CHẶNG THỨ 11: Chúa Giêsu chịu đóng đinh vào thập giá- Cha Vương

Ngày mới tràn đầy yêu thương của Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 5, 4MC: 03/04/2025

CHẶNG THỨ 11: Chúa Giêsu chịu đóng đinh vào thập giá

TIN MỪNG: Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm. (Lc 23:33-34)

SUY NIỆM: Trước tiên họ đóng đinh vào chân tay Ngài trên cây thập tự và dựng cây thập tự lên. Ngài bị treo một cách đau đớn trong suốt ba giờ đồng hồ. Đây là một tấm gương về sự kiên nhẫn và hy sinh để cho mọi người noi theo. Có lời tường thuật rằng, Đức Giáo hoàng Gioan XXIII có treo một tượng chịu nạn trên tường của phòng ngủ của ngài. Trước khi đi ngủ, khi thức dậy hoặc bất kỳ lúc nào người coi sóc làm ngài thức dậy trong đêm, ngài quỳ gối cầu nguyện trước tượng đó. Ngài nói “Ôi Thập Giá! Đó là dấu chỉ tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta.” Chúa ơi, nhìn vào thân hình bầm dập của Chúa,  thật con không đáng! Làm sao con có thể đáp lại tình yêu mà Chúa đã dành cho con? Giờ đây bất cứ bệnh tật, đau khổ, mất mát, phiền muộn nào đến với con, con sẽ chấp nhận tất cả.

XÉT MÌNH: Lược qua 7 mối tội đầu sau đây: Kiêu ngạo, hà tiện, dâm dục, hờn giận, mê ăn uống, ghen ghét, lười biếng, tội nào bạn cần phải đóng đinh nó vào thập giá để được ơn tha thứ. Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xưa Chúa đã chịu đóng đinh thân mình vào thập giá, để nhắc nhở con rằng: Hãy đóng đinh những thói hư tật xấu vào thánh giá Chúa để được Người đón nhận, thứ tha và chữa lành. Xin cho con học nơi Chúa sự hy sinh quên mình vì hạnh phúc tha nhân. Xin giúp con quyết tâm từ bỏ những tội xúc phạm đến thân xác và linh hồn, và xin cho con biết từ bỏ những ý riêng mà hướng lòng đến những nhu cầu của người khác, để sự hiện diện mỗi ngày của con làm cho gia đình và môi trường sống của con thêm niềm vui và hạnh phúc. Amen. 

From: Do Dzung

*****************************

ĐỪNG ĐÓNG ĐINH CHÚA – Ca khúc Thiên Kiều Giang

ĐỪNG NÉM ĐÁ.  XIN ĐỪNG.  HÃY BỎ ĐÁ XUỐNG – Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ 

Đoạn Tin Mừng Thánh Gio-an (Ga 8,1-11) kể lại việc người ta đem đến cho Chúa Giê-su một thiếu phụ, chị này không có tên, cũng chẳng có danh tính nào khác: chỉ biết chị là một thiếu phụ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, có vậy thôi.  Chị bị mắc kẹt trong một tình huống đặc biệt gây tò mò (x.Ga 7,53-8,11).  Tuy nhiên, trên hết cô ấy là một tội nhân được tha thứ.

 Đối với một kẻ ngoại tình, cần có ba người, nghĩa là có vợ, chồng và nhân tình.  Nhưng ở đây chỉ có một mình thiếu phu được các luật sĩ và biệt phái đưa đến trước mặt Chúa Giê-su.  Ban đầu, người ta không quan tâm đến chị mấy: điều quan trọng nhất là các nhà thông luật đã thử Chúa Giê-su, nên đặt Người vào một tình huống tế nhị.  Liệu Chúa có minh oan cho người phụ nữ này, đi ngược lại luật Mô-sê không?  Hay Chúa quyết định lên án chị?

Mọi người có mặt đều hồi hộp đợi Chúa trả lời.  Nhưng Chúa Giê-su thay vì từ chối trả lời câu hỏi một cách trực tiếp của các luật sĩ và biệt phái, Người đã xoay chuyển tình thế: từ câu hỏi của các ông về việc áp dụng Luật Mô-sê, sang việc yêu cầu các ông tự chất vấn lương tâm của chính mình với câu:  “Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi” (Ga 8,7).

 Chúng ta không biết gì về thái độ của người thiếu phụ trong vụ án này, vì chị không có tên.  Chị từ đâu đến chúng ta cũng chẳng hay, ngoại trừ lỗi lầm của chị, một lỗi lầm công khai không thể nghi ngờ, một lỗi lầm mà bất cứ người phụ nữ nào cũng không tự bảo vệ được mình.  Chúng ta hình dung ra chị đứng trước đám đông với cáo trạng, chắc chị đang sợ hãi, xấu hổ, có lẽ nhếch nhác, đầu tóc, quần áo, “bị bắt quả tang” mà.

