CHÍNH QUYỀN THÍCH TRỌNG DỤNG NHỮNG KẺ ĂN CẮP ĂN TRỘM VÀ THIẾU LÒNG TỰ TRỌNG.

Thánh nhân

1- Ngô Minh Hiếu

Năm 2015, một hacker người Việt có tên Ngô Minh Hiếu (Hieupc) đã bị kết án 13 năm tù tại Mỹ. Theo Sở Tư pháp Mỹ, Hiếu phải chịu án tù vì tội thâm nhập hệ thống máy tính doanh nghiệp, lừa đảo và đánh cắp thông tin của gần 200 triệu người dùng.

Sau đó về nước Hiếu được Chính quyền trọng dụng làm

chuyên gia Trung tâm Giám sát an toàn không gian mạng quốc gia (Bộ TT-TT)

2- Kiều Trinh

Năm 2001, Kiều Trinh được cử sang Thụy Điển 3 tuần. Ngay tuần đầu, ngày 11-2-2001, cô đã bị cảnh sát thành phố Kalmar bắt vì tội ăn cắp hàng trong siêu thị. Lúc đầu cô nàng chối bai bải, nhưng khi mở băng ghi hình thì phải cúi đầu nhận tội. Cô nàng đã ăn cắp ở Orebro, Kaimar số mỹ phẩm trị giá 400 đô la. Số tiền đó không lớn, nhưng ở Thụy Điển người ta trị ăn cắp, tham nhũng rất nghiêm, nên theo luật Kiều Trinh phải ngồi tù.

Năm 2006, Kiều Trinh được sang nước Anh công tác. “Bệnh tâm thần” lại tái phát và cô nàng đã thó chiếc máy ảnh kỹ thuật số trong shop. Một lần nữa ông Hiến lại phải cứu con gái bằng việc nhờ Đại sứ quán can thiệp và tờ giấy của bác sỹ “chứng nhận bệnh tâm thần” lại đưa ra sử dụng!

Năm 2009, Kiều Trinh được kết nạp đảng và được đề bạt làm Trưởng phòng Văn hóa dân tộc, Ban thời sự VTV

3 – Cựu Bộ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ cựu chủ tịch Thành phố Hà Nội Chu Ngọc Anh

Nhiều người dùng Facebook không dành cho ông Chu Ngọc Anh thiện cảm, đặc biệt là khi nhìn vào hình ảnh ông có thái độ “nịnh bợ” ông Nguyễn Tấn Dũng khi ông này đang làm Thủ Tướng.

Tuy nhiên dân nhìn thấy mà cán bộ bộ nhiệm Chu Ngọc Anh mắt mù nên không nhìn thấy.

4 – Thằng tranh vợ với con trai.

Người dân Việt Nam ai cũng biết vụ tranh vợ với con trai nổi tiếng, nên tôi có lẽ không cần nói nữa

Vụ này xin nhường bạn đọc comment tên kẻ tranh vợ với con trai.


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thời đồ mã

 Báo Đàn Chim Việt

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

Tôi rất thích khoa nhân chủng nhưng không có cơ may đến trường để được truyền thụ một cách bài bản về ngành học thú vị này. Hoàn cảnh sống, nói nào ngay, cũng không mấy thích hợp cho nhu cầu tự học.

Suốt ngày (và suốt đời) tôi chỉ loanh quanh hàng quán nơi mà những kẻ hay lê la thường nói rất nhiều, dù sự hiểu biết của họ vốn không được bao nhiêu. Ngoài giới hạn về kiến thức, mấy ông bạn đồng ẩm còn có cái tật rất hay tranh cãi (và luôn cãi chầy cãi cối) nên mọi thông tin – từ bàn nhậu – đều không được khả xác hay khả tín gì cho lắm.

Chiều qua, lúc tiệc đã sắp tàn, bỗng có vị  nổi hứng đặt vấn đề:

  • Biết tại sao loài người đổi từ mẫu hệ qua phụ hệ, và đổi cách nào không?

Thế là bàn rượu lại râm ran và ồn ào như cũ:

  • Còn sao nữa. Phụ nữ, đàn bà, con gái ăn ở cư xử ác nhân và ác đức quá mà. Đã vậy, còn có cái tật kỳ thị phái tính và lại thêm cái thói vợ chúa chồng tôinữa. Áp bức người ta đến độ hết chịu nổi nên đám đàn ông con trai buộc phải vùng lên thôi?
  • Vùng lên cách nào?
  • Thì nghe nói là có tối mấy chả họp kín dưới suối lâu lắm. Xù xì tới khuya luôn rồi mới chia tay, ai về nhà nấy. Tới nhà ông nào cũng tốc mùng chui vô nằm kề bên vợ, thuận tay bóp lồn/tiện tay bóp vú, hun hít tá lả bùng binh, không chừa một chỗ nào …
  • Chi vậy, Trời ?
  • Từ từ, nghe hết chuyện cái đã. Đúng 9 tháng 10 ngày sau, tất cả phụ nữ đều lâm bồn ráo trọi. Xe cứu thương hú còi inh ỏi, chở hết mấy bả vô viện bảo sanh, không xót một con mẹ nặc nô nào ráo.
  • Rồi sao nữa?
  • Còn sao nữa. Khoảng trống quyền lực được lấp đầy tức khắc. Qua bữa sau là loài người bắt đầu một thời kỳ mới: Thời Phụ Hệ. Nhân ái, nhân bản, nhân đạo, nhân đức, nhân nghĩa, nhân từ, nhân văn (và nhân nhượng ) hơn nhiều. Dễ thở hơn thấy rõ!

Chuyện không đến nỗi nhạt nhưng có chi tiết hơi thô tục (thuận tay bóp cái này, tiện tay bóp cái kia, hay hun hít everywhere) khiến cho những thính giả nho nhã đều phải nhíu mày về cử chỉ thô lỗ của đám đàn ông, trước Thời Phụ Hệ. Với thời gian, mỗi lúc loài người một thêm lịch lãm, tình tứ và lãng mạn hơn xưa – như câu chuyện kể sau (cũng mới nghe qua bàn nhậu) vào bữa hôm kìa:

Sáng tinh mơ, có một ông người Thời Đồ Đá Mới, vác chầy vồ đi kiếm ăn nhưng chưa ra khỏi hang động bao lâu ổng đã vội vã quay về. Mặt mũi khẩn trương thấy rõ, hổn hển ôm chầm lấy vợ:

  • Mình ơi, mình à …
  • Chuyện gì vậy cà. Bộ bữa nay gặp nguyên bầy khủng long hoặc khổng tượng hả?
  • Không.
  • Hay gặp ma Cà Rồng giữa ban ngày?
  • Cũng không. Ma quỷ gì đâu. Anh mới gặp ông Tám ở ngoài bìa rừng kìa.
  • Rồi sao?
  • Thằng chả cho hay là giai đoạn Tân Thạch Khí (Neolithic) đã chấm dứt hồi khuya rồi. Bắt đầu từ sáng nay là mình bước qua một thời đại mới, tới Thời Đồ Đồng rồi đó.
  • Úy Trời! Lẹ dữ vậy sao honey?
  • Chớ sao. Time’s flying mà cưng!
  • Vậy thì phải sắm cho em cái gương bằng đồng à nha. Không phải là em đua đòi sắm sửa gì với mấy con đĩ ngựa cùng thời đâu nhưng sáng nào cũng phải lội bộ ra bờ suối soi mặt, chải đầu, trang điểm … thiệt mỏi chân (và sợ cọp) muốn chết luôn vậy đó…
  • Tưởng gì, chớ gương lược thì kể như là chuyện nhỏ thôi. Để đó tính sau. Bây giờ mình lo nhen lửa rồi nướng đồ mồi liền đi, còn cả đống khô cá sấu và khô voi hun khói trên giàn bếp kìa. Lẹ lên nha, anh hú vợ chồng ông Sáu, ông Tám, cậu mợ Năm, bà Bẩy với cô Tư qua uống sương sương vài xị để chào đón một thời đại mới.

Ngay sau đó là của lửa bập bùng, nhậu nhẹt tùm lum, karaoke um xùm, và phi cần sa mù mịt, rồi ôm nhau làm tình tưng bừng cho tới lúc gà (rừng) gáy sáng luôn.

