Về “khúc củi” Lê Viết Chữ

Ba’o Tieng Dan

BTV Tiếng Dân

28-3-2024

Nhân sự kiện Lê Viết Chữ, cựu Bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngãi, chui vào “lò ông Trọng” do liên quan đến Tập đoàn Phúc Sơn, mà truyền thông trong nước đưa tin hôm nay, để mọi người hiểu thêm về nhân vật Lê Viết Chữ, cùng các cộng sự và phe nhóm của ông ta, chúng tôi xin được giới thiệu bài viết đã được đăng trên Tiếng Dân gần bốn năm trước, từ tác giả Thu Hà, một cây bút độc quyền của Tiếng Dân: “Đại hội XIII, đốm lửa từ những hung thần Quảng Ngãi“.

***

Thu Hà

10-5-2020

Cội nguồn tội ác…

Lê Viết Chữ sinh ngày 20-1-1963 tại Nghĩa Hành, Quảng Ngãi. Chữ xuất thân từ kỹ sư hàng hải, công tác tại Sở Giao thông Vận tải (GTVT). Để tiến thân, Chữ ráng “phấn đấu” và vào đảng CSVN ngày 28-5-1994.

Từ đây, Lê Viết Chữ leo nhanh trên những nấc thang quyền lực. Lần lượt nắm giữ chức giám đốc Sở GTVT, Phó Chủ tịch, rồi Chủ tịch UBND tỉnh. Hiện tại, Chữ là Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng Đoàn ĐBQH tỉnh Quảng Ngãi.

Lê Viết Chữ kết hôn với Cao Thị Hồng, sinh năm 1966, quê Phổ Ninh, Đức Phổ, Quảng Ngãi. Cao Thị Hồng phụ trách tài vụ của Trung tâm Đăng kiểm, đơn vị trực thuộc nơi chồng bà làm giám đốc Sở.

Bí thư tỉnh uỷ Lê Viết Chữ. Photo Courtesy

Hai vợ chồng Chữ giàu “nứt đố đổ vách”.

Khoảng 21h30 lực lượng chức năng rời đi - Ảnh: TRẦN MAI

Công An khám nhà Lê viết Chữ. Ảnh của báo Tuổi Trẻ.

Dư luận Quảng Ngãi cho rằng, vợ chồng Chữ “đầu cơ chính trị” khi bơm tiền để “chạy” cho Hồ Nghĩa Dũng, Ủy viên Trung ương, Bí thư Quảng Ngãi tái trúng cử Ban Chấp hành Trung ương khoá X, nắm chức Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận Tải, nhiệm kỳ 2006-2011.

Đổi lại, Hồ Nghĩa Dũng kéo Lê Viết Chữ lên làm Bí thư Thành ủy TP Quảng Ngãi (tỉnh Quảng Ngãi) và “bảo kê”, can thiệp để Cao Thị Hồng thoát tội hình sự trong một vụ án tham nhũng gây chấn động hồi đầu năm 2007.

Rồi sau đó, dưới thời hai cựu Bí thư tỉnh ủy Quảng Ngãi là Nguyễn Hoà Bình (2010-2011) và Võ Văn Thưởng (2011-2014), họ tiếp tục giúp Lê Viết Chữ lần lượt leo lên Phó Chủ tịch UBND tỉnh, Chủ tịch Ủy ban MTTQ tỉnh, Phó Bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngãi, đại biểu HĐND tỉnh khóa XI.

Tháng 4-2014, Trung ương điều Võ Văn Thưởng, Bí thư Quảng Ngãi về giữ chức Phó Bí thư thành ủy TP HCM. Vị trí Bí thư Quảng Ngãi giao lại cho Phó bí thư tỉnh ủy Nguyễn Khôi phụ trách. Trước khi đi, Thưởng kịp giúp Lê Viết Chữ thay ông Cao Khoa làm Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi.

Chiều 22-7-2014, HĐND tỉnh Quảng Ngãi khóa XI họp kỳ 13, làm “thủ tục” 100% phiếu thuận, để Lê Viết Chữ nắm chức Chủ tịch UBND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016.

Với tiền bạc “đông như quân Nguyên”, chưa đầy một năm sau, tháng 5-2015 Chữ “rinh” luôn chức Bí thư Tỉnh ủy khoá XVIII của ông Nguyễn Khôi.

Tháng 10-2015, Lê Viết Chữ, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Quảng Ngãi khóa XVIII (nhiệm kỳ 2010-2015) tiếp tục tái đắc cử Bí thư Tỉnh ủy, nhiệm kỳ 2015-2020.

Dư luận Quảng Ngãi đồn đoán, ông Võ Văn Thưởng và Nguyễn Hoà Bình là hai nhân vật đã giới thiệu và “bảo kê” cho Lê Viết Chữ trúng cử Ủy viên Trung ương Đảng khoá XII. Thậm chí còn đưa Chữ vào Đại biểu Quốc hội khoá 14.

“Bánh ít ném đi, bánh quy ném lại”. Thông tin về quan trường tỉnh Quảng Ngãi râm ran, Chữ đã tham gia “dốc hầu bao” cho cuộc đua vào Bộ Chính trị của Võ Văn Thưởng và vào Ban Bí thư của Nguyễn Hoà Bình tại Đại hội XII.

***

Ngoài ra, ông Lê Viết Chữ còn liên quan đến trách nhiệm nâng đỡ bà Bùi Thị Quỳnh Vân, sinh 1974. Vân từ một cử nhân Ngữ văn, đã được Lê Viết Chữ đưa lên làm Bí thư Đoàn Thanh niên Cộng sản tỉnh, rồi lần lượt nắm giữ Bí thư Huyện ủy Tư Nghĩa, Trưởng ban Dân vận Tỉnh ủy; Bí thư Huyện ủy Lý Sơn.

Dưới sự đạo diễn của các “đại ca”, tại Đại hội XII, Quỳnh Vân được vào Ủy viên dự khuyết Trung ương, để rồi ngay sau đó Vân leo lên chức Chủ tịch HĐND tỉnh Quảng Ngãi. Tháng 4-2019, Vân kiêm luôn chức Phó Bí thư Tỉnh ủy, nhiệm kỳ 2016 – 2021.

Dư luận cho rằng, Bùi Thị Quỳnh Vân chính là “người tình” của Võ Văn Thưởng trong thời gian hơn 3 năm khi Thưởng làm bí thư ở Quảng Ngãi.

Bóng hồng Bùi Thị Quỳnh Vân. Photo Courtesy

Dưới thời của “lãnh chúa” Lê Viết Chữ, rất nhiều thủ thuật và thủ đoạn chính trị được sử dụng. Bí thư Lê Viết Chữ chỉ đạo chính quyền tỉnh Quảng Ngãi ăn cướp tất tần tật của dân. Quan chức dưới quyền răm rắp tuân lệnh, trung thành, để được chia chác bổng lộc. Từ cướp đất dân lành, mua quan, bán ghế, thu tóm quyền lực, cho đến lộng quyền sinh sát, tàn bạo và khát máu, Chữ không chừa bất kỳ chiêu thức gì.

Ai đã bảo kê?

Quảng Ngãi trở thành “sân sau”, hậu phương cả về kinh tài lẫn chính trị của Nguyễn Hòa Bình và Võ Văn Thưởng. Mắc xích chính trị, nợ ân tình của những đồng chí Cộng sản thật… “cao đẹp”. Họ “dìu” nhau vẹn cả đôi bề.

Các vụ khiếu kiện, tố cáo của đảng viên, nhân dân Quảng Ngãi liên quan tới Bí thư Lê Viết Chữ, đều được Viện trưởng VKSND Tối cao trước kia, nay là Chánh án TAND tối cao Nguyễn Hòa Bình và ngài cựu Bí thư Quảng Ngãi, nay là Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Võ Văn Thưởng trực tiếp “bảo kê”, ém nhẹm, giải quyết êm thắm.

Người dân thì bị cướp đất đai, dẫn đến tự thiêu, còn Lê Viết Chữ ung dung phía sau giao thầu cho doanh nghiệp sân sau, để xã hội đen lộng hành… Người dân ở Quảng Ngãi đều biết, nhà báo biết, nhưng không báo “quốc doanh” nào dám đăng. Báo nào lỡ đăng, phải gỡ ngay sau đó, nếu không muốn bị “đóng cửa toà soạn” và tác giả cũng thân tàn ma dại.

Để đưa con cái quan chức ra nước ngoài du học bằng “tiền chùa”, họ đẻ ra cái gọi là “đề án đào tạo Thạc sĩ, Tiến sĩ, thu hút nhân tài”. Hàng trăm  tỷ chi ra từ ngân sách, để rồi du học sinh một số về làm quan, khỏi phải qua sát hạch, thi tuyển công chức; một số trốn ở lại nước ngoài, mua nhà, định cư, không về.

Để có thể lộng hành trong nhiều năm, Lê Viết Chữ có trong tay áo quân bài Trần Ngọc Căng. Trần Ngọc Căng sinh năm 1960, quê Mộ Đức, Quảng Ngãi. Căng từng giữ các chức vụ: Trưởng ban Tổ chức Chính quyền (nay là Sở Nội Vụ), Bí thư huyện ủy Mộ Đức, Chánh Văn phòng Tỉnh ủy, Trưởng ban Dân vận, Phó bí thư tỉnh ủy, kiêm Chủ tịch HĐND tỉnh, nhiệm kỳ 2011-2016.

Trần Ngọc Căng (1), Lê Viết Chữ (2) cùng Trịnh Văn Quyết FLC. Photo Courtesy

Nếu thành Hồ có cặp Lê Thanh Hải – Lê Hoàng Quân, Đà thành có Nguyễn Bá Thanh – Trần Văn Minh, Khánh Hoà có Lê Thanh Quang – Lê Đức Vinh, thì ở Quảng Ngãi có Lê Viết Chữ – Trần Ngọc Căng.

Đây là những cặp đôi Bí thư – Chủ tịch UBND, trong số nhiều cặp đôi “ăn tàn phá hại” đất nước này. Bản chất của các “lãnh chúa” thành Hồ, “sứ quân” Nha Trang, “lưu manh chính trị” Đà Nẵng và “hung thần” Quảng Ngãi đều đặc trưng từ một “khuôn” đúc ra. Đó là hô biến hàng chục ngàn hecta đất đai mà chúng cướp từ công sản, vét vào túi hàng tỷ đô la. Chúng bán cả đất sân bay quân sự, trường Đảng, phá rừng, san lấp đảo, “bóp cổ” cả dòng sông để phân lô bán nền. Kinh khủng hơn, bọn chúng bán cả đất phòng thủ ven biển cho Trung Cộng, “xẻ thịt” các đảo, bán đảo tiền tiêu trên biển.

Để có đất giao cho Trịnh Văn Quyết và tập đoàn FLC, Lê Viết Chữ và Trần Ngọc Căng “uống thuốc liều”, yêu cầu Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Ngãi không được xây dụng Đồn Biên phòng Bình Hải (huyện Bình Sơn). Họ phát công văn xin gặp Quân khu 5 và Bộ Quốc phòng xin đất quốc phòng để giao cho Dự án quần thể du lịch và đô thị FLC Bình Châu, Lý Sơn, có tổng quy mô thực hiện giai đoạn 1 là 1.243 ha, thuộc địa giới hành chính các xã ở huyện Bình Sơn và các xã ở đảo Lý Sơn.

