Mật vụ Việt Nam đã lên kế hoạch và từng bước tiến hành vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ 9 tháng trước đó

Mật vụ Việt Nam đã lên kế hoạch và từng bước tiến hành vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ 9 tháng trước đó

 21.04.2018 

 
Kể từ khi vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh xảy ra cho đến nay, đây là lần đầu tiên tờ Der Spiegel (Tấm Gương) – tuần báo lớn nhất, có uy tín đứng nhất nước Đức và phát hành khắp thế giới – có một bài tường thuật dài 3 trang với nhiều chi tiết mới mà trước đây chưa hề được các nhân viên điều tra của Đức tiết lộ. Tờ tuần báo có tầm vóc định hướng dư luận này đã cho đăng bài tường thuật trên chuyên mục Tội phạm và đăng đúng vào lúc phiên tòa xét xử nghi can mật vụ Việt Nam Nguyễn Hải Long sắp sửa khai mạc. Sau đây là bản dịch bài tường thuật:  

Mật vụ Việt Nam đã lên kế hoạch và từng bước tiến hành vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ 9 tháng trước đó

Ảnh chụp nghi phạm Nguyễn Hải Long trên bài tường thuật của tuần báo Der Spiegel (Tấm Gương) số ra ngày 21.04.2018.

Một cuộc hẹn gặp đầy tai họa

Mật vụ Việt Nam bắt cóc một cựu quan chức đảng và người tình của ông ta từ Berlin. Các thủ phạm đã trốn thoát, chỉ có một tòng phạm giờ đây ra trước tòa

Đội đặc vụ cấp cao gồm 8 người

Khoảng 10 giờ sáng ngày 19.07.2017 đội đặc vụ cấp cao Việt Nam đã gặp nhau tại phòng đón khách của sân bay Tegel ở Berlin. Ông Đường Minh Hưng -một vị tướng hai sao mang kính không vành với chức vụ Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an Việt Nam- đã đến. Đại tá Nguyễn Đức Thoa, đại diện tình báo của Đại Sứ quán Việt Nam tại Berlin cũng xuất hiện. Hai mật vụ bay từ Paris đến và 4 người khác đi bằng xe ô tô từ Praha thủ đô CH Séc đến. Cuối cùng tổng cộng gồm 8 người.

Họ biết rằng máy bay chở một trong những nạn nhân của họ từ Paris cũng sẽ đáp xuống đây, có điều họ không biết khi nào máy bay đến, vì vậy họ đã phải chờ đợi cả 3 tiếng đồng hồ.

Ông Đường Minh Hưng -một vị tướng hai sao mang kính không vành với chức vụ Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an Việt Nam

Đỗ Thị Minh Phương bị dùng làm „chim mồi“ mà cô không hề biết

Chiếc máy bay chở đối tượng đến trể 16 phút và hạ cánh lúc 12 giờ 56 phút, và sau đó cô Đỗ Thị Minh Phương đón một chiếc xe Taxi. Các đặc vụ ngồi trong chiếc xe BMW X5 màu ánh bạc mang biển số 1AM-2246 đã bám theo sát xe Taxi này. Gần một giờ sau, cô đến nhận phòng tại khách sạn Sheraton gần công viên Tiergarten (Vườn thú) ở Berlin. Tại đây, cô hẹn gặp người tình của mình, doanh nhân Việt Nam Trịnh Xuân Thanh hiện nay 52 tuổi. Ông đã chạy trốn sang Đức và xin tị nạn, tuy nhiên ông vẫn tiếp tục giữ mối quan hệ tình ái với cô gái 24 tuổi này đến từ Hà Nội.

Những người đàn ông mật vụ từ phòng đón khách của sân bay đã bám theo người phụ nữ đến khách sạn Sheraton và kể từ đó không để hai người lọt ra khỏi tầm mắt của họ, kể cả khi hai người vào một cửa hàng kính cũng như khi hai người vào một quán Ý ăn tối. Bốn ngày sau đó họ đã ra tay.

Đỗ Thị Minh Phương, người tình của Trịnh Xuân Thanh, bị dùng làm „chim mồi“ mà cô không hề biết

Nhiều nhân chứng trông thấy vụ bắt cóc

Sáng chủ nhật, ngày 23 tháng 7, bầu trời u ám. Đúng 10 giờ 39 phút cặp nhân tình rời khỏi khách sạn và đi bộ trong công viên Tiergarten (Vườn thú).

Vụ bắt cóc diễn ra không đầy một phút. Những người đàn ông tóm lấy cô gái, cô ta đã chống cự kịch liệt đến nỗi các nhân chứng tưởng rằng cô ấy đang bị động kinh. Trịnh Xuân Thanh cũng đấm đá dữ dội, ngay cả khi ông ta bị đẩy xuống sàn xe bắt cóc VW Multivan màu ánh bạc mang biển số 2AB-3140. Kính râm và điện thoại Iphone 7 của ông bị rơi trên vỉa hè. Khi người qua đường nhặt nó lên, thì hình ảnh của một bông hoa hiện ra trên màn hình.

Kính râm và điện thoại Iphone 7 (với bông hoa hiện trên màn hình) của Trịnh Xuân Thanh tại hiện trường, và chiếc xe bắt cóc VW Multivan (Ảnh minh họa của nhật báo Süddeutsche Zeitung)

Buổi sáng hôm đó cảnh sát đã nhận được nhiều cuộc điện thoại báo động của các nhân chứng. Một nhân chứng đã bám theo chiếc xe bắt cóc đến Cổng Brandenburg. Khi xe dừng ở đèn đỏ anh ta nhảy ra khỏi xe và chạy đến những nhân viên cảnh sát để báo động, nhưng chiếc xe VW bắt cóc đãphóng chạy mất. Đúng 11 giờ 13 phút, chiếc xe bắt cóc đến Đại Sứ quán Việt Nam tại Berlin-Treptow. Chiếc xe đã đỗ tại đây suốt 5 tiếng đồng hồ.

Sau đó Trịnh Xuân Thanh bị đưa về Hà Nội bằng máy bay, có lẽ là qua Moskau, có lẽ ngụy trang dưới hình thức chuyên chở bệnh nhân nằm trên cáng cứu thương. Ngày 03.08.2017 truyền hình nhà nước Việt Nam đưa ông lên truyền hình trình diễn như một người thú tội, ăn năn. Đầu năm nay 2018, Tòa án nhân dân Hà Nội đã kết án ông hai lần tù chung thân.

Cuối cùng các nhà lãnh đạo Việt Nam đã đạt được mục tiêu của mình và loại bỏ một đối thủ gây phiền nhiễu, có lẽ cũng là một người tham nhũng.

Công nghệ giám sát đã giúp các nhà điều tra Đức

Hầu hết các thủ phạm có lẽ không bị truy tố về hình sự. Vào ngày 24.04 sắp tới đây, Tòa Thượng thẩm Berlin sẽ bắt đầu phiên tòa xét xử nghi can Nguyễn Hải Long hiện nay 47 tuổi, mang quốc tịch Việt Nam và quốc tịch CH Séc, bị cáo buộc về hoạt động gián điệp và hỗ trợ việc cưỡng đoạt tự do. Nhưng như các Công tố viên công nhận, Nguyễn Hải Long chỉ giữ một vai trò nhỏ trong nhóm thực hiện vụ bắt cóc. Ông Long đã làm những gì mà người ta ra lệnh cho ông

Liệu rằng bị cáo Long biết rõ ông tham gia vào vụ bắt cóc như các Công tố viên nhà nước Đức quả quyết, hoặc liệu rằng bị cáo Long hoàn toàn không biết như ông ta đã khai, thì các thẩm phán phải làm rõ trong phiên tòa xét xử mà được dự kiến gồm 21 phiên xử.

