Giáo xứ Nghệ An Hà Tĩnh thắp nến cầu nguyện cho 39 nạn nhân đều là người Việt

About this website

SBTN.TV
Tin từ Việt Nam, ngày 27/10/2019: Trong tuần này, nhiều giáo xứ Công giáo ở hai tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh tổ chức thắp nến cầu nguyện cho 39 nạn nhân bị chết trên đường vào Anh Quốc cuối tuần trước. Đêm 26/10 tại giáo xứ Mỹ Khánh, dư…

TÌNH TRẠNG KHÔNG THỂ THỞ VÀ ƯỚP TỬ THI ĐÔNG LẠNH CỦA 39 NGƯỜI VƯỢT BIÊN.

Image may contain: 2 people
No photo description available.
Image may contain: outdoor
Hoang Le Thanh

TÌNH TRẠNG KHÔNG THỂ THỞ VÀ ƯỚP TỬ THI ĐÔNG LẠNH CỦA 39 NGƯỜI VƯỢT BIÊN.

“Khi cánh cửa của container được mở ra, phản ứng đầu tiên của những người chứng kiến là sốc khi thấy hàng chục xác chết chồng chất lên nhau”.

“Các thi thể gần cửa ra vào sùi bọt mép và đang ở giai đoạn đầu của co cứng tử thi (nguyên văn là rigor mortis, trong đó rigor nghĩa là “sự cứng”, mortis nghĩa là “của cái chết”.

Rigor mortis (co cứng tử thi) là gì ?

Đó là một giai đoạn sau cái chết khi các khớp xương trở nên cứng và khó dịch chuyển, nguyên nhân là do từng phần của các cơ co lại. Co cứng tử thi ở người diễn ra sau 3-4 giờ và đạt cực đại cứng sau 12 giờ rồi dần dần giảm đi xấp xỉ sau 24 giờ tính từ thời điểm chết. Tùy thuộc nhiệt độ cũng như các điều kiện khác, co cứng tử thi có thể kéo dài xấp xỉ đến 72 giờ).

“Có những dấu tay đẫm máu dọc theo bên trong cánh cửa container, nơi họ gắng đập để tìm kiếm sự giúp đỡ”.

“Họ mặc quần áo rất ít, và trong một số trường hợp là trần trụi (nguyên văn là naked)”.

Câu hỏi đặt ra là tại sao các nạn nhân lại mặc ít quần áo trong khi ở trong chiếc xe container đông lạnh đến âm 25 độ C?

Daily Mail dẫn lời một quan chức an ninh ở cảng Purfleet, hạt Essex, Anh nói rằng trong các vụ buôn người, các băng đảng tội phạm thường dùng các thùng đông lạnh để đưa người nhập cư bất hợp pháp vào Anh vì chúng có thể đi qua các thiết bị quét ảnh tầm nhiệt mà không bị phát hiện.

Ở vụ việc trên, trước khi tới cảng Purfleet, chiếc thùng xe đã đi từ cảng Zeebrugge của Bỉ. Cả 2 cảng này đều sử dụng máy quét ảnh tầm nhiệt để tìm ra những người cố tình đi lậu, tuy nhiên, thiết bị này được cho không hoạt động hiệu quả với các thùng đông lạnh.

Một quan chức an ninh giấu tên nói: ‘Thiết bị quét phổ nhiệt không hoạt động với các container lạnh. Chúng đơn giản là quá lạnh và bạn không thể nhận được bất kỳ sức nóng nào có thể đến từ ai đó nấp bên trong”.

Do vậy, người ở bên trong container chở lậu người bị yêu cầu mặc rất ít quần áo, thậm chí với những người to con thì cởi trần để khỏi phải giữ nhiệt trên người để tránh bị máy quét phổ nhiệt phát hiện. Và những cảnh tượng khi mở container ở trên ra đã cho thấy tình trạng thê thảm của các nạn nhân trước khi qua đời như thế nào.

Một quan chức an ninh ở Purfleet cho biết: “Những người này không có cơ hội để sống sót. Ngay cả khi thùng đông lạnh bị tắt đi, chúng vẫn “kín như bưng” và bất cứ ai ở trong đó lâu cũng sẽ bị chết ngạt từ từ. Quan tài còn có nhiều không khí hơn những khoang đông lạnh bị đóng kín này”.

Trước đây, việc dùng máy quét tầm nhiệt phát huy hiệu quả trong việc phát hiện người nhập cư bất hợp pháp ở các container thông thường nhưng từ khi container đông lạnh được dùng rộng rãi thì việc quét nhiệt như vậy không còn phát huy hiệu quả.

Lực lượng an ninh ở càng này cũng thừa nhận việc kiểm tra toàn bộ các thùng hàng là điều không thể. Họ chỉ có thể dùng máy quét và tiến hành kiểm tra ngẫu nhiên một số lượng thùng hàng giới hạn. Thêm vào đó, các thùng hàng đông lạnh ít khi bị yêu cầu mở ra kiểm tra vì lo ngại các thực phẩm tươi sống bên trong có thể bị hỏng.

Các tay đưa người lậu biết điều này và việc lợi dụng kẽ hở “đông lạnh” khi qua máy quét cho thấy họ ma mảnh đến mức nào. Nhưng đáng buồn là sự ma mảnh đó đã đẩy những người khốn khổ trong container đến cái chết.

A.T. PTL

BÀI VIẾT CỦA ĐẠI SỨ ANH QUỐC TẠI VIỆT NAM, NHÂN BIẾN CỐ 39 NẠN NHÂN CHẾT LẠNH TRONG CONTAINER TẠI ANH QUỐC

Image may contain: outdoor

Lm Trần Chính Trực is with Trần Chính Trực at Lm Jos Trần Chính Trực.