Dự án FLC “vẽ” ra gồm sân golf 18 lỗ, khách sạn 5 sao và các khu trung tâm thương mại, các khu Shophouse; khu biệt thực sinh thái, biệt thự nghỉ dưỡng, các khu ở tầng thấp, các khu vui chơi, giải trí…

Về đại gia Trịnh Văn Quyết, Quyết FLC sinh ngày 27-1-1975, quê Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc. Quyết FLC nổi đình nổi đám với những dự án trải dài từ Bắc vô Nam. Quyết và FLC đi đến đâu, ruộng vườn, làng mạc, biển hồ, rừng núi tiêu tan đến đó. Mỗi nơi chúng đi qua, dân biểu tình, khóc cạn nước mắt, oan khiên ngút trời.

Nhiều thông tin “rò rỉ”, phía sau Quyết là một số chính trị gia chống lưng, cũng như vốn vay huy động có “bóng dáng” của Hoa Nam Tình Báo cục.

Điều phi lý là, tập đoàn FLC có vốn điều lệ 7.000 tỷ đồng, tính đến hết quý I/2018, vốn chủ sở hữu của Tập đoàn này mới tăng lên 8.620 tỷ đồng. Trong khi đó, nợ phải trả của FLC tính đến cuối quý I/2018 lên đến 14.947 tỷ đồng.

Vậy mà, Lê Viết Chữ và Trần Ngọc Căng lại lệnh cho ban ngành Quảng Ngãi ứng 500 tỷ đồng để đền bù, giải phóng mặt bằng cho dự án của Tập đoàn FLC; huy động “toàn bộ hệ thống chính trị” phục vụ cho dự án.

***

Năm 2015, xảy ra vụ án chấn động cả nước. Để chìu phu nhân Cao Thị Hồng, Lê Viết Chữ đã “bật đèn xanh” cho họ hàng bên vợ cướp của bà Phạm Thị Lê gần 1000 mét vuông đất ở Đức Phổ, Quảng Ngãi.

Trước khi nhảy lên ghế Bí thư, Lê Viết Chữ với vai trò Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi, đã ban hành Quyết định số 436/QĐ-UBND ngày 02/04/2015. Quyết định này công nhận QĐ của UBND huyện Đức Phổ đúng, chấp nhận cho ông Thạch Cảnh Phổ thắng, lấy được 975 m2 đất của bà Phạm Thị Lê.

Sáng ngày 12-8-2015, chính quyền địa phương huy động hơn 20 công an, cán bộ kéo đến cưỡng chế, để bảo vệ cho ông Phổ xây dựng. Khóc cạn nước mắt, kêu oan không thấu trời, quá uất ức bà Phạm Thị Lê đã đổ xăng, tự thiêu ngay tại nền đất bị cướp.

Tội nghiệp bà Lê. Bà không chết, nhưng bị phỏng biến dạng. Một phụ nữ xinh đẹp, giờ hóa thành tật nguyền.

Bà Phạm Thị Lê trước và sau khi tự thiêu phản đối chính quyền cướp đất của bà. Nguồn: Tác giả gửi Tiếng Dân

Niềm tin cuối cùng của bà Phạm Thị Lê là công lý từ tòa án. Nhưng qua hai phiên tòa sơ thẩm ngày 27-5-2016 và phúc thẩm ngày 16-9-2016, Tòa án vẫn bác đơn khiếu kiện của bà Lê, công nhận Quyết định số 436/QĐ-UBND tỉnh Quảng Ngãi do Chủ tịch Lê Viết Chữ ký ngày 02/04/2015.

Người phụ nữ tàn tật, chân lấm tay bùn, Phạm Thị Lê “đáo tụng đình” mà đâu biết rằng, trong thể chế này công lý chỉ thuộc về kẻ có tiền và có quyền. Bà cũng không biết rằng, ngồi chễm chệ trên ghế Chánh toà Tối cao lại là ông Nguyễn Hoà Bình, “đại ca” của Lê Viết Chữ. Thế thì, quan toà cấp nào dám xử cho bà thắng kiện?

***

Về công tác cán bộ, “Hung thần” Lê Viết Chữ bóp nghẹt dân chủ trong Đảng, tạo phe cánh chính trị ngay trong thành ủy. Người ngoài phe luôn bị trù dập, thuyên chuyển, phế bỏ hoặc “đánh” cho thân bại danh liệt. Cùng cánh hẩu, được quy hoạch “đúng quy trình”, bất chấp hướng dẫn khắt khe của Điều lệ Đảng và các văn bản quy phạm.

Võ Đình Trà, Chủ tịch UBND huyện Bình Sơn “một rừng” sai phạm, nhưng vẫn được điều động về tỉnh làm Giám đốc Sở Công thương, gây nhiều bất bình.

Nguyễn Viết Vy, thư ký của Lê Viết Chữ, được điều qua làm Bí thư Huyện ủy Lý Sơn, “quy hoạch” vào Ủy viên dự khuyết Trung ương khoá XIII.

Nguyễn Văn Huy, Thư ký của Trần Ngọc Căng, được bổ nhiệm làm Phó Chánh Văn phòng UBND tỉnh, cũng gây ra nhiều hoài nghi trong nội bộ.

Đệ tử của Lê Viết Chữ là Nguyễn Minh Hùng, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Dịch vụ GTVT Quảng Ngãi, cùng con gái là Nguyễn Thị Thanh Thanh, chuyên xài bằng giả. Hùng và con gái sử dụng bằng PTTH giả, bằng đại học Kinh tế, lẫn đại học Sư phạm đều là bằng giả, để tiến thân, ăn trên ngồi trốc…

***

Nhiều chuyện ở Quảng Ngãi như thế, kể sao cho hết. Rồi đây, Trung ương có thể sẽ “cách tất cả các chức vụ trong Đảng” của Lê Viết Chữ và Trần Ngọc Căng, nhưng tiền mà các hung thần cướp được hàng trăm tỷ trong nhiều năm “chăn dân” ở Quảng Ngãi, ai sẽ thu hồi và trả lại cho dân? Nỗi đau chất chồng trong dân chúng Quảng Ngãi, ai có thể làm vơi đi?

Tội ác mà những tay du côn, khoác áo chính trị gia, nhân danh những người cộng sản gây ra cho dân, không bút mực nào lột tả hết. Ngàn năm bia miệng, có thể lúc này, nhân dân không thể đưa bọn chúng ra pháp trường, nhưng cho dù khi họ nhắm mắt, chui vào quan tài và trốn dưới địa ngục, nhưng ngàn năm bia miệng, chúng không thể thoát được.

Ở thế giới bên kia, chắc chắn những linh hồn oan khuất cũng sẽ liên kết, truy bắt những hồn ma nghiệt súc đã gây ra oan trái, tang thương ở chốn trần gian này.

_____

Mời đọc lại nhiều bài khác về Lê Viết Chữ đã được đăng trên Tiếng Dân từ năm 2019-2021: http://baotiengdan.com/tag/le-viet-chu/   


 

VƯỜN CÂY DẦU-Rev. Ron Rolheiser, OMI


Rev. Ron Rolheiser, OMI

Cách đây vài năm, diễn viên Mel Gibson đạo diễn và sản xuất một bộ phim được công chúng đặc biệt hưởng ứng.  Với tựa đề, Cuộc Thương khó của Chúa Kitô, bộ phim khắc họa lại cuộc vượt qua của Chúa Giêsu, từ vườn Cây Dầu cho đến cái chết trên Núi Sọ, tác giả nhấn mạnh đến các đau đớn thể xác của Ngài.  Bộ phim thể hiện sống động từng chi tiết các đau đớn mà một người bị đóng đinh thập giá phải chịu, khi bị đánh, bị tra tấn, và bị sỉ nhục.

Trong khi hầu hết các phái trong Giáo hội tán thưởng bộ phim, cho rằng cuối cùng thì cũng có người làm một bộ phim khắc họa thật về những đau đớn của Chúa Giêsu, thì nhiều học giả Kinh thánh và nhiều ngòi bút thiêng liêng khác lại lên tiếng chỉ trích.  Tại sao lại thế?  Có gì sai khi chiếu một bộ phim dài với chi tiết sống động, những máu me của việc đóng đinh thập giá, vốn thực sự rất hãi hùng?

Có gì sai (hay nhẹ hơn là không hợp) khi đây chính là những gì mà Kinh thánh đã không ghi lại về cái chết của Chúa Giêsu.  Tất cả bốn Tin mừng đều cố gắng không tập trung vào đau đớn thể xác của Chúa Giêsu.  Các mô tả trong Tin Mừng về những đau đớn thể xác của Ngài đều hết sức ngắn gọn: “Họ treo ngài giữa hai phạm nhân.”  Philatô cho “đánh đòn Đức Giêsu rồi giao ngài cho người ta đem đi đóng đinh.”  Tại sao lại rút gọn như thế?  Tại sao không mô tả chi tiết?

Lý do mà các tác giả tin mừng không tập trung vào những đau đớn thể xác của Chúa Giêsu là họ muốn chúng ta tập trung vào một điều khác, cụ thể là những đau đớn trong cảm xúc và tinh thần của Ngài. Cuộc thương khó của Chúa Giêsu, xét theo chiều sâu thực sự, là một tấn kịch tinh thần, chứ không phải tấn kịch thể lý, là đau khổ của một người đang yêu, chứ không phải đau đớn của một vận động viên.

Do đó, chúng ta thấy khi Chúa Giêsu tiên liệu cuộc khổ nạn của mình, những gì Ngài lo lắng không phải là đòn roi hay mũi đinh đóng vào tay mình.  Mà Ngài đau đớn và lo lắng cho sự cô độc mình sẽ phải đối diện, cho kết cuộc bị những người đã nói yêu mến Ngài phản bội và bỏ rơi, và cho tình cảnh, theo cách diễn đạt của Gil Bailie là, “bị tất cả loại bỏ.”

JESUS IN GETHSEMANE Glossy Poster Picture Photo christ garden praying lord image 1

Như thế cuộc thương khó của Chúa Giêsu rõ ràng là một tấn kịch tình yêu.  Nó bắt đầu với mồ hôi máu đổ ra trong vườn Cây Dầu, và kết thúc với việc mai táng Ngài trong vườn.  Chúa Giêsu đang đổ mồ hôi máu trong vườn, chứ không phải trên đấu trường.  Vậy, việc ở trong vườn, có gì đặc biệt?

Về mặt tượng hình, vườn không phải là nơi trồng rau và dĩ nhiên cũng không phải là nơi trồng hoa.  Vườn là nơi của những người yêu nhau, là nơi cảm nhận hạnh phúc, nơi uống rượu, nơi Adong và Evà đã trần truồng mà chẳng biết, nơi người ta yêu nhau.

Và các tác giả Phúc Âm đặt khởi đầu và kết thúc cuộc thương khó của Chúa Giêsu trong vườn để nhấn mạnh rằng, Chúa Giêsu, một người đang yêu (chứ không phải Chúa Giêsu Vua, Pháp sư, hay Ngôn sứ), đang trải qua tấn kịch này.  Và chính xác tấn kịch này là gì?  Khi Chúa Giêsu đổ mồ hôi máu trong vườn và van xin Chúa Cha đừng bắt Ngài “uống chén này,” thì lựa chọn thực sự của Ngài không phải là: Ta sẽ để mình phải chết hay sẽ dùng đến sức mạnh thần thiêng để cứu mạng mình?  Nhưng đúng hơn, lựa chọn của Ngài là: “Ta sẽ chết cách nào?  Ta sẽ chết trong giận dữ, cay đắng, và không tha thứ, hay Ta sẽ chết với một tấm lòng nồng ấm thứ tha?”