Các nghi phạm khác có lẽ đã trốn thoát từ lâu, như Trung tướng tình báo Đường Minh Hưng và những mật vụ đến từ Paris. Hoặc là họ được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao, chẳng hạn như các nhân viên của Đại Sứ quán Việt Nam tại Berlin được cho là đã tham gia vào vụ bắt cóc. Sau đó 2 trong số họ đã bị Chính phủ Liên bang Đức trục xuất, trong đó có Đại tá Nguyễn Đức Thoa đại diện chính thức của tình báo. Một hành động tượng trưng, không có gì nhiều hơn.

Trong vụ này, hầu như không có bất kỳ người tham gia nào cung khai, kể cả 2 nạn nhân bị bắt cóc dẫu rằng họ có thể nói. Mặc dù thế, các nhà điều tra Đức đã tái dựng được từng phút của vụ bắt cóc. Công nghệ giám sát đã giúp họ: những chiếc xe do nghi phạm Nguyễn Hải Long thuê mướn đều có trang bị hệ thống định vị GPS. Nhờ đó mà họ biết được chính xác lộ trình của xe và xác định chính xác hành trình di chuyển đúng từng giây. Các đoạn băng video thu từ các trạm xăng đã tiết lộ ai đã lái xe, chiếc xe nào và khi nào. Một hệ thống kiểm tra tự động biển số xe, gọi là hệ thống Kesy, được sử dụng trong bang Brandenburg nhằm chống trộm xe, đã cung cấp thêm thông tin. Từ đó, các nhà điều tra đã phát họa được một họa đồ di chuyển của các thủ phạm và những chiếc xe của họ.

Vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đã được lên kế hoạch và tiến hành từ 9 tháng trước đó

Kế hoạch bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Đức có lẽ đã hình thành từ 9 tháng trước khi vụ bắt cóc xảy ra. Ngoài Berlin thì Praha là một cơ sở quan trọng của kế hoạch thực hiện vụ bắt cóc.

Theo báo cáo của nhân viên liên lạc của Sở Cảnh sát hình sự Liên bang Đức tại Cộng hòa Séc cho các đồng nghiệp của ông ở Đức, một tổ công tác cao cấp của Cục Cảnh Sát Truy Nã Tội Phạm (C52) Bộ Công An đã đến Praha vào tháng 9 năm 2016. Họ muốn kích hoạt các nguồn của mạng lưới tình báo ở Praha, một phần từ “khu xã hội đen (tội phạm hình sự) ở đây”, để truy tìm Trịnh Xuân Thanh ở đâu.

Thiếu tướng Nguyễn Dĩnh, Cục trưởng Cục Cảnh Sát Truy Nã Tội Phạm (C52) Bộ Công An tặng hoa lưu niệm cho Đại tá Lê Trọng Phúc

Ngày 16.09.2016, các cơ quan điều tra Việt Nam đã ban hành lệnh bắt giữ Trịnh Xuân Thanh. Là giám đốc một công ty con thuộc tập đoàn dầu khí quốc doanh PetroVietnam, ông Thanh chịu trách nhiệm về khoản lỗ 130 triệu Euro.

Ngày 30.09.2016, một lệnh truy nã quốc tế của nhà chức trách Việt Nam đã được gửi đến Đức. Như thông thường trong những trường hợp như vậy, Bộ Ngoại giao và Bộ Tư pháp Liên bang Đức đã kiểm tra yêu cầu này. Phía Đức phản ứng một cách thận trọng: Trước nhất chỉ có địa điểm lưu trú của Trịnh Xuân Thanh cần phải được xác định mà thôi.

Tuy nhiên, trong tháng 10 năm 2016 một tổ công tác của Bộ Công an Việt Nam đã đến Đức, một nhân viên liên lạc của Sở Cảnh sát Liên bang Đức tại Hà Nội đã xác định như thế. Mục tiêu của họ: tìm ra kẻ đào thoát Trịnh Xuân Thanh. Vào ngày 04.11.2016, Bộ Công an Việt Nam đã thông báo với phía Đức, họ biết rằng ông Trịnh đang ở Đức. Ngày nay khi nhìn lại thì điều đó giống như là một lời cảnh báo cuối cùng.

Trịnh Xuân Thanh đã đào thoát như thế nào?

Khoảng cuối tháng 7 đầu tháng 8 năm 2016 Trịnh Xuân Thanh đã trốn thoát bằng đường bộ (thường được gọi là đường „tiểu nghạch“), đi qua Lào, Thái Lan và đến Thổ Nhĩ Kỳ. Tại đây ông Thanh đã dùng hộ chiếu ngoại giao của mình để bay sang Đức (khi đó hộ chiếu ngoại giao Việt Nam được miễn Visa nhập cảnh Đức). Tại Đức ông Thanh gặp lại vợ và 2 con gái nhỏ của ông (đi bằng đường máy bay từ Việt Nam tới Đức), còn 2 con trai của ông thì ở lại Việt Nam.

Ông không muốn trở thành một “con tốt trong một cuộc đấu tranh quyền lực bẩn thỉu“, nhiều tháng sau ông Thanh đã viết như thế, khi ông ta đặt đơn xin tị nạn chính trị tại Đức vào ngày 29.05. 2017. Ông lưu ý rằng ông có nguy cơ bị tử hình ở Việt Nam. Cơ quan cứu xét tị nạn Liên bang Đức (viết tắt là Bamf) đã mời ông Thanh đến để phỏng vấn. Cuộc hẹn phỏng vấn là đúng 1 ngày sau vụ bắt cóc, luật sư của ông Thanh đã chờ đợi, nhưng không thấy ông xuất hiện.

Được biết, không phải lần đầu tiên Trịnh Xuân Thanh đến Đức xin tị nạn. Hồi đầu những năm 1990 ông Thanh đã đến  Đức xin tị nạn và sinh sống ở Đức trong ba năm. Sau khi bị bác đơn xin tị nạn ông Thanh đã trở về nước.

Tại Berlin, gia đình ông Thanh sống kín đáo trong một căn nhà riêng ở quận Spandau. Địa chỉ đăng ký nơi cư ngụ chính thức tại quận Wedding của Berlin (Chú thích của người dịch: có lẽ trong căn hộ của Người Buôn Gió) chỉ dùng để ngụy trang. Họ tránh tiếp xúc với những người khác trong số 16 nghìn người Việt tại thủ đô Berlin. Chỉ thỉnh thoảng ông Trịnh và vợ ông đi đến Câu lạc bộ Gatow với một người bạn thân để chơi gôn. Họ là những hội viên chưa chính thức của Câu lạc bộ ở đó. Người vợ rõ ràng không biết gì về việc ông Thanh vẫn giữ mối liên hệ tình ái với cô Đỗ Thị Minh Phương.