BÀI VIẾT CỦA ĐẠI SỨ ANH QUỐC TẠI VIỆT NAM, NHÂN BIẾN CỐ 39 NẠN NHÂN CHẾT LẠNH TRONG CONTAINER TẠI ANH QUỐC

(TÔI NHẬN THẤY BÀI NÀY CÓ GIÁ TRỊ, CÁC BẠN NÊN ĐỌC)

Các bạn ạ, di cư vì mục đích kinh tế và tìm kiếm cơ hội tốt đẹp hơn là một nhu cầu chính đáng đối với bất cứ ai ở bất cứ quốc gia nào. Nước Anh luôn chào đón những người đến Anh hợp pháp, có đầy đủ sự hiểu biết và đánh giá thận trọng. Những kẻ giúp bạn sang Anh bằng “cửa sau cộng với lời hứa về một công việc hấp dẫn đang chờ đón chỉ là muốn lấy tiền của bạn. Đừng đánh cược tương lai của mình. Chúng không phải là bạn. Chúng là đối tượng phạm tội.”

Toàn văn bài viết và cả những cảnh báo của ông về những công việc một người nhận được khi nhập cảnh chui vào Anh

Việt Nam là đối tác chiến lược của Anh trong rất nhiều lĩnh vực như thương mại, giáo dục, quốc phòng,… Trong thời gian làm nhiệm kỳ Đại sứ tại đây, tại các cuộc họp với Luân Đôn, tôi được báo cáo về rất nhiều hoạt động tích cực, các số liệu kinh tế khả quan, các chuyến thăm chính thức thành công và các hoạt động hợp tác đầy triển vọng. Tuy nhiên, vẫn có một số thách thức mà chúng tôi phải đối mặt và những vấn đề khiến tôi lo lắng. Một trong số đó là vấn đề mua bán người và di cư trái phép.

Người Việt Nam vẫn đang bị mua bán sang Anh để làm các công việc nguy hiểm, trái pháp luật, phục vụ lợi ích của các băng nhóm tội phạm có tổ chức. Tuy nhiên, không có nhiều người Việt Nam biết đến thực trạng này.

Vì vậy, hôm nay tôi muốn chia sẻ với các bạn về một thực trạng mua bán người rất khác đang xảy ra với người Việt ở bên kia bán cầu.

📍Từ những chuyến vượt biên nguy hiểm tính mạng đến “nô lệ” trồng cần sa

Nói đến mua bán người, có lẽ các bạn sẽ nghĩ đến Trung Quốc hay các nước láng giềng như Lào và Campuchia. Trên thực tế, người Việt Nam không chỉ bị mua bán đến các nước có chung đường biên giới đất liền với Việt Nam mà còn tới các nước trong khu vực châu Á như Thái Lan, Hàn Quốc, Malaysia và thậm chí còn tới châu Âu, trong đó có Vương quốc Anh.

Ở nước Anh, chúng tôi sử dụng khái niệm “Nô lệ thời hiện đại” với hàm ý bao gồm mua bán người vì nạn nhân bị mua bán thường bị ép làm việc trong những điều kiện vô cùng tồi tệ, cả về thể xác lẫn tinh thần. Những năm gần đây, Việt Nam luôn là nước có số người nghi là nạn nhân của mua bán người và nô lê hiện đại cao nhất tại Anh, chỉ xếp sau Albania.

Khác với các nạn nhân bị mua bán sang các nước láng giềng với thủ đoạn thường gặp như bắt cóc, gạ gẫm hay lừa gạt, những nạn nhân người Việt Nam tại Anh là những người tự nguyện ra đi, với giấc mơ về một miền đất hứa, kì vọng về cơ hội cải thiện kinh tế cho bản thân và gia đình. Rất nhiều trong số họ là những người đến từ những huyện còn khó khăn của Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình.

Những người này tìm đến những người quen, họ hàng, bạn bè mà nghe đâu đã từng đưa trót lọt ai đó đến Anh để nhờ giúp đỡ. Họ bỏ ra một khoản tiền rất lớn có khi lên đến 600-700 triệu đồng, phần nhiều có được là do thế chấp nhà cửa, ruộng vườn, tàu thuyền hay vay nặng lãi để trả cho những kẻ môi giới và những kẻ tổ chức đưa người trái phép qua biên giới.

Như vậy, ngay từ đầu cuộc hành trình của mình từ Việt Nam, họ đã chọn di cư bất hợp pháp và giao phó số phận của mình vào tay bọn tội phạm.

Trên danh nghĩa “giúp đỡ” làm giả giấy tờ, làm giả hồ sơ hay giúp vượt biên trái phép, những kẻ này thu lợi rất lớn từ các nạn nhân. Theo thông tin chúng tôi có được, chi phí cho hành trình do những băng nhóm tội phạm đưa người bất hợp pháp từ Việt Nam sang Anh dao động từ 30.000 USD đến 50.000 USD.

Việc nhập cư bất hợp pháp vào Anh có thể bằng giấy tờ giả trên một chuyến bay thẳng, hoặc thông dụng hơn là một đoạn đường gian khổ nhiều rủi ro và kéo dài qua nhiều nước châu Âu. Hầu hết trong số họ, bất chấp nguy hiểm tìm đường sang Anh với một hy vọng là chỉ sau một năm làm việc ở đây, họ có thể chuộc được các sổ đỏ đã cầm cố hoặc trả hết nợ nần vay mượn cho chuyến đi và sau đấy là một cơ hội “đổi đời” sẽ đến với gia đình.

📍Rất tiếc, sự thật khác xa hơn thế rất nhiều.

Tôi có cơ hội được nghe kể lại câu chuyện của một người nhập cư vào Anh bất hợp phát. Đó là một hành trình ác mộng từ Việt Nam qua Trung Quốc rồi cả tháng trời lang thang trong lạnh giá ở Nga, Ba Lan, Đức, Pháp và cuối cùng là trốn trong thùng xe tải vượt biên giới từ Pháp sang Anh. Anh nói mình là một trong số những người may mắn sống sót. Bên cạnh những rủi ro về sức khỏe, về kinh tế, đã có trường hợp người nhập cư bất hợp pháp gặp tai nạn lúc bị truy đuổi. Có không ít trường hợp bị chết do quá lạnh, bị thiếu ô xy trong thùng xe và chẳng bao giờ đặt chân đến “miền đất hứa”.

