Tại sao sự sụp đổ các tòa nhà ở Thổ Nhĩ Kỳ lại thảm khốc như vậy?

Báo tin tức bầu trời

Xem hồ sơ
Tại sao sự phá hủy các tòa nhà ở Thổ Nhĩ Kỳ lại thảm khốc như vậy?
Câu chuyện của biên tập viên khoa học và công nghệ Tom Clarke

Reuters – Hình ảnh những tòa nhà đổ nát, sụp đổ thực sự khiến người ta xót xa.

Nhiều tòa nhà “chồng bánh tráng” dù vẫn còn nguyên tầng.

Xét cho cùng, hư hỏng cấu trúc là nguyên nhân chính dẫn đến thiệt hại nhân mạng thảm khốc trong trận động đất vừa qua ở Thổ Nhĩ Kỳ.

Vậy tại sao nó lại sụp đổ tồi tệ như vậy trong một lĩnh vực rủi ro đã được dự phòng và được tính toán trong kết cấu của tòa nhà?

Trên hết, đây là một trận động đất rất mạnh đến mức nghiêm trọng. Có thể còn nghiêm trọng hơn cả những gì mà các nhà khoa học về rủi ro địa chấn có thể dự kiến và từng được biết trên lãnh thổ của Thổ Nhĩ Kỳ cho dù là trong các tình huống xấu nhất.

Bằng chứng về điều này đến từ mạng lưới cảm biến địa chấn ở Thổ Nhĩ Kỳ, chuyên đo mức độ rung chuyển của mặt đất trong các trận động đất – trong trường hợp này là xung quanh đoạn đứt gãy Đông Anatolian nơi xảy ra thảm họa.

Một số cảm biến cho thấy số đo động đất đã vượt quá giới hạn rung lắc được giả định trong mã thiết kế chống động đất cho các tòa nhà của Thổ Nhĩ Kỳ.

Quy định thiết kế chống động đất thường yêu cầu các tòa nhà phải chịu đựng được mức độ rung chuyểan mặt đất dự kiến sẽ xảy ra ở tần suất là 475 năm, trong khi đó trận động đất này rung chuyển ở mức tần suất 2.475 năm mới có một lần. Một số cảm biến đã ghi lại gia tốc cực đại của mặt đất (đo lực mạnh của động đất) – vượt quá 7m trên giây bình phương.

Giáo sư Yasemin Didem Aktas, một kỹ sư kết cấu tại Đại học College London, cho biết: “Ngay cả những tòa nhà được thiết kế rất tốt, được thi công rất tốt cũng sẽ phải chịu hư hại và bị đe dọa.

https://youtu.be/3pWVUowdDH4

Một người phụ nữ có gia đình bị xóa sổ nói với Sky News: ‘Tôi ước mình chết đi và các con tôi được sống’

Phan Sinh Trần

Trung Quốc tung khinh khí cầu do thám khắp thế giới, gồm Việt Nam

Báo Nguoi-viet

February 8, 2023

WASHINGTON, DC (NV) – Khinh khí cầu bị quân đội Mỹ bắn hạ cuối tuần trước có lẽ nằm trong chương trình do thám lớn hơn của Trung Quốc, một số người cho đài CNN và nhật báo The Washington Post hay hôm Thứ Tư, 8 Tháng Hai.

Chương trình này được quân đội Trung Quốc điều hành chủ yếu từ tỉnh Hải Nam, và nhiều năm qua, họ còn nhắm tới Nhật, Ấn Độ, Việt Nam, Đài Loan và Philippines, theo Washington Post dẫn lời một số giới chức Mỹ giấu tên. Những khinh khí cầu tương tự từng bị phát giác khắp năm châu lục. Báo chí trong nước cũng đưa tin này nhưng “né” chữ “Hải Nam” và “Việt Nam.”

Hải Quân Mỹ vớt xác khinh khí cầu do thám của Trung Quốc ngoài khơi Myrtle Beach, South Carolina, hôm 5 Tháng Hai. (Hình: Petty Officer 1st Class Tyler Thompson/U.S. Navy via Getty Images)

Hôm Thứ Hai, bà Wendy Sherman, thứ trưởng Ngoại Giao Mỹ, báo cáo nạn do thám bằng khinh khí cầu của Trung Quốc cho khoảng 150 người của khoảng 40 tòa đại sứ các nước, một giới chức cao cấp của chính quyền biết cuộc họp này cho hay. Mấy ngày qua, Bộ Ngoại Giao Mỹ cũng gửi tới từng Tòa Đại Sứ Mỹ “thông tin chi tiết” về nạn do thám của Trung Quốc để chia sẻ với đồng minh và đối tác.

Ngoài ra, giới chức Mỹ còn bắt đầu cung cấp thông tin cụ thể cho giới chức các nước đồng minh bị Trung Quốc dùng khinh khí cầu do thám cơ sở quân sự.

“Đồng minh và đối tác của chúng ta rất quan tâm chuyện này,” một giới chức cao cấp của chính quyền Mỹ cho biết.

Tới nay, Trung Quốc vẫn phủ nhận khinh khí cầu bị bắn rớt ngoài khơi tiểu bang South Carolina có mục đích do thám. Họ tuyên bố khinh khí cầu đó được dùng để nghiên cứu thời tiết nhưng không nói rõ của cơ quan nào hoặc công ty nào. Bộ Quốc Phòng Mỹ nói đó là khinh khí cầu do thám, có gắn cảm biến (sensor) và nhiều thiết bị khác.

Thứ Tư tuần trước, khinh khí cầu Trung Quốc được phát giác lần đầu tiên trên bầu trời tiểu bang Montana, nơi có nhiều hầm chứa hỏa tiễn nguyên tử của Mỹ. Hôm Thứ Bảy, nó bị quân đội Mỹ bắn hạ ngay ngoài khơi Đại Tây Dương theo lệnh Tổng Thống Joe Biden.

Thứ Ba tuần này, ông Ngụy Phượng Hòa, bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc, bác bỏ yêu cầu của ông Lloyd Austin, bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ, đòi gọi điện thoại nói chuyện về mối quan hệ đang căng thẳng giữa hai bên.

Mỹ muốn “duy trì đường dây liên lạc” giữa hai nước, nhất là lúc tình hình rất căng thẳng, Tướng Pat Ryder, phát ngôn viên Bộ Quốc Phòng Mỹ, tuyên bố.

Trong khi đó, chuyên gia Học Viện FBI ở Quantico, Virginia, đang kiểm tra xác khinh khí cầu được Hải Quân Mỹ vớt lên. Chuyên gia FBI đang điều tra xem khinh khí cầu đó có thể chứa thông tin hoặc gửi tín hiệu trực tiếp về Trung Quốc hay không, theo CNN.

Tướng Glen VanHerck, Tư Lệnh Phòng Không Bắc Mỹ, cùng giới chức khác trong chính quyền Tổng Thống Biden, sẽ báo cáo Quốc Hội về khinh khí cầu đó vào Thứ Tư và Thứ Năm, theo hãng tin AP.

Đó là khinh khí cầu thứ năm của Trung Quốc bay trên bầu trời Mỹ từ năm 2017 tới nay, gồm ba vụ xảy ra thời Tổng Thống Donald Trump và hai vụ thời Tổng Thống Biden, theo ông John Kirby, điều phối viên Hội Đồng An Ninh Quốc Gia tại Tòa Bạch Ốc.

Giới chức thời Tổng Thống Trump, như cựu cố vấn an ninh quốc gia John Bolton và cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Mark Esper, đều tỏ ra ngạc nhiên với thông tin vừa nêu. Cựu Tổng Thống Trump chỉ trích thông tin đó là “tin vịt.”

Trong diễn văn Thông Điệp Liên Bang tối Thứ Ba, Tổng Thống Biden nhắc tới vụ khinh khí cầu.

“Tôi cam kết hợp tác với Trung Quốc miễn sao có thể bảo đảm lợi ích của Mỹ và làm lợi cho thế giới,” ông Biden nói. “Nhưng đừng hiểu lầm: Như chúng ta làm rõ tuần trước, nếu Trung Quốc đe dọa chủ quyền chúng ta, chúng ta sẽ ra tay bảo vệ đất nước. Mà chúng ta đã làm đúng như vậy.” (Th.Long)

Động đất ở Thổ Nhĩ Kỳ, Syria: Ít nhất 4.890 người chết, cứu hộ chạy đua với thời gian

RFI

Đăng ngày: 07/02/2023 – 11:03

Lực lượng cứu hộ chạy đua với thời gian tìm người sống sót sau trận động đất ở Hatay, Thổ Nhĩ Kỳ, ngày 07/02/2023. REUTERS – UMIT BEKTAS

Thùy Dương

Số người thiệt mạng và bị thương do vụ động đất 7,8 độ Richter vào sáng sớm hôm qua 06/02/2023 tại miền đông nam Thổ Nhĩ Kỳ và miền bắc Syria vẫn không ngừng gia tăng. Theo số liệu tổng hợp mới nhất được công bố hôm nay 07/02, đã có ít nhất 4.890 người chết. Lực lượng cứu hộ đang chạy đua với thời gian, trong giá rét, mưa và tuyết, để giải cứu những người còn mắc kẹt trong các đống đổ nát.

Số người thiệt mạng tại Thổ Nhĩ Kỳ tính đến sáng hôm nay ít nhất là 3.381 người, và hơn 1.509 nạn nhân ở Syria. Số người bị thương lên tới hàng chục ngàn người. Tuy nhiên, theo AFP, Tổ chức Y tế Thế giới dự báo là số nạn nhân có thể sẽ tăng mạnh so với ước tính ban đầu.

Tình hình càng đáng lo ngại khi các dư chấn vẫn tiếp tục xảy ra trong suốt ngày hôm qua và đến tận rạng sáng hôm nay, thậm chí mạnh tới 5,5 độ Richter, như ở khu vực cách Golbasi, miền nam Thổ Nhĩ Kỳ, 9 km, lúc 4h13 giờ địa phương (3h13 GMT). Nhiều người dân phải sơ tán, nhưng do sợ động đất mạnh tiếp diễn, họ không dám ngủ trong các khu nhà được bố trí tạm, mà qua đêm ngoài trời lạnh giá.

