Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Chặt nó đi!”; “Móc nó đi!”.
“Những bộ óc vĩ đại thảo luận về các ý tưởng; những bộ óc trung bình thảo luận về các sự kiện; những bộ óc nhỏ bé thảo luận về con người!” – Eleanor Roosevelt. Trích dẫn này đề cập xu hướng mọi người thường tập trung vào các vụ tai tiếng, thay vì các chủ đề có ý nghĩa; phản ánh các vụ này có thể khiến xã hội mất tập trung vào những vấn đề lớn hơn. Vậy mà “Điều duy nhất chắc chắn là ‘không có gì chắc chắn!’. Và một vụ bê bối – bất kể đúng đến mức nào – luôn luôn không chắc chắn!” – Ben. Franklin.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay nói đến ‘cớ vấp phạm’. Thuật ngữ này được các phương tiện truyền thông gọi là ‘tai tiếng’ hoặc ‘bê bối’; tuy nhiên, không phải lúc nào chúng cũng có chung ý nghĩa. Chúa Giêsu nói, những gì gây ‘cớ vấp phạm’, hãy “Chặt nó đi!”; “Móc nó đi!”.
Trong thời đại ngày nay, ‘tai tiếng’ có xu hướng ám chỉ những hành vi không được mong đợi. Chúng ta đọc các vụ ‘tai tiếng’ và nói, “Thật kinh khủng!”. Tuy nhiên, trong Tin Mừng, đó là những ‘cớ vấp phạm’ – ‘chướng ngại vật’ – cản trở hành trình của một người trên con đường họ đến với Chúa. Nếu một nguyên thủ cư xử không đúng với ai đó trong văn phòng của ông, điều đó có thể là ‘tai tiếng’ theo nghĩa truyền thông, nhưng không có khả năng ảnh hưởng đến việc sống đức tin Kitô giáo của một ai khác!
Con đường của Chúa Kitô là con đường yêu thương; ở đâu có yêu thương, hành vi này được ghi nhận và khen thưởng. Vì vậy, bất kỳ ai cho một người dù chỉ một ly nước, vì người đó là một môn đệ Chúa Kitô, họ không mất phần thưởng. Mặt khác, “bất kỳ ai” làm hỏng niềm tin của một tín đồ thì đáng chịu số phận tệ hơn cả cái chết. Và điều đó áp dụng chủ yếu cho những người có cùng đức tin, những ai mà bằng hành động của họ, có thể là rào cản cho một người theo Chúa Kitô hoặc đến với Ngài.
Trong cuộc sống, có thể có những thứ vốn có thể ngăn cản chúng ta sống sứ điệp Tin Mừng. Một bàn tay ‘vô tâm’ có thể làm tổn thương, ăn cắp, lạm dụng tình dục; thà cụt còn hơn để nó làm những điều ấy. Một bàn chân ‘vô định’ có thể đưa chúng ta đến những nơi mà chúng ta bị tha hoá hoặc tha hoá người khác; thà què còn hơn là dính líu vào những điều đó. Một đôi mắt ‘vô hướng’ có thể khiến chúng ta đối xử với người khác – dù xinh đẹp và hấp dẫn đến đâu – chỉ như những đối tượng ham muốn vốn có thể dẫn đến những điều tồi tệ; mù loà sẽ là một điều xấu ít hơn.
Anh Chị em,
“Chặt nó đi!”; “Móc nó đi!”. Yêu cầu của Chúa Giêsu thực sự là yêu cầu về tình yêu và sự trưởng thành! Thực hành lời Ngài, bạn sẽ không mất phần thưởng. Điều làm cho hành động của chúng ta có ý nghĩa phải luôn là tình yêu. Chúa Giêsu chỉ lên án nghiêm khắc những kẻ làm điều ác và gây ‘cớ vấp phạm’, những kẻ khiến ‘những người bé mọn’ không đến được với Ngài. Ngài không thúc giục chúng ta thực hiện những cuộc cắt cụt theo nghĩa đen, Ngài chỉ cảnh báo chúng ta về nhiều điều có thể là chướng ngại vật trong đời sống Kitô của mình. Hôm nay, bạn và tôi suy ngẫm và cố gắng liệt kê những điều cản trở chính mình và cản trở người khác đến với Chúa!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con “ỷ được tha thứ mà khinh nhờn!” – bài đọc một. Cho con biết sợ tội – sợ cho mình và sợ cho người khác!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
From: KimBang Nguyen
*********************************************
Thứ Năm Tuần VII Thường Niên, Năm Lẻ
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
41 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.
42 “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. 43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. [44] 45 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. [46] 47 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt. 49 Quả thật, ai nấy sẽ được luyện bằng lửa như thể ướp bằng muối. 50 Muối là cái gì tốt. Nhưng muối mà hết mặn, thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại? Anh em hãy giữ muối trong lòng anh em, và sống hoà thuận với nhau.”