Nỗi lòng của người chị có em chết trong đồn công an

Nỗi lòng của người chị có em chết trong đồn công an

 
  • Buổi điều trần mới chỉ là khởi đầu; các bước kế tiếp đang được triển khai

http://machsongmedia.com

Đố ai không chạnh lòng trước cảnh một phụ nữ quỳ xuống để khẩn khoản những người có lương tâm và lương tri trên thế giới cứu mạng cho thân nhân mình ở Việt Nam. Hành động quỳ xuống ấy toát lên nỗi thống khổ và tuyệt vọng của một con người trước cảnh em trai chết không toàn thây, cha mẹ già đang đứt ruột, người em dâu bỗng thành goá phụ, người cháu 9 tuổi nay mồ côi cha, và 3 người em trai đang bị đe doạ mạng sống phải bỏ nhà đi trốn.

Hình ảnh chị Mỹ-Phượng, chị ruột của anh Nguyễn Hữu Tấn, tín đồ PGHH chết trong đồn công an Tỉnh Vĩnh Long ngày 3 tháng 5, quỳ xuống để xin cứu mạng cho thân nhân ở Việt Nam đã lan đi thật nhanh qua nhiều phương tiện truyền thông. Về buổi điều trần ngày 25 tháng 5 ở Quốc Hội Hoa Kỳ, có thể nhiều người không nhớ nội dung của các bài phát biểu nhưng chắc chắn họ biết về sự kiện kể trên, vốn hoàn toàn không nằm trong chương trình của buổi điều trần.

Sau buổi điều trần tôi đưa chị Mỹ-Phượng đến gặp riêng Dân Biểu Christopher Smith, vị dân biểu chủ toạ, để trình bày về thảm cảnh gia đình. Mới nói được vài câu, chị nghẹn ngào không nói gì thêm được gì nữa mà chỉ lập đi lập lại lời khẩn khoản: “Em trai của tôi chết rồi. Tôi không muốn gia đình có thêm người bị chết. Hãy cứu gia đình tôi.” Nước mắt của chị cứ tuôn ra. Một tay tôi đỡ tay chị và tay kia đặt lên lưng của chị, vỗ nhẹ để trấn an. Tay tôi rung theo từng tiếng nấc dội ra từ lồng ngực của con người đang thống khổ ấy.

Bất ngờ, chị Mỹ-Phượng quỳ thụp xuống, miệng tiếp tục thốt lên: “Hãy cứu lấy gia đình tôi.” Cảnh 3 người quỳ gối trở thành biểu tượng cho buổi điều trần, và đã có nhiều ý kiến khác nhau về hình ảnh ấy. Riêng tôi, vì ở tại chỗ, có lẽ tôi cảm nhận được sâu sắc hơn những người chỉ xem qua video hay hình ảnh.

Tôi có cảm giác là chị Mỹ-Phượng đã khuỵu xuống vì nỗi đau dày xéo tâm can đã lên đến tột cùng. Chị nói chỉ vừa đủ nghe, nhưng tôi có cảm giác chị đang gào thét lên với cả nhân thế. Mắt của tôi bỗng ướt. Nhìn qua Dân Biểu Smith, tôi thấy mắt của Ông cũng đỏ hoe.

DB Smith, Ts. Thắng và chị Mỹ-Phượng, từ video của RFA

Chiều hôm trước, anh Hà Nhân Sinh, tín đồ PGHH ở vùng thủ đô, đã đưa vợ chồng chị Mỹ-Phượng ghé văn phòng BPSOS ngay sau khi họ đáp chuyến bay từ Atlanta đến Bắc Virginia. Mục đích của buổi họp là để chuẩn bị cho ngày hôm sau. Thế nhưng chị Mỹ-Phượng không dứt ra khỏi hình ảnh chết tức tưởi của người em trai và hoàn cảnh ngặt nghèo của gia đình ở Việt Nam. Mặc những lời căn dặn của tôi, chị cứ quay về những kỷ niệm với người em trai – em nó hiền lành lắm, không hề gây sự với ai, và được lối xóm yêu mến. Chị tin rằng em trai của chị không bao giờ làm gì bạo động và chắc chắn không bao giờ tự sát. Chị kể lại nỗi khiếp sợ và khủng hoảng tinh thần của cha mẹ và các người em trai và em dâu. Chị nói đến người cháu 9 tuổi bây giờ mẹ không dám cho đến trường vì sợ nói hớ ra điều gì cấm kị thì nguy hiểm cho cả nhà. Cậu bé cứ hỏi miết: Ba đâu rồi? Tại sao người ta cắt cổ ba? Và người mẹ đã bỏ ăn bỏ ngủ, thẫn thờ ngồi tựa lưng vào vách tường, vùi đầu trong tay khóc suốt ngày và đêm. Chồng của chị Mỹ-Phượng đôi lần cố lôi vợ trở lại đề tài của buổi họp nhưng không được.

Qua buổi tiếp xúc ngắn ngủi, tôi nhận ra những dấu hiệu của sự chấn động tâm lý thường thấy nơi người vừa trải qua tai hoạ thảm khốc hay đang chứng kiến tai hoạ xảy đến cho người thân. Biết rằng nói chuyện thêm thì càng khơi lên nỗi đau của chị Mỹ-Phượng mà cũng chẳng căn dặn gì thêm được, tôi nhờ anh Sinh đưa hai vợ chồng về nghỉ, để lấy lại sức và chuẩn bị cho một ngày dài sắp đến.

Nhờ đã nói chuyện với chị Mỹ-Phượng chiều ngày hôm trước, khi nhận thấy chị đang có động tác quỳ xuống, tôi hiểu ngay rằng lúc ấy chị không hành động theo lý trí mà đang bị cuốn trôi theo cảm xúc choán ngợp. Tôi níu tay để kéo chị đứng dậy nhưng không được. Tôi vội quỳ xuống theo, như một tín hiệu cảm thông và để san sẻ bớt nỗi đau của chị. Cùng lúc, Dân Biểu Smith vừa nắm tay chị kéo đứng dậy vừa nói khẽ: “Làm ơn, xin đừng làm thế.” Cũng không lay chuyển được chị, Ông bèn quỳ xuống theo. Thế là cả 3 chúng tôi ở trong tư thế quỳ.

Trên internet, khi bàn về buổi điều trần ngày hôm ấy, chẳng mấy ai nhắc đến nội dung của các lời phát biểu mà chỉ chú thích về sự kiện chị Mỹ-Phượng đã quỳ xuống để cầu xin thế giới cứu mạng cho những người thân còn sống sau cái chết nghiệt ngã và thảm khốc của người em trai trong đồn công an Tỉnh Vĩnh Long.

Trong suốt thời gian quỳ, tôi quên bẵng là có những người khác ở chung quanh. Căn phòng dường như im bặt, không âm thanh nào khác hơn lời khẩn cầu của một phụ nữ với lòng nát tan. Khi đứng lên, tôi mới nhận ra là có nhiều người đang vây quanh, chụp ảnh, quay phim hay lặng người theo dõi. Mắt của họ đều đỏ hoe. Anh Hùng, chồng của chị Mỹ-Phượng, mí mắt sưng húp có lẽ vì khóc đã nhiều.

Hình ảnh của căn phòng lúc ấy vượt trên mọi lý lẽ bình thường. Đó là hình ảnh của tình người. Tình cảm của người chị, người con, người cô khi thân nhân đang kẹt trong vòng vây của bạo lực ở quê nhà. Tình cảm của một vị dân biểu khác màu da nhưng cùng dòng máu đồng loại. Tình cảm của những người Việt đang thổn thức cho thân phận của đồng bào máu cháy ruột mềm. Những tình cảm ấy nói lên tính nhân bản, trọng con người, quý sự sống trong thế giới loài người văn minh, tương phản với phong cách hung tợn và khinh thường mạng người phổ biến trong nhiều giới cầm quyền ở Việt Nam.

Trong khi mọi người còn đang an ủi vỗ về chị Mỹ-Phương, DB Smith và tôi cùng với 2 nhân viên pháp lý của Ông đã bàn riêng với nhau một số việc phải làm để bảo vệ ngay cho vợ con, cha mẹ và anh em của anh Tấn. Qua ngày hôm sau, bên lề của buổi họp với vị cố vấn trưởng về Á Châu vụ của Tổng Thống Trump ở Toà Bạch Ốc, tôi chia sẻ với một giới chức Bộ Ngoại Giao có mặt về những dự tính đã bàn với DB Smith. Người này cho biết sẵn sàng hưởng ứng. Khi trở về văn phòng, tôi lập tức triển khai kế hoạch, với 2 mục đích.

Mục đích cấp thời là bảo vệ sự an toàn cho thân nhân của anh Tấn ở Việt Nam. Để đạt mục đích này, chúng tôi sắp xếp để cơ quan Liên Hiệp Quốc và một số chính quyền Phương Tây tiếp xúc trực tiếp với các người trong gia đình của anh Tấn ở Việt Nam và với chị Mỹ-Phượng ở Hoa Kỳ.

Mục đích dài lâu hơn là áp lực chính quyền Việt Nam phải điều tra và xử trị các giới chức liên can. Trong mục đích dài lâu này, BPSOS đang chuẩn bị mở hồ sơ Số 7 về danh sách đề nghị chế tài theo Luật Magnitsky Toàn Cầu đối với các giới chức chính quyền trực tiếp liên can hay cố tình bao che cho thuộc cấp đã liên can đến cái chết của anh Tấn.

Các dân biểu Hạ viện Hoa Kỳ điều trần về nhân quyền Việt Nam, ngày 25/5/2017.

DB Smith và các vị dân biểu tham gia buổi điều trần, ngày 25/05/2017 (ảnh VOA)

Tôi kêu gọi đồng bào ở trong nước và đồng hương ở hải ngoại hãy giúp cho chúng tôi trong cả 2 mục đích này. Đới với đồng bào ở hải ngoại, xin hãy tham gia Ngày Vận Động Cho Việt Nam năm nay, được tổ chức ở Quốc Hội Hoa Kỳ vào ngày 29 tháng 6 tới đây. Chúng tôi cần thật nhiều phái đoàn đến từ các tiểu bang và vùng cử tri khác nhau ở khắp Hoa Kỳ để vận động các dân biểu và thượng nghị sĩ ủng hộ việc chế tài các giới chức chính quyền Việt Nam đã vi phạm nhân quyền một cách nghiêm trọng, kể cả trường hợp của anh Nguyễn Hữu Tấn. Những đồng hương ở các quốc gia khác cũng có thể tham gia để yểm trợ.  Để tham gia các phái đoàn, xin ghi danh tại: http://tiny.cc/VNAD2017.

Đối với đồng bào ở trong nước, xin hãy đưa thông tin về cái chết của anh Nguyễn Hữu Tấn ở đồn công an Tỉnh Vĩnh Long và những hoạt động quốc tế vận đang diễn ra ở ngoài này cho mọi người dân theo dõi. Đó là cách để vô hiệu hoá các nỗ lực bưng bít thông tin của chính quyền hay các thông tin sai lệch của dư luận viên.

Trên đây là 2 việc cần làm trong đoản kỳ. Chúng tôi sẽ giới thiệu các công việc cho từng thời kỳ tiếp theo.

