MỘT CON ĐƯỜNG, BA THẾ HỆ !!!

  MỘT CON ĐƯỜNG, BA THẾ HỆ !!!

6d9f2aff-7935-46ca-9392-c48c98077e6b

Tang lễ ông Nguyễn Ngọc Bích tại Nghĩa trang National Memorial Park, Falls Church, Virginia, ngày 12.3.2016 vừa qua có lẽ là cuộc tiễn đưa lớn nhất trong cộng đồng người Việt vùng thủ đô nước Mỹ từ nhiều năm nay. Và sau ông Bích, chắc còn nhiều năm nữa mới lại có một tang lễ lớn như vậy của người Việt tại đây.

Yêu ông Bích hay ghét ông Bích, không ai có thể chối cãi ông ấy là người rất nổi tiếng, không những trong cộng đồng người Việt tại Washington D.C., Virginia và Maryland mà còn ở nhiều nơi khác trong các cộng đồng người Việt hải ngoại. Có lẽ lý‎ do là ông Bích đã tham gia sinh hoạt trong rất nhiều hội, tổ chức, đảng phái ở nhiều nơi, không kể hai hội do chính ông lập ra từ những năm đầu tới Mỹ : Hội Văn Hóa Bắc Mỹ và Nghị Hội (Toàn quốc Người Việt tại Hoa Kỳ). Ông Bích làm chủ tịch nhiều hội mà ít ai biết hết.

Ông Bích xuất hiện ở khắp nơi, xuất hiện không ngừng nghỉ, nói về đủ mọi đề tài. Dịch thuật. Văn. Thơ. Báo chí. Phê bình văn học. Lịch sử. Chính trị. Quân sự. Tôn giáo…

Ông Bích đột ngột qua đời ngày 3.3.2016 trên chuyến bay từ Washington D.C. tới Manila “để dự Hội Nghị Biển Đông do ông tổ chức cùng các đoàn thể khác trên khắp thế giới” (theo Cáo Phó)  lúc đang là “cái đinh” trong vụ tranh chấp ồn ào tại ngôi Chùa Giác Hoàng ở Hoa-Thịnh-Đốn mà ông là một trong sáu thành viên của Ban Quản Trị từ ngày thành lập cách đây 40 năm.

Khi ông Bích bất ngờ nằm xuống giống như trên một sân khấu đang diễn một vở kịch sôi động bỗng nhiên vai chính biến mất làm khán giả ngơ ngác. Sự ngơ ngác này có thể đọc được trong các lời Phân Ưu đăng trên nhiều tờ báo ở Vùng Hoa-Thịnh-Đốn: “Chúng tôi bàng hoàng và vô cùng thương tiếc”, “Thật không có cái chết nào ý nghĩa, cao quý và chấn động hơn thế nơi hải ngoại”, “Một học giả, một nhà văn hóa lớn, một nhà đấu tranh bất khuất”, “Một nhà văn hóa hàng đầu, một người yêu nước thương dân đến tận hơi thở cuối cùng, một nhân cách phi thường”, “Một thư viện vừa cháy”, vân vân.

Hiển nhiên, ông Nguyễn Ngọc Bích ra đi đột ngột đã để lại một khoảng trống mà ít ai có thể thay thế. Hay nói cách khác, một thế hệ đang theo nhau, kẻ trước người sau, rời khỏi sân khấu. Trước ông Bích hai tuần là Tướng Đỗ Kế Giai, ra đi ngày 21.2.2016. Sau ông Bích một tuần là Nhà báo Trần Bình Nam (Trần Văn Sơn), qua đời ngày 11.3.2016.

Thế hệ thứ nhất của người Việt lập cư ở hải ngoại sau khi VNCH sụp đổ năm 1975 đang theo nhau tàn rụng trong lúc không có mấy “khuôn mặt trẻ” thuộc thế hệ một rưỡi và thế hệ thứ hai trong những sinh hoạt của các hội đoàn ở hải ngoại để được “trao đuốc”.

Họ đang làm gì và ở đâu?

Có lẽ họ đang đi theo những con đường khác, hay đang tìm một con đường khác để đi vì không thấy con đường của các bậc cha anh sẽ đưa họ đến một chân trời tươi sáng. Họ muốn có một cái gì mới, thay vì cứ đi theo đường xưa lối cũ với những khuôn mặt cũ, tuồng tích cũ, sai lầm cũ. Con đường mà họ cho là đã đưa đến thất bại, đến mất nước, đến lưu vong.

Hay, chỉ đơn giản là họ cũng muốn đi chung con đường với các bác, các chú, các cô… để được “trao đuốc”nhưng đã bị đẩy ra vì đầu óc đố kỵ, bè phái, hay tệ nạn độc đoán, độc tôn.

Và như thế, ba thế hệ người Việt ở hải ngoại đang không cùng đi trên một con đường.

Nhưng thật đáng ngạc nhiên, gần đây khách vãng lai Khu Eden, trung tâm thương mại lớn nhất trong cộng đồng người Việt Vùng Hoa-Thịnh-Đốn và cả miền Đông Bắc Hoa Kỳ, để ý đến một văn phòng lớn gồm hai căn phố ( số 46-48, West Wing Eden Center) với một cái bảng hiệu sơn màu xanh dương, vàng và trắngphía trên khung cửa “TRUNG TÂM SINH HOẠT NGƯỜI VIỆT”, bên dưới là hàng chữ “MỘT CON ĐƯỜNG – BA THẾ HỆ”.

Người ta ngạc nhiên vì Khu Eden là một trung tâm thương mại, tiền phố khá đắt, sao lại vào đây sinh hoạt, và sinh hoạt những gì?

Theo một bản tin được phổ biến không lâu thì đây là một văn phòng dịch vụ được mở ra từ hơn một năm nay để giúp đỡ đồng hương trong vùng gồm nhiều lãnh vực:

  1. Thuế Vụ – Tax.
  2. Dịch thuật – Translation.
  3. Công chứng – Public Notary.
  4. Đầu tư – Investment.
  5. Trợ giúp pháp l‎ý – Paralegal service
  6. Dạy Anh ngữ.
  7. Obamacare.
  8. Luyện thi nhập tịch công dân Mỹ.

Tại đây cũng có những  máy computer để mọi người sử dụng miễn phí cho những sinh hoạt cá nhân, kể cả gọi Skype về Việt Nam.

Từ ngày 25 tháng 2, một “Tủ Sách” đã được thành lập tại trung tâm sinh hoạt này nhằm hai mục đích:

Bán những cuốn sách Việt ngữ giá trị thuộc đủ mọi thể loại: biên khảo, tiểu thuyết, bút ký, hồi ký, thơ… do chính tác giả hay các nhà xuất bản gửi bán. Hiện nay, Nhà xuất bản Tiếng Quê Hương ở Virginia đã gửi nhiều tác phẩm vừa xuất bản rất hay như Chuyện Kể Năm 2000 nguyên văn bản chính của tác giả Bùi Ngọc Tấn và Hậu Chuyện Kể Năm 2000, Việt Nam Cuộc Chiến Leo Dốc của Frank Scotton, do Phan Lê Dũng dịch, Những Sự Thật Cần Phải Biết của Đặng Chí Hùng, Cộng Sản và Tôi, tuyển tập gồm 70 tác giả…Ngoài ra còn có một số sách giá trị xuất bản đã lâu ngày nay khó tìm như Việt Nam Theo Đường nào vào Thế Kỷ 21 của Phạm Kim Vinh, Nguyễn Du Toàn Tập (trọn bộ 2 cuốn) của Bách Việt, Bút Ký Irina Tập 2 của Irina Zisman, vv. Đặc biệt, nhiều cuốn sách được bán giảm giá để khuyến khích người Việt đọc sách Việt ngữ.

