CẢM NGHIỆM NHỮNG CHUYẾN ĐI THĂM TRẠI PHONG

CẢM NGHIỆM NHỮNG CHUYẾN ĐI THĂM TRẠI PHONG

Bồ Câu Trắng

4/1/2014

“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở

Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” (Chế Lan Viên)

Mạn phép nhà thơ Chế Lan Viên khi nói: Có những vùng đất ta không ở nhưng chỉ ghé qua thôi, đi qua thôi nhưng đã đi vào hồn người khiến họ không bao giờ quên được. Cũng thế có những con người tuy chỉ gặp họ một lần nhưng khiến ta nhớ mãi. Đó là những vùng đất chúng tôi đã đến, những con người chúng tôi đã gặp trong những chuyến đi thăm các Trại Phong vào Mùa Chay 2014.

Những chuyến xe vào những ngày Thứ Bẩy của tháng 3 để đi tới những Trại Phong luôn được chúng tôi chờ đợi, mong ngóng. Chị em trong Cộng Đoàn Hàng Bột được tạo điều kiện để trong Mùa Chay, ít nhất mỗi người có một lần được đến Trại Phong. Bốn cuộc hành trình tới các Trại Phong: Quỳnh Lưu-Nghệ An (1/3); Cẩm Thủy –Thanh Hóa (8/3); Văn Môn-Thái Bình, Ba Sao-Hà Nam (15/3); Chí Linh-Hải Dương, Quả Cảm-Bắc Ninh (22/3) đã để lại bao dấu ấn cảm xúc khác nhau trong lòng mỗi người. Mỗi chuyến đi của chúng tôi đều có sự đồng hành của quý Soeur Dòng Thánh Phaolô Hàng Bột và anh Hòa (một gương mặt rất thân thuộc và đáng mến của những những bệnh nhân phong tại các Trại Phong Miền Bắc).

Đến bất kì Trại Phong nào, ai cũng như ai, chúng tôi đều cố gắng hết sức để các bệnh nhân cảm nhận được niềm vui của trên khuôn mặt mỗi người, qua các vũ điệu ca khúc tràn đầy niềm vui, tình yêu thương, hơn thế là giúp các bệnh nhân cảm nhận được sự gần gũi, tình yêu thương, và sự quan tâm của mọi người với mình. Chúng tôi ra đi nhưng thực sự đó như một cuộc trở về, như những đứa con trở về thăm ông bà, cha mẹ mình bởi thế ai cũng cảm thấy những mảnh đất này sao quen thuộc và những con người sao thân thuộc gần gũi đến lạ. Đến bất kì Trại Phong nào chúng tôi đều được đón tiếp với niềm vui và sự thân thiện… Chúng tôi đến mang theo những phần quà là những thùng mì tôm, những cân giò- Đó món quà của những tấm lòng, là sự quan tâm, và bàn tay yêu thương của biết bao người: Cha Phaolô Tuấn và những tín hữu Công Giáo ở Vùng Bắc Đức nơi cha đảm trách, tại Lincoln bên Mỹ, gia đình Anh Chị Hòa, một nhóm các chị ngoài Công Giáo ở Hà Nội qua bác sĩ Giao và biết bao những ân nhân xa gần khác. Món quà tuy không to lớn nhưng luôn luôn đều đặn mỗi năm, những món quà ấy tuy nhỏ bé nhưng lúc nào làm ấm lòng cho bao bệnh nhân nơi đây- những con người đã từng bị xã hội và cả gia đình của họ xa lánh ruồng bỏ và không thể hòa nhập được với xã hội- để họ luôn cảm thấy mình được yêu thương, quan tâm và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.

Sau mỗi buổi gặp gỡ tại hội trường chung, giao lưu văn nghệ và phát quà, chúng tôi lần lượt đến thăm phòng từng bệnh nhân, trò chuyện với họ đặc biệt là những bệnh nhân bị bệnh nặng không thể đi đâu được, ngoài việc chỉ quanh quẩn bên chiếc giường nhỏ. Trò chuyện với họ thì thấy mỗi người có một hoàn cảnh riêng: Có người có gia đình, có người chỉ có một mình, có người đã 60 năm mà chưa 1 lần được người thân đến thăm. Tôi không quên hình ảnh ông cụ ở Trại Phong Quả Cảm. Chúng tôi đến khi ông đang ngồi trên giường, lấy chân mò mẫm tìm những viên thuốc đánh rơi trên sàn. Trong căn phòng ẩm thấp, ông ngồi trên giường đôi mắt đục và đỏ ngầu vì không còn nhìn thấy gì nữa, cuộc nói chuyện cũng không liền mạch vì ông nghe không rõ nữa. Thời tiết miền Bắc vào tháng 3 vẫn còn lạnh, chỉ một chiếc áo cánh, thi thoảng ông ngồi bật rét run lên từng cơn. Chúng tôi ngỏ ý nhắc ông mặc áo nhưng ông nói không muốn vì mắt ông lòa tìm được cái áo thì khó khăn và vất vả mà mặc vào cũng chẳng dễ gì, khi tháo ra thì càng khó hơn bởi mắt thì không thấy gì mà tay thì khó mà cầm nắm được vật gì thế nên ông nhất định chịu rét dù chúng tôi nói muốn giúp ông mặc áo. Đôi chân ông cũng chỉ còn một bên. Cuộc trò chuyện chốc lát ám ảnh mãi trong tôi hình ảnh một ông cụ bệnh tật, cô đơn, ốm đau và rét run lên từng đợt, tâm trạng lúc nào cũng băn khoăn, lo lắng một điều gì đó. Có những gia đình bệnh nhân mà người cha già 85 tuổi phải ngồi bón cơm cho người con gái 30 tuổi bị bại não bẩm sinh, ngồi quay mặt vào tường là người vợ già cách đó vài năm đã bị tâm thần. Một bà lão cầm tay chúng tôi mà nhắn nhủ: “Các con cầu nguyện cho bà chóng chết đi để đỡ phiền lụy đến mọi người xung quanh, xấu hổ lắm, để thân già này thoát khỏi những đau đớn…”. Chúng tôi nghẹn ngào “Không, chúng con không dám đâu, Chúa còn muốn bà sống để cầu nguyện cho chúng con và mọi người ..” Bà lại mỉm cười và hẹn chúng tôi đến thăm trong những lần sau.

Mỗi người là một cuộc đời, mỗi số phận khác nhau, những cuộc đời và số phận mang chứa biết bao nước mắt: Nước mắt đau khổ của bệnh tật, nước mắt của sự tự ti mặc cảm, nước mắt cô đơn của tuổi già. Tôi nhớ đến Hàn Mặc Tử chàng thi sĩ đã mắc căn bệnh quái ác ở tuổi còn rất trẻ, mới 24 xuân và những vần thơ đầy mặc cảm, quằn quại và đau đớn của ông. Nhưng đến nơi đây , chúng tôi cũng bắt gặp biết bao những nụ cười vui vẻ và cả những giọt nước mắt hạnh phúc, được nghe những bài hát yêu đời từ những bệnh nhân và cả các cụ bà. Chúng tôi gặp những con người đầy nghị lực sống, khao khát cố gắng vượt lên hoàn cảnh để tiếp tục lao động chăm sóc gia đình. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười trên môi của bất kì ai nơi đây chúng tôi đã cảm thấy một nghị lực sống mạnh mẽ của họ rồi. Trong bệnh tật, những tổn thương về thể xác và tinh thần họ vẫn vươn lên cố gắng sống mỗi ngày.