Khi đến Anh, điều gì đón chờ họ – những người vừa trải qua chặng đường dài nhiều gian khổ và nguy hiểm để mong tìm cho mình cơ hội đổi đời? Với nỗi sợ hãi của người nhập cư trái phép, mang theo gánh nặng trả nợ và gánh vác những niềm hi vọng của người thân ở Việt Nam, họ chấp nhận làm bất kỳ công việc gì có thể để có tiền và chỗ trú ẩn. Không có giấy tờ hợp lệ, họ làm việc trốn tránh. Giới chủ hay các băng nhóm, lợi dụng sự yếu thế và nỗi lo sợ bị chính quyền phát hiện của họ, trả cho họ đồng lương rẻ mạt và ép họ làm việc nhiều giờ, biết chắc chắn rằng sẽ không ai dám kêu ca hay tố giác. Cứ như thế, người Việt tại Anh bị bóc lột và trở thành nô lệ trong thời hiện đại lúc nào không hay.

Và khi đến cả những công việc tạm thời với tiền công rẻ mạt như làm móng tay, trông trẻ, phụ bếp, dọn khách sạn cũng trở nên rất khó khăn, với áp lực là gánh nợ trên vai, số đông những người nhập cư bất hợp pháp chấp nhận đi trồng cần sa để kiếm tiền trả nợ. Họ cũng đã biết trồng cần sa là bất hợp pháp và mạo hiểm nhưng chỉ khi thật sự bắt tay vào công việc, họ mới thấm thía cảm giác cô đơn, ngột ngạt và tù túng cũng như nỗi sợ hãi, nỗi ám ảnh có thể bị cướp, bị đánh đập, bị bắt và bị trục xuất.

Để tránh bị lộ, những căn nhà dùng để trồng cây thường bịt kín các cửa sổ để không có ánh sáng cũng như mùi phát tán ra ngoài. Những người có nhiệm vụ chăm sóc cây thường bị buộc sống ở trong nhà, bị giam lỏng, kiểm soát và bị bóc lột sức lao động không khác gì những nô lệ. Theo nghiên cứu, do sống trong môi trường nhiệt độ cao, không có không khí, tiếp xúc với phấn hoa, thuốc bảo vệ thực vật, phân bón, thuốc kích thích,… người trồng cây cần sa trong nhà kín chịu nguy hại nghiêm trọng đến sức khỏe, thậm chí để lại di chứng về sau như ảnh hưởng đến thần kinh và đến đường hô hấp.

📍Nhập cư trái phép và mua bán người: Hãy hiểu và tránh xa nó!

Các bạn ạ, di cư vì mục đích kinh tế và tìm kiếm cơ hội tốt đẹp hơn là một nhu cầu chính đáng đối với bất cứ ai ở bất cứ quốc gia nào. Nước Anh luôn chào đón những người đến Anh hợp pháp, có đầy đủ sự hiểu biết và đánh giá thận trọng. Những kẻ giúp bạn sang Anh bằng “cửa sau cộng với lời hứa về một công việc hấp dẫn đang chờ đón chỉ là muốn lấy tiền của bạn. Đừng đánh cược tương lai của mình. Chúng không phải là bạn. Chúng là đối tượng phạm tội.

Ở Anh, chúng sẽ lợi dụng sự yếu thế của người nhập cư bất hợp pháp để ép bạn làm những công việc phi pháp nhằm kiếm lợi nhuận cao trên rủi ro và nguy hiểm của bạn. Đó là hành vi mua bán người. Mua bán người Việt Nam tại Anh gần hơn bạn nghĩ. Đừng để bản thân và gia đình rơi vào bàn tay của kẻ buôn người.

📍Hãy hiểu rủi ro và tránh xa nó!

Bài viết được dịch từ chia sẻ của ông Gareth Ward – Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Anh và Bắc Ailen tại Việt Nam.

Ngày 1 Hành Hương Âu Châu

Tâm Dân added 8 new photos — with Vuong Nguyen and 5 others.

Điểm hẹn: Roma….

Nơi viếng đầu tiên là Đền Thánh Phaolo ba dòng suối.

Vào năm 64 AC, dưới thời hoàng đế Nero, một trận hỏa hoạn đã thiêu rụi hầu như toàn bộ thành Rome. Tin đồn cho là chính Nero ra lệnh phóng hỏa để ông xây dựng một thành phố khác tráng lệ huy hoàng hơn. Để xoa dịu dân chúng, ông đã qui tội cho những người theo Chúa Giêsu đốt thành Rome và từ đó cuộc bách hại trở nên khốc liệt. Trong bối cảnh trên, thánh Phaolô lúc đó đang bị canh giử ở Rome, bị chém đầu vào khoảng năm 67 tại Aquae Salviae

Nơi thánh nhân chịu tử đạo là nhà thờ St Paul at the Three Fountains (Thánh Phaolô Ba Dòng Suối), nằm trong khuôn viên Tu viện Ba Dòng Suối (Tre Fontane Abbey).

Theo truyền thuyết được thánh Gregorio Cả chấp nhận, thủ cấp thánh Phaolô sau khi bị chém lìa đã nẩy lên 3 lần trên mặt đất và nơi đó phát sinh 3 dòng suối nhưng vào năm 1950 đã bị lấp vì bị ô nhiểm. Trong hình trụ cột là nơi thánh Phaolô bị chém đầu được rào quanh bằng khung sắt. Bên trái là nơi dòng suối phát sinh khi thủ cấp rời khỏi cổ.

Sau đó viếng Đền thờ Thánh Phaolo ngoại thành nơi chôn cất thánh nhân.
Sau khi thánh Phaolô chịu tử đạo, các môn đệ an táng thánh nhân và dựng nên một đài tưởng niệm tại ngôi mộ này, cách nơi hành quyết khoảng 3 km.