Tại Thổ Nhĩ Kỳ, tổng thống Erdogan đã ban hành 7 ngày quốc tang, treo cờ rủ đến tối chủ Nhật 12/02. Các trường học đóng cửa cả tuần này. Các trận thi đấu thể thao cũng tạm ngưng đến khi có lệnh mới.

Trong khi đó, tại Syria, cho dù theo các số liệu thống kê thiệt hại nhân mạng ở mức thấp hơn so với nước láng giềng Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng từ Beyrouth, Paul Khalifeh, thông tín viên RFI trong khu vực cho biết các nỗ lực cứu hộ tại Syria gặp nhiều khó khăn do bão đang càn quét, Syria lại thiếu phương tiện do đang có chiến tranh và bị phương Tây trừng phạt. Damas hôm qua đã kêu gọi cộng đồng quốc tế viện trợ.

Năm thứ hai của cuộc chiến Ukraine sắp trở nên đáng sợ hơn chúng ta tưởng

Báo Tiếng Dân

New York Times

Tác giả: Thomas L. Friedman

Dịch giả: Cù Tuấn

6-2-2023

Khi chúng ta sắp kỷ niệm một năm cuộc xâm lược toàn diện của Nga vào Ukraine — và sự đáp lại dữ dội của Ukraine được hỗ trợ bởi liên minh phương Tây do Mỹ lãnh đạo — câu hỏi sau đây cần được trả lời khẩn cấp: Làm thế nào mà vào ngày 23 tháng 2 năm 2022, hầu như không có ai ở Mỹ lập luận rằng lợi ích quốc gia cốt lõi của người Mỹ là tham gia vào một cuộc chiến tranh gián tiếp với Nga để ngăn nước này xâm chiếm Ukraine, một quốc gia mà hầu hết người Mỹ không thể tìm thấy trên bản đồ dù sau 10 lần tìm kiếm? Và bây giờ, gần một năm sau, các cuộc thăm dò cho thấy đa số người Mỹ vẫn kiên định (mặc dù hơi thu hẹp lại) ủng hộ Ukraine bằng vũ khí và viện trợ, mặc dù điều này có nguy cơ dẫn đến xung đột trực tiếp với nước Nga của Vladimir Putin.

Đó là một sự thay đổi chóng mặt của ý kiến dân chúng nước Mỹ. Chắc chắn điều này có thể giải thích được một phần bởi thực tế là không có lực lượng chiến đấu nào của Mỹ ở Ukraine, vì vậy có vẻ như tất cả những gì chúng ta đang mạo hiểm lúc này là chỉ là vũ khí và tài nguyên — trong khi toàn bộ gánh nặng của cuộc chiến đều do người Ukraine gánh chịu.

Nhưng có một cách giải thích khác, ngay cả khi đó là cách giải thích mà hầu hết người Mỹ có thể không nói rõ ra và nhiều người chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

Ở một mức độ sâu xa nào đó, mọi người Mỹ đều biết rằng thế giới chúng ta đang sống ngày nay đang ổn định nhờ có sức mạnh của Mỹ. Điều đó không có nghĩa là chúng ta luôn biết sử dụng sức mạnh của mình một cách khôn ngoan, chúng ta cũng không thể thành công nếu không có các đồng minh. Nhưng trong phạm vi mà chúng ta đã sử dụng sức mạnh của mình một cách khôn ngoan và phối hợp với các đồng minh, chúng ta đã xây dựng và bảo vệ một trật tự thế giới tự do kể từ năm 1945, vốn mang lại lợi ích to lớn cho chúng ta — cả về kinh tế và địa chính trị.

Đây là một trật tự trong đó các cường quốc độc đoán như Đức Quốc xã, đế quốc Nhật Bản hay Nga và Trung Quốc hiện đại không được phép tự do nuốt chửng các nước láng giềng của họ. Và đây là trật tự mà nhiều nền dân chủ có thể phát triển hơn bao giờ hết, và là nơi thị trường tự do và thương mại mở đã giúp nhiều người dân thoát khỏi đói nghèo hơn bất kỳ thời điểm nào trong lịch sử thế giới. Trật tự này không phải lúc nào cũng hoàn hảo — nhưng trong một thế giới mà sự hoàn hảo không bao giờ có trong thực đơn, trật tự này đã tạo ra gần 80 năm mà không có một cuộc chiến tranh giữa các cường quốc nào, vốn có thể gây bất ổn cho toàn thế giới.

Duy trì trật tự tự do này là logic cơ bản đã khiến Mỹ và các đồng minh NATO của họ giúp Kyiv lật ngược cuộc xâm lược “em phải cưới anh hoặc anh sẽ giết em” của Putin vào Ukraine – cuộc tấn công dữ dội đầu tiên của một quốc gia ở châu Âu chống lại một quốc gia khác kể từ Thế chiến II.

Bây giờ là tin xấu. Trong năm đầu tiên của cuộc chiến này, Mỹ và các đồng minh có được một thời gian tương đối dễ dàng. Chúng ta có thể gửi vũ khí, viện trợ và thông tin tình báo – cũng như áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với Moscow – và người Ukraine sẽ làm phần việc còn lại, hủy diệt quân đội của Putin và đẩy lực lượng Nga trở lại miền Đông Ukraine.

Tôi không nghĩ rằng năm thứ hai sẽ dễ dàng như vậy.

Giờ thì rõ ràng là Putin đã quyết định đặt cược gấp thếp, với lệnh tổng động viên trong những tháng gần đây có thể lấy thêm 500.000 tân binh để chuẩn bị một cuộc tấn công mới vào dịp kỷ niệm một năm của cuộc chiến. Số lượng quân lớn rất quan trọng trong chiến tranh – ngay cả khi số lượng quân đó bao gồm một số lượng lớn lính đánh thuê, tù nhân và lính nghĩa vụ chưa qua đào tạo.

Về cơ bản, Putin đang nhắn nhủ với Biden: Tôi không thể để thua cuộc chiến này và tôi sẽ trả bất cứ giá nào và chịu bất kỳ gánh nặng nào để đảm bảo rằng tôi sẽ chiếm được một phần Ukraine để có thể biện minh cho những tổn thất của mình. Còn bạn thì sao, Joe? Còn những người bạn châu Âu của bạn thì sao? Bạn đã sẵn sàng trả bất cứ giá nào và chịu bất kỳ gánh nặng nào để duy trì “trật tự tự do” của mình chưa?

Điều này sẽ trở nên đáng sợ. Và bởi vì chúng ta đã trải qua gần một thế hệ không có chiến tranh giữa các cường quốc, rất nhiều người đã quên mất điều gì đã tạo nên kỷ nguyên hòa bình lâu dài của các cường quốc.

Trong khi tôi lập luận trong cuốn sách “Chiếc Lexus và cây ô liu” xuất bản năm 1999 rằng sự bùng nổ lớn của kinh doanh, thương mại và kết nối toàn cầu đóng vai trò quan trọng trong kỷ nguyên hòa bình bất thường này, tôi cũng lập luận rằng “bàn tay ẩn giấu của thị trường sẽ không bao giờ hoạt động nếu thiếu một nắm đấm – McDonald’s không thể phát triển nếu không có McDonnell Douglas, người chế tạo máy bay F-15.” Ai đó sẽ cần phải giữ trật tự và thực thi các quy tắc.

Đó là nước Mỹ, và tôi tin rằng vai trò đó sẽ được thử thách nhiều hơn bao giờ hết kể từ cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba năm 1962. Chúng ta vẫn sẵn sàng cho thử thách này chứ?

Có một cuốn sách mới quan trọng đã đặt thách thức này trong bối cảnh lịch sử rộng lớn hơn. Trong “Bóng ma trong bữa tiệc: Nước Mỹ và sự sụp đổ của trật tự thế giới, 1900-1941,” nhà sử học Robert Kagan của Viện Brookings lập luận rằng bất cứ điều gì khiến người Mỹ ưa chuộng chủ nghĩa biệt lập có là gì đi nữa, thì thực tế là, trong hơn một thế kỷ qua, đa số trong số họ đã ủng hộ việc sử dụng sức mạnh của Mỹ để định hình một trật tự thế giới tự do giữ cho thế giới nghiêng về các hệ thống chính trị cởi mở và thị trường mở tại nhiều nơi hơn theo nhiều cách hơn trong nhiều thời gian hơn — đủ để giữ cho thế giới không trở thành một khu rừng nhiệt đới Hobbesia.

Tôi đã gọi cho Kagan và hỏi ông ấy tại sao ông ấy coi cuộc chiến Ukraine không phải là thứ mà chúng ta đã vấp phải mà là sự mở rộng tự nhiên của vòng cung chính sách đối ngoại kéo dài hàng thế kỷ này của Mỹ mà ông ấy đang viết về nó. Câu trả lời của Kagan sẽ an ủi một số người và khiến những người khác khó chịu, nhưng điều quan trọng là phải có cuộc thảo luận khi chúng ta bước vào năm thứ hai của cuộc chiến này.

“Trong cuốn sách của tôi,” Kagan nói, “tôi trích dẫn từ bài diễn văn Thông điệp Liên bang năm 1939 của Franklin Roosevelt. Vào thời điểm mà an ninh của Mỹ chưa hề bị đe dọa — Hitler vẫn chưa xâm chiếm Ba Lan và sự sụp đổ của nước Pháp gần như không ai tưởng tượng được — Roosevelt khẳng định rằng có những lúc ‘trong công việc của con người khi họ phải chuẩn bị để bảo vệ không chỉ nhà của họ, mà còn phải bảo vệ các nguyên lý của đức tin và nguyên lý của nhân loại mà các giáo hội, chính phủ và chính nền văn minh dựa trên đó.’ Trong cả hai cuộc chiến tranh thế giới và trong suốt Chiến tranh Lạnh, người Mỹ đã hành động không phải để tự vệ ngay lập tức mà để bảo vệ thế giới tự do trước những thách thức từ các chính phủ độc tài quân phiệt, giống như họ đang làm ngày nay ở Ukraine.”

Nhưng tại sao lại ủng hộ Ukraine trong cuộc chiến này không chỉ vì lợi ích chiến lược của chúng ta mà còn phù hợp với các giá trị của chúng ta?