Chúng tôi thầm cám ơn những bệnh nhân, họ đã trao cho chúng tôi những món quà tinh thần đầy quý giá về nghi lực, khát vọng và tình yêu cuộc sống. Còn chúng tôi – những người không bao giờ cảm nhận được cảm giác bị hắt hủi, xa lánh, sự bất lực thậm chí tuyệt vọng – thì chúng tôi có biết mình đang quá hạnh phúc và biết cố gắng sống cho có hữu ích hơn không.

Đến với những Trại Phong chúng tôi luôn bắt gặp hình ảnh những người nữ tu nhỏ nhắn đang âm thầm, tận tình chăm sóc và lo lắng cho bệnh nhân cả về thể xác và tinh thần. Đó là hình ảnh một Giê-su sống động giữa đời mà chúng tôi đang nhìn thấy. Một vẻ đẹp cao cả của sự hi sinh thầm lặng.

Mỗi chuyến đi đều để lại một dư âm khác nhau trong lòng mỗi người. Chúng tôi thầm cám ơn Chúa về những hạnh phúc mà mình đang được sống, cám ơn Chúa vì Chúa đã không bỏ rơi những con người đáng thương và tội nghiệp khi gửi đến cho họ những ân nhân xa gần với tấm lòng quảng đại và tình yêu thương đã và đang luôn giúp đỡ họ về vật chất và hẳn cũng không quên họ trong lời cầu nguyện, khi gửi đến cho họ những con người biết hi sinh thầm lặng để giành lấy những hạnh phúc nhỏ bé của những người bất hạnh. Xin Chúa luôn chúc lành cho những con người quảng đại cho đi ấy và chúc lành cho mọi công việc của họ.

Lạy Chúa, chúng con xin cám ơn Chúa về tất cả những gì Chúa ban trong cuộc sống của chúng con, chúng con xin cám ơn Chúa về những chuyến đi Trại Phong trong Mùa Chay 2014 cho con có được những trải nghiệm về hạnh phúc, hiểu được tình Chúa yêu thương con người thế nào, và Chúa muốn chúng con trở nên những cánh tay nối dài của Chúa thế nào bằng đời sống dâng hiến chúng con lựa chọn. Xin Chúa cho chúng con luôn cảm nhận được niềm hạnh phúc trong cuộc sống của chúng con và biết dấn thân trong con đường ơn gọi dâng hiến – một con đường dấn thân theo Chúa mang đến niềm hạnh phúc cho bao người bất hạnh.

Bồ Câu Trắng Hàng Bột

(Hình ảnh: Xuân Hòa

Chuyện tình đẹp nhất ở Australia – Sưu Tầm

Chuyện tình đẹp nhất ở Australia – Sưu Tầm

Turia Pitt bị bỏng nghiêm trọng trong một vụ cháy rừng, những vết bỏng tưởng chừng như có thể giết chết cô. Dù phải tập đi, tập nói, tập cầm nắm mọi thứ trong đau đớn như một em bé sau hàng trăm ca phẫu thuật, cô đã hồi phục một cách đáng kinh ngạc nhờ vào quyết tâm sắt đá của chính mình cũng như tình yêu dịu dàng và sự hỗ trợ không mệt mỏi của người bạn trai, người yêu – anh Michael Hoskin.

Turia Pitt trước khi bị tai nạn.

Biến cố khủng khiếp

Turia và 5 vận động viên khác tham gia một giải chạy việt dã bị mắc kẹt trong một đám cháy quét qua vùng Kimberly thuộc miền Tây nước Úc vào ngày 2/9/2011.
“Tôi nhớ khi mình đang chạy lên một ngọn đồi và nghe tiếng la hét hỏa hoạn. Tôi trèo xuống một đám đất trũng và kéo áo khoác kín người, nhưng nó mau chóng nóng rẫy và tôi bắt đầu nhảy lên cho đỡ bỏng thì khi đó lửa bắt vào người. Tôi nhìn xuống đôi tay đang bốc cháy và chỉ biết sợ hãi kêu cứu”.
Sau khi chờ đợi 4 giờ đồng hồ để được giải cứu, trực thăng đưa Turia đến khoa Bỏng, bệnh viện Hoàng gia của Darwin. Michael Hoskin – bạn trai của Turia – lúc đó đang làm việc ở Sydney đã đón chuyến bay sớm nhất để đến bên cạnh bạn gái.
Khi anh tới nơi, Turia trong suy nghĩ của nhiều người đang nằm chờ chết. Trong tình trạng hôn mê, 64% cơ thể bị bỏng sâu, Turia như bị sưng phồng và gần như không thể nhận ra cô ấy sau nhiều lớp băng bó.
“Ý nghĩ Turia đang nằm chờ chết quá sức chịu đựng của tôi. Tôi cứ tự nói với bản thân mình rằng, cô ấy còn sống, đó là tất cả. Nếu có ai đó, người có thể vượt qua nghịch cảnh như thế này, người đó chính là Turia. Tôi cũng biết rằng cô ấy cần tôi tin tưởng vào điều đó. Tôi phải lạc quan vì cô ấy nhiều nhất có thể và cho cả chính bản thân mình”.

Michael và Turia.

Niềm tin của Michael đã được đền đáp. Sau ca phẫu thuật thập tử nhất sinh, tình hình của Turia dần dần ổn định. Các bác sĩ nói với anh rằng, cô chắc chắn sẽ sống nhưng sẽ là một hành trình dài đầy đau đớn để có được bất kỳ sự hồi phục nào
Turia đã trải qua 18 ca đại phẫu thuật, hàng chục ca cấy ghép da. Cô cũng có hơn 100 tiểu phẫu khác nhau và trải qua hơn 6 tháng liên tục trong bệnh viện và vẫn đang trong giai đoạn phục hồi chức năng.
Cô mất hầu hết các ngón tay, mất mũi và vùng da cấy ghép cô sử dụng trong những lần phẫu thuật thường xuyên đau đớn.

Tình yêu dịu dàng
Trước tai nạn, Turia có một cuộc sống dường như là hoàn hảo. Sau khi tốt nghiệp trung học, Turia bắt đầu học đại học, với sự chăm chỉ của mình cô trở thành học giả Rio Tinto và tốt nghiệp loại giỏi. Cô từng làm người mẫu. Vào thời điểm tai nạn xảy ra, Turia đang là kỹ sư làm việc cho mỏ kim cương Argyle.

Turia sau khi bị bỏng.