Christ's Prayer at Gethsemane Poster | Religious Posters | Spiritual ...

Tất nhiên, chúng ta biết Chúa Giêsu đã đi qua tấn kịch này như thế nào, Ngài đã chọn lấy lòng bao dung và tha thứ cho những người hành hình mình, và trong toàn bộ những u ám đó, Ngài vẫn giữ vững những gì Ngài đã giảng dạy trong suốt đời rao giảng, chính là tình yêu, tình thương, và tha thứ sẽ tuyệt đối chiến thắng.

 


Hơn nữa, những gì Chúa Giêsu đã làm trong tấn kịch tâm hồn này là những gì chúng ta phải noi theo hơn là đơn thuần ngưỡng mộ, vì tấn kịch này cũng hoàn toàn là tấn kịch tình thương trong đời chúng ta với vô vàn cách thể hiện khác nhau.  Cụ thể là:

Đến cuối đời, chúng ta sẽ chết thế nào đây?  Lòng chúng ta sẽ giận dữ, bám víu, bất dung, và cay đắng vì sự bất công của cuộc đời?  Hay, lòng chúng ta sẽ khoan dung, biết ơn, cảm thông, nồng ấm, như tấm lòng Chúa Giêsu khi Ngài thưa với Chúa Cha là xin theo ý Cha đừng theo ý Con?

Hơn nữa, đây không phải là chọn lựa cốt yếu và duy nhất mà chúng ta phải đối diện trong giờ chết, nhưng là chọn lựa chúng ta phải đối diện hằng ngày, nhiều lần mỗi ngày.  Biết bao lần khi va chạm hàng ngày với người khác, với gia đình, đồng nghiệp, bạn bè, và cả xã hội nói chung, chúng ta đã phải chịu những lạnh lùng, hiểu lầm, bất công, và cả bạo hành chủ ý nữa.  

Từ sự lãnh đạm của một thành viên trong gia đình trước lòng tốt của chúng ta, cho đến một lời bình luận ác ý chủ tâm làm tổn thương chúng ta, đến một sự bất công hết sức ở nơi làm việc, đến việc bị thành kiến và xúc phạm, và bàn ăn, nơi làm việc, phòng họp, và cả trên đường, tất cả đều là những nơi chúng ta cảm nghiệm hàng ngày, ít hay nhiều, những gì Chúa Giêsu đã trải qua trong vườn Cây Dầu, cảm giác, bị tất cả loại trừ.  

Trong bóng đêm đó chúng ta có đi theo ánh sáng của mình?  Đối diện với những thù ghét đó, chúng ta có theo tiếng gọi của tình yêu hay không?

Đó đích thực là tấn kịch trong Cuộc Thương khó của Chúa Kitô, và ở đó những đòn roi, đinh nhọn không phải là tâm điểm.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Nỗi Khổ Của Người Hà Nội

Sống ở Hà Nội công nhận khổ thiệt. Mặc dù tôi chỉ là một du khách thôi nhưng tôi nghĩ tôi có thể thấu hiểu được những nỗi khổ của người dân đất Thủ Đô này. Đừng hiểu sai tôi nhé, Hà Nội là một thành phố thật xinh đẹp. Những nỗi khổ của nó được tạo ra bởi con người. Hay đúng hơn là một nhóm người. Sống ở Hà Nội có quá nhiều điều làm bạn mệt mỏi. Sau đây là những điều đó:

  1. Giá nhà vô cùng đắt. Không hiểu sao giá nhà ở Hà Nội lại cao đến như vậy. Chắc là đất thủ đô nên nó đắt. Trong khi lương ở Hà Nội thấp hơn ở Sài Gòn. Tính trung bình, một người Hà Nội phải đi làm 50 năm mới có thể mua được căn nhà.
  2. Đường thì nhỏ mà xe thì đông. Đường ở Hà Nội nhỏ và chật hẹp hơn ở Sài Gòn nhiều. Đi đâu bạn cũng phải chen lấn.
  3. Người lái xe không bao giờ nhường đường. Khi qua đường bạn phải bình tĩnh mà đi. Người ta sẽ không nhường đường cho bạn đâu. Đèn đỏ, đèn vàng hay đường vạch băng qua đường chẳng là gì đối với họ cả.
  4. Giao thông hỗn loạn. Củng cố cho điều trên. Hình như ở Hà Nội người ta muốn chạy đâu thì chạy, quẹo đâu thì quẹo. Đường một chiều biến thành hai chiều. Đường cấm thành đường lưu thông. Chạy xe ở Hà Nội là một môn thể thao mạo hiểm.
  5. Quán ăn thì nhỏ nhưng giá cả thì cao. Phục vụ thì kém. Đã vậy còn có “bún mắng cháo chửi” nữa chứ. Chửi mà người ta vẫn vào ăn khen ngon. Đã vậy còn cảm thấy tự hào. Thật không hiểu nỗi.
  6. Đi ăn mà nghe giọng lạ thì bị chém đẹp ngay. Nhất là ở khu Phố Cổ.
  7. Chạy ban đêm thường xuyên bị CSCĐ làm tiền. Ở Sài Gòn thì hiếm, nhưng hình như ở Hà Nội nó phổ biến quá. Nhất là vào ban đêm.
  8. Quá nhiều thói xấu của dân ngoại tỉnh. Không phải ăn cũng vậy nhưng đa số là vậy. Hà Nội bây giờ chẳng khác nào cái chợ cả.
  9. COCC thống trị các cơ quan và doanh nghiệp. Giờ bạn không quen biết ai, không có người thân thì vô cùng khó chen chân vào làm trong nhà nước. Việc phải lót vài trăm triệu là chuyện thường. Đã vậy làm ăn thì phải có máu mặt chứ tay không vào thì mất trắng như chơi.
  10. Phải thường xuyên nghe “địt mẹ,” “vãi lồn” hay những từ thô tục khác. Hình như chửi là một nét văn hóa ở đất thủ đô thì phải.
  11. Sống chung với Bò Đỏ. Cái này khỏi nói, đất Thủ Đô mà lị. Nếu bạn là một người ghét CS thì sẽ phát điên với Hà Nội. Vì đi đâu cũng gặp bò đỏ. Từ trường học đến quán. Từ nhà đến cơ quan. Nghe mà nhức cả đầu.
  12. Tiền gửi xe đắt đỏ. Tầm 5k-10k là bình thường. Còn ở Hồ Gươm và mấy ngày lễ thì 50k là lẽ thường.
  13. Con người sống không thẳng tính và vòng vo. Cái này xác nhận nhé. Chính những người Hà Nội gốc cũng phải phát mệt với nét văn hóa này.
  14. Bị phân biệt theo vùng miền. Người ta hay tự hào vì họ là Hà Nội Gốc. Còn mày là Hà Nội 1 Hà Nội 2 hay dân tỉnh lẻ. Làm sao quý phái bằng người tao được.
  15. Ẩm thực không đa dạng. Ở trong Nam thì có đủ quán ăn. Nhưng ở Hà Nội thì chủ yếu là đồ ăn Bắc. Vẫn có những quán miền Nam, Tây, Nhật và Nam Hàn. Nhưng rất ít và phẩm chất thì thấp. Đã vậy còn đắt.
  16. Thường xuyên bị ngập khi mưa. Tại mấy ông quy hoạch tài ba quá mà. Hà Nội mưa là ngập như sông vậy đó. “Em ơi, Hà Lội Phố.”
  17. Tham nhũng vặt tràn lan. Cái này khỏi nói. Đi làm giấy tờ gì cũng phải đút. Làm ăn phải đút. Đăng ký tạm trú phải đút. Có cái gì mà không phải tốn tiền không nhỉ?
  18. Văn hóa quà cáp rất nặng. Quà cáp cho thấy cô, cho giáo viên, cho sếp, cho họ hàng. Nhắc tới là nhức cả đầu.
  19. Người dân hiếm ai tin tưởng ai. Ở Hà Nội tốt nhất là không tin thằng nào. Bố mày chỉ tin mình bố mày thôi.
  20. Và cuối cùng, phân biệt giai cấp. Sếp là giai cấp sếp, nhân viên là giai cấp nhân viên. Lãnh đạo là giai cấp lãnh đạo, dân đen là giai cấp dân đen. Sống kiểu này mệt mỏi bỏ mẹ ra.

Và vô số điều nữa mà tôi không thể nào liệt kê ra hết cả. Sống ở Hà Nội công nhận khổ thiệt. Cho nên nhiều bạn Hà Nội khi vào Nam thì cảm thấy vô cùng thoải mái và dễ chịu. Vì Hà Nội là thủ đô, có nơi an nghỉ của Bác Zoai nên nó vậy. Thôi bạn nào muốn Nam Tiến thì nói mình nhé. Khoan đã, phải nói cái này, Gái Hà Nội xinh dã man bọn mày à, xinh không chịu được chúng mày à. Cái đó bù lại cho mấy điều khốn nạn trên…!

K.B. 

NguyễnThịThương ( THC)

From: Tu-Phung


 

Câu chuyện hi hữu: Cha Mẹ tìm lại con sau 32 năm bị hải tặc bắt con

Còn có biết bao nhiêu gia đình ly tán, tan tác khác. Những vết thương không bao giờ ngưng chảy máu.

Công việc làm một bức tường tưởng nhớ những người nằm xuống từ trại cải tạo hoặc trên đường vượt biên, những người thất lạc là vô cùng cần thiết

Bức Tường lưu danh quân dân VNCH hy sinh, thất lạc sau 30-4
Bức Tường Tưởng Nhớ điện toán là nơi tìm kiếm người thân thất lạc sau 50 năm
Bức Tường Tưởng Nhớ là cách ghi nhớ công ơn của quân dân cán chính VNCH
Nhắc nhớ đời sau
một tai họa
không đáng có
cho dân tộc Việt

Nỗi khổ của bệnh Parkinson

Cả ngày ông cảm thấy đầu bị choáng váng, ngón tay ban đầu chỉ tê dại, nhưng dần dần dần biến thành run tay. Ông cũng không vận động mãnh, vậy mà thắt lưng và bàn chân đau nhức, thường xuyên cảm thấy toàn thân cứng ngắc không linh hoạt. Đôi chân của ông ngày càng không thể sải những bước dài, chỉ bước đi từng bước nhỏ. Theo Tây y chẩn đoán, ông bị bệnh Parkinson.

Những mong muốn trong lòng con người thường không giống với những gì mà ông Trời an bài. Bởi vậy, điều gì muốn làm, thì tốt nhất nên thực hiện ngay. Bằng không, đợi đến khi thực sự có thời gian, thì thân thể có thể đã không còn khả năng tự chủ nữa. Sự hối tiếc và âm u đó luôn khắc sâu trên gương mặt của người bệnh Parkinson. Mí mắt trái của bác trai này rũ xuống, làm cho con mắt nhỏ đi. Các cơ mặt rất ít hoạt động khi nói chuyện, giọng nói cũng dần nhỏ yếu, tai cũng bắt đầu lãng. Những triệu chứng này đã xuất hiện hơn một năm rồi, uống thuốc Tây y không có tiến triển gì, hơn nữa còn ngày càng xấu đi.