Quyết định bắt cóc Trịnh Xuân Thanh

Mùa hè năm ngoái, chính phủ Việt Nam tăng áp lực lên phía Đức. “Có một mối quan tâm lớn lao đến cuộc đấu tranh chống tham nhũng“, trong một báo cáo của cảnh sát Đức viết như vậy. Tại hội nghị thượng đỉnh G-20 ở Hamburg vào đầu tháng 7 năm 2017, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc hình như đã nói chuyện với bà Thủ tướng Đức về việc dẫn độ Trịnh Xuân Thanh. Nhưng có lẽ bà Angela Merkel đã làm cho ông Phúc ít hy vọng rằng Trịnh Xuân Thanh có thể được dẩn độ.

Trể nhất là vào lúc bấy giờ, lãnh đạo của Tổng cục An ninh đã quyết định dùng vũ lực bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Berlin đem về Việt Nam. Các đặc vụ tình báo biết rằng cô Đỗ Thị Minh Phương, người mà ông Thanh quen biết từ Bộ Công Thương, muốn bay đến Đức gặp người yêu của mình vào tháng Bảy năm 2017, như mọi khi bay ngang qua Paris. Đây là một cơ hội tốt để thực hiện vụ bắt cóc mà được giữ tối mật.

Nghi phạm Nguyễn Hải Long

Các nhà điều tra Đức không thể nói chính xác, nghi phạm Nguyễn Hải Long đã nhận lệnh từ ai. Vào ngày 18.07.2017, ông đã thuê mướn một chiếc xe BMW X5 màu ánh bạc của một văn phòng cho thuê xe tại khu chợ Sapa Việt Nam ở Praha. Văn phòng dịch vụ chuyển tiền của ông Long chỉ cách đó một vài mét.

Nguyễn Hải Long là người lao động hợp tác thời Đông Đức cũ, nhưng chỉ sống ở Đông Đức trong một thời gian ngắn. Năm 1990, ông trở về Việt Nam, vào năm 1991, ông lại sang Đức xin tị nạn, và cuối cùng bị từ chối vào năm 1996. Từ năm 1999, ông sống ở Cộng hòa Séc cùng với bạn gái và con cái của họ.

Sau khi thuê chiếc xe BMW X5, ông Long đã đưa chiếc xe này cho một người đàn ông Việt Nam để lái đến Berlin với một người Việt Nam khác. Chiếc xe này được sử dụng để theo dõi và giám sát ngày đêm cặp tình nhân. Hai ngày sau, ông Long thuê một chiếc xe VW Multivan màu ánh bạc, cũng tại văn phòng cho thuê xe ở Praha, chiếc xe này chính là chiếc xe được dùng để bắt cóc. Ông Long đã đích thân lái chiếc xe này đến Berlin. Tuy nhiên, vào buổi sáng ngày thực hiện vụ bắt cóc, chiếc xe này lại do một người khác lái.

Trung tướng tình báo Đường Minh Hưng

Những kẻ bắt cóc cố gắng che giấu danh tính của họ, nhưng vô ích. Mặc dù họ đột ngột thay đổi khách sạn, trong thời gian ngắn họ hủy bỏ phòng đã được đặt trước và thanh toán bằng tiền mặt, nhưng khi đặt trước phòng ở khách sạn, họ lại lấy tên thật.

Dường như họ cũng không để ý đến các camera giám sát trong các khách sạn, sau này các nhân viên điều tra Đức dễ dàng nhận ra những khuôn mặt của họ. Chỉ có tướng Đường Minh Hưng là hành động thận trọng hơn. Phòng của ông ở khách sạn Sylter Hof đã được thuê bởi một nhóm mật vụ khác, phòng này đã trở thành trung tâm chỉ huy vụ bắt cóc. Người đàn ông mật vụ cao cấp hiếm khi rời khỏi phòng và ít tiếp khách, chẳng hạn như Nguyễn Đức Thoa đồng nghiệp tình báo của ông từ Đại sứ quán Berlin.

Vào buổi sáng xảy ra vụ bắt cóc, tướng Hưng rời khách sạn lúc 8 giờ 18 phút và không trở lại. Cùng ngày, Nguyễn Hải Long đã đến quầy lễ tân khách sạn để hủy bỏ phòng đã được đặt trước cho những ngày kế tiếp, trong khi một mật vụ khác từ Praha đến khách sạn lấy dùm hành lý cho Trung tướng Hưng.

Chỉ vài giờ sau vụ bắt cóc ở Tiergarten, cô Đỗ Thị Minh Phương, người tình của Trịnh Xuân Thanh, được đưa ra khỏi nước Đức. Một nhân viên Đại sứ quán lái xe cùng một người bạn đến khách sạn Sheraton để lấy hành lý. Một chiếc vali, đồ trang điểm, túi giấy của Louis Vuitton và Chanel. Họ chỉ không nhìn thấy, bỏ quên một chiếc áo sơ mi nam trong phòng khách sạn. Sau đó họ mang hành lý đến Sân bay Tegel cho cô Minh Phương.

Hai người Việt Nam đi kèm theo canh giữ cô Minh Phương trên phi cơ bay qua Bắc Kinh và Seoul đến Hà Nội, Đại Sứ quán ở Berlin đã đặt mua vé máy bay này của hãng hàng không Trung Quốc. Sau đó từ Hà Nội cô Đỗ Thị Minh Phương đã viết cho một người bạn gái nói rằng cô đã bị gãy cánh tay và phải đến bệnh viện. Có lẽ cô đã bị thương khi chống cự lại những kẻ bắt cóc cô. Nhà chức trách Đức không biết hiện nay sức khỏe cô như thế nào.

Tướng Đường Minh Hưng cũng vội vàng rời khỏi nước Đức. Ông được một mật vụ dùng xe thể thao hạng sang Porsche chở đến Praha. Còn Nguyễn Hải Long lái chiếc xe VW bắt cóc trở lại thủ đô Séc.

Vào buổi tối, cả ba gặp nhau trong một nhà hàng Việt Nam ở Praha. Đó có phải là buổi tiệc ăn mừng thực hiện thành công vụ bắt cóc hay không?

Mọi người đã uống rất nhiều bia, Nguyễn Hải Long kể lại với cảnh sát như thế. Ngày hôm sau, vị tướng này đi đến Moscow để bay trở về Hà Nội. Cho đến nay các nhà điều tra Đức vẫn không biết Trịnh Xuân Thanh bị chở bằng máy bay về Việt Nam khi nào và như thế nào.

Trung tướng tình báo Đường Minh Hưng vội vàng rời khỏi nước Đức bằng chiếc xe thể thao hạng sang Porsche – Ảnh minh họa

Phản ứng của chính phủ Đức

Bộ Ngoại giao Đức lên án, vụ bắt cóc này là “vi phạm trắng trợn luật pháp Đức và công pháp quốc tế mà chưa từng có tiền lệ “. Chính phủ Liên bang Đức sau đó đã triệu tập Đại sứ Việt Nam Đoàn Xuân Hưng và trục xuất hai nhân viên đại sứ quán được cho là đã tham gia vào vụ bắt cóc, trong đó có Đại tá Nguyễn Đức Thoa đại diện chính thức của tình báo.

