THUỐC CHỮA – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”.

“Chuỗi Mân Côi là lời kinh của con tim; đó là sợi dây tình yêu mạnh mẽ, chữa  lành vết thương, đem bình an cho các linh hồn!” – Gioan Phaolô II.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời chào của sứ thần Gabriel – Kinh Kính Mừng đầu tiên – được Hội Thánh lặp lại suốt dòng lịch sử không chỉ mở ra mầu nhiệm Nhập Thể, mà còn trao cho nhân loại ‘thuốc chữa’ vết thương, đem bình an cho các linh hồn, gia đình, Giáo Hội và thế giới.

Không phải ngẫu nhiên mà Mẹ Hội Thánh đặt vào tay con cái mình chuỗi Mân Côi. Nếu gươm giáo làm đổ máu, thì chuỗi Mân Côi băng bó, trào tuôn bình an; nếu vũ khí gieo sợ hãi hận thù, thì chuỗi Mân Côi trao hy vọng và tình yêu. Cha Piô quả quyết, “Chuỗi Mân Côi là vũ khí của những trận chiến hôm nay!”; và Đức Piô XI xác tín, “Chuỗi Mân Côi là vũ khí mạnh mẽ xua trừ ma quỷ và giữ ta khỏi sa ngã!”.

Lịch sử đã chứng minh với trận Lepanto. Năm 1571, trước một hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ áp đảo, đoàn quân Kitô giáo yếu ớt đã không thể đương đầu. Đức Piô V kêu gọi toàn thể Giáo Hội lần chuỗi. Và phép lạ đã xảy ra: Kitô hữu chiến thắng, Âu châu thoát hoạ diệt vong. Từ đó, lễ Đức Mẹ Mân Côi ra đời như lời tạ ơn. Không chỉ ngăn ngừa những cuộc chiến lớn, tràng chuỗi còn là ‘thuốc chữa’ thấm sâu vào từng phận người. Các bà mẹ lần chuỗi cho con cái mình; các bệnh nhân già yếu nắm chặt tràng hạt như vị thuốc trấn an cuối đời; các người trẻ bối rối trong thử thách, âm thầm đọc từng hạt kinh để tìm lại bình an. Trong những phút giây ấy, chuỗi Mân Côi trở thành phương dược ẩn kín, chữa lành thất vọng, hàn gắn đổ vỡ, xua tan bóng tối.

Hơn nữa, chuỗi Mân Côi còn là hành trình dẫn chúng ta vào đời sống của chính Chúa Kitô. Từng mầu nhiệm sáng, vui, thương, mừng như một toa thuốc có cả ngọt ngào và đắng cay, ủi an và thử thách. Khi kiên nhẫn lần từng hạt, chúng ta uống lấy liều thuốc ân sủng, để con tim được tái tạo theo nhịp đập của Trái Tim Mẹ, và nhờ đó, trở nên giống Chúa Giêsu hơn. “Trong các Mầu Nhiệm Sáng, Vui, Thương, Mừng, ta cùng Mẹ Maria bước trọn hành trình Tin Mừng!” – Bênêđictô XVI.

Anh Chị em,

Hiện ra ở Fatima, Mẹ Maria không truyền dạy một bí quyết thần bí nào khác ngoài lời mời gọi thật hiền hoà: “Hãy ăn năn đền tội, tôn sùng Mẫu Tâm và siêng năng lần hạt Mân Côi!”. Thế giới hôm nay vẫn còn chảy máu vì chiến tranh, ích kỷ, vô thần và hưởng thụ. Vì thế, chuỗi Mân Côi vẫn là ‘thuốc chữa’ rất thời sự, mang lại bình an cho các dân tộc, hàn gắn những đổ vỡ gia đình, và nhất là chữa lành những trái tim tan nát. Đừng quên, danh hiệu “Đức Mẹ Tháo Gỡ Nút Thắt” – đã 300 năm – gần đây, được Đức Phanxicô nhắc lại, “Qua Mẹ Maria, tất cả những nút thắt trong trái tim chúng ta, mọi nút thắt trong lương tâm chúng ta đều có thể được tháo gỡ!”. Hãy lần hạt mỗi ngày, mang chuỗi Mân Côi trong túi, trong tay, trên đường, và nhất là trong tim!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Mân Côi, xin biến từng hạt kinh của chúng con thành hạt mầm bình an, thành liều thuốc chữa linh hồn con, gia đình con và thế giới đang chảy máu!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*************************************************

Lời Chúa Lễ ĐỨC MẸ MÂN CÔI Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên

Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 1,26-38

26 Khi ấy, bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.

28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.

30 Sứ thần liền nói : “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà được đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”

34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần : “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng ?”

35 Sứ thần đáp : “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ toả bóng trên bà ; vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai : bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng, 37 vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”

38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói với sứ thần : “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.


 

Bà Thanh đã bị bắt!-Lê Huyền Ái Mỹ

Ba’o Tieng Dan

Lê Huyền Ái Mỹ

6-10-2025

Chiều nay, báo chí đăng tin bà Phan Thị Mỹ Thanh, cựu phó Bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai bị bắt vì tội nhận hối lộ trong vụ án liên quan siêu dự án King Bay 125 ha.

Bà Phan Thị Mỹ Thanh, cựu Phó bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai, đã bị bắt. Nguồn: BVPL

Tội trạng này hoàn toàn mới trong “bộ sưu tập” sai phạm của bà Thanh. Bởi trước đó, khi là giám đốc sở Công nghiệp, bà cho thu tiền của dân nhưng không cho xây dựng trong dự án khu tập thể nhà máy dệt Thống Nhất, lấy tiền gửi qua dự án khác (công ty gỗ Tân Mai), chuyển công tác nhưng không bàn giao dự án…

Khi là phó chủ tịch UBND tỉnh, không xem xét nội dung tham mưu của sở ngành, không báo cáo xin ý kiến các Bộ ngành khi thực hiện một số dự án trọng điểm, ký một số quyết định (có cả ngoài lãnh vực mình phụ trách) để ưu ái cho công ty gia đình, báo cáo sai sự thật về khối lượng, tiến độ đã thực hiện của dự án, nhằm mục đích trục lợi cho doanh nghiệp của gia đình mình. Nhiều lần sử dụng hộ chiếu ngoại giao để đi nước ngoài với mục đích cá nhân, xuất cảnh không báo cáo tổ chức.

Rõ ràng, bà Thanh đã vi phạm “rất nghiêm trọng” – theo kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương tại tờ trình 111/2018 – nên bị cách hết tất cả các chức vụ trong Đảng từ tháng 5/2018.

Và vì “rất nghiêm trọng” nên tháng 12 cùng năm, bà Thanh được chuyển từ Văn phòng tỉnh ủy Đồng Nai về Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh!

Vi phạm rất nghiêm trọng mà vẫn còn được tái bố trí trong bộ máy nhà nước thì phần nào lý giải độ “che cả bầu trời” của bà Thanh. Những vi phạm, sai phạm ở các cương vị đều cho thấy bà như đi giữa chốn không người, kỷ luật tự thân hay kỷ cương tập thể đều là thứ “bỏ túi” trong tay bà.

