Donald Trump nói về Hai Bà Trưng

Donald Trump nói về Hai Bà Trưng

Người Mỹ nói với người Việt về chủ quyền độc lập, dân tộc tự chủ, bảo vệ đất nước và kêu gọi lòng yêu nước, truyền thống giữ nước qua việc nhắc đến cuộc khởi nghĩa giành độc lập, chống giặc ngoại xâm của Hai Bà Trưng:

“Vào khoảng năm 40 sau Công nguyên, Hai Bà Trưng đã đứng lên khởi nghĩa chống ngoại xâm, đánh thức niềm tin của VN.

Đó cũng là lần đầu tiên các bạn đứng lên với niềm kiêu hãnh dân tộc để đấu tranh chống xâm lược.

Với sức mạnh của mình, chúng ta hoàn toàn biết mình là ai và phải làm gì cùng nhau. Chúng ta có đủ niềm tin và sức mạnh để cùng nhau đi đến những tầm cao mới. Hãy cùng nhau hướng đến tự do, thịnh vượng và tương lai rộng mở.

Thế giới rất rộng lớn, có nhiều nơi chốn và vùng đất khác nhau với rất nhiều những mơ ước của mọi người nhưng không đâu bằng quê hương. Nên chúng ta hãy xem quê hương là trên hết, bảo vệ nó cho hôm nay và mãi sau này”.

Tổng thống Trump phát biểu tại APEC.

Đây cũng là thông điệp gửi đến cho kẻ thù truyền kiếp ở Phương Bắc.

(Ảnh: Sohoa).

Image may contain: 1 person, suit and text

 TUỔI XUÂN HUY HOÀNG, TUỔI GIÀ HIU QUẠNH

 TUỔI XUÂN HUY HOÀNG, TUỔI GIÀ HIU QUẠNH

Margaret Thatcher là nữ thủ tướng đầu tiên của Anh quốc, cũng là một trong những chính trị gia quyền lực nhất trong lịch sử, được truyền thông gọi là “Người đàn bà thép” (Iron Lady) của nước Anh. Nhưng đằng sau hào quang chính trị, “người phụ nữ thép” ấy lại phải chịu đựng nỗi buồn vô tận của sự cô độc và bi ai.

Có sự nghiệp và tình yêu, nhưng thất bại khi làm mẹ

Thatcher từng nói rằng, trong thế hệ của bà, sẽ không có một người phụ nữ nào trở thành thủ tướng. Nhưng chính bà lại làm được điều ấy. Bà không chỉ trở thành nữ thủ tướng đầu tiên ở Anh, chứng minh rằng phụ nữ có thể đặt chân lên bục vinh quang vốn thuộc về nam giới, mà còn làm được điều mà nam giới không thể làm.

Thời trẻ, Thatcher học hành rất chăm chỉ, nhờ vào nghị lực và sự kiên trì bền bỉ, bà đã thi đậu vào trường đại học Oxford. Thatcher đã trở thành nữ ứng cử viên của Đảng Bảo Thủ ở tuổi 25.

Vào thời điểm này, bà gặp Denis, một thương nhân giàu có đang điều hành tập đoàn của gia đình. Denis yêu Thatcher ngay từ cái nhìn đầu tiên, lúc ấy là một cô gái trẻ xinh đẹp và có đầu óc chính trị. Không lâu sau hai người tiến đến hôn nhân, sau hai năm kết hôn họ sinh được đôi long phụng – một trai, một gái.

Nhưng bà mẹ trẻ như Thatcher không có nhiều thời gian dành cho con cái. Khi cặp song sinh mới được hơn hai tuần tuổi, bà lập tức quay trở lại với sự nghiệp chính trị của mình. Lúc ấy, Denis luôn ở phía sau âm thầm ủng hộ vợ, Thatcher đạt được hạnh phúc viên mãn trong hôn nhân nhưng trong quan hệ với con cái bà lại là một người mẹ thất bại.

Bà bận rộn với các hoạt động chính trị, bỏ bê việc giáo dục con cái, cuối cùng trở thành trường hợp “mẫu từ tử bại”, ý nói mẹ tài giỏi nhưng con thì thất bại.

Những năm cuối đời, Thatcher từng nói rằng: “Nếu thời gian có thể quay ngược lại, tôi tuyệt đối sẽ không bước chân vào đấu trường chính trị, vì gia đình tôi đã phải trả giá quá đắt cho điều ấy”.

Bởi vì trong suốt sự nghiệp, Thatcher luôn bận rộn với các hoạt động chính trị, đến mức không còn thời gian và tâm trí dành cho con cái. Quan hệ giữa bà với cô con gái Carol vô cùng lạnh nhạt; mặc dù cậu con trai Mark gần gũi hơn nhưng lại không cho bà được nở mày nở mặt. Cậu bé ham chơi, lười học, chẳng những thành tích học tập kém mà còn ỷ lại vào quyền thế của mẹ mà tỏ ra cao ngạo, thường “xưng vương xưng bá” trong những năm học đường.

Sau khi trưởng thành, Mark tham gia cuộc đua xe Paris-Dakar Rally năm 1982, sau đó bị lạc nhiều ngày trong sa mạc Sahara. Đây là lần đầu tiên kể từ khi tiếp nhận vị trí thủ tướng, Thatcher rơi nước mắt trước mặt công chúng. Bà đã phải chỉnh cầu chính phủ các nước giúp đỡ để giải cứu con trai.

Sau khi được cứu, con trai của Thatcher lại tiêu phí một lượng rượu lớn trong khách sạn nhưng không chịu chi trả. Cậu cho rằng việc chính phủ giải quyết giúp mình là điều đương nhiên nên không ngừng tranh chấp với ban ngoại giao và các nhân viên khách sạn, cuối cùng cảnh sát phải đích thân can thiệp.

Những năm sau đó, Mark lại mượn địa vị của mẹ và tiền tài của vợ mà không ngừng chơi bời, tham gia các hoạt động mạo hiểm, tiêu tiền tốn của. Khi tham gia vào cuộc đảo chính ở Guinea, cậu bị bắt ở Nam Phi và bị kết án 4 năm tù treo cùng với khoản tiền phạt khoảng 313.000 bảng Anh. Bà Thatcher cũng buộc phải cầm tiền đi Nam Phi để chuộc con trai về.

Những năm cuối cùng khiến người đời cảm thán mãi không thôi

Thủ tướng Thatcher từng nói rằng, nhà là nơi mà bạn không cần phải làm bất cứ điều gì.