Ðền Thờ dài 136 mét, rộng 65 mét, và cao 29.7 mét. Thánh đường có 5 gian. Phía trước có một sân vuông.150 cột đá nguyên khối bao bọc khu sân vuông bên ngoài. Bên trong nhà thờ chia làm 5 gian do 4 hàng cột cẩm thạch – mỗi hàng có 20 cột.Trên các hàng cột có chân dung 266 vị Giáo Hoàng, Mộ thánh Phaolô được đặt dưới bàn thờ phụ ngay giửa nhà thờ cùng sợi dây xích đã xích chung thánh Phaolô và người lính canh giử ngài tại Roma được trưng bày gần đó.

Mộ thánh Phaolô được khai quật năm 2006 và các xét nghiệm khoa học kết luận rằng xác trong quan tài là một người đã sống vào thế kỷ I – trùng hợp với niềm tin của giáo hội thánh Phaolô chịu tử đạo vào khoảng năm 65-67.

Giới trẻ tại Việt Nam lớn lên sau chiến tranh nhìn về VNCH

Giới trẻ tại Việt Nam lớn lên sau chiến tranh nhìn về VNCH

Nguyễn Hòa/Người Việt

Diễn giả Nguyễn Lương Hải Khôi đang thuyết trình về Việt Nam sử lược của cụ Trần Trọng Kim. (Hình: Nguyễn Hòa/Người Việt)

EUGENE, Oregon (NV) – Hội thảo về Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) tại Đại Học Oregon trong hai ngày 14 và 15 Tháng Mười, 2019, một điểm đặc biệt là có tới 7 diễn giả là các nhà nghiên cứu trẻ tuổi đến từ Việt Nam.

Những người này chưa bao giờ sống dưới chế độ VNCH, hoặc sinh ra sau chiến tranh hay sinh ra ở miền Bắc trong thời kỳ chiến tranh. Một số trong những người này mới chỉ tiếp xúc với cộng đồng người Việt hải ngoại khi họ đi du học, một số khác thì chưa từng.

Những điều cấm kỵ nói theo kiểu nhà nước CSVN là những vấn đề “nhạy cảm,” thường là liên quan đến chính trị, chẳng hạn như VNCH không được nhắc tới tại Việt Nam.

Bài thuyết trình của ông Nguyễn Lương Hải Khôi, Đại Học Sư Phạm TP.HCM, phân tích bộ “Việt Nam Sử Lược” của tác giả Trần Trọng Kim. Bài thuyết trình này động chạm tới điều mà những người Cộng Sản và cơ quan tuyên truyền của họ hay nêu lên là chỉ có đảng Cộng Sản Việt Nam mới là những người chống ngoại xâm hữu hiệu.

Cũng đến từ Đại Học Sư Phạm TP.HCM, hai diễn giả Hoàng Phong Tuấn và Nguyễn Thị Minh, so sánh sự tự do sáng tác tại miền Nam Việt Nam dưới chế độ VNCH, với loại sáng tác có định hướng dưới sự chỉ huy của đảng Cộng Sản ở miền Bắc.

Thuyết trình về tự do sáng tác tại miền Nam so với miền Bắc. (Hình: Nguyễn Hòa/Người Việt)

Diễn giả Trương Thùy Dung, đến từ Viện Sử Học Hà Nội, so sánh các chương trình giảng dạy đại học ở miền Nam của VNCH và miền Bắc của chính phủ Cộng Sản. Việc so sánh cho thấy ở miền Nam có sự tự do học thuật mà miền Bắc không có, trong đó, các trường đại học miền Nam không ngần ngại giảng cả chủ nghĩa Marx, trong khi tại miền Bắc người ta chỉ cho phép một chủ thuyết ấy của đảng Cộng Sản được giảng dạy mà thôi.

Bình luận về nội dung các bài thuyết trình của những diễn giả đến từ Việt Nam, ông Hoàng Đức Nhã, cựu tổng trưởng Dân Vận và Chiêu Hồi thời Việt Nam Cộng hòa, nói với báo Người Việt rằng ông thấy một sự cởi mở hơn trước, và điều đó làm ông cảm thấy rất thú vị.

Trả lời câu hỏi của ông Peter Zinoman, Đại Học Berkeley, California về sự tham gia của các diễn giả đến từ Việt Nam, bà Nguyễn Thị Minh, cho rằng không khí nghiên cứu các vấn đề gọi là “nhạy cảm” ở Việt Nam đã có phần hy vọng hơn, ít sợ hãi hơn lúc trước.

Bà Phạm Thị Hồng Hà, đến từ Viện Lịch Sử Hà Nội nói với báo Người Việt về cuộc hội thảo:

“Đây là một cơ hội tốt đối với tôi, với những người nghiên cứu không sống trong giai đoạn đó, có cơ hôi được lắng nghe, ý kiến từ các nhà nghiên cứu, các chuyên gia, về thời kỳ VNCH và miền Nam Việt Nam giai đoạn 1954-1975. Gần đây tôi thấy các nguồn tư liệu rất là mới, những tư liệu giải mật của Hoa Kỳ, nhiều chuyên gia được tiếp xúc với tư liệu từ phía Việt Nam, binh sĩ Việt Nam, kể cả những tư liệu phỏng vấn. Những nghiên cứu đó có nhiều đóng góp cho sự phát triển mới. Khi chúng tôi tham gia thì chúng tôi hiểu thêm được nhiều điều.”

Bà Nguyễn Thị Từ Huy, đến từ Đại Học Đại Dương ở Nha Trang, trả lời qua email cho báo Người Việt, viết: “Một dân tộc không thể tồn tại trong tư cách là một dân tộc nếu không có lịch sử của nó… Việc nhiều người từ Việt Nam qua tham gia một hội thảo về VNCH có lẽ phản ảnh những thay đổi quan trọng về nhận thức về lịch sử dân tộc.”

“VNCH là một phần của lịch sử Việt Nam. Sẽ không có một lịch sử Việt Nam trọn vẹn nếu thiếu phần lịch sử của VNCH. Có nghĩa là tìm hiểu về VNCH cũng cần thiết như tìm hiểu bất cứ giai đoạn lịch sử nào trong lịch sử Việt Nam. Nếu tất cả đạt tới nhận thức này thì chúng ta có thể hy vọng rằng một số vấn đề về quá khứ có thể được giải quyết.”