Cũng trong chiều hướng ấy, ngoài sách bán, còn có một tủ sách cho mượn đọc tại chỗ thuộc nhiều thể loại và nhiều sách hay. Hàng ngày, đồng hương vào Khu Eden mua sắm, hớt tóc, làm đầu, sửa sắc đep, hay thưởng thức các món ăn ngon trong rất nhiều nhà hàng có thể ghé qua Tủ Sách để thưởng thức những món ăn tinh thần miễn phí thanh cao, vừa giải trí vừa làm giàu cho sự hiểu biết.

64de9405-d568-4de3-af96-242540375ef0

Tên tiếng Anh của Trung tâm sinh hoạt này là “AASTODAY”, một cố gắng mở rộng hoạt động để phục vụ cộng đồng của AASUCCESS, một tổ chức bất vụ lợi đã hoạt động từ nhiều năm nay tại Vùng Hoa Thịnh Đốn với mục đích rèn luyện cho các học sinh, sinh viên người Mỹ gốc Á kỹ năng (hay năng khiếu) sống để khắc phục những khó khăn, vượt qua những trở ngại tại học đường và ngoài xã hội để đi tới thành công, như tên của Hội. AA là chữ tắt của Asian American, nhưng hầu hết hội viên là gốc Việt mà con chim đầu đàn là Dave Nguyễn, hay Nguyễn Trọng Đạt, một thuyền nhân lúc mười tuổi, thuộc thế hệ một rưỡi của người Việt tị nạn trên nước Mỹ.

Sau khi vượt qua những khó khăn và trở ngại trên quê hương mới để đi đến thành công cho chính mình, Dave Nguyễn đã không thu mình vào trong “tháp ngà” ích kỷ để hưởng thụ thành quả của những năm tháng sách đèn mà đã hướng ra ngoài, nghĩ đến những người trẻ, những khó khăn và kém may mắn của thế hệ đi sau, thế hệ thứ hai, ra đời trên nước Mỹ, và đã lập ra AASUCCESS.

AASUCCESS đã nhận  được sự bảo trợ của những người có lòng, trong cộng đồng người Việt cũng như ngoài cộng đồng người Việt, thuộc nhiều thế hệ khác nhau. Nhờ đó trong thời gian qua, AASUCCESS đã hướng dẫn nhiều lớp người trẻ đi đến thành công, và những người này sau đó đã trở nên những thành viên mới của Hội, rèn luyện những người đi sau và giúp Hội mở rộng hoạt động.

Qua những kinh nghiệm và học hỏi trong khi dấn thân hoạt động cho công ích, nhất là sự đồng lòng chung sức của cả ba thế hệ người Việt trên một con đường đã vạch ra, gần đây AASUCCESS đã chọn châm ngôn cho Hội là “Một con đường, ba thế hệ”. Một bí quyết, một điều kiện không thể thiếu để đi đến thành công trên con đường phục vụ công ích?

Nói không khó nhưng làm được thì không phải dễ. Thực hiện được châm ngôn ấy, trước hết cần có một lý‎tưởng. Ngồi lại với nhau mà chỉ vì danh hay lợi thì sẽ không đi đến đâu, chẳng làm được cái gì. Đó là tình trạng của nhiều hội đoàn người Việt ở hải ngoại, dù mang những danh xưng to lớn đến đâu, nhưng cũng chỉ là những chiếc xe không thể lăn bánh.

Có lý tưởng, tức là vạch ra một con đường để cùng đi, chưa đủ. Mỗi người cần có nhiệt tâm, đức khiêm tốn, tôn trọng lẫn nhau, học hỏi người khác, và tinh thần đồng đội.

Không có nhiệt tâm, dù làm việc nhỏ đến đâu cũng sẽ “không ra môn ra khoai” gì. Khiêm tốn, tôn trọng lẫn nhau, học hỏi người khác không phải chỉ để dành cho người trẻ đối với người già mà cả người già đối với người trẻ. Cuối cùng người trong một tổ chức phải coi nhau những cầu thủ trong một đội bóng trên sân cỏ. Tất cả cho chiến thắng của toàn đội. Tạo hào quang cho cá nhân trong khi toàn đội thất bại sẽ chẳng có ý nghĩa gì. Và vô ích.

Có lẽ Dave Nguyễn đã học hỏi được kinh nghiệm đau xót trên đây khi dấn thân muốn giúp các chú, các bác một tay để phục vụ cộng đồng.

Trước sự “lão hóa” của các tổ chức trong cộng đồng người Việt hải ngoại, các bậc “thức giả” thường chép miệng thở dài: “Tre đã già mà măng không mọc”.

Không. Măng đã mọc và đang vươn lên. Nhưng không phải từ những lũy tre già của ngôi làng xưa.

Ký Sự của Ký Thiệt / PHAN NGUYÊN LUÂN… thực hiện

Đã quên sao ?

Đã quên sao ?

Tết qua đã hơn nửa tháng rồi mà những người Úc gốc Việt đi Việt Nam ăn tết vẫn chưa trở về. Chợ búa lưa thưa ế ẩm buồn hiu như chợ chiều 30. Tiếng rao hàng dẽo nhẹo có kèm theo câu pha trò của mấy anh bạn hàng bán trái cây thường khi vẫn vang inh ỏi gọi mời bây giờ im thin thít khiến người ta có cảm tưởng đây là một khu shop hết thời sắp closing down dẹp tiệm.

Đứng chờ mua bánh mì, tôi nghe hai bà Việt Nam nói chuyện với nhau rôm rả. Bà này hỏi bà nọ:

– Lâu quá không thấy bà đi chợ, bộ đi Việt Nam hả?

Bà nọ cười toe toét trả lời:

– Ờ, tui về VN trước tết cả tháng lận. Đáng lẽ chưa trở qua đâu nhưng mới đây con nó kêu về nói bộ An sinh xã hội gởi giấy “hỏi thăm sức khỏe”. Tui về ló cái mặt ra cho nó thấy rồi vài bữa trở qua bển nữa. Ở đây buồn quá, về bển chơi cho vui cái tuổi già. Việt Nam bây giờ tiến bộ lắm, nhà cửa đầy đủ tiện nghi, xe cộ có máy lạnh, khách sạn 5 sao, sang còn hơn ở ngọai quốc, cái gì bên Úc có là ở bển cũng có. Ăn uống cũng vậy, nhà hàng lềnh khênh, đồ tây, đồ tàu, Mỹ, Úc, Hàn, Nhật, Thái, Ấn vv… không thiếu nước nào. Đặc biệt đồ biển tươi chong, tôm cá nhảy soi sói chớ không phải đông đá như bên này.

Nghe bà ta nói mà tôi cảm thấy bất mãn lẫn chua xót dùm cho chính phủ Úc ân nhân, đã làm ơn còn mắc oán. Tôi không hiểu sao bà lại có thể hiu hiu tự đắc nói như vậy mà không chút áy náy ngượng miệng.

Chẳng lẽ bà đã quên là bà từ đâu chạy tới đây rồi hay sao? Chẳng lẽ bà không còn nhớ tại vì sao, nguyên do nào bà có mặt ở nước Úc này?
Chẳng lẽ bà đã quên hết những kinh nghiệm xương máu dưới chế độ cộng sản phi nhân, những thống khổ đọa đày, những áp bức kềm kẹp, bóc lột tận cùng xương tủy của bọn độc tài đảng trị khiến bà không chịu đựng nổi nên phải liều mình vượt thoát ra đi bất kể sống chết thế nào.

Chẳng lẽ bà không còn nhớ gì đến chuyến vượt biển kinh hoàng, những ngày đêm đói khát lênh đênh trên biển cả bao la mịt mùng vô tận, giữa bao hiểm nguy rình rập bủa vây, nào là sóng gió bão bùng, nào là hải tặc cướp bóc hết lần này đến lần nọ tưởng chừng như không còn mạng tới bờ.

Nhưng may mắn thay cho bà, cuối cùng bà đã cặp bến tự do. Nước Úc đã nhân đạo mở rộng vòng tay đón tiếp bà, đã cưu mang bà, cho bà hưởng mọi quyền lợi như người dân bản xứ, cho con cái bà có cơ hội phát triển, vươn lên và thành đạt như tất cả những con dân được sinh ra và lớn lên trong một thế giới tự do, một xã hội có luật pháp, có nhân quyền.

Và giờ đây khi bà tới tuổi hưu trí, chính phủ Úc lại còn tử tế phụng dưỡng bà trọn đạo như bà là mẹ già của họ bất kể bà có đóng góp gì cho nước Úc này hay không trong đời tị nạn của bà.

Quê hương ai chẳng nhớ chẳng muốn về, nhưng nếu về thăm thân nhân, bằng hữu, cảnh cũ làng xưa vì tình quê nung nấu trong lòng thì còn có thể hiểu được, thì còn rán dày mặt bấm bụng mà về một vài lần cho thỏa lòng thương nhớ đất tổ quê cha. Nhưng đàng này bà cứ đi đi về về như đi chợ, ở Việt Nam nhiều hơn ở Úc chỉ vì muốn du hí muốn hưởng thụ, vô hình chung bà đã tiếp tay làm đầy thêm túi tiền cho bọn chóp bu cộng sản vốn không thể đội trời chung với bà. Mỉa mai thay! một nơi mà ngày xưa bà cho là địa ngục trần gian không thể sống, bất cứ giá nào cũng phải cao bay xa chạy thì giờ đây bà lại hớn hở quay đầu về ca tụng, coi đó là thiên đường. Dĩ nhiên là thiên đường vì bà đang có đồng đô Úc trong tay. Nếu như chính phủ Úc cúp trợ cấp cho bà thì bà sẽ ra sao? Ở xứ này, bệnh họan vô nhà thương không tốn một đồng xu từ A tới Z. Còn thiên đường cộng sản từ A tới Z đều phải nộp thủ tục đầu tiên. Tội cho dân nghèo, tiền đâu mà làm thủ tục đầu tiên để được chữa bệnh!

Nếu bà cho là Việt Nam ngày nay đáng cho bà sinh sống thì bà hãy ở hẳn bên đó đi và đừng lợi dụng quốc tịch Úc, dùng đồng tiền cấp dưỡng của chính phủ Úc để thủ lợi mua vui cho bà. Như vậy mới không hổ mặt bà và công bằng cho nước Úc.

Bà chỉ thấy cái vỏ hào nhoáng mị dân bề ngoài chớ có biết đâu thực chất bên trong trống rỗng. Cả một bè lủ gọi là chính quyền, lãnh đạo chỉ giỏi đàn áp, tham nhũng vơ vét làm của riêng, mạnh ai nấy đầu tư ở nước ngoài thủ thân dọn đường chạy. Dân đói mặc dân. Chẳng ai có lòng thương nước thương dân, đặt lợi ích của toàn dân trên hết để cải thiện công bằng trật tự xã hội, ổn định đời sống cho dân nhờ. Dân giàu thì nước mới mạnh. Đàng này, cái nghèo đói đã khiến con người chỉ nghĩ đến làm sao kiếm miếng ăn, từ chỗ đó sinh ra lươn lẹo mánh mung, trộm cướp, giựt giọc, giết người một cách ác độc vô cảm vô nhân tính. Xã hội càng ngày càng loạn, luân thường đạo lý càng xuống dốc thì đất nước càng sớm đi đến chỗ diệt vong nhứt là từ vua tới dân, mạnh ai có tiền cũng chỉ biết ăn chơi hưởng thụ mà không biết xây dựng, củng cố hay bảo vệ giữ gìn thì sớm muộn gì cũng vào tay ngọai bang thôi.

Người trong nước đã thấy vận mạt của Việt Nam cho nên ai có khả năng cũng tìm đủ mọi cách để ra khỏi nước thì tại sao bà lại lội ngược dòng. Cái vị thế của bà, một công dân Úc ai thấy cũng ao ước thèm thuồng nhưng sao bà không biết quý, có phải là nghịch lý lắm hay không?

Mỗi người có quyền tự do riêng, muốn làm gì thì làm nhưng cũng nên lựa chọn, lựa chọn đạo lý làm người hay lựa chọn vong ân bội nghĩa, vô ý thức!

Người Phương Nam

Tiền giả lan tràn Việt Nam

Tiền giả lan tràn Việt Nam
Nguoi-viet.com
VIỆT NAM – Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam loan báo, lượng tiền giả mà hệ thống ngân hàng và ngân khố quốc gia thu giữ trong năm 2015 tiếp tục tăng, nếu so với năm 2013 thì tăng khoảng 23%.

Tiền giả mà công an Việt Nam thu được trong vụ bắt giữ ông Đỗ Viết Thủy hồi tháng 8 năm 2013. (Hình: Dân Trí)

Theo Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam, từ giữa năm 2015 đến nay, số lượng tiền giả thu hồi được đã tăng đột biến.

Trong thông báo liên quan đến tiền giả, Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam cho biết, các nhân viên ngân hàng, ngân khố có thể dễ dàng phát giác tiền giả khi kiểm tra những yếu tố bảo an trên tờ bạc (hình chìm, mực đổi màu,…). Tuy nhiên vì đa số công chúng không đủ hiểu biết về các đặc điểm bảo an của tờ bạc nên vẫn dễ nhận nhầm tiền giả.

Cũng vì vậy, cơ quan này khuyến cáo công chúng nên dành thời gian tìm hiểu về cách nhận biết các đặc điểm bảo an trên tờ bạc, kiểm tra kỹ những tờ bạc mà họ nhận từ các giao dịch hàng ngày.

Thông báo vừa kể khiến người ta nhớ tới một sự kiện vừa xảy ra cách nay vài tháng. Hồi đầu năm nay, trên Internet xuất hiện một số trang Facebook, quảng cáo rôm rả cho dịch vụ “đổi tiền thật lấy tiền giả.”

Những Facebooker lập ra các trang Facebook này liên tục chào mời người sử dụng Internet tại Việt Nam đổi một triệu đồng tiền thật lấy năm triệu đồng tiền giả. Họ khẳng định, các tờ bạc giả có mệnh giá 100,000 đồng, 200,000 đồng và 500,000 đồng mà họ có, giống hệt tiền thật nên có thể sử dụng thoải mái mà không sợ bị phát giác.

Dùng tiền giả do những Facebooker nhận “đổi tiền thật lấy tiền giả” cung cấp chỉ có một điều bất tiện và được cảnh báo trước là không nên dùng cùng một lúc nhiều tờ, do số thứ tự của chúng giống hệt nhau.