Việt Nam đã không công khai xin lỗi về hành động bạo ngược của mình, như yêu cầu của chính phủ Đức cho nên chính phủ Đức đã đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam. Các nhà ngoại giao Việt Nam không còn được phép nhập cảnh vào Đức mà không có Visa. Việc phê chuẩn Hiệp định Thương mại tự do giữa EU và Việt Nam cũng đã bị đình trệ do hậu quả của vụ bắt cóc.

Trước mắt, áp lực của Đức đã có hiệu quả: Các quan sát viên của Đại Sứ quán Đức được vào tham dự 2 vụ án xét xử Trịnh Xuân Thanh tại Hà Nội. Hình phạt tử hình cũng được loại trừ.

Việt Nam cho con trai của Trịnh Xuân Thanh được xuất cảnh sang Đức thăm mẹ

Trịnh Xuân Thanh đang bị giam trong một nhà tù ở Hà Nội. Sức khỏe ông ta là tốt trong hoàn cảnh như thế này, bạn thân của ông ấy ở Berlin nói. Mỗi tháng một lần, người thân được phép đến thăm ông, một trong số 2 con trai của ông đã có thể xuất cảnh sang Đức để thăm mẹ. Trong phiên tòa sắp tới xét xử nghi phạm Nguyễn Hải Long sẽ có sự tham dự của bà luật sư Schlagenhauf, đại diện cho Trịnh Xuân Thanh với tư cách là người bị hại.

Phiên tòa xét xử sẽ chứng minh rằng thân chủ của tôi đã bị một đội mật vụ Việt Nam dùng vũ lực bắt cóc từ Berlin – mà phía Việt Nam luôn luôn phủ nhận“, bà luật sư Petra Schlagenhauf nói. Bà kêu gọi chính phủ Đức can thiệp trả tự do cho thân chủ của mình. „Một vụ việc gây phẩn nộ như vậy thì không thể nào để yên mà không có một phản ứng rõ rệt của Chính phủ Liên bang Đức“.

Trịnh Xuân Thanh được công nhận cho tị nạn ở nước Đức

Trong khi đó, đơn xin tị nạn của Trịnh Xuân Thanh cũng đã được quyết định. Cơ quan Liên bang về nhập cư và tị nạn (Bamf) đã gửi quyết định vào ngày 5/12/2017, bốn tháng sau khi vụ bắt cóc xảy ra:

Trịnh Xuân Thanh được công nhận cho tị nạn ở nước Đức.

Chú thích của người dịch: Luật tỵ nạn của Đức rất khó với những tiêu chuẩn rất khắt khe, theo thống kê tỷ lệ người Việt Nam được công nhận tị nạn không đến 1% trên tổng số người Việt đặt đơn xin tị nạn, người xin tị nạn phải có bằng chứng rõ ràng về việc bị truy bức ở quê hương. Thành thử nếu không có vụ bắt cóc xảy ra, Trịnh Xuân Thanh rất có thể đã bị bác đơn xin tị nạn. Vụ Trịnh Xuân Thanh bị mật vụ từ Việt Nam sang bắt cóc chính là một bằng chứng rõ ràng và hết sức thuyết phục để Cơ quan Liên bang về nhập cư và tị nạn (Bamf) đi đến quyết định, Trịnh Xuân Thanh được công nhận cho tị nạn ở nước Đức.

Trịnh Xuân Thanh và vợ thỉnh thoảng chơi gôn ở Câu lạc bộ Gatow tại Berlin ( Foto: Google maps)

Hiếu Bá Linh – Thoibao.de (Biên dịch)

Một trung tá công an treo cổ tự sát trong khách sạn

Một trung tá công an treo cổ tự sát trong khách sạn

Khách sạn nơi một trung tá công an treo cổ chết. (Hình: Tuổi Trẻ)

BÌNH DƯƠNG, Việt Nam (NV) – Sau khi thấy ông khách vào nghỉ nhiều giờ không ra ngoài, nhân viên khách sạn mở cửa kiểm tra thì phát giác nạn nhân đã treo cổ tự sát.

Báo Tuổi Trẻ cho hay, trưa 21 Tháng Tư, Công An tỉnh Bình Dương đã khám nghiệm hiện trường, điều tra nguyên nhân ông Trần Văn Đông (45 tuổi), trung tá, cán bộ công an tỉnh này, “chết bất thường trong khách sạn.”

Nạn nhân

Nạn nhân

Ảnh: internet

Cách đây vài năm, khi nghe câu “Ai biểu đi xe tay ga, đeo hột xoàn chi cho nó chém?!” Của người nhà hung thủ vụ chặt tay cướp xe SH, tôi đã shock!

Nạn nhân không có quyền đi xe tay ga, mang hột xoàn ư? Và vì đi xe tay ga, mang hột xoàn thì đáng bị xâm hại sức khỏe, thân thể, tính mạng một cách vi phạm pháp luật, vi Hiến ư? Nghĩ gì kỳ vậy?

“Chắc phải sao nó mới hiếp…” là một câu nói tương tự. Phải sao là phải sao? “Đừng bắt chúng tôi ăn mặc ra sao. Hãy yêu cầu chúng nó đừng hãm hiếp!”- đó mới là một thông điệp nhân văn.

Ở nước ngoài, tại các bãi biển… tắm truồng, người ta vẫn lịch sự. Ở Việt Nam, một cái váy xẻ hơi cao, một cổ áo hơi sâu của phụ nữ cũng có thể làm thú tính của một số kẻ nổi lên. Thậm chí, nạn nhân có khi chỉ là những đứa trẻ…

Tâm lý đổ lỗi cho nạn nhân là một tâm lý phổ biến của đám đông. Từ tâm lý đến hành động, lời nói, văn bản đổ lỗi cho nạn nhân là 1 quá trình nhanh chóng. Và điều đó rất đáng kinh tởm!

Nhân vật của tôi- người phụ nữ ở Long An bị hiếp dâm và làm đơn xin… ở tù- là một nạn nhân như vậy. Khi tôi phỏng vấn, chị ấy đã khóc. Đơn thuần là câu hỏi của tôi được tích tụ từ việc tiếp xúc với hơn 100 nạn nhân hiếp dâm, ấu dâm trước khi gặp chị. Nó phá vỡ những nghi kỵ, lo âu, sợ hãi mà chị từng bị những “kẻ đổ lỗi cho nạn nhân” gây ra.

Nếu gọi hành vi hiếp dâm/ấu dâm là đâm một vết thương thể xác lẫn tinh thần cho nạn nhân; thì việc đổ lỗi cho nạn nhân chính là “xé toạc” vết thương tinh thần của họ. Vết thương tinh thần luôn lâu lành hơn! Thậm chí, nó gây chết người “tốt hơn” vết thương thể xác…

Tôi quan sát mấy ngày gần đây và thấy những “kẻ đổ lỗi cho nạn nhân” rất đông. Có nhiều phụ nữ trong số ấy. Và cả những người làm báo. Tìm hiểu sâu, tôi biết họ đều có lý do…

Hãy đặt mình vào vị trí nạn nhân. Nạn nhân luôn đơn độc ở xã hội có nhiều “kẻ đổ lỗi cho nạn nhân”. Trong một cuộc nói chuyện với một người… suýt là nạn nhân của 1 cuộc hiếp dâm, tôi có nói đại ý nạn nhân tương tự vụ của em không có hoàn cảnh gia đình đầy đủ như em, không có bản lĩnh dám yêu (nghề) và dám bỏ (một tòa soạn danh tiếng) như em vì không chấp nhận thỏa hiệp với những thằng tinh trùng lên não.

Hiểu và đứng về nạn nhân mới là cách khiến những “hung thủ tương lai” phải chùn bước khi nghĩ tới cách phạm tội. Kể cả người phụ nữ nào thỏa hiệp chấp chận vị hiếp dâm để nhận một vị trí thì cũng cần xem nguyên nhân là gì. Một đứa trẻ bị ấu dâm đôi khi chỉ bị dụ vì viên kẹo hay vài nghìn đồng…

Giả sử một cô gái vừa ra khỏi Đại học Báo chí bị hiếp dâm bởi 1 trưởng ban hay một đàn anh nào đó; thì cô ấy chỉ là con cừu non trước những người đàn ông không chỉ từng trải đường đời mà từng trải đường nghề- thứ nghề đặc thù. Cô ấy có được ai “giúp sức” thì vẫn chỉ là hạt cát trước một tập thể của những con người mà đầu lắc không kêu vì não “hóa thạch” chứ “có sạn” là chuyện thường!

Lần nữa, hãy nghĩ cho nạn nhân!

Silicon Valley University bị đóng cửa vì là ‘lò bán văn bằng’

Silicon Valley University bị đóng cửa vì là ‘lò bán văn bằng’

Trường Silicon Valley University vừa bị đóng cửa. (Hình: SVU)

SACRAMENTO, California (NV) – Các giới chức thanh tra tiểu bang California mới đây đã đột ngột đóng cửa một trường đại học tư thục ở thành phố San Jose, có khoảng gần 4,000 người ghi danh học, phần lớn đến từ các quốc gia khác, sau khi có cuộc điều tra của báo San Francisco Chronicle cho thấy trường này đã bị thu hồi chứng nhận văn bằng từ nhiều tháng trước.

Silicon Valley University được nhiều người ở ngoại quốc coi là cửa dẫn vào Mỹ, để đi làm, vì trường có khả năng giúp họ có chiếu khán sinh viên và làm việc tạm thời.

Hai người sáng lập ra trường Silicon Valley University, ông Feng-Min “Jerry” Shiao và Mei Hsin “Seiko” Cheng, từng là chồng vợ nhưng nay đã ly dị và cáo buộc lẫn nhau là làm thất thoát hàng triệu đô la trong quỹ của trường qua các tiêu xài cá nhân.

Ông Shiao bị loại ra khỏi ban điều hành nhà trường sau khi lấy bất hợp pháp số tiền gần $35 triệu, theo đơn kiện. Ông Shiao tố lại là bà Cheng dùng tiền nhà trường để đầu tư địa ốc.

Hồ sơ nộp tại tòa cho hay cả sở thuế IRS và Bộ Tư Pháp tiểu bang đều đang điều tra. Một cơ quan tiểu bang California đưa giấy phạt nhà trường về 15 vi phạm, từ không giữ hồ sơ minh bạch cho tới thu nhận sinh viên trái phép.

Nhà trường thu hàng chục triệu đô la tiền học phí từ các sinh viên nhưng không cho biết số tiền đó đi đâu. Các sinh viên đã bày tỏ sự lo ngại về giá trị của văn bằng do trường cung cấp. Họ nói rằng không có được việc làm kỹ thuật trả lương cao như được hứa hẹn, cũng như việc giảng dạy chỉ sơ sài.

Trường Silicon Valley University mất chứng nhận đủ khả năng hoạt động vào ngày 7 Tháng Mười Hai, 2017. Tổ chức chứng nhận, Accrediting Council for Independent Colleges and Schools, hiện cũng đang bị chính phủ liên bang điều tra. Trường Silicon Valley University nay không còn được cấp văn bằng cho ai ở tiểu bang California.

“Cách hoạt động của họ không tốt,” theo lời Dang Nguyen, một sinh viên Việt Nam, có bằng master về quản trị kinh doanh từ trường SVU trước khi rời trường hồi năm ngoái. “Sinh viên nơi đây chỉ muốn có visa và đi kiếm việc làm.”

Kể từ năm 2014, trường SVU chưa bao giờ có hơn 28 nhân viên trong ban giảng huấn, cho số sinh viên gần 4,000 người. (L.Tâm)

Hằng năm trung bình có 94 ngàn người Việt Nam chết vì ung thư

Hằng năm trung bình có 94 ngàn người Việt Nam chết vì ung thư

2018-04-20
 

Một bệnh viện tại Sài Gòn bị quá tải, bệnh nhân phải nằm trên lối đi. (Ảnh minh họa)

Một bệnh viện tại Sài Gòn bị quá tải, bệnh nhân phải nằm trên lối đi. (Ảnh minh họa)

 RFA
 

Phát biểu tại buổi hội thảo, Phó giáo sư – Tiến sĩ Trần Văn Thuấn, giám đốc bệnh viện K, Viện trưởng Viện Nghiên cứu phòng chống ung thư cho biết, hiện ung thư đang trở thành gánh nặng đối với nhiều nước, đặc biệt là các nước nghèo và đang phát triển. Theo ông, gánh nặng ung thư ngày càng gia tăng tại Việt Nam và đòi hỏi sự quan tâm của toàn xã hội.

Theo Tổ chức ghi nhận ung thư toàn cầu (GLOBOCAL) và Viện Nghiên cứu và phòng chống ung thư quốc gia, tại Việt Nam mỗi năm có hơn 126 ngàn ca mắc bệnh ung thư mới và khoảng 94 ngàn người tử vong vì ung thư. Đa số người bị bệnh ung thư đến điều trị ở giai đoạn cuối nên việc chữa trị càng khó khăn.

Cũng theo ông  Thuấn, bệnh ung thư nếu phát hiện sớm thì có thể chữa khỏi được, ông đưa ra ví dụ với bệnh ung thư vú nếu phát hiện ở giai đoạn 1 thì tỷ lệ điều trị thành công 95 %, giai đoạn 2 từ 70 đến 75%, giai đoạn 3 tỷ lệ chữa khỏi là 65 %, nhưng đến giai đoạn 4 thì chỉ 5% chữa khỏi bệnh.

Phó giáo sư – Tiến sĩ Trần Văn Thuấn cũng đưa ra lời khuyên, nên có thói quen đi khám bệnh để phát hiện bệnh sớm, cơ hội điều trị thành công cao hơn.

Cũng tại buổi hội thảo, Phó giáo sư – Tiến sĩ Trần Đắc Phu, Cục trưởng Cục Y tế dự phòng cho biết Việt Nam đang đối mặt sự gia tăng ngày càng nhiều của các bệnh không lây nhiễm, trong đó có bệnh ung thư. Theo ông các bệnh không lây nhiễm chiếm 2/3 tổng số các ca bệnh và tử vong trên toàn lãnh thổ Việt Nam, trong đó tử vong do ung thư chiếm 18%.