Ts. Nguyễn Đình Thắng

Tổng Giám Đốc kiêm Chủ Tịch BPSOS

Bắc Virginia, ngày 29 tháng 5, 2017 

Lương Xuân Việt chính thức lên thiếu tướng

Lương Xuân Việt chính thức lên thiếu tướng

Thiếu Tướng Lương Xuân Việt. (Hình: VOA)

WASHINGTON, DC (NV) – Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt chính thức được Thượng Viện Hoa Kỳ chấp thuận thăng cấp thiếu tướng, qua một cuộc bỏ phiếu tại phiên họp khoáng đại hôm Thứ Năm, 25 Tháng Năm, theo hồ sơ Quốc Hội Hoa Kỳ.

Tân Thiếu Tướng Lương Xuân Việt hiện là phó tư lệnh hành quân Quân Đoàn 8 ở Nam Hàn.

Hôm 24 Tháng Tư vừa qua, ông được Tổng Thống Donald Trump đề cử lên cấp thiếu tướng.

Sau khi xem xét, ngày 23 Tháng Năm, Thượng Nghị Sĩ John McCain (Cộng Hòa-Arizona), chủ tịch Ủy Ban Quốc Phòng Thượng Viện, chuyển đề nghị này cho Thượng Viện, đồng thời đưa vào thời khóa biểu bỏ phiếu ở phiên họp khoáng đại.

Trước khi sang Nam Hàn hôm 1 Tháng Năm, Tướng Việt là tham mưu trưởng Bộ Tư Lệnh Lục Quân Trung Ương Hoa Kỳ đóng tại căn cứ Shaw Air Force Base, South Carolina.

Ông Việt được vinh thăng chuẩn tướng ngày 6 Tháng Tám, 2014, và hiện là sĩ quan gốc Việt cao cấp nhất trong quân đội Hoa Kỳ, và cũng là người Mỹ gốc Việt đầu tiên mang lon cấp tướng.

Ông là con trai cố Thiếu Tá Thủy Quân Lục Chiến VNCH Lương Xuân Đương, cùng gia đình đến Hoa Kỳ năm 1975, lúc 10 tuổi, và định cư tại Mountain View, California.

Sau khi tốt nghiệp cử nhân sinh học và cao học khoa học quân sự tại đại học USC, ông tình nguyện vào quân đội, mang cấp bậc thiếu úy Bộ Binh năm 1987, và được chọn vào danh sách sĩ quan hiện dịch, đóng tại tiểu bang Colorado.

Sau đó, ông lần lượt giữ các chức vụ trung đội trưởng rồi đại đội phó.

Vài năm sau, ông lên trung tá, tiểu đoàn trưởng Tiểu Đoàn 2, Trung Đoàn 505, Lữ Đoàn 3, Sư Đoàn 82 Nhảy Dù.

Rồi ông lên đại tá, làm lữ đoàn trưởng Lữ Đoàn 3, Sư Đoàn 101 Nhảy Dù.

Khi được thăng chuẩn tướng, ông là tư lệnh phó Sư Đoàn 1 Thiết Kỵ.

Sau đó, ông làm tư lệnh Bộ Tư Lệnh Huấn Luyện và Trợ Giúp Miền Nam (TAAC South) tại Afghanistan, rồi làm chỉ huy Phòng 8, Phòng Tham Mưu Phó, Bộ Tham Mưu Lục Quân. (Đ.D.)

Nhìn hình ảnh người tù số 503 này….

From facebook:  Tran Dat shared Lê Bích Trâm‘s post.
 
Image may contain: 2 people, people standing
Lê Bích TrâmFollow

Nhìn hình ảnh người tù số 503 này bị còng tay ra toà hôm qua phát đi khắp thế giới mà không khỏi nghĩ suy.

Đang là tổng thống, bà Park Geun Hye bị luật pháp điều tra rồi bị kéo xuống, bắt giam vào tù 6,5m2 và nay đưa ra toà như bao nghi phạm, không chiếu lệ gì việc bà làm tổng thống và là ái nữ của cố tổng thống.

Bà cũng không trưng ra thân thế gia đình hay vị trí hiện tại để đòi hỏi điều gì, mà có đòi hỏi cũng không được. Toà hỏi “Nghề nghiệp của bị cáo là gì?”, bà trả lời “Tôi không có nghề nghiệp gì cả”.

Toà kéo dài hai tháng là sự trừng phạt nặng với bà, và tiếp sau đó có thể là một án chung thân. Từ tổng thống đến bị cáo ra toà hôm nay, mọi việc diễn ra rất nhanh, chỉ trong vòng hai tháng.

Luật pháp xứ Hàn nghiêm minh khiến ai cũng phải nể. Và nhất là quan lại hủ bại và làm bậy thấy hình ảnh nghiêm minh này sẽ phải chùn tay.

Xứ Hàn từ nghèo khó nhanh chóng vươn lên thành hổ là nhờ cột trụ pháp luật nghiêm minh đó, từ đó mới sinh ra nền kinh tế và văn hoá hùng mạnh.

( hình Nguyễn Trường Uy)

 

Tân tổng thống Nam Hàn Moon Jae-in mời linh mục làm phép dinh tổng thống

Tân tổng thống Nam Hàn Moon Jae-in mời linh mục làm phép dinh tổng thống

vietvatican.net

Seul – Như một tín hữu Công giáo tốt lành, trước khi đến định cư ở một ngôi nhà mới, tân tổng thống Hàn quốc Moon Jae-in đã nghĩ đến việc làm phép nơi ở mới, đó là “Nhà Xanh” – nơi cư ngụ chính thức của tổng thống Hàn quốc, nơi đặt các văn phòng tổng thống và cũng là nơi đón tiếp các quốc trưởng đến thăm Hàn quốc.

Tân tổng thống Hàn quốc Moon Jae-in đã mời cha xứ của mình – linh mục đang coi sóc giáo xứ Công giáo Chúa Ba Ngôi ở vùng phụ cận Hongje-dong,, Seul, nơi ông ở từ tháng một năm nay – đến làm phép “Nhà xanh”.

Cha Phaolô Ryu Jong-Man đã nhận lời mời của tổng thống và hôm 13/05, cha đã đến Nhà Xanh để ban phép lành cho những người ở đó, làm phép cho ngôi nhà và các đồ vật.

Cha xứ Phaolô đã đặt tay trên tổng thống và vợ của ông và cầu nguyện cho ông, cầu cho ông được “khôn ngoan như Vua Solomon”. Cha cũng nói với tổng thống: “Trước khi quyết định về vấn đề của đất nước, anh chị em hãy cầu nguyện với Chúa Thánh Thần. Ngài sẽ đến với anh chị em và ban cho anh chị em ánh sáng và sức mạnh của Người.

Cha Phaolô nói về tân tổng thống, người cha biết rõ, là một người khiêm nhường, cởi mở và nhân hậu. Cha cho biết ông luôn đeo một nhẫn chuỗi Mân Côi ở ngón tay thứ tư của bàn tay trái: dấu hiệu của lòng sùng kính Mẹ Maria.

Tổng thống Moon Jae-in đã chọn bắt đầu vào ở trong Nhà Xanh vào ngày lễ Đức Mẹ Fatima và do đó, việc phục vụ quốc gia của ông bắt đầu dưới sự bảo trợ của Mẹ Maria.

Cha Phaolô đã tặng cho vợ chồng tổng thống một bức tranh có ý nghĩa hòa bình. (Agenzia Fides 17/5/2017)

Hồng Thủy

Thành Hồ của Việt Nam bị lún chìm ở mức báo động

Thành Hồ của Việt Nam bị lún chìm ở mức báo động

Đỗ Hồng (Danlambao) lược dịch – Tin Hà Nội. – Một bản nghiên cứu hôm thứ ba 18/4 cho biết nạn đất lún tại thành Hồ đang diễn ra ở mức báo động.

Tân Hoa Xã trích dẫn kết quả nghiên cứu được loan báo bởi Bộ Tài Nguyên và Môi Trường của VN cùng Viện Đại Học Kỹ Thuật HCM, cho thấy nhiều khu vực trong 8 quận của thành phố đã bị lún chìm từ 5 tới 10 ly một năm.

Phụ Tá Giáo Sư Lê Văn Trung của Viện Đại học này nói rằng sau khi so sánh thống kê trong 25 năm, thành phố cho tới nay đã bị lún chìm khoảng 0,4 thước.

Ông cảnh cáo nếu vấn đề lún đất không được lưu ý tới, những khu vực bị lún chìm sẽ đối đầu với nạn lún đất trầm trọng, và một số khu vực thậm chí có thể bị chìm xuống nước biển.

Những lý do chính của nạn lún đất tại thành Hồ bao gồm việc khai thác quá mức về nước ngầm, việc thành thị hóa nhanh chóng và các hoạt động chuyên chở sôi nổi.

Tại những vùng đất thấp, nạn lún đất cùng mực nước biển dâng lên (trung bình khoảng 3 ly một năm do sự thay đổi khí hậu) sẽ lan rộng tới những khu vực bị ngập nước hiện tại và tạo ra những khu vực mới.

Tại những khu vực duyên hải, việc khai thác nước ngầm quá mức gây ra sự thâm nhập của nước muối một cách tổng quát sẽ có ảnh hưởng tiêu cực tới việc tăng trưởng của cây cối trong việc phát triển nông nghiệp đặc biệt và có thể chống đỡ được.

Theo Bộ Môi Trường, những vùng của Đồng Bằng Sông Cửu Long tại miền Nam VN cũng đã bị lún chìm.

Nguồn: http://zeenews.india.com/world/vietnams-ho-chi-minh-city-sinks-at-alarming-rate-1997095.html

24/5/2017

Vẻ Vang Dân Việt – Phi Đoàn Trưởng Thiếu Sinh Quân Không Quân Hoa Kỳ

From facebook:Tuong Dang and Dung Nguyen shared Nguyễn Quang Duy‘s post.
Image may contain: 1 person, standing and suit
Nguyễn Quang DuyFollow

Vẻ Vang Dân Việt – Phi Đoàn Trưởng Thiếu Sinh Quân Không Quân Hoa Kỳ

Mới thoáng nhìn em, không ai có thể ngờ một cô bé nhí nhảnh, dễ thương lại là Phi Đoàn Trưởng Thiếu Sinh Quân Không Quân trẻ nhất trong lịch sử Thiếu Sinh Quân Không Quân Hoa Kỳ, từ năm 1941 đến nay! cô bé 14 tuổi này tên là Anh Thư Pham!

Tôi chưa có được vinh hạnh gặp mặt em, nhưng trên con đường đi tìm tòi, học hỏi về lịch sử của VNCH, tôi có diễm phúc được biết đến thân phụ của em, anh Thu Pham, anh là con trai của thiếu tá Phạm Châu Tài liên đoàn 81 BKD..! Anh Thu Pham cũng là sĩ quan không lực Mỹ ,có tham gia trận bão táp sa mạc đánh Iraq năm 91! “Hổ Phụ Sinh Hổ Tử” thật là không sai tý nào!

Xin cảm ơn đời và cảm ơn nền VNCH đã sinh ra những vị anh hùng để rồi truyền thống “Cha truyền con nối” mãi mãi được trường tồn!

Tôi thật là tự hào là người Việt Nam! Cảm ơn anh Thu Pham đã nuôi dưỡng Anh Thư thật là giỏi! Thanh Ngọc cũng được biết, hai em trai kế của Anh Thư cũng giỏi không kém gì chị!