Lúc ấy, một viên tướng công an nhận định, không ai có thể sản xuất tiền giả như thật, “đổi tiền thật lấy tiền giả” chỉ là một trò lừa đảo. Chắc chắn kẻ lừa đảo sẽ chiếm đoạt khoản đặt cọc được yêu cầu là phải tương đương một phần ba giá trị trao đổi.

Tiền giả vốn là một vấn nạn dai dẳng đối với an ninh kinh tế của Việt Nam. Có một thực tế mà Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam tránh đề cập đó là trước nay, toàn bộ tiền giả mà công an Việt Nam thu giữ từ các vụ vận chuyển, mua bán tiền giả đều có xuất xứ từ Trung Quốc.

Chẳng hạn hồi tháng 8 năm 2013, công an tỉnh Lạng Sơn loan báo đã bắt ông Đỗ Viết Thủy, 39 tuổi, ngụ tại Hải Dương, sau khi phát giác ông Thủy đang tìm cách đưa 200 triệu bạc giả, loại có mệnh giá 200,000 đồng từ Trung Quốc vào Việt Nam.

Ông Thủy đã dùng băng keo bó toàn bộ số bạc giả đó quanh người. Theo lời ông Thủy thì ông được thuê vận chuyển số bạc giả đó với mức thù lao chỉ có hai triệu đồng.

Trước đó chỉ chừng ba tuần, hồi tháng 7 năm 2013, công an Việt Nam từng bắt một thanh niên tên là Nguyễn Mạnh Tuấn, 32 tuổi, ngụ tại Hà Nội, vận chuyển 11 ngàn đô la, giả loại giấy bạc 100 đô la và 68 triệu đồng, giả các loại giấy bạc 500 ngàn đồng, 200 ngàn đồng, cũng từ Trung Quốc vào Việt Nam.

Vào thời điểm đó, công an Việt Nam từng lên tiếng báo động về dòng tiền giả, bao gồm cả ngoại tệ giả lẫn tiền đồng giả đang ồ ạt chảy từ Trung Quốc vào Việt Nam. Tổng số tiền giả mà công an Việt Nam đã thu giữ trong thời điểm đó lên tới cả tỷ đồng. (G.Đ)

Hơn 10 năm tù cho 5 du khách Việt trộm đồ ở Singapore

Hơn 10 năm tù cho 5 du khách Việt trộm đồ ở Singapore
Nguoi-viet.com
HÀ NỘI (NV) – Một nhóm 5 du khách Việt Nam vừa bị tòa án Singapore tuyên án tù tổng cộng hơn 10 năm do “tổ chức trộm cắp” tại cửa hàng quần áo ở ION Orchard.

Cửa hàng thời trang H&M ở ION Orchard, Singapore, nơi nhóm người Việt vào trộm đồ. (Hình: VnExpress)

VnExpress ngày 25 tháng 3 dẫn tin từ Channel News Asia, cho biết, nhóm 5 du khách đến Singapore qua Malaysia ngày 27 tháng 1 bị cáo buộc thực hiện hành vi ăn cắp tại trung tâm thương mại ION Orchard ngay ngày hôm sau.

Theo đó, tòa án Singapore đã tuyên 4 du khách Việt Nam gồm Hoang Dinh Cong, Nguyen Quoc Hung, Nguyen Thi Luong và Dang Bich Thao (tuổi từ 25 đến 28 tuổi), mỗi người 28 tháng tù. Riêng Dinh Ngoc Luan (27 tuổi), kẻ chủ mưu kinh doanh bán quần áo ở Việt Nam bị phạt 31 tháng tù.

Ông Sivabalan Thanabal, phó công tố cho biết, “lạm dụng sự hiếu khách,” nhóm người Việt này đến Singapore “với ý định ăn cắp.” Kế hoạch ăn cắp được chuẩn bị rất kỹ lưỡng, chỉ trong 48 giờ đồng hồ, nhóm này lấy được số hàng trị giá 17,380 đô la Singapore. “Tòa án phạt tù để ngăn chặn những nhóm người có ý định tương tự nhắm vào Singapore,” ông Sivabalan Thanabal nói.

Theo cáo trạng, tại trung tâm mua sắm trên, Hoang Dinh Cong đứng ở vị trí được sắp xếp trước với túi hành lý, trong khi Nguyen Quoc Hung, Nguyen Thi Luong và Dang Bich Thao vào cửa hàng cùng với Dinh, cầm sẵn túi giấy màu nâu để đựng các quần áo bị đánh cắp. Các túi giấy đều đã được chuẩn bị lớp lót chống hệ thống báo động an ninh. Bởi vậy, họ có thể qua cổng an ninh dù số hàng trong túi chưa được thanh toán.

Sau mỗi lần hành động, những tên trộm sẽ chuyển quần áo bị đánh cắp từ các túi giấy vào túi hành lý mà Hoang Dinh Cong đã chờ sẵn, rồi quay lại tiếp tục trộm đồ ở các cửa hàng khác.

Ba trong số họ bị bắt quả tang bởi nhân viên cảnh sát tuần tra của trung tâm thương mại. Hai người còn lại bỏ chạy nhưng cũng bị bắt khi đang cố gắng rời khỏi Singapore qua cửa khẩu Woodlands. (Tr.N)

Biết bị ung thư, cụ bà 90 tuổi du lịch đây đó, thay vì chữa trị

Biết bị ung thư, cụ bà 90 tuổi du lịch đây đó, thay vì chữa trị
Nguoi-viet.com

LANSING, Michigan (NV)Cụ bà Norma, 90 tuổi, sau khi được bác sĩ cho biết bị ung thư, thay vì chữa trị, cụ đi viếng những nơi cụ chưa từng đến trong đời, như Grand Canyon, Mount Rushmore và nhiều nơi khác nữa.

 Cụ Norma và ông Tim, con trai cụ, đi khinh khí cầu trong chuyến du hành khắp nước Mỹ. (Hình: Facebook/Driving Miss Norma)

Theo USA Today, cụ còn làm những điều mà cụ chưa hề làm trước đây như đi làm móng tay móng chân, đi khinh khí cầu.

Hai ngày sau khi chồng cụ, người từng chung sống với cụ suốt 67 năm, qua đời, cụ đến phòng mạch bác sĩ để được chẩn bệnh cho mình.

Tại đây cụ được biết mình bị ung thư tử cung và cụ được khuyên nên chọn hoặc giải phẫu hay hóa trị và xạ trị.

Bấy giờ cụ nhìn bác sĩ và nói: “Tôi 90 rồi, tôi sẽ đi chơi cho thỏa rồi chết cũng được.”

Và cụ bắt đầu đi du lịch đó đây.

Ông Tim, con trai cụ, và bà Ramie, con dâu, cả hai đều đã về hưu, đang cùng đi chơi với cụ khắp nước Mỹ bằng xe RV, loại xe có trang bị mọi tiện nghi như nhà ở.

Thế là cụ Norma quyết định gia nhập cùng với họ.

Họ rời Michigan hồi Tháng Tám, 2015, và từ đó đã viếng thăm hơn 20 thành phố, ghé qua những địa điểm du lịch có tiếng như Old Faithful ở Công Viên Quốc Gia Yellowstone, đi dạo trên phố Bourbon Street ở New Orleans, và xem bắn pháo hoa tại Epcot Center ở Orlando, Florida.

Đồng thời họ cũng tham gia cuộc diễn hành St Patrick’s Day ở Hilton Head, South Carolina, đi lượm vỏ sò ở St Augustine, Florida, và viếng tượng người khổng lồ Jolly Green Giant ở Minnesota.