“Người Mỹ liên tục đấu tranh để dung hòa những cách giải thích trái ngược nhau về lợi ích của họ – một bên tập trung vào an ninh của quê hương và một bên tập trung vào việc bảo vệ thế giới tự do bên ngoài bờ biển nước Mỹ. Điều đầu tiên phù hợp với sở thích của người Mỹ là được để yên và tránh các chi phí, trách nhiệm và gánh nặng đạo đức khi thực thi quyền lực ở nước ngoài. Điều thứ hai phản ánh sự lo lắng của họ với tư cách là những người theo chủ nghĩa tự do về việc trở thành thứ mà Roosevelt gọi là ‘hòn đảo đơn độc’ trong một biển các chế độ độc tài quân phiệt. Sự dao động giữa hai quan điểm này đã tạo ra những cú đánh lặp đi lặp lại trong chính sách đối ngoại của Mỹ trong thế kỷ qua.”

Kagan nói thêm, các nhà lý thuyết quan hệ quốc tế “đã dạy chúng ta xem ‘lợi ích’ và ‘giá trị’ là khác biệt, với ý tưởng rằng đối với tất cả các quốc gia, ‘lợi ích’ – nghĩa là các mối quan tâm vật chất như an ninh và phúc lợi kinh tế – nhất thiết phải chiếm ưu thế hơn các giá trị. Nhưng trên thực tế, đây không phải là cách các quốc gia ứng xử. Nước Nga sau Chiến tranh Lạnh đã được hưởng mức an ninh cao hơn ở biên giới phía tây so với bất kỳ thời điểm nào trong lịch sử của nước này, ngay cả với sự mở rộng của NATO. Tuy nhiên, Putin sẵn sàng làm cho nước Nga trở nên kém an toàn hơn để thực hiện các tham vọng cường quốc truyền thống của Nga, vốn liên quan nhiều đến danh dự và bản sắc hơn là an ninh”. Điều này dường như cũng đúng với Chủ tịch Tập Cận Bình khi đề cập đến việc lấy lại Đài Loan.

Tuy nhiên, điều thú vị cần lưu ý là ngày càng có nhiều đảng viên Cộng hòa, ít nhất là ở Hạ viện và trên Fox News, không tin vào lập luận này, trong khi một tổng thống Dân chủ và Thượng viện của ông ta lại ủng hộ. Có gì ở đây vậy?

“Các cuộc tranh luận về chính sách đối ngoại của Mỹ không bao giờ chỉ là về chính sách đối ngoại,” Kagan trả lời. “Những người theo chủ nghĩa biệt lập trong những năm 1930 chủ yếu là những người theo Đảng Cộng hòa. Nỗi sợ hãi lớn nhất của họ, hoặc họ tuyên bố như vậy, là Roosevelt đang lãnh đạo đất nước theo chiều hướng chủ nghĩa cộng sản. Do đó, trong các vấn đề quốc tế, họ có xu hướng thông cảm với các cường quốc phát xít hơn là những người theo Đảng Dân chủ tự do. Họ nghĩ tốt về Mussolini, phản đối việc hỗ trợ Đảng Cộng hòa Tây Ban Nha chống lại phát xít Franco được Đức Quốc xã hậu thuẫn và coi Hitler như một bức tường thành hữu ích chống lại Liên Xô.

“Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi ngày nay rất nhiều đảng viên Cộng hòa bảo thủ có thiện cảm với Putin, người mà họ coi là nhà lãnh đạo của cuộc thập tự chinh chống lại tự do trên quy mô toàn cầu. Cần nhắc nhở Kevin McCarthy rằng Đảng Cộng hòa đã bị hủy hoại về mặt chính trị bởi sự phản đối của họ đối với Thế chiến thứ hai và chỉ có thể hồi sinh bằng cách bầu Dwight Eisenhower, người theo chủ nghĩa quốc tế vào năm 1952.”

Tuy nhiên, cũng có nhiều tiếng nói từ cánh tả đang đặt câu hỏi một cách chính đáng: Có thực sự cần phải mạo hiểm trong Thế chiến III để đẩy Nga ra khỏi miền Đông Ukraine? Chẳng phải bây giờ chúng ta đã làm tổn thương Putin nặng nề đến mức ông ta sẽ không sớm thử lại một điều gì đó như việc đánh Ukraine nữa sao? Đã đến lúc cho một thỏa thuận bẩn thỉu chưa?

Vì tôi nghi ngờ rằng câu hỏi này sẽ là trung tâm của cuộc tranh luận về chính sách đối ngoại của chúng ta vào năm 2023, nên tôi đã yêu cầu Kagan bắt đầu tranh luận.

Ông nói: “Bất kỳ cuộc đàm phán nào khiến lực lượng Nga ở lại trên đất Ukraine sẽ chỉ là một thỏa thuận ngừng bắn tạm thời trước nỗ lực tiếp theo của Putin. “Putin đang trong quá trình quân sự hóa hoàn toàn xã hội Nga, giống như Stalin đã làm trong Thế chiến II. Ông ta sẽ ở trong trạng thái này trong một thời gian dài, và Putin đang trông chờ vào việc Mỹ và phương Tây sẽ trở nên mệt mỏi trước viễn cảnh xảy ra một cuộc xung đột kéo dài – vì cả những người theo chủ nghĩa cô lập cánh tả và cánh hữu tại Viện Quincy và tại Quốc hội đều đã chỉ ra rằng họ đã mệt mỏi lắm rồi.”

“Việc nước Mỹ luôn có sai sót và đôi khi sử dụng sức mạnh của mình một cách ngu ngốc là điều không cần bàn cãi. Nhưng nếu bạn không thể đối mặt thẳng thắn với câu hỏi điều gì sẽ xảy ra trên thế giới nếu Mỹ chỉ bo bo giữ mình, thì bạn đã chẳng đặt ra những câu hỏi khó khăn này một cách nghiêm túc.”

Hoa Kỳ sẽ tăng gần gấp đôi sự hiện diện quân sự của mình tại Philippines

Nguồn Báo Hoa Kỳ ngày nay

Tác giả: George Petras và Janet Loehrke

Hoa Kỳ sẽ tăng gần gấp đôi sự hiện diện quân sự của mình tại Philippines theo một thỏa thuận được công bố hôm thứ Năm, một phần trong nỗ lực chống lại các mối đe dọa của Trung Quốc đối với Đài Loan và ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc ở khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Lloyd Austin và Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Carlito Galvez cho biết chính phủ Philippines đang cho phép Mỹ tiếp cận tạm thời thêm 4 căn cứ quân sự trong nước, như vậy Hoa Kỳ sẽ có quyền điều quân ở chín căn cứ trên khắp Philippines.

Mặc dù các địa điểm mới không được tiết lộ chính thức, nhưng nhiều bản tin cho biết Hoa Kỳ đã yêu cầu các địa điểm ở Cagayan, Palawan, Isabela và Zambales. (mầu đỏ trong hình)

Việc mở rộng này là một phần trong kế hoạch tái tổ chức lực lượng vũ trang của Mỹ dọc theo Vành đai Thái Bình Dương. Hợp tác với các đồng minh, Hoa Kỳ sẽ sử dụng các địa điểm ở Nhật Bản, Úc, đảo Guam và Philippines làm căn cứ phản ứng nhanh chống lại các cuộc tấn công có thể xảy ra của Trung Quốc.

Báo cáo Chiến lược An ninh Quốc gia tháng 10 năm 2022 cho biết, cho dù đang xảy ra cuộc chiến của Nga chống lại Ukraine hiện nay, Trung Quốc “đặt ra thách thức địa chính trị lớn nhất cho Mỹ”. Trung Quốc nói rằng họ muốn đưa đảo Đài Loan độc lập vào dưới sự kiểm soát của mình, bằng vũ lực nếu cần thiết. Vào tháng 8, Trung Quốc đã gửi hơn 70 máy bay chiến đấu và 7 tàu đến Đài Loan trong một cuộc tập trận quân sự kéo dài một ngày, bao gồm nhiều vụ phóng tên lửa đạn đạo vào vùng biển quốc tế.

Nước này cũng đã bồi đắp và quân sự hóa các đảo ở Biển Đông.

Tổng thống Joe Biden đã nói rằng Hoa Kỳ sẽ bảo vệ Đài Loan nếu Trung Quốc tấn công.

Hiện nay, Hoa Kỳ đang có quyền điều chuyển quân đội (của mình) ở năm căn cứ của Philippines:

Căn cứ Không quân Cesar Basa và Pháo đài Magsaysay, cả hai đều gần Manila, Căn cứ không quân Antonio Bautista ở phía đông, gần Palawan.
Căn cứ không quân Mactan-Benito Ebuen ở trung tâm tỉnh Cebu, Sân bay Lumbia ở phía nam.

Phan Sinh Trần

Hong Kong tặng 500.000 vé máy bay miễn phí để hút khách du lịch

Tổng hợp, CNN, ReutersTin tức Châu Á và các báo khác

Chính phủ Hồng Kông đang cung cấp 500.000 vé máy bay miễn phí cho những du khách sẵn sàng đến thành phố, trong nỗ lực đảo ngược tình trạng du lịch sụt giảm trong 4 năm qua và vực dậy nền kinh tế. Hồng Kông cũng tuyên bố vào thứ Sáu rằng họ sẽ mở cửa hoàn toàn biên giới với Trung Quốc đại lục vào thứ Hai tuần này.

Ông John Lee (người đứng giữa), lãnh đạo thành phố, đã tiết lộ vé tặng vào thứ Năm trong buổi ra mắt chiến dịch du lịch “Xin chào Hồng Kông”, một sự kiện nổi bật với các vũ công hóa trang thành phi hành đoàn và đầu bếp. “Thưa quý vị và các bạn, đây có lẽ là sự chào đón lớn nhất thế giới từ trước đến nay” .

Đợt phát vé số lượng lớn sẽ mở cho cư dân Đông Nam Á vào ngày 1 tháng 3. Nó sẽ mở rộng sang Trung Quốc đại lục vào tháng 4, sau đó là Đông Bắc Á và phần còn lại của thế giới vào tháng 5. Du khách có thể đăng ký qua các kênh trực tuyến của ba hãng hàng không Hong Kong tham gia: Cathay Pacific, HK Express và Hong Kong Airlines.  Cơ quan quản lý sân bay Hồng Kông sẽ chi trả chi phí vé máy bay hạng phổ thông, mặc dù người được vé này sẽ phải trả thuế hoặc các khoản phí khác.