Thanh Ngọc

PHÓNG SỰ CỘNG ĐỒNG: Tiếp tục hành trình đi tìm công lý cho nạn nhân Formosa

httpv://www.youtube.com/watch?v=DvfIlFZHego

PHÓNG SỰ CỘNG ĐỒNG: Tiếp tục hành trình đi tìm công lý cho nạn nhân Formosa

Chặng đường kế tiếp trong hành trình đi tìm công lý cho nạn nhân Formosa, phái đoàn của giáo phận Vinh đã đến thành phố Geneva, Thụy Sĩ. Tại đây, phái đoàn đã tiếp xúc với văn phòng Cao Ủy Nhân Quyền Liên Hiệp quốc, tổ chức Quyền Phổ Quát, chương trình Môi Sinh Liên Hiệp Quốc & Phản Ứng Thảm Hoa Môi Sinh. Tại Geneva, đức giám mục Phao Lô Nguyễn Thái Hợp đã tường trình về thảm họa môi trường biển do công ty Formosa gây ra. Sau buổi tiếp tân, phóng viên Diệu Quyên đã có dịp nói chuyện với ông Rolin Wavre – chủ tịch ủy Ban về Việt Nam tại Thụy Sĩ, và và Đức Cha Nguyễn Thái Hợp. Xin mời quý khán giả theo dõi sau đây.

Linh mục Bác sĩ Augustinô Nguyễn Viết Chung

Linh mục Bác sĩ Augustinô Nguyễn Viết Chung

Ban Biên Tập CGVN

Trọng kính Quý Đức Cha, Quý Cha và Quý Vị,

Với tất cả tấm lòng biết ơn sâu xa, BBT CGVN chúng con thành kính tưởng nhớ một vị linh mục khả kính khả ái của GHVN, và xin được phân ưu cùng Tu Hội Truyền Giáo Vinh Sơn, CM và các Sơ Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn.

Chúng con kính gởi trong file kèm là Cáo Phó của TGM KonTum cùng với bài viết của Nhà Văn Hượng Vĩnh.

Xin chân thành cám ơn.

BBT CGVN

 

 

 

 

 

 

Linh mục AUGUSTINÔ NGUYỄN VIẾT CHUNG, CM

Sinh ngày: 07.09.1955

Rửa tội và Thêm Sức ngày 15 tháng 05 năm 1994

Nhập dòng: 01.10.1994

Vào Nhà Tập: 01.10.1996

Quyết Tâm (Khấn lần đầu): 01.10.1997

Khấn trọn: 25.08.2001

Phó Tế: 25.06.2002

Linh mục: 25.03.2003

đang phục vụ tại Giáo Xứ Đăk Tân, huyện Kon Rẫy, tỉnh Kon Tum

Được Chúa gọi về vào lúc 18 giờ 18 phút, ngày 10.05. 2017,

Tại Nhà Sài Gòn (Tu hội Truyền Giáo Thánh Vinh Sơn – Phụ Tỉnh Việt Nam)

Số 479/15 Nguyễn Kiệm, phường 9, quận Phú Nhuận, Tp. HCM

Hưởng thọ: 62 tuổi.

Nghi thức Nhập Quan lúc 17 giờ 00, ngày 11.05.2017

Tại Nhà Sài Gòn, 179/15 Nguyễn Kiệm, phường 9, quận Phú Nhuận, Tp. HCM

Viếng linh cữu tại Hội Trường nhà xứ Giáo xứ Phát Diệm (Tp. HCM)

Thánh lễ An Táng sẽ được cử hành lúc 8 giờ 00, Thứ Bảy ngày 13.05.2017

Tại Nhà thờ Giáo xứ Phát Diệm (Tp. HCM)

Hỏa táng tại Nhà Hỏa Táng Bình Hưng Hòa (Tp. HCM).

Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận gần bậc chân phước hơn

Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận gần bậc chân phước hơn


Điện Vatican cho hay Đức Giáo hoàng Phan-xi-cô đã công bố sắc chỉ nâng Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận lên bậc Đáng Kính, nhìn nhận Cố Hồng Y Thuận đã sống một cuộc đời nhân đức anh hùng.

Với sắc lệnh này, đoạn đường đưa cố Hồng Y Phan-xi-cô Xaviê Nguyễn Văn Thuận tới bậc Chân Phước, và cuối cùng được phong Thánh, được rút ngắn.

ĐHY Nguyễn Văn Thuận sinh ngày 17/04/1928, tạ thế tại Roma vào năm 2002 sau khi phục vụ Tòa Thánh Roma trong cương vị Chủ Tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hoà Bình.

Hãng tin Reuters loan tin này hôm 4/5 nhắc lại rằng Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận bị cầm tù 13 năm và bị quản chế tại gia vào năm 1975, sau khi cộng sản chiếm quyền kiểm soát toàn cõi Việt Nam.

Trong 13 năm bị giam cầm, Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận bị biệt giam 8 năm. Trong một chuyến đi thăm Roma vào đầu những năm 1990, chính quyền Việt Nam tuyên bố ĐHY Nguyễn Văn Thuận không còn được chào đón và cấm ông về nước.

Hồ sơ Tuyên Thánh cho ĐHY Nguyễn Văn Thuận đã khởi sự từ năm 2007. Uỷ Ban Hồng Y và Giám Mục thuộc Bộ Tuyên Thánh của điện Vatican hôm 2/5/2017 biểu quyết đồng loạt chấp thuận Án Tuyên Thánh.

Bước kế tiếp của tiến trình Phong Thánh là Bộ Phong Thánh sẽ chính thức cứu xét phép lạ được cho là nhờ sự can thiệp của Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận. Nếu phép lạ được xác nhận, thường là một trường hợp khỏi bệnh mà y khoa không thể giải thích được, hồ sơ sẽ chuyển lên Ủy ban Thần học của Bộ Tuyên Thánh, rồi đến Hội đồng các Hồng Y và Giám Mục, sau cùng hồ sơ sẽ được đệ lên Đức Giáo hoàng để phê chuẩn và công bố sắc lệnh nhìn nhận phép lạ, và ấn định ngày phong Chân Phước, một bước trước khi được phong thánh.

