Thủ lãnh khủng bố IS – Abu Bakr al-Baghdadi – đã bị đặc nhiệm Mỹ tiêu diệt.

Image may contain: 5 people
Image may contain: 1 person
Hoang Le Thanh

Thủ lãnh khủng bố IS – Abu Bakr al-Baghdadi – đã bị đặc nhiệm Mỹ tiêu diệt.

Toàn văn tuyên bố của ông Trump về việc tiêu diệt thủ lãnh ISIS từ Tòa Bạch Ốc :

“ Đêm qua, Hoa Kỳ đã đem công lý tới phán xét thủ lãnh khủng bố số một thế giới. Abu Bakr al-Baghdadi đã chết. Hắn là kẻ thành lập và đầu lãnh của IS, tổ chức khủng bố dã man và tàn bạo nhất thế giới.

Hoa Kỳ đã săn lùng Baghdadi trong nhiều năm. Bắt giữ hoặc hạ sát hắn là một trong những ưu tiên an ninh hàng đầu của chánh quyền của tôi. Các lực lượng đặc nhiệm của Mỹ đã thi hành chiến dịch bố ráp đầy táo bạo và mạo hiểm trong đêm ở vùng Tây Bắc Syria để hoàn sứ mệnh này.

Không có sanh mạng Mỹ nào bị thiệt hại trong chiến dịch này, trong khi một lượng lớn các chiến binh và đồng bọn của Baghdadi đã bị giết cùng hắn. Hắn ta đã chết khi chạy trốn vào tận cùng một đường hầm trong khi khóc lóc, la hét và sợ hãi. Vào thời điểm này, hang ổ của hắn đã được dọn sạch, đội quân của hắn hoặc là bị bắn chết, hoặc là đầu hàng. 11 trẻ em đã được đưa ra khỏi tòa nhà mà không bị thương, còn lại chỉ là Baghdadi bên trong đường hầm và ba đứa con của hắn mà hắn kéo vào trong hầm để chịu chung cái chết.

Khi hắn chạy đến cuối đường hầm, các chú chó của chúng ta đuổi sát đằng sau. Hắn đã kích nổ áo khoác, khiến hắn và ba đứa con thiệt mạng. Thi thể của hắn đã vỡ vụn trong vụ nổ, nhưng kết quả xét nghiệm đã khẳng định chắc chắn thân phận của hắn.

Tên tội phạm đã từng cố gắng hết sức để đe dọa người khác đã phải sống những giờ phút cuối cùng trong sợ hãi cùng cực, hoảng loạn và kinh hoàng trước sức mạnh của lực lượng đặc nhiệm Mỹ.

Chúng ta đã ở trong khu nhà đó khoảng 2 giờ và sau khi nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta đã lấy được những tài liệu và thông tin cực kỳ nhạy cảm từ vụ bố ráp.

Cái chết của Baghdadi phản ánh quyết tâm không suy suyển của người Mỹ trong việc truy bắt những thủ lãnh của bọn khủng bố và cam kết của chúng ta trong việc đánh bại hoàn toàn và vĩnh viễn IS.

Tầm với của Mỹ rất xa. Như các bạn biết, tháng trước chúng tôi đã thông báo rằng chúng tôi vừa hạ sát Hamza Bin Laden, đứa con trai vô cùng tàn bạo của Osama Bin Laden, người có những phát ngôn tồi tệ.

Hắn là kẻ kế thừa ngai vàng của Al Qaeda. Những kẻ khủng bố áp bức và sát hại người vô tội không bao giờ nên ngủ ngon vì biết rằng chúng ta sẽ tiêu diệt chúng hoàn toàn. Những con quái vật hung bạo này sẽ không thể thoát khỏi số phận – và chúng sẽ không thoát được phán xét cuối cùng của Chúa.

Baghdadi đã lẩn trốn từ nhiều năm trước, lâu trước khi tôi nhậm chức. Theo lệnh của tôi với tư cách là Tổng Tư lệnh, Hoa Kỳ đã hủy diệt “vương quốc” của hắn hồi tháng 3 năm nay. Sự kiện hôm nay là một lời nhắc nhở khác rằng chúng ta sẽ tiếp tục truy đuổi tàn dư của những kẻ khủng bố IS cho tới khi chúng chịu kết cục thê thảm.

Baghdadi và những kẻ tồi tệ làm việc với hắn – trong một số trường hợp người ta không biết rằng họ đang dính líu tới việc gì và việc đó nguy hiểm và xấu xa như thế nào – đã giết rất nhiều người. Hắn đã giết những người Mỹ vô tội như Jim Foley, Steven Sotloff, Peter Kassig, và Kayla Mueller, những vụ sát nhân này là đặc biệt ghê tởm.

Vụ hành hình công khai một phi công người Jordan, người đã bị thiêu sống trong một cái cũi để cho tất cả cùng chứng kiến, và vụ giết hại những người Cơ Đốc giáo ở Libya và Ai Cập, cũng như vụ diệt chủng hàng loạt người Yazidi, đã xếp IS vào danh sách những tổ chức tội ác nhứt trong lịch sử.

Việc cưỡng ép thay đổi tôn giáo, những bộ đồ suit màu vàng trước khi rất nhiều người bị chặt đầu, tất cả việc này đều được công khai trình diễn cho thế giới – đều là trách nhiệm của Abu Bakr al-Baghdadi. Hắn là một kẻ độc ác và tàn bạo, và đã chết một cái chết độc ác, tàn bạo như một kẻ hèn nhát, chạy trốn và kêu khóc. Nhiệm vụ tấn công lần này là hoàn hảo, và chỉ có thể thực hiện với sự thừa nhận và trợ giúp từ những con người và một số quốc gia nhất định.

Tôi muốn cảm ơn các nước Nga, Thổ Nhĩ Kỳ, Syria và Iraq, và tôi cũng muốn cảm ơn người Kurd ở Syria vì những việc làm cụ thể mà họ đã hỗ trợ chúng tôi. Cũng xin cảm ơn tới các chuyên gia tình báo tuyệt vời, những người đã giúp hành trình thành công này có thể thực hiện được.

Tôi muốn cảm ơn các binh lính, thủy thủ, phi công và thủy quân lục chiến tham gia vào nhiệm vụ đêm qua. Các bạn là những người tài giỏi nhất ở bất cứ đâu trên thế giới. Tôi muốn cảm ơn Tướng Mark Milley và các Tham mưu trưởng Liên quân của chúng ta, và tôi cũng muốn cảm ơn các chuyên gia làm việc trong các cơ quan khác của chính phủ Mỹ, những người quan trọng đối với thành công của chiến dịch.