Tuy nhiên, sự “sợ hãi” dù đã giảm bớt như lời bà Nguyễn Thị Minh trả lời tại buổi hội thảo như đã nêu, nhưng nó chưa hoàn toàn chấm dứt.

Một diễn giả đến từ Việt Nam, từ chối nêu danh tánh trên báo Người Việt, ở chỗ riêng tư nói rằng, “Những di sản của VNCH vẫn đương nhiên tồn tại và sẽ tiếp tục tồn tại ở Việt Nam.” (Nguyễn Hòa)

Người trẻ từ chối cơ hội thăng tiến vì… sợ mất Medi-Cal

Người trẻ từ chối cơ hội thăng tiến vì… sợ mất Medi-Cal

Tâm An/Người Việt

Đừng để nỗi sợ mất trợ cấp y tế Medi-Cal cản trở con đường thăng tiến của bạn. (Hình minh họa: David McNew/Getty Images)

STANTON, California (NV) – “Ở công ty tôi, có một anh công nhân lắp ráp làm việc ở đây từ năm 2011. Trong tám năm nay, anh làm việc rất chăm chỉ, có trách nhiệm, nên hai lần được đề nghị thăng tiến làm đội trưởng. Mức lương vị trí này theo giờ, tăng từ $15 lên $19.5. Thế nhưng cả hai lần đó, anh đều một mực từ chối.”

Chị Ánh Hồng, hiện đang làm quản lý điều hành cho một hãng lắp ráp điện tử tại thành phố Stanton, Nam California, nói như vậy và kể thêm: “Hỏi ra mới biết tuy gia đình khó khăn nhưng anh không muốn tăng lương vì sợ… mất Medi-Cal. Anh cho chúng tôi biết, vợ anh không có việc làm, đang ở nhà chăm sóc hai con nhỏ. Với mức thu nhập $15/giờ, cả gia đình anh hiện đang hưởng Medi-Cal, Food Stamps và một số trợ cấp khác.”

“Ở công ty tôi thực ra cũng có hỗ trợ bảo hiểm cho nhân viên, nhưng lợi ích của bảo hiểm này kém xa Medi-Cal. Nếu mua bảo hiểm tại công ty thì mỗi tháng tôi phải trả một khoản là $98/tháng/người, tính cả vợ tôi là gần $200/tháng. Nhưng mỗi lần đi khám bác sĩ, tôi phải tốn $50 tiền co-pay, chưa kể tiền thuốc men, tiền bệnh viện, vô cùng tốn kém. Bởi vì tiền deductible $2,500/năm và tiền out-of-pocket (là khoản tiền tối đa phải trả trong năm, gọi là OPP) lên tới $5,500/năm,” anh Bình cho biết thêm.

Chị Stephanie Yến Nguyễn, một chuyên viên tư vấn bảo hiểm, có văn phòng tại thành phố Westminster, cho hay: “Một số khách hàng thường hỏi tôi về việc sợ mất Medi-Cal nếu thu nhập tăng. Nhất là những gia đình có người nhà đang làm việc trong một số ngành như nail, giặt ủi… Họ đang lo ngại thu nhập chịu thuế của họ tăng lên nhiều so với trước đây. Lý do là vì luật lệ ngày càng thắt chặt, các chủ tiệm phải trả lương theo hình thức thuê mướn thợ dài hạn (trả lương theo mẫu W-2) thay vì trả lương theo hình thức thuê ngắn hạn (trả lương theo mẫu 1099-Misc), khiến thu nhập khai thuế của họ bị tăng lên.”

Giải thích rõ hơn về sự khác nhau giữa hình thức trả lương W-2 và 1099, chị Stephanie cho biết: “Nếu khai thuế theo mẫu W-2, người thợ nail không được khấu trừ các chi phí liên quan tới công việc như xăng xe, điện thoại, hao mòn xe… vào thuế như mẫu 1099. Có nghĩa là chủ trả bao nhiêu, người thợ phải chịu thuế bấy nhiêu, không giảm được đồng nào. Do đó mà số tiền thu nhập chịu thuế tăng lên.”

“Tôi có chứng kiến một gia đình, chồng làm hãng, vợ làm nail, đã gặp phải tình cảnh trên. Khi thu nhập chịu thuế theo mẫu W-2 của người vợ tăng lên tới $12,000 thay vì trước kia chỉ có $7,000 (theo mẫu 1099), thì anh chồng cảm thấy lo lắng vì sợ mất Medi-Cal và các chương trình trợ cấp khác. Anh chồng đang làm full-time, nay chuyển sang làm part-time. Họ cố giữ cho mức thu nhập thấp để cả nhà tiếp tục được hưởng Medi-Cal,” chị Stephanie nói thêm.

Đừng để trợ cấp xã hội ngăn cản con đường thăng tiến 

Theo chuyên viên tư vấn bảo hiểm Stephanie Yến Nguyễn thì những gia đình có mức thu nhập “mấp mé” mức quy định giữa “được” và “mất” Medi-Cal mới khiến họ lo ngại. Ví dụ như theo quy định của tiểu bang California, một gia đình bốn người như gia đình anh Bình Hoàng, có tổng thu nhập trên $34,638 thì cha mẹ sẽ không còn Medi-Cal (hai con dưới 18 tuổi vẫn có Medi-Cal).

“Trường hợp gia đình tôi nói ở trên, thu nhập của hai vợ chồng cộng lại vào khoảng $36,000-$37,000. Mức thu nhập này chỉ cao vượt mốc trên một vài ngàn đô la, nhưng hai vợ chồng họ sẽ không còn được hưởng Medi-Cal. Do vậy mà anh chồng đã cố gắng làm ít lại,” chị Stephanie nói.