Theo Wikipedia, Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận sinh ngày 17 tháng Tư, 1928, tại Phủ Cam, Huế; là anh cả trong gia đình có 8 anh chị em. Thân phụ là ông Tađêô Nguyễn Văn Ấm, qua đời năm 1993 tại Sydney, Australia; thân mẫu là bà Elizabeth Ngô Đình Thị Hiệp, em ruột Giám Mục Ngô Đình Thục và Tổng Thống Ngô Đình Diệm.

Thêm bước trong tiến trình phong Thánh cho Cố Hồng Y Việt Nam

2017-05-04
 

Giáo hoàng Phan xi cô Xavier Nguyễn Văn Thuận (trái)

Giáo hoàng Phan xi cô Xavier Nguyễn Văn Thuận (trái)

Photo courtesy of conggiao.info
 
Giáo hoàng Phan xi cô, người đứng đầu giáo hội Công giáo La mã, vào ngày 4 tháng 5 ký sắc chỉ công nhận cố Hồng Y người Việt Phan xi cô Xavier Nguyễn Văn Thuận đã sống một cuộc sống chứng nhân anh dũng.

Đây là bước đầu tiên để tiến đến phong Chân phước cho vị Hồng Y từng bị cầm tù hơn 13 năm tại Việt Nam kể từ sau năm 1975. Trong khoản thời gian này có 9 năm ngài bị biệt giam.

Đối với cộng đồng giáo dân Công giáo Việt Nam thì khoản thời gian mà cố Hồng Y Phan xi cô Xavier Nguyễn Văn Thuận bị tù đày dưới chế độ cộng sản giúp ngài trở nên một tấm gương cho họ chiêm nghiệm.

Cố Hồng Y Phan xi cô Xavier qua đời năm 2002 ở Rome vì bị vệnh ung thư. Đó là nơi ngài phải sống lưu vong trong những năm tháng cuối đời.

Tòa thánh Vatican còn phải xác nhận một phép lạ của cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận như là một bước tiếp theo trong tiến trình phong thánh cho ngài.

Đèn Kuala Lumpur ‘ngọn tỏ ngọn lu’

(Ai gây nên nỗi đau buồn cho người Việt)

Đèn Kuala Lumpur ‘ngọn tỏ ngọn lu’


Chợ Đêm - Night Market - Kuala Lumpur. (Hình: Trùng Dương)

Chợ Đêm – Night Market – Kuala Lumpur. (Hình: Trùng Dương)

Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ

Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu

Anh về học lấy chữ nhu

tới Mã Lai làm ăn thì người chồng ở nhà phải chờ “chín trăng” là chín tháng hay “mười thu” là mười năm.

Bài hát ca dao Nam Bộ đó, bây giờ được hát bởi những người chồng.

Từ cửa sổ khách sạn Nova Hotel trên đường Jalan Alor, không cách xa tháp đôi nổi tiếng Twin Tower lắm của Kuala Lumpur, buổi tối mở cánh cửa sổ ra, nếu bạn ngó về phía trái, thấy một con đường nhỏ với một dẫy đèn lồng đỏ, treo trên những mái hiên. Những ngọn đèn đỏ này không to lắm, có “ngọn tỏ ngọn lu” thỉnh thoảng có cả một ngọn không được thắp hay thắp mà không sáng.

Nơi đó họ gọi là Phố Đèn Đỏ. Cái tên nghe thật dung dị. Thắp đèn đỏ thì gọi là phố đèn đỏ vừa gợi hình vừa dễ nhớ. Thật ra cái tên Phố Đèn Đỏ có tiểu sử của nó tùy từng quốc gia, nhưng nói chung đó là tên gọi của chốn ăn chơi của các ông trên thế giới.

Con phố nhỏ này trông như một đường hẻm ở Việt Nam, xe hơi khéo lách có thể vào được nếu người đi bộ nhường đường. Đầu phố phía kia không biết dẫn tới đâu, nhưng ở trên cao ngó xuống thì đầu phía này dắt ra đường Jalan Alor trước cửa khách sạn, nơi nhóm “Thăm Mộ Thuyền Nhân” chúng tôi ngụ.

Khu đèn đỏ là khu “Bán phấn Buôn Hương.” Hương gái Việt và Phấn gái Việt được biết, ở thời điểm này chiếm 80%.

Con phố Jalan Alor có chợ đêm “Night Market.” Sinh hoạt chính từ 4 giờ chiều cho tới 5, 6 giờ sáng hôm sau. Chợ đêm chủ yếu là thức ăn. Ở đây ngoài bếp Mã, có bếp Tàu và bếp Việt. Tìm nước mía, nước dừa, ngô (bắp) hấp, khoai luộc rất dễ dàng. Trái cây Mã rất gần gũi với Việt Nam: Chôm chôm, măng cụt, soài, nhãn mùa này đầy chợ. Có Quán ăn Việt, người Việt làm chủ. Du khách đủ mọi lớp tới. Có người đi du lịch với vợ, với gia đình. Cũng có những thương gia trên đường giao hàng, trên đường ký hợp đồng tới đây ăn xong thì ở lại qua đêm đi mua hương mua phấn.

Những cô gái Việt bán hương phấn ở đây nhiều lắm, họ còn khá trẻ. Tuổi từ mười tám cho tới ba mươi. Họ là những món hàng đẹp và ngon trong chợ đêm này.

Tài xế taxi Mã gặp khách đàn ông đi một mình. Bất cứ người khách đó mang quốc tịch gì, màu da gì, cũng được hỏi một câu rất giản dị:

  • Do you want Vietnamese pretty girls?

Chữ Vietnamese được nhấn mạnh trong câu hỏi.

