Trump: Nền kinh tế của Trung Quốc đang “đi xuống cống”

Hôm thứ Tư (26/6) Tổng thống Mỹ Donald Trump cảnh báo Trung Quốc về một cuộc chiến thương mại gay gắt hơn, trước khi ông tới Nhật Bản dự G-20 và gặp chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, nói rằng thời cơ đánh thuế số hàng hóa Trung Quốc còn lại đã “chín muồi”.

Ông Trump được phỏng vấn qua điện thoại trên đài Fox Business hôm 26/6

Thị trường thế giới lại một lần nữa nín thở quan sát cuộc gặp song phương giữa hai nhà lãnh đạo Mỹ Trung, lên lịch vào thứ Bảy, với hy vọng đột phá thế bế tắc trong chiến tranh thương mại đang phủ bóng đen lên kinh tế toàn thế giới.

Trong phát ngôn mới nhất về thương mại, ông Trump vẫn giữ nguyên phong cách của mình: cứng rắn không nhượng bộ, và ông cũng thể hiện ông không cần phải xoa dịu những thị trường trên.

“Nền kinh tế Trung Quốc đang đi xuống cống – họ muốn đạt được thỏa thuận”, ông Trump nói trong buổi phỏng vấn quan điện thoại với đài Fox Business.

Trước đó, giới chức Trung Quốc liên tục thúc giục Mỹ phải nhượng bộ Trung Quốc thì mới có hy vọng đạt thỏa thuận.

Trong buổi phỏng vấn, ông Trump tỏ ra háo hức về việc áp thuế lên hơn 300 tỷ USD hàng Trung Quốc còn lại.

“Bạn còn 325 tỷ USD còn lại mà tôi chưa đánh thuế – nó đã chín muồi cho việc đánh thuế”, ông nói với Fox. Theo tổng thống Mỹ, Trung Quốc là nước đang thấm đòn vì cuộc chiến thương mại.

Điều đang xảy ra là người ta đang rời khỏi Trung Quốc. Các công ty đang đi khỏi Trung Quốc, nhân đây, một số đang trở về Mỹ bởi vì họ không muốn trả thuế”.

Trước cuộc gặp đình đám Trump-Tập, giới chức Mỹ và Trung Quốc đã mở lại các cuộc đàm phán thương mại vốn nguội lạnh sau thất bại đàm phán hồi tháng 5. Vào lúc đó, hai bên đã tiến sát đến một thỏa thuận thì Trung Quốc đòi rút lại các cam kết quan trọng.

“Khi đó chúng tôi đã đạt được 90% con đường”, Bộ Trưởng Tài chính Mỹ Steven Mnuchin nói với đài CNBC. Ông Mnuchin tiết lộ ông trông đợi cuộc gặp Trump-Tập nhưng nhấn mạnh sẽ không có kiểu “thỏa thuận chỉ để có thỏa thuận”.

 “Tôi hy vọng rằng thông điệp mà chúng tôi nghe được là họ muốn trở lại bàn đàm phán.”

Cũng trong buổi phỏng vấn với Fox Businesss, ông Trump cho hay ông đang nỗ lực viết lại các quy tắc thương mại trên toàn thế giới vốn vô cùng không công bằng với Mỹ, trong đó Trung Quốc chỉ là một kẻ lạm dụng.

“Gần như tất cả các quốc gia trên thế giới đều cật lực lợi dụng Mỹ. Không thể tin được”, ông Trump nói.

Ngoài Trung Quốc, ông Trump còn liệt kê các đối tác chiến lược của Mỹ như Việt Nam, Đức và Nhật Bản nằm trong danh sách này.

“Việt Nam thậm chí còn tệ hơn cả Trung Quốc” khi nói đến vấn đề thương mại bất công, ông nói.

“Việt Nam là kẻ lạm dụng tồi tệ nhất trong tất cả mọi người”.

Ông cũng phàn nàn về chính sách với Nhật Bản, đồng minh thân cận nhất của Mỹ ở Châu Á, nước nằm trong ô dù quân sự của Mỹ kể từ Thế Chiến II.

Nếu Nhật Bản bị tấn công, chúng ta sẽ chiến đấu trong Thế chiến III. Chúng ta sẽ bảo vệ họ bằng sinh mạng và gia tài của chúng ta”.

“Nhưng nếu chúng ta bị tấn công, Nhật Bản không phải trợ giúp chúng ta. Họ có thể xem nó qua một chiếc TV Sony”, ông Trump nói.

Trọng Đức

Vì sao nước Mỹ hùng mạnh nhất thế giới?

Vì sao nước Mỹ hùng mạnh nhất thế giới?

242 năm tuổi đời, Mỹ  là một trong những quốc gia có lịch sử lập quốc ngắn nhất thế giới, nhưng lại vươn lên trở thành quốc gia hùng cường nhất trên mọi lĩnh vực kinh tế, quân sự và đặc biệt là khoa học công nghệ. Vậy điều gì khiến quốc gia này làm nên điều thần kỳ như vậy?

httpv://www.youtube.com/watch?v=4CnVUEzjygs

Vì sao nước Mỹ hùng mạnh nhất thế giới? – Tinh Hoa TV

HÀNG CHỆT CỘNG ĐỀ “MADE IN VIETNAM” KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI!

Phuc Lien Nguyen

Nguyễn Phúc Liên, Geneva 21.06.2019

Ngay từ khi TT.D.Trump bắt đầu nhiệm kỳ I, Ông đã bỏ TPP vì đã nghi ngờ Việt Nam sẽ làm đầy tớ của Tầu cộng trong việc chuyển hàng hóa qua Hoa kỳ. Liên Âu cũng đã biết điều này, nên mỗi khi tăng thuế hàng Trung cộng, họ cũng tăng thuế hàng cùng loại đến từ Việt Nam.

Những tuyên bố của Nhà cầm quyền Việt Nam về việc không có hàng hóa Tầu cộng đề là “Made in Vietnam” sẽ làm tăng sự chú ý hơn của Mỹ và Liên Âu về điểm gian xảo này ! Dưới tình trạng Việt Nam là đầy tớ Chính trị cho Tầu, thì sự gian xảo “Made in Vietnam” không thể tránh. Cho dù Nhà nước CSVN có sợ Mỹ mà muốn tránh việc này, thì các Doanh nhân Chệt cùng với doanh nhân Việt Nam sẽ làm sự gian xảo này mà Nhà nước VN không kiểm soát được. Việt Nam sẽ rất khó tránh khỏi sự trừng phạt của Mỹ và Liên Âu ! Tỉ dụ ngay cả việc xâm nhập hàng lậu Tầu và những ma túy Tầu vào Việt Nam mà Nhà nước VN có biết cũng không cản ngăn được vì đã là nô lệ Chính trị cho Tầu, cùng với việc tham nhũng quan thuế !

Tiến sĩ PHAM CHI LAN đã từng than phiền rằng Tầu cộng chuyển hàng hóa sang Việt Nam để giết chết Kinh tế VN tại sân nhà mà Nhà nước CSVN không cản ngăn nổi ! Bây với việc tăng thuế quan mà TT.D.Trump đã áp dụng cho hàng hóa Tầu, thì làm thế nào mà Chệt cộng không làm sự gian xảo đề “Made in Vietnam” được ! Nếu Nhà nước CSVN có sợ Mỹ, thì doanh nhân Tầu dùng tham nhũng để mua cả Nhà nước CSVN ! Lại thêm việc CSVN là đầy tớ Chính trị Tầu cộng !

NGUYỄN PHÚC LIÊN ,Geneva 21.06.2019
https://www.facebook.com/VOATiengViet/videos/2739499649397913/
https://www.facebook.com/VOATiengViet/videos/2739499649397913/

About this website

VI.RFI.FR|BY RFI TIẾNG VIỆT
Trả lời phỏng vấn truyền thông Mỹ hôm qua, 26/06/2019, tổng thống Donald Trump đã gián tiếp dọa sẽ áp thuế hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam, quốc gia hiện đang hưởng lợi từ chiến tranh thương mại Mỹ-Trung.

SỐNG ĐƠN GIẢN

SỐNG ĐƠN GIẢN

Trong kho tàng văn chương tu đức Ấn Giáo có chuyện kể như sau:

Ở một làng nọ, có vị đạo sĩ, Sadhu, tu thân lâu ngày, gần đạt đến bậc thánh nhân.  Dân chúng ngưỡng mộ, quý mến nhà đạo sĩ, đến thỉnh ý, tầm thầy học đạo.

Một ngày kia, thấy vị đạo sĩ rách rưới, kẻ qua đường biếu nhà đạo sĩ manh vải che mình.  Những lúc Sadhu ngồi thiền niệm, bầy chuột tưởng tượng gỗ, rúc vào tấm vải gặm nhấm.  Tội nghiệp, có kẻ qua đường thấy thế, biếu Sadhu con mèo bắt chuột.  Dân trong làng thương tình, thay nhau đem sữa nuôi con mèo.  Rồi ngày nọ, có kẻ hành hương từ phương xa, nghe tiếng thơm nhân đức, đến viếng nhà đạo sĩ.  Người đàn bà giàu có ấy tặng đạo sĩ Sadhu con bò để lấy sữa nuôi con mèo.  Để nuôi con bò, người ta làm cho nó cái chuồng.  Từ dạo đó, con bò có chuồng, vị đạo sĩ không có nhà.  Thấy thế không ổn, dân trong làng làm cho nhà đạo sĩ chiếc chòi lá.

Từ ngày ấy, nhà đạo sĩ không còn nhiều thời giờ tu niệm như xưa, bận rộn nuôi con bò để lấy sữa nuôi con mèo.  Nuôi con mèo để đuổi lũ chuột.  Phải lo sửa sang căn nhà.  Dân trong làng không muốn nhà đạo sĩ mất thời giờ săn sóc con bò, họ gởi một người đàn bà đến cắt cỏ nuôi con bò, săn sóc con mèo thay cho nhà đạo sĩ có giờ thiền tu.

Nhà đạo sĩ đã có tấm vải che thân, có con mèo đuổi chuột, có con bò cho sữa, có căn nhà để ở, có người đàn bà săn sóc cuộc đời mình.  Chẳng bao lâu, nhà đạo sĩ không còn thời gian tĩnh mịch nữa, ông đầy đủ hết rồi.

Đâu là con đường tu đạo?  Ông lấy người đàn bà làm vợ, thế là chấm dứt cuộc đời hạnh tu…

Sống đơn giản đưa Shadu vào đời sống tu hạnh.  Mất đơn giản, ông mất lý tưởng.  Trong Giáo Hội, tất cả các đại thánh đều có đời sống đơn giản.  Không phải trong Giáo Hội Công Giáo mà thôi, tất cả thánh nhân trong tôn giáo khác cũng vậy. (x. Những trang nhật ký của một linh mục, Nguyễn Tầm Thường, SJ).

Bài đọc 1 hôm nay kể chuyện Êlisa quyết tâm theo Êlia để làm Ngôn sứ.  Êlisa là nông dân, đang cày ruộng với 12 cặp bò.  Nghe Thầy Êlia kêu gọi, Êlisa đã chẻ cày làm củi, giết bò làm lễ vật, thiêu đốt tất cả để dâng tiến Chúa, rồi lên đường theo Thầy.  Ruộng đất, trâu bò, cày cuốc là tài sản của nông dân.  Đốt cày cuốc, làm thịt trâu bò, có nghĩa là từ bỏ tài sản, là đoạn tuyệt với nghề nghiệp cũ.  Đó là một lựa chọn dứt khoát.  Ra đi không vướng bận, không luyến tiếc những gì đã có.  Đó là thái độ dứt khoát và phó thác, vâng phục hoàn toàn.

Khác với thái độ của Êlisa, Tin Mừng hôm nay thuật chuyện ba người muốn theo Chúa Giêsu, xin được làm môn đệ.  Chúa đòi hỏi họ phải dứt khoát trong chọn lựa.

– Người thứ nhất hăng hái xin theo Chúa đi bất cứ nơi đâu.

Chúa Giêsu không giấu anh hoàn cảnh bấp bênh của mình.  Ngài sống cuộc đời phiêu bạt, không mái nhà để trú, lúc nào cũng ở trong tư thế lên đường.  Chấp nhận theo Ngài là chịu bỏ mọi an toàn, không ổn định, là sống thân phận lữ khách trên mặt đất (x.1Pr 2,11).  Theo Ngài là theo Đấng có chỗ tựa đầu.  Chỗ tựa đầu tiên là máng cỏ.  Chỗ tựa đầu cuối là thập giá.

– Người thứ hai chấp nhận theo Chúa với điều kiện cho anh về chôn cất người cha mới qua đời trước đã.  Anh muốn chu toàn bổn phận thiêng liêng của người con.  Chúa Giêsu coi trọng việc hiếu kính mẹ cha (x. Mt 15,3-9), nhưng Ngài đòi anh dành ưu tiên cho việc loan báo Tin Mừng.

– Người thứ ba xin về từ giã gia đình trước đã.

Chúa Giêsu đòi anh ta dứt khoát thẳng tiến như người cầm cày, không quay lại với những kỷ niệm quá khứ, không bị cản trở bởi những ràng buộc gia đình, để tận tâm tận lực lo cho Nước Thiên Chúa.