Gia đình cụ Norma mở trang Facebook để tường trình cuộc phiêu lưu của cụ với tên “Driving Miss Norma,” nếu theo dõi, may ra quí vị sẽ gặp cụ đến viếng thành phố của quí vị vào một ngày nào đó. (TP)

Chương trình ObamaCare lại gặp rắc rối

 Chương trình ObamaCare lại gặp rắc rối

Bảo hiểm y tế ObamaCare lại bị đưa về cho Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ (TCPV) phán quyết, lần này là do phía các nữ tu Công giáo kiện tụng một điều khoản ngừa thai đã vi phạm quyền tự do tín ngưỡng của họ.

NHA TRANG

Photo Courtesy: Fox

Cali Today News – Dòng Tu Little Sisters of the Poors (LSP), vốn chuyên chăm sóc cho người cao niên một cách vô vị lợi, sẽ mang vụ kiện ObamaCare của họ ra trước TCPV vào thứ tư 23/3

Đây cũng sẽ là quyết định to lớn thứ 4 có liên quan đến ObamaCare mà TCPV có trách nhiệm phải giải quyết trong mùa bầu cử 2016.

TCPV với 8 thẩm phán tại vị sẽ phải xem xét liệu dòng tu nhỏ như LSP có được Tu Chánh Án Số Một bảo vệ hay không, cũng giống như các công ty bình thường khác.

Thường thì Nhà Thờ và các tổ chức tôn giáo khác được miễn trừ từ một điều khoản của luật Obamacare là họ phải có bảo hiểm y tế về ngừa thai cho nhân viên của họ.

Nhưng các dòng tu như LSP, tuy cũng được miễn trừ như thế, song lại phải ký một bản chứng nhận cho phép một cơ quan thứ ba nhận trả tiền BHYT ngừa thai cho nhân viên.

Các dòng tu nhỏ như LSP cho là ‘ký nhận cho phép như thế thì chẳng khác nào mặc nhiên chấp thuận BHYT ngừa thai, như thế là đi ngược lại với niềm tin tôn giáo của họ’, mà không ký thì sẽ bị phạt tiền.

Trường Giang (Fox News)

Hai người khách trọ

Hai người khách trọ

Hai ông bà Peter and Joan Petrasek , sống ở Seatle , Hoa Kỳ đã qua đời , để lại di chúc nhờ luật sư chuyển toàn bộ gia tài của mình là $847,215.57 cho chính phủ Hoa Kỳ . Hai ông bà không có con cháu , và thân nhân gần cũng không có ai vì họ là những người Do Thái bị Đức Quốc Xã giết hại . Hầu hết thân nhân của họ đã chết trong các trại tập trung của Hitler từ mấy chục năm trước

Hai ông bà không để lại gia tài cho các hội từ thiện mà để lại cho chính phủ Hoa Kỳ , vì theo di chúc , họ muốn cám ơn chính phủ Hoa Kỳ đã mở rộng vòng tay đón họ và giúp đỡ họ có cuộc sống mới từ trại tập trung kinh hoàng của Đức Quốc Xã .

Ông Peter Petrasek sanh năm 1920 tại nước cộng hòa Czech . Khi quân đội Đức xâm lược nước này thì ông mới 12 tuổi . Chị của ông chết vì trúng đạn pháo kích , cha của ông bị bắt vào trại tập trung và bị giết tại đây , mẹ của ông thì bị lưu lạc mất tích . Ông còn sống sót là nhờ có sức khỏe và thể hình tốt , nên được chọn chuyển vào trại Thiếu nhi để phục vụ cho quân đội Đức .

Khi quân đội Mỹ của phe Đồng Minh giải phóng khu trai tập trung đó , ông được nhận vào quy chế tỵ nạn của Mỹ và được đưa sang Mỹ , được 1 gia đình người Mỹ nhận nuôi . Ông không trở về quê hương vì sau khi Phát xít Đức thua cuộc thì đất nước của ông lại bị Liên Xô chiếm đóng và trở thành nước Czech cộng sản .

Bà Joan , vợ ông , cũng là người Do Thái , đến từ Ái Nhĩ Lan . Hai người gặp nhau và làm đám cưới ở Canada , sau đó bà theo ông về Mỹ và sống ở Seatle cho đến ngày mất . Ông Peter làm thợ cơ khí cho hãng Bethlehem Steel suốt mấy chục năm và bà Joan làm nghề thợ may .

Khi bà Joan bị ung thư năm 1998 , biết không qua khỏi , 2 vợ chồng bàn đến việc để lại gia tài cho ai . Hai ông bà đã đồng ý và viết di chúc giống hệt nhau , trong đó nói họ rất cám ơn nước Mỹ đã cho họ cơ hội sống 1 cuộc sống bình an và tự do , 1 cuộc sống không chiến tranh , không lo nghĩ và được đối xử bình đẳng và tôn trọng như mọi người Mỹ khác , là những điều mà họ biết họ không có được nếu sống trong 1 quốc gia độc tài như Phát xít hay Cộng sản , và họ muốn biểu lộ lòng biết ơn đó bằng cách để lại toàn bộ gia tài chắt chiu cả đời cho chính phủ Mỹ .

Sau khi ông Peter mất , đại diện của Nhà Trắng đã được mời đến văn phòng luật sư của hai ông bà để nhận tấm ngân phiếu , và đã chuyển nó vào ngân khố quốc gia của nước Mỹ .

Du khách Úc nhiễm Zika sau khi trở về từ Việt Nam

  Du khách Úc nhiễm Zika sau khi trở về từ Việt Nam

Virus Zika do muỗi vằn Aedes aegypti lan truyền.

Virus Zika do muỗi vằn Aedes aegypti lan truyền.

23.03.2016

Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) vừa thông báo cho Cơ quan đầu mối quốc gia thực hiện Điều lệ Y tế Quốc tế (IHR) tại Việt Nam biết trường hợp một du khách Australia đã phát hiện nhiễm virus Zika sau khi rời khỏi Việt Nam.

PGS. TS. Trần Đắc Phu – Cục trưởng Cục Y tế Dự phòng, Bộ Y tế – cho báo giới biết hôm 23/3 du khách Australia đã có các biểu hiện nhiễm virus Zika như sốt, phát ban, đau đầu, đau cơ, viêm kết mạc, buồn nôn vào ngày 8/3, sau khi từ Việt Nam về Úc ngày 6/3.

Trong thời gian lưu trú tại Việt Nam, du khách Úc đã đi tham quan nhiều nơi, từ TP.HCM đến Lâm Đồng, Khánh Hòa, Bình Thuận.

Chiều 23/3, Bộ Y tế Việt Nam đã nâng mức cảnh báo dịch do virus Zika tại Việt Nam sau trường hợp nhiễm bệnh của du khách trên.

Theo thông báo của WHO, hiện trên thế giới đã có 59 quốc gia và vùng lãnh thổ ghi nhận sự lưu hành của virus Zika, trong đó có nhiều nước nằm trong khu vực Đông Nam Á như Thái Lan, Indonesia, Philippines, Malaysia…

Zika là loại virus nghi gây ra chứng bệnh đầu nhỏ ở trẻ sơ sinh. Hiện vẫn chưa có vaccine phòng ngừa loại bệnh này.

Theo Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Infonet.