 Câu nói của Chúa Giê-su với chị: “Hỡi thiếu phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi?  Không ai kết án chị ư?” ( Ga 8,11).  Nghĩa là chỉ sau khi những người buộc tội chị ra đi hết, chị mới có thể mở miệng và nói được mấy từ để đáp lại Chúa Giê-su: “Thưa Thầy, không ai cả” (Ga 8, 11).  Từ “Thầy” ở đây không phải là một lời tuyên xưng đức tin, mà là một cách xưng hô tôn trọng cùng người đối thoại với chị.  Cuộc đối thoại ngắn gọn, nhưng những lời cuối cùng của Chúa Giê-su nói lên điều cốt yếu.  Cũng một câu: “Ai trong các ông sạch tội hãy ném đá chị này trước đi” (Ga 8.7), khiến các thẩm phán con người đã tự xét xử mình, và vị thẩm phán thiêng liêng, ban sự tha thứ cho thiếu phụ phạm tội ngoại tình, đồng thời khuyến khích mọi người đừng phạm tội nữa.

 Qua câu nói: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi” (Ga 8,7), Chúa Giêsu muốn hướng con người nhìn về tâm hồn mình, để nhận biết tội lỗi bản thân và ăn năn trước khi kết tội anh chị em đồng loại.  Hơn nữa việc kết tội không thuộc quyền của con người mà là đặc quyền của Thiên Chúa.  Chỉ có Thiên Chúa mới có thẩm quyền kết án con người.  Khi con người kết án anh chị em mình là lúc họ đặt mình ngang quyền với Thiên Chúa là Đấng Tạo dựng muôn vật.

 Khi bàn về câu truyện này, thánh Au-gút-ti-nô dùng hai từ bằng tiếng La tinh là Miseria và misericordia (Khổ đau và lòng thương xót) bởi vì “Thiên Chúa sai Con của Ngài đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Ngài mà được cứu độ” (Ga 3,17).

“Bấy giờ Chúa Giê-su đứng thẳng dậy và bảo nàng: “Hỡi thiếu phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi?  Không ai kết án chị ư?” Nàng đáp: “Thưa Thầy, không có ai.”  Chúa Giê-su bảo: “Ta cũng thế, Ta không kết tội chị.  Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa” (Ga 8, 10-11). 

Đoạn Tin Mừng này có thể được gọi với tiêu đề là: “Tội nhân được tha thứ.”  Khi đọc đoạn này, nhiều người đã tập trung vào chiều kích tội lỗi và lời buộc tội chị được các biệt phái và luật sĩ đưa ra.  Tuy nhiên, điểm nổi bật hơn cả của câu chuyện liên quan đến sự tha thứ mà Chúa Ki-tô ban cho một người phụ nữ bị những người đàn ông sẵn sàng lên án tử.  Một người phụ nữ vô danh, đại diện cho những nạn nhân, hay những người yếu đuối nhất, đến nỗi bị coi như một đồ vật, nhưng lại là những người mà Chúa Ki-tô dành cho họ cái nhìn với sự chú ý, nhất là sự tha thứ yêu thương và giải phóng của Người. 

Câu chuyện Người đàn bà ngoại tình theo truyền thống là tên được đặt cho đoạn Phúc âm Gio-an 7, 53 – 8,11.  Đoạn văn ghi lại ý định ném đá một phụ nữ bị cáo buộc về tội ngoại tình của những người thuộc phái Pha-ri-sêu.  Vào thế kỷ thứ 4, Thánh Au-gút-ti-nô hỏi liệu những người chồng ghen tuông, lo lắng về sự tự do mà Chúa Giê-su ban cho những người vợ, có xé trang này ra khỏi Kinh thánh của họ không!  Trên thực tế, đoạn văn này không được tìm thấy trong hầu hết các bản viết tay tiếng Hy Lạp trước thế kỷ 12, và cũng không có trong một số bản viết tay tiếng Latinh.

 Đừng ném đá vào người phụ nữ ngoại tình/Tôi đứng đằng sau chuyện đó!” (Georges Brassens, “Dưới bóng những người chồng”).  Đoạn văn này là một trong những đoạn văn nổi tiếng nhất trong Tin Mừng, và câu nói “đừng ném đá” bắt nguồn trực tiếp từ đó.

 Thông điệp của Chúa Giê-su rất rõ ràng: Thiên Chúa tha thứ vô ngần vô hạn, vượt quá mọi mức độ.  Ngài là như vậy, Ngài hành động vì tình yêu và sự nhưng không.  Chúng ta không thể trả ơn Thiên Chúa, nhưng khi chúng ta tha thứ cho anh chị em của mình, chúng ta bắt chước Thiên Chúa.  Đừng ném đá vào người phụ nữ ngoại tình.  Xin đừng ném đá.  Hãy bỏ đá xuống khỏi tay.

 Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

From: Langthangchieutim


 

LỐI TẮT NÊN THÁNH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

“Tôi không cần người đời tôn vinh!”.