Thiệt là quá đã, dù có hơi quá đáng!

Nhân loại – tất nhiên – không phải lúc nào cũng vui vẻ nắm chặt tay nhau, cười ha hả, nhẩy cà tưng/cà tưng (một cách nhịp nhàng và điệu đàng) qua từng thời kỳ hay giai đoạn văn minh. Đôi khi, vì sự cách trở của địa lý (hay vì sự khác biệt trong phương cách tổ chức xã hội) nên vẫn có những giống người bị bỏ rơi lại phía sau, hoặc đi theo những bước rất ngoằn nghèo và tối tăm – so với đa phần nhân loại.

Từ Thời Đồ Sắt, thay vì bước vào Thời Đại Kỹ Nghệ, có hằng tỉ người lại rẽ vào Thời Đồ Nhựa. Họ biến cả lục địa thành một thứ công xưởng của thế giới, chuyên sản xuất đồ vật rẻ tiền (giá bán chỉ 99 xu thôi) bất chấp mọi hậu quả và tác hại môi sinh nên không có đối thủ cạnh tranh.

Ai mà lại đi dành việc với những người mưu sinh bằng nghề bán máu bao giờ. Cũng chả ai muốn “cộng chung vận mệnh” với những kẻ đắm đò cả.

Cùng lúc, lại có cả tộc người (gần trăm triệu mạng) thất thểu bước vào Thời Đồ Đểu – theo nhận định của những kẻ đương thời:

  • Nhà thơ Bùi Minh Quốc: “Cả thời kỳ đều cáng đã lên ngôi”
  • Nhà giáo Trần Thị Thảo: “Quả thật rất khốn nạn/ Thời đồ đểu lên ngôi!”
  • Kịch tác gia Lưu Quang Vũ: “Chúng ta đã trải qua nhiều thời kỳ: đồ đá, đồ đồng, đồ sắt. Nay thì đến Thời Đồ Đểu”!

Ủa! Sao lại kêu là Thời Đồ Đểu?

Họa sỹ Đỗ Duy Ngọc lý giải:

“Thời mà miếng ăn bỏ vào mồm cứ sợ là thuốc độc, bệnh uống viên thuốc cứ nghi là thuốc giả. Thời mà ở đâu cũng có thể bị đe doạ, ở trong nhà sợ kẻ cướp, ra đường sợ lũ giật dọc, sợ cây rơi, điện giật, sập hố, sẵn sàng bị giết chỉ bởi một lời nói, một ánh nhìn… Con người mất lòng tin nên chạy theo thần linh, ma quỷ. Họ mê tín đến độ cuồng si, họ tin vào Thế Giới ảo vọng một cách cực đoan.”

Vậy là kể như tới luôn Thời Đồ Mã rồi!

Thảo nào mà báo Phụ Nữ (số ra ngày 29 tháng 8 năm 2023) có bài phóng sự bằng hình, trân trọng giới thiệu ông Vua Đồ Mã VN cùng những sinh hoạt phong phú và đa dạng của nghề hàng mã hiện nay ở xứ sở này:

Đức Quang, 28 tuổi, sinh ra và lớn lên ở “thủ phủ” của nghề vàng mã miền Bắc – xã Song Hồ, huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Bố mẹ Quang có một xưởng sản xuất đã hoạt động hơn 30 năm và nay đến lượt Quang tiếp nối. Tuổi thơ của Quang gắn liền với khung tre, hồ dán, các loại giấy đủ màu và những mô hình vàng mã…

Hiện tại, gia đình Đức Quang sở hữu một xưởng sản xuất rộng 20.000m2. Hằng ngày, bố mẹ Quang cùng những người thợ vẫn miệt mài với nghề thủ công đã tồn tại ở ngôi làng truyền thống suốt mấy chục năm qua. Trong khi đó, những công việc kinh doanh khác như giới thiệu sản phẩm, liên hệ đối tác… sẽ do anh trực tiếp phụ trách.

Ngay từ trong chính tư duy kinh doanh mặt hàng lâu năm này, Đức Quang quan niệm, mỗi sản phẩm vàng mã như một món quà mà “người ở lại” muốn gửi tặng cho “người ra đi” để tinh thần được thanh thản, vơi đi nỗi mất mát, nuối tiếc. Đức Quang mong muốn sẽ là người vận chuyển món quà tinh thần…

Có những câu chuyện khiến anh không thể nào quên: “Một chị khách ở Quảng Ninh muốn đặt một mô hình chiếc xe ô tô vàng mã gửi tặng người bố, bởi trước khi rời cõi tạm, người bố đã luôn phấn đấu để có thể chờ vợ con trên chiếc xe Lexus 570.” 

Nói cách khác là mọi nhu cầu, ước muốn, khát vọng (cũng như hy vọng) quá tầm tay với của con người ở Thời Đồ Đểu đều có thể được thực hiện dễ dàng trong Thời Đồ Mã mà không cần chờ đợi đến cuối thế kỷ này, thời điểm mà có kẻ vẫn đang lo “ không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa” nữa!


 

 Trần Văn Hiệp, chủ tịch tỉnh Lâm Đồng, bị bắt do nhận hối lộ

Ba’o Nguoi-Viet

January 2, 2024

LÂM ĐỒNG, Việt Nam (NV) – Hôm 2 Tháng Giêng, ông Trần Văn Hiệp, chủ tịch tỉnh Lâm Đồng, bị Cục Cảnh Sát Điều Tra Tội Phạm Về Tham Nhũng, Kinh Tế, Buôn Lậu Bộ Công An ra quyết định khởi tố, bắt giam để điều tra về tội “nhận hối lộ.”

Theo báo Tuổi Trẻ, khoảng 3 giờ chiều cùng ngày, tổ công tác gồm Cục Cảnh Sát Điều Tra Tội Phạm cùng Viện Kiểm Sát Tối Cao đến nhà ông Trần Văn Hiệp trên đường Yersin, phường 9, thành phố Đà Lạt, để tống đạt lệnh khởi tố, bắt giam, khám xét nơi ở và làm việc của bị can.

Ông Trần Văn Hiệp, chủ tịch tỉnh Lâm Đồng. (Hình: M.V/Tuổi Trẻ)

Ông Hiệp (còn gọi là Hiệp “con”), 58 tuổi, bị cáo buộc “nhận hối lộ” trong vụ án liên quan đến công ty Cổ Phần Đầu Tư Du Lịch Sài Gòn Đại Ninh, chủ đầu tư dự án khu đô thị Thương Mại Nghỉ Dưỡng Sinh Thái Đại Ninh ở Lâm Đồng, có tổng diện tích sử dụng đất lên tới 3,595 hécta, do Nguyễn Cao Trí, làm người đại diện pháp luật, với tổng nguồn vốn đầu tư lên tới 25,243 tỷ đồng ($1.03 tỷ).

Báo Người Lao Động cho hay trước đó, hôm 15 Tháng Giêng, 2023, Bộ Công An đã khởi tố, bắt giam ông Nguyễn Cao Trí vì có quan hệ làm ăn với bà Trương Mỹ Lan, chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh Phát, do liên quan đến dự án Sài Gòn Đại Ninh.

Sau khi bà Lan bị bắt, ông Trí đã chỉ đạo thực hiện các hoạt động nhằm chiếm đoạt tài sản của bà này.

Trước ông Hiệp, cùng tội danh “nhận hối lộ” liên quan đến dự án Sài Gòn Đại Ninh, hồi Tháng Ba, 2023, Bộ Công An đã khởi tố, bắt giam ông Nguyễn Ngọc Ánh, chánh Thanh Tra Tỉnh Lâm Đồng.

Liên quan đến vụ án, đến Tháng Tám,2023, bà Trần Bích Ngọc, vụ trưởng Vụ I thuộc Văn Phòng Chính Phủ, bị cơ quan điều tra khởi tố, bắt giam để điều tra về tội “lợi dụng chức vụ, quyền hạn” liên quan vụ án “nhận hối lộ” tại dự án này.