Vì bệnh Parkinson là một chứng bệnh thoái hóa mất cân đối của hệ thần kinh trung ương, là một căn bệnh tổng hợp do sự thoái hóa của cấu trúc hắc thể (Substantia nigra, chất đen) gây ra. Các triệu chứng đặc trưng của bệnh này là hiện tượng run chân tay, cứng cơ, nên còn được gọi là “liệt rung,” Trung y gọi là “kinh bệnh” (bệnh co giật hay co gân), và là một trong ba bệnh về não ở người cao tuổi (đột quỵ, bệnh Alzheimer và bệnh Parkinson). Ngoài ra, một số bệnh như xơ cứng động mạch não, viêm não, chấn thương não, não úng thủy, bệnh gan hoặc bị ngộ độc các chất như Carbon Monoxide, Carbon disulfide, Mangan, Thủy ngân, Chloride, thuốc chống loạn thần, và một số loại thuốc khác, cũng có thể gây ra bệnh này.

Các triệu chứng của bệnh Parkinson có ba đặc điểm chính:

  • Run tay chân
  • Cứng cơ
  • Rối loạn vận động do mất khả năng phối hợp và giữ thăng bằng.

Lúc mới bắt đầu là từ các ngón tay, đặc biệt là ngón tay phải, sau đó phát triển dần dần từ tay xuống chân. Khi sức căng cơ trong cơ thể tăng lên, cơ sẽ trở nên cứng lại, khiến những cử động nhỏ của tay chân trở nên khó khăn. Cử động sẽ dừng lại mà không báo trước, thậm chí bị cứng đờ, tay không thể nắm được đồ vật, không thể đung đưa cánh tay. Ngoài ra, do cơ co rút liên tục nên tay chân sẽ run rẩy không kiểm soát được, tư thế nghiêng về phía trước, đồng thời còn có dáng đi không vững, bước đi nhỏ, lưng đau chân yếu, tay chân không có lực, .v.v.

Do không điều khiển được cơ lưỡi nên sẽ chảy dãi, nói nhỏ giọng, nói lắp, phát âm không rõ. Còn có thể xuất hiện phản ứng chậm chạp, tri giác và khứu giác bất thường, đổ mồ hôi nhiều, tiết nhiều dầu trên mặt, chóng mặt, ù tai, hay quên, ngủ mơ nhiều và dễ bực bội lo âu, trầm cảm, tính tình cáu kỉnh, tính cách thu mình. Ngoài ra còn có táo bón, tiểu không tự chủ và rối loạn chức năng tình dục. Do khuôn mặt không có cảm xúc, ít chớp mắt, nên sẽ hình thành hiện tượng mặt như mặt nạ. Về mặt lâm sàng, người bị bệnh Parkinson thường có đặc điểm là tính cách cương nghị kiên quyết. Điều này có thể là do nội tâm của họ mất cân bằng và không chấp nhận thực tế sau khi bị bệnh, hoàn toàn không thể chấp nhận tình trạng dáng vẻ không bình thường của cơ thể mình.

Thông thường, ở người bình thường, có khoảng 200,000 tế bào thần kinh dopamine ở cấu trúc hắc thể trong não, có khả năng tiết ra một chất dẫn truyền thần kinh gọi là dopamine, giúp điều chỉnh các chuyển động của cơ thể. Khi có biến đổi bệnh lý trong cấu trúc hắc thể và đường dẫn thể lưới của nó, dẫn đến sự suy giảm và thoái hóa tế bào sản xuất dopamine, cũng sẽ gây ra thoái hóa của các neuron thần kinh hạch nền của não, làm chết các tế bào thần kinh dopamine. Khi số lượng tế bào trong hắc thể giảm 50%, các triệu chứng nhẹ bắt đầu xuất hiện, và khi số lượng tế bào này giảm đến 80%, mạch truyền hành động của não bị ức chế quá mãnh, triệu chứng trở nên rõ ràng, gây trở ngại trong việc thực hiện vận động.

Mặc dù các triệu chứng của bệnh Parkinson rất rõ ràng, nhưng cơ chế và nguyên nhân thực sự của bệnh vẫn chưa xác định rõ. Độ tuổi khởi phát bệnh thường là trên 50 tuổi, nam nhiều hơn nữ, và có khoảng 40% bệnh nhân bị biến chứng sa sút trí tuệ. Vì chưa rõ nguyên nhân gây bệnh nên hy vọng chữa khỏi bệnh cũng xa vời như ngắm nhìn lên các vì sao trên bầu trời vậy. Khi bệnh tiến triển đến giai đoạn cuối, bệnh nhân chỉ có thể ngồi xe lăn hoặc nằm trên giường, hoàn toàn không thể tự lo cho sinh hoạt của bản thân. Đến khi gần đất xa trời, những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời lại chịu nỗi đau nhiễm trùng do vi khuẩn ở đường hô hấp, đường tiết niệu, hoại tử .v.v. rồi kết thúc sinh mệnh trong đau khổ.

Mặc dù thuốc điều trị bệnh Parkinson đã được phát minh từ năm 1970, có thể làm giảm các triệu chứng ở giai đoạn đầu dùng thuốc. Tuy nhiên, khi liệu trình điều trị kéo dài hơn, tác dụng của thuốc ngày càng ngắn hơn, vẫn không thể làm giảm hoặc chấm dứt sự suy giảm và chết của tế bào dopamine ở cấu trúc hắc thể của não. Ngoài ra, thuốc này còn có thể có các tác dụng phụ như hạ huyết áp, mất ngủ, lo âu, kích thích thần kinh, ảo giác, khô miệng, táo bón, dạ dày khó chịu, toàn bộ cơ thể và tay chân run rẩy không tự chủ được, cứng cơ và đau nhức.

Phải làm thế nào để phá vỡ tình trạng “cứng cơ” của bác trai này? Cuộc sống sinh hoạt và cách ăn uống của bác ấy đều rất bình thường, không có sở thích xấu gì, không hiểu sao bác ấy lại bị bệnh này? Nhưng dù thấy đáng tiếc và thắc mắc đến đâu cũng không giúp ích được gì, chỉ có đối mặt với nó mới là cách giải quyết vấn đề tốt nhất. Đầu tiên, tôi hướng dẫn bác thực hiện các bài tập tăng cường trí não:

Yêu cầu hai tay như nắm quả bóng, chạm đầu ngón tay của hai bàn tay vào nhau 36 lần, cần đạt ít nhất 10 lần đầu ngón tay của hai tay chạm đúng vào nhau mà không sẩy tay hoặc trượt mất. Thực hiện ít nhất 3 lần mỗi ngày.

Dùng ngón trỏ bàn tay trái chạm vào mũi trước, sau đó chạm vào ngón cái bàn tay phải, lại chạm trở lại mũi. Lặp lại lần lượt như vậy cho 4 ngón tay còn lại, sau đó đổi tay và thực hiện theo cách như vậy, thực hiện 9 lần liên tiếp. Thực hiện ít nhất 3 lần mỗi ngày.

Khi có thời gian, hãy ngồi xếp bằng và xoa bóp rốn, có thể khóa thận tinh, khiến cho tinh khí theo mạch Nhâm đốc thuận lợi đến não.

Hai tay dùng lực nắm chặt lại thành nắm đấm trong 5 giây, sau đó mở căng ra hết sức duy trì trong 5 giây; hoặc nắm chặt thành nắm đấm rồi mở ra, thực hiện liên tục 9 lần; hoặc tay nắm quả bóng tròn và xoay quả bóng trong lòng bàn tay.

Đi bộ mỗi ngày, tốt nhất là đi chân trần, sau khi tập các bài tập nhịp điệu, hãy nâng chân lên cao hơn tim để giúp máu chảy ngược lên não.

Não là “thanh khiếu,” [*] nhưng đại não lại bị những bệnh tà không biết tên xâm nhập làm mê mờ. Vậy phải làm thế nào thông qua lượng máu não này để loại bỏ tà khí ra khỏi não? Bằng cách lợi dụng sự chuyển động vô hình của khí, điều chỉnh thông qua kinh mạch, biết đâu có thể đánh thức tế bào não ngủ mê, để nó tự xây dựng sửa chữa hàng rào bảo vệ, đồng thời xua đuổi bệnh tà.

Điều trị bằng châm cứu

Để thúc đẩy hoạt động bình thường của não và vi tuần hoàn ở đầu, châm cứu huyệt Bách hội, Tứ thần thông, huyệt Suất cốc xuyên huyệt Giác tôn. Để bổ thận giúp tủy não, châm cứu huyệt Quan nguyên, Dũng tuyền, Hậu khê. Chứng run thuộc về can phong nội động, châm cứu huyệt Phong trì, Thái xung. Để thư giãn cơ mặt bị căng cứng, châm huyệt Hợp cốc, Nghinh hương. Mí mắt bị rũ, châm huyệt Toản trúc xuyên đến huyệt Ngư yêu, Thái dương. Tay run, châm các huyệt Trung chử, Khúc trì, Thủ tam lý. Để tăng cường sự phối hợp của động tác chân, châm các huyệt Dương lăng tuyền, Túc tam lý, Phong thị, Côn lôn. Bệnh này đa phần có biểu hiện khí huyết hư, châm các huyệt Bách hội, Khí hải, Túc tam lý, Tam âm giao. Lãng tai, châm huyệt Thính hội, Ế phong.

Ngoài ra, tôi đề nghị bác mỗi ngày tự khum tay vỗ vào huyệt Quan nguyên 108 cái để bổ thận; ấn huyệt Hợp cốc, Thái xung để khai mở các bộ phận gân cốt cơ thể. Mỗi lần thực hiện ít nhất 9 cái, nếu có thể ấn 36 cái là tốt nhất. Thực hiện cứu ngải các huyệt Bách hội, Thần khuyết, Quan nguyên, mỗi huyệt cứu khoảng 10 phút. Mỗi ngày dùng nước ấm ngâm chân 15 phút, có thể lần lượt thay phiên thêm giấm trắng, muối hoặc rượu vào nước ngâm. Luyện tập thả lỏng, tham gia nhiều hoạt động như thủ công mỹ nghệ, thư pháp, vẽ tranh, hoặc tập khí công, luyện Pháp Luân Công, Thái cực quyền, yoga, .v.v… nhằm giảm căng cơ bắp. Không được dùng thức ăn lạnh, đồ uống lạnh, hạn chế ăn các thực phẩm tính hàn.

Trong quá trình điều trị, trong 10 ngày đầu, mỗi ngày đều thực hiện châm cứu, sau đó giảm xuống mỗi tuần châm cứu 2 lần. Sau 14 lần châm cứu, triệu chứng bắt đầu ổn định: nói chuyện, biểu cảm trên mặt, hoạt động của tay chân dần khôi phục về bình thường, nhưng vẫn thường xuyên cảm thấy choáng váng đầu. Tiếp tục châm cứu thêm 7 lần nữa, bác đã hoàn toàn giống như một người bình thường. Trạng thái sức khỏe tinh thần của bác đã tốt hơn so với trước khi bị bệnh, có thể nói cười, chạy bộ. Sau đó, thực hiện châm cứu duy trì mỗi tuần một lần để điều dưỡng.

Bệnh của bác xem như ở giai đoạn đầu, triệu chứng không tính là quá nghiêm trọng, bác lại rất nghiêm túc thực hiện các bài tập phục hồi, nên hiệu quả rất tốt. Đối với những bệnh nhân khác có diễn tiến bệnh lâu hơn và triệu chứng nặng hơn, thì hiệu quả sẽ chậm hơn.

Chú thích của dịch giả:

[*]: Trung y cho rằng con người có cửu khiếu (chín lỗ), trong đó có thất khiếu (bảy lỗ) trên đầu (2 mắt, 2 lỗ mũi 2, 2 lỗ tai và miệng) cộng với hai lỗ âm ở phía trước và phía sau, tổng cộng là cửu khiếu (chín lỗ). Thất khiếu trên đầu còn được gọi là “thượng khiếu” (lỗ trên) hay “thanh khiếu” (lỗ trong), còn hai lỗ âm ở phía trước và phía sau được gọi là “hạ khiếu” (lỗ dưới) hay “trọc khiếu” (lỗ đục).

