Cậu bé hàng xóm của tổng thống Mỹ và câu chuyện thức tỉnh thế giới

Cậu bé hàng xóm của tổng thống Mỹ và câu chuyện thức tỉnh thế giới

 Trên mạng Wechat ngày 11 tháng 10 có đăng tải một bài viết với tiêu đề  “Câu chuyện chân thực của một cậu bé người Mỹ và một bà mẹ người Mỹ: Xem xong sẽ làm bạn mất ngủ cả đêm.” 

Lăng mộ hàng xóm của Tổng thống Grant

Bên bờ sông Hudson ở New York, cách lăng mộ của vị Tống thống đời thứ 18 của nước Mỹ Ulysses S. Grant chưa tới 100 mét, có một ngôi mộ của một cậu bé. Bên cạnh ngôi mộ có một tấm biển bằng gỗ, ghi lại một câu chuyện như sau:

Ngày 15 tháng 7 năm 1797, có một cậu bé 5 tuổi bất hạnh bị rơi xuống vách núi và tử vong. Cha mẹ cậu bé vì quá đau thương, tuyệt vọng nên đã xây một ngôi mộ ngay ở cạnh nơi cậu bé đã qua đời.

Sau đó vì tình hình kinh tế gia đình khó khăn, cha cậu bé đã bất đắc dĩ phải chuyển nhượng mảnh đất này, tuy nhiên, bản hợp đồng có kèm theo một yêu cầu đặc biệt cho người chủ mới: hãy vĩnh viễn lưu giữ lại phần đất nơi đặt ngôi mộ của cậu bé.

Người chủ nhân mới đồng ý với điều kiện này và viết nó vào trong điều khoản hợp đồng. 100 năm qua đi, mảnh đất này chuyển đổi bán cho rất nhiều người, nhưng phần mộ của cậu bé vẫn được giữ nguyên ở đó.

Năm 1897, mảnh đất được lựa chọn để đặt làm lăng mộ yên nghỉ của Tổng thống Ulysses S. Grant, nhưng điều khiến nhiều người xúc động hơn nữa là mộ phần của cậu bé vẫn được giữ lại ở đó và trở thành lăng mộ hàng xóm của Tổng thống Grant.

Lại 100 năm nữa qua đi, đến tháng 7 năm 1997, nhân dịp kỷ niệm 100 năm nhân ngày xây dựng lăng mộ của Tổng thống Grant, thị trưởng thành phố New York đã tới đây để tưởng nhớ ông đồng thời cho tu sửa lại phần mộ của cậu bé. Chưa dừng lại ở đó, ông còn đích thân tự tay viết câu chuyện này lên phần mộ của cậu bé để nó có thể lưu truyền lại đời đời cho hậu thế.

Một hợp đồng kéo dài 200 năm đã cho chúng ta thấy một đạo lý làm người rất đơn giản: Khi đã hứa, nhất định phải giữ lời.

————————————————

Câu chuyện về một bà lão

Mùa đông năm 1935 là khoảng thời gian mà nền kinh tế của nước Mỹ tiêu điều nhất. Không khí ảm đạm bao trùm toàn bộ thành phố New York…

Vào một đêm lạnh giá giữa tháng 1/1935, một phiên tòa được tổ chức trong khu phố nghèo nhất New York. Đứng ở vị trí thẩm phán là ngài thị trưởng đáng kính của thành phố, ông Fiorello LaGuardia, và bên dưới bục là một bà lão đã gần 60 tuổi, áo quần cũ rách cùng với dáng vẻ sầu não. Gương mặt tiều tụy của bà hiện lên vẻ xấu hổ, bà đã bị buộc tội vì lỡ ăn cắp một ổ bánh mì.

Fiorello LaGuardia hỏi bà: “Bị cáo, bà bị tố là đã lấy trộm bánh mì, có đúng vậy không?”

Bà lão cúi đầu, ngập ngừng trả lời: “Vâng, thưa quý tòa, thực sự tôi có ăn cắp.”

Thẩm phán lại hỏi: “Động cơ để bà ăn cắp bánh mì là gì, là vì đói quá à?”

“Dạ vâng.” Bà lão ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn vào vị quan tòa rồi nói: “Nhưng nếu chỉ vì đói thì tôi đã không làm như vậy, tôi cần bánh mì để nuôi ba đứa cháu đã mất cha mẹ của mình, đã mấy ngày nay chúng chưa được ăn gì. Chúng thực sự rất đói… Tôi không thể đứng nhìn chúng chết đói được…” Nói đến đây bà bật khóc.

Sau khi nghe xong những lời thú tội của bà lão, đám đông trong phòng xử án bắt đầu rì rào bàn luận. Ngài thẩm phán gõ chiếc dùi xuống bàn, nói một cách nghiêm khắc: “Yên lặng, sau đây tòa tuyên án.”

Thẩm phán quay sang bà cụ: “Bị cáo, chúng tôi cần làm việc một cách công bằng, chấp hành theo pháp luật. Bà có hai sự chọn lựa: hoặc là bị phạt 10 USD hoặc là chịu 10 ngày tạm giam. Bà chọn cái nào?

Bà lão với vẻ mặt đầy đau khổ và hối hận: “Thưa ngài thẩm phán, tôi phạm tội, tôi chấp nhận chịu phạt. Nếu tôi có 10 USD thì tôi đã không đi ăn cắp bánh mì. Tôi chấp nhận bị tạm giam 10 ngày, nhưng ba đứa cháu nhỏ kia của tôi thì ai sẽ chăm sóc chúng đây?”

Ngài thị trưởng khẽ mỉm cười. Ông rút trong túi ra 10 đô-la và bỏ vào chiếc mũ nổi tiếng của mình.

Đây là 10 đô-la tiền phạt, bà đã được tự do!” Nói xong, ông hướng cặp mắt về phía những người đang tham dự phiên tòa: “Và bây giờ, xin mỗi người hãy nộp 50 cent tiền phạt, đây là tiền phạt cho sự lạnh lùng của chúng ta, phạt vì chúng ta đã sống ra sao mà để cho một cụ già đáng tuổi cha tuổi mẹ mình phải đi ăn cắp bánh mì để nuôi cháu.”

Tất cả mọi người trong phiên tòa đều kinh ngạc, tròn mắt nhìn thị trưởng LaGuardia. Cả phiên tòa bỗng nhiên yên lặng lạ thường, cảm giác như có một chiếc kim rơi xuống đất cũng có thể được nghe thấy. Một lát sau, tất cả những người tham dự đều lặng lẽ đứng dậy, móc trong túi ra 50 cent và để vào mũ của ngài thị trưởng.

Về lý mà nói, việc một bà cụ già nghèo bị phạt vì tội ăn cắp bánh mì, có liên quan gì tới những người ngoài khác? LaGuardia đã nói rất rõ ràng – là chi phí phải trả cho sự lạnh lùng của chúng ta.

Con người ta không phải là một sinh mệnh cá thể độc lập mà còn có sự tương tác với nhau và phải tự giác tuân theo những quy ước nhất định thì mới có thể sinh sống một cách hài hòa. Người biết trân trọng thỏa thuận đó mới là người cao quý, và người biết trả phụ phí cho sự lạnh nhạt thờ ơ của mình mới là người sáng suốt. Thế nhưng con người trong xã hội hiện nay thật sự quá lạnh lùng tàn nhẫn, và có lẽ đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ phải trả giá cho sự tự tư đó của mình…

Kiên Định biên dịch

Mùa Chay là con đường của niềm hy vọng

Mùa Chay là con đường của niềm hy vọng

 Linh Tiến Khải – R. Vatican

Mùa Chay là thời gian ăn chay hãm mình để sống lại với Chúa Kitô, để canh tân căn tính được rửa tội của chúng ta, nghĩa là tái sinh từ “bên trên”, từ tình yêu của Thiên Chúa. Mùa chay là  lộ trình của hy vọng, là dấu chỉ bí tích của sự hoán cải, đòi hỏi nhiều dấn thân.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hơn 30.000 tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi tiếp kiến chung sáng 1-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã dựa trên trình thuật ơn gọi của ông Môshê như kể trong chương 3 sách Xuất Hành để khai triển đề tài “mùa Chay như con đường của niềm hy vọng”.