“Khiêm tốn là điều bạn và tôi nên thường xuyên cầu xin khẩn nguyện, nhưng đừng bao giờ tạ ơn vì nó! Hãy quên mọi việc tử tế ngay khi vừa làm xong; quên những lời khen khi vừa giành được. Đó là lối tắt nên thánh!” – M. R. De Haan.

Kính thưa Anh Chị em,

Vinh quang và danh dự không thuộc về bạn, nó thuộc về Chúa! Vậy mà chính Thiên Chúa cũng không cần nó! Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói, “Tôi không cần người đời tôn vinh!”. Vì thế, thật khôn ngoan khi bạn “quên mọi việc tử tế ngay khi vừa làm xong; quên những lời khen khi vừa giành được!”. Khiêm tốn là ‘lối tắt nên thánh’ vậy!

Người đời thường tìm kiếm lời khen của nhau, đang khi Thánh Kinh dạy, “Hãy dâng Chúa vinh quang xứng Danh Người!”. Tại sao? Vì chỉ Thiên Chúa mới xứng với muôn lời hoan chúc. Ý thức điều này, bạn đã lần bước trên con đường thánh đức! Khi lang thang ăn mày khen lao của người đời, bạn lao vào mọi việc cốt để được chấp nhận; vậy mà khi hì hục làm thế, bạn tự tạo chiếc máy chém cho mình! Do đó, một khi nhất mực thanh tẩy mọi ý định quy ngã – quên bản thân – để tôn vinh chỉ một mình Chúa qua mọi lời nói, hành vi và suy nghĩ… bạn và tôi sẽ kín múc bình an và niềm vui; từ đó, nhiều linh hồn và chính bản thân chúng ta sẽ hưởng nhận bao ân sủng của Chúa, và đó là ‘lối tắt nên thánh’.

Đối lập với việc được con người chấp nhận là sự khước từ của nó. Chúa Giêsu đã trải nghiệm sự từ rãy này mà cao điểm là cái chết thập giá. Tuy nhiên, chính tại khoảnh khắc mất hết sự chấp nhận này, Ngài vẫn được Chúa Cha ưng nhận; và quyền năng của Chúa Cha đã phục sinh Ngài từ cõi chết. Qua đó, mầu nhiệm tử nạn và phục sinh cho thấy, việc bị con người từ chối không nhất thiết là Thiên Chúa cũng sẽ từ rãy; ngược lại thì đúng hơn! Như vậy, được Thiên Chúa chấp nhận và khen lao mới là điều quan trọng; nó quý hơn vạn lần so với những gì thế gian ‘bố thí’.

Thật thú vị, ngay cả Thiên Chúa cũng có chung số phận! Ngài bị từ chối bởi chính dân mình; Israel không tôn thờ Ngài như Ngài đáng được tôn thờ. Họ đã đúc một con bê vàng và quỳ xuống thờ lạy nó – bài đọc một, “Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng bò ăn cỏ”. Điều này khiến Thiên Chúa nổi giận và Ngài nhất tâm tru diệt dân; và Môsê, một lần nữa, đứng ra xin Ngài thương tha và Ngài lại xiêu lòng. Thật xúc động, “Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Tôi không cần người đời tôn vinh!”. Đó là lập trường và tiêu chí hành động của Chúa Giêsu. Với Ngài, Chúa Cha là ưu tiên số một; Ngài ra sức làm điều Cha muốn. Thế giới đang chứng kiến những cuộc chiến tàn khốc do những kẻ ‘tham nhũng quyền lực’ và ‘đói khát nó’ cách bệnh hoạn; bạn và tôi được mời gọi trở nên những Giêsu, những Môsê, những con người của cầu nguyện, hy sinh và quên mình vì người khác. Hãy dâng những hy sinh âm thầm nhỏ bé mỗi ngày, cốt chỉ để Thiên Chúa nhìn thấy và một chỉ để tôn vinh Ngài. Đó là những lối đi thật nhỏ, thật ngắn – lối “Giêsu” – ‘lối tắt nên thánh!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con vui sống kiếp ăn mày khi con ‘đói khát quyền lực, huyễn danh’. Giúp con mỗi ngày làm điều đẹp lòng Chúa; và như thế, con đang nên thánh!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

From: Kim Bang Nguyen

***************************************************

Thứ Năm Tuần IV Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. 32 Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. 33 Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật. 34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ. 35 Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian. 36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. 37 Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. 38 Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người đã sai đến. 39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi. 40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.

41 “Tôi không cần người đời tôn vinh. 42 Nhưng tôi biết : các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. 43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận. 44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?

45 “Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy. 46 Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi. 47 Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói?”


 

CHẶNG THỨ 10: Quân lính lột áo Đức Chúa Giê-su- Cha Vương

Chúc bình an! Xin Chúa biến đổi con tim bạn để bạn biết lắng nghe và sống theo Lời Chúa. Hãy nhớ nhau trong cầu nguyện.