Hiện, Cục Cảnh Sát Điều Tra Tội Phạm tiếp tục điều tra mở rộng vụ án; rà soát, kê biên, phong tỏa tài sản của các bị can để thu hồi thiệt hại tài sản nhà nước.

Công an đến khám xét nhà ông Trần Văn Hiệp chiều 2 Tháng Giêng. (Hình: Khánh Hương/VNExpress)

Ông Trần Văn Hiệp bắt đầu sự nghiệp từ cán bộ Tỉnh Đoàn Lâm Đồng, sau đó lần lượt trải qua các chức vụ như bí thư huyện Bảo Lâm, trưởng Ban Tuyên Giáo Tỉnh Ủy, phó bí thư Tỉnh Ủy.

Mặc dù hồi năm 2016, báo Người Cao Tuổi đã có bài viết về ông Hiệp nhận 5 hécta đất là “quà biếu” của một doanh nghiệp, rồi cho cất nhà trái phép… Thế nhưng, với hành vi ấy không hiểu vì sao ông Hiệp vẫn trúng chức phó bí thư Tỉnh Ủy, để rồi từ Tháng Mười Một, 2020, ông Hiệp lên làm chủ tịch tỉnh Lâm Đồng. (Tr.N)


 

GƯƠNG HỌC GIỎI…

GƯƠNG HỌC GIỎI…

Cháu gái trong hình này là Nguyễn Yến Nhi, quê ở xã Phú Riềng, huyện Phú Riềng, Bình Phước trong một gia đình khó khăn. Nhưng cháu đã thi đậu học bổng tại 12 đại học ở Mỹ và chọn Gettysburg College để du học ngành Kinh tế và tâm lý với học bổng 4 năm trị giá 8 tỷ đồng.

Cha mẹ của Yến Nhi lập nghiệp với hai bàn tay trắng, từ quê chuyển vào Phú Riềng, họ phải sống bằng đủ thứ nghề, từ bán hàng rong ngoài chợ tới làm nương rẫy để mưu sinh nuôi 5 con ăn học.

Nhưng các con đều chịu khó học. Anh trai của Yến Nhi từng thi đậu vào Đại học Quốc gia Singapore. Còn Yến Nhi cũng học giỏi từ nhỏ, thi đậu học sinh giỏi Anh văn cấp tỉnh trong mấy năm PTCS, toàn đoạt giải Nhất, Nhì. Vì vậy cô bé dù mới ở cuối cấp 2 đã thi đậu 7.0 IELTS và đi dạy kèm Anh văn cho các em nhỏ, lấy tiền phụ mẹ cha.

Học xong lớp 9, con quyết tâm thi vào Trung học NK của Đại học Quốc gia TPHCM, là vì muốn đi du học, cho dù khi đó con đậu thủ khoa chuyên Anh ở trường Quang Trung, Bình Phước.

Một cô bé 14-15 tuổi một mình lặn lội từ Phú Riềng về SG, thuê phòng trọ ở và lo ăn học. Mặc dù khi mới vào trường NK thì phải đua với các bạn rất mệt, nhưng con rất cố gắng. Mà bắt đầu từ việc nâng cao điểm tiếng Anh để tham gia các kỳ thi đạt chuẩn tiếng Anh quốc tế, với điểm SAT 1 đạt 1480 và điểm IELTS là 8.0.

Một năm sau, năm lớp 11, con cùng các bạn trong trường thành lập dự án nhằm mục đích bảo tồn và phát huy các giá trị di sản văn hóa thông qua các chương trình nghệ thuật truyền thống và mở Triển lãm về múa rối nước tại trường. Cùng lúc, con tham gia quyên góp được 40 triệu đồng, hỗ trợ hơn 100 trẻ mồ côi trong đại dịch Covid.

Bài luận vào đại học Mỹ của con viết về ý tưởng “Liệu mình muốn trở thành con cá lớn trong một cái hồ hay là một chú cá nhỏ giữa đại dương?”. Theo đó, Yến Nhi viết về trải nghiệm của một học sinh từ một huyện vùng xa của tỉnh miền núi Bình Phước, về SG, và nay từ SG quyết tâm qua Mỹ du học. Một con cá muốn đi ra đại dương chứ không tự hài lòng với mình.

Câu chuyện về cháu Yến Nhi cho thấy dù cháu ở một vùng xa xôi, dù gia đình có hoàn cảnh bình thường, nhưng nếu có ý chí, có quyết tâm và nỗ lực thì vẫn có thể du học bằng học bổng thành công.

Chúc mừng cháu Yến Nhi và gia đình, mong cháu gặt hái thêm nhiều thành tích tốt khi đi du học tại Mỹ.

NGUYỀN THỊ BÍCH HẬU

#8saigon


 

Hai cựu lãnh đạo Thanh Hóa nộp lại 45 tỉ đồng để được nhẹ tội ‘gây thất thoát’

02/01/2024

Ông Trịnh Văn Chiến thời còn là bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa

Ông Trịnh Văn Chiến thời còn là bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa

Hai cựu quan chức hàng đầu của tỉnh Thanh Hóa đã nộp lại 45 tỷ đồng ‘để khắc phục hậu quả’ sau khi bị công an khởi tố điều tra về những sai phạm trong việc giao đất cho doanh nghiệp gây thất thoát tài sản của Nhà nước, báo chí trong nước loan tin.

Cụ thể, hôm 2/1, ông Trịnh Văn Chiến, cựu bí thư Tỉnh ủy, và ông Nguyễn Đình Xứng, cựu chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh, đã nộp 22,5 tỷ đồng mỗi người vào tài khoản tạm giữ của công an, tờ Tuổi Trẻ cho biết.

Trước đó, hôm 29/12, ông Chiến đã bị Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Thanh Hóa khởi tố bị can để điều tra về tội ‘Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí’.

Trước ông Chiến hai tháng, hôm 21/10, ông Nguyễn Đình Xứng cũng bị khởi tố về cùng tội danh trên. Cả hai ông đều đã bị công an khám nhà và bị cấm rời khỏi nơi cư trú.

Việc khởi tố ông Chiến và ông Xứng nằm trong khuôn khổ cuộc điều tra của công an về dự án Hạc Thành Tower trên khu đất vàng nằm giữa trung tâm thành phố Thanh Hóa mà hai ông đã giao cho công ty Sông Mã trong thời kỳ họ lần lượt là chủ tịch và phó chủ tịch tỉnh hồi năm 2013.

Ông Chiến bị cáo buộc đã quyết định mức giá ‘rẻ mạt’ là 21 triệu đồng/mét vuông cho gần 3.000 mét vuông giao cho công ty Sông Mã xây tòa tháp Hạc Thành, Tuổi Trẻ dẫn thông tin từ cơ quan điều tra cho biết. Sau đó, ông Chiến đã giao cho ông Xứng ký quyết định phê duyệt mức giá đất này.

Việc làm này của hai ông bị công an cáo buộc đã gây thiệt hại gần 56 tỷ đồng cho ngân sách Nhà nước. Như vậy, với 45 tỷ đồng mà hai ông này đã nộp lại, ngân sách Nhà nước vẫn thất thoát gần 11 tỷ.

Cùng bị khởi tố trong vụ án với hai vị cựu lãnh đạo Thanh Hóa là một loạt quan chức thuộc hạ của hai ông, chủ yếu là các quan chức kinh tế-tài chính.

Hồi cuối tháng 7 năm ngoái, tại một cuộc họp Bộ Chính trị do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chủ trì, hai ông Chiến và Xứng đã bị đưa ra mổ xẻ và đề nghị kỷ luật mà sai phạm tại dự án Hạc Thành Tower chỉ là một phần nguyên nhân.

Bên cạnh đó, trên cương vị là lãnh đạo tỉnh trong nhiệm kỳ 2015-2020, hai ông cũng bị xác định có sai phạm trong việc giao đất cho các tập đoàn FLC của ông Trịnh Văn Quyết và AIC của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, sai phạm trong công tác cán bộ và trong lãnh đạo công tác kê khai tài sản, thu nhập của cấp dưới.

Cả hai ông đều đã bị xử lý về mặt đảng, bị cách chức hết tất cả chức vụ trong đảng và hiện giờ đang chờ đợi bị xử lý theo pháp luật.