“Tôi xinh đẹp, thông minh, có một người yêu tuyệt vời, những người bạn tốt. Tôi có một công việc tốt với mức lương không tồi. Cũng phải mất khá lâu tôi mới biết điều gì thực sự xảy ra với mình. Tôi phải học lại từ đầu để quay về cuộc sống – tập đi, tập nói. Tất cả những điều tôi coi là đương nhiên mình biết thì giờ dường như trở thành những nhiệm vụ bất khả thi. Phải hai năm sau vụ tai nạn, tôi mới đủ tự tin để lộ khuôn mặt và cánh tay trước mọi người. Tôi nhận ra rằng: người ta có thể thất vọng trong chốc lát, nhưng không thể mang đau đớn theo mình mỗi ngày. Cuộc đời có thể chia cho bạn những quân bài xấu, nhưng chơi với chúng như thế nào mới là quan trọng”, cô nói.
Đó là tinh thần không gì dập tắt được vẫn song hành cùng Turia. Và động lực cho sự hồi phục kỳ diệu của Turia chính là mối tình với Michael.
Tình yêu của Michael dành cho người bạn gái của mình rõ mồn một trong từng khoảnh khắc. Từ cách Michael dịu dàng nâng khuôn mặt dày sẹo của Turia trên đôi tay mình, vén những lọn tóc tối màu để nhìn sâu vào đôi mắt mở to, màu xanh lá cây – nơi duy nhất trên khuôn mặt của Turia ngọn lửa đã không thể chạm tới.
Khi anh nói về bạn gái của mình: “Đôi mắt của Turia thật đẹp. Mỗi khi tôi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, tôi nhìn thấy cô gái mình yêu thương, cô gái mà sức mạnh, sự kiên cường đã khiến tôi kinh ngạc. Với tôi, cô ấy có nghị lực hiếm thấy của con người”.
Cả khi anh chăm sóc Turia. Michael đã ở bên cạnh Turia trong suốt cuộc chiến sinh tử để giành lại sự sống cho cô sau biến cố khủng khiếp. Anh đọc thơ, đọc tiểu thuyết kinh điển cho cô nghe khi cô hôn mê sâu. Không một phút nào anh nghĩ sẽ từ bỏ tình yêu, sự hỗ trợ và hy sinh dành cho cô gái trẻ đang đối mặt với thách thức khủng khiếp, một bi kịch hằn lên cơ thể cô ấy những vết sẹo nhiều đến mức người quen không còn nhận ra cô ấy là ai.
Không khi nào anh dao động niềm tin rằng họ sẽ ở bên nhau như bao cặp đôi khác. “Cô ấy vẫn là Turia. Cô ấy vẫn là con người. Làn da của cô ấy bị biến dạng những cô ấy vẫn là người con gái mà tôi yêu”.
“Tôi vẫn có những tháng ngày cảm thấy mình xấu xí và cảm giác ấy quật ngã tôi. Nhưng may mắn thay tôi có Michael. Những lời yêu thương dịu dàng của Michael luôn được tôi chờ đợi và chúng như lời thần chú vậy. Anh ấy ở bên cạnh tôi, từng phút một, từng ngày một, giúp đỡ, khuyến khích, khen ngợi. Ngay cả khi trải qua những tháng ngày đen tối nhất trong bệnh viện, tự hỏi “Tại sao lại cứu sống tôi?” thì tôi biết rằng, anh ấy ở đó là vì mình.
Tương lai là đám cưới và những đứa con
Turia chia sẻ: “Tôi yêu cách “chúng tôi không bao giờ cãi vã nhau”. Điều đó không phải để nói rằng, nó thật dễ dàng hoặc chúng tôi không bất đồng lúc này lúc khác nhưng chúng tôi luôn cố gắng để giải quyết mọi việc.

Mọi người nói, chúng tôi có một tình yêu tuyệt vời và tôi nghĩ là họ đúng nhưng đầu tiên và quan trọng nhất nó phải dựa trên một sự thật rằng cả hai là những người bạn. Tất nhiên, chúng tôi yêu nhau. Nhưng tình bạn đã cùng chúng tôi đi qua những ngày gian khó. Michael là người bạn tốt nhất. Tai ương có thể giúp con người đến thật gần nhau hoặc đẩy họ ra xa nhau. Đối với chúng tôi, chúng tôi cảm thấy gần nhau hơn bao giờ hết”, cô chia sẻ.
Michael và Turia đã bàn đến đám cưới và nó được đặt trong danh sách những ưu tiên hàng đầu. Hiện tại, họ tập trung vào phục hồi chức năng và giành lại một vài điều bình thường của cuộc sống trước đây.
Gia đình và những đứa trẻ, cả hai đều nằm trong kế hoạch tương lai của họ.
“Tôi có thể tức giận. Nhưng tôi biết rằng, nó chẳng dẫn mình đến bất cứ đâu. Tôi biết nó cũng chẳng thể thay đổi những điều đã xảy ra hoặc trả lại cho cơ thể ban đầu. Nhưng tôi mạnh mẽ hơn mỗi ngày và càng cảm thấy giống Turia của ngày xưa. Tôi có cả một cuộc đời phía trước. Tôi đang sống cuộc đời đó – ngay thời điểm hiện tại này đây – với Michael”, cô khẳng định.

BT: Vương Chi Lan

Giải cứu sáu cô gái Việt Nam ‘bị bóc lột tình dục’ ở Ghana

Giải cứu sáu cô gái Việt Nam ‘bị bóc lột tình dục’ ở Ghana

Phóng viên điều tra người Ghana Anas Aremeyaw Anas ít khi để lộ mặt thật. Ông tham gia vào cuộc điều tra dẫn tới cuộc giải cứu các cô gái người Việt.

Phóng viên điều tra người Ghana Anas Aremeyaw Anas ít khi để lộ mặt thật. Ông tham gia vào cuộc điều tra dẫn tới cuộc giải cứu các cô gái người Việt.

VOA Tiếng Việt

19.03.2014

Cảnh sát Ghana với sự hỗ trợ của tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế Interpol mới phá ‘một đường dây buôn người do công dân Trung Quốc cầm đầu’ tại nước này, và đã giải cứu 6 cô gái Việt Nam ‘bị buộc phải bán thân’.

Tin cho hay, các cô gái đã bị các ‘má mì’ Trung Quốc bắt ‘đi khách’ ở Ghana suốt hơn một năm qua, và họ sử dụng các tên giả để trao đổi với ‘khách làng chơi’.

Phóng viên địa phương Anas Aremeyaw Anas tham gia cuộc điều tra kéo dài 6 tháng và đã giả làm người Mỹ đi mua dâm nhằm tìm hiểu manh mối.

Ông Anas cho VOA Việt Ngữ biết rằng cảnh sát Ghana hiện đang giữ các cô gái tại một nơi an toàn với sự hỗ trợ của Tổ chức Di dân Quốc tế của Liên Hiệp Quốc (IOM).

” Họ nói rằng khi còn ở Việt Nam, có người đã hứa hẹn với họ một công việc với tiền lương hậu hĩnh ở Na Uy. Những kẻ buôn người đã lợi dụng và đưa họ tới Ghana và bị bóc lột tình dục. Họ trở thành món hàng bị mua đi bán lại. Họ không có tiền và những kẻ giữ họ cầm hộ chiếu nên họ không có cách nào đào thoát về Việt Nam được.

Ký giả Anas Aremeyaw Anas nói.”

Theo phóng viên điều tra này, các nạn nhân được yêu cầu viết bản tường trình về những gì đã xảy ra.