Ngài nói: Thật thế viễn tượng này trở thành hiển nhiên, nếu chúng ta nghĩ rằng mùa Chay đã được Giáo Hội thành lập như thời gian chuẩn bị cho lễ Phục Sinh, và vì vậy tất cả ý nghĩa của thời gian 40 ngày này nhận lấy ánh sáng từ mầu nhiệm vượt qua mà nó hướng tới. Chúng ta có thể tưởng tượng Chúa Phục Sinh mời gọi chúng ta ra khỏi các tối tăm của mình, và tiến bước tới với Ngài là Ánh Sáng. ĐTC định nghĩa mùa Chay như sau:

Mùa Chay là một con đường hướng về Chúa Giêsu Phục Sinh, một giai đoạn của sám hối, hãm mình nhưng không phải là mục đích cho chính nó, nhưng là nhắm làm cho chúng ta chỗi dậy với Chúa Kitô, canh tân căn cước là tín hữu được rửa tội của chúng ta, nghĩa là tái sinh từ “trên cao”, từ tình yêu của Thiên Chúa ( Ga 3,3). Đó chính là tại sao muà Chay, tự bản chất của nó, lại là thời gian của niềm hy vọng.

** Để hiểu rõ hơn nó là gì chúng ta phải quy chiếu kinh nghiệm nền tảng cuộc xuất hành của dân Israel ra khỏi Ai Cập, như được Thánh Kinh kể trong sách Xuất Hành. Điểm khởi hành là điều kiện nô lệ bên Ai Cập, sự áp bức, các lao động cưỡng bách. Nhưng Chúa đã không bỏ rơi dân Ngài và lời hứa của Ngài: Ngài kêu gọi ông Môshê, và với canh tay uy quyền mạnh mẽ, Ngài cho dân Israel ra khỏi Ai Cập và hướng dẫn họ đi qua sa mạc tiến về miền Đất của tự do. Trên con đường từ nô lệ sang tự do đó, Chúa ban cho dân Israel luật lệ để giáo dục họ yêu Ngài là Chúa duy nhất, và yêu thương nhau như anh em.

Thánh Kinh cho thấy rằng cuộc xuất hành dài và vất vả, nó kéo dài một cách biểu tượng 40 năm, nghĩa là thời gian cuộc sống của một thế hệ. Một thế hệ mà trước các thử thách của lộ trình, đã luôn luôn bị cám dỗ tiếc nuối Ai Cập và trở lại đàng sau. Cả chúng ta tất cả cũng biết cái cám dỗ trở lại đàng sau. Nhưng Chúa luôn trung thành, và dân đáng thương ấy được hướng dẫn bởi ông Môshê đi tới Đất hứa. Tất cả con đường này đã thành toàn trong hy vọng: hy vọng đạt tới Đất hứa và chính trong nghĩa này nó là một cuộc “xuất hành”, một cuộc đi ra khỏi nô lệ tới tự do. Và đối với tất cả chúng ta 40 ngày này cũng là một đi ra khỏi nô lệ, khỏi tội lỗi để đến với tự do, để gặp gỡ Chúa Giêsu Phục sinh.

Mỗi bước đi, mỗi mệt nhọc, mỗi thử thách, mỗi té ngã, và mỗi đứng dậy, tất cả chỉ có nghĩa bên trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, là Đấng muốn sự sống cho dân Ngài chứ không phải cái chết, niềm vui chứ không phải khổ đau.

Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói:

** Lễ Vượt Qua của Chúa Giêsu là cuộc xuất hành của Ngài, qua đó Ngài đã mở ra cho chúng ta con đường để đạt tới cuộc sống tràn đầy, vĩnh cửu và hạnh phúc. Để mở ra con đường này, việc vượt qua này, Chúa Giêsu đã phải tự lột bỏ vinh quanh của Ngài, hạ mình, vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá. Việc mở đường cho chúng ta đã khiến cho Ngài phải đổ tất cả máu mình ra, và nhờ Ngài chúng ta được cứu thoát khỏi nô lệ tội lỗi. Nhưng điều này không có nghĩa là  Ngài đã làm tất cả, và chúng ta không phải làm gì hết, rằng Ngài đã đi qua thập giá và chúng ta “đi vào thiên đàng bằng xe”. Không phải thế đâu. Sự cứu rỗi của chúng ta chắc chắn là ơn của Ngài, bởi vì là một lịch sử của tình yêu, nó đòi hỏi tiếng “có” của chúng ta và sự tham dự của chúng ta vào tình yêu của Ngài , như Mẹ Maria chứng minh cho chúng ta thấy, và sau Mẹ là tất cả các Thánh.

ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ: mùa Chay sống cái năng động đó: Chúa Kitô đi trước chúng ta với cuộc xuất hành của Ngài, và chúng ta đi qua sa mạc nhờ Ngài và theo sau Ngài. Ngài bị cám dỗ vì chúng ta và đã chiến thắng Tên Cám Dỗ cho chúng ta, nhưng cả chúng ta nữa cũng phải cùng Ngài đương đầu với các cám dỗ  và thắng vượt chúng.  Ngài cho chúng ta nước của Thần Khí Ngài, và chúng ta phải kín múc lấy từ suối nguồn của Ngài và uống, trong các Bí Tích, trong lời cầu nguyện, trong sự thờ lậy. Ngài là ánh sáng chiến thắng bóng tối, và chúng ta được đòi hỏi dưỡng nuôi ngọn lửa nhỏ đã được tín thác cho chúng ta trong ngày chúng ta lãnh bí tích Rửa Tội.

Trong nghĩa đó, mùa Chay là “dấu chỉ bí tích sự hoán cải của chúng ta” (Sách lễ Roma, Lời nguyện Chúa Nhật I mùa Chay); ai đi trên con đường mùa Chay, thì luôn luôn ở trên con đường con của sự hoán cải, của con đường từ nô lệ sang tự do, cần canh tân luôn luôn. Một con đường chắc chắn dấn thân, như đúng đắn phải là như thế, bởi vì tình yêu luôn luôn đòi hỏi dấn thân, nhưng là một con đường tràn đầy hy vọng. Tôi còn nói hơn thế nữa: sự xuất hành mùa chay là con đường trên đó chính niềm hy vọng được thành hình. Sự mệt nhọc đi qua sa mạc – mọi thử thách, các cám dỗ, các vỡ mông, các ảo tưởng – tất cả có giá trị rèn luyện một niềm hy vọng mạnh mẽ, vững vàng, theo mô thức niềm hy vọng của Đức Trinh Nữ Maria, là Đấng giữa các tối tăm của cuộc khổ nạn và cái chết của Con Mẹ vẫn tiếp tục tin và hy vọng vào sự phục sinh của Ngài, vào chiến thắng của  tình yêu Thiên Chúa . Với con tim rộng mở cho chân trời này, hôm nay chúng ta hãy bước vào trong mùa Chay. Cảm thấy mình là thành phần của dân Thiên Chúa chúng ta hãy tươi vui bắt đầu con đường hy vọng này.

. ** ĐTC đã chào các đoàn hành hương nói tiếng Pháp, đặc biệt các bạn trẻ đến từ Paris, Pignan, Saint Cloud, cũng như các tín hữu đến từ Thụy Sĩ và Bỉ. Ngài cũng chào các nhóm đến từ Nam Hàn, Hoa Kỳ và các nước nói tiếng Anh khác, cũng như các đoàn hành hương Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và các nước châu Mỹ Latinh. ĐTC khích lệ mọi người sống Mùa Chay tươi vui trong tình bác ái đối với các anh chị em túng thiếu nghèo khổ. Chỉ như thế tín hữu mới thực sự cảm thấy mình là thành phần dân Chúa và anh chị em trong cùng một nhiệm thể Chúa Kitô là Giáo Hội. Ngài cũng cầu chúc chuyến hành hương Roma củng cố họ trong niềm hy vọng vào tình yêu thương của Thiên Chúa là mối dây nối kết tất cả trong đại gia đình của Thiên  Chúa là Giáo Hội, cũng như trong gia đình của từng người và trong toàn xã hội.

Chào các tín hữu Ba Lan ngài nói lễ Tro nhắc cho mọi người nhớ tới sự mỏng giòn của cuộc sống con người và của thế giới. Nó thôi thúc chúng ta nhìn vào giáo huấn của Chúa Giêsu, hoán cải tin vào Tin Mừng và hoà giải với Thiên  Chúa và với nhau.