Tại sao gái Việt ở đây nhiều thế, họ tới đây bằng cách nào? Có thể là họ đi theo diện “Xuất Khẩu Lao Động” chính thức hay họ bị mua chuộc, bị lừa, hoặc tự nguyện sang Mã làm gái bán vui, mua buồn. Đi bằng cách nào thì tất cả đều vì lý do kinh tế.

Họ là những phụ nữ rất đáng thương.

Một buổi sáng, tôi tình cờ được ngồi ăn cùng bàn với mấy cô trong một quán ăn của người Việt. Ngồi một lúc, cung cách của các cô mang thuốc lá ra hút, gọi cà phê, thức ăn, cho tôi biết các cô làm gì ở đất nước này. Tôi bắt chuyện làm quen, các cô vui vẻ tâm sự.

Một cô khoảng trên dưới ba mươi, người miền Nam. Cô nói cô ở Kiên Giang đến.

  • Kiên Giang bây giờ đẹp lắm! cô khoe.

Rồi cô tâm sự. Em với chồng bỏ nhau, con gái lớn đang học Trung Học, thằng nhỏ bảy tuổi bệnh, em không có tiền chạy thuốc, nó chết. Em buồn quá, có người rủ đi xa kiếm tiền thì đi. Đi theo diện du lịch, rồi ở lậu luôn.

  • Nếu bị hỏi giấy tờ thì sao?
  • Không sao cả cô ơi! Ở đây dễ lắm, có tiền cho tụi lính (công an) là xong hết. Có tiền em gửi về nuôi má, nuôi con ăn học.

Cô khác nói: cô ơi, ở đây tụi em làm gái sợ lính Mã lắm, nó cho vào tù bất cứ lúc nào. Mình ở lậu, làm việc này phải sợ tất cả mọi người. Phải có tiền thuê “Bảo Vệ” nữa. Bị khách hành hung hay không trả tiền thì gọi Bảo Vệ can thiệp. Vào tù cũng gọi Bảo Vệ chuộc ra. Tiền chuộc cộng tiền nộp cho Bảo Vệ thành một số nợ to. Mình phải làm để trả món nợ đó trước khi có tiền gửi về nhà. Tụi em mỗi đứa một cảnh cô ơi.

Cô khác kể: Ở Bắc em trồng trà trên Thái Nguyên, sáng nắng, chiều mưa, vất vả lắm, cũng chẳng được bao nhiêu, nhà lúc nào cũng nợ. Thấy bạn em rủ sang Mã Lai kiếm tiền dễ hơn, nói làm massage, hát Karaoke khá lắm. Người ta ứng trước cho cả ngàn đồng Mỹ, làm giấy tờ cho mình hết, chỉ việc đi sang làm trừ dần. Sang đến nơi mới hay mình nợ người ta cả tiền ứng trước, tiền vé máy bay, tiền giấy tờ, một con số to lắm. Khó lòng mà trả được món nợ này. Giấy tờ người ta giữ hết, mình không nói được tiếng của nước này. Thế là họ bảo sao phải nghe vậy nếu không muốn vào tù.

Cô chưa nói hết câu đã nước mắt ngắn, dài.

Một cô khác kể chuyện của nhau:

Chúng em, có người xuất cảng lao động, cực quá không làm nổi, hay đang làm thì hết việc.Về lại quê nhà thì tiền vay nợ để đi chưa trả được bao nhiêu. Chồng có khi đang thất nghiệp hoặc ốm đau. Thôi anh để em ở lại làm thêm đôi năm nữa. Anh đâu có biết đích xác em làm việc gì. “Ngậm bồ hòn làm ngọt” cô ơi! (Chữ ngậm Bồ Hòn này chỉ có người Bắc mới biết.)

Một cô khoảng ba mươi, có cặp mắt rất buồn.

Cô ơi, làm hoài cũng quen, nếu mình biết tự đề phòng cho không nhiễm bệnh và biết nghe lời thì dễ sống hơn. Số phần mà cô, phải chấp nhận để sống. Chắc cỡ tuổi tụi em cũng chỉ làm được vài năm nữa. Nếu có phe đảng thì lên làm chủ, rồi mình lại “lừa” người sang sau. Nếu không thì mang cái thân tàn về quê. Không tính trước được cô ơi. Chúng em phó mặc cho phần số. Giọng miền Trung của cô, ngập ngừng, dịu dàng, nghe mà mủi lòng.

Có cô thú nhận. Tụi em yếu đuối chứ có chị rất cứng cỏi, biết bị lừa tìm mọi cách để thoát. Chạy vào tòa Đại Sứ tố cáo, hay chạy vào sở công an Mã, đôi khi cũng thoát được cô ạ. Thật ra các chị có chồng tốt ở nhà chờ, chỉ vì nghèo muốn ra nước ngoài lao động, nay bị lừa nên nhất định về. Còn như chúng em, ai có chồng ở nhà cờ bạc, nghiện hút, hay đánh đập vợ con thì đâu còn muốn về nữa. Mà chồng mình đôi khi cũng chẳng cần biết mình làm gì, miễn cứ gửi tiền về là được. Buồn lắm cô ơi!

Cô ăn đi chứ, sao cô cứ nhìn cái ang cá kèo vậy?

Ang cá kèo. (Hình: Trùng Dương)

Ang cá kèo. (Hình: Trùng Dương)

Cái ang cá kèo lạ lắm. Cả trăm con cứ nhảy tung lên như là khiêu vũ, bắn cả ra ngoài ang. Mươi phút sau chúng nằm xếp lớp lên nhau, rất ngoan ngoãn và thứ tự. Tất cả cái đầu nghiêng về một phía như có người cầm đũa xếp những con cá trong một cái nồi để kho. Những con cá này

được mang sang từ Việt Nam. Người chủ quán bảo gây mê cho nó ngủ mấy tiếng, bỏ vào thùng xốp gửi máy bay qua đây. Sang tới nơi chúng sẽ tỉnh dậy.Từ Việt Nam sang Mã Lai có hai tiếng bay mà.