Ôn Tần Dung  _  Lam Yên

***

Dấu hiệu sớm của bệnh Parkinson

Hãy cẩn thận với những triệu chứng thông thường này, dấu hiệu sớm của bệnh Parkinson – một rối loạn cấp cao của hệ thần kinh.

Bệnh Parkinson (còn gọi là bệnh liệt rung) xảy ra khi một chất dẫn truyền thần kinh có tên là dopamin bị giảm sút. Những hiểu biết mới về bệnh Parkinson đã tiết lộ dấu hiệu sớm của căn bệnh này.

https://baomai.blogspot.com/2019/05/dau-hieu-som-cua-benh-parkinson.html

From: Tu-Phung


 

ĐÓNG ĐINH MỘT VỊ THẦN -Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CỦA CHÚA, 

THỨ SÁU TUẦN THÁNH

Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.

4 14 Chúng ta có một vị Thượng Tế siêu phàm đã băng qua các tầng trời, là Đức Giê-su, Con Thiên Chúa. Vậy chúng ta hãy giữ vững lời tuyên xưng đức tin. 

15 Vị Thượng Tế của chúng ta không phải là Đấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội. 

16 Bởi thế, ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần.

5 7 Khi còn sống kiếp phàm nhân, Đức Giê-su đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn nguyện nài xin lên Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết. Người đã được nhậm lời, vì có lòng tôn kính. 

8 Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng phục ; 

9 và khi chính bản thân đã tới mức thập toàn, Người trở nên nguồn ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai tùng phục Người.

Tung hô Tin Mừng

Vì chúng ta, Đức Ki-tô đã tự hạ, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.

9Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người
và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.


10Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giê-su,
cả trên trời dưới đất
và trong nơi âm phủ,
muôn vật phải bái quỳ ;


11và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng :
“Đức Giê-su Ki-tô là Chúa”.


Bắt giữ người kế nhiệm ghế bí thư Quảng Ngãi của Võ Văn Thưởng

Ba’o Nguoi-Viet

March 28, 2024

QUẢNG NGÃI, Việt Nam (NV) – Ông Lê Viết Chữ, 61 tuổi, cựu bí thư Tỉnh Ủy Quảng Ngãi, vừa bị bắt với cáo buộc nhận hối lộ trong vụ án liên quan tập đoàn Phúc Sơn.

Đáng nói, ông Chữ là người kế nhiệm ghế bí thư Quảng Ngãi của ông Võ Văn Thưởng, người vừa mất chức chủ tịch nước, hôm 21 Tháng Ba.

Ông Lê Viết Chữ, cựu bí thư Tỉnh Ủy Quảng Ngãi, khi bị bắt. (Hình: VNExpress)

Tội nhận hối lộ

Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an xác định: Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, bị can Lê Viết Chữ đã nhận tiền của Nguyễn Văn Hậu, tức “Hậu Pháo” để tạo điều kiện giúp Công ty Cổ phần Tập đoàn Phúc Sơn trúng thầu gói thầu “Thi công tuyến chính dự án đường bờ Nam sông Trà Khúc, tỉnh Quảng Ngãi”.

Ngày 28/3, Trung tướng Tô Ân Xô, Người phát ngôn Bộ Công an cho biết, Cơ quan CSĐT Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam ông Lê Viết Chữ, nguyên Bí thư Tỉnh ủy, nguyên Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi, về tội Nhận hội lộ, khi mở rộng điều tra vụ án liên quan “Hậu Pháo”.

Ông Lê Viết Chữ, sinh năm 1963 ở xã Hành Thịnh, huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi. Năm 2005, ông là Giám đốc Sở Sở Giao thông vận tải tỉnh Quảng Ngãi. Sau đó, ông trải qua các chức vụ Phó Chủ tịch rồi Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi.

Cựu bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngãi Lê Viết Chữ bị bắt trong vụ án xảy ra tại Tập đoàn Phúc Sơn - Ảnh: TRẦN MAI

Cựu bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngãi Lê Viết Chữ bị bắt trong vụ án xảy ra tại Tập đoàn Phúc Sơn – Ảnh: TRẦN MAI


 

Ông Bình Dương bị bắt với cáo buộc ‘xuyên tạc vụ Hồ Duy Hải’

Ba’o Nguoi-Viet

March 28, 2024

BÌNH DƯƠNG, Việt Nam (NV) – Ông Nguyễn Đức Dự, 48 tuổi, ở thành phố Thuận An, tỉnh Bình Dương, vừa bị bắt, khởi tố với cáo buộc “đăng tải nội dung xuyên tạc vụ án Hồ Duy Hải.”

Hồ Duy Hải là tử tù oan trong vụ án giết người xảy ra tại Bưu Điện Cầu Voi ở tỉnh Long An hồi năm 2008. Đến nay, mẹ của tử tù này vẫn ròng rã kêu oan trong vô vọng.

Bị can Nguyễn Đức Dự khi bị bắt. (Hình: Công An Nhân Dân)

Theo báo Công An Nhân Dân hôm 28 Tháng Ba, cùng với vụ bắt giữ bị can Nguyễn Đức Dự, Công An Tỉnh Bình Dương còn khởi tố bị can Hoàng Quốc Việt, 46 tuổi, ở cùng địa phương với Dự, nhưng ông này chỉ bị cấm đi khỏi nơi cư trú.

Hai bị can Dự và Việt bị quy chụp là đăng tải trên trang cá nhân nhiều bài viết “xuyên tạc, vu khống, bôi nhọ, làm ảnh hưởng đến uy tín, quyền và lợi ích hợp pháp của một số tổ chức, cá nhân thuộc cơ quan tư pháp của tỉnh Long An và Tòa Án Tối Cao” trong quá trình điều tra, xét xử vụ án Hồ Duy Hải.

Tuy vậy, Công An Tỉnh Bình Dương không cho biết cụ thể hai bị can Dự và Việt đã “xuyên tạc, vu khống” thế nào và tại sao hai ông này không bị xử phạt hành chính mà lại bị bắt.

Một bản tin của báo Dân Việt hôm 9 Tháng Ba cho hay hiện trường vụ án, Bưu Điện Cầu Voi, mặc dù bị niêm phong, bỏ hoang từ 16 năm nay nhưng mới đây xảy ra vụ trộm.

Nhà chức trách huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An, phát giác trộm đột nhập vào Bưu Điện Cầu Voi cắt nhiều đoạn dây điện ở bên trong, khiến một số điện thoại bàn của người dân địa phương bị gián đoạn.

Theo bản tin, từ khi vụ giết người xảy ra, Bưu Điện Cầu Voi đóng cửa, nhưng trên tầng hai vẫn còn hệ thống máy móc quản lý của đường dây điện.

Nơi đây không có người trực và quản lý kể cả ngày đêm.

Đến nay, vụ án Hồ Duy Hải được ghi nhận “rơi vào ngõ cụt,” do đã qua trình tự xét xử giám đốc thẩm, nhưng tòa vẫn tuyên y án tử hình đối với bị cáo Hải.

Hồi Tháng Năm, 2020, sau phiên tòa giám đốc thẩm, ông Nguyễn Minh Tâm, đại tá công an nói với báo Công Lý: “Bản án giám đốc thẩm [vụ án Hồ Duy Hải] được đông đảo người dân đồng tình, tuy nhiên vụ án này đã bị các thế lực thù địch với nhà nước Việt Nam lợi dụng làm nhiễu thông tin, đưa thông tin bẩn để lôi kéo người dân ít hiểu biết pháp luật, và gây sức ép lên nhà nước Việt Nam.”

Một năm sau, báo Pháp Luật TP.HCM cho biết, ông Chu Xuân Minh, một trong 17 vị thẩm phán tại phiên xử “giám đốc thẩm” vụ tử tù Hồ Duy Hải, qua đời “sau một thời gian lâm bệnh nặng,” hưởng thọ 64 tuổi.

Bị can Hoàng Quốc Việt (trái). (Hình: Công An Nhân Dân)

Trước cái chết của Thẩm Phán Minh, công luận từng bàn tán vì đã có những nhân vật liên quan vụ án này, từ công an đến điều tra viên, luật sư, nhân chứng, được ghi nhận qua đời đột ngột.

Có bốn người tham gia trong vụ án Hồ Duy Hải đều bị đột tử. Đó là Huỳnh Văn Minh (công an viên xã Nhị Thành, đột tử trong lúc đang trực đêm vào năm 2009), Nguyễn Thanh Hải (công an viên chết năm 2010 vì đụng xe), Phạm Văn Tiến (phó ban chuyên án, trưởng phòng Cảnh Sát Điều Tra, người phát ngôn với báo chí về vụ Hồ Duy Hải, đột tử tại trụ sở cơ quan vào năm 2012) và ông Trần Ngọc Lẫm (kiểm sát viên cao cấp thuộc Viện Kiểm Sát Tối Cao tại Sài Gòn, người giữ quyền công tố tại phiên tòa phúc thẩm xử Hồ Duy Hải, đột tử năm 2013 tại tư gia). (N.H.K)


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Năm ngàn & năm cắc

Báo Đàn Chim Việt

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

Vài bữa sau, sau ngày đổi tiền ở miền Nam, tờ Sài Gòn Giải phóng (số ra hôm 27 tháng 9 năm 1975) đã gửi đến những người dân ở vùng đất này đôi lời an ủi :

“Nhiệm vụ của đồng bạc Sài Gòn (là) giữ vai trò trung gian cho Diệm xuất cảng sức lao động của đồng bào ta ở miền Nam cho Mỹ… Làm trung gian để tiêu thụ xương máu nhân dân miền Nam, làm trung gian để tiêu thụ thân xác của vô số thiếu nữ miền Nam, làm trung gian cho bọn tham nhũng, thối nát, làm kẻ phục vụ đắc lực cho chiến tranh, làm sụp đổ mọi giá trị tinh thần, đạo đức của tuổi trẻ miền Nam, làm lụn bại cả phẩm chất một số người lớn tuổi… Nó sống 30 năm dơ bẩn, tủi nhục như các tên chủ của nó, và nay nó đã chết cũng tủi nhục như thế. Đó là một lẽ tất nhiên, và đó là lịch sử… Cái chết của nó đem lại phấn khởi, hồ hởi cho nhân dân ta.”

Ba mươi tám năm sau, nhà báo Huy Đức lại có lời bàn thêm, và bàn ra, nghe như một tiếng thở dài: “Không biết ‘tủi nhục’ đã mất đi bao nhiêu … nhưng rất nhiều tiền bạc của người dân miền Nam đã trở thành giấy lộn.” (Bên thắng cuộc, tập I. OsinBook, Westminster, CA: 2013).

Tôi sinh ra đời tại miền Nam, cùng thời với “những tờ bạc Sài Gòn” nhưng hoàn toàn không biết rằng nó đã “làm trung gian cho bọn tham nhũng, thối nát, làm kẻ phục vụ đắc lực cho chiến tranh, làm sụp đổ mọi giá trị tinh thần, đạo đức của tuổi trẻ” của nửa phần đất nước. Và vì vậy, tôi cũng không thấy “phấn khởi” hay “hồ hởi” gì (ráo trọi) khi nhìn những đồng tiền quen thuộc với cuộc đời mình đã bị bức tử – qua đêm!