Trong các nhóm nói tiếng Ý ĐTC đặc biệt chào hội « Bạn của con tim » tỉnh Altamura, các học sinh các tỉnh Civitavecchia, Legnano, Cislago, Thiene và Cefalù, cũng như sinh viên học viện du lịch Livia Bottardi Roma, và trường kitô hoà lan Meppel. Ngài cầu mong cuộc gặp gỡ đầu mùa Chay khơi dậy nơi họ nỗ lực canh tân tinh thần bằng cách tham dự vào các buổi cử hành mùa chay và các chiến dịch quyên góp bác ái để trợ giứp các anh chị em nghèo túng đó đây trên thế giới.

Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn, ngài xin Chúa chỉ cho họ con đường hy vọng và xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn họ trong việc hoán cải đích thực, thanh tẩy tội lỗi và phục vụ Chúa Kitô hiện diện nơi tha nhân.

Buổi tiếp kiến đã kết thúc với kinh Lậy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.

Anh chị Thụ Mai gởi

Nụ Cười Của Bà Sarah

28 Tháng Hai

    Nụ Cười Của Bà Sarah

Kinh thánh thuật lại rằng, khi bà Sarah, vợ của tổ phụ Abraham, một lão bà gần đất xa trời, được Chúa cho biết là sẽ cưu mang và sinh con, bà đã có một phản ứng thật là người và cũng thật là kỳ diệu: bà đã cười!

Phải, bà cụ già Sarah có lẽ đã cười nắc nẻ khi đứng trước một hoàn cảnh xem ra trớ trêu như thế: một người đàn bà trên 70 tuổi mà còn được Thiên Chúa cho có con!… Thiên Chúa xem ra thích khôi hài!

Và khi Thiên Chúa hỏi tại sao cười, Sarah lại chối rằng mình đã không hề cười. Có lẽ do sợ hãi mà Sarah đã nín cười. Sự sợ hãi có lẽ không còn cho con người được nhìn thấy khía cạnh đáng cười, đáng vui trong cuộc sống… Nhưng liền sau khi sinh con, bà Sarah đã tìm lại được óc khôi hài cho nên bà đã đặt cho đứa con một cái tên khá ngộ nghĩnh là Issac; Issac theo tiếng Do Thái có nghĩa là được sinh từ một người đã cười…

Cười, cười một cách lạc quan: có lẽ đó là một trong những nét nổi bật của người có niềm tin. Người ta thường định nghĩa rằng: một vị thánh buồn là một vị thánh đáng buồn… Tất cả các vị thánh đều là những người có óc khôi hài. Các ngài là những con người đã từng biết cười với cuộc sống với tha nhân.

Thánh Phanxicô thành Assisi, vị sứ giả của Hòa Bình, đã có lần tuyên bố: “Hãy trả lại sự buồn phiền cho ma quỷ, bởi vì chỉ có ma quỷ mới có đủ lý do để buồn phiền”.

Cha sở họ Ars, là thánh Gioan Maria Vianey, mặc dù thường được người ta tạc tượng như một con người buồn bã, ảo não, nhưng kỳ thực không ai có tâm hồn vui tươi lạc quan như Ngài. Thánh nhân đã nói: “Linh hồn của những ai phục vụ Chúa đều được tràn ngập vui mừng, họ luôn luôn sống như nghỉ ngơi và luôn luôn sẵn sàng để ca hát…”

Thánh Thomas Moore khi bị đưa lên máy chém, đã nói đùa với người lý hình rằng hãy để cho ngài được giúp một tay, cho việc hành quyết được dễ dàng. Ngài còn nói thêm rằng, sau khi đã chém đầu ngài, chớ đụng đến bộ râu vì bộ râu của ngài không hề phản bội một ai…

Một vị tu sĩ nào đó vào thời Trung Cổ đã viết như sau: “Một nụ cười và óc khôi hài thu hút được nhiều người đến với tôn giáo hơn là những khuôn mặt dài vì ủ dột”.

Chúa Giêsu bảo chúng ta rằng: khi ăn chay hãm mình hãy xức dầu thơm vào người.

Còn thứ dầu thơm nào quý giá hơn để tô thắm cho gương mặt của chúng ta cho bằng niềm vui.

Cuộc sống dù có trămnghìn vất vả, đau thương vẫn là cuộc sống đã được Chúa trao ban như một kho tàng cao quý nhất.

Tình đời có đen bạc, nhân nghĩa có phôi pha: những con người đang sống với chúng ta vẫn là những người con cái Chúa và là anh em của chúng ta.

Hãy cười với cuộc sống, hãy cười với người anh em của chúng ta: đó là sứ điệp của Kitô Giáo mà trọng tâm chính là Mầu Nhiệm Phục Sinh. Qua Mầu Nhiệm ấy, Thiên Chúa đã cười cợt, thách thức tội lỗi và sự chết.   Sự Sống và Niềm Hy Vọng đã phát sinh từ cái chết của Ðức Kitô.

     Trích sách Lẽ Sống

MA QUỶ TẤN CÔNG

MA QUỶ TẤN CÔNG

 TRẦM THIÊN THU

Mùa Chay lại về, Mùa Chay là thời gian thuận tiện để chúng ta kiểm điểm cuộc đời mình và xem xét mọi ngõ ngách của linh hồn, và cố gắng chấn chỉnh để phần nào đền bù tội lỗi của chính mình.

Chúng ta đang sống trong “vùng chiến tranh” nghiêm trọng, và khó tìm thấy hòa bình trong khoảng đó. Điều mà nhiều ngườikhó nhận ra, đó làcuộc chiến đấuxảy ra hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta ở ngay trong đầu chúng ta. Kinh Thánh cho biết:“Tất cả cùng ăn một thức ăn linh thiêng, tất cả cùng uống một thức uống linh thiêng, vì họ cùng uống nước chảy ra từ tảng đá linh thiêng vẫn đi theo họ. Tảng đá ấy chính là Đức Kitô. Nhưng phần đông họ không đẹp lòng Thiên Chúa, bằng chứng là họ đã quỵ ngã trong sa mạc”(1 Cr 10:3-5).

Có những đồn lũy nào đó của ma quỷ vây hãm chúng ta hằng ngày mà chúng ta phải nhận biết. Cuộc chiến đang xảy ra trong tư tưởngcủa chúng ta và ma quỷ lợi dụng chính các nhược điểm đó để tấn công chúng ta. Hãy lưu ý 6 điểm dưới đây. Đừng coi ma quỷ là đồng minh, bởi vì nó xảo trá và quỷ quyệt, nó sẽ lừa dối bạn để bạn lọt vào tròng của chúng.

  1. KHI BẠN BỊ TỔN THƯƠNG

Ma quỷ sẽ tấn công bạn khi bạn yếu đuối, cả thể lý lẫn tinh thần. Chúa Giêsu bị tấn ma quỷ công sau khi Ngài đã ăn chay suốt 40 ngày. Kinh Thánh cho biết:“Người ăn chay ròng rã bốn mươi đêm ngày, và sau đó, Người thấy đói. Bấy giờ tên cám dỗ đến gần Người và nói: “Nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho những hòn đá này hoá bánh đi!”(Mt 4:2-3). Ma quỷ đã từng tấn công Chúa Giêsu vào một trong những lúc Ngài suy nhược nhất về thể lý. Có những ngưoi“chăm chút” sự yếu đuối của mình và giữ lấy nó. Nếu bạn là người như vậy, bạn sẽ không bao giờ tự do. Ma quỷ “bắt cóc” bạn và cầm giữ bạn.

  1. KHI BẠN MỆT MỎI

Bạn có thường uể oải hoặc mệt mỏi? Thiếu nghị lực và thiếu sinh khí thường là hậu quả của một cuộc tấn công “mở rộng”. Thật vậy, các vấn đề này có thể xảy ra từ các vấn đề khác, kể cả việc mất ngủ và thiếu sức khỏe. Tuy nhiên, một trong các dấu hiệu quan trọng nhất mà bạn bị tấn công tinh thần là lúc bạn cảm thấy mệt mỏi, chính sự mệt mỏi khiến bạn chán nản và ngăn cản bạn làm những điều Thiên Chúa bảo bạn làm. Ngôn sứ Isaia cho biết:“Thanh niên thì mệt mỏi, nhọc nhằn, trai tráng cũng ngả nghiêng, lảo đảo”(Is 40:30), nhưng chờ đợi Chúa bồi bổ sức mạnh và thể hiện sự khôn ngoan để có thể chờ đợi, nghỉ ngơi và cậy nhờ vào Thiên Chúa chứ đừng ỷ vào sức mình.

