Qua đời vì ung thư, cô gái 27 tuổi người Úc để lại tâm thư gây bão MXH

Qua đời vì ung thư, cô gái 27 tuổi người Úc để lại tâm thư gây bão MXH

 “Hãy tận hưởng và sống trong khoảnh khắc đẹp thay vì mải mê ghi lại mọi thứ qua màn hình điện thoại. Cuộc sống không phải để sống qua màn hình, cũng không phải để có được bức ảnh đẹp một cách hoàn hảo.”

Holly Butcher, 27 tuổi, đến từ Grafton, New South Wales, Australia mới qua đời vào ngày 4/1 vì căn bệnh ung thư xương. Ở độ tuổi đấy, con người ta bắt đầu mơ ước đến một cuộc sống ổn định cùng với gia đình nhỏ. Nhưng với Holly, còn một khoảng cách rất xa mà có lẽ không bao giờ có thể với tới ước mơ ấy được.

Trước khi qua đời vì căn bệnh ung thư quái ác, Holly Butcher đã viết một lá thư ngỏ để gửi tới tất cả mọi người trong cuộc sống này, để nói về cách sống mãn nguyện mỗi ngày của chính mình khi cô đang trên chặng hành trình cuối cùng đi tới kết thúc. Lá thư đã được gia đình cô gái chia sẻ trên mạng xã hội chỉ vài giờ sau khi cô trút hơi thở cuối cùng.

Cô từng là người đại diện cho bang đi thi đấu bóng quần và khúc côn cầu. Tuy nhiên, trong thời gian chiến đấu với bệnh tật, cô nhận thấy cơ thể mình ngày càng yếu ớt và không thể điều khiển cơ thể như trước được nữa. Bức thư được đăng tải lên tài khoản Facebook của Holly Butcher ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng với 64.000 lượt thích, 56.000 lượt chia sẻ và rất nhiều bình luận, những con số vẫn đang tăng lên theo từng giờ.

“Thật sững sờ khi bạn nhận ra và buộc mình phải chấp nhận cái ch.ế.t khi bạn mới chỉ 26 tuổi. Đó là điều tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới. Từng ngày trôi qua và tôi hi vọng cuộc sống sẽ vẫn tiếp diễn, cho tới khi điều không mong muốn đã xảy ra.

Tôi đã luôn hình dung trong đầu xem mình già đi thì sẽ thế nào, có nếp nhăn này, tóc bạc đi này, tôi sẽ lo toan vất vả vì gia đình với những đứa con, một gia đình mà tôi sẽ gây dựng với người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi đã khát khao những điều ấy rất nhiều và giờ đây, mọi sự càng trở nên khó khăn.

Đó chính là cuộc sống. Cuộc sống mong manh, quý giá và khó đoán. Mỗi ngày được sống là một món quà, mà đôi khi chúng ta quên mất phải trân trọng.

Giờ tôi 27 tuổi. Tôi không hề muốn phải ra đi. Tôi yêu cuộc sống của mình. Tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi có nhiều thứ muốn làm cho những người tôi yêu thương. Nhưng đến bây giờ, những điều đó đều nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi.

Chợ Úc – Việc Làm Nhà Ở Tại Úc

Tôi không viết lá thư này để mọi người cảm thấy ghê sợ cái ch.ế.t, tôi thích ý nghĩ rằng ch.ế.t là điều không thể tránh khỏi, dù chúng ta thường cố tình không chấp nhận sự thật. Tôi muốn nói về cái ch.ế.t, dù đó là một việc không dễ. Tôi muốn những ai còn được sống khỏe mạnh trong cuộc đời này hãy thôi lo lắng về những điều nhỏ nhặt, vô nghĩa trong cuộc sống.

Đừng quên rằng mỗi chúng ta, ai rồi cũng đều có chung một kết cục, vì thế hãy làm những gì có thể để thời gian của bạn trở nên đáng giá, dù những điều điên rồ, ngớ ngẩn thỉnh thoảng vẫn xảy ra.

Tôi có rất nhiều thời gian để suy nghĩ về cuộc đời trong những ngày tháng cuối cùng này. Có khi giữa đêm khuya, những suy nghĩ mông lung lại xuất hiện trong đầu tôi.

Tôi nhớ lại những khi mình buồn rầu vì những điều mà giờ đây tôi cảm thấy chúng thật hài hước. Vậy nên, những khi bạn như vậy, hãy nghĩ về những người đang thực sự phải đối diện với những vấn đề trầm trọng.

Hãy biết ơn vì bạn chỉ gặp phải những vấn đề nhỏ nhặt và rồi bạn cũng sẽ vượt qua thôi. Những điều bực mình vẫn sẽ xảy ra nhưng xin bạn đừng quá để tâm, đừng cho phép những điều đó khiến bạn gây ảnh hưởng tiêu cực tới những người xung quanh.

Khi đã hiểu ra rồi, hãy bước ra ngoài, hít thở thật sâu, nhìn ngắm bầu trời và những cái cây, bạn sẽ thấy mọi thứ thật đẹp đẽ. Rồi bạn sẽ hiểu ra rằng bản thân may mắn thế này khi vẫn còn làm được một điều thật đơn giản như thế – hít thở.

Bạn có thể bị kẹt xe, có thể bị thiếu ngủ vì chăm con, người thợ cắt tóc bạn ngắn hơn yêu cầu, móng tay vừa sơn đã bị xước, vòng 1 quá nhỏ, da bạn bị rạn, bụng hơi to… Hãy mặc kệ những chuyện nhỏ ấy đi.

Tôi thề rằng bạn sẽ thấy những chuyện đó quá bé nhỏ nếu cuộc sống của bạn bất ngờ gặp biến cố lớn. Những chuyện đó chẳng nhằm nhò gì khi bạn nhìn cuộc sống một cách thoáng hơn.

Tôi đã phải chứng kiến cơ thể mình suy kiệt dần mà không thể làm gì được, tất cả những gì tôi mong muốn chỉ là có thể trải qua thêm một sinh nhật và một Giáng sinh nữa ở bên gia đình, và rồi tôi lại muốn sống thêm một ngày nữa để dành thời gian bên người yêu và chú cún cưng. Tôi chỉ cần thêm một ngày nữa mà thôi.

Tôi nghe người ta hay than phiền về công việc quá chán chường, về việc không có động lực tập thể dục, nhưng họ quên mất phải biết ơn vì cơ thể của họ có đủ khả năng để làm tất cả những điều đó. Lao động, luyện tập mỗi ngày nghe có vẻ là điều quá bình thường, cho tới khi cơ thể của bạn không còn cho phép bạn làm được những điều đó nữa.

Hãy trân trọng sức khỏe và cơ thể của bạn, cho dù đó không phải là vóc dáng lý tưởng bạn mơ ước. Hãy chăm sóc cơ thể, hãy vận động, nuôi dưỡng nó thật tốt, đừng ám ảnh tiêu cực về cơ thể mình.

Có sức khỏe tốt quan trọng hơn là có cơ thể đẹp. Ngoài ra, hãy cố gắng tìm ra niềm vui dành cho tinh thần mình. Bằng cách đó, bạn sẽ nhận ra rằng những điều hoàn hảo được thể hiện trên mạng xã hội, vốn luôn khiến bạn bất an khi đem ra so sánh với bản thân mình, chỉ là chuyện rất nhỏ.

Bất cứ tài khoản mạng xã hội nào khiến bạn cảm thấy bất an về bản thân, hãy ẩn tài khoản đó đi. Bạn cần phải mạnh mẽ bảo vệ những cảm nhận tích cực của bạn về chính mình.

Hãy biết trân trọng những ngày bạn khỏe mạnh, và ngay cả những ngày bạn không khỏe vì bị cúm, đau lưng, chệch mắt cá chân… Cũng hãy biết ơn vì đó không phải những bệnh tình trầm trọng và rồi nó sẽ biến mất thôi. Hãy than thở ít hơn nhé, hãy giúp nhau nhiều hơn nữa.

Hãy cho đi, thực sự bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc khi giúp đỡ người khác. Tôi ước gì mình đã giúp đỡ những người xung quanh nhiều hơn nữa. Kể từ khi bị bệnh, tôi đã gặp được rất nhiều người tử tế, nhân hậu, sẵn sàng giúp đỡ tôi, thậm chí có cả những người xa lạ tôi không biết; có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ đền đáp lại được những tấm lòng bao dung ấy. Tôi sẽ không bao giờ quên và sẽ luôn biết ơn những người đó.

Khi bạn sắp ra đi, bạn sẽ không nghĩ tới việc đi ra ngoài mua sắm như bạn vẫn thường làm lúc còn khỏe mạnh. Lúc này, bạn nhận thấy mình thật ngốc nghếch khi đã tiêu quá nhiều tiền vào mua sắm.

Hãy mua quà tặng cho những người thân yêu thay vì chỉ chăm chăm nghĩ xem mình nên mua gì. Thứ nhất, chẳng ai quan tâm nếu bạn mặc một chiếc váy hai lần đâu. Thứ hai, bạn chắc chắn sẽ thấy rất vui nếu mời mọi người đi ăn nhà hàng, đi uống cà phê hoặc dành thời gian nấu nướng ở nhà.

Hãy biết trân trọng thời gian của mọi người. Đừng bắt họ phải chờ đợi mình, hãy luôn đúng giờ. Hãy trân trọng khi bạn bè muốn dành thời gian bên bạn.

Năm nay, gia đình tôi đón một Giáng sinh mà không có quà đặt dưới gốc cây thông, nhưng ai ai cũng cảm thấy hài lòng vì không phải chịu áp lực đi mua sắm trong dịp cuối năm bận rộn này. Chúng tôi dành thời gian để viết những tấm thiệp với những dòng thật chân thành để trao cho nhau. Chúng tôi đã thẳng thắn nhìn nhận rằng mua quà cho tôi lúc này không còn nhiều ý nghĩa.

Thật lạ lùng! Nghe có vẻ buồn, nhưng những tấm thiệp đem lại cho tôi nhiều cảm xúc hơn những món quà tôi từng nhận được.

Hãy sử dụng tiền của bạn vào những trải nghiệm ý nghĩa, hay ít nhất cũng đừng bỏ lỡ những trải nghiệm chỉ vì bạn đã tiêu hết tiền vào mua sắm.

Hãy đắm chìm mình vào thiên nhiên. Hãy tận hưởng và sống trong khoảnh khắc đẹp thay vì mải mê ghi lại mọi thứ qua màn hình điện thoại. Cuộc sống không phải để sống qua màn hình, cũng không phải để có được bức ảnh đẹp một cách hoàn hảo. Hãy tận hưởng thực sự khoảnh khắc đáng nhớ! Đừng cố gắng ghi lại khoảnh khắc để khoe với người khác.

Đôi khi hãy thức dậy sớm để nhìn ngắm thế giới xung quanh. Hãy nghe nhạc, thực sự lắng nghe. Âm nhạc là một liều thuốc tốt. Những bài hát cũ luôn là những bài hát hay nhất.

Hãy ôm lấy chú cúng cưng của bạn. Nói thật, nếu phải đi xa, tôi sẽ nhớ nó lắm.

Hãy trò chuyện với bạn bè, hãy hỏi xem dạo này họ thế nào, đừng chỉ nhớ nhau qua điện thoại.

Hãy đi du lịch nếu đó là đam mê của bạn, còn nếu không phải điều bạn muốn thì không cần phải đi.

Hãy làm việc để sống, đừng sống chỉ để làm việc.

Hãy làm những gì bạn cảm thấy hạnh phúc.

Hãy ăn những gì bạn thích, chẳng việc gì phải từ chối chỉ vì sợ béo.

Hãy mạnh dạn nói “không” với những điều bạn không muốn làm.

Đừng cố sống cuộc đời mà những người khác cho rằng thế mới là hoàn hảo. Có thể bạn chỉ muốn sống một cách bình lặng và như thế mới là ổn nhất cho bạn.

Hãy nói với những người bạn yêu thương rằng bạn yêu họ mỗi khi có cơ hội, và hãy yêu thương họ bằng tất cả những gì bạn có.

Cũng phải nhớ rằng nếu có ai hay điều gì khiến bạn cảm thấy khổ sở, thì bạn hoàn toàn có sức mạnh để thay đổi, dù là trong công việc, tình yêu hay bất cứ điều gì khác. Hãy mạnh mẽ thay đổi. Bạn không biết chắc chắn mình có bao nhiêu thời gian sống trên đời này, vì vậy, đừng lãng phí thời gian vì buồn khổ. Điều này nghe có vẻ sáo rỗng nhưng nó đúng đấy.

Một điều cuối cùng, nếu bạn có thể hãy làm việc tốt cho nhân loại và bản thân mình bằng cách hiến máu thường xuyên. Việc làm này khiến cho bản thân cảm thấy tuyệt vời khi cứu được những sinh mạng khác. Người hiến máu đã giúp tôi sống thêm một năm nữa – một năm mà tôi sẽ mãi mãi biết ơn. Bởi vì tôi được sống trên đời cùng gia đình, bạn bè. Một năm mà tôi đã có những thời gian tuyệt vời nhất trong đời.

Tạm biệt!

Holly.”

 From: Do Tan Hung & Nguyen Kim Bang 

Bài rất hay dành cho người có tuổi

Bài rất hay dành cho người có tuổi

BS. Đỗ Hồng Ngọc

Ngay từ thuở nhỏ ta được dạy nói cảm ơn khi ai đó giúp mình. Lời cảm ơn không phải để xã giao mà thật sự biểu lộ lòng biết ơn chân thành của mình đối với người đó. Thế nhưng có lẽ chưa bao giờ ta được dạy nói cảm ơn ta vì nhiều khi ta coi chuyện cảm ơn mình là một điều gì đó lố bịch, kỳ cục, không cần thiết! Trái lại nhiều khi ta còn có khuynh hướng nói xấu mình, bất mãn với mình, thậm chí…nguyền rủa mình.

Nhiều người lớn tuổi nhìn vào gương mỗi ngày thấy mình già đi với những dấu chân chim ở đuôi mắt, vết hằn ở khóe miệng, nếp nhăn nhúm ở bàn tay…đã không thể chấp nhận được mình, đã âu sầu buồn bã, có người phải căng da mặt, bơm xóa vết nhăn hy vọng giữ mãi vẻ trẻ trung nhưng chỉ được một thời gian ngắn rồi cũng “hiện nguyên hình”, có khi tệ hơn!

Xây dựng hình ảnh về chính mình (self image) rất quan trọng. Nếu đó là một hình ảnh tích cực, nó sẽ giúp cho mình tự tin hơn và từ đó ảnh hưởng đến “môi trường” xung quanh, còn nếu là mot hình ảnh tiêu cực thì sẽ rất không hay.

Có món đồ nào mà xài vĩnh viễn đâu, ngay cả những máy móc tinh xảo được làm bằng những thứ kim loại tốt nhất. Gần đây thấy trên báo quảng cáo một cái tủ lạnh cũ của Thụy Sĩ rằng đã được xài đến 20 năm mà vẫn còn chạy tốt. Như vậy nhiều người trong chúng ta có thể vỗ ngực nói rằng mình đã “xài”đến sáu bảy chục năm mà hãy còn ngon đó chứ! Vậy ta phải biết ơn mình nhiều hơn.

Hãy thử xem bộ xương. Cơ thể ta có trên hai trăm cái xương lớn nhỏ được ráp nối với nhau để thành một khung xương, hoạt động được là nhờ các khớp, cũng đã xài được hằng mấy chục năm trời mà chẳng phải bơm dầu trét mỡ gì cả. Vậy mà nó vẫn làm việc trơn tru, êm rơ, chỉ khi ta tích tuổi, lớn tuổi rồi nó mới bị đau nhức chút đỉnh thì cũng phải thôi! Nhiều khi chỉ vì từ nhỏ ta đã không biết chăm sóc bộ xương đã làm cho nó bị lệch lạc đi như bị vẹo cột sống ở tuổi học đường, hoặc ăn những thức ăn làm cho các chất hoạt dịch giữa các khớp bị đơ cứng lại.

Ngay ở giai đoạn chấm dứt tuổi dậy thì, bộ xương đã hình thành với khối lượng xương cố định, chủ yếu là do di truyền nhưng cũng một phần do dinh dưỡng. Nếu biết quan tâm, thì ngay từ nhỏ đã phải được bồi dưỡng tốt để xương phát triển đầy đủ. Người lớn tuổi dễ bị loãng xương, dễ bị té ngã, đưa đến gãy xương, trật khớp. Nhìn một cành khô và một cành tươi thì biết. Cành tươi khó gãy vì vỏ dày, gỗ dai, nếu gãy cũng thường gãy dập; còn cành khô thì vỏ mỏng, gỗ giòn, khi gãy dễ gãy lọi. Nghiên cứu cho thấy người lớn tuổi, sau tuổi 65, rất dễ bị té ngã. Nữ dễ bị hơn nam.

Ngoài những chuyện gãy xương, trật khớp, rách cơ, dập phần mềm…còn có những biến chứng gần xa khác như viêm phổi, loét da, do phải nằm bất động trong một thời gian lâu dài. Để giảm bớt nguy cơ té ngã ở người lớn tuổi, cần quan tâm tới môi trường sống của họ. Chẳng hạn các cầu thang trong nhà sao cho dễ đi, không trơn trợt, bậc thang đều, ánh sáng đầy đủ. Tuổi gia mắt kém, cảm giác về độ chênh không còn chính xác, phản xạ chậm, cơ thể điều hòa vận động giảm nên rất dễ té.

Người lớn tuổi vẫn cần phải tích cực vận động – tập dưỡng sinh, đi bộ, chơi thể thao chẳng hạn – để tăng tính linh hoạt của các khớp và giúp cho cơ duy trì sự dẻo dai. Người ít vận động hoặc phải nằm một chỗ, tình trạng loãng xương càng xảy ra nhanh. Thuốc lá và rượu góp phần tăng tốc. Việc sử dụng estrogen để bù đắp phải được hướng dẫn và kiểm soát chặt chẽ bởi các bác sĩ chuyên khoa. Điều đáng để ý là một người khi lớn tuổi bị té ngã một lần thì về sau thì sợ hãi, ít dám vận động, do vậy mà sự phối hợp giữa thần kinh cơ càng kém, lại càng dễ bị té ngã những lần sau. Sự bảo bọc quá đáng của người thân trong gia đình càng làm cho người già thêm mau suy yếu.

Rồi thử xem bộ máy tuần hoàn của ta. Nếu biết rằng mỗi ngày trái tim ta phải co bóp cả trăm ngàn lần để đẩy một khối lượng máu khoảng 7.000kg không ngừng nghỉ, kể cả lúc ta ngủ, đi vào một hệ thống mạch máu giăng mắc mà chỉ riêng hệ thống vi mạch nếu nối lại đã dài hàng trăm ngàn cây số (hơn gấp đôi chu vi trái đất) để nuôi cơ thể, ta mới thấy sức hoạt động của bộ máy tuần hoàn tuyệt vời đến thế nào! Có cái máy bơm nào làm việc liên tục với khối lượng như vậy hằng bảy tám chục năm trời mà không phải thay pin, không phải chùi rửa gì cả?

Vậy mà chẳng những ta không nhớ, không biết ơn nó, nhiều khi ta còn hành hạ nó, đầu độc nó, buộc nó nhảy tưng lên với những chất như rượu, trà, cà phê, thuốc lá…Chất nicotine trong thuốc lá chẳng hạn, chẳng những buộc nó phải làm việc nhanh lên mà còn lại co thắt các mạch máu nuôi dưỡng nó, làm cho nó bị thiếu dưỡng khí. Ta lại còn đầu độc tinh thần nó bằng cách luôn rên rỉ “Một trái tim khô, một trái tim mùa đông” hay hất hủi nó: “ngày rời Paris anh đã để quên con tim”…Thật ra một trái tim bình thường làm việc âm thầm bền bỉ đến nỗi ta tưởng như không có nó. Lúc nó lên tiếng “nhắc nhở”thì đã rắc rối rồi! Cho nên có một trái tim lành mạnh thật hạnh phúc mà nhiều khi ta không biết!

Còn mạch máu của ta cũng giống như những ống nước vậy. Khi ống nước còn mới thì nó dẻo dai, co giản dễ dàng, không có chuyện gì xảy ra, còn ống nước đã cũ thì khô cứng lại, độ thun giãn kém đi. Ở người cao tuổi, các mạch máu cũng dễ cứng hơn nên huyết áp dễ bị tăng cao. Huyết áp cao quá có thể gây ra những tai biến. Tăng huyết áp phải được theo dõi chữa trị đến nơi đến chốn. Bệnh tiểu đường càng làm gia tăng tình trạng tắc nghẽn mạch. Do vậy, các nhà chuyên môn đều khuyên ta bớt ăn đường, bớt uống rượu, bớt ăn muối, bớt ăn mỡ, không hút thuốc…

Rồi thử xem buồng phổi của ta. Đó là nơi ta trao đổi không khí để sống. Người ta có thể nhịn đói vài ba tuần, nhịn khát mười ngày nhưng không thể nhịn đói vài ba tuần, nhịn khát mười ngày nhưng không thể nhịn thở quá năm phút. Thiếu oxy (dưỡng khí) chừng năm phút thì các tế bào não sẽ bị hủy hoại, không phục hồi được nữa. Có lẽ vì không khí không phải mất tiền mua nên ta thường coi như không hề có nó. Ta vẫn thở mỗi phút giây mà không nhận thấy không khí là cần! Có một buồng phổi hoạt động tốt ta chẳng hề quan tâm, thậm chí chẳng hề biết đến nó, cho đến lúc nó khò khè có cử thì lúc đó ta mới thật sự hốt hoảng.