Ba người muốn xin đi theo để làm môn đệ của Chúa Giêsu.  Thế nhưng, họ không dứt khoát chọn lựa như Êlisa, họ vẫn còn đắn đo kỹ lưỡng, chần chừ vì những lý do xác thịt và bịn rịn gia đình.  Chúa Giêsu trả lời cho cả ba trường hợp là “hãy theo Ta” và đặt giá trị thiêng liêng lên trên mọi của cải vật chất.  Theo Chúa lên Giêrusalem là đánh đổi cuộc đời quá khứ để lấy một tương lai mới, tuy vô định, đầy gian nan, bất trắc nhưng tươi sáng và chân thật hơn.  Ba trường hợp khác nhau, nhưng đều chung một lời mời gọi từ Chúa Giêsu.  Ba lời đối thoại trên cũng là ba đòi hỏi hướng đến điều răn thứ nhất: “Phải yêu mến Chúa là Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn” (Mt 22, 37).

Theo Chúa phải can đảm, phải chọn lựa và ưu tiên tìm kiếm và loan báo về Nước Thiên Chúa trước, còn mọi chuyện khác, Chúa sẽ lo cho sau.  Con đường đi tìm Chúa là con đường con đường của từ bỏ… Tuy nhiên, muốn đạt được hạnh phúc thật thì phải lựa chọn trong tinh thần dứt khoát.

Nếu cuộc đời con người là một chuỗi những chọn lựa, thì chính những chọn lựa ấy sẽ dệt nên cuộc đời riêng của mỗi người.  Nếu cuộc đời người Kitô hữu là một chọn lựa dứt khoát cho việc tìm kiếm Nước Thiên Chúa, thì đó chính là một chuỗi những lời đáp trả tiếng Chúa vang lên từng phút giây trong cuộc sống.

Nhìn lại những chọn lựa hằng ngày, chúng ta chợt giật mình, vì thấy chúng ta thường hay chọn mình: sở thích của mình, tự do của mình, hạnh phúc của mình, gia đình của mình…  Chúng ta chọn tất cả những gì ít nhiều dính dáng đến bản thân.  Nhưng Đức Giêsu lại dạy: “Hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đã, còn mọi sự khác, Người sẽ thêm cho” (Mt 6,33).

Ơn gọi của Êlisa đến trong lúc ông đang cày ruộng, đang làm những công việc hàng ngày.  Ơn gọi của Phêrô xảy đến khi ông đang thả lưới, của Môsê khi ông đang chăn chiên, của Mathêu khi ông đang ngồi bàn thu thuế…  Ơn gọi tiêu biểu của mỗi cá nhân là ở trong bổn phận hàng ngày.  Sống ơn gọi của mình là biết chọn lựa và ưu tiên.  Đó cũng là lời mời gọi, hãy đơn giản hoá cuộc sống.

Cuộc sống thật đơn giản vì nó vốn rất đơn giản.  Khi còn nhỏ thì đơn giản, lớn lên trở nên phức tạp.  Khi nghèo khó thì đơn giản, lúc giàu có trở nên phức tạp.  Khi thất thế thì đơn giản, lúc có địa vị thì trở nên phức tạp.  Tự nhận bản thân đơn giản, đánh giá người khác phức tạp.  Thật ra, thế giới này rất đơn gỉan chỉ có lòng người là phức tạp.  Mà suy cho cùng thì lòng người cũng đơn giản, chỉ vì có lợi ích chi phối nên con người mới trở nên phức tạp.  Đời người, đơn giản thì vui vẻ.  Nhưng người vui vẻ được mấy người.  Đời người, phức tạp thì phiền não.  Nhưng người phiền não thì quá nhiều.  Trong cuộc đời mỗi người đều không thể tránh khỏi những lúc buồn phiền, lo lắng thậm chí là đau khổ.  Người vui vẻ không phải là người không có buồn phiền, mà là người không để cho những nỗi buồn và niềm đau ấy khống chế” (St).  Để sống bình an vui vẻ hạnh phúc, chúng ta chỉ cần sống đơn giản.  Chúa Giêsu là người thích sống đơn giản và bình thường.  Suốt ba năm rao giảng, Ngài mặc những chiếc áo, mang những đôi dép giản dị.  Ngài không nghĩ mình là Thiên Chúa, nhưng đã hạ mình trở nên như tôi tớ rửa chân cho các môn đệ, để đến với người nghèo, bệnh nhân và tội nhân.  Chúa Giêsu thích sự đơn sơ và bé nhỏ giữa đời thường.  Bởi vậy, Ngài mới nhắn nhủ các môn đệ: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời ” (Mt 18,4).  Chúa Giêsu đã gieo vào lòng thế giới giá trị của yêu thương và phục vụ trong đơn giản âm thầm.

Đơn sơ là một đức tính quý báu trong linh đạo “thơ ấu thiêng liêng” của thánh Têrêxa Hài Đồng.  Sống đơn sơ và giản dị.  Đối với những tâm hồn đơn sơ, không cần có những phương thế phức tạp.  Nếp sống của Têrêxa luôn trong sáng, thành thực và tự nhiên.  Con đường thơ ấu thiêng liêng là sống cuộc sống đơn sơ, yêu mến Chúa, hướng tới trọn lành.  Sống đơn giản mới có được tinh thần thanh thoát và nhẹ nhàng, chúng ta mới nhạy bén để sống theo hướng dẫn của Thần Khí chứ không theo xác thịt, vì “anh em được gọi để hưởng tự do.”

Lm Giuse Nguyễn Hữu An

From: Langthangchieutim

Thuê côn đồ chém chồng, nữ Việt kiều Mỹ lãnh 18 tháng tù

Thuê côn đồ chém chồng, nữ Việt kiều Mỹ lãnh 18 tháng tù

Bị cáo Vũ Thụy Hồng Ngọc và chồng cũ Bác Sĩ Chiêm Quốc Thái. (Hình: Tuổi Trẻ)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Mâu thuẫn trong hôn nhân với chồng là bác sĩ thẩm mỹ ở Việt Nam, nữ Việt kiều Mỹ thuê côn đồ chém chồng với giá 1 tỷ đồng ($42,830).

Theo báo Zing, trưa ngày 26 Tháng Sáu, 2019, Tòa Án Nhân Dân Sài Gòn đã tuyên phạt bà Vũ Thụy Hồng Ngọc (41 tuổi, Việt kiều Mỹ) 18 tháng tù; ông Phan Nguyễn Duy Thanh (38 tuổi), giám đốc Công Ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Bảo Vệ Song Thanh (ở quận Tân Phú)15 tháng tù về tội “Cố ý gây thương tích” với Bác Sĩ Chiêm Quốc Thái (45 tuổi), giám đốc Bệnh Viện Thẩm Mỹ Việt Mỹ (Sài Gòn), chồng cũ của bà Ngọc.