Ông nói: “Các cô gái đã kể lại cho cảnh sát mọi chuyện. Họ nói rằng khi còn ở Việt Nam, có người đã hứa hẹn với họ một công việc với tiền lương hậu hĩnh ở Na Uy. Những kẻ buôn người đã lợi dụng và đưa họ tới Ghana và bị bóc lột tình dục. Họ trở thành món hàng bị mua đi bán lại. Họ không có tiền và những kẻ giữ họ cầm hộ chiếu nên họ không có cách nào đào thoát về Việt Nam được. Hiện họ nói là họ muốn về nước vì Ghana không phải là quê hương của họ”.

Về việc một số tờ báo địa phương đưa tin nói rằng các cô gái người Việt làm gái mại dâm ở Ghana, ông Anas nói rằng họ là ‘nạn nhân của đường dây buôn người và không phải là gái bán thân’.

‘Họ bị hành hạ và bị buộc phải bán thân. Họ phải tiếp khách vài lần một ngày và nhân phẩm bị chà đạp’, ông nói.

Theo nhà báo này, vụ giải cứu các cô gái Việt tại Ghana không phải là chuyện lạ vì trước đây từng nhiều lần xảy ra việc các cô gái châu Á bị đưa lậu tới nước này, và bị ép quan hệ tình dục với ‘khách làng chơi’ người Hoa.

Ông nói: “Người Trung Quốc hiện có mặt tại các địa điểm chiến lược như các thành phố cảng ở Ghana. Đó là ‘khách’ tiềm năng của các cô gái này. Ngoài ra còn cả người Việt nữa. Tôi thấy có cả người Việt và Nhật Bản. Nói chung, ‘khách’ là những người châu Á tại Ghana”.

Báo chí Ghana đưa tin, hơn 120 người Trung Quốc đã bị bắt giữ tại nước châu Phi này vì dính líu vào các việc làm bất hợp pháp như khai mỏ lậu hay cung cấp thuốc giả.

” Người Trung Quốc hiện có mặt tại các địa điểm chiến lược như các thành phố cảng ở Ghana. Đó là ‘khách’ tiềm năng của các cô gái này. Ngoài ra còn cả người Việt nữa. Tôi thấy có cả người Việt và Nhật Bản. Nói chung, ‘khách’ là những người châu Á tại Ghana.

Nhà báo Anas Aremeyaw Anas nói.”

Theo ông Anas, Đại sứ quán Việt Nam đã yêu cầu phía Ghana giúp làm rõ đường dây buôn người và đã hỗ trợ vấn đề dịch thuật cho các cô gái trong cuộc điều tra.

Một đại diện của Đại sứ quán Việt Nam ở Nigeria, cơ quan ngoại giao kiêm nhiệm cả Ghana, xác nhận với VOA Việt Ngữ về trường hợp của các cô gái ở Việt ở Ghana, nhưng không tiết lộ thêm chi tiết.

Ông này chỉ cho hay cơ quan đại hiện ngoại giao Việt Nam hiện đang ‘thực hiện chức năng bảo vệ công dân đối với các nạn nhân Việt Nam ở Ghana’.

Giới chức này nói: “Nội dung cụ thể của 6 cô gái kia thì hiện tại mọi việc vẫn chưa ngã ngũ nên có nhiều vấn đề chưa thể công khai được. Khi nào mọi việc xong xuôi thì chắc chắn sẽ có thông tin về nhà cũng như bên Ghana họ cũng sẽ có thông tin thôi”.

Ký giả Anas cho biết, IOM đã mua cho các cô gái mới được giải cứu vé máy bay, nhưng họ cần phải ra làm chứng trước tòa, nên sẽ phải mất một hoặc hai tháng nữa để hoàn tất mọi việc.

“Hiện họ rất vui vẻ. Khi gặp họ, tôi luôn thấy họ cười. Họ biết rằng giờ họ không còn phải ‘tiếp khách’ nữa,” ông Anas nói.

Người dân Trung Quốc bất lực trước đại họa thực phẩm bẩn

Người dân Trung Quốc bất lực trước đại họa thực phẩm bẩn

Chọn mua thịt vịt tại một chợ ở Chiết Giang, 14/02/2014.

Chọn mua thịt vịt tại một chợ ở Chiết Giang, 14/02/2014.

REUTERS/William Hong

Thụy My

RFI

Nhật báo Le Figaro hôm nay quan tâm đến « Thực phẩm bẩn : Sự ngao ngán của người Trung Quốc ». Từ sữa nhiễm mélamine, bắp cải có formol cho đến thịt có chứa thuốc trừ sâu, những xì-căng-đan thực phẩm liên tục nổ ra tại đất nước bị ám ảnh bởi những hồi ức về nạn đói trước đây. Ngày nay người dân ý thức được rằng thực phẩm bày bán và nạn ô nhiễm đất nông nghiệp gây nguy hại cho sức khỏe của họ.

Sự bất mãn của người dân sâu sắc cho đến nỗi đảng Cộng sản Trung Quốc, vốn muốn dập tắt những phong trào nổi dậy từ trong trứng nước, đã phải lo ngại. Thế nên an toàn thực phẩm trở thành một trong những ưu tiên của chính quyền trong năm 2014, cùng với việc bảo vệ môi trường ở nông thôn.

Đành rằng nạn ô nhiễm tại đô thị đang là mối lo hàng đầu, nhưng tình trạng đất nông nghiệp thường đầy thuốc trừ sâu và phân bón, rác công nghiệp, cũng là nguyên nhân đe dọa khả năng đáp ứng nhu cầu thực phẩm ngày càng tăng.

Le Figaro kể ra một danh sách dài để có thể lập nên một thực đơn kinh dị : trứng làm bằng paraffine, há cảo nhiễm thuốc trừ sâu, thịt heo có clenbutérol nấu bằng dầu ống cống, ăn kèm bắp cải có tiêm formol, gạo bằng nhựa và nấm được tẩy trắng bằng thuốc tẩy eau de javel. Kết thúc bữa ăn : tráng miệng với yaourt bằng sữa nhiễm mélamine và dưa hấu bị nổ, nhấm nháp với trà có thuốc sâu. Tất cả những món này đều là hiện thực.

Tờ báo nhắc lại, năm 2008 sữa nhiễm mélamine đã giết hại 6 em bé và gây bệnh cho 300.000 em khác. Nhưng xì-căng-đan này chỉ được tiết lộ sau khi Thế vận hội Bắc Kinh kết thúc để không làm xấu đi hình ảnh của Trung Quốc. Chất hóa học này được dùng để làm tăng độ đạm một cách giả tạo. Bà chủ của công ty sữa Sanlu đã bị kết án chung thân, nhưng bản án này cũng không ngăn được một xì-căng-đan sữa nhiễm độc mới tại Yili, một nhãn hiệu tên tuổi của Trung Quốc.

Một giáo sư tại Bắc Kinh tâm sự : Hai vợ chồng tôi không muốn có con, vì bị ám ảnh bởi hình ảnh những trẻ sơ sinh dị tật. Chúng tôi cũng không muốn như các bạn bè mình, cuối tuần phải sang Hồng Kông hay tranh thủ những lần du lịch châu Âu để mua sữa bột. Còn mua sữa chất lượng cao tại Trung Quốc thì quá đắt và cũng không bảo đảm.

