Nhóm chuyên gia của Liên Hiệp Quốc bác bỏ chứng cứ buộc tội Phạm Đoan Trang

Nhóm chuyên gia của Liên Hiệp Quốc bác bỏ chứng cứ buộc tội Phạm Đoan Trang

Posted by BVN1

Nguyên Sa

Không thể dùng các báo cáo nhân quyền để truy tố một nhà hoạt động. Cũng không thể làm một việc rất xấu hổ cho LHQ là bầu những nhà nước giỏi xoen xoét đầu lưỡi mấy chữ “nhân quyền” vào Hội đồng Nhân quyền.

Bauxite Việt Nam

Phạm Đoan Trang. Ảnh: Adam Bemma/ Al Jazeera. Cáo trạng: Facebook Phạm Đoan Trang. Bìa sách: Green Trees.

Ngày 29/10/2021, nhóm chuyên gia nhân quyền độc lập của Liên Hiệp Quốc (LHQ) lên tiếng bác bỏ chứng cứ mà chính quyền Việt Nam dùng để buộc tội Phạm Đoan Trang “tuyên truyền chống nhà nước” [1].

Nhóm chuyên gia nhận định gì?

  • Nhóm chuyên gia phản đối việc chính quyền Việt Nam dùng các báo cáo tư liệu về tình hình nhân quyền để truy tố một nhà hoạt động.
  • Họ đề cập cụ thể đến ba bản báo cáo được nhắc đến trong cáo trạng vụ ánPhạm Đoan Trang, gồm: (1) báo cáo về thảm họa môi trường biển năm 2016, (2) báo cáo về luật tôn giáo năm 2016 và (3) báo cáo chung về tình hình nhân quyền Việt Nam [2].
  • Họ khẳng định rằng chia sẻ báo cáo và cung cấp lời chứng là phương thức liên lạc thông thường với LHQ, và là một trong những cách mà các chuyên gia nhân quyền thu thập dữ kiện.
  • Theo các chuyên gia, việc làm của chính quyền Việt Nam sẽ “gia tăng không khí sợ hãi ở Việt Nam, dẫn tới tình trạng tự kiểm duyệt và cản trở những người khác hợp tác với Liên Hiệp Quốc”.

Nhóm chuyên gia nhân quyền này là ai?

Nhóm này gồm có tám người là chuyên gia độc lập và báo cáo viên đặc biệt của LHQ:

  • Bà Irene Khan, Báo cáo viên Đặc biệt về quyền tự do quan điểm và biểu đạt;
  • Bà Mary Lawlor, Báo cáo viên Đặc biệt về tình trạng của những người bảo vệ nhân quyền;
  • Bà Tlaleng Mofokeng, Báo cáo viên Đặc biệt về quyền được đảm bảo sức khỏe thể chất và tinh thần.
  • Năm thành viên của Nhóm Công tác về Bắt giữ Tùy tiện: Bà Elina Steinerte (Trưởng Nhóm công tác), TS. Miriam Estrada-Castillo (Phó Trưởng Nhóm công tác), bà Leigh Toomey, ông Mumba Malila và bà Priya Gopalan.

Họ còn nói gì khác nữa?

  • Nhóm chuyên gia tái khẳng định sự phản đối của họ đối với điều 88 của Bộ Luật Hình sự 1999 (điều 117 của Bộ Luật Hình sự 2015) về tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Họ nói rằng điều luật này “được định nghĩa một cách mơ hồ và vi phạm các chuẩn mực nhân quyền quốc tế”.
  • Nhóm chuyên gia nhấn mạnh việc Phạm Đoan Trang đã bị bắt giữ tùy tiện, không được gặp luật sư và gia đình, cũng không được chăm sóc y tế trong suốt hơn một năm trong trại tạm giam.
  • Họ thúc giục chính quyền trả tự do cho Đoan Trang ngay lập tức và vô điều kiện, đồng thời cung cấp cho cô các dịch vụ chăm sóc sức khỏe cần thiết.

Bối cảnh:

  • Tuyên bố trên của nhóm chuyên gia được đưa ra bốn ngày sau khi Nhóm Công tác về Giam giữ Tùy tiện của Hội đồng Nhân quyền kết luận rằng việc chính quyền bắt giữ Phạm Đoan Trang là tùy tiện và vi phạm nhân quyền. Đọc tóm tắt quan điểm chính thức của Nhóm Công táctại đâyvà bài giải thích tầm quan trọng của tuyên bố này tại đây. [3] [4]
  • Phạm Đoan Trang bị bắt ngày 7/10/2020 và bị giam giữ từ đó đến nay. Phiên tòa xử cô dự kiến diễn ra ngày 4/11/2021, nhưng hồi tuần trước, Tòa án Nhân dân TP. Hà Nội bất ngờ thông báo hoãn phiên tòa vì lý do các kiểm sát viên tham gia vụ án có tiếp xúc với người nghi nhiễm COVID-19. Thời điểm tổ chức lại phiên tòa chưa được công bố.

Cùng thời điểm này, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Phạm Minh Chính có chuyến làm việc quan trọng tại châu Âu. Theo lịch trình, ông sẽ tham dự Hội nghị COP26 của Liên Hiệp Quốc về biến đổi khí hậu, đồng thời thăm và làm việc tại Anh và Pháp. [5]

Chú thích:

  1. OHCHR | Viet Nam: release writer held on “propaganda” charges – UN experts. (2021, October 29). OHCHR. https://www.ohchr.org/EN/NewsEvents/Pages/DisplayNews.aspx?NewsID=27734&LangID=E
  2. Trịnh Hữu Long. (2021, October 18). Tóm tắt cáo trạng vụ án Phạm Đoan Trang. Luật Khoa Tạp Chí. https://www.luatkhoa.org/2021/10/toan-van-cao-trang-vu-an-pham-doan-trang/
  3. Yên Khắc Chính. (2021, October 28). Nhóm làm việc của Liên Hiệp Quốc: Cần trả tự do ngay lập tức cho Phạm Đoan Trang. Luật Khoa Tạp Chí. https://www.luatkhoa.org/2021/10/nhom-lam-viec-cua-lien-hiep-quoc-can-tra-tu-do-ngay-lap-tuc-cho-pham-doan-trang/
  4. Nguyễn Quốc Tấn Trung. (2021, October 29). Vụ bắt nhà báo Phạm Đoan Trang: “Phán quyết” của Nhóm Công tác Liên Hiệp Quốc có giá trị gì?Luật Khoa Tạp Chí. https://www.luatkhoa.org/2021/10/vu-bat-nha-bao-pham-doan-trang-phan-quyet-cua-nhom-cong-tac-lien-hiep-quoc-co-gia-tri-gi/
  5. Thủ tướng Phạm Minh Chính lên đường tham dự Hội nghị COP26 và thăm làm việc tại Anh, Pháp. (2021, October 31). Tuổi Trẻ Online. https://tuoitre.vn/thu-tuong-pham-minh-chinh-len-duong-tham-du-hoi-nghi-cop26-va-tham-lam-viec-tai-anh-phap-20211031080805008.htm

N.S.

Nguồn: Luật Khoa

Livestream của bà Phương Hằng có lợi cho ai?

Livestream của bà Phương Hằng có lợi cho ai?

Bởi  AdminTD

Blog VOA

27-10-2021

Một nữ doanh nhân thành đạt, một nội tướng toàn tài cứu nguy cho sự nghiệp của chồng, một nhà thiện nguyện cứu trợ xã hội tiền tỉ … có thể nói, bà Nguyễn Phương Hằng đã tạo ra nhiều hình ảnh đẹp là Idol cho không ít người.

Thế nhưng không dừng lại ở đó, bà còn thành công ngoạn mục trong lĩnh vực truyền thông, với hình thức sáng tạo livestream tố giác tội phạm trên YouTube và chỉ trong thời gian ngắn đã thành công ngoạn mục, được một số người ngưỡng mộ, tôn xưng là hiệp sĩ “thế thiên hành đạo”.

Khởi đầu từ cuộc chiến vạch mặt “thần y” Võ Hoàng Yên, tiếp đến là vạch lá bắt sâu từ thiện trong giới văn nghệ sĩ, báo chí…. đã trở thành một YouTuber đình đám, hiên ngang xông trận, lật đổ hàng loạt những thần tượng từng làm run rẩy trái tim của bao nhiêu người hâm mộ.

Trước hết phải khâm phục bà Phương Hằng về sự dũng cảm. Tình cảm hâm mộ, niềm tin vào thần tượng của công chúng đã tạo ra quyền lực cho các ngôi sao như là những ông vua không ngai. “Thần Y” Võ Hoàng Yên không chỉ chiếm lòng tin của người dân như một thiên sứ mà còn hớp hồn các quan chức cộng sản vô thần nhưng sở hữu nhiều tài sản và đương nhiên kèm theo đó là sở hữu ham muốn tột bực về sức khỏe, thậm chí là sự trường sinh bất lão. Chính vì vậy trong một chế độ đầy rẩy những thủ tục hành chính, giấy tờ nhiêu khê rườm rà mà ngay với các thầy thuốc đào tạo bài bản, thủ tục chạy giấy phép hành nghề, không dễ dàng thì “Thần Y” tay ngang một ngày học y, lại được chính quyền tiếp rước đi trị bệnh từ Nam chí Bắc. Bao nhiêu thành quả tạo dựng của Thần Y đã tan thành mây khói sau mấy chập livestream, dù cho Thần Y có vớt vát phản đòn bằng khúc băng ghi âm “cuồn cuộn”.

Tổ nghiệp, nhà thờ tổ là niềm tin thiêng liêng của giới nghệ sĩ xưa nay vốn được thờ chung trong Trụ sở Hội Ái hữu Nghệ Sĩ. Thế nhưng nghệ sĩ hài Hoài Linh đã tự xây nhà thờ tổ riêng trên đất riêng như một cách tiếm ngôi, thành người thờ tổ ngành sân khấu, việc xây dựng cũng cóc cần giấy phép của chính quyền. Báo chí khui ra, giới nghệ sĩ phản ứng, chính quyền lên tiếng nhưng rồi đâu cũng vào đó, ván vẫn đóng thuyền. Vậy mà sau mấy chiêu livestream của bà Phương Hằng, Hoài Linh đã phải ói ra 13 tỉ đồng tiền quyên góp từ thiện cứu trợ khẩn cấp cho đồng bào vùng lũ miền Trung từ năm trước, vẫn còn bỏ quên trong tài khoản Hoài Linh.

Đàm Vĩnh Hưng bị bà Phương Hằng bêu riếu mua hột xoàn trả góp và bị đe dọa sẽ công bố 13 kg sao kê tài khoản từ thiện thu chi bất minh.

Ca sĩ Thủy Tiên cũng bị bà Phương Hằng livestream, tố cáo ém nhẹm hàng chục tỉ đồng từ thiện.

Nhà báo Nguyễn Đức Hiển từng lập công lớn với đảng, ăn 5 con mực trong vụ ô nhiễm Formosa cùng với cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn, cũng bị bà Hằng lôi lên YouTube với hành vi gây quỹ từ thiện bằng tài khoản cá nhân.

Danh sách dính chưởng livestream của bà Phương Hằng còn dài và nạn nhân mới nhất là ông Lê Tùng Vân, 91 tuổi, tu tại gia, thờ Phật trong nhà mà không đăng ký với Giáo Hội Quốc Doanh. Cụ Tùng Vân đã nhận nuôi nhiều thế hệ trẻ mồ côi bằng chính công sức lao động, trồng trọt chăn nuôi của cụ và các thành viên, không hề vận động quyên góp hay nhận cúng dường của bá tánh.

Ba thế hệ trẻ nuôi đã thành công trong các cuộc thi tài năng của đài truyền hình TP.HCM. Bà Huyền Trân đoạt á quân cuộc thi The Voice 2014, Nhất Nguyên, Hoàng Nguyên được hàng triệu views trong cuộc thi Tuyệt đỉnh Song ca, nhóm thiếu nhi 5 chú tiểu hai năm liên tiếp quán quân cuộc thi Thách Thức Danh Hài.

Ông Tùng Vân từng bị báo chí quốc doanh, chức sắc Phật giáo, quy chụp là tu giả, lừa đảo qua hàng trăm bài báo, phóng sự truyền hình. Một nhóm YouTuber bò đỏ cũng ngày đêm tố khổ, thêu dệt, bịa đặt hàng trăm clip, dựng chuyện bôi bẩn nhóm gia đình ông Tùng Vân. Họ vẫn nhẫn nhịn sống bó gọn trong khuôn viên ngôi nhà được đặt tên là “Thiền Am bên Bờ Vũ Trụ”, tạo dựng tiểu phẩm chương trình ca nhạc, thậm chí ghi lại những sinh hoạt đời thường của chính họ đưa lên YouTube và nhân được danh hiệu Nút Phím bạc, vàng của Google.

Đòn đánh dưới thắt lưng của bà Phương Hằng với cụ Tường Vân là livestream tố cáo cụ Tường Vân loạn luân với nhiều người và tất cả các thành viên trẻ trong nhà đều là con của cụ chứ không phải trẻ mồ côi. Người trực tiếp tố cáo là thanh niên có nhiều tiền sự trộm cướp, là con nuôi của em gái cụ Tùng Vân. Anh này tự nhận mình là con loạn luân của cụ với em gái mà không hề có chứng cớ nào.

Dư luận về hiện tượng bà Phương Hằng livestream có nhiều ý kiến trái chiều. Nhiều người cuồng nhiệt hoan hô, uống từng lời vàng ngọc của bà. Một số người chỉ đồng tình với một số trường hợp lật mặt có cơ sở rõ ràng như trường hợp Võ Hoàng Yên, Hoài Linh, Đàm Vĩnh Hưng… Một số khác lại băn khoăn về cách tố cáo tội phạm livestream là không phù hợp pháp luật và tạo ra những tiền lệ xấu trong sinh hoạt xã hội. Một số người chấp nhận về nội dung nhưng chê trách thái độ, lời lẽ của bà Phượng Hằng hơi quá mức đời thường, ngấp nghé mức thô bỉ, tục tĩu… Mặc khác, ông Yên, các ông các nghệ sĩ và nhà báo cây đa cây đề sau thời gian “văn đấu” trên mạng xã hội đã chuyển sang “võ đấu” bằng luật pháp, tố cáo lẫn nhau với công an các cấp. Đơn từ gửi đi như bướm.

Điều kỳ lạ là, trong xứ sở được đảng lãnh đạo toàn diện, ‘bắt phong trần phải phong trần/ cho thanh cao mới được phần thanh cao’, mọi ý kiến, tưởng chừng như cả hơi thở không hợp ý đảng và nhà nước đều bị khởi tố, bắt giam, xét xử, thì bà Nguyễn Phương Hằng lai được hưởng quy chế dân chủ đặc biệt.

Nhà báo Trương Châu Hữu Danh và nhóm Báo Sạch đang bị xét xử về tội lợi dụng quyền tự do dân chủ mà cáo trạng không thấy ghi nhân hành vi viết sai sự thật vẫn bị kết án nặng nề vì để người khác lợi dụng xuyên tạc. Nhiều người chỉ than vãn vì tình trạng quẫn bách trong dịch bệnh cũng bị bắt giam. Riêng bà Phương Hằng vẫn ung dung một cõi trời nam. Bộ Thông Tin Truyền Thông có nhắc nhở, bà có hứa thôi nhưng rồi lại tiếp tục livestream.

Hoang mang hơn nữa bà còn có clip tâm sự nổi lòng với cụ Tổng bày tỏ sự ngưỡng mộ và lòng trung thành với sự nghiệp “đốt lò” như là một đảng viên thứ thiệt. Ngay với hàng tá đơn bà Hằng tố cáo người khác và ngược lại các cơ quan điều tra cũng tuần tự nhi tiến mời các bên đến ghi nhân, lắng nghe.

Cách thức ứng xử cởi mở, trân trong của cơ quan công quyền với bà Phương Hằng cho thấy, Việt Nam là đất nước tự do ngôn luận nhất thế giới. Đặc biệt trên mạng xã hội lại hình thành một lực lượng mới nguy hiểm hơn, AK 47 nương theo, tán dương các lập luận tố cáo người khác không cần chứng cứ của bà Phương Hằng và gọi đó là “quyền tự do ngôn luận”. Các fan cuồng của bà Phương Hằng đã đưa ra một lập luận pháp lý lộn ngược đầu, là người bị tố cáo phải chứng minh mình vô tội. Sau livestream tố cáo ông Tường Vân loạn luân, lại rộ lên làn sóng dư luận yêu cầu ông cụ 91 tuổi và các cháu bé phải đi xét nghiệm ADN để chứng minh là trong sạch.

Ở một góc độ khác, thử hỏi ai sẽ hưởng lợi sau các livestream của bà Phương Hằng? Chắc chắn là mùa lũ lụt năm nay người dân vùng lũ chỉ còn trông đợi vào Mặt Trận Tổ Quốc. Hiếm có cá nhân, tổ chức nào dám đứng ra vận động quyên góp. Nếu có thì cũng bị dư luận xem xét với sự dè dặt. Với chứng cứ hiện tại về 13 tỉ bỏ quên của Hoài Linh và các kết quả sắp tới, chắc chắn nhà nước có cơ sở để ra đời một quy định mới dành cho các tổ chức, cá nhân ngoài quốc doanh một khe cửa thật hẹp, thậm chí là trói tay. Những mầm mống của hoạt động tín ngưỡng, từ thiện bé nhỏ nhất, dù ở quy mô gia đình như Thiền Am bên Bờ Vũ Trụ, cũng sẽ bị bóp nát từ trong trứng nước.

Đặc biệt là các fan thật giả của bà Phương Hằng thả sức gieo rắc sự hoài nghi, thả sức vu cáo những điều tồi tệ nhất với các cá nhân, tổ chức tôn giáo, từ thiện bất phục tùng, không gia nhập guồng máy tôn giáo, từ thiện quốc doanh.

Có thể nói, vô tình hay hữu ý, các livestream của bà Phương Hằng đã đóng góp rất hiệu quả cho việc củng cố chế độ toàn trị.

Tuyên bố mới đây của chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ “Tiền trong dân còn nhiều”, làm người ta băn khoăn, phải chăng sắp có một sách lược điều tiết thu nhập của toàn xã hội tương tự như đổi tiền hay cải tạo tư sản trước đây?