Trước sự đã rồi, cả Ban thường vụ Tỉnh ngồi lại tự kiểm với câu “coi đây là bài học sâu sắc để xây dựng Đảng bộ trong sạch, vững mạnh”. Chẳng phải đợi đến khi Trung ương ra án kỷ luật thì mới thấy là bài học kinh nghiệm. Bài học nào – từ ai, kinh nghiệm gì – từ đâu khi diễn tiến sự việc, cách điều hành, thói can thiệp công khai, lộ liễu như thế, tính Đảng bị mất đi, bị triệt tiêu từ trong cá thể đến tập thể như thế, cần gì phải đợi tổng kết, đúc kết để ra “bài học kinh nghiệm”.

Giờ thì bà ta đã bị bắt, cái tội danh gọn ơ trong ba chữ “nhận hối lộ” nhưng như là “phẩm tính” ở một con người, một cán bộ, một lãnh đạo địa phương coi Trời bằng vung, coi dân rẻ mạt.

Việc bắt một cựu quan chức sai phạm đã gần như “thế à” ở xã hội ta. Điều đáng quan tâm hơn họ có là một mắc xích trong đường dây “quan – thương” câu kết để trục lợi ngày càng tinh vi, biến tướng, nguy hại hơn, với mối quan hệ “quan chức – doanh nhân – tội phạm”, các đối tượng đã thông đồng, móc ngoặc, hình thành “nhóm lợi ích” để trục lợi” – như lưu ý của Tổng bí thư Tô Lâm mới đây khi nói về một loạt sai phạm ở Thanh Hóa.

Những ngày này, đọc về một “bà đầm thép” xứ người nay mai sẽ là Thủ tướng; nhìn lại cũng một “đầm thép” xứ mình, là dân đất Trấn Biên xưa, sao chỉ thấy lối hành xử công quyền vô thiên vô pháp.


 

Tiên sư anh thiên tai! – Thái Hạo 

Hạo’s Post – Thái Hạo 

 Lại mưa. Nhìn những hình ảnh cột điện đổ bằng sắt hộp này và nghĩ về cảnh mất điện 4 – 5 ngày không một lời thông báo của i-vi-en mà mệt ngang. Mệt hơn nữa là dù mất điện, dù không dùng điều hòa, không sử dụng bao nhiêu nhưng tiền điện vẫn được giữ vững, có khi còn tăng trưởng ngoạn mục nữa. Tài, tài đến thế là cùng. Tiên sư anh thiên tai!

5 BƯỚC ĐƠN GIẢN ĐỂ TÌM NIỀM VUI TUỔI GIÀ

Chuyện tuổi Xế Chiều – Ngọc Ánh

  5 BƯỚC ĐƠN GIẢN ĐỂ TÌM NIỀM VUI TUỔI GIÀ

Tuổi già không phải là điểm dừng, mà là một hành trình mới – chậm hơn, tĩnh hơn, nhưng sâu sắc hơn. Ở giai đoạn này, niềm vui không còn đến từ những điều lớn lao, mà nằm trong những khoảnh khắc bình dị: tách trà sáng, ánh nắng qua hiên, tiếng cười với người bạn cũ.

Dưới đây là 5 bước nhỏ nhưng ý nghĩa, giúp bạn tìm lại niềm vui và bình an mỗi ngày.

Bước 1: Học cách buông – để lòng nhẹ lại

Ở tuổi xế chiều, ta không cần tranh hơn thua, không cần níu giữ những điều đã qua.

Buông không có nghĩa là thua cuộc – mà là chọn an yên hơn giông bão.

Buông lời phán xét, buông những người không còn ở bên, buông cả những kỳ vọng quá lớn về con cháu hay cuộc đời.

Khi tâm không chất chứa oán trách, bạn sẽ thấy: mỗi hơi thở, mỗi ngày còn được sống, đều là món quà.

“Càng buông, càng thấy đời nhẹ như mây.”

Bước 2: Chăm sóc thân thể – vì đó là ngôi nhà cuối cùng của bạn

Không cần phải ép mình tập luyện quá sức.

Chỉ cần mỗi sáng đi bộ vài vòng quanh công viên, hít thở sâu, mỉm cười với người đi ngang.

Ăn uống thanh đạm, ngủ đủ giấc, uống đủ nước – những điều giản đơn lại là liều thuốc quý nhất.

Và đừng quên: đi khám sức khỏe định kỳ, không phải vì sợ bệnh, mà vì tôn trọng chính cơ thể đã đồng hành cùng ta cả đời.

“Cơ thể khỏe, lòng mới yên.”

Bước 3: Giữ tâm trí trẻ bằng việc học điều mới

Học không chỉ dành cho người trẻ.

Bạn có thể học nấu món mới, trồng cây cảnh, chơi đàn, học chụp ảnh, hay đơn giản là tập dùng điện thoại thông minh để gọi video cho cháu.

Khi não bộ được vận động, trí nhớ tốt hơn, tinh thần phấn chấn hơn.

Và quan trọng nhất – bạn sẽ cảm thấy mình vẫn đang sống, vẫn đang khám phá.

“Tuổi tác chỉ già khi ta ngừng tò mò.”

Bước 4: Kết nối – vì niềm vui luôn có trong sẻ chia

Đừng tự nhốt mình trong căn phòng im ắng.

Hãy ra ngoài – tham gia câu lạc bộ người cao tuổi, nhóm thiện nguyện, lớp dưỡng sinh, hay đơn giản là uống trà với hàng xóm.

Nụ cười, cái bắt tay, câu chuyện nhỏ có thể sưởi ấm cả một ngày.

Cô đơn chỉ đáng sợ khi ta quên rằng vẫn có rất nhiều người muốn lắng nghe và cùng ta chia sẻ.

“Khi trái tim mở ra, niềm vui tự tìm đến.”

Bước 5: Sống chậm – và biết ơn từng ngày còn có nhau

Không cần chạy theo điều gì nữa.

Mỗi sáng thức dậy, thử nói một câu đơn giản:

“Hôm nay tôi còn được thở, còn được nhìn thấy mặt trời – thế là đủ.”

Hãy viết vài dòng cảm ơn mỗi ngày: cảm ơn sức khỏe, cảm ơn người thân, cảm ơn chính mình vì đã đi qua bao sóng gió mà vẫn mỉm cười.

Khi lòng biết ơn trở thành thói quen, niềm vui sẽ ở lại thật lâu.

“Người hạnh phúc không phải người có nhiều, mà là người biết đủ.”

Tự chủ khi về già. Đây là cách sống không tủi nhục.

(Ai cũng nên biết) [https://youtu.be/jydtqTMRfL4](https://www.youtube.com/watch?v=jydtqTMRfL4)


 

KHÔNG THỂ TRỐN CHẠY – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy!”.

