BÁO CHÍ IM RE, BÁO CHÍ CHIA RẼ  HAY LÀ BÁO CHÍ CÁCH MẠNG?

BÁO CHÍ IM RE, BÁO CHÍ CHIA RẼ 
HAY LÀ BÁO CHÍ CÁCH MẠNG?

Báo chí cách mạng đã im re trong những ngày Lộc Hưng đổ nát. 
Cũng chính bằng cái cách im re với sự hoang tàn trong gần 20 năm của Thủ Thiêm. 

Có thể cũng từ nhận định, rằng thực tế phức tạp, nhạy cảm, của các ban biên tập.

Thôi, chuyện Thủ Thiêm còn chờ phân tích, kiểm điểm, xử lí. 
Nhưng hiện thực ràng ràng như một nỗi ô nhục, đến tiếng kêu đau cũng không mở miệng được thì tội tình Thủ Thiêm có hay không trách nhiệm của báo chí cách mạng?

Tiếng kêu ấy một lần nữa được nghe thấy nhưng báo chí chần chừ, do dự ở Lộc Hưng.

Có lẽ có chỉ đạo. 

Chúng ta đã quen với mấy chữ chỉ đạo như một thứ định mệnh. 
Còn đạo lí, lương tâm chức nghiệp và cả pháp luật?

Ai đã chỉ đạo để báo chí cách mạng hèn yếu, khiếp nhược thành cả một nền báo chí im re trước nguy cơ quyền lực của nhân dân bị biến thành quyền lực của kẻ cướp?

Thực tế Lộc Hưng rõ ràng là phức tạp và nhạy cảm. 

Nhưng là phức tạp và nhạy cảm với lối hành xử không lấy pháp luật làm cơ sở giải quyết, lấy lòng dân làm thước đo hiệu quả. 

Một vùng đất không quá lâu đời, lịch sử sử dụng nó có thể có nhiều viện dẫn pháp lí chưa trùng khớp nhưng tất cả đều còn trong các ngăn kéo tư liệu mà chúng ta hoàn toàn có thể tìm hiểu, xử lí. 

Đất công, đất tôn giáo, đất lấn chiếm, từng thửa một có thể làm rõ được khi tiến hành qui hoạch, đền bù, giải tỏa hay cưỡng chế. 

Thực ra thì chính sách cho từng hiện trạng đất đai này không thiếu. Vấn đề là ai soi rọi nó với từng hồ sơ cụ thể nghiêm túc, minh bạch. Những điều này, theo Luật tiếp cận thông tin có hiệu lực từ 1.7.2018 mọi công dân có quyền yêu cầu và chính quyền địa phương phải có trách nhiệm trả lời. Chỉ cần căn cứ vào luật này, báo chí hẳn đã có góc nhìn và giải pháp xử lí thực tiễn Lộc Hưng. 
Một cuộc cưỡng chế mập mờ mục đích, lúc thì làm cho người ta hiểu để thu hồi đất, lúc lại giải thích cưỡng chế xây dựng trái phép, hẳn có nên được ủng hộ và bảo vệ?

Ai chỉ đạo bỏ qua thực tế có thể một phần đất đai ở đây còn chưa ghi nhận rõ ràng về sở hữu? 

Lãnh đạo nào có thể biến một xung đột cụ thể về lợi ích của người dân với chính quyền địa phương thành xung đột giữa nhà nước và tổ chức tôn giáo?
Những khác biệt, thậm chí thành xung đột, trong trường hợp Lộc Hưng có thể giải quyết bằng việc áp đặt quyền lực hay bằng sự hợp lí, hợp pháp của trao đổi thông tin?

Những trao đổi trên mạng xã hội cho thấy vấn đề không hề phức tạp.
Chỉ có cách thực hiện đã làm phức tạp thêm một hiện thực vốn dĩ phải xây dựng lòng tin giữa dân chúng và chính quyền. 
Báo chí im re chỉ mắc thêm vào nỗi hoang mang của dân chúng một định kiến chia rẽ.

Báo chí đồng loạt lờ đi lý lẽ của người dân đã không làm cho chính quyền có chính nghĩa mà làm cho cưỡng chế không có sức mạnh của sự chính đáng.
Tất nhiên báo chí không phải là chính quyền. Báo chí bị chỉ đạo. 
Nhưng từ sau vụ Thủ Thiêm sao còn để cho ai muốn chỉ đạo gì chỉ đạo, đến nỗi im re trước phải trái của người dân. 
Ai sẽ chịu trách nhiệm đây, nếu có sự chia rẽ nhân dân thành nhân dân của báo và nhân dân của mạng xã hội?

ÔNG KẸ QUYẾT ĐỊNH 111/CP LẠI NHÁT DÂN VƯỜN RAU LỘC HƯNG

Manh Dang is feeling pissed with Phạm Công Út and 4 othersin Vuon Rau Loc Hung.

ÔNG KẸ QUYẾT ĐỊNH 111/CP LẠI NHÁT DÂN VƯỜN RAU LỘC HƯNG
———-//———-

Một lần nữa, công chúng lại nghe nhắc đến Quyết định 111/CP từ phía chính quyền trong chuỗi sự kiện liên quan đến Vườn Rau Lộc Hưng.

Tên pháp lý đầy đủ của văn bản như sau : Quyết định số 111/CP của Hội đồng Chính phủ Về việc ban hành chính sách quản lý và cải tạo xã hội chủ nghĩa đối với nhà, đất cho thuê ở các đô thị của các tỉnh phía nam do Ông Phạm Hùng ký ban hành ngày 14/04/1977 (QĐ 111).

QĐ 111 chỉ mặc nhiên bế mạc vai trò của nó vào tháng 10/1991 khi chính quyền ban hành Quyết định số 297/QĐ-CT, trong đó, có nội dung quy định có thể tóm tắt nôm na rằng : Nếu nhà đất thuộc đối tượng phải quản lý theo QĐ 111 mà SÓT thì THA.

Trong suốt thời gian 14 năm từ khi QĐ 111 này có hiệu lực (1977 – 1991), thì văn bản này đã là ông kẹ khiến hàng triệu người dân miền nam khiếp sợ khi trở thành cơ sở để chính quyền các địa phương từ Quảng Trị trở vào truất hữu nhà đất của họ. Đối tượng bị truất hữu nhà đất không chỉ là dân chúng tham gia vào bộ máy công quyền chính quyền Sài Gòn cũ (thường được gọi với cái tên rất nổi tiếng : Diện 2/IV [1]), người tham gia các đảng phái chính trị, người đi hồi hương, kinh tế mới, vượt biên, mà còn lan rộng đến cả các hội đoàn, tôn giáo, thậm chí cả các cá nhân, tổ chức nước ngoài.

Về thủ tục truất hữu, thì QĐ 111 là văn bản chỉ định những đối tượng bị chi phối và có tính chất như một văn bản mẹ có hiệu lực toàn miền nam, kể từ Quảng Trị trở vào, để theo đó, chính quyền các địa phương thực hiện bằng cách ban hành từng quyết định quản lý nhà đất riêng rẽ có tính chất như một văn bản con mặc nhiên truất hữu từ chủ cũ NHƯNG KHÔNG chuyển hữu sang nhà nước.

Việc chuyển hữu sang nhà nước chỉ thực hiện từ 14 năm sau đó, năm 1991, khi chính quyền ban hành Quyết định 297/QĐ-CT có nội dung minh thị xác lập chủ sở hữu nhà nước đối với những nhà đất đã và đang quản lý theo QĐ 111.

Đối với Vườn Rau Lộc Hưng, khi công bố với báo giới về quá trình quản lý đất tại đây, thì UBND Quận Tân Bình đã nhắc đến QĐ 111 một cách nhập nhằng, khiến cho báo giới hiểu lầm rằng đất đai khu vực này đã có quyết định riêng rẽ xác lập quản lý nhà nước từ năm 1977 !? Mặc cho thực tế thì QĐ 111 là một văn bản mẹ, áp dụng cho toàn miền nam chứ không phải áp dụng riêng rẽ cho Vườn Rau Lộc Hưng !!! Nếu đất đai tại Vườn Rau Lộc Hưng thuộc đối tượng bị chi phối bởi QĐ 111 thì chính quyền sở tại phải ban hành một quyết định riêng rẽ để thực hiện quản lý nhà nước. Bản thân QĐ 111 không có giá trị đương nhiên xác lập quản lý nhà nước đối với đất đai Vườn Rau Lộc Hưng. Đến thời điểm năm 1991 mà Vườn Rau Lộc Hưng vẫn chưa có quyết định quản lý nhà nước, thì buộc phải coi là trường hợp quản lý SÓT theo Quyết định 297. Theo đó, phải công nhận quyền sử dụng đất cho người dân đang trực tiếp sử dụng đất.

Việc chính quyền sở tại phải viện dẫn đến QĐ 111 chứng tỏ rằng chính quyền chưa từng có văn bản quản lý nhà đất nào trong khu vực cho đến tận năm 2008, khi UBND TPHCM ban hành Quyết định số 1824/QĐ-UBND ngày 25.4.2008, thu hồi đất giao cho UBND quận Tân Bình để thực hiện dự án công trình công cộng và chung cư cao tầng.

Sự cung cấp thông tin nhập nhằng của phía chính quyền sở tại là hoàn toàn có chủ ý và không phải là không có tác dụng, vì ngay sau đó, không chỉ báo lề phải đưa tin đã đành mà ngay cả một số phóng viên viết bài trên cá nhân của mình thì một mặt thể hiện thông cảm với người dân Vườn Rau Lộc Hưng vì bị phá dỡ nhà cửa trong dịp giáp tết, mặt khác, vẫn tin rằng đất Vườn Rau Lộc Hưng là đất công, vì đã có quyết định quản lý của nhà nước.

Thế nên, về phương diện pháp lý, chúng ta hoàn toàn có cơ sở để khẳng định rằng :

ĐẤT ĐAI Ở VƯỜN RAU LỘC HƯNG KHÔNG PHẢI LÀ ĐẤT CÔNG !

Bên cạnh đó, việc người dân có thời gian liên tục cư trú, trực canh, sử dụng đất và thực hiện nghĩa vụ thuế sử dụng đất suốt từ năm 1954 là quá đủ điều kiện pháp lý để công nhận quyền sử dụng đất của họ theo quy định của Luật Đất đai.

Chính quyền sở tại không công nhận quyền sử dụng đất cho họ, khiến họ phải rơi vào tình trạng xây dựng nhà không có giấy phép là hoàn toàn không do lỗi của họ mà có phần lỗi từ chính chính quyền sở tại.

Thời điểm năm 2008, khi quyết định thu hồi đất để thực hiện dự án công trình công cộng và chung cư cao tầng phục vụ chương trình tái định cư thì chính quyền sở tại đã không có bất kỳ động thái nào thực hiện quy định về thương lượng, bồi thường cho dân cả ? Kể cả khi đã có quy hoạch thay đổi để xây dựng cụm trường học công lập đạt chuẩn quốc gia ?

Qua đó cho thấy, việc chính quyền sở tại cố ý viện dẫn ông kẹ QĐ 111 để cho rằng đất đai ở Vườn Rau Lộc Hưng là đất công từ năm 1977 là một sự nhập nhằng khá thành công, đã có thể làm hoa mắt những người có trách nhiệm phải luôn tô hồng cho họ. Nhưng với công chúng hiểu biết và tôn trọng sự thật thì không dễ dàng gì, kể cả sinh viên luật năm thứ nhất, bởi lẽ, quá ngây ngô !

Manh Dang
———-//———-
[1] Do phần nội dung về các đối tượng bị quản lý nhà quy định ở mục 2 phần IV QĐ 111, nên những đối tượng thuộc diện này thường được gọi tắt là diện 2/IV;

* Ảnh : Đại diện cư dân Vườn Rau Lộc Hưng đang trình bày sự việc với các luật sư.

Image may contain: 6 people, people sitting

Sài Gòn sẽ cưỡng chế diện rộng đất nông nghiệp của dân?

VOATIENGVIET.COM

Chng cn đến lúc ch trương tp trung tích t đt đai mang ánh sáng ngh quyết vào đi sng, đng CSVN đang bt đu trin khai thí đim mt chính sách không khác my ý đ trưng thu đt nông nghip ti Sài Gòn – mà gi đây đã quá xa vi hình nh Hòn Ngc Vin Đông trong khi li phi mang thân phn Con bò sa b vt kit bi ngân sách ca chế đ đc đng và đc tr.

‘Dân có li hay quan chc đút túi 1,5 triu t đng?

Thâm ý chuyn 26.000 ha đt nông nghip Sài Gòn thành đt nhà xưởng, dch v đ sau đó đem đu giá vi giá tr sơ b lên đến 1,5 triu t đng phi chăng s làm cho dân có li như mt cách tuyên truyn ca cơ quan tài nguyên môi trường và b máy tuyên giáo đng TP.HCM, hay s hóa thân thành mt chiến dch khng l đ chính quyn TP.HCM t chc cưỡng chế 26.000 ha đt nông nghip ca người dân Sài Gòn?

Vào tháng By năm 2018, Nguyn Thin Nhân – nhân vt y viên b chính tr kế nhim cho bí thư TP.HCM đi trước là Đinh La Thăng, cũng là quan chc đang có nhiu biu hin sao y bn chánh’ Đinh La Thăng khi đ mc hàng đàn công an sc phc và thường phc lao vào cn xé’ nhng người biu tình, ném mm tôm vào người bt đng chính kiếnđã tr thành quan chc tiên phong công khai hóa kế hoch 26.000 ha đt = 1,5 triu t đng.

Theo Nguyn Thin Nhân, ngun lc đt đai ca TP dành cho công nghip, dch v, đô th chưa tương xng, trong khi đó đt đai dành cho nông nghip còn nhiu nhưng chưa biết cách khai thác. Do đó, TP.HCM đã kiến ngh Trung ương gim t l đt nông nghip và tăng đt cho công nghip. Nếu vic chuyn đi được thc hin qua đu giá d kiến thu v 1,5 triu t đng.

Nhưng có thc như vy không? Phi chăng 26.000 ha đt nông nghip được chuyn thành đt dch v là nhm xây dng thành ph thông minh như ý tưởng ca Nguyn Thin Nhân và cũng s khiến người dân Sài Gòn thông minh hơn?

‘Nói đi đôi vi làm

Hãy chú ý, 1,5 triu t đng d kiến thu được t vic đu giá 26.000 ha đt dch v li bng đúng con s chi ngân sách năm 2018 mà vào đu năm nay Quc hi ngh gt đã mau mn và đy t tin phóng ra, bt chp kết qu thu ngân sách năm 2017 ch đt 96,8% so vi d toán – không nhng không được xem là thành tích mà còn b coi là mt tht bi, bi đây là ln đu tiên sau nhiu năm, thu ngân sách quc gia không đt so vi d toán. Cũng là năm th ba liên tiếp, thu ngân sách t khi trung ương không đt d toán.

Không ch có thế. Tht bi 96,8% thu ngân sách năm 2017 còn là mt ch du ln cho thy thu ngân sách 2018 nhiu kh năng còn ti t hơn năm 2017 và có th s st ti 5-7% so vi d toán đu năm 2018, nếu không tính ti phn đè dân thu thuế và bán mình – tc tìm cách bán sch nhng doanh nghip nhà nước ăn nên làm ra, nhm có tin trang tri cho mt ngân sách đang lao vào thm cnh kit qu vi t l chi thường xuyên cho đi ngũ gn 3 triu công chc viên chc ng ngày luôn vượt trên 70% tng chi ngân sách hàng năm.

Sau khi đã ‘ăn đ t cơ chế bán các doanh nghip bò sa như v bán Sabeco được 5 t USD, gi đây chính quyn trung ương phi tính c đến kế hoch bán đt. Bán tt c nhng gì có th bán được nhm cm hơi cho mt nn ngân sách đang mau chóng cn kit và rt có th s rơi vào tình trng v n nước ngoài như trường hp chính ph Argentine vào các năm 2001 và 2014.

Nói là làm. Làm ngay. Mt trong hiếm hoi câu chuyn chính quyn cng sn nói đi đôi vi làm.

Bi khi đ án chuyn đi 26.000 ha đt nông nghip thành đt dch v được TP.HCM trình Chính ph, chính quyn TP.HCM đã kèm theo danh mc mt lot các d án c th và đã được chp thun v mt ch trương.

Ti mt k hp Hi đng nhân dân ca TP.HCM và tháng By năm 2018, sau khi có đ xut ca y ban nhân dân thành ph, Hi đng nhân dân thành ph này đã ngay lp tc ban hành t trình Ngh quyết v thông qua danh mc d án cn thu hi đt; d án có chuyn mc đích s dng đt trng lúa TP. C th, chp thun 31 d án chuyn mc đích s dng t 10 ha đt trng lúa tr lên vi tng din tích hơn 1.893 ha; 3 d án chuyn mc đích s dng dưới 10 ha đt trng lúa vi tng din tích 9,36 ha; 1 d án có din tích thu hi đt là 22,8 ha. Ngoài ra, chp thun điu chnh din tích đt thu hi ti 18 d án (ti qun 2, 6, 9, 12, Th Đc, Tân Phú, huyn Hóc Môn, Bình Chánh), điu chnh ranh thu hi đt vi tng din tích thu hi hơn 247 ha

Vi gn 7.000 ha đt nông nghip s được chuyn đi, huyn Bình Chánh là đa phương có din tích đt nông nghip chuyn đi nhiu nht trên đa bàn Sài Gòn. Theo quy hoch t nay đến năm 2020, huyn Bình Chánh ch còn gi li 6.000 ha đt nông nghip, đến năm 2025 thì ch còn gi li 350 ha đt chuyên trng lúa ti xã Tân Nht đ ‘đm bo an ninh lương thc.

Theo ngh quyết trên, S Tài nguyên và Môi trường TP.HCM s vn đng người dân cũng như doanh nghip đã đăng ký chuyn mc đích thc hin đúng theo tiến đ đ đưa đt vào khai thác có hiu qu theo đúng mc đích được quy hoch.

S Tài nguyên và Môi trường TP.HCM cũng đã có kế hoch chia thành ba nhóm d án liên quan đến 26.000 ha đt nông nghip: Mt là đi vi các d án đã giao đt, cho thuê đt và cho phép chuyn mc đích s dng đt nhưng doanh nghip không trin khai thì s thu hi ch trương. Tr li quyn li hp pháp v nhà đt cho người dân b nh hưởng. Vi các d án đã y quyn cho qun, huyn thu hi mà chm thc hin thì s phân tích nguyên nhân chm, tùy theo nguyên nhân đ đ xut hướng x lý. Còn nhóm d án đã đăng ký trong kế hoch mà ba năm vn chưa trin khai thì thu hi theo quy đnh

Mt chiến dch cưỡng chế khng l?

Vi tc đ trin khai quy trình lp t trình – trình chính ph – ra ngh quyết – xây dng kế hoch, chiến dch cưỡng chế và trưng thu 26.000 ha đt nông nghip rt có th đang được tiến hành hết sc khn trương – tương ng vi đà tha hóa khn cp ca ngân sách quc gia.

Chính quyn TP.HCM li tng có quá nhiu tin án trong các v đy đui người dân khi mnh đt sinh nhai duy nht đ ly ‘đt sch phc v các nhà đu tư và đu cơ giá bt đng sn.

K t lúc con sóng đu cơ bt đng sn ln đu tiên chm lên vào nhng năm 1995 – 1996, cho ti nay mt bng nhà đt Sài Gòn đã tăng hàng trăm ln hoc hơn thế, to nên mt núi li nhun mà đ hp dn ca nó không khác gì ma túy. Gii đi gia bt đng sn – nhng t phú đô la ‘đi lên t đt và gii quan chc chính quyn chính là k hưởng li ln nht trên ni mt mát và cnh đ máu gi đt ca hàng trăm ngàn dân oan ti Sài Gòn.

‘V án Khu đô th mi Th Thiêm Sài Gòn là mt minh ha đy nước mt và máu tươi. Kéo dài sut hai chc năm qua, người dân vùng đt này đã phi chu cnh đn bù mt bán giá th trường mười hoc vài ba chc ln hơn thế, mang đến mt s bt công ghê gm mà ch có th so sánh vi khong cách quá khác bit gia chế đ chính tr đc tài Vit Nam vi các chế đ dân ch trên thế gii.

Cùng vi bao thm cnh cưỡng chế như mt cách cướp đt ca người dân hu hết các tnh thành trên c nước. Sài Gòn đã chng kiến cái cách vn đng nhân dân ca chính quyn theo cách huy đng hàng trăm công an, dân phòng và c b đi t nhân dân mà ra đ đy đui kh ch khi đt ca h, tng nhng người dân dám phn đi chính quyn và nhà tù.

Không bao lâu na, nhng người làm nông vùng ven Sài Gòn như Qun 2, Qun 9, Qun 6, Tân Phú, Th Đc, Qun 12, Hóc Môn, C Chi, Bình Chánh, Nhà Bè s rõ rng chính quyn TP.HCM thèm mun tp trung tích t rung đt đến thế nào và bng cách nào.

Trước đây khi chưa có ch trương tp trung tích t rung đt mà Sài Gòn đã b biến thành lò đt dân oan, thì sp ti khi ch trương này hin hình, s chng có gì bo đm là chính quyn TP.HCM s chp nhn bi thường cho nông dân và người s hu đt nông nghip vi mc giá nếu không tương đương giá th trường thì cũng gn bng th trường.

Vào thi bui nguyên thy hoang dã man ca khong chênh lch gia giá th trường cho đt dch v và mc bi thường đt nông nghip lên đến hàng chc hay hàng trăm ln, người dân rt có th mt ln na s phi chng kiến đàn đàn lũ lũ quan chc tư sn đ li dng ch trương chuyn 26.000 ha đt nông nghip Sài Gòn thành đt nhà xưởng, dch v đ tp trung tích t rung đt, hùng h lao vào đt ca h cm mc phân ranh. Đ mt ln na sau nhiu ln k t thi 1995, Sài Gòn li tích t thêm hàng chc ngàn dân oan đt đai sau mt chiến dch cưỡng chế khng l mà con chim báo bão đu tiên là Bí thư thành y Nguyn Thin Nhân.

 

VOATIENGVIET.COM
Vào thời buổi nguyên thủy hoang dã man của khoảng chênh lệch giữa giá thị trường cho đất dịch vụ và mức bồi thường đất nông nghiệp lên đến hàng chục hay hàng trăm lần, người dân rất có thể một lần nữa sẽ phải chứng kiến ….

Đập phá nhà cửa chưa đủ, lừa dân, cướp sạch đồ đạc

Trịnh Kim Tiến

Đập phá nhà cửa chưa đủ, lừa dân, cướp sạch đồ đạc

Trong khi thực hiện đập phá, những kẻ đeo băng đỏ đến dụ, đuổi từng người dân ra khỏi căn nhà đổ nát của họ. Chúng hứa với những cụ già và những người nông dân vườn rau rằng, đi ra đi rồi chúng sẽ bảo vệ tài sản cho bà con, sáng mai quay về lấy.

Con đường vào vườn rau bị bao vây cho đến sáng nay, người có thể ra nhưng khó có thể vào.

Vì nhà cửa đã tan hoang, cả ngày bị tra tấn về thể xác và tinh thần, bà con đi lang thang kiếm chỗ ngủ qua đêm.

Sáng hôm nay trở về, đến con gà họ nuôi cũng bị bắt mất, toàn bộ đồ đạc của bà con đều không cánh mà bay, có người bị mất cả xe Honda. Nói chung là họ mất sạch sẽ. Trẻ con không có sách vở mang đi học, người lớn không còn quần áo để mặc.

Họ nhìn nhau đau khổ, bây giờ chỉ còn khóc chứ còn biết nói gì nữa?

Họ kể về ngày hôm qua, cái ngày mà cả cuộc đời họ chắc chắn không thể quên. Trong số họ, có người chỉ có 30m2 nhà ở, có người đang phải chạy thận từ số tiền ít ỏi cho thuê trọ. Bây giờ không còn nơi để đi, không một đồng trong túi, không đồ dùng sinh hoạt. Đừng hỏi họ sẽ tính ra sao hay ngày mai sẽ như thế nào.

Con đường duy nhất của họ là dựng chòi trên đất của mình để sống lay lắt, chờ và những kẻ gọi là lãnh đạo đoái hoài đến bất công của mình.

Giữa lòng thành phố lớn, những kẻ bịt mặt lấy túi nilong đen trùm kín mặt người dân, bắt đem đi và rồi đem máy ủi vào xúc nhà của họ. Chúng xúc cả gốc cây lâu năm người ta trồng lấy bóng mát. Đập cho những mái tôn nhà nát từng mảng, chọc thủng những bồn nước, cắt nát dây điện làm nhiều khúc để người dân không còn có thể sử dụng.

Một bà lão nói, trong khi đập phá nhà của bà chúng nó dọa bà phải lên nộp phạt tiền, lừa bà cầm giấy phạt nhưng bà không cầm.

Gần một tuần nay cắt điện cắt nước, đập phá liên tục, người dân nơi đây không được tắm giặt, được ăn tử tế.

Tôi tự hỏi giờ nhiều người trong họ biết phải sống sao khi trên người chỉ còn bộ quần áo?

Truyền thông CSVN có rất ít bài viết hay như thế này.

Quoc Vo is with Haiviet Hoang and Anh Hoang.

Truyền thông CSVN có rất ít bài viết hay như thế này.

Bài phát biểu của ông ngoại trưởng Mỹ, Pompeo này rất sắc bén và những phê phán của ông rất thiết thực.

Hy vọng rằng, tự do báo chí sẽ mở ra một con đường mới cho dân tộc VN, mà đảng CSVN phải biết lắng nghe những tiếng nói với những quan điểm khác nhau từ người VN.

Người VN đâu phải là một lũ mù, để cho đảng CSVN dẫn dắt.

DANTRI.COM.VN
Điều đáng chú ý trong bài phát biểu của Ngoại trưởng Pompeo ở Ai Cập ngày 10/1 là những chỉ trích gay gắt chính sách ở Trung Đông thời Obama.

ĐỜI LÀ CÁT BỤI,ĐỪNG THAM LAM KIẾM TIỀN CHỈ ĐỂ XÂY NGÔI MỘ ĐẸP…!

ĐỜI LÀ CÁT BỤI,ĐỪNG THAM LAM KIẾM TIỀN CHỈ ĐỂ XÂY NGÔI MỘ ĐẸP…!

Đời người hữu hạn, có rất nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.

Cuộc đời tuy dài mà ngắn, một cái chớp mắt mà vũ trụ đã xoay vần. Đừng quá mải mê nghĩ đến tương lai trong khi bạn đang bỏ quên hiện tại!

Có một nữ tiến sĩ 32 tuổi từ nước ngoài trở về trong “nhật ký những tháng ngày ung thư” của mình đã viết:

“Sức khỏe thật sự rất quan trọng, đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết, bạn sẽ phát hiện, bất kì những lần tăng ca nào (một thời gian dài thức đêm chính là đồng nghĩa với tự sát), gia tăng áp lực cho chính bản thân mình, hay mua nhà lầu thầu xe hơi, tất cả thứ đó bỗng trở nên thật phù phiếm biết bao.

Nếu như có thời gian, hãy ở bên con bạn thật nhiều, dành số tiền tích góp để mua xe để mua tặng đôi giày cho cha mẹ, đừng quá cật lực làm việc để đổi lấy một căn biệt thự, hay những thứ xa hoa nào khác, bởi chỉ cần được ở cạnh người mình yêu, cho dù ở một nơi nhỏ như vỏ ốc cũng cảm thấy ấm áp, yên bình.”

Đoạn tâm sự tưởng như vô cùng bình thường ấy, lại cảm động biết bao nhiêu con người.

Cô ấy dùng chính cuộc đời của mình để nhắc nhở chúng ta rằng: Nắm chắc lấy những thứ hiện tại, yêu thương bảo vệ cơ thể của chính mình, chú ý rèn luyện sức khỏe đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong vũng lầy của sự hối tiếc.

Còn nhớ nhà văn Mạc Ngôn từng kể một câu chuyện:

“Vợ bạn học của ông sau khi mất đi, trong một lần ông ấy dọn dẹp lại những kỉ vật ngày xưa, chợt phát hiện ra chiếc khăn lụa tơ tằm, mua trong cửa hàng cao cấp khi hai vợ chồng đi du lịch ở New York.

Đó là một chiếc khăn vô cùng thanh nhã lịch sự, bà ấy cực kì yêu thích nó, ngày thường chẳng nỡ lấy ra dùng, người vợ ấy luôn tâm niệm để vào một dịp thật đặc biệt bà ấy sẽ diện chiếc khăn đó.

Thế nhưng, đến cuối cùng chiếc khăn ấy vẫn còn nguyên nhãn mác treo trên đó, người vợ ấy lại chưa choàng lấy một lần.”

Đừng để thứ quý giá lưu giữ đến ngày đặc biệt mới dùng, bởi mỗi ngày bạn sống đều là một ngày đặc biệt.

Đúng vậy, đừng bao giờ trong những ngày mưa mới biết trân trọng những hình ảnh của ngày nắng, hay đến khi tóc đã điểm sương lại muốn sống lại những ngày thơ ấu.

Đời người hữu hạn, có rất nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.

Trong tiểu thuyết của tác giả Sâm Sơn Đạo từng có câu:

“Mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều là những ngày hữu hạn, chẳng có cách nào có thể quay lại, bởi vậy đừng bao giờ để tuổi tác trở thành lý do khiến bản thân trở nên ngần ngại, hay lười biếng, chỉ cần nỗ lực hết mình, sống một cách trọn vẹn với cuộc sống này, bạn mới có thể nếm trọn hương vị của nó.

Đây là những câu nói bạn nên ghi nhớ để luôn sống hạnh phúc:

Sai lầm lớn nhất đời người là dùng sức khỏe để đánh đổi lấy những vật ngoài thân. Bi ai lớn nhất đời người là dùng sinh mệnh để đổi lấy phiền não và lãng phí lớn nhất đời người là dùng tính mạng để giải quyết rắc rối do bản thân mình tạo ra!

Dù rất chua chát nhưng sự thật là, nhà ở có sửa to, rộng hơn thế nào đi nữa cũng chỉ là nơi ở tạm thời. Cái quách sành mới là nhà ở vĩnh hằng của tất cả chúng ta. Thế nên, nhà rộng chẳng bằng tâm rộng, tấm lòng rộng mở, bề ngoài an yên không bằng cõi lòng an yên.

Nỗi đau lớn nhất đời người là con cái muốn báo hiếu nhưng cha mẹ không còn nữa! Bi kịch lớn nhất đời người là nhà chưa giàu người đã ra đi và đáng thương nhất đời người là vào lúc chiều tà mới ngộ ra mình đáng ra nên làm những gì!

Khi tâm linh có xu hướng bình tĩnh lại, tinh thần càng trở nên vĩnh hằng! Giảm, nén dục vọng xuống thấp một chút, đẩy lý tính lên cao, tôi, bạn và chúng ta sẽ cảm nhận thấy: Bình an là phúc, thanh sảng, mới mẻ là lộc và lòng thanh tịnh không chút dục vọng là thọ!

Cái gì cũng có thể không tốt nhưng tâm trạng không thể không tốt, cái gì cũng có thể thiếu nhưng tự tin thì không thế thiếu; cái gì cũng có thể không cần nhưng vui vẻ thì bắt buộc phải cần; cái gì cũng có thể quên nhưng việc rèn luyện tâm tính và sức khỏe không được phép quên.

Đời người không nằm ở việc sống lâu hay ngắn mà nằm ở việc giác ngộ sớm hay muộn. Sinh mệnh không dùng để đính chính người khác đúng hay sai mà dùng để thực hiện một cuộc sống nhiều màu sắc của chính bản thân chúng ta.

https://tinnhanh.dkn.tv/…/doi-la-cat-bui-dung-tham-lam-kiem…

Image may contain: 1 person, outdoor
Image may contain: outdoor
Image may contain: text and outdoor

VƯỜN RAU LỘC HƯNG VÀ 4 CÁI TÁT CỦA NHÀ CẦM QUYỀN TÂN BÌNH TÁT VÀO CHÍNH MẶT HỌ

VƯỜN RAU LỘC HƯNG VÀ 4 CÁI TÁT CỦA NHÀ CẦM QUYỀN TÂN BÌNH TÁT VÀO CHÍNH MẶT HỌ

– Đây là khu đất được sử dụng liên tục, không tranh chấp từ 1954 đến nay. Theo luật đất đai thì nhà cầm quyền Tân Bình có trách nhiệm phải cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho dân. Thế nhưng từ 1993 đến nay, sau bao nhiêu lần dân đi đăng ký nhà cầm quyền Tân Bình vẫn không hoàn tất được thủ tục để cấp giấy cho dân.

Đây là cái tát thứ nhất: Một chính quyền vô dụng.

– Cả Quận ai cũng biết đây là khu vực chưa có chủ quyền do sự tắc trách của chính quyền. Vậy mà ngay tại đó, trung tâm thành phố văn minh nhất Việt Nam vẫn có thể mọc lên hơn 100 căn nhà.

Đây là cái tát thứ 2: Một chính quyền đui mù.

– Nếu nói là cho dân tạm cất nhà để ở thì vật liệu chỉ có thể là vật liệu nhẹ và làm nhà thô sơ. Đằng này hơn 100 căn nhà ở đây đều được xây dựng hẳn hoi.

Mặt khác, nếu có kế hoạch cưỡng chế tháo dỡ thì tại sao lại để cho anh Tú và chị Nghiêm xây vừa xong thì đến đập. Tại sao không ngăn chặn ngay từ đầu để gia đình anh chị đỡ tốn một khoản tiền giành giụm bao lâu nay? Phải chăng đây là hành động trả thù cá nhân vì những gì anh chị đã làm trước đây?

Tại sao lại để cho nhân dân phải chịu mất thêm một khoản tiền để xây nhà rồi tới đập?

Đây là cái tát thứ 3: Một chính quyền vô nhân.

– Nhà cầm quyền Tân Bình thông báo với báo chí “chỉ là cưỡng chế những công trình trái phép chứ không phải thu hồi”. Vậy thông tin lấy đất để làm trường chuẩn quốc tế là do ai đưa ra để báo chi đưa tin trước đây.

Đã dám làm mà không dám nhận, nói dối nhân dân.

Đây là cái tát thứ 4: Một chính quyền bất tín.

Thiết nghĩ một chính quyền sai lầm suốt từ 1993 tới bây giờ và còn tiếp tục sai lầm như vậy tại sao UBND thành phố Hồ Chí Minh không giám sát kiểm tra và có hình phạt thích đáng với một quận huyện quá tệ hại như vậy.

Yêu cầu UBNDTP bắt quận Tân Bình tự kiểm điểm đê. 🤣

Nguồn FB: Duy le

Image may contain: sky, outdoor and text

ĐỨC GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA

ĐỨC GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA

Kitô hữu ngày nay biết Đức Giêsu là Thiên Chúa nhập thể; nhưng những người ngày xưa như dân Bêlem, dân làng Nadarét và cả những người nghe Đức Giêsu rao giảng, đều không biết Đức Giêsu là Thiên Chúa nhập thể.  Họ đã đối xử với Đức Giêsu như một con người.  Vì thế, khi Đức Giêsu mặc khải Ngài ngang hàng với Thiên Chúa thì Ngài bị người ta kết án tử hình.  Đối với người thời đó, không có chuyện Thiên Chúa ba ngôi vị, nên chẳng có chuyện Thiên Chúa nhập thể.

Đức Giêsu là con của Đức Maria ở Nadarét.  Ngài đã được sinh trong chuồng chiên cừu ở Bêlem khi cha mẹ Ngài không tìm được chỗ qua đêm.  Ngài sinh ra như một người nghèo hèn nhất trong thiên hạ.  Không ai biết chân tướng của Ngài.  Có lẽ cả Đức Maria và thánh Giuse cũng chỉ biết Đức Giêsu là một người rất đặc biệt, là người của Thiên Chúa, nhưng vẫn chưa biết Ngài là Thiên Chúa nhập thể.  Người ta chỉ biết Thiên Chúa là ba ngôi vị sau biến cố Đức Giêsu Phục Sinh.

Đức Giêsu đã sống một thời gian dài ở Nadarét như tất cả những người Do Thái thời đó.  Ngài hành nghề lao động như bao người nghèo.  Tin về Gioan con ông Dacaria rao giảng làm phép rửa sám hối đến làng Nadarét, chắc Đức Giêsu không phải là người duy nhất từ Nadarét muốn đi nhận lãnh phép rửa sám hối với Gioan.  Có lẽ Ngài đã xin Đức Maria, và được sự đồng ý của Mẹ, Ngài đã lên đường tới sông Giordan.  Ngài chờ đợi tới phiên mình.  Ngài cũng gục đầu sám hối như bao người.  Ngài cảm thấy mình liên đới với con người tội lỗi.  Ngài thống hối xin Thiên Chúa tha thứ tội lỗi cho tất cả mọi người.  “Đây chiên Thiên Chúa, đây Đấng gánh tội trần gian.”  Ngài chịu phép rửa, vì Ngài gánh tội trần gian.

Đức Giêsu đã sống một thời gian dài sống ở Nadarét, vì Ngài không thấy Thiên Chúa muốn Ngài làm điều gì đặc biệt.  Với biến cố này, Thiên Chúa thúc đẩy Ngài tới với Gioan để nhận phép rửa sám hối.  Sau khi lãnh nhận phép rửa sám hối, Thánh Thần Thiên Chúa đã thúc đẩy Ngài vào sa mạc ăn chay cầu nguyện (Mt.4, 1tt).  Ngài cầu nguyện để biết Thiên Chúa muốn Ngài làm gì.  Đức Giêsu là một người chia sẻ thân phận con người hoàn toàn, nghĩa là, Ngài cũng chấp nhận “đi tìm ý Thiên Chúa” như tất cả mọi người.  Cũng chính trong bầu khí này mà người ta hiểu tại sao Ngài lại bị cám dỗ.  Ma quỷ cám dỗ Ngài làm sai ý của Thiên Chúa Cha, nhưng Ngài đã chống lại.  Đức Giêsu đã chiến thắng.

Đức Giêsu cũng đã phải nhận định xem mình có nên chịu phép rửa hay không, vì Ngài thấy mình đâu có tội lỗi gì để mà phải nhận lãnh phép rửa sám hối.  Đức Giêsu đã muốn liên đới với con người, với tội nhân, nên Ngài đã đi nhận lãnh phép rửa.  Hành vi này của Ngài, đã được Thiên Chúa chuẩn nhận.  “Khi Ngài đang cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim câu.  Và có tiếng từ trời phán rằng: ‘Con là Con yêu dấu của Cha; Cha hài lòng về Con.’”

Hành vi Đức Giêsu nhận lãnh phép rửa sám hối, làm đẹp lòng Thiên Chúa.  Khiêm tốn, liên đới với người nghèo và người tội lỗi, là cung cách hành xử của Thiên Chúa.  Đức Giêsu đã thực hiện đúng ý Người.  Đức Giêsu luôn tìm kiếm ý Thiên Chúa, và một khi thấy thì Ngài thi hành:

Của ăn của Ta là làm theo ý Đấng đã sai Ta (Ga.4, 34),

Lạy Cha, nếu có thể thì xin cho con khỏi uống chén này, nhưng đừng theo ý con, mà theo ý Cha.

Đức Giêsu luôn tìm kiếm để biết Thiên Chúa muốn Ngài làm gì.  Sở dĩ vậy, vì Đức Giêsu chia sẻ thân phận con người hoàn toàn (Dt.2, 17; 4, 15).  Con người không biết nên phải tìm kiếm ý Thiên Chúa, thì cũng vậy Đức Giêsu cũng chia sẻ tính vô tri này của con người, và Ngài cũng phải liên tục tìm biết ý Thiên Chúa.

Khiêm tốn là nhìn nhận sự thật về chính mình.  Đức Giêsu đã nhìn nhận sự thật về chính Ngài, và hơn nữa, Ngài còn tự hạ mình, muốn chia sẻ thân phận của anh em mình vì yêu thương.  Hành vi này của Ngài, đã làm đẹp lòng Thiên Chúa Cha.  Hành vi khiêm tốn, là hành vi chấp nhận sự thật về chính mình, và cũng là hành vi được điều khiển bởi tình yêu.  Yêu thương sẵn sàng hy sinh chính mạng sống mình để anh em mình được sống.

Biến cố Đức Giêsu xuất hiện, đã được Giáo Hội nhìn như một biến cố đặc biệt mà Cựu Ước đã loan báo như chúng ta nghe trong bài đọc thứ nhất: “Hỡi kẻ loan tin mừng cho Sion, hãy trèo lên núi cao; Hỡi kẻ loan tin mừng cho Yêrusalem, hãy cất tiếng lên cho thật lớn … kìa Thiên Chúa các ngươi đang tới.”   Nơi Đức Giêsu, người ta thấy vinh quang của Thiên Chúa.  Thiên Chúa đến cách đặc biệt nơi Đức Giêsu.

Biến cố Đức Giêsu cũng đã chi phối và biến đổi đời sống của những người tin Ngài một cách dứt khoát.  Đời sống của Kitô hữu phải dọi theo đời sống của chính Đức Giêsu Kitô.  Đức Giêsu luôn chọn ý Thiên Chúa trên tất cả, Ngài luôn yêu thương anh chị em mình.  Ngài yêu họ đến độ dám hy sinh chính mạng sống mình cho họ, nói cho họ biết Thiên Chúa yêu thương họ đến cùng khi cho Con Ngài nhập thể, cho dù khi nói như vậy Ngài bị người ta hiểu lầm và giết Ngài.  Đức Giêsu là người đã đến sống cho tình yêu và chết cho tình yêu.  Xin cho mỗi người chúng ta sống theo gương Ngài, yêu thương và khiêm tốn, để đem hạnh phúc cho những người chúng ta gặp gỡ và sống với.

Lm. Giuse Phạm Thanh Liêm

Bạn lúc thơm nồng là bạn Đắng, bạn lúc cay đắng là bạn Đời.

Bạn lúc thơm nồng là bạn Đắng, bạn lúc cay đắng là bạn Đời.

Quy luật cuộc sống luôn tuân theo quy luật của tự nhiên, hoa nở rồi lại tàn, tuyết rơi tuyết lại tan, thời gian trôi qua không bao giờ trở lại. Bạn bè tuy nhiều nhưng cuối cùng liệu còn mấy người bên cạnh lúc khó khăn. Ba mẫu chuyện nhỏ dưới đây sẽ phần nào giúp chúng ta hiểu hơn về tình bạn và biết trân quý hơn những người còn lại ở bên mình.