Luật mới về Covered California nới rộng phạm vi trợ cấp bảo hiểm sức khỏe cho giới trung lưu, thu nhập lên đến $154,000/năm vẫn được trợ cấp. Ước tính có khoảng 235,000 gia đình sẽ được hỗ trợ $172/tháng từ chương trình này. (Hình: Max Whittaker/Getty Images)

Tuy nhiên câu chuyện về anh Bình Hoàng ở trên cũng gặp khá nhiều trong xã hội, bởi vì anh không biết rằng nếu mất Medi-Cal thì anh vẫn được trợ cấp mua bảo hiểm theo đạo luật Affordbale Care Act, mà ở tiểu bang California có tên là Covered California với mức phí rất phải chăng.

Với anh Bình, mức tăng lương từ $15/giờ lên $19.5/giờ, tương đương với mức lương theo năm tăng từ $31,200 lên $40,560 (tức là thêm được số tiền $9,360/năm).

Chị Trinh Phí, chuyên viên tư vấn bảo hiểm của văn phòng Best Care ở Westminster, cho hay: “Trong trường hợp này, quý vị không nên lo lắng. Căn cứ vào thu nhập của gia đình quý vị là $40,560/năm, với gia đình bốn người tại thành phố Westminster, quý vị được hỗ trợ mua bảo hiểm Covered California chương trình Silver 87 và chỉ phải trả số tiền đóng (premium) vào khoảng $115.30/tháng cho cả hai vợ chồng. Các con dưới 18 tuổi vẫn được hưởng miễn phí Medi-Cal.”

“Chương trình Silver 87 trên có lợi ích rất tốt. Cụ thể là mỗi lần đi bệnh viện, anh Bình chỉ phải co-pay có $15, tiền deductible một năm chỉ có $650 và tiền OPP mỗi năm là $2,600,” chị Trinh nói thêm.

Như vậy, anh Bình chỉ phải bỏ ra một khoản tiền $115.30/tháng tức là chưa tới $1,400/năm để mua bảo hiểm, trong khi anh từ bỏ cơ hội thăng tiến và tăng thu nhập tới hơn $9,000 tiền lương mỗi năm.

Sau khi nghe phân tích trên từ các chuyên gia bảo hiểm, chị Ánh Hồng bày tỏ: “Điều đó thật đáng tiếc, anh Bình có lẽ đã không biết về bảo hiểm Covered California nên đã vội bỏ đi hai cơ hội thăng tiến và còn được tăng lương một khoản lên gần $10,000. Nếu anh ấy đồng ý làm đội trưởng từ 2015 thì có lẽ bây giờ, anh ấy đã lên vị trí giám sát, lương có thể cao hơn gấp đôi.”

Thu nhập tới $150,000 vẫn được hỗ trợ Covered California 

Tiếp tục câu chuyện của anh Bình Hoàng, với gia đình bốn người, chuyên viên bảo hiểm Trinh Phí tư vấn như sau: “Theo quy định của Covered California năm 2019, nếu thu nhập của anh Bình tăng lên tới 200% do với tiêu chuẩn nghèo liên bang (FPL –  Federal Poverty Level) tức là $50,200/năm, thì các con của anh Bình vẫn có Medi-Cal nhưng anh Bình có thể mua Covered California.”

“Số tiền anh phải trả $242.59/tháng cho hai vợ chồng. Đây là chương trình bảo hiểm Health Net Silver 87, mỗi lần đi bác sĩ hết $15, phải trả $5/đơn thuốc và tiền deductible là $650, tiền OPP là $2,600/năm.”

Theo chuyên viên tư vấn bảo hiểm Trinh Phí, chỉ khi nào mức thu nhập của anh Bình tăng lên trên 266% FPL (tức là trên $68,495/năm) lúc đó hai con anh Bình mới không còn Medi-Cal nữa. Khi đó cả gia đình anh có thể mua bảo hiểm Covered California – Silver 73 với số tiền phải trả là $474.09/tháng (tương đương $5,700/năm). Loại bảo hiểm này mỗi lần đi khám sẽ phải trả $40 tiền co-pay, phải trả $15/đơn thuốc, tiền deductible $2,500/năm và tiền OOP là $7,550.

Chị Trinh cũng cho biết thêm: “Theo quy định hiện tại, những người có thu nhập cao hơn 400% FPL (tức là trên $100,400/năm) thì họ không còn được trợ cấp mua bảo hiểm Covered California nữa. Một khách hàng của tôi, do thu nhập trên mức trợ cấp Covered California, họ phải bỏ tiền túi ra mua bảo hiểm, với số tiền premium hằng tháng cao gấp bốn lần (tức là $550/người), nhưng lợi ích cũng chỉ tương tự chương trình Covered California – Silver 73 ở trên.”

Tuy nhiên, chị Trinh có một tin vui mới nhận được từ Covered California: “Bắt đầu từ năm 2020, những người thuộc giới trung lưu, có thu nhập cao 400%-600% FPL cũng vẫn được trợ giúp Covered California. Quý vị nên tìm hiểu từ ngày 1 Tháng Mười để tham khảo mua bảo hiểm cho năm 2020.”

“Nếu không may bị sa thải, mất việc khiến thu nhập thấp xuống, quý vị hoàn toàn có thể hội đủ điều kiện để xin trợ cấp Medi-Cal lại và các trợ cấp khác như cũ. Cho nên không có gì quá lo lắng đến mức phải từ chối đi cơ hội thăng tiến của mình,” chị Trinh Phí nói thêm.

Theo bảng dưới đây, thu nhập tới $150,000 vẫn thuộc diện hỗ trợ của Covered California. 

Bảng quy định tiêu chuẩn về thu nhập để được nhận hỗ trợ bảo hiểm Covered California vào năm 2020 (Nguồn: CoveredCA.com)

Nên buông bỏ những trợ cấp xã hội

Anh Daniel Trần, chuyên viên tài chính tại công ty đầu tư thương mại D&L Investment tại Boston, Massachusetts, cho hay: “Khi bạn nỗ lực lao động, để thăng tiến và thu nhập tăng lên tới cả trăm ngàn mỗi năm, thì bạn cũng được đền đáp xứng đáng. Dù mức thu nhập này bạn hoàn toàn mất trợ cấp bảo hiểm Covered California hay các trợ cấp khác, nhưng tôi dám chắc bạn sẽ được hưởng cuộc sống khác hẳn. Chúng ta không phải lo lắng đi khai báo thu nhập, không phải đi xin trợ cấp.”

