SINH RA TRONG TAI NẠN

Mới đây các nhân viên cấp cứu tại Bang Kentucky Hoa Kỳ, đã tìm thấy một hài nhi đã chào đời trong những điều kiện rất đặc biệt:

Cha mẹ em lái xe trên một đoạn đường có bão tuyết, xe gặp tai nạn. Do chấn động, bụng người đàn bà đã mở ra và hài nhi đã chào đời.

Các nhân viên cấp cứu cho biết, tuy bị trầy trên sọ, đứa bé đang ở trong điều kiện sức khỏe tốt. Em được đặt tên là Patrick. Patrick là tên của một thiếu niên đã chăm sóc em trước khi toán cấp cứu đến nơi.

Một người làm việc trong nhóm cấp cứu đã thốt lên:

Chào đời một cách đặc biệt như thế này, hài nhi này quả là một em bé của phép lạ. Em sẽ là một đứa bé đặc biệt.

Khi đến nơi xảy ra tai nạn, người ta thấy cuống rốn của hài nhi vẫn còn gắn liền với người mẹ vốn đã tắt thở vì thân thể của bà đã bị cắt làm đôi do tai nạn gây ra chấn động quá mạnh. Người cha lẫn đứa con được đưa vào bệnh viện.

Viên bác sĩ thuộc nhóm cấp cứu nói rằng, ông sẽ mang nhiều quà đến cho đứa bé. Nhưng một trong những món quà quí giá nhất mà ông sẽ tặng cho em là một quyển Kinh Thánh, bởi vì các nhân viên cấp cứu đã tìm thấy một quyển Kinh Thánh gần bên nơi xảy ra tai nạn. Ông khẳng định như sau:

Hài nhi quả là một phép lạ của Chúa.

Quí vị và các bạn thân mến,

Trẻ thơ là điều kỳ diệu nhất của thế giới chúng ta. Câu nói của văn hào Pháp, Victor Hugo thật đầy ý nghĩa: “Không gì buồn thảm bằng một ngôi nhà không có tiếng cười, tiếng khóc của trẻ thơ”.

Mỗi một hài nhi được chào đời theo một chương trình của Chúa. Mỗi một hài nhi đều có kỳ hạn riêng của mình để đến trong thế giới, bởi vì thế giới sẽ hưởng nhờ sự xuất hiện của nó.

Khi một hài nhi chào đời, mỗi một người cha và người mẹ đều tự hỏi: rồi đây nó sẽ như thế nào?

Mặc dù mỗi ngày có không biết bao nhiêu trẻ thơ chào đời, mỗi một cuộc sinh hạ đều có ý nghĩa riêng của nó, nhất là đối với những người liên hệ như cha mẹ, bà con, anh chị em thân hữu và láng giềng. Hài nhi là trọng tâm chú ý của mọi người.

Ðiều này cũng đã xảy ra cách đây hơn 2,000 năm trong một đêm nọ tại một thị trấn nhỏ bé có tên là Belem, Palestina, một vùng đất Trung Ðông nằm dưới sự bảo hộ của Ðế Quốc La Mã. Một hài nhi cũng đã sinh ra cũng như bao nhiêu hài nhi khác trong đêm đó. Khác chăng là sau khi đã gõ cửa các quán trọ của thị trấn mà không tìm được chỗ qua đêm, cha mẹ hài nhi đành phải lặng lẽ đi vào một hang dành cho súc vật và tại đó hài nhi đã chào đời.

Sinh ra trong một hang súc vật và được đặt nằm trong một máng cỏ của súc vật. Chào đời như thế chưa hẳn đã là chuyện phi thường. Từ 2,000 năm qua biết bao nhiêu trẻ thơ cũng đã chào đời trong bờ bụi, dưới gầm cầu, giữa làn bom đạn, trong hố rác không được săn sóc bởi một dịch vụ y tế nào.

Những điều kiện chào đời của hài nhi tại Belem ấy quả là đơn giản. Tuy nhiên, hoàn cảnh trong đó hài nhi được cưu mang đã khiến cho người mẹ tin rằng, em không giống như bao trẻ thơ khác. Cũng giống như mọi người mẹ khác, với trực giác mà Thiên Chúa chỉ ban cho người mẹ, người mẹ của hài nhi bé bỏng đang nằm trong hang đá Belem biết rằng, hài nhi bé bỏng đang nằm trong máng cỏ ấy là hài nhi vô cùng đặc biệt.

Khi hài nhi lớn lên trong ngôi làng Nazareth, những người láng giềng quen biết đã không hề nhận ra bất cứ một dấu hiệu nào khả dĩ cho thấy có sự khác biệt giữa hài nhi và những đứa trẻ khác. Hài nhi đã lớn lên một cách bình thường như mọi đứa trẻ khác, hài nhi cũng ngồi trên gối mẹ để bập bẹ tập nói, hài nhi cũng tập đọc, tập viết như những đứa trẻ khác, hài nhi cũng hòa nhập vào cuộc sống của những đứa trẻ khác. Hài nhi đã sống một cuộc sống âm thầm trong ngôi làng Nazareth vốn bị những người Do Thái khác khinh thường. Cuộc sống của hài nhi âm thầm đến độ không ai thấy có sự khác biệt nào với những đứa trẻ đồng hương khác.

Nhưng mỗi một em bé là một kho tàng kỳ diệu đối với cha mẹ em. Cũng như mọi người mẹ khác, người Mẹ tên là Maria của Hài Nhi, cũng nhìn con mình lớn lên từng ngày với tất cả những vui buồn, hy vọng, lo lắng của mọi người mẹ. Nhưng tâm tình của người Mẹ ấy không chỉ có thế, chỉ có Mẹ biết và cất giữ hoàn cảnh trong đó Con Mẹ được cưu mang, chỉ có Mẹ mới biết rằng Con Mẹ là người đặc biệt nhất trong lịch sử nhân loại. Chính vì thế mà Mẹ cất giữ trong lòng từng biến chuyển trong cuộc sống của Con, từng bước đi chập chững của Con, từng lời nói và việc làm của Con.

Một biến cố khiến Mẹ phải suy nghĩ hơn bao giờ hết, đó là năm Con Mẹ lên mười hai tuổi. Cùng với Cha Mẹ đi lên Giêrusalem dự Lễ Hội, nhưng sau cuộc Lễ người Con lại biến mất. Sau ba ngày vất vả tìm kiếm, Cha Mẹ không nhận được một lời xin lỗi nào của người Con, mà chỉ có một lời khẳng định về sứ mệnh mà xem ra hai người không hiểu được: “Tại sao Cha Mẹ tìm Con, Cha Mẹ không biết là Con phải lo việc của Cha Con sao?” Lại một lần nữa người Mẹ âm thầm đi vào một mầu nhiệm vượt mọi lý giải và suy đoán của loài người.

Sau ba mươi năm âm thầm tại Nazareth, người Con ấy bỗng nhiên một hôm rời khỏi nhà và ra đi. Người ta bàn tán về lời rao giảng, những việc làm nhất là các phép lạ của người Con. Cuối cùng như một định mệnh nghiệt ngã nhất dành cho các bậc vĩ nhân, người Con ấy đã bị treo trên thập giá. Con người này là ai? Một hay hai ngày sau khi ông ta chết, người ta mới có thể trả lời cho câu hỏi ấy. Ðối với nhiều người đương thời, ông ta là một con người tốt nhưng thời của ông đã qua. Tuy nhiên, những biến cố xảy ra sau ba ngày khi ông chết đã thay đổi cái nhìn của rất nhiều người. Rất nhiều người đã khẳng định rằng, ông đã sống lại và hiện ra với họ, ông là Con Thiên Chúa.

Chúng ta không biết được Mẹ Maria đã biết được Con Mẹ là Con Thiên Chúa từ lúc nào và như thế nào. Chúng ta chỉ biết rằng Mẹ đã tin tưởng nơi Ngài hoàn toàn và đã đi theo Ngài trong những giây phút đen tối nhất của cuộc đời Ngài. Mẹ luôn luôn cất giữ và suy niệm trong lòng tất cả những gì xảy ra cho Con Mẹ, tất cả những gì Con Mẹ đã nói và đã làm. Với Mẹ, người Con của Mẹ là con người phi thường nhất trong lịch sử nhân loại, nhưng không chỉ phi thường nhất người Con ấy là Thiên Chúa của Mẹ.

Hơn 2,000 năm sau khi Ngài chào đời, các tín hữu Kitô trên khắp thế giới tin và tuyên xưng rằng, Ngài là Thiên Chúa Nhập Thể làm người. Ngài đã sống kiếp người như mọi người, bởi vì Ngài là con người thật. Nhưng Ngài không chỉ là một con người dù là một con người phi thường đến đâu, Ngài là Thiên Chúa. Ðây là một mầu nhiệm, Ngài đã sống mầu nhiệm ấy, Ngài đã không ngừng thách đố con người của mọi thời đại: “Phần các con, các con bảo Ta là ai”. Thánh Gioan trong lá thư thứ nhất của Ngài đã diễn tả mầu nhiệm ấy như sau:

“Ðiều vẫn có ngay từ lúc khởi đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng và tay chúng tôi đã chạm đến. Ðó là lời sự sống. Quả thật, sự sống đã được tỏ bày, chúng tôi đã thấy và làm chứng, chúng tôi loan báo cho anh em sự sống đời đời, sự sống ấy vẫn hướng về Chúa Cha và nay đã được tỏ bày cho chúng tôi. Ðiều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa, để chính anh em cũng được hiệp thông với Ðức Chúa Cha và Ðức Kitô, Con của Người”.

Hài Nhi nằm trong máng cỏ mà chúng ta chiêm ngưỡng không chỉ là một em bé phi thường, sinh ra trong một hoàn cảnh phi thường và có một cuộc sống phi thường, Hài Nhi ấy còn là Thiên Chúa. Chủ Tể muôn loài, là đối tượng của cung kính và thờ lạy.

“Phần các con, các con bảo ta là ai?” Trong niềm tin, chúng ta sấp mình thờ lạy và tuyên xưng Chúa là Con Thiên Chúa Hằng Sống. Mầu nhiệm Giáng Sinh đánh dấu khởi đầu của cuộc sống ý nghĩa nhất trong lịch sử nhân loại, cuộc sống của Thiên Chúa trở thành con người. Ngài là Thiên Chúa trở thành con người để tỏ bày cho con người thấy được phẩm giá vô cùng cao quí của nó. Ngài là Thiên Chúa trở thành con người để cho con người được sống và sống sung mãn. Ngài là Thiên Chúa trở thành con người để cho lịch sử con người có định hướng. Ngài là Thiên Chúa trở thành con người để cho cuộc sống của mỗi người sinh ra trên cõi đời này có ý nghĩa. Ngài là Thiên Chúa trở thành con người để mang lại sự bình an, nỗi hân hoan và niềm hy vọng không bao giờ phai tàn.

Chúng ta hãy cùng nhau đến thờ lạy Ngài.

R. Veritas

From: NguyenNThu

Chỉ còn một ngày nữa là mừng lễ Chúa Giáng sinh, bạn đã chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón Chúa chưa?

 Lạnh quá đi bạn ơi! Đừng để cảnh “chăn ấm lạnh lòng” xảy ra hôm nay nhé bạn. Chúc một ngày bình an và ấm áp trong ơn Chúa.

Cha Vương

Thứ 6: 23/12/2022

TIN MỪNG: Bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai… Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em. (Lc 1:57,66)

SUY NIỆM: Khi một đứa bé mới chào đời dù là đứa con đầu lòng, dù là cháu nội đích tôn hay là cháu ngoại…, mọi người quây quần quanh đứa bé kháu khỉnh đáng yêu, coi tay coi chân rồi lại coi tướng, “con đẹp trai/gái quá… không biết tương lai này sẽ ra thế nào đây?”

Mỗi người sẽ trở nên thế nào, điều đó đã có trong chương trình của Thiên Chúa. Như con trẻ Gioan Tẩy Giả, mỗi ngày bạn và mình được mời gọi để cộng tác vào sứ mạng loan báo và dọn đường cho Chúa đến. Mỗi khi giúp hoặc nhắc nhở ai đó đã lâu ngày không xưng tội rước lễ đến với bí tích hòa giải và Thánh thể là thực thi sứ mạng loan báo và dọn đường cho Chúa đến đó.

Vậy bạn có muốn nhận và thực thi sứ mạng Ngài trao cho bạn không? Chỉ còn một ngày nữa là mừng lễ Chúa Giáng sinh, bạn đã chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón Chúa chưa?

Đừng quá chú tâm vào việc trao gửi quà cáp ăn uống mà quên đi việc giúp nhau dọn tâm hồn cho xứng đáng để đón Chúa thì thật là lãng phí đó…

LẮNG NGHE: Tất cả đường lối CHÚA đều là yêu thương và thành tín / đối với những kẻ nào giữ giao ước và lề luật CHÚA. / CHÚA xử thân tình với những ai kính sợ CHÚA / và cho họ biết giao ước của Người. (Tv 25:12-14)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, ngày lễ Giáng Sinh của Con Một Chúa sắp đến, xin giúp con chuẩn bị một tâm hồn trong sạch để mừng lễ Giáng Sinh của Ðấng cứu chuộc trần gian cho xứng đáng.

THỰC HÀNH: Bỏ ra ít thời gian để quét dọn tâm hồn mình hôm nay.

From: Đỗ Dzũng

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa…(Lc 1: 46-48)-Cha Vương

Chúc một ngày thật ấm áp trong tình yêu của Chúa và Mẹ Maria nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 22/12/2022

TIN MỪNG: Bấy giờ, bà Ma-ri-a nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. (Lc 1:46-48)

SUY NIỆM: Giáng Sinh là dịp lễ lớn để người ta gửi đến nhau những lời chúc, để quây quần đầm ấm bên gia đình, để chia sẻ, yêu thương, và gửi trao. Khi gặp gỡ nhau dù là mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp hay là gia đình bạn không thể nào tránh khỏi những mâu thuẫn và xích mích. Điều này cũng rất là thường tình! Bạn đừng để những sự nhỏ nhặt cướp đi cái mục đích cao quý của cuộc gặp gỡ. Chúa đến để mang bình an và hạnh phúc cho nhân loại. Bạn hãy nhìn vào cuộc gặp gỡ của Đức Ma-ri-a khi Mẹ viếng thăm bà Ê-li-sa-bét. Đây là một cuộc gặp gỡ đúng nghĩa tràn đầy hớn hở và mừng vui trong Chúa, không một lời phê phán chỉ trích. Để được như vậy, mình bật mí cho bạn 3 bí mật nho nhỏ này nhé để cho cuộc gặp gỡ của bạn trong mùa Giáng Sinh này được vui vẻ và bình an hơn:

(1) Nếu bạn có 2, chia sẻ một

(2) Nếu tốt, hãy tán dương

(3) Nếu xấu, hãy bỏ đi và cầu nguyện

Hãy cầu nguyện luôn! Xin cho đủ can đảm để biết quảng đại và được sáng suốt để phân biệt ra điều tốt điều xấu để bạn luôn khen ngợi điều tốt và xa lánh điều xấu. Chúc bạn và gia đình cuộc gặp gỡ thật ý nghĩa và vui tươi trong Chúa, Đấng Cứu Chuộc nhân loại.

LẮNG NGHE: Kẻ mọn hèn, CHÚA kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý, tặng ngai vinh hiển làm sản nghiệp riêng. (1 Sm 2:8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin củng cố lại những việc con làm và ban cho con lòng mến Chúa và ân sủng để con mang Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người con gặp gỡ hôm nay.

THỰC HÀNH: Thực tập 3 bí quyết nhỏ nêu trên. Chúc bạn thành công!

From: Đỗ Dzũng

Ý NGHĨA CỦA GIÁNG SINH, MỐI DÂY GIỮA MÁNG CỎ VÀ THẬP GIÁ

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

Trình thuật Tin mừng về việc Chúa Giêsu ra đời, không phải chỉ là kể lại những chuyện xảy ra ở Bê-lem.  Trong các bình luận về việc Chúa Giêsu ra đời, học giả kinh thánh lừng danh Raymond Brown, đã nhấn mạnh rằng các trình thuật này được viết rất lâu sau khi Chúa Giêsu chịu đóng đinh và trỗi dậy từ cõi chết, do đó các trình thuật Giáng sinh cũng mang sắc thái của cái chết và sự phục sinh.  Có thể nói, những trình thuật kể về việc Chúa Giêsu hạ sinh cũng giống như các trình thuật kể về cuộc thương khó và cái chết của Chúa vậy.  Khi các tác giả Tin mừng nhìn lại sự ra đời của Chúa Giêsu qua lăng kính phục sinh, họ nhìn thấy trong sự ra đời của Ngài đã có mẫu hình cho cuộc đời sứ mệnh, cho cái chết và sự phục sinh của Ngài rồi.  Thiên Chúa đến với thế gian và một số người tin và đón nhận Ngài, số khác thì thù ghét và loại trừ Ngài.  Với một số người, Ngài đem lại ý nghĩa, còn với số khác thì Ngài gây hoang mang và giận dữ.  Có một thông điệp trưởng thành về Chúa Kitô trong Giáng Sinh và về việc hiểu ý nghĩa của Giáng Sinh qua thập giá, cũng hệt như qua máng cỏ vậy.  Và còn cả những ánh đèn, những bài hoan ca, máng cỏ và ông già Noel nữa.

Cả chúng cũng có chỗ của mình.  Karl Rahner, không ngây thơ về những nhận định của Raymond Brown, đã lập luận rằng, Giáng Sinh vẫn mang ý nghĩa là hạnh phúc, và niềm vui đơn sơ của trẻ con thì diễn tả ý nghĩa Giáng Sinh chính xác hơn tính yếm thế của người lớn.  Rahner cho rằng, vào lễ Giáng Sinh, Chúa cho chúng ta một ưng thuận đặc biệt để hạnh phúc.  “Đừng sợ hạnh phúc, tiêu chuẩn của cuộc sống là niềm vui, hơn là lo âu và đau buồn của những con người không có hy vọng.…  Ta không xa rời thế gian, dù cho lúc này con không thấy Ta.…  Ta ở đó.  Giáng Sinh.  Hãy thắp lên những ngọn nến.  Ngọn nến đáng tồn tại hơn toàn bộ bóng đêm.  Giáng Sinh.  Giáng Sinh tồn tại mãi.”  Trong Giáng Sinh, máng cỏ thắng thập giá, dù cho thập giá không hoàn toàn biến mất.

Làm sao mà thập giá và máng cỏ hợp với nhau được?  Núi Sọ có phủ bóng muôn đời trên Bê-lem?  Giáng Sinh có khiến chúng ta phiền lòng hơn là an ủi chúng ta?  Liệu niềm vui đơn thuần của chúng ta trong Giáng Sinh có nhầm hay không?

Không.  Vui mừng là ý nghĩa của Giáng Sinh.  Những bài hoan ca đáng được cất lên.  Trong Giáng Sinh, Thiên Chúa cho chúng ta một ưng thuận đặc biệt để hạnh phúc, dù cho phải hiểu thật cẩn thận điều này.  Không có mâu thuẫn bẩm tại nào giữa niềm vui và đau khổ, giữa hạnh phúc và trải qua mọi nỗi đau cuộc đời đem lại.  Niềm vui không phải là khoái lạc không có đau khổ trong đời.  Niềm vui đích thực là một sự trường tồn luôn mãi, ở trong chúng ta qua suốt mọi cảm nghiệm trong đời, kể cả đau đớn và thống khổ.  Chúa Giêsu hứa với chúng ta “một niềm vui không ai lấy mất được.”  Rõ ràng điều này nghĩa là một sự gì đó không biến mất vì chúng ta đau bệnh, vì người thân yêu qua đời, vì bị bạn đời phản bội, vì mất việc làm, vì bị bạn bè loại trừ, vì bị đau đớn thân xác, hay vì buồn sầu.  Không một ai trong chúng ta thoát được đau đớn và khốn khổ.  Niềm vui có thể cộng sinh với chúng.  Thật vậy, niềm vui nghĩa là lớn lên sâu sắc hơn qua các cảm nghiệm đau đớn và đau khổ.  Chúng ta được định là những con người của vui mừng, dù sống trong đau đớn.  Đây là một lớp nghĩa, mà các tác giả Tin mừng, lấy từ nhận thức về cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu, để đưa vào trình thuật Giáng Sinh.

Nhưng, tất nhiên, trẻ em không thấy được điều này khi chúng hòa trong bầu khí phấn khích của Giáng Sinh, và khi chúng nhìn vào Chúa Kitô Hài Đồng trong máng cỏ.  Niềm vui của trẻ em vẫn còn vô tội, được bảo vệ bởi sự ngây thơ, vẫn đang chờ một sự vỡ mộng, nhưng đó là niềm vui thật.  Niềm vui ngây thơ của một đứa trẻ, là thật, và thật sai lầm khi muốn viết lại chúng bằng sự vỡ mộng khi trưởng thành.  Những gì thật, là thật.  Những ký ức tươi đẹp chúng ta có khi chờ đợi và mừng Giáng Sinh lúc còn là đứa trẻ, vẫn không mất chút gì giá trị khi chúng ta biết là ông già Noel không có thực.  Giáng Sinh mời gọi chúng ta hãy vẫn “lao đầu vào chiếc bánh ngọt.”  Và bất chấp mọi vỡ mộng trong đời sống trưởng thành, Giáng Sinh vẫn cho chúng ta, những người trưởng thành bị khủng hoảng, một lời mời tuyệt diệu.

Ngay cả khi chúng ta không còn tin có ông già Noel, và khi tất cả các máng cỏ, đèn chớp, hoan ca, thiệp chúc, những tấm giấy gói sặc sỡ và các món quà Giáng Sinh không còn cho chúng ta những xúc động như xưa, thì lời mời đó vẫn còn.  Giáng Sinh mời chúng ta hãy hạnh phúc, và đòi chúng ta phải kiêng bớt thói yếm thế của người lớn, mà theo một niềm vui có thể nắm bắt được cả thập giá lẫn máng cỏ để chúng ta có thể sống trong một niềm vui mà không một ai, không một bi kịch nào có thể lấy của chúng ta được.  Điều này sẽ cho chúng ta, trong dịp Giáng Sinh, được như những đứa trẻ, đâm đầu vào chiếc bánh ngọt.

Giáng Sinh, đem lại cho cả trẻ thơ lẫn người lớn, một ưng thuận để hạnh phúc.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim

“Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. (Lc 1:30-31)

Bạn biết không? Ngày mới là một khoảnh khắc Chúa muốn nhắc nhở bạn rằng: Ta đang hiện diện và sẽ ở với con luôn mãi…

Cha Vương

Thứ 3: 20/12/2022

TIN MỪNG: Sứ thần (Gáp-ri-en) liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. (Lc 1:30-31)

SUY NIỆM: Ai trong trong chúng ta cũng có những khoảnh khắc buồn vui lẫn lộn. Thí dụ như trường hợp gia đình của một người lính được tin rằng người thân của họ đã sống sót sau một cuộc tấn công, nhưng đã bị thương nặng. Hoặc, là người mang bệnh ung thư, mình đã từng trải qua kinh nghiệm này khi bác sỹ cho biết toàn bộ khối u đã được cắt bỏ, nhưng vẫn cần phải thực hiện một thời gian hóa trị. Đây có thể là những khoảnh khắc buồn vui lẫn lộn.

Có lẽ Mẹ Ma-ri đã trải qua giây phút như vậy khi Thiên Thần Gáp-ri-en nói với Mẹ rằng “bà sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai.” Thật là một niềm vui khôn tả! Tuy nhiên Gáp-ri-en cũng phải nói với Mẹ rằng: Đừng sợ! Mẹ bối rối vì hoàn toàn không biết đến người nam. Trong hoàn cảnh như vậy Mẹ hoàn toàn tin tưởng vào kế hoạch của Thiên Chúa đã ban cách riêng cho Mẹ. Lòng can đảm đầy xác tín của Mẹ khi đối diện với hoàn cảnh éo le nêu ra một bài học thiết thực về niềm hy vọng và cậy trông—dù đang trong bất cứ hoàn cảnh nào đi nữa bạn hãy hết lòng tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa như Mẹ đã tin tưởng, hãy xin Mẹ chuyển cầu giúp bạn đón nhận cảnh buồn vui lẫn lộn, những biến cố bất ngờ trong đời mình với lòng tin rằng: “đối với THIÊN CHÚA, không có gì là không thể làm được”.

LẮNG NGHE: Từ gốc tổ Gie-sê sẽ đâm ra một chồi, khắp mặt đất sẽ tràn ngập vinh quang CHÚA và mọi người sẽ thấy ơn THIÊN CHÚA cứu độ. (x. Is 11:1; 40:5; Lc 3:6)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, trong giây phút bối rối, buồn vui lẫn lộn, xin mở mắt con để con nhìn thấy Chúa và mở tai con để con nghe tiếng Chúa đang mời gọi con hãy sống khiêm nhường và đặt hết niềm tin tưởng vào sự an bài của Chúa.

THỰC HÀNH: Nỗi bối rối lo lắng của bạn trong giây phút này là gì? Mời bạn hãy đọc 10 lần câu này mỗi khi lòng cảm thấy bồn chồn lo lắng: Lạy Chúa Giêsu con tin tưởng nơi Chúa! Lạy Chúa Giêsu con tín thác vào Chúa!

From: Đỗ Dzũng

RẤT THÁNH THIỆN NHƯNG CŨNG RẤT NGƯỜI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Ngày 20 tháng 12

“Này tôi là tôi tớ Chúa!”.

William Wilberforce, một chính khách, nói, “Tôi đã sống quá nhiều cho uy tín chính trị; vì thế, linh hồn tôi chết đói, nó còm cõi và gầy gò!”. Sau một thất bại trên chính trường, ông nhìn nhận, “Tôi đã quá tằn tiện thời gian với Chúa”. Và ông kết luận, “Chúa cho phép tôi được vấp ngã!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Chúa cho phép tôi được vấp ngã!”, đó là một trải nghiệm xót xa, ‘rất thánh thiện nhưng cũng rất người!’; bởi lẽ không có gì nằm ngoài kế hoạch của Thiên Chúa, kể cả thất bại. Và thật thú vị, các chi tiết của biến cố Truyền Tin qua Lời Chúa hôm nay cũng ‘rất thánh thiện nhưng cũng rất người’.

Rõ ràng, Thiên Chúa không kêu gọi hàng loạt, nhưng gọi riêng từng người, bởi Ngài yêu mỗi người như con trai, con gái duy nhất của Ngài! Biến cố Truyền Tin đã xảy ra ở một nơi cụ thể, với Maria, một thiếu nữ cụ thể; cũng như lời hứa về ‘ái nữ tinh tuyền’ này cũng đã xảy ra cụ thể, với một vị vua cụ thể. Bài đọc Isaia hôm nay cho biết, chính Thiên Chúa đích thân hứa ban Đấng Cứu Độ với vua Achaz, vào một thời điểm cụ thể, “Này đây, một trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai, và tên con trẻ sẽ gọi là Emmanuel”. Sống đức tin là sống mối quan hệ cá nhân của tôi với Chúa. Với Ngài, không ai là một con số! Đó không phải là cách Thiên Chúa dự liệu cho tôi. Ơn gọi của tôi là cá nhân! Và quan trọng hơn, tôi có đáp lại Ngài theo cách cá nhân như vậy không?

Đã từ lâu, dân Chúa ngóng đợi một vị Thiên Sai, Maria cũng mong chờ Ngài; tuy nhiên, sẽ không bao giờ Maria nghĩ rằng, mình có thể là mẹ của Đấng ấy! Và sẽ rất lý thú, nếu chúng ta đặt một câu hỏi tương tự, ‘Vậy khi nào Thiên Chúa mới phái một ai đó đến để cứu thế giới?’. Kìa, Ngài phái rồi! Trên thực tế, Ngài đã cố làm điều đó qua bạn và tôi! Mỗi chúng ta đều có thể là một vị thánh, một chứng nhân; và với sức mạnh của ân sủng Chúa, bạn và tôi đều có thể cứu lấy thế giới. Tại sao không? Tương tự như thế, mỗi chúng ta được mời gọi thực hiện một ơn gọi cao cả và duy nhất, dù tôi có chức thánh, sống đời thánh hiến, hay tôi là giáo dân sống bậc gia đình! Thiên Chúa đã gọi riêng tôi, trao cho tôi một sứ mệnh. Vấn đề là tôi có nhận ra cuộc sống của tôi có thể tuyệt vời, nếu nó được sống với một tình yêu tuyệt vời và tràn đầy không!

“Này tôi là tôi tớ Chúa!”. Ôi! Một thiếu nữ, tuổi 14, 15… nhờ cởi mở với kế hoạch của Chúa, tạo nên một sự khác biệt cho nhân loại, mở ra kỷ nguyên cứu độ! Cũng thế, chúng ta được mời thưa “Vâng” với Chúa để cũng có thể tạo nên một sự khác biệt khi xây dựng một nền văn minh tình thương dù khá nhỏ bé; ai cũng đều có thể góp phần xây dựng Vương Quốc. Bên cạnh đó, bạn và tôi hãy nhận ra bao tiềm năng nơi những người trẻ trong đời mình, tôn trọng họ như những người được gọi đến với những điều cao cả. Và bạn bè của chúng ta nữa; hãy nhìn họ theo cách tương tự! Tất cả đều được Chúa gọi riêng từng cá nhân, ‘rất thánh thiện nhưng cũng rất người!’.

Anh Chị em,

“Này tôi là tôi tớ Chúa!”. Ước gì mỗi chúng ta có thể thưa lên như thế. Chúng ta được sinh ra trong một gia đình cụ thể, một hoàn cảnh cụ thể cho một kế hoạch vĩ đại cụ thể của Thiên Chúa. Ngài gọi riêng từng người, ban hơi thở, sự sống và tính cách; để với những đặc tính riêng biệt ấy, chúng ta hoàn tất kế hoạch của Ngài. Với ân sủng Chúa hằng ban, chúng ta chu toàn sứ mệnh. Thế nhưng, đừng quên kinh nghiệm của Wilberforce, “Chúa cho phép tôi được vấp ngã!”. Phải, ngang qua những vấp ngã, đớn đau… Ngài đang uốn nắn chúng ta. Như vậy, vấn đề là mỗi người cần biết uốn mình theo ý muốn của Ngài; Adler nói, “Bản chất của mỗi người là kiến trúc sư xây dựng chính cuộc đời họ!”. Không ai khác có thể thay tôi để thực thi sứ mệnh đó. Như Maria, mỗi người phải hoàn tất ơn gọi đó trong khiêm tốn, một ơn gọi ‘rất thánh thiện nhưng cũng rất người!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, xin dạy con cởi mở như Mẹ, cho con biết thưa “Vâng” một cách thánh thiện với những gì Chúa muốn; và như thế, con cũng đang cứu thế giới, cứu một cách rất người!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đối với Thiên Chúa, không có gì là KHÔNG THỂ làm được” (Lc 1:37)

Chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa Giáng Sinh đến đâu rồi bạn ơi? Hãy tập trung đừng để sự đời náo động rối reng cướp đi sự an bình và tĩnh lặng trong tâm hồn nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 19/12/2022

TIN MỪNG: Nhưng sứ thần bảo ông: “Này ông Da-ca-ri-a, đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nhận lời ông cầu xin: bà Ê-li-sa-bét vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt tên cho con là Gio-an. (Lc 1:13)

SUY NIỆM: Bài Tin Mừng hôm nay giới thiệu hoàn cảnh sinh ra nhân vật thứ hai sẽ dọn đường cho Chúa Cứu Thế: Gioan Tiền Hô. Thân mẫu của Gioan Tiền Hô là ông Da-ca-ri-a và bà Ê-li-sa-bét. Hai ông bà là người Công Chính tuân giữ mọi điều răn và mệnh lệnh Thiên Chúa nhưng son sẻ và cao niên, cho nên việc sinh con trong hoàn cảnh son sẻ cao niên là chuyện KHÔNG THỂ xảy ra theo con mắt người đời. Nhưng đối với Thiên Chúa thì lại khác, Ngài sắp xếp và chuẩn bị vợ chồng Da-ca-ri-a qua việc sinh ra Gio-an Tiền Hô là để dọn đường cho cuộc sinh ra đặc biệt của Chúa Giê-su, bởi vì “Đối với Thiên Chúa, không có gì là KHÔNG THỂ làm được” (Lc 1:37) Trong cuộc đời đôi khi bạn để hai chữ KHÔNG THỂ làm trì hoãn hoặc cản trở những việc bạn cần phải làm. Trong tình huống như vậy trước hết bạn cần phải có niềm tin vững chắc vào Thiên Chúa là Đấng CÓ THỂ làm được tất cả mọi sự như trong trường hợp của ông Da-ca-ri-a và bà Ê-li-sa-bét. Thứ đến bạn hãy làm những gì bạn thực sự ao ước với hết lòng tin tưởng vào sức mạnh và quyền năng của Thiên Chúa. Nếu bạn làm bằng con tim chân chính với hết cảm xúc của mình thì sẽ nó sẽ trở thành hiện thực theo chương trình Chúa. Vì mọi sự xảy ra trên đời này không ngoài kế hoạch và sự định đoạt của Thiên Chúa!

LẮNG NGHE: Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi – sấm ngôn của Ðức Chúa -, kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng. (Gr 29:11)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, cuộc sống đã bao nhiên lần con cảm thấy không biết dựa vào đâu để tin vào Thiên Chúa và chấp nhận những gì xảy đến cho con, xin Chúa mở tai-mắt-trí-lòng con như ông Da-ca-ri-a và bà Ê-li-sa-bét trước những thách đố của cuộc sống để con luôn vững tin vào Chúa là Đấng CÓ THỂ làm được mọi sự.

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm Kinh Tin Cậy Mến.

From: Đỗ Dzũng

Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.” (Mt 1:23)

Một ngày ấm áp và sẵn sàng để đón Chúa nhé. Đừng quên cầu nguyện cho nhau và nhất là cho người tội lỗi được ăn lăn trở lại.

Cha Vương

CN: 18/12/2022

TIN MỪNG: Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.” (Mt 1:23)

SUY NIỆM: Trong cuộc sống không tránh khỏi những đảo lộn, người lớn tuổi thì tìm kiếm sự yên tĩnh im lặng còn người trẻ thì đi tìm nơi ồn ào náo nhiệt. Mùa Giáng Sinh năm nay bạn sẽ thấy khác hẳn so với  hai năm trước trong thời đại dịch COVID-19. Con cái cháu chắt tụ họp lại và tưng bừng đón mừng Chúa Cứu Thế. Mình tin chắc rằng bạn sẽ không tránh khỏi những sự đảo lộn làm bạn cảm thấy bực bội và khó chịu trong lòng. Nhưng đừng thất vọng! Bạn hãy biết rằng Chúa đang muốn đồng hành với bạn và muốn ở cùng bạn. Dù bất cứ hoàn cảnh nào đang mang lại cho bạn sự đảo lộn, bạn hãy nhớ rằng Thiên Chúa là con trẻ Em-ma-nu-en có thể đang hỏi bạn: Ta ở với con nhưng con có ở với Ta không? Đó là câu hỏi mà mùa Giáng Sinh năm nay bạn hãy tự trả lời với Chúa.

LẮNG NGHE: Trời cao hỡi, nào hãy gieo sương, mây hãy đổ mưa, mưa Đấng Công Chính, đất rộng mở, cho xuất hiện Vị Cứu Tinh. (Is 45:8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa hiện diện với con như là tình yêu, là ơn cứu độ, như là một ai đó gần gũi để hướng dẫn con tới những điều tốt lành và để bảo vệ con bằng chính cánh tay yêu dấu của Chúa, xin cho con biết lắng nghe và nhận ra Chúa đang và sẽ ở bên con mãi mãi.

THỰC HÀNH: Chuẩn bị một món quà cho Chúa Hài Nhi nhé.

From: Đỗ Dzũng

Ngày đại lễ Giáng Sinh đã gần kề, mời bạn hãy bỏ ra ít phút mỗi ngày để lắng nghe tiếng Chúa trong thinh lặng-Cha Vương

Đại lễ Noel sắp đến rồi bạn ơi, đừng quá bận rộn làm việc, shopping… mà quên dọn tâm hồn để đón Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 7: 17/12/2022

TIN MỪNG: Khi vạn vật chìm sâu trong thinh lặng, lúc đêm trường chừng như điểm canh ba, thì từ trời cao thẳm, Lời toàn năng của Ngài đã rời bỏ ngôi báu” (Kn 18:14)

 SUY NIỆM: [linh hồn nào ở nơi tĩnh mạc (yên lặng, êm ái)]… Người ấy giống như người bạn thân ghi trong Kinh Thánh, “ngồi dưới bóng Đấng mình yêu mến,” nghĩ đến cách người ta dùng để trở nên cao trọng phú quý mà không hiểu được tại sao họ lại trìu mến một vật khác hẳn sự mình quý mến. Mọi vật trên mặt đất đều là tầm thường, vì Đấng mình kính mến vừa chí thánh vừa khả ái. Người là Đấng hằng hữu từ trước, hiện nay và không cùng. Càng suy đi nghĩ lại họ càng được vui mừng thỏa mãn. Khi Chúa muốn ban cho linh hồn họ những bài học hay, muốn phán bảo tận đáy lòng họ, Chúa đem họ vào nơi tịnh mạc. Vậy, con hãy nài xin Chúa cho con được vui thú nơi tịnh mạc, chuyên cần như các thánh xưa. Con phải xa tránh gian-trần và chỉ lúc cần mới nên ra mặt. Khi giáp-diện với thế nhân nên bắt chước chim bồ câu, bất đắc dĩ mới chịu ra khỏi tàu, một lát lại trở về liền vì thấy ngoài tàu không có chỗ đậu. Nếu không lo xa tránh thế gian, rồi đây con sẽ quá yêu chìu nó, và một khi đã nếm sự thế gian, con sẽ không thể vui thú những sự trên trời nữa. Người bạn tình trong nhã ca tìm đấng mình yêu mến giữa thành phố Jerusalem mà không gặp Người. (x. Sách Gương Đức Mẹ, Q1:7:3)

LẮNG NGHE: Mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng” (Lc 2:52)

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria, khi Thiên Chúa đến trong cuộc đời Mẹ, Mẹ đã thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa. Xin Mẹ giúp con gạt bỏ những ồn ào đang làm con xao lãng sự hiện diện của Chúa đang ở trong con.

 THỰC HÀNH: Ngày đại lễ Giáng Sinh đã gần kề, mời bạn hãy bỏ ra ít phút mỗi ngày để lắng nghe tiếng Chúa trong thinh lặng.

From: Đỗ Dzũng

Tại sao tin vào Chúa Giêsu không đủ, Thiên Chúa còn cho chúng ta các bí tích nữa?-Cha Vương

Xin Chúa đồng hành với bạn hôm nay và mãi mãi nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 15/12/2022

GIÁO LÝ: Tại sao tin vào Chúa Giêsu không đủ, Thiên Chúa còn cho chúng ta các bí tích nữa? Chúng ta cần đến cùng Chúa không phải chỉ bằng trí tuệ mà còn bằng cả các giác quan. Vì thế mà Chúa ban mình cho chúng ta qua những dấu hiệu ta thấy được, nhất là qua bánh và rượu, dầu, các lời nói, việc xức dầu và đặt tay. (YouCat, số 174)

SUY NIỆM: Có những người đã trông thấy Chúa Giêsu, đã nghe Người nói, đã động chạm đến Người và cảm nghiệm thấy sự cứu độ và chữa lành ngay ở thân xác và tâm hồn họ. Cũng vậy, những dấu hiệu hữu hình của các bí tích mang chữ ký của Thiên Chúa gửi đến cho con người trong toàn diện con người của họ chứ không phải chỉ trong trí tuệ mà thôi.

Thật vậy, Đức Kitô đã lấy thần lực của Người mà ban tặng chúng ta tất cả những gì giúp chúng ta được sống và sống đạo đức, khi Người cho chúng ta biết Đấng đã dùng vinh quang và sức mạnh của mình mà kêu gọi chúng ta. Nhờ vinh quang và sức mạnh ấy, Thiên Chúa đã ban tặng chúng ta những gì rất quý báu và trọng đại Người đã hứa, để nhờ đó, anh em được thông phần bản tính Thiên Chúa, sau khi đã thoát khỏi cảnh hư đốn do dục vọng gây ra trong trần gian. (2 Pr 1,3-4) (YouCat, số 174 t.t.)

LẮNG NGHE: Cầm tay người mù, Người dẫn ra khỏi làng. Sau khi bôi nước miếng vào mắt và trán anh, Người hỏi anh: “Anh có thấy gì không?” (Mc 8, 23)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, khi tổ tông loài người phạm tội, bỏ Thiên Chúa theo ma quỷ, phải gánh lấy cái hậu quả của tội là sự đau khổ, bệnh tật và cái chết nhưng Chúa không ngừng tìm kiếp con người để cứu họ khỏi cảnh hư đốn, xin cho con biến siêng năng chạy đến Chúa trong các bí tích để được lớn lên trong đức tin và ân sủng.

THỰC HÀNH: Bạn hướng tâm hồn về Chúa, thành tâm cảm tạ Ngài về những ơn lành bạn nhận được trong ngày hôm nay, nhất là ơn được Chúa đến ở với bạn.

From: Đỗ Dzũng

Thánh nữ Luxia, Người Ý (- 304), Đồng Trinh tử đạo

Ngày thứ 3 của tuần “Hồng” thật bình an và tràn đầy niềm zui nhé! Hôm nay 13/12 Giáo Hội mừng kính Thánh nữ Luxia, Người Ý (- 304), Đồng Trinh tử đạo. Mừng Lễ Bổn Mạng đến những ai chọn Thánh nữ làm quan thầy nhé.

Cha Vương

Trong dụ ngôn 10 cô trinh nữ, chỉ có 5 cô được vào dự tiệc. Luxia, nghĩa là “Sáng”. Cô cầm đèn cháy sáng đến chết, giờ đây cô đang dự tiệc trên trời.

Như nhiều vị tử đạo ban đầu tại Rôma, người ta không biết nhiều về cô Sáng, nhưng biết quê cô ở đảo Sicily, và cô tử đạo đời vua Diocletianô. Tên cô được ghi trong kinh nguyện Thánh Thể I, chứng tỏ giáo hội rất tôn kính cô.

Người ta kể, cô khấn không lấy chồng, để giữ mình đồng trinh cho Chúa Kitô. Khi anh chàng ham muốn kết hôn với cô khám phá ra rằng, cô là người Công giáo, hắn tố cáo và cô bị bắt, đánh đập, nhưng cô quyết trung thành với người yêu của mình là Chúa Giêsu.

Người ta truyền tụng rằng: Khi quân lính đến bắt cô, người cô nặng như đống đá dính chặt vào đất. Quân lính sợ hãi, đổ dầu lên người cô mà đốt nhưng lửa cũng không hề đụng đến người cô. Chúng ngạc nhiên hỏi cô làm sao mà có sự lạ lùng như vậy, cô cho biết là Chúa Giêsu che chở cô. Cuối cùng chúng dùng gươm đâm vào cổ cô. Chúa Giêsu, Ðấng cô hằng yêu quí suốt đời đã đến đón cô lên Thiên đàng. Từ đó có nhiều huyền thoại được thêu dệt để ca tụng lòng can đảm của thánh nữ.

Lễ kính nữ thánh Sáng cử hành vào mùa Vọng, mùa trông đợi Chúa Giêsu là Ánh sáng muôn dân. Nơi quê hương người Scandinavian có lệ mừng lễ rất hay: một thiếu nữ mặc áo trắng, khăn quàng vai đỏ tượng trưng máu tử đạo, cô cầm cành lá dừa, đầu đội triều thiên có nhiều nến sáng. Tại Thuỵ điển, người con gái nhỏ nhất trong nhà mặc như thánh nữ Luxia xưa, đầu đội khay đèn dẫn đầu đám rước đi quanh nhà. Sau đó cả nhà quây quần vui vẻ ca hát, ăn bánh ngọt và uống cà phê. Tại Hungary, người ta trồng lúa mì trong một cái nồi nhỏ. Gần lễ Giáng Sinh, những mầm non trong nồi xuất hiện, nói lên sự sống sinh ra từ sự chết, sau đó nồi lúa mì được đem tới máng cỏ tượng trưng Chúa Kitô trong Thánh Thể. (Nguồn: Dân Chúa)

❦ “Bây giờ tôi không còn gì để hy sinh, Tôi dâng hiến bản thân tôi làm của lễ sống động cho Thiên Chúa tối cao.” (Trích Hạnh thánh Lucia.) Bạn có gì để dâng hiến Chúa hôm nay? Thiết nghĩ làm một hy sinh nhỏ với hết con tim cũng đủ làm cho Chúa vui lắm đó.

Xin thánh nữ Lucia cầu bầu cho chúng con.

From : Đỗ Dzũng

 Chuyện Lạ Từ Bích Họa Bữa Tiệc Ly và Danh Họa Leonardo Da Vinci

 Chuyện Lạ Từ Bích Họa Bữa Tiệc Ly và Danh Họa Leonardo Da Vinci

Khoảng tháng Ba, tháng Tư hằng năm, vào những ngày nắng nóng gay gắt và oi ả nhất, người Công giáo nói riêng và các giáo hội có niềm tin Kitô khác long trọng kính nhớ và tưởng niệm Cuộc Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Giêsu Kitô. Và danh họa Leonardo Da Vinci có công lớn khi tạo nên bức họa Bữa Tiệc Ly kỳ diệu.

Leonardo Da Vinci

Danh họa Leonardo Da Vinci vẽ bích họa Bữa Tiệc Ly (The Last Supper) mất 3 năm liền – không là 7 hoặc 20 năm như một số người nghĩ. Ðó là bức tranh vẽ mô tả Chúa Giêsu và 12 môn đệ trong bữa ăn cuối cùng trước khi Ngài bị môn đệ Giuđa phản bội. Bữa Tiệc Ly vào chiều tối một ngày thứ Năm, thời điểm Chúa Giêsu thiết lập Bí tích Thánh Thể và chức Linh mục tư tế.

Leonardo đã tốn nhiều công phu đi tìm người mẫu. Giữa hàng ngàn thanh niên ông mới chọn được một chàng trai có gương mặt thánh thiện, một tính cách thanh khiết tuyệt đối làm người mẫu vẽ Chúa Giêsu. Da Vinci làm việc không mệt mỏi suốt 6 tháng liền trước chàng trai để hình ảnh Chúa Giêsu có thể hiện ra trên bức họa.

Những năm tiếp theo ông lần lượt vẽ xong 11 môn đệ, chỉ còn Giuđa – người môn đệ đã phản bội Chúa vì 30 đồng bạc. Hoạ sĩ muốn tìm một người đàn ông có khuôn mặt hằn lên sự hám lợi, lừa lọc, đạo đức giả và cực kỳ thâm độc. Khuôn mặt đó phải toát lên tính cách của kẻ sẵn sàng bán đi người bạn thân nhất, người thầy kính yêu nhất của chính mình…

Cuộc tìm kiếm dường như vô vọng. Bao nhiêu gương mặt xấu xa nhất, độc ác nhất, Vinci đều thấy vẫn chưa đủ để biểu lộ cái ác của Giuđa. Một hôm, Da Vinci được thông báo có một người mà ngoại hình có thể đáp ứng yêu cầu của ông. Người đó đang ở trong một hầm ngục ở Roma, bị kết án tử hình vì tội giết người và nhiều tội ác tày trời khác.

Da Vinci lập tức lên đường đi Rôma. Trước mặt ông là một gã đàn ông nước da đen sạm với mái tóc dài bẩn thỉu xoã xuống, một khuôn mặt xấu xa, hiểm ác, hiển hiện rõ tính cách của một kẻ hoàn toàn bị tha hoá. Ðúng, đây là Giuđa! Ðược phép đặc biệt của Đức Vua, người tù được đưa tới Milan, nơi bức tranh đang vẽ dang dở. Mỗi ngày tên tù ngồi trước Da Vinci và người hoạ sĩ thiên tài cần mẫn với công việc truyền tải vào bức tranh diện mạo của kẻ phản phúc.

Khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, kiệt sức vì phải đối mặt với cái ác một thời gian dài, Vinci quay sang bảo với lính gác: “Các anh đem người này đi đi…”. Lính canh túm lấy kẻ tử tù nhưng hắn đột nhiên vùng ra, lao đến quỳ xuống bên chân Da Vinci và khóc nức lên: “Ôi, ngài Da Vinci! Hãy nhìn tôi! Ngài không nhận ra tôi sao?”. Da Vinci quan sát kẻ mà 6 tháng qua ông đã liên tục nhìn mặt, rồi ông đáp: “Không, tôi chưa từng nhìn thấy anh cho đến khi anh được đưa đến từ hầm ngục Rôma”. Tên tử tù kêu lên: “Ngài Vinci, hãy nhìn kỹ tôi đi! Tôi chính là người mà ngài đã chọn làm mẫu để vẽ Chúa Giêsu đây…”.

Câu chuyện này có thật, như bích họa Bữa Tiệc Ly là có thật. Chàng trai từng được chọn làm hình mẫu vẽ Chúa Giêsu đã tự biến mình thành hình tượng của kẻ phản bội ghê gớm nhất trong lịch sử chỉ sau một thời gian ngắn!

Leonardo di ser Piero da Vinci sinh ngày 15/4/1452 tại Anchiano (Ý), mất ngày 2/5/1519 tại Amboise (Pháp). Ông là một họa sĩ, nhà điêu khắc, kiến trúc sư, nhạc sĩ, bác sĩ, kỹ sư, nhà giải phẫu, nhà sáng tạo và là một triết gia tự nhiên. Ông được coi là một thiên tài toàn năng người Ý. Tên thành phố Vinci, nơi sinh của ông, nằm trong lãnh thổ của tỉnh Firenze, cách thành phố Firenze 30 km về phía Tây, gần Empoli, cũng là họ của ông. Người ta gọi ông ngắn gọn là Leonardo vì Da Vinci có nghĩa là “đến từ Vinci”, không phải là họ thật của ông. Tên khai sinh là Leonardo di ser Piero da Vinci có nghĩa là “Leonardo là con của Ser Piero, đến từ Vinci”. Ông nổi tiếng với những bức hoạ cổ điển của mình như bức Mona Lisa, bức Bữa Tiệc Ly…

Ông là người có những ý tưởng đi trước thời đại của mình, đặc biệt là sự sáng chế máy bay trực thăng, xe tăng, cách sử dụng hội tụ năng lượng mặt trời, máy tính, sơ thảo lý thuyết kiến tạo địa hình, tàu đáy kép (double hull), cùng nhiều sáng chế khác, khó có thể liệt kê hết ở đây. Một vài thiết kế của ông đã được thực hiện và khả thi ngay lúc ông còn sinh thời. Ứng dụng khoa học trong chế biến kim loại và trong kỹ thuật ở thời đại Phục Hưng còn đang ở trong thời kỳ trứng nước. Thêm vào đó, ông có đóng góp rất lớn vào kiến thức và sự hiểu biết trong lĩnh vực giải phẫu học, thiên văn học, xây dựng dân dụng (civil engineering), quang học và nghiên cứu về thủy lực. Những sản phẩm lưu lại trong cuộc đời ông chỉ còn lại vài bức hoạ, cùng với một vài quyển sổ nháp tay (rơi vãi trong nhiều bộ sưu tập khác nhau các sáng tác của ông), bên trong chứa đựng các ký hoạ, minh hoạ về khoa học, và bút ký.

Bức họa Bữa Tiệc Ly

Nội dung: Bức tranh mô tả một sự kiện tôn giáo trong Kinh Thánh: Giuđa Iscariôt – một môn đệ của Chúa Giêsu – đã tố giác với nhà cầm quyền La Mã để bán đứng thầy của mình chỉ với 30 đồng bạc. Chính giữa bức tranh là chúa Giêsu đang nói với các môn đệ: “Trong anh em có người sẽ bán rẻ Thầy”. 12 môn đệ ngồi đồng bàn, mỗi người một vẻ mặt khác nhau: 3 người thì thầm bàn bạc, 3 người tỏ vẻ giận dữ (trong đó có 1 người đập mạnh tay xuống bàn), 1 người lộ vẻ nghi ngờ, 1 người tỏ ra ngạc nhiên, 1 người ngồi ngay ngắn tỏ lòng trung thành, 2 người lộ vẻ xúc động. Chỉ có một môn đồ mặt tái nhợt, lưng hơi ngả về sau, tay nắm chặt túi tiền – đó chính là Giuđa, người mặc áo xanh thứ tư từ bên trái, tay cầm bọc tiền, có thể là tiền bán Chúa. Sau lưng ông là một khoảng tối, còn sau lưng Chúa Giêsu là ô cửa đầy ánh sáng. Những tia sáng chiếu vào gương mặt Chúa Giêsu làm ánh lên vẻ điềm tĩnh, hiền từ mà cương nghị. Sự tương phản mạnh mẽ này đã biểu đạt được sự căm giận sâu sắc của tác giả đối với lũ gian ác, sự ngưỡng vọng đối với chính nghĩa.

Nghệ thuật: Trước Vinci đã có nhiều họa sĩ nổi tiếng đã vẽ đề tài này, tuy nhiên họ đều thất bại. Bích họa của Da Vinci nổi tiếng nhất vì hai lý do: Thứ nhất, lần đầu tiên buổi tiệc ly được vẽ với các nhân vật hết sức sống động như người thật. Mỗi môn đệ tỏ một thái độ khác nhau khi nghe Chúa báo tin có người phản bội. Người thì bàng hoàng, người thì muốn ngất xỉu (thánh Gioan, người ngồi bên phải Chúa), mấy người khác ngạc nhiên hỏi nhau. Thứ hai, khả năng thể hiện luật viễn cận của Da Vinci trong bức họa rất tuyệt vời, mọi điểm trên bức tranh đều tụ về một điểm chung là khuôn mặt của Chúa. Một trong những nguyên nhân gây thất bại ở các họa phẩm khác là chưa phản ánh chân thực về 12 môn đệ, đặc biệt là hoạt động tâm lý phức tạp của Giuđa. Tác phẩm của Da Vinci đã giải quyết mỹ mãn vấn đề này. Từ đó về sau, không hoạ sĩ nào vẽ lại đề tài này nữa bởi họ cho rằng không thể vượt qua tác phẩm của danh họa Da Vinci.

Để vẽ nên bức tranh này, Vinci đã gặp không ít khó khăn, nhất là phải xử lý nhân vật Giuđa. Để giải quyết khó khăn này, hàng ngày Vinci phải đi lang thang trong thành phố để quan sát cử chỉ, hành động của bọn tội phạm, lưu manh rồi vẽ đi vẽ lại hàng trăm bức họa Judas ở các tư thế khác nhau. Việc đi lang thang trong thành phố như vậy đã nảy sinh lòng nghi ngờ của bao người, trong đó có cả giáo sĩ. Sau đó, nhờ thị trưởng thành phố, Vinci đã giải quyết được hiểu lầm, và bức tranh ngày nay vẫn còn trên tường nhà thờ.

Thời gian: Có một địa điểm mà mọi du khách đến thành phố Milan (Ý) đều muốn được xem, đó là nơi có bích họa Bữa Tiệc Ly của danh họa Leonardo Da Vinci, được vẽ trên tường nhà thờ Santa Maria della Grazie từ thế kỷ XV (trong 3 năm, từ 1495–1498). Thời gian đó, danh họa làm việc ở Milan dưới sự bảo trợ của công tước Sforza, và chính Sforza đã đặt vẽ bức tranh này. Do lượng khách muốn xem tranh rất đông, mà theo quy định thì mỗi lần chỉ có 25 người được vào xem trong 15 phút nên khách thường phải đặt mua vé trên Internet trước 2 tháng (giá 8 euro). Muốn xem sớm hơn thì có thể mua vé tại một số công ty du lịch với giá đắt hơn, khoảng 20 euro.

Du khách được nhân viên dẫn qua mấy lớp cửa bảo vệ để vào nhà thờ, nơi bức họa được Da Vinci vẽ trên bức tường cách đây 600 năm với kích thước 8,8m x 4,6m. Khi sáng tác bức họa, Da Vinci không theo kỹ thuật lúc bấy giờ là sử dụng thạch cao ướt mà dùng thạch cao khô. Vì vậy, bức tranh bị tàn phai nhanh chóng theo thời gian. Nhiều thế kỷ sau, người ta phải tu sửa rất nhiều lần và việc này cũng gây nhiều tranh cãi về độ chính xác của bức họa.

Khi Pháp chiếm Milan hồi thế kỷ XVIII, quân lính của Napoléon đã phá hoại không thương tiếc bằng cách ném đá lên bích họa này. Trước đó (thế kỷ XVII), một người vô ý thức ở nhà thờ còn nảy ra ý định đục một cánh cửa ra vào ở giữa bức tường, ngay vị trí chân của Chúa. Sau này, cánh cửa bị bít lại, nhưng phần chân Chúa phía dưới bàn (theo các bản vẽ ban đầu có tư thế bắt chéo như khi bị treo trên thánh giá) không được phục hồi lại. Lần bức họa bị phá hoại nặng nề nhất là thời Đệ nhị Thế Chiến, khi nhà thờ bị bỏ bom và hư hỏng nặng. | Báo Công Giáo

Cũng trong căn phòng này, đối diện với bức tranh Buổi tiệc ly là bức Thập Tự Giá của Giovanni Donato da Montorfano – một họa sĩ cùng thời với Da Vinci nhưng ít nổi danh hơn. Cho dù đã từng xem bức tranh nổi tiếng của Da Vinci trong sách, nhưng khi đứng trước tuyệt tác này, nhiều người mới khả dĩ cảm nhận được kích thước to lớn của nó và đặc biệt là nghệ thuật xử lý ánh sáng của danh họa, vì ánh sáng trong bức tranh được vẽ là hướng từ cửa sổ bên trái phía sau.

Phần bên phải của bức tranh được danh họa vẽ sáng hơn, màu sắc trang phục các nhân vật cũng được xử lý rất khéo: Cùng màu xanh, nhưng chiếc áo của những người ngồi bên phải khác với màu xanh chiếc áo của Chúa ở giữa và những người ngồi bên trái. Những điều này khó có thể cảm nhận được trên các bản sao, dù là hình hoặc phim ảnh.

Trầm Thiên Thu (tổng hợp)