Đêm qua là một đêm tuyệt vời cho người Mỹ và thế giới. Một kẻ sát nhân tàn bạo, kẻ đã gây ra quá nhiều đau khổ và chết chóc, đã bị loại bỏ một cách kịch liệt – hắn sẽ không bao giờ có thể làm hại một người đàn ông, đàn bà hay đứa trẻ vô tội nào nữa. Hắn chết như một con chó. Hắn chết như một kẻ hèn. Bây giờ, thế giới sẽ là một nơi an toàn hơn nhiều.

Cầu xin Chúa ban phước lành cho nước Mỹ ! ”

Nguồn: Fb Quang Đặng
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=2428908907373615&id=100007635871571

Họ tên, địa chỉ và hình ảnh ban đầu của 39 người trong container ở Anh

Hoa Kim Ngo and 11 others shared a link.

 

KNEWS.HOST
Trong lúc cảnh s.á.t Anh Quốc đang rất t.h.ậ.n trọng việc tuyên bố quốc tịch của n.ạn nh.ân sau sơ xuất ban đầu cho rằng 39 n.ạn nh.ân là người TQ. Chính quyền TQ và Việt Nam đang làm việc chặc chẽ với cảnh s.át điều tra để nhận d….

Người Việt Nam chạy trốn

Người Việt Nam chạy trốn
Từ khi nào, vì đâu?
Vì cộng sản Nga Tàu
Như một bày quỷ đỏ
Lúc vô hình như gió
Lúc hiện hình ác nhân

Sau 1 9 7 5
Người Việt phải vượt biên
Như người tù vượt ngục
Thoát nanh vuốt búa liềm

Vượt biển, thuyền mong mong
Dù bão tố, hải tặc
“Dù làm mồi nuôi cá
Hay má phải nuôi con”
Dù ngồi tù nhiều lần…
Dù bỏ nhà mặt phố…
Vẫn nhất quyết phải đi

Nay con đường lao nô
Thêm một con đường thoát
Và con đường du học
Đào thoát nhẹ nhàng hơn
Rồi con đường hôn nhân
Thoát mau mau kẻo trễ

Nhiều kẻ tụng Mác Lê
Cướp được do thể chế
Cũng sợ búa, sợ liềm
Thoát nhờ đông hồ tệ

Có lối thoát sang chảnh
Đi nhờ hẳn chuyên cơ

Nhiều người Việt bí kế
Thoát theo đường buôn người
Bao hiểm nguy rình rập
Mất mạng, tiền cũng tiêu
….
Trăm ngàn lối chạy trốn
Đi khỏi xứ thiên đường
“Xứ dân chủ vận lần
Đang thời kỳ rực rỡ”

Vì sao lại như thế?
Như cái tát thẳng tay
Vào mặt lũ cuồng cộng
Chỉ lừa dối là hay…

Ba mươi chín mạng người
Trong cái “công” giá lạnh
“Chết vì không thở được”
Chết vì phải chạy trốn
Trốn vì mất tự do…
Như Ba Chín linh hồn
Cất tiếng nói trong mơ
Tự do hay là chết?

TB, SG 28/10/2019

Image may contain: 2 people, text
Image may contain: 1 person, night
Image may contain: 4 people, outdoor
Image may contain: 4 people

THẢM KỊCH 39 NGƯỜI CHẾT TRÊN ĐƯỜNG DI CƯ VÀ NHỮNG DẤU CHẤM HỎI

Image may contain: 2 people, people smiling, flower and plant

Lm Trần Chính Trực is with Trần Chính Trực at Lm Jos Trần Chính Trực.

THẢM KỊCH 39 NGƯỜI CHẾT TRÊN ĐƯỜNG DI CƯ VÀ NHỮNG DẤU CHẤM HỎI

– Khắc Bá, SJ

Dù chưa có kết luận chính thức của cơ quan điều tra, nhưng diễn tiến và các thông tin đang cho thấy rằng các nạn nhân của thảm hoạ 39 di dân chết trong container hầu chắc là người Việt Nam.

Trước mỗi biến cố đau thương, có lẽ điều quan trọng nhất chúng ta có thể làm là thinh lặng để cảm nhận sự mất mát, cầu nguyện cho nạn nhân, và nhất là hiệp thông với nỗi đau của những thân nhân họ. Tuy nhiên, những thảm kịch thư thế này luôn chứa đựng một tiếng kêu gào mạnh mẽ đối với bất cứ ai còn nhạy bén với lương tâm của mình, thúc đẩy ta truy vấn về trách nhiệm liên đới, và đặt ra những câu hỏi cho toàn xã hội. Vì thế, dù biết việc viết lách phân tích lúc này chưa hẳn là điều nên làm, vì nhiều khi con chữ không thích hợp trước một nỗi đau, nhưng người viết vẫn mạo muội chia sẻ những suy nghĩ mình trong tư cách là một người đồng loại và đặc biệt là đồng bào.

Các em mang những gì khi ra đi?

Các nạn nhân, những người còn rất trẻ, ra đi từ miền đất Miền Trung khắc nghiệt về điều kiện tự nhiên, nơi đất đá khô cằn, và thiên tai ghé thăm thường kỳ. Cái nghèo của mảnh đất này đã nung nấu những ý chí vượt khó và cả những giấc mộng đổi đời, không phải chỉ từ thế hệ của các em, mà đã truyền đời từ tinh thần của ông bà cha mẹ để lại. Vì thế, các em đã phải mang vác trên những đôi vai còn nhỏ bé những ước mơ cùng sự trăn trở của cha mẹ, của anh chị em mình. Có những mong ước rất giản dị như để cải thiện tài chính cho gia đình, có tiền cho các em ăn học. Có những mong ước tự nhiên theo tư duy của người thôn quê chân chất, như ‘xây căn nhà lớn lớn cho bằng người ta’. Và cũng có những dự tính đường xa như tìm cách định cư ở một đất nước đảm bảo tương lai tươi sáng hơn.

Hành trang của các em chứa nhiều ước mơ và khao khát, nhưng lại thiếu hụt vốn liếng giáo dục và tầm nhìn cuộc sống. Ba từ ‘đi nước ngoài’ đã phủ sóng môi trường lớn lên nơi miền quê các em. Ở đó, nếu được hỏi ‘ước mong của con là gì?’, một em bé sẽ trả lời: ‘con mong được lớn nhanh để đi nước ngoài như các anh chị trong xóm!’ Nếu hỏi phụ huynh: ‘tại sao để con cái nghỉ học sớm?’, nhiều người sẽ trả lời: ‘học nhiều có được ích gì đâu; rồi cũng có kiếm được việc đâu! Dành tiền cho tụi nó đi nước ngoài làm còn hơn!’.