“Chúng ta có thể mua nhà ở khu an ninh cao, cho con cái học trường tốt, mua sắm những thứ ta muốn, có cơ hội đầu tư, tiết kiệm hơn cho tương lai. Đặc biệt, chúng ta làm gương sáng cho con cái noi theo để chúng trở nên thành công. Điều quan trọng nữa là khi về già (trên 65 tuổi) lương hưu và các quỹ tiết kiệm sẽ cao hơn nhiều, giúp ta sống thoải mái hơn,” anh nói thêm.

Theo hướng dẫn tính lương hưu của Sở An Sinh Xã Hội Hoa Kỳ (Social Security Administration -SSA), tiền lương hưu được tính dựa vào nhiều yếu tố, trong đó có yếu tố mức trung bình của 35 năm lương cao nhất. Do đó, nếu chúng ta có cơ hội thăng tiến để mức lương cao, thì lương hưu sẽ cao.

Ông Huy Trường Phạm, 71 tuổi, đã nghỉ hưu, cư dân ở Los Angeles, cho hay: “Khi còn trẻ, tôi từng làm việc ở hãng lớn về ngành điện toán. Tôi được thăng tiến dần dần, lương tôi có khi lên tới $106,000. Nhờ đó mà lương hưu của tôi hiện nay cũng được trên $2,000, vợ tôi cũng được hơn $1,000. Chưa kể các quỹ 401k và tiền tiết kiệm, tôi tích lũy được. Với số tiền này, vợ chồng tôi có thể du lịch một cách thoải mái.”

“Trong khi đó, một vài người tôi quen biết, do làm công việc lương thấp nên lương hưu thấp, hoặc đi làm không đủ 10 năm nên không đủ tiêu chuẩn nhận lương hưu, cũng có người mới sang Hoa Kỳ định cư sau này nên chưa đi làm. Sau 65 tuổi họ được hưởng khoảng hơn $900 tiền già. Nhưng điều bất tiện là họ phải không được đi ra khỏi nước Mỹ quá 30 ngày, nếu không sẽ bị cắt số tiền này. Sống ở California mà chỉ có nhiêu đó tiền thì chật vật lắm,” ông nói thêm.

Chuyên viên tư vấn bảo hiểm, chị Stephanie Yến Nguyễn, tâm sự: “Tôi biết một trường hợp trên 65 tuổi, nhưng họ lãnh hưu non, nên số tiền hưu giờ đây chỉ có $600/tháng. Họ có xin chính phủ trợ cấp thêm tiền già (SSI) nhưng không được. Với số tiền này, họ rất chật vật để trả tiền thuê phòng, tiền ăn uống, sinh hoạt.”

“Chúng ta nên khôn ngoan buông bỏ những trợ cấp xã hội vì trợ cấp xã hội thường giới hạn thu nhập làm quý vị không thể thăng tiến. Nếu quý vị không nắm bắt cơ hội học hỏi và trau dồi kinh nghiệm để thăng tiến, quý vị sẽ rất dễ bị sa thải và khó kiếm việc làm khi vào tuổi xế chiều. Khi chưa tới tuổi nghỉ hưu mà lại không có việc làm, thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới an toàn tài chính lúc về già của quý vị,” chị kết luận. (Tâm An)

—-
Liên lạc tác giả: pham.taman@nguoi-viet.com

Chó khóc nấc, nức nở bên quan tài vị giáo sư đáng kính

Image may contain: one or more people
No photo description available.

Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

Chó khóc nấc, nức nở bên quan tài vị giáo sư đáng kính

– Khi Buboy thấy vị giáo sư đáng kính nằm lặng im trong quan tài, chú chó trung thành đã khóc nấc lên, nức nở thành thành tiếng. Sau đó, chú chó đáng thương ghé sát vào quan tài thật lâu, nhìn chăm chú, không muốn rời đi.

Chó là người bạn động vật trung thành nhất của con người. Mới đây, câu chuyện cảm động về chú chó trung thành ở Philippines đã gây xôn xao dư luận, lấy đi nước mắt của nhiều người.

Theo thông tin đăng tải, giáo sư Carmelito Marcelo, 58 tuổi, giảng dạy tại đại học thành phố Mabalacat ở Pampanga, Philippines vốn rất thân với một chú chó đi lạc tên là Buboy.

Mỗi ngày, khi đi dạy học, giáo sư Carmelito Marcelo đều mang theo thức ăn cho Buboy. Ngược lại, chú chó Buboy cũng vô cùng quấn quýt giáo sư. Đợi đến khi giáo sư dạy xong, Buboy đã chờ sẵn ở cửa lớp để đón mừng.

Quan hệ giữa giáo sư Carmelito Marcelo và chú chó đi lạc Buboy có thể nói vô cùng thân mật, giáo sư cũng luôn nói với mọi người, ông coi Buboy như con nuôi của mình.

Không may, mới đây giáo sư Carmelito Marcelo trúng gió, qua đời đột ngột, khiến mọi người vô cùng tiếc thương.

Chú chó Buboy hoàn toàn không biết gì, mỗi ngày đều chờ ở cửa lớp học để ngóng chờ giáo sư, ánh mắt mong đợi rồi lại thất vọng của Buboy khiến nhiều giảng viên và sinh viên đau lòng, xót xa.

Cuối cùng, các sinh viên của giáo sư Carmelito Marcelo đã quyết định đưa Buboy đến đám tang của của ông để nói lời tạm biệt cuối cùng.

Khi Buboy thấy vị giáo sư đáng kính nằm lặng im trong quan tài, chú chó đã khóc nấc, nức nở thành tiếng. Sau đó, chú chó tình cảm ghé vào quan tài thật lâu, không muốn rời đi.

Sinh viên Mark Christian Arceo đã ghi lại được cảnh tượng này và đăng tải lên mạng kèm theo dòng trạng thái: “Chó là sinh vật duy nhất trên thế giới yêu bạn còn hơn chính bản thân nó”.

