Tôi Đi Mổ Tim – Lý Trung Tín

Kimtrong Lam

Tôi Đi Mổ Tim – Lý Trung Tín

Lời phi lộ: Đoản văn này do yêu cầu của các bạn hữu khắp nơi sau khi nghe tin tôi phải mổ tim và còn sống, viết lại để anh chị em gần xa chung vui với gia đình tôi.

Bài viết chỉ nhằm chia sẻ một kinh nghiệm để đời khó quên, và thân tặng những ai cùng hoàn cảnh, các cụ thường nói “đồng bệnh tương lân”, nên được ghi lại để những ai có “vấn đề” về trái tim cùng đọc.

————————–

Ngày đi mổ 24.10.2012, giờ hẹn là 7 giờ sáng. Bác sĩ (BS) mổ tim của bệnh viện Bergmannsheil, Tỉnh Bochum, Germany, đã nói rõ việc giải phẫu, kể cả những việc xấu có thể xảy ra, dặn dò cẩn thận mọi chuyện với vợ và con gái tôi, người nhà an tâm trong ca mổ, cũng như hiểu rõ mọi giai đoạn từ các chứng bệnh về tim, việc chữa trị, thời gian bình phục, thực đơn nên theo sau khi mổ, xác suất khỏi bệnh, xác suất tử vong, v.v… Tôi thì không biết gì cả vì lúc BS nói chuyện, thì tôi nằm ở phòng khác, có lẽ BS cũng không muốn bệnh nhân nghe chăng?

Bệnh viện yêu cầu có ít nhất một thân nhân đi theo để nếu có gì còn quyết định thay cho bệnh nhân. Phần tôi có vợ và cô con gái thứ 2, chồng là BS Giám Đốc Bệnh Viện Alfried Krupp Krankenhaus, tỉnh Essen, đi theo. Tôi không lo lắng với kết quả vụ mổ vì đã chấp nhận, vợ tôi chắc chắn là lo đến mất ăn mất ngủ cả tháng qua, vì tôi từ chối không chịu đi mổ sau 3 lần thông tim đến lần thứ tư, BS thông tim cho biết, lại nghẹt lại, nên các con gái, con rể tôi cùng họp lại đưa ra lời khuyên, bây giờ tôi còn sức khoẻ nên mổ để làm Bypass thì 10 năm sau cũng không sợ bị nghẹt lại. Đến đây tôi kể rõ, tháng 9.2010, tôi thấy đau ran lồng ngực khi vừa ra bưu điện gởi xong số báo Tạp Chí Dân Văn cho các độc giả khắp thế giới nên tôi vội lái xe về phòng mạch BS gia đình, cách bưu điện chừng 1 cây số. Bà BS liền tiến hành khám và bảo tôi ngồi chờ xe cứu cấp đưa vào nhà thương, tôi xin vào nhà thương do con rể làm GĐ, cách phòng mạch hơn 6 cây số, trong lúc chờ xe tôi gọi về nhà báo cho vợ tôi biết tình trạng của tôi, con gái tôi gọi cho chồng đang trong bệnh viện kể sơ qua bệnh trạng, khi xe chở tôi đến, thì các BS chuyên về tim đã túc trực để xét nghiệm ngay, tôi được cho ngủ và thông tim ngay. Nằm nghỉ trong bệnh viện (BV) sáng hôm sau thì được cho về nhà, từ đó đến ngày mổ là hơn 2 năm, vào ra BV để thông tim 4 lần.

Khi tôi đồng ý theo lời khuyên của vợ con, thì con rể tôi đã nhờ Prof. Dr. med. Jutus Strauch, Direktor Klinik für Herz- und Thoraxchirurgie của BV Bergmannsheil, khám và lên chương trình mổ. Ngày khám là 21.09.2012 lúc 9:00 giờ. Ông Prof. Dr. med. Jutus Strauch khám rất kỹ, xong, bảo về nhà chờ.

Sau khi làm các thủ tục giấy tờ xác định tôi đúng là bệnh nhân của ca mổ tim, tôi được cho vào ngồi trong phòng chờ để y tá cân đo và hỏi đủ mọi chuyện liên quan đến sức khỏe. Các bác sĩ, y tá trong nhóm mổ lần lượt xuất hiện và đến bắt tay cùng tự giới thiệu. Bác sĩ trưởng nhóm mổ thông báo cho biết là với các hình chụp quang tuyến mới nhất, cho thấy hai mạch máu bị nghẹt.

Tôi chỉ nhớ đến đây với câu chuyện chờ đợi mổ vào buổi sáng. Khi mở mắt ra thì thấy vợ, con gái đang đứng trước mặt và quơ tay qua lại hỏi tôi có biết ai đây không. Tôi tức cười quá bảo là “người đẹp” chứ ai. Như vậy là mình còn sống, đây là một ân thưởng của Trời Đất dành cho tôi. Sau đó y tá xuất hiện cho biết là ca mổ của tôi đã xong với kết quả rất tốt, cho biết là tôi đang ở phòng hồi sinh (ICU), rồi hỏi tên tôi với ngày sinh, và có biết là tôi đang ở đâu không. Đây là họ muốn kiểm lại là trí nhớ của tôi có bị ảnh hưởng chi không với thuốc mê trong vụ mổ. Thấy tôi trả lời rõ ràng mọi câu hỏi, họ an tâm cho tôi nước uống, đắp thêm mền ấm như tôi yêu cầu. Họ cho biết là nếu tình trạng tiến triển khả quan, tôi sẽ được chuyển ra phòng bình thường nhưng rộng hơn vào tối nay. Phòng ICU thì một y tá trông nom cho một bệnh nhân 24/24, ngoài phòng thường thì một y tá trung bình trông 6 bệnh nhân hay hơn. Để theo dõi tình trạng bệnh nhân mới mổ, tôi sẽ phải nhịn ăn cho đến sáng mai, uống nước thì được. Tôi bị bệnh Diabetiker từ năm 1986, đến năm 1989 là phải chích Insulin đến bây giờ. Nếu còn ở VN, có lẽ tôi đã theo “ông bà” từ lâu lắm rồi. Vì thấy tôi đã tỉnh, không có quờ quạng chi, nên hai bàn tay của tôi được tự do, không bị buộc chặt xuống giường như vài bệnh nhân khác. Họ chỉ yêu cầu tôi nằm yên tại chổ, cần chi thì bấm nút gọi y tá, ngay cả chuyện tiêu tiểu.

Cô y tá cho biết là tôi được đưa vào phòng mổ lúc 8 giờ hơn chút, và đến 15 giờ 00 thì cô y tá trong phòng mổ gọi ra cho biết là ca mổ thành công, tổng cộng hơn bảy tiếng đồng hồ, đây là ca “đại giải phẫu”. Họ sẽ đưa tôi ra phòng ICU (hồi sức), sau khi đóng lại vết mổ và lau chùi sạch sẽ. Hỏi tôi cảm thấy thế nào, tôi cho biết là ngực thì hơi đau nhưng không đến nỗi phải la làng, chỉ có hơi khó chịu vì thấy ống cắm đầy người cùng các vết băng. Cô y tá cười và cho biết là tôi phải chịu như vậy trong những ngày ở bệnh viện chờ hồi phục. Nhưng sẽ được tháo bỏ ra từ từ trong vài ngày sắp tới. BS cắt 3 đoạn gân chân làm 3 cái Bypass cho quả tim của tôi. Có lẽ cũng nhờ BS làm sạch trái tim nên bây giờ tôi thấy yêu “bà xã” nhiều hơn, không còn “bóng hình” nào trong quả tim yêu đời nữa. Trong cuộc chiến xâm lăng tại VN, tôi đã 2 lần phải vào Tổng Y Viện Cộng Hoà, để giải phẫu vì bị thương ngoài chiến trường, nên rất quen thuộc với “tiếng động” của “dao kéo” trong phòng mổ.

Nhân dịp cô y tá rảnh rang và trông cô vui vẻ trả lời các câu hỏi, tôi bèn hỏi thăm về từng vết băng trên người cùng những giây ống hiện đang nối đầy người. Nhờ vậy tôi mới liên kết được việc mổ tim của tôi. Khi một mạch máu của tim bị nghẹt, nếu chỉ nghẹt từ 40 đến 60% thì bác sĩ sẽ cho bệnh nhân uống thuốc loảng máu và trợ tim, cùng khuyến cáo cải thiện việc ăn uống như ăn ít đi, bớt lượng thịt đỏ, dầu mở, v.v… Nếu nghẹt từ 60% đến 80%, thì khi làm soi tim thử nghiệm, bác sĩ sẽ bơm bong bóng làm thông nơi bị nghẹt và sau đó đật vào một vòng xoắn (stent) hầu giúp mạch máu nơi đó vững chắc hơn. Còn nếu mạch máu bị nghẹt từ 80% đến 100% thì phương pháp chữa trị duy nhất hiện nay được hiệp hội y khoa chấp nhận là dùng 1 tĩnh mạch khác trong người để câu dẫn cho máu đi vòng qua chổ bị nghẹt (by-pass surgery).

Xin mở ngoặc ở đây để nói về một phương pháp mới làm thông mạch tim dù đã bị nghẹt 100%. Phương pháp mới này do trường đại học y khoa Boston đề xướng. Họ chuyền vào máu một loại thuốc làm mềm phần bị nghẹt, kế tiếp dùng các dụng cụ thông tim đi đến nơi bị nghẹt và dùng một mũi khoan xuyên qua, rồi rút các chất dơ làm nghẹt ra khỏi mạch máu. Sau đó chỉ việc đặt vòng xoắn (stent) vào đó là xong. Một bệnh viện vùng Florida đã thử nghiệm và thành công với 6 bệnh nhân, nhưng khổ cái là phương pháp này vẫn chưa được chuẩn nhận với hội y khoa Hoa Kỳ. Khi có sự chuẩn nhận của hội y khoa Hoa Kỳ, thì các nước mới theo đó áp dụng được. Từ Đức mà bay qua Mỹ xin được làm vật thí nghiệm với phương pháp này cũng quá khó khăn cho một người ở xa, nên tôi chào thua.

Nếu nơi bị nghẹt nằm ở trên một mạch không quan trọng, ví dụ như chỉ một hoặc hai nơi ở mạch bên phải, bác sĩ giải phẩu có thế áp dụng phương pháp giải phẩu vi tiểu để câu thông mạch máu bằng những dụng cụ thật nhỏ đi kèm với thâu hình. Trong trường hợp này, bác sĩ không cần cắt mở lồng ngực bệnh nhân, không cần cho tim phổi ngừng đập, mà chỉ cần soi ba hay bốn lổ nhỏ chung quanh khu vực tim bị nghẹt mà thôi. Như vậy thời gian vết mổ được lành và sức khỏe phục hồi sẽ thật nhanh.

Trường hợp của tôi vì hai nơi bị nghẹt đều nằm trên mạch chính, một bên phải và một bên trái, bác sĩ cho biết là không thể nào áp dụng giải phẩu vi tiểu được mà phải áp dụng phương pháp thông thường là họ sẽ cưa xương giữa hai lồng ngực, rồi banh ra (giống như chúng ta đội chiếc xe lên lúc thay bánh xe vậy), để có thể thấy quả tim rõ ràng. Sau đó, máu sẽ được rút hết ra cho vào một bình chứa, cùng lúc các mạch máu trong người sẽ được nối vào một cái máy “Tim-Phổi”, máy này sẽ bơm một dung dịch thay thế máu và khí oxy nuôi dưỡng các bộ phận khác trong người như bộ óc, thận, gan, v.v… Còn quả tim và phổi thì được cho nằm yên để bác sĩ dùng một tĩnh mạch cắt dưới chân đem lên để câu thông qua nơi bị kẹt. Nhờ có cái máy “Herz-Lungen-Maschine” này, cùng việc để quả tim và phổi bất động, việc câu thông mạch máu của quả tim trở nên dễ dàng, ít có tai nạn xảy ra bất ngờ đưa đến chuyện xuất huyết, kích tim, đứt mạch máu não, v.v… và đưa đến tử vong. Đó là chưa kể việc gây mê đã được dùng một liều nhẹ hơn và liên tục thẳng vào máu, thay vì một lần thật nhiều khi bắt đâu mổ rôi thôi, đã khiến nhiều bệnh nhân yếu trong người đã ngủ luôn không dậy nữa. Mặc dù bác sĩ mổ cho biết xác suất tử vong là 1%, nhưng theo thống kê thì con số đó thấp hơn nhiều. Có thể còn thấp hơn một phần ngàn.

Sau khi đã làm xong việc câu dẫn mạch máu, dung dịch nước biển cùng các ống nối trên người bệnh nhân sẽ được rút ra. Máu sẽ cho chạy vào trở lại. Tim và phổi sẽ được kích thích cho đập trở lại từ từ như bình thường. Khung xương lồng ngực được cho về lại vị trí cũ, bác sĩ sẽ dùng một sợi dây kim loại để nối sát hai khung xương lại với nhau, cùng dùng một loại keo đặc biệt giữ chặt hai khung xương và kích thích xương tăng trưởng cho mau lành. Sợi dây kim loại này không có phản ứng với máy báo động nơi kiểm soát an ninh ở phi trường, vậy các bạn đừng lo nha. Đúng như thế, BS đã cho phép tôi bay đường xa, tháng 01.2014, bay cùng gia đình cô con gái lớn về Thái Lan để đi tour bằng tàu thuỷ, đúng y chang con đường vượt biển tìm tự do mà tôi đã mua thuyền tổ chức đem được 45 người đi từ sông Saigon ra cửa biển Vũng Tàu, được Cap Anamur vớt trên biển Đông hồi 10 giờ 47 phút ngày quốc tế lao động 01.05.1980. Tháng 07.2014, bay cùng gia đình cô con gái thứ hai qua Florida, nghỉ hè 2 tuần lễ, thăm gia đình người bạn thân cùng khoá SQ Thủ Đức tại Orlando. Cả 2 lần bay, qua các trạm kiểm soát, máy báo động không “kêu”, đi đứng như người bình thường.

Nhìn vết mổ nơi ngực dài chừng 20cm, tôi thấy cũng hơi ớn, nhưng lạ là không thấy vết may hay băng lại gì hết. Cô y tá cho biết vết may nằm ở bên trong nên không tạo thành vết sẹo lớn như trước. Ngoài ra, nhờ môi trường trong bệnh viện trong sạch, vết thương không cần băng lại và như vậy sẽ mau lành hơn. Bên dưới vết mổ, tôi thấy có ba cái ống đường kính chừng 15mm đi vào trong người, cô y tá cho biết đó là ba ống hút giúp đưa ra ngoài những huyết dịch, huyết tương chảy ra từ các vết mổ, cắt vá bên trong người. Ba cái ống này thật làm phiền tôi, vì vướng chúng bệnh nhân không thể nào hít vào cho đầy phổi, hoặc thở bụng nếu muốn. Nhìn thấy ống câu thông nước tiểu, cô y tá cho biết đó là thủ tục bình thường để tránh bệnh nhân đái văng tung tóe trong phòng mổ, trong lúc ai nấy đều bận không có thời giờ lau chùi. Ống thông nước tiểu này sẽ được rút ra vào hôm sau, bệnh nhân cần uống nước cho thật nhiều để có thể đi tiểu trở lại như bình thường trong vòng 6 tiếng, vì nếu không họ sẽ gắn trở lại và uống thuốc thông tiểu thêm vài ngày nữa.

Ngày thứ nhất sau khi mổ, tôi chỉ nằm trên giường và không được ăn gì. Qua ngày thứ hai, họ bắt đầu cho ăn nhẹ, và bắt tôi phải ra ghế ngồi, cùng khuyến khích đi bộ chung quanh tầng lầu. Ngày thứ ba, họ chỉ cách leo thang lầu sao cho an toàn, và gia tăng số vòng đi bộ, cùng lúc ăn uống nhiều hơn. Chiều tối ngày thứ tư, y tá làm thủ tục cho tôi về lại nhà, nhưng cậu con rể cho đón qua bệnh viện của cháu, nằm dưỡng bệnh tại một phòng đặc biệt, và được ông Giáo Sư Bác Sĩ săn sóc tận tình chu đáo, nên sau 2 tuần tôi thấy sức khỏe hồi phục mau chóng. Tôi phải tắm và lau chùi các vết thương mỗi ngày một lần. Các khăn lau và quần áo đều phải thay mới hàng ngày. Hôm cuối, có nhân viên thể dục (physical therapist) vào chỉ dẫn tôi cách tập thể dục giới hạn khi phải nằm trên giường.

Xin viết tóm tắt để chia sẻ kinh nghiệm qua thời gian hồi phục.

Sau khi mổ tim, chắc chắn là ai cũng được khuyến cáo là cần phải theo cách ăn uống cho một quả tim tốt lành (Healthy Heart Diet), và phải uống kèm vài thứ thuốc như thuốc loãng máu (Aspirin ASS 100 1A Phama TAH chẳng hạn), thuốc điều hòa máu, thuốc tan mỡ, v.v… Cá nhân tôi mỗi sáng uống 6 thứ thuốc, buổi tối 2 loại do BS qui định. Sau một thời gian, tùy theo tình trạng tiến triển của bệnh nhân, các loại thuốc này được giảm hoặc bỏ hẳn.

Tuân lễ đâu tiên về nhà, chắc chắn rất là khó khăn cho bệnh nhân vì cử động gì cũng đều làm đau ngực, mặc quần áo cũng khó, làm bếp cũng không xong, khiêng vật gì nặng hơn 3 pounds cũng không cho, v.v… Cho nên việc cần người thân, hay thuê người phụ giúp, hay vào ở trong Reha Center là điều cần thiết. Tôi đã được hãng bảo hiểm cho vào tập trong Reha 3 tuần lễ, sáng Taxi đưa đi, chiều đón về.

Từ tuần thứ hai trở đi là đỡ hơn vì đã quen dần, nhưng bệnh nhân cũng cần tránh việc khiêng nặng, các hoạt động nặng nề như cắt cỏ, làm vườn, v.v… Vợ con tôi không cho làm các việc hơi nặng một tí và bắt phải đi dạo mỗi ngày.

Sau khi mổ tim, việc tập thể dục cũng bị giới hạn, các bác sĩ tim cũng như các chuyên viên thể dục đều khuyến cáo bệnh nhân nên đi bộ càng nhiều càng tốt. Dĩ nhiên đi dưới trời nắng ấm thì càng tốt hơn nữa.

Đối với cá nhân tôi, việc ăn uống kiêng khem, làm việc và tập thể dục bị giới hạn cũng không có chi khó khăn vì từ ngày bị bệnh Diabetiker từ năm 1986, việc ăn uống của tôi đã do BS hướng dẫn việc kiêng khem rất kỹ càng. Việc duy nhất làm tôi mệt và khó chịu nhất là chuyện chỉ được nằm ngửa mà ngủ để chờ xương ngực lành hẳn. Bác sĩ khuyến cáo là không nên nằm nghiêng, lý do là cần chờ cho hai khung xương sườn lành lặn trở lại. Việc trở mình, khiêng nặng có thể sẽ làm cho hai khung xương bị lệch, cần phai điều chỉnh, và làm thời gian phục hồi lâu hơn. Mà thời gian cần thiết cho hai khung xương nối liền trở lại là từ 6 đến 12 tuần. Mỗi tối nhiều khi tôi chỉ ngủ được hai hay ba tiếng rồi thức luôn, vì nằm nhiều quá nóng lưng còn khổ hơn. Để qua thời giờ, tôi quay ra tập xoa mặt theo chỉ dẫn do tôi sưu tầm, cũng như tôi đã tìm tòi tài liệu nói về bệnh Diabetiker nên mới biết được triệu chứng của bệnh tim do hậu quả của Diabetiker mà ra. Thật khổ cho ai phải ngủ cùng phòng, may là vợ tôi dễ ngủ, sống với nhau tính đến ngày mổ tim là hơn 34 năm, tôi ngáy to thế nào, thì nàng vẫn say giấc điệp. Ngoài ra, thuốc gây mê Anesthesia đôi khi làm cho bệnh nhân cảm thấy lạnh hay nóng bất thường, ngược lại với thời tiết, và việc này có thế kéo dài từ một đến hai tháng. Tôi đã không bị phản ứng phụ về thuốc gây mê.

Do việc khung xương sườn cần ít nhất là từ 6 đến 12 tuần mới lành lặn, bác sĩ mổ tìm khuyên bệnh nhân không nên lái xe trong vòng 6 tuần. Mỗi khi đi đâu thì chỉ nên ngồi ở băng ghế sau. Lý do là khung xương ngực còn yếu, mà lỡ có tai nạn xe cộ xảy ra cái túi hơi (airbag) bung ra có thể đập mạnh vào ngực làm cho khung xương bị lệch dễ dàng, cũng vì lời khuyên của BS mà nay tôi trở thành “Đại Gia” đi đâu cũng có tài xế lái xe, mà là nữ tài xế còn trẻ đẹp nữa chứ, bạn bè thân thiết có ai “bằng” tôi chưa?

Việc xuống cân chắc chắn là không tránh khỏi đối với những người hơi nặng cân. Nhất là khi áp dụng cách ăn theo đề nghị Healthy Heart Diet, cùng lúc uống thuốc tiêu mỡ. Tôi đã cảm thấy khỏe hơn thật nhiều không còn đau tức ngực nữa, yêu đời hơn, nhất là nhìn con cháu thành đạt đúng theo ý mình khi tôi đã “liều chết” mua ghe đem cả gia đình “ra đi” ngay trên sông Saigon, cộng thêm 40 người đi chung, trong khi tôi không có một chút kinh nghiệm gì về “biển cả”, tôi chỉ là một Sĩ Quan Bộ Binh thuần túy, nếu bị bọn vẹm “vồ” thì cũng không có ngày ra khỏi tù, tóc tôi bạc trắng từ lúc quyết định mua ghe để tìm đường sống, lúc nào “đầu óc” cũng phải “tính toán” làm sao qua mặt được tụi công an Phường, Khóm, khoảng thời gian này, đầu năm 1980, bọn chúng còn kiểm soát rất gắt gao, công an khu vực luôn luôn dòm ngó theo dõi nhà dân. Nhiều người đã yêu cầu tôi viết lại câu chuyện vượt biển tìm tự do ngay tại Thủ Đô Saigon, lúc đầu mới đến Đức tôi không nói với bất cứ ai, dù là bạn bè thân thiết, vì viết và kể lại sợ ảnh hưởng đến những người cũng định làm như tôi, phỉ quyền biết được sẽ dễ dàng “tóm” trọn ổ, nay “phong trào” vượt biển không còn nữa, có dịp tôi sẽ kể chi tiết, nhất là cách qua mặt bọn công an cú vọ từ lúc mua chiếc ghe, ráp máy, cho đến lúc rời Saigon, Đặc biệt, như đã nói ở trên, tôi chẳng có một chút “kinh nghiệm” gì về “biển cả” nên đã ra khỏi Vũng Tàu lại phải quay về 2 lần vì “sóng to gió lớn”.

Đến bây giờ đã 36 năm, tôi nằm chiêm nghiệm, việc tôi đưa được 45 người đến bến bờ tự do là do hồng phúc mà tôi được thừa hưởng từ người mẹ hiền hậu, đạo đức, nhất là có phép lạ trong 2 lần quay về, trời đã sáng trưng khi từ Vũng Tàu chạy về Saigon, 7 giờ sáng, trên ghe còn đầy đủ lương thực vì chưa ăn uống gì cả, khẩu K54 và 2 băng đạn cùng 3 trái Xi-nhan cũng để kín đáo trên ghe, cả 2 lần không một ai bị làm “khó dễ” khi đổ người xuống để chờ đi lần thứ 3, phải có người “che mắt” bọn công an mới không thấy chiếc ghe chở đầy người tắp vào chân cầu Calmet cho người xuống, có lẽ tôi làm chuyện “bất ngờ” nên không ai nghĩ rằng đó là ghe vượt biên quay về. Tôi tin tưởng một sự huyền bí đã xảy ra mà khoa học không thể nào giải thích được, quay về lần thứ 2, ngày 08.02.1980, đúng ngày giỗ đầu Mẹ tôi, trở về lần thứ nhật, tôi đã quyết định “bỏ” căn nhà trong khu cư xá Công Ty Cấp Nước (tên cũ là Saigon Thủy Cục) sợ công an khu vực “để ý”, cả gia đình qua bên mẹ vợ tôi “ở nhờ” vì nhà này nằm ngay mặt đường Xa Lộ Biên Hoà, ít ai “để ý”, lúc quay về lần thứ 2, vì quá mệt mỏi, tôi đã ngủ thiếp đi, rồi như có tiếng gọi bên tai, dậy đi, hôm nay là giỗ đầu Từ Mẫu, tôi choàng tỉnh dậy và lấy Honda chở hết vợ con về bên Hoà Hưng, nhà của Bố tôi, đường Tô Hiến Thành, Q10, chỉ cách BCH/BĐQTƯ/QLVNCH không tới 100 mét. Tôi cũng nói rõ, trong tâm thức tôi, hoàn toàn không nhớ ngày giỗ của mẹ tôi, mới đây mà đã đúng một năm, người mẹ mà tôi yêu qúy nhất trở về với cát bụi, tôi đã quỳ trước di ảnh của từ mẫu, khấn nguyện mẹ hiền phù hộ cho gia đình nhỏ của tôi đến được bến bờ tự do. Con gái lớn của tôi có một bút ký ghi lại tổng thể cuộc vượt biển tìm tự do của gia đình tôi, vì cháu không biết gì về việc tổ chức ra đi do tôi thực hiện. Quý bạn nào muốn có bút ký này, tôi sẽ gởi đến các bạn tường.

Chắc các bạn cũng hiếu kỳ muốn biết phí tổn của việc mổ tim này là bao nhiêu? Tôi sống ở Đức, mọi chi phí về dịch vụ y tế đều do hãng bảo hiểm sức khỏe trả hết, bệnh nhân không phải bỏ ra một cent nào, tôi chỉ biết 4 lần thông tim, nhà thương cậu con rể nhận của hãng bảo hiểm khoảng mấy chục ngàn Euro. So với vài người quen cũng mổ tim ở Cali, phí tổn đã gần gấp ba và bệnh nhân phải tự trả. Dĩ nhiên phí tổn cho việc cấp cứu một người bị kích tim (heart attack) cần xe cứu cấp chở vào bệnh viện, rồi phải làm soi tim, rồi tìm một nhóm bác sĩ tim làm ca mổ khẩn cấp, tổng số tiền chắc chắn là vượt qua con số $100,000 dễ dàng và bảo hiểm sức khỏe có nhiệm vụ thanh toán tổng số tiền chi phí này, không một bệnh nhân nào phải chi trả một cent cho cuộc phẫu thuật dù „tiểu hay đại giải phẫu“ như trường hợp mổ tim của tôi.

Vài dòng chia sẻ tin tức về vụ mổ tim cùng các bạn, cầu mong mọi người đều dồi dào sức khỏe, không phải trải qua một cuộc giải phấu tim như tôi. Mà nếu có, thì cũng không có chi quá lo vì y khoa đã tiến bộ vượt bực.

LÊ THANH TÙNG, Khoá 25 SQTĐ.

Bút Hiệu: LÝ TRUNG TÍN,

– Điều Hợp Viên Diễn Đàn Ngôn Ngữ Việt,

– Chủ Nhiệm Tạp Chí Dân Văn.

Bochum, Germany.

Email: danvanmagazin@gmail.com

Image may contain: one or more people

Không . . . nhưng nên làm

  1. Không có chuyện vui cũng tươi cười

Nụ cười ngày càng được các chuyên gia sức khỏe coi trọng bởi nó được coi là một phương pháp phòng ngừa ung thư hiệu quả và là một trong những bí quyết sống lâu.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không đau ốm cũng kiểm tra

Một số căn bệnh trong giai đoạn đầu không có những triệu chứng rõ ràng, phải thông qua kiểm tra mới có thể phát hiện. Nên kiểm tra sức khỏe một năm 1 lần để sớm phát hiện và điều trị bệnh.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không khát cũng uống nước

Nước là thành phần cơ bản duy trì hoạt động sống của cơ thể, thiếu nước dẫn đến suy gan, thận, nồng độ đông trong máu tăng cao, gây tắc động mạch ở tim và não. Khi cảm thấy khát nước chính là lúc cơ thể bạn đã thiếu nước một cách trầm trọng. Nên chủ động uống nước, không nên để khát mới uống.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không bệnh tật cũng bồi bổ

Căn cứ từng mùa, thể chất, độ tuổi và loại bệnh khác nhau để bổ sung chất dinh dưỡng. Ví dụ người già dễ bị gãy xương hay nặng tai nên sớm bổ sung chất sắt và canxi.

Nên phân biệt các loại bệnh khác nhau để bổ sung dinh dưỡng hợp lý như bệnh nhân thiếu máu nên ăn táo tàu, người khí nhược nên dùng thêm nhân sâm…

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không buồn ngủ cũng ngủ nghỉ

Buồn ngủ là hiện tượng xuất hiện khi đại não làm việc quá mức, không nên đợi đến khi thực sự buồn ngủ mới đi ngủ. Nên hình thành thói quen đi ngủ đúng giờ bảo vệ đại não và nâng cao phẩm chất giấc ngủ và giảm mất ngủ.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không mệt mỏi cũng nghỉ ngơi

Sau khi làm việc, học tập, lao động hay vận động, dù không cảm thấy mệt mỏi cũng nên nghỉ ngơi. Bởi khi vận động, các chất độc và cặn bã trong cơ thể đã được bài tiết ra ngoài theo tuyến mồ hôi, nghỉ ngơi giúp tinh thần sảng khoái, diệt trừ các mầm bệnh trong cơ thể và phòng ngừa lao lực.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không đói cũng ăn

Thói quen thích ăn lúc nào thì ăn, chỉ khi đói mới ăn sẽ dễ gây viêm dạ dày hay các bệnh về tiêu hóa vì khi cảm thấy đó i tức là dạ dày đã bị rỗng, dịch vị dạ dày đang không có gì để “ăn”.

Image Hosted by ImageShack.us

  1. Không muốn cũng cần đi vệ sinh

Đại, tiểu tiện đúng thời gian giúp kịp thời thải các chất độc trong cơ thể, làm sạch nội tạng có lợi cho khả năng tiêu hóa và hấp thụ.  Người trung niên và người già thường mắc bệnh đi ngoài do đó nếu hàng ngày đi vệ sinh đúng giờ sẽ hình thành phản xạ có điều kiện, rất tốt cho đại tràng. Nếu lâu ngày không đại, tiểu tiện sẽ khiến độc tố trong phân và nước tiểu không ngừng bị cơ thể hấp thụ lại dẫn đến tự thân trúng độc.

ST.

Mỹ: Chồng Việt xin cộng đồng cầu nguyện cho vợ nhiễm COVID nặng trở về với 3 con

 

 

Cuối cuộc trò chuyện liên tục bị ngắt quãng vì bận lo cho ba đứa trẻ và nhận điện thoại từ bác sĩ, anh Phúc Đinh đã không kềm được nước mắt, bật khóc nói với phóng viên VOA, xin cộng đồng người Việt cầu nguyện cho người vợ đang trở bệnh nặng vì nhiễm virus corona có thể trở về với gia đình.

“Bà xã em đi nhà thương 7, 8 ngày rồi, bây giờ đang nằm trong ICU (phòng chăm sóc đặc biệt)”, anh Phúc cho VOA biết.

Vợ anh, chị Lương Thị Phương Mai, 38 tuổi, đã phải nhập viện từ thứ Ba tuần trước sau khi thấy khó thở. Anh Phúc cho biết do ảnh hưởng của đại dịch, cả hai vợ chồng đều không thể đi làm nên chỉ quanh quẩn ở nhà và đi chợ khi cần, với khẩu trang che mặt đầy đủ, nhưng vẫn bị nhiễm virus corona.

“Bây giờ tụi em không biết là bà xã bị lây ở đâu nữa. Em cũng vừa mới biết là cả nhà đã bị lây, gồm cả ba đứa con, 13, 5, và 4 tuổi. Con gái em hai ba ngày trước hơn bị sốt, bây giờ ổn rồi”.

Hiện cả bốn cha con anh Phúc Đinh đều bị cách ly tại nhà. Ngoài công việc bận rộn hàng ngày chăm sóc cho 3 đứa trẻ, người đàn ông này phải liên tục túc trực bên chiếc điện thoại để cập nhật thông tin của vợ và những hướng dẫn từ nhân viên y tế trong việc cách ly, theo dõi và chăm sóc các con.

Suốt 8 ngày vợ nằm trong bệnh viện, anh Phúc cho biết anh chỉ ngủ tổng cộng chưa đầy 5 tiếng. Cũng may, anh có những người bạn thân. “Họ đi mua quá trời đồ ăn họ để trước cửa nhà”, anh Phúc cho biết thêm.

Kể từ sáng 1/12, tình trạng bệnh của chị Phương Mai bắt đầu trở nặng.

“Bác sĩ nói có 3 giai đoạn. Giai đoạn đầu là thở oxy”, anh Phúc nói và cho biết chị Mai hiện đã chuyển sang giai đoạn thứ hai. Lượng oxy trong phổi xuống rất thấp khiến chị liên tục bị khó thở.

“Bây giờ lý trí của vợ em cần phải mạnh, còn không thì…”

“Em không dám cho vợ biết tụi em bị COVID. Cả ngày hôm nay tụi em cầu nguyện. Bây giờ cô ấy đang phải đeo cái mặt nạ (thiết bị trợ thở). Cái đó là cái khủng hoảng cho gia đình. Em bắt đầu sợ chị ơi…”

Trên trang mạng xã hội, anh Phúc liên tục cập nhật tình hình và kêu gọi mọi người cầu nguyện, gửi những lời động viên tới cho vợ.

“Xin chào mọi người. Con tên là Đinh Phụng Hạo Nhiên, hay Phoenix. Con đã hơn 7 ngày rồi chưa được ôm mẹ, hôn mẹ, ngủ với mẹ, bị mẹ la đánh đít rồi. Phoenix nhớ mẹ nhiều lắm, tối ngủ là khóc 1- 2 lần, giật mình dậy hỏi ‘Daddy call mommy’ (Ba ơi, gọi cho mẹ đi). Xin người lớn hãy giúp chúng con cầu nguyện cho mẹ về nhà với con và 2 chị của con nha”, anh Phúc và con trai tìm kiếm sự ủng hộ tinh thần từ mạng xã hội.

“Em rất lo cho bà xã trong đó. Hiện tại mình không làm gì được cả ngoài việc cầu nguyện. Lòng tin, em cần lòng tin, hỗ trợ (cầu nguyện) từ cộng đồng”.

“COVID thực sự là con virus của thế kỷ. Nó có thể khiến cho con của mình không có mẹ hoặc không có cha”, anh Phúc đưa ra cảnh báo trước tình trạng nhiều người tại Mỹ, trong đó có cả người Việt, vẫn tỏ ra chủ quan trước loại virus corona mới này.

“Chị nói với cộng đồng Việt Nam mình làm ơn đừng đi ra đường, đợi chừng nào có vaccine đã. Cái này là cái giết người. Vợ em bây giờ chỉ cầu xin ơn trên. Mọi người trong cộng đồng Việt Nam xin cầu nguyện cho vợ em một câu thôi, xin cho vợ em qua khỏi bệnh này. Một câu thôi, một câu thôi…”, anh Phúc bật khóc và “Xin lỗi vì đã không cầm lòng nổi”…

Cuộc trò chuyện của chúng tôi lại tiếp tục bị ngắt quãng khi anh Phúc phát hiện thân nhiệt của con gái đột ngột tăng lên, cùng lúc có điện thoại từ bác sĩ gọi đến…

VOATIENGVIET.COM

Mỹ: Chồng Việt xin cộng đồng cầu nguyện cho vợ nhiễm COVID nặng trở về với 3 con

Mỹ: Chồng Việt xin cộng đồng cầu nguyện cho vợ nhiễm COVID nặng trở về với 3 con

VOATIENGVIET.COM
Mỹ: Chồng Việt xin cộng đồng cầu nguyện cho vợ nhiễm COVID nặng trở về với 3 con
Anh Phúc đã không kềm được nước mắt, bật khóc xin cộng đồng người Việt cầu nguyện cho người vợ đang trở bệnh nặng vì virus corona có thể trở về với gia đình  

 Những triệu chứng báo trước khả năng tim ngừng đập

 Những triệu chứng báo trước khả năng tim ngừng đập

Trước khi tim ngừng đập thường có những triệu chứng báo trước và hiện tượng này hay xảy ra ở những người có tiền sử bệnh tim hoặc những người đã có nguy cơ bị bệnh tim mạch. Đây là kết luận của một nhóm nhà nghiên cứu Đức mới công bố trên tạp chí Tuần hoàn của Mỹ số tháng 9. 

Các nhà khoa học thuộc trường Đại học Tổng hợp Berlin (Đức) đã tiến hành nghiên cứu đối với 406 bệnh nhân đã trải qua hiện tượng tim ngừng đập bất ngờ và có tiền sử bệnh tim và thời gian diễn ra những dấu hiệu báo trước hiện tượng này. 

Kết quả, có 22% số bệnh nhân thấy bị đau ngực trong vòng 120 phút, 15% bị khó thở trong 30 phút, 7% bị buồn nôn hoặc nôn mửa trong 120 phút, 5% bị hoa mắt chóng mặt hoặc bị ngất trong 10 phút và 8% có những triệu chứng khác kéo dài trong 60 phút. 

Khoảng 90% bệnh nhân có những triệu chứng báo trước kéo dài trong ít nhất 5 phút trước khi họ ngã quị xuống và trong một số trường hợp, những triệu chứng này có thể kéo dài lâu hơn. 