Những trò phù phép thực phẩm bẩn

Tháng 5/2012 Tân Hoa Xã tiết lộ những người bán bắp cải đã tẩm formol để không bị hư hại khi vận chuyển bằng xe tải không có hệ thống lạnh trong mùa nóng. Formol rẻ tiền, nhưng gây dị ứng và có nguy cơ gây ung thư rất cao. Cung cách này rất phổ biến tại tỉnh Sơn Đông. Còn năm 2010, nhiều người trồng rau đã nhúng nấm vào eau de javel để tẩy trắng.

Năm 2011, công an bắt giữ 32 người sản xuất dầu ăn vớt từ dầu của các nhà hàng thải ra ống cống. Theo ước tính, có đến 10% số dầu ăn tiêu thụ tại Trung Quốc là dầu thải, mang lại món lợi rất lớn. Đến tháng 5/2013, công an phát hiện một mạng lưới buôn lậu thịt quy mô ở Thượng Hải và Giang Tô. Trên 900 người bị bắt giam vì bán thịt chuột cống và chồn giả làm thịt bò và cừu, thu lợi 1,6 triệu đô la.

Các nhà phù thủy này chế ra những món ăn bị tiêm vào những sản phẩm độc hại, ngâm tẩm bằng những dung dịch đáng ngờ đôi khi bằng nước tiểu súc vật. Thịt heo được tiêm borax, một chất được dùng làm thuốc trừ sâu hay bột giặt để giả làm thịt bò, hay chích nước bẩn vào để làm tăng trọng lượng, là những thủ thuật cổ điển.

Về phía nông dân cũng vận dụng nông hóa để có được rau quả to hơn, đẹp mã hơn. Khoảng 45 hecta dưa hấu đã bị nổ tung như những quả bóng vì rải quá nhiều chất forchlorfenuron để kích thích tăng trưởng. Cuối tháng 12/2013 Trung Quốc tổng kết có 3,33 triệu hecta đất nông nghiệp quá ô nhiễm, không thể trồng bất cứ thứ gì. Theo South China Morning Post, ít nhất 70% sông hồ tại Trung Quốc bị công nghiệp làm ô nhiễm, chủ yếu là các nhà máy hóa chất và dệt nhuộm.

Một nhà phát minh ra loại « siêu lúa » có năng suất tăng 20% báo động : « Hooc-môn tăng trưởng thấy khắp nơi. Để nuôi lớn một con heo và giết thịt thông thường phải mất một năm, nhưng tại Trung Quốc thì chỉ cần ba tháng ! Gà thì nuôi có 28 ngày thay vì 6 tháng, còn rau quả cũng tương tự. Hậu quả là thảm họa cho sức khỏe. Vì vậy mà một bé gái mới ba tuổi đã thấy kinh nguyệt, do ăn dâu có hooc-môn do cha mẹ trồng ».

Nuôi được 1,3 tỉ người là một trong những thử thách lớn trong một đất nước đã nhiều lần bị nạn đói hoành hành trong lịch sử. Các lãnh đạo không tìm được phép lạ nào, nên phải trả giá trong lãnh vực an toàn thực phẩm. Một danh hài đã chế giễu : « Nhờ các xì-căng-đan thực phẩm, người Trung Quốc đã tiến bộ vượt bực trong ngành hóa ». Le Figaro kết luận, trong một hệ thống do đảng Cộng sản lãnh đạo, người dân không thể đi xa hơn để tìm kiếm những người có trách nhiệm về thảm họa thực phẩm bẩn.

Sập tòa nhà ở New York, 2 người chết, hàng chục người bị thương

Sập tòa nhà ở New York, 2 người chết, hàng chục người bị thương

Những cuộn khói khổng lồ bốc lên từ đống đổ nát cháy đen của tòa nhà ở góc đường 116 và Đại lộ Park Ave trong khu Đông Harlem ở New York, ngày 12/3/2014.

Những cuộn khói khổng lồ bốc lên từ đống đổ nát cháy đen của tòa nhà ở góc đường 116 và Đại lộ Park Ave trong khu Đông Harlem ở New York, ngày 12/3/2014.

Reuters

Cập nhật: 12.03.2014 13:45

Hai phụ nữ thiệt mạng hôm thứ tư tại New York và ít nhất 18 người khác bị thương khi một vụ nổ lớn san bằng 2 tòa nhà chung cư. Những cuộn khói khổng lồ bốc lên từ đống đổ nát cháy đen của tòa nhà ở góc đường 116 và Đại lộ Park Ave trong khu Đông Harlem.

Tin tức cho hay tòa nhà bị sập vào khoảng sau 9 giờ sáng hôm nay, giờ miền Đông Hoa Kỳ.

Thị trưởng New York Bill de Blasio nói có một số người mất tích, mặc dù một số có thể không ở trong tòa nhà.

Vụ nổ giữa buổi sáng xảy ra tại khu Harlem trong thành phố, ngay sau khi một cư dân tại một tòa nhà gần đó báo cáo có mùi khí đốt thiên nhiên bị rò rỉ. Công ty điện phục vụ khu vực, là Consolidated Edison, cho biết đã phái 2 toán công tác đến hiện trường nhưng đến nơi thì vụ nổ đã xảy ra.

Một phát ngôn viên của công ty không muốn phỏng đoán liệu có phải khí dò rỉ là nguyên do gây ra vụ nổ hay không.

Hơn 200 nhân viên cứu hỏa đã cấp tốc đến ứng cứu đám cháy tiếp theo sau vụ nổ, nhiều người leo lên những xe tải có thang để nhắm các vòi áp suất cao vào những tòa nhà bị hư hại. Khói xám dầy đặc bốc lên từ đống đổ nát.

Cả hai tòa nhà đã sập và những mảnh vụn của vụ nổ văn tứ tung trên hè đường của nhiều khu phố gần nơi xảy ra vụ nổ.

Nhiều đám đông cư dân mang khăn quàng và mặt nạ bảo vệ, đứng đầy các con hẻm chung quanh tòa nhà bị sập.

Địa điểm xảy ra vụ nổ nằm ngay cạnh đường rầy xe lửa và các dịch vụ xe điện trên tuyến chính ra khỏi nhà ga Central của thành phố đã bị đình chỉ.

Một tử tù ở Mỹ được trả tự do sau 3 thập niên chờ bị hành quyết

Một tử tù ở Mỹ được trả tự do sau 3 thập niên chờ bị hành quyết

 

Ông Glenn Ford, 64 tuổi, nói chuyện với các phóng viên khi ông rời khỏi nhà tù ở Angola, Louisiana sau gần 3 thập niên chờ bị hành quyết, ngày 11/3/2014.

Ông Glenn Ford, 64 tuổi, nói chuyện với các phóng viên khi ông rời khỏi nhà tù ở Angola, Louisiana sau gần 3 thập niên chờ bị hành quyết, ngày 11/3/2014.

12.03.2014

Đây là một câu chuyện thuộc loại có thể trở thành truyện phim. Một người đàn ông Mỹ chờ ngày bị thi hành án tử hình trong gần 3 thập niên giờ đã được tự do.

Ông Glenn Ford, tử tội chờ ngày thi hành án trong thời gian lâu nhất tại bang Louisiana, đã được trả tự do sau khi có chứng cớ mới cho thấy ông vô tội về vụ giết người khiến ông bị bỏ tù.

Một thẩm phán tại thành phố Shreveport đã ra lệnh phóng thích ông Ford, năm nay 64 tuổi, sau khi các công tố viên kiến nghị tòa án hãy hủy bỏ kết tội ông về tội cố sát và hủy bản án tử hình.

Ông Ford, một người da đen, bị một bồi thẩm đoàn toàn là người da trắng kết tội đã giết ông Isadore Rozeman, một chủ tiệm nữ trang ở Shreveport hồi năm 1983.

Trước đó, ông Glenn Ford thỉnh thoảng làm vườn cho ông Rozeman.

Nhưng các luật sư bênh vực cho ông Ford nói rằng có chứng cớ mới chứng thực cho lời khai của ông Ford rằng ông không có mặt mà cũng không dính líu gì tới cái chết của ông Rozeman.

Khi rời nhà tù ở tiểu bang Louisiana ở Angola hôm qua, ông Ford nói ông cảm thấy vui sướng được tự do. Được hỏi liệu ông có cảm thấy oán giận về vụ bị bỏ tù oan không, ông trả lời rằng có, bởi vì ông đã bị giam cầm trong gần 30 năm vì một việc mà ông không hề làm.

Ông Glenn Ford nói khi ông vào tù, các con của ông là những đứa trẻ sơ sinh. Giờ đây, họ là những người đàn ông trưởng thành và đã có vợ con.

 

Bé gái 3 tuổi vào danh sách ‘thông minh nhất thế giới’

Bé gái 3 tuổi vào danh sách ‘thông minh nhất thế giới’
February 20, 2014

nguoi-viet.com

PHOENIX, Arizona (Reuters)Dù chưa đến tuổi vào mẫu giáo, nhưng một bé gái mới 3 tuổi ở tiều bang Arizona, Hoa Kỳ, được thu nhận vào hội Mensa, gồm những người có chỉ số thông minh vượt bậc trên toàn thế giới.

Với chỉ số thông minh (IQ) hơn 160, em Alexis Martin, sống ở khu ngoại ô Queen Creek, nay là hội viên trẻ nhất trong chi hội Mensa ở Arizona, theo một đài truyền hình địa phương.

Bé gái Alexis Martin. (Hình: ABCNews)

Alexis, nay có thể đọc ở trình độ học sinh lớp 5 và tự học tiếng Tây Ban Nha qua máy iPad của cha mẹ, đã được thu nhận sau khi dễ dàng vượt qua kỳ thi dành cho những người được coi là thông minh ở mức 2% hàng đầu trong xã hội, theo lời của cha em.

Ông Ian Martin cho đài truyền hình địa phương ABC15 hay rằng gia đình bắt đầu để ý tới sự khác biệt của con gái khi chỉ mới một tuổi.

“Con tôi có thể kể lại câu chuyện được đọc cho nghe trước khi đi ngủ đêm trước,” ông cho đài truyền hình hay. “Con tôi không chỉ kể lại, mà kể lại chính xác từng chữ.”

Ông Martin cũng cho hay em Alexis, người khởi sự đọc sách khi 2 tuổi, dễ dàng học chữ mới và không bao giờ dùng sai ý nghĩa.

Alexis là một trong khoảng 3,300 thành viên Mensa dưới 18 tuổi ở Mỹ, trong tổng số 56,000 thành viên trên toàn quốc. (V.Giang)

 

Vì sao du khách Việt bỏ trốn khi du lịch nước ngoài?

Vì sao du khách Việt bỏ trốn khi du lịch nước ngoài?

Hòa Ái, phóng viên RFA
2014-02-19

000_Hkg9478885-600.jpg

Du khách tham quan Nhật.

AFP photo

Thông tin cho biết nghiều người Việt Nam đăng ký đi du lịch nước ngoài, và khi đến tại một số nước họ bỏ trốn ở lại tại những nơi đó. Tình hình đó dẫn đến các nước sở tại tỏ ra khó khăn hơn trong việc cấp thị thực nhập cảnh cho du khách Việt Nam.

Trong cuộc trao đổi với báo Tuổi Trẻ, được đăng tải hôm 16/2, Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch, ông Nguyễn Văn Tuấn cho biết khách du lịch Việt đến một số quốc gia ở Châu Á như Đài Loan, Hàn Quốc, Hongkong, Nhật Bản trốn ở lại tìm việc làm hoặc tìm đường sang nước thứ ba có xu hướng gia tăng. Đây được cho là nguyên nhân dẫn đến việc du khách từ VN xin visa du lịch nước ngoài ngày càng khó khăn. Mặc dù Tổng cục Du lịch VN có biện pháp xử lý nặng, rút giấy phép những công ty có du khách bỏ trốn khi đi du lịch nước ngoài nhưng hiện tượng du khách Việt trốn lại vẫn không thuyên giảm.

Vụ việc mới nhất được ghi nhận xảy ra ở Israel hồi đầu tháng 12 năm ngoái. Thông tin từ Đại sứ quán VN ở Israel cho biết có ba đoàn khách với 21 người bỏ trốn, trong đó 4 du khách đã bị phía Israel bắt được và trục xuất về VN. Trả lời câu hỏi của đài RFA có phải hiện tượng du khách Việt bỏ trốn khi đi du lịch nước ngoài ở mức độ đáng lo ngại, ông Thiên Phong, một hướng dẫn viên du lịch, cho biết quan điểm cá nhân của mình:

“Thật ra thì cũng phản ánh một phần nào thôi chứ không phải đúng sự thật. Bởi vì có những trường hợp trốn như trường hợp ở Israel và đương nhiên có một số trường hợp trốn ở Hàn Quốc và đa phần hình như là người ở miền ngoài nhiều hơn ở trong nam. Các tour đi Châu Âu hay Mỹ thì không có tình trạng trốn. Trốn vì có đường dây đưa họ qua đó để lao động”.

Hàn Quốc, quốc gia có nhiều công nhân người Việt ở lại bất hợp pháp sau khi hết hạn hợp đồng xuất khẩu lao động cũng là nơi nhiều du khách Việt chọn trốn lại. Theo số liệu của Hiệp hội Du lịch VN năm 2012, có khoảng 120 ngàn du khách Việt đến Hàn Quốc trong một năm. Tuy nhiên, số liệu người trốn lại quốc gia công nghiệp phát triển ở Đông Á này là bao nhiêu thì không được công bố. Anh Chín, 1 người Việt trốn lại Hàn Quốc 10 năm sau khi mãn hạn hợp đồng lao động, cho biết trong mấy năm gần đây có nhiều người Việt trốn lại bằng cách đi du lịch. Anh Chín nói:

Đa số những người bạn của Quang đều rất thành đạt và có điều kiện về kinh tế ở VN thì họ cũng suy nghĩ sẽ mạnh dạn đầu tư ra nước ngoài, đặc biệt là ở Mỹ.
– Anh Quang

“Có nhiều, đa số đi du lịch qua rồi trốn luôn. Trốn bằng cách nào thì do có bạn bè hay thân nhân, anh em ở đó rồi. Lúc có visa thì điện thoại trước cho người ở bên đó, báo ngày đến thì ra phi trường đón rồi trốn luôn. Đa số người Việt mình đi đến một nước nào giàu hơn VN mà có thân nhân thì Chín nghĩ họ sẽ trốn lại”.

Với thân phận một người trốn lại Hàn Quốc trong một thập niên, sinh sống và làm việc trong điều kiện bất hợp pháp, anh Chín cho biết nhiều người Việt chọn cách trốn lại vì dù hoàn cảnh sống có khó khăn đến mức nào chăng nữa thì đồng tiền họ cực khổ mang về trong một tháng cũng gấp 10 lần đồng lương trung bình mà họ có thể kiếm được ở VN. Cuộc sống dù lay lắt, bấp bên, không ngày mai, không tương lai, không biết ngày nào bị bắt, bị trục xuất về VN nhưng họ vẫn cố sống ngày nào hay ngày đó, cố gắng làm bất cứ công việc nào mà họ tìm được. Anh Chín nói thêm:

“Khi đã sống quen bên Hàn Quốc thì chuyện đi đứng hay chuyện bắt bớ, cực khổ thì không còn ngại nữa mà người ta chỉ ngại về VN sẽ làm gì. Với đồng tiền dành dụm ít ỏi, làm thì sợ thua lỗ, bị hết tiền. Còn đi làm công nhân thì lương có một triệu mấy, hai triệu”.

Vì lý do kinh tế?

Lao động VN ở Hàn Quốc, ảnh minh họa. AFP photo

Có phải chỉ thành phần người lao động ở VN tìm cách trốn lại nước ngoài qua các kênh xuất khẩu lao động hay qua kênh đi du lịch? Theo thông tin từ các công ty du lịch trong nước, trong số 21 người bỏ trốn lại Israel có chức vụ tổng giám đốc, phó giám đốc, trưởng phòng kinh doanh của các công ty. Vì sao những thành phần được cho là thành đạt, có thu nhập ổn định lại cũng tìm cách đi ra nước ngoài? Trả lời báo chí trong nước, ông Nguyễn Tiến Đạt, Giám đốc kinh doanh công ty du lịch Trans Viet Travel, cho rằng nền kinh tế của VN đối mặt với nhiều khó khăn nên một trong những nguyên nhân bỏ trốn của người người giàu có là đi để trốn nợ.

Không thuộc thành phần bỏ trốn, anh Quang, một người thành đạt và có cuộc sống tốt ở Sài Gòn lại quyết định chọn Hoa Kỳ để định cư sau chuyến du lịch đầu tiên của mình đến nơi đây. Anh Quang cho biết anh chắc chắn hài lòng với cuộc sống mới ở một đất nước phát triển vào bậc nhất nhì trên thế giới, điều kiện môi trường sống rất tốt và phù hợp với những người năng động như anh. Anh Quang chia sẻ:

Khi đã sống quen bên Hàn Quốc thì chuyện đi đứng hay chuyện bắt bớ, cực khổ thì không còn ngại nữa mà người ta chỉ ngại về VN sẽ làm gì.
– Anh Chín, Hàn Quốc

“Đa số những người bạn của Quang đều rất thành đạt và có điều kiện về kinh tế ở VN thì họ cũng suy nghĩ sẽ mạnh dạn đầu tư ra nước ngoài, đặc biệt là ở Mỹ. Và họ cho con cái qua đây đi học vì nền giáo dục ở Mỹ thì không có nơi nào sánh bằng được. Và đặc biệt sự tự do ở Mỹ càng thôi thúc người ta tìm đến đây hơn. Với cá nhân Quang và bạn bè của Quang thì rất thích qua bên này, đang tìm cơ hội qua đây để phát triển”.

Tác động của Công văn số 17 của Tổng cục Du lịch VN và Nghị Định 95 của Chính phủ vừa ban hành trong nổ lực của Nhà nước nhằm ngăn chặn tình trạng người Việt bỏ trốn lại nước ngoài qua kênh du lịch hay kênh xuất khẩu lao động vẫn còn chưa đánh giá được nhưng qua các thông tin trong bài phóng sự này thì nguyên nhân sâu sa ngày càng có nhiều người Việt tìm cách ở lại các quốc gia bên ngoài cố quốc dù bằng bất cứ hình thức hợp pháp hay không hợp pháp là minh chứng cho thấy đối với những thành phần phải bỏ trốn quê nhà VN hiện tại không còn là miền đất lành cho họ nữa.

 

BỐN “CHUYỆN LẠ” Ở ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN

BỐN “CHUYỆN LẠ” Ở ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN

1./ Trung thực

Ở Nhật, bạn khó có cơ hội bắt taxi để đi một cuốc đường dài. Vì sao? Các bác tài sẽ tự chở bạn thẳng đến nhà ga tàu điện ngầm, kèm lời hướng dẫn “Hãy đi tàu điện ngầm cho rẻ”.

Sự trung thực của người Nhật, in đậm nét ở những “mini shop không người bán” tại Osaka. Nhiều vùng ở Nhật không có nông dân. Ban ngày họ vẫn đến công sở, ngoài giờ làm họ trồng trọt thêm. Sau khi thu hoạch, họ đóng gói sản phẩm, dán giá và để thùng tiền bên cạnh. Người mua cứ theo giá niêm yết mà tự bỏ tiền vào thùng. Cuối ngày, trên đường đi làm về, họ ghé đem thùng tiền về nhà. Nhẹ nhàng và đơn giản. Các con đường mua sắm, các đại siêu thị ở Hokkaido, Sapporo hay Osaka… cũng không nơi nào bạn phải gửi giỏ/túi xách.

Quầy thanh toán cũng không đặt ngay cổng ra vào. Người Nhật tự hào khẳng định động từ “ăn cắp vặt” gần như đã biến mất trong từ điển. Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5 – 10% khi biết bạn là khách nước ngoài.

2./ “No noise” – không ồn

Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để tại Nhật. Tất cả đường cao tốc đều phải xây dựng hàng rào cách âm, để nhà dân không bị ảnh hưởng bởi xe lưu thông trên đường. Osaka bỏ ra 18 tỷ USD xây hẳn 1 hòn đảo nhân tạo để làm sân bay rộng hơn 500ha ngay trên biển. Lý do đơn giản chỉ vì “người dân không chịu nổi tiếng ồn khi máy bay lên xuống”.

Tại các cửa hàng mua sắm, dù đang vào mùa khuyến mãi, cũng không một cửa hàng nào được đặt máy phát ra tiếng. Tuyệt đối không được bật nhạc làm ồn sang cửa hàng bên cạnh. Muốn quảng cáo và thu hút thì cách duy nhất là thuê một nhân viên dùng loa tay, quảng cáo với từng khách.

3./ Nhân bản

Vì sao trên những cánh đồng ở Nhật luôn còn một góc nguyên, không thu hoạch? Không ai bảo ai, những nông dân Nhật không bao giờ gặt hái toàn bộ nông sản mà họ luôn để phần 5-10% sản lượng cho các loài chim, thú trong tự nhiên.

4./ Bình đẳng

Mọi đứa trẻ đều được dạy về sự bình đẳng. Để không có tình trạng phân biệt giàu nghèo ngay từ nhỏ, mọi trẻ em đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Nếu nhà xa thì xe đưa đón của trường là chọn lựa duy nhất. Các trường không chấp nhận cho phụ huynh đưa con đến lớp bằng xe hơi.