  1. KHI BẠN BẮT ĐẦU MỘT HÀNH TRÌNH TÂM LINH MỚI

Ma quỷ sẽ tấn công bạn  k hi bạn bắt đầu một quyết tâm mới về tâm linh. Không có gì nó ghét hơn là bạn quyết định thiết lập mối quan hệ với Thiên Chúa và phát triển đức tin. Ngày sau khi Chúa Giêsu bị ma quỷ cám dỗ, Ngài khởi đầu sứ vụ công khai. Kinh Thánh cho biết: “Từ lúc đó, Đức Giêsu bắt đầu rao giảng và nói rằng: Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 4:17). Nhận biết Chúa Giêsu sẽ bắt đầu sứ vụ, ma quỷ đã ráo riết tấn công Ngài, nhưng Ngài không thoái chí. Khi ban bắt đầu bất cứ một hành trình tâm linh nào, ma quỷ sẽ tấn công để phá hoại và làm cho bạn chia trí khi cố gắng sống thân mật với Thiên Chúa và mở rộng sứ vụ của Đức Kitô. Đừng để ma quỷ chiến thắng bạn!

  1. KHI BẠN BỐI RỐI

Ma quỷ sẽ tấn công bạn khi bạn thất vọng ê chề. Trong cuộc tấn công tinh thần, ma quỷ dùng nhiều mưu kế để đè nén tâm trí bạn và làm cho bạn cảm thấy thất vọng. Khi bạn ở trong vòng vây của nó, có thể bạn cảm thấy mình gặp nguy hiểm, lo lắng hoặc bối rối. Những lúc đó, cuộc đối thoại đơn giản với  người khác (cha mẹ, vợ chồng, bạn bè,…) có thể chuyển thành xung đột, và  ý tưởng đơn giản trong đầu của bạn có thể biến thành cảm xúc tiêu cực. Bạn cũng có thể cảm thấy  không còn là mình như trước. Điều này không chỉ ở trong đầu của bạn. Trong những lúc như vậy, điều quan trọng là bạn phải cố gắng tập trung vào Thiên Chúa.

  1. KHI BẠN ĐAU KHỔ

Ma quỷ sẽ tìm cách  quyến rũ bạn mau chóng chữa trị khi bạn đau đớn và đau khổ. Nó muốn bạn tin nó có mọi cách thức, chứ không phải Thiên Chúa. Nếu bạn gặp rắc rối trong các mối quan hệ, nó sẽ  cho bạn các lời lẽ và tư tưởng tồi tệ về người kia để làm cho mối quan hệ rạn vỡ nhiều hơn. Nếu bạn đang chiến đấu với bệnh tật, nó sẽ cố gắng làm cho bạn tin rằng   Thiên Chúa không hiện diện và chẳng quyết tâm những gì bạn đang chịu đựng. Nếu bạn tìm kiếm Thiên Chúa trong những lúc đó, ma quỷ sẽ làm cho bạn nghi ngờ rằng không biết Thiên Chúa thực sự có tốt lành hay không.

  1. KHI BẠN MỘT MÌNH

Ma quỷ sẽ tấn công bạn khi bạn có một mình   vì nó biết rằng bạn rất yếu đuối khi không có mặt người khác. Nó cũng cho rằng   đó là lúc bạn dễ sa ngã nhất. Kinh Thánh cho biết: “Đức Giêsu được Thần Khí dẫn vào hoang địa để chịu quỷ cám dỗ” (Mt 4:1). Ma quỷ biết Chúa Giêsu ở một mình nên nó cám dỗ Ngài. Ma quỷ có thể biết được khi nào bạn cảm thấy cô đơn. Những lúc đó, nó muốn bạn tin rằng bạn hoàn toàn đơn độc. Đôi khi bạn cảm thấy như ma quỷ không bỏ mặc bạn một mình, rất cần phải nhớ rằngThiên Chúa luôn ở bên bạn!

  1. HÃY NHÌN LÊN THIÊN CHÚA

Nếu bạn là chi thể trong Nhiệm Thể của Đức Kitô, hãy chắc chắn rằng ma quỷ luôn cố gắng hủy hoại bạn. Khi mọi thứ không thể đổ lỗi cho ma quỷ, có nhiều điều chứng tỏ hậu quả công việc của nó và phải nhận biết khi nào ma quỷ hoạt động trong cuộc sống của bạn. Nếu bạn không cảnh giác, nó có thể hủy diệt bạn và tách rời chúng ta ra khỏi Chúa Cha. Không có gì để ma quỷ yêu thương, nhưng khi bạn được bảo vệ và được canh giữ, bạn có sức mạnh để đẩy lui mọi cuộc tấn công của ma quỷ.

LESLI WHITE

TRẦM THIÊN THU

(chuyển ngữ từ Beliefnet.com)

Chuẩn bị Mùa Chay – 2017

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

TRẢ LẠI DANH DỰ CHO SÀI GÒN, CHO MIỀN NAM VN THÂN YÊU

From facebook:   Viet Quan‘s post.

Image may contain: 1 person, closeup

Image may contain: 1 person, on stage, playing a musical instrument and concert
Image may contain: 6 people
Image may contain: 4 people
Image may contain: 3 people, people sitting

Viet Quan added 5 new photos.

TRẢ LẠI DANH DỰ CHO SÀI GÒN, CHO MIỀN NAM VN THÂN YÊU

1-

Xin kể câu chuyện về nữ danh ca Joan Baez. Thời chiến tranh VN Joan Baez là một trong số khuôn mặt phản chiến nổi bật, miệt thị Sài Gòn và miền Nam Việt Nam, vận động chính quyền Mỹ cắt sạch viện trợ.
Khói đạn chiến tranh, thứ khói đạn mờ mịt làm cay mắt khiến cho nhiều người lẫn lộn giữa hư với thực, đã tan đi sau tháng tư năm 1975.
Và, Joan Baez ĐÃ THẤY RA SỰ THẬT:

“Chúng tôi đã nghe những câu chuyện khủng khiếp từ các thành phần dân chúng Việt Nam – từ công nhân đến nông dân, những nữ tu sĩ Công giáo và những tăng sĩ Phật giáo, từ những người vượt biển, những nghệ sĩ, những chuyên gia và kể cả những người đã từng đứng trong hàng ngũ Mặt trận Dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam.

Đối với nhiều người, cuộc sống là địa ngục và họ chỉ cầu nguyện để được chết đi…”!

Vào khoảng thời gian mà cả thế giới bàng hoàng trước thảm cảnh thuyền nhân VN (boat people), Joan Baez đã đăng tải trên một số tờ báo Mỹ lá thư gởi nhà cầm quyền Hà Nội, yêu cầu họ hãy chấm dứt ngay chính sách đẩy dân vô tội ra biển Đông. Joan Baez đã bền bĩ suốt hơn mười năm để vận động tiền bạc hàng chục triệu Mỹ kim để cứu giúp người tỵ nạn Việt Nam.

2-

Miền Nam VN rốt cuộc đã được nhận diện đúng đắn bởi Joan Baez và những người khao khát sự liêm chính như bà. Cần trả lại danh dự cho Sài Gòn.
Sài Gòn chẳng khác nào một người có tư cách đàng hoàng, chỉ vì kém về khoa ăn nói, kém về truyền thông nên trước đây không chống đỡ nổi “cơn lũ” chụp mũ vô tội vạ, thậm chí là thiếu lương thiện từ các phong trào phản chiến.

Joan Baez ĐÃ HIỂU RA: miền Nam VN nói chung, Sài Gòn nói riêng, họ từng có một xứ sở để yêu, để góp tay dựng xây trong tự do! Ước mơ của họ ngày ấy chẳng khác lắm so với người dân Hàn Quốc hiện nay: thống nhất giang sơn là một lời hẹn trong tương lai, và cũng không nên o ép, vội vàng – bởi vì mục tiêu cao hơn cả là: mỗi miền tranh đua xem miền nào đem lại cho người dân một cuộc sống khấm khá và tự do.