Trong ngày kỷ niệm 50 năm kết hôn, Thatcher bất ngờ đột quỵ và mất đi một phần ký ức. Hai năm sau chồng bà qua đời, đó là cú sốc mạnh đối với Thatcher khiến trí nhớ của bà ngày càng kém hơn, bà thường nghĩ rằng ông vẫn còn sống trên đời. Nỗi đau mất chồng không hề thuyên giảm theo thời gian, có một lần tỉnh dậy giữa đêm khuya, bà đã khoác lên mình một bộ quần áo trang trọng, rồi đi đến viếng mộ phần của ông.

Trong lễ sinh nhật lần thứ 77, Thatcher nhận được bốn tấm thiệp chúc mừng, bà bày chúng lên bàn và đăm chiêu ngắm nhìn. Lúc ấy, con trai bà sống ở Tây Ban Nha, con gái thì ở Thụy Sĩ, những đứa cháu đang ở Mỹ, tất cả những người thân yêu đều hiếm khi trở về thăm bà. Carol, con gái của Thatcher tâm sự: “Một người mẹ không thể mong đợi những đứa con đã trưởng thành của mình bỗng chốc trở nên vồn vã, nồng ấm – điều mà chúng không quen”. Đánh đổi cho những năm tháng huy hoàng trên vũ trường chính trị là một tuổi già cô đơn, hiu quạnh. Bà không thể hy vọng được vui hưởng tuổi già bên con cháu, thậm chí một mơ ước con cái sẽ trở về thăm nhà cũng là mơ ước quá xa vời. Đời người giống như một vòng quay tuần hoàn, khoảng thời gian không có người thân bên cạnh ai ai cũng từng trải qua, với Thatcher là những năm cuối đời trống trải, còn với các con của bà là một tuổi thơ thiếu vắng hình bóng mẹ.

Lady Margaret Thatcher, former Prime Minister of Great Britain, exits a limousine on the ramp at Andrews Air Force Base (AFB), Maryland (MD). Following a 24-hour lying-in-state in the US Capitol Rotunda and a State Funeral in the National Cathedral, President Ronald Wilson Reagan’s remains are to be flown back to California (CA) for burial today at his presidential library.

Vào lễ đại thọ ba năm sau, có lẽ vì quá tưởng nhớ đến những ngày tháng nhộn nhịp trước kia, nên bà đã tổ chức đại tiệc với 650 khách tham dự, ngay cả Nữ hoàng Elizabeth II, Hoàng tử Charles và Thủ tướng Tony Blair đều đến chúc thọ bà. Thatcher đã lấy lại phong thái năm xưa, vẫn là nụ cười tự tin như ngày nào, nhưng đáng tiếc tất cả chỉ giống như một ánh đèn loé lên trong phút chốc.

Còn lại bên bà, vẫn là màn đêm tịch mịch và những căn phòng hoang vắng không một bóng người thân.

Ở tuổi xế chiều, nhà mới là nơi cuối cùng chúng ta trở về

Trong những năm tháng dài dằng dặc cùng với nỗi cô độc lúc cuối đời, Thatcher lại bị đột quỵ. Mọi thứ đối với bà đều trở thành thử thách, ngay đến xem báo cũng rất khó khăn, vừa đọc câu sau đã quên câu trước. Ở tuổi xế chiều, Thatcher phải chịu nỗi khổ về tinh thần, cơ thể cũng bị bệnh tật tàn phá, lại còn phải chịu đựng sự lạnh nhạt và xa cách của con cái.

Trong phòng, bà đặt rất nhiều bức ảnh của chồng, con, và các cháu. Nhưng bên cạnh bà lại không có bất cứ người thân nào, làm bạn với bà chỉ có bác sĩ và y tá. Cho đến phút lâm chung, con trai, con gái cũng không có mặt kịp thời để lo lắng hậu sự cho bà.

Những năm cuối đời của Thatcher thật khiến người đời phải cảm thán, nhưng làm sao trách được mệnh Trời ? Ai ai cũng phải sống cho xã hội, cho thân nhân, và cho chính mình. Những năm tháng son trẻ khiến con người ta chìm đắm trong sự nghiệp, trong danh vọng và hào quang của quyền lực. Nhưng khi ánh hào quang ấy qua đi, ta chỉ còn lại ta, chỉ còn lại cái thân xác đã hao mòn vì năm tháng. Vậy thì, đâu mới là cuộc sống đích thực của chúng ta ? Là tuổi trẻ ước mơ hoài bão, là những năm tháng phồn hoa, là vinh quang tột đỉnh, hay là một tinh thần thản đãng và bình yên ?

Với cố thủ tướng Anh Margaret Thatcher, có lẽ bà là người thấu hiểu hơn ai hết rằng: Sự nghiệp có thể cho chúng ta danh tiếng, địa vị và cảm giác thành tựu. Nhưng đến lúc chúng ta cởi bỏ chiếc áo choàng danh vọng ấy, thì trong đêm khuya một mình thanh tĩnh cũng là lúc chúng ta hiểu rằng ai cũng sẽ dần dần già đi. Danh tiếng cuối cùng rồi cũng sẽ phai nhạt, cảm giác thành tựu rồi cũng dần tan biến. Tiền dẫu còn giữ lại được, thì khi già cả yếu ớt, cả núi vàng biển bạc cũng không thể mang lại hạnh phúc. Cuối cùng, chỉ có gia đình mới là nơi trở về, nơi cho ta nương tựa.

Lúc bị thương, nhà là một chiếc ô che mưa chắn gió, lúc vui vẻ nhà là nơi hạnh phúc ấm áp đong đầy. Sự nghiệp không thể nào thay thế cho tình người, công danh cũng không thể thay thế cho một gia đình hạnh phúc. Đáng tiếc đến giai đoạn cuối cùng của cuộc đời, rất nhiều tỷ phú và những chính trị gia quyền lực mới nhận ra điều này.

Mong rằng những ai đọc bài viết này sẽ hiểu được, tiền tài, danh tiếng chỉ là những thứ nhất thời, đều không thể đem lại cho chúng ta hạnh phúc lâu dài, chỉ có gia đình mới là nơi chúng ta dựa dẫm cả đời, là nơi đáng tin cậy và là nơi cuối cùng chúng ta đi về.

 Nguyện cho những ai đọc bài viết này đều cùng gia đình sống hòa thuận, hạnh phúc.

