Song Chi is with Anh Thai Dinh.
KỶ NGUYÊN MỚI, CẢI CÁCH CÁC THỨ? HÃY BẮT ĐẦU BẰNG VIỆC DẸP BỎ LỰC LƯỢNG DƯ LUẬN VIÊN CHỬI BẬY ĐI.
Dạo này lực lượng dư luận viên làm việc hăng kinh. Hết “phong sát” bất cứ ai, nhất là dân nổi tiếng, dám buồn hoặc dám không bày tỏ lòng “yêu nước” ồn ào trong các ngày lễ chiến thắng của đảng CSVN, lại lôi các nhân vật lịch sử như Vua Gia Long, Tả Quân Lê Văn Duyệt, Tổng thống Ngô Đình Diệm, ông cố vấn Ngô Đình Nhu …ra bôi nhọ, thóa mạ, lôi chế độ VNCH đã chết cách đây nửa thế kỷ ra mà bịa đặt không nói có, có nói không v.v…Rồi bất cứ chỗ nào có ai viết câu gì phản biện thì nhảy vào chửi, không nói được câu nào cho đàng hoàng, không có lý lẽ lập luận gì, chỉ auto chửi, với tất cả ngôn từ bẩn thỉu, đê tiện nhất.
Một chính quyền, một đảng chính trị đã nắm hết mọi thứ từ công an, quân đội, quốc hội, tòa án, truyền thông…và sinh mệnh của hơn 100 triệu dân trong tay mà phải sử dụng một đội ngũ dư luận viên vô học chỉ biết chửi, thì thiếu tự tin đến mức nào. Đó chính là tâm trạng của một đảng chính trị không do dân thực sự bầu lên, khộng bao giờ phải cạnh tranh thi thố với các đảng phái khác, nên mới thiếu tự tin như vậy.
Mới đây trang FB Tạp chí Thế Kỷ Mới của mình và một vài anh chị văn hữu, mà mình tự thấy quan điểm cũng rất là ôn hòa, cũng bị đám dư luận viên vào hăm dọa đòi rút 1,2 bài, không thấy mình phản ứng gì, sau đó bèn report để Facebook remove. Mình đang báo cáo chuyện này với FB và hy vọng họ hành xử đúng đắn.
Nói thật với tất cả những ai đang tràn đầy hy vọng vào ông Tô Lâm rằng đây sẽ là một nhân vật “cải cách”, rằng VN sẽ thay đổi bước vào “kỷ nguyên người” gì đó, cá nhân mình chỉ đơn giản nghĩ thế này: Bỏ qua những màn trình diễn ngoại giao, mỵ dân, chừng nào ông Tô Lâm và chính phủ này làm được những điều đơn giản như sau: 1) Thả hết người bất đồng chính kiến, dân oan, cả những tử tù oan sai. 2) Chấp nhận tự do ngôn luận, tự do báo chí 3) Cho phép các tổ chức xã hội dân sự được hoạt động trong những lĩnh vực như môi trường, bảo vệ nhân quyền, hoạt động từ thiện…4) Cải tổ giáo dục để có một nền giáo dục độc lập, nhân bản, khai phóng. 5) Có những chính sách hòa giải hòa hợp dân tộc cụ thể bằng hành động chứ không phải bằng lời nói.
Chỉ cần bao nhiêu đó thôi, chưa cần nói đến chuyện đa nguyên đa đảng, tôi sẽ tin là ông Tô Lâm hay bất cứ ông nào và cái đảng CS này thực sự muốn thay đổi, vì dân vì nước. Còn đàn áp người bất đồng chính kiến, còn đối xử với dân tệ hại, còn xua đám dư luận viên đi chửi càn cắn bậy trên mạng thì quên đi, mọi thứ chỉ là trình diễn mà thôi.
Không lẽ chúng ta sống với chế độ độc tài do ĐCS lãnh đạo bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn dễ tin đến thế hay sao?
Còn với đám dư luận viên thì tôi không muốn nói. Họ lãnh lương để chửi, để phá, thì họ phải làm sao để xứng đáng với đồng lương đó thôi.