Suốt thời thơ ấu, trừ vài ba ngày Tết, rất ít khi tôi được giữ “nguyên vẹn” một “tờ bạc Sài Gòn” mệnh giá một đồng. Mẹ hay bố tôi lúc nào cũng xé nhẹ nó ra làm đôi, và chỉ cho tôi một nửa. Nửa còn lại để dành cho ngày mai.

Tôi làm gì được với nửa tờ giấy bạc một đồng, hay năm cắc, ở Sài Gòn – vào năm 1960 – khi vừa mới biết cầm tiền?

Năm cắc đủ mua đá nhận. Đá được bào nhỏ nhận cứng trong một cái ly nhựa, rồi thổ ra trông như hình cái oản – hai đầu xịt hai loại xi rô xanh đỏ, lạnh ngắt, ngọt lịm và thơm ngát – đủ để tôi và đứa bạn chuyền nhau mút lấy mút để mãi cho đến khi xi rô bạc hết cả mầu mới ngừng tay, lễ phép xin thêm :

– Cho con thêm chút xi rô nữa được không?

– Được chớ sao không. Bữa nào tụi bay cũng vậy hết trơn mà còn làm bộ hỏi nữa!

Năm cắc đủ cho một chén bò viên, dù chỉ được một viên thôi nhưng khi nắp thùng nước lèo mở ra là không gian (của cả Sài Gòn) bỗng ngạt ngào hương vị. Chút nước thánh đó – sau khi đã nhai thiệt chậm miếng thịt pha gân vừa ròn, vừa ngậy – hoà nhẹ với chút xíu tương đỏ, tương đen, cùng ớt xa tế ngọt ngọt cay cay có thể khiến cho đứa bé xuýt xoa mãi cho đến… lúc cuối đời.

Năm cắc cũng đủ làm cho chú Chệt vội vã thắng xe, mở ngay bình móp, lấy miếng kem – xắn một phần vuông vắn, cắm phập vào que tre – rồi trịnh trọng trao hàng với nụ cười tươi tắn. Cắn một miếng ngập răng, đậu xanh ngọt lạnh thấm dần qua lưỡi, rồi tan từ từ… suốt cả thời thơ ấu.

Năm cắc là giá của nửa ổ bánh mì tai heo, nửa má xoài tượng hay một xâu tầm ruột ướp nước đường vàng, một cuốn bò bía, một trái bắp vườn, một ly đậu xanh đậu đỏ bánh lọt, một dĩa gỏi đu đủ bò khô, một khúc mía hấp, năm cái bánh bò nước dừa xanh đỏ, mười viên “cái bi ròn ròn cái bi ngon ngon” nho nhỏ/xinh xinh…

Một đồng thì (Trời ơi!) đó là cả một trời, và một thời, hạnh phúc muôn mầu!

Một đồng mua được hai quả bóng bay. Chiều Sài Gòn mà không có bong bóng bay (cầm tay) để tung tăng e sẽ là một buổi chiều… tẻ nhạt. Những chùm bóng đủ mầu sẽ rực rỡ hơn khi phố mới lên đèn, và sẽ rực rỡ mãi trong ký ức của một kẻ tha hương dù tóc đã điểm sương.

Còn hai đồng là nguyên một tô cháo huyết có thêm đĩa giò cháo quẩy ròn rụm đi kèm. Hai đồng là một tô mì xắt xíu với cái bánh tôm vàng ươm bên trên, và nửa cọng rau xà lách tươi xanh bên dưới. Tờ giấy bạc với mệnh giá quá lớn lao và rất hiếm hoi này, không ít lúc, đã khiến cho tuổi thơ của tôi vô cùng phân vân và bối rối!

Và trong cái lúc mà tôi còn đang suy tính, lưỡng lự, cân nhắc giữa bốn cái kem đậu xanh năm cắc, bốn cuốn bò bía, bốn ly nước mía, hay một tô hủ tíu xắt xíu thịt bằm béo ngậy (cùng) giá hai đồng thì ở bên kia chiến tuyến người ta đã quyết định cho ra đời Mặt trận Giải phóng Miền Nam – vào ngày 20 tháng 12 năm 1960.

Hệ quả thấy được, vào mười lăm năm sau – vẫn theo báo Sài Gòn Giải phóng, số thượng dẫn: “Miền Nam đã có một nền tiền tệ mới, khai sinh từ sự độc lập toàn vẹn của xứ sở, nhân dân thành phố Hồ Chí Minh đã nâng niu từng tờ bạc của Ngân hàng Việt Nam với một niềm hãnh diện chưa từng thấy sau bao nhiêu thế kỷ mất nước phải ép mình sống với đồng bạc của ngoại bang.”

Niềm hãnh diện được nâng niu từng tờ bạc mới (nếu có) cũng nhỏ dần sau từng đợt đổi tiền. Rồi với thời gian nó từ từ biến thành… giấy lộn.

  • Tuổi Trẻ Onlinecho biết: “Tiền mệnh giá 200 đồng, 500 đồng, đến chị hàng rong cũng… chê. Dù vẫn đang được lưu hành nhưng những tờ tiền mệnh giá 200 đồng, 500 đồng đang bị chê trong nhiều giao dịch thanh toán hằng ngày như từng diễn ra với tiền xu trước đó nhiều năm.”
  • Vietnamnettường thuật: “Trong khi ngồi đợi xe ở trạm trung chuyển xe bus Long Biên, tôi được dịp chứng kiến cảnh một bà lão ăn xin chê tiền của khách. ‘Cô tính thế nào chứ 2 nghìn bây giờ chả đủ mua mớ rau, lần sau đã mất công cho thì cho ‘tử tế’ nhá !’

Câu nói của bà lão ăn xin khiến nhiều người phải sốc… Chị Hương (Cầu Giấy – Hà Nội) chia sẻ câu chuyện có thật mà như đùa: ‘Nói thật, có lần gặp hai chị em nhà này đi ăn xin, thương tâm quá tôi liền rút ví ra đưa cho chúng 3 nghìn lẻ. Ngay lập tức, nó gọi tôi lại, giơ tờ 5 nghìn đồng lên trước mặt tôi bảo: cho chị thêm 2 nghìn cho đủ mua mớ rau nhé.”

Điều lo ngại nhất là bó rau muống sẽ không ngừng ở giá năm ngàn đồng bạc. Dù với số tiền này – vào năm 1960 – đủ để mua hai ngàn tô phở gánh, hay hai ngàn năm trăm tô mì xe, hoặc mười ngàn chiếc bong bóng đủ mầu.

Bù lại, theo lời của bà Cựu Phó Chủ Tịch Nước Nguyễn Thị Doan, là mọi người được sống với “Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân… khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản.”

Cái giá của “dân chủ” (cũng như Độc lập – Tự do – Hạnh phúc) của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, rõ ràng, hơi mắc. Dân Việt, tội thay, không những đã bị hớ mà còn mua nhầm đồ giả và đồ đểu nữa cơ!


 

Quy hoạch nhân sự, kế thừa và… ‘hồng phúc’ đính kèm đại họa (Phần 1)

Ba’o Tieng Dan

Blog VOA

Trân Văn

28-3-2024

Cam kết của ông Bùi Thanh Sơn (Ngoại trưởng Việt Nam): Việc thay đổi Chủ tịch Nhà nước sẽ không gây ra bất kỳ xáo trộn nào về đường lối đối ngoại và chính sách kinh tế của Cộng hòa XHCN Việt Nam. Nguồn: AP

Nghị quyết về “tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược, đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ” hồi tháng 5/2018 không chỉ phô bày…

Cam kết của ông Bùi Thanh Sơn (Ngoại trưởng Việt Nam): Việc thay đổi Chủ tịch Nhà nước sẽ không gây ra bất kỳ xáo trộn nào về đường lối đối ngoại và chính sách kinh tế của Cộng hòa XHCN Việt Nam [1], chính là ví dụ mới nhất minh họa cho chủ trương sắp đặt nhân sự, không phải thân hữu thì cũng là “con ông, cháu cha” (các cá nhân từng được ví von như… “hồng phúc dân tộc”) làm lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền từ trung ương đến địa phương, không những chỉ tạo ra đại họa, mà còn đặt xứ sở, dân tộc trước những ẩn họa khó lường khác từ… “quy hoạch nhân sự”!

Nghiêm túc thực thi tôn chỉ “của dân, do dân, vì dân”, thực sự tôn trọng “dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”, để dân chúng toàn quyền lựa chọn nhân sự lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền, không đề ra và khăng khăng giành giữ… “quy hoạch nhân sự” nhằm duy trì độc quyền lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối thì sẽ không có chuyện trong vòng một năm phải đổi hai Chủ tịch Nhà nước, hai cá nhân vốn được xem là… “tinh hoa” bỗng nhiên đột tử về mặt chính trị và từ trên xuống dưới, từ trái sang phải ấp úng trấn an cả đồng chí, đồng bào lẫn ngoại nhân về “ổn định chính trị” ở Việt Nam!

***

Chuyện Ban Chấp hành Trung ương (BCH TƯ) đảng CSVN tụ tập bất thường để xem xét và “nhất trí” cho ông Võ Văn Thưởng “xin thôi” các chức vụ trong đảng (Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên BCH TƯ đảng), trong hệ thống công quyền (Chủ tịch Nhà nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh) [2], sau đó tới lượt Quốc hội Cộng hòa XHCN Việt Nam tu tập bất thường để bỏ phiếu miễn nhiệm vai trò Chủ tịch Nhà nước và Đại biểu Quốc hội của ông Thưởng [3]… tiếp tục khẳng định, “công tác cán bộ – khâu then chốt của công tác xây dựng đảng và hệ thống chính trị” chỉ là… trò hề.

Trong ba năm vừa qua, trò hề ấy chính là nguyên nhân khiến BCH TƯ đảng khóa 13 và Quốc hội khóa 15 cùng phải tụ tập bất thường, mỗi bên tới… sáu lần, nhằm giải quyết hậu quả của “quy hoạch nhân sự”. Tuy hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam bảo đó là các… “phiên họp bất thường” nhưng nếu xem xét một cách sòng phẳng về mục tiêu, cách thức tổ chức và tính chất của các “phiên họp bất thường” này thì rõ ràng các “phiên họp bất thường” đó chỉ là… tụ tập để hợp lý hóa, hợp pháp hóa phương thức đối phó với nan đề về nhân sự do “quy hoạch nhân sự” tạo ra!

Sau 20 năm giành giữ quyền lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối ở miền Bắc Việt Nam và thêm gần năm thập niên sử dụng đủ mọi chiêu, trò để tiếp tục giành giữ quyền này trên toàn Việt Nam, bất chấp vô số hậu quả về đủ mọi mặt, giới lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam vẫn lập kế để trao, truyền quyền lực cho con, cháu của họ. Nghị quyết số 26-NQ/TW ban hành hồi tháng 5/2018 sau khi BCH TƯ đảng khóa 12 tổ chức hội nghị lần thứ bảy nhằm biến tham vọng đó thành “đường lối” và là nền tảng xây dựng “chính sách” [4].

Theo đó, “đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược” phải được xây dựng theo hướng “cán bộ lãnh đạo chủ chốt cấp trên phải kinh qua vị trí chủ chốt cấp dưới” và nghị quyết vừa kể mở đường cho “giai đoạn chuyển giao thế hệ từ lớp cán bộ sinh ra, lớn lên, được rèn luyện, trưởng thành trong chiến tranh, chủ yếu được đào tạo ở trong nước và tại các nước xã hội chủ nghĩa, sang lớp cán bộ sinh ra, lớn lên, trưởng thành trong hòa bình và được đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau”!