Theo Soundofhope
Thanh Bình

From: Lucie 1937

Tôi đã ra thăm gặp chồng tôi là Ký Giả Trương Minh Đức…

Nguyễn Kim Thanh is with Trần Bang and 13 others.
 Hôm nay ngày 16/10/2019 tôi đã ra thăm gặp chồng tôi là Ký Giả Trương Minh Đức ….tại trại giam Số 6 …Thanh Chương …Nghệ An .

Kỳ thăm chồng lần này ,đúng thật là ko may mắn với tôi, vì đã lỡ mua vé máy bay gần một tháng nay rồi , nên dù có mưa bão cũng phải đi ,trưa hôm qua ngày 15 ở Sài gòn đi thì nắng đẹp ,cũng ko biết ngoài miền Trung ..toàn Thành phố Vinh ..Nghệ An …mưa tầm tã kéo dài mấy ngày liền , đường ngập lụt có chỗ xe ngập hết bánh xe ,trận mưa ko ngớt , cứ vừa bớt trận mưa này ,thì lại đến trận mưa khác xối xả rất lớn ,đến nỗi cả đêm tôi lo lắng ko sao ngủ được vì nghĩ sáng mai mưa lớn ngập lụt thế này … liệu xe họ có chạy được ko ???

Vì đường vào trại giam ,đường đá lởm chởm ổ gà bình thường khô ráo đã khó đi , mà giờ mưa lớn ngập lụt nữa , thì sao xe chạy được, bao nhiêu những trăn trở lo lắng , cứ suy nghĩ ko biết mai có thăm gặp chồng được ko ???
Mà đúng như vậy cả một tuyến xe đường dài như vậy , có ba người khách …cũng tội nghiệp cho các bác tài chủ xe …vì mưa gió ngập lụt vậy nên ko ai đi .
Đường ngập lụt vậy nên xe ko đến nơi đón rước lên xe được ,nên Khi tôi Bước ra khỏi phòng nghỉ ,phải sắn quần cao lên đến đầu gối , giày thì cho vào bọc sách theo ,rồi đi chân ko , bước thấp bước cao , ko thấy đường , để đi đến chỗ nên xe . Giỏ sách, ba lô thì ướt hết .

Khi vào đến trại giam là 8 g30 vào cổng làm thủ tục thăm nuôi , họ gọi cho cán bộ ra lấy sổ thăm ,chứng minh thư vào cho giám thị trại giam duyệt xét …mất hơn nửa tiếng ,thì họ ra gọi mình đi vào trại , đường vào tới chỗ phòng thăm gặp gần 1 cây số , mưa lớn xối xả ba lô đeo và Vali đựng đồ ướt đẫm nước ,còn người thì mặc áo mưa ,nhưng mưa lớn xong đi bộ gần cả một cây số ,nên cũng ướt gần hết , cán bộ họ chạy xe ra lấy sổ và chạy vào , họ chạy để theo dõi tôi ,một khúc thì lại đứng đó chờ mình gần tới , thì họ lại chạy tiếp , có vẻ nay ngày mình thăm trời mưa lớn ,họ cũng vất vả nên khó chịu , vào được đến nơi thì hai bàn chân đau buốt rớm máu vì đá nhỏ lởn chởm xong lại nước ngập , cán bộ nói sao chị đi chân không sao chịu nổi , vậy mà họ ko nỡ cho mình quá dang đi xe vào trong trại ….

Vào tới nơi phòng thăm gặp , vì nay trời mưa nên tôi đi chậm và lâu hơn ,nên họ đã cho anh Đức ra gần đến nơi , họ lại cho anh đứng lấp vào những gốc cây ,chờ tôi đến trước ,vợ thấy chồng ,chồng thấy vợ hai người mặc áo mưa lụp xụp bao nhiêu cảm xúc ùa về tôi đã khóc , lúc đó ko biết khóc vì cái gì … có phải vì mưa gió thế này mà vợ chồng cũng vẫn gặp được nhau phải ko ??, hay vì sao !!! ko biết …

Câu đầu anh nói trời mưa thế này anh rất xót xa , vì em hay đau bệnh ,vất vả đường xá xa xôi mưa gió ngập lụt mà em cũng phải đi , chắc là mua vé máy bay rồi , anh hiểu được cả như vậy , lúc đó là tôi đã phải mạnh mẽ lên ,rồi nói anh đừng lo , ra đây nhìn thấy anh như thế này ,thì em an tâm rồi có vất vả một chút ko sao? Nhìn thấy chồng là bao nhiêu mệt mỏi ướt lạnh quên đi rồi ….

Anh Đức nói đơt này sức khỏe anh ổn định hơn đợt trước một chút và tôi nhìn thấy chồng đỡ xanh và ko tái mét như đợt trước , vì nay anh đã ăn uống bình thường lại , anh nói giờ hàng ngày anh tập sáng tác nhạc ,học anh văn , thỉnh thoảng chơi đàn một lúc , rồi tập thể dục , còn thời gian thì đọc kinh cầu nguyện cho gia đình vợ con , và cầu cho quê hương đất nước có những đổi mới , để bận rộn bớt suy nghĩ thì đầu óc đỡ căng thẳng thì huyết áp tim mạch đỡ tăng cao , anh nói dù anh ở trong này , nhưng anh ko để phí thòi gian lúc nào , anh phải cố gắng làm bất cứ cái gì để giúp ích cho mình và cho xã hội , anh rất tin tưởng rồi chúng ta sẽ có một tương lai tươi sáng ….

Tinh thần anh ổn định ,rất mạnh mẽ ,kiên cường , anh nói anh đã đòi lên gặp Giám Thị Trại giam Thái Văn Thuỷ …nói về tại sao những lúc gia đình chúng tôi nói chuyện luôn bị cắt ngang , dừng cuộc nói chuyện ,cắt giảm giò thăm ,anh Đức đã đưa ra đòi hỏi và giải thích những bức xúc và đấu tranh những quyền lợi của anh em trong đó … ông GT hứa sẽ xem xét và giải quyết tốt hơn .hôm nay vợ chồng tôi được gặp 45 phút và lúc anh ra tôi và anh nắm được tay nhau một chút .để truyền hơi ấm cho nhau bớt lạnh .

Anh Đức nói Tất cả anh em trong này cũng khỏe ,anh Túc ..thầy giáo Quang Thực …cũng khỏe anh em luôn quan tâm yêu thương nhau và giúp đỡ lẫn nhau …
Anh hỏi thăm đến MS Tôn , tôi kể anh ở cùng nhóm Thúy Nga ..Vịnh Lưu và Oai ở Gia Trung Gia Lai , thế là cán bộ ko cho nhắc nữa họ gõ bàn nên ko nói thêm được về các anh em .