Các em mang nơi tâm trí mình những hình ảnh lung linh về một cuộc sống giàu sang nơi đất khách quê người, và một viễn tượng làm công dân của một đất nước tươi đẹp, dân chủ và hiện đại. Nét oai vệ của những vị Việt Kiều về thăm quê đã hút hồn các em; và các hình ảnh xinh đẹp, khoẻ mạnh từ những bạn bè đã qua được ngoại quốc khiến các em trầm trồ mỗi khi lên mạng xã hội. Nó thật sự quá đối nghịch với hình ảnh hiện tại của quê nhà và viễn tượng tương lai của đất nước này.

Ai đã xếp ‘hành trang’ của các em?

Nói cho cùng, di cư là một hiện tượng rất tự nhiên của con người, theo quy luật ‘đất lành chim đậu’. Vì thế, rất khó trách móc hay đổ hết tội lỗi cho những đường dây đưa người đi, vì có cầu ắt có cung. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là có những vùng đất đang không lành, hoặc được nhìn là không lành. Vì thế, điều chúng ta cần trăn trở là về ‘cầu’: tại sao các em bất chấp hiểm nguy để ra đi? Ai đó có thể trách móc rằng tính vọng ngoại và sự thiếu hụt tri thức đã làm hại các em. Nhưng ai đã xếp vào hành trang các em những điều đó?

Xét trên thực tế, những miền quê nghèo chưa khi nào thực sự trở thành trọng tâm của các chính sách kinh tế và phúc lợi xã hội. Chữ ‘lợi nhuận’ đã đẩy mọi ưu tiên trong các chính sách và chương trình phát triển kinh tế dành cho những vùng có sẵn các ưu thế vốn có, như cơ sở hạ tầng, nguồn nhân lực có trình độ, vv. Vì thế, người dân ở quê nghèo không thể thấy một khả năng cạnh tranh khả quan nào dành cho con em của mình ở thị trường việc làm trong nước; và sự bất bình đẳng cơ hội này có khả năng ngày một tăng cao. Vì vậy, di cư ra nước ngoài, nơi sức lao động phổ thông được trả xứng đáng, dường như là hướng đi duy nhất mà họ có thể nhìn thấy.

Vốn hành trang của các em cũng chỉ ra rằng hệ thống giáo dục của chúng ta đang thất bại trong sứ mạng căn bản của nó. Nếu một nền giáo dục khiến cho người dân chỉ nhìn thấy ích lợi của nó ở khía cạnh kinh tế, thì rõ ràng nền giáo dục đó đã trở nên lệch lạc! Thiết tưởng, điểm căn bản của giáo dục phải nằm ở khả năng khai sáng của nó, tức giúp con người có khả năng biện phân những giá trị mang tính nhân văn của cuộc sống, và đưa ra những lựa chọn phù hợp với các giá trị đó.

Hơn nữa, cũng đừng vội kết luận rằng vấn đề là do các em và gia đình đã có những tầm nhìn ảo tưởng và lệch lạc về đời sống ở ngoại quốc. Vấn đề căn bản không phải ở chỗ ảo ảnh của họ về đời sống ngoại quốc, dù điều này là có thật, mà là cảm nhận của họ về sự bấp bênh cho đời sống tương lai nếu họ ở lại trong nước. Nếu chân thành với nhau, chúng ta không thể chối bỏ thực tế này: hiện nay, suy nghĩ và cảm nhận của người dân nói chung về đất nước đang ở mức rất ảm đạm. Tất cả những yếu tố tiêu cực như mức độ ô nhiễm (khiến cho bệnh tật gia tăng, nhất là ung thư), giáo dục yếu kém, nợ công tăng cao, tham nhũng tràn lan, vv., đang làm cho dân chúng cảm giác về một tương lai bếp bênh. Vấn đề nghiêm trọng tới mức người dân không còn cảm thấy mình phải có trách nhiệm xây dựng, cải tạo đất nước nữa, vì họ không cảm giác về khả thể thay đổi của nó. Vì thế, nhiều người hiện nay đã không còn coi đất nước này là “mẹ”; và khi không còn cảm thức thuộc về người mẹ, họ chẳng còn tâm tình gắn bó cách sống chết với quê hương nữa. Chúng ta có thể gọi đó là hiện tượng bi quan tập thể, nhưng không phải là thứ bi quan phi lý. Vì thế, khi diễn ra tâm lý ‘chạy trốn’ quê nhà, tìm về vùng đất mới – dù chưa hẳn nơi mới thật sự tốt lành hơn – thì trách nhiệm chính không phải ở phía những người dân thôn dã này, mà là của xã hội, vì đã không tạo được một môi trường tin cậy cho công chúng. Người dân có sự khôn ngoan của họ! Nếu tầng lớp khá giả còn cảm nhận được tính không an toàn cho tương lai, mà bằng chứng là đa phần đều cho con định cư ở ngoại quốc nếu có điều kiện, thì tầng lớp dân nghèo càng có cảm thức này mạnh hơn khi họ ý thức về những thiệt thòi và cơ hội cạnh tranh nhỏ bé của con cái mình.

Như một lời tưởng niệm

Hẳn tất cả mọi người dân Việt Nam đều đang xót xa và đau đớn trước biến cố đau thương này. Chẳng ai muốn một điều như vậy diễn ra. Chúng ta cũng chẳng thể trách móc hay đổ lỗi cho một nhóm hay một cá nhân cụ thể nào. Tuy nhiên, để những người trẻ ra đi với hành trang như nói trên là điều mà cả xã hội này phải chịu trách nhiệm. Có thể chúng ta chưa tìm ra những giải đáp tức thì cho những băn khoăn mà tiếng nói lương tâm mình thúc đẩy trước thảm kịch này, nhưng chúng ta phải khắc ghi và trăn trở với những nhắc nhở đó. Phía sau mỗi thân phận di dân là cả một câu chuyện dài; và chúng ta phải lắng nghe, tìm hiểu và suy nghĩ về chúng, nhất là khi những người chết đã không còn cơ hội kể ra câu chuyện đời mình.

Những lời cuối mà cô gái trẻ Phạm Thị Trà My nhắn tin là, “con xin lỗi bố mẹ nhiều. Con đường đi nước ngoài không thành. Con chết vì không thở được.” Có thể nói, em là đại diện tiêu biểu cho những bạn trẻ đang bất chấp tính mạng để vượt biên vào vùng đất hứa. Cho tận những giây phút cuối cùng của cuộc đời, em vẫn là một con người rất Việt Nam, mang nơi mình đặc tính hiếu thảo đặc trưng của dân tộc. Em xin lỗi bố mẹ, còn đất nước này nợ em một lời xin lỗi!