 

Những vở bi, hài kịch mang tên “Đại án”-JB Nguyễn Hữu Vinh

Những vở bi, hài kịch mang tên “Đại án”

Ba’o Tieng Dan

Blog RFA

JB Nguyễn Hữu Vinh

31-12-2023

Bi, hài kịch!

Chúng tôi gọi các “Đại án” ở Việt Nam vừa qua như vụ “Việt Á” và “Chuyến bay giải cứu” là những vở bi, hài kịch của xã hội Việt Nam thời Cộng sản.

Những vụ đại án được coi là những “bi kịch” nhưng cái bi kịch này không chỉ trên sân khấu hay trong tác phẩm văn học, mà những tấn bi kịch này đang diễn ra trong thực tế đời sống xã hội. Ở đó, mỗi người dân là những những chuyện kể về những số phận và biến cố bi thảm trong đời thực ở xã hội Việt Nam. Đặc biệt là những giai đoạn khốc liệt, khó khăn nhất khi cả thế giới đương đầu với Đại dịch Covid-19. Ở Việt Nam, những diễn biến của đại dịch, những bế tắc xã hội, những hậu quả mà người dân Việt Nam đã phải chịu bằng một “đặc tính riêng có” của Việt Nam nhưng hàng triệu con người hoảng hốt bỏ chạy khỏi các trung tâm thành phố, công nghiệp. Hàng loạt các bi kịch đã xảy ra tại các khu dân cư, trên con đường chạy trốn bởi dịch bệnh, bởi hệ thống công quyền… được mạng xã hội phản ánh dù không đầy đủ, nhưng đủ để nói lên tính khốc liệt, sự khốn khổ của người dân và nhất là bản chất của hệ thống công quyền. Hàng chục ngàn con người đã bỏ mạng bởi dịch bệnh mà không đáng phải chấp nhận cái chết. Chỉ bởi sự vô cảm, bởi sự cứng nhắc, bởi sự kiêu ngạo Cộng sản, bởi những sai lầm chẳng giống ai của hệ thống công quyền, không thể cứu vãn gây ra.

Đặc biệt, đó cũng là hậu quả của hệ thống quan chức, công quyền trong bất cứ trường hợp nào, cũng lấy mục đích tham nhũng, ăn cướp hoặc phục vụ mục đích ăn cướp, róc rỉa người dân lành vô tội trong một “Nhà nước của dân, do dân, vì dân”.

Và chính cái “Nhà nước của dân, do dân, vì dân” ấy, đã thực hiện những tấn bi kịch một cách hoàn hảo. Để rồi nhìn vào đó, người ta không thể nào nhịn nổi tiếng cười.

Thông thường là vậy, một xã hội khi đi đến tận cùng của sự suy đồi, thì nó đi từ trạng thái Bi sang Hài. Cũng như con người khi đến đường cùng của sự đau khổ, thì nhiều khi tiếng cười được cất lên, được mang đến một cách vô thức.

Những vở hài kịch đó không chỉ nằm ở những chiến dịch “Chống dịch như chống giặc”, “Mỗi nhà dân, mỗi thôn xã, xóm làng đều là những pháo đài”, ở những cuộc hành quân, đưa xe tăng thiết giáp vào Sài Gòn để chống dịch. Hẳn nhiên, là ai cũng biết Xe tăng, thiết giáp và quân đội không thể bắn vào virus vô hình vô dạng, chỉ có người dân là hữu hình và có thể hứng chịu súng đạn, thiết giáp và xe tăng mới có tác dụng mà thôi.

Nhưng, những vở hài kịch còn nằm ở môi miệng người cộng sản. Chắc chắn một điều là những câu nói của quan chức Việt Nam rằng: “Việt Nam là điểm đến an toàn”“Nếu cột điện ở Mỹ có chân cũng sẽ về Việt Nam” (Nguyễn Xuân Phúc) rằng “Dù có nhiều ca nhiễm, dù con virus này ở đâu có đáng sợ, nhưng mà với Việt Nam ta, chắc chắn là nó không làm gì được” hoặc “Tất cả cuộc sống của người Việt Nam hôm nay là niềm mơ ước của nhiều nước trên thế giới. Chúng ta có được thành công đó là nhờ sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước, sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị” (Vũ Đức Đam)… thì đằng sau, khi phát hiện ra thực chất đó là những Trùm cuối, là những con sâu, những tên cướp đã rắp tâm lợi dụng dịch bệnh để tổ chức những trận cướp trên quy mô cả hệ thống chính trị.

Đó là những kit-test Việt Á được tổ chức nhanh chóng bằng cả hệ thống quan chức tham nhũng, những người cầm đầu, có trách nhiệm lớn nhất trong công cuộc phòng chống dịch bệnh của cả nước.

Đó là những hệ thống quan chức đủ mọi ngành, mọi cấp, từ chính quyền đến chuyên môn, các Bộ, Ngành… và đội ngũ dư luận viên của đảng cổ vũ rồi tổ chức những chuyến bay “Ngạo nghễ” để “Đón công dân Việt Nam về chăm sóc” nhưng thực chất là bóp hầu, bóp cổ người dân, thậm chí cả những xác chết từ nước ngoài để được đưa về đất nước.

Những màn Hài kịch 

Nhưng, cái Bi, Hài kịch trong thực tế đời sống đã diễn ra, vừa được kết thúc bằng hai màn hài kịch có thể gọi là “Vĩ đại” bằng những vụ điều tra, xét xử mang đậm tính chất “Nhà nước pháp quyền XHCN”.

Ở đó, việc phát hiện, điều tra, xét xử của cả hệ thống luật pháp nước nhà đã không thể ngăn cản được người dân bật lên những câu hỏi, những thắc mắc dẫn đến những câu chửi thề, rồi cuối cùng là là những trận cười méo mó.

Người dân theo dõi những diễn biến từ đầu cho đến khi vụ án “Chuyến bay giải cứu” đã kết thúc phiên phúc thẩm. Người dân thấy gì?

Ở đó, người ta giật mình thấy nhiều điều tưởng chừng không thể, mà vẫn xảy ra như không giữa cái gọi là “Nhà nước pháp quyền” này.

Ở đó, người ta thấy rằng có một hệ thống luật pháp nhưng được sử dụng với nhiều cách khác nhau. Việc sử dụng, suy diễn nó ra sao, phụ thuộc đối tượng mà hệ thống đó nhắm đến mà không phụ thuộc bản chất tội phạm của bị cáo ra sao.

Ở đó, tòa được sử dụng để tuyên những bản án bỏ túi, những bản án nặng hay nhẹ, phụ thuộc thân thế, tiền bạc, khả năng… đặc biệt là thái độ “biết điều” của từng bị cáo ra sao.

Người ta có thể thấy một điều tra viên như Hoàng Văn Hưng với lý lẽ vững chắc làm cho tòa tối mặt không thể cãi, không thể đối chất đã bị tòa tuyên án chung thân dù Viện Kiểm sát đề nghị 19-20 năm tù. Sở dĩ tuyên chung thân, chỉ vì “thái độ” và lý lẽ làm Tòa không cãi được. Thế rồi, khi anh ta biết dù có cãi bằng trời, lý luận hay tranh biện đúng đến mấy, thì Tòa vẫn có thể bất chấp tất cả để trả thù bằng mức án nặng nhất. Bởi Tòa đâu có xử bằng lý lẽ, bằng chứng cứ. Thì anh ta đành chấp nhận chịu thua.

Và khi anh ta chịu thua, có nghĩa là Tòa không cò bị bẽ mặt, thì Tòa tuyên lại 20 năm tù giam.

Ở đó, người ta thấy một can phạm nhận 2,8 triệu đola, nghĩa là hàng chục tỷ đồng để chạy án. Nhưng rồi chỉ chi 800.000 đola, còn lại thì chiếm đoạt.

Ở đó, dù tay cán bộ điều tra đã khẩn thiết yêu cầu truy tố ngay can phạm chạy án này cái tội lừa đảo, chiếm đoạt tài sản. Nhưng tòa cứ làm lơ rồi bỏ qua một cách trắng trợn và công khai.