Còn nói Ngày mai là ngày 17/10/2019 là ngày xét xử phiên toà Sơ Thẩm em Nguyễn Năng Tĩnh . Xin Chúa cho em được bình an ,sự sáng suốt khôn ngoan . Biết rằng những việc em làm là đúng , em vô tội , nhưng xã hội này tất cả những người yêu nước hoàn toàn bị những bản án bất công và oan sai .

Tôi muốn chia sẽ cho anh chị em biết , …( có thể cũng có người sẽ nói tôi than thở dài dòng hay làm màu để mọi người thương hại hay gì ….) …nhưng vì tôi muốn nói chia sẻ cho mọi người biết ,dù mệt mỏi vất vả , nhưng chúng tôi luôn cố gắng và mạnh mẽ ,dù thế nào cũng ko ngại khó khăn , thì những người thân người chồng của chúng tôi mới kiên cường mạnh mẽ yên tâm trong chốn lao tù , và cả những người đang đấu tranh ngày đêm cho quê hương đất nước , cũng có thêm động lực là tất cả chúng ta đều ko sợ khó khăn vất vả ko chùn bước và sợ hãi trước nhà cầm quyền CS…

Chúng tôi muốn được sự quan tâm động viên của mọi người rất nhiều ..
Thì mới cảm thấy ko mệt mỏi và ấm áp để làm hậu phương cho chồng .

Tôi kể anh Đức nghe ở ngoài Quý Cha Quý Thầy cùng tất cả bạn bè anh chị em trong và ngoài nước gởi lời thăm hỏi anh và các anh em trong đó rất nhiều …

Anh Đức cũng gởi lời thăm hỏi đến Quý Cha Quý Thầy cùng tất cả anh chị em đã luôn yêu thương quan tâm Chia sẻ giúp đỡ anh cách này cách khác những khó khăn trong thời gian qua .

Xin Chúa và Mẹ Maria luôn gìn giữ che chở ban ơn cho chồng con và các anh chị em TNLT được khỏe mạnh bình an và tránh mọi sự dữ và gặp mọi sự lành .

Nguyễn Kim Thanh.

Image may contain: 3 people, including Nguyễn Kim Thanh, people sitting and indoor
Image may contain: Nguyễn Kim Thanh, standing and outdoor
Image may contain: Nguyễn Kim Thanh, standing
Image may contain: outdoor

Phát hiện bản đồ của Trung Quốc không có Hoàng Sa, Trường Sa, đề nghị chia sẻ rộng rãi

Phát hiện bản đồ của Trung Quốc không có Hoàng Sa, Trường Sa, đề nghị chia sẻ rộng rãi

Tấm bản đồ “Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” do Trung Quốc xuất bản năm 1905 chỉ rõ lãnh thổ Trung Quốc dừng lại ở đảo Hải Nam. Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam.

Một thanh niên Việt Nam chia sẻ bản đồ cổ Trung Quốc không có Trường sa, Hoàng Sa trên mạng xã hội

Chử Đình Phúc từng ra thăm quần đảo Trường Sa.

Thạc sĩ Chử Đình Phúc, Viện Khoa học xã hội Việt Nam, một thanh niên sinh năm 1984 đang thực hiện việc chia sẻ hơn 10 tấm bản đồ cổ của Trung Quốc trên mạng xã hội, mà theo những tấm bản đồ này Hoàng Sa, Trường Sa không nằm trong lãnh thổ Trung Quốc.

Chử Đình Phúc từng là sinh viên ĐH Khoa học xã hội và nhân văn, hiện đang công tác tại Viện khoa học xã hội Việt Nam. Công việc của anh có liên quan trực tiếp đến hoạt động thu thập thông tin, tài liệu về lịch sử Trung Quốc. Vì vậy, không phải ngẫu nhiên Thạc sĩ Chử Đình Phúc có trong tay những tấm bản đồ cổ của Trung Quốc, Nhật Bản có thể chứng minh được rằng Hoàng Sa, Trường Sa không thuộc về Trung Quốc.

Hiện nay, trên trang cá nhân của Chử Đình Phúc có hơn 10 tấm bản đồ với chú thích đầy đủ, thể hiện rõ phân vùng lãnh thổ Việt Nam – Trung Quốc, đặc biệt những tài liệu cổ này cho thấy Hoàng lãnh thổ Trung Quốc không bao gồm Hoàng Sa, Trường Sa.

Xem “kho bản đồ” do Chử Đình Phúc chia sẻ trên trang cá nhân:

Bản đồ tỉnh Quảng Đông với cực Nam của nó là tỉnh Hải Nam (năm 1850)- trích trong sách “1850 Thanh nhị kinh thập bát tỉnh dưa địa đồ” (1850清二京十八省舆地图)

Bản đồ tỉnh Quảng Đông của nước Trung Quốc năm 1935 bao gồm cả đảo Hải Nam khi đó còn thuộc tỉnh này, không thấy cái gọi là Tây Sa, Nam Sa.

Bản đồ Trung Quốc có tên “Trung Hoa dân quốc toàn đồ” (中華民國全圖), vẽ trong khoảng thời gian 1911-1949, không có Hoàng Sa, Trường Sa.

Bản đồ do người Nhật vẽ năm 1911 có tên “Thanh quốc đại địa đồ Cánh mạng (Tân Hợi) động loạn địa điểm chú”, vẽ rất chi tiết, hình ảnh sắc nét và tất nhiên là không có Hoàng Sa, Trường Sa trong cương vực nước Trung Quốc.

Tấm bản đồ trong sách “Đại Thanh đế quốc toàn đồ, Tuyên Thống nguyên niên (1908)” (大清帝国全图 宣统元年).

Tỉnh Quảng Đông nước Trung Quốc với đảo Hải Nam năm 1908, trích “Đại Thanh đế quốc toàn đồ, Tuyên Thống nguyên niên” (大清帝国全图 宣统元年), Thương vụ ấn thư quán xuất bản năm 1908.

Bản đồ 2 tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây – nước Trung Quốc năm 1903 với đảo Hải Nam, trích “Đại Thanh đế quốc phân tỉnh tinh đồ” (大清帝國分省精圖).

“Đại Thanh đế quốc phân tỉnh tinh đồ” (大清帝國分省精圖) – Bản đồ vẽ nước Tàu năm 1903 do người Nhật Bản ấn hành.

Bản đồ nước Tàu có tên là “Chính trị khu vực đồ”, in tận năm 1936 không có Hoàng Sa, Trường Sa và đường lưỡi bò.