Cha Vương

Thư 4, 4MC: 02/04/2025

CHẶNG THỨ 10: Quân lính lột áo Đức Chúa Giê-su

TIN MỪNG: Chúng lấy cây sậy đập lên đầu Người, khạc nhổ vào Người, và quỳ gối bái lạy. Chế giễu chán, chúng lột áo điều ra, và cho Người mặc áo lại như trước. Sau đó, chúng dẫn Người đi để đóng đinh vào thập giá. (Mc 15:19-20)

SUY NIỆM: Vào thời Chúa Giê-su, những người bị đóng đinh thường bị lột hết quần áo. Đó là một bước nhục mạ cuối cùng. Chúa đã chịu bị tước bỏ mọi thứ để dạy cho bạn một bài học “từ bỏ” thế gian để được sống đời đời với Chúa—“Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì?” (Mt 16:26)

 Tuy rằng tiền bạc, của cải, danh vọng, quyền lực được coi như là một thần tượng của mọi thời đại nhưng nó không thể đáp ứng cho những khát khao của một con tim yêu mến Chúa. Bạn đang khao khát gì và tìm kiếm gì?

XÉT MÌNH: Có bao giờ bạn cảm thấy ganh tỵ với những của cải mà người khác có không? Bạn có đau lòng xót ruột vì sự sung túc giàu sang của người khác không? Bạn có ước muốn cho người khác hay cho công việc của họ bị sụp đổ không? Bạn có gian lận trong việc phân chia tài sản gia đình không? Bạn có ham lợi hay ích kỷ không? Bạn có tin Thiên Chúa là người chăm sóc mọi nhu cầu thể xác tâm linh của bạn không? Bạn có đặt của cải, vật chất, quyền hành, danh vọng là mục đích chính của đời sống không? Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, còn gì cho bằng giờ phút này, đau đớn và tủi nhục biết bao. Xin cho con biết nói “không” với cuộc sống chỉ biết hưởng thụ; biết nói “không” với những đòi hỏi của tính ích kỷ ; biết nói “không” với tất cả, để rồi cuộc đời con chỉ cần một điều duy nhất là sống trọn vẹn trong bàn tay Tình Yêu của Chúa. 

From: Do Dzung

**************************

Khát Khao || Sáng tác: Lm – Thái Nguyên || Trình bày: Trương Diễm

TRAO SỰ SỐNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý”.

“Cuộc sống con người là một tiến trình liên lỉ làm quen với những điều không ngờ! Thiếu nhi trìu mến, thiếu niên dễ dạy, 20 hãnh tiến, 30 không mệt mỏi, 40 bốc lửa, 50 mạnh mẽ, 60 nghiêm túc, 70 trầm mặc; 80 đau đớn, thở gấp và đợi chết! Nhưng, ở bất cứ giai đoạn nào, một cuộc sống chỉ ý nghĩa khi nó ‘trao sự sống’ và cứu sống!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Trái ngược với con người, Thiên Chúa không trải qua một giai đoạn nào! Ngài hằng hữu, hằng sống và đời đời! Ngài là Đấng ‘trao sự sống’ và cứu sống. Lời Chúa hôm nay cho thấy Thiên Chúa dịu dàng như người mẹ; kiên định như người cha. Từ các thuộc tính ấy, Gioan đi đến một định nghĩa trên tất cả các định nghĩa, “Thiên Chúa là Tình Yêu!”.

Isaia diễn tả tình yêu của Thiên Chúa khi gợi lên hình ảnh một phụ nữ yêu thương đứa con đang thót lọt trong lòng bà. Hình ảnh này nói lên sự ràng buộc giữa Thiên Chúa và con người – bài đọc một, “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ!”. Thánh Vịnh đáp ca xác tín, “Chúa là Đấng từ bi nhân hậu!”.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói, “Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý”. Ngài còn nói, “Giờ đã đến – và chính là lúc này đây – giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống!”. Khi nói đến ‘giờ’ của Ngài, như Isaia, Chúa Giêsu lấy lại hình ảnh mang nặng đẻ đau của một người mẹ; Ngài muốn nói, chính qua ‘cuộc sinh nở’ tử nạn và phục sinh của Ngài, Ngài ‘trao sự sống’ mới cho những ai tin. Họ sẽ nhận được sự sống, một sự sống từ trên cao, vĩnh cửu; và sau sự chết, được cùng Ngài đi vào cõi đời đời. Vì thế, tất cả môn đệ Giêsu mọi thời, thuộc mọi đấng bậc, nam hay nữ, kết hôn hay độc thân, đều được kêu gọi chia sẻ công việc của Ngài: ‘trao sự sống’ và cứu sống!

Thánh Augustinô từng nói đến một “Cuộc trao đổi tuyệt vời”, “Nếu Ngôi Lời không mặc lấy xác phàm của chúng ta trước, Ngài không thể chết vì chúng ta. Chỉ bằng cách đó, Chúa Trời bất tử mới có thể chết và ban sự sống cho người phàm. Do đó, bằng sự ‘chia sẻ kép’ này, Ngài đã mang đến một sự trao đổi tuyệt vời. Chúng ta đã làm cho Ngài có thể chết, và Ngài đã làm cho chúng ta có thể sống!”.