Ông Trần Đắc Phu cũng cho biết ung thư và các bênh không lây nhiễm khác là nguyên nhân quá tải bệnh viện. Ông khuyên mọi người không nên hút thuốc lá, không lạm dụng rượu bia, chế độ dinh dưỡng hợp lý, tập thể dục… để phòng tránh bệnh ung thư và các bệnh không lây nhiễm khác.

Con trai Phó chủ tịch Đà Nẵng bị bắt vì sử dụng ma tuý ·

Ngày Phán Xét shared a link.
CANHBAOVN.COM
Qua kiểm tra hành chính khách sạn M.L trên đường Nguyễn Chí Thanh sáng ngày 9.6, công an thành phố Đà Nẵng phát hiện ba đối tượng Huỳnh Minh Hậu (SN 1995), Nguyễn Đăng Thành Phước (SN 1995) và Dương Hồng Vân (SN 1998) có biểu hiện phê ma tuý…

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ

 

(NLĐO) – Sự bình tĩnh trong giờ khắc sinh tử của nữ phi công Tammie Jo Shults, 56 tuổi, làm việc cho hãng hàng không Southwest Airlines đã cứu sống 144 hành khách.

Hôm 17-4, bà Shults điều khiển chiếc Boeing 737-700 số hiệu 1380 từ TP New York đến TP Dallas nhưng buộc phải hạ cánh khẩn cấp xuống sân bay quốc tế Philadelphia. Nguyên nhân là 1 trong 2 động cơ máy bay bị phát nổ giữa không trung ở độ cao gần 10 km, hút 1 hành khách suýt rơi ra ngoài.

Nạn nhân là bà Jennifer Riordan, 43 tuổi, phó chủ tịch ngân hàng Wells Fargo. Bà gặp nạn khi đang trên đường trở về bang New Mexico để đoàn tụ cùng gia đình sau chuyến công tác ở New York. Mảnh vỡ của động cơ văng vào cửa sổ nơi bà Riordan ngồi, tạo thành lỗ hổng lớn và hút bà ra ngoài tới phần eo.

Các hành khách đã hợp sức để kéo Riordan vào nhưng bà bị chấn thương nặng ở đầu. Sau khi máy bay hạ cánh khẩn xuống Philadelphia, bà được đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng đã tử vong.

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 1.

Bà Jennifer Riordan (phải), người thiệt mạng trong vụ nổ động cơ máy bay. Ảnh: Facebook

Về phần nữ phi công cầm lái chiếc máy bay gặp nạn, dù cận kề lằn ranh sinh tử nhưng bà Shults vẫn bình tĩnh thông báo về sự cố cho trạm kiểm soát không lưu, yêu cầu họ chuẩn bị sẵn xe cứu thương trên đường băng.

“Một bộ phận máy bay của chúng tôi đã bị mất, vì vậy chúng tôi cần giảm tốc độ. Máy bay không cháy. Họ nói có một lỗ hổng và ai đó bị hút bay ra ngoài. Chúng tôi đã làm cho hành khách bị thương” – bà Shults nói.

Trong khi đó, hành khách lấy mặt nạ oxy đeo lên mặt, quay lại video và nói lời tạm biệt người thân. Tuy nhiên, điều kỳ diệu đã xảy ra khi chiếc Boeing 737-700 hạ cánh an toàn vào khoảng 11 giờ 30 phút (giờ địa phương). Lúc hành khách bước xuống máy bay, bà Shults gửi lời cảm ơn vì sự dũng cảm của họ.

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 2.

Nữ phi công Tammie Jo Shults (phải) được tôn vinh như một anh hùng. Ảnh: Twitter

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 3.

Nữ phi công Tammie Jo Shults. Ảnh: Twitter

Rất nhiều người trong số 144 hành khách đã ca ngợi bà Shults trên mạng xã hội. Hành khách tên Amanda Bourman viết trên Instagram: “Phi công Tammy Jo thật tuyệt vời. Bà ấy đã hạ cánh xuống Philly một cách an toàn”.

Một người khác viết: “Đó là một người anh hùng thực thụ. Chúc bà và phi hành đoàn những điều tốt đẹp nhất”.

Được biết động cơ phát nổ là loại CFM56 có giá 10 triệu USD với đường kính cánh quạt là 1,7 m.

Chủ tịch Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia Mỹ Robert Sumwalt cho biết phi hành đoàn thường trải qua huấn luyện để xử lý các tình huống tương tự.

“Họ tập luyện trong máy mô phỏng và thực hiện xử lý các hành động khẩn cấp như máy bay mất động cơ… Họ đã làm công việc mà các phi công chuyên nghiệp được đào tạo” – ông Sumwalt nói.

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 4.

Hành khách đeo mặt nạ oxy và cầu nguyện. Ảnh: Facebook

Bà Schults là một trong những nữ phi công lái máy bay chiến đấu đầu tiên của hải quân Mỹ, điều khiển một chiếc F-18. Ban đầu, bà nộp đơn vào không quân Mỹ mà không được nhận nhưng sau đó, hải quân Mỹ lại đồng ý.

Năm 1993, bà rời hải quân Mỹ và gia nhập hãng hàng không Southwest Airlines. Bà mẹ hai con hiện sống cùng với chồng, cũng là phi công, ở Fair Oaks Ranch, bang Texas – Mỹ.

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 5.

Thần kinh thép của nữ phi công cứu máy bay Mỹ nổ động cơ - Ảnh 6.

Đông cơ chiếc máy bay phát nổ. Ảnh: EPA, Reuters

Phạm Nghĩa (Theo Reuters, Daily Mail), Người Lao Động

Anh ấy tên là Tất Thành Cang.

 
 
 
Image may contain: 1 person, smiling

Nguyen Thien Nhan

Thông báo: Anh ấy nhập viện vì bị mệt tim sau khi truyền thông đưa tin ấy dàn xếp bán đất công sản cho Cường Đô La.

Và anh ấy đã xuất diện sau khi TP.HCM yêu cầu hủy hợp đồng mua bán này.

Anh ấy tên là Tất Thành Cang. Bệnh viện Chợ Rẫy chuẩn đoán anh ấy bị bệnh tim. Chúc mừng anh ra viện.

Những bài học “nhớ đời” của 1 người Việt sống ở Mỹ

 
Kimtrong Lam
Những bài học “nhớ đời” của 1 người Việt sống ở Mỹ

Anh Misha Doan – một việt kiều ở Boston chia sẻ về những cú sốc khi mới chuyển từ Việt Nam sang sống ở nước tư bản giàu nhất thế giới

“Việt Nam mà anh, có phải Mỹ đâu? Mà sao anh thay đổi nhiều thế từ khi sang Mỹ , nhát chết hẳn lên?”, cậu em nhún vai bảo.

Ở Việt Nam, tôi có thằng em thường hay vượt đèn đỏ khi đi xe máy. Ngồi sau nó mà run, la nó thì nó trả lời tỉnh queo: “Không có Cảnh sát Giao thông mà anh, em nhòm kỹ rồi!” Nghe tôi nói không phải vì sợ Cảnh sát mà phải chấp hành Luật giao thông thì nó nhún vai: “Việt Nam mà anh, có phải Mỹ đâu? Mà sao anh thay đổi nhiều thế từ khi sang Mỹ , nhát chết hẳn lên?” Nghe nó nói vừa tức vừa giật mình vì bắt gặp lại hình ảnh mình của bao năm trước qua cách lý sự của nó.