Bản đồ Trung Quốc năm 1911 bằng chữ Hán không có Hoàng Sa, Trường Sa.
Mạng xã hội tràn ngập hình ảnh tấm bản đồ Trung Quốc năm 1905, được xem như một bằng chứng thuyết phục rằng Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam.
Bức ảnh chụp bản đồ Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ (theo Thanh niên)

Tấm bản đồ do Tiến sĩ Mai Hồng lưu giữ trong nhiều năm qua và mới được đưa ra trước công chúng trong sự kiện ông tặng lại Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ cho Bảo tàng lịch sử quốc gia Việt Nam ngày 25/7. Thông tin về tấm bản đồ do chính Trung Quốc xuất bản không chỉ củng cố lý lẽ pháp lý cho Việt Nam trong cuộc đấu tranh khẳng định chủ quyền, lãnh thổ đất nước mà còn khiến dư luận Trung Quốc trở nên hỗn loạn .Nắm bắt tình hình thời sự, cư dân mạng Việt Nam hiện đang tích cực chia sẻ hình ảnh, thông tin về tấm bản đồ Trung Quốc không có Hoàng Sa, Trường Sa với khẩu hiệu “Vì chủ quyền đất nước, vì Trường Sa, Hoàng Sa, hãy chia sẻ”.

Huy Khánh

* Đi qua ổ chó hoang nghe thấy tiếng em bé khóc,…

* Đi qua ổ chó hoang nghe thấy tiếng em bé khóc,
tiến lại gần cô Alejandra Griffa không thể tin vào mắt mình

Suốt hàng nghìn năm nay, chó đã tham gia cuộc sống cùng với con người, chúng được yêu mến bởi lòng trung thành, tình yêu và sự sẵn sàng hy sinh vì người khác.

Chú chó tên Way còn đặc biệt hơn, nó đã trở thành “anh hùng” trong lòng rất nhiều người khi câu chuyện giữ ấm và cứu sống một em bé giữa trời giá lạnh của nó được phát sóng trên truyền hình.

Argentina có một mùa đông khắc nghiệt giá rét. Trên đường phố lớn, Way lang thang tìm thức ăn cho đàn con nhỏ của mình. Đôi chân nó bỗng đưa đến nơi có tiếng trẻ em khóc, một đứa trẻ mới đầy 1 tháng tuổi đang thoi thóp trong tiết trời đêm đang dần hạ thêm nhiệt độ.

Với bản năng của làm mẹ, Way đã cứu em bé giữa đêm và bảo vệ bằng cách ủ ấm em trong ổ của nó.

Sự việc chỉ được phát hiện khi cô Alejandra Griffa – cư dân gần nơi chú chó hoang Way sống nghe tiếng khóc của đứa trẻ vào sáng hôm sau. Khi đến nơi, cô thấy bàn tay một đứa trẻ thò ra từ bên dưới những con chó con đáng yêu. Cô lập tức mang đứa trẻ đến bệnh viện gần nhất.

Ở đây, bé được đội ngũ y tế chăm sóc cẩn thận. Các bác sĩ nhận định nếu chậm thêm thời gian ngắn nữa đứa trẻ có thể lìa đời vì nhiệt độ về đêm ngày càng xuống thấp.

Ngay sau đó cảnh sát đã vào cuộc và được biết đứa trẻ là con của một bà mẹ 33 tuổi, mắc chứng trầm cảm sau sinh nên cô đã “vứt” con trong vô thức. Bà mẹ trẻ sau đó đã bị chính quyền bắt giữ để điều tra.

Với bản năng làm mẹ mãnh liệt, Way đã ủ ấm cho em bé. Và thật may mắn khi em bé được cô Alejandra phát hiện, nếu không một sinh mệnh bé nhỏ đã có thể phải rời xa thế giới này. Có lẽ sau sự việc này, sẽ có rất nhiều người yêu động vật chú ý và giúp đỡ Way. Hy vọng chú chó tốt bụng sẽ sớm tìm được một tổ ấm thực sự để nuôi dưỡng những đứa con của mình.

Hải Yến (TH)

Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: 1 person, hat and closeup

Dương cầm thủ ‘vô thủ’ Dương Quyết Thắng

Dương cầm thủ ‘vô thủ’ Dương Quyết Thắng

Đằng-Giao/Người Việt

Dương Quyết Thắng, người chơi đàn bằng trọn con tim. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

WESTMINSTER, California (NV) – Chỉ lắng tai nghe, người ta sẽ cảm nhận, ngón đàn của dương cầm thủ Dương Quyết Thắng thiếu tinh xảo và điêu luyện, dù tiếng đàn vững chắc, chuyên nghiệp. Nhưng, liếc nhìn anh trên sân khấu, người ta sẽ ngạc nhiên và vỡ òa, bởi, anh không có mười ngón tay cần thiết như một dương cầm thủ!

Anh cũng không có được năm ngón tay.

Anh chỉ có hai cùi tay trơ trọi mà thôi.

Thế nhưng tiếng đàn của anh sẽ là những âm thanh vang vọng mãi trong lòng khán giả.

Vì anh chơi đàn bằng trọn tâm hồn và cả con tim đầy sức sống của mình.

21 tuổi mất hai bàn tay

Hành trình để anh Quyết Thắng có thể trình diễn dương cầm là một câu chuyện đầy sóng gió, đầy bão tố và chướng ngại thử thách cam go.

Khi còn đủ hai bàn tay, anh Dương Quyết Thắng từng chơi “keyboard” cho đám cưới. “Trước khi gặp tai nạn, mong ước của tôi là trở thành giáo viên âm nhạc. Thi đậu vào Đại Học Sư Phạm Âm Nhạc, tôi phải bỏ học vì lý do gia cảnh,” anh kể. “Học xong mà không có chỗ dạy thì cũng hoài công.”

Thi vào Học Viện Âm Nhạc Huế, anh rớt lần đầu. “Dạy không được thì tôi học sâu về âm nhạc như hòa âm, phối khí, sáng tác. Rớt thì tôi thi lại,” anh nói một cách đương nhiên. “Tôi đam mê âm nhạc từ lâu rồi.”

Năm sau, anh thi lại.

Năm 2009, trong lúc đang cắm điện vô đàn “keyboard,” chuẩn bị cho đám cưới, anh bị giựt điện cao thế. Khi tỉnh dậy trong nhà thương, anh thấy hai tay mình đã bị cưa vì hoại tử.

Anh đang sống với sứ mệnh là đem lời ca tiếng nhạc giúp vui cho đời. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

Trớ trêu thay, anh nhận giấy báo nhập học Học Viện Âm Nhạc Huế.

