THÍCH TỐI HƠN SÁNG

THÍCH TỐI HƠN SÁNG

Cúp điện bất ngờ là điều gây khó chịu. Trong bóng tối, người ta đi tìm hộp quẹt, tìm ánh sáng để thắp lên một ngọn nến, một cái đèn dầu. Nói chung chẳng ai thích bóng tối, vì bóng tối là dấu hiệu của lạc hậu, thiếu văn minh.

Ấy thế mà cũng có những người mê bóng tối: bóng tối của của quán cà phê đèn mờ, của bia ôm, của karaokê, của sàn nhảy… Phải bỏ tiền ra để mua được bóng tối.  Bóng tối đồng lõa, che đậy, lấp liếm, làm mặt nạ.  Bóng tối trong tâm hồn cần có bóng tối ở bên ngoài. Nó sợ ánh sáng làm lộ chân tướng.

Ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa.” (Ga.3:20).

Thích tối hơn sáng: đó là thảm kịch nơi lòng con người, bởi lẽ con người được sinh ra để sống cho ánh sáng.

Lắm khi người ta từ chối tin vào Đức Kitô, từ chối đến với ánh sáng và sự thật, chỉ vì đời họ chìm trong bóng tối và giả trá.  Cần thay đổi cuộc sống để đặt trọn niềm tin vào Đức Kitô, để can đảm đến với ánh sáng dù biết mình đang chìm trong bóng tối. Nói cho đúng hơn, vì biết mình nô lệ cho bóng tối mà ta khao khát vươn tới ánh sáng.

Đừng trốn chạy ánh sáng như Ađam, Evà. Hãy để cho ánh sáng vén mở chính mình, bắt ta đối diện với sự thật trần trụi về mình, để rồi ta được rực rỡ trong niềm vui vì được ánh sáng chiếu soi.

Chỉ có một cách ra khỏi bóng tối đó là trở lại với ánh sáng, bằng cách ngước nhìn lên cao… Dân Do Thái xưa kia trong sa mạc đã được chữa lành nhờ tin tưởng nhìn lên con rắn đồng treo trên cây gỗ. Ngày nay, chúng ta được cứu độ, được sự sống đời đời nhờ tin tưởng nhìn lên Đức Giêsu bị treo trên thập giá. Thập giá là tột cùng của nhục nhã đớn đau, nhưng cũng là biểu hiện tuyệt vời của một tình yêu.

Người Kitô không phải là người tôn thờ đau khổ, nhưng là người say mê tình yêu: tình yêu của Cha khi trao ban người Con yêu dấu, tình yêu của Con khi hiến tặng mạng sống mình.

Ngày nay, nhiều nhà thờ đã đặt tượng Chúa Phục Sinh thay cho thập giá, nhờ đó bầu khí nhà thờ tươi vui hơn. Nhưng ta vẫn không được quên nhìn lên thân xác bầm tím nát tan của Đức Giêsu trên Núi Sọ.

***

Lạy Chúa Giêsu,

Tạ ơn Chúa đã cho con ánh sáng mặt trời, mặt trăng, và ánh sáng từ những nguồn năng lượng trên mặt đất.

Tạ ơn Chúa vì Chúa đã gọi con là ánh sáng. Đó là vinh dự và cũng là một trách nhiệm nặng nề Chúa trao ban cho con.

Xin ban ơn giúp sức cho con để con biết đẩy lui bóng tối của hận thù; của bất công; của buồn phiền và thất vọng.

Xin cho con biết giữ gìn ngọn lửa mà Chúa đã thắp lên trong lòng con, và nhất là biết trở lại với Ánh Sáng, để Ánh Sáng dẫn đưa con đi vào sâu thẳm trong Tình Yêu. Amen

Trích trong “Manna”

From: ngocnga_12 & NNguyenNThu

Hôm nay Thứ 6 Thánh, tưởng niệm cuộc Thương Khó của Chúa

Hôm nay Thứ 6 Thánh, tưởng niệm cuộc Thương Khó của Chúa​, ước mong bạn cảm nhận được Tình Yêu tự hiến trên thập giá mà Chúa dành cho bạn hôm nay.  Cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

Th 6: 14/04/2022

MỞ ĐẦU: Lạy Đức Mẹ, xin Mẹ lấy lòng thương xót mà cầu

nguyện cho chúng con được nhờ công nghiệp Đức Chúa Giêsu cùng nhờ công nghiệp Đức Mẹ, cho được khỏi tội lỗi chúng con đã phạm, cùng những hình phạt chúng con đáng phải chịu. Xin Đức Mẹ phù hộ cho chúng con làm việc này nên, cho được những phép ân xá Hội Thánh ban cho kẻ làm việc kính những sự thương khó Đức Mẹ. (Nêu ra ý chỉ cầu xin….)

LƯỠI GƯƠM THỨ BẢY: Ngày khởi đầu của Con yêu nơi hang đá Be-lem Mẹ hạnh phúc bao nhiêu, thì giờ đây Mẹ đau đớn bấy nhiêu khi  xác Con yêu được táng trong mộ đá, còn đâu nữa nụ cười ngây thơ dễ thương của Con những ngày đầu đời; còn đâu nữa tiếng gọi Mẹ ơi khi Con cất những tiếng nói đầu đời; còn đâu nữa tiếng nguyện cầu cùng Mẹ nơi mái nhà Na-ra-rét; còn đâu nữa giọng thuyết giảng của Con đầy sức mạnh của Thiên Chúa và những lời Con an ủi, động viên những kẻ khốn cùng vvv… Trái tim Mẹ như muốn ngừng đập theo Con “ Cùng đi với ông Giô-xếp, có những người phụ nữ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào ” (Lc.23,55). 

Môn đệ táng xác Đức Chúa Giêsu vào huyệt đá mới. Khi tắm xác Đức Chúa Giêsu mà táng trong hang đá, đoạn lấy hòn đá lớn mà che ngoài cửa hang thì lòng Đức Mẹ đau đớn như đã chết mà chôn một mồ cùng con vậy, vì khi trước còn xem thấy xác Con mà còn đau đớn khốn cực dường ấy, song le bây giờ chẳng còn xem thấy xác Con nữa, thì biết đau đớn khốn cực là thế nào!  Như dao sắc thâu qua lòng vậy. Khi ngắm sự ấy, thì nguyện một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng. 

Xin Đức Mẹ cầu cho chúng con được ăn năn lo buồn mọi tội, vì làm cho mất nghĩa cùng Đức Chúa Giêsu, cùng xin in những sự thương khó Đức Chúa Giêsu vào lòng chúng con cho đến trọn đời.  Amen.

+ Kinh Lạy Cha 

+ Kinh Kính Mừng

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria! Con đường đi theo Chúa là con đường khổ giá, con đường gánh chịu những vết thương từ bỏ ý riêng, hy sinh, phục vụ vì tình yêu dành cho Chúa và cho nhau, Mẹ đã đi trọn con đường đó, qua đời sống Mẹ sống kết hiệp mật thiết với Chúa.

Xin Mẹ dẫn con đến với Chúa, để tạ lỗi với Chúa vì sự thờ ơ, thoái thác bước theo con đường Chúa đã vạch sẵn cho con.

Xin Mẹ giúp con biết noi gương Mẹ, luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện, đặc biệt là kết hiệp với Chúa nơi bí tích Thánh Thể. Nhờ đó mà con mới có sức mạnh đi tron con đường Chúa đã hoạch định cho con. Mẹ đã gánh chịu những vết thương lòng của khổ đau, thử thách, buồn phiền, xin Mẹ nâng đỡ con, an ủi con và tất cả mọi người đang mang trong tâm những buồn khổ, xin đồng hành với con và mọi người trong những lúc gặp gian nan và thử thách trong cuộc sống này. Amen

From: Đỗ Dzũng

THẬP GIÁ CỦA CHÚA – THẬP GIÁ CỦA TÔI

 THẬP GIÁ CỦA CHÚA – THẬP GIÁ CỦA TÔI

TGM Giuse Vũ Văn Thiên


Lễ nghi chiều thứ Sáu Tuần Thánh được đề nghị cử hành vào lúc 3 giờ chiều (đối với những nơi phù hợp), vì theo truyền thống, Đức Giêsu trút hơi thở cuối cùng trên cây thập giá vào lúc giờ thứ chín (x. Mt 27, 45-46).  Phụng vụ hôm nay mang màu sắc đau thương, nhưng không hoàn toàn bi thảm, vì thập giá của Đức Giêsu vừa là dụng cụ khổ hình, vừa là cờ hiệu chiến thắng.
 
Chúa Giêsu đã tự vác thập giá, từ dinh quan Philatô đến núi Canvê.  Theo những khám phá từ tấm khăn liệm thành Turinô và những nghiên cứu sử học, thì người bị kết án tử hình phải vác cây gỗ ngang, còn cây gỗ dọc thì đóng sẵn trên đồi.  Việc vác cây gỗ ngang nhằm tránh tử tội trốn thoát, đồng thời cũng là một nhục hình để trừng phạt.  Truyền thống Giáo Hội diễn tả con đường thập giá của Chúa Giêsu qua 14 hình ảnh được gọi là “Mười bốn chặng đàng Thánh Giá.”  Trên con đường này, nhiều biến cố đã xảy đến với Chúa Giêsu.  Từ cuộc gặp gỡ với Đức Mẹ đến cuộc gặp gỡ với những người dân thành Giêrusalem.  Từ  những người ghen ghét chê bai nhạo cười, đến những người cảm thương và giúp đỡ.  Ông Simon và bà Vêrônica là hai người xa lạ và có địa vị thấp kém trong xã hội, lại là những người giúp Chúa, một người vác đỡ thập giá, một người lau mặt Chúa đang đầm đìa mồ hôi và máu.  Trong hành trình thập giá, Chúa ngã ba lần, nhưng Người lại gượng dậy bước đi.  Có lẽ, lời nguyện cùng Chúa Cha trong vườn Cây Dầu luôn vang lên trong tâm trí Chúa: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi uống chén này.  Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha” (Mt 26,39).  Đó là một cuộc giằng co khốc liệt giữa sự yếu đuối của con người, và sự mạnh mẽ của Ngôi Hai nhập thể.  Chúa Giêsu đã dứt khoát thi hành ý Chúa Cha, chấp nhận mọi nhục hình và gian nan khốn khó.  Thập giá chính là bằng chứng của sự tuân phục và hy sinh của Người.
 
Khi chiêm ngắm Đấng chịu treo trên thập giá, tôi nhận ra Chúa Giêsu đang nhìn tôi với cái nhìn đầy yêu thương.  Trong thinh lặng, Chúa nói với tôi: “Ta tha thứ mọi tội lỗi cho con.”  Vì thế, chiêm ngắm Chúa trên thập giá đem lại cho tôi hạnh phúc vì thấy mình được yêu thương.  Trong giáo huấn Tin Mừng, Chúa Giêsu đã dạy hãy tha thứ cho kẻ thù.  Giờ đây, trên thập giá, Chúa dạy tôi bài học tha thứ.  Lúc này, Người thực hiện lời giáo huấn ấy khi xin Chúa Cha tha tội cho những kẻ hành hạ mình.  Biết bao lần tôi cố chấp muốn tự khẳng định vị thế của mình trong gia đình và trong xã hội.  Sự cố chấp làm tôi mù quáng, không nhìn ra đâu là lẽ phải, không nhận ra ai là anh em.  Chúa Giêsu đã tha thứ trong lúc trái tim rướm máu.  Điều đó cho thấy, để có thể tha thứ, phải chấp nhận hy sinh.  Khi tha thứ, nhiều khi tôi phải chịu tiếng là hèn nhát, có khi tôi phải hạ mình và mất thanh danh.  Tuy vậy, dù thế nào đi nữa, khi tôi tha thứ, chắc chắn tôi tìm được sự an bình thanh thản trong tâm hồn.
 
Khi chiêm ngắm Đấng chịu treo trên thập giá, tôi nhận ra Người là Con Thiên Chúa.  Viên bách quan đội trưởng là người đã tham gia vào vụ hành hình Chúa.  Vậy mà vào lúc Chúa tắt thở, ông ta lại nhận ra thân thế đích thật của Người và hô lên: “Quả thật, người này là Con Thiên Chúa” (Mc 15,39).  Một Thiên Chúa trần trụi, bị khinh khi, khổ nhục và chịu chết vì yêu thương con người.  Thập giá dạy tôi một cách nhìn nhận mới về đau khổ: Thiên Chúa đau khổ cho con người hạnh phúc.  Người chết cho con người được sống.  Như vậy, nếu muốn đem lại hạnh phúc cho những người xung quanh, tôi không thể trốn tránh đau khổ.  Muốn yêu Chúa Giêsu, tôi không được khước từ thập giá.  Thập giá không có Chúa Giêsu chỉ là một cây gỗ vô hồn; Chúa Giêsu không có thập giá không phải là Chúa Giêsu của Đức Tin.
 
Khi tôi chiêm ngắm Đấng chịu đóng đinh, tôi thấy những anh chị em Kitô hữu của tôi ở nhiều nơi đang bị bách hại.  Chúa nhật Lễ Lá vừa qua (29-3-2015), tại quảng trường Thánh Phêrô ở Rôma, Đức Thánh Cha Phanxicô đã kêu gọi các tín hữu trên toàn thế giới hãy cầu nguyện cho những tín hữu bị giết tại một số quốc gia trên thế giới.  Họ là những thừa sai, những linh mục, tu sĩ và có nhiều tín hữu giáo dân.  Họ đã chết chỉ vì một lý do đơn giản: họ là Kitô hữu.  Qua Đấng chịu đóng đinh, tôi cũng nhìn thấy những mảnh đời bất hạnh, những người nghèo nàn, bệnh tật, đau khổ.  Họ quằn quại trong nỗi đau của kiếp người mà chưa có lối thoát.  Chúa Giêsu vẫn đang chịu đóng đinh nơi những người bất hạnh này.  Thập giá là lời kêu gọi hãy ngưng bạo lực, hãy xử với nhau cho đúng phẩm giá con người và hãy liên đới nâng đỡ nhau trong cuộc sống.

“Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi” (Ga 12, 32).  Khi chiêm ngắm Chúa Giêsu trên thập giá, tôi thấy Người mời gọi tôi hãy vươn cao, hãy sống cao thượng, hãy hướng về trời.  Dù tôi yếu đuối và tội lỗi, tôi vẫn có thể vươn cao, vì Chúa lôi kéo tôi bằng sự trợ giúp thiêng liêng.  Tuy vậy, vươn cao để gặp Chúa đòi hỏi nhiều hy sinh.  Phải can đảm dứt bỏ những gì đang ràng buộc.  “Ai theo Tôi, hãy từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo” (Lc 9,23).  Theo Chúa Giêsu là đi trên con đường hy sinh của thập giá.  Như thế, thập giá không phải một kỷ niệm vô hồn của quá khứ xa vời, nhưng là chính cuộc sống hằng ngày của tôi.  Mỗi ngày sống, tôi đều có cơ hội tiếp cận thập giá, điều quan trọng là thái độ của tôi thế nào trước cây gỗ mà trên đó Con Thiên Chúa đã chịu đau đớn và đã chịu chết vì yêu tôi.
 
Lễ nghi chiều Thứ Sáu Tuần Thánh nhắc bảo tôi: Thập giá của Chúa cũng là thập giá của tôi.  Khi suy niệm mầu nhiệm Mân Côi, thứ bốn của Năm Sự Thương, tôi cầu nguyện: xin cho tôi được vác thánh giá theo chân Chúa.  Vâng, “Đây là gỗ thánh giá, nơi treo Đấng Cứu chuộc trần gian!”  Tôi đến để tôn kính và thờ lạy.  Tôi tin chắc Đấng đóng đinh sẽ ở bên tôi.  Niềm xác tín ấy giúp tôi tìm thấy thư thái và an bình.

 TGM Giuse Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim

Hôm nay thứ 5 Thánh—khai mạc Tam Nhật Vượt Qua.

Hôm nay thứ 5 Thánh—khai mạc Tam Nhật Vượt Qua.

Hôm nay thứ 5 Thánh—khai mạc Tam Nhật Vượt Qua. Cuộc Vượt qua của Chúa bắt đầu với Thánh Lễ chiều Thứ Năm Thánh, được cử hành để tưởng niệm Bữa Tiệc Ly, trong đó Chúa Giêsu đã rửa chân cho các tông đồ và thiết lập Bí Tích Thánh Thể. Hai cử chỉ này là bài học cụ thể về sự khiêm nhường và hy sinh phục vụ. Chúc bạn một ngày thật hiền lành và khiêm nhường nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 14/04/2022

MỞ ĐẦU: Lạy Đức Mẹ, xin Mẹ lấy lòng thương xót mà cầu

nguyện cho chúng con được nhờ công nghiệp Đức Chúa Giêsu cùng nhờ công nghiệp Đức Mẹ, cho được khỏi tội lỗi chúng con đã phạm, cùng những hình phạt chúng con đáng phải chịu.

Xin Đức Mẹ phù hộ cho chúng con làm việc này nên, cho được những phép ân xá Hội Thánh ban cho kẻ làm việc kính những sự thương khó Đức Mẹ. (Nêu ra ý chỉ cầu xin….)

LƯỠI GƯƠM THỨ SÁU: Mắt Mẹ lệ nhòa, trái tim Mẹ như vỡ ra trăm mảnh, đôi tay ru rẩy khi Mẹ ẵm lấy xác Con. Còn đâu nữa hình ảnh Con vì yêu Mẹ đã thực hiện phép lạ đầu tiên nơi tiệc cưới Ca-na, còn đâu nữa hình ảnh và giọng nói của Con giảng dạy trong hội đường khi một trong số người nghe giảng đã cất lời khen: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!” (Lc.11,27). Giờ đây trên đôi tay Mẹ, con yêu chỉ còn là cái xác đầy thương tích, sau khi đã chịu mọi cực hình, chịu đóng đinh vào thập giá cùng với hai tên trộm cướp, “Khi ấy có một người tên là Giô-xếp, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính. Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng… Ông đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. Ông hạ xác Người xuống” (Lc.23,50-53). Ai suy cho được sự trong lòng Đức Mẹ bấy giờ, thương xót khóc lóc thảm thiết đau đớn khốn cực là thể nào!  Đoạn lấy khăn trắng mà liệm xác Con, thì lòng Đức Mẹ đau đớn như dao sắc thâu qua lòng đứt ruột ra vậy. Khi ngắm sự ấy, thì nguyện một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng.  Xin Đức Mẹ cầu cho chúng con được ăn năn lo buồn ghét tội, vì làm cho Đức Chúa Giêsu chịu chết làm vậy.  Amen.

+ Kinh Lạy Cha 

+ Kinh Kính Mừng

 CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria! Con đường đi theo Chúa là con đường khổ giá, con đường gánh chịu những vết thương từ bỏ ý riêng, hy sinh, phục vụ vì tình yêu dành cho Chúa và cho nhau, Mẹ đã đi trọn con đường đó, qua đời sống Mẹ sống kết hiệp mật thiết với Chúa. Xin Mẹ dẫn con đến với Chúa, để tạ lỗi với Chúa vì sự thờ ơ, thoái thác bước theo con đường Chúa đã vạch sẵn cho con. Xin Mẹ giúp con biết noi gương Mẹ, luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện, đặc biệt là kết hiệp với Chúa nơi bí tích Thánh Thể. Nhờ đó mà con mới có sức mạnh đi tron con đường Chúa đã hoạch định cho con. Mẹ đã gánh chịu những vết thương lòng của khổ đau, thử thách, buồn phiền, xin Mẹ nâng đỡ con, an ủi con và tất cả mọi người đang mang trong tâm những buồn khổ, xin đồng hành với con và mọi người trong những lúc gặp gian nan và thử thách trong cuộc sống này. Amen

From: Đỗ Dzũng

7 Lời cuối cùng của Chúa Giêsu trên Thánh Giá 

7 Lời cuối cùng của Chúa Giêsu trên Thánh Giá 

Tạ ơn Chúa cho con còn cơ hội để bắt đầu một ngày mới để đổi thay những cái chưa hay, chưa đẹp, chỉnh đốn những điều chưa tốt, chưa lành. Chúc một ngày tràn đầy ơn phúc nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 13/04/2022

MỞ ĐẦU: Lạy Đức Mẹ, xin Mẹ lấy lòng thương xót mà cầu nguyện cho chúng con được nhờ công nghiệp Đức Chúa Giêsu cùng nhờ công nghiệp Đức Mẹ, cho được khỏi tội lỗi chúng con đã phạm, cùng những hình phạt chúng con đáng phải chịu.

Xin Đức Mẹ phù hộ cho chúng con làm việc này nên, cho được những phép ân xá Hội Thánh ban cho kẻ làm việc kính những sự thương khó Đức Mẹ. (Nêu ra ý chỉ cầu xin….)

LƯỠI GƯƠM THỨ NĂM: Ngày Mẹ gặp Con yêu trên đường thập giá, lòng Mẹ tan nát, cũng đôi chân đó ngày ngày rong ruổi khắp hang cùng ngõ hẻm vùng Pa-let-tin để thi ân giáng phúc, để dạy dỗ chân lý. Giờ đây cũng đôi chân đó đang phải lê từng bước sau bao nhiêu nhục hình và với thập hình đè nặng trên vai Con “Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ” (Lc 23,27). Khi Đức Mẹ thấy Con treo trên cây Thánh giá phán ra bảy lời, như trối của trọng để cho Mẹ, đoạn thì gục đầu xuống giã Đức Mẹ mà sinh thì, thì lòng Đức Mẹ đau đớn như dao sắc thâu qua lòng vậy. 

7 Lời cuối cùng của Chúa Giêsu trên Thánh Giá: 

(1)Lạy Cha xin tha thứ cho họ vì họ chẳng hiểu biết việc họ làm (Lc 23, 34),

(2) Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng (Lc 23, 43), 

(3) Thưa Bà, đây là con Bà (Ga 19, 26), 

(4) Lạy Thiên Chúa! lạy Thiên Chúa của con! sao Ngài bỏ rơi con (Mt 27, 46),

(5)Ta Khát (Ga 19, 28), 

(6) Mọi sự đã hoàn tất (Ga 19, 30), 

(7) Lạy Cha! con phó thác linh hồn con trong tay Cha (Lc 23, 46)

Khi ngắm sự ấy, thì nguyện một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng.  Xin Đức Mẹ cầu cho chúng con được nhớ bảy lời trọng ấy, như của châu báu Cha trối cho con, và giữ trong lòng chúng con cho đến trọn đời.  Amen.

+ Kinh Lạy Cha 

+ Kinh Kính Mừng

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria! Con đường đi theo Chúa là con đường khổ giá, con đường gánh chịu những vết thương từ bỏ ý riêng, hy sinh, phục vụ vì tình yêu dành cho Chúa và cho nhau, Mẹ đã đi trọn con đường đó, qua đời sống Mẹ sống kết hiệp mật thiết với Chúa.

Xin Mẹ dẫn con đến với Chúa, để tạ lỗi với Chúa vì sự thờ ơ, thoái thác bước theo con đường Chúa đã vạch sẵn cho con.

Xin Mẹ giúp con biết noi gương Mẹ, luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện, đặc biệt là kết hiệp với Chúa nơi bí tích Thánh Thể. Nhờ đó mà con mới có sức mạnh đi tron con đường Chúa đã hoạch định cho con.

Mẹ đã gánh chịu những vết thương lòng của khổ đau, thử thách, buồn phiền, xin Mẹ nâng đỡ con, an ủi con và tất cả mọi người đang mang trong tâm những buồn khổ, xin đồng hành với con và mọi người trong những lúc gặp gian nan và thử thách trong cuộc sống này. Amen

From: Đỗ Dzũng

 YÊU THƯƠNG CHO ĐẾN CÙNG

 YÊU THƯƠNG CHO ĐẾN CÙNG

TGM. Ngô Quang Kiệt

Tin mừng theo thánh Gioan không tường thuật việc Chúa lập Bí tích Thánh Thể, nhưng lại tường thuật việc Chúa rửa chân.  Điều đó cho thấy việc rửa chân có một tầm vóc rất quan trọng.  Theo thánh Gioan việc rửa chân nói lên tình yêu đến tận cùng của Chúa Giêsu.  Chiêm ngắm việc Chúa rửa chân cho các Tông đồ, ta có thể thấy có 3 cuộc thanh tẩy.

Thanh tẩy thể lý.  Rửa chân là việc mỗi người phải làm hằng ngày.  Bàn chân là vị trí thấp nhất trong cơ thể nên dễ bị nhiễm bẩn và vì thế cần được rửa ráy nhiều nhất.  Nhưng cũng vì thế mà rửa chân là công việc tầm thường nhất, đây là công việc của người đầy tớ.  Hôm nay Chúa Giêsu tự nguyện đảm nhiệm công việc của đầy tớ.  Chúa bắt đầu bằng cởi áo choàng.  Áo choàng tượng trưng cho địa vị cao cả, cho phẩm giá con người.  Khi cởi áo choàng, Chúa cởi bỏ địa vị làm Chủ, làm Thầy, làm Chúa để làm đầy tớ cho các môn đệ.  Chúa lấy khăn thắt lưng.  Thắt lưng là thái độ của người lao động, buộc áo cho gọn gàng để việc phục vụ nhanh nhẹn hữu hiệu hơn.  Chúa bưng chậu nước.  Đây là thái độ của người đầy tớ phục vụ.  Và đến rửa chân cho từng môn đệ.  Rửa chân nói lên cử chỉ chăm sóc yêu thương.  Vì yêu thương nên khiêm nhường hạ mình chăm sóc phần thấp hèn nhất của cơ thể.

Tuy việc rửa chân có ý nghĩa yêu thương phục vụ, nhưng với Chúa Giêsu và trong bữa Tiệc Ly, việc rửa chân còn mang ý nghĩa cao sâu hơn vì nhằm thanh tẩy tâm hồn.

Thanh tẩy tâm hồn.  Khi nói với Phêrô: “Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu”, Chúa Giêsu có ý nói đến việc thanh tẩy tâm hồn các tông đồ khi rửa chân cho các ngài.  Bữa Tiệc ly là bữa tiệc Vượt Qua mới.  Để tham dự bữa tiệc Vượt Qua cũ, người Do Thái buộc phải tẩy rửa thân xác cho thanh sạch, dù trong tiệc Vượt Qua cũ, người Do Thái chỉ tưởng niệm một biến cố đã qua và ăn thịt con chiên một tuổi vô tì tích.  Vì thế khi tham dự tiệc Vượt Qua mới, ta càng cần thanh tẩy tâm hồn cho thanh sạch vì ta được gặp gỡ trực tiếp Chúa Giêsu Thánh Thể và được lãnh nhận Con Chiên Thiên Chúa vô cùng thánh thiện, vô cùng tinh tuyền.

Nhưng đi xa hơn nữa, Chúa còn muốn qua cuộc rửa chân này, thanh tẩy toàn diện cuộc đời các tông đồ.

Thanh tẩy cuộc sống.  Bữa Tiệc Ly tiên báo cái chết của Chúa.  Phép Thánh Thể là lễ hi sinh trên thánh giá.  Việc cởi áo tiên báo Chúa Giêsu sẽ bị lột áo.  Việc thắt lưng tiên báo Chúa bị bắt và bị giết.  Nước rửa tiên báo nước và máu từ cạnh sườn Chúa đổ xuống.  Thật vậy chẳng có nước nào thanh tẩy được con người nếu không phải là nước và máu tuôn ra từ Trái Tim của Chúa.  Cái chết của Chúa chính là phép rửa mà Chúa đã nói trước : “Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất” (Lc 12, 50).  Như thế, Chúa Giêsu dùng chính cái chết của mình để rửa chân cho các tông đồ, để thanh tẩy các tông đồ và để biến đổi đời sống của các ông.  Đây quả là một tình yêu cho đến tận cùng, yêu thương nên phục vụ đến hiến cả mạng sống.

Sau khi rửa chân cho các môn đệ, Chúa Giêsu mời gọi các ông: Như Thầy đã rửa chân cho anh em, anh em cũng hãy rửa chân cho nhau.  Để rửa chân, phải quì xuống.  Thế giới hôm nay tràn đầy sự kiêu hãnh, hợm mình và muốn chèn ép người khác để nâng mình lên.  Người môn đệ hãy noi gương Chúa từ bỏ chính mình, tự hạ mình, quì gối khiêm nhường phục vụ.  Để rửa chân, phải cởi bỏ áo ngoài.  Thế giới hôm nay muốn tô điểm mình bằng đủ mọi thứ hình thức vỏ bọc bên ngoài.  Người môn đệ phải theo gương Chúa cởi bỏ áo choàng, cởi bỏ hết những gì giả tạo bên ngoài, khiêm nhường sống với con người thực của mình.  Để rửa chân phải lấy khăn thắt lưng.  Thế giới hôm nay thường muốn trói buộc người khác và tự buông thả chính mình.  Người môn đệ Chúa hãy biết thắt lưng, tự chế bản thân.  Để chân sạch, phải lau sau khi rửa.  Thế giới hôm nay thường đổ lỗi cho người khác.  Người môn đệ hãy biết noi gương Chúa, lau sạch lỗi lầm của anh em, nhận lấy lỗi lầm của anh em và đeo vào thắt lưng, đảm nhận những yếu đuối của anh em.

Khi rửa chân, Chúa nói với thánh Phê rô : “Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy.”  Lời này làm ta nhớ lại khi hai môn đệ Giacôbê và Gioan xin được ngồi bên tả và bên hữu, Chúa đã hỏi: “Các con có thể uống chén ta sắp uống và chịu phép rửa ta sắp chịu không?” (Mc 10, 38).  Hôm nay Chúa muốn rửa chân cho các tông đồ để các ngài được “chung phần với Chúa.”   Chung phần cao nhất là cùng uống chén Chúa sắp uống và chịu phép rửa Chúa sắp chịu nghĩa là cùng chết với Chúa, chết cho con người tội lỗi, chết cho đời sống xác thịt, chết cho trần gian, để sống một đời sống mới của con người mới thánh thiện, theo thần khí trong cuộc sống cho Nước Trời.

Chung phần như thế là một vinh dự lớn lao.  Chung phần như thế là được cộng tác với Chúa trong chương trình cứu độ thế giới.

TGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

From: Langthangchieutim

“Tuần Thánh” là ‘tuần vĩ đại’ vì là sự cao cả và thánh thiện của các mầu nhiệm mà ta cử hành trong những ngày đó.”

“Tuần Thánh” là ‘tuần vĩ đại’ vì là sự cao cả và thánh thiện của các mầu nhiệm mà ta cử hành trong những ngày đó.”

Chào một ngày mới thánh thiện và an vui.  Hôm nay Giáo Hội bước vào Tuần Thánh. Theo nhận định của Thánh Gioan Kim khẩu: “Tuần Thánh là ‘tuần vĩ đại’ không phải vì nó có nhiều ngày hơn các tuần lễ khác, hay vì những ngày trong tuần gồm nhiều giờ hơn; nhưng là vì sự cao cả và thánh thiện của các mầu nhiệm mà ta cử hành trong những ngày đó.” Mến chúc bạn và tất cả mọi người Tuần Thánh thật sốt sắng, dồi dào ơn thánh Chúa nhé. Nhớ cầu nguyện cho nhau, nhất là cho những người mới qua đời.

Cha Vương

Thứ 2: 11/04/2022

MỞ ĐẦU: Lạy Đức Mẹ, xin Mẹ lấy lòng thương xót mà cầu nguyện cho chúng con được nhờ công nghiệp Đức Chúa Giêsu cùng nhờ công nghiệp Đức Mẹ, cho được khỏi tội lỗi chúng con đã phạm, cùng những hình phạt chúng con đáng phải chịu.

Xin Đức Mẹ phù hộ cho chúng con làm việc này nên, cho được những phép ân xá Hội Thánh ban cho kẻ làm việc kính những sự thương khó Đức Mẹ. (Nêu ra ý chỉ cầu xin….)

LƯỠI GƯƠM THỨ BA: Cả gia đình hân hoan cùng với mọi người trẩy hội đền thờ dự lễ vượt qua, niềm vui tan biến, thay vào đó là nỗi buồn, lo lắng, âu sầu ập đến với Mẹ, khi Mẹ lạc mất Con Yêu . Để rồi Mẹ vội vã tìm con trong vất vả, lắng lo, buồn phiền “Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi” (Lc.2,46). Khi ngắm sự ấy, thì nguyện một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng.  Xin Đức Mẹ cầu cho chúng con chớ còn đi đàng tội lỗi, mà bỏ mất nghĩa cùng Đức Chúa Giêsu nữa.  Amen.

+ Kinh Lạy Cha 

+ Kinh Kính Mừng

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria! Con đường đi theo Chúa là con đường khổ giá, con đường gánh chịu những vết thương từ bỏ ý riêng, hy sinh, phục vụ vì tình yêu dành cho Chúa và cho nhau, Mẹ đã đi trọn con đường đó, qua đời sống Mẹ sống kết hiệp mật thiết với Chúa.

Xin Mẹ dẫn con đến với Chúa, để tạ lỗi với Chúa vì sự thờ ơ, thoái thác bước theo con đường Chúa đã vạch sẵn cho con.

Xin Mẹ giúp con biết noi gương Mẹ, luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện, đặc biệt là kết hiệp với Chúa nơi bí tích Thánh Thể. Nhờ đó mà con mới có sức mạnh đi tron con đường Chúa đã hoạch định cho con.

Mẹ đã gánh chịu những vết thương lòng của khổ đau, thử thách, buồn phiền, xin Mẹ nâng đỡ con, an ủi con và tất cả mọi người đang mang trong tâm những buồn khổ, xin đồng hành với con và mọi người trong những lúc gặp gian nan và thử thách trong cuộc sống này. Amen

NGƯỜI TRỘM LÀNH, ANH LÀ AI?

Make Christianity Great As Always

NGƯỜI TRỘM LÀNH, ANH LÀ AI?

Khi đọc các trình thuật Tin Mừng về Cuộc Khổ nạn của Chúa Giêsu, không ít người đã xuýt xoa hay thậm chí là ghen tị với số phận của “người trộm lành”: cả đời ngập trong tội lỗi, lại đen đủi để bị bắt và xử tử, vậy mà trong chính những phút cuối cùng của cuộc đời lại được cho vào Thiên Đàng. Thế nhưng, câu chuyện về người trộm lành mà các thánh sử kể lại cho chúng ta có đơn giản và hiển nhiên như vậy không? Thật ra, anh ta là ai? đã làm gì? câu chuyện về anh đã được đưa vào các bản văn Tin Mừng như thế nào? và nhất là, cuộc đối thoại giữa anh và Chúa Giêsu dạy cho chúng ta điều gì? Ta hãy cùng nhau đi vào các bản văn Kinh Thánh để thử tìm hiểu về những vấn nạn thú vị này…

1.THẾ LÀ ĐÃ ỨNG NGHIỆM

Khoảng 700 năm trước Chúa Giáng Sinh, được Thần Khí thúc đẩy, ngôn sứ Isaia đã tuyên sấm những lời được ghi lại trong bản văn thường được biết đến như là Bài ca Thứ Tư về Người Tôi Trung sau đây:

“Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội,

bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm;

người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an,

đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành…

Người đã bị chôn cất giữa BỌN ÁC ÔN

bị mai táng với người giàu có, dù đã chẳng làm chi tàn bạo

và miệng không hề nói chuyện điêu ngoa” (Is 53, 5.9).

Để rồi tám thế kỉ sau đó, sách Tin Mừng được viết đầu tiên vào khoảng năm 65 của thánh Marcô và sách Tin Mừng được viết thứ hai vào khoảng năm 80 của thánh Matthêu đã tường thuật lại cho chúng ta khung cảnh cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu trên đồi Golgotha:

“Bên cạnh Người, chúng còn đóng đinh HAI TÊN CƯỚP, một đứa bên phải, một đứa bên trái. Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Người bị liệt vào hạng những tên phạm pháp” (Mc 15, 27-28).

“Cùng bị đóng đinh với Người, có HAI TÊN CƯỚP, một tên bên phải, một tên bên trái” (Mt 27, 38).

Đối chiếu các bản văn, ta có thể thấy là lời tuyên sấm của ngôn sứ Isaia về Người Tôi Trung “bị chôn cất (chịu chết) giữa bọn ác ôn” dường đã được ứng nghiệm trong cuộc Khổ nạn của Chúa Giêsu? Dựa và những phân tích của Đức Nguyên Giáo Hoàng Benedict XVI trong cuốn Đức Giêsu thành Nazareth (tập 2) về trình thuật Cuộc Khổ nạn của Chúa Giêsu, chúng ta hãy thử tìm hiểu sâu hơn về việc “bọn ác ôn” theo lời Isaia cụ thể là những ai, và “hai tên cướp” theo trình thuật của các thánh sử có nhân thân chính xác là như thế nào.

2.QUANH CON THÚ DỮ BỦA VÂY (x. Tv 22, 13)

Chúng ta hãy cùng đọc lại bản trình thuật của Mt:

“Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu vừa nói: “Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào! ” Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói: “Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. Hắn là Vua Ít-ra-en! Hắn cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, chúng ta tin hắn liền! Hắn cậy vào Thiên Chúa, thì bây giờ Người cứu hắn đi, nếu quả thật Người thương hắn! Vì hắn đã nói: “Ta là Con Thiên Chúa! ” Cả những tên cướp cùng bị đóng đinh với Người cũng sỉ vả Người như thế” (Mt 27, 35-44).

Quan sát bản văn của Mt, ta thấy có ba nhóm người đã cất tiếng chế nhạo Chúa Giêsu khi Ngài bị treo trên cây Thập Giá. Thứ nhất là những ‘kẻ qua người lại’, tức là những người đi đường. Họ nhại lại những lời Chúa đã từng nói về Đền Thờ: “Ê, mi là kẻ phá Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, có giỏi thì xuống khỏi thập giá mà cứu mình đi!” (Mc 15, 29-30). Những người nhục mạ Chúa muốn cho Người thấm thía đến độ cay đắng về sự dường như bất lực trên Thập Giá của Người, nó đã cho thấy cái tâm lý “đổ lỗi cho nạn nhân” khá dễ có của người đời đối với những kẻ sa cơ lỡ vận. Hành động của họ đồng thời cũng làm gợi nhớ lại cơn cám dỗ của ma quỷ năm xưa: ‘Hãy sử dụng quyền năng của ông đi, hãy cứu lấy mình đi, hãy dùng tới bạo lực đi’.

Nhóm chế nhạo thứ hai là những người đã đi theo ra từ dinh tổng trấn Philatô và đứng trên đồi Golgotha trong suốt buổi hành hình, mà theo Mc là gồm các thượng tế và kinh sư, tức là các thành viên của hội đồng Sanhedrin; Mt thêm ‘các kỳ mục’ (Mt 27, 41) còn Tin Mừng theo thánh Luca (Lc), Tin Mừng thứ ba, được viết vào khoảng năm 90, bổ sung cả ‘lính tráng’ (Lc 23, 36) vào nhóm này. Và hoá ra, những lời bọn họ đã buông ra trong chiều ngày hôm đó lại ứng với những lời đã được viết ra khoảng 150 năm trước đó trong sách Khôn Ngoan:

“Nếu tên công chính là con Thiên Chúa,

hẳn Người sẽ phù hộ và cứu nó khỏi tay địch thù.

Ta hãy hạ nhục và tra tấn nó,

để biết nó hiền hoà làm sao,

và thử xem nó nhẫn nhục đến mức nào” (Kn 2, 12-13.17-20).

Dù chính những người chế nhạo không ý thức được, nhưng bằng những lời độc địa nhắm vào Chúa Giêsu, quả thực họ đã làm cho ứng nghiệm những lời được viết ra trong sách Khôn Ngoan, qua đó xác nhận Chúa Giêsu chính là Người Công Chính được Cựu Ước nói đến. Như vậy, chính ngay trong lúc hoàn toàn bất lực, Chúa Giêsu đã tự mạc khải Người chính là Con đích thực của Thiên Chúa, chính ngay trong lúc chịu nhạo báng, mà bản tính Thần Linh Tối Cao của Người được xác nhận. Và cũng như Người đã không bị cám dỗ nhảy từ trên nóc Đền Thờ xuống đất như ma quỷ thách thức, giờ đây, Người cũng dửng dưng trước cám dỗ vì Người biết rõ là Thiên Chúa sẽ cứu Người, nhưng với một cách khác hẳn loài người có thể tưởng tượng.

Tiếp tục với nhóm người chế giễu thứ ba, ta có thể thấy họ trong cả ba bản văn Mc, Mt, và Lc (tuy nhiên ở Lc có một khác biệt khá quan trọng mà ta sẽ phân tích sau). Họ là những người cùng bị đóng đinh với Chúa Giêsu, những người mà Lc gọi là “gian phi”, còn Mt và Mc gọi là “kẻ cướp”, cùng một từ mà Tin Mừng theo thánh Gioan, Tin Mừng được viết muộn nhất, vào quãng năm 100, dùng để gọi Barabas; còn chính Ga thì chỉ nói về họ là “hai người khác nữa” (Ga 19, 18). Bản văn của Ga không hề đề cập gì đến lời nói hay hành động của hai người này, nhưng bản văn của Mc và Mt cho thấy hai tên cướp đã “nhục mạ” (Mc 15, 32) và “sỉ vả” (Mt 27, 44) Chúa Giêsu. Như vậy, với việc các thánh sử đều nhất trí tường thuật lại rằng Chúa Giêsu đã bị rất nhiều người khiêu khích, nhạo báng và sỉ vả cách độc địa trong những giờ phút cuối cùng, quả thực đã ứng nghiệm sấm ngôn của ngôn sứ Isaia về việc Người Tôi Trung phải chịu cảnh “bị chôn cất (chịu chết) giữa bọn ác ôn”.

Thế nhưng, về hai tên cướp cùng chịu đóng đinh với Chúa Giêsu, các thánh sử thật ra đã không đưa ra những trình thuật hoàn toàn giống nhau về họ. Chúng ta hãy thử cùng nhau tìm hiểu sâu hơn về hai nhân vật này, xem họ là ai, tại sao lại xuất hiện ở đồi Gongotha, và những biểu hiện của họ khi bị treo hai bên Chúa Giêsu có thể được lý giải như thế nào?

3.NHỮNG KẺ ĐỤC NƯỚC KHUẤY TRỜI

Dựa vào danh từ “tên cướp” mà Mc và Mt dùng để gọi hai người này, ta có thể ngay lập tức cho rằng họ có thể là những tên cướp đường ác ôn thường tấn công và cướp bóc các khách bộ hành trên những con đường vắng vẻ của các miền đồi núi xung quanh Jerusalem mà Chúa Giêsu đã có lần đề cập đến trong dụ ngôn Người Samaria nhân hậu của Người. Nhưng thuật ngữ “tên cướp”, trong hoàn cảnh chính trị ngày xưa ở xứ Palestine, có thể mang thêm một ý nghĩa đặc biệt khác, tương đương với một chiến sĩ cách mạng, tức muốn chỉ về thành viên của nhóm Zelot. Theo hướng nghĩa này, hoàn toàn có thể cho là hai người này là đồng bọn với Barabas, được Ga gọi là “tên cướp”, đã tham gia vào một cuộc nổi dậy (Mc 15, 7) và bị tố cáo là đã giết người (Lc 23, 19), và thường được các nhà chú giải đồng tình xem như là một Zelot. Không thấy các Tin Mừng nói gì về một cuộc xử khác diễn ra cùng ngày ở dinh tổng trấn, nên có thể là hai người này đã bị bắt và tuyên án tử hình trước đó ít lâu, và rất có thể là cùng một lần với Barabas, nhưng được giam giữ để thi hành án vào ngày áp lễ Vượt Qua, thời điểm mà người Do Thái hành hương về Jerusalem để dự lễ, như một động thái răn đe và khủng bố mà chính quyền chiếm đóng Rome dành cho cư dân bản địa.

Nếu quả thực hai người này là những Zelot và cùng một toán với Barabas, sẽ khá hợp lý để giải thích cho việc tại sao họ lại tỏ ra giận dữ và hùa theo đám đông trên đồi Golgotha để nhục mạ và sỉ vả Chúa Giêsu. Bởi lẽ, dù không liên quan gì, nhưng để ép tổng trấn Philatô tuyên án tử hình, các thành viên Sanhedrin đã cố khoác vào Chúa Giêsu cái tội danh chính trị là Người đã “sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xê-da, lại còn xưng mình là Mê-si-a, là Vua nữa” (Lc 23, 2), rồi sau đó lại ép Pilatus thả Barabas để đem Chúa Giêsu xử tử thế vào. Như ta có thể suy ra, nếu không phải là hai tên cướp đường bình thường mà lại là hai chiến sĩ nổi dậy chống lại ách đô hộ Rome, họ có thể tự xem mình như những anh hùng dân tộc, và buổi hành hình ngày áp lễ Vượt Qua trước toàn thể dân chúng đó là ngày mà sự nghiệp của họ đạt tới đỉnh cao “không thành công thì cũng thành nhân”. Thế nên, khi thấy thay cho vị thủ lĩnh Barabas, giờ đây họ lại bị chết treo hai bên cái ông Giêsu này, người mà có thể họ đã nghe phong thanh là đã thực sự bị kết án vì những lý do không liên quan gì tới chính trị, hẳn nhiên là họ sẽ thấy phẫn nộ. Đã vậy, tổng trấn Philatô lại còn đổ thêm dầu vào lửa khi cho treo trên đầu Chúa Giêsu tấm bảng viết dòng chữ “Giê-su Na-da-rét, Vua dân Do-thái” (Ga 19, 19), điều khiến cho họ cảm thấy như mình đã bị chơi xỏ: vinh quang mà họ chấp nhận đổi bằng xương máu đang bị người ta đem ra làm nhục.

Ta có thể đẩy suy đoán của mình tới bước cuối cùng, là dù không liên quan gì cũng không thù ghét gì với Chúa Giêsu trước đó, nhưng giận cá chém thớt, hai người họ đã quay qua đổ lên đầu Người những đắng cay và giận dữ chất chứa trong lòng họ. Và có lẽ vì không biết gì mấy về Người trước đó, họ đã cứ thế lặp lại những lời chế nhạo và chửi rủa mà họ đã nghe được từ các thành viên Sanhedrin và những người qua đường. Quang cảnh ngày hôm đó ở đồi Golgotha cho thấy quả thực sự dữ có thể lan nhanh như một đám cháy rừng, nhất là nếu như khu rừng đó thường ngày đã bị làm cho khô cằn bởi nông cạn và nhỏ nhen, bởi đố kỵ và thù ghét, bởi bạo lực và cuồng nộ.

4.KẺ BÊN TẢ THEO ĐÀNG TẢ, KẺ BÊN HỮU THEO ĐÀNG HỮU

Đến đây, chắc hẳn một câu hỏi đã trồi lên, thậm chí là chọc vào tâm trí người đọc: vậy thì người trộm lành quen thuộc ở đâu? Đây, anh ấy ở đây. Trong bốn sách Tin Mừng, Lc là Tin Mừng duy nhất kể về một người trộm lành được treo bên phải Chúa Giêsu trong cái ngày bi thương trên đồi Golgotha năm ấy. Chúng ta hãy cùng nhau đọc lại xem thánh nhân đã viết những gì:

“Có hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người. Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái… Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với! ” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái! ” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! ” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23, 32-33. 39-43).

Như vậy, theo thánh Luca, không phải cả hai người cùng chịu đóng đinh với Chúa Giêsu đều chế nhạo Người, mà một trong hai người dường như đã nhận thức được mầu nhiệm trong người đang cùng chịu hành hình với mình. Anh đã nhìn, đã nghe và nhận ra rằng loại tội mà Người bị kết án thật khác biệt. Có lẽ anh còn nhận ra gương mặt Thiên Chúa nơi người đang cùng chịu đóng đinh với anh. Anh là người duy nhất trong bốn Tin Mừng đã gọi đích danh Chúa Giêsu: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! ” (Lc 23, 42). Trên thập giá, anh đã hiểu được, chính con người không có bất cứ quyền lực nào này lại là Vua đích thực, là Đấng mà Israel mong đợi, và anh ao ước từ việc bị treo cùng Người trên đồi Golgotha, anh sẽ được ở cùng Người trong vinh quang.

Câu trả lời của Chúa Giêsu dành cho anh vượt quá xa lời cầu xin của anh. Thay vì hứa hẹn với anh một giao ước vu vơ sẽ được thực hiện trong một tương lai bất định nào đó, như cách mà các chính trị gia thường đưa ra cho đám đông dân chúng, Người đã nói với anh: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23, 43). Theo Đức Nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI, “câu nói này mang đầy bí nhiệm, nhưng giúp chúng ta thấy một điều chắc chắn: Chúa Giêsu biết rõ, Người sẽ trực tiếp đi vào trong sự hiệp thông với Cha, nên Người có thể hứa ‘Thiên Đàng’ ngay ‘hôm nay. Người biết Người sẽ lại dẫn con người vào vườn địa đàng, nơi mà họ đã bị đuổi ra ngoài, nhưng từ nay, trong sự hiệp thông với Thiên Chúa, con người sẽ tìm được ơn cứu độ đích thực”.

Vậy, điều gì đã khiến thánh Luca đưa trình thuật về người trộm lành vào bản văn Tin Mừng của ngài? Việc cho rằng có một tên trộm lành đã được Thiên Chúa thương xót có khiến Lc mâu thuẫn với hai bản văn Mt và Mc? Trình thuật về tên Trộm Lành liệu có phải là một sáng tác văn chương của riêng Lc không? Ta hãy cùng nhau thử suy luận một chút về vấn đề này.

5.CÁC LỜI CHỨNG BỔ KHUYẾT CHO NHAU

Chìa khóa để giải vấn nạn xem ra khó hiểu này, hóa ra có thể lại nằm ở trình thuật cuộc Khổ Nạn của Tim Mừng thứ tư. Chúng ta hãy cùng nhau lắng nghe thánh Gioan kể lại:

“Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Híp-ri là Gôn-gô-tha; tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giê-su thì ở giữa… Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la” (Ga 19, 17-18.25).

Như vậy, khác với hai trình thuật ở Mc 15, 40 và Mt 27, 55-56, trong đó Maria Magdalena và một vài phụ nữ được nêu đích danh khác chỉ ”đứng nhìn từ đằng xa”, Ga lại ghi nhận là Maria Magdalena, Maria vợ ông Cleopad, Đức Maria mẹ Chúa Giêsu và người môn đệ Chúa yêu, có thể là chính thánh Gioan, đã tiến sát tới ngay dưới chân Thánh Giá để nghe những lời trăn trối cuối cùng của Chúa Giêsu. Điều này có giá trị gì đây? Ta biết rằng đa số các nhà chú giải đều cho là hai chương 1 và 2 của Lc, những chương chứa đựng những trình thuật duy nhất trong bốn Tin Mừng về biến cố Truyền Tin và những kỉ niệm thơ ấu của Chúa Giêsu, đến từ một nguồn riêng, mà rất có thể là những trao đổi cá nhân của thánh Luca với Đức Maria. Vậy thì từ đó, ta cũng có thể suy luận khá hợp lý rằng câu chuyện về người trộm lành của Lc cũng đã đến từ nguồn của Đức Maria. Có thể Mẹ đã đứng kề bên Thánh Giá, và đã nghe được những lời đối thoại thân thương giữa Chúa Giêsu và người trộm lành, rồi thuật lại cho thánh Luca để ngài đưa câu chuyện này vào trong Tin Mừng thứ ba.

Đến đây, sau khi đã đối chiếu bốn bản văn Tin Mừng về hai người tử tội bị treo hai bên Chúa Giêsu trong chiều Golgotha năm ấy, ta có thể lờ mờ nhận ra cái đặc tính “thống nhất trong khác biệt” của các bản văn Tin Mừng: có những chuyện có ở đây mà không có ở kia, có những chuyện sai khác chút ít giữa các bản văn, và có những trình thuật xem ra như mâu thuẫn với nhau. Giải thích thế nào đây? Học giả hàng đầu về Kinh Thánh là Rudolf Schnackenburg cho rằng: “Các tác giả Tin Mừng không dùng những truyền thống riêng lẻ để ghép lại bức chân dung của Đức Giêsu chung với nhau. Đúng hơn, họ đã bắt đầu với một bức chân dung chung của Đức Giêsu và kết nhập những câu chuyện riêng lẻ như những minh họa đức tin của họ. Họ không muốn tạo ra một bức tranh khảm, nhưng phát họa một bức chân dung có tính tổng thể, trong đó lời nói, những phép lạ, những hoạt động công khai và những chỉ thị cho các môn đệ của Đức Giêsu chảy chung với nhau vào trong một tổng thể hiệp nhất. Bức chân dung đó cho ta một cái nhìn vào trong mầu nhiệm cá nhân của Đức Giêsu, dĩ nhiên là một Đấng mà bản thể Ngài là vô phương dò thấu, chỉ được mạc khải như một mầu nhiệm và chợt nắm bắt bởi đức tin.”

Như vậy, chúng ta đã cùng nhau tìm hiểu đôi nét về người trộm lành qua các trình thuật của bốn thánh sử, nhưng để cho việc tìm hiểu của ta được trọn vẹn, ta đừng chỉ dừng lại ở việc xác thực thân thế của người trộm lành mà hãy cùng nhau suy ngẫm thêm về hành động và lời nói của ông khi bị treo bên cạnh Chúa Giêsu. Nó là một sự kiện ngẫu nhiên và nhỏ nhặt hay là một biến cố nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa?

6.MỘT CHỨNG NHÂN CHO LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA

Về người Trộm Lành, khi phân tích các dụ ngôn trong Lc như ‘Người Samaria nhân hậu’ (Lc 10, 29-37), ‘Người cha nhân hậu’ (Lc 15, 11-32), ‘Người Pharisêu và người thu thuế lên Đền Thờ’ (Lc 18, 9-14), một vài người đã muốn xem anh như là bằng chứng xác nhận về Lòng Thương Xót bao la đến độ gần như vô lý của Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã mạc khải qua các dụ ngôn. Nhưng ngoài điều đó ra, anh còn là điều gì khác nữa không? Dựa vào các bản văn Kinh Thánh, ta sẽ thấy, hóa ra người Trộm Lành còn là kết quả ứng nghiệm lời tiên báo của chính Chúa Giêsu và một số bản văn ngôn sứ khác trong Cựu Ước.

Như ta đã biết, thánh nữ Maria Magdalena, người được Chúa Giêsu trừ cho bảy quỷ, đã được Mc, Mt và Ga nên đích danh trong số những chứng nhân cho cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu, cũng chính bà đã được cả bốn tác giả Tin Mừng đồng thanh tuyên bố là người đầu tiên chứng kiến biến cố Ngôi Mộ Trống và loan báo tin mừng Chúa Phục Sinh. Chính thánh nữ, liên kết với ơn cứu độ của người Trộm Lành, đã làm cho ứng nghiệm lời tiên báo trước đó của Chúa Giêsu phán với các thượng tế và kỳ mục khi Người giảng dạy trong Đền Thờ: “Tôi bảo thật các ông: những người tội lỗi (thu thuế) và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông” (Mt 21, 31).

Cũng như vậy, trong các bản văn Cựu Ước, bên cạnh các đoạn cho thấy sự công thẳng và nghiêm minh của Thiên Chúa, cũng có những đoạn cho thấy Lòng Thương Xót vô bờ bến của Người, như đoạn trích trong sách ngôn sứ Hôsê (viết vào khoảng năm 700BC) sau đây:

“Chẳng lẽ Ta lại vui thích vì kẻ gian ác phải chết,

Ta lại không muốn cho nó từ bỏ đường lối của nó mà được sống sao?

Quả thật, Ta không vui thích gì về cái chết của kẻ phải chết

– sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng

Vậy hãy trở lại và hãy sống” (Ed 18, 23.32).

Như đã thấy trong các sấm ngôn Cựu Ước cũng như trong những dụ ngôn và tuyên bố minh nhiên của chính Chúa Giêsu, việc người Trộm Lành nhận được Ơn Cứu Độ không phải đến từ một phút ngẫu hứng của Chúa Giêsu mà là sự chín muồi Thánh Ý ngàn đời của Chúa Cha. Hiểu thấu bài học đức tin mà trình thuật về người trộm lành mang lại, Đức Nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI đã tuyên bố: “Trong lịch sử đạo đức Kitô giáo, người Trộm Lành trở thành hình ảnh của hi vọng – sự an ủi chắc chắn và lòng nhân từ của Thiên Chúa có thể đến với chúng ta trong giây phút cuối cùng. Chúng ta tin chắc rằng, dù là sau một cuộc đời lầm lạc, lời cầu nguyện van xin Lòng Thương Xót nhân hậu của Thiên Chúa, sẽ không bao giờ hóa ra vô ích”.

Thực vậy, trong suốt thời gian ba năm đi rao giảng, Chúa Giêsu đã không ngừng nhắc lại rằng Thiên Chúa ban Ơn Cứu Độ như một món quà tuyệt đối cho không, Người đã đến trần gian “không phải để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi” (Mc 2,17 – Mt 9, 13 – Lc 5, 32). Để rồi, trong chính giờ phút quyết liệt nhất của đời Người, khi Người sắp lìa thế gian mà về cùng Cha, Chúa Giêsu đã chứng thực một cách rõ ràng đến độ không thể nghi ngờ gì nữa về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Với người Trộm Lành ấy, người đã nhận biết rằng mình “chịu như thế này là đáng” (Lc 23, 41) và chẳng còn biết trông cậy vào đâu ngoại trừ lòng phó thác khiêm cung mà cương quyết vào Chúa Giêsu, thì Chúa Giêsu đã phán với anh: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23, 43). Với lời phán truyền này của Ngôi Lời, thử hỏi ai còn dám nghi ngờ gì nữa về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, và ai còn dám dem công đức của mình ra khoe khoang nữa?

7.TỘI NHÂN HỠI MAU QUAY ĐẦU TRỞ LẠI (Tb 13, 8)

Ở hướng ngược lại, về phần người Trộm Lành, tôi cho rằng anh không phải là kẻ ăn may vĩ đại, vì như lời của Đức Giáo Hoàng Phanxicô: “Thiên Chúa không bao giờ chán tha thứ, chỉ có chúng ta chán xin Chúa tha thứ. Vì Ngài là Thiên Chúa, Ngài giàu Lòng Thương Xót, và vì Thương Xót là căn tính tiên quyết của Thiên Chúa. Danh Ngài là Thương Xót… Điều cần thiết là chúng ta phải xin ơn nhận ra mình là người có tội. Càng nhận thức mình đang túng quẫn, càng cảm thấy hổ thẹn và tủi nhục, chúng ta càng sớm cảm nhận được vòng ôm dịu dàng của Chúa”. Chắc hẳn, trong cuộc đời lấm lem tội lỗi của anh, không ít lần người Trộm Lành đã đau khổ về những yếu đuối và lầm lỗi của mình. Và quả thực, có lẽ chính nhờ vậy mà khi Ơn Chúa gõ cửa lòng anh, đúng lúc anh đang ngắm nhìn cảnh tượng Chúa Giêsu bị treo trên Thánh Giá, anh đã thực lòng sám hối ăn năn, và đã được nhận Ơn Cứu Độ. Vậy nên, ở điểm này, cần phải nói rõ hơn về những người nghĩ rằng họ có thể tiếp tục yên tâm sống trong nẻo đường gian tà lươn lẹo và tự nhủ rằng thế nào rồi họ cũng sẽ làm được một cú quay đầu vĩ đại như anh Trộm Lành, rằng: có thể họ chưa lường hết được sức mạnh của sự dữ và sự yếu mềm của ý chí con người đâu. Bởi lẽ, thử hỏi nếu một người không liên lỉ giục lòng ăn năn sám hối tội lỗi mình và siêng năng lãnh nhận ơn chữa lành trong Bí tích Hoà Giải, thì lấy gì để có thể dám chắc rằng người đó vào giờ phút cuối đời lại vẫn có thể dẹp bỏ sự kiêu ngạo và hư hỏng lâu năm của mình để mở miệng kêu xin lòng thương xót của Thiên Chúa, hay là họ sẽ tiếp tục đi hết con đường chai cứng của tội lỗi và sẽ mãi mãi lánh mặt Thiên Chúa?

Lạc Vũ Thái Bình

Huế, 4-2022

Thư mục tài liệu tham khảo

  1. Kinh Thánh (ấn bản 2011), Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ dịch, Nxb Tôn giáo, Hà Nội, 2019.

2.ĐGH Benedict XVI, Đức Giêsu thành Nazareth (tập 2), Nguyễn Văn Trinh dịch, Nxb Tôn giáo, Hà Nội, 2011.

3.ĐGH Phanxicô, Danh Ngài là Thương Xót, Thái Thuận Hoà dịch, Nxb Hồng Đức, 2016.

4.Rudolf Schnackenburg, Đức Giêsu trong các Tin Mừng, Nguyễn Luật Khoa dịch, Nxb Tôn giáo, Hà Nội, 2009.

Chúa Nhật Lễ Lá

Chúa Nhật Lễ Lá

Chúc bạn ngày Chúa Nhật Lễ Lá cảm nhận được sự biến đổi sâu xa từ thập giá của Đức Ki-tô. Mình mời bạn hãy nhìn lên thập giá, chiêm ngắm thập giá cho đến khi tâm hồn bạn thực sự rung động trước tình yêu tự hiến của Đức Ki-tô. Bạn cũng đừng quên rằng bên cạnh thập giá đó có Mẹ Maria với những dòng lệ rơi vì sự khổ hình của con Mẹ.

Cha Vương

CN: 10/04/2022

MỞ ĐẦU: Lạy Đức Mẹ, xin Mẹ lấy lòng thương xót mà cầu nguyện cho chúng con được nhờ công nghiệp Đức Chúa Giêsu cùng nhờ công nghiệp Đức Mẹ, cho được khỏi tội lỗi chúng con đã phạm, cùng những hình phạt chúng con đáng phải chịu. Xin Đức Mẹ phù hộ cho chúng con làm việc này nên, cho được những phép ân xá Hội Thánh ban cho kẻ làm việc kính những sự thương khó Đức Mẹ. (Nêu ra ý chỉ cầu xin…)

LƯỠI GƯƠM THỨ HAI: Mẹ đang hạnh phúc bên con trẻ Giêsu giữa đêm khuya giá lạnh của trời đông. Bỗng dưng được tin cấp báo của Thánh cả Giuse lên đường đưa Con Trẻ đi lánh nạn “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” (Mt.2,13).

