Bắc Kinh loan tin dân Hồng Kông ‘biểu tình chống Mỹ,’ thế giới ngạc nhiên
HỒNG KÔNG (NV) – Trong khi cả thế giới chăm chú nhìn về diễn biến ở Hồng Kông trong tuần qua, phần lớn trong số 1.4 tỉ người Trung Quốc ở lục địa, ngay bên kia biên giới, thì lại hầu như không hay biết gì cả.
Bản tin của Bloomberg News hôm Thứ Hai, 17 Tháng Sáu, nói rằng trong lúc hàng triệu người xuống đường ở Hồng Kông để phản đối dự luật dẫn độ, một cuộc chiến khác cũng âm thầm diễn ra dọc theo ‘tường lửa’ của Bắc Kinh.
Bloomberg News cho biết trên trang mạng xã hội Weibo, các bản post bày tỏ sự ủng hộ dành cho người biểu tình ở Hồng Kông đều đã bị gỡ xuống, kể từ khi có các cuộc biểu tình phản đối cuối tuần trước đây, chỉ để lại các bài xã luận có nội dung hằn học nhắm vào đề tài “can dự quốc tế” vào nội tình Trung Quốc.
Những người sử dụng WeChat bên ngoài lục địa vẫn có thể chia sẻ hình ảnh và phát biểu về cuộc biểu tình trên trang này, những người bên trong ‘tường lửa’ internet ở Trung Quốc thì không nhìn thấy gì.
Nếu có ai đánh chữ “Hong Kong” vào trang truy cập Baidu, cũng sẽ không thấy tin tức gì về các cuộc xuống đường vĩ đại vừa qua. Giới kiểm duyệt nhà nước Trung Quốc cũng để ý đến bài hát “Do You Hear The People Sing”, từ vở nhạc kịch “Les Miserables”, và được người biểu tình coi như nhạc hiệu của họ, đã bị xóa khỏi dịch vụ streaming QQ Music của Tencent.
Tờ China Daily, viết bằng tiếng Anh, hôm Thứ Hai loan tin trên Twitter rằng các bậc phụ huynh ở Hồng Kông “đã kéo xuống đường hôm Chủ Nhật để kêu gọi các chính trị gia Mỹ đừng can dự vào luật dẫn độ nơi này”, một điều khiến những người theo dõi tình hình Hồng Kông ở bên ngoài Trung Quốc phải ngỡ ngàng.
Tờ Hoàn Cầu Thời Báo, ấn bản tiếng Anh của tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của đảng cộng sản Trung Quốc, đăng các bài xã luận chỉ trích điều gọi là “can dự của Mỹ”.
Hôm Thứ Hai, tờ báo còn đi xa hơn nữa, qua bài viết liên kết các cuộc biểu tình ở Hồng Kông với cuộc thương chiến Mỹ-Trung hiện nay. (V.Giang)
Cụ ông 111 tuổi chia sẻ 5 bí quyết sống thọ
Cụ ông 111 tuổi chia sẻ 5 bí quyết sống thọ
Cụ Chu Hữu Quang sinh năm 1906, tháng 1 vừa qua cụ đã trải qua sinh nhật lần thứ 111. Có thể nói rằng một đời của cụ bằng nhiều cuộc đời của người khác.
Trước năm cụ Chu 50 tuổi, cụ theo ngành kinh tế, là giáo sư kinh tế học và nhà tiền tệ học.. Sau 50 tuổi, cụ chuyển sang theo đuổi ngành ngôn ngữ học, cụ đã dùng 3 năm để phát minh ra “Bính âm Hán ngữ” mà chúng ta thường dùng ngày nay. Cụ Chu được gọi là “cha đẻ của Bính âm Hán ngữ”. Điều khiến người ta ngạc nhiên hơn đó là nhà vật lý học lỗi lạc thế giới Albert Einstein đã từng gặp cụ hai lần.
Cụ Chu Hữu Quang, 111 tuổi.
Nếu so về thành tựu một đời thì số tuổi 111 của cụ mới khiến mọi người bất ngờ hơn. Sau năm 100 tuổi, cụ còn viết sách, xuất bản sách, bây giờ dù đã 111 tuổi nhưng cụ vẫn kiên trì viết lách, không hề bị lẫn, mắt không hề mờ, ăn được uống được, sức khỏe cực kỳ tốt. Nói đến việc sống thọ, cụ đã tổng kết ra 5 bí quyết sau:
1.. Con người ta không chết vì đói mà chết vì ăn, tôi không ăn đồ bổ.