Năm ấy anh 21 tuổi.

Anh khóc. Khóc thật nhiều.

Và lại khóc nữa.

“Tất cả cuộc đời tôi như chấm dứt ngay lúc đó. Tôi như cái xác không hồn,” anh rướm nước mắt kể.

Anh nhớ lại: “Tôi bàng hoàng và tức giận.Tức giận cho cuộc đời, tức giận cho số phận hẩm hiu, tức giận cho hoàn cảnh trớ trêu đầy bất hạnh.”

“Lúc ấy, tôi nghĩ ngay đến cái chết. Chết là cách giải quyết dễ dàng nhất,” anh hồi tưởng.

Nhưng nhìn lại chung quanh thì người đau đớn và bất hạnh nhất trước nghịch cảnh ấy lại không phải là anh mà chính là mẹ anh. Bà còn khóc nhiều hơn anh.

Anh tiếp: “Mẹ tôi cũng như cái xác không hồn.”

“Thấy mẹ tôi cứ xanh xao, hao gầy đi trước mắt mình, tôi cảm thấy xấu hổ với chính tôi,” anh nhỏ giọng.

Nhưng nhờ sự động viên và khuyến khích của mẹ, anh đã dần dần tìm thấy nghị lực để tiếp tục sống.

Phải đến lúc mẹ khuyên anh cố vui sống đến vài trăm lần, anh mới tạm nguôi ngoai nỗi uất hận định mệnh.

Sống bằng nghề nông mà gia đình anh với 10 miệng ăn gồm cha mẹ và tám anh chị em phải bán tất cả đất đai, ruộng vườn, nhà cửa để lo cho sức khỏe anh. Anh Quyết Thắng quyết định phải chiến thắng hoàn cảnh bế tắc ấy.

“Tôi biết rằng mình phải có trách nhiệm với sự cố gắng của gia đình. Mẹ tôi không thể hoài công. Công sinh thành, công dưỡng dục của mẹ tôi phải được đền bù một cách xứng đáng,” anh nói một cách cương quyết. “Và tôi chưa chết hôm ấy vì Chúa chưa muốn tôi chết. Chúa có mục đích của Chúa.”

Thế rồi, bước kế tiếp là làm gì để không là gánh nặng cho gia đình. “Vốn mê âm nhạc từ hồi còn bé, tôi chỉ nghĩ là mình lại tiếp tục chơi ‘organ’ thôi. Nhưng làm sao để mà chơi được như lúc mình chưa bị cụt tay,” anh kể.

Phía sau cây dương cầm to lớn này là người nghệ sĩ không còn đôi tay Dương Quyết Thắng. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

Trong lúc phải tự mình an ủi bản thân mình, anh Quyết Thắng phải tự dạy mình cách chơi đàn lại từ đầu vì không ai có bài bản để dạy một người như anh. “Phải mất đến hai năm tôi mới có thể chập chững tạo ra những âm thanh ‘tạm nghe được’ từ cây đàn ‘keyboard’ quen thuộc,” anh kể.

Hai năm thôi mà anh đã tìm được cách để chơi đàn theo ý mình.

Và bản nhạc đầu tiên anh chơi trọn vẹn là bài “Câu Chuyện Của Tôi” do chính anh sáng tác. “Ngày mẹ sinh ra, trên đôi môi tôi là tiếng cười…”

Anh đã tìm ra cho mình niềm lạc quan để vui sống. Anh cười: “Tôi phải sống sao cho cha mẹ hãnh diện.”

Một “Vietnam’s Got Talent”

Rồi thì anh tham dự cuộc thi Tìm Kiếm Tài Năng “Vietnam’s Got Talent” năm 2012 và lọt vào vòng chung kết.

“Tài tôi chưa đủ để đoạt giải nhất nhưng ít nhất tôi tự chứng minh rằng mình chưa phải là người vô dụng,” anh cười duyên dáng. “Tôi là một trong sáu người vào vòng chung kết.”

Sau cuộc thi “Vietnam’s Got Talent,” anh được mời trình diễn khắp nơi. “Hiện tôi đang sống bằng nghề ca hát. Đây là một lãnh vực mà tôi đam mê từ lâu rồi,” anh cười thỏa mãn.

Lúc ấy, anh biết sứ mệnh của mình là đem lời ca, tiếng nhạc để giúp vui cho đời. Tùy theo trường hợp, có khi anh chơi nhạc của chính mình, có khi của Quách Beem và có khi của Lam Phương.

Hãnh diện vì không là gánh nặng cho bất cứ ai. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

Anh đang sống với với vợ là Hồ Thị Thu và có hai con gái, hai tuổi rưỡi và bốn tuổi tại giáo xứ Kẻ Mui, hạt Nghĩa Yên, Hương Sơn, Hà Tĩnh.

Tới đây, đêm Thứ Bảy, 12 Tháng Mười, trong buổi thánh nhạc “Thánh Ca Diễn Nguyện Đức Mẹ Măng Đen Kon Tum” diễn ra tại Little Saigon, California, anh Dương Quyết Thắng sẽ gởi đến khán giả những âm thanh thuần túy từ con tim thuần thành.

Buổi thánh nhạc sẽ được trình diễn lúc 6 giờ rưỡi chiều tại hí viện Saigon Performing Arts Center, 16149 Brookhurst St., Fountain Valley, CA 92708.

Đây là một chương trình nhằm tôn vinh và gây quỹ cho Trung Tâm Hành Hương Đức Mẹ Măng Đen tại Kon Tum do Giám Mục Aloiso Nguyễn Hùng Vị ủy quyền cho Linh Mục Đa Minh Trần Văn Vũ và Hiệp Hội Truyền Giáo Têrêsa tổ chức.

Ngoài anh Dương Quyết Thắng, chương trình còn có các ca sĩ Mai Thiên Vân, Thúy An, Quỳnh Trâm, Ngô Thúy Hằng, Triệu Ngọc Yến, Thiên Tôn, Thành Lễ, Đê Ly, Vũ Anh.

Chương trình còn có sự tham gia của Đức Ông Phạm Quốc Tuấn, Linh Mục Trần Cao Thượng, Linh Mục Trần Văn Vũ, Linh Mục Khôi Nguyên, Soeur Ái Liên.

Góp phần làm nên chương trình còn có MC Kim Thúy, hoa hậu Vân Khương, Ngọc Chiệu, Đoàn Múa Dân Tộc Tam Biên, Đoàn Múa Các Em Thánh Linh, Ca Đoàn Hosana.