Nhưng, Sài Gòn đã buộc phải thống nhất dưới sức mạnh của súng đạn. Sài Gòn chẳng được diễm phước như Hán Thành (Seoul) ung dung tồn tại mà không bị những phong trào nhân danh thống nhất đòi sát nhập theo mô hình Bình Nhưỡng ngoài bắc.

3-
Bà Joan Baez đặt câu hỏi: “Tại sao các hội đoàn, các nhân sĩ trí thức, văn nghệ sĩ … đã rất mạnh miệng lên án miền Nam VN trước đây, nay chứng kiến những thảm trạng tại VN thì lại vắng mặt, im tiếng?”.

Chẳng còn gì lạ nữa. Những kẻ thiếu lương thiện thì bao giờ cũng gắn liền với sự cố chấp.

Con đường dẫn đến phạm tội của Đoàn Thị Hương

From facebook : Song Chi‘s post.
Image may contain: 1 person, standing

Song Chi    Follow

Con đường dẫn đến phạm tội của Đoàn Thị Hương hôm nay có nhiều nguyên nhân nhưng có những điều thật đáng suy ngẫm về hoàn cảnh gia đình, ý thức bản thân cộng với thân phận người Việt Nam-cái hộ chiếu Việt Nam.

Qua báo chí, có thể thấy gia đình Đoàn Thị Hương nghèo, mải mưu sinh nên ít quan tâm đến con. Làm thế nào mà một đứa con gái rời khỏi gia đình 10 năm sống xa nhà tại Hà Nội, mà gia đình không hề biết con mình làm công việc gì, sinh sống ra sao, nhà ở chỗ nào, có những mối quan hệ với ai …Biết là nghèo nhưng không lẽ nghèo đến mức 10 năm không thể ra Hà Nội thăm con vài lần, xem nó làm gì, ăn ở ra sao? Nói gì đến việc hướng dẫn, dạy bảo con sống làm sao để khỏi rơi vào vũng bùn, khỏi sa vào luật pháp!

Một thân một mình, có lẽ vì muốn có tiền ăn diện với người ta, Đoàn Thị Hương đã bước chân vào con đường làm gái bao, gái gọi, đi khách gì đó, nhìn cách ăn mặc, trang điểm, cách post hình của cô trên facebook thì cũng có thể thấy phần nào hình ảnh cuộc sống của cô, báo chí nước ngoài cho biết cô từng có thời gian làm “female escort” ở Trung Quốc. Rồi quen với những người đàn ông chủ mưu vụ án này, và tham gia vào vụ việc, có lẽ cũng vì tiền!

Cả hai cô gái đều nói mình bị lừa nhưng có thật hoàn toàn như vậy trong cái cách mà cả hai nhanh chóng rời hiện trường, đi rửa tay để chất độc khỏi thấm lâu vào da?

Và trong cả hai, có vẻ như Hương chủ động hơn cô gái Indonesia kia, Hương chính là người đã rủ thêm cô gái này khi những người đàn ông bảo họ cần thêm một người tham gia; nếu như trước khi xảy ra vụ việc mấy ngày cô gái Indonesia còn tổ chức sinh nhật vui vẻ với bạn bè và nghĩ rằng mình sắp “nổi tiếng” vì được tham gia show truyền hình, thì Hương trước và sau khi gây án lại có những hành động khá chuyên nghiệp: đổi chỗ ở khách sạn, xài tiền mặt, cắt tóc để thay đổi diện mạo…

Giữa 2 người cùng phạm tội ở nước ngoài, phía Indonesia đã nhanh chóng lên tiếng xác minh thân nhân công dân của họ, cử luật sư (nghe nói đến 4 người) tham gia bào chữa, và có những phát biểu theo hướng nghi công dân của họ bị lừa; còn phía VN im thin thít nhiều ngày và còn lệnh cho báo chí không được đả động tới quốc tịch VN của Đoàn Thị Hương cho tới khi không thể không chính thức xác nhận và không cử một luật sư nào cả, phía Malaysia phải chỉ định một luật sư cho Hương. Gia đình người thân thì tất nhiên là không có tiền đâu mà lo cho Hương, ngay cả đi thăm.

Nếu vì có luật sư giỏi mà cô gái Indonesia thoát án tử, còn Hương phải chịu, thì quả là hơi đau cho Hương. Làm công dân VN là vậy. Có biết bao nhiêu người VN khi đi lao động xuất khẩu làm thuê, làm ôsin, làm dâu…ở xứ người, khi xảy ra tai nạn lao động hay bị bạo hành, bị giết chết…nhà cầm quyền đều lơ đẹp, trong khi những đồng ngoại tệ do họ kiếm được bằng mồ hôi, nước mắt, cả máu và nỗi ô nhục, đã góp một phần đáng kể nuôi sống chế độ này.
Và thêm một điều nữa, hai cô gái này tuy là những người trực tiếp tham gia ám sát người đàn ông nghi là Kim Jong-Nam nhưng nhiều khả năng chỉ là những quân bài tép riu trong toàn bộ vụ án, thì nhanh chóng bị phía Malaysia tóm, giam giữ, đưa ra tòa kết án và đang đối mặt với án tử hình. Trong khi đó người thứ ba quốc tịch Triều Tiên là một chuyên gia về hóa chất, có khả năng là người trực tiếp pha chế chất độc thì chưa bị luận tội, 4 người đàn ông quốc tịch Triều Tiên cùng tham gia đã kịp rời khỏi Malaysia bay về Triều Tiên, 2 người khác cũng quốc tịch Triều Tiên trong đó có bí thư thứ hai tại đại sứ quán Triều Tiên thì vẫn đang ở Malaysia và chưa bị bắt. Tự nhiên cứ lấn cấn nghĩ đến thân phận mấy con chốt thí!

Ghi chú ảnh trên bào Tuổi Trẻ:  Cảnh sát dẫn giải Đoàn Thị Hương (trái) sau phiên công bố cáo trạng tại Malaysia. Đoàn Thị Hương đã được cho mặc thêm áo chống đạn – Ảnh: AFP

HỌC BẮT CHƯỚC GIA ĐÌNH HOÀN HẢO THÁNH GIA

HỌC BẮT CHƯỚC GIA ĐÌNH HOÀN HẢO THÁNH GIA

 Tuyết Mai

Giá trị gia đình của ngày nay thiếu được giáo dục ngay tại trong gia đình nên sự bạo hành của người gia trưởng ngày càng tăng ở con số nhân. Nếu như chúng ta hiểu được giá trị của từng người trong gia đình Thánh Gia thiết nghĩ chúng ta sẽ cố gắng sống trong mái gia đình có được ấm cúng hơn, hạnh phúc hơn nhiều thưa có phải?.

Nhưng điều cần thiết và quan trọng nhất là trong một mái ấm gia đình thì người gia trưởng cần phải học gương của Thánh cả Giuse để chu toàn trách nhiệm chính yếu đó là hằng ngày Ngài luôn biết kính sợ Thiên Chúa, cầu nguyện, chuyên cần làm việc, hy sinh vì gia đình, làm việc bác ái và rất yêu thương vợ con.

Thử hỏi không quan trọng sao được khi cả hai vợ chồng trở nên một xương một thịt và người gia trưởng ấy cần phải có trách nhiệm là bảo bọc vợ con chớ không phải là ỷ làm chồng, làm cha để đánh vợ con như cơm bữa thì sao được gọi là đấng mày râu hay gọi là chồng, cha cách xứng đáng cho được?.

Gia đình cần phải luôn sống trong cầu nguyện, xin cho được Thiên Chúa chúc phúc, ban bình an vì Người đã ban tặng cho con cái để giáo dục, yêu thương và để dưỡng nuôi.   Để hết thảy con cái của chúng ta sau này chúng trở nên thành phần sống tốt lành, hữu ích trên chính bản thân chúng, trên gia đình và trên cả xã hội nữa.   Vì đời cha gieo hạt giống tốt thì đời con cái, cháu chắt mới có được hoa quả tốt lành để hưởng dùng và mọi người cũng được hưởng nhờ lây.