Tôi không ăn đồ bổ, những thứ bổ dưỡng mà người ta tặng tôi cũng không ăn. Trước đây tôi làm việc ở ngân hàng, có rất nhiều người mời mọc, có vài người cố mà ăn, nhưng tôi thì không ăn lung tung như thế. Còn nhớ trước đây tôi có một bác sĩ cố vấn ở Thượng Hải, ông ấy bảo tôi rằng đa số chúng ta không chết vì đói mà chết vì ăn, ăn những thứ bậy bạ không tốt cho sức khỏe, trên bàn tiệc có rất nhiều thứ ăn vào rồi thì nên nôn ra..
Tục ngữ có câu “bệnh từ miệng mà ra”, cao huyết áp, cholesterol cao, tiểu đường, chẳng phải bệnh nào cũng do ăn uống mà ra hay sao? Cơ thể không cần còn cố mà ăn thì sẽ hại ngược lại cơ thể. Ăn uống phải điều độ, đa số người ta không chết vì đói mà chỉ có ăn mà chuốc lấy bệnh. Trong việc ăn uống, không nên ăn quá nhiều món mặn, đừng ăn thịt thà dầu mỡ nhiều, chủ yếu nên ăn bốn loại đó là trứng gà, rau xanh, sữa và đậu hũ.
Nhưng sữa và trứng gà cũng không nên dùng quá nhiều, mỗi ngày một quả trứng gà, sáng và chiều đều uống một ly hồng trà.
2.. Nhẹ lòng thì sống lâu, gặp phải chuyện gì tôi cũng không tức giận.
Tôi xem mọi thứ của cải, vật ngoại thân rất nhẹ nhàng. Nhà Phật có câu, người coi trọng vật ngoại thân quá nặng nề thì tinh thần của người đó sẽ càng khổ sở. Rất nhiều năm trước tôi mắc chứng mất ngủ, ngủ không ngon. Đến thời kỳ “Cách mạng văn hóa”, tôi bị đưa về nông thôn, vừa khỏe ra lại chữa được bệnh mất ngủ, cho đến bây giờ tôi cũng không bị mất ngủ nữa. Vì thế tôi và bà nhà đều tin một câu: “Tái ông thất mã, yên tri phi phúc” (Nghĩa bóng: Họa phúc ở đời khó mà lường trước được). Gặp phải bất cứ việc gì không thuận lợi cũng đừng thất vọng, đừng tức giận.
[Dù đã 111 tuổi nhưng cụ Châu vẫn kiên trì viết lách, không hề bị lẫn, mắt không hề mờ, ăn được uống được, sức khỏe cực kỳ tốt.]
Dù đã 111 tuổi nhưng cụ Chu vẫn kiên trì viết lách, không hề bị lẫn, mắt không hề mờ, ăn được uống được, sức khỏe cực kỳ tốt.
Có hai câu mà tôi thường hay nói: “Thốt nhiên lâm chi nhi bất kinh, vô cố gia chi nhi bất nộ” (Gặp phải những việc ngoài dự liệu cũng đừng hoảng loạn, đừng tức giận vì những việc vô duyên vô cớ). Đây là danh ngôn triết lý của cổ nhân, rất có lý lẽ. Quý Tiện Lâm từng viết trong quyển “Ngưu Bàng tạp ức”, dù có bị buộc tội, đừng tức giận, đừng hoảng loạn. Đây là một thử thách sự kiềm chế và công phu của chúng ta. Muốn sống thọ thì phải biết kiềm chế, đừng để lỗi lầm của người khác trừng phạt chính mình.
3.. Sống càng giản dị càng tốt!
Cuộc sống của tôi bây giờ chỉ có ngủ, ăn, đọc sách, viết lách. Mỗi tháng tôi đăng một bài viết lên báo.
Về việc ăn uống, chủ yếu tôi ăn bốn thứ là trứng gà, rau xanh, sữa và đậu hũ. Quần áo mặc cũng đơn giản, những thứ quần áo đẹp đẽ người ta tặng thì chẳng có dịp để mặc, bởi vì không hay ra ngoài, mà mặc vào thì cũng thấy không hợp. Tôi cũng ít đi du lịch, chỉ ở nhà viết lách, uống trà, đọc sách, tu thân dưỡng tính.
