thôn vác loa đi báo trước hoặc thông báo bằng hệ thống loa công cộng dạng người ta gọi là “loa phường” thì mình đảm bảo 100% dân đều biết.

Hồi tối mình thấy cái clip nửa đêm nước ào vào nhà, mới xem đoạn đầu rồi khám bệnh xong lúc sau mở nó mất tiêu. Ông hàng xóm qua đập cửa như cháy nhà nên nhà cô này mới vội vàng dậy.

Và như vậy, cụm từ “chạy không kịp” nghĩa là người dân bị bất ngờ. Lũ xả ầm ầm thế kia mà dân bị bất ngờ, không ch ết mới là lạ.

* Chứ nếu ông thông báo mà dân không chạy thì khác. Nếu họ biết mà họ không chạy thì là họ đã có sự chuẩn bị, nếu có sự chuẩn bị thì mọi sự không tới nỗi tồi tệ như vậy.

Cái gì mất có thể làm lại nhưng cái mạng thì không thể lấy lại được cho nên chắc là không ai liều cỡ đó.

Trong thế giới loài người chỉ có cái mạng người là không thể lấy tiền bạc gì ra so sánh được cho nên nếu không bị bất ngờ thì không ai lại liều mạng mình giữa dòng lũ dữ thế kia nếu dự báo chính xác hoặc tương đối chính xác mực nước sẽ bị ngập.

Không ở vùng lũ, không bị thiệt hại gì mà mình còn tức nữa mà nói gì dân vùng đó khi họ mất sạch sành sanh cả người và tài sản?

Rồi đây lại có những đứa trẻ không cha, những người vợ không chông hoặc hồng không vợ, cha mẹ không con hoặc ngược lại.

Nỗi đau mất người thân mình đã trải qua, nó khủng khiếp lắm, mất tiền, mất tài sản không là cái gì cả so với cái nỗi đau mất đi người ruột thịt của mình.

Rồi người ta nói “ai cũng đúng” vậy không lẽ dân sai? Sai khi không có phép thần thông biến hóa để chạy khi lũ về quá nhanh?

Hơn 100 mạng người chết tức tưởi, chết mà chưa biết tại sao mình chết, có đủ đau lòng chưa hỡi trời cao xanh?

Nguồn bài biết : https://www.facebook.com/share/p/16CKEBHAEp/?mibextid=wwXIfr


 

 Hai người đàn ông lao vào lũ dữ cứu con bò và đám tang không kèn trống

Nguyen Ngoc Anh

 Hai người đàn ông lao vào lũ dữ cứu con bò và đám tang không kèn trống

Nhà của cụ Trần Thị Sương (83 tuổi) ở thôn Phong Niên, xã Tuy An Bắc, tỉnh Đắk Lắk (Phú Yên cũ) nằm heo hút nơi chân núi, cách xa khu dân cư, đường vào nhà dốc và lầy lội. Bao năm nay, cuộc sống gia đình vốn thiếu trước hụt sau, chỉ sống dựa vào vài sào sắn và hai con bò nuôi bán lấy tiền.

Trong căn nhà cấp 4 xiêu vẹo ấy có đến 7 người cùng sinh sống: Cụ Sương, vợ chồng người con trai lớn Trần Thương (56 tuổi), vợ chồng người con trai út Trần Ngọc Nhẫn (42 tuổi) và hai cháu nhỏ đang tuổi đi học.

Tài sản chẳng có gì đáng giá ngoài hai con bò, cũng là “cần câu cơm” duy nhất của đại gia đình.

Những năm trước, khi lũ về, gia đình bà Sương vẫn cố chống chọi vượt qua. Người trong vùng hay nói đùa “chịu cực riết rồi quen”. Thế nhưng năm nay lũ không đến rồi đi như mọi năm.

Nước dâng nhanh và mạnh đến mức chỉ vài tiếng đã nuốt trọn căn nhà của họ. Nóc nhà cũng không còn là điểm trú ẩn an toàn.

Trong chiều 19/11, nước đổ về cuồn cuộn, mưa xối xả. Anh Thương và anh Nhẫn dìu mẹ già cùng vợ con chạy lên chân núi. Dù núi cũng sạt lở từng mảng, nhưng dưới nhà thì không có chỗ trú.

Khi mẹ và vợ con đã được đưa đến điểm cao hơn, hai người đàn ông đau xót nhìn căn nhà của mình đang chìm dần. Giữa dòng nước đục ngầu, họ thấy hai con bò – tài sản lớn nhất, cũng là kế sinh nhai của cả gia đình – đang bị dòng nước nuốt chửng.

Dẫu biết rằng “còn người còn của”, nhưng với những gia đình nghèo như họ, bò không chỉ là của cải, mà còn là cả tương lai 7 miệng ăn. Nếu bò chết, coi như họ trắng tay sau lũ.

Trong khoảnh khắc sinh tử ấy, hai người đàn ông trụ cột gia đình quyết định lao vào dòng nước xiết, tháo dây cho bò tự tìm đường chạy. Dù biết đó là việc nguy hiểm, nhưng trong tình cảnh ấy, họ chỉ nghĩ phải giữ lại tài sản cuối cùng của gia đình.