“Chỉ tìm kiếm các thú vui hoặc thu tích của cải đều là ‘những nỗ lực hoài hơi’ nhằm chạy trốn những nỗi đau dai dẳng! Triệu phú cô đơn hơn người nghèo; vua hài bất hạnh hơn khán giả! Bạn không thể trốn chạy cô đơn, nếu không biết yêu thương!” – J. O. Sanders.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay chứng thực nhận định của J. O. Sanders. Đó là câu chuyện dài của Giôna, cùng lúc, câu chuyện ngắn của người Samaritanô. Điều thú vị là dù vùng vằng hay mau mắn, hai nhân vật này vẫn ‘không thể trốn chạy’ yêu thương!

Chuyện dài của Giôna mở đầu với việc Chúa sai ông đi Ninivê, một thành tội lỗi, “Hô cho dân thành biết sự gian ác của chúng”. Giôna bất tuân lệnh Chúa! Thay vì lên Ninivê, hướng đông; ông xuống tàu qua Tarshish, hướng tây. Chúa không để yên, Ngài theo ông đến cùng! Người ta ném Giôna xuống biển; một con cá chực sẵn, nuốt ông, nhả lên bờ. Chúa gọi ông lần hai! Cuối cùng, vì ‘không thể trốn chạy’ và cô đơn mãi, Giôna đến Ninivê, mang thông điệp sám hối; họ ăn năn và được thứ tha. “Bạn có thể né tránh bổn phận trong một thời gian, nhưng bạn không thể thoát khỏi nó mãi mãi!” – Dwight L. Moody.

Nếu Giôna chạy trốn Chúa để khỏi yêu thương kẻ xấu, thì người Samaritanô đã nghe ‘tiếng Trời’ mà phục vụ kẻ thù – một người Do Thái hấp hối bên đường. Nếu Giôna là sứ giả ‘bất đắc dĩ’ cho Ninivê, thì người này là sứ giả ‘tình nguyện’ cho ‘quân cắt bì’. Dụ ngôn này là câu trả lời của Chúa Giêsu cho chất vấn của một luật sĩ, “Ai là người thân cận của tôi?”. Và để kết thúc, Ngài nói với ông, “Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy!”.

Chính Chúa Giêsu đã đi và làm như vậy! Người Samaritanô, một ngoại giáo đại diện cho Ngài; và nạn nhân, đại diện cho cả nhân loại, trong đó có chúng ta. Khi con người – trầy trụa, ghẻ lạnh vì tội lỗi – không thể tự cứu, Con Thiên Chúa đã bỏ trời xuống thế để cứu nó. Chúng ta ‘sống dở, chết dở’ hay đã ‘chết một nửa’ khi lửa trong tim đã tắt, lây lất ‘sống qua ngày, đợi qua đời’ lúc không còn một chút nhiệt huyết cho bất cứ điều gì; thì chính trong tình trạng đó, Chúa Giêsu vực chúng ta lên, đưa chúng ta ra khỏi huyệt. Thật thâm trầm, “Lạy Chúa, Ngài đã đưa con lên khỏi huyệt để con được sống!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy!”. Điểm chung của Giôna, người Samaritanô và chính Chúa Giêsu, là không thể mãi quay lưng trước tiếng gọi của tình yêu. Một người thì vùng vằng, một người thì mau mắn, và ‘Một Người’ thì hiến thân trọn vẹn. Nhưng cuối cùng, tất cả đều cho thấy: ‘không thể trốn chạy’ cô đơn, trừ khi chúng ta cúi xuống với tha nhân! Không ai có thể trốn chạy khỏi ơn gọi yêu thương, bởi đó là con đường duy nhất dẫn đến tự do và niềm vui đích thực. Vậy, thay vì tránh né, bạn và tôi được mời gọi dấn thân – để yêu thương, tha thứ, và phục vụ – vì ở đó, Chúa Giêsu đang chờ mỗi người!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, bao lần con cô đơn khi trốn chạy. Dạy con ‘cúi xuống’, ‘cùng đau’, ‘cùng xót’ để làm một điều gì đó cho anh chị em con; nhờ vậy, con có thể hạnh phúc hơn mỗi ngày!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

**********************************************

Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXVII Thường Niên,

Ai là người thân cận của tôi ?

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 10,25-37

25 Khi ấy, có người thông luật kia muốn thử Đức Giê-su mới đứng lên hỏi Người rằng : “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 26 Người đáp : “Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?” 27 Ông ấy thưa : “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” 28 Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.”

29 Tuy nhiên, ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng : “Nhưng ai là người thân cận của tôi ?” 30 Đức Giê-su đáp : “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. 31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy nạn nhân, ông tránh qua bên kia mà đi. 32 Rồi một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, thấy thế, cũng tránh qua bên kia mà đi. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới chỗ nạn nhân, thấy vậy thì động lòng thương. 34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu xức vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. 35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói : ‘Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.’ 36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?” 37 Người thông luật trả lời :“Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”


 

 Thánh Maria Faustina sứ điệp của lòng thương xót Chúa- Cha Vương

 Hôm nay 05/10, Giáo hội mừng kính Thánh Maria Faustina sứ điệp của lòng thương xót Chúa, ước mong bạn cảm nhận được tình yêu vô biên của Thiên Chúa. Mừng quan thầy đến những ai chọn ngài làm bổn mạng nhé.

Cha Vương

CN : 05/10/2025.  t5 – 23

Khi vị thánh nữ này cất tiếng khóc chào đời tại Ba Lan ngày 25 tháng Tám năm 1905, thì song thân thánh nữ đã đặt tên cho ngài là Helen. Trong cuộc đời ngắn ngủi tại thế, Helen đã thực hiện một sứ vụ quan trọng là dạy cho thế giới biết về Lòng Thương Xót của Đức Chúa Giêsu. Ngay từ lúc lên 7, Helen đã muốn sống cuộc đời tận hiến cho Thiên Chúa như một nữ tu. Khi được 25 tuổi, Helen vào tu trong dòng Chị Em Con Đức Mẹ Thương Xót, và nhận tên là sơ Maria Faustina.

    Công việc của sơ Maria Faustina thật giản dị. Sơ nấu ăn, làm vườn và giữ cửa cho tu viện. Chỉ có sự tốt bụng, trầm lặng và hồi tâm là đáng lưu ý. Và ít có người biết được những chiều sâu đích thực về đời sống tâm linh của sơ Faustina. Thiên Chúa đã chúc lành cho sơ Faustina Maria bằng nhiều ân sủng đặc biệt, kể cả ơn thị kiến, ơn tiên tri và ơn được nhận năm Dấu Thánh cách vô hình.

    Trong một thị kiến mà sơ Maria Faustina nhận được, Chúa Giêsu đã hiện ra trong y phục màu trắng. Người giơ cao một tay để chúc lành và tay kia thì chạm vào Thánh Tâm Người. Có hai tia sáng phát ra từ Thánh Tâm Chúa Giêsu, một màu đỏ và một màu nhạt. Tia sáng đỏ tượng trưng cho Máu cứu chuộc của Chúa Kitô, còn tia xanh nhạt biểu trưng nước thanh tẩy trong bí tích Rửa tội. Chúa Giêsu nói: “Con hãy cho vẽ lại bức ảnh như con xem thấy Cha, kèm theo dòng chữ: Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa!” Chúa Giêsu đã nói với sơ Maria Faustina rằng Chúa nhật sau lễ Chúa Phục Sinh sẽ được gọi là Chúa nhật kính Lòng Thương Xót.