Khắc Bá, SJ – TNV Vatican News

Nguồn: https://www.vaticannews.va/…/tham-kich-39-nguoi-chet-tren-d…

Đặc điểm chung của người sống thọ ‘1 nhanh, 2 nhỏ, 3 lớn’, bạn có mấy điểm trong đó?

Đặc điểm chung của người sống thọ ‘1 nhanh, 2 nhỏ, 3 lớn’, bạn có mấy điểm trong đó?

Những người sống thọ đều có đặc điểm chung ‘1 nhanh, 2 nhỏ, 3 lớn’ 

Ngày nay, con người thông qua các phương thức chăm sóc sức khỏe để đạt mục tiêu trường thọ. Tuy nhiên theo nghiên cứu, những người sống thọ thường có một số những đặc điểm chung đó là “1 nhanh, 2 nhỏ, 3 lớn”.

Tuổi thọ luôn là vấn đề được con người không ngừng khám phá từ xa xưa, hy vọng có một loại “thuốc trường thọ” để sống bất tử. Bạn sẽ hướng đến sống thọ 100 tuổi khi đáp ứng 6 điểm dưới đây:

“1 nhanh” là gì?

Nhanh đi vào giấc ngủ

Người đi vào giấc ngủ nhanh, chứng tỏ tim, gan và sự chuyển hóa trong cơ thể đều rất khỏe mạnh, đồng thời trạng thái tinh thần cũng ở mức lý tưởng vì tâm phiền sẽ gây trằn trọc khi ngủ. Tại sao nói “ăn được ngủ được là Tiên”, giấc ngủ giúp chúng ta hồi phục sau một ngày hoạt động mệt mỏi nên ngủ ngon là yếu tố hàng đầu của người sống trường thọ là điều khẳng định.

“2 nhỏ” là gì?

  1. Cổ nhỏ

alt

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng những người có cổ càng dày càng có nguy cơ mắc bệnh tim mạch cao. Trong trường hợp bình thường, nếu chu vi cổ ở nữ vượt quá 35 cm và ở nam vượt quá 38 cm, chứng tỏ cổ tương đối to. Cổ to còn cảnh báo mọi người nên cảnh giác với chứng bướu cổ, gan nhiễm mỡ, tiểu đường, ngưng thở khi ngủ….

  1. Tần suất nhịp tim nhỏ

alt

Những người trưởng thành khỏe mạnh bình thường có nhịp tim 60-100 lần một phút. Một số khảo sát đã phát hiện ra rằng khi nhịp tim của một người khoảng 70 nhịp/phút, tuổi thọ có thể đạt tới 80 tuổi và khi nhịp tim giảm xuống còn 60 nhịp/phút, theo lý thuyết, người này có thể sống lâu hơn 13 năm, tức là khoảng 93 tuổi.

Một ví dụ liên hệ dễ thấy là nhịp tim của rùa rất chậm so với loài báo, và rùa có tuổi thọ hàng trăm năm. Nhịp tim chậm cũng thường thấy ở những người thực hành thiền định, khi đó mức chuyển hóa năng lượng của họ giảm xuống mức tối thiểu nên có thể kéo dài thọ mệnh. 

Nhịp tim tăng lên khi chúng ta phải gắng sức làm việc, đối mặt với nhiều áp lực tâm lý. Với cuộc sống hối hả hiện đại, hãy giữ cho mình có được tâm hồn thanh thản là điều cần thiết để nâng cao chất lượng sống.

“3 lớn” là đặc điểm gì?

  1. Dung tích phổi lớn

alt

Quá trình hô hấp giúp trao đổi dưỡng khí, nạp oxy vào cơ thể để cung cấp cho các hoạt động của tế báo. Dung tích phổi càng lớn thì cơ thể càng được làm tươi mới tốt hơn. Thời gian nín thở dài ngắn, có thể phản ánh dung tích phổi của một người lớn hay nhỏ. Bình thường, khi nín thở khoảng 30 giây, chứng tỏ sức khỏe tốt và càng sống lâu.

Môn bơi lội là cách rất tốt để bạn luyện tập cho lá phổi phát triển, cơ thể dưới nước cũng được nâng đỡ. Hiện nay khi không khí ô nhiễm, giữ cho lá phổi khỏe mạnh cũng là yếu tố quan trọng quyết định sự trường thọ.

  1. Lực nắm tay lớnalt

Run chân tay là tình trạng không hiếm gặp ở người già, tuy nhiên không phải tất cả họ đều có biểu hiện run giống nhau. Bởi có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới chứng bệnh run chân tay này, phổ biến nhất là run sinh lý, do tác dụng phụ của thuốc điều trị, bệnh hệ thống hoặc do suy giảm chức năng não bộ.

Do đó lực nắm tay lớn mạnh cũng là một biểu hiện của thể chất khỏe mạnh. Nó phản ánh các cơ quan chức năng như tim, thận, phổi, tất cả đều hoạt động bình thường. Nghiên cứu khoa học cho thấy những người có lực nắm tay lớn sẽ sống lâu hơn. 

  1. Tấm lòng rộng lớn

alt

Thời gian dài tức giận sẽ gây nguy hiểm nghiêm trọng tới sức khỏe thể chất, những người này sẽ rất dễ gây ra các bệnh về tim mạch. Tâm trạng tốt có thể tăng cường khả năng hệ miễn dịch và ngăn ngừa ung thư ở mức độ nhất định.

Trong nhà Phật cũng khuyên răn ai làm việc tốt mà không cầu báo đáp sẽ gặp được phúc báo. Những người luôn nghĩ cho người khác, tấm lòng bao dung, rộng lượng sẽ luôn vui vẻ. Còn người ích kỷ, chỉ lo nghĩ cho hạnh phúc của bản thân sẽ ăn không ngon ngủ không yên, sống mà không hạnh phúc.

(tham khảo Sohu

From: TU PHUNG

MỘT TRÁI TIM BẰNG THỊT

MỘT TRÁI TIM BẰNG THỊT

 Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương, OP

Lòng trắc ẩn của Chúa Giêsu đã biến đổi trái tim tê liệt của tôi trong một nhà nguyện của bệnh viện.

Một bảng hiệu đơn sơ với tên gọi là “Nhà thờ Thánh Thể” được dán trên một cánh cửa gỗ ngay hành lang bệnh viện nơi tôi làm việc như là trợ lý bác sĩ.  Mặc dù tôi là một người Công giáo chính thống, nhưng tôi không hề chú ý tới nó trong nhiều tháng trời.

Tôi làm việc ở Khoa Cấp cứu, và tôi có thói quen đi làm sớm, uống một ly cà phê trước khi bắt đầu công việc.  Tôi không cố tình tránh bước vào nhà nguyện, nhưng sâu bên trong tôi sợ bị người khác nhìn thấy tôi đang cầu nguyện trong một nơi không thánh thiêng.  Tôi sợ phải giải thích và có thể phải bảo vệ niềm tin tôn giáo của mình.  Tôi đã không quan tâm đến việc làm chứng cho Chúa Kitô, và với lý do đó cho phép tôi phớt lờ bước vào nhà nguyện, thay vào đó đi thẳng tới nơi uống cà phê.

Tuy nhiên, trong một khoảng thời gian, tôi cảm thấy khó chịu về sự tê liệt ngày càng tăng mà tôi cảm thấy.  Bệnh nhân của tôi đã trải qua những thảm kịch như ung thư, sẩy thai hoặc lạm dụng thể chất, nhưng tôi không thể khiến bản thân cảm thấy phiền muộn cho họ.  Một ngày nọ, tôi đi xưng tội và nói với vị linh mục về việc này.  Nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, ngài nói với tôi rằng có lẽ tôi đã được gọi là Chúa Kitô cho các bệnh nhân của tôi theo một cách âm thầm nào đó.  Tôi tự nghĩ: Chắc chắn, Chúa Kitô sẽ cảm nhận nỗi đau của mỗi người và cố gắng làm giảm bớt nỗi đau ấy – về mặt thể lý cũng như cảm xúc.

Chúa Giêsu với Người Bệnh.  Trong vài tuần kế tiếp, tôi cầu nguyện về cách Chúa Giêsu đáp ứng với bệnh tật, sự buồn bã và bạo lực.  Trong mắt tôi, tôi thấy Người đang đi trên đường phố với những đám đông đang quây quần xung quanh Người.  Người biết những gì đang xảy ra trong lòng mỗi người, tốt và xấu.  Người biết tội lỗi của họ và Người biết rằng chính Người một ngày nào đó sẽ vượt qua họ.  Cách tôi hình dung ra điều đó, có một biển vô tận của bệnh tật và thương tích tất cả xung quanh Chúa Giêsu.  Vô số người bệnh gọi Người.  Chúa Giêsu biết không có cách nào tốt hơn là đi vào trái tim của ai đó hơn là qua sự chữa lành thể xác.  Vì vậy, Người đã đặt tay trên họ, cầu nguyện cho họ, chữa lành thể xác họ và tha thứ tội lỗi cho họ.  Người ban cho họ được cảm nếm trước sự phục sinh thể xác của họ và cho họ thấy rằng Người muốn họ được bình an và được chữa lành trong mọi chiều kích của cuộc đời họ.

Như Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nói, “Tôi thấy Giáo Hội như một bệnh viện dã chiến sau trận chiến.  Thật vô dụng khi hỏi một người bị thương nặng không biết anh ta có bị cholesterol cao…  Bạn phải chữa lành vết thương của anh ta.  Sau đó chúng ta có thể nói về mọi thứ khác”.

Ngay cả khi tôi thực hiện những kết nối này trong lời cầu nguyện, tôi vẫn không cảm thấy có nhiều thay đổi trong công việc.  Sự hỗn loạn của “trận chiến” hàng ngày tại bệnh viện khiến tôi khó tập trung vào những vết thương của bất kỳ cá nhân nào.  Tất cả những gì tôi có thể thấy là sự chiến đấu xung quanh tôi.

Phía Sau Cánh Cửa Gỗ.  Rồi một ngày, tôi đến nhận ca sớm và không có gì để làm.  Khi tôi đi qua cánh cửa gỗ ở hành lang, dấu hiệu nhà nguyện thu hút sự chú ý của tôi.  Có lẽ do Chúa Thánh Thần thúc đẩy, tôi quyết định đi vào bên trong.  Tôi mở cửa và thấy một nhà tạm vàng trên một chiếc bàn nhỏ.  Bên cạnh đó là bức ảnh Chúa Thương Xót với những lời “Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa” và một tấm ảnh của Đức Mẹ.  Một cây nến điện chạy bằng pin cho thấy sự hiện diện của Chúa chúng ta vì ngọn lửa thật bị cấm trong bệnh viện.

Khi tôi ngồi và bắt đầu cầu nguyện với Kinh Mân Côi, tôi nghĩ về việc căn phòng nhỏ này đã được biến thành một nhà nguyện.  Bị che khuất trong một hành lang bệnh viện, nó biểu lộ sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Kitô, Vua của các vị vua, Chúa trời và đất.  Và tôi là người duy nhất ở trong phòng với Người!

Trước khi tôi đến đó, Chúa Giêsu ở trong phòng một mình – một vị Vua cầm quyền trên một ngai vàng mà không có ai trong tòa.  Bên ngoài cửa tôi nghe mọi người thảo luận về kế hoạch cuối tuần và những rắc rối với đồng nghiệp.  Tôi nghe tiếng còi xe cứu thương và tiếng rít của xe lăn điện.  Hành lang rất bận rộn, và những người trong đó bận rộn với cuộc sống của chính họ.

Vị “Vua bị Quên lãng”.  Tôi bắt đầu dừng lại trong nhà nguyện để cầu nguyện trước và sau mỗi ca làm việc.  Một lần, một người đàn ông mở cửa, thấy mình lầm phòng, anh ta nhanh chóng rời đi.  Tôi không thấy ai khác cố tình vào.  Tôi bắt đầu tự hỏi tại sao.  Trong một bệnh viện đầy bệnh tật thể xác và tâm thần, nghiện ngập, những ảnh hưởng lâu dài của chiến tranh và bạo lực, vô gia cư và bị bỏ rơi, tại sao tôi — hoặc bất kỳ ai khác — không đến thăm Chúa chúng ta?  Cứ như thể Chúa là một vị Vua bị lãng quên, cầm quyền trên một ngai vàng bị bỏ qua.

Hôm nay, cũng giống như khi đi vòng quanh Galilee, Chúa Giêsu đang được người ta cần đến rất nhiều.  Hai nghìn năm trước, mọi người đã xô đẩy Chúa trên đường phố với hy vọng Chúa ban cho phép lạ.  Tôi thường nghĩ về người phụ nữ bị bệnh xuất huyết chỉ muốn chạm vào Chúa.  Bà biết bằng cách nào đó Người sẽ chữa lành cho bà.  Bà đã mất niềm tin vào y học hiện đại trong thời của bà, nhưng bà vẫn tin vào sự chữa lành thần thánh.  Ở đây trong bệnh viện này, nó không khác nhiều lắm.  Có rất nhiều phiền não mà y học hiện đại tốt nhất không thể chữa lành được.  Nhưng Đức Kitô vẫn còn ở đây, sẵn sàng tặng ban nhưng không lòng thương xót có sức chữa lành.  Người chỉ đang đợi chúng ta đến với Người.