Vingroup đã vung tiền mua thuốc trị COVID-19, nhập công nghệ sản xuất vắc-xin. Tân Hiệp Phát đã đầu tư 5 triệu liều Sinopharm phòng chống dịch. Mỗi đại gia đều có cách góp của góp công với đảng và nhà nước. Lành thay.

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Một con đường sắt

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Một con đường sắt

Ngày 6 tháng 10, 2021, ông Lê Ngọc Sơn – giáo viên giảng dạy bộ môn tiếng Anh, trường An Lợi, xã An Phước, Long Thành – nộp đơn xin nghỉ việc. Lý do: “Công tác trong một cơ sở giáo dục nhưng có quá nhiều điều phi giáo dục, tởm nhất là nạn dối trá, tôi cảm thấy mình không phù hợp nên nghỉ.”

Tờ đơn hiếm hoi này khiến tôi nhớ đến một bài viết cũ (“Lòng Tự Trọng Của Một Học Trò Dốt”) trên trang Dân Trí. Xin ghi lại đôi ba đoạn ngắn :

“Lá đơn xin phép nghỉ học của một học sinh lớp 10 câu cú lủng củng, đầy lỗi chính tả sơ đẳng như của một học sinh lớp 1, lớp 2 đã khiến những người quan tâm đến giáo dục không khỏi giật mình…

“M viết: ‘Hôm lay, em viết cái Đơn lày mong cô và nhà trường cho em ngỉ học vì chong lúc Học em quá đùa nghích và Học Hành còn yếu và làm cho lớp 10H xa xút và không thể vươn lên Được, và làm cho nhiều thầy cô gia phải nhác nhở lên em ngĩ em không xứng Đáng làm học sinh của chường.”

Bên dưới là lời bình của nhà báo Bùi Hoàng Tám:

“Với trình độ như hiện nay, M. không đủ khả năng ‘đọc thông, viết thạo’, một tiêu chuẩn của học sinh lớp 1. Như vậy, đã gần 10 năm qua, em luôn ‘ngồi nhầm lớp’. Một giả thiết đặt ra: Nếu không xin nghỉ học, M. hoàn toàn có thể học hết THPT và sau đó, tham dự kỳ thi tốt nghiệp. Và với tỉ lệ đỗ 98 – 99% hiện nay, việc em có tấm bằng tú tài là hoàn toàn trong tầm tay.

“Bước tiếp theo, nếu có ‘ô dù’ che chắn, em xin đi làm một hai năm, sau đó theo một lớp chuyên tu, tại chức và chỉ 4 năm sau nữa, em có bằng cử nhân. Từ đây, con đường quan lộ hoàn toàn có thể mở ra đối với em. Biết đâu, sẽ chẳng có ngày xuất hiện tấm danh thiếp TS. Trần Văn M. chủ tịch hoặc giám đốc… 

“Thế nhưng Trần Văn M. đã xin nghỉ học. Lý do em đưa ra thật đáng trân trọng: Sợ làm ảnh hưởng đến lớp 10H và em tự nhận thấy mình ‘không xứng đáng làm học sinh của trường”. Đó chính là danh dự, tính tự trọng và lòng dũng cảm. Phải là người giàu lòng tự trọng, quý danh dự và rất dũng cảm, em mới viết được lá đơn này. 

“Gần đây, tình trạng một số lãnh đạo không đủ năng lực để đảm nhận chức vụ ‘ngồi nhầm chỗ’ được giao không phải là hiếm. Trong đó, số người không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ mà còn để xảy ra tiêu cực ở những cơ quan nằm trong bộ máy nhà nước cũng không ít. Thế nhưng cho đến nay, hình như chưa thấy có vị lãnh đạo nào đủ lòng tự trọng và danh dự, sự dũng cảm để xin từ chức giống như em Trần Văn M làm đơn xin nghỉ học. 

“Hi vọng sẽ có ‘một ngày đẹp trời’ nào đó, chúng ta thấy xuất hiện trên thông tin đại chúng đơn từ chức của một bộ trưởng, một chủ tịch tỉnh hay một vụ trưởng, một chủ tịch huyện và thậm chí chỉ là chủ tịch xã với lý do để bộ ngành hoặc địa phương mình phụ trách sa sút ‘không xứng đáng với nhiệm vụ được giao”.

Nhà báo Bùi Hoàng Tám viết những lời lẽ thống thiết kể trên vào hôm 15 tháng 8 năm 2012. Hy vọng của ông, xem ra, hơi xa thực tế. “Danh dự” và “dũng cảm” là những hạn từ, dường như, không có trong tự điển của giới quan chức Việt Nam. Gần mười năm đã qua nhưng chưa thấy một nhân vật nào xin từ chức vì … “không xứng đáng với nhiệm vụ được giao” cả!

Ngày 2 tháng 1, 2021, báo Công An Nhân Dân cho hay: “Hiện, tình trạng di cư từ châu thổ Cửu Long đến TP Hồ Chí Minh, miền Đông Nam Bộ đáng báo động… số lượng di cư khỏi châu thổ này trong thập niên vừa qua là gần 1,1 triệu người.”

Hôm 12 tháng 10, 2021, Tổng Cục Thống Kê cho biết : “… hơn 1 triệu người lao động đã rời thành phố lớn, trung tâm công nghiệp về các vùng quê diễn ra liên tục từ tháng 7 đến nay… số liệu thống kê lần này chưa tính đến dòng người về quê từ đầu tháng 10, khi TP HCM và các tỉnh phía Nam nới lỏng giãn cách.”

Đất nước cứ như một que sắt nóng, và lúc nào cũng có hằng triệu người dân cuống cuồng lo tìm đường chạy tứ tung. Blogger Trường Sơn (VNTB) nhận xét: “Chết hơn hai chục ngàn người; với hơn hai ngàn trẻ mồ côi; hàng triệu người dân di tản khỏi Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai; hơn 70% doanh nghiệp ‘thở ngáp cá’;…nặng nề, đau xót quá! Ấy vậy mà chưa có mảy may một ai lên tiếng về trách nhiệm này?”

Vụ đường sắt Cát Linh – Hà Đông cũng vậy.

Báo Lao Động, số ra ngày 2 tháng 6, 2020,gọi đây là một “bi kịch” ở tầm mức quốc tế: “Một dự án đội từ 552 triệu USD lên 891,92 triệu USD. Chậm tiến độ 10 năm. Đang phải trả lãi mỗi năm 650 tỉ. Đang bị đòi thêm 50 triệu USD, giao tiền ngay. Chưa rõ ngày vận hành. Và biết chắc sẽ lỗ. Nó là gì nếu không phải là một khúc xương 13 km không thể nuốt!”

Bi kịch này đã kéo dài hơn 10 năm (qua bốn đời bộ trưởng) nhưng mãi đến ngày 15 tháng 9, 2021 thì lãnh đạo BTGTVTmới “chốt thời gian hoàn thành, bàn giao dự án đường sắt đô thị tuyến Cát Linh – Hà Đông trong năm nay.”

Thiệt là vui sướng và nhẹ nhõm.

Niềm vui, tiếc thay, không kéo dài lâu!

Chưa đầy một tháng sau, ngày 13 tháng 10, 2021, báo Trí Thức lại ái ngại cho hay: “Tổng thầu Trung Quốc ‘từ chối hợp tác’ để hoàn thiện đường sắt Cát Linh-Hà Đông… Được khởi công tháng 10/2011, dự kiến dự án hoàn thành đưa vào khai thác vào năm 2015. Tuy nhiên, dự án đã 8 lần chậm trễ nên chốt mốc vận hành vào năm 2020. Đến thời điểm này, tuyến đường sắt Cát Linh – Hà Đông chưa rõ bao giờ về đích.”

FB Trần Thất mỉa mai:Các chú ăn dầy quá/ Ăn cả trong lẫn ngoài/ Ăn cả trên lẫn dưới/ Giờ há miệng mắc quai?

Vô tư mà nói thì tuy đây là một dự án tuy đội vốn hơi nhiều (“từ 552 triệu USD lên 891,92 triệu USD”) nhưng vẫn chưa có bằng chứng cụ thể nào về số tiền lại quả ăn dầy, ăn mỏng, ăn thêm, ăn theo, ăn bẩn, ăn vụng, ăn gian, ăn quỵt, ăn lường, ăn giựt… nào ráo trọi.

Tuy thế, FB Phạm Lưu Vũ vẫn kết luận rất khắt khe: “Một tuyến đường hút vào đấy bao nhiêu kẻ tội đồ, tạo ra nghiệp nặng, anh linh của tổ tiên ta tất sẽ không tha cho chúng, sẽ đọa chúng ở dưới địa ngục hoặc ngạ quỷ, hoặc súc sinh trong vô lượng kiếp… thì đến đời con cháu chúng ta, sẽ đỡ phải gặp lại chúng, chất lượng người Việt ở thời vị lai sẽ tử tế hơn, chả như bây giờ.”

Không ai có được một cái nhìn tích cực như nhà báo Phi Hùng:

“Trên đường Nguyễn Trãi, nơi có đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông đi qua, rất nhiều phương tiện chọn bóng mát của công trình này để di chuyển phía dưới. Trong khi nắng nóng oi bức ở nhiều tuyến đường trở thành nỗi ám ảnh của nhiều người thì tuyến đường sắt Cát Linh – Hà Đông ít nhiều đã mang đến cảm giác thoải mái cho những ai đi qua. Những người công nhân tranh thủ nghỉ trưa dưới gầm nhà ga trên đường Láng. Những người bán hàng rong cũng tranh thủ chợp mắt dưới gầm đường sắt Cát Linh – Hà Đông.”