Trên một khía cạnh nào đó, những cô gái Việt có phải đã sang Mã Lai bằng cách đi của những con cá kèo này không?

Cá kèo ở Việt Nam được xếp vào dạng cá rẻ tiền, cá của dân quê nghèo khó ăn thường ngày.

Cá kèo là hạng chót nên đi xem hát mà mua vé rẻ tiền người ta cũng gọi là ngồi ở hạng “cá kèo”.

Hôm sau tôi được một anh bạn kể cho nghe chuyện “Đi Biển” tối hôm trước. Anh ở trong nhóm của chúng tôi, anh dắt cả mấy cô cháu, cả một linh mục khá trẻ, vào đó “tham quan cho biết sự tình” thôi.

Đó là một nhà hàng đêm có tên là Beach Club (Họ gọi tắt là đi Biển), ở không xa khu chợ đêm. Nơi đây mỗi người vào phải mua một chai nước ngọt hay bia giá khoảng 400 tiền Mã (gần 10 Mỹ Kim). Vào trong Biển tối om đó có cả hàng chục cô gái Việt tuổi mười tám, đôi mươi, chạy ra vây chung quanh mình.

Khách và các cô muốn tính với nhau thế nào thì tính, miễn là nộp tiền cho chủ theo đúng luật đã quy định. Ở nơi này, các cô còn xuân trẻ có thể kiếm một đêm từ một đến hai trăm Mỹ kim.

Các cô sẽ lôi kéo, vuốt ve, khách không trốn vào đâu được (thật ra đã vào đấy thì có ông nào không muốn bị bắt). Nhưng đây là nhóm của chú cháu anh nên họ chỉ đứng chụm vào nhau nói chuyện và quan sát. Nghe anh nói chuyện với linh mục cứ Cha Cha, Con Con. Một cô khẽ lên tiếng:

  • Con muốn được xưng tội.

Tôi ngắt lời, hỏi: Thế Cha có giải tội cho cô ấy không? Anh bạn nói, không, Cha sợ bị phục kích.

Tự nhiên tôi thấy thương quá! Nếu thật tình cô ấy muốn xưng tội thì sao? Có lẽ cô là người Công Giáo, bao lâu nay không hề tới nhà thờ vì nghĩ mình tội lỗi.

Tôi tin cô có thể cầu xin tha thứ thẳng với Chúa. Chúa nhân từ vô cùng, Chúa hiểu hoàn cảnh của cô hơn bất cứ ai.

Trong một buổi tối khác, quán ăn khác, chủ cũng là một phụ nữ người Việt, khoảng bốn mươi tuổi. Phụ bếp, chạy bàn có nam, có nữ, toàn người Việt. Một cô trông rất trẻ, đang ngồi chẻ rau muống làm gỏi cho khách. Tôi hỏi chuyện làm quen mọi người, cô chủ cho biết ở đây đã chín năm, chồng là người Hoa. Cô phụ bếp mới sang được một tháng. Đi diện du lịch rồi sẽ ở luôn. Cô chủ nói, em chỉ cần đút tiền cho lính Mã là cái gì cũng xong cô ạ.

Tôi đợi lúc cô phụ bếp mang thức ăn cho tôi, tôi hỏi: Con có gia đình chưa? Ở thành phố nào?

– Dạ có rồi, con ở Huế, con có hai đứa con nhỏ. Cô ngập ngừng một chút nói thêm: Nghèo quá cô ạ, mà luôn luôn không có việc làm. Cả hai vợ chồng cùng thất nghiệp hoài. Con giao con cho nhà chồng, sang đây làm để có tiền gửi về.

Tôi nhìn kỹ cô thêm một chút, thấy cô người mảnh mai, có chút nhan sắc, tôi chạnh lòng nói khẽ.

  • Cô biết con làm ở đây vất vả, từ 4 giờ chiều tới 5, 6 giờ sáng. Nhưng nếu ai rủ con đi làm việc gì nhàn hơn, nhiều tiền hơn, con đừng có nghe. Con hiểu cô nói gì không?

Cô gái nhìn tôi với cặp mắt bối rối, cô hạ mi mắt thấp xuống một chút, cô cũng trả lời rất khẽ

  • Dạ, con hiểu, con cám ơn cô.

Tôi thấy lòng mình nao nao. Chẳng phải bà con thân thích gì sao bỗng thấy thương như thương con, cháu mình.

Hoàn cảnh của những cô gái mang hộ chiếu Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Cô đến từ đâu? Huế, Hà Nội, Kiên Giang, Mỹ Tho, Cà Mau hay Ninh Bình, Lạng Sơn, Nam Định, các cô đều là những con cá kèo bị (hay tự chọn) gây mê bỏ vào thùng xốp mang đi.

Những ngọn đèn lồng đỏ, ngọn tỏ ngọn lu đó còn treo tới bao giờ.
(Mã Lai – Tháng 4/2017)

Bác sĩ bị đâm chết ngay tại bệnh viện

Rạng sáng nay, thấy anh trai thiệt mạng sau khi cấp cứu, nam thanh niên 19 tuổi đã dùng dao bấm đâm chết nam bác sĩ 60 tuổi, một bác sĩ khác bị trọng thương.

Trao đổi với VnExpress.net, lãnh đạo bệnh viện đa khoa huyện Vũ Thư (Thái Bình) cho biết, bác sĩ bị thiệt mạng là Phạm Đức Giàu (60 tuổi, làm việc ở khoa ngoại) còn bác sĩ bị đâm trọng thương là Ngô Duy Hoàn (30 tuổi ở khoa hồi sức cấp cứu).