Trước đây, người ta thường cho rằng, một người không thể sống thọ nếu khi còn trẻ sức khỏe không được tốt. Lúc tôi còn trẻ từng bị lao phổi, bị chứng trầm cảm. Khi kết hôn thì mẹ tôi bí mật tìm một vị thầy bói xem tướng số cho tôi, nói rằng hai vợ chồng tôi chỉ sống được đến 35 tuổi, chúng tôi liền cười cười. Tôi thấy rằng ông thầy bói không nói sai đâu, chỉ là chúng tôi đã tự cải biến số mạng của chính mình thôi.
Cuộc sống của chúng tôi khá là giản dị, có quy củ, không ăn lung tung, không hút thuốc, không uống rượu, có uống thì cũng chỉ uống chút bia. Trước đây có khách thì chúng tôi phải mời thuốc, mua rất nhiều nhưng đều chỉ mời khách hút, chúng tôi thì không. Chúng tôi muốn sống có quy củ, đầu phải suy nghĩ nhẹ nhàng, gặp phải nhiều việc khó khăn, cứ nghĩ thoáng gì sẽ không có vấn đề gì nữa.
4.. Cho đến già tôi vẫn luôn kiên trì “3 không”
Một là không lập di chúc, hai là không mừng sinh nhật, ba là không ăn Tết. Không lập di chúc – gia đình hòa thuận, không mừng sinh nhật – quên đi số tuổi, không tổ chức ăn Tết – cuộc sống thanh đạm.
Cuộc sống hằng ngày càng giản dị càng tốt, nhu cầu trong cuộc sống cũng càng ít càng tốt.
Ảnh gia đình cụ Chu.
5.. Đời sống vợ chồng phải kính trọng nhau, “coi nhau như khách”
Lúc vợ tôi Trương Doãn Hòa (93 tuổi) còn sống, sáng trưa chiều chúng tôi đều uống trà cùng nhau. Tôi thích uống cà phê còn bà ấy thích uống trà xanh, cùng nâng chén cung kính. Quan điểm của chúng tôi là cuộc sống vợ chồng chẳng những phải có yêu thương mà còn phải kính trọng nhau, “coi nhau như khách”.
Khi uống trà và cà phê, cả nhà cùng nâng ly, chỉ một động tác nhỏ này thôi nhưng chúng tôi đã kiên trì thực hiện cả đời. Tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt nhưng lại rất có ích, có thể tăng niềm vui trong cuộc sống gia đình, giúp cho gia đình ổn định hơn. Giữa vợ chồng cần phải tôn trọng lẫn nhau, đây là do người xưa truyền lại, rất đáng học tập. Vợ chồng là những người sống cùng nhau lâu nhất, mỗi ngày phải vui vẻ thì cả thể xác và tâm hồn mới khỏe mạnh được. Ngược lại, ngày ngày cãi nhau, đánh nhau, chẳng những không ai vui vẻ được mà còn gây tổn hại đến sức khỏe.
Cụ Chu Hữu Quang và vợ Trương Doãn Hòa.
Trên đời có rất nhiều chuyện không thuận lợi, nếu nhịn được thì nhịn một chút không có gì là to tát cả. Làm người thì phải nghĩ thoáng, đừng tức giận, trong gia đình có rất nhiều chuyện đều chỉ là những việc nhỏ nhặt.
From: Thuong Tran & Tu-Phung
‘‘Vận mệnh châu Á’’ đang được quyết định tại Hồng Kông
Cat Bui and Thien Trinh shared a link.
Nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy bị phạt hành chính vì chuyện sinh nở
Nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy bị phạt hành chính vì chuyện sinh nở
ẢNh: FB Huỳnh Thục Vy
Tin từ Dak Lak, ngày 17/6/2019: Nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy, cây viết chính trị sắc bén, đã bị nhà cầm quyền phường Thống Nhất, thị xã Buôn Hô, tỉnh Dak Lak phạt hành chính vì cô di chuyển ra khỏi khu vực phường nơi cô cư trú trong thời gian mang thai và sinh đẻ.
Theo quyết định ký ngày 14/6, thì cô buộc phải nộp khoản tiền phạt 2,5 triệu đồng vì đi khỏi khu vực xã không xin phép nhà chức trách.
Xin nhắc lại, vào dịp quốc khánh CSVN năm 2017, Vy đứng chụp cạnh một lá cờ đỏ sao vàng bị xịt sơn. Chính quyền cho rằng cô xúc phạm lá cờ bằng cách bôi bẩn sơn lên đó. Cô không phủ nhận và coi đó là quyền biểu đạt, một trong những quyền cơ bản của con người. Sau đó, vào cuối tháng 11 năm 2018, cô đã bị kết án 33 tháng tù giam vì tội danh “xúc phạm quốc kỳ”, nhưng được hoãn thi hành án do còn nuôi con nhỏ.
Gần đây, cô lại sinh thêm con thứ 2. Trong quá trình mang thai và sinh nở, cô phải di chuyển nhiều lần ra khỏi địa bàn phường Thống Nhất và đó là lý do cô bị phạt.
Cô Vy là con gái đầu của cựu tù nhân lương tâm Huỳnh Ngọc Tuấn, người bị kết án tù 10 năm vì cáo buộc tuyên truyền chống nhà nước. Bản thân cô là một nhà hoạt động nhân quyền, là người sáng lập và cựu chủ tịch Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam.
Cô là tác giả của nhiều bài báo về nhân quyền và dân chủ, và cuốn sách “Nhận Định Sự Thật – Tự Do & Nhân Quyền.”
Theo luật Việt Nam, phụ nữ được hoãn thi hành án không nghiêm trọng nếu đang nuôi con dưới 3 tuổi.
Quốc Tuấn
BAO GIỜ VIỆT NAM CÓ ĐƯỢC MỘT JOSHUA WONG ?
BAO GIỜ VIỆT NAM CÓ ĐƯỢC MỘT JOSHUA WONG ?
“Cho dù phong trào phản kháng có ra sao đi nữa, chúng tôi sẽ giành lại được nền dân chủ và tiếp tục cuộc chiến. Bởi vì thời gian là người bạn tốt nhất của chúng tôi.” – Joshua Wong.
Tôi là sinh viên hai mươi tuổi, chào đời trước cuộc trao trả một năm.
Lớn lên dưới sự thống trị của Trung Quốc, tôi không có ký ức gì về Hong Kong thuộc địa hay cảm thấy gắn bó với Hong Kong vào thời ấy. Thay vì thế, hàng ngày tôi bị nhồi nhét vào đầu rất nhiều chân lý hiển nhiên: Hong Kong là và sẽ mãi mãi là một “phần bất khả xâm phạm” của Trung Quốc; và Đảng Cộng Sản Trung Quốc, hay ĐCSTQ, luôn luôn hành động cho quyền lợi tốt đẹp nhất của chúng ta dưới khuôn khổ “một nước, hai chế độ”.
Nhưng hai mươi năm sau khi chuyển giao chủ quyền, tôi bây giờ biết những sự thật hoàn toàn khác: Bắc Kinh vi phạm Tuyên bố Chung, hiệp ước quốc tế Trung Quốc ký với Anh vào năm 1984, khi vẫn tiếp tục không cho chúng ta quyền bầu cử tự do; do vậy Hong Kong bị sa lầy trên con đường bất tận đến dân chủ; và ĐCSTQ đã mở cuộc tấn công toàn lực vào các quyền tự do dân sự của chúng ta…
Cách đây sáu năm, theo chỉ thị Bắc Kinh, chính quyền Đặc Khu Hành Chính Hong Kong tuyên bố kế hoạch nhằm đưa “chương trình giáo dục quốc gia” vào tất cả các trường tiểu học và trung học trên toàn thành phố. Đây là âm mưu dễ dàng nhận thấy để in sâu vào trong trí thanh niên chúng ta tinh thần yêu nước khờ dại và lòng trung thành mù quáng với ĐCSTQ. Có lẽ những chính khách kỳ cựu quá xa cách với trường lớp nên các đảng đối lập không mấy quan tâm đến tin tức ấy.
Lúc ấy tôi mười bốn tuổi, chỉ mới bắt đầu vào lớp tám. Tôi biết tôi chẳng thể nào ngồi yên không làm gì cả trong khi chương trình giáo dục tẩy não nhiễm độc nền giáo dục chúng ta. Chính lúc ấy tôi thành lập tổ chức học sinh tên Học dân tư triều với nhóm nhỏ học sinh trung học để bảo vệ tư duy tự do và độc lập trong lớp học qua những cuộc biểu tình và các cách phản kháng ở cơ sở.
Các chiến dịch của chúng tôi thoạt đầu ít người quan tâm đến – các cuộc tuần hành đường phố của chúng tôi chỉ thu hút vài chục người tham dự và các cuộc diễn thuyết ngoài phố của chúng tôi không được báo chí đăng tải nhiều. Đáp lại bao nỗ lực của chúng tôi là tâm trạng cam phận nói chung, vì nhiều người nghĩ chống lại chính sách của Bắc Kinh cũng vô ích.
Đáng trách thay là xã hội Hong Kong chưa hoàn toàn đón nhận quan niệm về học sinh sinh viên đấu tranh. Hệ thống giáo dục dựa trên học thuộc lòng của chúng ta như trước đây và hiện nay vẫn còn quá chú trọng đến điểm số và các kỳ thi chung đến độ bất luận chuyện gì khác đều bị coi là xao lãng học hành. Điều này có thể hiểu. Đối với bao thế hệ người Hong Kong, phương tiện thăng tiến duy nhất và cũng là cách duy nhất đóng góp có ý nghĩa cho xã hội là đạt được mảnh bằng đại học danh giá (ưa chuộng nhất là quản trị kinh doanh) và những nghề nghiệp được chứng nhận (về tài chính, kế toán, luật hay y khoa). Chính trị xa lạ đối với tuổi trẻ đến mức bằng mọi giá khuyên họ tránh xa.
Nhưng tôi thấm nhuần lời dạy của Thánh Kinh. Thánh Phao-lô dặn dò chúng ta đừng “để ai coi thường anh vì anh còn trẻ” và tôi nhập tâm bài học ấy. Vào đêm trước ngày chương trình giáo dục quốc gia được đưa vào nhà trường, không bao lâu sau khi tài liệu do Bộ Giáo dục bảo trợ đã khen ngợi ĐCSTQ là “tổ chức lãnh đạo thống nhất, vô tư lợi và tiến bộ”, chúng tôi cuối cùng thành công trong việc khích lệ công chúng tức thời đứng lên chống lại tuyên truyền của chính quyền. Hơn 120 ngàn công dân đã xuất hiện ở “Quảng trường Công dân” bên ngoài trụ sở chính quyền để ủng hộ phong trào chúng tôi, buộc chính quyền Đặc Khu Hành Chính phải rút chương trình ra khỏi nhà trường ngay vào ngày hôm sau…
Tôi tin đã qua rồi thời chính trị chỉ dành cho nhân tài kiệt xuất, và tuổi trẻ nên vạch ra con đường mới để đạt đến dân chủ bởi vì họ là những người chịu nhiều rủi ro nhất trong tương lai của thành phố chúng ta. Tôi cũng tin rằng những thay đổi thật sự được tạo ra không phải nhờ chơi theo luật chơi cũ mà nhờ bất tuân dân sự và tổng nổi dậy, và tuổi trẻ, do không bị ràng buộc bởi áp lực tài chính và gánh nặng gia đình, nên ít bị mất mát nhất nếu họ bị bắt hay bị kết tội và vì thế họ nên đảm nhận vai trò nổi bật hơn.
Những niềm tin ấy giúp chúng tôi đón nhận Phong trào Chiếm đóng trong năm 2014 bằng hoạt động tổ chức từ đấy đưa đến cuộc chiếm đóng thật sự đường phố, cuộc tổng bãi khóa trên toàn thành phố, nhiều cuộc phản kháng tập thể khác nhau và trưng cầu dân ý về cải cách bầu cử với hơn 800 ngàn công dân tham gia. Thực ra, chính quyết định bất ngờ của chúng tôi tái chiếm Quảng trường Công dân vào ngày 26 tháng Chín, hai ngày trước khi cuộc Chiếm đóng bùng phát, đã khai màn cuộc đấu tranh 79 ngày…
Cách đây hai mươi năm, ý tưởng cuộc tổng nổi dậy chính trị gây tê liệt thành phố nhiều tháng trời là hoàn toàn không tưởng. Cũng hoàn toàn phi lý là khái niệm sinh viên có thể tranh cử vào Hội đồng Lập pháp Hong Kong với tư cách là người ủng hộ quyền tự quyết của thành phố. Hai mươi năm sau sau khi trao trả, điều không tưởng và phi lý một thời ấy hôm nay là phần hiện thực chính trị, qua đó chúng minh rằng người Hong Kong không chỉ là những người làm kinh tế như ta tưởng. Chúng ta cũng muốn và khao khát tự do, dân chủ và thượng tôn pháp luật như bao người khác. Cho nên chúng ta sẵn sàng chiến đấu hết sức mình cho tất cả những điều ấy.
Hoàng Chi Phong
Nguồn: Dịch từ trang mạng Quartz ngày 25/6/2017. Nguyên tác tiếng Trung, bản tiếng Anh của Jason Y. Ng. Tựa đề tiếng Việt của người dịch.
Nguồn: https://qz.com/…/joshua-wong-reflects-on-hong-kongs-1997-…/…
Bệnh viện Chợ Rẫy xác nhận nhầm lẫn khoan cẳng chân cho bệnh nhân gãy đốt sống ngực
Bệnh viện Chợ Rẫy xác nhận nhầm lẫn khoan cẳng chân cho bệnh nhân gãy đốt sống ngực
Trước sự việc anh Th. phản ảnh Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM khoan cẳng chân trong khi anh bị gãy đốt sống ngực ngày 13/6, lãnh đạo của bệnh viện xác nhận do nhầm lẫn bệnh nhân gây nên trường hợp đáng tiếc.
Sáng 17/6, Ban giám đốc Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM cho hay việc anh N.Đ.Th. (30 tuổi, ở huyện Trần Văn Thời, Cà Mau) bị tai nạn lao động gãy đốt sống ngực nhưng bác sĩ khoan nhầm cẳng chân là nhầm lẫn đáng tiếc tại bệnh viện.
Trao đổi với phóng viên Báo Phụ nữ TP.HCM, anh N.Đ.Th. cho biết, anh làm nghề lắp camera an ninh. Ngày 11/6, khi đang lắp camera cho khách ở Cà Mau, anh bị té ngã.
Anh Th. kể lại sự việc của mình
Hãy so sánh …
Dương Hòa Đức added a new photo to the album: ĐẢ CẨU — with Dương Hòa Đức.
Luật sư bào chữa: Nguyễn Hữu Linh chỉ hành vi “hôn vào má”, chưa có hành vi “dâm ô”
Đưa con thằng luật sư này cho chúng hôn đi nhé!!!
*********
Luật sư bào chữa: Nguyễn Hữu Linh chỉ hành vi “hôn vào má”, chưa có hành vi “dâm ô”
Tin Saigon.– Báo Trithucvn ngày 16 tháng 6 năm 2019 loan tin, luật sư Trần Bá Học, luật sư bào chữa cho ông Nguyễn Hữu Linh, cựu viện phó Viện kiểm sát nhân dân thành phố Đà Nẵng vừa có đơn đề nghị gửi Tòa án nhân dân quận 4, Sài Gòn đề nghị trả hồ sơ điều tra bổ sung hành vi “dâm ô với người dưới 16 tuổi” của ông Linh.
Theo ông Học, trong cáo trạng truy tố ông Linh chỉ nói ông Linh có “hôn vào má” trái, phải của bị hại, chứ không hề có hành vi dùng tay sờ mó, vào bộ phận sinh dục hoặc các hành vi khác. Vì vậy, ông Học hoài nghi việc truy tố ông Linh chỉ với hành vi “hôn vào má” thì có đủ để buộc tội hành vi “dâm ô” với người dưới 16 tuổi hay không?
Luật sư Học còn cho biết thêm, kết luận giám định DNA của ông Linh không hiện diện trên 8 vị trí đưa đi xét nghiệm tại các mẫu áo thu, đầm của bé gái 8 tuổi. Ngoài ra, phía gia đình bị hại không khiếu kiện, không có yêu cầu bồi thường hay đề nghị giải quyết trách nhiệm, nên khách thể tác động chưa xảy ra đối với bị hại trong vụ án ông Linh dâm ô với cháu bé.
Từ đó, ông Học cho rằng, cáo trạng truy tố của Viện kiểm sát quận 4 là thiếu thuyết phục, chưa phù hợp để cấu thành tội danh đối với đảng viên Nguyễn Hữu Linh.
