Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Chúa Giêsu sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến”.
Kính thưa Anh Chị em,
Câu mở đầu của Tin Mừng hôm nay đặt ra một câu hỏi thú vị. Vậy thì ai đến trước bất kỳ nơi đâu đó? Chúa Giêsu hay tôi? Hay là Ngài, bạn và tôi, chúng ta ‘cùng nhau đến?’.
Qua phép Rửa, chúng ta là một phần Thân Thể của Chúa Kitô. Vậy thì nơi nào tôi đến, Chúa Kitô cũng đến. Ngài không đi trước chúng ta, không đi sau chúng ta; Ngài và chúng ta ‘cùng nhau đến!’. Nhưng nếu tôi không đi hoặc không vươn ra – thì ở một mức độ nào đó – Chúa Kitô không đi và Ngài cũng không vươn tới ai được. Là một phần Thân Thể Ngài; tôi là dấu hiệu hữu hình của sự hiện diện của Ngài; tiếng nói của tôi là tiếng nói của Ngài, “Ai nghe anh em là nghe Thầy!”. Vì thế, nếu tôi không nói ra thông điệp của Ngài thì ai có thể lắng nghe? “Truyền giáo không phải là chinh phục, mà là bước đi trước trong khiêm nhường để người khác có thể nhận ra sự hiện diện của Đấng yêu thương đang đến!” – Madeleine Delbrêl.
Từ sứ mệnh, các tông đồ trở về trong hân hoan; và chúng ta cũng vậy. Nhưng nếu tôi không cố gắng đáp ứng ơn gọi đã lãnh nhận của phép Rửa thì Bí tích này trở thành một nghi lễ trống rỗng, khác nào phép cắt bì mà Phaolô lưu ý, “Cắt bì hay không cắt bì chẳng là gì cả, điều quan trọng là trở nên một thụ tạo mới!” – bài đọc hai. “Rửa tội là khởi điểm, không phải điểm đến. Nó đặt chúng ta lên đường, không phải an vị trong ghế nhà thờ!” – Timothy Radcliffe.
Vậy bắt đầu từ đâu? Tôi không thể một mình cải đạo toàn bộ xã hội; tuy nhiên, tôi có thể noi gương Mẹ Têrêxa. Mỗi lần đến với một người nghèo, mẹ ý thức mẹ đang cùng đi với Chúa Giêsu và mẹ nhận ra rằng, hàng ngàn người nghèo, túng thiếu và hấp hối cần sự giúp đỡ; nhưng mẹ chỉ bắt đầu với từng người một. Điều này khiến chúng ta nhớ đến câu chuyện người đàn ông nhặt những con sao biển mắc cạn trên bờ và ném chúng trở lại biển. Một người thấy ông làm vậy liền nói, “Ông đang lãng phí thời gian. Có hàng ngàn con sao biển; việc ông ném từng con sẽ không tạo ra khác biệt nào!”. Người ấy trả lời, “Nó sẽ tạo ra sự khác biệt, mỗi lần tôi ném một con trở về nơi của nó!”.
Anh Chị em,
“Vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến”. Hôm nay, bạn và tôi cũng có thể bắt đầu với Chúa Giêsu; với Ngài, chúng ta ‘cùng nhau đến’ chỉ với một người, khởi đi từ những người thân yêu trong gia đình, trong cộng đoàn; và sau đó, vươn ra xã hội, thế giới. “Người môn đệ không bao giờ đi một mình; họ chỉ đơn giản là bước một bước trước, trong vâng phục, để dọn đường cho Thầy mình!” – Henri Nouwen. Nếu mỗi ngày, với Chúa Giêsu, ‘cùng nhau đến’ với từng linh hồn – mỗi ngày một linh hồn – chúng ta sẽ tạo nên sự khác biệt cho thế giới! Và như thế, rồi đây, “Cả trái đất, cùng tung hô Thiên Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con ý thức rằng, nơi đâu con bước đến vì yêu thương, là nơi Chúa đã có ý định đặt chân. Con không đi thay Chúa, mà đi trước để cùng Ngài đến!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
*****************************************************
CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN, NĂM C
Bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 10,1-12.17-20
1 Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông :
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : “Bình an cho nhà này !” 6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ : “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.” 10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói : 11 “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.” 12 Thầy nói cho anh em hay : trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”