Ông Võ Văn Thưởng được xem là nhân vật đầu tiên – đại diện cho “lớp cán bộ sinh ra, lớn lên, trưởng thành trong hòa bình và được đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau” – đảm nhận vai trò lãnh đạo cao nhất của hệ thống chính trị, hệ thống công quyền ở Việt Nam. Tuy nhiên cuộc tụ tập bất thường của BCH TƯ đảng CSVN khóa 13 cách nay một tuần cho thấy, ông Thưởng vẫn không phải là ngoại lệ tích cực. Dù đã được “đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau”, thế hệ “con ông, cháu cha” vẫn thế – chỉ tiếp tục gieo thêm họa!

Nghị quyết số 26-NQ/TW giải đáp một cách rõ ràng, cụ thể tại sao các cá nhân lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền từ trung ương đến địa phương thi nhau gửi quý tử, ái nữ đi du học dưới đủ mọi hình thức, tại sao những quý tử, ái nữ ấy hăm hở hồi hương và ngay sau đó được tuyển dụng, sắp đặt làm viên chức và sớm trở thành… “người có bản lĩnh chính trị vững vàng, có kinh nghiệm công tác tại nhiều cơ quan, đơn vị, địa phương và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao”!

Nghị quyết về “tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược, đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ” hồi tháng 5/2018 không chỉ phô bày bản chất của cái gọi là “dân chủ XHCN”, mà còn cho thấy tâm địa của những cá nhân lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam. Thụ hưởng đủ lọai lợi ích từ hệ thống vận hành theo kiểu như thế, việc được “đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau” và cọ xát với các xã hội đề cao dân chủ, thượng tôn nhân quyền dường như chỉ khiến các quý tử, ái nữ là “con ông, cháu cha” kiên định hơn với toàn trị.

Sự trung thành với toàn trị của những cá nhân là “con ông, cháu cha” được “đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau” không đơn thuần vì toàn trị loại trừ việc phải nỗ lực không ngưng nghỉ, bảo đảm sự trường tồn của quyền lực mà toàn trị còn tạo điều kiện “thăng tiến thần tốc”, giúp “ăn trên, ngồi trốc”, dễ dàng “vinh thân phì gia”, đồng thời hứa hẹn có thể chuyển giao danh, lợi cho nhiều… đời nữa. Đó cũng là lý do tiến trình “chuyển giao quyền lực” cho thế hệ cán bộ “trưởng thành trong hòa bình” liên tục phát sinh scandal…

(Còn tiếp)

Chú thích

[1] https://www.voatiengviet.com/a/ngoai-truong-vn-chu-tich-nuoc-tu-chuc-khong-anh-huong-den-cac-chinh-sach-cua-ha-noi/7543704.html

[2] https://vnexpress.net/trung-uong-dong-y-ong-vo-van-thuong-thoi-chuc-chu-tich-nuoc-4722542.html

[3] https://baochinhphu.vn/quoc-hoi-mien-nhiem-chuc-danh-chu-tich-nuoc-doi-voi-ong-vo-van-thuong-102240321120607504.htm

[4] https://tulieuvankien.dangcongsan.vn/van-kien-tu-lieu-ve-dang/hoi-nghi-bch-trung-uong/khoa-xii/nghi-quyet-so-26-nqtw-ngay-1952018-hoi-nghi-lan-thu-bay-ban-chap-hanh-trung-uong-dang-khoa-xii-ve-tap-trung-xay-dung-doi-374


 

NGHỊCH LÝ CỦA THÁNH GIÁ – Jos Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Jos Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Buổi chiều hôm nay, Giáo Hội tưởng niệm Đức Giêsu chịu chết để chuộc tội thiên hạ.  Buổi chiều hôm nay là “giờ” của Thiên Chúa Cha đã định, và cũng là “giờ” của Đức Giêsu hoàn tất chương trình cứu chuộc nhân loại; “giờ” của người Tôi Trung mà tiên tri Isaia đã loan báo.  “Giờ” đó được hoàn tất trên Thánh Giá.  Vì thế, phụng vụ chiều hôm nay đều quy chiếu về Thánh Giá Đức Kitô như một sợi chỉ xuyên suốt từ đầu đến cuối.

  1. Nghịch lý của Thánh Giá

Trong thư gửi tín hữu Philipphê, thánh Phaolô đã nói: Đức Giêsu Kitô đã hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự (x. Pl 2,8); và Ngài đã chết theo như lời Thánh Kinh (x. 1Cr 15,3).

Cái chết của Đức Giêsu trên thập giá đã là nguyên nhân để nhiều người được cứu độ, nhưng cũng không thiếu những kẻ cứng lòng, cố chấp và chai lỳ trong ích kỷ, kiêu ngạo.  Những người như thế, họ coi đó như là hình phạt mà Đức Giêsu là người đáng phải chịu do tội mình gây nên.

Thật vậy, khi thập giá được dựng lên, và khi Đức Giêsu chịu treo trên đó, đã không biết bao người tin theo và suy tôn.  Tuy nhiên, cũng không thiếu những lời chê bai, dè bửu và khinh thường.  Họ coi thập giá như là thứ đồ tể đáng sợ để trừng phạt những tử tội oái oăm, khét tiếng và nguy hiểm…  Suy nghĩ như thế, thì cái chết của Đức Giêsu không có công trạng gì, mà chỉ như là một hình phạt đích đáng được dành cho một kẻ đã từng bị kết án vì tội “sách động dân chúng; tìm cách lật đổ chế độ và nói lời phạm thượng.”  Và, những người theo Đức Giêsu phải chăng họ là bọn người cuồng tín khi tuyên xưng niềm tin của mình vào một kẻ bị treo trên cây gỗ như một tử tội!

Thật vậy, thập giá của Đức Giêsu hôm nay được tôn vinh, đã làm không ít người cảm thấy ngỡ ngàng, bởi vì xét theo người đời, thì đây chính là sự ô nhục, hận thù, đáng ghét… là biểu tượng của sự chết chóc và thập giá vẫn chỉ là dụng cụ ghê rợn được dùng để xử tử tội nhân mà thôi.

Nhưng đối với Thiên Chúa, thì đây chính là sự khôn ngoan khôn dò thấu của Người.  Thánh Phaolô đã nói: “Con Thiên Chúa chết trên thập giá là một trong những đường lối khôn ngoan sâu thẳm mà không một ai dò thấu” (x. Rm 11,33).  Bởi vì Thiên Chúa đã dùng thập giá như một sự nghịch lý để cứu độ con người.

Thực ra thập giá luôn mang tính nghịch lý, bởi vì nó tuyên dương quyền năng thượng trí của Thiên Chúa ở nơi mà người đời coi là điên rồ.

Nhưng với những người tin, hẳn sự cảm nghiệm, suy nghĩ và thái độ hoàn toàn ngược lại.  Những người đó sẽ coi thập giá trở thành Thánh Giá và Thánh Giá lúc này trở thành phương dược, để qua đó Đức Giêsu chuộc tội thay con người và cứu độ nhân loại.

Nếu xưa kia trong vườn Địa Đàng, Ađam đã ngã gục trước Cây Trái Cấm, và gieo rắc tội lỗi cho nhân loại, thì giờ đây, trên cây Thánh Giá, Đức Giêsu đã chuộc lại những gì mà Ađam đã đánh mất và để lại hậu quả cho nhân loại.

Như vậy, từ Cây Trái Cấm, sự chết đã tiêu diệt thế gian, và Trái Cấm là rào cản lớn đến độ con người không thể vượt qua, thì giờ đây, từ cây Thánh Giá, Đức Giêsu đã chuộc lại những gì đã mất do Nguyên Tổ gây nên và mặc cho nó thành cây Sự Sống, quả Phúc Trường Sinh.

Chính Đức Giêsu đã khẳng định rõ điều này khi nói: “Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi” (Ga 12, 32).  Vì thế, không lạ gì khi thánh Phaolô đã khẳng khái tuyên xưng niềm tin và ơn cứu chuộc của mình nơi Thánh Giá, ngài nói: “Thật thế, lời rao giảng về thập giá là một sự điên rồ đối với những kẻ đang trên đà hư mất, nhưng đối với chúng ta là những người được cứu độ, thì đó lại là sức mạnh của Thiên Chúa […]  Thiên Chúa đã muốn dùng lời rao giảng điên rồ để cứu những người tin.  Trong khi người Do Thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy Lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Ðấng Kitô bị đóng đinh, điều mà người Do Thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. (nhưng) cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người” (x. 1Cr 1,18-25).

Vì thế, “Nhờ máu Người đổ ra trên Thập giá, Thiên Chúa đã đem lại bình an cho mọi lòai dưới đất và muôn vật trên trời” (Cl 1,20).

  1. Đón nhận Thánh Giá như nguồn ơn cứu rỗi

Cuộc đời của người Kitô hữu, tức là cuộc đời của những người tin và theo Đức Giêsu, hẳn mỗi người luôn nghe thấy lời mời gọi của Ngài: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.  Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.  Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì? ” (Mc 8,34-36); và: “Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt 10,38).

Lời mời gọi đó đã được gióng lên ngày chúng ta lãnh nhận phép Rửa tội cũng như suốt cuộc đời của mỗi người chúng ta.  Như vậy, Thánh Giá trở nên cứu cánh và việc vác Thánh Giá trở thành điều kiện cần của chúng ta trên hành trình dõi bước theo Đức Giêsu.

Thánh Giá mà mỗi chúng ta phải vác ở đây chính là bổn phận phải chu toàn; là từ bỏ những thứ không cần thiết trên hành trình tin Chúa; là từ bỏ ý riêng… và phục vụ trong yêu thương.

Làm được như thế, ấy là chúng ta sáp nhập cuộc đời của mình vào cuộc đời của Đức Giêsu.  Đặt bước chân của ta vào dấu chân của Chúa, để sẵn sàng chấp nhận những đòi hỏi của Tin Mừng.

Như vậy, trong ta có Chúa và trong Chúa có ta.  Thánh Phaolô đã diễn tả tâm tình ấy khi tuyên xưng: “Tôi cùng chịu đóng đinh với Ðức Kitô vào thập giá […] (Và) tôi sống, nhưng không còn là tôi, mà là Ðức Kitô sống trong tôi ” (Gl 2,19-20).

Mặc lấy tâm tình của Đức Giêsu, người Kitô hữu chúng ta sẽ từ bỏ con đường tội lỗi, để được hiệp thông cách trọn vẹn vào cuộc khổ nạn của Ngài, và như một định luật đối với những người tin và theo Đức Giêsu là: qua đau khổ thì mới được vào vinh quang.

Lạy Chúa Giêsu, Đấng chịu treo trên Thánh Giá, xin thương xót và cứu chuộc chúng con.  Amen!

Jos Vinhsơn Ngọc Biển SSP

From: Langthangchieutim


 

Chỉ cần ba loại vũ khí sẽ lật ngược tình thế cuộc chiến Ukraine và Mỹ đang chuẩn bị cung cấp chúng

Tổng hợp Báo Chí quốc tế và báo Điện Tín

Sáu tháng sau khi ngăn chặn đề xuất của tổng thống Mỹ Joe Biden về việc chi thêm 61 tỷ USD viện trợ cho Ukraine, Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson – người một mình có thể lên lịch bỏ phiếu trong cơ quan lập pháp do đảng Cộng hòa kiểm soát (sít sao) – dường như đã đảo ngược sự phản đối của ông trước đây đối với nỗ lực giúp vũ khí cho cuộc chiến Ukraine.