     Sơ Maria Faustina đã viết nhật ký, chép lại mọi điều Chúa Giêsu muốn cho thế giới biết về Lòng Thương Xót của Người. Trong đó, Maria Faustina đã viết những lời cầu nguyện thật dễ thương, biểu lộ mối tương quan rất mực thân thiết đối với Đức Chúa Giêsu. Và Đức Chúa Giêsu nói với Maria Faustina rằng thánh nữ chính là thư ký nhỏ của Người. Chính công việc đặc biệt của thánh nữ Maria Faustina đã khích lệ nhiều người tin tưởng vào Lòng Thương Xót vô hạn lượng của Thiên Chúa.

    Chúa Giêsu hứa ban ơn tha thứ và ân sủng dư tràn cho bất cứ ai tôn sùng lễ kính Lòng Thương Xót Chúa. Tận hiến cho Lòng Thương Xót Chúa bao gồm tin tưởng vào lòng nhân hậu Chúa, yêu thương tha nhân, năng lãnh nhận bí tích Hòa giải để luôn ở trong tình trạng có ân sủng và rước lễ ngày Chúa nhật kính Lòng Thương Xót Chúa.

    Chỉ sau 13 năm sống trong bậc tu trì, sơ Maria Faustina Kowalska đã về trời vào ngày mùng 5 tháng Mười năm 1938 vì bệnh lao phổi, vừa tròn 33 tuổi.

    Chúa Giêsu đã nói với thánh nữ Maria Faustina Kowalska: “Cha mong muốn con hãy luôn bày tỏ lòng thương xót ra khắp mọi nơi. Con không thể tự biện minh gì về điều này!” Phương thế tốt nhất để chứng tỏ chúng ta tin cậy vào Lòng Thương Xót của Đức Chúa Giêsu là biết tỏ bày lòng thương xót và luôn tha thứ cho những người xúc phạm đến chúng ta. Chúng ta có sẵn lòng cùng nhau thực hiện như vậy không? Vậy hôm nay mời bạn dành thời gian lần chuỗi Lòng Thương Xót Chúa để đền tội mình và tội lỗi của toàn thế giới. Sau đây là câu nói của ngài:

(1) Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh! Bao nhiêu lần hít thở, bao nhiêu lần nhịp tim đập, bao nhiêu lần dòng máu luân chuyển trong cơ thể con là bấy nhiêu ngàn lần con muốn tôn vinh Lòng Thương Xót Chúa. (Thánh Faustina)

(2) Chúa Thánh Thần không nói với một linh hồn chia trí và lắm lời. Chúa Thánh Thần nói qua những soi động lặng lẽ của người với một linh hồn tịnh tâm, một linh hồn biết giữ thinh lặng. (Thánh Faustina)

Câu nào đánh động bạn nhất? 

From: Do Dzung

***********************

DÒNG NHẠC THÁNH CA LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA | Những Tuyệt Phẩm Thánh Ca Về Lòng Thương Xót Chúa

VỀ GIÀ

 Xuyên Sơn

Về già, là khi ta có một đôi mắt mờ đi nhưng lại nhìn cuộc đời rõ hơn trước.

Vì có những thứ không thể nhìn bằng mắt thịt, và cũng có những điều không thể nghe bằng tai trần.

Về già, là khi đôi chân mỏi mệt khi đã bị kéo lê gần hết quãng đường đời nhưng khi ngoái đầu lại ta dường như mới là đứa trẻ ngày hôm qua.

Bây giờ ta bước chậm hơn trước, chắc hơn trước và cũng trân trọng hơn từng cái chạm đất, vì có thể ngày mai ta không còn bước đi được nữa.

Về già, là khi ta dùng đôi tai điếc của mình để nghe thiên hạ đang xôn xao về chuyện đời và ta biết rằng hơn một nửa trong số ấy không là thật.

Bây giờ, âm thanh êm dịu duy nhất chỉ có tiếng chim tiếng gió và những âm thanh còn đọng lại trong lòng ta, của những người ta từng trân quý nhưng bây giờ không còn thể gặp lại nữa.

Về già, là khi ta nhận ra rằng ta đã may mắn như thế nào khi từng được hít thở không khí một cách thoải mái, vì bây giờ, mỗi hơi thở là một thước đo của sự sống.

Ta thở ra nhưng ta không thể biết có thể hít vào một lần nữa được hay không?

Về già, là khi những người tri kỷ ta còn ngồi lại cùng ta hoài niệm về một thời xa xưa, tuy là không nhiều.

Âu đó cũng là quy luật tự nhiên, khi ta không còn giá trị, những bằng hữu sẽ rời xa ta, người còn ở lại nhất định ta phải trân quý.

Về già, là khi ta nếm đủ ngọt bùi đắng cay của cuộc đời.

Những thứ làm ta say đắm ngẫm lại vui sướng không là bao nhưng đau khổ lại rất nhiều.

Có những thứ ta cứ tưởng nắm chặt trong tay rồi thì ngày mai lại trôi đi mất.

Cuộc đời như một trò đùa mộng mị mà người chơi phải trả bằng cả tuổi thanh xuân của mình, bây giờ ngẫm lại chỉ toàn là hối tiếc…

Suốt đời quý nhất cũng chỉ là hai tiếng bình yên.

Hạnh phúc cũng không phải là điều gì quá xa vời, nhưng có những người gần lúc cuối đời mới nhận ra được điều đó.

(sưu tầm)


 

BỐN ĐIỀU THÁNH FAUSTINA DẠY TÔI VỀ LÒNG THƯƠNG XÓT- Joseph Nguyễn Tro Bụi chuyển ngữ


Thánh Maria Faustina Kowalska là một khí cụ khiêm nhường của Chúa, thánh nữ đã khát khao đời sống tu trì từ khi chỉ mới bảy tuổi.

Có thể bạn sẽ nghĩ: Lúc bảy tuổi, tôi còn đang đổi bánh Nilla Wafers lấy Oreo ở sân chơi, chứ chưa hề nghĩ về ơn gọi của mình.  Nhưng với Faustina, vai trò trong gia đình đã khiến cô trưởng thành sớm.  Đến năm 16 tuổi, Faustina đã chăm sóc và hỗ trợ cho chín người em như một quản gia của gia đình.

Dù rất vâng lời theo mong muốn của cha mẹ là ở nhà, Faustina thường tìm kiếm Chúa Giê-su trong bí tích Thánh Thể, mang trong lòng khát khao gia nhập tu viện từ khi còn trẻ.  Năm 1924, Faustina có thị kiến đầu tiên về Chúa Giê-su, Người đã bảo Faustina rời nhà để vào tu viện ở Warsaw, Ba Lan.  Faustina sau đó đã gia nhập Hội Dòng Nữ Tử của Đức Mẹ Thương Xót và tuyên khấn lần đầu làm nữ tu vào năm 1928, khi mới 22 tuổi.

Thánh Faustina nổi tiếng với việc ghi chép lại những thị kiến của mình về Chúa Giê-su trong một cuốn nhật ký.  Bạn có thể đã quen thuộc với hình ảnh Chúa Giê-su là Vua của Lòng Thương Xót, mặc áo trắng với những tia sáng đỏ và nhạt phát ra từ trái tim.  Hình ảnh này lấy từ một trong những thị kiến của thánh Faustina.  Từ các thị kiến này, Lễ Kính Lòng Thương Xót cũng đã được thiết lập (khi Chúa Giê-su cho biết Người muốn hình ảnh Lòng Thương Xót được “làm phép trọng thể vào Chúa Nhật đầu tiên sau Lễ Phục Sinh”), cùng với Chuỗi Kinh Lòng Thương Xót, một kinh nguyện chuyển cầu dùng trên tràng hạt Mân Côi để tưởng nhớ đặc biệt cuộc Khổ nạn của Chúa.

Học theo đường thương xót

Nhờ có các thánh như Faustina, chúng ta hiểu rõ hơn về trái tim đầy thương xót của Chúa Giê-su và tìm cách thực hành lòng thương xót ấy trong cuộc sống của mình.  Tôi muốn chia sẻ với mọi người cách mà câu chuyện nhỏ của thánh Faustina đã biến đổi trái tim bình thường của tôi ra sao, với hy vọng rằng câu chuyện cũng sẽ truyền cảm hứng cho nhiều người.

1.Thiên Chúa không bủn xỉn với lòng thương xót của Ngài

Lòng thương xót của Thiên Chúa được ban tặng cách nhưng không, chứ không phải là điều chúng ta xứng đáng đạt được.  Lựa chọn của Thiên Chúa khi khiêm nhường sai Con của Ngài xuống trần gian, chịu chết trên thập giá vì chúng ta, là minh chứng rõ ràng nhất cho trái tim đầy thương xót của Ngài.  Hết lần này đến lần khác, Ngài tự hiến mình mỗi khi chúng ta tham dự bí tích Thánh Thể trong Thánh lễ.

Lần tới khi bạn dự Lễ, hãy đếm xem có bao nhiêu lần bạn đọc các lời nguyện xin Chúa thương xót.  Mặc dù Ngài luôn ban tặng lòng thương xót ấy, chúng ta vẫn ý thức rằng lòng thương xót của Ngài là cần thiết và vô cùng quan trọng cho đời sống thiêng liêng của mình.

2.Đau khổ có thể làm cho chúng ta trở nên thánh thiện hơn

Trong một đoạn nhật ký của mình, Thánh Faustina viết: “Đau khổ là một ân sủng lớn lao; qua đau khổ, linh hồn trở nên giống Đấng Cứu Thế; trong đau khổ, tình yêu trở nên trong sáng; đau khổ càng lớn, tình yêu càng tinh khiết” (#57, trang 29).

Nói cách khác, khả năng chịu đựng đau khổ, dù lớn hay nhỏ, đang giúp chúng ta trở nên giống Chúa Giê-su hơn.  Thật lòng mà nói, không ai muốn đau khổ.  Nhưng, thánh Faustina mời gọi chúng ta xem những thử thách này như cơ hội để dựa vào tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa.

Chúa Giê-su mong muốn ở gần chúng ta.  Ngài mời gọi ta mở rộng trái tim để đón nhận sự gần gũi ấy và tin tưởng rằng Ngài đang hoạt động trong tâm hồn ta, bất kể hoàn cảnh nào.  Thánh Faustina cũng chia sẻ: “Khi thấy gánh nặng vượt quá sức mình, tôi không suy xét hay phân tích nó, mà chạy đến với Thánh Tâm Chúa Giê-su như một đứa trẻ và chỉ thốt lên một lời: ‘Ngài có thể làm mọi sự’” (#1033, trang 392).

3.Lòng thương xót là cốt lõi của cộng đoàn

Lần đầu tiên tôi đọc Chuỗi Kinh Lòng Thương Xót là cách đây vài năm, cùng với nhóm các nhà truyền giáo của chương trình Life Teen.  Một trong các nhà truyền giáo có ý cầu nguyện cho người thân bị bệnh.  Không chút do dự, tất cả chúng tôi đã cùng nhau vào nhà nguyện với tràng hạt trong tay để cầu nguyện.

Chuỗi Kinh Lòng Thương Xót thường được đọc trong những lúc cầu nguyện cho người bệnh và người hấp hối.  Chuỗi Kinh cũng thường được đọc sau khi chúng ta lãnh nhận Thánh Thể trong Thánh lễ.  Qua nhiều lần tỏ mình, Chúa Giê-su đã khẳng định rằng Chuỗi Kinh này không chỉ dành cho người đang đọc mà còn dành cho toàn thế giới.  Thánh Faustina kết thúc lời nguyện trong một đoạn nhật ký bằng câu “vì cuộc khổ nạn đau thương của Ngài, xin thương xót chúng con” (#475), và đoạn tiếp theo được sửa đổi thành “xin thương xót chúng con và toàn thế giới” (#476).

Tôi suy ngẫm về sự thay đổi này và vì sao Chúa Giê-su nhấn mạnh đến điều đó.  Dù lời cầu nguyện chung này chủ yếu dành cho những ai sắp lìa đời, tôi nghĩ rằng Chúa Ki-tô có ý dành cho bất kỳ ai cần đến lòng thương xót của Chúa (tất cả chúng ta!).  Cùng nhau cầu nguyện bằng những lời kinh này sẽ mang lại sức mạnh và lòng can đảm, xin ơn Chúa Thánh Thần hướng dẫn không chỉ cho riêng chúng ta mà cho toàn thế giới.

4.Sự tha thứ của chính chúng ta là cần thiết cho lòng thương xót

Nói thì dễ hơn làm, phải không?  Đối với tôi, lời dạy khôn ngoan này của thánh Faustina thực sự là một thử thách lớn.  Cũng như Thiên Chúa ban cho chúng ta lòng thương xót vô tận của Ngài, ta cũng được mời gọi thực hành lòng thương xót đó với người khác.  Điều này có thể thể hiện qua lòng kiên nhẫn với đứa em đang làm ta khó chịu, tha thứ cho một người bạn mà ta cảm thấy đã làm mình tổn thương, hoặc thậm chí là lòng thương xót đối với chính bản thân mình khi ta nhận ra những thiếu sót trong tình yêu và niềm tin vào Chúa Giê-su.

Thành thật mà nói, tôi không nghĩ mình luôn là một người bạn tốt.  Đôi khi, tôi chìm đắm trong sự tự trách và đổ lỗi cho bản thân về mọi điều mình có thể đã nói hay làm sai.  Lúc khác, tôi đổ hết trách nhiệm lên người khác.  Nhưng chính trong những lúc như vậy, tôi được mời gọi không chỉ đón nhận lòng thương xót của Chúa mà còn được mời gọi chia sẻ lòng thương xót ấy: “Ai biết tha thứ sẽ chuẩn bị cho mình nhiều ân sủng từ Thiên Chúa.  Mỗi khi nhìn lên thập giá, tôi sẽ tha thứ với cả trái tim mình” (#390, trang 175).

Bước theo đường thương xót

Cuộc đời của Thánh Faustina chứng minh rằng Chúa Giê-su có thể biến điều bình thường thành phi thường.  Dù chúng ta có thể không trải nghiệm những hình ảnh sâu sắc như vậy về Chúa Giê-su trong cuộc sống hàng ngày, nhưng chúng ta có thể nhìn vào thánh Faustina như một khí cụ của sự khiêm nhường và lòng tín thác hoàn toàn vào Chúa.

Nếu bạn thấy cuộc đời của Thánh Faustina khó hiểu hoặc thậm chí quá khó tin, hãy tự hỏi tại sao.  Hãy mời Thánh Faustina cầu nguyện cùng bạn và xin Chúa mở tâm trí bạn cho những tiềm năng về lòng thương xót và tình yêu của Ngài.  Như Thánh Faustina nhắc nhở chúng ta, tất cả những gì ta cần làm là chạy đến với Chúa như một đứa trẻ và chỉ thốt lên một lời: “Ngài có thể làm mọi sự.”

Maddy Bass

Joseph Nguyễn Tro Bụi chuyển ngữ từ https://lifeteen.com

From: Langthangchieutim

CỠ HẠT CẢI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

CỠ HẠT CẢI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nếu anh em có lòng tin bằng hạt cải, thì dù có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em!”.

“Lời mời của Chúa để bạn cộng tác với Ngài luôn đòi hỏi bạn phải có đức tin. Nhưng thật mỉa mai, Ngài chỉ cần nó lớn cỡ hạt cải!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay mở đầu khá bất ngờ, “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con!”. Câu trả lời của Chúa Giêsu lại bất ngờ hơn, “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải…!”, nghĩa là chỉ cần một niềm tin ‘cỡ hạt cải!’.

Con người thường chuộng ‘cái lớn’: nhà lớn, xe lớn, sự nghiệp lớn. Nhưng điều cần lớn nhất – niềm tin vào Chúa – lại bị coi nhẹ. Thật ra, đức tin lớn không phải ở kích cỡ, nhưng ở chỗ nó có được áp dụng vào cuộc sống? Khabacuc than trách, “Cho đến bao giờ, lạy Đức Chúa, con kêu cứu mà Ngài chẳng đoái nghe?”. Lời than trách ấy biểu lộ một niềm tin mong manh, nhưng thật sống động; vậy mà Thiên Chúa lại thích cái ít ỏi đó; và Ngài hứa, “Cứ đợi chờ, vì thế nào nó cũng đến, chứ không trì hoãn đâu!”. “Những điều vĩ đại không được tạo nên bởi những bùng nổ to tát, nhưng bởi chuỗi những việc nhỏ được gắn kết lại!” – Van Gogh.

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu kể dụ ngôn người đầy tớ đi cày về; anh chỉ làm phận sự. Thay vì tìm lời khen, người ấy chỉ tỏ lòng biết ơn. Cũng thế, đức tin ‘cỡ hạt cải’ luôn đi kèm sự khiêm tốn khi biết rằng tất cả là hồng ân, và niềm vui lớn nhất là được cộng tác, thi hành ý muốn của Chúa. Phaolô nhắn nhủ Timôthê, “Anh đừng hổ thẹn làm chứng cho Chúa”, nghĩa là hãy dùng hết khả năng, dù nhỏ bé – bài đọc hai. Thánh Vịnh đáp ca mời gọi, “Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa!”. “Đức khiêm nhường đích thực không phải là nghĩ mình kém cỏi, nhưng là nghĩ về mình ít đi!” – C.S. Lewis. Một tâm hồn mềm mỏng, biết lắng nghe không bao giờ lo lắng về niềm tin nhỏ bé của mình.

Niềm tin ấy không đặt trọng tâm nơi thành quả hay phần thưởng, nhưng nơi chính Đấng đã kêu gọi. Khi biết mọi việc mình làm, dù nhỏ bé, đều có giá trị vĩnh cửu trước mặt Chúa, chúng ta có thể nhẹ nhõm và sống an vui. Chính sự bé nhỏ ấy lại mở ra sức mạnh, chính sự khiêm tốn và trung thành trong những việc rất thường ngày, bạn đang để Chúa thực hiện những việc phi thường. Đó là sự kỳ diệu của hạt cải tưởng chừng vô nghĩa, nhưng lại vươn thành cây, mang bóng mát và hoa trái cho muôn người. “Đừng khinh thường những khởi đầu bé nhỏ, bởi cây sồi vĩ đại cũng từng chỉ là một hạt sồi tí hon!” – Anon.

Anh Chị em,

Đức tin không cần phải ‘to tát’ mới sinh hoa trái. Chúa Giêsu trấn an chúng ta: đừng lo lắng nó lớn hay nhỏ; chỉ cần biết ơn vì bất cứ niềm tin nào chúng ta có, dù nhỏ nhoi vì Ngài mới là Đấng làm cho hạt nhỏ ấy nảy mầm và lớn lên. Chỉ cần phó thác, khiêm nhường, và kiên trì bước đi. “Điều vĩ đại không nằm ở những gì chúng ta làm, nhưng ở cách chúng ta để Thiên Chúa hành động qua chính mình!” – Henri Nouwen.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, niềm tin của con nhỏ bé mong manh, xin gieo nó vào lòng thương xót của Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Phúc Âm: Lc 17, 5-10

“Nếu các con có lòng tin”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, các Tông đồ thưa với Chúa Giêsu rằng: “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con”. Chúa liền phán rằng: “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: ‘Hãy bứng rễ lên mà đi trồng dưới biển’, nó liền vâng lời các con.

“Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật ngoài đồng trở về, liền bảo nó rằng: ‘Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa’, mà trái lại không bảo nó rằng: ‘Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống’. Chớ thì chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy nghĩ rằng: Không. Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: ‘Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm'”.

Ðó là lời Chúa. 


 

Thánh Phanxicô Átxidi (Assisi) – Cha Vương

Hôm nay 04/10 Giáo Hội mừng kính thánh Phanxicô Átxidi (Assisi). Mừng lễ Bổn Mạng đến những ai nhận thánh Phanxicô làm quan thầy nhé. Nguyện cho bình an của Chúa toả lan trên khắp thế giới hôm nay.