LẠC VÀO CHỐN BỒNG LAI TIÊN CẢNH


Sự đa dạng sắc màu của thiên nhiên không chỉ tạo ra vẻ trẻ trung tươi mát của màu lục, vẻ hiền hòa thanh bình của màu xanh hay vẻ rực rỡ nồng nàn của màu đỏ. Sắc tím đậm chất thơ cũng khắc họa lên những bức tranh thiên nhiên đẹp như trên thiên đường hay trong truyện cổ tích.


alt
Một màu tím ngát trải dài ở một khu vườn Nhật Bản, khung cảnh đẹp như trên thiên đường


alt
Cực quang tím hồng – một trong những hiện tượng thiên nhiên đẹp nhất trên thế giới
 

alt
 
 
Một khoảnh khắc hoàng hôn rực trong sắc tím

alt

 
Một con đường đan kết bằng hoa tím, nơi tổ chức đám cưới lý tưởng cho những cặp tình nhân

alt
Cánh đồng hoa tím trải dài đến tận chân trời
 
alt
Sắc tím hồng nhạt của hoa sakura luôn được xem là nét đẹp tình tứ nhất vào mùa xuân

 

alt
 
Với sắc tím hồng đậm, sakura vẫn khiến khung cảnh thơ mộng và diễm lệ như thế này

alt
Một góc yên bình và vẫn đầy chất thơ

alt
Chiếc cầu Moss Bridges tại Ireland khi trải lên tấm thảm tím hồng đẹp như chốn bồng lai

alt
Một thác nước trong hang động ở Chattanooga, Tennessee

alt
Thử tưởng tượng một ngày bạn được chèo thuyền thăm đảo Skye ở Scotland, bạn sẽ choáng ngợp trong sắc tím hùng vĩ này
 
alt
Một góc nên thơ khác ở xứ sở Phù Tang

alt
Con đường trải hoa tím hồng đi vào xứ sở thần tiên

alt
Màu tím hoa Fuji ở Nhật Bản đẹp đến mức làm xao lòng du khách
 

alt
Màu tím nhẹ phủ lên trên ngôi nhà và chiếc cầu tạo ra một khung cảnh chỉ có trong cổ tich

 

GS Nguyễn Ngọc Bích và sự dấn thân suốt cuộc đời

GS Nguyễn Ngọc Bích và sự dấn thân suốt cuộc đời

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2016-03-19

25658277466_c9236bf881-622.jpg

GS Nguyễn Ngọc Bích (1937-2016)

Courtesy photo

Your browser does not support the audio element.

Nói tới người hoạt động văn hóa ở hải ngoại không thể không nhắc tới ông, một trí thức đúng nghĩa, một bầu nhiệt huyết vì văn học, con người Việt Nam không hề chảy chậm lại trong cơ thể ông bất cứ phút giây nào và vượt lên trên tất cả, sự dấn thân suốt cuộc đời vì hai chữ tự do cho Việt Nam đã làm tên tuổi ông nằm sâu trong lòng những người từng gặp và biết ông, Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích.

Một trí thức đáng kính

Sống và làm việc ở những vị trí quan trọng của Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 và sau này khi định cư tại Hoa Kỳ, GS Nguyễn Ngọc Bích là một trí thức đáng kính trọng bởi những việc làm cụ thể trước cộng đồng. Được đào tạo từ những đại học nổi tiếng của Hoa Kỳ từ thập niên 50 như Princeton trong ngành chính trị học cho tới văn học cổ điển Nhật Bản tại Columbia University, cũng như tham dự những khóa học khác nhau tại Vienna, Munich, hay Madrid, Tokyo… Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích có kiến thức ngôn ngữ, chính trị và văn hóa học nhiều nước đủ để giảng dạy tại các đại học lớn của Mỹ sau này như George Mason, Trinity College và Georgetown University.

Là một học giả chuyên ngành ngôn ngữ, ông có những đóng góp đồ sộ cho kho tàng văn hóa Việt Nam ở nước ngoài. Những tác phẩm của ông dịch ra từ các tác giả cổ điển như Nguyễn Du, Nguyễn Gia Thiều, Hồ Xuân Hương cho tới các tác giả hiện đại như Nguyễn Chí Thiện, Dương Thu Hương, Trần Cao Lĩnh cùng hàng chục tác giả Việt Nam khác để giới thiệu với thế giới đang nằm trong các thư viện lớn của quốc hội Mỹ và nhiều đại học nổi tiếng.

Đối với cá nhân tôi thì Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích là người tượng trưng cho tấm lòng tử tế, dấn thân trên rất nhiều lĩnh vực và mục tiêu chính của ông là góp phần làm tốt đẹp cho con người và đất nước Việt Nam.
-Nhà báo Đinh Quang Anh Thái

Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích được Tổng thống George W.H Bush (cha) bổ nhiệm chức Giám đốc song ngữ của Bộ Giáo dục Liên bang từ năm 1991 cho tới năm 1993, là Giám đốc đầu tiên của Ban Việt Ngữ Đài Á Châu Tự do từ năm 1997 cho tới khi về hưu năm 2003. Chủ tịch “Nghị Hội Toàn Quốc Của Người Việt tại Hoa Kỳ” cho tới ngày ông mất.

Nhà báo Đinh Quang Anh Thái có cơ hội biết nhiều tới ông từ khi còn là sinh viên trong nước cho tới khi về làm việc cho đài Phát thanh RFA khi GS Bích làm giám đốc Ban Việt Ngữ. Cho biết cảm nhận của anh về GS Bích như sau:

“Đối với cá nhân tôi thì Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích là người tượng trưng cho tấm lòng tử tế, dấn thân trên rất nhiều lĩnh vực và mục tiêu chính của ông là góp phần làm tốt đẹp cho con người và đất nước Việt Nam. Điển hình là lúc ông học bên Mỹ thời thập niên 50 trước khi về Sài Gòn làm việc thì ông là người đã cùng với sinh viên khác lên tiếng bênh vực chính nghĩa tự do của quân dân miền Nam trong việc bảo vệ vùng đất miền Nam. Đối đầu với đám biểu tình do hiểu sai lạc tin tức nên chống cuộc chiến tranh Việt Nam.

Khi ông về Sài gòn năm 1970-1971 thì ông đóng một vai trò quan trọng trong chính quyền là Cục trưởng Cục thông tin quốc ngoại. Đối với sinh viên thì ông là Tổng thư ký Viện Đại học Cửu Long. Ông gần gũi với sinh viên và ngoài tư cách như một vị thầy, một người anh lớn ông lúc nào cũng gắn bó với tất cả mọi sinh hoạt của sinh viên hồi đó, từ cứu trợ nạn nhân chiến tranh cho tới các buổi hát cộng đồng hay các sinh hoạt văn hóa của sinh viên Sài Gòn.

gs-nguyen-ngoc-bich-622.jpg

Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, Giám Đốc đầu tiên của Ban Việt ngữ RFA, ảnh chụp năm 2015.

Ông trước sáng tác nhiều, dịch thuật cũng nhiều và góp rất nhiều công lao giới thiệu văn hóa Việt Nam cho thế giới. Cho tới năm 1975 biến cố 30 tháng 4 xảy ra và ông sang Mỹ giữ vai trò trong nhiều tổ chức khác nhau không ngoài mục tiêu đấu tranh cho một đất nước Việt Nam tự do dân chủ. Lịch sử hoạt động của GS Nguyễn Ngọc Bích thì chắc chúng ta không kể xiết được nhưng có thể tóm lại về phương diện văn hóa thì ông là nhà văn hóa đã đóng góp rất nhiều trong việc giới thiệu nền văn hóa Đông phương nói chung và văn hóa Việt Nam ra thế giới.

Đối với người Việt Nam ngoài nước thì ông là một người đấu tranh cho tự do dân chủ và là người xây dựng cộng đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ vững mạnh và tốt đẹp hơn.

Trong vai trò là người Giám đốc ban Việt Ngữ của Đài Á châu Tự do thì ông là người sáng lập đầu tiên của Ban Việt ngữ và đã dẫn dắt ban Việt ngữ trong nhiều năm trời. Khi ông về hưu chỉ ngồi nhà viết sách cho tới cuối đời của ông thì như chúng ta đều biết GS Nguyễn Ngọc Bích đã mất trên đường đi dự Hội nghị Biển Đông tại Manila và ông đột tử trên máy bay. Đó là bằng chứng cho thấy rằng ông đã sống cho tới lúc chết đã không bỏ sót phút giây nào trong cuộc đời mình cho những mục tiêu cao đẹp mà ông đề ra và đeo đuổi.

Tổ Hợp Xuất Bản Miền Đông Hoa Kỳ

Trên chuyến bay từ Istanbul đến Philippines vào tối ngày 2 tháng 3 năm 2016 để tham dự Hội nghị Biển Đông Việt-Phi lần thứ II ông đã từ trần đột ngột do nhồi máu cơ tim bên người vợ theo ông suốt cả cuộc đời là TS Đào Thị Hợi. Cuộc đời ông chưa bao giờ ngưng nghỉ cho riêng mình, nói với chúng tôi, nhà văn Trương Anh Thụy, người hơn nửa thế kỷ cộng tác với ông trong lĩnh vực viết lách và cùng với Giáo sư Bích khởi xướng Tổ Hợp Xuất Bản Miền Đông Hoa Kỳ kể lại:

“Tôi lập ra nhà xuất bản gọi là Tủ sách Cành Nam hay gọi tắt là Cành Nam, anh Bích cứ thấy sách vở ở đâu là nhào tới thôi! Anh ấy nghĩ là nếu chỉ in sách của gia đình thì nó hạn hẹp quá, tại sao mình không làm hẳn một Tổ hợp xuất bản Miền Đông Hoa kỳ chung nhau lại để xuất bản cả sách của những người khác? Căn bản những người khác là ai? Họ là những văn nghệ sĩ lúc đó rất hiếm người có phương tiện in ấn và đặc biệt là không biết phát hành ở đâu trong khi tác phẩm của họ rất có giá trị, rất có ích cho văn hóa hay ngay cả cho chính trị nữa. Chúng tôi đặt ra như một thứ slogan là yểm trợ các văn nghệ sĩ để mà họ có một chút phương tiện thời giờ để tiếp tục viết lách.

Anh Bích là người đa dạng, anh ấy nhiều tài lắm thành ra anh ấy làm rất nhiều việc. Nhưng trước khi nói gì thì tôi phải thưa một điều là tôi với anh Bích cũng có những lần tâm sự thì tôi luôn luôn nói với anh Bích rằng anh giỏi quá về văn học sao anh không chuyên về văn học mà lại đi sâu vào lĩnh vực chính trị để nó chia trí và cũng đâm ra chia thời giờ công sức. Dĩ nhiên là làm việc này thì phải bớt việc kia.

Anh ấy nghĩ là nếu chỉ in sách của gia đình thì nó hạn hẹp quá, tại sao mình không làm hẳn một Tổ hợp xuất bản Miền Đông Hoa kỳ chung nhau lại để xuất bản cả sách của những người khác?
-Nhà văn Trương Anh Thụy

Thế nhưng anh ấy nói rằng chẳng may đất nước mình nó ở trong tình trạng rất nhiểu nhương và có rất nhiều nỗi đời đau khổ quá. Nếu cứ ngồi làm chuyện văn hóa không thôi thì chả hóa ra mình vô tình với nước non lắm sao? Thành ra chuyện chính trị mà ảnh dính vào là một chuyện rất bất đắc dĩ nhưng chẳng may nó lại rất nổi bật cũng chỉ vì hoàn cảnh đất nước mà thôi.”

Điều mà nhà văn Trương Anh Thụy nhận xét không có gì lạ. Hầu như ai gặp ông cũng nhìn thấy tấm lòng tin tưởng thiết tha vào một ngày mai tươi sáng cho đất nước. Ông không hề mỏi mệt bay từ nước này sang nước khác để vận động, huấn luyện cho những người trẻ có lòng với đất nước. Ông tham gia hàng trăm buổi hội thảo ở nước ngoài nhiều đến nỗi Hà Nội phải vận động nhiều nước cấm ông nhập cảnh vì lo sợ. Điển hình là vào ngày 21 tháng giêng năm 2014 Malaysia đã không cho ông nhập cảnh để làm việc với nhóm Lao Động Việt. Cùng ngày hôm ấy ông chia sẻ với chúng tôi:

“Khi vào phi trường Kuala Lumpur mấy người khác không bị gì cả nhưng tới phiên tôi thì tự nhiên nó chặn và nói rằng chúng tôi có lệnh không cho ông vào Mã Lai. Tôi hỏi lại sao lại có chuyện như vậy thì họ bảo tôi cũng không có câu trả lời cho ông chỉ vì trên headquarter nói với chúng tôi là không cho ông vào thế thôi, mặc dù ông có giấy tờ đàng hoàng.

Tôi bảo ông có thể giải thích vì sao hay không thì họ nói tôi chỉ có thể nói với ông như thế này: có phải lần trước ông vào Mã Lai vào năm 2009 phải không? Tôi nói là đúng như vậy. Họ lại nói sau khi ông vào Mã Lai lần đó thì giữa năm 2010 chúng tôi có lệnh không cho ông vào.”

Với người trẻ, GS Nguyễn Ngọc Bích không quên đưa tay ra làm một nhịp cầu cho họ trên mảnh đất tri thức mà ông đã trải qua. Nguyễn Phương Uyên, một người tranh đấu trẻ từ Việt Nam may mắn được ông dìu dắt kể lại:

“GS Nguyễn Ngọc Bích là một người đã theo tôi từ những chặng đường đầu tiên khi bước vào xây dựng phong trào dân chủ. Bác luôn luôn rất giàu nhiệt huyết và năng lượng trong việc giúp đỡ tôi ngay cả khi bác bệnh thì bác vẫn cố gắng trả lời những câu hỏi, những thắc mắc của tôi trước khi bác đi khám bệnh, bác bị bệnh tiểu đường và tim mạch cũng lo cho các câu hỏi của tôi trước.

Bác như là người cha đẻ của phong trào Bước chân Lạc hồng. Những bước đầu mình ấp ủ như thế nào, xây dựng một diễn đàn cho giới trẻ, mở rộng cho giới trẻ tham gia thì mình nói với bác cách thức ngay cả việc sinh hoạt trong nhánh, trong group ra sao đều chia sẻ với bác ngay cả in ấn và phát hành.”

Bất cứ gặp ông lần đầu hay thường xuyên người ta đều có ấn tượng về khuôn mặt hiền lành, dễ mến kỳ lạ. Nụ cười không bao giờ tắt trên môi ông như nói với mọi người rằng cuộc đời có gì mà phải buồn rầu áo não, ngay cả lúc bi thương nhất vẫn còn tia hy vọng cuối con đường kia mà!