Ước mong sao tất cả mọi gia đình, mọi nhà được gia đình Thánh Gia chúc phúc và ban cho mỗi người chúng ta ai làm vai trò nào thì sống xứng đáng với vai trò quan trọng ấy!.   Như Thánh cả Giuse thì ngài luôn sống cuộc đời cầu nguyện, phó thác, làm nhiều hơn là nói.   Còn Đức Mẹ Maria thì hoàn toàn sống cậy trông vào Thiên Chúa cách tuyệt đối và nương tựa vào người bạn đời của mình cùng để trong lòng mọi diễn biến xẩy ra trong cuộc đời của Chúa Con Giêsu mà suy ngẫm.   Còn Chúa Con Giêsu thì một mực sống trong sự vâng lời dưỡng phụ và dưỡng mẫu của mình.

Quả là một gia đình Thánh mà chúng ta cần cố gắng để học bắt chước theo thì chắc chắn nhà nhà sẽ xứng đáng để được Thiên Chúa khen thưởng, chúc phúc và trả công bội hậu cho chúng ta ngay tại đời này và cả ở đời sau.   Amen.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

1 tháng 3, 2017

Gần 1.600 người chết vì tai nạn giao thông 2 tháng đầu năm.

From facebook

Gần 1.600 người chết vì tai nạn giao thông 2 tháng đầu năm.

“Thà nghèo nhưng yên bình còn hơn giàu mà không an toàn”.
Hoàng Trung Hải – Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội.

2 tháng đầu năm, đã xảy ra 3.465 vụ tai nạn giao thông, làm chết 1.570 người, bị thương 2.660 người.

Nguồn:
Gần 1.600 người chết vì tai nạn giao thông 2 tháng đầu năm
http://thanhnien.vn/…/gan-1600-nguoi-chet-vi-tai-nan-giao-t…

Mỗi năm Việt Nam có 9.000 người chết vì tai nạn giao thông
http://kinhtevadubao.vn/…/2-4751-moi-nam-viet-nam-co-9-000-…

See More

Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: 1 person, sitting, motorcycle and outdoor

Bắc Ninh: Bạo động chưa rõ nguyên do tại nhà máy của Samsung

Bắc Ninh: Bạo động chưa rõ nguyên do tại nhà máy của Samsung

Người Việt

28-2-2017

Hiện trường vụ bạo động xảy ra vào ngày 28 Tháng Hai tại khu công nghiệp Yên Phong. (Hình: Otofun)

BẮC NINH (NV) – Một vụ bạo động vừa xảy ra ở khu công nghiệp Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh và được cho là có liên quan đến nhà máy của tập đoàn Samsung, Nam Hàn tại đó.

Cả báo giới lẫn những người sử dụng Internet tại Việt Nam đều cùng đề cập đến vụ bạo động vừa kể và cùng cho biết vụ bạo động này có sự tham gia của hàng ngàn người nhưng lại mâu thuẫn về nguyên nhân dẫn tới bạo động.

Chẳng hạn theo tờ Tuổi Trẻ, khoảng 2,000 công nhân làm việc tại nhà máy của tập đoàn Samsung ở khu công nghiệp Yên Phong đã “tụ tập gây mất ổn định” sau khi một chuyên gia Nam Hàn đánh một công nhân Việt Nam trọng thương.

Tờ báo này dẫn thông tin do công an huyện Yên Phong, Bắc Ninh cung cấp, cho biết vụ xô xát giữa chuyên gia Nam Hàn và công nhân người Việt xảy ra tại cổng lúc 2 giờ chiều ngày 28 Tháng Hai là nguyên nhân dẫn tới bạo động. Mãi đến chiều công an mới giải tán được đám đông.

Dù thừa nhận có vụ “tụ tập gây mất ổn định” tại nhà máy của tập đoàn Samsung ở khu công nghiệp Yên Phong nhưng báo điện tử ICT News lại cho rằng, vụ bạo động xảy ra ở công trường trong dự án mở rộng nhà máy của tập đoàn Samsung. Các bên liên quan đến vụ xô xát, sau đó bùng phát thành bạo động chỉ là bảo vệ công trường và công nhân của các nhà thầu.

ICT News dẫn ý kiến của đại diện tập đoàn Samsung khẳng định: Không có mâu thuẫn nào giữa Samsung và người lao động Việt Nam. Đó hoàn toàn là hiểu lầm giữa đội bảo vệ và công nhân xây dựng trong quá trình kiểm tra an ninh khi ra vào công trường. Đồng thời không có bất kỳ người lao động Việt Nam nào bị thương.

Cần lưu ý rằng, hoạt động của các nhà máy thuộc tập đoàn Samsung tại Việt Nam rất quan trọng đối với kinh tế Việt Nam.

Samsung hiện có hai cụm nhà máy tại Việt Nam, một tọa lạc tại khu công nghiệp Yên Bình, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên và một tọa lạc tại khu công nghiệp Yên Phong, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh.

Samsung đã đầu tư khoảng $8 tỷ vào các nhà máy tại Việt Nam, giải quyết việc làm cho khoảng 50,000 người.

Năm ngoái, doanh thu của Samsung tại Việt Nam đạt $46.3 tỷ, giá trị hàng hóa xuất cảng từ Việt Nam đạt $39.9 tỷ và chiếm đến 22.7% tổng kim ngạch xuất cảng của Việt Nam trong năm 2016. Samsung đang chuyển một số nhà máy từ Trung Quốc sang Việt Nam và đó là lý do Samsung mở rộng nhà máy tại khu công nghiệp Yên Phong.

Trong quá khứ, mâu thuẫn giữa công nhân Việt Nam với chuyên gia Nam Hàn làm việc cho Samsung cũng đã từng dẫn đến bạo động.

Ngày 9 Tháng Giêng, 2014, cũng do mâu thuẫn giữa bảo vệ và công nhân tại cổng ra vào nhà máy của tập đoàn Samsung ở khu công nghiệp Yên Bình, bạo động đã bùng phát với sự tham gia của hàng ngàn công nhân. Vào thời điểm đó, nhiều hình ảnh và video clip được đưa lên Internet cho thấy công nhân lao vào phá lán trại tại công trường, đốt cháy hai container và hàng loạt xe hai bánh gắn máy, dùng gạch đá ném vào cảnh sát cơ động,…

Sau đó thì giới hữu trách ở tỉnh Bắc Ninh phủ nhận thông tin có bốn người trọng thương kèm theo tuyên bố sẽ điều tra, xử lý nghiêm khắc những người gây rối trật tự công cộng, hủy hoại tài sản. (G.Đ)

Di chúc của cha không bằng tờ giấy lộn

Di chúc của cha không bằng tờ giấy lộn

Trần Gia Huấn

Tác giả gửi tới Dân Luận

Kim Jong Nam là anh cùng cha khác mẹ với Kim Jong Un, đương kim lãnh tụ Bắc Hàn. Jong Nam vừa bị ám sát bởi một nhóm khoảng mười người, tại phi trường Kuala Lumpur, Mã Lai, vào sáng 13/2/2017. Dựa vào những nguồn tin đã được kiểm chứng, tôi tóm tắt lại đôi dòng về thân nhân của Jong Nam để bạn đọc có thêm thông tin.

Mẹ – Song Hye Rim

Kim Jong Nam là con trai đầu lòng của cố Lãnh tụ Bắc Hàn Kim Chính Nhất và mẹ Song Hye Rim.

Bà Song Hye Rim sinh tại Nam Hàn. Cha bà là đảng viên Đảng Cộng sản Triều Tiên, nên quyết định đi “tập kết” đưa cả gia đình đến miền Bắc sinh sống.
Là diễn viên điện ảnh xinh đẹp, tài năng, và nổi tiếng, bà Song Hye Rim đã kết hôn với tiểu thuyết gia kiêm dịch giả lừng danh Yi Ki Yong. Vợ chồng bà có con gái sinh năm 1956.

Kim Chính Nhất bấy giờ là con trai duy nhất của bậc khai quốc công thần Lãnh tụ Kim Nhất Thành. Vào khoảng 1967, Chính Nhất lãnh đạo ngành văn hoá và nghệ thuật Bắc Hàn thì gặp cô đào màn bạc Hye Rim. Dục vọng và ái tình đã làm cho vị hoàng tử trẻ 25 tuổi lao vào mê lộ.

Bạn gái thân của bà Song kể lại: Hình như Chính Nhất mất mẹ sớm nên ông thích phụ nữ lớn tuổi. Hơn nữa, Song Hye Rim có nhan sắc vừa mặn mà vừa quyến rũ, thông minh, nói năng duyên dáng, nhạy cảm, và rất khôi hài.