Lòng Mẹ thương Con còn non nớt mới sinh, và lo buồn đau đớn như phải dao sắc thâu qua lòng vậy. Khi ngắm sự ấy, thì nguyện một kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng.  Xin Đức Mẹ cầu cho chúng con chớ làm sự gì trái nghịch cùng mất lòng Đức Chúa Giêsu nữa.  Amen.

+ Kinh Lạy Cha

+ Kinh Kính Mừng

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria! Con đường đi theo Chúa là con đường khổ giá, con đường gánh chịu những vết thương từ bỏ ý riêng, hy sinh, phục vụ vì tình yêu dành cho Chúa và cho nhau, Mẹ đã đi trọn con đường đó, qua đời sống Mẹ sống kết hiệp mật thiết với Chúa. Xin Mẹ dẫn con đến với Chúa, để tạ lỗi với Chúa vì sự thờ ơ, thoái thác bước theo con đường Chúa đã vạch sẵn cho con.

Xin Mẹ giúp con biết noi gương Mẹ, luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện, đặc biệt là kết hiệp với Chúa nơi bí tích Thánh Thể. Nhờ đó mà con mới có sức mạnh đi tron con đường Chúa đã hoạch định cho con.

Mẹ đã gánh chịu những vết thương lòng của khổ đau, thử thách, buồn phiền, xin Mẹ nâng đỡ con, an ủi con và tất cả mọi người đang mang trong tâm những buồn khổ, xin đồng hành với con và mọi người trong những lúc gặp gian nan và thử thách trong cuộc sống này. Amen

From: Đỗ Dzũng

NÓI CHUYỆN VỚI SIMON KYRÊNÊ: NGƯỜI VÁC ĐỠ THÁNH GIÁ CHÚA

NÓI CHUYỆN VỚI SIMON KYRÊNÊ: NGƯỜI VÁC ĐỠ THÁNH GIÁ CHÚA

 Trên đường từ Jerusalem trở về quê nhà Galilê, bước đi trên con đường mòn ngang qua làng quê xứ Kyrênê, tôi tình cờ gặp lại Simon khi anh đi ra đồng làm việc.

 Tôi thán phục lòng can đảm của Simon, anh không biết Giêsu, chưa một lần gặp gỡ Giêsu, chỉ nghe người ta nói về Giêsu, vậy mà anh không một chút sợ hãi, anh chạy lại vác đỡ thập giá cho thầy Giêsu của tôi, anh đi bên Giêsu, giúp Giêsu vác thập giá bước đi đến đỉnh đồi Golgotha (Ga.23:26).

Tôi chạy lại hỏi thăm anh, cầm tay anh tôi nói:

  • Simon, anh có khoẻ không?  Cám ơn anh đã vác đỡ thập giá cho thầy Giêsu của tôi.  Sao anh can đảm thế?  Anh không sợ hãi tí nào sao?
  • Tôi sợ hãi nhiều lắm chứ.  Hôm ấy tôi tình cờ đi làm về ngang qua đó, lính nhìn thấy tôi, chúng bắt tôi vác đỡ thập giá cho Giêsu thì tôi vác, can đảm gì đâu anh!  Không nghe lời chúng, chúng đánh chết chứ giỡn chơi sao!  Nhưng có một điều tôi phải nói với anh:

“Khi vác đỡ thập giá cho Giêsu, tôi đi bên cạnh Ngài, Ngài ở bên cạnh tôi, Ngài nhìn tôi, tôi nhìn Ngài, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt ấy đã cảm hóa lòng tôi, cái nhìn ấy đã biến đổi đời tôi…  Tôi không còn sợ hãi như trước nữa.  Tôi nhận ra rằng: “Vác đỡ thập giá cho Giêsu là niềm vui, là vinh dự và là hãnh diện cho cuộc đời mình…  Vì tôi được tham dự vào công trình cứu chuộc của Thiên Chúa. 

Simon Kyrênê ơi!  Cám ơn anh về cuộc gặp gỡ thân thương hôm nay.  Cám ơn tâm tình chia sẻ của anh đã nói với tôi, đã làm tôi phải suy đi nghĩ lại về mối liên hệ của tôi với Giêsu, về mối tình của tôi với Ngài.

***

Bạn thân mến!  Tâm tình chia sẻ của Simon Kyrênê đã đánh động lòng tôi.  Lời nói của Simon cứ vang vọng trong tôi luôn mãi: 

1)- “Ở bên cạnh Giêsu, Ngài đã cảm hóa lòng tôi, Ngài đã biến đổi đời tôi.  Đó là tâm tình của Simon với Giêsu.  Còn tâm tình của tôi với Ngài thì ra sao?

Giêsu ơi!  Phải chăng được cảm hóa và biến đổi là dấu chỉ Ngài hiện diện bên con?  Vậy mỗi khi con không được biến đổi để yêu thương nhiều hơn, con không được cảm hóa để tha thứ nhiều hơn…  Thì đó cũng là dấu chỉ con không có Ngài ở ngay bên, con không có Ngài hiện diện trong lòng con.

Nếu con không được Ngài cảm hóa và biến đổi, thì cho dù con có tham dự thánh lễ hằng ngày, con có rước lễ thường xuyên, Giêsu và con vẫn nghìn trùng xa cách.  Con và Giêsu vẫn là hai thế giới cách xa và riêng biệt. 

Thật nguy hiểm biết bao nếu con không nhận biết mình đang sống xa Ngài.  Thật buồn biết mấy nếu con không nhận ra con người thật, khuôn mặt thật của chính mình.  Những đẩy đưa cám dỗ và khen tặng, những tự cao và tự mãn nổi lên trong lòng, những hình thức rộn ràng bề ngoài…  Tất cả đã làm con lầm tưởng rằng con đang có Giêsu, con đang có Ngài ngay bên, nhưng thật sự là con đang xa Ngài.  Lòng con không có chỗ trống để Ngài đến cư ngụ.  Tim con khép lại, không chấp nhận, không để cho Ngài đi vào để cảm hóa và biến đổi. 

2)- “Vác đỡ thập giá cho Giêsu là niềm vui, là vinh dự và hãnh diện.”  Simon tâm sự như vậy đó.  Vác thập giá của chính mình đã khó khăn vất vả.  Vác thập giá cho người không quen không biết, như Simon vác đỡ cho Giêsu, thì lại càng vất vả khó khăn hơn.  Làm sao lại coi đó là niềm vui, nìềm vinh dự được?  Phải chăng chỉ có tình yêu mới giúp tôi coi đó là niềm vui: Tình Yêu càng lớn thì niềm vui càng nhiều…. Và phải chăng lòng tôn kính đặt để nơi người quyền cao chức trọng, mới giúp tôi coi đó là niềm vinh dự hãnh diện: Niềm tôn kính càng cao thì niềm vinh dự hãnh diện càng lớn.

Giêsu ơi!  Tình yêu nào con dành cho Ngài hôm nay?  Lòng tôn kính nào con đặt vào Giêsu trong lúc này?  Vì Giêsu, thập giá nào con chấp nhận để vác trên vai con hôm nay? 

Phải chăng những chê trách hiểu lầm, những ghen ghét đố kỵ con gặp phải trong đời sống phục vụ…  Đó chính là thập giá mà Ngài mời gọi con ôm lấy và vác đi? 

Phải chăng những khó khăn vất vả trong cuộc sống, những bệnh tật yếu đau, những đam mê yếu đuối con người mà con đang chiến đấu để vượt qua…  Cũng chính là thập giá mà Ngài mời gọi con vác đi trên đường đời? 

3)- “Vác đỡ thập giá cho Giêsu là được tham dự vào công trình cứu chuộc của Thiên Chúa.”  Đó là lời tâm tình chia sẻ của Simon Kyrêné.  Giêsu đến trong thế gian để thực thi “công trình cứu chuộc” của Thiên Chúa.  Ngài đến để mang tình yêu thương tha thứ cho muôn người.  Ngài đến để cứu chuộc nhân trần, để chết thay cho người mình yêu, để mang người mình yêu trở về với Nguồn Cội, trở về với Đấng Yêu Thương Ngàn Đời. 

Giêsu ơi!  Mỗi khi con sống yêu thương tha thứ hôm nay, cũng là lúc con làm vơi bớt những đau thương tủi nhục của Ngài trên đường thánh giá năm xưa.  Phải chăng đó cũng là lúc con được tham dự vào công trình cứu chuộc của Thiên Chúa? 

Mỗi khi con mang được người thân quen bạn bè về với Giêsu, mỗi khi con giúp họ đi vào trong tình thân mật với Ngài, cũng là lúc con lau khô những giọt máu đào Ngài đã đổ ra trên thập giá năm xưa.  Phải chăng đó cũng chính là lúc con được tham dự vào công trình cứu chuộc của Thiên Chúa?

Giêsu ơi, giống như Simon Kyrênê năm xưa….  Xin cảm hóa và biến đổi lòng con, để con luôn có Ngài ngay bên, vì Ngài là hạnh phúc và là cùng đích của đời con.  Amen! 

Linh Xuân Thôn

From: Langthangchieutim