Trở Nên Giống Chúa Giêsu.  Khi tôi đến với Chúa Giêsu trong nhà nguyện, Người bắt đầu chữa lành trái tim tôi khỏi sự tê liệt đã bọc nó lâu nay.  Thời gian của tôi ở đó đã bắt đầu thay đổi cách tôi nhìn vai trò của mình như một nhà cung cấp dịch vụ y tế.  Thay vì chỉ làm giảm bớt các đau đớn về thể lý, tôi muốn cho bệnh nhân cảm nhận được sự hiện diện của Chúa Kitô.

Điều này xảy ra theo những cách đơn giản: đặt ra cho một bức ảnh với một cậu bé có vết mổ mà tôi đã khâu và nghe những từ “cháu rất vui vì bác ở đây”; vui mừng với một người phụ nữ biết rằng cô đang mang thai – không chỉ bệnh tật – sau mười năm cố gắng thụ thai; nói với một người đàn ông lớn tuổi rằng chứng ho của bác ấy thực sự là do một khối u phổi ác tính, nhưng làm như vậy với lòng tốt dịu dàng.

Tôi đã nhận ra rằng cách tốt nhất để trở thành một sự hiện diện giống như Chúa Kitô là phải dành thời gian với Chúa Kitô trong việc cầu nguyện và trong sự Tôn Thờ.  Một khi tôi thực sự biết Chúa Giêsu, tôi thấy dễ dàng hơn để cho tình yêu của Người tỏa sáng qua tôi.

Alexander Lee, Washington DC.

Theo the Word Among us – The Issue June 2018
Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương, OP

From: Langthangchieutim

Cô gái Phạm Thị Trà My và thân phận con người dưới các chế độ Cộng sản

Cô gái Phạm Thị Trà My và thân phận con người dưới các chế độ Cộng sản

Đào Tăng Dực

27-10-2019

Theo báo mạng News.Zing.VN, thì “Sáng 26/10, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã trao Quyết định thăng quân hàm từ Trung tướng lên Thượng tướng cho hai Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Trần Quang Phương và Đỗ Căn.”

Cũng theo báo này thì, như một “con vẹt đầu đàn”, nói toàn những lời vô nghĩa như trên một hành tinh xa lạ:

“Tổng Bí thư mong muốn Thượng tướng Trần Quang Phương và Đỗ Căn tiếp tục phát huy truyền thống vẻ vang của Quân đội nhân dân Anh hùng, giữ vững phẩm chất đạo đức cách mạng, tuyệt đối trung thành với Đảng, Tổ quốc, nhân dân và hết lòng, hết sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân, phấn đấu hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân đã tin tưởng giao phó, xứng danh Bộ đội Cụ Hồ.”

Trong khi đó, dưới trái đất, cùng một thời điểm Nguyễn Phú Trọng khua môi múa mép như trên, thì công luận và báo chí thế giới vô cùng thương tâm được tin cảnh sát Anh Quốc khám phá xác chết của 39 người Trung Quốc và Việt Nam vô danh và vô tội, trong đó có 31 người đàn ông và 8 người phụ nữ trong một thùng container có máy lạnh, tại vùng Essex.

Thật vậy nhiều chỉ dẫn cho thấy có thể một số người trong đám tử thi là người Việt Nam. Ít nhất một phụ nữ Việt Nam tên Phạm Thị Trà My 26 tuổi là một trong những nạn nhân. Trước khi chết, cô gái trẻ này còn text cho cha mẹ mình một tin nhắn vô cùng đáng thương đại khái như sau:

“Con xin lỗi Ba Mẹ. Chuyến đi hải ngoại của con không thành công. Con thương Ba Mẹ nhiều. Con không thể hít thở. Con đến từ thị trấn Nghèn, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh, Việt Nam… Con xin lỗi mẹ”.

Tin mới nhất cho biết ngoài thiếu nữ Trà My ra còn có thể một thanh niên tên Nguyễn Đình Lượng cũng từ Hà Tĩnh là nạn nhân. Cho đến bây giờ thì con số chính xác những nạn nhân người Việt chưa biết bao nhiêu trong số 39 tử thi.

Được biết một thanh niên Bắc Ái Nhĩ Lan tên Maurice Robinson, 25 tuổi đã bị câu lưu và sẽ ra tòa thứ Hai ngày 28 tháng 10 về các tội ngộ sát, âm mưu buôn người, âm mưu giúp di dân bất hợp pháp và âm mưu rửa tiền. Ba nhân vật khác lớn tuổi hơn cũng bị truy tố về một số tội danh liên hệ.

Khi tin tức này đươc bộc lộ lần đầu thì thông tấn xã Hoa Kỳ CNN đặt câu hỏi:

1. Tại sao dân chúng Trung Quốc, với nền kinh tế đứng hàng thứ nhì trên thế giới, lại mạo hiểm chính mạng sống của mình để được nhập cư vào Vương quốc thống nhất Anh?

2. Tuy nhiên sau khi tin tức hé lộ sự hiện diện của người dân Việt Nam trong số người tử nạn, thì câu hỏi thứ nhì phải nêu ra là: Tại sao nhân dân của các quốc gia tự cho là thiên đường xã hội chủ nghĩa lại có khuynh hướng liều mạng sống, chạy trốn thiên đàng, tìm cách nhập cư vào các quốc gia “tư bản rẫy chết”, nói theo thuật ngữ ban tuyên huấn của các đảng cộng sản.

Câu trả lời cho cả 2 vấn nạn trên tuy phức tạp nhưng có thể hiểu tường tận khi chúng ta nắm rõ bản chất của các đảng CS đang nắm quyền tại Trung Quốc và Việt Nam.

Xã hội chủ nghĩa theo truyền thống Đệ Tam Quốc Tế của Lê Nin đề xướng bao gồm các yếu tố sau đây:

1. Xã hội chủ nghĩa (socialism) nôm na: Tức mọi phương tiện sản xuất thuộc nhà nước

2. Quốc tế chủ nghĩa (internationalism) nôm na toàn thể nhân loại phải tiến lên xã hội chủ nghĩa và tình anh em giữa các quốc gia xã hội chủ nghĩa

3. Toàn trị chủ nghĩa (totalitarianism) nôm na các đảng CS nắm quyền lực chính trị tuyệt đối

4. Tôn sùng lãnh tụ tối cao (Worship of supreme leader) nôm na tôn sùng Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình và gần đây nhất Tập Cận Bình là những lãnh tụ siêu việt.