Việc mặc đồng phục vest đen từ người quét đường đến tất cả nhân viên, quan chức cho thấy một nước Nhật không khoảng cách. Những ngày tuyết phủ trắng nước Nhật, từ trên cao nhìn xuống, những công dân Nhật như những chấm đen nhỏ di chuyển nhanh trên đường. Tất cả họ là một nước Nhật chung ý chí, chung tinh thần lao động.

Văn hóa xếp hàng thấm đẫm vào nếp sinh hoạt hàng ngày của người Nhật. Không có bất cứ sự ưu tiên. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày bạn thấy người xếp hàng ngay sau lưng mình chính là Thủ tướng.

Ở Nhật, nội trợ là một nghề. Hàng tháng chính phủ tự trích lương của chồng đóng thuế cho vợ. Do đó, người phụ nữ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn được hưởng các chế độ y như một người đi làm. Về già, vẫn hưởng đầy đủ lương hưu. Độc đáo hơn nữa là nhiều công ty áp dụng chính sách, lương của chồng sẽ vào thẳng tài khoản của vợ. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình vì thế luôn được đề cao, tôn trọng.

(Sưu tầm)

Lâm Kim Trọng gởi

Một người gốc Việt bị đánh chết tại Campuchia

Một người gốc Việt bị đánh chết tại Campuchia

Giao thông trên đường phố thủ đô Phnom Penh, Campuchia.

Giao thông trên đường phố thủ đô Phnom Penh, Campuchia.

18.02.2014

Ông Nguyễn Yaing Ngoc, 28 tuổi, đã bị đánh cho tới chết sau khi đâm xe máy vào một chiếc ôtô tại thủ đô Phnom Penh ở Campuchia cuối tuần qua.

Tin tức từ Campuchia cho hay, một đám đông khoảng 6 người được cho là kỳ thị sắc tộc đã lao tới đánh ông Ngoc sau khi có người hét lên một từ lóng hàm ý gốc gác Việt Nam của ông. Khi ấy, nạn nhân bị thương sau khi xảy ra vụ tai nạn.

Cảnh sát được trích lời nói rằng nạn nhân đã bị đánh vào đầu và mặt. Giới chức địa phương cho biết đám đông trước đó đã tức giận vì vụ tai nạn gây cản trở giao thông.

Một người đã bị bắt vì bị nghi gây ra vụ đánh chết người có yếu tố phân biệt sắc tộc này.

Vợ của nạn nhân được báo chí địa phương trích lời nói rằng bà không thể tin rằng chồng bà lại chết vì một từ lóng ám chỉ người Việt Nam.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền ở Campuchia đã lên án vụ tấn công gây chết người và kêu gọi điều tra tường tận vụ việc.

Hôm 17/2, Đảng đối lập có tên gọi Cứu Quốc Campuchia, vốn từng có các tuyên bố bị coi là chống Việt Nam, đã ra thông cáo lên án vụ đánh người.

 

Hai chị em sinh đôi tìm lại nhau sau 26 năm nhờ mạng xã hội

http://tivituansan.com.au/Uploads/EditorImage/13022014/20213205029.jpg 

Cặp sinh đôi Samantha Futerman và Anais Bordier gặp lại nhau sau 26 năm. Photo Courtesy: Chosun Ilbo

Một câu chuyện hy hữu đã xảy ra cho hai chị em sinh đôi gốc Hàn Quốc, sau 26 năm xa cách họ đã vô tình tìm lại nhau nhờ mạng xã hội.

Samantha Futerman và Anais Bordier, lớn lên tại Pháp và Mỹ bất, ngờ biết rằng mình có chị em sinh đôi sau khi những người bạn nhận thấy có người giống hệt họ trên mạng Youtube và Facebook.

Hai chị em sinh đôi này đã xuất hiện trong một chương trình truyền hình của Mỹ hôm 11.2 để kể về câu chuyện của họ. Futerman là một diễn viên tại Mỹ, còn Bordier là nhà thiết kế thời trang hiện sống tại Anh.

Hai chị em này sinh ngày 19.11.1987 ở thành phố Busan, miền nam Hàn Quốc. Theo Chosun Ilbo, khi được ba tháng tuổi, một trong hai bé được một gia đình người Mỹ nhận nuôi, bé còn lại được trao cho một gia đình người Pháp. Hai người lớn lên mà không hề biết mình có chị em sinh đôi.

Tuy nhiên vào năm ngoái, bạn của Bordier nói với cô rằng có người giống hệt cô trong một đoạn video trên Youtube. Sau khi tìm kiếm trên Facebook, Bordier thấy rằng cô gái kia không chỉ trông giống mình mà còn có cùng ngày sinh và nơi sinh. Cô lập tức gửi tin nhắn cho Futerman.

Futerman tâm sự rằng cô rất bất ngờ khi nhận được tin nhắn của Bordier từ London, và cô càng bất ngờ hơn khi biết rằng mình lại có một người chị em song sinh ở đâu đó trên thế giới.

Cả hai đã tiến hành xét nghiệm DNA xác minh và chứng thực họ đúng là chị em ruột. Futerman đang dự định làm một bộ phim tài liệu về cuộc đoàn tụ đầy kịch tính của mình nhờ sự ủng hộ và đóng góp của những người sử dụng mạng xã hội.

Tuyết tiếp tục rơi ở miền đông nước Mỹ

Tuyết tiếp tục rơi ở miền đông nước Mỹ

Cư dân giúp đẩy một chiếc xe bị kẹt trong tuyết tại thị trấn Bethlehem, bang Pennsylvania, ngày 13/2/2014.

Cư dân giúp đẩy một chiếc xe bị kẹt trong tuyết tại thị trấn Bethlehem, bang Pennsylvania, ngày 13/2/2014.

 

14.02.2014

Đợt cuối của trận bão tuyết ở Mỹ dự kiến sẽ tràn qua miền đông nước Mỹ trong ngày hôm nay và ngày mai, sau khi vùng này trải qua trận tuyết lớn nhất trong vòng nhiều năm.

Hàng triệu người đang ra sức dọn dẹp những khối tuyết lớn đã rơi xuống khu vực chiếm 1/3 diện tích nước Mỹ.

Một triệu người ở vùng đông nam bị mất điện vì tuyết và băng làm cây cối ngã đổ và làm dứt dây điện.

Ít nhất 18 người thiệt mạng, trong đó có một phụ nữ mang thai bị một chiếc xe ủi tuyết tông phải. Đứa con của bà đã chào đời nhưng đang trong tình trạng nguy kịch.

Hơn 30 centimét tuyết đã trút xuống nhiều nơi, khiến cho chính phủ liên bang và các trường học phải đóng cửa.

Hàng ngàn chuyến bay bị hủy bỏ và nhiều hành khách bị mắc kẹt tại phi trường.

Thời tiết mùa đông năm nay ở Mỹ khắc nghiệt một cách bất thường, với những đợt lạnh gây chết người ở vùng Trung Tây, những cơn bão đá hiếm thấy ở miền Nam, và những trận tuyết lớn nhất trong vòng nhiều năm ở miền Đông.