Nghiên cứu cho thấy chỉ có 25% bệnh nhân hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước một cơn tim ngừng đập. Hơn một nửa số người bệnh có tiền sử bệnh tim mạch hoặc mắc một số bệnh như tiểu đường và bệnh phổi mãn tính do hút thuốc lá. 

Nghiên cứu trên mang tính thực tiễn cao vì nó có thể giúp bệnh nhân và người nhà của họ có biện pháp cấp cứu kịp thời khi phát hiện những triệu chứng báo trước đã nêu.

From: TU-PHUNG

Arthritis: Đau nhức các khớp xương, hay còn gọi là Phong thấp.

 

 

Arthritis: Đau nhức các khớp xương, hay còn gọi là Phong thấp.

Có hai loại Đau nhức: Osteoarthristis, tạm gọi là loại Một (cho các vị cao niên dễ nhớ) và Rheumatoid Arthritis mà ta tạm gọi là loại Hai.

Loại Một gây ra những đau nhức ở cổ, vai, bàn tay, ngón tay, đầu gối, xương chậu… Nguyên nhân thường là do tuổi tác (phụ nữ trên 45 tuổi có thể mắc bệnh này), thoái hóa xương, di truyền, bệnh mập phì, hay do những động tác không ngay ngắn được lập đi lập lại lâu ngày như ngồi ghế cong lưng, ngồi lái xe mà thắt lưng bị bẻ cong, nghiêng đầu sang một bên, tay đánh máy suốt ngày không thư dãn, đứng một vị thế cong trong nhiều giờ, nhiều ngày…. Trên nước Mỹ có tới 21 triệu người bị đau loại Một.

Loại Hai cũng đau ở các đốt xương, có thể sưng lên, làm biến dạng xương, khó đi đứng, cử động. Loại này có trên 2 triệu nguời mắc bệnh. Nguyên nhân có thể do hệ thống miễn nhiễm không làm việc tốt, bị di truyền, hay vì thời tiết thay đổi đột ngột.

Nói chung cả hai loại đều gây đau nhức, nhiều người cảm thấy “khốn khổ, khốn nạn” khi bị các cơn đau hành hạ. Hoặc đi một lúc thì cảm thấy nhức chân, rồi đi lệch lạc. Hoặc ngủ không nổi vì khớp xương đầu gối buốt quá. Hoặc ngồi lâu thì tê hai bả vai…

Thường thì có ba (3) cách điều trị các bệnh đau nhức : Thuốc uống (Medication), giải phẫu (Surgery) và Không dùng thuốc (Non-medication). Hai phương pháp đầu tiên, dĩ nhiên, là phải qua Bác sĩ.

Phương pháp thứ Ba: Không dùng thuốc lại gồm ba cách: châm cứu, vật lý trị liệu, và tập luyện (exercise). Trong ba cách này, Tập Luyện (Exercise) dễ hơn cả và tác dụng lâu bền hơn cả. Châm cứu có tác dụng tức khắc, nhưng cũng hết tác dụng nhanh lắm. Vật Lý trị liệu cũng thế. Khi được Mát xa, thì thấy rất “đã”, nhưng chỉ một ngày sau là lại đau như cũ. Vậy chỉ còn các TẬP LUYỆN lấy một mình, không tốn tiền, không phải giải phẫu, cũng không phiền ai, nhưng chỉ cần Ý CHÍ tự thắng mà thôi.

Người viết bài này, chỉ còn một ít chỗ khớp xương nào còn nguyên vẹn mà chưa lần …gẫy. Tuổi trẻ, đi tập đủ loại võ nghệ: Nhu Đạo, Thái cực Đạo, Hapkido, Aikido, Thiếu Lâm.. không môn nào mà không mang cho thân thể một lần trật xương, gẫy vỡ. Đấu vật thì cắm đầu xuống đất, lọi cổ tưởng chết. Rồi chống tay xuống đất, vỡ xương cổ tay, lọi cùi chỏ.. Nhẩy qua chướng ngại vật: gẫy vai (2 lần). Đá người thì bị lọi ngón chân. Vật người thì bị gẫy thắt lưng… Bó bột liên miên, hết tay lại chân. Vào nhà thương chích thuốc rồi qua Thầy Cự Thất bó gà, qua Thầy Tầu điểm huyệt, có lần nhờ thầy Cao Miên thổi bùa cho lành vai… Tất cả những lần gẫy vỡ ấy, tuổi thanh niên sung sức chẳng coi nhằm nhò gì, giờ này, mới thấy thấm thía: đau nhức khắp người. Muốn hết đau nhức mà không muốn uống thuốc, không chích Cortisone, không đi Bác sĩ chỉnh xương, thì phải tập luyện hoài hoài, ngưng tập là .. đau! Cho nên, viết bài này để chia xẻ những ai đau đớn vì bệnh phong thấp, nhức xương, mong mọi nguời cùng khỏe.

Nguyên lý:

Hệ thống thần kinh của con người chạy cùng khắp thân thể, chỗ nào cũng có, từ đầu cho tới ngón tay, ngón chân. Tuy nhiên, theo hình vẽ về hệ thần kinh được treo tại các phòng mạch Tây, Đông Y, ta thấy chùm dây thần kinh đi từ sau ót tỏa ra cánh tay, xuống lưng, qua xương sống, tới hông, đùi, rồi chân (trông như một bó dây điện) là chùm quan trọng nhất. Nếu bị “kẹt” đâu đó, thì đau. “Kẹt” trên cổ có thể gây đau ra cánh tay, bàn tay. “Kẹt” thấp xuống dưới thì đau bắp thịt lưng, đau thắt lưng, “kẹt” ở chỗ thắt lưng lại gây đau ở đùi, chân… Cho nên, khi bị đau quá vì xương thoái hóa hay vì đụng xe, mà phải giải phẫu, bác sĩ sẽ cân nhắc rất kỹ. Mổ ở thắt lưng, nếu “xui”chạm giây thần kinh, có thể bị liệt chân mà thôi, nếu mổ ở cổ mà bị “xui”, có thể liệt cả người! Vì thế, chỉ những trường hợp đau cổ chịu hết nổi, bắt buộc phải giải phẫu thì phải ký giấy chấp nhận 50/50, một là khỏi, hai làđời xe lăn. Hên thì cũng có thể phải ghép một cây sắt vào trong cổ. Đôi khi phải mổ lại.. Chỉ còn cách Tập Luyện, cho thư giãn thần kinh chỗ gây đau, cho mạnh bắp thịt chỗ đau, cho khớp xương được chuyển động dịu dàng trở lại, kích thích chất nhờn đầu khớp xương phục hoạt, điều chỉnh lại những chỗ lệch lạc xương cốt, thì sẽ .. bớt đau (không phải HẾT đau, vì hễ ngưng tập một thời gian, có thể đau lại).

A-CHỮA ĐAU CỔ, ĐAU VAI, ĐAU TAY:

1-Xoay cổ trái phải: nhìn thẳng trước mặt, xoay cổ từ trái sang phải chầm chậm, mắt vẫn nhìn ra đằng trước, từ từ hít vào. Từ từ trả cổ trở lại phía trước, rồi xoay sang bên phải, mắt vẫn nhìn ra đằng trước, thở ra. Nhớ xoay cho hết cỡ, tới khi không xoay được nữa thì thôi. Làm 10 lần.

2-Gập cổ: ngửa cổ lên chầm chậm cho tới hết cỡ, từ từ hít vào. Chầm chậm gập cổ xuống ngực, hết cỡ, thở ra. Làm 10 lần.

3-Bẻ cổ: Mắt nhìn thẳng đằng trước, bẻ cổ nghiêng xuống đầu vai trái, hít vào. Từ từ thở ra, bẻ cổ qua đầu vai bên kia. (Khác với xoay cổ trái phải: ở đây, khi bẻ đầu xuống vai thì đầu vai có hơi nhô lên cho chạm với đầu, còn xoay cổ trái phải thì chỉ quay đầu vào khoảng trống sau vai mà thôi). Làm 10 lần.

4-Xoay cổ vòng tròn: Dùng điểm tựa là cổ, xoay vòng đầu chung quanh cổ, từ phải sang trái 10 lần rồi từ trái qua mặt 10 lần.

B-CHỮA ĐAU CÁNH TAY, BÀN TAY:

1-Xoay vai: hai tay buông thỏng, dùng đầu vai làm điểm tựa, xoay vai theo một vòng tròn chạy chung quanh đầu vai ( không phải nhô lên, hụp xuống) từ sau ra trước, rồi từ trước ra sau. 10 lần. Trong khi xoay vai, vẫn hít thở đều đặn.

2-Lắc bàn tay: giơ cánh tay ra trước mặt, cùi chỏ ép hai bên thân mình, giữ nguyên cổ tay và cánh tay, hai bàn tay để trước mặt, lòng bàn tay hướng vào phía ngực. Lắc từ trên xuống dưới (như giũ giũ bàn tay) thật mạnh 10 lần. Đổi hướng, cho mu bàn tay lên trên, lòng bàn tay hướng về mặt đất, giũ mạnh bàn tay từ trên xuống dưới. 10 lần. Đổi hướng, hai lòng bàn tay quay vào nhau, giũ mạnh bàn tay từ trái qua phải, từ phải qua trái. Những người thư ký đánh máy, làm “neo”, thợ may…. phải tập bàn tay thường xuyên, nếu không, có thể bị mổ cổ tay vì khớp xương cổ tay bị cứng khô lại.

3-Vẽ vòng trên đất: đứng rộng chân ra, một tay vịn vào mặt bàn, nguời nghiêng xuống cho song song với mặt đất, cánh tay buông thỏng, tưởng tượng như đang cầm một cái que, vẽ một vòng tròn tưởng tượng thật to trên mặt đất . Vẽ nhanh 10 lần rồi đổi tay. Hít thở đều hòa.