Nhà văn Uyên Thao một bạn đời lâu năm của ông nhận xét:

“Nhận xét anh Bích trong vòng anh em thì có lẽ nhận xét của anh Nguyễn Ngọc Linh, là bào huynh của anh Bích, thì có vẻ chính xác nhất với cái nhìn của tôi. Anh Linh nhìn bọn tôi nhiều khi anh ấy nói thằng tuột. Anh ấy nói tôi với ông anh của Bích là hai anh dở người không làm được cái quái gì hết. Riêng Bích thì cái gì cũng lao vô cuối cùng do vậy chẳng có việc gì làm cho nó ra hồn, đấy là cái nhận xét của anh Linh. Tôi thì tôi nhìn thấy cái nhận xét đó của anh Linh thì thấy hình dung của Bích nó có vẻ phù hợp với cái câu tôi nghe từ bao lâu rồi. Là con người vừa là cái hạt cát lại vừa là viên ngọc.

Nó phải biết rằng nó là cái hạt cát để đừng tranh chấp, đừng mưu cầu cái gì và nó cũng phải hiểu nó là viên ngọc để lúc nào cũng giữ gìn cái chất ngọc đối với tất cả tha nhân. Tôi nghĩ nhận xét của anh Linh có vẻ chê mấy thằng em nhưng mà Bích đã thể hiện được cái câu đó. Hầu như y chẳng nghĩ cái gì mưu cầu cho bản thân của mình mà cứ làm theo tinh thần vị tha theo cái hướng mà nhìn thấy người chết đuối thì lập tức nhảy xuống dưới sông trong khi không biết mình có biết bơi hay không. Đấy là cái nhìn của tôi về Bích.”

GS Nguyễn Ngọc Bích chắc không còn cười tươi được nữa dưới ba tấc đất nhưng gia đình, bạn bè, người thân, học trò của ông đều tin rằng ông đã làm tròn trọng trách của một nhà văn hóa, một trí thức trải qua bao biến động vẫn giữ được cái tâm trong sáng và khí tiết của kẻ sĩ Việt Nam.

Báo Hoa ngữ ở Los Angeles trả $7.8 triệu dàn xếp vụ kiện tập thể

Báo Hoa ngữ ở Los Angeles trả $7.8 triệu dàn xếp vụ kiện tập thể
Nguoi-viet.com

LOS ANGELES, California (AP) Tờ báo Hoa Ngữ Chinese Daily News (CDN) sẽ trả số tiền $7.8 triệu để dàn xếp vụ kiện kéo dài đã một thập niên nay về tố giác cho rằng họ không trả tiền lương làm việc thêm giờ của hơn 200 nhân viên, theo một thông cáo đưa ra hôm Thứ Sáu.


Tòa soạn nhật báo Chinese Daily News ở Los Angeles. (Hình: Google Map)

Ðơn kiện có từ năm 2004 này nói rằng tờ báo Hoa ngữ có số phát hành cao nhất nước Mỹ này buộc các ký giả, nhân viên thương mại, sản xuất và ngay cả tài xế xe giao hàng phải làm việc nhiều giờ, sáu ngày một tuần mà không trả tiền làm việc thêm giờ, không cho giờ ăn hay giờ nghỉ. Ðơn kiện cũng cho hay tòa báo không trả tiền nghỉ phép của nhân viên.

Tờ China Daily News có số phát hành vào khoảng 120,000 và đặt trụ sở ở Monterey Park, một khu ngoại ô của Los Angeles, nơi có đông đảo người gốc Á Châu sinh sống, đặc biệt là người gốc Ðài Loan vốn kéo đến nơi này trong thập niên 1980.

Tờ báo cũng là một trong mấy tờ nhật báo và tuần báo phục vụ cộng đồng Á Châu khắp vùng San Gabriel Valley, gồm cả cư dân từ Trung Quốc, Ðài Loan và Việt Nam.

Ðơn kiện tập thể này được sự theo dõi chăm chú của người Hoa sống ở trong và ngoài nước Mỹ.

Ðơn kiện này lên tới Tối Cao Pháp Viện, vốn gửi trả lại cho tòa kháng án năm 2011.

Cả hai bên đạt được thỏa thuận dàn xếp hồi năm ngoái. Tuy nhiên, thỏa thuận này chỉ mới được một thẩm phán chấp thuận hồi tháng qua và còn chờ thẩm phán này quyết định việc chia tiền cho những người đi kiện.

Số tiền $7.8 triệu này gồm cả tiền lời và tiền phạt việc vi phạm luật lao động.

Các chi phiếu trả tiền sẽ được gửi ra tuần tới, theo Luật Sư Randay Renick, đại diện người đi kiện.

Các nhân viên của tờ báo sẽ nhận từ $10,000 đến $100,000 tùy theo việc làm, thời gian làm việc và tổng số thời gian làm việc thêm giờ, theo ông Renick. Ông cũng cho hay số tiền được trả trung bình là $19,000.

Tòa báo không nhận là đã làm điều gì sai trái trong vụ này. Tờ CDN do công ty United Daily News Group of Taiwan làm chủ, vốn cũng ấn hành hơn một chục tờ báo khắp thế giới. (V.Giang)

 

Mẹ Teresa được Vatican phong thánh ngày 4 Tháng Chín

Mẹ Teresa được Vatican phong thánh ngày 4 Tháng Chín
Nguoi-viet.com

VATICAN CITY, Vatican (NV)Đức Giáo Hoàng Francis hôm Thứ Ba thông báo Mẹ Teresa sẽ được phong thánh, và lễ chính thức được chọn vào ngày 4 Tháng Chín tới, theo tin của AFP.

 Mẹ Teresa làm việc bên cạnh những người cùi hủi ở Calcuta vào năm 1971. (Hình: Getty Images/Michael Brennan)

Quyết định đưa ra 19 năm sau khi Mẹ qua đời.

Mẹ Teresa từng dâng hiến trọn cuộc đời sống bên cạnh người nghèo khó ở Kolkata, Ấn Độ.

Người nữ tu rất được nhiều tín đồ Công Giáo kính trọng, ra đời ở Albania năm 1910 và qua đời vào năm 1997 ở tuổi 87.

Mẹ Teresa được giải Nobel Hòa Bình vào năm 1979 do công lao đóng góp cho người nghèo.

Nhưng Mẹ còn là nhân vật với nhiều chỉ trích do sự chống lại quyết liệt phương pháp ngừa thai và phá thai, trái ngược với quyền lợi của các cộng đồng mà Mẹ phục vụ.

Bước đầu tiên trong tiến trình phong thánh xảy ra vào năm 2003 khi Mẹ được Đức Giáo Hoàng John Paul II phong chân phước, sau khi được công nhận từng chữa lành cho một phụ nữ bộ tộc Bengal bị đau nặng hồi năm 1998.

Năm ngoái Mẹ Teressa được các chuyên gia Vatican xác nhận vào năm 2008, đã từng làm hồi phục một người đàn ông Brazil bị chứng có nhiều bướu trên não.

Như vậy hội đủ tiêu chuẩn của Giáo Hội Vatican, đòi hỏi phải có hai phép lạ được chứng thực, để được phong thánh.

Chưa có văn kiện chính thức là buổi lễ phong thánh cho Mẹ Teresa sẽ được tổ chức tại đâu nhưng người ta tin rằng Rome sẽ là nơi được chọn.

Ngoài ra một buổi lễ tạ ơn cũng được tổ chức sau đó tại một thành phố ở Ấn Độ, nơi thi hài Mẹ được chôn cất. (TP)