Cha Vương

Thứ 7: 04/10/2025.  t6-24

 Thánh Phanxicô sinh khoảng năm 1181, tại thành phố Átxidi nước Ý. Thánh Phanxicô Átxidi chỉ sống cuộc đời trần thế có 45 năm. Nhưng cuộc đời của Ngài là cả một bài ca. Một bản nhạc với những dòng nhạc, với những cung bậc, hòa nên một bản trường ca tình yêu tuyệt vời. Người ta trong nhiều thế kỷ đã không ngớt ca ngợi thánh nhân vì con người lạ lùng của thánh nhân giữa cuộc đời. Ngay anh em trong Dòng cũng không nhận ra Ngài có gì đặc biệt mà sao lạ lùng thu hút mọi người. Thánh nhân đã rất khiêm nhượng, sự khiêm tốn của một tâm hồn thánh thiện đã nhìn ra con người đầy khiếm khuyết, đầy tội lỗi của mình và có làm được gì là do ân huệ nhưng không của Chúa, đã biến cái tầm thường nên cái phi thường,đã biến cái đơn sơ,nhỏ bé nên cái vĩ đại khôn lường. Vì thế, tình yêu của Phanxicô Átxidi là một tình yêu mang tính cụ thể, thánh nhân yêu mọi người, mọi vật, Ngài biến mọi sự vật,mọi thụ tạo nên sinh động và có nhân tính. Ngài yêu tất cả vì Ngài thấy Thiên Chúa nơi tất cả mà trung tâm là Chúa Giêsu. Thánh nhân yêu thương mọi người với tất cả con tim của mình, với cả cuộc đời mình vì chính Chúa đã chết cho nhân loại trong đó có cả Phanxicô Átxidi. Tình yêu của Phanxicô Átxidi là tình yêu mang tính vui tươi, thoải mái,  Ngài sống trong niềm vui vì lúc nào Ngài cũng mang Chúa trong con người của mình, Ngài đồng hóa mọi sự và nhân cách hóa tất cả để tất cả ca ngợi Chúa trong niềm vui.

      Thánh nhân sinh ở Átxidi khoảng năm 1182. Cha Ngài là ông Bênađô là một thương gia tơ sợi nổi tiếng và mẹ Ngài là bà Pica, một người đạo đức, thánh thiện đã hun đúc Ngài nên một vị thánh thời danh. Cuộc nổi loạn của những người lê dân chống lại những nhà quí tộc. Thánh nhân bị bắt và bị giam cầm trong suốt một năm trời ròng rã. Ngài bị một căn bệnh hiểm nghèo và được Chúa cứu chữa, Ngài được khỏi bệnh và Chúa đã cảm hóa Ngài với câu:” Lạy Cha chúng tôi ở trên trời “. Năm 1206, thánh nhân quyết định rũ bỏ bụi trần,từ bỏ mọi sự mà theo Chúa Giêsu, dù rằng bị người cha già hết sức phản đối, thánh nhân rất thương cha nhưng không dám làm trái ý Chúa. Thánh nhân phân phát tất cả của cải mình có cho những người nghèo, Ngài chỉ giữ lại một chiếc áo choàng cũ kỹ, rồi ra đi rao giảng Tin Mừng. Ðược Chúa thúc đẩy, soi sáng, thánh nhân đã lập Dòng anh em hèn mọn. Thời gian sau đó, Ngài lui về Alverne, một nơi thật cô liêu phía Bắc Átxidi để ăn chay, cầu nguyện và sống tình thân với Thiên Chúa. Chúa yêu thương Ngài cách đặc biệt, nên trong lúc Ngài xuất thần, Ngài nhìn thấy Tổng Lãnh Thiên Thần Séraphim và một ảnh chuộc tội. Tỉnh dậy, Ngài đã được Chúa in năm dấu thánh trên người lúc đó là năm 1224. Chỉ hai năm sau đó, Ngài lâm trọng bệnh. Trước khi ra đi về với Chúa, thánh nhân khuyên nhủ anh em trong Dòng giữ đức khó nghèo tuyệt đối và trung thành với Giáo Hội Chúa Kitô. Thánh nhân qua đời vào ngày 4.10.1226. Ðức Thánh Cha Grêgoriô đã tôn Ngài lên bậc hiển thánh.

 (Nguồn: SimonDalat) 

Nói đến Thánh Phanxicô thì chúng ta nghĩ ngay đến Kinh Hòa Bình. Có thể nói, từ những tư tưởng này, ngài được mệnh danh là Sứ giả hòa bình bởi vì chúng là điểm qui chiếu cho đời sống an hòa nơi ngài. Vậy hôm nay mời Bạn dành thời gian để suy niệm Kinh Hòa Bình nhé: Lạy Chúa, xin hãy dùng con / Như khí cụ bình an của Chúa / Để con đem yêu thương vào nơi oán thù / Đem thứ tha vào nơi lăng nhục / Đem tin kính vào nơi nguy nan / Đem trông cậy vào nơi thất vọng / Dọi ánh sáng vào nơi tối tăm / Đem niềm vui đến chốn ưu sầu. / Lạy Chúa, xin hãy dạy con / Tìm an ủi người hơn được người ủi an / Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết / Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu / Vì hiến thân chính là nhận lãnh / Tha thứ cho người chính là được thứ tha / Cam lòng chịu chết là được sống muôn đời. 

Câu nào đánh động bạn nhất? Mời bạn hãy đưa câu đó áp dụng vào trong cuộc sống hàng ngày. Đối với mình thì câu, “Đem yêu thương vào nơi oán thù.”

From: Do Dzung

****************************

KINH HÒA BÌNH – Thánh Phanxico thành Assisi – Nhạc: Lm Kim Long

Mẹ Tôi Người Vợ Lính Miền Nam – Đ.Văn- Truyen ngan HAY

Mẹ tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, ông bà ngoại là điền chủ ruộng cò bay thẳng cánh ở miệt Phú Xuân Nhà Bè. Mẹ được ăn học ở thành phố, sau thời trung học ở trường Gia Long rồi đến Đại học Chính Trị Kinh Doanh Đà Lạt. Ba tôi lại sinh trưởng trong gia đình nông dân nghèo khó, gia đình lại đông anh em, nhưng được cái Ba tôi học giỏi, hiền lành và rất có hiếu. Cũng vì gia đình bên ngoại ngăn cản nên Ba tôi “thất tình”, đăng lính dù cổng trường Đại học Văn Khoa, Sư Phạm đang rộng mở. 

Bà Ngoại làm mối cho Mẹ nhiều người nhưng Mẹ đều lắc đầu. Khi Ba tôi học xong khóa sĩ quan Thủ Đức 16 và được thăng cấp bậc Đại Úy, và Mẹ tôi thì cũng “chưa có ai” khi tuổi gần ba mươi. Có thể vì vậy mà bà ngoại tôi xiêu lòng và đồng ý cho Ba Mẹ tôi lấy nhau vào những ngày cuối năm 1969.

Dù bị ngăn cản từ đầu và phải qua nhiều khó khăn, thử thách, Ba Mẹ tôi mới đến được với nhau, nhưng sau đó, Ba tôi lại là người con rể được bà Ngoại yêu quý nhất.

Cưới xong là Ba tôi ra mặt trận, đi khắp các chiến trường miền Nam từ Quảng Trị, Khe Sanh đến Long Giao, Long Khánh, Bình Long, Phước Long. Ngày tôi chào đời, Ba tôi còn chiến đấu tận bên Lào, bên Cam Bốt. Ôi! Những người vợ lính thời chiến!