Hiện, nhiều nhân viên, sinh viên và giảng viên trong trường đang giúp nuôi nấng Buboy. Họ cũng đang lên kế hoạch giúp Buboy tìm được một ngôi nhà ấm áp.

Kiều Dụ (Theo CNT)

Dấu ấn VNCH tại hải ngoại ảnh hưởng ngược về Việt Nam

Dấu ấn VNCH tại hải ngoại ảnh hưởng ngược về Việt Nam

Nguyễn Hòa/Người Việt

Nhiều chương trình âm nhạc mang dấu ấn văn nghệ của thời VNCH vẫn tiếp tục được duy trì tại Little Saigon, Nam California. Trong hình là ca sĩ Mộng Thủy trong đêm nhạc Nguyễn Đình Toàn, Tháng Tư 2019. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

EUGENE, Oregon (NV) – Di sản của hơn hai mươi năm thể chế Việt Nam Cộng Hòa (1955-1975) là một dấu ấn rất sâu đậm trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại.

Trong cuộc hội thảo về VNCH tại Đại Học Oregon trong hai ngày 14 và 15 Tháng Mười, 2019, đã có nhiều bài phân tích về khía cạnh văn hóa, âm nhạc,… của dấu ấn này.

Ông Jason Gibbs, diễn giả đến từ thư viện thành phố San Francisco, California, mang đến cho hội thảo những bất ngờ lý thú với bộ sưu tập hình ảnh các hãng đĩa ở miền Nam Việt Nam trong hai mươi năm 1955-1975.

Ông Gibbs cũng nhận thấy rằng âm nhạc sáng tác trong thời kỳ VNCH tiếp tục có ảnh hưởng rất mạnh mẽ trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại, cho dù thời gian đã là hơn 40 năm.

Hơn thế nữa, ông Vinh Phạm, đến từ Đại Học Cornell, nhận thấy rằng thể loại “nhạc vàng” rất thịnh hành ở miền Nam Việt Nam trong thời gian trước 1975 được tiếp tục sáng tác tại hải ngoại, nhưng không chỉ là hồi ức về một thời, một vùng quê hương đã mất mà là những yếu tố mới mang tính cách xây dựng một quốc gia từ hải ngoại.

Quan sát những hoạt động âm nhạc tại Việt Nam hiện nay, ông Vinh Phạm thấy các sô diễn của âm nhạc hải ngoại, với rất nhiều sáng tác nhạc vàng trước và sau năm 1975, lại được đón nhận mạnh mẽ, cho dù có những cố gắng hạn chế nó từ nhà cầm quyền.

Từ một sự mong muốn ban đầu là kết nối, cảm nhận một quê hương mà mình không thể trở về lại được, âm nhạc Việt Nam tại hải ngoại lại tạo ra được một tác dụng khác, đó là ảnh hưởng trực tiếp lên nước Việt Nam hiện nay.

Một quán bar mang tên “Sài Gòn Nhỏ” trên đường Đồng Khởi, Sài Gòn hiện nay. (Hình: Nguyễn Hòa/Người Việt)

Lĩnh vực văn chương của người Việt tại hải ngoại cũng được các diễn giả trẻ phân tích tại hội thảo.

Bà Phạm Vũ Lan Anh, diễn giả đến từ Việt Nam, giới thiệu hai tác giả nữ là Hoa Phạm, và Chi Vũ, hiện sống tại Úc.

Bà Lan Anh nói tại buổi hội thảo rằng bà rất ngạc nhiên vì các tác giả có một sự gần gũi rất mạnh mẽ với Việt Nam, mặc dù họ lớn lên ở Úc và thậm chí không rành tiếng Việt.

Các tác giả này, theo bà Lan Anh, có cùng một hồi ức về tin thần và tôn giáo chung với cộng đồng (người Việt) di cư sau chiến tranh, và họ đã sử dụng hồi ức ấy như là một công cụ thể hiện “căn cước” gốc của họ, cũng như để chữa lành những vết thương, và nỗi buồn.

Tương tự, diễn giả Hao Jun Tam, đến từ Đại Học Pennsylvania, giới thiệu hai tác giả là Lý Thu Hồ ở Pháp, và Lan Cao ở Mỹ. Tác phẩm của họ tập trung rất mạnh vào việc khẳng định “căn cước” miền Nam Việt Nam của cộng đồng người Việt hải ngoại, cũng như tinh thần ái quốc, và mong muốn gìn giữ “căn cước” và tinh thần ấy tại hải ngoại, sau cuộc chiến Việt Nam.

Đặc biệt trong chủ đề sáng tác văn chương này, cuốn tiểu thuyết The Sympathizer (Cảm Tình Viên) đoạt giải Pulitzer của nhà văn Mỹ gốc Việt Nguyễn Thanh Việt được thảo luận khá sôi nổi với những quan điểm trái nhau.

Một số cho rằng tác phẩm Sympathizer có cái nhìn phiến diện về VNCH (Peter Zinoman, Đại Học Berkerley), hay là có nhiều khuyết điểm về chứng liệu lịch sử.

Nhưng diễn giả Hao Jun Tam lại không hoàn toàn đồng ý và cho rằng những điều đó có thể được hiểu như vậy vì thủ thuật của tác giả Nguyễn Thanh Việt, viết với hình thức một lời khai của nhân vật chính, một điệp viên cộng sản gài vào quân đội Việt Nam Cộng Hòa và cộng đồng tị nạn Việt Nam tại Mỹ.

Theo Ho Jun Tam, nếu nói tác phẩm The Sympathizer có cái nhìn không thân thiện với chế độ VNCH thì hẳn nó phải được đón nhận nồng hậu bởi nhà cầm quyền Cộng Sản tại Việt Nam hiện nay, nhưng điều đó không xảy ra, và The Sympathizer vẫn không được dịch ra tiếng Việt để lưu hành ở Việt Nam. (Nguyễn Hòa)

(*) Loạt bài của phóng viên Nguyễn Hòa ghi nhận về cuộc hội thảo này sẽ tiếp tục trong các số báo sắp tới.