C-CHỮA ĐAU THẮT LƯNG, ĐÙI, CHÂN:

1-Xoay thắt lưng theo vòng tròn: hai tay chống hông, ngón tay để ra sau lưng, ngón cái phía trước, các ngón tay ấn mạnh vào thắt lưng, dùng thắt lưng làm điểm tựa, xoay vòng bụng ra trước rồi vòng qua bên phải (bên trái) ra sau, rồi vòng tới trước. Làm liên tục không ngừng, khi ra tới trước, thì bụng phải ưỡn ra hết cỡ. Khi ra sau thì thắt lưng cong lại cũng hết cỡ. Hít thở chầm chậm theo vòng.

2-Gập lưng: cũng như gập cổ, ngửa lưng ra, hít vào, gập thắt lưng xuống, thở ra. Khi ngửa lên, ngửa hết cỡ, khi gập xuống, cũng gập hết cỡ.

3-Xoay hông: hai tay buông thõng bên sườn, vặn người qua bên trái thì hai cánh tay cũng “văng” theo bên trái, nghĩa là không dùng sức tay, chỉ để cho hai cánh tay “văng” theo mà thôi. Xong, vặn người qua bên phải. Hai cánh tay lại “văng” theo bên phải. Nhớ khi xoay sang bên nào thì xoay gót chân bên đó, và bàn chân bên đó nhấc lên, nghĩa là xoay trên gót chân mà thôi. Mục đích làm cho vòng xoay rộng thêm, nếu giữ nguyên bàn chân trên mặt đất, vòng xoay sẽ ngắn lại. Hít thở chầm chậm.

D-CHỮA ĐAU ĐẦU GỐI:

1-Xoay gối trái phải: đứng vừa phải, hai bàn tay đặt trên đầu gối, thấp người xuống, xoay đầu gối theo một vòng tròn về phía phải (theo vòng kim đồng hồ) 10 lần rồi đổi hướng quay theo bên trái.

2-Xoay gối trong ngoài: đứng rộng chân ra, hai tay đặt trên đầu gối, thấp người xuống, xoay đầu gối từ ngoài vào trong rồi từ trong ra ngoài.

Các thế đầu gối này, mới đầu thì chỉ thấp người xuống một chút, sau đó, mỗi ngày càng thấp người xuống hơn, công lực sẽ mạnh hơn. Chỉ cần làm 10 phút, là đã thở mạnh, toát mồ hôi rồi. Người nhức đầu gối ban đêm phải tập trước khi lên giường ngủ.

Lưu ý:

-Những thế tập này chỉ được áp dụng với người chưa giải phẫu xương lần nào. Nếu đã giải phẫu cổ thì không được tập cổ. Nếu giải phẫu lưng rồi mà muốn tập lưng, phải hỏi bác sĩ, xem phim X-ray có trở ngại gì không.

-Phối hợp vừa châm cứu, vừa mát xa, vừa tập luyện thì rất tốt.

-Trường hợp đau kinh niên vì xương rồi, có thể uống thêm Glucosamine có bán tại các tiệm thuốc Tây để kích thích chất nhờn đầu xương và xương.

-Mua một cái máy mát-xa nhỏ cầm tay để chà xát chung quanh chỗ bắp thịt đau sẽ hiệu nghiệm nhanh hơn./.

Không phải bệnh tật, đây mới là yếu tố quyết định độ dài của tuổi thọ

Không phải bệnh tật, đây mới là yếu tố quyết định độ dài của tuổi thọ

  • Thanh Xuân
  • Có nhiều nghiên cứu cho thấy tuổi thọ tự nhiên của con người có thể rất dài, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà đa số mọi người đều sống không đến độ tuổi đó.

Cơ thể khỏe mạnh cần 5 yếu tố quyết định: môi trường tự nhiên chiếm 7%, điều kiện y tế chiếm 8%, hoàn cảnh xã hội chiếm 10%, di truyền từ bố mẹ chiếm 15%, còn lối sống chiếm đến 60% – đây chính là điều tác động chủ yếu.

(Ảnh: shutterstock.com)

Sức khỏe có tốt hay không phụ thuộc chủ yếu vào lối sống

  1. Làm việc và nghỉ ngơi

Không thức khuya, đi ngủ trước 11 giờ đêm. Thức dậy sớm, trễ nhất là 7h sáng. Buổi trưa ngủ khoảng nửa giờ đồng hồ. Người có lối sống như này sẽ có tuổi thọ trung bình dài hơn.

  1. Quy luật ăn uống

“Sáng ăn cho mình, trưa ăn cho bạn, tối ăn cho kẻ thù”.

Theo nhiều lời khuyên của các chuyên gia sức khỏe: Ăn sáng no, ăn trưa ngon miệng và ăn tối ít. Nhưng trên thực tế thì có rất nhiều người lại không ăn sáng, ăn trưa qua loa và ăn no vào buổi tối. Lâu ngày không ăn sáng dễ gây viêm túi mật, không ăn trưa đúng giờ dễ mắc bệnh dạ dày, ăn tối nhiều dễ gây tăng cân và béo phì. Mỗi bữa ăn nên ăn nhiều rau xanh.

(Ảnh: pxhere.com)

  1. Không hút thuốc, uống rượu

Tổ chức Y tế Thế giới đưa ra 6 cách sống không lành mạnh nhất, hai vị trí dẫn đầu trong số đó là hút thuốc và uống rượu. Uống rượu là một thói quen sống rất không tốt, mỗi lần uống say là bằng một lần viêm gan cấp tính.

Người hút thuốc dễ mắc các bệnh như viêm khí quản, sưng phổi hoặc bệnh tim mạch, cuối cùng dẫn đến ung thư phổi, đây là những nguyên nhân dẫn đến tử vong. Không hút thuốc và uống rượu, tuổi thọ sẽ kéo dài hơn.

Người hút thuốc dễ mắc các bệnh như viêm khí quản, sưng phổi hoặc bệnh tim mạch, cuối cùng dẫn đến ung thư phổi, đây là những nguyên nhân dẫn đến tử vong. (Ảnh: Pixabay)

  1. Con người chết vì tức giận

Một nửa nguyên nhân quyết định sức khỏe là do tâm lý. Vì vậy chúng ta không được để bị giam cầm bởi cảm xúc, mà hãy làm chủ nó, đừng để nó điều khiển. Cần nhớ rằng cảm xúc là chiếc “gậy chỉ huy” vô cùng quan trọng đối với sức khỏe của con người. Thường ngày cần kịp thời giải tỏa áp lực, giữ một tâm trạng không tức giận, vui vẻ thoải mái.

Rèn luyện sức khỏe như thế nào cho phù hợp?

Cần kiên trì rèn luyện sức khỏe từ 30 phút đến 1 giờ đồng hồ mỗi ngày, có thể dùng cách cách đơn giản nhất, tiết kiệm và hữu hiệu nhất đó là: Đi bộ.

Trong giai đoạn phát triển thể chất (từ 10-28 tuổi): Chơi các môn thể thao rèn luyện sức khỏe như cầu lông, bóng bàn, marathon, bơi lội…

Trong giai đoạn thể chất suy giảm (từ 28-49 tuổi): Lúc này đừng chơi những môn thể thao dạng thi đấu.

Trong giai đoạn thể chất lão hóa khi tuổi già (sau 49 tuổi): Cần rèn luyện các chức năng cơ thể, giữ cho chúng ở trạng thái bình thường. Môn thể thao được khuyến khích nhất là đi bộ nhanh và bơi lội. Người lớn tuổi thích hợp luyện khí công, thiền định.

(Ảnh: Internet)

6 điều cần ghi nhớ để sống khỏe mạnh lâu dài

  1. Ăn đủ bữa, nhiều rau xanh
  2. Ngủ đủ giấc
  3. Mỗi ngày kiên trì tập thể dục 30 phút
  4. Mỗi ngày đều mỉm cười, tinh thần và thể chất đều khỏe mạnh
  5. Không hút thuốc, không uống rượu
  6. Gia đình hòa hợp

Thanh Xuân

Thanh Xuân
Không phải bệnh tật, đây mới là yếu tố quyết định độ dài của tuổi thọ - Trí Thức VN
M.TRITHUCVN.ORG
Không phải bệnh tật, đây mới là yếu tố quyết định độ dài của tuổi thọ – Trí Thức VN
Có nhiều nghiên cứu cho thấy tuổi thọ tự nhiên của con người có thể rất dài, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà đa số mọi người đều sống…

Vỗ lõm khuỷu tay, cách cứu người lên cơn đau tim trong 5 giây

Salut Saigon & Salut Les Copains

Vỗ lõm khuỷu tay, cách cứu người lên cơn đau tim trong 5 giây ai cũng nên thuộc để cứu mình cứu người !

Đây chỉ là kích động mạch máu . Chỗ cần làm là ngay Tim , nhồi mạnh, vỗ mạnh trước ngực ,càng gần tim càng tốt, ảnh hưởng trực tiếp đến Tim. Tôi đã dùng phương pháp cũ là dở 2 tay nạn nhân thằng lên đầu và hạ xuống cứ tiếp tục làm như vậy và đã cứu sống lại 2 người đã cứng toàn thân. Phương pháp mới là thổi vào miệng thì chưa áp dụng lần nào.

Theo lời kể của các nhân chứng, khi cơ thể cụ ông cứng ngắc, thở rất khó thì một vị khách mời trong đám cưới đã nhanh chóng vỗ mạnh vào phần lõm xuống ở khuỷu tay nạn nhân.