Cảnh chen lấn xô đấy thường thấy trong các nơi đông người ở VN
Hồi mới sang Mỹ tôi ở cùng nhà với một đám sinh viên Việt Nam du học. Một hôm cả bọn tổ chức mở tiệc , mời cả bạn bè tới dự nữa, đông vui lắm. Ông chủ nhà cũng dự và kéo theo một ông bạn mà qua lời giới thiệu thì ông đó làm trong ban lãnh đạo một tổ chức cộng đồng người Việt tại Boston.

Khi mọi người khui bia, cụng ly thì ông khách kia giơ tay ngăn một cô bé lại và hỏi “Cháu sinh năm bao nhiêu?” Khi nghe cô bé trả lời là năm 1990 thì ông lắc đầu: “Vậy thì cháu chưa được 21 tuổi, cháu không được uống rượu bia”. Tôi đứng gần đó nên huơ huơ tay: “Đừng lo chú ơi, con bé này dân miền Tây tửu lượng cao lắm, cháu đã từng uống với nó rồi, không sao đâu!”.

Ông khách nghiêm mặt: “Luật pháp không cho phép, mọi người nên nhớ là chúng ta đang ở trên đất Mỹ!”. Tôi phẩy tay nói với cô bé: “Cứ uống đi, đừng lo, có ai biết đâu!”. Ông khách hơi lớn tiếng nói gay gắt: “Vậy thì mọi người cứ tự nhiên còn tôi sẽ không tham gia nữa. Tôi không thể ngồi yên chứng kiến sự phạm luật. Lẽ ra tôi phải báo Cảnh sát mới đúng”. Rồi ông ấy bỏ ra về thật. Buổi nhậu sau đó vẫn tiếp diễn, cả bọn ăn uống, cười dỡn, chả ai còn để ý đến “ông khùng” (theo cách gọi của người trong bữa nhậu đối với ông khách) nữa.

Cứ thấy xe chạy ẩu là người ta nghĩ ngay: “Chắc là mới từ Việt Nam qua!”

Bên Mỹ nếu không có bảng cấm thì xe được phép quẹo phải khi đèn đỏ trong khi lưu thông. Một lần đứng chờ quẹo phải lâu quá vì xếp hàng dài nên tôi tấp vô trạm xăng bên tay phải để băng tắt đâm ra đường cần đi. Đứa em ngồi kế hỏi : “Ủa, anh không đổ xăng à?” Tôi nói : “Không, xăng còn nhiều, anh quẹo vô để tránh cái đèn đỏ thôi!”.

Nó liền cằn nhằn: “Sao anh làm kỳ thế, anh xem có ai làm như anh không? Qua Mỹ rồi anh phải tập sống cho đúng Luật đi cứ nếu không thì khó tồn tại lắm”. Nghe nó cự tôi vừa tức, vừa mắc cỡ. Chắc đoán được tâm trạng của tôi nên nó an ủi: “Hầu như ai mới qua cũng như anh thôi, dần dần rồi mới quen”.

Rồi nó kể cho tôi nghe một câu chuyện xảy ra với chính nó. Đâu khoảng giữa những năm 1990 có làn sóng Việt Kiều về Việt Nam đầu tư nhất là trong lãnh vực công nghệ thông tin. Một lần nó chở “boss” (sếp – PV) của nó là một Việt kiều đi bằng xe máy trong Sài Gòn.

Vừa để tiết kiệm thời gian và cũng vừa muốn chứng minh cho ông chủ thấy sự nhanh nhẹn , năng động của bản thân nên thằng em chạy lạng lách rồi cũng có màn tấp vô cây xăng để tránh đèn đỏ y hệt như tôi vừa làm.

Ngỡ được ông chủ khen, ai ngờ cuối buổi ông dội cho gáo nước lạnh: “Bạn vô kỷ luật lắm. Cây xăng là nơi để bán xăng chứ không phải là đường để lưu thông, sao bạn không mua xăng mà lại chạy tắt qua đó? Nếu muốn làm việc với tôi thì bạn phải học được tính kiên nhẫn, cẩn thận và tuyệt đối tuân thủ kỹ luật …”

Lời nhận xét của ông chủ đã làm nó thay đổi hoàn toàn cách nghĩ, lối sống và nó đã tuân thủ những gì chủ nhắc nhở. Kết quả là nó làm việc khá lâu trong Công ty phần mềm của ông chủ Việt Kiều đó, được cất nhắc lên các chức vụ cao rồi được Công ty đưa qua Mỹ làm việc, được Công ty bảo trợ để xin Thẻ Xanh…

Misha Doan ( Học Luật và báo chí ở Nga và đã sống ở Nga 30 năm. Sau đó, anh chuyển sang Mỹ và đã định cư ở quốc gia này 10 năm cho đến nay)

Image may contain: 14 people, people smiling, crowd and outdoor
Image may contain: 3 people, people smiling, people sitting
Image may contain: car and outdoor

Nóng: Người phụ nữ tự sát tại ĐSQ VN ở Malaysia có ‘quan hệ’ với cán bộ lãnh sự?

Nóng: Người phụ nữ tự sát tại ĐSQ VN ở Malaysia có ‘quan hệ’ với cán bộ lãnh sự?

VOA

Khánh An

Ngay buổi sáng ngày xảy ra vụ “tự sát”, bà Mai gọi điện thoại về gia đình nói nhớ các con và muốn về Việt Nam thăm con. Ảnh: FB nhạn nhân

Trần Thị Mai, người phụ nữ 37 tuổi, mà tin nói là dùng dao tự sát ngay bên trong Đại sứ quán (ĐSQ) Việt Nam ở Malaysia ngày 3/4, có “quan hệ” với một cán bộ làm việc tại đây và có con với người này. Trước khi xảy ra vụ việc, bà Mai từng bị “đe dọa” và chèn ép “đến mức sắp điên”, nhiều nguồn tin thân cận khác nhau tiết lộ với VOA-Tiếng Việt.

Theo tin nhắn được cho là của bà Mai gửi cho một người bạn lớn tuổi mà VOA-Tiếng Việt nhận được từ một nguồn tin đã tiếp xúc với bà Mai trước khi xảy ra vụ án, bà Mai đã tìm cách tiếp xúc với “ngài Đại sứ” Việt Nam ở Malaysia để “giải trình” sự việc và nhờ giúp đỡ đưa bà về Việt Nam vì viên cán bộ dưới quyền ông có hành động “đe dọa” và “cắt luôn nguồn sinh tồn của hai mẹ con”.

Bà Mai bắt đầu sang Malaysia làm việc khoảng 3 năm nay và “đi đi về về” giữa Malaysia và Việt Nam thường xuyên, gia đình của bà Mai nói với VOA nhưng không tiết lộ chi tiết về diện lao động của bà.

Ba đứa con của bà Mai, đứa bé nhất chưa đầy 7 tháng tuổi, được giao cho gia đình ở Việt Nam chăm sóc.