Video chiến dịch có các ngôi sao Canto-pop Aaron Kwok, Kelly Chen và Sammi Cheng đến thăm các điểm tham quan mới mở cửa trong thời kỳ đại dịch, như bảo tàng M+ và Hong Kong Palace — các dự án ngân sách lớn của chính phủ không thu hút được lượng khách du lịch nước ngoài như thường lệ.

Hồng Kông là một điểm thu hút khách du lịch toàn cầu vào thời hoàng kim, trước khi nó bị ảnh hưởng nặng nề bởi các cuộc biểu tình chính trị và đại dịch covid.

Vào năm 2020, khi Hồng Kông đóng cửa biên giới với du khách nước ngoài và áp đặt các quy tắc kiểm dịch nghiêm ngặt do đại dịch coronavirus, lượng khách du lịch giảm xuống còn 3,5 triệu. Họ đã giảm mạnh 97% xuống còn dưới 100.000 vào năm 2021, khi thành phố sử dụng các biện pháp phòng ngừa như các trại cách ly hàng loạt. Mặc dù số lượng khách truy cập tăng trở lại hơn 600.000 vào năm 2022, nhưng vẫn chưa bằng 1/10 so với trước đây.

Nỗ lực này là một phần của gói cứu trợ covid trị giá 2 tỷ đô la Hồng Kông, tương đương 250 triệu đô la, được công bố vào năm 2020.

Nền kinh tế Hồng Kông suy giảm trong quý thứ tư liên tiếp và giảm 4,2% so với cùng kỳ năm ngoái, theo số liệu trước được công bố trong tuần này.

Gary Ng, một nhà kinh tế tại Natixis, cho biết qua điện thoại rằng hướng đi của sáng kiến này là một “khởi đầu tốt”, nhưng những nỗ lực lâu dài nhằm trẻ hóa nền kinh tế sẽ phụ thuộc vào việc Hồng Kông có đủ hấp dẫn để du khách đến thăm hay không.

Phan Sinh Trần

Congo đón tiếp Đức Giáo Hoàng Phanxicô

Theo chính quyền địa phương, hơn 1 triệu người đã tham dự Thánh lễ của Đức Thánh Cha Phanxicô được cử hành tại một sân bay ở Cộng hòa Dân chủ Congo vào sáng thứ Tư.

Thánh lễ của Đức Thánh Cha, được cử hành bằng tiếng Pháp, tràn ngập niềm vui với các vũ điệu dân gian.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành Thánh lễ bằng tiếng Pháp, ngôn ngữ chính thức của Congo, và Lingala, tiếng creole gốc Bantu được nói ở các vùng của Cộng hòa Dân chủ Congo và bởi hàng triệu người dân trên khắp vùng Trung Phi. Đức Thánh Cha đã có bài giảng bằng tiếng Ý với các bản dịch tiếng Pháp cho Thánh lễ.

Tín hữu đã tham dự một buổi canh thức cầu nguyện với giải tội và thánh nhạc vào đêm 31 tháng 1; Một số người đi từ xa đã ở lại sân bay suốt đêm cho đến thánh lễ sáng ngày 1 tháng Hai.

Mọi người tập trung tại cánh đồng vài giờ trước khi bắt đầu Thánh lễ lúc 9:30 sáng giờ địa phương. Người Công giáo đã nhảy múa và hát các bài hát, trong đó có bài hát vui tươi “Maman Maria”, có nghĩa là “Mẹ Maria” trong tiếng Pháp, khi họ chờ đợi sự xuất hiện của Đức Thánh Cha Phanxicô.

Các Thánh lễ của Đức Giáo hoàng, đặc biệt là trong khoảng 50 năm trở lại đây, đã thu hút hàng triệu người tham dự, nhiều người trong số họ tham dự Ngày Giới trẻ Thế giới, cuộc tụ họp đông đảo của những người trẻ tuổi bắt đầu từ năm 1987 và diễn ra vài năm một lần.

Trên 6 triệu người tập trung ở Manila chào đón Đức Thánh Cha Phanxicô trong thánh lễ ngày 18, tháng 1, năm 2015

Cư dân của đất nước Công giáo lịch sử Philippines đã có một màn trình diễn tuyệt vời tại Thánh lễ cuối cùng của chuyến tông du Philippines năm 2015 của Đức Thánh Cha Phanxicô. Theo ước tính chính thức, khoảng 6 đến 7 triệu người đã tập trung tại Công viên Rizal ở Manila tại sự kiện công cộng cuối cùng trong chuyến đi từ ngày 15 đến ngày 19 tháng 1 của Ngài tới đất nước này.

Thánh lễ được cho là sự kiện đón đức giáo hoàng lớn nhất trong lịch sử.

Phan Sinh Trần

Đức Giáo Hoàng Phanxicô đặt chân đến Congo, nơi hội tụ tất cả ưu tiên của ngài.

Vũ Văn An

Ký giả Jason Horowitz của tờ New York Times tháp tùng Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong chuyến tông du hiện nay của ngài tới hai nước Châu Phi, Cộng hoà Dân chủ Congo và Nam Sudan. Ngày 31 tháng 1, 2023, ông đăng tải tin tức về cuộc đón tiếp ngài tới Congo:

Trong 10 năm lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo Rôma, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã kêu gọi sự chú ý đến hoàn cảnh khó khăn của những người tị nạn và người nghèo cũng như nạn cướp bóc tài nguyên thiên nhiên của trái đất. Ngài đã đi đến những vùng ngoại vi của Giáo Hội để chạm vào vết thương của những người bị đau khổ và bị lãng quên nhất. Và ngài đã chào đón những người trẻ Công Giáo, đặc biệt là ở nam bán cầu đang phát triển, đến với một Giáo Hội bao gồm nhiều hơn.

Hôm thứ Ba, Đức Phanxicô đã đặt chân đến Cộng hòa Dân chủ Congo, một quốc gia kết tinh tất cả những ưu tiên đó. Ngài là giáo hoàng đầu tiên kể từ năm 1985 đến thăm quốc gia này, nơi các nhà lãnh đạo giáo hội địa phương đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp về đạo đức đang rất cần sự chú ý của giáo hoàng và của thế giới.

Số người ra nghênh đón Đức Phanxicô đông đảo ở thủ đô Kinshasa. Hàng chục nghìn người xếp hàng dọc đường từ sân bay, reo hò và vẫy cờ trong trang phục sặc sỡ của địa phương và đồng phục học sinh Công Giáo dưới những bảng yết thị khổng lồ hình của Đức Phanxicô (thường đi cùng với tổng thống của đất nước).

Những cây cầu vượt chật cứng thêm hàng ngàn người. Họ tập trung tại các bến xe buýt và đổ ra khỏi những con phố tồi tàn và chạy dọc theo đoàn xe hộ tống, đi cùng là những người lính vũ trang trên những chiếc xe jeep mui trần.

Việc Đức Giáo Hoàng đến Kinshasa đã gây phấn khích. Dù Congo là hiện thân của những vết thương mà Đức Phanxicô hy vọng sẽ chữa lành, nhưng đây cũng là một quốc gia có khả năng ảnh hưởng lớn đến tương lai của Giáo hội.

Đức Phanxicô nói, “Bị chiến tranh tàn phá, Cộng hòa Dân chủ Congo tiếp tục chứng kiến những cuộc xung đột trong giới hạn của mình và buộc phải di cư, và phải chịu đựng những hình thức bóc lột khủng khiếp, không xứng đáng với con người và tạo vật”.

Đức Giáo Hoàng nói, “Đất nước này, quá rộng lớn và tràn đầy sức sống, hoành cách mô của Châu Phi này, bị bạo lực tấn công như một cú đánh vào bụng, dường như đã có lúc phải thở hổn hển”.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô, 86 tuổi, người thường phải ngồi xe lăn, cũng sẽ đến thăm Nam Sudan, nơi Giáo hội tham gia sâu vào các cuộc đàm phán hòa bình và xây dựng nền dân chủ, trong chuyến đi kéo dài đến Chủ nhật. Ban đầu ngài dự định đến thăm các quốc gia vào năm ngoái nhưng đã hoãn chuyến đi vì bệnh ở đầu gối, nay đã cải thiện.

Đức Thánh Cha Phanxicô thảng thốt sau khi nghe kể những câu chuyện bạo lực xảy ra cho trẻ em ở miền đông Congo

Trích Thông Tấn Xã Công Giáo CNA

Trong chuyến tông du đến nước Công Gô Phi Châu, vào ngày thứ hai tại thủ đô Kinshasa, ngày 1 tháng 2 năm 2023, Đức Thánh Cha Phanxicô đã lắng nghe câu chuyện của các nạn nhân bị bạo lực từ khu vực phía đông đầy xung đột của Cộng hòa Dân chủ Congo.

Ladislas Kambale Kombi, một cậu bé 16 tuổi đến từ Butembo-Beniu, đã xúc động khi chia sẻ với Đức Thánh Cha về việc cậu đã chứng kiến những người đàn ông chặt đầu cha mình vào ngày cậu trở thành một đứa trẻ mồ côi. Em nói, “Thưa Đức Thánh Cha, thật kinh khủng khi chứng kiến cảnh tượng như vậy. Nó không bao giờ rời xa con. Vào ban đêm con không thể ngủ được. Thật khó để hiểu được sự độc ác như vậy, sự tàn bạo gần như của động vật”

“Sau sự đồng hành chia sẻ về tinh thần và  nâng đỡ tâm lý của Giáo hội địa phương, con và những đứa trẻ khác đang ở đây đã tha thứ cho những kẻ bắt giữ chúng con. Đó là lý do tại sao con đặt trước thập tự giá của Đấng Chiến thắng con dao rựa giống như con dao đã giết cha tôi.”