Anh Chị em,

“Ngài đã làm cho chúng ta có thể sống!”. Cảm nghiệm được tình yêu và hạnh phúc khi sống sự sống của chính Thiên Chúa, không ai trong chúng ta được phép sống tầm thường. Bạn và tôi buộc phải chọn sống một cuộc sống có ý nghĩa. Vậy, hãy thôi sống lây lất, tiếc nuối ‘thuở lang thang’, thôi ‘sống qua ngày đợi qua đời’; nhưng tuỳ sức mình, chúng ta ra sức tái tạo tình yêu, tái tạo niềm vui, bình an cho mình và cho người khác! Được như thế, bạn và tôi đang cùng Chúa ‘trao sự sống’ và cứu sống thế giới vậy!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dẫu con là ai – 30, 40 hay ‘mấy mươi’ đi nữa, rồi cũng chỉ ‘thở gấp và đợi chết’ – cho con luôn là một ‘vũ khí lợi hại’ trong tay Chúa để tiếp tục trao ban!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

******************************************************

Thứ Tư Tuần IV Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

17 Khi ấy, sau khi chữa lành một người bệnh trong ngày sa-bát, Đức Giê-su tuyên bố với người Do-thái rằng: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc.” 18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.

19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: “Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. 20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc. 21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý. 22 Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, 23 để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con. 24 Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.

25 “Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống. 26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, 27 lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. 28 Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con 29 và sẽ ra khỏi đó : ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.

30 “Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.”


 

CHẶNG THỨ 9: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba-Cha Vương

Chúc bạn một ngày thật sáng suốt khi xét khuyết điểm của mình, mà mù tối đối với khuyết điểm của người khác. Hãy cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

Thứ 3, 4MC: 01/04/2025

CHẶNG THỨ 9: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba

TIN MỪNG: Tưởng mình như tan dần ra nước, toàn thân con xương cốt rã rời, con tim đau đớn bồi hồi, mềm như sáp chảy tơi bời ruột gan. (Tv 22:15)

SUY NIỆM: Phạm tội thì dễ, xin lỗi thì khó, quyết tâm đừng phạm tội nữa thì càng khó hơn. Việc Chúa ngã xuống đất lần thứ ba nhắc nhở cho bạn về sự yếu đuối và mỏng dòn của con người, khi đã được tha thứ lại quay trở về những thói quen xấu trước đây. Căn tính “ngựa quen đường cũ” này làm cho Chúa hoàn toàn đuối sức kiệt quệ. Nhưng Ngài không nằm đó! Ngài gượng dậy một cách khó khăn đau đớn vì chỉ muốn cứu sống nhân loại. Tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa là thế đấy! Để đáp trả lại tình yêu này bạn hãy cố gắng và quyết tâm vươn lên để quay về ẩn náu trong mái ấm của người Cha nhân hậu và đừng nằm bẹp trong vũng bùn của tội lỗi nữa nhé.

XÉT MÌNH: Nếu bạn chân thành nhìn lại cuộc đời mình, có những tội nào bạn cần đến sự tha thứ của Chúa? Như bạn cần lương thực hàng ngày thế nào thì  bạn cũng cần được tha thứ như thế để được sống bình an và hạnh phúc. 

Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, khi con kiệt sức đừng để con bỏ cuộc nhưng hãy nâng con lên. Dù quá khứ con thể nào chăng nữa, xin giúp con biết quay về với Chúa để bắt đầu làm lại cuộc sống mới trong lòng đại dương của lòng thương xót Chúa.

From: Do Dzung

***************************

Đại dương thương xót – tinmung.net

CHẶNG THỨ 8: Chúa Giêsu gặp các phụ nữ thành Giê-ru-sa-lem – Cha Vương

Chúc bạn ngày Thứ 2 đầu tuần được nhiều ân sủng của Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 2, 4MC: 31/03/2025

CHẶNG THỨ 8: Chúa Giêsu gặp các phụ nữ thành Giê-ru-sa-lem

TIN MỪNG: Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói: “Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. (Lc 23:27-28)

SUY NIỆM: Thương xót (thương cảm) nghĩa là đặt cảm xúc của mình vào hoàn cảnh khốn khổ của người khác để thấu hiểu nỗi đau của họ và được thể hiện qua hành động, còn thương hại (tội nghiệp) là chia sẻ nỗi đau mà một người dành cho người khác nhưng không được thể hiện qua hành động cụ thể để giúp đỡ/hỗ trợ. Những người phụ nữ này đã thể hiện cả hai phẩm chất này khi họ đồng hành với Chúa Giê-su, khi họ thấy thân xác Ngài bị bầm dập rách nát. Là những người theo Chúa, thốt lên hai chữ “tội nghiệp” không thì chưa đủ, bạn phải có lòng thương cảm nữa. Noi gương các phụ nữ thành Giê-ru-sa-lem, ước mong bạn có tấm lòng thương cảm khi bạn lắng nghe những khó khăn hoặc đau khổ của người khác, khi bạn nắm tay người ốm đau trên giường bệnh hoặc ôm ấp người đang đau buồn vì mất đi người thân yêu. 