 

Câu chuyện thứ nhất: Quả trứng gà

Tú An không thích ăn trứng, cô vẫn thường mang cho Huyền những quả trứng gà mình có. Việc làm ấy khiến Huyền vô cùng cảm kích, trong lòng thầm cảm ơn Tú An.

Nhưng lâu dần thành quen, và quen rồi thì thành “đương nhiên”, Huyền cho rằng trứng gà cũng là của mình. Một ngày, Tú An cho bé Bi một quả trứng gà, Huyền đã giận dữ bỏ đi mà không nói với Tú An một lời. Cô đã quên mất rằng trứng gà vốn là của Tú An, cô ấy có thể đem cho bất kỳ ai tùy ý.

Đôi khi, vì quá quen thuộc với những điều tốt đẹp người khác dành cho mình mà chúng ta cho rằng đó là lẽ đương nhiên. Tới một ngày, khi mọi chuyện xảy ra không như mong đợi, ta lại trách họ “bất công” và quay ra oán thán mọi người…

Câu chuyện thứ hai: Đôi dép giữa trời nóng bỏng

Vào một ngày hè nóng nực, một nhóm bạn cùng nhau leo núi. Khi lên đến lưng chừng núi thì cô gái bất cẩn làm rơi chiếc dép xuống khe đá. Trên nền đất toàn sỏi đá, cô gái không thể bước tiếp với đôi chân trần ấy được. Thế là, cô gái bèn nhờ cậy sự giúp đỡ của mọi người.

Có người đồng ý cõng cô đi một đoạn, có người thì dìu cô bước tiếp, nhưng không một ai nguyện ý cho cô mượn đôi dép của mình. Vậy là, cô gái phải tiếp tục bước đi với đôi chân trần sưng tấy. Trong lòng cô cảm thấy không vui, cho rằng người khác thấy mình gặp nạn mà không ai mảy may đoái hoài.

Kỳ thực, không phải những người khác không tốt, mà là yêu cầu của chúng ta vượt quá khả năng của họ, chúng ta chỉ quen nhận mà quên mất rằng người khác cũng đang hy sinh lợi ích của chính mình…

Câu chuyện thứ ba: Chú Dê và những người bạn

Vào buổi chiều muộn, một chú dê thơ thẩn dạo chơi trên sườn núi. Bỗng nhiên từ đâu một con hổ lao ra như muốn nuốt sống chú dê tội nghiệp. Dê bèn nhảy dựng lên, gắng gượng húc cái sừng chống cự, đồng thời kêu lớn cầu xin bạn bè cứu giúp.

Từ trong đám cỏ, trâu liếc nhìn về phía tiếng kêu cứu, nhìn thấy hổ bèn bỏ chạy thục mạng.

Ngựa cúi đầu nhìn xuống, phát hiện là hổ cũng nhanh như gió chạy thẳng một mạch.

Lừa dừng bước, biết là hổ cũng ba chân bốn cẳng chạy trốn vào khe núi.

Lợn đi qua, nghe thấy tiếng hổ cũng chạy biến đi đâu mất.

Thỏ vừa thấp thoáng nhìn thấy bóng hổ cũng rùng mình trốn vào trong bụi rậm.

Cách đó không xa, voi nghe thấy tiếng dê kêu cứu liền vội vàng chạy đến. Voi nhảy ra từ đám cỏ, nó lấy thân hình bệ vệ của mình để thị uy khiến hổ phải hoảng hốt quay đầu bỏ chạy.

Dê thoát nạn trở về nhà, tất cả bạn bè đều tụ tập đông đủ.

Trâu nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Sừng của tôi có thể đâm thủng ruột lão hổ”.

Ngựa nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Guốc của tôi có thể đá nát đầu lão hổ”.

Lừa nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi chỉ cần hét lên là lão hổ sợ chạy mất mật”.

Lợn nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi dùng miệng nhấc bổng lên thì lão hổ ngã ngay xuống núi”.

Thỏ nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi chạy rất nhanh, tôi có thể đi báo tin giúp cậu”.

Trong đám bạn bè huyên náo ấy, duy chỉ có voi là vắng mặt.

Tình bạn đích thực không phải là những lời ngọt ngào trên môi, mà là bàn tay kịp thời nắm tay bạn vào thời khắc then chốt. Có những người chỉ biết thêu hoa trên gấm, chứ không biết đưa chiếc áo bông sưởi ấm những ngày đông; có những người chỉ biết thêm dầu vào lửa, chứ không biết làm hạ nhiệt lúc than bỏng dầu sôi.

Con người ta chỉ đến khi sa cơ lỡ vận mới biết ai thật lòng, ai quan tâm đến mình. Rất nhiều người hàng ngày đều vây quanh bạn, mua vui cho bạn, nhưng chưa hẳn đã là người thật sự bên bạn lúc khó khăn.

Trong những người bước qua cuộc đời tôi, được gặp gỡ đã là khó khăn, được bầu bạn lại càng không dễ dàng. Nếu được ở bên nhau 1 năm đã là điều trân quý; có thể gìn giữ mối quan hệ ấy trong 2 năm thì càng đáng trân quý vạn phần; còn nếu có thể ở cùng nhau 3 năm thì quả là hiếm thấy. Phải trải qua 5 năm thử thách thì tình bạn mới xứng là tri kỷ. Nếu tình bạn ấy kéo dài suốt 10 năm vẫn không phai nhạt thì quả thật đó là quý nhân trong cuộc đời mỗi người. Còn nếu trải qua 20 năm mưa gió mà tình bạn vẫn sâu đậm nồng nàn, thì đó chính là thân nhân của bạn ở kiếp sống sau này.

Trong thời đại nhiễu nhương, lòng người dễ thay đổi, đừng oán trách hờn dỗi, mà hãy quan tâm hơn tới những người bạn xung quanh ta. Vì con người gặp gỡ là bởi duyên, ấm áp là bởi tình, tan rã là bởi không biết trân quý nhau.

Chỉ cần thấu hiểu hơn một chút, ít so đo tính toán hơn một chút, học cách cảm ơn thêm một chút, và trân trọng những người đã đối xử tốt với bạn hơn một chút, bạn sẽ nhận ra tri kỷ trong cuộc đời.

Bài viết này, xin gửi tới những người bạn đã luôn ở bên tôi trên đường đời…

From: ngocnga_12 & NguyenNThu