Bà Song sinh năm 1937, đã có chồng, có con. Kim Chính Nhất sinh năm 1941, độc thân. Bà Song dáng người khá cao. Chính Nhất thấp hơn. Bất chấp, Chính Nhất ép bà phải ly dị và bí mật sống với ông như vợ chồng. Kết quả, Kim Jong Nam là bông trái của mối tình đầy sóng gió này.

Xã hội Bắc Hàn khi đó mang đậm màu sắc phong kiến, không ai có thể chấp nhận vị hoàng tử trẻ độc thân, lãnh tụ tương lai của đất nước, lại có thể kết hôn với một phụ nữ hơn tuổi, đã có chồng, có con riêng, và đến từ miền Nam thù địch. Mối tình bị khai tử. Tuy vậy, bà Song vẫn nhận được mọi ân sủng, được thăm và nuôi con.

Năm 1974, bà mắc chứng trầm cảm, đi điều trị ở Moscow, Liên Xô, rồi ở lại luôn. Mỗi lần về lại Bắc Hàn, bà đều được Kim Chính Nhất mời ăn tối, và tiếp đón chu đáo. Ông dành cho bà tình cảm đặc biệt.

Sau khi chia tay với Kim Chính Nhất lúc 37 tuổi, bà Song không thấy có mối quan hệ với người đàn ông nào nữa. Bà qua đời năm 2002, ở tuổi 65, mai táng tại Moscow.

Cha – Kim Chính Nhất

Kim Chính Nhất được cha truyền ngôi, lãnh đạo đất nước 17 năm từ 1994 cho đến khi qua đời năm 2011. Có ít nhất năm người đàn bà đã bước qua cuộc đời tình dục đầy phóng túng của ông.

Người thứ nhất – Hong Il Chon, sinh năm 1942, là bạn cùng Đại học với Chính Nhất. Hai người sống với nhau từ 1966 tới 1969 có một con gái sinh năm 1968.
Người thứ hai – Song Hye Rim, sinh năm 1937, là diễn viên điện ảnh, mẹ của Kim Jong Nam vừa bị ám sát.

Người thứ ba – Kim Yong Suk, sinh năm 1947, được coi là vợ chính thức của Kim Chính Nhất, bởi vì bà được cha chồng Kim Nhật Thành chọn. Lễ cưới tổ chức vào tháng 10/1973. Họ có hai con gái Kim Sul-Song sinh 1974 và Kim Chun-Song sinh 1976. Bà và Chính Nhất chia tay vào khoảng những năm đầu thập kỷ 1980s.

Người thứ tư – Kim Yong Hui, sinh năm 1953 tại Osaka, Nhật Bản. Tổ tiên của gia đình bà gốc Bắc Hàn di cư tới Nhật đã lâu, nên cha bà đã đưa gia đình trở lại cố hương vào khoảng giữa năm 1960s. Bà là diễn viên múa trẻ và rất xinh đẹp trong đoàn nghệ thuật quốc gia. Hình ảnh bà phủ kín trên các trang bìa của truyền thông Bắc Hàn thời đó. Bà lọt vào mắt hoàng tử Chính Nhất, rồi trở thành người tình từ năm 1975.

Bà sinh con trai Kim Jong Chol vào năm 1981, Kim Jong Un (đương kim Lãnh tụ Tối cao Bắc Hàn) 1983, và cô gái út 1987. Tuy không phải vợ chính thức, không có hôn thú, nhưng bà thường tháp tùng Kim Chính Nhất, giữ vai trò của một Đệ nhất Phu nhân. Bà qua đời vào năm 2004, mới 50 tuổi, do ung thư vú.
Người thứ năm – Kim Ok, sinh năm 1964, là nghệ sỹ biểu diễn dương cầm tài năng trong đội nhạc công phục vụ cán bộ cao cấp. Bà đã lọt vào tầm ngắm, được Kim Chính Nhất tuyển dụng làm thư ký riêng.

Khi người tình thứ tư (mẹ của Kim Jong Un) chết thì Kim Ok xuất hiện như một Đệ nhất Phu nhân. Bà tháp tùng Kim Chính Nhất trong dịp lễ hội, thăm viếng các nước, đón tiếp nguyên thủ. Bà là người duy nhất được tham dự vào công việc hệ trọng, hội họp, hoạch định chính sách, hay ra những quyết định. Bà cũng được coi là người đàn bà sống bên cạnh vị Lãnh tụ Kính yêu lâu nhất, chăm sóc ông chu đáo liên tục 31 năm, từ 1980 đến 2011.

Bà cộng tác rất đắc lực với Jang Song Thaek (chú dượng của Kim Chính Ân) người chủ trương mở cửa, cải cách kinh tế đi theo đường lối của Trung Quốc.

Kim Chính Nhật chết. Kim Jong Un lên thay. Bà Kim Ok bị tước hết quyền hành, tịch thu tài sản, và cả gia đình bà (bố mẹ và anh chị em) bị đày đi cải tạo lao động. Hiện bà 53 tuổi, không có con với Kim Chính Nhất, đang sống trong một trại lao khổ ở Bắc Hàn.

Tóm lại, Kim Chính Nhất có tổng số bảy người con (ba trai bốn gái) với một vợ và bốn người tình. Trong đó, bà Song Hye Rim, người tình hơn tuổi, mẹ của Kim Jong Nam được mô tả là ông sủng ái nhất, với con trai Kim Jong Nam cũng được ông yêu thương nhất .

Dì: Song Hye Ring

Kim Jong Nam sinh 10/5/1971, tại Bình Nhưỡng. Thời gian đầu đời, Jong Nam sống với mẹ, bà ngoại và dì. Năm 1974, khi mẹ qua Moscow chữa bệnh, cha ông mời người dì ruột của Jong Nam, bà Song Hye Ring, em gái của người tình cũ, về kèm học cho Jong Nam mỗi ngày.

Dì Hye Ring, cũng là một minh tinh màn bạc đẹp và nổi tiếng, vừa ly dị chồng, có con nhỏ cùng lứa với Jong Nam. Hàng ngày, dì mang con mình và Jong Nam tới căn phòng bí mật gần nơi làm việc của Kim Chính Nhất để nuôi dạy. Bí mật bởi Chính Nhất không dám để cha biết mối quan hệ của ông.

Đến năm 1979, dì Hye Ring tháp tùng Jong Nam đi học tại trường Quốc Tế Geneva, Thụy Sỹ. Kim Chính Nhất sợ bà mang Jong Nam trốn sang phương Tây, nên lệnh cho hai dì cháu phải học ở Moscow, Liên Xô. Cả tuổi thơ của Jong Nam sống ở Moscow hoặc Geneva.

Jong Nam về lại Bắc Hàn với cha năm 1988. Dì Hye Ring đào thoát. Bà đang sống ẩn danh tại một nước châu Âu. Trong cuốn hồi ký của bà có đoạn viết về tình cha con giữa Kim Chính Nhất và Jong Nam: “Không có từ ngữ nào có thể mô tả nổi tình yêu thương của Kim Chính Nhất dành cho con trai. Vị hoàng tử trẻ tuổi lúc nào cũng ẵm đứa con trai trong giấc ngủ. Khi nó khóc, ông ẵm, ông đưa, ông ru cho đến khi nó nín. Cách ông vỗ về an ủi con chẳng thua kém gì những người mẹ giỏi.”

Sự kiện Disneyland ở Tokyo

Tròn 18 tuổi về lại Bắc Hàn, Jong Nam chứng kiến những đổi thay lớn trong đại gia đình họ Kim. Cha ông đã có vợ mới với những con trai, con gái trong đó có Kim Jong Un.

Jong Nam càng bị giấu kín hơn. Ông không bao giờ được báo chí đề cập tới như những người con khác. Mãi cho đến buổi sáng định mệnh 13/2/2017 khi bị ám sát tại Kuala Lumpur, cũng chỉ vài người Bắc Hàn biết tới ông.