Chiến tranh leo thang trong giai đoạn 70-74 thật khốc liệt. Mùa hè đỏ lửa 72, những trận đánh dữ dội ở Khe Sanh, Bình Giã, Đồng Xoài…, tin tử trận dồn dập về từng giờ, từng ngày. Mẹ như ngồi trên đống lửa. Mẹ vừa đi làm ở Tòa Đô Chánh vừa nuôi dạy chúng tôi và trông ngóng tin tức của Ba ngoài mặt trận, đứng ngồi không yên.

Ngày mất miền Nam, Ba tôi đi tù. Mẹ bụng mang dạ chửa, một mình sinh nở. Thằng em tôi ra đời vào tháng Sáu năm đó, đúng lúc gia đình đau thương và túng quẫn nhất. Mẹ một thân một mình, mấy đứa con còn nhỏ xíu, không tiền bạc. Với cái lý lịch “ngụy quyền” và có chồng đi “học tập cải tạo” không còn nơi nào dám nhận Mẹ vào làm. Mẹ xoay sở mọi cách để chúng tôi có cái ăn hàng ngày, đồ đạc trong nhà lần lượt ra đi đến khi không còn gì có thể bán được, Mẹ phải đi bán hàng rong cực nhọc đủ điều, nhưng Mẹ không có nửa lời than van.

Tôi còn nhớ, mỗi lần tết đến, vì không có tiền mua quần áo mới cho chúng tôi, Mẹ ngồi cắt từng chiếc áo dài của Mẹ khi xưa để may cho chúng tôi những bộ đồ mới đi chúc Tết họ hàng. Mẹ không muốn chúng tôi buồn và tủi thân, một mình Mẹ cam chịu.

Sau vài năm bặt tin của Ba, gia đình nhận được tin về người ở tận trại tù vùng Hoàng Liên Sơn Yên Bái, mẹ tôi lại lo khăn gói lên đường thăm Ba. Thời đó, từ Nam ra Bắc quả là “gian khổ chập chùng”, phải đổi bao nhiêu chuyến tàu, chuyến xe, băng rừng lội suối mới tới chỗ Ba tôi bị giam giữ. Thân trong lao tù, nhưng Ba luôn an ủi khích lệ gia đình, cứ mỗi độ xuân về Ba lại gởi cho chúng tôi những bài thơ Ba làm, khuyên nhủ dạy bảo chúng tôi.

Re-Education Camp in Vietnam. Hit Song - YouTube

Suốt tám năm ròng, Mẹ tôi tảo tần nuôi con, nuôi chồng không quản thân mình. Có thời ngăn sông cấm chợ, Mẹ phải gởi chúng tôi cho bà Nội, đi buôn chuyến Sài Gòn Phan Thiết. Sau mấy lần bị tịch thu hàng, Mẹ tôi không còn vốn liếng đi buôn nữa nên tiếp tục việc chạy hàng rong ngoài chợ. Tôi cũng ôm thùng cà-rem ngồi bán ở góc đường đầu ngõ cùng mấy thứ bánh kẹo lặt vặt bán cho mấy đứa con nít trong xóm để kiếm thêm ít tiền phụ mẹ phần nào.

Khi tới mùa lúa, Mẹ tôi về Nhà Bè làm ruộng với gia đình cô tôi để được chia chút gạo trắng cho chúng tôi có những bữa cơm không độn khoai mì, bo bo. Từng là tiểu thư thành phố, có ăn có học, nhưng công việc nặng nhọc đã cướp đi vẻ quý phái của Mẹ tự khi nào. Nhìn mái tóc điểm sương, đôi tay thô ráp, gương mặt hằn nỗi nhọc nhằn sớm tối của Mẹ, chúng tôi thấy thương Mẹ vô cùng.

Hàng đêm trước khi ngủ, mấy mẹ con trên một chiếc giường chật như nêm nhưng chúng tôi rất thích, không ai chịu đi ra chỗ khác ngủ. Chúng tôi lớn dần theo những câu chuyện cổ tích của Mẹ kể. Mẹ tôi đã bươn trong rác rưởi đọa đày mà đi, nhưng Mẹ vẫn dành cho chúng tôi những niềm vui trẻ thơ, con cái vẫn là tài sản quý giá và quan trọng nhất đối với Người. Mẹ muốn chị em chúng tôi biết yêu thương nhau, biết hy sinh chia xẻ cho nhau; có ký ức tốt đẹp về tuổi thơ của mình; có kỷ niệm về gia đình êm ấm. Mẹ nói “Con người ta nghèo nàn về vật chất không sao, nhưng ai nghèo nàn về tâm hồn và tâm linh thì đáng tiếc lắm các con ạ. Mẹ muốn các con dù trong hoàn cảnh hiện tại khó khăn đói nghèo, nhưng tâm hồn mình không nghèo nàn”. Mẹ là người đi góp nhặt từng niềm vui, tiếng cười cho chúng tôi trong những hoàn cảnh bi thương nhất của cuộc đời.

Cuối cùng, sau bao nhiêu năm mỏi mòn trông ngóng, Ba tôi trở về từ trại tù. Nhưng gia đình chúng tôi đoàn tụ chẳng bao lâu thì Ba tôi từ trần, khi Mẹ mới vào cái tuổi bốn mươi hai. Nhiều tai nạn dồn dập đổ xuống gia đình tôi, nhưng một lần nữa, vì chúng tôi, Mẹ không ngã gục.

Sau khi chúng tôi tới được đất Mỹ, một lần nữa, vì con cháu, Mẹ đành bỏ lại quê hương, nơi Mẹ đã sống gần bảy mươi năm; sang một đất nước xa xôi, lạ lẫm, bất đồng ngôn ngữ, văn hóa. Lòng Mẹ đau đáu nhìn về nơi chôn nhau cắt rốn, đau xót; nơi ấy Ba tôi đã nằm xuống, mồ im mả lạnh.

Cuộc đời của Mẹ tôi, cũng như của tất cả những bà Mẹ Việt Nam cùng thời, buồn nhiều hơn vui. Thời chiến thì mất chồng, mất con, sống trong cảnh đạn bom khói lửa và những cuộc di cư lánh nạn triền miên; đến “thời bình” thì bị giam cầm, nghèo khổ trong trại tù lớn là cả quê hương Việt Nam. Sang đến Mỹ, một đất nước giàu có, tự do thì lại làm những công việc chân tay cực khổ, nuôi con ăn học. Nhưng khi con khôn lớn, lập gia đình, thì cũng chỉ một mình mẹ trong căn nhà trống vắng.

Những bài thơ về chữ Hiếu, stt báo hiếu cha mẹ

Trong mùa lễ Vu Lan, tôi tự hứa với lòng mình là sẽ làm mọi thứ để giữ nụ cười và chút niềm vui còn sót lại trên gương mặt đã già nua và hằn những vết đau khổ của Mẹ.

Cầu mong cho những tháng ngày còn lại của các bà mẹ được yên bình, vui vẻ bên cháu con.

Trang Diệp

Share Lại Người Lính Già TQLC

 From Tu – Phung