Đức quốc xã theo truyền thống của Hitler chủ trương bao gồm các yếu tố sau đây:

1. Xã hội chủ nghĩa (Socialism) nôm na Mọi phương tiện sản xuất thuộc nhà nước sở hữu hoặc điều hành

2. Quốc gia chủ nghĩa (Nationalism) nôm na Dân tộc Đức là siêu đẳng

3. Toàn trị chủ nghĩa (Totalitarianism) nôm na Đảng Quốc Xã toàn trị

4. Tôn sùng lãnh đạo tối cao (Worship of supreme leader) tôn sùng Hitler là lãnh tụ siêu việt.

Sau khi phân tích như trên, trong trường hợp Trung Quốc và các quốc gia CS hiện hành như tại Bắc Triều Tiên và Việt Nam thì một khi yếu tố “quốc tế chủ nghĩa” bị loại bỏ và thay thế bằng “quốc gia chủ nghĩa”, nhất là quốc gia cực đoan chủ nghĩa như tại TQ, thì bản chất đảng CSTQ thật sự không khác gì Đảng Quốc Xã của Hitler. Khác chăng là CSTQ còn dối trá và nguy hiểm hơn gấp trăm lần.

Thêm vào đó, bản chất của phiên bản xã hội chủ nghĩa trong một quốc gia tại Đức Quốc Xã có vẻ trung thực hơn phiên bản xã hội chủ nghĩa trong một quốc gia tại TQ, Việt Nam và Bắc Triều Tiên nhiều.

Lý do đơn giản là vì tại các quốc gia này chỉ còn 2 giai cấp. Đó là giai cấp đảng viên bóc lột và giai cấp nhân dân bị bóc lột. Đảng viên là tư bản đỏ. Nhân dân là giai cấp lao động vô sản bị bóc lột. Giai cấp tư bản đỏ không hề chần chừ liên kết với tư bản quốc tế, bóc lột nhân dân lao động.

Đó chính là lý do tại sao xã hội đầy rẫy tham nhũng, bất công đưa đến cảnh người dân Việt, kể cả cô gái Phạm Thị Trà Mi phải thân gái dặm trường, tha phương cầu thực và bỏ thây trong một chiếc container tại Anh Quốc.

Sự lệ thuộc của đảng CSVN vào đảng CSTQ không những thể hiện trên bình diện vĩ mô qua những hành vi đốn mạt là nhượng và bán đứng Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, nhiều ngàn cây số lãnh thổ và lãnh hải, Hoàng Sa và một phần Trường Sa cho TQ, mà trên bình diện vi mô, còn mở rộng biên giới cho sử dụng đồng Nhân Dân Tệ và biến nhiều người dân Việt trở thành nạn nhân của những băng đảng tội ác TQ, buôn người như trường hợp các người Việt nêu trên.

Hầu như là đảng CSVN, TBT đảng Nguyễn Phú Trọng và 2 thượng tướng Tổng Cục Chính Trị nêu trên càng quang vinh thì số phận nhân dân Việt Nam càng thê thảm.

Chỉ khi nào toàn bộ đảng CSVN chui tuốt vào thùng rác của lịch sử và toàn dân chung lòng xây dựng một nền dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên trên đất nước, thì dân tộc Việt mới chấm dứt cảnh nước mất nhà tan, nhân dân đồ thán này.

Chế độ này còn tiếp tục thì sẽ còn những người “vượt biên”

Chế độ này còn tiếp tục thì sẽ còn những người “vượt biên”

Trương Nhân Tuấn

27-10-2019

Kỳ thi tiếng Hàn để đi xuất khẩu lao động đông nghịt người tham gia. Ảnh: Tuổi Trẻ

 

 

 

 

 

Khi cha mẹ không  thể lo cho tương lai con cái thì cha mẹ có lỗi với con. Nhưng kết lại, đất nước bần cùng, người dân khốn khổ hôm nay là do lãnh đạo hết cả.

Trở lại vụ giờ tăng lao động. Không ngoại lệ, chủ nhân, công nhân VN “ngóc đầu không nỗi” là do các chính sách về kinh tế “lột da đầu”. Công nhân VN lương thấp vì đây là chủ trương của đảng và nhà nước VN. Không phải lãnh đạo CS luôn miệng khoe “thế mạnh” của VN trước những nhà đầu tư thế giới là “nhân công VN rẻ” hay sao? Còn giới chủ, họ luôn là đối tượng “vặt lông vịt” của công an phường, của kiểm tra quận, của đội phòng cháy chữa cháy, của những vụ “bôi trơn”…

Giới chủ VN “bòn rút công nhân” không khác thời “tư bản hoang dã” cuối thế kỷ 19. Bởi vì, nếu không “xiết bù lon” thì làm gì họ sống?

Giới chủ nhân cần “bình tâm” nhìn lại để thấy mình, cũng như giai cấp công nhân, đều là nạn nhân của các chính sách của nhà nước. Vấn đề vì vậy là do chế độ chính trị chớ không phải do “qui luật thị trường”.

Không nơi nào trên thế giới này mà giới chủ nhân, lẫn công nhân, phải nuôi sống một bộ máy quan lại đảng và nhà nước nặng nề đến như vậy. Hai người làm phải cỏng một ông cán bộ. Giá xăng cao chót vót, không phải vì giá nguyên liệu mà cao vì do đủ thứ thuế. Điện, nước, thực phẩm… thứ nào cũng giá cả trên trời. Lại còn thuế BOT, gọi là tiền “mãi lộ”. Thuế má, tiền đường, tiền xăng… tăng thì giá lương thực, như yếu phẩm phải tăng. Người công nhân làm lụng suốt năm chỉ đủ nuôi miệng, tết không đủ tiền trả tiền xe để về quê.

Bây giờ nhà nước muốn người công nhân phải làm thêm giờ. Không cần quốc hội phải bàn luận. Càng bàn ra thì càng thấy đại biểu quốc hội chỉ là một đám vẹt biết nói tiếng người.

Đừng đỗ thừa dân mình làm biếng, hay biện hộ kiểu bất lương, kiểu vì sao dân Nhật, dân Hàn… trước khi giàu có như bây giờ thì lớp công nhân của họ trong quá khứ cũng đã hy sinh rất nhiều. (ĐM tụi bây!)

VN “đổi mới” (1986) đến nay đã được 33 năm. Chỉ bằng 1/2 thời gian này (1949-1968) Nhật đã trở thành đệ nhị cường quốc về kinh tế. Còn Nam hàn, từ 1960 đến 1996, bằng khoảng thời gian VN “đổi mới”, đã trở thành cường quốc thứ 8 trên thế giới.

