Hà Nội: Khám xong sản phụ hôn mê, bác sĩ Trung Quốc bỏ trốn

Hà Nội: Khám xong sản phụ hôn mê, bác sĩ Trung Quốc bỏ trốn

March 8, 2017

Nguoi-viet.com

Người nhà nạn nhân đang kể với phóng viên sự việc. (Hình: Báo Phụ Nữ Sài Gòn)

HÀ NỘI(NV)- Một phụ nữ mang thai 5 tháng đã hôn mê sâu sau khi được một bác sĩ Trung Quốc khám thai tại một Phòng khám tư nhân ở huyện Thanh Trì.

Truyền thông Việt Nam dẫn tin, sáng ngày 8 tháng Ba, ông Nguyễn Dương Trung, phó Chánh Thanh tra Sở Y tế Hà Nội cho biết, cơ quan chức năng không xác định được ông Zheng Zu Rong (Trịnh Túc Vinh), bác sĩ người Trung Quốc trực tiếp điều trị cho bệnh nhân Trần Thị Thu Thủy (29 tuổi), thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh tại phòng khám đa khoa 168 Thanh Trì, hiện đã bỏ trốn ở đâu không rõ.

Nói với báo Phụ Nữ Sài Gòn, ông Trung cho biết, sau khi có đơn tố cáo của bà Trần Thị H. người nhà của chị Thủy đề nghị công an điều tra việc chị Thủy bị hôn mê sâu, tiên lượng xấu sau khi được ông Vinh khám thai vào ngày 7 tháng Ba, Thanh tra Sở Y tế Hà Nội đã đình chỉ hoạt động của phòng khám trên, chờ kết quả điều tra của công an.

Trước đó, vào tối 5 tháng Ba, bà H., gọi cho em là chị Thủy nhưng một người lạ nghe điện thoại nói là em bà đang ngất và bị co giật. Sau đó bà H không liên lạc được với em mình  nữa. Một giờ sau thì có người gọi báo cho biết chị Thủy đang được cấp cứu tại Bệnh viện Bạch Mai. Liền sau đó, gia đình tìm hiểu thì được biết trước khi vào bệnh viện Bạch Mai, chị Thủy có đến khám tại một phòng khám ở Ngọc Hồi, huyện Thanh Trì.

Làm việc với gia đình chị Thủy, ngày 7 tháng Ba, ông Phương Văn Soạn, đại diện phòng khám cho biết, chị Thủy đến khám lúc 16 giờ ngày 5 tháng Ba. Ông Vinh đã khám và cho rằng chị Thủy mang thai 21 tuần, song “bị viêm âm đạo, có nhiều khí hư”, chỉ định xét nghiệm, siêu âm và dùng máy rung để rửa âm đạo.

Tuy nhiên, chỉ ba phút sau khi máy rung chạy thì chị Thủy khó thở, lên cơn co giật. Khi gọi được ông Vinh thì bệnh nhân đã sùi bọt mép. Khi thấy bệnh nhân như vậy, ông Vinh đã kêu y tá tiêm thuốc an thần chống co giật rồi gọi cấp cứu chuyển thẳng lên bệnh viện Bạch Mai rồi “biến mất”.

Tin cho biết, khi chuyển lên Bệnh viện Bạch Mai cấp cứu tên chị Thủy trong hồ sơ không phải tên thật mà là một tên hoàn toàn khác. “Tôi nghĩ phải có điều gì uẩn khúc vì nếu chỉ khám phụ khoa và siêu âm đơn thuần thì khó có thể dẫn tới co giật, hôn mê như vậy. Em tôi hoàn toàn khỏe mạnh, không hề có tiền sử bị bệnh tim hay động kinh”, ông Quân anh chị Thủy nói.

Theo bệnh viện Bạch Mai “thời điểm tiếp nhận, bệnh nhân Thủy đã hôn mê sâu, não bị tổn thương nặng toàn phần. Hiện bệnh nhân có tiên lượng xấu, mắt trắng, chết não”.

Điều khó hiểu là trong 3 năm qua, cơ quan chức năng liên tiếp phát hiện các sai phạm của phòng khám “trời ơi” này như: nhập cảng thuốc, thiết bị y tế không rõ nguồn gốc, quảng cáo quá khả năng, sử dụng thiết bị máy móc chưa được phép lưu hành…

Trước đây cũng đã có trường hợp chết người tại một Phòng khám đa khoa do bác sĩ Trung Quốc hành nghề. Sau khi bệnh nhân bị làm chết, toàn bộ các bác sĩ Trung Quốc cũng bỏ trốn ngay trong đêm nhưng không thấy cơ quan chức năng Việt Nam khởi tố. (Tr.N)

Tưởng Năng Tiến – Kẻ Ở Người Đi

Kẻ Ở Người Đi

Tưởng Năng Tiến

8-3-2017

Bao giờ các anh sẽ thôi tán phét trong các quán nhậu? Bao giờ các anh quyết định thôi sống hèn? – Nguyễn Thị Từ Huy

Ở tù về chiều hôm trước, sáng hôm sau ông công an khu vực đã ghé “thăm” và nhắc nhở đôi điều cần thiết:

– Vì không có hộ khẩu ở thành phố nên tôi sẽ phải đi kinh tế mới.

– Trong khi chờ đợi, bắt đầu từ ngày mai phải sắm “một cuốn sổ đi lại.” Khi đi đâu phải ghi ngày giờ khởi hành với chữ ký xác nhận của tổ trưởng dân phố, và đến đâu cũng phải có sự xác minh của người ở nơi đó.

– Mỗi tuần phải mang sổ lên phường để kiểm tra.

– …

Nghe xong, mẹ tôi lặng lẽ móc túi đưa cho thằng con hai đồng cùng lời dặn:

– Mua cái bút nữa con ạ. Đi đâu, đến đâu cũng phải nhờ người ký thì dắt viết theo luôn cho nó tiện …

– Dạ.

Tôi cầm tiền bước ra khỏi nhà, ghé vào một cái quán nhỏ mua một ly rượu trắng và mấy điếu Vàm Cỏ. Ực xong ly rượu, tôi châm điếu thuốc rồi lủi thủi đi và đi luôn cho đến bây giờ.

Năm ấy, tôi hai mươi sáu tuổi.

Hai năm sau tôi bò đến được một trại tị nạn ở Thái Lan (tả tơi, ủ dột, eo xèo, và bèo nhèo như một cái mền Sakymen ngấm nước)   vào đúng ngày sinh nhật của mình.

Hôm nay tôi hăm tám
Sáng tôi cầm gương soi
Tôi nhìn tôi bối rối
Tôi tưởng mình bốn mươi

Bây giờ thì tôi đã ngoài sáu mươi, đã sống gần hết đời (và tàn đời trong ngõ hẹp) ở xứ người nhưng chưa bao giờ bước chân trở lại chốn xưa – dù đôi lúc cũng nhớ nhà và nhớ quê thiếu điều muốn chết. Bố mẹ tôi đều tự an ủi rằng vì “thằng con có số xa nhà” nên cả hai đành lặng lẽ từ trần trong cô quạnh!

Kiếp sống chung thân biệt xứ của tôi, xem ra, chả có gì là thú vị. Tuy thế, theo blogger Song Chi: “Dòng người ra đi chưa bao giờ dừng lại. Chỉ trong một ngày, chat với người quen, bạn bè qua facebook, viber … cả 3 câu chuyện đều cùng một chủ đề: ra đi khỏi Việt Nam.

Nhưng họ muốn ra đi trước hết vì môi trường sống ở VN ngày càng tệ khiến con người luôn ở trong cảm giác bất an, lo lắng. Từ thực phẩm không an toàn, cho tới nguồn nước, không khí, biển…nhiều nơi bị ô nhiễm/nhiễm độc nặng nề; đạo đức xã hội xuống cấp, những vụ án cướp giết hiếp ngày nào cũng xảy ra với mức độ ngày càng dã man, con người dễ dàng bức hại nhau, lừa lọc nhau, giết nhau chỉ vì một lý do vặt vãnh; chế độ an sinh xã hội không có để bảo đảm cho người dân một sư hỗ trợ khi cần thiết, lúc ốm đau, tai nạn, thương vong; pháp luật không bảo đảm cho con người được xét xử công bằng, công lý được thực thi, những quyền lợi tối thiểu về tự do, dân chủ, nhân quyền không có, không được tôn trọng v.v…

Quan trọng hơn, họ ra đi vì không tin rằng chế độ này, nhà nước này sẽ tốt đẹp hơn hoặc sẽ đưa đất nước, dân tộc đến một tương lai sáng sủa-thời gian đảng cộng sản cầm quyền đã quá lâu đủ để chứng minh điều đó.

Đây không phải là lần đầu, ngược lại, rất nhiều lần, tôi chứng kiến những người quen, bạn bè, họ hàng chuẩn bị rời bỏ VN. Nhưng có vẻ như càng ngày số người tính chuyện ra đi càng nhiều hơn, thành phần đa dạng hơn, tạo cảm giác đất nước như một con thuyền đang đắm!”

Tiến sĩ Nguyễn Phương Mai gợi ra ý niệm “tị nạn niềm tin,” và blogger Lam Thủy  gọi đây là “một cuộc di cư đau lòng.” Dù “đau” nhưng nhà văn Dương Thu Hương vẫn khẳng định: “Trong thâm tâm, ai cũng mong ‘Thoát Việt!’, ra khỏi mảnh đất bùn lầy tối tăm này bằng mọi giá.”

Sự thực, cũng không hẳn thế. Không phải “ ai cũng muốn thoát khỏi mảnh đất bùn lầy tôi tăm này.”  Vẫn có những người quyết định, và quyết liệt, với một thái độ sống (hoàn toàn) khác: Dù thế nào cũng ở lại đây!

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm bị bắt tháng 10/2016. Ảnh: FB

Cái giá của sự lựa chọn dũng cảm này, tất nhiên, không rẻ. Ngày 10 tháng 10 vừa qua, Mạng Lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) cho biết:

“Blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – tức Mẹ Nấm đã bị công an bắt khẩn cấp trái phép với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước’ theo điều 88 bộ luật hình sự.

Blogger Mẹ Nấm là người hoạt động tranh đấu cho nhân quyền, cải thiện dân sinh, chủ quyền biển đảo trong nhiều năm qua và là người được tổ chức Civil Rights Defenders trao giải thưởng Người Bảo Vệ Nhân Quyền 2015.

Trong suốt thời gian gần đây, blogger Mẹ Nấm đã tập trung nỗ lực tranh đấu của mình vào việc bảo vệ môi sinh, tố cáo Formosa và những dự án có ảnh hưởng nguy hại đến môi trường. Đây là những hoạt động dẫn đến việc công an bắt giam khẩn cấp blogger Mẹ Nấm.”

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là người mới nhất, chứ không phải là duy nhất, vừa bị bắt giữ tại Việt Nam. Ba tuần lễ trước đó, một phụ nữ khác cũng đã bị mang ra xét xử với với cáo buộc gây rối trật tự công cộng – theo tin của BBC:

“Tòa án Nhân dân quận Đống Đa, Hà Nội, tuyên phạt bà Cấn Thị Thêu 20 tháng tù giam trong lúc một số người ủng hộ bà bị câu lưu.

Bà Cấn Thị Thêu, người từng bị bắt vì đấu tranh giữ đất trong vụ ‘dân oan Dương Nội’, lại bị công an bắt tháng 6/2016 do ‘gây rối trật tự công cộng’ ở Hà Nội.

Hôm 20/9, hình ảnh lan truyền trên mạng xã hội cho thấy nhiều người giăng biểu ngữ đòi trả tự do cho bà Thêu bên ngoài phiên tòa.”

Dân oan biểu tình đòi trả tự do cho chị Cấn Thị Thêu. Ảnh: Trịnh Bá Phương

Nếu “dòng người ra đi chưa bao giờ dừng lại” thì những kẻ lựa chọn ở lại, và sẵn sàng đối mặt với cường quyền (như bà Cấn Thị Thêu và bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) cũng chưa bao giờ ngưng nghỉ. Bởi vậy, biên tập viên Mặc Lâm nêu ra câu hỏi:

– Sau Mẹ Nấm là ai?

Trong một xã hội mà tất cả các thành viên đều là “tù nhân dự khuyết” thì kẻ kế tiếp có thể là bất cứ ai. Tuy thế, sự “rủi ro” này đã được tiên liệu và chấp nhận một cách bình thản nhiên – như lời của blogger Phạm Thanh Nghiên:

“Từ lúc Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt, số lần tôi nhận những tin nhắn đe doạ bị bắt, bị đánh gia tăng một cách đột biến.

Dạ xin kính thưa các loại đe doạ. Tôi biết, tôi biết là tôi hay bất cứ cựu TNLT nào cũng có thể trở lại nhà tù lần 2, thậm chí lần 3.

Điều này tôi đã xác định được ngay khi bước chân khỏi nhà tù Trại 5 Thanh Hoá rồi. Nói thẳng là tôi thích ở ngoài hơn, không thích đi tù. Nhưng nếu phải trả giá cho ước nguyện tự do, công bằng và dân chủ mà phải trở lại nhà tù một lần nữa, xin sẵn lòng.”

Dù “đất nước như một con thuyền đang đắm” nhưng bao giờ ở Việt Nam vẫn còn những vị nữ lưu vì “tự do, công bằng và dân chủ” mà “sẵn lòng … trả giá cho ước nguyện tự do, công bằng và dân chủ thì dân Việt hy vọng vẫn còn đường thoát.

Mảnh đất này, tất nhiên, cũng có những công dân nam giới. Tuy nhiên, vì bài viết đã khá dài nên xin tạm ngưng ở nơi đây. Hơn nữa, nói thiệt là tôi đang nóng như hơ vì có hẹn nhậu nên phải đi liền – kẻo trễ!

Những cái chết nơi công quyền cần được sáng tỏ

Hòa Ái, phóng viên RFA
2017-03-08
Ảnh thờ Lê Công Đức ở nhà.

Ảnh thờ Lê Công Đức ở nhà.

Hình do gia đình gửi RFA

Tình trạng chết ở các trụ sở công an mà gia đình của các nạn nhân cho là bị khuất tất vẫn diễn ra tại Việt Nam. Không những vậy, tình trạng này đã lan vào các đơn vị quân đội. Cụ thể là trường hợp của binh sĩ Lê Công Đức, thuộc lực lượng Hải quân, bị tử vong trong lúc trực ca gác.

Hòa Ái có cuộc trao đổi với cô Nguyễn Thị Trang, chị dâu của nạn nhân, về quá trình gia đình tìm kiếm công lý cho cái chết oan ức của người thân.