Tân SV Harvard Derrick Ngô: ‘Cần có mục tiêu và phải theo đuổi mục tiêu’
Bằng một giọng trầm buồn, nhưng ấm và vang, Derrick Ngô, thanh niên gốc Việt vừa được nhận vào trường Đại học Harvard, chia sẻ với VOA về câu chuyện vượt khó và ý chí phấn đấu kiên cường của anh.
Chàng trai vừa tốt nghiệp thủ khoa trường trung học Energy Institute High School ở thành phố Houston, bang Texas, nói: “Chúng ta cần phải có mục tiêu và tầm nhìn và phải kiên trì theo đuổi mục tiêu đó.”
Derrick nhớ lại thời thơ ấu đầy nghiệt ngã khi mẹ anh vướng vào vòng lao lý do cờ bạc năm anh lên 7.
“Gia đình tôi gặp nhiều trở ngại ngay khi tôi còn bé. Mẹ tôi nghiện đánh bạc nặng và vướng vào án tù do đó sự chăm sóc của người mẹ không hiện diện trong tuổi thơ của tôi. Tôi và chị em tôi luôn gặp nhiều rủi ro và sống bất an, thiếu vắng sự chăm sóc của đấng sinh thành.”
Derrick kể mẹ của anh trước đây sống ở thành phố Hồ Chí Minh và bà sang Hoa Kỳ định cư, sinh ra anh khi gia đình sống ở thành phố Philadelphia, bang Pennsylvania năm 2001 và cho đến năm anh 3 tuổi thì gia đình chuyển xuống thành phố Houston.
Do cuộc sống bấp bênh, thiếu thốn và thường phải di chuyển, anh đã phải chuyển 10 trường khác nhau để hoàn thành bậc phổ thông.
“Sự giáo huấn của nhà trường có ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn là từ mẹ,” anh nói thêm.
Sự giáo huấn của nhà trường có ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn là từ mẹ.Derrick Ngô
Cái nghèo, miếng cơm, và án tù liên tiếp của người mẹ bủa vây cuộc sống của anh học trò và các chị em cùng mẹ khác cha.
Derrick chia sẻ rằng anh đã ra một quyết định táo bạo là phải thoát ly khỏi gia đình để có thời gian dồn tâm trí vào việc học.
Năm 15 tuổi, Derrick sống tự lập, thỉnh thoảng lắm mới nhận được trợ cấp của mẹ. Nhưng cũng nhờ có sự hỗ trợ của mẹ mà anh có thể trang trải các chi phí chính cho các sinh hoạt cần thiết. Đến năm 17 tuổi, Derrick trở thành người vô gia cư, không còn nhận được sự trợ giúp từ mẹ do bà vừa mãn án tù này lại phải thụ án tù khác.
Tính kỷ luật và lòng kiên nhẫn đã giúp Derrick bám lấy mục tiêu của chính mình.
Khi được hỏi về kinh nghiệm phấn đấu vượt khó, anh chia sẻ:
“Chúng ta cần phải có mục tiêu và tầm nhìn. Chỉ khi nào đặt ra được mục tiêu thì chúng ta mới thực hiện được điều mình muốn. Chúng ta phải kiên trì theo đuổi mục tiêu đó, thảo ra các bước và phương pháp để quyết đạt mục tiêu, biến mục tiêu thành hiện thực. Để làm được điều này phải có tính kỷ luật và kiên trì, không được bỏ cuộc. Nếu bạn bỏ cuộc thì những hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn cũng vuột mất.”
Chỉ khi nào đặt ra được mục tiêu thì chúng ta mới thực hiện được điều mình muốn. Chúng ta phải kiên trì theo đuổi mục tiêu đó.Derrick Ngô
Hiện đang thực tập tại quỹ từ thiện Houston Food Bank, sinh viên 18 tuổi này cho biết anh sẽ bay đến trường Harvard ở thành phố Boston vào cuối tháng 8 này để bắt đầu nhập học. Anh đang chọn theo một trong hai ngành triết học hoặc kinh tế. Tuy chưa biết sẽ theo ngành nào, nhưng Derrick cho biết anh muốn trở thành một người có ảnh hưởng tích cực đối với người khác:
“Hiện giờ thì tôi chưa chọn ngành học, nhưng có thể chọn giữa kinh tế và triết học để tìm hiểu về những trải nghiệm của con người, những bài học giúp con người thoát nghèo.”