XÉT MÌNH: Thái độ của bạn thế nào khi bạn gặp kẻ đói ăn, kẻ khát uống, kẻ rách rưới ăn mặc, kẻ vô gia cư? Đối với những người đau yếu bệnh tật, bạn đối xử với họ như thế nào? Có bao giờ bạn tự nguyện chia xẻ nỗi đau vì sự mất đi người thân yêu bằng cách đi tham dự nghi thức an táng cho người không liên hệ gì đến bạn không?

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin cho con luôn biết sống vị tha, đừng khép kín trong cuộc sống ích kỷ cá nhân, đừng chạy theo những thú vui bên ngoài mà quên đi bổn phận và trách nhiệm cá nhân lo cho gia đình và những người chung quanh con. 

From: Do Dzung

***************************

Thập giá đời con – Nguyễn Hồng Ân – (sáng tác : Lm. Phong Trần)

KIẾN TẠO KHÔNG GIAN- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!”.

“Có một thuộc tính mà chỉ mình Thiên Chúa có. Đó là phẩm chất ‘hiện diện mọi nơi, mọi lúc’ của Ngài – Đấng không bị ràng buộc bởi thời gian, không gian! Điều này không có nghĩa là thiên nhiên và con người – một phần của Ngài – được tôn thờ! Không! Tạo vật tách biệt Tạo Hoá, nhưng không bao giờ độc lập với Ngài. Điều nó cần làm là luôn kiến tạo không gian cho Ngài; và quan trọng hơn, để Ngài biến đổi!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay tiết lộ, mỗi người chúng ta có thể cộng tác với Chúa, ‘kiến tạo không gian’ cho Ngài; nhờ đó, Ngài có thể làm một điều kỳ vĩ!

Người cha có đứa con hấp hối của trình thuật là một kiểu mẫu, “Xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!”; “Ông cứ về đi, con ông sống!”; “Ông tin vào lời Đức Giêsu nói với mình, và ra về”. Việc “tin” của ông đã tạo điều kiện cho Chúa Giêsu, Đấng đã làm một điều kỳ vĩ, con ông sống! Đức tin đan dệt không gian cho quyền năng của Chúa Giêsu, không chỉ quyền năng của một ‘Ai đó’ cực kỳ quyền năng, nhưng của ‘một Ai đó’ cực kỳ yêu tôi, ‘một Ai đó’ muốn ở trong tình yêu với tôi, ‘một Ai đó’ luôn đồng hành bên tôi để nâng đỡ tôi! Đây là một niềm tin dám ‘kiến tạo không gian’ cho Đấng Biến Đổi!

Thật thú vị, đây không chỉ là việc của con người, nhưng còn là việc của Thiên Chúa, “Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới!” – bài đọc một. Như con người, Thiên Chúa ước ao tận hưởng niềm vui trong tình yêu với nó, “Này đây Ta sẽ tạo Giêrusalem nên nguồn hoan hỷ. Vì nó, Ta sẽ hân hoan!”. Và điều tuyệt vời đã xảy ra, Giêrusalem được biến đổi, “Nơi đây, sẽ không còn nghe thấy tiếng than khóc kêu la!”. Không chỉ Giêrusalem được biến đổi, bạn và tôi cũng có thể được biến đổi; và Hội Thánh – Giêrusalem mới – được biến đổi! ‘Được biến đổi’ đồng nghĩa với ‘được cứu sống’, và niềm vui hẳn sẽ ùa về, “Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài, vì đã thương cứu vớt!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Noi gương Chúa Giêsu, Đấng kiến tạo những không gian yêu thương, bạn và tôi làm như Ngài. Một khi muốn trở nên hào phóng, không gian, thời gian sẽ không thành vấn đề; vì sự hào phóng phát xuất trực tiếp từ trái tim vượt qua mọi biên giới, bất chấp mọi rào cản, “Người có tấm lòng bác ái luôn tìm được thứ gì đó để cho đi!” – Augustinô.

Anh Chị em,

“Xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!”. Lời cầu của người cha xem ra không cho phép Chúa Giêsu nấn ná; nó thúc bách sự hiện diện cấp thiết của Ngài. Nhưng ông nào biết, thuộc tính của Ngài là “hiện diện mọi nơi, mọi lúc!”. Không cần hiện diện thể lý, Ngài hiện diện bằng Lời. Ấy thế, người cha vẫn tin! Phép lạ đã xảy ra! Như vậy, quyền năng của Thiên Chúa sẽ thực thi một khi lòng tin của con người đồng nhịp với lòng thương xót của Ngài! Vấn đề còn lại là đức tin của chúng ta. Thiên Chúa làm được mọi sự với ai có lòng tin! Chính lòng tin ‘kiến tạo không gian’ cho Thiên Chúa và ‘phần còn lại, Ngài lo!’. ‘Phần còn lại’ tốt nhất là bạn và tôi được nên giống Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con suốt ngày chỉ lo kiến tạo những ‘không gian thế tục’; vì như thế, Chúa vẫn ‘vô gia cư’ đối với trái tim con. Cho con biết dành chỗ cho Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Nguyen Kim Bang

**********************************************************

Thứ Hai Tuần IV Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

43 Khi ấy, sau hai ngày lưu lại Sa-ma-ri, Đức Giê-su đi Ga-li-lê. 44 Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình. 45 Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.

46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um. 47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết. 48 Đức Giê-su nói với ông: “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!” 49 Viên sĩ quan nói: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!” 50 Đức Giê-su bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về. 51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi. 52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: “Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.” 53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình: “Con ông sống”, nên ông và cả nhà đều tin. 54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.


 

CHẶNG THỨ 7: Chúa Giê-su ngã xuống đất lần thứ hai-Cha Vương

Ngày Chúa Nhật thứ 4 Mùa Vọng tràn đầy ơn Chúa Thánh Thần để vượt qua những giây phút yếu đuối nhé.

Cha Vương

CN 4MC: 30/03/2025

CHẶNG THỨ 7: Chúa Giê-su ngã xuống đất lần thứ hai

TIN MỪNG: Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội, bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm; người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an, đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành. (Is 53:5)

SUY NIỆM: Chúa Giê-su đã từng được bao nhiêu người hâm mộ bây giờ Ngài bị từ chối, khinh bỉ và bị chà đạp. Sức nặng ngày càng đè nặng trên vai làm cho Chúa ngã xuống đất lần thứ 2 là do việc thiếu nỗ lực biến đổi hoặc hoán cải đời sống. Con người cứ lập đi lập lại cái tội đó mà không gắng sức để quyết tâm thay đổi, họ tiến được một bước về phía trước, và đôi khi lại lùi lại hai ba bước về phía sau. 

XÉT MÌNH: Lướt qua những tội sau đây, tội nào mà bạn cứ lập đi lập lại: lười biếng không làm việc; bài bạc ăn uống rượu chè say sưa quá độ; nhìn ngắm hoặc tưởng nghĩ điều dâm ô, nói những lời dâm ô thô tục, những lời ám hiểu ý tà hoặc xem sách báo, phim ảnh khiêu dâm; tìm thú vui nhục dục bên ngoài cuộc sống hôn nhân, một mình hoặc với người khác; sản xuất, phổ biến sách báo, mua bán phim ảnh khiêu dâm; làm dịp cho người khác phạm những tội trên đây. Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, thánh giá nặng nề đang đè trên thân xác Chúa là hậu quả của tội lỗi con, xin giúp con biết vượt lên mọi yếu đuối thử thách hằng ngày và quyết tâm từ bỏ những tội xúc phạm đến đức khiết tịnh để thân xác, linh hồn con trong sáng xứng đáng là đền thờ cho Chúa Ba Ngôi ngự trị. 

From: Do Dzung

Những Góc Khuất (Sáng tác: Sr. Quỳnh Thoại) – Anna Nhã Tiên

VỀ NƠI NÓ THUỘC VỀ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng!”.

“Người cha ‘cứu chuộc’ con trai mình bằng những nụ hôn! Ông ngã vào cổ đứa con và hôn nó! Người cha đã chữa lành vết thương cho con mà không để lại một vết sẹo hay một vết thâm nào. Nó phải về nơi nó thuộc về!” – Phêrô Kim Ngôn.

Kính thưa Anh Chị em,

“Nó phải ‘về nơi nó thuộc về!’”. Chiêm ngắm hình ảnh Thiên Chúa nơi người cha nhân hậu của Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, vị thánh thế kỷ thứ 5 đã để lại cho Giáo Hội những bút tích tuyệt vời đến thế! Đó là bút tích đã lôi kéo bao linh hồn về với Chúa!

‘Với nụ hôn’, người cha phán xét và sửa dạy đứa con ngỗ ngược. Ông không đánh đập, không la rầy, mà ‘chỉ hôn!’. Và bởi những nụ hôn ‘ngỡ rằng mơ’ ấy, đứa con nghẹt thở; nó phải bỏ dở ‘vở diễn soạn sẵn’ ngay câu đầu tiên! Sức mạnh tình yêu trong trái tim cha nó đã phủ lấp tất cả những gì nó vi phạm. Ông không nhớ những gì đã xảy ra, không tưởng những gì sẽ xảy đến; ông chỉ biết hiện tại, rằng, con ông đã ‘về nơi nó thuộc về!’. Và sẽ chẳng bất ngờ khi Tin Mừng cho biết, ông lập tức mở tiệc ăn mừng!

Điều tương tự đã xảy ra với Israel. Sau 40 năm lưu lạc trong sa mạc, Giosuê hướng dẫn dân cử hành tiệc Vượt Qua ‘đầu tiên’ khi họ đã vào Đất Hứa – bài đọc một. Israel đã ‘về nơi nó thuộc về!’. Cũng thế, “Ai ở trong Đức Kitô đều là thọ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi!”. Cái mới đó là “Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta”, để đưa chúng ta về với Thiên Chúa – bài đọc hai. Thật thâm trầm, “Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy!” – Thánh Vịnh đáp ca.

“Chúa tốt lành biết mấy” một lần nữa được Chúa Giêsu cho thấy qua dụ ngôn Tin Mừng. Lý do là vì những người biệt phái cho rằng, “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng!”. Vậy mà trong thực tế, thật thú vị, tuyên bố của họ hoá ra là ‘một thông báo kỳ diệu!’. Rằng, Chúa Giêsu cũng sẽ thường xuyên tiếp đón ‘phường tội lỗi’ và dùng bữa với họ! Trong mọi Thánh Lễ, Ngài vui mừng chào đón tội nhân dự tiệc Vượt Qua mỗi ngày, nơi Ngài hiến mình vì yêu. Đây là tuyên bố có thể ghi trên mọi cửa nhà thờ, “Ở đây, Giêsu chào đón những người tội lỗi và mời họ vào bàn ăn của Ngài!” – Phanxicô.

Anh Chị em,

“Nó phải ‘về nơi nó thuộc về!’”. Nhưng về ‘vì phải về’ thì mất hết ý nghĩa! Chúa muốn chúng ta tự nguyện về từng ngày, từng phút để Ngài có thể ôm hôn mỗi người từng phút từng giây, hầu những lở loét do tội gây nên được chữa lành. Mùa Chay, mùa trở về nơi chúng ta thuộc về! Nhưng tôi thuộc về ai? Thuộc về Chúa, ma quỷ hay thế gian? Thánh Thể, nhà tiệc mở rộng chào đón; ở đó, Chúa Giêsu ngóng đợi để mặc áo, đeo nhẫn, xỏ giày mới… trả lại cho chúng ta phẩm giá, địa vị đã mất. Bí tích Giải Tội chữa lành bằng ‘những nụ hôn’ mà không để lại vết sẹo nào. Đừng lần lữa hầu niềm vui của Thiên Chúa có thể vỡ oà! Dẫu thế nào đi nữa, bạn và tôi vẫn không bao giờ ‘không phải là con’. Hãy về, Chúa đang đợi!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con không trở về nổi trừ khi Chúa đến tìm con ngay trong vùng đất xa xôi phiêu bạt của con. Xin chữa lành con bằng những nụ hôn của Bí tích Hoà Giải!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*********************************

CHÚA NHẬT TUẦN IV MÙA CHAY NĂM C:

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:

11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.

14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ 20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.

“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra, ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để. 21 Bấy giờ người con nói rằng: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa …’ 22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.

25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả lời: ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’ 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha  ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!’

31 “Nhưng người cha nói với anh ta: ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy’.”


 

CHẶNG THỨ 6: Bà Veronica trao khăn cho Đức Chúa Giêsu lau mặt-Cha Vương

Xin Chúa luôn đồng hành với bạn hôm nay và mãi mãi nhé.

Cha Vương

Thư 7, 3MC: 29/03/2025

CHẶNG THỨ 6: Bà Veronica trao khăn cho Đức Chúa Giêsu lau mặt

TIN MỪNG: “Ai đón tiếp anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy. “Và ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.” (Mt 10:40,42)

SUY NIỆM: Bà Veronica có lẽ là một người rất can đảm và liều lĩnh, dám lấy khăn thấm máu mặt một tên tử tội trên đường đến pháp trường. Không biết bà có nhận ra đó là Chúa Giê-su hay không nhưng cử chỉ của bà đã vạch ra một lối sống, thay vì chỉ nghĩ đến bản thân mình thì bà lại luôn quan tâm đến người khác, lòng bà bị dày vò bởi sự khốn khổ của nhân loại, cho dù người đó là một người xa lạ, hay thậm chí là kẻ thù. Có bao giờ lòng bạn bị dày vò trước nỗi khổ của người khác chưa? Phản ứng của bạn ra sao? Ai là người cần đến sự giúp đỡ của bạn trong lúc này?

XÉT MÌNH: Đã bao lần bạn ngoảnh mặt làm ngơ hoặc thiếu bác ái trước những hoàn cảnh khốn khó của một ai đó, hoặc không chia sẻ gánh nặng hằng ngày với những người trong gia đình và những người chung quanh? Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, qua gương của bà Veronica, xin mở mắt con để con  khám phá ra khuôn mặt của Chúa nơi những người đang sống trong cảnh bần cùng đói khổ mà biết quan tâm, chia sẻ với hết khả năng của con hôm nay. Amen. 

From: Do Dzung

*****************************

Con Gặp Chúa – Phạm Quang