TÁI TẠO


TÁI TẠO

Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện các môn đệ Chúa Giêsu tự nhốt mình trong một căn phòng đóng kín các cửa, lòng đầy sợ sệt.  Nhưng sau đó Chúa Giêsu đến với họ và sai họ ra đi, khi đó lòng họ vui mừng và bình an.

Chuyện xảy ra với các môn đệ ngày xưa cũng là chuyện thường xuyên xảy ra cho chúng ta ngày nay.  Vậy chúng ta hãy xem lại từng bước câu chuyện này.

Bước thứ nhất: các môn đệ nhốt mình trong phòng kín.  Đây là tâm lý co cụm, khép kín.  Một tâm lý thường xảy ra.  Chắc nhiều người đã biết chuyện Lan và Điệp.  Hai người yêu nhau tha thiết.  Nhưng Điệp bị gài bẫy nên bị bó buộc phải cưới một người khác.  Lan buồn quá.  Rồi Lan làm gì?  Lan co cụm lại bằng cách đi vào trốn trong chùa.  Lan không muốn gặp gỡ ai cả nên trong chùa có một chiếc chuông để khi ai muốn gặp người nào trong chùa thì kéo chuông.  Lan cắt đứt luôn sợi dây chuông ấy, nghĩa là cắt đứt hẳn mọi liên hệ với mọi người khác.

Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta vì nhiều lý do nên cũng rơi vào tâm lý co cụm khép kín như thế.  Lý do của Lan là thất tình.  Có người khác co cụm vì thất vọng.  Có người khác nữa vì mặc cảm tội lỗi.  Còn lý do của các tông đồ trong tường thuật này là sợ: các ông coi ai cũng là kẻ thù có thể hại mình bất cứ lúc nào nên co rút vào trong phòng và đóng kín các cửa lại.  Nhưng ta nên biết con người là một hữu thể mang tính xã hội.  Làm người là phải sống với những người khác.  Càng sống với chừng nào thì càng đúng là người chừng nấy.  Khi ai đó co cụm lại, rút vào vỏ sò thì kể như người ấy không còn là người nữa, người ấy như đã chết.

Ta hãy trở lại câu chuyện Lan và Điệp.  Vì Lan đã cắt đứt dây chuông nên Điệp không đến với Lan được.  Hai người không bao giờ gặp nhau nữa và dần dần chết héo chết mòn.  Chuyện tình của họ đi vào ngõ cụt không lối thóat.  Còn câu chuyện trong bài Tin Mừng này thì khác hẳn.  Các tông đồ đóng kín cửa không muốn gặp ai, nhưng Chúa Giêsu thì chủ động tìm gặp họ.  Họ không có khả năng đến với Chúa thì Chúa chủ động đến với họ.  Như thế là Ngài phá vỡ một chiều hướng của sự co cụm.  Nói cách khác, Chúa Giêsu mở cho họ một cánh cửa, cánh cửa mở ra phía Chúa.  Ngài còn mở cho họ cánh cửa thứ hai hướng về phía tha nhân bằng cách sai họ đi, đi ra khỏi thế co cụm của mình để đến với người khác.  Con người là một hữu thể có tính xã hội, làm người là phải sống với người khác.  Khi con người cắt đứt mọi liên hệ thì người đó kể như chết.  Nay Chúa Giêsu đến với các tông đồ và còn sai họ đến với người khác tức là Ngài nối lại những mối dây liên hệ, tức là Ngài làm cho họ sống lại.  Nói đúng hơn, Chúa Giêsu đã tái tạo các môn đệ.

Nhờ đâu mà Chúa Giêsu tái tạo được các môn đệ như thế.  Thưa nhờ Chúa Thánh Thần.  Bài Tin Mừng này có một chi tiết hàm chứa ý nghĩa rất sâu.  Đó là Chúa Giêsu thổi hơi trên các môn đệ.  Cũng như ngày xưa, Ađam ban đầu chỉ là một tượng bằng bùn đất, nhưng ngay khi Thiên Chúa thổi hơi vào thì tượng bùn đất ấy trở thành người.  Thì ngày nay cũng thế, Chúa Giêsu thổi hơi vào các tông đồ.  Làn hơi ấy chính là Chúa Thánh Thần, nhờ Chúa Thánh Thần mà các môn đệ đã được tái tạo lại thành những con người mới.

Những con người mới này có những gì đặc biệt: thưa cái đặc biệt thứ nhất là niềm vui.  Bài Tin Mừng nói “các tông đồ vui mừng vì thấy Chúa”; cái đặc biệt thứ hai là bình an: không còn sợ gì nữa cả nhưng lòng rất thanh thản.  Bài Tin Mừng viết “Chúa Giêsu đứng giữa các ông và nói: bình an cho chúng con”; và cái đặc biệt thứ ba là mang ơn tha thứ đến cho những người khác, bài Tin Mừng nói “Chúng con hãy nhận lấy Thánh Thần.  Chúng con tha tội cho ai thì tội người ấy được tha.”

Nhiều khi chúng ta rơi vào tâm trạng sợ sệt, bất an, mặc cảm tội lỗi.  Khi đó chúng ta co cụm lại, rút lui vào nỗi cô đơn của mình và không muốn gặp ai cả.  Tình trạng này thật là buồn chán.  Phải sống trong tình trạng này thì chẳng khác nào như đã chết.  Do đó cần phải có ai đó giúp chúng ta thoát khỏi tâm trạng bất thường ấy.  Người ấy là ai?  Thưa chính là Chúa Thánh Thần.  Chúa Thánh Thần là Đấng tái tạo những gì suy sụp và hư mất.  Hôm nay cùng với Giáo hội chúng ta mừng kính Chúa Thánh Thần.  Nếu có gì đang khiến chúng ta buồn sầu co cụm khép kín, chúng ta hãy bày tỏ với Ngài và xin Ngài giải thoát chúng ta, tái tạo chúng ta thành con người mới, an bình, vui tươi, vui sống với mọi người.

Trích trong “Sợi Chỉ Đỏ”

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay