Bác sĩ định rút ống trợ thở. Bố tức thì rút súng!
Trong ngày đại lễ Giáng Sinh và Tết Dương Lịch vừa qua, thiết tưởng không mấy nhà nào “hồ hởi phấn khởi” cho bằng gia đình Pickering ở thành phố Houston, tiểu bang Texas. Đúng lý ra vào dịp mà dân chúng Mỹ gọi chung chung là “Holiday” này, gia cảnh Pickering phải tang tóc, “buồn thúi ruột” đến độ nếu ruồi, muỗi có đậu trên môi, trên má người ta cũng không thèm đuổi. Lý do: Nhà có người chết! Vậy mà trong những ngày này, nhà cửa của họ chỉ duy nhất vang lên những tiếng chuyện trò ròn tan hơn bắp rang, tiếng cười rộn ràng chẳng khác chi pháo nổ. Nguyên nhân: Nhà có người sống lại!
Vâng đầu đuôi câu chuyện thế này:
Chàng thanh niên trong gia đình tên là George Pickering III (đệ tam), 27 xuân xanh, từ hồi tháng Giêng năm ngoái 2015, bị đột quị rồi hôn mê luôn. Các bác sĩ điều trị tại Tomball Regional Medical Center đã trổ hết tài năng, đem trọn vẹn thiện chí chức nghiệp ra cứu chữa nhưng cuối cùng đành phải “thành khẩn khai báo” với gia đình rằng “chúng tôi rất tiếc, bộ não của bệnh nhân đã hoàn toàn chết.”
Chẳng những được thông tri là người con trai này sẽ chẳng bao giờ tỉnh lại, gia đình còn nhận được lời khuyên rằng hãy đồng ý để bệnh viện khóa lại các máy trợ thở mà chức năng là lưu giữ sự sống còn cho bệnh nhân.
Bà mẹ và người em trai kế hiểu ngay vấn đề, nhận thức được hoàn cảnh “đau lòng con quốc quốc,” bèn đành lau nước mắt mà tuân theo lời chỉ dẫn của các nhà chuyên môn; tuy nhiên trước hết, họ đã sẵn lòng ký tên vào mẫu đơn thỏa thuận đưa tên George Pickering III vào danh sách những người hiến tặng nội tạng. Thế nhưng khi các bác sĩ định giơ tay rút các ống trợ thở thì ông bố, George Pickering II (đệ nhị) chợt xông tới, hùng hổ rút khẩu súng lục mà đương sự đã giấu sẵn trong thắt lưng, dưới hai ba lớp áo, bác bỏ “bản án tử hình” của các bác sĩ điều trị, quát dọa: “Tôi sẽ bắn chết hết… các ngươi nếu ai động vào máy hô hấp….”
Dĩ nhiên toàn bộ bác sĩ, y tá và nhân viên trực liền “rút lui có trật tự,” “rét” thấy rõ; mặt cắt ra không còn giọt máu, bèn xếp re thi hành mệnh lệnh của kẻ đang chĩa mũi súng đen ngòm thẳng vào họ. Chắc chắn trong đầu mỗi người này đã nổi lên lại những tin tức bắn người giống bắn ngóe gần như thường ngày vẫn xảy ra trên khắp lãnh thổ Hoa Kỳ này.
Theo nhật báo Washington Post, trong bầu không khí đang căng thẳng, đầy hồi hộp, bỗng một giọng hét – không rõ giọng nam hay giọng nữ – vang lên: “Yêu cầu cảnh sát tới ngay nhà thương! Chúng tôi đang gặp cảnh một thân nhân của bệnh nhân có vũ khí và đang có ý định giết tất cả chúng tôi.”
Thế nhưng, chỉ ít phút sau một người con trai khác nữa của “hung thủ” đã khéo léo tước đọat được khẩu súng trên tay của ông bố. Tuy nhiên ông bố này tiếp tục “làm như thật” là ông ta vẫn còn khẩu súng khác nữa… khả dĩ phải nhiều tiếng đồng hồ sau lực lượng đặc biệt của cảnh sát mới có thể “vồ” được can phạm trong lúc đương sự vẫn tìm cách cố thủ trong phòng cấp cứu/hồi sinh của người con trai 27 xuân xanh xấu số ấy.
… Gần một năm sau, trong cuộc phỏng vấn của đài Channel 2 Houston, bố già Pickering thú nhận buổi chiều tháng Giêng ấy, ông quả tình đã có chút men trong huyết quản bởi ông buồn thương thằng con cưng nên đã mượn rượu giải sầu rồi khi vào nhà thương lại nghe các bác sĩ muốn tắt các máy trợ thở nên ông mới “điên tiết.”
Ông này nói, “Chủ yếu là tôi chỉ muốn biết rõ liệu bộ não của nó đã chết thật hay không. Mặc dầu vậy, tôi vẫn tin chắc chắn vẫn còn sự sống nơi con tôi.”
Bố già Pickering tường thuật tiếp, “Sở dĩ tôi dám bảo đảm như thế là nhờ tôi đã có… cơ hội được ở với con tôi ba bốn tiếng đồng hồ cả trước lẫn trong khi… hòa đàm với cảnh sát.” Theo lời quả quyết của Bố già Pickering, đứa con nằm trong hôn mê đã bóp nhẹ bàn tay của cha mình.
Và cũng đúng 11 tháng sau người ta – các nhà hữu trách – đã có thể kết luận bi kịch vũ khí ấy đã cứu sự sống của người con trai.
Trong khi ông bố Pickering “đệ nhị” ngồi tù thì chỉ thời gian ngắn sau, cậu George Pickering “đệ tam” tỉnh lại, ra khỏi hôn mê… để rồi cha con đã sum họp và cùng gia đình mừng đại lễ Giáng Sinh vừa qua, sau khi người cha được phóng thích hồi đầu tháng chạp.
Ông George (bên phải) và con trai vào mùa Giáng Sinh vừa qua. (Channel 2 Houston)
Cũng trong buổi phỏng vấn của đài Channel 2 Houston, George Pickering “đệ tam” đã tâm tình nghe rất bùi tai và mủi lòng: “Luật pháp đã bị vi phạm, tuy nhiên sự vi phạm ấy là bởi tất cả nguyên nhân chính đáng. Tôi hiện có mặt tại đây là một kết quả của điều ấy. Thưa, đó chính là tình thương.”
Rồi chàng thanh niên “chết đi sống lại” này bày tỏ thêm, “Bổn phận của tất cả cha mẹ là bảo vệ con mình. Đó chính là tất cả mà bố tôi đã hành động. Tất cả những sự tốt đẹp đã thực hiện để tôi trở thành con người hiện tại, đó là nhờ người đàn ông đang ngồi cạnh tôi đây.” Đồng thời chàng chỉ tay vào ông bố mình.
Về phần bệnh viện Tomball Regional Center trong một bản tuyên cáo đề ngày 27-12-2015, viết rằng nhằm mục đích bảo vệ nhân viên, họ không thể bình luận cụ thể từng vụ riêng biệt.
Vì thể kẻ hèn này cũng chẳng dám “thêm mắm thêm muối” gì nữa, sợ “trật đường rầy,” bởi lý do thực tế nhất là bởi vấn đề thuộc lãnh vực chuyên môn. Vả lại, mỗi quốc gia có những luật lệ riêng về trường hợp tương tợ.
Điển hình như nhật báo Na Uy Dagbladet, số phát hành ngày 28-12-2015, cho biết các bác sĩ Na Uy mà báo này tiếp xúc đều đã bày tỏ họ “lo rằng câu chuyện này sẽ có thể gợi ý cho độc giả chống lại những sự cân nhắc, nhận định của bác sĩ.”