Thế nhưng, cơn lũ dữ đâu chừa một ai. Khi vừa tiếp cận được hai con bò, dòng nước đổ như thác đã cuốn cả hai người đàn ông đi trước mắt vợ con họ. Lực bất tòng tâm, những người còn lại chỉ có thể gào khóc trong tuyệt vọng khi nhìn hai người đàn ông bị dòng nước hung hãn cuốn trôi.

Theo: Dân trí

#lulut #mientrung


 

Mưa lớn, bão tuyết khắp nước Mỹ vào dịp Lễ Tạ Ơn

Ba’o Nguoi-Viet

November 24, 2025

WASHINGTON, DC (NV) – Dự báo mưa lớn và bão tuyết sẽ xảy ra ở nhiều nơi khắp nước Mỹ tuần này, đe dọa làm xáo trộn kế hoạch đi chơi của hàng triệu người Mỹ vào dịp Lễ Tạ Ơn, theo USA Today hôm Chủ Nhật, 23 Tháng Mười Một.

Phần lớn nước Mỹ, từ Seattle, Washington tới Dallas, Texas, có thể hứng mưa lớn, gió mạnh và mưa dông suốt tuần này, theo chuyên gia khí tượng công ty dự báo thời tiết AccuWeather, và một số nơi phía Bắc nước Mỹ dự trù bị tuyết rơi vài inch.

Xe hơi chạy giữa trời tuyết ở Chicago, Illinois, hôm 12 Tháng Hai, 2025. (Hình minh họa: Scott Olson/Getty Images)

Bão dự trù bắt đầu trút mưa và tuyết xuống New Mexico và Colorado vào Chủ Nhật, trước khi di chuyển về hướng Đông băng qua vùng đồng bằng Great Plains vào đầu tuần mới, rồi về phía vùng Trung Tây và miền Đông nước Mỹ gần tới Lễ Tạ Ơn vào Thứ Năm.

“Thời tiết xấu nhiều phần sẽ xảy ra ở những tiểu bang Nam Trung Bộ và Đông Nam,” ông Paul Pastelok, chuyên gia khí tượng AccuWeather, dự báo.

Bão ập tới vào tuần lễ được dự đoán là một trong những tuần lễ đi lại nhộn nhịp nhất trong năm. Hiệp Hội Xe Hơi Hoa Kỳ (AAA) dự đoán hơn 81 triệu người Mỹ sẽ đi chơi vào Lễ Tạ Ơn sắp tới.

Đầu tuần này, mưa và sấm chớp dự trù lớn tới mức có thể ảnh hưởng chuyến bay ở Texas và Arkansas, bao gồm chuyến bay tại phi trường ở Austin, Dallas và Little Rock.

Khi trận bão tiến về miền Trung nước Mỹ vào Thứ Ba, chuyến bay tại hàng loạt phi trường lớn ở Chicago, Illinois; Nashville, Tennessee; St. Louis, Missouri; Houston, Texas; và Minneapolis, Minnesota có thể bị trễ, theo chuyên gia khí tượng AccuWeather.

Ở vùng Great Lakes, thời tiết vừa tuyết vừa mưa vào Thứ Tư có thể làm gián đoạn đi lại bằng xe hơi và phi cơ ở một loạt thành phố như Detroit, Michigan; Cleveland, Ohio; và Buffalo, New York, theo chuyên gia khí tượng.

“Ai đi chơi vào Lễ Tạ Ơn quanh vùng Great Lakes có thể phải đối phó với thời tiết vừa mưa vừa tuyết đặc trưng ở vùng này, loại thời tiết có thể làm giảm tầm nhìn xa và làm đường sá trơn trượt,” bà Reneé Duff, chuyên gia khí tượng AccuWeather, cảnh báo.

Một trận bão khác đang di chuyển về hướng Đông dự trù sẽ làm tuyết rơi từ nhẹ tới trung bình ở nhiều nơi của Montana, North Dakota, Minnesota và Wisconsin từ Thứ Hai tới Thứ Tư. Tuyết dự trù rơi nhẹ hơn ở nơi xa hơn về phía Nam, theo AccuWeather.

Tới Thứ Tư, tuyết và gió mạnh có thể gây khó khăn đi lại ở một số vùng của Wyoming và Colorado.

Vùng Great Lakes có thể bị tuyết rơi vài inch dọc những xa lộ liên bang lớn. Nhiệt độ hạ thấp có thể làm giảm tầm nhìn xa của tài xế và làm đường sá trơn trượt vào Lễ Tạ Ơn.

Vùng Pacific Northwest cũng dự trụ có mưa và tuyết vào Thứ Năm. Hiện tượng thời tiết “atmospheric river” (luồng hơi nước trong khí quyển) có thể đem không khí ẩm tới vùng này, “làm tăng rủi ro lũ lụt và đi lại khó khăn ở phía Nam Washington và Tây Bắc Oregon,” theo AccuWeather. (Th.Long) [kn]