Thật là ơn ích và quí hóa. Tuy bất khiển dụng nhưng ít nhất thì tuyến đường này cũng tạo ra được bóng mát cho công nhân có chỗ nghỉ trưa, người bán hàng rong có nơi chợp mắt. Sự tổn hại gây ra bởi tuyến đường sắt Cát Linh/ Hà Đông – xem ra – thật không đáng kể, nếu so với con đường cách mạng đẫm máu cùng nước mắt mà Đảng và Bác (kính yêu) đã chọn từ hồi đầu thế kỷ trước và “đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa?

Tưởng Năng Tiến

Dân chủ kiểu Tây và dân chủ kiểu Ta

Dân chủ kiểu Tây và dân chủ kiểu Ta

Bởi  AdminTD

 Mạc Văn Trang

29-10-2021

Bà con xem 2 chuyện tương tự, xảy ra ở Tây và Ta, Luật pháp có 2 cách giải quyết khác nhau.

  1. Trường hợp Tổng thống Pháp Emmanuel Macron

Tổng thống yêu cầu mọi người dân bắt buộc tiêm vaccine, nhưng một số người dân phản đối, coi đó là “độc tài” và Michel-Ange Flori một nhà làm quảng cáo đã “biếm hoạ” tổng thống giống như Hitler…

Bảng quảng cáo mô tả ông Macron như là Adolf Hitler như một phần của chiến dịch chống lại việc tiêm chủng Coronavirus bắt buộc, bên cạnh khẩu hiệu ‘Tuân theo: Tiêm chủng’

Theo Ebiz, “Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đang kiện người tạo ra một tấm áp phích mô tả ông là Adolf Hitler trong chiến dịch chống lại việc tiêm chủng Coronavirus bắt buộc”…

Bức tranh đã được trưng bày ở miền Nam nước Pháp vào đầu tháng này, bao gồm cả ở thành phố cảng Toulon ở Địa Trung Hải, bên cạnh khẩu hiệu ‘Tuân theo: Hãy tiêm chủng’.

Trong tất cả các áp phích, biểu tượng Đức Quốc xã đã được thay thế bằng LREM – ám chỉ đến đảng của ông Macron”…

Các Luật sư của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đã thực hiện hành động pháp lý nộp đơn kiên Michel-Ange Flori.

Ông Flori cho biết: “Họ xác nhận rằng đã có đơn khiếu nại từ Elysée. Tôi đã rất ngạc nhiên và bị sốc”.

Flori còn có “tiền sự”, nhiều lần vẽ tranh “bôi xấu” hình ảnh Tổng thống.

Nhưng ông luôn tự cho mình là một nhà đấu tranh cho tự do ngôn luận, người coi thường thói đạo đức giả của ‘Je Suis Charlie’ của Pháp”.

Như vậy, một công dân xúc phạm Tổng thống cũng là một công dân, thì phải kiện nhau ra Toà xét xử.

  1. Trường hợp Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng

TBT Trọng bị blogger Phạm Thành viết nhiều bài phê phán, xúc phạm và xuất bản thành cuốn sách “Nguyễn Phú Trọng- thế thiên hành đạo hay đại nghịch bất đạo?” phát tán trong xã hội.

Nhưng các Luật sư của TBT Trọng không kiện, mà công an bắt ông Thành, rồi đem ra xét xử với tội danh: “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo quy định tại Điều 117, khoản 1 – Bộ luật Hình sự năm 2015” và bị kết án 5 năm 6 tháng tù…

Mà tội chủ yếu của ông Thành là: “Đến tháng 7-2019, Phạm Chí Thành tập hợp các bài viết đã đăng tải và được sao lưu trong máy tính, rồi biên soạn, chỉnh sửa lại thành tập tin (file) tài liệu riêng. Thành tự thiết kế bìa, đặt tên sách là “Thế thiên hành đạo hay đại nghịch bất đạo”, ghi thông tin tác giả là “Bà Đầm Xòe Phạm Thành & Các còm sĩ”… sau đó thuê in rồi phát tán quyển sách trên”…

Đại diện bên bị hại của TBT Nguyễn Phú Trọng không hề xuất hiện.

TÓM LẠI:

– Tổng thống Pháp cũng là 1 công dân, khi bị công dân khác xúc phạm thì phải kiện ra Toà, xét xử theo Luật dân sự.

– Ông Thành xúc phạm TBT Trọng là “chống phá Nhà nước CHXHCNVN”, bị xét tội hình sự.

Hai nền dân chủ khác nhau vậy đó.

(Ps: Tôi chưa biết kết quả Toà bên Pháp xử vụ Tổng thống kiện ông Flori ra sao. Bạn nào biết thông tin dùm. Cám ơn).

______

Tiếng DânTheo tweet của ông Michel-Ange Flori, người chủ billboard, ông bị phạt €10,000.

Phiên tòa Thới Lai

Lê Vi

Phiên tòa Thới Lai

Không khó lắm để nhận ra ý đồ của nhà cai trị khi để tòa án huyện cầm trịch. Họ cố tình coi các bị cáo là mấy anh nhố nhăng vớ vẩn, tòa cấp nào xử chả được. Nếu hệ thống tư pháp có tòa cấp xã cấp ấp, chắc họ chả ngại giao cho xã ấp luôn. Để nhằm nói rằng, dư luận đừng có xía vào, chuyện vặt chuyện nhỏ của chúng tôi trong nhà, giống như ông bố lấy cái xe điếu quất vài nhát vào đít thằng con trốn học, vậy thôi.

Tòa huyện Thới có lẽ cũng chẳng hào hứng gì trong vụ xử “bọn” Báo Sạch. Tinh những chuyện xảy ra đẩu đâu, tinh những vụ việc chả liên quan gì tới huyện nhà, tinh những bị cáo cư ngụ ở nơi khác, “phạm tội” chỗ khác, thế mà cứ dúi cứ ấn cho quan tòa Thới Lai bắt xử.

Các bị cáo phạm tội gì, liên quan tới chuyện gì? Nào là theo đuổi làm rõ vụ án Hồ Duy Hải ở Long An, nói xấu ông bí thư, không phải bí thư Thới Lai hoặc Cần Thơ mà là tuốt tận Quảng Trị, tự động đi điều tra BOT bẩn, chống tham nhũng trong giao thông, bênh ông hiệu trưởng ĐH Tôn Đức Thắng, là dân thường mà có cả tài liệu mật, lộ bí mật quốc gia, nói xấu cấp ủy, bôi xấu cán bộ… Tinh những tội tày đình dưới góc nhìn của nhà cai trị. Rồi dường như tòa thấy những tội như thế chưa đủ đánh gục bị cáo, còn kể lể và cung cấp thông tin cho báo chí mậu dịch “tội” nhóm Báo Sạch kiếm tiền, ăn tiền của doanh nghiệp, v.v…

Rõ là buồn cười và nhố nhăng. Trung ương, đứng đầu là ông tổng bí thư, hô hào chống tham những, gần đây còn ra vẻ sáng tạo kết hợp với chống tiêu cực, kêu gọi nhân dân cùng tham gia công cuộc chống ấy để làm sạch bộ máy cai trị, để cuộc sống tốt đẹp hơn, để, để… Nhưng hình như các vị chỉ thích kêu cho sướng mồm, còn khi người ta tham gia, người ta cùng chống thì lại tỏ ý không hài lòng, tìm cách bắt tội. Phải nói thẳng, những việc mà nhóm Báo Sạch làm, về bản chất là chống tham nhũng, chống tiêu cực. Dân tham gia vào công việc nhà nước hô hào, họ đâu phải lực lượng chuyên nghiệp, thiện chiến, được nhà nước trả lương, mà họ làm với ý thức công dân, với trình độ của mình, tránh sao khỏi thế này thế khác. Đã không ủng hộ, động viên, biết ơn họ, lại tìm đủ mọi cách trù dập, trừng phạt, lôi họ ra tòa kết án. Chỉ những kẻ giả dối chống tham nhũng mồm, chống tham nhũng bằng lý luận mới cư xử vậy.

Thông cáo (Nguyễn Thông)

Hình báo Tuổi trẻ

May be an image of 5 people, people sitting, people standing and indoor

Năm nhà báo Nhóm Báo Sạch bị tuyên 14 năm 6 tháng tù giam

 Đài Á Châu Tự Do 

Nhận định về bản án này, nhà báo độc lập Đường Văn Thái cho biết:

“Bản án này đối với người làm báo như Trương Châu Hữu Danh như vậy thì nó quá là nặng và áp khung hình phạt theo Điều 331 thì cái này đối với trường hợp anh này thì quá nặng – 4 năm 6 tháng tù.

Cái án như vậy đối với một người đưa tin ở một đất nước độc tài thì họ đã muốn tiêu diệt một ai đó thì họ đã đưa một mức án cao.

Thực sự với chế độ cầm quyền cộng sản nhà nước Việt Nam thì họ không muốn lắng nghe bất cứ tiếng nói trái chiều, phản biện, họ chỉ thích khen, không thích chê, không thích tiếp thu ý kiến mới nên ai đó có ý kiến phản biện thì họ có tư thù và luôn muốn trù dập.