Sau khi chia sẻ câu chuyện của mình, Matumaini, Kombi và một đứa trẻ khác — đã bị bắt cóc trong 9 tháng — quỳ xuống trước Đức Thánh Cha, ngài đặt tay lên đầu các em và cầu nguyện. Con dao rựa và con dao vẫn nằm trên sàn bên dưới một cây thánh giá lớn.

Bijoux Mukumbi Kamala, một cô gái 17 tuổi đã bị hãm hiếp liên tục trong một năm bảy tháng sau khi bị quân nổi dậy bắt giữ ở Goma vào năm 2020, đã mang đến cho giáo hoàng hai cô con gái song sinh của mình, được thụ thai trong một vụ cưỡng hiếp, để được ban phước lành.

Cô ấy đặt một tấm chiếu, “biểu tượng cho sự khốn khổ của con khi là một phụ nữ bị hãm hiếp,” dưới cây thánh giá “để Chúa Kitô sẽ tha thứ cho con vì những lời kết án mà con đã thực hiện trong lòng đối với những người đàn ông này.”

“Xin Chúa tha thứ cho tất cả chúng ta và dạy chúng ta tôn trọng mạng sống con người,” cô nói trong lời khai của mình.

“Thưa Đức Thánh Cha, với sự hiện diện của hàng chục nhóm vũ trang, các vụ giết chóc gia tăng khắp nơi, các gia đình đã nhiều lần phải di dời, trẻ em bị bỏ rơi không cha mẹ, chúng bị bóc lột làm việc trong các hầm mỏ, thậm chí bị bắt tham gia đội quân nổi dậy; các cô gái và phụ nữ bắt đầu chịu các thử thách, bị tấn công tình dục dưới mọi hình thức và các vụ hành hạ vô cớ” Kamala viết trong lời khai được một phụ nữ khác đọc to bằng tiếng Pháp.

“Thưa Đức Thánh Cha, trong tất cả những điều này, Giáo hội vẫn là nơi ẩn náu duy nhất chữa lành vết thương và an ủi tâm hồn chúng con qua nhiều dịch vụ hỗ trợ và an ủi: các giáo xứ và các dịch vụ của Caritas giáo phận vẫn là nơi trông cậy và giúp đỡ của chúng con. Sự hiện diện của ngài, thưa Đức Thánh Cha, trấn an chúng tôi rằng toàn thể Giáo hội sẽ chăm sóc chúng tôi. Cảm ơn rất nhiều vì đã đến.”

Bạo lực ở miền đông Cộng Hòa Dân Chủ Congo đã tạo ra một cuộc khủng hoảng nhân đạo nghiêm trọng với hơn 5,5 triệu người phải rời bỏ nhà cửa của họ, số người phải di dời trong nước cao thứ ba trên thế giới.

Hơn 120 nhóm vũ trang đang chiến đấu để giành quyền kiểm soát miền đông Congo, một khu vực giàu tài nguyên thiên nhiên. Trong những tháng gần đây, nhóm phiến quân M23 đã trải qua một sự hồi sinh. Liên Hợp Quốc báo cáo rằng M23 đã hành quyết 131 người vào tháng 11 “như một phần của chiến dịch giết người, hãm hiếp, bắt cóc và cướp bóc ở hai ngôi làng”.

Một chi nhánh của Nhà nước Hồi giáo cũng có mặt ở miền đông Congo, được người dân địa phương gọi là Lực lượng Dân chủ Đồng minh (ADF)

Phan Sinh Trần

Stéphane Courtois: Putin đã được Stalin truyền cảm hứng

Báo Tiếng Dân

Focus

Tác giả: Gudrun Dometeit

Vũ Ngọc Chi chuyển ngữ

29-1-2023

Tổng thống Nga Wladimir Putin. Nguồn: Aleksey Babushkin/ Pool Sputnik Kremlin/ AP/ dpa

Nhà nghiên cứu về chủ nghĩa Cộng sản nổi tiếng người Pháp Stéphane Courtois, nói về nỗi lo sợ của tổng thống Nga trước sự tan rã của đất nước ông, các thần tượng lịch sử cho vai trò khủng bố trong nước và câu hỏi liệu các cuộc nổi dậy ở Nga rất có thể xảy ra hay không.

Cách nói chuyện lưu loát của ông rất khó để cắt ngang giữa chừng, đó là một lối nói phi nước đại về 100 năm đã qua, được hoàn thiện với những giai thoại và tương đồng mà Stéphane Courtois trình bày để cố gắng giải thích hành vi của Tổng thống Nga Vladimir Putin. Đối với nhà sử học người Pháp nổi tiếng, nó được liên kết không thể tách rời với di sản của chủ nghĩa toàn trị. Courtois được biết đến trên toàn thế giới nhờ một trong những cuốn sách bán chạy nhất Sách đen  về chủ nghĩa Cộng sản” xuất bản năm 1997, lần đầu tiên mô tả các tội ác nhân danh sự không tưởng xã hội này.

Nhà nghiên cứu về chủ nghĩa Cộng sản nổi tiếng người Pháp Stéphane Courtois. Nguồn: Christian Ditsch

Joachim Gauck, sau này trở thành Tổng thống liên bang Đức, đã viết một bài đóng góp về Đông Đức trong phiên bản tiếng  Đức của cuốn sách. Bây giờ Courtois xuất bản một cuốn sách đen mới cùng với nhà sử học Galia Ackerman, lần này về Putin. Ngẫu nhiên, người đàn ông 75 tuổi này đã tiếp xúc với các mặt đen tối của chủ nghĩa Cộng sản hồi còn trẻ, lúc đó ông ta là một người theo chủ nghĩa Mao nhiệt thành.

Moscow thậm chí có thể giả vờ là Putin bị bệnh

FOCUS: Có thể là nhân vật chính trong cuốn sách mới của ông đã chết rồi? Tổng thống Ukraine Wolodymyr Selensky gần đây đã suy đoán về cái chết của Putin và những người có thể song trùng. Đó là tuyên truyền chiến tranh của Ukraine hay đơn giản là một chuyện bá láp?

Courtois: Những tin đồn như vậy đã xuất hiện trong nhiều tháng. Tôi thì thận trọng, đặc biệt là khi nói đến cái chết của ông ấy. Về những người song trùng, tôi có xu hướng tin điều đó. Bởi vì nếu cô nhìn vào hình ảnh của Putin trong vài tuần qua, đôi khi cô sẽ có ấn tượng rằng đó không phải à cùng một người, ví dụ như mũi hoặc chiều rộng của má không giống nhau.

Có thể là giải phẩu thẩm mỹ…

Courtois: Ông ta có thể được điều trị bằng nhiều cortisone khiến mặt sưng lên. Và khi ông không uống thuốc đó, thì trông bình thường hơn. Hãy nghĩ về Tổng thống Pompidou, bệnh tật của ông được bảo vệ như một bí mật nhà nước. Thỉnh thoảng, khi nhìn thấy khuôn mặt của ông ta phình lên, mọi người nghĩ: “Kỳ lạ thật, có chuyện gì không vậy?”. Và rồi ông ta đột nhiên chết vì ông ta thực sự mắc bệnh rất nặng.

Chính lãnh đạo Nga cũng có thể loan tin đồn ra thế giới. Tin này xuất hiện vào tháng 7 hoặc tháng 8 năm ngoái, ngay khi quân đội Nga có vấn đề lớn ở Ukraine. Phương Tây có thể được báo hiệu: “Đừng có náo động, ông ta sẽ sớm chết, vì vậy không cần làm gì vội, hãy đợi cho đến khi ông ta chết”. Vì vậy, có thể câu giờ được ba hoặc bốn tháng. Tuy nhiên, không có bằng chứng về tất cả các giả định này.

FOCUS: Putin được mô tả trong nhiều phân tích có lúc tàn nhẫn, khi thì hoan tưởng hoặc một người bị môi trường xung quanh lừa dối, ví dụ như liên quan đến tình hình ở Ukraine. Ông nghĩ điều gì là chính xác?

Courtois: Tôi không nghĩ Putin điên theo nghĩa tâm thần. Nhưng ông ta mắc bệnh hoang tưởng, giống như tất cả các nhà lãnh đạo của một chế độ như vậy. Bây giờ ông ta đã tạo ra một chế độ hoàn toàn độc tài. Không chỉ là độc tài cá nhân, mà là toàn bộ hệ thống hấp thụ các đặc điểm của chế độ độc tài toàn trị của Liên Xô. Nó không phải là một chế độc độc tài toàn trị kiểu Stalin hay Lenin, mà là một chế độ mà tôi mô tả đó là chế độ toàn trị với cường độ thấp, như ở Liên Xô sau năm 1956. Các tính năng cơ bản luôn giống nhau: Sự độc quyền của đảng độc nhất, sùng bái lãnh tụ, độc quyền về truyền thông nhà nước và giáo dục. Sự giàu có cũng được độc quyền như dưới dạng chủ nghĩa cộng sản, bởi vì những kẻ đầu sỏ đã cướp phá tài nguyên của Nga phải chịu sự kiểm soát trực tiếp của Putin.

Khi tấn công Ukraine, mật vụ của ông ta chắc chắn đã lừa dối ông. Trong chế độ độc tài rất cá nhân này, mọi người chỉ cung cấp cho ông ta thông tin mà ông thích nghe. Tuy nhiên, một cuộc chiến cũng luôn vì lợi ích kinh tế. Ukraine bị cướp bóc và đó chính xác cũng là những gì Hồng quân đã làm ở Trung và Đông Âu từ năm 1944-1945 và 1945-1946 tại Đức.

“Bây giờ ông ta đã tạo ra một chế độ hoàn toàn độc tài”

Focus: Trái ngược với các nhà khoa học khác, ông cho rằng Putin chưa bao giờ thay đổi, nhưng có các khuynh hướng độc đoán ngay từ đầu nhiệm kỳ của mình và có ý muốn phục hồi Liên Xô trong tâm trí. Có phải những lời đề nghị hợp tác, các cuộc thảo luận về tư cách thành viên trong Liên minh châu Âu hoặc NATO chỉ là để đánh lạc hướng?

Courtois: Vâng, tôi tin rằng Putin không bao giờ có chút xíu ý định dù nhỏ nhất để thảo luận với người châu Âu hoặc người Mỹ. Vào tháng 12 năm 1999, vào ngày của Chekist, ông ta ra đứng trước một nhóm các sĩ quan FSB cấp cao và giải thích với họ rằng ông ta vừa hoàn thành phần đầu tiên của nhiệm vụ được giao cho họ, cụ thể là để thâm nhập vào bộ máy nhà nước Nga một lần nữa.

Năm 2000, trước cuộc bầu cử tổng thống, ông nói: “Bất cứ ai không tiếc nuối Liên Xô không có trái tim.” Putin liên tục nói những câu ngắn gọn như vậy cho thấy ông đã từ chối không chấp nhận sự thất bại của Liên Xô trong Chiến tranh Lạnh và dự án  của ông thực sự là để tái thiết một Liên Xô mới dựa trên mô hình của ông cựu giám đốc KGB Jurij Andropow từ năm 1982.

FOCUS:Để theo đuổi các mục tiêu của mình, Putin cố ý tạo ra các điều kiện để tống tiền, ví dụ bằng cách làm cho Đức phụ thuộc vào khí đốt và dầu hỏa. Nhưng đó là một sự phụ thuộc lẫn nhau, bởi vì như chúng ta thấy bây giờ, Nga gặp khó khăn trong việc bán năng lượng ở nơi khác.

Courtois: Vâng, bởi vì châu Âu phản ứng và áp đặt các biện pháp trừng phạt. Đức ngây thơ vì tin rằng Putin sẽ đối xử tử tế vì có trao đổi thương mại. Đồng thời, các ông chủ hãng xưởng Đức quan tâm đến việc có được dầu và khí đốt của Nga với giá rẻ. Cô phải hiểu tâm lý của Putin, ông ấy là một người của KGB. Tống tiền là một trong những phương pháp phổ biến nhất của những người KGB.

Bây giờ tôi có lẽ gây sốc cho cô, nhưng tôi thậm chí nghĩ rằng ông ấy đã được Stalin truyền cảm hứng khi ông tavào tháng 8/ tháng 9 năm 1939 quyết định tham gia vào một liên minh với Hitler và đã sử dụng Đức để chiếm được một nửa Ba Lan, bao gồm cả Tây Ukraine. Và sau đó lấy luôn cả ba quốc gia Baltic và tỉnh Bessarabia của Rumani. Đối với tôi đó là cùng một mánh khóe. Ông ta tin rằng Đức sẽ không làm gì cả vì khí đốt và người Mỹ sẽ không can thiệp vào chuyện của châu Âu. Và rồi ngạc nhiên trước các phản ứng. Putin đã tạo ra một ngõ cụt. Đó là một con đường không dẫn tới đâu cả.

FOCUS:Có phải người Mỹ thực sự hưởng lợi từ cuộc chiến này?

Courtois: Họ là một trong số những người trục lợi. Tuy nhiên, nếu Hoa Kỳ không cảnh báo người Ukraine về cuộc tấn công, ngăn chặn các âm mưu ám sát Tổng thống Selensky và không gửi vật liệu ngay lập tức, thì Quân đội Nga có lẽ bây giờ sẽ ở sát biên giới Ba Lan.

FOCUS: Ông nói những điểm tương đồng của hệ thống chính quyền Nga và Liên Xô và tuyên bố rằng Putin có tất cả quyền lực trong tay ông ta. Nhưng ông thực sự có những hiểu biết nào về các cấu trúc quyền lực ở điện Kremlin? Có phải những tuyên bố điên rồ và tàn bạo về Ukraine của cựu Tổng thống Medvedev, người trước đây được cho là ôn hòa hơn, cho thấy là có những cuộc đấu tranh quyền lực trong Kremlin?

Courtois: Tôi phải thừa nhận rằng chúng tôi hầu như không biết gì về những gì đang diễn ra trong Kremlin, cũng biết rất ít về sự cân bằng quyền lực giữa các phe nhóm khác nhau. Nhưng tôi nghĩ rằng, cô có thể thấy từ các chương trình truyền hình Nga là Putin đang kiểm soát và những người chung quanh ông ấy rất phục tùng ông. Ngoài ra, những tuyên bố của Medvedev (“Tôi sẽ xóa sạch tất cả”) thật không thể tin được. Chúng dẫn tới cuộc diệt chủng Ukraine. Nếu người ta nghe các bài phát biểu trên TV, họ có thể nghĩ rằng họ nghe Goebbels nói vào năm 1941. Tất nhiên người ta có thể giải thích các tuyên bố của Medvedev là có một số phe phái chính trị trong Kremlin. Nhưng tôi nghĩ Medvedev lo sợ.

Trong tình huống rất phức tạp, mà ảnh hưởng tới quyền lực tối cao ở Nga, rõ ràng là nếu người ta không bị sát hại hoặc muốn được đưa vào tù, họ phải nói mạnh bạo hơn những người khác để Putin hoàn toàn tin tưởng vào sự trung thành của họ. Stalin cũng đòi hỏi lòng trung thành tuyệt đối đối với ông ta. Nó giống hệt như trong Cách mạng Pháp. Bất cứ ai không muốn bị đưa vào máy chém phải phát biểu bạo lực hơn những người khác. Đối với tôi, những tuyên bố của Medvedev không phải là điên rồ, nhưng là những phát biểu khôn khéo của một người lo sợ bị sát hại. Hùng biện của Putin ngày càng trở nên cực đoan hơn trong vài tuần qua.

“Không có tòa án Nürnberg cho KGB. Đó là một nguyên nhân đưa đến tình hình hiện tại”

Focus: Điều đó nghĩa là gì? Putin sẽ dám làm những gì?

Courtois: Làm tất cả nếu mọi người để ông ấy làm, vì ông ấy quyết tâm làm tới cùng. Và kết thúc sẽ là việc tiếp quản Ukraine, việc tiếp quản hoàn toàn Belarus, việc tiếp quản các quốc gia Baltic, nơi có những cộng đồng quan trọng của Nga được Stalin đưa tới cư trú sau năm 1940. Sau đó, ông ta sẽ làm áp lực với Tây Âu, với sự giúp đỡ của khí đốt, dầu mỏ và vì cuộc chiến. Bởi vì có ai ở Tây Âu đã sẵn sàng tiến hành một cuộc chiến? Tôi không biết nhiều người Pháp trẻ sẽ sẵn sàng chiến đấu.

Focus:Ở Đức, nó không khác gì mấy …

Courtois: Điều tồi tệ nhất là có một nhóm lợi ích mạnh mẽ của các sĩ quan và thậm chí cả các tướng trong quân đội Pháp, những người ngưỡng mộ những gì Putin đã làm ở Nga. Một phần của quân đội sẽ không sẵn sàng chiến đấu vì lý do ý thức hệ.

Focus: Nhiều người hiện đang đòi hỏi phải trừng phạt Nga nặng nề. Điều đó có phải sẽ là một việc song song nguy hiểm đã xảy ra với Thế chiến thứ nhất? Việc Đức bị sĩ nhục đã dẫn đến Thế chiến II. Có khôn ngoan không khi tiến hành như vậy?

Courtois: Việc các luật sư và chính phủ đang suy nghĩ về một tòa án quốc tế để lên án tội ác của quân đội Nga và nhà cầm quyền Nga bắt đầu làm cho mọi người ở Moscow lo lắng . Vào năm 1992, sau sự sụp đổ của Liên Xô, không có tòa án Nürnberg nào để xét xử chủ nghĩa Cộng sản và không có tòa án Nürnberg xét xử KGB. Đây là một trong những lý do tại sao chúng ta đang ở trong tình huống này.

Khi Yeltsin từ chức một cách bất ngờ vào ngày 31 tháng 12 năm 1999, Putin đã lên nắm quyền. Ông đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống sau đó vào ngày 26 tháng 3 năm 2000 với 52,9%.

Boris Jelzin đã giải thể Đảng Cộng sản, nhưng một thời gian sau đó, nó lại được thành lập mới. Và không có gì xảy ra tại KGB. Chế độ Đức Quốc xã đã bị kết án công khai và bằng pháp lý. Một công việc giáo dục khổng lồ đã được thực hiện ở Đức.

Focus: Tôi đã hỏi về hậu quả của Thế chiến thứ nhất …

Courtois: Đức không thực sự bị sỉ nhục vào năm 1918. Từ quan điểm pháp lý, nó đã ký một lệnh ngừng bắn. Quân đội không phải đầu hàng, mà được trở về nhà có trật tự. Sau đó, hiệp ước  Versailles thực sự xảy ra. Và Đức sau đó có thể nói rằng họ đã bị sỉ nhục. Có yếu tố tâm lý ở Đức và ngay cả ở tổng thống Pháp, mà cũng nói rằng Nga không nên bị sỉ nhục. Tuy nhiên, quân đội Nga ở Ukraine phải được đưa trở lại sau biên giới tháng 1 năm 2022. Đó sẽ là thất bại hoàn toàn cho Putin, và từ đó trở đi có thể xảy ra rất nhiều chuyện ở Nga. Khi Nga bị người Nhật đánh bại vào năm 1905, điều này đã dẫn đến một cuộc nổi dậy lớn. Chế độ Sa hoàng lần đầu tiên bị lung lay sâu sắc. Rất có thể là điều tương tự sẽ xảy ra nếu quân đội Nga bây giờ bị buộc phải trở về nước.

Focus: Những tuyên bố của ông về triển vọng tương lai của Nga là rất đen tối. “Nga đương lao tới một vực thẳm mới, và chỉ những lực lượng năng động mới mới có thể cứu nó”, ông viết như vậy trong cuốn sách của ông. Nhưng những lực lượng này nên đến từ đâu? Có phải sức mạnh của Putin là nhờ sự yếu đuối của phe đối lập không bao giờ có thể đồng ý với nhau?

Courtois: Tôi hoàn toàn đồng ý với cô. Phe đối lập dân chủ ở Nga rất yếu. Và với tư cách là tổng thống, Putin dần dần hoàn toàn đàn áp nhóm nhỏ này. Mặt khác, việc động viên một phần giờ đã kích hoạt một cuộc trốn chạy đáng kinh ngạc của những chàng trai trẻ. Một triệu thanh niên Nga có thể đã rời khỏi đất nước, những người có một nền giáo dục tốt nói một ngôn ngữ nước ngoài, những người biết họ có thể ra nước ngoài ở nơi nào, những người có một ít tiền. Đây là những lực lượng trong tương lai Nga cần có để phát triển.

Cô sẽ hỏi, khi những chàng trai trẻ này có được vũ khí và tấn công điện Kremlin, liệu Putin sẽ bị lật đổ? Vấn đề là người Nga không phải là người Ukraine. Cả hai đều có văn hóa chính trị hoàn toàn khác nhau.

Focus: Ông giải thích điều đó như thế nào? Ukraine cũng đã là một phần của chế độ độc tài cộng sản. Không bao giờ có một nền dân chủ thực sự ở đó.

Courtois: Tôi không nghĩ về một nền dân chủ quốc hội. Nhưng bạn phải biết rằng những người ở các khu vực của Ukraine ngày nay chưa bao giờ là những nông nô, không giống như nông dân Nga. Cossacks, nông dân tự do, sở hữu đất đai của họ và là chiến binh sống trên lãnh thổ Ukraine hiện tại. Khu vực Ukraine hoạt động từ thế kỷ 9 đến 13 cho đến khi Tatars và Golden Horde (Hãn quốc Kim Trướng) xuất hiện dựa trên các nguyên tắc các công tước lớn hoặc các thành phố tự do. Ở Nga, Sa hoàng chỉ bắt đầu bãi bỏ chế độ nông nô vào năm 1861.

“Một loại đảo chính bên trong là có thể”

Focus: Ông có nghĩ rằng, có thể đưa đến một cuộc nội chiến ở Nga?

Courtois: Trong mọi trường hợp, tôi không tin là có sự can thiệp từ bên ngoài. Có thể có một loại đảo chính bên trong. Có thể một số người trong quân đội tin rằng đã đến lúc rồi. Hoặc các nhà tài phiệt đã chán ngấy vì họ không còn có thể đến Chamonix để trượt tuyết nữa, hoặc không còn có thể mang du thuyền của họ đến Monaco nữa. Một cuộc nội chiến không thể loại trừ nếu chiến tranh đưa đến cái chết của quá nhiều binh lính và một phần của dân chúng nổi loạn.

Nhưng có một giả thuyết thứ ba. Putin gần đây đã nói về Nga như một quốc gia đa quốc gia. Tôi nghĩ rằng ông ta lo ngại rằng Liên bang Nga có thể tan rã, rằng các khu vực như Siberia hoặc các nhóm ở Kavkaz không muốn có bất cứ điều gì dính líu tới điện Kremlin nữa và tin rằng họ đủ lớn để thành lập nhà nước của chính họ. Không thể loại trừ rằng việc tan rã từ năm 1989/91 sẽ tiếp tục. Và sau đó là Trung Quốc, bắt đầu chinh phục nước Nga từ phía Tây. Đã có nhiều công ty Trung Quốc ở Siberia. Một nước cộng hòa tự trị Siberia – với những người Siberia không cảm thấy hứng thú gì,  khi bị đưa đến biên giới Ukraine để bị giết ở đó.

Focus: Cuốn sách của ông tập trung vào Putin và mô tả ông ta như thể ông ta đã không đáng tin cậy ngay từ đầu, một mẫu người quái ác và quỷ quyệt. Ông có thể tập trung số phận của một quốc gia vào một người không? Không tính đến các hành động và lợi ích của các tác nhân khác như Hoa Kỳ? Chính trị là tác động và phản ứng.

Courtois: Tôi có thể hiểu rõ những lời chỉ trích của cô. Chúng ta có thể đồng ý về một điểm: Hoa Kỳ cảm thấy vui mừng vào năm 1991 khi Liên Xô sụp đổ. Đó là một kẻ thù ngay từ ban đầu. Lenin muốn phá hủy hệ thống tư bản. Stalin cũng nghĩ tương tự. Nhưng rõ ràng ông ta thông minh hơn nhiều so với Putin. Ông là một chiến lược gia thực sự. Vào cuối cuộc nội chiến, Nga đã gục ngã. Năm 1945, Bolshevik Nga là siêu cường lớn thứ hai. Putin là một kẻ láu cá, ông ta xảo trá, vâng, nhưng ông ta không có trí thông minh chiến lược.

Focus:Ông mô tả bản chất của Putin như thế nào? Một khi là gián điệp KGB – mãi mãi KGB?

Courtois: Đặc điểm là Putin về cơ bản là một Chekist và sử dụng các phương pháp của Tscheka, cơ quan khủng bố được Lenin giới thiệu vào năm 1917: khủng bố, tống tiền, đe dọa, tuyên truyền, lừa dối, hung hăn, khiêu khích. Tất cả các phương pháp thông thường của tổ chức này, từng là Tscheka, GPU, NKWD và KGB.

Focus: Ông có đã bao giờ gặp Putin hoặc ông muốn gặp ông ấy – coi như là để kiểm tra thực tế của các luận đề của ông?

Courtois: Không, không, không. Để nói với ông ấy điều gì đó? “Wolodja, ông không tử tế lắm, hãy đối xử hiền lành hơn với người Ukraine”? Sau đó, ông ấy sẽ nói với tôi: “Được rồi, tôi sẽ tốt với người Ukraine”, và ngay khi tôi vừa mới bước ra khỏi hội trường, ông ấy sẽ cho người thanh toán tôi ngay.

Tàu Hải Cảnh Trung Quốc tràn ngập biển đông theo báo cáo của AMTI

Báo cáo của tổ chức Sáng Kiến Hàng Hải Minh Bạch Châu Á – AMTI

Sự hiện diện của lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc ở Biển Đông mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một phân tích trên dữ liệu của hệ thống nhận dạng tự động (AIS) từ cơ quan thương mại MarineTraffic cho thấy Lực lượng Bảo vệ Bờ biển Trung Quốc (CCG) duy trì các cuộc tuần tra gần như hàng ngày tại các thực thể quan trọng trên Biển Đông vào năm 2022. Cùng với sự hiện diện khắp nơi của lực lượng dân quân biển Trung Quốc. Điều này cho thấy quyết tâm của Bắc Kinh trong việc khẳng định quyền kiểm soát đối với vùng biển rộng lớn nằm trong đường chín đoạn mà nước này tuyên bố chủ quyền.

AMTI đã phân tích dữ liệu AIS từ năm 2022 trên 5 thực thể mà Trung Quốc thường xuyên tuần tra nhất: Bãi Cỏ Mây, Bãi cạn Luconia, Bãi cạn Scarborough, Bãi Tư Chính và Đảo Thị Tứ. So sánh với dữ liệu từ năm 2020 cho thấy số ngày theo lịch mà tàu hải cảnh TQ tuần tra gần các thực thể này đã tăng lên trên diện rộng.

Số ngày CCG tuần tra tại Bãi Tư Chính, một địa điểm phát triển dầu khí chính của Việt Nam, nơi đã chứng kiến sự bế tắc giữa cơ quan thực thi pháp luật của Trung Quốc và Việt Nam trong những năm qua, đã tăng hơn gấp đôi, tăng từ 142 ngày vào năm 2020 lên 310 ngày vào năm 2022.

Số ngày tuần tra tại Bãi cạn Thomas thứ hai, nơi Philippines duy trì một đơn vị đồn trú bấp bênh trên tàu BRP Sierra Madre, tăng từ 232 ngày lên 279 ngày; những người tại Luconia Shoals, gần các hoạt động dầu khí quan trọng của Malaysia, từ 279 đến 316; và tại Bãi cạn Scarborough, do Philippines đánh bắt và quản lý theo truyền thống, từ năm 287 đến năm 344. Dữ liệu về các rạn san hô xung quanh đảo Thị Tứ do Philippines nắm giữ không được thu thập trong các phân tích trước đây, nhưng các tàu CCG đã có mặt tại khu vực này 208 ngày trong năm qua.

Tại một số thực thể, đặc biệt là bãi cạn Scarborough, nhiều tàu CCG đã hiện diện đồng thời. Các cuộc tuần tra được quan sát trên tất cả năm thực thể lên tới tổng cộng 1.703 ngày tàu.

Bản chất không đầy đủ của dữ liệu AIS có nghĩa là những con số này có thể còn cao hơn. Một số tàu CCG không thể quan sát được trên các nền tảng AIS thương mại, do bộ thu phát AIS của chúng bị vô hiệu hóa hoặc không thể phát hiện được bằng bộ thu AIS vệ tinh.

Trong các trường hợp khác, người ta quan sát thấy các tàu CCG phát đi thông tin AIS không đầy đủ hoặc sai sót. Một trường hợp như vậy liên quan đến một con tàu phát sóng gần đảo Thị Tứ dưới cái tên “Dujuae” và tự nhận mình là một con tàu chở hàng.

Tàu Cảnh sát biển Trung Quốc phát sóng là “Dujuae,” Đảo Thị Tứ, ngày 19 tháng 2 năm 2022

Tuy nhiên, hình ảnh vệ tinh tiết lộ rằng con tàu thực sự là một tàu tuần duyên lớp Zhaojun (Type 718B) dài 101 mét:

Bế tắc tranh chấp dầu khí, một đặc điểm lặp đi lặp lại của ba năm trước, không nổi cộm trong năm 2022, có thể là do sự thành công của vụ quấy rối CCG trước đó. Ví dụ, Trung Quốc đã thuyết phục được Philippines ngừng hoạt động thăm dò mới ở Bãi Cỏ Rong vào tháng 4 khi tàu CCG 5203 theo dõi một tàu khảo sát đã ký hợp đồng. Indonesia có thể trở thành một ngoại lệ so với sự rút lui chung này của các nước có yêu sách và tranh chấp ở Đông Nam Á khỏi hoạt động thăm dò dầu khí mới, với việc Jakarta vào tháng 1 năm 2023 cam kết phát triển lô khí đốt Tuna của mình bất chấp sự quấy rối trước đó của tàu hải cảnh TQ.

CCG cũng đã làm việc với lực lượng dân quân hàng hải tại Bãi Cỏ Mây nhiều lần để cản trở các nhiệm vụ tiếp tế cho lực lượng lính thủy đánh bộ Philippines đóng quân trên bãi cạn này trong suốt năm 2022.

Và trong một vụ việc được công khai khác, lực lượng thực thi pháp luật của Trung Quốc và Philippines đã đối mặt nhau tại đảo Thị Tứ vào tháng 11 khi tàu hải cảnh TQ cắt dây kéo của một tàu Philippines đang loại bỏ các mảnh vỡ tên lửa của Trung Quốc khỏi vùng biển phía tây của hòn đảo.

Khi các bên yêu sách ở Đông Nam Á tiếp tục hoạt động ở quần đảo Trường Sa vào năm 2023, sự hiện diện thường xuyên của lực lượng bảo vệ bờ biển và dân quân hàng hải của Trung Quốc khiến các cuộc đối đầu trong tương lai hầu như không thể tránh khỏi.

Phan Sinh Trần

Phòng thí nghiệm vũ khí hạt nhân hàng đầu của Trung Quốc đã sử dụng chip máy tính của Mỹ nhiều năm cho dù bị cấm

Phan Sinh Trần

Theo báo  WSJWikipedia

Viện nghiên cứu vũ khí hạt nhân hàng đầu của Trung Quốc đã mua chip máy tính tinh vi của Mỹ ít nhất hàng chục lần trong hai năm rưỡi qua, lách các hạn chế xuất khẩu áp đặt hàng chục năm qua từ chính quyền Mỹ nhằm hạn chế việc cung cấp này.

Một đánh giá của Tạp chí Phố Wall về các tài liệu mua sắm vật tư đã cho thấy, Học viện Vật lý Kỹ thuật Trung Quốc do nhà nước điều hành, đã tìm cách sở hữu các chip bán dẫn do các công ty Hoa Kỳ như Intel Corp. và Nvidia Corp sản xuất kể từ năm 2020 mặc dù cơ sở này đã bị đưa vào danh sách đen, cấm hàng xuất khẩu của Hoa Kỳ từ năm 1997. 

Các con chip này, thường được sử dụng cách phổ biên trong các trung tâm dữ liệu và máy tính cá nhân, được mua từ các đại lý ở Trung Quốc. Một số được mua làm thành phần cho các hệ thống máy tính, trong khi nhiều chiếc được mua bởi phòng thí nghiệm của viện nghiên cứu động lực học chất lỏng tính toán, một lĩnh vực khoa học rộng lớn bao gồm cả việc chế tạo mô hình vụ nổ hạt nhân.

Những giao dịch mua hàng như vậy đã bất chấp những hạn chế lâu nay do Hoa Kỳ áp đặt nhằm ngăn chặn việc sử dụng bất kỳ sản phẩm nào của Hoa Kỳ cho nghiên cứu vũ khí nguyên tử của các cường quốc nước ngoài. Học viện, có tên gọi là CAEP, là một trong những tổ chức đầu tiên của Trung Quốc được đưa vào danh sách đen của Hoa Kỳ, có tên gọi là “danh sách thực thể”, vì viện chuyên nghiên cứu về nguyên tử hạt nhân.

Một tạp chí đánh giá các tài liệu nghiên cứu do CAEP xuất bản đã phát hiện ra rằng ít nhất 34 lần trong suốt một thập kỷ qua, họ đã đề cập đến việc sử dụng chất bán dẫn của Mỹ trong nghiên cứu. Chúng được sử dụng theo nhiều cách khác nhau, bao gồm phân tích dữ liệu và tạo thuật toán. Các chuyên gia hạt nhân cho biết ít nhất 7 nghiên cứu trong số đó có thể có ứng dụng để duy trì kho dự trữ hạt nhân. CAEP đã không trả lời yêu cầu bình luận (của báo WSJ).

Những phát hiện này nhấn mạnh thách thức mà chính quyền Biden phải đối mặt khi họ tìm cách chống lại một cách quyết liệt hơn việc quân đội Trung Quốc sử dụng công nghệ Mỹ . Vào tháng 10, Hoa Kỳ đã mở rộng phạm vi các quy định xuất khẩu để ngăn chặn Trung Quốc có được chip và công cụ sản xuất chip tiên tiến nhất của Mỹ nhằm cung cấp năng lượng cho trí tuệ nhân tạo và siêu máy tính, những thứ ngày càng quan trọng đối với chiến tranh hiện đại.

Hầu hết các chip do học viện CAEP mua có kích thước từ 7 nanomet đến 14 nanomet, nhiều loại trong số đó rất khó để Trung Quốc sản xuất hàng loạt. Chúng có sẵn rộng rãi trên thị trường mở: Phiên bản chip Xeon Gold của Intel và chip GeForce RTX của Nvidia được CAEP mua, chúng có thể được mua từ mạng phân phối hàng Taobao, một trong những thị trường thương mại điện tử lớn nhất của Trung Quốc. Tuy nhiên các giao dịch mua bán này không bao gồm thế hệ chip mới nhất được sản xuất trong vòng hai năm qua.

Được thành lập vào cuối những năm 1950, CAEP có trụ sở tại tỉnh Tứ Xuyên phía tây Trung Quốc và sử dụng một số nhà nghiên cứu vũ khí hạt nhân giỏi nhất của Trung Quốc. Các nhà vật lý ở đó đã giúp phát triển quả bom hydro đầu tiên của Trung Hoa. 

Trụ sở CAEP, từ những năm 1980, nằm trong khu vực 839 của thành phố Mianyang và có diện tích 5 km2. Nó có biệt danh là Thị trấn Khoa học. Ngoài ra còn có các cơ sở vệ tinh đặt tại Bắc Kinh, Jiangyou, Mianyang, Thành Đô và Thượng Hải. Kể từ những năm 1990, CAEP đã bao gồm 12 viện nghiên cứu và 15 phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia. Các lĩnh vực nghiên cứu của nó bao gồm vật lý lý thuyết, vật lý plasma, kỹ thuật và khoa học vật liệu, điện tử và quang điện tử, hóa học vật liệu và kỹ thuật hóa học, khoa học máy tính và toán học tính toán.

Vào tháng 6 năm 2020, các quan chức của Bộ Thương mại đã mở rộng các hạn chế đối với CAEP bằng cách thêm 10 thực thể do học viện sở hữu hoặc điều hành cũng như 17 bí danh mà viện này sử dụng vào danh sách thực thể để mua sắm các mặt hàng có nguồn gốc từ Hoa Kỳ nhằm hỗ trợ các hoạt động vũ khí hạt nhân của Trung Quốc.

Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ cho biết trong một báo cáo thường niên trước Quốc hội công bố vào tháng 11, Trung Quốc đã đẩy nhanh việc mở rộng lực lượng hạt nhân và khả năng vận chuyển trong những năm gần đây. Bộ Quốc phòng ước tính Quân đội Giải phóng Nhân dân có thể dự trữ khoảng 1.500 đầu đạn hạt nhân vào năm 2035 nếu tiếp tục với tốc độ hiện tại, tăng từ hơn 400 hiện nay.

Một số lượng lớn chip do Hoa Kỳ thiết kế được sản xuất ở nước ngoài, điều này có thể khiến chúng nằm ngoài các quy tắc kiểm soát xuất khẩu của Washington. Vào tháng 11, Nvidia bắt đầu tiếp thị sản phẩm thay thế chip A100 của mình với băng thông gửi và nhận dữ liệu hẹp hơn để có thể bán ở Trung Quốc và đồng thời tuân thủ theo các hạn chế xuất khẩu của Hoa Kỳ.

Các cuộc đấu thầu mua sắm từ CAEP bao gồm một cuộc đấu thầu vào tháng 11 năm 2020 nhằm tìm kiếm các hệ thống máy tính với 60 bộ xử lý Intel và 49 chip Nvidia, bao gồm bốn đơn vị xử lý đồ họa V100 cao cấp của Nvidia giúp tăng tốc độ phân tích khối lượng dữ liệu lớn.

Ngoài chip, học viện CAEP do nhà nước điều hành vào tháng 9 đã kêu gọi các nhà thầu cung cấp dịch vụ cho các bảng mạch in để kết nối các chip và các thành phần điện tử khác lại với nhau, được thiết kế bởi công ty Cadence Design Systems, Inc của Hoa Kỳ. CAEP cũng tìm cách mua các mạch tích hợp từ các nhà sản xuất chip của Mỹ.

Cadence cho biết họ tuân theo tất cả các quy định kiểm soát xuất khẩu của Hoa Kỳ, bao gồm cả những quy định liên quan đến danh sách cấm các công ty tên là “niêm yết thực thể”.

Các hồ sơ dự thầu của CAEP chủ yếu do các công ty nhỏ của Trung Quốc đáp ứng cho các mục đích sử dụng bao gồm cả siêu máy tính, các tài liệu chính thức đã cho thấy.

Sáu trong số bảy tài liệu nghiên cứu CAEP được Tạp chí xem xét có liên quan đến bảo trì kho dự trữ hạt nhân, bao gồm một tài liệu được xuất bản gần đây vào tháng 8, liên quan đến phản ứng tổng hợp hạt nhân quán tính, hoặc ICF, liên quan đến việc sử dụng tia laze công suất cao để tạo ra các phản ứng tổng hợp tương tự đến những gì xảy ra trên quy mô lớn trong vũ khí nhiệt hạch.

Trong sáu bài báo, các nhà khoa học tại CAEP đã mô tả việc sử dụng bộ xử lý đồ họa và các chip khác để cải thiện chức năng của các thiết bị ICF. Một bài báo do các tác giả từ CAEP đồng viết và xuất bản vào tháng 3, mô tả việc sử dụng bộ xử lý Intel Core i7-7800X và card đồ họa Nvidia GeForce GTX 1080 Ti.

Kỹ thuật ICF – Inertial Confinement Fusion dùng để mô phỏng vụ nổ nhiệt hạch và tạo năng lượng mạnh gần như vô giới hạn

Ian Stewart, giám đốc điều hành của Trung tâm nghiên cứu không phổ biến vũ khí hạt nhân James Martin ở Washington, D.C., cho biết, để các chính sách xuất khẩu của Hoa Kỳ có hiệu quả, “cần phải kiểm soát công nghệ này bằng cách không cho phép các nhà phân phối bán nó cho người tiêu dùng mà không xác định được danh tánh của họ”.

Phan Sinh Trần