Binh sĩ Hải quân chết oan khuất

Cô Nguyễn Thị Trang: Sáng ngày 24/10/2016 thì đơn vị Lữ đoàn 147 có về gia đình và thông báo em của em đã bị tai nạn trong lúc đang làm nhiệm vụ. Đơn vị cho người nhà ra. Ra đến nơi thì được thông báo em của em mất đêm 23/10 rồi. Thiệt mạng là do đang thực hiện nhiệm vụ gác thì mất. Gia đình đòi gặp em của em thì người ta không cho gặp. Đến khoảng 2 giờ chiều hôm 24/10, người ta mới cho gặp, thấy em trai của em bầm tím hết cả người mà xác đang nằm dưới đất-nền nhà. Vào đến nơi thì người ta nhanh chóng mang đi ướp lạnh. Khoảng 4 giờ chiều thì người nhà mới được vào. Họ bảo gia đình đưa em của em về làm an táng luôn nhưng gia đình không đồng ý. Gia đình đòi phải làm rõ nguyên nhân cái chết của em em thì mới đưa về. Ở ngoài đó, ông cấp to là ông Quang (Đại tá Phạm Văn Quang) bảo gia đình đưa xác về an táng đi rồi đơn vị sẽ lo làm chế độ cao nhất cho em của em và sẽ điều tra nguyên nhân cái chết.

Kết luận thông báo em của em mất là do tự sát. Từ hôm đấy đến nay, gia đình đi kêu cứu ở tất cả các cơ quan đoàn thể từ địa phương đến trung ương mà chưa có một cơ quan nào giúp đỡ nên bố mẹ em phải đi kêu oan
-Chị dâu của nạn nhân

Hòa Ái: Những hình ảnh thi thể của binh sĩ Lê Công Đức được lan truyền trên các trang mạng xã hội là do Lữ đoàn 147 cung cấp cho gia đình?

Cô Nguyễn Thị Trang: Dạ không. Lúc mở ra thì thấy trên người em của em bị toàn những vết bầm tím. Gia đình đòi cho chụp ảnh thì người ta không cho chụp. Mãi sau người ta mới cho chụp. Người ta khám nghiệm tử thi đêm hôm trước mà cũng không cho gia đình biết em của em đã mất.

Hòa Ái: Qua mạng xã hội, Hòa Ái ghi nhận, một số người quan tâm đến cái chết của binh sĩ Lê Công Đức, họ thắc mắc về số tiền gia đình nhận được, gọi là “hỗ trợ” hay là “bồi thường”? Dường như có sự không rõ ràng nào đó, phải không thưa chị?

Cô Nguyễn Thị Trang: Dạ vâng. Lúc đầu người ta bảo hỗ trợ gia đình 3 triệu để đưa em của em về làm an táng. Rồi đến 5 triệu, 50 triệu và 100 triệu. Người ta nói là tiền hỗ trợ gia đình đưa về chứ không phải là tiền bồi thường. Gia đình em nhận được rồi. Nếu đó là tiền bồi thường sinh mạng thì gia đình không bao giờ nhận.

Đến sáng 25/10, trong lúc gia đình đang làm đám tang, ông Biều (Thượng tá Phạm Hữu Biều) đã lừa bố em ký thêm một văn bản nhận thêm 100 triệu nữa. Tang gia đang bối rối và mắt mũi bố em thì kèm nhèm không nhìn thấy nhưng vẫn ký vào. Không phải ký một bản mà ký đến 4 bản ghi “gia đình nhận viếng 100 triệu”, trong khi không đưa bố em đồng nào mà bắt bố em ký nhận 100 triệu.

Hòa Ái: Và yêu cầu của gia đình xác minh nguyên nhân gây tử vong đối với cái chết của người thân có được Lữ đoàn 147 đáp ứng không?

Cô Nguyễn Thị Trang: Đến ngày 27/12 thì có kết luận thông báo em của em mất là do tự sát. Từ hôm đấy đến nay, gia đình đi kêu cứu ở tất cả các cơ quan đoàn thể từ địa phương đến trung ương mà chưa có một cơ quan nào giúp đỡ nên bố mẹ em phải đi kêu oan.

Gia đình kêu oan

16996346_1646125778738835_6401515106993159626_n-400.jpg
Người mẹ đi kêu oan cho con. Hình do gia đình gửi RFA.

Hòa Ái: Từ khi xảy ra vụ việc đến nay, gia đình có nhận được thông tin nào từ các binh sĩ đồng ngũ với Lê Công Đức hay không?

Cô Nguyễn Thị Trang: Dạ không, người ta không cho liên lạc. Vào trong đấy người ta cũng không nói, ai cũng bảo không biết.

Hòa Ái: Gia đình có liên lạc các cơ quan truyền thông trong nước để nhờ lên tiếng về cái chết mà gia đình cho là khuất tất?

Cô Nguyễn Thị Trang: Gia đình em có gửi lên rồi. Gửi lên VTC14, Báo Dân Trí Online với các cơ quan báo chí nữa. Em cũng không nhớ vì gia đình làm nhiều đơn lắm. Các cơ quan báo chí vào cuộc nhưng không dám đăng.

Hòa Ái: Trên các trang mạng xã hội cũng xuất hiện video clip bố mẹ của Lê Minh Đức, là ông Lê Công Khương và bà Bùi Thị Thủy mang di ảnh của con trai đi kêu oan. Họ đã đến những nơi đâu, thưa chị?

Cô Nguyễn Thị Trang: Bố mẹ đi từ Quảng Ninh, Hải Phòng, Hà Nội. Tại Quảng Ninh thì ở Lữ đoàn 147-Hải quân. Ở Hải Phòng thì tại Bộ Tư Lệnh. Còn lên Hà Nội thì đứng chỗ Cơ quan Chính phủ. Bố mẹ em tuổi già sức yếu vẫn phải đi kêu oan mà chưa có một cơ quan nào đứng ra giúp đỡ.

Người ta cứ hướng dẫn đi từ cấp dưới đến cấp trên. Nhưng gia đình đi đến cấp trên thì lại phải đi xuống cấp dưới. Gửi đơn nhiều lắm, từ cấp địa phương lên cấp tỉnh, cấp thành phố và cấp trung ương đều gửi hết
-Chị dâu của nạn nhân

Hòa Ái: Họ có gặp những trở ngại nào trong lúc đi kêu oan hay không?

Cô Nguyễn Thị Trang: Dạ có, người ta có ra giải tán. Ở Hải Phòng còn có một người công an dúi đầu mẹ em xuống, nhưng nhà em không ai chụp hình lại được nên không có chứng cứ gì.

Hòa Ái: Vậy, gia đình có được các cơ quan công quyền hướng dẫn thủ tục khiếu kiện như thế nào không?

Cô Nguyễn Thị Trang: Dạ có, người ta cứ hướng dẫn đi từ cấp dưới đến cấp trên. Người ta chỉ nói vậy thôi. Nhưng gia đình đi đến cấp trên thì lại phải đi xuống cấp dưới. Gửi đơn nhiều lắm, từ cấp địa phương lên cấp tỉnh, cấp thành phố và cấp trung ương đều gửi hết.

Hòa Ái: Trong những ngày tới, gia đình vẫn kiên trì theo đuổi việc khiếu kiện?

Cô Nguyễn Thị Trang: Gia đình em mong tìm rõ được nguyên nhân vì sao em của em bị chết và trừng trị những người gây ra tội ác cho em của em. Mong là pháp luật sẽ làm sáng tỏ vụ việc này để em của em ở nơi suối vàng được an nghỉ.

Hòa Ái: Cảm ơn thời gian chia sẻ của chị Nguyễn Thị Trang. Hòa Ái xin được thưa thêm, binh sĩ Lê Công Đức từng là đoàn viên ưu tú, đối tượng kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam, nhập ngũ lúc 22 tuổi, bị thiệt mạng khi đang công tác tại C1D476 Lữ đoàn 147 vùng 1 Hải quân. Thân phụ của binh sĩ Lê Công Đức là thương binh hạng ¾ mặt trận Tây Nam bảo vệ Tổ quốc.

SỐNG PHÓ THÁC YÊU THƯƠNG

SỐNG PHÓ THÁC YÊU THƯƠNG THIÊN CHÚA HẰNG NGÀY BAN CHO CON CÁI NGƯỜI ĐƯỢC NO ĐỦ

(Sống Mùa Chay)

 Tuyết Mai

Chúng ta hết thảy con cái Thiên Chúa dưới trần ai cũng có được Chúa ban cho lương thực hằng ngày dùng đủ nhưng vì lòng tham lam mà chúng ta vẫn cứ cảm thấy luôn thiếu thốn, luôn thấy chưa đủ, thưa có phải?.   Ai không tin thì thử kiểm điểm lại những gì chúng ta có sở hữu, có DƯ trong nhà xem có đúng hay không?.

Khi chúng ta cảm thấy vẫn còn thiếu là vì chúng ta thích muốn có những gì mà chúng ta không cần phải có nhưng thích có để cho giống hay có được bằng chị bằng em chớ sự thật thì ai cũng chỉ cầu cho có được cuộc sống hằng ngày dùng đủ thì hẳn đã đủ như trong kinh Lạy Cha mà Thiên Chúa dạy và hằng ngày chúng ta thường đọc.

Chúng ta cần được biết và tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa Đấng vô cùng tốt lành của chúng ta là Người không bao giờ lại để cho con cái Người phải bị đói khát bao giờ cả … Nếu hết thảy chúng ta biết sống trong tinh thần tương thân, tương ái và biết sống quan tâm đến nhau.   Cần thiết để hiểu rằng Thiên Chúa Người tác thành ra chúng ta mỗi người mỗi vẻ, khác nhau từ diện mạo cho đến khả năng chuyên môn và còn khác nhau trên nhiều phương diện khác nữa.

Người thì được Thiên Chúa ban cho khối óc thông minh để chia sẻ sự thông minh ấy cho nhân loại con người ngày có được cuộc sống văn minh hơn.   Để con người đỡ vất vả hơn, có cuộc sống khỏe mạnh, trong lành hơn nếu ai cũng biết thôi xả rác.   Người thì Chúa ban cho có đầu óc kinh doanh nổi trội hơn người là để cống hiến những thành quả do tài năng cá biệt mà đóng góp cho xã hội, cho quốc gia được thêm giầu mạnh và phẩm giá của con người cũng ngày càng được tôn trọng hơn như các nước giầu mạnh ở nước Mỹ và các nước bên Âu Châu.

Còn những ai sống lợi dụng sự thông minh Thiên Chúa ban để tạo thành quả cho riêng mình thì phải trả lẽ với Chúa ở ngày sau hết ngay trên Tòa Thiên Chúa tối cao.   Vì người ấy đã sống cả đời thiếu sự công bằng và vô cảm đối với những người khổ nghèo, tật bệnh luôn sống ở chung quanh mà không hiểu rằng  sở dĩ Thiên Chúa đã tác tạo ra những người anh chị em khuyết tật là để cho chúng ta phải giúp đỡ họ.   Để cùng được cuộc sống “Hằng ngày dùng đủ” mà Chúa đã luôn dạy chúng ta là hãy yêu thương người như yêu chính mình.

Mong thay cho những ai được Thiên Chúa thương cách đặc biệt, cách dư đầy thì hãy thường chia sẻ cho những người không có.   Có thế thì chắc hẳn Thiên Chúa không ngừng chúc phúc, trao ban để hết thảy con cái Người luôn được sống trong no đủ, ấm áp và đầy tình người.   Để hết thảy chúng ta được cảm thấy cuộc đời trần thế này luôn có ý nghĩa, tốt đẹp tốt lành biết bao cùng luôn sống trong hạnh phúc vì không còn thấy có ai bị người và đời bỏ rơi!.

Cùng xin tất cả chúng ta con cái Chúa đừng ai ăn ở giống như nhà phú hộ giầu có kia là ngày ngày mở yến tiệc linh đình; sự giầu có của anh chẳng phải vì do anh cướp bóc gì của ai nhưng chỉ vì cái tội anh đã sống quá dửng dưng với người nghèo ghẻ chốc là Lazarô hằng ngày bị đói khát ở trước cửa nhà anh.   Nên anh đã bị Thiên Chúa quẳng vào Hỏa Ngục đời đời.

Cùng hy vọng rằng những người có cuộc sống giầu có như anh phú hộ kia học biết sự chia sẻ cho người nghèo khổ bất hạnh thì ở cuối đời mọi người cũng sẽ được Thiên Chúa thưởng ban cho Nước Trời Nơi có cuộc sống muôn đời hạnh phúc bên ba ngôi Thiên Chúa là Chúa Cha, Chúa Con và là Chúa Thánh Thần.   Amen.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

5 tháng 3, 2017

Tỉnh Thức

Tỉnh Thức

Chuyện kể rằng, một thầy dòng nọ đọc đâu được trong bộ sách khôn ngoan cũ kỹ mách bảo cho biết rằng: “Tận cùng chân trời của trái đất là nơi trời với đất gặp gỡ nhau”.

Phấn khởi vui mừng, thầy lên đường tìm kiếm nơi trời mới đất mới gặp nhau và sẽ không trở về nhà cho tới khi tìm được. Ngày tháng trôi qua, thầy vẫn kiên nhẫn rảo bước khắp nơi với hy vọng mãnh liệt trong tâm hồn, bất chấp mọi khó khăn gian khổ và thử thách, những lần phải chịu đói khát, giá rét và không gì có thể lay chuyển được ý định của thầy.

Trong bộ sách khôn ngoan cũ kỹ ấy chỉ có thêm rằng: “Khi tới chỗ đất với trời gặp nhau sẽ thấy có một cánh cửa, chỉ cần gõ nhẹ cánh cửa sẽ mở ra và người ấy sẽ gặp thấy Thiên Chúa”.

Thật vậy, sau nhiều ngày tháng trời đi tìm kiếm đó đây khắp mặt đất, cuối cùng thầy dòng đã tới trước cánh cửa. Thầy vui mừng gõ cửa bước vào, lúc đó thầy dòng mới hoảng hồn nhận ra đó là Tu Viện cũ của thầy, là cửa của căn phòng mà thầy đã từng sống bao nhiêu năm qua.

***

Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã hứa với dân chúng rằng: “Ai xin sẽ được, ai tìm sẽ thấy, ai gõ cửa sẽ mở cho”. Ðời sống trần thế là thời gian tìm kiếm Chúa với hy vọng vững chắc là sẽ được gặp Ngài, nhưng cần phải tìm kiếm Chúa ở đâu?

Thật sự không cần phải đi tìm kiếm Chúa ở tận nơi xa xôi hoặc mãi nơi chân trời nào cả, Thiên Chúa hiện diện ngay trong tâm hồn mỗi người, cùng đồng hành với mỗi người trong mọi hoàn cảnh vui buồn, sướng khổ của cuộc sống. Vấn đề quan trọng là có biết nhận ra những giờ, những nơi hẹn mà Chúa đang chờ đợi ta hay không?

Chúng ta biết tỉnh táo và chuẩn bị sẵn sàng là thái độ của mỗi người đầy tớ trung tín, chứ không phải là thái độ cần thiết của những người gác cổng mà thôi. Tỉnh thức có nghĩa là các đầy tớ sẽ làm công việc khác nhau của mình một cách ý thức, là tiến hành công việc mà Thiên Chúa đã ủy thác cho họ thực hiện. Tỉnh thức là biết mình đang làm gì đến nỗi vừa làm việc, vừa có thể nghe được hơi thở của mình. Sự ý thức lựa chọn mà mỗi người làm trong giây phút hiện tại sẽ định đoạt số phận vĩnh hằng của mình sau này.

Giáo Hội như người mẹ hiền nhắc nhở con cái là những người có lòng tin sẵn sàng chờ đợi ngày trở lại sau cùng của Chúa Giêsu, ngày trở lại đó ai cũng biết là chắc chắn mặc dù không ai biết trước được khi nào ngày giờ đó sẽ xảy đến. Cũng là điều tốt cho chúng ta khi không biết chắc chắn lúc Chúa chúng ta có thể bị cám dỗ ỷ lại, lười biếng trong công việc của mình cho Chúa Kitô, hoặc tệ hại hơn nữa là tiếp tục ngồi lỳ trong con đường tội với hy vọng sẽ trở lại với Chúa trong giờ phút cuối cùng.

Tỉnh thức và sẵn sàng, tức là lúc nào cũng sẵn sàng chuẩn bị bất cứ lúc nào ông chủ về bất thình lình, Người vẫn thấy chúng ta có mặt thay vì ngủ mê hoặc lêu lổng với công việc bổn phận. Ðể được thế, chúng ta cần luyện tập, làm việc cách trung thành với công việc Chúa đã ban cho chúng ta trong giây phút hiện tại, cũng đừng để cho trí tuệ tinh thần của chúng ta ra u mê, sống buông thả hay sự mù quáng đuổi theo các đam mê điên rồ hoặc để cho các lo âu đời sống đè bẹp, trói buộc chúng ta mãi.

***

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã phán bảo chúng con hãy luôn tỉnh thức kẻo sa chước cám dỗ, xin ban ơn sức mạnh cho chúng con để chúng con luôn bền tâm trong công việc thiện, trong khi chờ ngày Chúa đến. Ước chi mỗi lần Chúa đến gõ cửa nhà tâm hồn chúng con, Chúa sẽ hài lòng thấy chúng con luôn tỉnh thức trong cầu nguyện, vui mừng ca tụng Chúa và nhiệt thành thực thi bác ái với mọi người. Amen.  

R.Veritas

Ngọc Nga sưu tầm

Chứng Nhân Lòng Thương xót Chúa

 Chứng Nhân Lòng Thương xót Chúa

Maria Kim Nhung

Đã từ lâu, tôi có nghe nói đến Lòng Thương Xót Chúa. Chuyện kể về Nữ tu Faustina được thị kiến và mạc khải bởi Chúa Giêsu. Kinh Lòng Thương Xót Chúa và Tuần Cửu Nhật Kính Lòng Thương Xót Chúa cũng đã được phổ biến. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolo II đã dành Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Phục Sinh để Kính Lòng Thương Xót Chúa.

Kinh Lòng Thương Xót Chúa chưa được phổ biến rộng rãi, nên nhiều người trong chúng ta chưa quan tâm đúng mức và cũng chưa biết rõ lắm. Tôi cũng nằm trong thành phần đó. Quyển sách Nhật ký Lòng Thương Xót Chúa của Thánh Nữ Faustina tôi cũng đã mua, Kinh Lòng Thương Xót Chúa tôi cũng sẵn có, còn đọc… thì từ từ, khi nào người ta đọc thì mình đọc theo! Sách thì dầy quá, ngại đọc lắm! Tôi cũng đã đọc nhiều chuyện kể về những chứng nhân Lòng Thương Xót Chúa, nhưng đọc thì đọc, tôi cũng chẳng quan tâm gì lắm! Ngay cả chị bạn gần nhà, kể tôi nghe rằng: Má chị và chị chiều nào cũng vậy, khoảng 3 giờ chiều, hai mẹ con cùng nhau đọc Kinh Lòng Thương Xót Chúa. Kết quả thật bất ngờ: Má chị đã đi lại được sau 6 tháng nằm liệt giường! Nghe cho biết vậy thôi, chứ thực sự tôi cũng chảng mấy quan tâm đến việc mà chị bạn tôi cho là một phép lạ!

Cho đến gần đây, chính tôi được Chúa chữa lành, việc này đã là một bước ngoặt trong niềm tin của tôi, một ngã rẽ trong cuộc đời tôi, khiến tôi không thể không tin, tôi viết lại những lời chia sẻ này như là một lời tạ tội với Chúa , đồng thời để ngợi khen Lòng Thương Xót Chúa mà tôi chính là người đã được Chúa đoái thương. Bây giờ thì tôi đã hiểu câu “Jesus, I Trust In You” dòng chữ dưới tấm ảnh, tạm dịch “Lạy Chúa Giêsu, con tin cậy Chúa”. Hiểu rất rõ và cũng vô cùng thấm thía!

Cách đây hai năm, tôi bị đau cổ tay và các ngón tay ở bàn tay phải. Tôi đi khám Bác sĩ gia đình, Bác sĩ cho tôi uống nhiều loại thuốc Tây, kể cả tôi được gửi đi vật lý trị liệu. Cơn đau vẫn không thuyên giảm. Hàng đêm tôi phải vật vã với cơn đau. Tây y không kết quả, tôi tìm đến Đông y. Tôi phải uống những chén thuốc đen quánh, đặc sệt, đắng nghét, mà tôi rất ghét! Nhưng vì những cơn đau hành hạ từng đêm, tôi phải nhắm mắt, nhắm mũi mà ực từng ngụm. Hết thang thuốc này tới thang thuốc kia, mà cơn đau vẫn không thuyên giảm! Tôi cũng tìm đến các nhà châm cứu, Tây, Ta, Tàu đũ hết. Cũng chẳng bớt chút nào! Cuối cùng Bác sĩ đề nghị giải pháp cuối cùng: mổ! Nghe đến giải pháp này, tôi rùng mình, ớn lạnh! Vì thú thật tôi rất sợ mổ. Thà đau, chết bỏ chứ mổ thì… cho tôi cám ơn! Nhưng, nhiều khi cơn đau hành hạ, chịu không nỗi, đã có lúc tôi định liều một phen, chịu mổ để khỏi chịu đau! Nhưng rồi lại ngần ngại, cuối cùng thì, thà chịu đau hơn bị mổ! Cơn đau vẫn làm khổ tôi từng đêm. Cơn đau cũng hạn chế mọi khả năng xử dụng bàn tay phải, ảnh hưởng đến viêc làm của tôi trong hảng… Tôi sút giảm thể lực và bi quan vô cùng. Trong tận cùng nỗi đau, tôi chợt nhớ đến Chúa, nhớ lại chuyện của bà mẹ chị bạn được Chúa chữa lành bệnh bại liệt… Tôi tự nghĩ, sao mình không chạy đến Chúa? Bại liệt Chúa còn chữa lành huống chi tay đau, “chuyện nhỏ”? Bảy, tám Bác sĩ ngoài đời, tốn bao nhiêu tiền mà cũng không chữa được tay mình, sao không chạy đến Bác sĩ Giêsu, có tốn đồng xu cắc bạc nào đâu, Bác sĩ Giêsu chỉ cần mình có Lòng Tin thôi! Còn chờ gì nữa!

Từ hôm ấy, tôi bắt đầu đọc Kinh Lòng Thương Xót Chúa mỗi ngày. Cứ khoảng 3 giờ chiều, dù ở nhà hay tại nơi làm việc, tôi cũng đọc kinh. Sau đó, tôi mời gọi chồng, con tôi cùng đọc chung với tôi trong những ngày nghỉ, đọc kinh tại nhà. Khoảng hai tháng sau thì đến Tuần Cửu Nhật kính Lòng Thương Xót Chúa (tuần Cửu Nhật bắt đầu từ Thứ Sáu Tuần Thánh, kết thúc vào Chúa Nhật thứ nhất sau Lễ Phục Sinh, tức là Chúa Nhật kính Lòng Thương Xót Chúa) Tôi gia tăng lòng Tin và khẩn thiết nài xin Chúa chữa lành tay tôi. Kết quả thật khả quan: tay tôi bớt đau, cử động nhẹ nhàng, xoay trở dễ dàng và không còn bị đau về đêm như trước đây nữa! Bác sĩ Giêsu thật tuyệt vời! Ngài đã nghe lời tôi kêu xin, Ngài đã chữa lành cho tôi – cơn đau mà tôi đã phải khốn khổ vì nó suốt hai năm qua – không phải uống thuốc, không phải tốn tiền, không bận tâm gì cả! Thật ra tôi chỉ bỏ ra MƯỜI PHÚT mỗi ngày, cùng với LÒNG TIN vào Tình Yêu của Chúa. Thế thôi!

Alleluia! Alleluia! Bây giờ thì tôi tin, tin tuyệt đối! Và tôi cũng cầu mong mọi người cùng có lòng tin như tôi! Tôi xin là một nhân chứng sống cho Chúa qua sự kiện Chúa đã chữa lành tay tôi! Bây giờ thì tôi thấm thía lời một bài Thánh Ca nào đó “Có Thần Linh nào như là Gia-vê? Mỗi khi khẩn cầu, có Ngài ngay bên…” Thật vậy, Chúa ở ngay bên cạnh chúng ta, sẵn sàng nghe lời ta kêu xin, vậy mà chúng ta thật vô tâm. Chúng có một nguồn hổ trợ vô cùng phong phú, vậy mà chúng ta không biết, không xử dụng trong cuộc sống của mình!

Qua “câu chuyện thật đời tôi” mà tôi vừa chia sẻ, tôi ước mong mọi người hãy hưởng ứng đọc kinh Lòng Thương Xót Chúa mỗi ngày, với niềm tin rằng Chúa hiện diện bên cạnh chúng ta, luôn mở rộng vòng tay chờ đón tất cả các con tìm về bên Trái Tim Yêu Thương vô bờ của Người!

Maria Kim Nhung

Anh chị Thụ & Mai gởi

10 bí quyết sống khỏe của giáo sư Vạn Thừa Khuê:

10 bí quyết sống khỏe của giáo sư Vạn Thừa Khuê:

Càng biết sớm, bạn càng khỏe mạnh.

Giáo sư Vạn Thừa Khuê, Chủ tịch Hội sức khỏe Trung Quốc, dù đã 85 tuổi nhưng vẫn rất khỏe. Hãy lắng nghe 10 lời khuyên tuyệt vời của ông để có cuộc sống khỏe mạnh, hạnh phúc.

10 bí quyết sống khỏe của giáo sư Vạn Thừa Khuê: Càng biết sớm, bạn càng khỏe mạnh

Đây là 10 lời khuyên được giáo sư Vạn Thừa Khuê (TQ) đúc kết giúp con người luôn sống khỏe mạnh và trường thọ. Hãy xem bạn có thể thay đổi thói quen để duy trì sức khỏe lâu dài hay không.

  1. Sức khỏe là do mình, không phải do trời định

Căn cứ những khảo sát của Tổ chức Y tế Thế giới, sự khỏe mạnh và trường thọ của một người được quyết định bởi 15% do di truyền, 10% do các nhân tố xã hội, 8% do điều kiện trị liệu, 7% do ảnh hưởng khí hậu, và 60% do cá nhân.

Duy trì nguyên tắc ăn uống với phương châm ăn sáng ngon, ăn trưa đủ và ăn tối ít. Nhưng nhiều người chúng ta đang ăn uống ngược lại, phản khoa học, là cách tự “bức tử” sức khỏe.

Hãy nhớ dành cho mình một bữa sáng thơm ngon bổ dưỡng, nhiều năng lượng nhất. Một bữa sáng hoàn chỉnh phải có 4 nhóm thực phẩm: Sữa động/thực vật, trứng gà hoặc thịt, bắt buộc phải có rau và hoa quả.

  1. Thói quen có hại nhất trên đời này chính là hút thuốc

Trong số 5 thói quen có hại nhất thế giới, đứng đầu danh sách chính là thói quen hút thuốc. Người hút thuốc một lần giảm thọ 11 phút, hút thuốc cả đời giảm từ 20 đến 25 năm tuổi thọ.

Điều đáng lưu ý rằng, sáng sớm vừa ngủ dậy nếu hút thuốc ngay sẽ cực kỳ nguy hiểm. Khảo sát cho thấy, người hay hút thuốc thường bị viêm phế quản, viêm phổi, mắc bệnh tim phổi, và cuối cùng có thể dẫn đến ung thư phổi nếu sức khỏe tổng thể không tốt.

  1. Ăn quá thừa dinh dưỡng cũng giống như trúng độc

Bạn hãy duy trì nguyên tắc ăn uống theo quy luật nhất định, mỗi ngày cần ăn một đĩa rau (khoảng gần 0,8-1kg), ăn 2 trái cây, 3 muỗng dầu thực vật (không được vượt quá 25g); Mỗi ngày 2 bát cơm hoặc tương đương 4 cái bánh bao.

Mỗi ngày nên ăn đủ 5 nhóm thức ăn chứa đạm gồm thịt, cá, trứng, sữa, đậu với lượng thích hợp. Khoảng 1 lạng thịt, một quả trứng gà, khoảng 500ml sữa, 1 miếng đậu phụ hoặc 1 cốc sữa đậu nành, tào phớ, thịt, trứng, sữa, cá khoảng 30g, không nên vượt quá 1 lạng, 6-8 cốc nước và khoảng 6g muối.

Bởi vì nước là nguồn sống của con người. Hiện nay có nhiều người không biết uống nước đúng cách, để khát nước mới uống. Đó là sai lầm, nhất định khi có thời gian rỗi phải uống nước.

Vậy uống 8 cốc trà có được không? Trà không được, cà phê, nước ngọt, bia đều không thể thay thế được nước. Nếu uống trà cũng phải uống trà nhạt, không được uống trà đặc.

  1. Quản lý tốt cảm xúc là quản lý tốt sức khỏe

Làm thế nào để đối phó tốt với những cảm xúc phát sinh mỗi ngày, khi đây chính là một trong những yếu tố giúp bạn giữ tâm trạng và sức khỏe.

Thông thường có 2 cách để giải quyết vấn đề tình cảm, hoặc là im lặng trong lòng, hoặc là bùng cháy, nói hết ra những điều mình cảm thấy. Nhưng điều đó dẫn đến việc hoặc là làm tổn thương chính mình, hoặc là làm tổn thương người khác.

Thế nên, có một bí quyết, không phải hai cách trên, không làm tổn thương ai, đó chính là sự quên đi. Nếu vui thì hãy cười, nếu buồn thì khóc, đặc biệt, đừng làm quá, đừng tức quá lâu, nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái cân bằng.

  1. Con người không phải chết vì già, không phải chết vì bệnh, mà là chết vì tức

Trong sách “Hoàng đế nội kinh” (TQ) từ lâu đã giảng rất rõ ràng rằng, “Phẫn nộ hại gan, phấn khích hại tim, ưu sầu hại phổi, suy nghĩ nhiều hại tỳ, lo sợ hại thận, bách bệnh đều sinh ra từ tức giận”.

Cho nên con người không thể không tức giận, nhưng nhất định phải biết cách tức giận; nhất định không được làm nô lệ của cảm xúc, nhất định phải làm chủ cảm xúc.

10 bí quyết sống khỏe của giáo sư Vạn Thừa Khuê: Càng biết sớm, bạn càng khỏe mạnh - Ảnh 2.

  1. Đi bộ là cách rèn luyện sức khỏe cực kỳ tốt

Bất cứ cái gì cũng phải có mức độ, ăn phải có mức độ, ngủ phải có mức độ, luyện tập cũng phải có mức độ, luyện tập quá mức cũng sẽ khiến cho chức năng miễn dịch bị giảm.

Mỗi ngày nên tập thể dục từ 30 phút đến 1 tiếng, có thể sử dụng những phương pháp đơn giản nhất, đi bộ, đi dạo 30 phút cũng được, đó là phương pháp đơn giản, kinh tế và hiệu quả nhất.

Tuy vậy, đi bộ cũng phải có tìm hiểu, nghiên cứu, thanh niên cần đi nhanh, bước nhanh, nhanh tới mức nào? Cần đi được 130 bước/phút, nhịp tim cần đạt 120 lần/phút mới có thể đạt được mục đích rèn luyện tim tạng.

Để đạt tới tốc độ trên, đương nhiên không phải là điều trong phút chốc có thể làm được, cần có một quá trình để thích ứng, nếu bạn có thể kiên trì liên tục trong nửa năm, chức năng tim phổi của bạn sẽ có thể nâng cao rất nhanh, từ 30 – 50%.

Mỗi người nên duy trì mức cân nặng hợp lý, thời trẻ thế nào, khi lớn tuổi cũng không nên quá khác biệt. Ví dụ như bản thân giáo sư Khuê, vẫn duy trì cân nặng hợp lý trong vòng 30 năm qua.

Chẳng may bị béo lên, hãy lập tức kéo cân nặng xuống. Tuy nhiên nói thì dễ, làm mới khó. Vì vậy bạn phải biết tiết chế cái miệng, vận động tay chân. Con người là chết ở cái miệng, lười ở đôi chân.

  1. Chỉ cần 1 lần uống rượu say, cũng giống như một lần mắc bệnh viêm gan cấp tính

Thế giới đã nghiên cứu và “điểm danh” 6 thói quen sinh hoạt gây tổn hại nhất cho sức khỏe, trong đó đứng đầu là hút thuốc, thứ hai là nghiện rượu, uống rượu quá độ.

Nếu chỉ uống một lượng ít thì vẫn còn tốt, một ngày uống 50ml rượu trắng, hoặc uống 100ml rượu nho, hoặc nửa lít đến 1 lít bia là tối đa. Nếu quá đi sẽ làm tổn hại thân thể, hại gan, hại não, hại tim, hại các cơ quan nội tạng.

Một lần uống rượu say, hậu quả sẽ lớn bằng một lần bị viêm gan cấp tính. Vì sao người uống nhiều rượu, trí nhớ không tốt, năng lực nhận biết giảm? Bởi vì một lượng lớn tế bào đại não đã bị giết chết.

  1. Gia đình không hòa thuận, con người sẽ sinh bệnh

Có chuyên gia cho rằng 70% bệnh tật của con người đến từ trong gia đình, 50% bệnh ung thư của người ta xuất phát từ yếu tố gia đình.

Trong gia đình ngàn lần không nên “ngày nào cũng cãi nhau một trận nhỏ, qua 3-6-9 ngày lại cãi nhau một trận lớn”, nhưng cũng không nên trở thành một gia đình hiu quạnh, không tranh luận, không nói chuyện, cả nửa tháng không nói năng gì, như thế không phải trong nội tâm đang giữ lại sự hậm hực hay sao.

Giáo sư Khuê đã từng xem qua một bài báo cáo, nói về một những người ly hôn, những người góa bụa thọ mệnh trở nên rất ngắn, việc này đều có căn cứ khoa học. Cô độc còn đáng sợ hơn nghèo khó, phu thê sống lành mạnh có thể trường thọ, sự cô độc còn dễ khiến xuất hiện vấn đề, dễ gây đoản mệnh, đây là quy luật phổ biến.

Làm sao vợ chồng có thể thương yêu nhau dài lâu? Nói hơi dài, nhưng bạn phải đảm bảo 8 nguyên tắc: Kính trọng nhau, yêu thương nhau, tin tưởng nhau, giúp đỡ nhau, khuyến khích nhau, tha thứ cho nhau, nhường nhịn nhau và thấu hiểu nhau.

Mỗi người đều có cá tính riêng, ai cũng có nhược điểm, hãy tự nhắc nhở mình rằng, thôi được, cứ để cô ấy/anh ấy vui là được.

Giáo sư Khuê muốn nhấn mạnh rằng, vợ chồng sống với nhau, khi khỏe yêu nhau thì hãy yêu cả khi ốm. Khi vui yêu nhau thì hãy yêu cả khi buồn. Khi trẻ yêu nhau thì hãy yêu cả khi già đi. Yêu ưu điểm thì hãy yêu cả khuyết điểm.

  1. Hãy dùng lý trí, không để cảm xúc quyết định việc sinh hoạt

Sức khỏe xuất phát từ những thói quen, muốn khỏe, bạn cần thực hiện 7 nguyên tắc:

– Ăn đủ 3 bữa

– Ngủ đủ 8 tiếng

– Vận động tối thiểu 30 phút

– Duy trì nụ cười tổng cộng trong 30 phút

– Nên đi đại tiện hàng ngày

– Nên nói chuyện với vợ/chồng, quan hệ vợ chồng không tốt thì không thể khỏe mạnh, khó làm việc tốt.

– Không hút thuốc, không say rượu.

Mỗi ngày đều khỏe thì cả đời sẽ khỏe. Cần nhớ thêm rằng, ăn được không khỏe, biết ăn mới khỏe. Tùy tiện ăn uống không bao giờ khỏe.

Dựa vào bụng để ăn thì no, dựa vào mồm để ăn thì ngon, còn dựa vào não để ăn thì sẽ khỏe. Hãy ăn sáng như hoàng tử, ăn trưa như người thường, còn ăn tối như kẻ hành khất.

10 bí quyết sống khỏe của giáo sư Vạn Thừa Khuê: Càng biết sớm, bạn càng khỏe mạnh - Ảnh 4.

  1. Khoai lang là thực phẩm tốt nhất trên thế giới

Xin mọi người ghi nhớ nguyên tắc sau: Nên ăn 70-80% thực phẩm thực vật, chỉ nên ăn khoảng 20-30% thực phẩm động vật.

Chúng ta hiện nay đang làm ngược lại, vì thế rất nhiều bệnh xuất hiện như béo phì, tiểu đường, thống phong…

Nhiều người không quen ăn rau xanh, không có thói quen ăn hoa quả, trẻ con hiện nay đặc biệt không thích ăn rau xanh. Mỗi ngày nên ăn 2 đến 4 loại hoa quả, 3 đến 5 loại rau xanh, có thể phòng chống ung thư, bảo vệ tim mạch, đây chính là chiến lược dinh dưỡng mới của thế kỷ 21.

Nhật Bản từng là quốc gia mắc bệnh ung thư nhiều nhất, để giảm thiểu tình trạng này, người Nhật đã nghĩ ra rất nhiều phương pháp, nhưng đều không có hiệu quả, cuối cùng họ đã dần dần tìm ra, chọn lọc ra từ rất nhiều loại rau xanh 20 loại có thể phòng chống ung thư tốt nhất.

Trong đó khoai lang luộc, khoai lang sống đứng vị trí số 1, rau xanh lá đứng thứ 2.

Để phòng chống ung thư, bảo vệ nội tạng, làm mềm huyết quản, thông tiện… đều không thể thiếu hai loại thực phẩm này.

Tống Huy Hiền gởi

Gian nan tìm đường ra nước ngoài của người Việt

Gian nan tìm đường ra nước ngoài của người Việt

Ông Lương sống tại TP.HCM cùng con trai, con dâu và một đứa cháu, ông cùng con trai đi làm nghề dạy tiếng Anh văn, còn con dâu làm nghề nail, spa tại gia, thời buổi khó khăn nên hôm vừa rồi ông chia sẻ rằng sẽ cùng cả nhà di dân qua Mỹ. Hàng xóm láng giềng hơn vài trăm người tới chúc mừng gia đình ông ăn uống linh đình. Ông Lương thuộc dạng may mắn hiếm có vì hiện nay tình trạng xin visa ra nước ngoài tại Việt Nam khó như lý, bí như hình.

Cơ quan đại diện Đài Loan tại Việt Nam cho biết, hiện có tới 20 ngàn người xin visa nhưng mỗi ngày chính phủ Đài Bắc chỉ cho phép phỏng vấn 20 người. Như vậy nếu một ai đó nộp xin visa lúc này thì phải chờ tới khoảng 3 năm nữa mới được lên phỏng vấn.

XIN VISA 1

 

 

 

 

 

 

 

 

Người xin visa phải ngồi chờ tràn ra cả ngoài đường
Anh Quốc, người Hà Nội, đang xin visa sang Czech diện bảo lãnh chia sẻ, hằng ngày có ngàn người tới đại sứ quán xin visa, khiến cơ quan này bắt người xin phải chạy đua từ vỉa hè bên đường sang bên tòa nhà đại sứ quán, những ai chạy vượt qua đường nhanh nhất sẽ cho phỏng vấn. Anh đã thử vài lần nhưng không thành công, giờ đã hơn một năm nhưng không thấy đại sứ quán gọi lên phỏng vấn.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=1005136&stc=1&d=1488469561
Xin thị thực ra nước ngoài ở Hà Nội

Không những việc xin visa sang lao động và làm việc khó khăn, visa du lịch cũng không đơn giản. Chị Trang sinh sống tại quận Ba Đình, Hà Nội, muốn đi du lịch thăm người quen bên Ba Lan nhưng không tài nào xin nổi visa du lịch dù đã chứng minh tất cả giấy tờ hợp pháp như thu nhập cá nhân, sổ đỏ, bảo hiểm và tiền đảm bảo 10 ngàn euro trong nhà bank. Chị đành phải xin visa qua Pháp, rồi phải mất tiền thuê khách sạn tại đó 3 ngày mới sang Ba Lan được.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=1005135&stc=1&d=1488469561

Xin thị thực ra nước ngoài ở Hà Nội

Em Hiền sinh sống tại TP.HCM có kế hoạch sang Mỹ du học, gia đình đã đầu tư 100 triệu đồng (5000 USD) để chạy giấy tờ, nhưng bất ngờ ông Trump thắng cử tổng thống nên phải chia tay kế hoạch du học Mỹ. Giờ gia đình đang ngồi trên đống lửa vì ở Việt Nam không có tương lai nên phải tìm đường sang nước ngoài cho con cái với bất kỳ giá nào. Theo báo cáo Open Doors mới nhất của Viện Giáo dục Quốc tế Mỹ, năm học 2015-2016, Việt Nam đứng thứ sáu về số lượng du học sinh tại nước này với con số đáng ngạc nhiên 21.403 người, chiếm 2,1%.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=1005137&stc=1&d=1488469561

Xếp hàng xin thị thực đi Mỹ
Kinh tế các gia đình Việt Nam đang sa sút, nhất là những gia đình đang nhận viện trợ từ người thân nước ngoài gửi về, theo thống kê năm ngoái, 2016, kiều hồi giảm 25%, từ 12 tỷ USD xuống 9 tỷ USD. Anh Minh tài xế cho hãng Vinasun tại TP.HCM cho biết, có vợ đang bán cháo tại gia, anh lái taxi được hơn 10 năm nay nhưng chưa thấy bao giờ khó khăn như hiện nay, một phần giá xăng tăng cao, công ty phạt do doanh số kém, hơn nữa các dịch vụ như Uber hay Grap nổ ra, cạnh tranh khốc liệt nên làm không đủ ăn. Anh cùng vợ đang bàn bán toàn bộ gia sản để đi nước ngoài, ưu tiên là Mỹ.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=1005138&stc=1&d=1488469561

Với việc thắng cử của ông Trump khiến nhiều người phải tạm hoãn kế hoạch di cư sang Mỹ, nhưng đại đa số cho rằng chuyện này trước sau cũng không cản được người Việt tiếp tục tìm đường ra nước ngoài. Anh Trường, chủ một khách sạn tại Đà Nẵng cho biết kinh doanh du lịch đang rất bết bát, do quá nhiều khách sạn mọc lên, khách du lịch giảm nên làm nghề kinh doanh du lịch đang thua lỗ, anh đang tính bán khách sạn để di cư sang Mỹ, nhưng hiện tại rất khó khăn, do chính phủ mới lên nên tình hình chưa ổn định, anh đang tìm hiểu con đường chạy sang EU, như qua cửa Hungary thì phải bỏ ra 300 ngàn euro mua trái phiếu chính phủ cộng thêm chi phí làm giấy tờ mất khoảng 70 ngàn euro. Mặc dù vậy anh vẫn chờ đợi thêm một thời gian nữa vì anh muốn cùng gia đình sang Mỹ để thực hiện giấc mộng American Dream.