Tại toà, bà Ngọc cho rằng mình chỉ thuê người đánh chứ không phải chém ông Chiêm Quốc Thái. Việc ông Thanh chém là ngoài ý muốn mình. Ngoài việc tố chồng lên mạng nói xấu mình, bà Ngọc còn tố bị ông Thái và nhiều nhân viên đánh thâm tím, bầm dập hết mặt mày.

Nhóm côn đồ trực tiếp chém ông Thái. (Hình: VNExpress)

Sau khi tòa tuyên án, ông Chiêm Quốc Thái cho biết sẽ kháng cáo yêu cầu Tòa Án Nhân Dân Cấp Cao tại Sài Gòn “xem xét trách nhiệm của Bác Sĩ Trần Hoa Sen.” Riêng mức án của bà Ngọc, ông Thanh và các bị cáo khác ông Thái nói: “Như vậy là được, họ đã trả giá cho hành vi của mình.”

Báo VNExpress dẫn cáo trạng cho biết năm 2011, bà Ngọc và ông Thái kết hôn sau nhiều năm sống với nhau như vợ chồng ở quận 2 (thành phố Sài Gòn). Đến năm 2015 hai người thường xảy ra mâu thuẫn nên ông Thái ra ngoài ở. Mấy tháng sau bà Ngọc làm đơn ly hôn và phân chia tài sản trị giá hàng trăm tỷ đồng.

Đầu Tháng Ba, 2018, trong một lần đến nhà bạn là nữ Bác Sĩ Trần Hoa Sen (làm việc tại một phòng khám ở quận 5) chơi, bà Ngọc gặp ông Thanh.

Bà Ngọc tâm sự cho ông Thanh biết chuyện bị ông Thái “nói xấu trên mạng xã hội” và cả hai đang làm thủ tục ly hôn.

Thấy giám đốc công ty vệ sĩ đồng cảm với mình, bà Ngọc bàn với ông Thanh kế hoạch trả thù. Sợ người nhà nữ bác sĩ biết chuyện, bà Ngọc kéo ông Thanh vào phòng riêng và đặt vấn đề “đánh dằn mặt và gây thương tích nhẹ” cho ông Thái với giá một tỷ đồng. Một tuần sau, Ngọc bỏ 500 triệu đồng ($21,415)vào túi xách mang đến phòng khám bà Sen nhờ chuyển cho ông Thanh.

Nhận được tiền, ông Thanh ra lệnh cho nhân viên là Chống Thín Sáng gọi đàn em đến công ty bàn kế hoạch thực hiện “hợp đồng” với bà Ngọc. Theo chỉ đạo của ông Thanh, ông Sáng đi mua ba điện thoại rẻ tiền cùng sim đưa cho đàn em làm phương tiện liên lạc.

Ông Thanh phân công bốn đàn em còn lại chia thành hai nhóm, mang hung khí, phối hợp theo dõi ông Thái trước cổng bệnh viện đợi cơ hội ra tay.

Tối 28 Tháng Ba, 2018, hai đàn em của ông Thanh phát hiện ông Thái cùng một người phụ nữ ra khỏi bệnh viện đến ăn tối tại nhà hàng trên phố đi bộ Nguyễn Huệ (quận 1) nên bám theo. Khoảng 10 giờ tối khi ông Thái vừa ra khỏi nhà hàng, nhóm đàn em ông Thanh cầm dao xông đến chém. Nạn nhân bỏ chạy, chui vào xe hơi nhưng bị cả đám đuổi theo chém trúng lưng và vai rồi lên xe gắn máy tẩu thoát.

Ông Thái được đưa đến bệnh viện cấp cứu, thương tật 5%. Tuy ông Thái không yêu cầu bồi thường nhưng làm đơn đề nghị điều tra, khởi tố những người chủ mưu, ra tay chém mình.

Ông Thanh cùng năm đồng phạm thừa nhận được bà Ngọc thuê “xử” ông Thái. Mỗi đàn em được ông Thanh trả 30 triệu đồng ($1,284).

Ngày 24 Tháng Năm, 2018 khi bà Ngọc đang làm thủ tục xuất cảnh về lại Mỹ tại phi trường Tân Sơn Nhất thì bị cảnh sát bắt giữ.

Cả bà Ngọc và ông Thanh khai bà Sen biết chuyện họ thuê người chém ông Thái. Thế nhưng, bà Sen cho rằng “không biết số tiền Ngọc chuyển cho Thanh là bao nhiêu, nhằm mục đích gì” nên sau ba lần Viện Kiểm Sát Nhân Dân ở Sài Gòn trả hồ sơ điều tra vai trò của bà Sen nhưng cơ quan điều tra nhận định “chưa đủ cơ sở để xử lý hình sự.” (Tr.N)

TỪ BỎ: NGUYỆN ƯỚC CỦA MỖI NGƯỜI

TỪ BỎ: NGUYỆN ƯỚC CỦA MỖI NGƯỜI

“Vũ trụ và thời gian là một điệu nhảy của Chúa trong sự trống rỗng.  Sự tĩnh lặng của địa cầu là âm nhạc của một tiệc cưới.  Nếu chúng ta cứ kéo dài tình trạng hiểu lầm về những hiện tượng của cuộc sống, chúng ta càng phân tích chúng ra thành những kết cuộc vô nghĩa và mục đích phức tạp từ chính những khúc mắc của mình, chúng ta càng chìm sâu vào phiền muộn, phi lý, và tuyệt vọng.

 Nhưng thật ra những điều đó không có quan trọng lắm, bởi vì không có tuyệt vọng nào của chúng ta có thể thay đổi được thực tế của vạn vật, hay làm nhem nhuốc đi niềm vui của điệu nhảy của vũ trụ mà nó luôn tồn tại.  Thực sự chúng ta đang ở giữa nó, và nó luôn ở giữa chúng ta, vì dầu muốn hay không, nó là nhịp đập trong huyết quản của chúng ta. Tuy nhiên, sự thật vẫn mời gọi chúng ta biết quên đi chính mình, gởi gắm những gì riêng tư của chúng ta vào ngọn gió và cùng hoà chung vào điệu nhảy.”        

Thomas Merton – New Seeds of Contemplation.

Khi đọc những lời tâm sự trên của Thầy Thomas Merton các bạn có thể nhận ra được sự thật của những lời nói ấy, sự thật được thốt ra từ một con tim đã khắc khoải với cuộc sống ngay từ thời thơ ấu.  Lớn lên trong hoàn cảnh thiếu bóng người cha và khi ông lên sáu lại mất mẹ.  Rồi ông theo người cha lang thang đây đó và bỏ lại một người em nhỏ cho họ hàng bên ngoại chăm sóc.  Nhưng những khắc khoải riêng tư ấy chẳng lấy đi được niềm vui trọn vẹn mà Thiên Chúa dành cho tất cả chúng ta nói chung, và Thầy Thomas Merton nói riêng; những tâm tình nặng trĩu của chúng ta chẳng bao giờ làm biến mất ánh nắng mặt trời dù chỉ là một tia nắng nhỏ; những bạo hành trên thế giới chẳng bao giờ lấy đi được khung trời xanh biếc; những lo lắng của chúng ta chẳng làm tắt tiếng chim kêu.  Gió vẫn thổi, mây vẫn trôi, đồi núi vẫn chập chùng, và sóng biển vẫn reo hò – không có gì thay đổi, và vũ trụ vẫn nhảy múa với bản tình ca tạo dựng.  Đây chính là sự thật.

“Tuy nhiên, sự thật vẫn mời gọi chúng ta biết quên đi chính mình… và cùng hoà chung vào điệu nhảy.”  Quên đi chính mình là điều mà Chúa Giêsu muốn nhắc nhở chúng ta trong bài Phúc Âm Luca chương 14.  Ngài mời gọi chúng ta từ bỏ mọi sự và vác thập giá để theo Ngài.  Sở dĩ lời mọi gọi “từ bỏ” và “vác thập giá mình” luôn đi đôi với nhau vì “từ bỏ” tự chính nó là một một thập giá nặng nề cho mỗi một người chúng ta.  Chúng ta có thể bỏ lối sống cũ để bước vào nề nếp của cuộc sống mới khi rời bỏ quê hương, khi lập gia đình, khi chọn cuộc sống tu trì, khi rời cuộc sống quen thuộc để đi làm ăn xa, v.v…, thế nhưng để buông thả sự “mất mặt”  hoặc đón nhận sự thua thiệt là một cái gì đó chúng ta khó mà chấp nhận được. Có lẽ vì vậy trong Phúc Âm, Chúa Giêsu không nói đến thập giá của người khác nhưng Ngài nói đến “vác thập giá mình.”

Lắm lúc chúng ta hay cho rằng người này hoặc người nọ, cái này hoặc cái nọ là thập giá của mình.  Chúng ta chưa bắt tay vào việc mà đã thấy sự nặng nề của cây thập giá, nhưng thật ra điều đó có lẽ là một sự cố chấp hơn là sự thật.  Làm sao nó là thập giá của mình khi mình không để nó đè nặng trên vai, khi mình chọn Chúa cùng đồng hành và tin rằng mọi nặng nhọc của chúng ta đã có Con Một Thiên Chúa gánh vác, khi mình thật sự tin vào lời hứa của Ngài, “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghĩ ngơi bồi dưỡng” (Mt. 11:28)?  Hãy sống ơn cứu độ ngay từ lúc này, và hãy để Chúa Giêsu trả giá dùm mình bằng cách dâng lên tất cả những gì làm cho tâm hồn ta nặng nề, dù đó là điều làm cho ta mất mặt, lo lắng cho người thân đang trải qua những khó khăn, đang bị dày vò vì gia đình không hạnh phúc, hoặc cái gì đó làm cho ta cảm thấy thua thiệt.  Vì nếu chúng ta chưa biết buông thả và tin tưởng vào Chúa Giêsu và mang lấy ách nhẹ nhàng của Ngài, chúng ta thật sự không đáng là môn đệ Ngài.  Hãy sống với Ngài trong bằng an và “hãy gởi gắm những gì riêng tư của chúng ta vào ngọn gió và cùng hoà chung vào điệu nhảy” của bản tình ca tạo dựng.

Ở đây chúng ta không nói đến một lối sống thờ ơ vô trách nhiệm với những gì chúng ta cần phải làm hoặc làm lơ không đối diện với những gì chúng ta cần đối diện, nhưng hãy sống và làm tất cả với con tim và trong sự phó thác.  Thật ra chúng ta không làm chủ được gì: thời gian, bệnh tật, sự yếu đuối của con người, những gì xảy ra trong chốc lát hoặc ngày mai.  Thậm chí chúng ta không có thể mang lại bình an cho người khác khi con tim mình gặp những chuyện không vui.  Hãy đối diện những bất toàn và giới hạn của mình với Đấng đã đối diện những bất toàn và giới hạn của Ngài như là một con người với Thiên Chúa Cha.  Chúng ta nên sống mỗi ngày và bám vào Chúa Giêsu như người đang bị đắm thuyền bám vào cái phao, vì thực sự đó là cuộc sống của chúng ta.  Chúng ta biết rằng sống phó thác thật không dễ vì chúng ta ai cũng muốn mọi sự xảy ra như ta mong muốn hoặc trong phạm vi chúng ta có thể hiểu và chấp nhận được.  Tuy nhiên cuộc sống không bao giờ như chúng ta định và hành trình thiêng liêng là một hành trình đi vào trong thế giới bí ẩn của Thiên Chúa nơi chúng ta chẳng bao giờ hiểu và biết nhưng chỉ biết phó thác.  Vì thế, chúng ta vẫn cứ tiếp tục xin ơn để biết sống phó thác và đừng bao giờ bỏ cuộc.  Đừng quá chú tâm vào bản thân mình với những bất toàn của nó hoặc những gánh nặng mà nó đang mang, cũng như những lời nói không mấy thiện cảm mà quên đi sự hiện diện của một vũ trụ vô cùng tráng lệ Thiên Chúa đang ban cho để chúng ta làm chủ và thưởng thức.  Hãy cùng vui với tạo vật và tri ân tâm tình Thiên Chúa dành cho con người.  Hãy để nụ cười hồn nhiên của một em bé xoá tan đi nỗi buồn của mình.

Mong rằng mỗi người chúng ta biết nhận ra Chúa Giêsu là Thầy và là Chúa của mình, biết tin tưởng đủ để buông thả mọi sự cho Ngài, biết xin ơn sống ơn cứu độ ngay trong hiện tại, có như thế chúng ta mới đáng là người môn đệ thật sự của Ngài. 

Củ Khoai

TINH THẦN QUỐC DÂN CỦA NGƯỜI NHẬT QUA CHUYỆN “NGƯỜI PHU XE HIẾM CÓ”:

Huy Chiêu shared a post.

Một câu chuyện của Phan Bội Châu.
Nếu là ở Việt Nam chắc cụ bị chặt chém hết đường đỡ rồi.
Nước Nhật vĩ đại từ những điều nhỏ nhất, thật khâm phục

Image may contain: sky, outdoor, nature and water

Những câu chuyện thú vị

TINH THẦN QUỐC DÂN CỦA NGƯỜI NHẬT QUA CHUYỆN “NGƯỜI PHU XE HIẾM CÓ”:

Cuối năm 1905, Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ dành dụm được vài đồng bạc làm hành phí để lên Tokyo tìm cho được anh học sinh Trung Quốc, quê Vân Nam có tên Ân Thừa Hiến. Xuống khỏi xe lửa, 2 người gọi một phu xe và đưa danh thiếp “Ân Thừa Hiến” ra. Người phu không biết chữ Hán bèn đi tìm một đồng nghiệp khác biết chữ. Người này viết chữ trao đổi: “Bạn tôi không thông chữ Hán nên tiến tôi với các ông. Tôi biết chữ Hán nên nếu muốn đi đâu, các ông cứ viết chữ ra là tôi đưa các ông tới”.