Anh Dương Quyết Thắng chia sẻ: “Cứ tin vào ơn trên và cố gắng hết sức mình thì làm gì cũng được.”

Anh nhấn mạnh: “Một lần chưa được thì lần thứ hai rồi lần thứ hai trăm cũng sẽ phải được thôi.”

Anh cố ý nhảy từ lần thứ hai đến hai trăm để nhấn mạnh vào lòng cương quyết và đức tin.

“Tôi tin rằng tôi còn sống để trình diễn âm nhạc là do ý Chúa,” dương cầm thủ “vô thủ” Dương Quyết Thắng nói. (Đằng-Giao)

Tưởng nhớ tác giả của “Khúc Thụy Du,” vừa qua đời..!

Tưởng nhớ tác giả của “Khúc Thụy Du,” vừa qua đời..!

So với các nhà thơ cùng thời và nịnh đời của cộng sản bắc Việt như Tố Hữu, Nguyễn Đình Thi, Huy Cận, Xuân Diệu…. thì những ngòi bút nịnh đời này chỉ chỉ là vùng trũng ao làng hát cho nhau nghe…

Còn thi sĩ Du Tử Lê một trong bảy nhà thơ miền Nam, được cố nhà văn Mai Thảo chọn là “Bảy Vì Sao Bắc Đẩu” của nửa thế kỷ thi ca Việt Nam..

Ông sinh 1942 tại Hà Nam. Năm 1954, ông theo gia đình di cư vào miền Nam. Ông làm việc tại Cục Tâm Lý Chiến trong vai trò phóng viên chiến trường, trước khi làm thư ký tòa soạn nguyệt san Tiền Phong trong chính quyền miền Nam, là sĩ quan QLVNCH

Thơ của ông xuất hiện trên nhiều tạp chí trong và ngoài nước. Ông có thơ đăng trên nhật báo Los Angeles Times, 1983, và New York Times, 1994. Năm 1993, Giáo Sư Neil L. chọn dịch và phân tích thơ của Du Tử Lê in trong cuốn “Understanding Vietnam,” do hai đại học UC Berkeley và UCLA và nhà xuất bản London ấn hành, là sách giáo khoa về văn học Việt Nam cho nhiều đại học tại Hoa Kỳ và Âu Châu.

Là một trong những nhà thơ lớn của văn học Việt Nam, thơ của ông cũng được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc và trở thành những bài nhạc nổi tiếng như “Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn,” “Hạnh Phúc Buồn (Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi),” “Giữ Đời Cho Nhau (Ơn Em),” “Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển,” “Khúc Thụy Du,” “K Khúc Của Lê,” “Khi Cuộc Tình Đã Chết,”….

Tùy bút của ông bao gồm “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời,” do công ty Văn Hóa Cổ Phần Phương Nam, Sài Gòn, ấn hành Tháng Tư, 2017; “Mẹ về Biển Đông,” do Hội Nhà Văn Việt Nam, Hà Nội, xuất bản Tháng Sáu, 2017; Tuyển tập thơ “Khúc Thụy Du,” do Phanbook, Sài Gòn, xuất bản Tháng Sáu, 2018; Tuyển tập thơ “Trên Ngọn Tình Sầu” và truyện dài “Với nhau, một ngày nào” (in lần thứ ba), do Saigon Books xuất bản Tháng Bảy, 2018….

Xin được nghiêng mình kính cẩn đưa người về nơi vĩnh hằng…!
Nhìn lại mình quá nhỏ trên vai của những người vĩ đại..

Image may contain: 1 person, smiling, suit and text

Thi sĩ Du Tử Lê, tác giả của ‘Khúc Thụy Du,’ qua đời, hưởng thọ 77 tuổi

Thi sĩ Du Tử Lê, tác giả của ‘Khúc Thụy Du,’ qua đời, hưởng thọ 77 tuổi

Đỗ Dzũng/Người Việt

GARDEN GROVE, California (NV) –

October 8, 2019

Cố thi sĩ Du Tử Lê. (Hình: Uyên Nguyên).

Thi sĩ Du Tử Lê vừa qua đời lúc 8 giờ 6 phút tối Thứ Hai, 7 Tháng Mười, tại tư gia ở Garden Grove, hưởng thọ 77 tuổi.

Tin này được cô Orchid Lâm Quỳnh, ái nữ của ông, cho nhật báo Người Việt biết lúc 11 giờ tối Thứ Ba.

Cô kể: “Em báo tin này hơi trễ vì bây giờ mọi việc mới xong. Thực ra, tim bố ngừng đập lúc 8 giờ 6 phút tối Thứ Hai. Lúc đó, em vẫn gọi 911 và đưa bố vào bệnh viện. Bây giờ thì bố đã thật sự vĩnh viễn ra đi.”

Theo trang nhà dutule.com, nhà thơ Du Tử Lê, tên thật là Lê Cự Phách, sinh năm 1942 tại Hà Nam.

Năm 1954, ông theo gia đình di cư vào miền Nam.

Ông là cựu học sinh trường Chu Văn An, Trần Lục, rồi đại học Văn Khoa Sài Gòn, nguyên sĩ quan QLVNCH.

Ông làm việc tại Cục Tâm Lý Chiến trong vai trò phóng viên chiến trường, trước khi làm thư ký tòa soạn nguyệt san Tiền Phong.

Năm 1969, ông theo học khóa tu nghiệp báo chí tại thành phố Indianapolis, tiểu bang Indiana.

Năm 1973, ông được trao giải Văn Học Nghệ Thuật Toàn Quốc, bộ môn Thi Ca, với thi phẩm: “Thơ Du Tử Lê 1967-1972.”

Ông định cư tại Hoa Kỳ sau biến cố 30 Tháng Tư, 1975.

Khởi sự làm thơ rất sớm, từ năm 1953 tại Hà Nội, với nhiều bút hiệu khác nhau, bút hiệu Du Tử Lê được ông dùng chính thức từ năm 1958 trên tạp chí Mai.

Thơ của ông xuất hiện trên nhiều tạp chí trong và ngoài nước. Ông có thơ đăng trên nhật báo Los Angeles Times, 1983, và New York Times, 1994.

Năm 1993, Giáo Sư Neil L. Jaimeson chọn dịch và phân tích một bài thơ của Du Tử Lê in trong cuốn “Understanding Vietnam,” do hai đại học UC Berkeley và UCLA và nhà xuất bản London ấn hành, là sách giáo khoa về văn học Việt Nam cho nhiều đại học tại Hoa Kỳ và Âu Châu.