Thế rồi, tòa vẫn chỉ bị tuyên án ví dụ với 5 năm tù, thậm chí sau đó, Tòa còn tự giảm cho một năm dù không kháng cáo. Chắc hẳn bởi Tòa thấy với việc nhận mấy chục tỷ đồng ấy, nếu tuyên án 5 năm vẫn còn… đắt quá.

Đơn giản, chỉ bởi can phạm này thuộc lực lượng “Còn đảng, còn mình” – hắn nguyên là Thiếu tướng, Phó Giám đốc Công an Hà Nội. Và chỉ riêng phần tiền của hắn chưa kịp cất giấu, người ta bắt được khi khám nhà là 146 lượng vàng, 210.000 đola và cả tỷ đồng.

Thế lực như vậy, tiền bạc như thế, thì có tòa nào mà tuyên án nặng cho nổi. Nhất là khi mà hắn ta có nghề… hối lộ, chạy án.

Hài hước nhất, có lẽ điều ai cũng thấy, đó là không chỉ hiện tượng đầu voi, đuôi chuột của vụ án, mà còn là câu hỏi không được trả lời: Việc bắt bớ, giam cầm, truy tố, xét xử… hết cả đống tiền dân ấy, nhằm mục đích gì?

Người ta không biết để làm gì khi bắt bớ, giam cầm, huy động cả hệ thống đi điều tra, bắt bớ rồi đưa vụ án này xét xử khi mà các bị hại là những công dân không hề được nhắc đến.

Không có một bị hại nào được nêu tên, dù trước đó, con số hơn 200.000 công dân đã được thống kê qua hơn 2.000 chuyến bay “Giải cứu”.

Thế rồi, con số Bộ Công an đưa ra rằng mỗi chuyến bay, những tên cướp mang thẻ đảng này cướp được của công dân hơn 2 tỷ đồng. Tổng cộng là hơn 4.000 tỷ bị cướp đoạt. Thì sau một lúc cò cưa, điều tra, kiểm sát, truy tố… con số đó đã teo lại chỉ còn hơn 1.000 tỷ.

Những phiên tòa vụ “Chuyến bay giải cứu” đã khép lại phiên phúc thẩm. Nhưng điều đọng lại trong người dân, không phải là cái án ai phải chịu nặng, nhẹ ra sao hay tội ác bị trừng phạt như thế nào.

Điều người dân hiểu rất rõ là cả hệ thống đang ra sức tìm mọi cách để nã những đồng tiền từ bọn cướp ngày mà thôi. Nhưng điều hài hước, là cả hệ thống chính trị ấy, coi là chuyện hết sức bình thường khi đưa ra cái gọi là “Xét xử”. Vì vậy, việc dẫm đạp lên luật pháp là điều ai cũng thấy.

Tòa có thể bỏ qua những điều luật, điều lệ đã được ghi bằng giấy trắng mực đen, nếu can phạm chịu bỏ tiền ra là đủ. Thậm chí, Tòa còn dừng hẳn việc xử xét, để can phạm có thời gian… nộp tiề. Rồi sau đó mới căn cứ vào đó mà… xử.

Tội trạng ra sao, vi phạm thế nào… không quan trọng, miễn là có “thái độ tử tế với Tòa”.

Mà thông thường, nếu không theo luật, chỉ xử căn cứ vào “Thái độ” thì mọi chuyện sẽ dễ dàng thay đổi bởi “nén bạc, đâm toạc tờ giấy” là điều cha ông nhắc nhở từ xưa và bây giờ được thể hiện rất… cụ thể ngay tại cái gọi là Tòa.

Thế rồi tiền đó được sung công, được đưa vào ngân sách nhà nước

Rồi tiền đó được chi dùng cho những việc theo ý đảng. Để tổ chức đại hội đảng, để họp quốc hội, để tổ chức “Ngày hội toàn dân đi bầu cử”.

Và một phần rất lớn, là lại để các đảng viên tham nhũng.

Có thể thấy bản chất của việc bắt bớ, truy tố, xét xử… thực chất lại chỉ là “Cướp của bọn cướp” mà thôi.

Thế rồi mấy ngày qua, vụ án “Việt Á” lại mở màn với nụ cười “hồn nhiên đến ngờ nghệch và có phần bệnh hoạn” của Phan Quốc Việt, Tổng Giám đốc Việt Á trước Tòa.

Trước Tòa, anh ta tuyên bố: “Nếu được quay lại từ đầu, bản thân vẫn làm như những gì đã làm. Một ngàn lần lặp lại và biết kết quả như hôm nay bị cáo vẫn làm. Bị cáo tin tưởng rằng trong bối cảnh đó những người khác chắc chắn cũng sẽ làm. Nếu không sai phạm thì chắc chắn không thể nào đóng góp kịp thời cho chống dịch.”

Có lẽ, đó là những kết luận mà chẳng cần nhận thức cao siêu cũng sẽ hiểu rằng: Với hệ thống chính trị, nhà nước này mà không hối lộ, không lừa đảo, không cướp giật thì chẳng có thể động tay động chân được điều gì. Và còn làm, thì sẽ còn sai, còn có tội.

Bởi không có tội, không hối lộ, không tham nhũng, không cướp bóc được, thì hệ thống này tê liệt.

Vở hài kịch vẫn tiếp diễn

Màn hài kịch Xử án vụ án “Việt Á” đã bắt đầu màn thứ nhất. Có lẽ không cần bình luận nhiều. Một stt trên trang Facebook của một nhà văn viết như sau đủ để hiểu vở kịch còn nhiều điều hài hước:

Bước xuống xe tù hắn đã cười…

Hắn vừa đi vừa cười.

Hắn không ngờ một thằng bị bạn bè vẫn chê là đồ mặt hãm tài lại có một thời khuynh đảo được cả thiên hạ, cả trăm triệu người sống dở, chết dở, sấp mặt …vì hắn.

Hắn cười vì cả một cái viện quân y to đùng, hoành tráng với một lô một lốc tướng tá có lúc phải nấp dưới váy vợ hắn…

Hắn cười, hắn muốn cười thật to cho sảng khoái, cuộc đời hắn thế mà cũng đã có một vai diễn lớn trong tấn trò đời, mà cả đống nhà báo, cả mớ quan chức …từng ngóng theo mỗi cảnh diễn của hắn. Ồ hắn từng được trao cả huy chương lao động nữa đấy!

Hắn cười vì hắn thấy lạ…hắn chỉ nắm có 20% cổ phần cái công ty lừa đảo ấy, vậy mà hình như, hình như người ta quên mất…quên mất chủ nhân của 80% còn lại…

Hắn cười khi nhìn lên cái mặt tiền của toà án, nhìn mấy vị quan toà mũ mão uy nghi, à hắn đọc được ở đâu: xét xử công bằng, không có vùng cấm… vậy mà hắn nhìn quanh thấy hình như còn thiếu, thiếu bị cáo…

Hắn cười vì tội hắn, hắn có bị tùng xẻo cũng chưa hết tội: kiếm tiền trên cái chết của đồng loại, kiếm tiền trong đại dịch…thì chỉ có lũ kền kền ăn xác sống…nhưng không ngờ hắn chỉ bị kêu án mấy chục năm tù thì toà nhân đạo qúa!

Hắn cười vì hắn biết chưa bao giờ lời nói của hắn quan trọng đến thế, nặng cân đến thế…một lời khai của hắn trước toà cũng khiến cho bao kẻ mất ăn, mất ngủ, thót dái lên cổ …

Hắn cười… (Đặng Chương Ngạn)

Vâng, hắn cười.

Và không chỉ hắn cười khi mà cả đất nước đang diễn một vở đại bi kịch

Và những màn hài kịch sẽ còn được diễn lâu dài.


 

 Nhân phẩm của người Việt trên quê hương mình…

Ba’o Tieng Dan

Thanh Nguyễn

30-12-2023

Nhân dịp cuối năm, báo chí Việt nam tổng kết, cái tin sốc nhất trong năm là việc người mẫu nội y Ngọc Trinh bị bắt.