Nói rồi, người phu đưa 2 ông tới Chấn Võ Học Hiệu, hỏi học sinh Ân Thừa Hiến. Té ra anh này đang thuê nhà nơi khác chờ qua năm, không ai biết ở đâu.

Người phu xe nghĩ một lúc rồi kéo xe vào bên đường và nói: “Các ngài hãy cứ chờ tôi ở đây vài ba tiếng, tôi đi tìm chỗ ở của người đó, rồi sẽ quay lại”.
Đứng chờ từ 2h đến 5h chiều, Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ nghĩ, Tokyo quá rộng, lữ quán có muôn nhà, tìm chỗ ở một học sinh Tàu, gốc Vân Nam chỉ biết tên thiệt không lấy gì làm chắc, nếu cùng một nết với dân Việt, e sẽ khốn nạn với vấn đề tiền nong… Ai dè sau 3h, anh phu xe mừng rỡ chạy về, dắt hai người đi thêm 1 tiếng, đến một lữ quán có treo biển với hàng chữ “Thanh quốc Vân Nam lưu học sinh Ân Thừa Hiến”.

Giờ mới hỏi đến tiền công, anh phu nói: “Hai hào năm xu”.

Phan Bội Châu làm lạ, rút một đồng bạc ra trao và tỏ tấm lòng đền ơn. Người phu xe đáp lại khảng khái: “Theo quy luật Nội vụ sảnh đã định thì từ nhà ga Tokyo đến nhà trọ này, giá xe chỉ có ngần ấy. Vả lại các người là ngoại quốc, yêu mến văn minh nước NHẬT mà đến đây; Vậy ta nên hoan nghênh các vị, chứ không phải hoan nghênh tiền bạc đâu. Bây giờ, các người cho tôi tiền xe vượt quá lệ, thế là khinh bạc người NHẬT BẢN đó!”.

Phan Bội Châu, Tăng Bạt Hổ tạ ơn người phu xe đáng kính, lòng thêm tủi!
Than ôi! Trí thức trình độ dân nước ta xem với người phu xe Nhật Bản, chẳng dám chết thẹn lắm hay sao!
(Tự phán, Phan Bội Châu)

*** Tại đây có nhiều câu chuyện thú vị! Hãy để lại biểu cảm để tôi biết bạn đã đọc. Bạn có thể Share nếu muốn!!!

Khí phách Trần Long Phi 20 tuổi và Huỳnh Đức Thanh Bình 23 tuổi!

Image may contain: 1 person
Image may contain: 1 person, text

Trần Bang

Khí phách Trần Long Phi 20 tuổi và Huỳnh Đức Thanh Bình 23 tuổi!

Huỳnh Đức Thanh Bình đề nghị Ls không cần viện dẫn tình tiết có lợi cho mình, không xin giảm nhẹ hình phạt nhưng Bình lại đề nghị giảm án cho 3 người còn lại, trong một phiên toà diễn ra chóng vánh (hơn 3 giờ đồng hồ sáng 24/6/2019) tại TpHCM về “Tội hoạt động lật đổ chính quyền…” theo Điều 109 BLHS.

10 năm tù vì hoạt động yêu nước cho một sinh viên 23 tuổi, Trường Đại học Kinh tế Tài chính Tp.HCM! 
Dưới là bài thơ của Binh :

TỰ LÒNG

Phận trời sanh trong nước non này
Trưởng thành trai chí tận trời mây
Kiếp số nổi trôi trong thời loạn
Nhìn đời rơi lệ viết nơi đây…

Thương đồng bào mình vận nổi trôi
Thương những mảnh đời đầy tăm tối
Thương người yêu nước trong tù ngục
Thương đất trời Nam tan nát rồi…

Hận kẻ tay sai bọn bán nước!
Hận kẻ tàn phá quê hương ta!
Hận kẻ lừa người dối trời đất!
Hận kẻ đàn áp nhân dân ta!

Loạn thời lạc thế khổ bi ai
Thế thái nhân gian lắm bi hài
Thắt lòng chua xót tâm tự ngẫm
Quyết hiến thân này góp tương lai

Nhị thập niên sanh chất trong lòng
Thất phu hữu trách luyện Tâm công
Thẹn tài không bì được Công Cẩn
Trí mọn không thể như Tử Phòng

Chất chứa trong tâm bầu nhiệt huyết
Thổi cháy bùng lên ngọn lửa lòng
Thiêu rụi tà gian cùng dựng lại
Chấn hưng dân khí giống tiên rồng

Quốc thái dân an là tâm nguyện
Sống sao không uổng một kiếp người
Hiên ngang bất khuất trong trời đất
Sống làm hào kiệt, chết kiêu hùng.

Nếu một mai này tôi phải đi
Khổ nạn chông gai sinh tử thì,
Cha Mẹ tha lỗi con bất hiếu…
Công ơn dưỡng dục tâm khắc ghi!

Nếu một mai này tôi phải đi
Người thương tôi xin chớ đau lòng!
Kiếp này tôi trọn tình dân tộc
Nợ người kiếp sau sẽ tương phùng…

Đời này hoài bão tấm lòng son
Dù cho nước chảy khi đá mòn
Hồn trao dân tộc nguyện dâng hiến
Chỉ mong ta mất, nước non còn !

Huỳnh Đức Thanh Bình./.
17.10.2017 – Sài Gòn

CÁI ÁC HỢP PHÁP 

Image may contain: 4 people, people smiling, outdoor
THÔNG LUẬN

CÁI ÁC HỢP PHÁP 

Tuấn Khanh 

Trong một tweet của Hoàng Chí Phong gần đây, anh gửi lên một tấm ảnh về lực lượng trấn áp mặc áo đen, có chỉ dấu riêng. Đây là lực lượng bị nhiều người Hồng Kông thắc mắc vì đó là những người đánh đập người biểu tình tháng 6 năm 2019, hết sức tàn bạo. Đánh đến mức mà cảnh sát áo xanh quen thuộc của Hồng Kông phải chạy đến can.

Tấm ảnh trên twitter của Hoàng Chí Phong, cho thấy nhân vật trấn áp nở nụ cười khoái trá. Nó kỳ lạ và khác biệt với hàng trăm ngàn người biểu tình đang xao xuyến trước tương lai mơ hồ của họ.