Vẫn theo tác giả này, cùng với Nguyên Sa, sự đóng góp trí tuệ của Du Tử Lê cũng như Linh Mục Thanh Lãng và Nhất Linh-Nguyễn Tường Tam là điều không cần phải hỏi lại (Understanding Vietnam, trang 344).

Du Tử Lê là một trong sáu nhà thơ Việt Nam thuộc thế kỷ thứ 20, có thơ được chọn in trong tuyển tập “Thi Ca Thế Giới Từ Thời Thượng Cổ Tới Ngày Nay” (World Poetry – An Anthology of Verse from Antiquity to Our Time) do nhà xuất bản W.W. Norton New York, New York, ấn hành năm 1998.

Thơ của ông cũng được một số đại học dùng để giảng dạy cho sinh viên từ năm 1990.

Ký giả Jean Claude Pomonti, một nhà báo hàng đầu của tạp chí Le Monde của Pháp, đã chọn một bài thơ của Du Tử Lê để dịch sang Pháp ngữ và phê bình trong tác phẩm “La Rage D’Être Vietnamien” do Seuil de Paris xuất bản năm 1975.

Du Tử Lê là một trong bảy nhà thơ miền Nam, được cố nhà văn Mai Thảo chọn là “Bảy Vì Sao Bắc Đẩu” của nửa thế kỷ thi ca Việt Nam. Sáu người kia là Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng, Bùi Giáng, Nguyên Sa, Thanh Tâm Tuyền, và Tô Thùy Yên.

Du Tử Lê là tác giả của trên 70 tác phẩm đã xuất bản.

Thi phẩm đầu tiên của ông xuất bản năm 1964.

Tùy bút của ông bao gồm “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời,” do công ty Văn Hóa Cổ Phần Phương Nam, Sài Gòn, ấn hành Tháng Tư, 2017; “Mẹ về Biển Đông,” do Hội Nhà Văn Việt Nam, Hà Nội, xuất bản Tháng Sáu, 2017; Tuyển tập thơ “Khúc Thụy Du,” do Phanbook, Sài Gòn, xuất bản Tháng Sáu, 2018; Tuyển tập thơ “Trên Ngọn Tình Sầu” và truyện dài “Với nhau, một ngày nào” (in lần thứ ba), do Saigon Books xuất bản Tháng Bảy, 2018.

Nếu không kể những tác phẩm được tái bản thì tuyển tập thơ “Trên Ngọn Tình Sầu” là tác phẩm thứ 73 của họ Lê, tính đến Tháng Bảy, 2018.

Là một trong những nhà thơ lớn của văn học Việt Nam, thơ của ông cũng được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc và trở thành những bài nhạc nổi tiếng như “Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn,” “Hạnh Phúc Buồn (Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi),” “Giữ Đời Cho Nhau (Ơn Em),” “Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển,” “Khúc Thụy Du,” “K Khúc Của Lê,” “Khi Cuộc Tình Đã Chết,”….

Từ năm 1981 tới nay, nhà thơ Du Tử Lê có nhiều buổi thuyết trình tại một số đại học tại Hoa Kỳ, Pháp, Đức, và Úc. Ông từng hai lần được mời đến Harvard University để nói chuyện về thơ của mình.

Từ năm 2009 tới 2012, mỗi năm Du Tử Lê đều có ít nhất một lần thuyết trình về thơ tại đại học UC Berkeley và đại học Cal State Fullerton.

Ngoài thi ca, Du Tử Lê còn là một họa sĩ.

Kể từ Tháng Bảy, 2011, nhiều tranh của ông được dùng làm bìa sách cũng như in nơi trang bìa của một số tạp chí xuất bản tại Hoa Kỳ.

Tính tới 2012, ông đã có hai cuộc triển lãm cá nhân, một tại Houston, Texas, và một tại Seattle, Washington.

Cuộc triển lãm cá nhân lần thứ ba của Du Tử Lê, vào Thứ Bảy, 30 Tháng Ba, 2013, tại Virginia, là triển lãm mở đầu cho năm.

Và năm 2014 của họ Lê được đánh dấu bằng cuộc triển lãm bỏ túi ở Coffee Lover, San Jose, California, với bảy tác phẩm hội họa, được bán hết trong vòng 45 phút.

Cuối năm 2012, với sự hướng dẫn của Giáo Sư Diêu Thị Lan Hương, cô Trần Thị Như Ngọc, cư dân Hà Nội, đã chọn thơ Du Tử Lê cho luận văn tốt nghiệp thạc sĩ, chuyên ngành Lý Luận Văn Học, với tựa đề “Thơ Du Tử Lê Dưới Góc Nhìn Tư Duy Nghệ Thuật,” được hội đồng giám khảo chấm đậu và được phép dùng để giảng dạy. Luận văn này hiện được lưu trữ tại Đại Học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn, thuộc Đại Học Quốc Gia Hà Nội, mã số: 60 22 01 20.

Chưa hết, thi sĩ Du Tử Lê còn viết văn và biên khảo văn học.

Bước vào năm 2015, tác phẩm truyện dài “Với nhau, một ngày nào” (tái bản lần thứ nhất) của nhà thơ, và bộ sách dầy 700 trang, tựa đề “Sơ lược 40 năm văn học nghệ thuật Việt 1975-2015” – tập 1, được cơ sở H.T. Productions xuất bản, công ty Amazon in và phát hành. Ngoài ra, bộ sách “Sơ lược 40 năm văn học nghệ thuật Việt 1975-2015” – tập 2, đầu sách thứ 67, của nhà thơ Du Tử Lê cũng được công ty Amazon in và phát hành giữa Tháng Chín.

Riêng năm 2018, tại Sài Gòn, đã có bốn đầu sách của Du Tử Lê được xuất bản cũng như tái bản, trong số đó, có các tuyển tập như:

– Tuyển tập thơ “Khúc Thụy Du,” tác phẩm thứ 72, do PhanBooks, Sài Gòn, xuất bản Tháng Sáu, 2018.

– Tuyển tập thơ “Trên Ngọn Tình Sầu,” tác phẩm thứ 73, do Saigon Books xuất bản Tháng Bảy, 2018.

– Tuyển tập tùy bút “Giữ Đời Cho Nhau” II, do PhanBooks, Sài Gòn, xuất bản Tháng Sáu, 2018.

Nguồn: Đỗ Dzũng – Báo Người Việt
https://www.nguoi-viet.com/little-…/thi-si-du-tu-le-qua-doi/

Image may contain: one or more people and closeup