Ảnh: Ngọc Trinh tại cơ quan công an. Nguồn: Báo Tiền Phong

Đã hơn 70 ngày kể từ khi Ngọc Trinh bị tống giam. Trừ người thân trong gia đình, chắc mọi người đã quên những gì đã và đang xảy ra với cô. Người đời vẫn luôn vô tình như thế.

Mình không thần tượng cũng chẳng hâm mộ cô, nhưng mình xót xa cho cô như thương một người yếu thế không được xã hội và luật pháp bảo vệ. Thử hỏi cái chính quyền đang lãnh đạo đất nước đã làm được gì cho những người con gái như cô? Nếu không nhờ sắc đẹp trời cho cộng với sự nỗ lực và cả may mắn, có lẽ bây giờ cô cũng như hàng vạn cô gái Việt khác, nếu không làm dâu Đài Loan hay Hàn Quốc thì cũng đang phục vụ ở một quán bia hay quá karaoke nào đó.

Mình thương cách sống hồn nhiên yêu đời và có trách nhiệm của cô. Cô là chỗ dựa cho cả gia đình, ba má, anh chị và các cháu. Cô sống vô tư và vô hại. Cớ sao nhà cầm quyền lại đối xử với cô như một tác nhân gây hại cho xã hội, cần phải bắt giam mà chẳng cần xét xử? Một cô gái như cô mà nguy hiểm đến thế sao?

Có cần phải còng tay và cho truyền đi những hình ảnh Ngọc Trinh bị bắt? Tại sao phải khám xét nhà cô ở? Tạm giam để điều tra, chẳng hiểu điều tra cái gì? Cô chẳng có thứ gì để điều tra, trừ một cái. Khám xét nhà để tìm bằng chứng? Ai cũng biết nhà cô chỉ có áo quần, giầy dép, túi xách, nước hoa hàng hiệu mà thôi.

Những trò mèo này không hợp luật mà chẳng hợp tình. Mục đích duy nhất mà nhà cầm quyền nhắm đến là việc Ngọc Trinh bị bắt sẽ làm những người nổi tiếng khác run sợ, khiến họ không dám nói hay làm điều gì mà nhà cầm quyền không muốn. Sơ hở là bắt ngay. Nhà cầm quyền coi dân như cỏ rác qua cái chiêu “đả thảo kinh xà” dơ bẩn này.

Cô đang ở đâu, hàng ngày có được ăn uống những thứ cần thiết để giữ gìn nhan sắc của mình? Có được tập thể dục để giữ dáng không? Đối với cô cơ thể là tài sản quý nhất, là phương tiện để cô kiếm tiền lo cho gia đình. Là một con người, cô có quyền mưu cầu những điều đó. Nếu không làm được gì cho dân, thì đừng nên tước đi những gì người ta đã nỗ lực để tạo dựng cho mình. Ngọc Trinh bị mất mát quá nhiều, nhất là sang chấn tâm lý sẽ theo cô suốt đời. Sẽ không còn một Ngọc Trinh hồn nhiên nữa.

Sự kiện Ngọc Trinh bị bắt hồi tháng 10 vừa qua, gây bão mạng một thời gian ngắn rồi tắt lịm. Trách người đời vô tình có lẽ cũng không đúng, bởi, nếu chuyện tương tự xảy ra ở một đất nước tự do như nước Mỹ, những đồng nghiệp trong giới showbiz hay người hâm mộ chắc chắn đã lên tiếng cho tới khi họ tìm được công lý cho Ngọc Trinh. Sự im lặng của giới showbiz Việt thật đáng sợ nhưng không khó hiểu. Chính quyền đã đạt được mục đích làm họ sợ hãi và điều này đi ngược với mục tiêu dân giàu, nước mạnh, mà họ luôn huênh hoang.

Một số người cho rằng Ngọc Trinh đáng bị bắt vì cái ngông của cô. Nên nhớ rằng, xã hội loài người phát triển là nhờ những cái ngông. Tất nhiên không phải cái ngông nào cũng đáng hoan nghênh nhưng nếu cứ ngông là diệt thì người Việt suốt đời chỉ ăn theo chạy dọi người ta mà thôi. Nhà cầm quyền luôn tuyên truyền mong muốn “sánh vai cùng các cường quốc năm châu” mà cứ hở là diệt thì có cách sánh với Bắc Hàn hay Cuba thôi. Nên nhớ một xã hội phát triển cần chữ [bao] Dung (Tolerance) bên cạnh hai chữ T khác là Talent (Tài năng) và Technology (Công nghệ).

Nhà cầm quyền hay rêu rao rằng, các chế độ cai trị khác đẩy người dân vào bước đường cùng, nhưng những gì nhà cầm quyền Việt Nam làm còn tệ hơn. Để đạt được mục đích của mình, những người như họ đã không chút do dự trong việc đẩy hành triệu đồng bào vào chỗ chết. Họ không chút đắn đo khi giết chết ân nhân của mình, nên họ chẳng có chút áy náy khi chọn Ngọc Trinh làm chuột bạch.

Nhân phẩm của người dân Việt bị đại hạ giá ngay trên quê hương mình!


 

Càng nghĩ càng thấy thấy bi hài-Thái Hạo

Ba’o Tieng Dan

Lê Vi

Càng nghĩ càng thấy thấy bi hài. Quốc bảo của người ta, họ bảo vệ còn hơn cả nhà băng Thụy Sĩ bảo vệ tài khoản ngân hàng, đựng trong 5, 7 lớp kim khí và châu báu, có người canh vòng trong vòng ngoài, đến yếu nhân của nước họ còn chẳng được tới gần để nhìn tận mắt, thế mà một anh sư cấp tỉnh ở đâu tới, âm thầm bàn bạc thế nào đó mà bê về được, còn cầm trên tay như cầm cọng chỉ rồi để tơ hơ trên bàn cho hàng vạn người ùa đến xem. Thế mà cũng tin được. Thật vi diệu!

Khi bị dân tình nghi ngờ và truy vấn thì hàng chục bài viết, video quảng cáo và kêu gọi kiểu “chỉ còn một đêm duy nhất, chỉ còn một đêm duy nhất” liền bị chỉnh sửa hoặc gỡ đi, không một lời “cáo bạch”. “Xá lợi” thì cũng “tự chuyển động” về cố quốc trước khi Ban trị sự GHPG tỉnh đến xác minh, còn “thầy” thì “hình như đi Lào”. Đúng là một giấc chiêm bao, “Nhất thiết hữu vi pháp/ Như mộng, huyễn, bào, ảnh/ Như lộ diệc như điện”. Thật là thậm thâm vi diệu pháp.

Nhìn cảnh lạy lục khóc lóc của hàng vạn con dân Việt trước cái “xá lợi ngọ nguậy” ấy mới bừng ngộ được câu “nước mắt chúng sinh nhiều hơn nước biển cả”.

Rồi có người còn nói đó là tự do tôn giáo tín ngưỡng. Ừ, xưa nay có ai la ó gì chuyện hầu đồng, bói toán, thờ thần, cúng quỷ, lễ bái, cầu vãng sanh… đâu. Cái khiến người ta giận dữ là họ nghi có dấu hiệu lừa dối để mê hoặc dân chúng và mưu cầu lợi riêng. Cái đó là chuyện thật – giả, không liên quan chi đến vấn đề tự do tín ngưỡng cả.

Ai cũng có quyền có niềm tin của mình, kể cả tin vào những điều hoang đường, phi lý, thần bí. Và ai cũng có quyền không tin. Anh biểu lộ niềm tin của anh thì người khác cũng có quyền biệu lộ sự không tin của họ, bình đẳng mà. Giới hạn của vấn đề là tự do tư tưởng và tự do biểu đạt bằng thảo luận và tranh luận, chứ không được phép kêu gọi đàn áp và bách hại. Còn chuyện thật – giả (hoàn toàn có thể làm sáng tỏ được) là một vấn đề khác, không thể đem nhập nó vào với tự do tôn giáo tín ngưỡng để biện minh.

Nếu chấp nhận tự do ở mức độ cho phép bịa đặt để lừa dối thì cũng đồng như phá bỏ khái niệm tự do, nó [khái niệm tự do] trở thành một cái tên không bờ mé và hoàn toàn vô giá trị.

Thái Hạo


 

 Ma tăng, báo đảng, cặp đôi hoàn hảo lừa người, dối Phật

Ba’o Tieng Dan

Blog RFA

Gió Bấc

28-12-2023

”Theo thông tin từ chùa Ba Vàng, từ ngày 23.12 đã có hàng vạn người dân, Phật tử đổ về đây chiêm bái xá lợi tóc của Đức Phật được cho là có từ 2.600 năm trước.

Theo chùa Ba Vàng, xá lợi được trưng bày là một trong tám sợi tóc mà Đức Phật tự tay nhổ trên đầu mình, trao cho 2 thương buôn người Myanmar hơn 2.600 năm trước…..

Theo đại diện chùa Ba Vàng, xá lợi tóc của Đức Phật có khả năng chuyển động như một vật thể sống. Xá lợi tóc với hình dạng giống một sợi tóc bình thường nhưng lại uyển chuyển qua trái, qua phải, quay tròn, cong lên rồi cụp xuống mà không hề có một sự tác động nào. Thậm chí, khi gặp vật cản, sợi tóc còn có thể tự bật ra ngoài. Đến nay, khoa học vẫn chưa thể lý giải việc một sợi tóc mấy nghìn năm không hỏng lại có thể chuyển động như vậy” (1).

Đọc thông tin sặc mùi lá cải, phảng phất mê tín dạng ma vú dài, quỷ nhập tràng, thiên linh cái, … các bậc lão thành cách mạng, các đảng viên kiên trung với chủ nghĩa Mác Lê vô thần nhất định sẽ cho rằng, đây là thông tin bịa đặt xuyên tạc của “các thế lực thù địch” tuyên truyền mê tín dị đoan. Sợi tóc tồn tại 2600 năm lại biết tự chuyển động… hẳn nhiên là trò lừa đảo. Báo chí cách mạng, báo chí chiến đấu cho xã hội tiến bộ không thể nào là cái loa nhắm mắt đưa tin một chiều theo lời kể của chỉ một nguồn tin, chính là nơi tạo ra sự kiện hoang đường.

Khởi nguồn thông tin này chính là đồng chí ma tăng Thích Trúc Thái Minh, trụ trì chùa Ba Vàng một thời lừng lẫy hốt tiền “oan gia trái chủ” và sáng kiến khất thực thu tiền nhân đại lễ Vu Lan. Sau thời gian bị dư luận bóc mẻ, phải thực hành sám hối đại tăng, đình chỉ các chức vụ ở Trung ương Giáo hội Phật giáo quốc doanh. Thầy Thái Minh xảo ngôn trên Facebook, thúc giục đám con nhang móc túi cúng dường sợi tóc, hệt như trò “oan gia trái chủ” trước đây.

“Đại chúng được chiêm bái, đảnh lễ và cúng dường Xá lợi tóc của Đức Phật và Xá lợi thân của Ngài, đây là nhân duyên hy hữu thù thắng. Thầy Thái Minh tin rằng, nếu ai với tâm tin kính, hiểu được Đức Phật là một con người chân thật, là bậc vĩ nhân siêu việt với lòng từ bi rộng khắp thì dù chỉ một lần khởi tâm hoan hỷ, tán thán, CÚNG DƯỜNG cũng được vô lượng công đức phước báu, và được nhân duyên tu tập kéo dài nhiều kiếp (2).

Qua lời kêu gọi “thần thánh” đó và qua nhiều lần thúc giục Phật tử hãy tập trung đến chiêm bái theo thời hạn đã định, giống như lời rao “mại dô” của các gánh sơn đông mãi võ hay các em gái bán đồ lót online, mục đích chiến dịch sợi tóc xá lợi Phật lần này là rù quến Phật tử con nhang CÚNG DƯỜNG càng nhiều càng tốt.

Báo chí, mạng xã hội a dua theo Ba Vàng Thái Minh lừa dối người dân, quả là bọn xấu, phản động. Chắc chắn là như vậy. Các cụ cách mạng lão thành, các dư luận viên thế hệ kế thừa, nhất định sẽ xông lên, đập cho nó chết.

Nhưng … Xin thưa rằng trăm lần không! Vạn lần không! Không phải bọn xấu. Bài viết bơm hơi, cổ xúy cho trò lừa sợi tóc Phật 2600 năm là của báo Thanh Niên, thuôc Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam.

Người ta không lạ gì báo Thanh Niên với “tiền án, tiền sự” năm 2007 từng làm cái loa cho Masan, tung tin nước tương truyền thống nhiễm chất 3 MCPD gây ung thư. Chiến dịch này tiêu diệt hàng loạt hương hiệu nước tương, giúp Chinsu tăng doanh thu hàng ngàn tỉ, độc chiếm thị trường.

Năm 2016, Thanh Niên phất cờ tung tin nước mắm truyền thống nhiễm Asen gây bão dư luận, suýt giết chết nước mắm lâu đời của Việt Nam, cũng để giúp nước muối pha hóa chất Nam Ngư của Masan độc chiếm thị trường. May là cộng đồng mạng, các nhà sản xuất nước mắm đấu tranh lật ngược thế cờ. Báo Thanh Niên đánh tráo khái niệm, Asen trong nước mắm truyền thống là đạm hữu cơ không độc hại, khác với Asen vô cơ. Nam Ngư không có Asen vì không làm từ cá, không có đạm hữu cơ. Phó Tổng Biên Tập, Tổng Thư Ký Tòa Soạn Báo Thanh Niên phải bị kỷ luật (3).

Nhưng một con én đâu làm cả mùa xuân, miếng ngon giữa đàng đâu thể xơi một mình một cổ. Vụ sợi tóc 2600 năm này, Thanh Niên đâu chỉ nuốt một mình. Đồng điệu, đồng thanh với Thanh Niên còn có Đại Đoàn Kết của Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, Tiền Phong của Trung Ương Đoàn Thanh Niên Cộng Sản, Người Đại Biểu Nhân Dân của Quốc Hội và rất nhiều tờ báo quốc doanh khác cùng khuếch đại. Để bạn đọc không mất thời gian tra cứu link, chúng tôi xin gửi kèm hình ảnh một số trang báo online tiêu biểu.

Sau thời gian bị đình chỉ, hiện nay Thích Trúc Thái Minh đã được phục hồi, thậm chí còn thăng chức trong Trung ương Giáo hội Phật giáo quốc doanh, trong đó có chức vụ Phó Ban Truyền thông Trung ương. Tiếng nói Thái Minh chính là tiếng nói của giáo hội. Quyền lực, tiền bạc trong trong tay Thái Minh nên báo đảng và ma tăng đồng thanh, đồng hành, đồng lõa là chuyện bình thường.

Thông tin lừa dối hoang đường của Báo Thanh Niên lập tức bị dư luận phản ứng, phê phán về sự vô lý của sợi tóc 2600 năm, nhiều người chỉ ra rằng, mạng mua bán shopee hiện đang rao bán đầy loại cỏ có tính năng ngo ngoe y hệ sợi tóc xá lỵ Phật của Thái Minh. Báo Thanh Niên lập tức có bài đỡ gạt là: “Xá lợi tóc Đức Phật 2.600 năm trưng bày ở chùa Ba Vàng gây hoài nghi”.

Bài báo mượn lời chức sắc Phật giáo quốc doanh, quan chức địa phương Quảng Ninh kiểu không biết, không nghe, huề cả làng.

Việc chùa Ba Vàng trưng bày và đưa ra thông tin xá lợi tóc Đức Phật 2.600 năm khiến nhiều người hoài nghi. Một số người còn tìm thấy thông tin trên mạng xã hội bày bán xá lợi với hình dáng tương tự có giá 500.000 đồng/sợi (?).

Trước thông tin nói trên, Thượng tọa Thích Đạo Hiển, Phó chủ tịch Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam tỉnh Quảng Ninh, cho biết: ‘Chúng tôi chưa nắm được thông tin về việc chùa Ba Vàng trưng bày xá lợi tóc Đức Phật có từ 2.600 năm trước. Giáo hội cũng chưa nhận được thông tin liên quan’.

Trong khi đó, một lãnh đạo Sở VHTT tỉnh Quảng Ninh cho rằng, chùa Ba Vàng trưng bày xá lợi nói trên là việc nội tự không cần phải xin phép. Đơn vị cũng cử cơ quan chuyên môn để làm rõ thông tin sự việc trên” (4).

Bài báo này vẫn là một thái độ, thủ thuật lấp liếm, trí trá, vô trách nhiệm không thể chấp nhận được với nghề báo. Nhà báo trẻ Nguyễn Dân đã làm cuộc điều tra bỏ túi, vạch ra sự dối trá của thông tin từ chùa Ba Vàng và báo Thanh Niên.

Theo thông tin từ chùa Ba Vàng, “xá lợi tóc” của Phật Thích Ca được thỉnh từ chùa Parami của Myanmar. Nhưng mà mình đã đi Myanmar, chùa nổi tiếng nhất là chùa Shwedagon ở Yangon. Ngôi chùa này ngoài nổi tiếng vì được dát hàng tấn vàng và đá quý thì còn được biết đến là nơi cất giữ 8 sợi tóc của đức Phật Thích Ca. Mình cũng đã thử search thông tin về chùa Parami thì ngoài thông tin của trang thaythichtructhaiminh.com lẫn facebook nói về “xá lợi tóc” của Phật thì thông tin rất lõm bõm và không có kiểm chứng, đại khái năm 1979 có thầy Sayadaw trụ trì chùa Parami đã đi khắp các nước để thu thập các mẫu vật được tin là “xá lợi” của đức Phật và các đệ tử của ngài rồi sau đó thành lập ra “Bảo Tàng Xá Lợi” vào năm 2019 tại Malaysia để lưu giữ các “xá lợi” đó. Hoàn toàn không có thông tin “xá lợi tóc ngọ nguậy” của ông Thái Minh chùa Ba Vàng”.

Đáng nói là Nguyễn Dân đã nêu lên vấn đề cốt lõi của Phật Pháp là giáo lý giải thoát bằng sự giác ngộ của con người chứ không phải do phù phép siêu nhiên nào. Phật không yêu cầu lễ bái dù theo pháp môn nào cũng hướng Phật tử thực hành giới định tuệ chứ không phải chăm chăm vào việc CÚNG DƯỜNG.

“Nhưng nếu có “xá lợi tóc”, tức tóc của ông Thích Ca năm xưa thì sao? Thì chẳng sao cả. Di sản của Phật Thích Ca năm xưa là chỉ cho nhân loại con đường của sự giác ngộ. Bảo vật là PHÁP chứ không phải là các viên xá lợi hay nhục thân vô tri. Tay Phật chỉ trăng thì trăng mới là nơi hướng tới chứ không phải tay Phật. Cúng bái, lạy lục một sợi tóc ngo ngoe (thực ra là cỏ Lipi) thì đó là sự cuồng tín, ngu độn mà nói thẳng là do “thằng” Thích Trúc Thái Minh bày ra để làm tiền” (5).

Thâm thúy và nhẹ nhàng, nhà báo Tăng Bá Sên đã nêu câu nói quan trọng của Đức Phật trong Kinh Kim Cương, một kinh điển mẫu mực của Phật Giáo Đại Thừa, “này Tu Bồ Đề, “Cái thân tướng này, không phải thật là thân tướng của Như Lai!”(6)

Thật vậy, trong Kinh Kim Cương, đức Phật còn có bài Kệ làm rõ hơn tính sắc không của tạo vật

“Nếu thấy ta bằng sắc tướng

Nghe ta bằng âm thanh

Người này đi đường tà

Không thấy được Như-Lai” (7).

Như vậy đã quá rõ, chuyện sợi tóc 2600 của đức Phật vừa là trò lừa trẻ con, kính lễ cúng dường cho dù là với sợi tóc thật của đức Phật cũng là tà đạo. Tại sao chính quyền, “đảng quang vinh lãnh đạo toàn diện” lại nhắm mắt làm ngơ cho ma tăng Thái Minh đồng hành với báo đảng lừa bịp, móc túi dân?

Nhà báo Tâm Chánh, nguyên Tổng Biên Tập báo Sài Gòn Tiếp Thị lừng lẫy một thời đã có status ngắn, liên hệ việc chính quyền ngăn cấm triển lãm chân dung nhiều nhà văn hóa một cách vô lối và việc chính quyền buông tay nhắm mắt trước trò mê tín, lừa đảo công chúng công khai rầm rộ này. “Mấy bức tranh gò đồng triển lãm thì phải xét duyệt, còn cọng lông ngọ nguậy đem ra chiêm bái thì chỉ là chuyện của chùa. Nhà đương cục nào đúng đây?” (8)

Status của Tâm Chánh được đông đảo cộng đồng hưởng ứng. Câu hỏi này tự nó đã có sự trả lời. Vấn đề là thái độ. Liệu công chúng còn có thể im lặng chịu đựng sự lừa dối, sự ngu dân, sự trấn lột về vật chất và cả tinh thần cho đến bao giờ?

________

Chú thích:

1- https://thanhnien.vn/hang-van-nguoi-chiem-bai-xa-loi-toc-duc-phat-tai-chua-ba-vang-18523122714370601.htm

2- https://www.facebook.com/ThayThichTrucThaiMinh/posts/pfbid02XrMit3xgvhKVTB1FLVov2iZo1fC5UxiNY3XPWXdfSzbmk1E4FeFFFbswD2y7PboT

3- https://www.sggp.org.vn/nuoc-mam-truyen-thong-duoc-minh-oan-post338367.html

4- https://thanhnien.vn/xa-loi-toc-duc-phat-2600-nam-trung-bay-o-chua-ba-vang-gay-hoai-nghi-185231227204301402.htm

5- https://www.facebook.com/ech.ao.7/posts/pfbid02FGKrKWru5bAyFTAVzRdfbppoc9bwpYQU3tY2S9usHbqG4F3nr98LLPqGpsqZn4bml

6- https://www.facebook.com/tang.b.sen/posts/pfbid06XGJrzAZw3m6UE6J8VaAQYSU7WQCXhHt7Qe2nQbXNz3cX3Lb4EX3Jw51Sa3MDT6kl

7- https://thuvienhoasen.org/a15622/kinh-kim-cang-bat-nha-ba-la-mat

8- https://www.facebook.com/chanh.tam.33/posts/pfbid02AgQA4VMtBPS5Ufw4K5JGfZGEQFLMK8Gq39vXaJiymKVMFYjrcQAP5YZeYfKUEsEHl


 

VIỆT NAM ĐỨNG TỐP 3 THẾ GIỚI VỀ TỰ DO BÁO CHÍ

Hoang Le Thanh

NĂM 2023, THẬT LÀ VẺ VANG – VIỆT NAM ĐƯỢC XẾP HẠNG 178/180 VỀ TỰ DO BÁO CHÍ.

Nguồn: BBC

VIỆT NAM CÓ TỰ DO BÁO CHÍ HƠN CẢ TRUNG QUỐC & BẮC TRIỀU TIÊN

Rõ ràng chúng ta có tự do báo chí. Chúng ta hơn hẳn và xếp trên cả Trung Quốc lẫn Bắc Triều Tiên.

Thế mà mồm thối của bọn phản động, các thế lực thù địch cứ ra rả rằng Việt Nam ta là kẻ thù của “tự do ngôn luận”, là sát thủ giết sạch báo chí tư nhân, cường quyền bịt miệng dân chúng?

Khin Ngu Teo

Hơn 40 tấn TPCN giả bị phát hiện ở huyện Chương Mỹ – HN.

Thao Teresa

Bọn này quá dã man, phải có chế tài khung hình phạt thật nặng cho tù mọt gông để răn đe, như thế này khác nào giết người. Bảo sao chúng bán với giá lợn chết trên các nền tảng xã hội, nhìn cái giá bèo bọt chúng bán ra mà choáng, mình nhập vào cũng không nhập được giá đó. Khổ dân mình, lên web chỉ cần một cú nhích chuột thì ra cả đống nhưng để có hàng thật mà dùng thì không hề đơn giản.

https://nld.com.vn/hang-chuc-tan-thuc-pham-chuc-nang…