Nhưng câu hỏi đó, không phải chỉ người Hồng Kông biết, mà thậm chí những người Việt Nam cách một bờ đại dương, cũng biết. Nụ cười đó quen thuộc lắm. Nụ cười thỏa mãn của cái ác hợp pháp. Nụ cười có hình dáng con người, nhưng thật ra, đó là một giống loài khác.

Nụ cười đó, nhắc nhiều người Việt Nam nhớ những ngày tháng họ xuống đường đòi một môi trường trong lành, đòi một chính sách của lòng dân, đòi kẻ thù xâm chiếm quê hương phải biết rõ sự căm hờn đang dồn nén… thì cũng là lúc những lực lượng đàn áp cũng xuất hiện các nụ cười như vậy. Những kẻ cầm bộ đàm oai phong trong trận càn với quân thù, những nhân vật ngồi quan sát… họ có chung một nụ cười ấy, của cái ác hợp pháp.

Ở công viên Tao Đàn, mùa hè năm 2018. Có những người rất trẻ, họ cũng cười như vậy và đánh đến nôn ra máu, đánh đến hôn mê những có tuổi như chị, như mẹ, như anh của họ. Những trận đòn thay phiên và hả hê thú tính ấy, như muốn chứng minh rằng cái ác hợp pháp, hay cái ác mặc áo lý tưởng ấy chính là đỉnh cao của cách mạng.

Những người bạn trẻ ở Hồng Kông cũng góp bình luận của mình vào tweet của Hoàng Chí Phong bằng những đoạn video quay được các lực lượng lạ lùng ấy rượt đuổi, và khi bắt được một ai đó thì tất cả bu bám và đánh bằng dùi cui không hề thương xót. Ngăn cản một cuộc biểu tình có vẽ như là chuyện phụ, nhưng thỏa mãn thú tính, mới là chuyện chính.

Năm 2015, ông Nguyễn Văn Lía, một nguyên lão của đạo Hòa Hảo Thuần Túy khi đi dự lễ tưởng niệm thầy vắng mặt ở An Giang. Ông bị chận ở một ngã ba đường vắng. Nơi đó nhiều đệ tử của Hòa Hảo đi dự lễ đã bị đánh và nằm quằn quại trên đường. Viên công an chỉ huy nói ông phải quay lại, nếu không sẽ bị đánh như vậy. Thấy mình tuổi cao sức yếu, và cũng không thể vượt qua được hàng hàng lớp lớp công an hung hăng đó, ông Lía quay về, nhưng đi chưa được mười bước, chính viên công an đó đã xông lại đạp ông ngã chúi xuống mương lộ. Đạp xong, viên công an ấy cười.

Tháng 6 năm 2018, Chánh trị sự Hứa Phi, nguyên lão của Đạo Cao Đài Chơn Truyền ở Lâm Đồng, vào chiều tối khi nghe có người gõ cửa tìm, ông ra đón thì hơn chục người của nhà cầm quyền đạp cửa xông vào đánh đập ông đến bất tỉnh. Những người đó thay phiên lấy kéo, dao cạo… cắt râu và cắt tóc của ông, và cười.

Năm 2019, nhà báo tự do Thư Lê đột nhiên bị công an tỉnh Đồng Nai bắt giữ khi cô đang ở Tây Ninh, vu khống cô vượt biên giới. Những công an viên vây quanh, tra vấn, cho lột đồ khám xét. Viên công an ở Đồng Nai cợt nhã ve vuốt cô, khi bị phản ứng trừng mắt đe dọa. Sau đó tài sản cá nhân của cô nhà báo tự do nghèo khó bị cướp sạch. Viên công an Đồng Nai khi rời khỏi phòng thẩm vấn, nhìn cô và cười.

Cũng như gương mặt cười của tay đặc vụ Trung Quốc được cử sang Hồng Kông để đánh đập, để vui niềm vui dã thú… những nụ cười ấy cũng xuất hiện ở Việt Nam. Và tất cả, chắc chắn đều phải có chung một cảm giác rất đặc biệt về cái ác hợp pháp. Họ – dù khác quê hương và tiếng nói, ắt cũng đều cảm thấy chung một sự khác biệt với con người.

Trong Animal Farm của George Orwell, những con heo nhỏ bị bắt đi. Được dạy và sống theo một lý tưởng mới, khi quay lại, chúng là sức mạnh và nụ cười của kẻ ác cầm quyền. Vẫn có hình dáng là heo, nhưng chúng đã là một thứ súc sanh khác.

Những cái ác hợp pháp vẫn xuất hiện ở Việt Nam, khắp nơi. Từ sau các chấn song nhà tù ở những vùng khắc nghiệt nhất, cho đến tiếng xua đuổi tại vườn rau Lộc Hưng, hay, hay tiếng máy xúc ở chùa Liên Trì. Trong câu chuyệ kể về vụ cướp đất của dân tại Thủ Thiêm, những người có nụ cười ấy cũng đã hỏi người dân rằng “muốn đất hay muốn mất mạng?”.

Sẽ rất vô nghĩa khi chúng ta bàn về luật pháp, nói về tòa án… hay nói về tương lai của một dân tộc, khi cái ác hợp pháp đang là điều hiển nhiên được hậu thuẫn từ nhà cầm quyền. Câu chuyện Hồng Kông là một ví dụ rõ – những lời kêu gọi yêu thương, chia sẻ và góp sức cho chính quyền xây dựng đất nước… sẽ luôn chỉ là phần biếm họa của sách giáo khoa lịch sử, về triều đại hợp pháp của cái ác.

Tuấn Khanh

Hình : “Loại người gì mà chĩa vũ khí vào dân chúng mà cười như vậy?”, Hoàng Chí Phong đặt một câu hỏi, có vẻ ngạc nhiên, và pha lẫn sự tức giận.

So sánh “Tư bản” và Cộng sản , chế độ nào nhân bản hơn thì tự biết nhé !

Image may contain: one or more people and text
Thanh Tran is with Thanh Tran.

Chửi tư bản nhưng ở các nước tư bản khi bệnh nhân được đưa vào bệnh viện thì việc cần làm của các nhân viên y tế là cứu người trước , tiền tính sau chỉ ở Việt Nam mới có chuyện bệnh nhân tự tử vì không có tiền đóng cho bệnh viện . So sánh “Tư bản” và Cộng sản , chế độ nào nhân bản hơn thì tự biết nhé !

Chính trị ổn định, bao lâu nữa?

Chính trị ổn định, bao lâu nữa?

    canhco

Trong bài viết: “Truyền thông xã hội đối với ổn định chính trị, xã hội ở Việt Nam” Ông Võ Văn Thưởng, trưởng ban Tuyên giáo Trung ương cho rằng: “Trong bối cảnh bất ổn gia tăng ở nhiều nơi trên thế giới, sự ổn định chính trị, xã hội của Việt Nam là một lợi thế quan trọng để phát triển….” điều minh định này không sai nhưng hoàn toàn không đúng hẳn bởi phía sau những gì mà ông Thưởng nhìn thấy qua lăng kính của Tuyên giáo chưa hẳn xã hội và chính trị Việt Nam ổn định hoàn toàn như ông Thưởng xác định.