Họ sẽ không có nương tay với những người bất đồng chính kiến và họ luôn tăng mức án rất cao. Đấy là cách trả thù đơn giản nhất đối với nhà cầm quyền CSVN.”

#RFAVietnamese #TruongChauHuuDanh #NguyenPhuocTrungBao #LeTheThang #NguyenThanhNha #DoanKienGiang #Baosach #CleanNewspaper 

Đảng Cộng sản Việt Nam quyết chống lại xã hội dân sự đến cùng?

Đảng Cộng sản Việt Nam quyết chống lại xã hội dân sự đến cùng?

Bởi  AdminTD

 Jackhammer Nguyễn

26-10-2021

Nhà nước của Đảng Cộng sản Việt Nam ghét cay ghét đắng xã hội dân sự là chuyện ai cũng rõ, vì nếu có tồn tại một xã hội dân sự, thì sự toàn trị của Đảng bị chấm dứt.

Nhưng câu chuyện Tịnh Thất Bồng Lai ở tỉnh Long An, cho thấy sự hằn học của chế độ đối với xã hội dân sự bước thêm một bước mới, hay nói đúng hơn là Đảng dùng một phương cách mới để loại bỏ xã hội dân sự, đó là truyền thông dân túy xã hội đen.

Nếu bạn đọc nào chưa tường minh câu chuyện Tịnh Thất Bồng Lai, xin theo dõi câu chuyện đó qua bản tóm tắt rất đầy đủ của nhà báo Lê Đại Anh Kiệt, từ Việt Nam.

Những sự kiện mà mà nhà báo Lê Đại Anh Kiệt đưa ra để chứng minh rằng, Tịnh Thất Bồng Lai là một tổ chức từ thiện thật sự, được rút ra từ chính báo chí nhà nước Việt Nam, hơn một năm trước đây.

Nhưng chính những kết quả tốt đẹp của một tổ chức từ thiện làm cho Đảng chột dạ, mà lo ngại nhất là các tổ chức sai nha của Đảng, như Giáo hội Phật giáo quốc doanh và các viên chức công an xã. Giáo hội quốc doanh địa phương không thu được cảm tình, và kèm theo đó là tiền công đức của Phật tử, nên bực tức, các viên chức công an xã ăn hối lộ không được (đòi vài trăm triệu để làm chứng minh nhân dân cho các cháu bé), nên cũng bực tức. Đảng phải bảo vệ các sai nha này, bảo vệ họ cũng là bảo vệ chế độ.

Trong cuộc phản công chống lại xã hội dân sự này, Đảng có thêm một đồng minh bất ngờ, đó là các kênh YouTube lá cải. Gương mặt tiêu biểu cho truyền thông mạng xã hội dân túy lá cải này là bà Nguyễn Phương Hằng, vợ của một nhân vật tài phiệt nổi tiếng, cả tiếng tăm lẫn tai tiếng, là ông Dũng Lò Vôi ở Bình Dương.

Thoạt tiên, bà Hằng dùng kênh YouTube của mình để tấn công các nhân vật showbizz nổi tiếng. Với một ngôn ngữ tinh tướng, bình dân, bà Hằng thu hút hàng triệu người xem, vượt qua các cơ quan ngôn luận của Đảng. Trên Tiếng Dân, tôi có viết về bà Hằng khi bà ta mới xuất hiện, qua bài: Các góc nhìn khác nhau về “hiện tượng” Nguyễn Phương Hằng.

Tôi cho rằng, xem những chuyện lá cải của bà Hằng dù sao cũng sống động hơn các bài tuyên truyền buồn chán của Đảng. Lúc ấy tôi cho là bà ta sẽ không đụng đến Đảng với sự tinh khôn ranh mãnh của một doanh nhân “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Bà ta đã không đụng đến Đảng, và còn đi xa hơn là… hợp tác với Đảng, trong một chiến dịch tấn công Tịnh Thất Bồng Lai. Một số bằng chứng đáng tin cậy cho thấy, các nhân vật gọi là … nhân chứng của bà Hằng lại là nhân viên công an.

Điều này không làm tôi ngạc nhiên nếu nó xảy ra, vì trước hay sau thì bà ta cũng sẽ hợp tác. Đó là mẫu số chung của tầng lớp trung lưu Việt Nam hiện nay, là đời sống của họ gắn liền vào chế độ: Thần cậy cây đa, cây Đa cậy Thần, huống hồ chi gia đình bà Hằng thuộc loại trung lưu tầng lớp trên, tạo nên sự nghiệp nhờ vào việc sử dụng tài nguyên đất đai do … Đảng và Nhà nước quản lý.

Về phía Đảng, việc sử dụng những lực lượng “quần chúng tự phát” như bà Hằng cũng không phải là lần đầu tiên. Họ đã sử dụng nó trong cải cách ruộng đất, lúc “cải tạo tư bản công thương nghiệp”, khi đàn áp các cuộc biểu tình chống Trung Quốc, biểu tình đòi đất của nông dân, biểu tình chống ô nhiễm môi trường như vụ Formosa…

Sử dụng những người như bà Hằng trong chuyện Tịnh Thất Bồng Lai, Đảng có nhiều cái lợi:

– Thứ nhất, đó là những công việc hạ cấp (dirty work), nếu Đảng tránh làm sẽ giữ được uy tín. Đảng chỉ đứng bên ngoài phụ họa, như một số bài trên Vietnamnet, Kênh14… té nước theo mưa.

– Thứ hai, Đảng lấy được tiếng tôn trọng tự do ngôn luận, đối với “những tiếng nói” phi truyền thống như của bà Hằng.

Dùng câu chuyện Tịnh Thất Bồng Lai, nhuốm màu tôn giáo, Đảng còn có thể lấy được cảm tình một tầng lớp tương đối có học thức ở thành thị, vốn nghi ngại những tổ chức có màu sắc tính ngưỡng bình dân (Cao Đài, Hòa Hảo, Bửu Sơn Kỳ Hương…).

Tôi đã từng vạch rõ, rằng Đảng Cộng sản Việt Nam để cho các YouTube tin vịt hải ngoại lan tràn bên trong nước mà không ngăn chận, vì những tin vịt do Donald Trump và phe nhóm tung ra chỉ làm mất uy tín cho nền dân chủ Mỹ trong con mắt dân chúng Việt Nam. Nay Đảng mở rộng hoạt động, thêm vào những đồng minh nội địa, mà lời ăn tiếng nói, phong cách cũng không khác gì các kênh YouTube hải ngoại pro-Trump phao tin vịt.

Chiến thuật mới này của Đảng Cộng sản Việt Nam rất có hiệu quả trong việc tấn công vào xã hội dân sự Việt Nam đang manh nha hình thành, nhất là trong thời kỳ vàng thau lẫn lộn đầy tin vịt, trong khi các cơ quan với sứ mạng truyền thông Việt ngữ, nhận tiền thuế từ chính phủ Hoa Kỳ, im hơi lặng tiếng.

Nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam nên lưu ý, “cứu cánh biện minh cho phương tiện” không bao giờ đưa đến điều gì hay ho. Việc dung túng các loại YouTube tin vịt, bệnh hoạn đủ loại từ hải ngoại cho tới quốc nội, sẽ phản tác dụng, “gậy ông đập lưng ông”. Và coi chừng, đến một lúc nào đó thì phù thủy sẽ lụy âm binh.

Báo quốc doanh!

Báo quốc doanh!

Bởi  AdminTD

Nguyễn Đình Bổn

26-10-2021

Hôm trước có báo Thanh Niên “xuất khẩu bất động sản” thì nay có báo Tuổi Trẻ “Tăng ni, phật tử cung nghinh Hòa Thượng Thích Phổ Tuệ về cõi niết bàn“!?

Cái tựa trên 10 chữ đã sai nghiêm trọng về diễn đạt và thuật ngữ Phật giáo. Nếu tăng ni, Phật tử mà cung nghinh ông hòa thượng về cõi niết bàn hẳn là họ đang đứng đó (cái cõi niết bàn á) để đón ông. Nếu vậy cái cõi niết bàn đó đông vui phải biết! Mà làm gì có cõi niết bàn?

Ảnh chụp màn hình

Bởi niết bàn trong Phật giáo không phải là một cõi thiên đường như Thiên chúa giáo, mà đó là một trạng thái tâm linh hoàn toàn vắng lặng, thanh tịnh, không còn bất cứ khởi niệm nào khi một cá nhân đã diệt tham ái và chấm dứt phiền não, khổ đau.

Ông Đoàn Trung Còn (1908–1988), pháp danh Hồng Tai, hay Tỳ kheo Thích Hồng Tại, là một cư sĩ Phật giáo và học giả Phật học có tiếng tại Việt Nam Cộng Hòa, giải thích: Niết bàn là “cảnh trí của nhà tu hành dứt sạch các phiền não và tự biết rằng mình chẳng còn luyến ái”!

Do tính chất ngôn ngữ của con người chỉ có thể mô tả cái chúng ta thấy, ta biết trong thế giới này nên thuật ngữ niết bàn rất khó diễn đạt cho rõ ràng.

Tương truyền có người hỏi Thích Ca: Sau khi chết, người giác ngộ sẽ đi về đâu? Phật sai người ấy lượm củi khô, nhóm lửa. Càng nhiều củi, lửa càng cháy mạnh, khi không bỏ thêm củi nữa thì đám lửa lụi tàn dần. Phật hỏi: “Lửa đi về đâu?”, “Không! Nó chỉ tắt”.

Củi như một ví dụ là nhiên liệu của cõi tham ái này. Khi chúng ta vẫn còn tham sống, tức là bỏ thêm củi vào lửa, năng lượng đó làm ta luân hồi trong vô minh. Không còn củi, không còn tham sân si, không còn cả ước muốn thành Phật, đó là vô ngã. Hết củi, lửa tắt. Mọi phiền não chấm dứt, cứu cánh thanh tịnh. Hành giả vẫn còn tại thế gian nhưng đã chứng ngộ niết bàn thì gọi hữu dư niết bàn và khi thân xác hoại diệt là vô dư niết bàn.

Còn sự chứng ngộ đó an lạc ra sao, thanh tịnh thế nào, chỉ người chứng ngộ mới hiểu.

Thêm một Facebooker bị bắt vì ‘xuyên tạc’ công tác chống dịch COVID-19

VOA Tiếng Việt

Chiều 21/10, Công an thành phố Vũng Tàu bắt giam ông Nguyễn Thiên Nghĩa, với cáo buộc đăng tải, chia sẻ trên Facebook “nhiều bài viết sai sự thật về công tác phòng, chống dịch COVID-19”.

Truyền thông nhà nước cho biết rằng từ tháng 7/2021, ông Nguyễn Thiên Nghĩa đã liên tục đăng trên mạng xã hội hàng chục bài viết có nội dung “bịa đặt, sai sự thật, xuyên tạc” công tác phòng chống dịch bệnh thông qua tài khoản “Nghĩa Nguyễn Thiên”.

“Những bài viết của đối tượng này đã nhận được chia sẻ, bình luận của một số đối tượng xấu, gây dư luận không tốt và ảnh hưởng đến tình hình an ninh trật tự”, báo Công an Nhân dân viết.

Báo Bà Rịa – Vũng Tàu dẫn thông tin từ cơ quan điều tra viết: “Ngoài những thông tin không có thật do Nghĩa tự nghĩ ra để viết đăng về công tác phòng chống dịch bệnh COVID-19 tại TP. Hồ Chí Minh và nhiều địa phương khác, đối tượng này còn liên tục xuyên tạc những phát biểu chỉ đạo của các cán bộ lãnh đạo Nhà nước, Bộ Y tế, đường lối, chính sách của Nhà nước… với những lời lẽ thô tục, vô văn hóa, mang tư tưởng hận thù, lôi kéo, kích động chống đối công tác phòng chống dịch bệnh của Nhà nước và chính quyền các cấp”.

Chính quyền Việt Nam còn tố cáo ông Nguyễn Thiên Nghĩa, 50 tuổi, về việc đả kích những hoạt động của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam trong việc vận động, kêu gọi giúp đỡ người dân gặp khó khăn do dịch bệnh, thông tin về việc nghiên cứu, sản xuất vaccine phòng chống COVID-19 của Việt Nam, hay các hoạt động chi viện y, bác sĩ vào TP. Hồ Chí Minh chống dịch.

Ông Nghĩa bị khởi tố, bắt tạm giam theo Điều 179 Bộ luật Tố tụng hình sự “Đưa hoặc sử dụng trái phép thông tin mạng máy tính, viễn thông”.

Việc bắt giam ông Nghĩa diễn ra trong bối cảnh sau khi có nhiều chỉ trích về các nỗ lực thực hiện giãn cách xã hội phòng COVID-19 kéo dài của chính phủ, bao gồm cả việc phong tỏa một vài địa phương và các hạn chế khắc nghiệt khác.

Việc bắt giữ ông Nghĩa là vụ bắt giữ mới nhất trong một cuộc đàn áp liên tục đối với người dùng Facebook, những người sử dụng nền tảng truyền thông xã hội phổ biến để nói lên quan điểm bất đồng.

Hôm 7/10, chính quyền Việt Nam bắt giam nhà hoạt động, Facebooker Đinh Văn Hải, với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”, khi ông đang tá túc ở chùa Phước Bửu, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, trong thời gian thực hiện giãn cách xã hội.

Thượng tọa Thích Vĩnh Phước, trụ trì chùa Phước Bửu, cho VOA biết nhà hoạt động Đinh Văn Hải, 47 tuổi, từ trước đến nay đã nhiều lần bị Công an tỉnh Lâm Đồng gửi giấy triệu tập vì nội dung các bài viết của ông trên Facebook cá nhân. “Họ nói bắt giam Hải vì đăng bài lên Facebook,” Thượng tọa Thích Vĩnh Phước nói. “Anh Hải lập trang Facebook để bày tỏ về cách chống dịch COVID-19.”

Chính quyền Thành phố Cần Thơ vào đầu tháng 10 đã bắt giữ ông Võ Hoàng Thơ, 36 tuổi, với cáo buộc “Lạm dụng tự do dân chủ” vì đã viết một loạt bài đăng trên Facebook, trong đó ông chỉ trích những nỗ lực của chính phủ trong việc ngăn chặn và kiểm soát sự lây lan của dịch bệnh COVID-19 của chính quyền.

Nhà trách chức cáo buộc ông Thơ dùng Facebook có tên “Minh Long” để đăng tải, chia sẻ 47 bài viết mang nội dung “xuyên tạc, chống phá và nói xấu lãnh đạo, gây ảnh hưởng đến công tác phòng, chống dịch COVID-19”.

Hồi tuần trước, chính quyền tỉnh Quảng Nam vừa xử phạt hành chính 7,5 triệu đồng đối với Linh mục Đinh Hữu Thoại thuộc Giáo xứ Tiên Phước với lý do “đưa thông tin sai sự thật về Quỹ vaccine phòng COVID-19” của Việt Nam, điều mà linh mục nói VOA trước đó rằng đây là cáo buộc vô căn cứ.

Tổ chức Ân xá Quốc tế vào tháng 9/2021 ra thông cáo nói: “Giữa giai đoạn đau khổ dữ dội này, công an đã phạt tiền và bắt giữ những người chỉ trích cách xử lý khủng hoảng của nhà nước trên trên mạng xã hội.”

Bà Emerlynne Gil, Phó Giám đốc Khu vực của Tổ chức Ân xá Quốc tế, khuyến cáo: “Thay vì dựa vào việc trừng phạt và các cách tiếp cận cưỡng chế khác, nhà chức trách Việt Nam nên thực hiện một phản ứng bắt nguồn từ việc tôn trọng nhân quyền”.

(Nếu không vào được VOA, xin hãy dùng đường link bit.ly/VOATiengViet1 hoặc bit.ly/VOATiengViet2 để vượt tường lửa)

Thêm một Facebooker bị bắt vì ‘xuyên tạc’ công tác chống dịch COVID-19

Theo tôi thì phải gọi là đất nước đang đến hồi tàn mạt và sụp đổ!

Van Son

Nếu gọi là đất nước trên đà suy thoái thì e rằng không chính xác. Theo tôi thì phải gọi là đất nước đang đến hồi tàn mạt và sụp đổ!

Nguyễn Văn Tuấn nguyên giảng sư Đại Học Y Khoa New South Wales & University of Technology, Sydney:

Tôi vừa có một chuyến đi gần 1 tháng ở bên nhà. Đó là một thời gian tương đối dài đối với tôi, một phần là vì công việc, và một phần khác là nghỉ hè. Chính vì hai việc này mà tôi có dịp đi đây đó, và có dịp quan sát quê hương — không phải từ phòng máy lạnh, mà từ thực địa. Tôi e rằng những quan sát và cảm nhận của tôi hơi bi quan. Thú thật, tôi không thấy một Việt Nam sẽ “tươi sáng”, mà chỉ thấy một đất nước sẽ tiếp tục tụt hậu và lệ thuộc, nhất là trong bối cảnh cộng đồng kinh tế ASEAN

  1. Một đất nước trên đà suy thoái.

Cái ấn tượng chung và bao quát trong chuyến về thăm quê là đất nước này đang trên đà suy thoái hầu như về mọi mặt. Mặc cho những con số thống kê kinh tế màu hồng được tô vẽ bởi Nhà nước, trong thực tế thì cuộc sống của người dân càng ngày càng khó hơn.. Hơn 70% dân số là nông dân hay sống ở miệt quê, nên chúng ta thử xem qua cuộc sống của một gia đình nông dân tiêu biểu, gồm vợ, chồng và 2 con. Gia đình này làm ra gạo để các tập đoàn Nhà nước đem đi xuất khẩu lấy ngoại tệ (và chia chác?) nhưng số tiền mà họ để dành thì chẳng bao nhiêu..

Gia đình này có thể có 5 công đất (hoặc cao lắm là 10 công đất), sau một năm quần quật làm việc “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, cả nhà chỉ để dành khoảng 10-15 triệu đồng, có khi còn không bằng một bữa nhậu của các quan chức. Cuộc sống của người nông dân là nợ triền miên.. Đầu mùa thì vay ngân hàng để mua giống, mua phân, mua thuốc trừ sâu; Thu hoạch xong thì phải trả nợ cộng tiền lời cho ngân hàng. Rồi đến mùa vụ kế tiếp thì cái vòng vay – trả nợ lại bắt đầu. Con của người nông dân đi học, thì mỗi đứa phải gánh ít nhất là 10 loại phí khác nhau, có khi lên đến 20 phí!

Các trường, các uỷ ban nhân dân, các cơ quan công quyền, v.v. đua nhau sáng chế ra những loại phí để moi móc túi tiền người dân vốn đã quá ít ỏi. Họ không cần biết người dân có tiền hay không, phí là phí, và phải đóng phí. Không ít gia đình không có tiền đóng phí nên cho con nghỉ học. Đã có tình trạng người dân không đủ tiền trả viện phí nên tìm đến con đường tự tử. Môi trường sống xuống cấp thê thảm. Sự gia tăng dân số gây áp lực vô cùng lớn đến môi sinh. Mật độ dân số tăng nhanh, ngay cả ở vùng nông thôn. Có thể nói rằng hầu hết các con sông ở VN đang chết. Tất tần tật, kể cả heo gà và có khi cả người chết, cũng bị vứt xuống sông.

Những con sông VN đang chết vì chúng đã biến thành những bãi rác di động khổng lồ. Đó là chưa nói đến sự xâm nhập của nước mặn vào các con sông vùng Đồng bằng sông Cửu Long, một phần là do mấy cái đập lớn Tàu xây trên thượng nguồn của sông. Tôi cho rằng sự suy thoái về môi trường là mối đe dọa lớn nhất đến sự tồn vong của đất nước. Ở đất nước này, chính quyền đã mắc cái bệnh vô cảm quá lâu, và bệnh đã trở thành mãn tính, rất khó cứu chữa.

Cái bệnh vô cảm của chính quyền nó còn lan truyền sang cả xã hội, mà trong đó mọi người dùng mọi phương cách và thủ đoạn để tranh nhau ngoi lên mặt đất mà sống… Có thể nói cả xã hội đang chạy đua. Cái chữ “chạy” ở VN đã có một ý nghĩa khác… Dân chạy để đưa con cái vào đại học, vào cơ quan Nhà nước để hi vọng đổi đời. Quan chức cũng chạy đua vào các chức vụ trong guồng máy công quyền, và họ chạy bằng tiền. Tiền dĩ nhiên là từ dân. Thành ra, cuối cùng thì người dân lãnh đủ. Sự suy thoái ở VN diễn ra trên mọi mặt, từ kinh tế, môi trường, y tế, giáo dục, đến đạo đức xã hội.

  1. Đất nước đang bị “bán”

Một anh bạn tôi vốn là một doanh nhân (businessman) thành đạt cứ mỗi lần gặp tôi là than thở rằng đất nước này đang bị bán dần cho người nước ngoài. Mà, đúng là như thế thật. Ở khắp nơi, từ Đà Nẵng, đến Nha Trang, tận Phú Quốc, người ta “qui hoạch” đất để bán cho các tập đoàn nước ngoài xây resort, khách sạn, căn hộ cao cấp. Một trong những “ông chủ” mới thừa tiền để mua tất cả của Việt Nam là người Tàu lục địa. Chẳng những đất đai được bán, các thương hiệu của VN cũng dần dần bị các tập đoàn kinh tế nước ngoài thu tóm và kiểm soát.

Chẳng hạn như các tập đoàn Thái Lan đã thu tóm những thương hiệu bán lẻ và hàng điện tử của Việt Nam.. Tuy nhiên, người dân có vẻ “ok” khi người Thái kiểm soát các cửa hàng này, vì dù sao thì người Thái đem hàng của họ sang còn có phẩm chất tốt và đáng tin cậy hơn là hàng hoá độc hại của Tàu cộng.

Đó là chưa kể một loại buôn bán khác: buôn bán phụ nữ. Phụ nữ Việt Nam được quảng cáo ở các nước như Tàu, Đài Loan, Singapore và Đại Hàn. Chưa bao giờ người Việt Nam chịu nhục khi con gái VN được cho đứng trong lồng kiếng như là những món hàng để người ta qua lại ngắm nghía và trả giá ! Thử hỏi, có người Việt Nam nào tự hào được khi đồng hương mình bị đem ra rao bán như thế… Xin đừng nói đó là những trường hợp cá biệt; đó là tín hiệu cho thấy một đất nước đang bị suy thoái về đạo đức xã hội.

  1. Tham nhũng tràn lan

Không cần phải nhờ đến tổ chức minh bạch quốc tế chúng ta mới biết VN là một trong những nước tham nhũng nhất thế giới. Chỉ cần tiếp xúc với hải quan, hay bất cứ cơ quan công quyền nào, người dân đều có thể nếm “mùi tham nhũng”. Tham nhũng từ dưới lên trên, từ bên này sang bên kia, từ cấp thấp đến cấp cao. Có khi tham nhũng công khai, và kẻ vòi tiền mặc cả cái giá mà không hề xấu hổ.

Các cơ quan Nhà nước phải hối lộ các cơ quan Nhà nước khác, và họ xem đó là bình thường. Ngay cả những ngành dịch vụ tưởng như là “trí thức” như giáo dục và y tế mà cũng tham nhũng, và vì họ có học nên tham nhũng ở hai ngành này còn “tinh tế” hơn các ngành khác! Có thể nói là tham nhũng (và hối lộ) đã trở thành một thứ văn hoá. Cái văn hoá này nó ăn sâu vào não trạng của cán bộ Nhà nước. Đã là văn hoá thì nó rất khó xoá bỏ một sớm một chiều. Ngay cả ông tổng Phú Trọng còn thú nhận rằng trạng tham nhũng như “ghẻ ruồi, rất ngứa ngáy, khó chịu”, nhưng cho đến nay ông cũng không làm được cái gì để giảm tình trạng này.

  1. Xã hội bất an

Có thể nói không ngoa rằng VN là một xã hội bất an. Đọc báo hàng ngày thấy tin tức về tội phạm dày đặc khắp nơi. Chẳng những sự phổ biến của tội phạm, mà sự manh động của các vụ án càng ngày càng táo tợn. Chưa nơi nào có những vụ giết người vô cớ như ở VN: Chỉ một cái nhìn cũng có thể dẫn đến cái chết! Đáng ngại nhất là tội phạm đã lan tràn về tận vùng quê.

Ở quê tôi, nơi mà ngày xưa là một làng êm ả, ngày nay là một cộng đồng bất an vì những vụ chém giết xảy ra hầu như hàng tuần ! Người dân dưới quê cảm thấy mệt mỏi, không muốn nuôi trồng gì nữa, vì nạn trộm cắp hoành hành triền miên. Nuôi cá chưa đủ lớn thì đã bị trộm câu mất. Trồng một cây mít, trái chưa chín thì đã có trộm hái dùm. Chưa bao giờ tình trạng trộm cắp phổ biến như hiện nay ở vùng nông thôn.

Đó là chưa nói đến tai nạn giao thông vốn còn kinh hoàng hơn cả trộm cắp. Ở VN, bước ra đường là chấp nhận rủi ro tai nạn, thậm chí chết vì sự hỗn loạn của hệ thống giao thông. Thật vậy, tai nạn giao thông ở VN đã và đang trở thành nỗi kinh hoàng của không chỉ người dân địa phương mà còn ở du khách. Một dạng bất an khác là (mất) an toàn thực phẩm.

Có thể nói rằng đây là vấn đề làm cho cả dân số quan tâm nhất (theo như kết quả của một cuộc điều tra xã hội chỉ ra).. Đi đến đâu, ở bất cứ thời điểm nào, người ta cũng nói đến những loại hàng hoá độc hại được tuồn vào thị trường Việt Nam từ một cái nguồn quen thuộc: Tàu cộng. Ngay cả ở dưới quê tôi, người dân còn không dám mua trái cây có xuất xứ từ Tàu.. Không có một nông sản nào của Tàu sản xuất được xem là an toàn.

Ngày nay, ngay cả các bợm nhậu cũng e dè những món ăn ở nhà hàng, quán nhậu, vì không ai dám chắc đó là hàng hoá của VN hay của Tàu. Nhưng điều đáng buồn nhất là sự tiếp tay của các doanh nghiệp Việt Nam để cho hàng hoá Tàu hoành hành đất nước ta và dân tộc ta. Thật không ngoa khi gọi những doanh nghiệp này là “gian thương”. Cũng không ngoa để nói rằng gian thương cấu kết với những cán bộ tham nhũng đang giết chết kinh tế nước nhà và người dân.

  1. Trí thức không có tiếng nói, không có phản đối

Theo dõi báo chí ở VN, dễ dàng thấy sự trống vắng tiếng nói của giới trí thức. Trước một sự kiện tương đối quan trọng như đại hội đảng csvn, mà không hề có bất cứ một bình luận độc lập nào, không hề có một bài phân tích về các nhân vật chóp bu trong đảng, hoàn toàn không có một phát biểu mang tính viễn kiến của bất cứ một nhân vật “lãnh đạo” tương lai nào!

Thay vào đó là những tiếng nói của những người mang danh “sư sĩ” nhưng cách họ nói và ngôn ngữ của họ thì chẳng khác sự “cò mồi” là bao nhiêu.. Trước hiện tình đất nước, giới có học nói chung có vẻ lãnh đạm. Họ không quan tâm. Họ thường chạy trốn thực tế bằng cách biện minh rằng “chỉ lo việc chuyên môn”… Thật ra, cũng khó trách họ, vì nếu họ nói ra những ý kiến thì có thể sẽ bị phạt nặng nề, thậm chí tù đày. Ngay cả yêu nước là một tình cảm thiêng liêng mà cũng phải được tổ chức và … cho phép. Một xã hội đối xử với giới trí thức như thế thì làm sao bền vững được.

  1. Guồng máy quản lý bất tài

Thật ra, sự bất tài của quan chức Nhà Nước không còn gì là bí mật. Vì bất tài, nên họ thường “sản xuất” ra những quy định hài hước, và có khi cực kỳ vô lí và phi khoa học. Chúng ta còn nhớ trước đây, họ cho ra quy định mang danh “ngực nở chân dài” để được lái xe ô-tô, gây ra một trận cười cấp quốc gia. Tưởng như thế đã là hi hữu, ai ngờ họ lạ tái xuất với một quy định “trời ơi”: Xe ô-tô 4 bánh phải có bình chữa cháy. Quy định này làm trò cười cho cả thế giới và các hãng sản xuất xe hơi.

Tưởng quy định như thế đã là vô lý, họ còn cho ra một quy định “trên trời” như xe trên 10 chỗ ngồi phải có găng tay và khẩu trang lọc độc! (Tất nhiên, không phải ai trong guồng máy Nhà nước đều là bất tài, vẫn có người tài đó, nhưng cái ấn tượng chung mà người dân có thì đó là một guồng máy gồm những người bất tài, ăn bám nhân dân).

  1. Tuy bất tài, nhưng guồng máy đó rất giỏi trong việc hành hạ dân

Sự hành dân của guồng máy quản lí & hành chính của Việt Nam phải nói là vô song trên thế giới. Đối với người dân, có việc đến cổng công đường là một nỗi sợ, một cơn ác mộng. Hầu như không có một việc gì, từ nhỏ đến lớn, mà trôi chảy lần đầu khi đến gặp các quan chức Nhà nước. Tôi về quê và nghe nhiều câu chuyện hành dân mà nói theo tiếng Anh là “incredible” — không thể tin được.

Chỉ cần cái họ viết sai dấu (như “Nguyển” thay vì “Nguyễn”) là cũng bị hành và tốn tiền triệu! Những lỗi sai chính tả đó là của họ (quan chức, cán bộ), nhưng họ vẫn hành dân một cách vô tư.. Họ tìm mọi cách, mọi lúc để“đá” dân từ cơ quan này sang cơ quan khác, và biến dân như những trái banh để họ làm tiền. Thực dân Pháp ngày xưa có lẽ cũng không hành dân như cán bộ nhà nước ngày nay.

Năm 2016 này Việt Nam sẽ tham gia cộng đồng Kinh Tế ASEAN (ASEAN Economic Community hay AEC). Mục tiêu là hình thành một cộng đồng kinh tế có khả năng cạnh tranh cao, hàng hoá và dịch vụ, đầu tư sẽ tự do lưu chuyển giữa các nước thành viên. Tôi ghé thăm một đại học lớn ở Thái Lan vào năm 2013, và giới trí thức bên đó đã bàn rất nhiều về viễn cảnh này, họ tư vấn cho chính phủ để chuẩn bị hoà nhập vào AEC…

Nhưng ngạc nhiên thay, ở VN rất ít thảo luận về AEC và những tác động của nó đến cuộc sống của người dân! Nhưng với tình trạng suy thoái, đất nước bị “bán”, tham nhũng tràn lan, xã hội bất an, trí thức không có tiếng nói, guồng máy quản lý bất tài nhưng giỏi hành dân, thì không nói ra, chúng ta cũng biết là khả năng cạnh tranh của VN không cao trong AEC. Khả năng cạnh tranh không cao rất có thể dẫn đến nguy cơ lệ thuộc.

Tái bút : Nhiều người khi đọc những bài và ý kiến như thế này thường hỏi một cách hằn học rằng “ông có phải là người Việt Nam hay không mà phê phán đất nước như thế”, “ông đã làm gì cho đất nước này”, hay “nói thì hay, vậy giải pháp là gì”, v.v.

Tôi nghĩ những câu hỏi đó không tốt mấy, và có phần … lạc đề. Vấn đề là cái xấu đang hoành hành đất nước này, chứ đâu phải tôi là ai hay tôi đã làm gì cho đất nước. Chẳng lẽ chỉ có người có công và đóng góp cho đất nước mới được“phép” phê bình sao.

Nghĩ như thế thì e rằng quá nhỏ mọn. Mà, muốn biết tôi đã làm gì thì cũng chẳng khó khăn gì trong thời đại google này. Giải pháp nó nằm ngay ở mỗi cá nhân chúng ta. Mỗi người cần phải làm tốt và sống tử tế là giải pháp tốt nhất để đẩy lùi cái ác, cái xấu, cái bất công, cái bất cập trong xã hội.

Gs/Bs Nguyễn Văn Tuấn

THẦN KINH!

THẦN KINH!

Đang chạy vòng vòng tìm nhà người thợ khoan giếng thì gặp ông bạn cũ. Sau khi biết mình có nhu cầu khoan giếng, lão nói:

– Ông khoan làm gì cho tốn tiền? Nhà tôi đang có 2 cái đấy, cái nào nước cũng tốt cả, ông qua lấy 1 cái về dùng!

– Haahaa ha! Ông cũng biết đùa nhỉ!

– Đùa gì, tôi cho thật chớ không đùa đâu!

– Ông khùng quá đi! Tôi làm sao đem được cái giếng ấy về mà ông cho?

– Ủa, thế sao nhà nước mình xuất khẩu bất động sản qua tận Châu Âu, Trung Đông được, mà cái giếng của tôi cách nhà ông non cây số ông không đem về được? Giếng của tôi cũng thuộc diện bất động sản chứ gì?

– Ông bì nhà nước với tôi sao được!

– Thế nhà nước mình được lãnh đạo bởi…. những Thần Đèn à?

– Thần kinh chứ Thần Đèn cmg!

Fb Ngô Trường An

May be an image of text that says 'Tiênphong I NHỊP SỐNG PHƯƠNG NAM Chuyển Việt Nam sẽ sớm 'xuất khẩu' bất động sản sang châu Âu và Trung Đông 21/10/2021 08:00'

Đáng tiếc một tài năng

Đáng tiếc một tài năng

Bởi  AdminTD

Phan Ngọc Minh

22-10-2021

Ông Nguyễn Quang Tuấn là một tài năng y học. Ông đã từng đi tu nghiệp chương trình tại Đại học Toulouse, Pháp học về ngành Tim mạch can thiệp.

Năm 2010, nhóm của ông Nguyễn Quang Tuấn và tiến sĩ Phạm Mạnh Hùng được trao giải nhất Giải thưởng “Nhân tài đất Việt” trong lĩnh vực y tế cho đề tài “Can thiệp động mạch vành qua đường ống thông (đặt stent)”.

Năm 2017, ông là Chủ tịch Hội Tim mạch can thiệp Việt Nam, Chủ tịch Hội Tim mạch Hà Nội, Thành viên Ban cố vấn Hội Tim mạch học can thiệp châu Á-Thái Bình Dương (FAPSIC), Thành viên Hội Tim mạch học can thiệp Hoa Kỳ (FSCAI).

Từng thấy nhiều lần trong diễn đàn họp Quốc hội ông có nhiều ý kiến tâm huyết. Tôi là hàng xóm, thường đi tập GYM cùng. Hiếm có một quan chức nhà nước nào chăm chỉ tập luyện như ông. Trong khi phần lớn quan chức bụng bia ì ạch, mặt bóng nhẫy vì nhậu nhẹt. Ông Tuấn là người tập luyện chăm chỉ nhất trong nhóm chăm chỉ của phòng tập. Nhiều bạn bè tôi trong ngành y thường nói chuyện về ông với sự vị nể rất sâu đậm…

Nghe đứa em kinh doanh vật thêu y tế nói một cái stent tim mạch giá bị đẩy lên 5,7 lần thì với vị trí giám đốc BV Tim ông Tuấn không thể vô can, bị khởi tố, tù nặng là đúng rồi…

Nhưng…

Ngành y mất đi một thầy thuốc giỏi. Các trường Đại học Y mất một người thầy đào tạo ra nhiều bác sĩ giỏi để cứu người. Cái mất mát này quá lớn. Và có biết bao nhiêu người kiểu như ông Tuấn. Đau thương gia đình buộc phải gánh chịu. Nhưng thiệt hại cho xã hội là vô cùng lớn. Khởi tố tống giam dễ lắm. Nhưng có được một nhà khoa học, một giáo sư đầu ngành để cứu người thì lâu, lâu và hiếm lắm…

Vì sao?! Cơ chế, tổ chức xã hội phải được vận hành khoa học, dân chủ minh bạch để sử dụng tốt nhất nguồn nhân lực con người cho phát triển đất nước. Việc từng dây từng chùm cán bộ nhà nước sai phạm, khởi tố, đi tù… chứng tỏ cơ chế vận hành có vấn đề. Cơ chế gì mà đầu vào là nhân tài, đầu ra toàn tội phạm?! Thay vì nuôi dưỡng, làm bệ phóng cho con người thì toàn thấy người tài, anh hùng, tướng tá, bộ trưởng, bí thư, chủ tịch… bị tống giam.

Từng chùm…

Từng chùm dắt díu nhau ra toà…