Nói chung chúng ta thường không biết thở, không thèm thở, nhất là những lúc làm việc hăng say gần như quên thở hoặc những lúc có những cảm xúc mạnh như lo lắng, giận dữ ta cũng thường quên thở, nín thở. Thở là một phản xạ tự động nhưng ta lại có thể kiểm soát được hơi thở, nhịp thở, khác hẳn với các cơ chế tự động khác như của quả tim, mạch máu, dạ dày, gan ruột…hoạt động hoàn toàn ngoài ý muốn của ta. Cho nên ta có thể luyện thở được.

Buồng phổi của ta có khoảng 300 triệu phế nang, trải rộng ra ta có một diện tích rộng hơn 80m2, lớn hơn một phòng học. Mỗi khi ta hít phải không khí ô nhiễm bụi khói, vi khuẩn, thì lớp không khí ô nhiễm đó sẽ tràn ngập lên toàn bộ diện tích của phế nang. Khi còn là những lá phôi thì phổi và da có cùng nguồn gốc, do vậy mà sau này khi gặp lạnh tự nhiên ta sinh ra ho hen, đặc biệt người cao tuổi dễ bị viêm phổi do lạnh. Hệ thống hô hấp không chỉ có phổi mà còn có mũi, họng, thanh quản, khí quản cùng các cơ hô hấp mà cơ hoành là cơ trọng yếu nhất.

Ở mũi chúng ta chẳng hạn có một hệ thống mao mạch dày đặc để sưởi không khí, làm cho không khí ấm lại trước khi vào phổi. Gặp lạnh, ta sẽ bị ách xì, sổ mũi, nghẹt mũi vì các mao mạch trương nở. Không phải vô cớ mà người lớn tuổi thường khoác một chiếc khăn quàng cổ khi ra đường vì khi gặp lạnh chiếc khăn quàng sẽ giúp làm ấm mũi.

Những người cao tuổi còn khỏe mạnh, sáng suốt, làm việc không biết mệt là những người biết…thở. Họ có những phương pháp “bì truyền”thường được gọi là dưỡng sinh, khí công, thiền, yoga…Có khi ta còn nghe được những câu có vẻ huyền bí như “đưa hơi xuống huyệt đan điền…”Thực ra không có gì là bí hiểm cả mà hoàn toàn có cơ sở sinh học. Ta biết cơ hoành là cơ hô hấp chính nằm vắt ngang giữa bụng và ngực, “phụ trách” 80% khối lượng hoạt động hô hấp. Cơ hoành di chuyển lên xuống như một cái piston trong lồng ngực làm cho buồng phổi nở rộng hoặc thu hẹp thể tích. Do vậy khi ta hít sâu thì cơ hoành bị đẩy xuống đến tận…dưới rún, nơi được gọi là huyệt đan điền hay khí hải.

Như vậy “đưa hơi xuống huyệt đan điền” thực chất là hít sâu đẩy cơ hoành lên xuống mạnh hơn, cơ hoành di chuyển rộng hơn, nhờ đó sự thông khí sẽ tốt hơn. Càng lớn tuổi cơ hoành càng làm biếng, nên người lớn tuổi cần luyện thở, tập dưỡng sinh, thi` cơ hoành mới làm việc tốt hơn.

Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD) thường gặp ở người lớn tuổi, làm cho họ dễ mệt mỏi, hụt hơi, cũng như bệnh giãn phế quản làm cho họ khạc rất nhiều mỗi sáng. Ngày càng có nhiều người bị ung thư phổi do hút thuốc lá. Nhiều người già bị lao là nguồn lây bệnh trong gia đình mà không biết. Giữ môi trường trong sạch, tạo nhiều cây xanh bóng mát, gần gũi với thiên nhiên, tập thở đúng phương pháp, tránh thuốc lá..là những cách tốt nhất để biết ơn buồng phổi của ta vậy.

Lý Lập Ông, thế kỷ XVI, viết trong Nhàn tình ngẫu hứng: “Xét cơ thể con người, tai mắt mũi, tay chân, thân thể hết thảy đều cần thiết…chỉ có hai cái không cần thiết mà trời phú cho ta là cái miệng và cái bao tử, nguồn gốc tất cả những cái lụy của loài người từ xưa tới nay. Có cái miệng với cái bao tử nên sinh kế mới hóa ra phiền phức, sinh kế phiền phức mới sinh ra những mưu mô gian trá, mưu mô gian trá mới phải đặt ra hình pháp…”.

Lâm Ngữ Đường có lẽ cũng đống ý như thế nên ông cũng viết:“Chúng ta có một cái bao không đáy gọi là bao tử…Nó ảnh hưởng đến văn mình của nhân loại…Các hội nghị quốc tế căng thẳng đến thế nào, tới giờ cũng dừng lại để ăn….”. Rồi ao ươc: “Nếu con người có được cái diều như diều chim, có cái dạ dày của loài nhai lại chắc là không có tình trạng hiếu chiến, tàn ác vì loài ăn cỏ, ăn hạt đều hiền lành, loài ăn thịt đều hiếu sát”. Ông cũng đưa ra một nhận xét thú vị: “Gà trống cũng thường đá nhau nhưng không phải vì thức ăn mà vì gà mái. Con người mà có cái diều như gà thì chỉ còn những cuộc chiến nho nhỏ chứ không phải cần đến chiến tranh lớn để xuất cảng đồ hôp” . (Sống đẹp,  bản dịch Nguyễn Hiến Lê).

Thật tội nghiệp cho cái “bao không đáy” còn gọi là bao tử hay dạ dày của chúng ta!

Đó là một bộ phận quan trọng của hệ tiêu hóa, đảm nhận việc “nạp năng lượng”để ta duy trì sự tồn tại và hoạt động suốt cả cuộc đời. Cái bao không đáy đó thực ra nó đã phải làm việc căng thẳng vất vả, co bóp, nhào nặn thức ăn thức uống suốt ngày đêm để cung cấp cho ta những chất dinh dưỡng cần thiết cho cuộc sống. Nó làm việc âm thầm không hề kể công, hoàn toàn ở ngoài ý thức của ta vì khi nó nhào nặn co bóp như vậy ta không hề hay biết.

Để tiêu hóa được thức ăn, dạ dày phải tiết ra một chất acid mạnh mà nếu không khéo tự bảo vệ mình thì acid này sẽ tiêu hóa ngay chính bản thân nó, làm cho nó lở loét tùm lum mà ta gọi là loét bao tử (loét dạ dày). Thường nếu có lở loét thì dạ dày cũng âm thầm tự băng bó lấy cho mình, đến khi quá lắm thì mới kêu ca, lên tiếng, lúc đó ta có cái gọi là đau bao tử.

Nói chung ít khi ta thượng hại cái dạ dày của mình đừng nói chuyện biết ơn nó, trái lại ta sẵn sàng nhồi nhét vào đó càng nhiều càng tốt từ thịt cá voi đến rắn mối, thằn lằn, tác kè, chuột bọ, cào cào, châu chấu, nghêu sò ốc hến…Ta cũng sẵn sàng đổ vào hằng lít rượu đế, whisky, hằng két bia và vô số những chất độc hại khác như…thuốc trừ sâu, giun đầu gai v.v..Để ý một chút, ta thấy hệ tiêu hóa là một cái ống cơ dài từ miệng đến hậu môn, phình ra chỗ này, thắt lại chỗ kia để trở thành thực quản, dạ dày, ruột non, ruột già…Thức ăn thức uống đi xuyên qua cái ống đó là đã đi bên ngoài cơ thể, mà các bộ phận được phân công cắt xé, nghiền, nhồi trộn, nhào nặn, chuyển hóa, hấp thu..để đưa vào cơ thể sử dụng.

Cả một bộ máy làm việc quần quật liên tục không mệt mỏi như vậy mới có thể đáp ứng nhu cầu năng lượng của cơ thể hằng ngày. Ta không thể tưởng tượng rằng mỗi ngày có hơn cả lít nước bọt được tiết ra là nhằm giúp cho miệng không bị khô, hôi và giúp tiêu một phần thức ăn. Ở người lớn tuổi, nước bọt tiết ra ít đi nên dễ bị đắng miệng, khô miệng, ăn không ngon.

Hệ thống nhung mao ở ruột non ngoằn ngoèo nhiều lớpcó tổng diện tích lên đến 250m2, bằng cả cái sân quần vợt, để hấp thu các dưỡng trấp nuôi cơ thể trôi qua, với các tế bào hùng hục hoạt động ngày đêm để trao đổi chất, với vô số vi sinh vật li ti sản sinh ra các men tiêu hóa, các vitamin. Gan đổ mật vào ruột, tụy tạng tiết men và insulin mà nếu thiếu nó ta sẽ bị bệnh đái đường. Bất cứ có một trục trặc gì trên cái ống đó đều gây ra những rắc rối đáng tiếc như bị tắc nghẽn đâu đó chẳng hạn. Một người bị bón thường xuyên cũng làm cho cái ống bị nghẹt, dẫn đến hôi miệng, ăn mất ngon, ngủ không yên.

Lâm Ngữ Đường có một nhận xét khá thú vị: “Đối với tôi, hạnh phúc trước hết là vấn đề tiêu hóa. Ruột ta mà vận động điều hòa thì ta hạnh phúc, không thì ta khổ sở. Sự tình chỉ có vậy thôi!”. Mà thật, cứ thấy người nào mặt mày lúc nào cũng cau có, nhăn nhó, khó chịu đăm đăm…thì chắc là đã bị bón hoặc trĩ kinh niên rồi! Người lớn tuổi cũng cần phải được cung cấp năng lượng đầy đủ, cần tránh béo bệu nhưng cũng phải tránh cả suy dinh dưỡng – chủ yếu là do thiếu chất đạm.

Cũng không nên quá sợ Cholesterol vì có loại cholesterol tốt cần cho cơ thể. Nên dùng dầu thực vật. Các vitamin được cung cấp từ thức ăn như rau quả, trứng, đậu, cà rốt, rau muống, gấc…Để giữ khẩu vị được ngon vừa ý, cần thêm những gia vị mà người có tuổi vẫn quen dùng như tỏi, tiêu, ớt. Không nên kiêng cử quá đáng làm cho ăn mất ngon. Đậu nành có lẽ là một thứ thức ăn lý tưởng vừa cung cấp đạm thực vật lại có chất phytoestrogen là một loại kích thích tố nữ rất tốt để làm giảm tốc độ lão hóa.

Một bữa ăn gia đình đông vui có con cháu sum vầy thì dù là rau muống, kho quẹt, đậu hủ…cũng đem lại nhiều chất bổ dưỡng cả về tinh thần lẫn năng lượng cho người lớn tuổi. “Hãy cho tôi biết anh ăn gì, tôi sẽ cho anh biết anh là ai”. Lâm Ngữ Đường nói loài người có hai hạng, hạng ăn rau và hạng ăn thịt. Hạng ăn rau càng đông thì càng dễ có…hòa bình trên thế giới.

Rồi cái bọng đái nữa chứ. Phải bí đái một lần mới biết “giá trị”của cái bọng đái, mới biết ơn vô cùng khi có một cái bọng đái hoạt động bình thường, biết lúc nào thì phải chứa đựng, lúc nào thì phải co bóp, lúc nào thì mở cơ vòng và lúc nào phải đóng chặt lại. Thật là tai hại khi ở tuổi cao, cơ vòng bắt đầu hoạt động không tốt nữa, lúc cần đóng chặt thì nó lại mở ra, đặc biệt ở phụ nữ có tuổi.

Ở đàn ông, tuyến tiền liệt có thể phình to thành bướu chặn nghẹt đường lưu thông của nước tiểu, lúc cần tiểu lại tiểu không ra. Lại phải mổ, phải nong. Một kích thích quá mạnh như cười to, ho tràng dài hoặc vận động nhiều quá, cũng dễ bị đái són. Thuốc an thần, thuốc lợi tiểu sẽ làm cho đái són xảy ra thường xuyên hơn. Nói chung nếu tìm được nguyên nhân thì chữa trị không khó, đừng lúc nào cũng cholà tâm thần rồi bỏ mặc. Nên tập đi tiểu có giờ giấc, đừng đợi quá căng. Các loại tả lót thấm hút có thể dùng rất tiện cho người già khi đi lại tàu xe.

Cũng cần chú ý sắp xếp chỗ đi đại tiểu tiện sao cho thuận lợi, dễ đi, có đủ ánh sáng. Người mình thường coi chỗ tiểu tiện (toilet) như là một chỗ dơ bẩn xấu xí nên thường đặt ra phía sau nhà, xa nhà, trong khi đó thực ra toilet là một nhu cầu quan trọng của con người nên ở những khách sạn lớn, người ta bố trí toilet ngay trước phòng khách, sạch sẽ và thơm tho.

Mắt là giác quan quan trọng nhất của con người. Chăm sóc mắt là biện pháp nâng cao chất lượng cuộc sống. Có một quyển sách mà tác giả là một người mù, viết với lời tựa là “Nếu tôi được một ngày sáng mắt”! Những người bình thường có đôi mắt sáng nhiều khi không biết quý. Thử sống một ngày bịt kín hai mắt lại thì mới đánh giá được chất lượng cuộc sống nhờ đôi mắt.

Già thì mắt phải yếu đi, cảm giác về độ đậm cũng kém, thích nghi với bóng tối chậm và nhìn cố định không nét. Thủy tinh thể diều tiết kém nên không nhìn gần được, điều này ảnh hưởng chất lượng cuộc sống rất rõ, vì làm gì cũng phải đeo kiếng. Những nguyên nhân gây mù thường gặp là mắt hột, quáng gà, đục thủy tinh thể (cườm khô), và cườm nước (glaucoma). Theo Tổ chức Sức khỏe thế giới (WHO), người mù vì cườm khô đã chiếm hơn 40% số người già bị mù. Chín phần mười các trường hợp cườm khô là do tuổi già, cơ thể suy yếu; số còn lại là do các bệnh tiểu đường, chấn thương, suy dinh dưỡng…

Khi thấy mắt bị mờ dần, có đốm đen bay bay rồi cố định lại một chỗ, không đau nhức, không đỏ, tưởng là kính không đúng độ mà đo kính nào cũng không vừa thì phải nghĩ đến cườm khô. Hiện vẫn chưa có thuốc nào chữa được cườm khô, chỉ có cách là phải mổ để thay thủy tinh thể đục bằng một thủy tinh thể nhân tạo hoặc đeo kính để điều tiết. Hiện nay có những kỹ thuật mới để mổ cườm khô, đặt thủy tinh thể nhân tạo rất tiện lợi. Sau mổ, bệnh nhân có thể sinh hoạt lại bình thường ngay.

Riêng cườm nước là một bệnh hết sức nguy hiểm vì dẫn đến mù lòa. Nếu được phát hiện sớm thì có thể tránh được mù. Bệnh cườm nước cấp tính gây nhức đầu dữ dội, có khi nhức nửa đầu kèm theo ói mửa, mắt đỏ, căng cứng, con ngươi nở lớn. Trường hợp này phải đến ngay bệnh viện có chuyên khoa mắt. Dạng cườm nước mạn tinh tiến triển âm thầm, chỉ thấy hơi đau mắt, xốn mắt, mỏi mắt và mờ dần. Nhiều người tưởng tại mình có tuổi nên mắt kém, không đo nhãn áp để chẩn đoán kịp thời.

Người lớn tuổi cũng thường nghe kém, lãng tai. Lãng tai một chút cũng hay, khỏi phải nghe những lời nói xấu mình! Cái gì khoái thì nghe không thì thôi. Từ 65 tuổi trở đi có hơn một phần ba số người bị lãng tai. Nghe kém sẽ làm cho việc truyền thông khó khăn hơn, có thể gây nguy hiểm trong giao thông, đi lại. Ngày nay có những dụng cụ trợ thính dễ sử dụng và rẻ. Ở các nước phát triển cứ ba người có tuổi thì một người mang máy điếc, nhờ đó họ có thể giao tiếp tốt hơn và tham gia vào các hoạt động xã hội, giúp họ cảm thấy sảng khoái, không bị coi là tàn phế nữa.

Ở ta, nhiều người không ưa máy điếc vì nó ồn ào lại làm cho ta nghe rõ những “sự thật đau lòng”. Một vở kịch kể chuyện hai vợ chồng già, ông nói gà bà nói vịt nhưng rất hạnh phúc bên nhau, đến khi các con hiếu thảo gởi về cho mỗi người một cái máy điếc thì bắt đầu cãi vã nhau suốt ngày. Cuối cùng cả hai phải liệng cái máy điếc vào sọt rác!

“Chúng ta không chăm sóc bản thân mình mà để cho cơ thể làm việc đến hao mòn, vì vậy nó dễ bị hư hỏng sớm. Khi chúng ta còn khỏe mạnh, còn sung sức, thì chúng ta bóc lột ngay chính bản thân mìnhbóc lột các bộ phận trong cơ thể, bóc lột những khả năng của mình mà không hề cân nhắc, không hề nghĩ tới hậu quả. Ở lứa tuổi 50 tôi vẫn chưa chú ý lắm đến sức khỏe của mình…” Viện sĩ Misculine 90 tuổi viết như thế. Hiện nay mỗi sáng ông chạy bộ, tập thể dục đều đặn, chơi quần vợt, ăn uống điều độ. Ông nói “Tôi cảm thấy 30 năm trước đây tôi đã già yếu hơn nhiều so với bây giờ”!

   Trà xanh, rượu vang, ngô, khoai và sai lầm khi tập thể dục

   Trà xanh, rượu vang, ngô, khoai và sai lầm khi tập thể dục

Bài phát biểu chấn động về trà xanh, rượu vang, ngô, khoai và sai lầm khi tập thể dục

Giáo sư Tề Bá Lực vừa có bài nói chuyện về sức khỏe gây chấn động ở Trung Quốc bởi những thông tin không thể thiết thực hơn. Đây cũng là điều chúng ta cần biết sớm.

Giáo sư Tề Bá Lực là Trưởng khoa nội, Bệnh viện y học, Đại học Bắc Kinh (Trung Quốc), Tổng biên tập Tạp chí y học nước ngoài, Hội viên Hội y học Hoa Kỳ, thành viên Hội khoa học sức khỏe Trung Quốc. 

Dưới đây là bài trích dịch từ buổi nói chuyện mới đây của giáo sư Tề Bá Lực trong một cuộc hội thảo.

Nghiêm trọng và bất thường: Đa số đều chết do bệnh tật, rất ít người chết do tuổi già!

Trải qua hơn 6 năm làm việc tại Đại học Stanford, Mỹ, tôi vừa trở về (TQ) và muốn chia sẻ với mọi người rất nhiều những điều mới mẻ.

Theo kết quả điều tra dân số ở Bắc Kinh vừa công bố, chúng ta đã giành vị trí “quán quân” về lĩnh vực sức khỏe, trở thành nhà vô địch về bệnh cao huyết áp, và cũng chiếm vị trí đứng đầu về bệnh mỡ máu cao. Thật đáng tiếc khi nói ra điều này.

Bây giờ, tỷ lệ tử vong cao nhất là nhóm người ở độ tuổi từ 30-50. Tuổi tác chính là mục tiêu đáng giá nhất của đời người, mà mắc bệnh mỡ máu cao thì rất nguy hiểm.

Thế giới đã đưa ra một tiêu chuẩn cho tuổi thọ, người sống thọ là phải có độ tuổi cao gấp 5-7 lần tính từ thời gian trưởng thành hoàn thiện. Nghĩa là phải sống được từ 100-175 tuổi mới đúng.

Vậy tại sao chúng ta không đạt được con số đó? Lý do chính nằm ở chỗ chúng ta đã không coi trọng việc chăm sóc sức khỏe, vấn đề nghiêm trọng này phổ biến ở khắp cả nước. Ngày nay, đại đa số người đều chết do bệnh tật, có rất ít người chết do tuổi già.

Vấn đề rất nghiêm trọng như vậy, rất bất thường và cực đoan, đòi hỏi tất cả chúng ta phải khắc phục càng sớm càng tốt.

“Không phải là tôi sống thọ đâu, mà là mọi người chết quá sớm”!

Tuổi thọ của phụ nữ Trung Quốc trung bình thấp hơn phụ nữ Nhật tới tận 20 năm, đây là một sự khác biệt hoàn toàn, khoảng cách quá lớn và là điều không thể chấp nhận được!

Một kinh nghiệm tiên tiến của Nhật Bản trong việc chăm sóc sức khỏe đó chính là dựa vào cộng đồng. Họ tổ chức các buổi nói chuyện về sức khỏe hàng tháng như một lớp học, nếu ai không học thì sẽ phải học bù, tất cả đều phải học.