Người công nhân Nhật, Hàn, Đài loan… xung phong làm thêm giờ ngày xưa, vì họ thấy giờ phụ trội giúp họ cải thiện được mức sống,. Với đồng lương phụ trội họ có thể đầu tư vào giáo dục đại học cho thế hệ con cái. Thế hệ cha mẹ cố gắng hy sinh, làm nền cho thế hệ con cái tiến lên. Và các quốc gia này đã thành công. Thế hệ trẻ có học đã đưa đất nước vào thời kỳ “công kỹ nghệ hóa”. Hiện nay các nước Nhật, Hàn và Đài loan… rất cần công nhân làm các công việc “hạ tiện”, vì dân họ đều đã trở thành “công nhân cổ trắng thắt cà vạt”.

Người công nhân VN làm thêm giờ thì đồng lương phụ trội này giúp họ những gì? Không giúp được gì cả, vì đời sống đắt đỏ, giá sinh hoạt tăng nhanh hơn tiền lương.

Còn giới chủ VN? Từ sau 1975 giới “tư sản dân tộc” của miền Nam đã “trắng tay”, nếu không sớm vượt biên thì họ cũng trở thành anh phu xích lô, tài xế xe ôm. Giới chủ (thành công) bây giờ hoặc là những doanh nhân tài năng lỗi lạc, hoặc là những người biết “dựa hơi” vào thế lực quan lại đảng viên, hay chính họ là quan lại đảng viên. Ngoại trừ một số rất nhỏ có đóng góp hữu ích cho đất nước, số còn lại là thứ “tư bản thân hữu”. Đất nước nát bét ngày hôm nay cũng do lớp tư bản này.

Chế độ này còn tiếp tục thì sẽ còn những người “vượt biên”. Sẽ còn những thảm cảnh chết trong thùng xe đông lạnh. Khi cha mẹ không thể lo cho tương lai con cái thì cha mẹ có lỗi với con. Nhưng kết lại, đất nước bần cùng, người dân khốn khổ hôm nay là do lãnh đạo hết cả.

TÌNH TRẠNG KHÔNG THỂ THỞ VÀ ƯỚP TỬ THI ĐÔNG LẠNH CỦA 39 NGƯỜI VƯỢT BIÊN.

Image may contain: 2 people
No photo description available.
Image may contain: outdoor
Hoang Le Thanh

TÌNH TRẠNG KHÔNG THỂ THỞ VÀ ƯỚP TỬ THI ĐÔNG LẠNH CỦA 39 NGƯỜI VƯỢT BIÊN.

“Khi cánh cửa của container được mở ra, phản ứng đầu tiên của những người chứng kiến là sốc khi thấy hàng chục xác chết chồng chất lên nhau”.

“Các thi thể gần cửa ra vào sùi bọt mép và đang ở giai đoạn đầu của co cứng tử thi (nguyên văn là rigor mortis, trong đó rigor nghĩa là “sự cứng”, mortis nghĩa là “của cái chết”.

Rigor mortis (co cứng tử thi) là gì ?

Đó là một giai đoạn sau cái chết khi các khớp xương trở nên cứng và khó dịch chuyển, nguyên nhân là do từng phần của các cơ co lại. Co cứng tử thi ở người diễn ra sau 3-4 giờ và đạt cực đại cứng sau 12 giờ rồi dần dần giảm đi xấp xỉ sau 24 giờ tính từ thời điểm chết. Tùy thuộc nhiệt độ cũng như các điều kiện khác, co cứng tử thi có thể kéo dài xấp xỉ đến 72 giờ).

“Có những dấu tay đẫm máu dọc theo bên trong cánh cửa container, nơi họ gắng đập để tìm kiếm sự giúp đỡ”.

“Họ mặc quần áo rất ít, và trong một số trường hợp là trần trụi (nguyên văn là naked)”.

Câu hỏi đặt ra là tại sao các nạn nhân lại mặc ít quần áo trong khi ở trong chiếc xe container đông lạnh đến âm 25 độ C?

Daily Mail dẫn lời một quan chức an ninh ở cảng Purfleet, hạt Essex, Anh nói rằng trong các vụ buôn người, các băng đảng tội phạm thường dùng các thùng đông lạnh để đưa người nhập cư bất hợp pháp vào Anh vì chúng có thể đi qua các thiết bị quét ảnh tầm nhiệt mà không bị phát hiện.

Ở vụ việc trên, trước khi tới cảng Purfleet, chiếc thùng xe đã đi từ cảng Zeebrugge của Bỉ. Cả 2 cảng này đều sử dụng máy quét ảnh tầm nhiệt để tìm ra những người cố tình đi lậu, tuy nhiên, thiết bị này được cho không hoạt động hiệu quả với các thùng đông lạnh.

Một quan chức an ninh giấu tên nói: ‘Thiết bị quét phổ nhiệt không hoạt động với các container lạnh. Chúng đơn giản là quá lạnh và bạn không thể nhận được bất kỳ sức nóng nào có thể đến từ ai đó nấp bên trong”.

Do vậy, người ở bên trong container chở lậu người bị yêu cầu mặc rất ít quần áo, thậm chí với những người to con thì cởi trần để khỏi phải giữ nhiệt trên người để tránh bị máy quét phổ nhiệt phát hiện. Và những cảnh tượng khi mở container ở trên ra đã cho thấy tình trạng thê thảm của các nạn nhân trước khi qua đời như thế nào.

Một quan chức an ninh ở Purfleet cho biết: “Những người này không có cơ hội để sống sót. Ngay cả khi thùng đông lạnh bị tắt đi, chúng vẫn “kín như bưng” và bất cứ ai ở trong đó lâu cũng sẽ bị chết ngạt từ từ. Quan tài còn có nhiều không khí hơn những khoang đông lạnh bị đóng kín này”.

Trước đây, việc dùng máy quét tầm nhiệt phát huy hiệu quả trong việc phát hiện người nhập cư bất hợp pháp ở các container thông thường nhưng từ khi container đông lạnh được dùng rộng rãi thì việc quét nhiệt như vậy không còn phát huy hiệu quả.

Lực lượng an ninh ở càng này cũng thừa nhận việc kiểm tra toàn bộ các thùng hàng là điều không thể. Họ chỉ có thể dùng máy quét và tiến hành kiểm tra ngẫu nhiên một số lượng thùng hàng giới hạn. Thêm vào đó, các thùng hàng đông lạnh ít khi bị yêu cầu mở ra kiểm tra vì lo ngại các thực phẩm tươi sống bên trong có thể bị hỏng.

Các tay đưa người lậu biết điều này và việc lợi dụng kẽ hở “đông lạnh” khi qua máy quét cho thấy họ ma mảnh đến mức nào. Nhưng đáng buồn là sự ma mảnh đó đã đẩy những người khốn khổ trong container đến cái chết.

A.T. PTL