Với việc một số dân biểu nghỉ hưu và các cuộc bầu cử đặc biệt đã làm giảm đa số Cộng Hòa của ông Mike xuống chỉ còn 2 phiếu trong tổng số 438 phiếu, và với một nhóm nhỏ những người theo chủ nghĩa cực đoan thuộc Đảng Cộng hòa cực hữu từ chối bỏ phiếu cho bất kỳ dự luật nào có sự ủng hộ của lưỡng đảng, Johnson ngày càng dựa vào Đảng Dân chủ để ban hành ngân sách và các đạo luật khác. Và điều đó có nghĩa là ông ấy đáp lại chương trình nghị sự của đảng Dân chủ nhiều hơn chương trình nghị sự của đảng Cộng hòa. Và sự ủng hộ mạnh mẽ dành cho Ukraine là ưu tiên hàng đầu của Đảng Dân chủ. Hạ viện Mỹ đang trong kỳ nghỉ cho đến tuần đầu tiên của tháng Tư. Nhưng một khi hạ viện tái nhóm, Johnson sẽ kêu gọi một cuộc bỏ phiếu về viện trợ mới cho Ukraine, theo một số đồng nghiệp tại Hạ viện cho biết.

Với hàng chục tỷ đô la tài trợ mới, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ có thể sớm gửi rất nhiều vũ khí tới Ukraine. Một số có thể đến trực tiếp từ kho dự trữ hiện có của Hoa Kỳ, với nguồn tài trợ mới chi trả cho các loại vũ khí mới được chế tạo để bổ sung vào kho dự trữ này. Những khoản khác có thể đến từ các hợp đồng thương mại mới do Lầu Năm Góc làm trung gian.

Rõ ràng cần có những ưu tiên, chúng bao gồm những gì?

Đầu tiên và quan trọng nhất, Ukraine cần đạn pháo. Trong 18 tháng đầu tiên của cuộc chiến rộng lớn hơn của Nga ở Ukraine, Hoa Kỳ là nhà cung cấp đạn pháo chính cho các khẩu đội Ukraine. Tổng cộng, người Mỹ đã quyên góp khoảng hai triệu quả đạn pháo. Một nửa đến trực tiếp từ kho tạp chí Mỹ. Nửa còn lại Mỹ lặng lẽ mua từ Hàn Quốc.

Những quả đạn này, cùng với đạn bổ sung từ các nguồn khác, đã khiến súng của Ukraine khai hỏa với tốc độ khoảng 10.000 viên mỗi ngày trong phần lớn thời gian của một năm rưỡi đầu tiên của cuộc chiến. Chừng đó là đủ để sánh ngang với các khẩu đội pháo của quân Nga khi họ đã đốt hết phần lớn kho đạn của họ trong vài tuần đầu tiên của cuộc chiến rộng lớn hơn.

Czech Republic increases contribution to its own initiative to purchase ammunition for Ukraine

Cuộc phong tỏa tài chính của Đảng Cộng hòa làm sụt giảm liên tiếp số lượng đạn dược do Mỹ cung cấp, cho đến cuối năm ngoái đã cắt giảm 2/3 số đạn pháo được phân bổ hàng ngày cho Ukraine. Trong những ngày đen tối nhất của cuộc chiến vào tháng 2, khi hai đội quân dã chiến của Nga áp sát thành trì của Ukraine ở thành phố Avdiivka phía đông, súng của Nga đã bắn số đạn nhiều gấp 5 lần so với súng của Ukraine – và phá hủy hệ thống phòng thủ của Ukraine mà không sợ bị phản pháo bắn trả.

Quân đội Hoa Kỳ đang xây dựng một nhà máy vỏ đạn mới ở Texas để bổ sung cho nhà máy hiện có ở Pennsylvania. Chẳng bao lâu nữa, Quân đội sẽ có khả năng sản xuất khoảng 70.000 quả đạn pháo mỗi tháng – tăng gấp sáu lần so với tốc độ sản xuất năm 2022.

Không có lý do gì mà hầu hết số đạn pháo này không thể đến Ukraine, một khi có đủ kinh phí để chi trả cho mỗi quả đạn trị giá 5.000 USD. Kết hợp với đạn pháo từ Liên minh châu Âu cũng như một sáng kiến ​​​​riêng của Séc bỏ tiền mua đạn cho Ukraine, các chuyến hàng đạn pháo khẩn cấp từ Hoa Kỳ có thể mang lại cho Ukraine lợi thế lâu dài về pháo binh lần đầu tiên trong một cuộc chiến rộng lớn hơn.

Một khi đạn pháo được vận chuyển, người Mỹ có thể giải quyết nhu cầu lớn thứ hai của Ukraine: Hệ thống phòng không Patriot và tên lửa cho các hệ thống này. Patriot do Mỹ sản xuất là hệ thống phòng không tốt nhất của Ukraine. Tên lửa có tầm bắn 90 dặm của nước này có thể bắn hạ tất cả các tên lửa nhanh nhất của Nga một cách đáng tin cậy – và hạ gục các máy bay chiến đấu của Nga như gạt ruồi.

Patriot, illustrative photo

Khi lực lượng không quân Ukraine bắn hạ 13 máy bay chiến đấu ném bom của Nga trong 13 ngày vào tháng trước, có vẻ như khẩu đội Patriot di động đã thực hiện phần lớn vụ nổ súng.

Nhưng Ukraine chỉ có ba khẩu đội Patriot với khoảng ba chục bệ phóng – và đã mất một cặp bệ phóng đó trong một cuộc phục kích tên lửa tàn khốc vào đầu tháng 3. Khẩu đội được trải mỏng. Người ta thường bảo vệ Kiev. Một chiếc khác bảo vệ Odesa, cảng chiến lược của Ukraine trên Biển Đen. Khẩu đội thứ ba rõ ràng đang di chuyển ra tiền tuyến để giao tranh với các máy bay phản lực Nga.

Lý tưởng nhất là Ukraine sẽ bố trí một khẩu đội Patriot trị giá 1 tỷ USD ở mỗi thành phố trong số nửa tá thành phố lớn nhất của mình và cũng bố trí một khẩu đội ở mặt trận phía đông và phía nam (vị chi là thêm 8 khẩu đội nữa). Và những khẩu đội này phải được tự do bắn đi với tốc độ nhanh nhất – nghĩa là chúng sẽ cần nguồn cung cấp tên lửa ổn định, mỗi quả có giá khoảng 3 triệu USD.

Việc tăng gấp đôi hoặc gấp ba lực lượng Patriot của Ukraine có thể giúp Ukraine giành lại quyền kiểm soát vùng trời trên chiến tuyến – đồng thời cũng đảo ngược xu hướng đáng lo ngại về các cuộc tấn công bằng tên lửa lớn hơn và đẫm máu hơn của Nga vào các thành phố của Ukraine.

Sau khi đã bổ sung pháo binh và phòng không cho Ukraine, Hoa Kỳ nên giải cứu một trong những lữ đoàn tốt nhất của quân đội Ukraine. Lữ đoàn cơ giới 47 là đơn vị điều hành chính các loại xe bọc thép do Mỹ sản xuất, bao gồm xe tăng M-1 Abrams và xe chiến đấu M-2 Bradley.

Ukraine's New M1 Abrams and Leopard 2 Tanks Are No Silver Bullet ...

Xe M-1 nặng 69 tấn và M-2 nặng 42 tấn – được bọc thép dày và trang bị pháo 120 mm và pháo tự động 25 mm – là một số xe bọc thép tốt nhất trên thế giới, và Lữ đoàn 47 có hãy sử dụng chúng một cách tốt nhất. Phản công các nhóm tấn công của Nga ở phía tây Avdiivka, M-1 và M-2 đã làm giảm bớt cuộc tấn công mùa đông của Nga – và giảm thiểu tổn thất lãnh thổ của Ukraine khi nguồn cung cấp pháo binh của nước này cạn kiệt.

Nhưng người Mỹ chỉ vận chuyển được 31 chiếc M-1 và khoảng 200 chiếc M-2 trước khi đảng Cộng hòa cắt viện trợ. Bốn trong số những chiếc M-1 và hơn 30 chiếc M-2 đã bị phá hủy và những chiếc khác bị hư hại. Lữ đoàn 47 sắp hết xe. Trong khi đó, quân đội Hoa Kỳ có hàng nghìn chiếc M-1 và M-2 cũ hơn đang được cất giữ. Họ cần phải đại tu trước khi tham chiến ở Ukraine, nhưng một tỷ đô la là đủ để trả cho công việc cũng như vận chuyển nhanh. Một khi Chủ tịch Hạ viện Johnson chiều theo sự ủng hộ áp đảo của người Mỹ đối với một Ukraine tự do và cuối cùng mang viện trợ đến một cuộc bỏ phiếu, Lầu Năm Góc có thể tăng tốc hàng trăm xe tăng và phương tiện chiến đấu tới quân đội Ukraine.

Báo Bloomberg cho biết:

– Mỹ đang đàm phán để tăng cường mua thuốc nổ từ Thổ Nhĩ Kỳ để tăng cường sản xuất đạn pháo trong khi các đồng minh tranh giành vận chuyển số đạn dược rất cần thiết đến Ukraine. Theo các quan chức quen thuộc với các cuộc thảo luận, nguồn cung cấp trinitrotoluene, được gọi là TNT và nitroguanidine của Thổ Nhĩ Kỳ, được sử dụng làm chất đẩy, sẽ rất quan trọng trong việc sản xuất đạn cỡ nòng 155mm theo tiêu chuẩn NATO – có khả năng tăng sản lượng lên gấp ba lần. Thổ Nhĩ Kỳ đang trên đà trở thành nước bán đạn pháo lớn nhất cho Mỹ vào đầu năm nay.

Hãng thông tấn Yonhap, Nam Hàn :

Hàn Quốc được biết là đã cung cấp vũ khí cho Mỹ với điều kiện Mỹ là “người dùng cuối” của họ – một phương pháp mà các nhà quan sát cho rằng có thể giúp Seoul hỗ trợ vũ khí gián tiếp cho Ukraine trong khi vẫn duy trì nguyên tắc viện trợ không gây chết người. đối với Ukraine ít nhất là trên bề mặt..View on Watch

Các chuyên gia cho rằng khi kho dự trữ pháo 155 mm của phương Tây ngày càng cạn kiệt, Mỹ và các nước khác đã cung cấp cho Ukraine pháo và đạn dược 105 mm. Trích dẫn các báo cáo công khai, họ lưu ý rằng Hàn Quốc có thể có khoảng 3,4 triệu quả đạn pháo 105 mm. “Những loại đạn này sẽ tương thích với tất cả các loại pháo 105 mm mà Ukraine đang vận hành”.

Họ cho biết: “Chưa đến 30% số pháo do quân đội Hàn Quốc vận hành bắn được đạn 105 mm và quân đội Hàn Quốc đang chuyển hầu hết các đơn vị sang pháo tự hành 155 mm như K9 Thunder sản xuất trong nước”.

Chính phủ Hoa Kỳ bày tỏ sự đánh giá cao về việc Hàn Quốc tiếp tục hỗ trợ cho Ukraine, nhưng nói rằng việc có gửi đạn dược đến Ukraine hay không là một quyết định mà Seoul có chủ quyền để nói chuyện.

Bức ảnh tư liệu này do Reuters công bố cho thấy đạn pháo 155 mm ở vị trí sẵn sàng cho quân nhân Ukraine sử dụng gần tiền tuyến trong bối cảnh Nga tấn công Ukraine vào ngày 14/1/2024. (Yonhap)