Tôi đã làm việc trong bệnh viện suốt hơn 40 năm qua, đại đa số bệnh nhân bị tử vong đều chết trong đau đớn. Hôm nay tôi nói điều này, với sự ủy quyền của Hội khoa học sức khỏe, Bộ y tế Trung Quốc, hy vọng mỗi người đều phải thật sự chú ý đến việc chăm sóc sức khỏe.

Liên Hiệp Quốc đưa ra một khẩu hiệu: “Đừng chết vì thiếu hiểu biết”. Một thực tế khác là nhóm trí thức như chúng tôi, có tuổi thọ trung bình chỉ 58,5 tuổi. Một người học sau tiến sĩ như tôi, từ bé đến lớn mất 29 năm đèn sách.

Vậy thì sẽ làm được gì nếu tuổi thọ trung bình chỉ như thế? Thậm chí, rất nhiều nhà khoa học không sống được qua cái tuổi thọ trung bình nêu trên!

Khi tôi ở Stanford (Mỹ), tôi đã tranh thủ đến nhà của tướng Trương Học Lương, tham quan phòng trưng bày sinh nhật 100 tuổi của ông ấy, tôi đã học được rất nhiều điều bất ngờ. Ngay từ khi bước vào cửa, nhìn thấy ông ấy rạng ngời, mắt không hoa, tai không điếc. Nhiều người hỏi rằng, thiếu soái ơi, sao ông sống thọ đến như vậy?

Ông vui đùa trả lời rất rõ ràng rằng, không phải là tôi sống thọ đâu, mà là mọi người chết quá sớm.

Tôi cũng đã từng gặp rất nhiều người, ví dụ như bà Tống Mỹ Linh, cũng sống rất thọ, đến hơn 100 tuổi. Tôi đặt câu hỏi, tại sao họ có thể sống như vậy mà chúng ta lại không? Tôi đã rất ngạc nhiên, nhiều người trong chúng ta lại còn nghĩ rằng, cuộc sống này chỉ là cõi tạm, suy nghĩ này thật đúng là nguy hiểm chết người.

Bà Tống Mỹ Linh sống thọ đến hơn 100 tuổi

Vậy mọi người đã biết chăm sóc sức khỏe thế nào chưa? Trong một cuộc hội nghị quốc tế về sức khỏe tại tiểu bang Victoria (Mỹ) có một tuyên bố với ba nội dung quan trọng: Thứ nhất là chế độ ăn uống cân bằng, thứ hai là vận động thể dục thích hợp, thứ ba là trạng thái tâm lý ổn định.

Về cách uống đúng

Trong hội nghị chăm sóc sức khỏe Quốc tế đã chia ra 6 nhóm thức uống quan trọng như sau: 

Trà xanh; Rượu vang đỏ; Đậu nành; Sữa chua (bạn cần chú ý là sữa chua, không phải sữa); Canh xương; Canh nấm.

Tại sao lại đề cập đến món canh nấm? Bởi vì nấm có thể cải thiện chức năng miễn dịch.

Thế còn canh xương? Trong canh này chứa chất keo mềm, có thể giúp ích cho việc kéo dài tuổi thọ, vì vậy các nước hiện nay còn có cả phố kinh doanh món canh xương, trong khi chúng ta chưa để ý đến vấn đề này, rất hiếm quán ăn như vậy.

Tại sao đề cập đến sữa chua? Bởi vì sữa chua là để duy trì sự cân bằng của vi khuẩn. Tức là tạo môi trường để vi khuẩn có lợi phát triển, vi khuẩn có hại bị triệt tiêu, ăn sữa chua có thể làm giảm tỉ lệ mắc bệnh. Chúng ta không phủ nhận tác dụng của sữa, nhưng so với sữa chua thì khác biệt rất lớn, chênh lệch tác dụng quá xa.

Bí quyết giúp bà Tống Mỹ Linh mắc ung thư từ tuổi 40 nhưng thọ đến 106 tuổi chỉ đơn giản là loại quả quen thuộc của mọi nhà?

Tại sao nên uống trà xanh?

Trà xanh có chứa phenol, mà phenol là chất có thể phòng ngừa ung thư. Trong tất cả các loại đồ uống thì trà xanh đứng vị trí số 1.

Nhật Bản luôn là nước làm công việc điều tra dân số đặc biệt tốt. Họ nói rằng kết quả điều tra dân số cho thấy những người trên 40 tuổi, không có ai trong cơ thể không chứa tế bào ung thư. Thế nhưng tại sao, có người mắc ung thư có người không? Điều này liên quan đến việc uống trà hay không.

Nếu bạn uống 4 cốc trà xanh mỗi ngày, các tế bào ung thư sẽ không phân chia, và thậm chí việc phân chia tế bào đó còn diễn ra chậm hơn 9 năm so với bình thường. Vì vậy, các sinh viên Nhật Bản đi học được khuyến nghị mỗi ngày nên uống một tách trà xanh.

Điều thứ 2 cần lưu ý là trà xanh có chứa flo. Từ thời cổ đại, con người đã biết và áp dụng điều này.

Người Nhật ngày nay đã xác định rất rõ, trà không chỉ làm chắc răng, mà còn có thể ngăn ngừa sâu răng và loại bỏ mảng bám trên răng. Bởi chỉ sau ăn 3 phút là mảng bám có thể tích tụ thành cao răng.

Bây giờ nhiều người trong chúng ta có hàm răng rất xấu, bởi không những không súc miệng bằng nước trà, thậm chí còn không súc miệng bằng nước lọc. Tôi nói thật, trong bệnh viện thì nha khoa là bộ phận bận rộn nhất, còn trong chính khoa Nha khoa thì bộ phận làm răng giả, trám răng luôn bận rộn nhất.

Hãy thử nghĩ xem, nếu răng bạn chắc khỏe, thì đương nhiên là sẽ sống trường thọ rồi. Vậy mà rất nhiều người không hiểu điều này. Thực ra bạn cũng không cần mất sức nhiều, chỉ ngậm một ngụm trà để cho mảng bám tan ra thôi, lại làm cho răng thêm chắc khỏe.

Thứ ba, bản thân trà xanh chứa chất cam ninh, chất này có thể cải thiện sự dẻo dai của các mạch máu, khiến cho mạch máu không dễ dàng bị phá vỡ.

Rất nhiều người ở khắp nơi đã phải đến Bắc Kinh để điều trị tai biến mạch máu não. Cứ trong 4 người chết tại bệnh viện thì có 1 người xuất huyết não, điều đó rất nguy hiểm. Bệnh xuất huyết não không thể chữa được, mà nó sợ sự tức giận. Chỉ cần bạn bực tức, đập bàn hay trừng mắt, là mạch máu não có thể bị vỡ.

Tôi vì thế mà giờ đây cũng đã chăm chỉ uống trà xanh, vì tôi sợ con mình cũng nóng giận. Các bạn ạ, ở độ tuổi của các bạn, cũng có thể uống trà được rồi, uống trà sớm, thì sau này có tức giận mà đập bàn trừng mắt, thì cũng không quá lo lắng (đứt mạch máu não).

Uống trà sớm thì sau này có tức giận mà đập bàn trừng mắt cũng không lo đứt mạch máu não

 Vì sao nói cần uống rượu vang đỏ?

Người Châu Âu dù là già trẻ trai gái mỗi ngày đều uống một chút rượu vang đỏ, vì sao lại làm thế? Đó là trên vỏ quả nho có một chất gọi là “resveratrol.” Đó là một loại chất có thể chống lão hóa. Đây cũng là một chất chống oxy hóa, người hay uống rượu này có thể giảm mắc bệnh tim mạch..

Thứ hai là nó có thể giúp ngăn ngừa chứng ngừng tim đột ngột. Chúng ta đều biết rằng, tim có thể ngừng đập bất kỳ lúc nào, có thể là do bệnh tim, cũng có thể là do bệnh huyết áp, vấn đề liên quan đến thực phẩm ăn uống.

Một vài ngày trước, tôi đã đến một trường Đại học sự phạm để dự hội nghị. Nghe kể rằng một tiến sĩ 35 tuổi, buổi sáng vẫn còn làm việc vui vẻ hoạt bát, buổi trưa đã ra đi do mỡ máu quá cao.

Tôi lại dẫn kết quả điều tra dân số của Bắc Kinh cho các bạn thấy, trong 2 người (viên chức) thì có 1 người bị mỡ máu cao, vậy là tỉ lệ 50%. Nguy cơ của người mắc mỡ máu cao chính là đột ngột bị ngưng tim.

Có một chàng trai trẻ 20 tuổi, khi hút máu ra kiểm tra thì thấy toàn mỡ bóng nhẫy, rất nguy hiểm. Chúng tôi hỏi anh ấy ăn thế nào, anh ấy bảo ăn rất tốt. Chúng tôi nói rằng, không phải rất tốt, mà rất không hợp lý.

Rượu vang đỏ còn có một tác dụng khác là làm giảm huyết áp và giảm cholesterol trong máu.

Rượu nho mỗi ngày không nên uống quá 300ml, rượu trắng không vượt quá 5-10ml, bia không quá 300ml. Nếu bạn vượt quá số lượng này là sai, không nhiều hơn số lượng này là tốt.

Một số phụ nữ hỏi rằng họ không biết uống rượu thì phải làm sao. Tôi trả lời, không uống được rượu thì có biết ăn nho không, nếu ăn nho có thể không bỏ vỏ không? Nho ở đây là nho đỏ nhé. Nho trắng không có chất này.

Về cách ăn đúng

Cơ thể con người cần có một môi trường kiềm thấp, vì vậy nên ăn nhiều rau củ quả, ngũ cốc.

  1. Ngũ cốc “báu vật” chính là ngô

Về tác dụng của ngô, Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ từng tiến hành khảo sát và thấy rằng những người Mỹ gốc da đỏ rất ít ai bị bệnh cao huyết áp, không ai bị xơ cứng động mạch, nguyên nhân là do họ ăn món lương thực chính là ngô.

Ngô chứa nhiều lecithin, acid linoleic, bột ngũ cốc… các chất này có thể không làm cho bệnh cao huyết áp và xơ cứng động mạch.

Sau cuộc khảo sát này, tôi ngay lập tức sửa chữa sai lầm của mình bằng cách mỗi ngày đều ăn cháo ngô, dù là đang sống 6 năm liên tục tại Mỹ.

Khi tôi 70 tuổi, rất năng động, tràn đầy năng lượng, giọng nói vang, sung mãn từ đầu đến chân, da dẻ hầu như chưa có nếp nhăn. Lý do là gì? Đó là tôi đã ăn cháo ngô, tin hay không thì tùy bạn.

  1. Kiều mạch

Tại sao nhắc đến kiều mạch? Bây giờ mọi người đang mắc bệnh “tam cao”, có nghĩa là, cao huyết áp, cholesterol cao, lượng đường trong máu cao. Kiều mạch là một thực phẩm có tác dụng “ba giảm” để chống lại bệnh tam cao trên.

Kiều mạch chứa 18% cellulose, làm giảm khả năng mắc bệnh ung thư đường tiêu hóa. Thống kê cho thấy, những người làm việc trong văn phòng khi mắc bệnh, có tới 20% bị ung thư đại trực tràng, ung thư ruột kết.

  1. Các loại khoai

Khoai lang, khoai mỡ, khoai tây là những loại củ đã được trình bày trong các hội nghị về tác dụng tuyệt vời của nó. Nguyên nhân là do đây chính là thực phẩm “3 hấp thụ” gồm hấp thụ nước, hấp thụ chất béo- đường và hấp thụ độc tố.

Khi hấp thụ nước, chúng sẽ làm nhuận tràng thông ruột, giảm mắc bệnh ung thư các cơ quan tiêu hóa như trực tràng, kết tràng.

Hấp thu chất béo và đường thì sẽ làm giảm nguy cơ mắc tiểu đường.

Hấp thu độc tố thì sẽ làm giảm các bệnh viêm nhiễm đường ruột, cũng là nguyên nhân gây u nhọt.

Tôi từng ở Mỹ và thấy rằng người dân ở đó họ cũng thích ăn khoai, ăn nhiều món ăn được chế biến từ khoai. Tôi rất hy vọng mọi người sẽ ăn nhiều khoai, coi khoai là một trong những món nên có trong bữa ăn hàng ngày.

>> Giáo   giải  sao khoai lang lại  thực phẩm chống ung thư tốt nhất thế giới. Coi tại :

http://tapchitrungnien.com/giao-su-ly-giai-vi-sao-khoai-lang-lai-la-thuc-pham-chong-ung-thu-tot-nhat-the-gioi.html

  1. Hạt kê

Trong cuốn sách “Bản thảo cương mục” nổi tiếng của Trung Quốc có ghi rằng, kê có tác dụng trừ ẩm, kiện tì, giúp giấc ngủ ngon và tâm trạng vui vẻ. Nhiều tác dụng như vậy sao bạn không ăn. Đặc biệt là những người làm việc văn phòng, chúng tôi khuyên bạn nên ăn để có giấc ngủ tốt.

Các bạn nên tin rằng, chăm sóc sức khỏe bằng thực phẩm quan trọng hơn chữa bệnh bằng thuốc. Câu nói này cũng do danh y Lý Thời Trân nói đấy, vì vậy ông ấy viết sách “Bản thảo cương mục” cũng toàn viết về tác dụng của thực phẩm tốt như một vị thuốc.

Vì sao tôi nói nên dùng thực phẩm thay thế thuốc, vì trong 10 loại thuốc thì 9 loại chứa độc. Tôi chưa từng nghe nói rằng uống thuốc có thể làm cho bạn khỏe hơn. Đến vua uống thuốc cũng không thể thành công, thì bạn cũng không thể làm được.

Điều tôi muốn nói rằng, tôi không nhấn mạnh hay phủ nhận việc uống thuốc, nhưng tôi phản đối việc “loạn uống”, tức là uống linh tinh, tùy tiện. Tôi chủ trương uống thuốc là phải đạt 3 tiêu chí “ngắn, cân bằng, nhanh”. Tức là uống thuốc trong thời gian ngắn thôi, và uống xong phải bình an khỏe mạnh hơn trước.

Cách tập thể dục đúng

Buổi sáng sớm tinh mơ tập thể dục là rất nguy hiểm. Khi thức dậy vào buổi sáng, đồng hồ sinh học của cơ thể đang ở mức thân nhiệt cao, huyết áp cao, áp suất trong thận đang cao hơn buổi tối tới 4 lần. Nếu chơi thể thao ở cường độ cao, rất dễ gặp vấn đề, dễ bị tim ngừng đập.

Chúng tôi không phản đối việc đi bộ buổi sáng, thực hiện các bài thể dục đơn giản, Thái cực quyền, khí công, nhưng nếu buổi sáng mà để người già tập thể dục với cường độ cao thì quả thật lợi bất cập hại, tỉ lệ tử vong vì nguyên nhân này rất cao.

Tuổi thọ không liên quan đến giàu nghèo và địa vị

Có người hỏi tôi, họ nghèo quá không có tiền mà chăm sóc sức khỏe thì phải làm sao? Tôi xin thưa, các tổ chức quốc tế điều tra cho thấy, những nhóm người trường thọ nhất trên toàn thế giới lại sinh sống ở những vùng nghèo khổ.

Bạn nghe xem có kỳ lạ không, những người sung sướng mỗi ngày ở trong phòng tiệc, ăn đủ thịt gà cá lợn, đi đâu cũng xe đưa rước, nhưng bụng lại to, tôi đã điều tra và thấy, họ chỉ sống không quá 65 tuổi.

Chúng ta biết rằng, người có quyền lực nhất là các vị hoàng đế, đa số chết trẻ. Chỉ có vua Càn Long là sống được 89 tuổi.

Ông là một người rất biết chăm sóc sức khỏe, trong nhóm những đời vua của Trung Quốc thì ông là quán quân sống thọ. Chúng tôi đã tìm kiếm tư liệu về ông và biết rằng, thứ nhất ông rất thích thể dục, thứ hai là ăn uống cẩn thận, thứ ba là hay đi du lịch, vì thế ông mới sống thọ.

Vậy người có quyền và tiền, không hẳn là người sống thọ, quan trọng nhất là cách chăm sóc sức khỏe. Vì vậy mà Liên hợp quốc mới nhấn mạnh, đừng chết vì thiếu hiểu biết.

 Lich ngủ để phục hồi nội tạng cơ thể

 Lich ngủ để phục hồi nội tạng cơ thể 

Ngủ sớm không những là liều thuốc thần cho nhan sắc mà còn có ý nghĩa quan trọng đối với sức khỏe mỗi người. Các cơ quan trong cơ thể, đặc biệt là nội tạng rất cần một giấc ngủ sớm và sâu để phục hồi sau thời gian làm việc mệt mỏi.

Dưới đây là lịch ngủ gồm các giờ tương ứng với từng cơ quan bên trong, giúp bạn hiểu rõ tác dụng của việc ngủ đến sự phục hồi của nội tạng cơ thể:

Từ nửa đêm đến đến 4 giờ sáng: là thời điểm tụy tạo máu vì thế phải ngủ sâu giấc, không nên thức khuya để quá trình tạo máu diễn ra một cách thuận lợi.

Từ 3-5 giờ sáng: Đây là khoảng thời gian phổi thực hiện quá trình đào thải chất độc có trong phổi ra khỏi cơ thể. Biểu hiện quá trình đào thải độc tố của phổi trong thời gian này là những cơn ho dữ dội nếu bạn đang mắc các bệnh về đường hô hấp, bởi hoạt động bài độc đã chạy đến phổi.

Từ 5-7 giờ sáng: Mỗi người có một thời gian thức dậy khác nhau, nhưng trong khoảng thời gian từ 5-7 giờ sáng các bạn nên dành cho việc đi toilet, để đào thải chất độc chứa trong ruột già ra khỏi cơ thể.

Nếu đại tràng không được bài độc và hồi phục tốt, độc tố sẽ tích tụ lại trong cơ thể. Đến một lúc nào đó bạn sẽ bị mọc mụn, xuất hiện các nốt thâm, và thậm chí tăng nguy cơ bị ung thư trực tràng. Vì thế, cố gắng đi đại tiện trong thời gian này, càng để muộn thì độc tích nhiễm càng nhiều.

Từ 7-9 giờ sáng: Lúc này ruột non hấp thụ chất dinh dưỡng nhiều nhất, cho nên cần phải ăn sáng đầy đủ, nên ăn những loại thức ăn tốt cho dạ dày như táo, củ cải,… Dạ dày là cơ quan tiêu hóa chính, là nơi dự trữ, vận chuyển và tiêu hóa thức ăn. Vì thế vào thời điểm này bạn có thể ngồi xổm và tập luyện thở bụng. Tập đều đặn hàng ngày giúp kích thích tuần hoàn máu dạ dày, kích thích thay đổi tế bào mới, tăng hiệu quả tiêu hóa cho dạ dày.

Những lưu ý để có giấc ngủ sớm và sâu:

– Tắm nước ấm trước khi ngủ, ăn các thực phẩm giúp ngủ ngon như hồ đào, hoặc uống 1 ly sữa ấm

– Một số động tác yoga có thể hỗ trợ giấc ngủ.

– Trước khi ngủ, mát xa một số huyệt ở đầu và chân cũng có tác dụng giúp ngủ ngon hơn.

– Khi ngủ nhất định phải tắt đèn, bởi ánh sáng đèn sẽ khiến não bộ bị kích thích, làm bạn khó ngủ hơn.

– Giữ cho đầu óc thoải mái, tránh suy nghĩ về những công việc hoặc các rắc rối trong cuộc sống. Có thể nghe một bản nhạc nhẹ để dễ dàng ngủ hơn.

– Từ 22 giờ đến 2 giờ sáng không chỉ là quãng thời gian cơ thể bài độc tốt nhất, mà còn là quãng thời gian dưỡng da tuyệt nhất. Bởi vậy. nếu bạn muốn có 1 cơ thể khoẻ mạnh và làn da sáng đẹp việc ngủ sớm là vô cùng quan trọng. 

Nếu muốn có một sức khỏe tốt, bạn hãy dành thời gian để chăm sóc và tuân thủ đúng lịch ngủ để phục hồi nội tạng cơ thể một cách hợp lí.

From: lucie1937 & NguyenNThu

Cười: Mười Thang Thuốc Bổ

Cười: Mười Thang Thuốc Bổ

Bác sĩ Nguyễn Ý Đức

“Laughter is the most inexpensive and most effective wonder drug”.

Bertrand Russel

Ta thường nghe nói: “Cười bằng mười thang thuốc bổ ”, “Cười là dược phẩm tuyệt hảo”, hoặc “Cười mang vui cho người, cho ta”..

Những ý kiến về sự ích lợi của nụ cười với sức khỏe này không phải là khám phá mới lạ, nhưng khoa học thực nghiệm ngày nay đã chứng minh các nhận xét đó là đúng.

Cụ Nguyễn Công Trứ của ta chẳng lấy nụ cười để giải cơn sầu:

“Ngồi buồn mà trách ông Xanh,

Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười;

Kiếp sau xin chớ làm người,

Làm cây thông đứng giữa trời mà reo”.

Vâng, làm cây thông ngạo nghễ vươn cao lên mà reo cười chẳng thú lắm sao.

Cụ Nguyễn Khuyến thì:

“Được thua hơn kém lưng hồ rượu,

Hay dở khen chê, một trận cười”

để xóa bỏ mọi tỵ hiềm trách móc khen chê.

Cụ Phan Bội Châu thì lấy nụ cười để xóa bỏ mọi dị biệt, oán thù giữa con người với con người:

“Bủa tay ôm chặt bồ kinh tế,

Mở miệng cười tan cuộc oán thù”

Nhưng nhân ái hơn vẫn là nụ cười của mẹ hiền:

“Ví mà tôi đổi thời gian được,

Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười” – Trần Trung Đạo

Friedrich Nietzche triết lý “Trên thế gian, con người chịu nhiều đau đớn quá ghê gớm khiến họ bắt buộc phải sáng tạo ra tiếng cười.”

Nhà nhân chủng học Francois Rabelais thì cho “Cười là đặc tính của con người”.

Triết gia Pháp Henri Louis Bergson thêm “ Biết cười và biết chọc cười là hai đặc tính của con người và là một hiện tượng tích cực của xã hội.”

Vậy Cười là gì nhỉ?

Theo Tự Điển Việt Nam của Nguyễn Như Ý, cười là “tỏ rõ sự vui vẻ, thích thú bằng sự cử động môi hoặc miệng và có thể phát ra thành tiếng”.

Các tác giả Lê Văn Đức và Lê Ngọc Trụ định nghĩa cười là “nhích môi, há miệng, nhe răng, phát ra tiếng hay không để tỏ sự vui mừng hay một ý tứ gì”.

Một tác giả khác giải thích “cười là một hành động tạo ra những âm thanh và cử động của mặt và thân thể, biểu thị một cách sôi nổi một sự thích thú, vui vẻ hoặc khinh bỉ”.

Cười là một động tác bẩm sinh, xuất hiện ở bất cứ em bé nào sanh ra được dăm tuần lễ, dù các em chẳng may có bị tật nguyền khiếm khuyết thính thị. Bé mới sanh 10 ngày tới sáu tháng chưa biết nhột mà cảm thấy khó chịu khi ta cù vào chân. Sau tuổi đó, khi cù thì bé lại lăn ra ngủ vì không biết cách đối phó. Mãi tới bốn tuổi bé mới biết nhột và cười khi ta cù gãi vào chân.

Nói chung, để được gọi là cười, phải có sự phối hợp của ba yếu tố: hơi thở thoát khỏi miệng từng hồi đứt đoạn; tiếng động do không khí chạm vào thanh quản và sự co giựt của bắp thịt trên mặt. Các bắp thịt này rất nhỏ, ngắn nhưng tương ứng với nhau: một cơ chuyển động thì các cơ khác cũng phụ họa theo.

Cười bắt đầu ở cửa miệng với sự nhếch mép làm chuyển động các bắp thịt ở miệng, mũi, má, quanh mắt. Chuyển động lan xuống khí quản, dây thanh âm, các bắp thịt ở bụng, hoành cách mô, phổi. Hơi thở thoát ra rồn rập và nếu kéo dài có thể đưa tới hụt hơi, ngộp thở.

Những kiều cười

Trên mặt có 15 cặp bắp thịt tham dự vào việc cười, trong khi đó thì có tới 72 bắp thịt cần được vận dụng để nhăn nhó, khó chịu. Y lý và võ thuật Đông phương cho là có cả trăm huyệt cười trên cơ thể, với ba huyệt chính: một nằm ở gan bàn chân, huyệt đại tiếu ở nách và huyệt kinh môn ở lưng.

Tùy theo các bắp thịt co mà ta có những nụ cười khác nhau:

nụ cười nửa miệng, cười miếng chi, chúm chím;

cười duyên, cười tình, cười con mắt có đuôi;

cười rúc rích với nhau như mấy bé gái nói vụng với nhau về mấy cậu trai cùng trường;

cười khì, cười hề hề thành thật vì vui không hậu ý, vô thưởng vô phạt;

cười khoái trá, cười giòn tạo không khí vui vẻ, sung sướng;

cười hóm hỉnh ranh mãnh nhìn vào mắt kẻ đối thoại như muốn tỏ rằng mình đã biết cái bí ẩn, bề trái của họ;

cười xòa, cười huề bỏ qua mọi căng thẳng cho xuôi công việc;

cười ngoại giao, cầu tài nịnh, cười lỏn lẻn, dã lã để được việc cho mình;

cười mát chế riễu, cười khẩy coi thường, cười nhạt không bằng lòng, cười quỷ quyệt ngọt ngào nhưng đầy âm mưu xấu;

cười tới chẩy nước mắt, vãi đái và đau cả bụng;

Lịch sử kim cổ đã có nhiều nụ cười đáng nhắc nhở như tiếng cười ô trọc, ngạo mạn củaVõ Tắc Thiên; cười khêu gợi của Dương Quý Phi; nụ cười thầm kín, huyền bí khi ẩn khi hiện trên bức tranh của thiếu phụ Joconde; nụ cười hứa hẹn của Điêu Thuyền khi chuốc rượu Lã Bố; cười vô tư, tự do của bầy trẻ vừa tan lớp học; cười đáng giá ngàn vàng của Bao Tự; cái cười khoái trá, liên tục đến chết của Trình Giảo Kim trước tình đời đen bạc tráo trở; cười hà hà, khanh khách, the thé rồi ằng ặc của Bành Trưởng Lão khi bị Hoàng Dung thôi miên; cười thỏa mãn của Ngưu Cao khi nhẩy xuống sông bắt sống được tướng địch Ngột Duật.. Hoặc

“Miệng cười bừng nở hàm răng lựu;

Sáng cả trời xanh mấy dặm trường”, qua thơ Huy Cận.

Và công dụng của Cười ra sao?

Kinh nghiệm dân gian Việt Nam vẫn nói “Cười bằng mười thang thuốc bổ.»

Cách ngôn Ái Nhĩ  Lan có câu “Một nụ cười thoải mái, một giấc ngủ ngon là các liều thuốc hữu hiệu nhất của các thầy thuốc.»

Voltaire đã có ý kiến «Nghệ thuật của y học là giữ cho người bệnh được thoải mái để cho thiên nhiên làm hết bệnh» Thiên nhiên đây phải chăng là nụ cười.

Đã có nhiều quan sát, nghiên cứu thực nghiệm về công dụng của nụ cười với sức khỏe.

1 – Ích lợi thể xác

a – Với bệnh Tim

Theo bác sĩ thần kinh tâm trí William Fry, chuyên viên về hài hước và sức khỏe, thì đã có những chứng minh khoa học là sự cười đùa thích thú kích thích đa số các hệ thống sinh lý trong cơ thể. Một cơn cười rung bụng làm tim đập mau hơn, máu lưu thông dễ dàng hơn, các bắp thịt vận động co duỗi tốt hơn. Nó giống như một sự vận động và sau trận cười ta cảm thấy thư giãn thoải mái. Những nụ cười  như vậy ngăn cơn suy tim bằng cách làm tâm thần thoải mái, nhẹ nhàng, tan biến buồn rầu, tức giận, giảm ứ đọng máu lưu thông tránh tai biến não, làm giảm khó chịu vì nan bệnh ung thư..

Trên Tạp san Y Học Hoa Kỳ JAMA ngày 12-7- 1984, bác sĩ Donald Black cho hay cơn cười vui tái tạo sự thăng bằng, kích thích máu lưu thông và tạo ra cảm giác thoải mái.

Tại Đại Hội lần thứ 73 của hiệp Hội Tim Hoa Kỳ tại thành phố New Orleans, Hoa Kỳ, ngày 15 tháng 11 năm 2000, bác sĩ chuyên khoa Tim Mạch Michael Miller trình bầy là người bị bệnh tim cười 40% ít hơn so với người cùng lứa tuổi không có bệnh tim. Họ thường ít nhận ra hoàn cảnh đáng cười hoặc là lợi dụng hoàn cảnh đó để thoát ra khỏi một khó chịu. Ngoài việc cười ít hơn , họ còn dễ giận hờn dù hoàn cảnh có tích cực, đáng vui. Theo bác sĩ Miller, cho tới bây giờ, để giảm nguy cơ lên cơn suy tim, ta thường giảm chất béo, vận động cơ thể, không hút thuốc lá. Nhưng trong tương lai, có lẽ lời khuyên để có một trái tim lành mạnh, sẽ gồm có vận động cơ thể, ăn uống đúng cách, giảm chất béo, không hút thuốc lá kèm theo một hoạt động hữu ích khác là cười đùa vui vẻ nhiều lần trong ngày.

Người ta chưa biết tại sao cười ngừa được bệnh tim nhưng chắc chắn là sự căng thẳng tâm thần có liên hệ tới tổn thương viêm thành mạch máu rồi chất béo đóng trên động mạch vành, đưa tới lên cơn đau tim. Nên nhớ một trong những nguy cơ của cơn suy tim là căng thẳng, lo âu.. Khi tươi cười thì ta cảm thấy tự tin, tích cực và kiểm soát được sự hoảng sợ và sẽ phục hồi mau hơn.

b – Với Huyết áp

Nụ cười làm hạ huyết áp. Khi mới cười thì huyết áp hơi nhích lên một chút. Nhưng sau một tràng cười, cơ thể đã thoải mái rồi thì huyết áp giảm xuống.

c – Tăng sức đề kháng

Cười tăng khả năng chống nhiễm trùng của cơ thể. Theo Hội Tiếu Trị Liệu American Association for Therapeutic Humor, cười tăng sản xuất T cell chống lại vi khuẩn, tăng sức đề kháng, tăng hóa chất tốt trong cơ thể.

d – Cười với viêm xương khớp

Nhà báo Norman Cousins bị bệnh viêm cứng khớp đốt xương sống. Ông ta thấy mỗi ngày khi cười rung bụng mươi phút thì giảm đau và ngủ thoải mái được hai giờ mà không cần dùng thuốc men gì. Theo Cousins, sự cười có tác dụng tốt vào tâm trí ông ta do đó giảm khó khăn bệnh hoạn. Cười làm thư giãn bắp thịt bằng cách tăng hóa chất catecholamine, hóa chất này lại kích thích tiết ra một chất giảm đau tự nhiên của cơ thể là endorphins.

đ – Cười giảm cơn đau

Nhiều bệnh viện đã áp dụng trị liệu bằng Cười như một thứ thuốc làm giảm đau đớn, lo âu ở bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Hiện nay có trên 1300 Câu Lạc Bộ Cười Laughter Club trên thế giới do bác sĩ Kataria bên Ấn Độ khởi xướng thành lập. Ta nhớ rằng có nhiều cơn đau cũng do cảm xúc mà ra và nếu ta ngâm mình trong sầu bi, tự trách thì cơn đau tăng, mà qua sự vui cười hớn hở thì đau cũng giảm lần.

e – Cười với hô hấp

Cười làm hô hấp tốt hơn và giảm thán khí trong máu; tăng cường hệ miễn dịch, có nhiều huyết cầu tố chống lại nhiễm hô hấp; cung cấp nhiều dưỡng khí cho não bộ, khiến ta suy nghĩ tốt hơn; giảm huyết áp, giảm u sầu; làm bắp thịt mạnh hơn. Có người đã nói rằng nếu ta thực hiện từ 100 tới 200 cơn cười mỗi ngày thì sẽ mang lại ích lợi cho cơ thể tương đương với mươi phút chạy bộ.

g – Cười với trí não

Những nụ cười giúp máu huyết lưu thông dễ dàng, do đó não cũng được nuôi dưỡng đầy đủ. Các chức năng của não hoạt động hữu hiệu hơn, con người tinh anh sáng suốt hơn.

h – Cười với vận động cơ bắp

Trong khi ta cười thì các bắp thịt ở hoành cách mô, lồng ngực, trên mặt, trong ruột… đều chuyển động và trở nên mạnh mẽ, dẻo dai hơn, tiêu hóa thực phẩm hữu hiệu, dưỡng khí vào phổi nhiều…Cười cũng giup tiêu hao một số năng lượng dư thừa nằm trong các tế bào mỡ ở bụng, ở mông, tương tư như một lúc đi bộ.

2 – Ích lợi Tinh thần

Victor Hugo có nói: «Tiếng cười là ánh nắng mặt trời làm tan biến mùa đông trên gương mặt lạnh như tiền».

Còn Arnold Glasgow thì  cho tiếng cười là viên thuốc an thần không có tác dụng phụ».

Các nghiên cứu cho hay, nụ cười làm giảm căng thẳng, làm tinh thần phấn khởi, làm thư giãn tâm hồn và giúp ta cảm thấy thoải mái.

Óc hài hước thay đổi thái độ con người. Họ trở nên nhãn nhặn, hiền hòa, dễ thương hơn. Không có óc hài hước, con người như ù lì, trì trệ, cau có.

Theo Joe Goodman, Giám Đốc Chương Trình Hài Hước Humor Project, thì một số kích thích tố tiết ra do căng thẳng đều bị cơn cười vui làm tan biến. Trong đời sống hàng ngày, ta không thể tránh được những phút căng thẳng, nhưng một cơn cười phá đều làm nó hết đi. Ta có thể tự hài hước mà không mất tiền mua, không cần gia nhập câu lạc bộ sức khỏe hoặc đi khám bác sĩ.. Ông ta đề nghị chúng ta lập một thư viện với nhiều phim, sách hài hước khác nhau. Khi thấy dấu hiệu buồn phiền thì vào coi một đoạn phim, đọc một đoạn văn vui, để rồi cười phá lên.

Freud coi cười là môn thuốc tẩy xổ ưu phiền.

Darwin coi cười là đối nghịch với khóc mà khóc là dấu hiệu của phiền não, đau đớn.

Từ lâu, các nhà y học đã nhận thấy rằng những bệnh nhân yêu đời, tự tin và hy vọng đáp ứng thuận tiện hơn với điều trị và mau lành hơn người lúc nào cũng u sầu, than thân, nản lòng.

Voltaire có ý kiến tương tự: “Có người cười như lên cơn động kinh; người ta cũng nói có kẻ chết vì cười; điều này tôi không tin lắm nhưng chắc chắn là có nhiều người chết vì sầu thảm”.

Tác giả Nguyễn Gia Thiều cũng đã viết:

“Giết nhau chẳng cái lưu cầu,

Giết nhau bằng cái u sầu độc chưa”.

3 – Cười với tương quan xã hội

Nhà văn tiền phong Nguyễn Văn Vĩnh thì: “Việt nam ta có một thói lạ là thế nào cũng cười. Người ta khen cũng cười, người ta chê cũng cười. Hay cũng hì mà dở cũng hì; phải cũng hì, quấy cũng hì. Nhăn răng hì một tiếng, mọi việc hết nghiêm trang.”

Cười làm ta tự tin, yêu đời hơn, tăng giao hảo với mọi người. Nơi làm việc mà có sự hòa thuận, vui vẻ thì nhân viên làm việc với nhiều hiệu năng, giảm căng thẳng, tăng sản xuất và tăng tình cảm đẹp giữa người này với người khác.

Nụ cười có sức mạnh hàn gắn mọi xích mích, bất hòa, đổ vỡ vì nụ cười mang con người xích lại với nhau, tạo ra quan hệ tốt. Có người đã nói «Nụ cười là khoảng cách ngắn nhất giữa hai con người».

Cười cũng cho ta một khoảng cách để lùi lại, một thời gian để suy nghĩ và đối phó với khó khăn rồi tiếp tục tiến tới.

Làm sao để có nụ cười

Cười là một xúc động lành mạnh dễ lan truyền, chứ không nguy hiểm như lây lan cúm gia cầm, cúm người. Đây là một hoạt động giải trí tự nhiên, không tốn tiền, không có tác dụng xấu, thích hợp cho mọi người, mọi tuổi. Chỉ một nụ cười nhỏ nhưng niềm vui có thể lan truyền khắp trái đất.

Cho nên khi thấy một nụ cười, hãy tiếp nhận, đừng để nó lạc lõng và hãy tạo ra một dịch cười, khiến mọi người cùng nhiễm cái vui. Cũng may là rất ít người miễn nhiễm, dị ứng với cười, dù là đến từ ai.

Để có óc hài hước, có nụ cười:

Mỗi ngày hày tìm kiếm cơ hội để cười

– Tăng tiếp xúc với nguồn hài hước

– Mỗi ngày dành mươi mười lăm phút để cười

– Khi nghe một câu chuyện cười thích thú thì ghi lại

– Cười VỚI mọi người chứ không cười VỀ người ta. Người với người khác làm tan băng giá mà cười (diễu) về người khác là tạo ra băng đá.

– Tránh nói chuyện buồn

– Cười khi thấy thích hợp

– Học cười ở trẻ em : tới tuổi mẫu giáo, các em cười 300 lần mỗi ngày, còn người lớn giòi lắm chỉ cười được 17 một ngày. Liêu có hà tiện quá không nhỉ ?!!

Kết luận

Nói về ích lợi của Cười đối với cơ thể thì nhiều vô tận.

Xin kết luận với câu nói của Steve Bhearman: “Hài hước có sức mạnh chữa trị rất lớn đối với xúc động. Ta không thể vừa tức giận, sợ hãi, đau đớn khi ta đang ôm bụng cười phá lên.”

Và của Đức Đạt Lai Lạt Ma: “Nếu ta duy trì một tình cảm thân ái và đầy tình thương thì tự nhiên cửa lòng ta mở rộng. Qua cánh cửa đó, ta sẽ đối thoại dễ dàng với mọi người. Ta sẽ thấy rằng họ cũng như ta và từ đó ta sẽ sẵn sàng liên hệ với họ và tạo ra một tình bạn tốt, sẽ bớt đi sự e dè, không còn cảm giác sợ hãi, nghi ngờ, bất an”.

Người Nhật mỗi buổi sáng đều chào đón bình minh với lời cầu nguyện và vỗ tay, như để khơi động mở màn cho một ngày mới. Chỉ với vỗ tay là tiếng gọi thể xác bừng tỉnh, làm ta thấy vui vẻ, sung sướng.

Giá kề, ai cũng làm được như vậy, thì thế giới sẽ tràn ngập những nụ cười…

Bác sĩ Nguyễn Ý-ĐỨC

Texas –Hoa Kỳ

Thuốc Aspirin, Một Muỗng Muối, Và 10 Ngàn Bước Chân – BS Hồ Ngọc Minh

Thuốc Aspirin, Một Muỗng Muối, Và 10 Ngàn Bước Chân

– BS Hồ Ngọc Minh

1. Uống thuốc Aspirin không có lợi cho người cao tuổi.

Nhiều triệu người trên thế giới đang uống thuốc Aspirin mỗi ngày để giảm nguy cơ bị bệnh tim mạch, bệnh ung thư các loại và cả khả năng tránh bị bệnh mất trí nhớ. Tuy nhiên, có phải lúc nào cũng đúng như thế hay không?

Một nghiên cứu mới đây, với kết quả đăng trên tờ báo y khoa New England Journal of Medicine cho thấy uống thuốc Aspirin liều lượng thấp không có lợi ích thực tiển cho người cao tuổi, vốn đã mạnh khỏe, ít bệnh tật. Nghiên cứu nầy theo dõi trên 19,000 người trên 65 tuổi ở hai nước Mỹ và Úc.

Tuy có nhiều bằng chứng cho thấy, uống thuốc Aspirin mỗi ngày có thể giảm nguy cơ tái phát cho những người đã từng bị đột quỵ tim hoặc bị tai biến não do bị nghẽn mạch máu não, nhưng thuốc không tăng tuổi thọ cho người trên 70 tuổi. Sau 5 năm theo dõi, những người tham gia cuộc nghiên cứu này, cho dù uống thuốc Aspirin mỗi ngày, vẫn không giảm nguy cơ bị đột quỵ tim hay bị tai biến não, hoặc sống lâu hơn mà không bị mất trí nhớ. Cho những người cao tuổi, tương đối mạnh khỏe, nguy hiểm của việc uống thuốc có thể xảy ra, cụ thể là việc chảy máu đường ruột. Riêng với những người trên 73 tuổi, thuốc Aspirin còn tăng nguy cơ tử vong vì bệnh ung thư ruột già, một tí tị so với người không uống thuốc: 5.9% so với 5.2%.Điều nầy có nghĩa là, hàng triệu người cao tuổi, trên 65, trên toàn thế giới đã và đang uống thuốc Aspirin mà không có lợi ích gì cả.

Bài học rút tỉa ở đây là, trên 70 tuổi, thất thập cổ lai hy, thì nên tránh sử dụng nhiều thuốc men không cần thiết. Trong các bệnh “ba cao một thấp,” có lẽ thuốc quan trọng nhất phải uống thường xuyên là thuốc trị cao huyết áp. Phần còn lại, tăng cường vận động có thể giảm thiểu tối đa bệnh tật. Vận động tốt nhất cho người cao tuổi là đi bộ.

2. Đi bộ bao nhiêu thì đủ?

Cách đây 10 năm tôi tình cờ đọc một bài báo trong khi đi máy bay qua Hồng Kông. Nội dung bài báo nói về chuyện đi bộ 10 ngàn bước mỗi ngày của các cụ người Nhật và những kết quả tốt về sức khỏe thu lượm được. Thế là từ ấy, tôi quyết tâm đạt cho được chỉ tiêu 10 ngàn bước mỗi ngày.

Trong những năm gần đây, “luật” đi bộ 10 ngàn bước mỗi ngày đã hằn sâu vào nếp sống vui sống khỏe trên toàn thế giới. Hàng triệu người mang FitBit hay các dụng cụ tương tự để đếm bước chân khi đi bộ. Con số 10 ngàn bước thật ra không dựa trên một bằng chứng khoa học nào cả, mà xuất phát từ một quảng cáo khoảng thập niên 1960 bên Nhật. Lợi dụng thời điểm Thế Vận Hội Tokyo năm 1964, hãng Yamasa ra đời thiết bị đếm bước chân, tiền thân của Fitbit ngày nay, tên gọi là “manpo-kei,” dịch nghĩa là “thước đo 10 ngàn bước chân.” Một thời gian sau đó, một nghiên cứu của trường đại học Kyushu University of Health and Welfare, cho thấy trung bình một người Nhật đi bộ khoảng 3,500 đến 5,000 bước chân mỗi ngày và nếu con số này tăng lên đến 10,000 thì nguy cơ bị bệnh tim mạch có thể giảm đi. Thế là tổ chức Y Tế Thế Giới WHO, cũng như Hội Tim Mạch Hoa Kỳ và Bộ Y Tế Hoa Kỳ đề xuất ra chỉ tiêu 10 ngàn bước chân mỗi ngày.

Một số nghiên cứu gần đây cho thấy con số bước chân nỗi ngày để đủ giảm nguy cơ bệnh tật về tim mạch, tiểu đường, ung thư, nằm trong khoảng từ 6,000 đến 8,000 bước chân. Nếu đi bộ trong vòng 30 phút mỗi ngày sẽ đi khoảng 7,500 bước chân. Một khuyết điểm khác của luật 10 ngàn bước chân mỗi ngày còn tùy thuộc vào tốc độ đi nhanh hay chậm. Đi nhanh một tí, tăng nhịp tim trên mức bình thường có thể quan trọng hơn là tổng số bước chân. Nhanh bao nhiêu thì đủ? Theo ước tính, tốc độ lý tưởng tối thiểu là 100 bước mỗi phút. Nói chung, đi bộ càng nhiều càng giảm cân và giảm nguy cơ bị bệnh tim mạch. Những người đi bộ dưới 5,000 ngàn bước mỗi ngày dễ bị tăng cân, dễ bị bệnh xốp xương, yếu bắp thịt, và bệnh tiểu đường. Tuy nhiên nếu chưa quen đi bộ thì cũng nên cẩn thận không nên làm quá sức mình để đạt cho được 10,000 bước mỗi ngày.

3. Ăn bao nhiêu muối mỗi ngày thì vừa đủ?

Trong nhiều thập niên qua, lời khuyên cử muối có thể không đúng, dựa trên các nghiên cứu gần đây. Khi theo dõi trên 95,000 người, cho thấy, mỗi ngày có thể ăn khoảng 2 muỗng rưỡi muối vẫn không có ảnh hưởng đến áp suất máu. Trong khi đó lời khuyên hiện nay là dưới một muỗng muối, tức là 5 gram muối mỗi ngày. Tổ chức Y Tế Thế Giới WHO còn khuyên nên giới hạn xuống nửa muỗng muối mỗi ngày để tránh bệnh cao huyết áp và tai biến não.

Trên thực tế, 90% dân số thế giới ăn khoảng dưới một muỗng muối mỗi ngày, chỉ trừ có dân Châu Á, vùng Thái Bình Dương trong đó có Việt Nam. Người Việt Nam có thể nói là một trong những dân tộc ăn mặn nhất thế giới vì sống gần biển và có một bờ biển khá dài so với mật độ dân số. Cho dù nghiên cứu nầy cho thấy ăn mặn gấp đôi tiêu chuẩn cũng không hề hấn gì, nhưng đối
với người Việt Nam thì nên trừ hao, vì chỉ trong khoảng năm giọt nước mắm đã có tương đương khoảng ¼ muỗng muối, và tỉ lệ phần trăm người Việt bị bệnh cao huyết áp rất cao, cũng vì ăn mặn.

BS Hồ Ngọc Minh

Nhịn đói và nhịn khát được bao lâu thì tử vong?

Nhịn đói và nhịn khát được bao lâu thì tử vong?

Một người có thể nhịn đói được khoảng 3 tháng trước khi nguy hiểm đến tính mạng. (Hình minh họa: Getty Images)

LTS: Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh được biết trong cộng đồng người Việt nhiều năm qua với chuyên khoa về hiếm muộn, vô sinh, và lựa chọn trai gái theo ý muốn. Ông đã từng làm nghiên cứu về bệnh hiếm muộn, và các bệnh ung thư của phụ nữ tại National Cancer Institute trực thuộc National Institutes of Health. Bác Sĩ Minh là Board Certified về Obstertrics, Gynecology và Reproductive Endocrinology Infertility. Phòng mạch tọa lạc trong khuôn viên bệnh viện Fountain Valley, tại 11180 Warner Ave., Suite 465, Fountain Valley, CA 92708. Số phone liên lạc: (714) 429-5848, trang nhà: www.bacsihongocminh.com.

Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh

Câu hỏi mà nhiều người vẫn thắc mắc là, người ta có thể nhịn đói hay nhịn khát được bao lâu thì nguy hiểm đến tính mạng?

Nếu giả sử bạn muốn nhịn đói?

Trong vòng từ một đến hai ngày sau bữa ăn cuối cùng, cơ thể sẽ cạn kiệt nguồn đa đường gylycogen chứa trong lá gan và bắp thịt. Phần lớn năng lượng cần thiết sẽ được đáp ứng bằng cách đốt lượng mỡ béo dự trữ thành ra chất ketones. Vấn đề là tế bào máu và tế bào não không thể sử dụng chất ketones biến ra từ mỡ, mà phải cần đến đường glucose. Để có được glucose, cơ thể phải đốt, tiêu thụ bắp thịt. Vì thế những người nhịn đói lâu ngày sẽ vừa mất mỡ và mất bắp thịt, có khi mất nhiều bắp thịt hơn là mỡ. Cũng vì lý do này, nhịn đói dài hạn để xuống cân không thể là phương pháp an toàn và khôn ngoan cho lắm.

Trong trường hợp một người có nhiều mỡ hơn trung bình, thuộc loại trên cân, vẫn có thể “đói đến chết” nếu không có đủ bắp thịt để cho cơ thể “ăn khi đói”. Ví dụ, trái tim là một khối bắp thịt, mà nếu mất bắp thịt thì tim sẽ yếu và sẽ ngừng đập. Vì thế, để khỏi nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta chỉ có thể nhịn đói tối đa khi trọng lượng cơ thể giảm đi còn một nửa, bất kể trong lượng ban đầu.

Cơ thể con người thường xuyên mất nước, vì thế uống một ly nước một ngày sẽ không đủ cung ứng cho nhu cầu. (Hình minh họa: Getty Images)

Do đó tối đa, một người có thể nhịn đói được khoảng 3 tháng trước khi nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, một và trường hợp, nếu thỉnh thoảng có được tiếp tế thêm chút đồ ăn, nhất là từ protein thì có thể kéo dài thêm chút đỉnh. Nói chung, nếu có nhiều mỡ thì mức độ sống còn sẽ đỡ hơn là người ốm một tí.

Trên đây là nói đến trường hợp tận mạt như bị đói trên biển hay trên hoang đảo chẳng hạn. Bình thường, một người có thể nhịn đói được ba tuần lễ mà không nguy hiểm. Thí dụ như ngài Mahatma Gandhi đã nhịn đói nhiều lần trong đời, mỗi lần liên tục trong 21 ngày mà vẫn không hề hấn gì.

Chết đói là một chuyện, nhưng chết khát là một vấn đề khác.

Tối thiểu 60% trọng lượng cơ thể người ta là nước, và mỗi từng tế bào trong cơ thể cần đến nước để hoạt động. Nước giúp cho chất nhờn trong các khớp xương không bị khô, giúp điều hòa thân nhiệt qua tuyến mồ hôi và hơi thở, và còn giúp giải trừ chất độc cũng như chất uế.

Tối thiểu thời lượng mà cơ thể có thể chịu đựng khi không có nước là một tuần lễ, dựa trên quan sát về những người cuối đời, khi mà nguồn tiếp tế nước và thức ăn bị cúp.

Tuy nhiên, nói một tuần cũng là hơi nới tay một chút, vì những bệnh nhân cuối đời thi thoảng cũng còn được tiếp liệu chút đỉnh thức ăn để cầm chừng. Thường thường, mức chịu đựng tối đa là 3 đến 4 ngày, như khi bị khát dưới ánh nắng mặt trời chẳng hạn.

Những gì xảy ra khi ta bị thiếu nước?

Chúng ta mất nước cho dù ngồi không một chỗ, qua mồ hôi, hơi thở, và tiểu tiện hay đại tiện. Trong trường hợp vận động nhiều, một người có thể mất đi từ 1 đến 1.5 lít nước trong vòng một tiếng đồng hồ qua mồ hồi xuất ra. Nếu không được bồi hoàn kịp thời, thể tích nước cơ thể sẽ hao hụt nhanh chóng, và có khi làm tuột áp suất máu. Khi mà lượng máu không thể luân lưu trong cơ thể, áp suất máu giảm tối đa, nhiệt độ cơ thể tăng vọt, nguy cơ tử vong sẽ tăng cao.

Cơ thể con người thường xuyên mất nước, vì thế uống một ly nước một ngày sẽ không đủ cung ứng cho nhu cầu. Thể tích nước tối thiểu cần khoảng độ 8 ly nước, bao gồm cả nước có trong thức ăn. Khi mất nước quá 10% sức nặng của cơ thể, cơ thể ở trong tình trạng nguy cập, nếu không thay đổi kịp thời, tử vong khó tránh khỏi.

So ra, nhịn khát dễ chết và còn mau chết hơn là nhịn đói. Nói như thế không có nghĩa là chúng ta nhịn đủ thứ đến mức độ nguy hiểm, nhất là người lớn tuổi khi mà nguồn dự trữ năng lượng không còn sung mãn nữa. Cũng vì thế, bình thường, ta không nên để thiếu nước. Đồ ăn có thể có chứa nước, nhưng nước uống là nguồn tiếp liệu đơn giản nhất, lại quan trọng nhất và tốt nhất. (BS. Hồ Ngọc Minh)

Nhà khoa học đoạt giải Nobel sinh học tiết lộ bí quyết sống thọ, cốt lõi không phải trong ăn uống và luyện tập

 Ăn ngon, mặc đẹp, nhà cao, cửa rộng, dầu có thật nhiều tiền, giàu có, có tập thể dục đều đặn mà tâm không bình an, tối không ngủ được, quá nhiều ưu phiền thì phải sinh bịnh mà chết sớm. 

Nhà khoa học đoạt giải Nobel sinh học tiết lộ bí quyết sống thọ, cốt lõi không phải trong ăn uống và luyện tập

 

 

  

Ngày nay người ta đều cố gắng nghiên cứu xem nên ăn gì, uống gì bổ dưỡng để hạn chế bệnh tật, tăng cường tuổi thọ. Tuy nhiên nhà khoa học nổi tiếng này lại chia sẻ bí quyết khác hẳn: Một người có thể sống thọ hay không không phải do ăn uống hay vận động mà bởi “cân bằng tâm lý”.

TS. khoa học Elizabeth Helen Blackburn (Ảnh: Famous People)

Elizabeth Helen Blackburn, sinh ngày 26 tháng 11 năm 1948 là nhà nghiên cứu sinh học người Mỹ gốc Australia của trường Đại học California tại San Francisco. Bà nghiên cứu đoạn telomere (những trình tự lặp lại của DNA ở các đầu mút của nhiễm sắc thể), một cấu trúc ở đuôi nhiễm sắc thể có nhiệm vụ bảo vệ nó. Blackburn cùng với Carol Greider đã khám phá ra telomerase, enzym cung cấp cho telomere. Vì những nghiên cứu này bà đã được trao giải Nobel sinh lý và y khoa năm 2009 cùng với Carol Greider và Jack W. Szostak. Bà cũng hoạt động trong lĩnh vực đạo đức y khoa và từng là một hội viên trong hội đồng tổng thống về đạo đức sinh học.

Theo TS. Blackburn để có thể sống thọ chế độ ăn uống hợp lý chiếm 25%, các nhân tố khác chiếm 25%, và tác dụng của trạng thái cân bằng tâm lý chiếm tới 50%.

“Hormones stress” sẽ gây hại cho cơ thể

Theo Hoàng đế nội kinhBách bệnh sinh vu khí dã. Nộ tắc khí thượng, hỉ tắc khí hoãn, bi tắc khí kết, kinh tắc khí loạn, lao tắc khí háo… tạm dịch: Trăm bệnh sinh tại khí. Giận thì khí tăng, vui thì khí trở lại bình thường, buồn thì tạo kết, kinh sợ thì khí loạn, lo lắng thì khí bị hao tổn… Bởi vậy Đông y chữa bệnh trước tiên cần điều chỉnh “nhân tâm”.

Áp lực tâm lý là nguyên nhân của 65 – 90% các loại bệnh tật (Ảnh: eli-mt.com)

Y học hiện đại phát hiện rằng, có đến 65 – 90% các loại bệnh tật của chúng ta như ung thư, xơ cứng động mạch, huyết áp cao, loét dạ dày, kinh nguyệt không đều… đều liên quan tới áp lực tâm lý. Những loại bệnh này được gọi là chứng bệnh do tâm và thân.

Con người lúc vui vẻ, cơ thể tiết ra hooc-môn có ích là dopamine… Hooc-môn có ích làm cho tinh thần thả lỏng, mang lại cảm giác hưng phấn, khi đó tâm và thân đều trong trạng thái thoải mái, các chức năng của cơ thể phối hợp nhịp nhàng, cân bằng, tăng cường sức khỏe.

“Mục tiêu” có thể thúc đẩy sức sống của sinh mệnh

Theo kết quả nghiên cứu mới nhất của các nhà khoa học: Sống có lý tưởng có mục tiêu sẽ tạo ra một loại cảm xúc mạnh mẽ có lợi đối với sức khỏe. Những truy cầu mong muốn trong cuộc sống hằng ngày sẽ quyết định tâm tính và theo đó sẽ quyết định tới tâm sinh lý của chúng ta.

Sống có lý tưởng, mục tiêu sẽ đẩy lùi mọi loại bệnh tật

Một nhà khoa học người Anh đã tiến hành khảo sát những người trong độ tuổi 40- 90 trong 7 năm: kết quả phát hiện nhóm người sống không có mục tiêu rõ ràng tỉ lệ tử vong do bệnh tật, tự sát, xuất huyết não cao hơn gấp đôi so với nhóm người sống có mục tiêu rõ ràng. Không những vậy sau khi về hưu không có mục tiêu sống sẽ khiến tinh thần và sức khỏe suy giảm mạnh.

Tại sao lại như vậy? Nguyên nhân bởi nếu một người sống không có mục tiêu thì “chết” sẽ là mục tiêu duy nhất trong cuộc đời. Từ đó cơ chế tự hủy trong tiềm thức sẽ lặng lẽ khởi động khiến sức khỏe bạn ngày càng sa sút. “Mục tiêu” ấy cũng nhất định phải thiết thực bởi nếu không sẽ khởi tác dụng phụ. Học ca hát, nhảy múa, đánh cờ… đều có thể trở thành mục tiêu trong cuộc sống của bạn bởi chúng đều rất có khả thi.

“Giúp người làm vui” thực sự có tác dụng trị liệu

John Davison Rockefeller (1839 – 1937) là nhà công nghiệp người Mỹ, người đóng một vai trò quan trọng trong ngành công nghiệp dầu mỏ thời sơ khai cũng là người sáng lập công ty Standard Oil. Sau quãng thời gian ngắn tận hưởng niềm vui từ việc tích lũy tiền bạc, ông bị các loại bệnh tật dày vò đau khổ tới tột cùng. Đến lúc này ông nhận ra tiền bạc không thể mang lại sức khỏe khôn thể giúp ôn có những thanh thản trong cuộc sống nên quyết định dành 40 năm cuối đời tập trung vào các hoạt động từ thiện. Hoạt động này có liên quan chủ yếu đến ngành giáo dục và sức khỏe cộng đồng. Ông cũng dùng gần hết tài sản của mình cho các hoạt động này đồng thời cũng tìm cách giúp đỡ những người có hoàn cảnh sống khó khăn. Điều này giúp tâm hồn ông trở nên thanh thản qua đó tình hình sức khỏe không tốt của ông biến chuyển dần tốt đẹp và sống thọ tới gần 100 tuổi.

Giúp người làm vui là một phẩm chất tốt đẹp trong cuộc sống (Ảnh: baomoi.com)

Các nhà nghiên cứu phát hiện, việc trợ giúp “vật chất” cho người khác có thể làm giảm tỉ lệ tử vong xuống 42%; ủng hộ tinh thần có thể giúp giảm tỉ lệ tử vong xuống còn 30%.

Để tìm hiểu rõ nguyên nhân của vấn đề này, một nhà nghiên cứu y học người Mỹ đã thực hiện cuộc nghiên cứu với đối tượng nghiên cứu là 106 học sinh ở độ tuổi 20 tuổi chia làm 2 nhóm: Một nhóm tình nguyện làm việc thiện, một nhóm dự bị. Sau 10 tuần nhà nghiên cứu phát hiện các loại chứng bệnh viêm nhiễm, cholesterol và cân nặng của nhóm làm việc thiện đều thấp hơn nhóm dự bị.

Tại sao giúp đỡ người khác lại có thể chữa bệnh?

Thường xuyên giúp đỡ người khác sẽ giúp bạn cảm thấy tự hào và vui vẻ khó diễn đạt thành lời, theo đó làm giảm hormone gây căng thẳng, kích thích các “hormone có lợi”. Chuyên gia bệnh tâm thần và truyền nhiễm thậm chí còn nhận định: Dưỡng thành thói quen vui vẻ giúp người là cách tốt nhất để thoát khỏi u buồn và cũng có thể chữa lành mọi bệnh tật.

David Hamilton, tác giả cuốn sách: “Why Kindness Is Good For You” tạm dịch: Tại sao lòng tốt luôn mang đến hạnh phúc cho bạn đã từng lí giải: Đôi khi chỉ một hành động nhân đạo bé nhỏ nhưng mang lại lợi ích to lớn cho cả người cho và người nhận. Lòng tốt không chỉ mang đến cho chúng ta nhiều niềm vui giúp ta thoát khỏi mọi bệnh tật mà còn giúp nhiều người xoa dịu nỗi đau.

Gia đình hòa thuận bí quyết hàng đầu để sống thọ (Ảnh: hk01.com)

Gia đình hòa thuận bí quyết hàng đầu để sống thọ

Theo kết quả một cuộc khảo sát với 268 sinh viện nam của trường đại học Harvard: Điều thật sự quan trọng trong cuộc sống một người chính là có mối quan hệ xã giao với người khác. Thiếu các mối quan hệ xã hội sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe và điều đó cũng giống như hút thuốc mà không vận động.

Kết quả của đề tài nghiên cứu của một chuyên gia tâm lý học người Mỹ có tựa đề “Quan hệ giữa tính cách và trái tim” được thực hiện trong 25 năm cho thấy : Người có lòng dạ hẹp hòi, coi trọng nặng nề về danh lợi, tâm chứa đầy hận thù thì tỷ lệ tử vong lên đến 14%; mà người có lòng dạ rộng rãi, vui vẻ giúp người, tính cách hiền hòa thì tỷ lệ tử vong chỉ có 2.5%.

Đưa ra lý giải về vấn đề này nhà tâm lý chia sẻ: Các mối quan hệ xã hội và gia đình không tốt sẽ làm người đó mang đầy phẫn nộ, oán hận, bất mãn trong tâm từ đó sẽ khiến thần kinh giao cảm thường xuyên trong trạng thái kích thích. Từ đó adrenalin và hormones stress sẽ bài tiết ra nhiều hơn làm nảy sinh các loại bệnh tật. Gan liên quan mật thiết đến sự điều tiết lượng tuần hoàn máu. Nếu tâm trạng không tốt, tức giận uất ức, cũng có thể ảnh hưởng gan, gây ra tác hại cho chức năng gan.

Hãy biết cho đi yêu thương để nhận lại yêu thương

Chính trị gia Quản Trọng thời Xuân Thu Chiến Quốc từng nói: Thiện khí nghênh nhân, thân như huynh đệ; ác khí nghênh nhân, hại vu qua binh tạm dịch: Dùng thiện ý đối đãi với người sẽ thân như anh em; đối xử ác ý với người khác sẽ có hại như việc binh đao.

“Yêu thương cho đi để nhận lại” bởi thiện lương và lòng tốt cũng giống chiếc Bumerang (một loại vũ khí độc đáo có hình chữ V. Điều đặc biệt của loại công cụ này là, khi được phóng đi nếu không trúng đích nó sẽ quay trở lại chân người ném). Thiện lương của chúng ta cũng giống như vậy nếu bạn trao đi yêu thương dùng thiện ý đối đãi với người khác sẽ nhận lại sự yêu thương và phước báo.

Lòng tốt là chiếc Bumerang, trao gửi thiện lành nhất định sẽ có phúc báo

Những cạnh tranh khốc liệt của cuộc sống hiện đại làm áp lực tinh thần của chúng ta cũng theo đó mà gia tăng. Thường xuyên căng thẳng mệt mỏi sẽ sinh ra nhiều loại cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng lớn đến sức khỏe và tuổi thọ.

Qua chia sẻ của TS. sinh học chúng ta có thể thấy điều quyết định thọ mệnh dài hay ngắn của đời người không chỉ phụ thuộc vào chế độ ăn uống và vận động, mà còn là điều ẩn sâu trong tâm hồn của mỗi người. Đó chính là: tôn trọng, giúp đỡ người khác, biết ơn, bao dung, hài hước, tâm thái hòa ái tích cực vui vẻ. Điều này cũng hoàn toàn phù hợp với quy luật dưỡng sinh của cổ nhân, đó là sống hiền hòa thuận với đất trời, với tự nhiên.

Theo Secretchina

Kiên Định

QUỶ ÁM VÀ BỆNH TÂM THẦN

QUỶ ÁM VÀ BỆNH TÂM THẦN

Lương Huỳnh Ngân, M.D

Trần Mỹ Duyệt, Ph.D

Bài viết sau đây là một chia sẻ vừa có tính cách riêng tư và cũng vừa có tính cách nghề nghiệp. Một người bạn, Lương Huỳnh Ngân, bác sỹ gia đình nhiều năm kinh nghiệm đã từng hành nghề tại Pháp và mới đây về hưu tại Việt Nam gửi tôi, với đề nghị cùng tôi chia sẻ thêm về đề tài:   

Quỷ ám hay bệnh tâm thần ?

Có một thời gian cộng đồng chúng tôi xôn xao vì chị H chia sẻ với anh chị em xin cầu nguyện cho gia đình chị. Vốn nhà chị được xây trên một miếng đất vùng ngoại ô Sài gòn khi xưa là một nghĩa địa. Bấy lâu nay chị chịu một tình cảnh vô cùng khổ sở.

Chồng chị nghiện rượu ngày nào cũng say xỉn, ăn nói bừa bãi. Điều tệ hại nhất là đứa con 14 tuổi của chị bị « Quỷ ám » . Mỗi lần chị lấy sách Thánh Kinh ra đọc là nó «quậy» phá la lớn tiếng, «bỏ ngay sách đó xuống »  …từ mấy tháng nay, giờ đến trường nó đi đâu chị cũng không biết. 

Gia đình tìm hết thầy này, thầy nọ làm phép, cầu nguyện trừ Quỷ nhưng vô hiệu. Anh chị em khuyến khích nhau cầu nguyện cho gia đình chị, xôn xao bàn tán.

Tuy ở xa nhưng tôi cũng đến thăm và với bản năng méo mó nghề nghiệp quan sát và hỏi tận tình từ đầu các hiện tượng.

Cách đây hơn hai năm cháu từng có những «cơn» ăn nói hồ đồ và nhất là bị nhà trường từ chối không nhận nữa.

Sau một thời gian được một bác sĩ tâm thần khi xưa làm việc tại bệnh viện chuyên khoa Biên Hoà chữa trị. Một thời gian theo thuốc tâm thần cháu được bình phục đi học bình thường trở lại, nhưng mỗi tháng phải lên Biên Hoà tái khám. Sau đó gia đình quá bận ngưng thuốc chữa trị. Cháu vẫn khoẻ đi học bình thường sau hai năm cháu mới có những phản ứng như nói trên.

Lúc bấy giờ gia đình không nghĩ đến tiền sử tâm thần. Trong lúc quá đau khổ vì, một đàng người chồng cũng gây rối. Đứa con gái lớn và mẹ mới nghiệm ra lý do nhà xây trên đất nghĩa địa, xin đây đó trừ Quỷ… 

Sau khi theo lời khuyên của tôi chị đem đứa trẻ trở lại Biên Hoà chữa trị vài tháng sau mọi chuyện đã ổn trong nhà và nhờ lời cầu nguyện của cộng đồng và sự bình an trở lại cho chị và đứa con gái lớn, chồng chị nay đã cai rượu, cả nhà giữ đạo sốt sắng như một gia đình Kitô hạnh phúc.

Tóm lại mỗi trường hợp khó phân biệt, người Công Giáo chúng ta có may mắn trong một giáo phận có một linh mục được Giám mục giao nhiệm vụ trừ Quỷ. Nên cố gắng tìm gặp, không phải nhất quyết để trừ Quỷ nhưng trước tiên xin giúp nhận định có phải bị Quỷ ám hay bệnh tâm thần. 

Tôi không phủ nhận có ma Quỷ và những người bị Quỷ ám. Nhất là Giáo hội ý thức điều đó cho nên thường trong giáo phận có linh muc trừ Quỷ. 

Tuy nhiên trước khi vị linh mục này can thiệp  thì biết bao nhiêu người, tiếc thay là tín hữu có những nhận định không dựa trên Giáo lý GHCG và Thánh Kinh : Sau khi chết không phải linh hồn con người muốn đi đâu thì đi, hiện về quấy nhiễu hay trợ giúp người thân !

Sau khi chết linh hồn con người chỉ có trong ba trạng thái : Sách Giáo Lý GH Công Giáo số 1022 nói rõ

– Mỗi người, ngay sau khi chết, lãnh nhận trong linh hồn bất tử của mình sự trả công muôn đời cho mình trong cuộc phán xét riêng, cuộc phán xét đó quy chiếu đời sống họ với Đức Kitô, để họ phải trải qua việc thanh luyện, hoặc họ được lập tức được vào hưởng phúc trên trời, hoặc họ lập tức luận phạt muôn đời.

 Có những trường hợp không dễ phân biệt hiện tượng do tâm lý rối loạn ; một hiện tượng tâm thần hay hay do thần dữ, hoặc Thần Linh tác động.

Tôi có một trải nghiệm khó quên sau một ngày tham dự với nhóm Thánh Linh Âu châu tổ chức tại Colmar một thành phố Pháp cạnh biên giới Đức : người thì té ngã khi linh mục trình hào quang Thánh Thể, người thì « nói tiếng lạ », người thì « cười như điên »  (Fou rire ) hay khóc không ngừng được…Tôi có học trong Đại Học y khoa một ít về thôi miên, nên thấy phương pháp hành sự khá giống.

Ra về tôi có hỏi một LM Dòng tên, ngài nói chung không nói về nhóm Thánh Linh, có một dấu hiệu rõ là thần dữ: khi đương sự nói thứ tiếng mà trước kia không bao giờ học. Thế nhưng có khi họ nói thứ tiếng mà cả mình cũng không hiểu thì khó biết !

Tôi vẫn hoang mang tự hỏi làm sao nhận định một hội đoàn, một phong trào hay một cá nhân nào dưới tác động của thần dữ hay không, cho đến khi có lời giải đáp của Đức Cố Giám Mục Mai Thanh Lương, từng có nhiệm vụ thiêng liêng tối cao đối với  người Việt ở nước ngoài. Ngài nói

« khi những người ấy hay tổ chức ấy làm cho chúng ta gần Chúa hơn là có dấu ấn của Chúa Thánh Thần,

còn ngược lại hãy cẩn thận !»

Thật vậy ranh giới giữa bệnh tâm thần và Quỷ ám rất mập mờ, nhưng sai lầm đáng tiếc thường  trong hướng bệnh tâm thần mà bó tay cho là Quỷ ám, trong lúc y khoa ngày nay có thể giúp nhiều bệnh nhân… ít nữa trong các nước văn minh.

Nói về tâm thần không thể không đề cập đến các bệnh tâm thần ở Việt nam. 

Người bác sĩ ở Pháp vốn có một chương trình đào tạo về bệnh tâm thần còn sơ đẳng đối với nghề bác sỉ đa khoa, còn ở VN thì không thể có tĩnh từ gì miêu tả sự yếu kém của đại đa số bác sĩ, được đào tạo bởi những bậc thầy chỉ tôn thờ duy vật chủ nghĩa. Tất nhiên là có một số bác sĩ giỏi về các phân khoa khác như phẫu thuật, chỉnh hình…

Cách đây 60 năm bọn trẻ quậy phá chúng tôi thường vào cuối « nhà thương » Cần thơ trêu chọc các bệnh nhân tâm thần bị nhốt như thú dữ, thì nay thấy cảnh ấy nhân lên gấp ngàn lần khi tôi đi cùng nhóm học viên lớp Giáo Lý Tân tòng Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn thỉnh thoảng lên cái gọi là «Bệnh Viện tâm thần»  gần Thủ Đức.

Hơn 1800 «bệnh nhân » bị nhốt trong hai khu nhà chỉ có khung sắt chung quanh làm tường. Đoàn Giáo Lý sinh được chia làm hai nhóm.

Một nhóm cắt tóc cạo râu những người giống như trong các phim về thời đồ đá ;

nhóm kia mang bao tay và dụng cụ sức ghẻ ngứa những người gần như trần truồng mình đầy ghẻ…

Các bạn biết trong cái «bệnh viện»  tâm thần cho 1.800 bệnh nhân ấy có bao nhiêu bác sĩ không ?

Thưa chỉ có người giám đốc có «bằng cấp» bác sĩ !

 Những gì tôi chia sẻ trên đây gần như chỉ là một biếm hoạ về ma Quỷ, anh chị và tôi xem ra ít khi phải đối diện.

Nhưng Thánh Phêrô cảnh giác hơn, có lời khuyên chúng ta : «Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma Quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé »  (1Pr5, 8)

Các chuyên gia về trừ Quỷ của Giáo Hội như cha Juan José Gallego, Dòng Đa Minh, cũng rất cảnh giác, cha là chuyên gia trừ Quỷ thuộc Tổng giáo phận Barcelona ở Tây Ban Nha.

Ngài nói kiêu căng ngạo mạn là tội mà ma Quỷ thích nhất, hình như chúng ta thường gặp hơn trong mọi cộng đồng, nhất là cộng đồng Kitô, thứ mà ma Quỷ ghét nhất.

Góp ý và nhận định

Anh Ngân mến,

 Đề tài chúng ta đang nêu lên đây là một đề tài phức tạp và tế nhị.

 Phức tạp vì nó liên quan đến hai ngành học đều mang đặc tính siêu hình gồm tâm linh học, và tâm thần học.

Phức tạp vì hễ một vấn đề nào khoa học không giải quyết được, hoặc không giải quyết đúng mức nó liền được chuyển qua cái nhìn tâm linh lệch lạc, cuồng tín, hay mê tín: điên loạn.

Nhưng theo quan niệm của người mình, hễ điên loạn, tâm thần thì dính dấp tới ma quỷ, và được gọi chung là quỷ nhập hay quỷ ám.

 Tế nhị vì khi phân tích, nhận định về đề tài này ít nhiều có đụng chạm đến tôn giáo, đến niềm tin.

Thêm vào đó, như anh nhận định về khả năng đào tạo, chuyên môn của những người mà hiện nay tại Việt Nam gọi là những bác sỹ tâm lý, bác sỹ tâm thần.

 Tuy nhiên, vì ích chung, chúng ta cũng nên một lần trao đổi với nhau với hy vọng khai quang phần nào cái nhìn về tâm lý, tâm thần, và hiện tượng thần linh.

QUỶ NHẬP

Trong thực tế có hiện tượng quỷ nhập không ?

Thưa có.  Thánh Kinh cũng viết về hiện tượng quỷ nhập (Mt 8:28-32, Mc 1:23-27, Mc 7:24-30, Lc 9:37-42).

 Theo thông thường, trong hiện tượng Quỷ nhập bao giờ cũng có hai yếu tố: yếu tố quỷ và yếu tố đối tượng của việc nhập hồn. Thánh Kinh đã trưng dẫn yếu tố con người và trong đó có trường hợp một đàn heo.

 Khi quỷ nhập vào một người, nó làm cho hành động nhân tính của người đó biến thái và bị sai khiến.

Thí dụ, la hét, cào cấu, xùi bọp mép, mắt long lanh, đỏ hoe. Hoặc nhảy vào lửa, nhảy xuống ao, nói năng thiếu kiểm soát, đôi khi nói tiếng lạ, nói những điều xem ra có vẻ tiên tri.

Nhưng sau những lúc như vậy, khi trở lại con người bình thường, người đó không còn nhớ gì những việc mình làm, những gì mình nói.

Trong tâm bệnh, hội chứng Tâm Thần Phân Liệt(schizophrenia) có thể được coi như một hội chứng liên quan đến quỷ ám.

Nó xảy ra khi bệnh nhân nói bằng những âm thanh khác lạ,hành động quái lạ, thiếu kiểm soát. Một người trước đó lịch sự, tử tế, nói năng khôn ngoan, bỗng trở nên hung dữ, ngôn từ thiếu kiểm soát, đôi khi lăng mạ và xúc phạm đến cả Thiên Chúa.

 Trong một số trường hợp, những người bị quỷ ám có thểnghe tiếng nói bảo họ giết người này người khác, hoặc làm một số hành động tội lỗi.

Những hành vi thiếu kiểm soát, những ước muốn không kiềm chế để hại chính cả mình

đều có trong những triệu chứng của Tâm Thần Phân Liệt.

 Nhưng rõ ràng nhất có thể nói về những người bị quỷ ámđó là những kẻ cuồng dâm, bạo dâm, và những hình thức dâm dục cuồng loạn, những người thờ Satan, những người tự nguyện tôn thờ Satan như các thầy bói toán, phù thủy, những người xử dụng bùa ngải, thư ếm… Tất cả họ là những môn đệ của Satan. 

 Quỷ ám có thể được biết tới qua nhiều hình thứ. Nhưng chính cốt của hành động quỷ ám là làm cho giảm giá trị, hoen ố, và phá hủy một cách tinh vi con người là tạo vật được tạo dựng giống hình ảnh của Thiên Chúa. Đó là tất cả những gì mà Satan muốn làm: Chống lại Thiên Chúa qua con người là hình ảnh của Ngài.

 Tuy nhiên, những trường hợp quỷ ám lại xem ra đang gia tăng trong sinh hoạt tâm linh của nhiều người đang ở mức báo động.

Theo bác sỹ Valter Cascioli, phát ngôn viên của Hiệp Hội Quốc Tế Những Chuyên Gia Về Quỷ Ám (International Association of Exorcists, AIE), sau khi hiệp hội kết thúc phiên họp thuờng niên thứ 12 tại Roma từ 20- 25 tháng 10, 2014, những trường hợp quỷ ám đang gia tăng khắp mọi nơi. Điển hình là trò chơi cầu cơ.

 Vẫn theo ông, “Bất kỳ sự tham gia nào vào những điều huyền bí, dù là thụ động, vẫn có thể là một thảm họa và nên phải từ chối và tránh xa.”

 Giáo Lý Công Giáo, dậy rằng tất cả những hình thức bói toán nhằm biết vận mệnh tương lai, đều trái nghịch với lòng tôn kính và phó thác cho một mình Thiên Chúa. Những cách thực hành ma thuật hoặc phù thủy nhằm có một quyền hành bí ẩn đối với đồng loại, đều nghịch với đức thờ phượng như “Xem tử vi, coi chiêm tinh, xem chỉ tay, bói theo điềm hay xin xâm, dùng người ngoại cảm…” (Đoạn 2116 bản tiếng Anh (CCC) *  

BỆNH NHÂN TÂM THẦN

Là những người bị ảo tưởng, ảo giác, ảo ảnh làm lu mờ,giảm thiểu tư tưởng và ý chí tự do. Họ còn bị những triệu chứng như trầm cảm, chán nản, mất ý chí, thất vọng, tự kỷ, muốn tự tử… Tất cả những yếu tố ấy là căn tố dễ dàng cho việc quỷ ám.

Hoặc cũng có thể những bệnh nhân này bị nhầm tưởng và bị đối xử như quỷ ám.   

Sức khỏe tâm thần là gì?

Sức khỏe tâm thần thuộc về sức mạnh tâm lý và cảm xúccủa mỗi người. Có một sức khỏe tâm thần tốt sẽ giúp hướng dẫn cuộc sống hạnh phúc và những mối giây liên hệ tốt đẹp. Nó giúp con người nhận diện những dấu hiệu và khả năng thắng lướt những khó khăn trong khuôn mặt cuộc đời.

Sức khỏe tâm thần có thể ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, bao gồm những biến cố cuộc đời và ảnh hưởng di truyền.

Tâm bệnh là gì?

 Tâm bệnh là một từ mang tính cách rộng bao gồm nhiều tình trạng khác nhau ảnh hưởng đến suy nghĩ và cảm tình của bệnh nhân. Nó cũng có thể ảnh hưởng đến khả năng duy trì, điều hành thông qua từng ngày trong cuộc sống. Những yếu tố khác từng ảnh hưởng đến tâm bệnh gồm: 

 -genetics (di truyền)

-environment (môi trường)

-daily habits (thói quen hằng ngày)

-biology (Sinh học)

Y khoa trị liệu

Vì tâm thần là một căn bệnh như những căn bệnh thể lý, do đó, để trị liệu những căn bệnh về tâm thần, ít nhất có những loại thuốc sau:

 -Antidepressants.

-Anti-anxiety medications.

-Mood-stabilizing medications.

-Antipsychotic medications.

Mỗi loại thuốc được dùng để trị liệu một hội chứng tâm thần. Bệnh nhân có triệu chứng bực bội, khó chịu phải kê toa khác với bệnh nhân hốt hoảng, sợ hãi.

Tương tự bệnh nhân thay đổi tâm tính và thái độ phải có thuốc riêng khác với những bệnh nhân có những hội chứng muốn tự tử, nghe tiếng nói trong đầu bảo giết người này, người khác, tự nhận mình là tổng thống Hoa Kỳ, và được nói chuyện với Chúa, Phật…

Có những mũi thuốc giá hàng ngàn đô la khi cần phải chích cho bệnh nhân tâm thần. Trong các nước có ngành y khoa tân tiến, các bệnh tâm thần tuy chưa có đồng thuận 100% về nguyên nhân, nhưng đã có những phương pháp chữa trị hiệu quả cho nhiều bệnh.

 Vì thế, mỗi căn bệnh phải được chẩn đoán theo từng mức độ từ nhẹ, đến trung bình, và nghiêm trọng. Mỗi một liều lượng thuốc phải tuân theo sự theo dõi của bác sĩ tâm thần trên từng bệnh nhân. Hàng ngày bệnh nhân còn được theo dõi sức khỏe thể lý như cân đo sức nặng, áp huyết máu, và nhịp mạch tim để phù hợp với liều lượng thuốc.

Tóm lại, trong một bệnh viện tâm thần, ngoài các bác sỹ tâm thần còn có sự cộng tác tích cực trong phương pháp chữa trị hiệu quả cùng với các bác sỹ tâm lý, y tá, cán sự xã hội, và những y công làm thành một hội đồng trị liệu thường xuyên theo dõi bệnh nhân.

Bác sỹ Tâm Thần và Bác sỹ Tâm Lý

Bác sỹ Tâm Thần và Bác sỹ Tâm Lý khác nhau thế nào?

Bác sỹ Tâm Thần (Psychiatrist) là một y sỹ, một bác sỹ y khoa thực thụ với huấn luyện chuyên môn để ngăn ngừa, chẩn bệnh, và chữa trị các bệnh tâm thần. Những bác sỹ tâm thần là những nhà chuyên môn về tâm bệnh, hiểu rõ, cho toa chữa trịcác hội chứng tâm thần.

Các bác sỹ tâm thần cho toa, nhưng các bác sỹ tâm lý (psychologist) không cho toa.

Bác sỹ Tâm Lý (psychologist) là một nhà tâm lý học được huấn luyện, và đào luyện chuyên môn để thẩm định, cố vấn, và trị liệu các hội chứng về tâm lý. Họ có thể chuyên môn hơn về tâm lý. Trong khi trị liệu bệnh nhân, họ không được cho toa, nhưng có thể góp ý kiến với bác sỹ tâm thần về một bệnh nhân mà cả hai cùng chữa trị.

EM BÉ NÀY CÓ BỊ QUỶ ÁM HOẶC TÂM THẦN KHÔNG?

Qua những chi tiết được nêu lên trong câu truyện, theo tôi ngoài việc chẩn đoán và trị liệu về tâm thần, em bé cũng cần được theo dõi về tình trạng tâm lý nữa. Có thể em bị những dấu hiệu của tâm thần khiến mẹ và chị em vội vã cho là bị quỷ ám.Hoặc cũng có thể ma quỷ lợi dụng những tâm lý bất ổn của em để ảnh hưởng đến những hoạt động của em.

Tôi đưa ra nhận xét này với lý luận là nếu bị Quỷ ám thì em phải được trừ Quỷ sao lại đưa đi bác sỹ tâm thần?

Và tại sao sau thời gian uống thuốc tâm thần thì em trở lạibình thường?…

Dù sao, tôi vẫn nghĩ rằng, trong những yếu tố bệnh lý hoặc quỷ ám của em có yếu tố tâm lý.

Ở tuổi 14, một em có những phản ứng nổi loạn bằng lời nói, hành động, và những tư tưởng chống đối là chuyện bình thường. Chống đối ở nhà, chống đối ở học đường.

Tôi không biết những người trong gia đình này đã hiểu được em bao nhiêu, đã dành bao nhiêu thời giờ với em, và đã làm gì hơn là nhồi nhét vào đầu em những lý thuyết và đạo lý Thánh Kinh vừa xa vời, vừa không dễ dàng chấp nhận với tuổi trẻ.

Nếu em bị khích động la lên “bỏ ngay sách đó xuốngkhông đủ điều kiện để kết luận em bị quỷ ám.

Ngoài ra còn có thêm yếu tố gia đình.

Hỏi rằng em đi đâu sau khi rời nhà?

Nếu bị quỷ ám thật, có thể em đi vào nghĩa địa. Cũng rất có thể đi theo bạn bè, bị dụ dỗ vào con đường hút sách, và tập tành lối sống thoát ly gia đình.

Những phản ứng này là chuyện thường xảy ra cho các em ở tuổi vị thành niên trước những khủng hoảng của gia đình.

Thêm vào đó là yếu tố thuốc. Các bệnh nhân tâm thần không khác gì những bệnh nhân cao máu, cao mỡ, tiểu đường. Họ cần được theo dõi và uống thuốc đều đặn.

Một bệnh nhân tâm thần nếu sau khi rời bệnh viện mà lơ là hoặc bỏ thuốc vài tuần là căn bệnh có thể tái phát. Bởi thế, các bệnh nhân này phải được thường xuyên theo dõi và uống thuốc theo lời khuyên của bác sỹ.

Cũng có thể, sau khi xuất viện, cần được trị liệu thêm với bác sỹ tâm lý.

Nhưng tôi đồng ý với anh, ở Việt Nam lúc này kiếm được một bác sỹ tâm thần và một bác sỹ tâm lý đúng nghĩa cũng giống như “mò kim đáy biển”. Các “bác sỹ” xã hội chủ nghĩa với khả năng huấn luyện, chuyên môn, nhất là kiến thức về y khoa rất yếu. Đây không biết có phải là hậu qủa của thuyết “hồng hơn chuyên” không?

Trong khi thẩm định những bệnh nhân được đi theo cha mẹ, họ hàng qua Mỹ với dạng “tâm thần” hoặc “tâm lý”, tôi cũng khám phá ra chân lý mà anh đã tìm thấy. Đọc những bản tường trình và tiểu sử bệnh lý cũng như căn bệnh được chẩn đoán, tôi thực sự không hiểu. Chữ nghĩa và tự vựng không chính xác, lẫn lộn giữa triệu chứng và bệnh lý.

Trong những trường hợp ấy, tôi phải làm lại từ đầu, còn những tờ giấy chứng nhận với chữ ký và con dấu của bác sỹ trưởng phòng, bác sỹ tâm thần, bác sỹ chuyện khoa gì gì chỉ để trong hồ sơ lưu.

Tóm lại qua trường hợp em 14 tuổi trên, cũng như những nhận xét của anh về thành phần bác sỹ, y tá hiện nay ở quê nhà càng làm tôi thâm tín điều này là những bệnh nhân (thể lý, tâm lý, tâm thần) nếu bị một bác sỹ yếu tay nghề, thiếu khả năng chuyên môn, nhất là vô lương tâm chẩn đoán thì chẳng khác gì bệnh nhân sẽ chết dần mòn với căn bệnh đó, cùng với sự chữa trị vô cảm của người được gọi là “bác sỹ”. 

_____

*

Trường Hợp Quỷ Ám Gia Tăng Vì Trò Chơi Cầu Cơ. Trần Mạnh Trác. Vietcatholic.net. 9/11/2014

From vuisongtrendoi

Lan Man Chuyện Bệnh

Image may contain: one or more people
Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

Lan Man Chuyện Bệnh

Người xưa có câu “Bảy mươi chưa khoe mình lành”. Lúc còn trai tráng khỏe mạnh không ai nghĩ đến có ngày mình bị đau đầu gối, nhức lưng, đau vai, đau cổ, dở cánh tay lên không tới đầu hoặc biết đâu xui xẻo trở thành người phế thải. Chuyện gì mình cũng thấy dư sức qua cầu, có thể băng rừng vượt suối, thậm chí dời non lấp biển như chơi. Còn các ông bác sĩ thì luôn vỗ ngực tự tin rằng ta đây đời nào mới bệnh.

Vậy mà mới khỏang bốn mươi, khi xương cốt bắt đầu thoái hóa là trong người đã nghe rục rịch hết rêm chỗ này tới ê ẩm chỗ nọ, như chiếc xe cũ xài lâu phải hao mòn máy móc. Một ông bác sĩ lúc đi vượt biên mới ngòai ba mươi, khi định cư yên ổn, định học lại lấy bằng để hành nghề ở xứ người nhưng kế họach chưa tới đâu thì khám phá ra mình bị bướu não, thế là chán nãn ngã lòng buông trôi mọi dự tính. Một ông bác sĩ chuyên khoa về bệnh cao huyết áp thì chấm dứt cuộc đời trong viện dưỡng lão vì tai biến mạch máu đầu. Họăc một thể tháo gia hay võ sĩ ngày nào cũng tập luyện không ngừng thế mà về già lại bị stroke nằm ngay đơ như khúc gỗ vô tri. Một cô dentist mới buớc vào tuổi bốn mươi đã phải mổ hai bên xương hông vì tư thế ngồi trong lúc làm việc.

Bệnh tật không từ, không nể một ai, già trẻ bé lớn, sang hay hèn, giàu hay nghèo, hễ có sinh là có lão, có bệnh để cuối cùng rồi tử. Trong bốn chữ sanh lão bệnh tử, chắc ai cũng sợ nhứt là chữ “bệnh”. Bệnh là một tai họa ghê gớm ác độc mà tạo hóa bắt con người phải gánh chịu như một lời nguyền. Nó hành hạ thể xác lẫn tinh thần con người dần mòn, ngày này qua ngày nọ, đau đớn nhức nhối khó ở trong người. Ăn không được, ngủ không yên làm cho con người không còn sinh lực để làm việc và cảm thấy không còn lạc thú gì nữa trên đời. Người giàu còn đỡ, có thuốc men trợ giúp, người nghèo thì phải chịu đựng sống ngắc ngỏai lây lất chờ chết nhưng nếu chưa tới số, muốn chết cũng chết không được, khổ nói sao cho xiết!

Có một ông nọ, có phước mà không biết, xưa nay chưa từng bị bệnh gì trầm trọng ngọai trừ cảm cúm. Ông ta cũng không từng đau răng nên khi thấy người ta nhức răng ôm mặt nhăn nhó thì cười cho là người ta không giữ vệ sinh mới bị vi trùng đục thủng răng, hoặc nghe ai nói sáng phải đo đường chiều đo máu thì ông ta nói tại họ không chịu tập thể dục, ăn uống vô độ mới ra nông nổi tiểu đường, cao máu, hay đau tim suy thận, vv…

Cho tới một ngày ông này bỗng dưng bị tê nhức cả hai cánh tay từ cùi chỏ xuống tới bàn tay, nhức đến đổi không ngủ được, muốn tập thể dục cũng dở tay không lên, lái xe thì dẹp luôn vì bàn tay tê cứng không cầm được vô lăng. Thế rồi ông ta mới đi gặp bác sĩ . Bác sĩ nói là do thấp khớp (arthritis), nhiều người trên 50 đã có triệu chứng này, ông tới tuổi 75 mới bắt đầu bộc phát là may phước lắm đó. Bác sĩ cho thuốc uống giảm đau. Uống năm ngày chưa thuyên giảm, ông ta lại chạy ra tìm bác sĩ hỏi sao không thấy bớt để ông ta có thể lái xe đưa cháu đi học. Bác sĩ nói ông mới bị lần đầu cho nên ông thấy khổ sở như vậy chớ bệnh này là common ở người lớn tuổi, chẳng có gì nghiêm trọng, từ từ sẽ bớt thôi.

Thì quả thật có bớt, nhưng đã nói là máy móc cũ phải hư hao, hết chỗ này thì sang tới chỗ nọ, vá chỗ này thì xì chỗ kia. Khi phát giác ra là túi mật không còn họat động và còn bị sạn lấn cấn bên trong, đau thấy mấy ông trời, ông ta mới tá hỏa đi gặp bác sĩ chuyên khoa. Tình cờ gặp một người bạn cũ, ông bạn này nói không cần giải phẩu đâu, ông về mua khóm xây nước uống một lúc là sạn sẽ tan hết thôi. Trời đất quỷ thần ơi! uống tới tan được mấy cục sạn 8mm thì chắc bao tử cũng lũng luôn. Bà vợ phản đối la um sùm nói khẩn cấp như vậy thì giải pháp tốt nhứt là mổ quách cho xong, hơi đâu mà nghe ba cái bài thuốc vớ vẩn vô căn cứ. Vậy mà ông ta cũng ôm cái bụng đau ghé chợ mua hai trái khóm đem về quăng đó rồi nằm mẹp. Tới chiều tối, nhắm chịu không nổi nữa, ông ta mới kêu thằng con kêu ambulance chở vô nhà thương. Ở nhà thương, người ta làm vài cái test rồi tuyên bố phải giải phẩu lập tức, nói đáng lẽ ông phải vô sớm hơn, mấy cục sạn đó đã chận nghẹt cuống túi mật, nếu không giải phẩu ngay thì ruột gan phèo phổi của ông sẽ bị nhiễm trùng lung tung, chừng đó thì very complicated.

Một chị bạn bị ung thư từ năm 45 tuổi, may sao nhờ chữa trị kịp thời không bị di căn, sống được thêm được 16 năm nữa. Trong thời gian đó, chị dùng thuốc đúng liều, tập thể dục đều đặn, ăn uống kiêng cử theo lời khuyên cho người mắc bệnh ung thư và đi tái khám định kỳ. Về tinh thần thì chị tu tập, thiền hành buông xã hết mọi sự cho tâm hồn thư thái, an lạc. Đó cũng là một phương pháp hữu hiệu giúp đẩy lùi bớt bệnh tật.

Vậy mà mới gần đây bác sĩ lại phát giác ra mầm ung thư của chị tái xuất hiện, bác sĩ đổi hết thuốc này đến thuốc nọ cho chị nhưng không ngăn được sự phát triển hòanh hành khiến chị hết sức đau đớn, cứ phải chích morphine cầm chừng cho giảm đau. Nhưng từ morphine lại đưa đến những biến chứng khác như rối lọan hệ tiêu hóa, hệ tuần hòan và tinh thần thì bất định, ngày đêm cứ đờ đẫn vật vờ với ảo giác liên miên.

Cứu cánh sau cùng của chị là join vào chương trình clinical trial để thử thuốc mới mặc dù không biết hiệu quả ra sao, lại còn bị nhiều side effect hành hạ kinh khủng. Trước kia chị yêu đời, thích làm đẹp bao nhiêu thì bây giờ chị buồn nãn thất chí bấy nhiêu. Trước kia chị cũng lên mạng, cũng viết bài, làm slide show, làm youtube gởi tặng bạn bè nhưng bây giờ không còn tâm trí sức lực đâu mà tiếp tục. Nhưng dù sao cũng phải tận nhân lực trước khi tri thiên mệnh. Nghe chị kể bệnh mà thương chị quá nhưng chẳng biết làm sao hơn là giúp lời cầu nguyện. Biết làm sao khi sự sống chết của con người không được do chính cá nhân người đó định đọat mà là ở số mệnh đã mang theo từ lúc ban sơ mới chào đời.

Đời người nếu như không bị bệnh thì chắc đỡ khổ rất nhiều. Khốn thay đó là một giai đọan diễn biến tất nhiên trong cuộc hành trình của kiếp người không thể nào tránh khỏi.

Vì vậy, thiết nghĩ nếu ai có niềm tin ở đấng thiêng liêng của mình thì hãy nên cầu nguyện cho mình có sức chịu đựng cho đến giây phút lâm chung. Riêng tôi, kinh nhựt tụng của tôi là cầu xin cho tất cả mọi người trên thế gian này bất cứ ai tới ngày mãn kiếp cũng được ơn phước ra đi trong giấc ngủ êm đềm bởi suốt một kiếp làm người ai cũng đã chịu quá nhiều thống khổ điêu linh!. Lời cầu xin này thiết tưởng không có chi là quá đáng nhưng không biết ông trời trên cao có nghe thấy hay không mà viện dưỡng lão vẫn đầy dãy những kẻ già nua bệnh tật sống còn khổ hơn là chết nữa vậy hởi trời!!

Người Phương Nam

Nguy hiểm rình rập người uống vitamin và thuốc bổ

Kimtrong Lam
Nguy hiểm rình rập người uống vitamin và thuốc bổ

02/11/2018

Một cuộc điều tra phối hợp giữa báo New York Times và chương trình Frontline trên đài PBS của Mỹ tìm thấy việc uống một số vitamins và chất bổ sung lại thực sự có thể gây hại: tăng nguy cơ ung thư và bệnh tim, suy gan…

Những người thực hiện chương trình đặt ra những câu hỏi hóc búa về chất lượng và độ an toàn của các loại vitamins và thuốc bổ.

Họ tìm đến các nhận định của chuyên gia, đặt câu hỏi với các bác sĩ và các nhà nghiên cứu hàng đầu, liệu các sản phẩm này có mang đến những tác dụng tốt cho người tiêu dùng.

Kết quả tìm thấy trong ngành kỹ nghệ trị giá nhiều tỉ đô la này, một số vitamins và chất bổ sung lại thực sự có thể gây hại.

Dư vitamin: tăng nguy cơ ung thư và bệnh tim

“Chúng ta yêu khái niệm một viên thuốc kỳ diệu. Rằng viên thuốc đó làm mọi thứ tốt đẹp hơn. Quả là hết sức quyến rũ,” bác sĩ nhi khoa Paul Offit ở Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia cho biết trong chương trình đài PBS.

Ông đặt câu hỏi tại sao mọi người lại chọn uống các loại thuốc bổ và vitamins.

“Bạn cần vitamin để sống. Câu hỏi đặt ra là, chúng ta có đủ vitamin từ thức ăn không? Và tôi nghĩ câu trả lời là: Có,” Tiến sĩ Offit nói.

“Rồi bạn nhìn vô chai thuốc và đọc được hàng loạt các vitamin có hàm lượng lớn hơn rất nhiều so với những gì bạn cần hằng ngày.

“Cho đến giờ có nhiều nghiên cứu cho thấy nếu bạn nạp vào người số lượng vitamin lớn, bạn đang làm tổn thương chính mình. Có thể làm tăng nguy cơ bị ung thư và bệnh tim của bạn.

“Tôi nghĩ, ít người ý thức được được rủi ro mà họ đang phải đối mặt.”

“… Nhiều nghiên cứu cho thấy nếu bạn nạp vào người số lượng vitamin lớn, bạn đang làm tổn thương chính mình,” bác sĩ Paul Offit

Cuộc điều tra của Frontline cũng tìm hiểu khía cạnh khoa học của 3 loại vitamins và thuốc bổ thông dụng nhất: vitamin D, vitamin E, và dầu cá.

Dầu cá từ lâu là loại thuốc bổ người ta uống nhiều nhất với niềm tin viên thuốc be bé đó có thể giúp ngăn ngừa các cơn đau thắt tim và các bệnh tim mạch khác.

Nhưng sau khi tổng hợp các nghiên cứu tốt nhất về dầu cá từ các tạp chí khoa học uy tín nhất thế giới, nhà dịch tễ học Andrew Grey từ Đại học Auckland đưa ra lập luận hoàn toàn khác.

“Tôi nghĩ đối với bệnh tim mạch, có thể nói rằng không có bằng chứng nào thuyết phục việc uống dầu cá giúp bảo vệ cơ thể chống lại các cơn đau tim đột ngột thứ nhất, hay lần thứ hai,” Tiến sĩ Grey nói.

“Những người được khuyên nên làm điều đó (uống dầu cá chống đau tim), hoặc đang làm, đang lãng phí thời gian và tiền bạc của họ.”

Suy gan vì thuốc bổ thảo mộc

Tiến sĩ Herbert Bonkovsky là một chuyên viên điều tra làm việc trong mạng lưới tổn thương gan, chương trình do Học viện Quốc gia về Y tế của Hoa Kỳ tài trợ.

Ông bày tỏ những quan ngại của mình về những nguy hại một số thuốc bổ hay thực phẩm chức năng gây ra.

“Chúng gây ra tổn thương gan, loại phát triển nhanh nhất, theo những gì chúng tôi quan sát được trong nhóm gan bị suy yếu vì dùng thuốc. Tần suất mà chúng ta đang thấy đã tăng gần gấp ba lần trong 10 năm qua,” Tiến sĩ Bonkovsky nói.

Năm 2013, tiểu bang Hawaii ở Mỹ chứng kiến một đợt bùng phát bệnh gan, mà sau đó các quan chức y tế xác định có liên quan đến một thứ thực phẩm bổ sung cho những người tập thể hình gọi là OxyElite Pro, trong đó có chứa một hợp chất gọi là aegeline.

“Aegeline là một thành phần của cây Bael, các chuyên gia chữa bệnh bằng liệu pháp tự nhiên đã dùng nhiều thế kỷ nay, và khá là an toàn,” Tiến sĩ Bonkovsky cho biết.

“Nhưng họ (công ty sản xuất OxyElite Pro) không sử dụng chiết xuất từ cây Bael. Họ mua aegeline do một công ty dược Trung Quốc sản xuất, ít nhất là công ty này tuyên bố đó là aegeline, và chỉ trong vòng vài tháng, bắt đầu quan sát thấy những bệnh nhân bị suy gan, chủ yếu ở Hawaii và vài nơi khác.”

Cũng năm 2013, một người mẹ của bảy đứa con qua đời vì suy gan, sau khi uống OxyElite Pro.

Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm của Mỹ (FDA) từ đó đã xác định sự liên quan của OxyElite với hơn 70 trường hợp suy gan nữa. Nhưng công ty này đã phủ nhận trách nhiệm.

Mối quan ngại về thuốc bổ và bệnh suy gan cũng xuất hiện ở Úc, sau khi một thanh niên Tây Úc kể lại chuyện anh đã mất đi lá gan vì uống bột protein có chiết xuất trà xanh và một loại thuốc bổ thảo mộc có chiết xuất quả nụ garcinia cambogia.

Dữ liệu ghi nhận được ở Úc từ năm 2011 đến nay cho thấy ít nhất có sáu người Úc phải cấy ghép nội tạng trong vòng năm năm qua sau khi dùng các loại thuốc bổ làm từ thảo mộc.

Khi thuốc bổ là viên bột chứa… chất khác

Năm 2010, bác sĩ phụ khoa David Baker tiến hành cuộc điều tra những loại thuốc bổ chứa thảo mộc black cohosh – thăng ma đen, thường được dùng điều trị các triệu chứng trong thời kỳ mãn kinh và cải thiện sinh lý của phụ nữ.

Ông Baker đã mua hàng chục nhãn hiệu các loại thuốc bổ tuyên bố có thành phần hoàn toàn là loại thảo dược này, và ông bắt đầu thử nghiệm DNA.

“… Có những người muốn trục lợi dễ dàng, bằng cách lừa đảo, bỏ vô chai thuốc cái thứ gì đó rẻ tiền và có sẵn. Vậy nên, người tiêu dùng hãy cẩn thận,” bác sĩ David Baker

Kết quả bất ngờ.

“Ba mươi phần trăm không có chút black cohosh nào trong đó. Và trong các mẫu mà chúng tôi kiểm tra, chúng tôi có thể xác định được các loại cây khác trong đó nữa, từ các cây trồng làm cảnh ở Trung Quốc”, Tiến sĩ Baker nói.

Tiến sĩ Baker và các cộng sự của ông đã công bố kết quả này trong một tạp chí chuyên ngành nhưng đã không nhận được nhiều sự chú ý. Họ tiếp tục thử nghiệm, và kết quả tìm được tương tự, cũng hết sức quan ngại.

“Hơn 15 phần trăm thuốc bổ nhận là saw palmetto – chiết xuất cây cọ lùn, không có miếng nào là saw palmetto. Những thuốc bổ nhận là devil’s claw – cây móng quỷ, thì 100 phần trăm không có chút nào devil’s claw, hoặc bị pha nhiễm, hay gặp một số vấn đề khác.

“Những gì tôi nhìn thấy là, có những người muốn trục lợi dễ dàng, bằng cách lừa đảo, bỏ vô chai thuốc cái thứ gì đó rẻ tiền và có sẵn.

“Vậy nên, người tiêu dùng hãy cẩn thận,” Tiến sĩ Baker cảnh báo.

Nguồn: Sbs.com.au

No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.

NGƯỜI VIỆT CHẾT NHIỀU VÌ UNG THƯ DO THIẾU HIỂU BIẾT VÀ HỆ THỐNG Y TẾ LẠC HẬU

NGƯỜI VIỆT CHẾT NHIỀU VÌ UNG THƯ DO THIẾU HIỂU BIẾT VÀ HỆ THỐNG Y TẾ LẠC HẬU

Written by  Thuy Anh Bui

Nếu xem bài “Một góc thực trạng ung thư ở Việt Nam”, bạn đã biết xót xa cho những con người ngày đêm phải sống trong ô nhiễm và biết chắc chắn mình đang chết mòn mỏi, không có tia hy vọng sống. Bạn cũng đã thấy 2 bệnh viện lớn tại Sài Gòn và Hà Nội đang quá tải với bệnh nhân ung thư như thế nào rồi đấy!

Những chia sẻ trong bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về cơ chế của bệnh ung thư, tỉ lệ tử vong do ung thư ở Việt Nam và vai trò của yếu tố chính trị với rất nhiều vấn nạn trong xã hội mà đại dịch ung thư chỉ là một phần trong đó. 

  1. UNG THƯ LÀ GÌ 
  2. Các bậc cấu trúc của cơ thể

Muốn hiểu được ung thư là gì, bạn cần phải biết qua về các cấp tổ chức của cơ thể (giống hệt như một nhà nước vậy!) 

Mỗi cơ thể (organism level) gồm có các hệ cơ quan (system level) có chức năng khác nhau như hệ thần kinh, hệ hô hấp, hệ tuần hoàn, hệ miễn dịch. Trong mỗi hệ cơ quan lại có các cơ quan (organ level) khác nhau như não, tim, phổi. Trong mỗi cơ quan có nhiều lại mô (tissue level) khác nhau có nhiệm vụ quan trọng với cơ quan đó. Và cuối cùng trong từng loại mô thì có nhiều tế bào (cellular level)

 Dưới mức tế bào còn có mức các phân tử và nguyên tử (chemical level) nữa. Ở mức này các phản ứng hóa học liên tục xảy ra dưới sự chỉ huy của các enzyme xúc tác trong tế bào. 

Vậy tế bào là đơn vị cơ bản nhất có hoạt động sống của cơ thể người. Điều này đúng với cả thực vật và các nhóm động vật nữa! 

  1. Các tế bào biết lớn lên và phân chia 

Ta hãy tưởng tượng cơ thể là một ngôi nhà và tế bào là những viên gạch dùng để xây nhà. Khi em bé lớn lên, cơ thể cao dần và kích thước tay chân cũng lớn hơn. Đối với ngôi nhà thì có thể sẽ có 2 khả năng xảy ra:

  • Khả năng thứ nhất là dùng nhiều gạch hơn để xây nhà. Quá trình này cần tế bào có sẵn lớn đến mức nhất định thì tách ra thành 2 tế bào con. Đây gọi là quá trình phân chia tế bào. 
  • Khả năng thứ hai là dùng viên gạch to hơn để xây nhà. Trong quá trình này, tế bào phình to ranhưng không thay đổi về số lượng. 
  1. Tế bào ung thư là những đứa con ngỗ ngược 

Bây giờ ta hãy tưởng tượng cơ thể người là một gia đình và các tế bào là các con. Có 2 trường hợp xảy ra: 

  • Nếu cha mẹ khắt kheluôn sát sao kiểm tra các con, để ý uốn nắn, rèn giũa các con (VD cơ thể miễn dịch tốt, môi trường sống sạch sẽ, thực phẩm an toàn) thì bé nào nghịch ngợm (tế bào mang sai sót) sẽ bị nhắc nhở hoặc phạt ngay lập tức. 
  • Nếu cha mẹ buông lơivà không quan tâm đến con cái (miễn dịch kém, sống trong môi trường ô nhiễm, thực phẩm độc hại) thì trong nhà kiểu gì cũng có đứa con vốn nghịch ngợm hơn sẽ thử một vài tật xấu (đột biến đầu trong tế bào) như trộm tiền bố mẹ, chơi điện tử. Nếu bố mẹ không ý kiến gì, tật xấu sẽ tiến triển tiếp thành trộm cướp, bia rượu, hút chích, cờ bạc (các đột biến khác tiếp diễn trong tế bào). Chưa hết, hành vi này sẽ vô tình làm hư các con vốn đang ngoan ngoãn. Đến giai đoạn này thì bố mẹ có biết rồi cũng bó tay (ung thư đã di căn khắp cơ thể), chỉ biết than khóc hoặc thăm nuôi con trong tù (nằm xạ trị chờ chết)!

Vậy đó, sự phát triển của bệnh ung thư y hệt như vậy ! Suy ra, nhà nào đông con (tức tế bào phân chia nhiều) thì khó kiểm soát triệt để được con cái. Do vậy con cái dễ sinh hư và phá hoại gia đình chỉ trong thời gian ngắn “tác oai tác quái”. Điều này giải thích bệnh ung thư thường phổ biến ở những nơi tế bào phân chia nhiều như máu, miệng, hầu, gan, phổi, khí quản, phế quản, vú, cổ tử cung, tuyến tiền liệt,… hơn là ở nơi tế bào hầu như không phân chia như tim!

  1. TỈ LỆ TỬ VONG DO UNG THƯ Ở VIỆT NAM 

Bây giờ chúng ta cùng nhìn vào số liệu thống kê về ung thư ở Việt Nam của Tổ chức Y tế Thế giới (nguồn WHO, 2014).

Nhìn vào bảng sau, bạn sẽ có ấn tượng là nam giới (bên trái) chết vì ung thư nhiều hơn 1,5 lần so với nữ giới (bên phải). Ở cả hai giới, hầu hết các bệnh ung thư liên quan đến hô hấp (phổi, khí quản, phế quản) và hệ tiêu hóa (gan, dạ dày, miệng, hầu, đại tràng). Phụ nữ có thêm ung thư vú và ung thư cổ tử cung nên có phân loại riêng.

Người Việt ham hút, ham ăn uống nên dễ chết vì 2 lí do trên!

Tiếp tục nhìn vào bảng thống kê tỉ lệ tử vong do ung thư ta sẽ thấy tỉ lệ tử vong do ung thư gan, phổi ở nam giới gấp 4 lần nữ giới. Tỉ lệ tử vong do ung thư dạ dày ở nam giới gấp 2 lần nữ giới. Hơn nữa, số ca ung thư được phát hiện nhiều tương đương với tỉ lệ tử vong của từng nhóm bệnh. Điều này chỉ ra rằng, người Việt mắc phải hầu như bất cứ loại ung thư nào (trừ ung thư vú ở phụ nữ) thì cầm chắc là sẽ chết rất nhanh!

  1. BỆNH TẬT UNG THƯ LÀ HẬU QUẢ TRỰC TIẾP CỦA SAI LẦM TRONG CHI TIÊU NGÂN SÁCH NHÀ NƯỚC

Lâu nay phần lớn người Việt vẫn thờ ơ với tình hình đất nước, coi mọi việc xảy ra xung quanh không liên quan, ảnh hưởng gì đến mình. Chúng ta coi “chính trị” là vấn đề nhạy cảm và tránh xa “chính trị” được hiểu là biểu hiện của sự khôn ngoan, phải không nào? Nhưng hãy xem những con số cùng sự so sánh dưới đây có giúp bạn hiểu tại sao ung thư trở thành nguyên nhân tử vong hàng đầu của Việt Nam.

Để dễ hình dung, tôi sẽ so sánh ngân sách nhà nước cho năm 2018-2019 (tức tiền thuế của tất cả những người đi làm) được chính phủ sử dụng như thế nào ở Anh Quốc (UK) và Việt Nam. Với tỉ giá 1£ (Bảng Anh) = 30.000 VNĐ thì chi tiêu của chính phủ UK gấp khoảng 30 lần chi tiêu chính phủ ở VN. Do vậy để tiện so sánh thì các hạng mục chi tiêu được tính ra % trên tổng chi của chính phủ.

Một số sự khác biệt “nho nhỏ”:

  1. Chi tiêu cho an sinh xã hộicủa Việt Nam chỉ bằng khoảng 1/3 của UK. Điều này giải thích tại sao so với người già ở UK, người già ở VN thật đáng thương. Ở UK, tất cả mọi người già trên 65 tuổi đều có rất nhiều trợ cấp từ chính phủ. Chẳng hạn, họ được đi lại miễn phí trong tất cả các thành phố, miễn phí vé tập gym, đi bơi, giảm giá hàng loạt các dịch vụ khác. Ngoài ra, mỗi người có một khoản trợ cấp từ chính phủ khoảng £700 (~21 triệu VNĐ)trong mỗi tháng (không tính đến tiền lương hưu – nguồn thu nhập chính của họ sau khi về hưu do bên bảo hiểm xã hội trả). Như vậy kể cả nếu không có lương hưu hay sự trợ cấp từ con cái, họ cũng sẽ vẫn sống rất khỏe.

Nếu ai không hiểu được cụ thể an sinh xã hội là gì, hãy lắng nghe bài giảng của bác Hoàng Ngọc Diêu bên Australia về vấn đề này.

Biểu đồ sau giản lược các con số từ bảng thống kê để biểu diễn các hạng mục chi tiêu của mỗi chính phủ tính theo tỉ lệ % 

Bây giờ chúng ta hãy coi việc chi tiêu của chính phủ như việc mình tự tiêu tiền để hiểu hơn ảnh hưởng của nó tới cuộc sống. Hãy tưởng tượng trung bình mỗi tháng lương của bạn là 10 triệu và phải chi tiêu những khoản sau:

  1. Chi tiêu cho y tế ở VN

Với 2% chi tiêu cho y tế (màu đỏ trên biểu đồ VN = 2% so với UK 19%), bạn sẽ chỉ để ra được 200k (viết tắt 200.000 VNĐ) cho việc chăm sóc sức khỏe. Với 200k này, chẳng may bạn bị ốm và phải đi viện, bạn sẽ phải trả 50k cho chi phí đi lại và chỉ còn 150k để đưa phong bì cho bác sĩ. Tôi chắc chắn với phong bì ít như vậy bạn sẽ bị bác sĩ mắng nhiếc, lăng nhục.

Đó chỉ là ví von theo chi tiêu cá nhân. Trong thực tế, Bộ y tế không có ngân sách để cải tạo bệnh viện, mua các trang thiết bị y tế, đào tạo thêm cho các y bác sĩ, nâng cao chất lượng và văn hóa phục vụ trong bệnh viện. Bởi vì dân móc túi trả tiền thuế và còn nộp thêm cả bảo hiểm y tế nữa thì phải xứng đáng được chữa trị tốt hơn, không phải chờ đợi vạ vật trong viện để chờ được khám, được xét nghiệm và được kê đơn. Do vậy, bác sĩ y tá các cấp bậc, bất kể có tâm hay không đều bị ảnh hưởng. Phòng khám thiết bị nghèo nàn mà đông bệnh nhân thì bác sỹ làm việc cực kỳ khổ chứ sung sướng gì đâu!

Cũng vì ít được đầu tư, hệ thống y tế ở VN thuộc loại lạc hậu, thiếu thốn nhất nhì thế giới. Do vậy, cả nước chỉ có vài máy chiếu xạ tập trung ở các bệnh viện lớn và không hề có dịch vụ xét nghiệm phát hiện sớm ung thư cổ tử cung, ung thư vú, ung thư trực tràng như WHO đánh giá.

Nếu bạn bị ung thư, với chi phí dành cho chăm sóc sức khỏe chỉ có vẻn vẹn 200k, bạn biết mình sẽ phải làm gì đúng không? Bây giờ bạn đã hiểu tại sao người dân ở vùng bị ô nhiễm nói biết bệnh tật nhưng thôi, sống ngày nào hay được ngày đó chưa? Một người bạn của tôi có người thân bị ung thư, đi chữa chạy ở nước ngoài mất gần 4 tỉ nhưng cũng không có kết quả khả quan nào. Còn ở UK, bạn sẽ không phải lo vì mọi dịch vụ y tế đều miễn phí với tất cả mọi người.

  1. Chi tiêu giáo dục ở VN

Trong bất kì xã hội nào, bên cạnh y tế thì giáo dục là ngành tối quan trọng. Điều này không cần phải giải thích vì sao. Tuy nhiên, với 3% (màu xanh lá nhạt trên biểu đồ VN=3% so với UK 13%) chi tiêu chính phủ dành cho giáo dục tại VN, chúng ta chỉ có một môi trường giáo dục lạc hậu, thấp kém vào bậc nhất thế giới với đầy rẫy những tiêu cực, thối nát.

Với mức lương 10 triệu mỗi tháng, bạn chỉ để ra được 300k cho việc học hành của con cái. Khi đầu tư cho học hành thấp như vậy, trẻ em đi học đấy mà chẳng thu nhận được đủ đầy kiến thức và giá trị sống. Thực tế, phần lớn các em lớn lên sẽ trở thành những con người vô cảm, lười suy nghĩ và ỷ lại bố mẹ.

Ở UK, giáo dục phổ thông (từ mẫu giáo đến hết trung học A level) hoàn toàn miễn phí. Khi lên đại học, sinh viên Anh chỉ phải đóng học phí chưa đến một nửa mức học phí của sinh viên quốc tế và được chính phủ tạo điều kiện cho vay với mức lãi suất rất thấp.

  1. Chi tiêu cho người gặp khó khăn(tàn tật, ốm đau, gặp khó khăn trong việc học, bị các bệnh thần kinh) (Màu tím nhạt trên biểu đồ, VN hoàn toàn không có)

VN = 0% so với UK 4%

Ở UK, việc quan tâm tới những người kém may mắn trong xã hội là một việc hết sức quan trọng. Nếu bạn nhìn kĩ bảng trên, bạn sẽ thấy chi tiêu tại nước Anh cho những người kém may mắn xấp xỉ chi tiêu cho các tổ chức đảng ở VN. Có buồn cười không? Tự bạn rút ra hàm ý từ sự so sánh này nhé.

  1. Trả lãi nợ chính phủ (màu xanh trên biểu đồ)

VN = 15% so với UK 5%

Bạn có biết tại sao nợ chính phủ liên tục tăng không? Quan trọng đấy. Bởi với mức thu nhập 10 triệu mỗi tháng, bạn sẽ phải trích ra 1,5 triệu để trả tiền lãi(nên nhớ chỉ trả tiền lãi chứ chưa trả một tí tiền nợ gốc nào). Điều này không hề bình thường chút nào đúng không?

  1. Chi tiêu cho trật tự và an toàn xã hội (màu vàng nâu trên biểu đồ)

VN = 0% so với UK 4%

Nếu bạn nghĩ xã hội VN an toàn, bạn đã không phải lo nhà bị trộm, xe cửa bị cướp, nữ trang bị giật trên đường rồi!

  1. Chi tiêu cho quân đội và công an(màu xanh navy trên biểu đồ)

VN = 27% so với UK 6%

Nếu lương của bạn là 10 triệu, bạn sẽ phải chi 2,7 triệu nuôi quân đội và công an. Con số này thực tế lớn đến mức mà người lập ngân sách ở VN ngại quá phải dấu nhẹm đi!

Để tính ra được con số khủng khiếp này, bạn hãy lấy Chi thường xuyên trừ đi các hạng mục được liệt kê thì phần còn lại sẽ là dành cho quân đội và công an.

Tôi tự hỏi tại sao trong thời bình và hơn nữa chúng ta lại là một nước an toàn nhất nhì thế giới nhưng tại sao lại phải chi nhiều cho quân đội và công an đến thế. Biên giới ngày càng bị thu hẹp, biển đảo đã mất vào Trung Quốc, quân đội chỉ loanh quanh trên đất liền bảo vệ đảng, làm kinh tế và cướp đất của dân. Công an với tinh thần còn đảng còn mình cũng hăng hái kiếm bánh mì, chăn gà, nuôi heo, buôn chổi đót đặng xây biệt phủ, chứ mặn mà gì với phòng chống tội phạm. Thảo nào các em học sinh bây giờ đều mơ ước được vào các trường công an, quân đội học, phải không ạ?

  1. Chi tiêu cho bảo vệ môi trường

Màu tím trên biểu đồ: VN = 0% so với UK 4%

Bạn có thấy gì mâu thuẫn ở đây không? Hàng ngày chúng ta vẫn luôn thấy đảng hô hào là phải tăng thuế bảo vệ môi trường (tăng thuế xăng dầu) vì dân ta sống trong môi trường ô nhiễm trầm trọng đã khổ quá rồi.

Trong khi đó chi tiêu cho hạng mục này nhỏ đến nỗi không làm tròn nổi lên 1%và việc họ đã và đang làm gì với phần chi tiêu khiêm tốn cho một công việc đại sự như thế đến bây giờ vẫn còn là một bí mật. Thế nên đừng hỏi vì sao VN đang trở thành cái rốn ung thư cùng vô số bạo bệnh khác của thế giới.

  1. Chi tiêu cho giao thông

Màu xanh lá đậm trên biểu đồ: VN = 0% so với UK 4%

Có thể chi tiêu cho giao thông ở VN được gộp với đầu tư phát triển. Nhưng giao thông ở nhà tuyệt vời đến thế nào chắc các bạn cảm nhận được rõ hơn tôi nhiều. Thực tế Bộ Giao thông vẫn giao cho các nhà đầu tư đặt BOT khắp nơi để tiếp tục tận thu từ dân. Vậy số tiền thu được đó, nếu không được tái sử dụng để xây dựng tiếp đường xá thì đã chui vào đâu rồi ?

  1. Chi tiêu cho hoạt động công nghiệp, nông nghiệp và lao động

VN = 1% so với UK 3%

Ở UK, nông dân rất giàu. Họ được chính phủ luôn quan tâm, đầu ra của họ luôn được đảm bảo.

  1. Chi tiêu cho hoạt động của tổ chức Đảng

VN = 6% so với UK hoàn toàn không có 

Bạn có thấy mục này vô lý không? Đảng chính là nhà nước hay chính phủ à? Chi phí cho hoạt động của đảng gấp 3 lần chi tiêu cho y tế và 2 lần chi tiêu cho giáo dục.

Hãy tưởng tượng bạn ốm nhưng chỉ đủ tiền đến bệnh viện đưa phong bì cho bác sĩ, nghe một trận mắng vì đưa ít rồi đi về, con bạn với 200k chỉ có thể được hưởng một nền giáo dục ngu dân, nhồi sọ và tẩy não trong khi bạn phải đóng tới 600k để nuôi những người nhục mạ mình?

  1. Chi phí đầu tư phát triển

VN = 25% so với UK hoàn toàn không có 

Tôi không rõ chi phí đầu tư phát triển ở VN gồm những tiểu hạng mục nào. Đây là nghệ thuật lập ngân sách. Càng bí hiểm càng có nhiều cơ hội cho những ai mơ ước làm giàu trong đó. Chi cho phát triển nhìn thì nhiều như vậy nhưng trình độ của chúng ta giờ kém cả Lào với Campuchia. Mà ngày xưa ông cha chúng ta toàn coi 2 dân tộc này là “dân mọi rợ” thôi.

  1. Các chi phí vô nghĩa

VN = 9% so với UK 0%

Mục này bao gồm vô số khoản ngớ ngẩn mà chúng ta sẽ chỉ có thể thấy ở VN như chi văn hóa thông tin, phát thanh, truyền hình, thông tấn, các hoạt động kinh tế, cải cách tiền lương, tinh giản biên chế. Nó gấp gần 5 lần chi cho y tế và 3 lần chi cho giáo dục – 2 ngành cơ bản nhất của 1 xã hội bình thường. Vô lý hay không tự bạn cảm nhận !

KẾT LUẬN

Đến đây bạn có thể đã hiểu tại sao những quyết định của quốc gia VN không hề chú trọng đến việc nâng cao hiểu biết về bệnh tật qua giáo dục và nâng cao chất lượng hệ thống bệnh viên và nhân viên y tế để phục vụ những người trực tiếp đóng thuế cho họ!

Người dân không có nhận thức, hiểu biết thì không thể tạo được những thói quen sống lành mạnh, từ đó đam mê những thú vui vô bổ như rượu bia, thuốc lá và hoàn toàn ngó lơ hiện trạng xã hội. Đây là hậu quả của một nền giáo dục lạc hậu có chủ đích.

Bản thân người dân cũng biết là sống tốt dở ra sao có ốm đau mà không có tiền thì cũng không thể được chữa trị đàng hoàng. Chính vì vậy, WHO đã chỉ ra rằng số ca ung thư ở VN tương đương với số ca tử vong do chính từng loại ung thư gây ra. Tóm lại, nếu bạn là người VN mà bị ung thư thì gần như chắc chắn là sẽ chết nhanh thôi. Vậy ta muốn cùng ngồi chờ đợi một cái chết từ từ tiến đến hay sẽ làm gì để bảo vệ chính mình và gia đình đây?

Nguồn: click vào phần gạch chân để đến văn bản gốc

TDNS nước Anh của Bộ Tài chính UK

TDNS Việt Nam của Bộ Tài chính VN  (Biểu số 17/CK-NSNN) Trang 7

Chú thích thêm cho bảng TDNS trên:

  1. Hạng mục này ở nước Anh bao gồm các khoản trợ cấp thất nghiệp, hưu trí cho người già và trợ cấp cho trẻ em trong toàn xã hội
  2. Hạng mục này bao gồm trợ cấp cho những người có vấn đề về thần kinh, người già neo đơn, trẻ em bị bạo hành, người tàn tật, người gặp khó khăn trong học hành
  3. Chi phí đầu tư và phát triển của Việt Nam có thể bao gồm đầu tư cho giao thông. Các mục chi tiêu này quá mập mờ
  4. Chi tiêu khác của UK bao gồm cả các khoản đóng góp vào khối EU
  5. Các chi phí vô nghĩa này bao gồm chi văn hóa thông tin, phát thanh, truyền hình, thông tấn, các hoạt động kinh tế, cải cách tiền lương, tinh giản biên chế