“Tôi nhận ra rằng nếu không biết tận dụng trường học, giáo dục và tất cả những gì mình có để học tập thì tôi sẽ mãi mãi không bao giờ thoát được hoàn cảnh hiện tại,” Derrick nói với đài truyền hình ABC.
Khi nói đến gia đình, anh Derrick không oán trách điều gì cả. Anh xem quá khứ nghiệt ngã là bệ phóng, là điểm tựa để hướng đến tương lai. Anh vẫn liên lạc với mẹ, chị và các em, dù không được thường xuyên.
Anh nhớ lời mẹ kể rằng anh mồ côi cha từ năm 2 tuổi, và hiện anh vẫn còn một người dì đang sống ở Việt Nam, nhưng không biết sống ở vùng nào. Anh nói anh nhất định sẽ về thăm quê hương Việt Nam.
httpv://www.youtube.com/watch?list=PL231429C17BE39E34&time_continue=5&v=xsr0ImxflJc
Học sinh gốc Việt vượt qua nghịch cảnh, vào Harvard (VOA)
LỜI PHÁT BIỂU VỪA RA TÙ SÁNG NAY CỦA SINH VIÊN JOSHUA WANG (HOÀNG CHÍNH PHONG), THỦ LĨNH PHONG TRÀO DÙ VÀNG CỦA HỒNG KÔNG
LỜI PHÁT BIỂU VỪA RA TÙ SÁNG NAY CỦA SINH VIÊN JOSHUA WANG (HOÀNG CHÍNH PHONG), THỦ LĨNH PHONG TRÀO DÙ VÀNG CỦA HỒNG KÔNG
Như vậy, dưới áp lực người biểu tình Hồng Kông, ước tính lên hai triệu người chiếm gần 1/3 dân số. Họ đưa ra 4 yêu cầu chính quyền phải thực hiện ngay, trong đó có điều khoảng phóng thích tù nhân chính trị. Và khoảng 10h sáng nay em Joshua Wang (Hoàng Chính Phong) đã được phóng thích sau 4 tuần ngồi tù. Vừa ra khỏi nhà tù, bạn bè, các trang báo quốc tế bao vây phỏng vấn em. Em đã nói:
“Cảm ơn hàng triệu người Hồng Kông đã xuống đường biểu tình và phản đối trong những tuần qua. Việc xuống đường biểu tình đó đã thể hiện được giá trị, tinh thần, phẩm chất của người Hồng Kông. Điều chúng tôi yêu cầu là bà Ca Ri Lam (Carrie Lam), một người trưởng đặc khu gian ác phải rút ngay luật dẫn độ. Chúng tôi đã và đang cố gắng thực hiện bất tuân dân sự bằng hành động để toàn thế giới và cộng đồng quốc tế thấy rằng người Hồng Kông chúng tôi không im lặng trước sự áp bức của Tập Cẩm Bình và bà trưởng đặc khu Carrie Lam. Yêu cầu bà Carrie Lam phải rời khỏi cương vị nếu không sẽ có nhiều người Hồng Kông hơn nữa, không phải là con số 1 hay 2 triệu người như hiện nay xuống đường đâu mà còn nhiều hơn thế. Chúng tôi sẽ kiên trì tham gia đến cùng đấu tranh khi nào lấy lại được tự do và dân chủ. (Lược dịch phần nói tiếng anh)
Nói thêm: Khi em Hoàng Chính Phong phát biểu ở đây thì trên truyền hình quốc gia bà Carrie Lam đang khóc sướt mướt mong dân tha thứ.
Sau đó việc đầu tiên em Hoàng Chính Phong làm là đến ngay chỗ anh Leung, người đã hy sinh trong biểu tình vì treo khẩu hiệu trượt chân té hy sinh, để dâng hoa và tưởng niệm anh Leung (hình ở comment).
P/s: Hình chụp từ clip phỏng vấn em Joshua Wang vừa ra khỏi nhà tù.
Hồng Kông đẹp nhứt đêm nay!
Trong Nguyen and 2 others shared a post.
Hồng Kông đẹp nhứt đêm nay!
Lại một đêm nữa, người Hồng Kông thức trắng để canh thức cho tự do, dân chủ!