Nếu cho rằng chính trị Việt Nam ổn định người nghi ngờ có thể đặt câu hỏi ổn định trên cơ sở nào? Không có dấu hiệu đảo chánh từ trong nội tại, không có dấu hiệu phản ứng của người dân, không có yêu sách của quần chúng có thể dẫn đến biểu tình bạo loạn đi đến lật đổ chính quyền, không có dấu hiệu sụp đổ kinh tế hay không có nguy cơ chiến tranh với lân bang có thể dẫn đến một sự bất ổn ngoài dự liệu?

Những câu hỏi trên tuy có thể thấy là “chưa” nhưng không phải là hoàn toàn không thể xảy ra và vì vậy sự bất ổn chính trị vẫn có nguy cơ bùng phát khi những mầm mống chín muồi.

Trong thể chế cộng sản như Việt Nam hiện nay khó thể xảy ra đảo chánh nhưng một cuộc thanh trừng nội bộ vẫn có nguy cơ rất cao diễn ra giữa những thế lực khác nhau trong đảng. Người ta có thể thấy rõ trong những năm gần đây, khi ông Nguyễn Phú Trọng phát động chiến dịch “đốt lò” nhằm chặt vây cánh của ông Nguyễn Tấn Dũng, người từng khiến ông Trọng khóc tức tưởi vì bất lực không thể trừng phạt ông Dũng trong hội nghị 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam tại Hà Nội. Ông Nguyễn Tấn Dũng được đặt cho biệt danh là đồng chí X và từ đó đến nay người dân không ngớt chứng kiến hình ảnh chiếc lò của ông Trọng mang đi khắp nơi tìm và diệt tay chân ông Dũng một cách kiên trì. Kết quả tuy còn chưa ấn tượng lắm nhưng cũng đủ để phe cánh ông Dũng tìm đường phản công để tìm sự sống.

Vì vậy ông Trọng vẫn chưa ngủ ngon vì phe đồng chí X không phải dễ dàng đầu hàng chiếc lò thanh trừng của ông Trọng. Câu chuyện Nguyễn Thanh Hải, Tất Thành Cang tại Sài gòn vẫn được dân chúng râm ran truyền khẩu cho sự bất lực của ông Trọng trước chiếc vòi bạch tuột còn rất nguy hiểm của dồng chí X. Tranh dành quyền lực vẫn đang tiếp diễn tuy còn trong bóng tối nhưng sức nóng của nó không phải âm thầm nữa trong những ngày mùa hè sắp tới và vì vậy chưa chắc sự ổn định chính trị của Việt Nam còn kéo dài hết năm 2020.

Vế thứ hai là bất ổn có thể nảy sinh từ người dân vẫn tiềm ẩn nhưng không  khó thấy. Nếu miền Bắc có Đồng Tâm, Dương Nội thì miền Trung có nguyên một dãy liên tỉnh nạn nhân của Formosa và miền Nam thì sức nóng của cuộc biểu tình ngày 10 tháng 6 chống dự luật Đặc khu vẫn còn âm ỉ. Mỗi nơi mỗi khác nhưng dân chúng chưa khi nào hoàn toàn yên ắng như nhà nước mong muốn, có chăng bởi họ giỏi che chắn trước dư luận thế giới nhưng tới một lúc nào đó khi sự chịu đựng không còn nữa thì cơn bão chống đối từ dân chúng sẽ bùng phát khắp nơi nếu chính sách của nhà nước vẫn giữ nguyên như hiện nay.

Vế thứ ba thuộc chu kỳ kinh tế là một câu hỏi hóc búa cho chính trị Việt Nam.

Trong suốt gần 30 năm đổi mới Việt Nam tỏ ra thành công trong vấn đề xây dựng kinh tế một cách thần kỳ. Từ bao cấp xoay hẳn sang kinh tế thị trường đã khiến đất nước được thế giới đón chào, tham gia làm đối tác trên lĩnh vực kinh tế khiến thu nhập GDP tăng và đời sống người dân dễ chịu hơn thời kỳ bao cấp rất nhiều. Tuy nhiên những Tổng công ty nhà nước, những vụ bê bối bạc tỷ đô la, những món nợ công đụng trần đang chờ giải quyết những món nợ quốc tế tới ngày đáo hạn và cuộc thương chiến giữa Mỹ và Trung quốc ngày càng trở nên nguy hiểm cho Việt Nam hơn bởi những món nợ khó trả đối với Bắc Kinh trong các dự án từ trước tới nay…không dễ dàng cho con tàu kinh tế Việt Nam chút nào trong tương lai gần khi mọi sự đang đến chu kỳ đi xuống của nó. Khi nợ đáo hạn không thể trả, khi xuất khẩu bị tác động, khi tài nguyên cắp nón ra đi và nhất là ngày càng phát hiện ra hàng trăm công trình trọng điểm bị rút ruột hay thiếu vốn thì Việt Nam có còn ổn định nữa hay không?

Vế thứ tư tuy ít nguy hiểm hơn nhưng hoàn toàn không phải không thể xảy ra nếu một cuộc chiến xảy ra giữa Việt Nam và Trung Quốc.

Chính phủ Việt Nam có quá nhiều kinh nghiệm về người bạn “vàng” này nhất là sau khi cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc xảy ra. Có kinh nghiệm chiến đấu lẫn kinh nghiệm bị Trung Quốc dắt mũi đã khiến Việt Nam vừa sợ vừa giận. Tư duy giữ đảng tuy quá mạnh nhưng với tình hình hiện nay khi Mỹ dứt áo trở mặt với Bắc Kinh Việt Nam vừa mừng vừa lo cho một giải pháp an toàn trước mắt làm sao để tránh đối mặt với Trung Quốc nhằm giữ đảng nhưng cũng không thể lơ là với Mỹ khi siêu cường này cần một thái độ dứt khoát tại Biển Đông nhằm thắt chặt chiến lược phong tỏa sức mạnh hải quân của Bắc Kinh trong đó Hà Nội giữ một tư thế quan trọng trong địa chính trị của khu vực.

Tới lúc đó hẳn nói Việt Nam có ổn định chính trị hay không.

Mong muốn ổn định để phát triển là một mong muốn chính đáng nhưng sự ổn định có được do sức mạnh đàn áp người dân, hoạch định kinh tế theo tầm nhìn ngắn hạn, đi dây trong đối sách ngoại giao hay che dấu đấu đá nội bộ không phải là một nền chính trị ổn định bền vững.