Trong thời gian sống ở Bắc Hàn, Jong Nam không được phép ra khỏi Bình Nhưỡng. Những dịp lễ tết, họp mặt đại gia đình họ Kim, Jong Nam cũng không có mặt. Thảng hoặc, ông được phép đến nhà nghỉ của cha nằm trên bờ biển thuộc thành phố cảng Wonsan. Dì Hye Ring kể lại rằng “Bãi biển mêng mông thinh lặng, chỉ có hai đứa trẻ và người lái xe.”

Jong Nam theo học ngành Khoa học Chính trị, rồi chuyển sang Computer Science tại Thụy Sỹ. Ông được mô tả là người thân thiện, khiêm tốn, hòa đồng, nói tiếng Anh, Pháp và Nga lưu loát. Jong Nam rất gần gũi với những nhân vật chủ trương mở cửa, đặc biệt là người cô ruột (em gái của cha), bà Kim Kyong Hui và chồng bà là Jang Song Thaek. Jong Nam lúc ấy được Kim Chính Nhất chọn làm người kế vị.

Bất hạnh thay, trong lần đi du lịch tới Nhật, Jong Nam đã dùng hộ chiếu giả, bị bắt tại phi trường Narita, Tokyo. Jong Nam khai với cảnh sát Nhật rằng ông dùng hộ chiếu giả với mục đích muốn thăm khu du lịch Disneyland, Tokyo.

Sự cố này đã làm Kim Chính Nhất mất mặt. Ông bỏ Jong Nam, và quyết định đưa Jong Un lên nối ngôi. Sau khi cha mất, Jong Nam chính thức bước vào cuộc đời lưu vong.

Di chúc của cha

Jong Un tự phong mình là “Lãnh tụ Tối cao”. Tối cao nên muốn giết ai thì giết.

Un cho tử hình chú Jang Song Thaek, Đại tướng, Phó Chủ tịch Ủy ban Quốc phòng Quốc gia, người đồng chí thân cận nhất của cha, và cũng là chồng của cô. Ông Jang bị lột trần truồng rồi thả cho bầy chó săn cắn xé cho đến khi tắt thở.

Jong Un đầu độc cô ruột Kim Kyong Hui, người em gái thân thiết của cha, vì cô dám đứng lên bảo vệ chồng. (Có tin nói bà bị đầu độc, đã chết. Có tin nói bà bị đầu độc hôn mê, chưa chết, đang sống đời sống thực vật)

Jong Un tử hình Tướng bốn sao, Bộ trưởng Quốc phòng Hyon Yong-Chol, bằng đại bác, tại một trường sỹ quan, trước mặt toàn bộ học viên.

Jong Un cho thiêu sống Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ Giáo dục Kim Jong Jin chỉ vì ngủ gật, ngồi không ngay ngắn khi Lãnh tụ Tối cao đang phát biểu.

Jong Un đày ải mẹ kế Kim Ok, người cận kề an ủi, giúp đỡ cha trong những năm cuối đời sức tàn lực kiệt.

Năm năm lãnh đạo, Un tử hình 340 cán bộ cao cấp tương đương hàm bộ, thứ trưởng, bằng những hình thức dã man.

Trở lại năm 2009, cha Kim Chính Nhất đang nắm quyền lãnh đạo đất nước. Con trai Jong Un bấy giờ 25 tuổi, toàn quyền ngành an ninh và tình báo quốc gia. Jong Un cho khám nhà, và bắt Jong Nam cùng nhiều người khác.

Hình như thấy trước được những tai ương, Kim Chính Nhất trước khi chết khoảng một tháng, đã di chúc rõ ràng rằng: Kim Jong Un là người tiếp quyền ông lãnh đạo đất nước. Kim Jong Nam phải được sống một cuộc đời yên ổn. Tất cả mọi người, kể cả chính quyền, không được phép sách nhiễu, gây phiền toái, hay hãm hại Jong Nam. (Thời gian và nội dung của bản di chúc được cơ quan tình báo Nam Hàn thu thập từ những cán bộ cao cấp đào thoát qua miền Nam).

Thôi, cũng xong một kiếp người. Kể ra, Jong Nam còn may mắn và rất có hậu. Có lẽ người mẹ xinh đẹp tài năng, cùng bao oan hồn khác, sống khôn chết thiêng đã phù hộ cho Jong Nam, để ông được chết giữa thanh thiên bạch nhật, giữa phi trường quốc tế, tại một quốc gia không bưng bít thông tin. Công luận bây giờ đã biết tới Kim Jong Nam. Công lý sẽ tới với ông. Truyền thông thế giới khai thác, mổ xẻ, phân tích từng chi tiết. Hình ảnh Kim Jong Nam quỵ ngã khi trúng độc được chiếu nhiều lần trên nhiều kênh truyền hình quốc gia. Độc tố giết ông được xét nghiệm. Được bào chế ở đâu? Ai bào chế nó? Ai vận chuyển nó vào Malaysia? Các nghi phạm được phơi bày. Thi thể ông được bảo vệ và tôn trọng.

Còn bao nhiêu nạn nhân Bắc Hàn, chết âm thầm, chết tức tưởi, chết đớn đau, chết oan nghiệt, chết trần truồng, chết đói khát, chết cô đơn, chết không được toàn thây, không ai biết tới, không quan tài, không hương khói, không điếu văn, không kèn trống, không cả một nấm mồ.

Kim Jong Un (còn ai khác?) đã lệnh giết Kim Jong Nam, người anh cùng cha khác mẹ, người đã van xin có cuộc đời ẩn dật, lưu vong, người con trai cả yêu mến của cha, người đầu tiên trong dòng họ nhà Kim bị mưu sát.

Di chúc của cha, nhưng Kim Jong Un coi không bằng tờ giấy lộn.

Tháng Hai, 2017
Trần Gia Huấn

Chị  Kim Bằng Nguyễ gởi

Diễn biến v/v Phạm Ngọc Nhung (1991) chết tại CAP Cầu Ông Lãnh Q.I Tp.HCM.

From facebook Trung Minh Le shared Lê Nguyễn Hương Trà‘s post.

·
Image may contain: 2 people, outdoor
Image may contain: 2 people, people standing, shoes and outdoor
Image may contain: one or more people, people standing, child and outdoor
Image may contain: 1 person, closeup
+2
Lê Nguyễn Hương Trà added 5 photos and a video.Follow

·
Sau nhiều đơn thư khiếu nại hành vi không khách quan trong hoạt động điều tra của CAP Cầu Ông Lãnh lên giám đốc CATP; đơn kêu cứu gửi đến Bí Thư Đinh La Thăng và Viện KSNDTC; cùng yêu cầu khám nghiệm khẩn cấp tử thi từ gia đình. Sáng nay (27.2), bà Nguyễn Thị Ái cùng các luật sư tham gia trợ giúp pháp lý Phương Văn Thêm Luật Sư Minh Chiến, An Thuận Phát, Nguyễn Duy Bình… đã đến Phòng Tiếp Công Dân của VKS Tp.HCM; nằm ở 120 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Q.I đối diện Tòa Án ha!

Bà Ái đã khóc ngất trước cửa cơ quan kiểm sát các hoạt động tư pháp tại Tp.HCM này, đồng thời các luật sư phải vất vả đấu… khẩu mới được mời vào làm việc. Theo đó, sau buổi làm việc ông Nguyễn Thanh Sang – Phó Viện trưởng Viện kiểm sát Tp.HCM, đã đồng ý trưng cầu giám định tử thi em Phạm Ngọc Nhung và hứa xem xét việc khởi tố vụ án; thông báo cụ thể sẽ có vào chiều nay hoặc sáng mai.

….

Sau một ngày bị tạm giữ tại trụ sở CAP Cầu Ông Lãnh vì quýnh lộn, Nhung được đưa đi cấp cứu và tử vong với nguyên nhân chấn thương sọ não. CAQI cho rằng, trong lúc bị truy đuổi Nhung đã ngã từ mái nhà xuống đất dẫn đến chấn thương sọ não; tuy nhiên phía gia đình không đồng ý vì trên người Nhung có nhiều vết thương chưa được làm rõ.©https://www.facebook.com/cogaidolongvn/posts/10206999866949828.

– Xác Phạm Ngọc Nhung hiện vẫn nằm ở Bình Hưng Hòa sau 46 ngày chết. Hình ảnh sáng nay (27.2), trước và trong VKSND Tp.HCM, nơi rất đông người qua lại; áo xanh là Nhung trước khi chết ©CongtyLuatAnthuanphat