Một nguồn tin khác thân cận với gia đình bà Mai cho VOA biết bà đã ly dị với chồng và có “quan hệ” dẫn tới có con với một cán bộ tại Đại sứ quán Việt Nam ở Kuala Lumpur, Malaysia, nhưng ông này không nhận đứa trẻ là con mình.

Vẫn theo nguồn tin này, ngay buổi sáng ngày xảy ra vụ “tự sát”, bà Mai có gọi điện thoại về gia đình, nói rằng bà nhớ các con và muốn về Việt Nam thăm con. Nhưng gia đình đã ngăn “không cho đi lại đó [Đại sứ quán] vì đi lại đó là chết, mất mạng”.

Trong các tin nhắn tâm sự với bạn, bà Mai nói không muốn “đấu” với người bố của đứa con vì người này dù có “ác” với bà như thế nào đi nữa, nhưng dù sao cũng là “con của ông ấy”.

Bà nói bà “chỉ hy vọng im lặng nuôi con nhưng không được, ông cứ ngoài miệng nói nhân hậu, ở trong thì đáng sợ”.

Nội dung tin nhắn còn cho biết bà đã bị người đàn ông này đe dọa không cho đến đại sứ quán, nếu đến sẽ kêu cảnh sát Malaysia bắt.

Theo một nguồn tin thân cận khác tiết lộ với VOA, bà Mai sang Malaysia làm việc theo dạng du lịch và ở lại làm việc bất hợp pháp nên có nguy cơ bị đi tù nếu cảnh sát bắt được.

“Cháu không hiểu người với người sao cứ giết chết nhau mới hả dạ sao khi họ là người có lỗi”, một nội dung tin nhắn nói.

Tin nhắn cho biết thêm rằng bà Mai từng tìm đến môi giới để giúp đưa về Việt Nam “nhưng họ sợ không ai dám đưa cháu về cả”.

Còn đến Đại sứ quán để làm giấy thông hành thì “không gặp được ngài Đại sứ”, lại sợ bị hại nên bà phải “vừa kiếm tiền vừa tìm cách về nước”.

Một ngày trước khi xảy ra sự việc, bà Mai tiết lộ với một người ở tại Việt Nam rằng bà sẽ đến ĐSQ vào ngày hôm sau để “phơi bày” mọi chuyện, “còn chuyện ngoài ý muốn, có khi em tự tử thật”, nguồn tin giấu tên này tiết lộ với VOA.

Vì vụ án vẫn đang trong vòng điều tra, nên VOA không thể kiểm chứng về mức độ xác tín của các nguồn tin đã nhận được.

Bà Trần Thị Mai được cho biết đã dùng dao mang theo trong túi xách và tự đâm vào ngực mình sau khi đến ĐSQ để làm thủ tục xin cấp giấy thông hành về nước hôm 3/4.

Những hình ảnh từ camera, do ĐSQ cung cấp cho cảnh sát Malaysia, cho thấy sau khi đến đây với một người đàn ông được cho là người môi giới, bà Mai đã tỏ ra tức giận với người ở bên trong đại sứ quán và sau đó rút dao tự sát, thanh tra Mohd Ridzuan Bin Alang, người phụ trách điều tra nói với VOA-Tiếng Việt hôm 6/4.

“Bởi vì mọi người chạy tán loạn nên tôi chưa thể xác định được bà ấy giận dữ với ai”, thanh tra Ridzuan Alang nói thêm.

Ông cho biết người môi giới hiện đã bỏ trốn và bà Mai có vẻ như đang gặp trục trặc với visa để về nước.

Bộ Ngoại giao Việt Nam chiều ngày 3/4 ra thông cáo nói: “Tại nơi làm thủ tục, khi chưa nộp hồ sơ và tiếp xúc với cán bộ lãnh sự, chị Mai có biểu hiện bất bình thường (đập bàn, la hét) và rút dao từ trong túi xách mang theo người và tự gây thương tích. Sự việc diễn ra đột ngột, nhân viên bảo vệ, cán bộ Đại sứ quán và những người có mặt không kịp can thiệp”.

Sau khi xảy ra sự việc, gia đình bà Mai cho VOA biết đã gửi các “ước nguyện” cho Bộ Ngoại giao Việt Nam, bao gồm: đưa được thi thể bà Mai về Việt Nam, được xem trích xuất camera tại hiện trường nơi bà Mai vào làm giấy tờ ở ĐSQ, và được thông báo về kết quả điều tra về cái chết của bà Mai từ cảnh sát Malaysia.

ĐSQ Việt Nam tại Malaysia khốn nạn thế này khiến một phụ nữ Việt tự sát tại chỗ

ĐSQ Việt Nam tại Malaysia khốn nạn thế này khiến một phụ nữ Việt tự sát tại chỗ

Tất cả nhân viên Đại Sứ Quán và nhiều người dân có mặt tại Trụ sở Cơ quan Đại sứ quán Việt Nam ở số 4 Persiaran Stonor, Kuala Lumpur đã bị sốc sau khi một phụ nữ Việt tự sát ngay tại phòng lãnh sự bằng một con dao vào ngày 03/04/2018.

Theo những nhân chứng có mặt tại hiện trường, vụ việc xảy ra lúc 11h30, người phụ nữ Việt được xác định tên là Trần Thị Mai, 37 tuổi, bước đầu đến trụ sở Đại Sứ Quán Việt Nam tại Kuala Lumpur để hỏi về thủ tục làm giấy thông hành và mong muốn được về nước. Nạn nhân sau đó được yêu cầu đến phòng lãnh sự của Đại Sứ Quán để thảo luận về hình thức về nước của mình trước khi căng thẳng nảy sinh giữa họ.

Tờ Star dẫn lời đại diện cảnh sát quận Dang Wangi cho biết “Bà ấy đã nổi giận và bắt đầu la mắng nhân viên [Đại sứ quán] trước khi rút dao từ trong túi ra”.

Bà Trần Thị Mai, 37 tuổi, được cho biết đã dùng dao mang theo và tự đâm vào ngực mình. Bà đã được một người Việt có mặt tại hiện trường đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng không qua khỏi.

Nạn nhân được xác định là Trần Thị Mai, 37 tuổi

“Một công dân Việt Nam không thể nào không làm thủ tục về nước được trong khi hộ chiếu của cô vẫn còn thời hạn 10 năm vì cô nói mới làm lại hộ chiếu và nhập cảnh Malaysia cách đây khoảng 4 tháng”, anh S (giấu tên) là người có mặt ở Đại Sứ Quán Việt Nam chứng kiến vụ việc cho biết.

Người phụ nữ Việt đã rất bị kích động trước thái độ làm việc bàng quan của các nhân viên Đại sứ quán. Cô rất giận giữ và hét vào mặt các nhân viên Đại sứ quán Việt Nam trước khi rút một con dao ra khỏi túi xách và tự sát bằng cách đâm vào ngực trái của mình.

Vụ tự sát xảy ra ngay tại Đại sứ quán đã khiến nhiều người Việt Nam ở nước ngoài phẫn nộ. Nhiều ý kiến cho rằng tệ nạn lạm thu và thái độ bàng quang, vô trách nhiệm của các cán bộ tại các đại sứ quán Việt Nam đã dẫn đến những uất ức của người dân khi buộc phải đến làm thủ tục.