Vài phút sau đó, cụ ông mới dần tỉnh lại và lập tức được đưa vào bệnh viện.

Tại phòng hồi sức cấp cứu, bác sĩ có hỏi người nhà: “Ai đã vỗ vào lõm khuỷu tay của bệnh nhân?”

Sau khi được người nhà thuật lại tình hình lúc đó, vị bác sĩ này nói: “Vỗ vào đây là đúng, vừa có thể ngăn chặn tắc mạch máu, lại vừa có tác dụng khai thông huyết mạch. Nếu không, chỉ e rằng xe cứu thương chưa kịp tới, tình huống xấu đã xảy ra”.

Câu chuyện cụ ông may mắn được cứu sống nhờ phương pháp vỗ vào chỗ lõm khuỷu tay đã nhanh chóng trở thành chủ đề xôn xao trong giới y học và dư luận nước này.

Kỳ thực, đây là cách cấp cứu đã được cổ nhân Trung Hoa vận dụng từ ngàn đời xưa. Trung y có câu: “Hàn ngưng trí ứ, huyết đi chịu trở”, đại ý là “lạnh khiến cho máu huyết ứ đọng và khó lưu thông”.

Theo đó, máu huyết của con người có tính chất tương tự như dầu đậu phộng, gặp lạnh sẽ ngưng tụ lại, gặp nóng sẽ nhanh chóng trở lại trạng thái lưu thông bình thường.

Trong khi đó, chỗ lõm ở khuỷu tay là nơi có màng ngoài tim và kinh tâm nối thẳng với tim.

Vỗ mạnh vào bộ phận này sẽ tác động vào hai kinh lạc kể trên, giúp cho khí huyết lưu thông, kích thích cơ thể ấm lên và đổ mồ hôi nhằm bài tiết chất độc, đồng thời làm “tăng dương khí”, khai thông mạch máu ứ tắc, đồng thời ngăn ngừa tắc động mạch.

Bởi vậy, việc vỗ mạnh vào khuỷu tay để sơ cứu cho người trụy tim như trường hợp cụ ông kể trên không phải là việc làm thiếu căn cứ, thậm chí còn đúng với nhiều nguyên lý y khoa.

Các bác sĩ cũng lưu ý trong lúc dùng biện pháp cấp cứu này, nếu thấy xuất hiện vết bầm tím ở chỗ lõm vùng khuỷu tay nạn nhân, chúng ta cần tiếp tục vỗ cho tới khi chuyển sang màu đỏ mới ngừng lại.

Mặc dù chỉ là động tác đơn giản, nhưng hành động vỗ vào chỗ lõm ở khuỷu tay rất dễ áp dụng trong các trường hợp nguy cấp, không cần học qua trường lớp đào tạo, thậm chí còn có tác dụng phòng ngừa các bệnh tim mạch và cao huyết áp, giảm nguy cơ phát sinh đột quỵ.

Theo Trithuctre

Nhu Cầu Cận-Tử

Sáng hôm nay, thứ sáu, 30 tháng 10 năm 2020, đi sửa đồng hồ, gặp anh bạn cho biết vừa vô nhà thương thăm vợ. Tôi hỏi anh, mấy tháng trước, thấy chị khỏe mạnh quá mà, hôm nay sao lại nằm nhà thương. Anh nói không biết lý do gì bà xã bị đứt mạch máu não, và bây giờ bị liệt bên phải, cần tập luyện để có thể hồi phục sức khỏe trở lại. Phụng

Nhu Cầu Cận-Tử

 Bác sĩ Nguyễn Ý Ðức

…Cận-Tử là thời gian lão đang dần dần bước tới ngưỡng cửa Tử Biệt, của sự “dùng dằng nửa ở nửa đi”… Mà dùng dằng thì còn đôi chút quyến luyến, tiếc rẻ, nấn ná, cố kéo dài một it thời gian với cuộc đời. Nấn ná vì lão vẫn không tin rằng lão chỉ còn dăm tháng để hít thở không khí trần gian, để được gần gũi người vợ hiền, bầy con cháu. Và bạn bè thân quyến thuộc gần xa…

Khi được thầy thuốc cho hay bệnh đang đi vào giai đoạn cuối thì lão có những tâm trạng khác nhau.

Lão ngạc nhiên không tin chuyện đó có thể xẩy ra cho lão. Lão hốt hoảng kêu lên “Chắc là có sự lầm lẫn nào đây. Ðâu có phải là mình nhỉ”!? Lão cho rằng bệnh nhân giường bên kia ra đi sớm mới phải vì đương sự gầy gò ốm yếu, suốt ngày ho sù sụ, luôn luôn thở dốc, chứ lão đâu đã đến nỗi gì. Ðây cũng là phản ứng tự nhiên của nhiều người chứ chẳng riêng gì lão. Tự nhiên vì sắp mất tất cả mọi sự trên đời thì ai chẳng ít nhiều tuyệt vọng, đau khổ, bất mãn…

Nhưng mỗi lần gặp mặt, thấy ông thầy thuốc nghiêm nghị hơn, dè dặt hơn thì lão linh cảm là đúng. Ðôi lúc lão cũng đã ấm ức trách vị lương y vì chẳng chịu khó tìm kiếm phương thức thần diệu hơn để chữa cho mình.

Rồi lão cầu nguyện, mặc cả điều đình với đấng thiêng liêng giúp lão, cứu lão ra khỏi cơn bạo bệnh này, với lời hứa là từ nay sẽ sống đàng hoàng hơn, điều độ hơn.

Từ hơn hai năm nay, khi thấy ho nhiều, lão bỏ hẳn rượu, thuốc lá, ăn nhiều rau trái cây và còn đi bô mỗi ngày, một việc mà trước đây không bao giờ lão nghĩ tới. Rồi thì lão được xác định bị ung thư phổi. Chẳng là vì lão hút thuốc lá từ năm 19 tuổi, hơn một nửa thế kỷ liên tục mang khói vàng của điếu thuốc vào phổi… Lão bắt đầu ho nhiều, khó thở, kém ăn, xuống cân…Và lão bắt đầu trị liệu…

Lão mong có phép lạ để lão sống thêm vài năm nữa, cho tới khi đứa con út tốt nghiệp đại học. Rồi ra đi cũng mãn nguyện…

Ðến khi y giới lắc đầu chịu thua thì lão thấy không còn hy vọng, lão trở nên buồn rầu, chẳng muốn gặp ai.

Có người nói lão sợ chết. Thời gian đầu khi nghe nói bệnh không chữa được thì quả tình lão có hoảng hốt sợ hãi thật. Ai mà chẳng sợ mất sự sống, phải lìa bỏ những gì đã gắn bó với đời mình cả nhiều chục năm. Nói rằng không sợ thì chỉ là dối lòng, phủ nhận chối bỏ sự thật.

Bây giờ thì lão chấp nhận những giới hạn của chữa chạy. Nhiều lúc, lão cũng nghĩ là sống tới tuổi ngoài thất tuần của lão hiện nay cũng đã quá nhiều Ngày xưa cha mẹ lão chỉ thọ tới sáu chục tuổi. So với bố mẹ, “Bonus” tuổi mà Thượng Ðế dành cho lão đã quá nhiều…Lão chấp nhận và chỉ mong sao được ra đi bình an, thanh thản…

Nhưng lão cũng nghĩ tới một số nhu cầu, một số mong muốn được đáp ứng trước khi tử biệt. Những nhu cầu căn bản của con người nhưng đơn giản hơn, nhẹ nhàng hơn…

Vì lão nghĩ, dù trong tình trạng cận tử, lão vẫn còn là một sinh vật, vẫn còn cảm nghĩ, suy tư, rung động, vẫn còn đôi chút nhu cầu vật chất, những tình cảm thương yêu, tiếp xúc. Vậy thì lão vẫn còn những mong muốn. Y giới cũng đồng ý với lão rằng người cận tử có quyền được cung cấp một số đòi hỏi.

Lão quyết định sẽ chết đàng hoàng, trong sự tôn trọng. Lão nghĩ là lão may mắn có được một mái nhà ấm áp để sửa soạn ra đi chứ không cầu bơ cầu bất như nhiều người bất hạnh, tứ cố vô thân, không người thừa nhận.  Lão đang ở trong một  cơ quan chăm sóc người cận tử.

Lão nhớ lại, ngày xưa người ta thường chết ở nhà, nơi mà vợ chồng con cái sống chung với nhau thế hệ này qua thế hệ khác. Người ta sửa soạn cho sự chết giữa những người thân yêu, được người thân yêu quây quần chăm sóc. Mọi người có thời giờ thong thả nói với nhau, bàn bạc cùng nhau về hậu sự, về chuyện tương lai của các thành viên trong gia đình. Người chết được thân nhân tắm rửa bằng nước cỏ cây hoa lá nhiều mùi thơm, thân xác nguyên vẹn và được mặc quần áo mới may thật đẹp. Áo quan là những mảnh gỗ vàng tâm, gỗ gụ, gỗ lim… sắm sẵn dùng làm phản nằm cho bóng dẩu mồ hôi, để khi hữu sự thì làm áo quan, mang thân xác ra đi. Người chết được quyến thuộc, bạn bè tới tận nhà để nhìn mặt nhau lần cuối, đưa tơi huyệt mộ để vĩnh biệt chia tay…

Ngày nay thì mọi sự đều đổi thay, vì hoàn cảnh, nhu cầu cuộc sống. Người ta chết ở bệnh viện, ở nhà thương, ở nhà “hospice”, đôi khi trên xa lộ, tại thương xá, giữa biển cả, trên núi cao…Thôi thì “gặp thời thế, thế thời phải thế”, chọn lựa làm chi…Chết ở đâu cũng chỉ là một cách chấm dứt sự sống…

Lão đã làm giấy từ chối mọi phương thức chữa chạy mạnh mẽ như là “gắn dây chỗ này, cài máy chỗ kia” trên cơ thể. Trong di chúc, lão ghi rõ ý muốn chăm sóc y tế như thế nào trong trường hợp mình không phát ngôn được vào giai đoạn cuối cuộc đời, khi không còn hy vọng cứu chữa. Lão cũng làm giấy ủy quyền cho một thân nhân quyết định phương thức điều trị khi lão hết sáng suốt. Lão đã tìm hiểu về chương trình chăm sóc cận tử –hospice- nên lão xin vào đây để hy vọng được nhẹ nhàng ra đi không đau đớn vì những biến chứng của ung thư…

Trước hết lão muốn được gặp gỡ tất cả thân bằng quyến thuộc nhất là người bạn trăm năm với các con các cháu. Hơn mấy chục năm chung sống với biết bao kỹ niệm buồn vui có nhau. Lão đã làm hết nhiệm vụ cho gia đình và lão cũng muốn nhân dịp này nhìn lại các thành quả đó trên gương mặt mọi người với những lời nhắn nhủ cuối cùng…

Lão cũng cần giải quyết mọi chuyện với người thân thiết để đôi bên chia tay trong bình an…Và lão cũng được nắm bàn tay những  người thân yêu lần cuối, bàn tay đón lão vào đời, bàn tay tiễn đưa lão vĩnh viễn ra đi..”Xin chia tay, và nếu là mãi mãi, thêm một lần, xin mãi mãi chia tay”- một nhà thơ nào đó đã viết…

Lão mong muốn được đối xử như người còn sống. Theo lão, cận tử mới chỉ là gần chết, sẽ chết vì sự sống chỉ ngưng sau khi lão không còn hơi thở, tim ngưng đập, não tê liệt. Lão vẫn còn là một sinh vật với mọi ý nghĩa của nó, như là có suy tư, cảm xúc, quyền hạn như mọi người. Có vui, có buồn, có hy vọng, có thương yêu…

Lão cần được duy trì các hy vọng dưới mọi hình thức. Hy vọng có thuốc tiên, có phương thức kỳ diệu để lão lành bệnh. Mặc dù biết rằng bệnh của lão đang đi vào giai đoạn cuối, những hung bào ung thư đã xâm lấn nơi xa, nhưng “còn nước còn tát”, lão vẫn hy vọng ở một phép lạ đến với lão. Lão đang cầu nguyện ơn trên. Rồi lão hy vọng những cơn đau không hành hạ mình. Hy vọng con cái gần mình. Hy vọng không chết đơn côi. Xin ai đó đừng làm tiêu tan hy vọng của tôi với lời an ủi xã giao, có lệ, “hãy nhìn vào sự thật, đừng mong ở phép lạ” …  Hy vọng có thể lành. Hy vọng chết không đau đớn. Hy vọng vợ hiền, con cháu ở lại bình an. Hy vọng mình được về nơi vĩnh phúc…Xin đừng thổi tắt những ngọn lửa hy vọng của tôi!

Dù thời gian không còn bao lâu, nhưng lão vẫn mong muốn tiếp tục được chăm sóc bởi những người có khả năng, hiểu biết, thông cảm với hoàn cảnh, bệnh tình của lão. Lão vẫn muốn  tiếp tục nhận dịch vụ y tế, dù mục tiêu bây giờ là làm nhẹ bệnh thay vì chữa khỏi…Những giải thích về bệnh của tôi từ bác sĩ, những hướng dẫn ăn uống từ điều dưỡng viên, sự chăm sóc vệ sinh cá nhân cũa người y công… đều làm ấm lòng tôi hơn, thoải mái hơn… Dù biết rằng sắp chết, tôi cũng vẫn cần… xin đừng cô lập tôi, bỏ tôi một mình trong sợ hãi!!! Lão nhớ có một tác  giả nào đó đã viết: “Chết không phải là kẻ thù; sống với  ám ảnh sợ hãi nó mới là kẻ thù…”

Lão cũng muốn được tham dự vào các quyết định liên quan tới lão. Về các phương thức trị liệu; cách ăn uống, sinh hoạt hàng ngày. Ngay cả hình thức ma chay, chôn cất mà lão đã sắp đặt đâu vào đó… Ðôi khi thân nhân không muốn kẻ sắp vĩnh biệt ra đi bận tâm với thủ tục, chi tiết rườm rà, nên quyết định hộ. Làm vậy là ta đã phủ nhận quyền quyết định của họ, coi họ như bất lực và vô hình dung giảm giá trị của họ…

Lão cần được giải thích đầy đủ và ngay thẳng cũng như có quyền nêu ra những thắc mắc về sự chết.  Nhiều khi thầy thuốc không muốn nói tới chết chóc với bệnh nhân đau nặng, vì muốn để họ còn hy vọng. Hoặc cho rằng bệnh nhân đã biết rồi. Vì khó nói làm sao ấy. Lão cũng thông cảm với hoàn cảnh khó xử của người thầy thuốc đang chăm sóc lão. Nhiều lúc lão thấy ông ta dường như muốn nói với lão một điều gì quan trong, nhưng lại ngập ngừng. Chắc lại là chuyện “vô phương trị liệu” về bệnh của lão chứ gì!?

Thực tội nghiệp cho ông bác sĩ! Ðược huấn luyện để xua đuổi tử thần xa sự sống, chứ đâu có được hướng dẫn để nói về sự chết với bệnh nhân…

Từ lúc sinh thời, lão vẫn có một đức tin tôn giáo thì giờ đây lão cần sự chăm sóc tâm linh, để linh hồn lão có nơi tá túc bình an. Người ta muốn được lên cõi Thiên Ðàng, tiêu diêu miền Cực Lạc thì lão cũng muốn được về nơi vĩnh cửu mà lão đã từng  ấp ủ. Lão muốn  được tâm sự với v ị lãnh đạo tinh thần mà lão đã quen biết từ nhiều chục năm nay, để sửa soạn cho linh hồn lão…

Lão cũng cần được giải thích về diễn tiến của sự chết; Vì lão nghe nói khi chết thì sẽ có những khó khăn, những thay đổi về thể xác cũng như linh hồn. Liệu lão có bị những cơn đau bệnh hoạn xâu xé cơ thể!? Liệu những hoảng loạn, ác mộng có đến với lão? Lão có mất ngủ, kém ăn, bí đại tiểu tiện… bác sĩ sẽ làm gì để giúp lão ra đi nhẹ nhàng?

Lão cần sự giải thích thành thực, sự thông cảm của thầy thuốc. Lão không muốn sống trong u mê, lo sợ của sự chờ chết… Lão nhớ lời nhắn nhủ của Nữ tu đáng kính Theresa “Ðừng sợ hấp hối vì nó rất giản dị…”

 Lão chỉ cần có vậy…

Bác sĩ Nguyễn Ý Ðức

Texas-Hoa Kỳ

From: KIM NGUYEN

4 mất mát cần thản nhiên đối mặt ở tuổi trung niên

Sinh tử ly biệt

Con người cho dù là tuổi trẻ, sức khỏe mạnh mẽ đến thế nào đi nữa thì cũng đến thời điểm ra đi, cho dù là sống thọ đi nữa thì cuối cùng cũng phải quy về với cát bụi. Đây cũng là một mất mát, một nỗi khổ lớn lao của đời người. Cho nên, cho dù là ai đi nữa cũng đều phải học được cách đối mặt với cái chết. Thay vì lo lắng sợ hãi, cần học cách trân trọng và sử dụng chính xác từng giây phút mà mình đang có. Có như vậy thì sống bình thản mà chết cũng an nhiên.

Một người khi lâm vào ranh giới sinh tử mới hiểu được rằng trên thế gian này chẳng có gì là mãi mãi và không có gì đáng quý hơn sinh mệnh. Người ấy càng hiểu ra rằng hết thảy danh, lợi cũng chỉ như mây gió thoảng qua, hết thảy đều là vô thường.

Vậy nên khi vẫn còn hơi thở hãy đối đãi thật tốt với mọi người quanh mình. Như vậy dẫu đến giây phút chia xa thì người ấy cũng chẳng còn điều gì phải tiếc nuối, thở than. Nếu một người có thể gieo những hạt giống thiện lương và để lòng tốt ở lại thì khi mất đi dẫu bóng hình chẳng còn nhưng đức hạnh của người ấy vẫn luôn sống trong tâm trí người khác. Thông thường những người như vậy cũng là những người coi cái chết nhẹ nhàng, không sợ hãi trong tâm.

2 loại thực phẩm hại thận, 4 việc cần làm để bảo vệ thận

Một cậu thiếu niên 17 tuổi thường xuyên bị đau lưng, đi tiểu ra máu, kết quả bị chẩn đoán suy thận. Một cậu bé sao lại có thể bị căn bệnh này được? Dưới đây là 2 loại thực phẩm gây tổn thương thận và 4 việc cần làm để bảo vệ thận:

2 loại thực phẩm hại thận, 4 việc cần làm để bảo vệ thận - Trí Thức VN
M.TRITHUCVN.ORG

2 loại thực phẩm hại thận, 4 việc cần làm để bảo vệ thận – Trí Thức VN

Thực phẩm hại thận: Một cậu bé 17 tuổi thường xuyên bị đau lưng, đi tiểu ra máu, kết quả bị chẩn đoán suy thận. Một cậu bé sao lại có thể bị căn bệnh này?