Saigon xưa là Hòn Ngọc Viễn Đông! có đúng sự thật hay là nổ?

Một bạn miền Bắc đặt câu hỏi trên diễn đàn Qui Nhơn: “Nghe nói Saigon xưa là Hòn Ngọc Viễn Đông! có đúng sự thật hay là nổ?” Xin trả lời vắn tắt bằng sự kiện thực tế:

Vài điều cần chia xẻ với các bạn trẻ, hoặc các bạn ở “phía bên kia thế giới tự do”, về Việt Nam Cộng Hòa: Trước 1975, tôi là Giám đốc Công ty Xuất cảng Nấm Tây đóng hộp NAM HẢI KỸ NGHỆ CÔNG TY, cơ xưởng tại Suối Lồ Ồ, Dĩ An. Hồi đó, tôi đã mướn 1 kỹ sư Nam Hàn, và 7 chuyên viên người Nam Hàn làm việc cho tôi, chỉ chuyên trồng nấm Tây mà thôi. Nam Hàn thời bấy giờ còn lạc hậu hơn Việt Nam nhiều, nên người Đại Hàn phải sang Việt Nam tìm việc làm. Tư cách họ rất ồn ào, kém văn minh, hay đánh lộn. Những người làm việc cho tôi trong cơ xưởng trồng Nấm, cứ cãi nhau là gầm lên, xắn tay áo xông vào nhau, đánh nhau gẫy răng. Lý do tôi mướn người Nam Hàn là vì người Việt mình không có ai biết trồng Nấm Tây (French Mushroom) theo kiểu kỹ nghệ lớn, mà chỉ biết trồng Nấm Rơm, Nấm Đông cô, nấm Mèo là những thứ trồng theo thủ công, tiểu công nghệ, trồng ngoài vườn. Nấm Tây phải trồng trong nhà kín, có 12 cái máy lạnh, hai lớp tường, hai lớp mái, trồng trên giường sắt 3 tầng, rất công phu, ra vào phải mặc quần áo riêng, giầy dép riêng, mang găng tay. Cơ xưởng của tôi có 7 căn nhà dài 45 mét, ngang 7 mét. Mấy người Đại Hàn chỉ giỏi trồng nấm chứ không biêt gì khác. Về Thái Lan, lúc đó, cũng nghèo nàn, mê tín, không có kỹ nghệ lớn, trong khi miền Nam đã biết đóng xe hơi (La Dalat), nhiều cơ xưởng khổng lồ, chế xe đạp, chế xe gắn máy (Puch), xi măng. Tại Saigon, có Khu Kỹ Nghệ Tân Thuận gồm toàn cơ xưởng lớn, do ngoại quốc làm chủ, nhưng phải theo luật Việt Nam về chính trị, tài chánh, xã hội, nếu vi phạm thì bị xử ngay (không như đặc khu Tầu phù hiện tại, dân Tầu làm chủ cả chính trị, tài chánh luôn, nhà nước Việt Nam hiện tại không dám đung tới.) Về phía Nam, thì Cam bốt (Campuchea) lúc đó cũng khốn khó, và thù người Việt nên thỉnh thoảng “cáp duồn” (chặt đầu người Việt thả trôi sông). Nhưng chính phủ Cam Bốt thì lệ thuộc vào viện trợ của Việt Nam. Nước Lào còn tệ hơn nữa. Nhiều chuyên viên Lào, Cam Bốt, Thái Lan phải sang Việt Nam du học. Singapore thời gian đó cũng không có gì xuất sắc. Indonesia, Miến điện thì cũng thế. Nói chung, Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 là CON RỒNG LỚN NHẤT CHÂU Á. Việt Nam có nền tài chánh vững mạnh, đồng tiền Việt Nam hồi đó giá trị, 1 đô la Mỹ chỉ có 500 đồng VN là tối đa, đôi khi tụt xuống còn 300 đồng VN ăn 1 đô la Mỹ (hiện tại là khoảng 20,000 đồng Việt Nam bằng 1 đô la Mỹ.) Quân đội miền Nam, đứng một mình vẫn mạnh nhất Á châu Các Sĩ Quan Hải, Lục, Không Quân được huấn luyện tại các trường Quân Sự lớn và có thể sang Hoa Kỳ, Úc, Pháp tu nghiệp, nhưng hệ thống chỉ huy không lệ thuộc Hoa Kỳ (Trong khi Quân đội miền Bắc là đệ tử của Trung Cộng, Nga Sô, và các nước Cộng sản khác. Cố Vấn Tầu hồi đó, được phục vụ theo chế độ Đặc Táo, ăn sang hơn bộ đội cụ Hồ gấp trăm lần.) Về Văn Hóa: Văn chương miền Nam Tự do nên phong phú về mọi mặt. Giáo dục theo tiêu chuẩn quốc tế. Về xã hội, có chế độ đặc biệt cho người bất toại, và thương phế binh. Dân chúng được sở hữu đất đai, ruộng cầy, (hiện tại, thì không có người dân nào được sở hữu đất đai, chỉ sở hữu cái phần xây cất bên trên, nên nhà nước có quyền lấy bất cứ lức nào theo chương trình “cưỡng chế”) Nói chung, Saigon ngày xưa đúng là HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG! Vì thế Dương Thu Hương khi vào đến Saigon là ngồi khóc vì thấy rằng cả miền Bắc đã bị lừa dối khi cho rằng miền Nam bị kềm kẹp, đói khổ.

(Trên đây chỉ là sơ lược, nhất thời. Sẽ viết nhiều hơn với tài liệu đầy đủ.)

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay